1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhớ nhung người xa lạ - Quân Hủy HOÀN sắp có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5.1

      Edit: La Na


      Lúc này, Kỷ Duẫn Phong hết lòng tuân thủ lời hẹn, mời những người bạn ăn kem.

      Khi móc ví lấy tiền mặt ra trả tờ giấy viết đầy chữ rơi từ trong ví ra.

      An Lâm nhặt lên thay , tò mò nhìn xem tờ giấy viết những gì.

      lưu lại mấy tư liệu nhà hàng này để làm gì vậy?” vừa trả lại tờ giấy vừa hỏi .

      Kỷ Duẫn Phong đưa tay nhận lấy, chỉ nhìn tờ giấy cái.

      phải lần trước em muốn vào nhà hàng cho phép dẫn thú cưng vào à? Những thứ này là do nhờ bạn bè chú ý giúp, dùng bút đỏ khoanh tròn những nơi chuẩn bị thức ăn cho vật cưng.”

      Nghe vậy, đáy lòng của khỏi ấm áp, “Em quên rồi mà còn nhớ vậy à?” cho rằng hai người chỉ là thuận miệng chuyện, vài câu mà thôi.

      “Trước giờ rất giữ lời, nếu làm được, huống chi đây là chuyện của em, ý nghĩa lại càng phải .” Lời mang theo nghiêm túc, “Thế nào, cảm động rồi sao?”

      đúng là dễ xúc động, thập phần thấy đủ.

      có thể cảm động sao? “Lần sau chúng ta có thể dẫn ớt chơi rồi.”

      Kỷ Duẫn Phong nhận kem từ nhân viên cửa hàng, “Nào, của em.” như dụ dỗ em bé, cầm kem quơ quơ trước mặt .

      tiếp nhận, khinh thường ăn ngụm, “Ăn ngon.” Sau đó đưa kem đến bên miệng , “ cũng ăn miếng .” Như vậy mới giống tình nhân chứ.

      cúi đầu, ăn chung cây kem với , ngọt ngào nên lời.

      xem chiếu phim .” chỉ tay về phía rạp chiếu phim trước mặt.

      “Được.” An Lâm thuận theo tự nhiên, nắm lấy tay , “ muốn xem phim nào?”

      “Em sao?”

      “Em sao cũng được, chỉ cần phải là kinh dị, kinh động, ma quái, cũng đừng là chiến tranh, phim kỷ lục hoặc phim có nội dung buồn chán tới buồn ngủ và phim có nội dung hài, những cái khác đều có thể.”

      Kỷ Duẫn Phong nghe xong, thiếu chút nữa bật cười, “Em xác định cái này gọi là ‘Sao cũng được’?” Nếu tính như vậy chẳng có mấy bộ phim được lọt sổ.

      như em xem phim à?” An Lâm nhíu mi, “Em xem phim hành động, phim khoa học viễn tưởng, phim tai họa, phim tình cảm và phim phương tây.” Lọt sổ rất nhiều mà.

      Nghe xong, nụ cười của Kỷ Duẫn Phong càng nở rộ.

      “Em thích xem phim tình cảm.” Cái loại phim khiến người xem buồn ngủ này?

      “Chỉ cần là con , chỉ ít người là thích thôi.” Con mà, lúc nào cũng muốn xem tình tốt đẹp như thế nào.

      “Được, vậy cũng cần tiêu uổng tiền để tìm phim nữa.” hơi đổi tư thế chút, ôm hông .

      “Ừ?” hiểu, vào rạp xem phim cần dùng tiền à?

      phải bây giờ chúng ta trình diễn phim tình cảm à?” xong, khẽ hôn trán .

      Sau khi An Lâm nghe hiểu, cười ha ha, “Chúng ta phải diễn phim tình cảm mà là diễn kịch nhi đồng.”

      “Diễn kịch nhi đồng?” Diễn công chúa và hoàng tử sao?
      ”Chính là diễn chuyện của Tiểu Hồng Mạo đó.”

      “Tiểu Hồng Mạo có nhân vật hoàng tử này.” kiên quyết diễn hoàng tử của .

      diễn đại dã lang của Tiểu Hồng Mạo.” Nhân vật này rất thích hợp với .

      chỉ biết” Kỷ Duẫn Phong ôm sát từ phía sau, “Như vậy xin hỏi Tiểu Hồng Mạo, em quyết định xem bộ phim nào?”

      An Lâm ôm chặt cánh tay rắn chắc của , cười ngây ngốc trong ngực .

      Tiếng cười mềm của vang ra, dễ nghe như tiếng chuông, từng trận từng trận truyền vào lòng của Kỷ Duẫn Phong.

      , bị sa hãm nhanh vậy sao?

      Tiểu ma nữ này là người của An gia, trời sinh có cường đại ma lực, có thể mị hoặc nhân tâm, trong lúc vô tình bị bắt làm tù binh.

      Nếu rơi vào, hẳn có cơ hội sống sót, biết rất bản thân hãm quá sâu, nhưng lại như cam tâm tình nguyện thử.

      Ác ma An Diệu đáng chết này, tại sao lại có em xinh đẹp đáng như thế này chứ?

      Lúc này, phần thắng cách ngày càng xa.
      Last edited by a moderator: 23/3/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Edit: La Na

      Hôm nay, hai người mới gặp nhau, An Lâm lập tức lôi kéo tay Kỷ Duẫn Phong đến khu mua bán đồ dùng trẻ em.

      "Sao em lại đến loại cửa hàng này?" vào trong cửa hàng, Kỷ Duẫn Phong nhìn đồ dùng trẻ em bày la liệt đủ màu sắc, hiểu hỏi.

      An Lâm trực tiếp tới khu trang phục, cầm lấy bộ đồ em bé dễ thương nhìn nhìn, "Em phải làm nhiều."

      " ?" Chẳng lẽ là có tiểu viện?

      "Ngày hôm qua chị tư và chị năm cùng tuyên bố hai người mang thai." An Lâm cao hứng chia sẻ vui sướng cùng , "sau khi tư với năm biết, hai người thiếu chút nữalà tay nắm tay cùng nhau khiêu vũ rồi đấy." Nghĩ đến hình ảnh kia, tự chủ lộ ra nụ cười tươi.

      Hạnh phúc này tràn sang cả nhà, cả đêm, tất cả mọi người đều thảo luận làm sao để chuẩn bị nghênh tiếp sinh mạng mới đến này.

      "Vậy chúc mừng bọn họ." Kỷ Duẫn Phong mỉm cười .

      biết lão tư, lão năm của An gia là sinh đôi, làm cái gì cũng dính lấy nhau, ngờ làm cha cũng phải làm chung cho vui.

      " xem, y phục này có dễ thương ?" An Lâm cầm lên, quơ quơ bộ trai mới sinh cho xem, "Đáng tiếc biết bọn là trai hay ."

      "Cha mẹ bọn thích trai hay ?"

      "Đương nhiên là ." đàn ông An gia có khuynh hướng trọng nữ khinh nam."Cả hai người này đều nhất trí gọi cục cưng trong bụng chị dâu là con đấy." chỉ nghĩ đến cảm thấy buồn cười, "Ngộ nhỡ cục cưng trong bụng là trai sao bây giờ. Cũng thể ở trong bụng mà học ganh tị trước, đúng ?"

      "Em yên tâm , mặc dù miệng như vậy nhưng khi sinh ra, dù nam dù nữ bọn họ cũng xem như bảo bối cả thôi." Làm cha mẹ đều như vậy.

      "Duẫn Phong, thích bé trai hay bé ?" An Lâm thuận miệng hỏi.

      " quá muốn." chưa tích tới chuyện thành gia, nhưng nếu như đối tượng là ... Thảm rồi, quả nhiên luân hãm!"Còn em?"

      Hình như đôi tình nhân nào cũng về vấn đề này."Em nghĩ Kỷ tiên sinh muốn sinh con trai, rồi sau đó sinh con ." Tiêu chuẩn mẫu mực của An gia, muốn con mình cũng được trai cưng như công chúa.

      Con trai của Kỷ tiên sinh? Kỷ Duẫn Phong nghĩ nghĩ, đột nhiên ngây ngốc cười khẽ, trong đầu ra hình ảnh tự thuật, như hạnh phúc của chính ...

      Haiz, thực là bị tẩu hỏa nhập ma rồi!

      Trở về thực, muốn bước cùng An Lâm cả đời, vậy phải qua cửa An Diệu à? Huống chi còn mấy người khác.

      , đáng để mạo hiểm như vậy sao?

      " suy nghĩ gì thế?" An Lâm cắt đứt suy nghĩ của , nhìn mặt vốn cười khúc khích, đột nhiên lại khôi phục vẻ mặt nghiêm túc, thực rất quái dị.

      Kỷ Duẫn Phong lắc đầu, nhàn nhạt trả lời, " có gì."

      "Sau này An gia ngày càng náo nhiệt." biết thấy tình huống thích hợp, liền chuyển đề tài, "Hôm nào em giới thiệu mấy cho biết nhé, mấy chơi thân với nhau cho xem."

      Phải ? vậy An Diệu chặt chém trước? khỏi cười khổ.

      Thấy đáp lại lời bằng nụ cười quái dị, nhịn được hỏi: "Rốt cuộc là làm sao vậy?"

      Kỷ Duẫn Phong ngẩng đầu, mắt đối mắt với " sao."

      Mới là lạ, cảm thấy có rất nhiều tâm .

      " muốn quên ." An Lâm quay đầu, tiếp tục thưởng thức đồ dùng trẻ con, nhưng hăng hái như vừa rồi, loại khí khó chịu vờn quanh giữa bọn họ.

      "Đừng như vậy, phải cố ý làm em khó chịu." Chỉ là chưa điều chỉnh tâm tình được."Ta xin lỗi, nhé?" dè dặt .

      "Đừng ăn cẩn thận như vậy, chuyện dè dặt từng li từng tí như vậy, em càng cảm thấy thoải mái." làm gì mà áy náy với chứ?

      " thoải mái."

      "Dẫu sao chúng ta cũng chưa tính là nhốt cùng chỗ, nếu nghĩ chúng ta thích hợp, cứ , cần phải làm cho có lệ hoặc sợ em bị tổn thương, ở cùng với em vất vả như vậy, bằng..."

      "Em hiểu lầm rồi." có ý này.

      An Lâm cách nào bình tĩnh, "Em tự về được rồi, suy nghĩ cho kĩ, trong tình , có chuyện ai phải chịu ủy khuất." Nếu như phải người trong lòng của , như vậy lui bước tất cả mọi người cũng thoải mái hơn.

      Kỷ Duẫn Phong kéo tay , " hề chịu ủy khuất." Ngược lại là càng ngày càng sợ chịu ủy khuất.

      "Vậy tại sao..."

      " lo người chịu ủy khuất là em." nhàng lật vai qua, "Lâm lâm, cùng với , em có vui ?"

      "Rất vui vẻ." trực tiếp gật đầu, "Cho nên sợ gì chứ? Em phải là để bản thân chịu thiệt."

      cười, gật đầu, "Cũng đúng."
      Last edited by a moderator: 30/3/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5: (2)

      Thấy nở nụ cười, nhàng dựa vào bờ vai của , "Rốt cuộc lo lắng điều gì?"

      "Nếu như... là nếu như, " vẻ mặt Kỷ Duẫn Phong trịnh trọng , "Nếu như có ngày, khiến em thương tâm, em đừng khách khí, chỉ cần em thoải mái, hung hăng cho cái tát cũng được, biết ?"

      " suy nghĩ nhiều quá, bậy bạ gì đó?" An Lâm suy nghĩ nhiều, " đâu."

      " sợ ." Bởi vì động cơ ban đầu tiếp xúc với đơn giản.

      Thế nhưng, đúng là mất rồi.

      Sao lại khinh địch đến mức sa vào lưới tình với ? ra động ra thực cần lý do.

      "Nếu làm em thương tâm, nhiều lắm em lại xem là người xa lạ là được rồi." lòng của An Lâm thả lỏng hơn, vì vậy lại cười đùa với .

      Nhưng Kỷ Duẫn Phong cười nổi, " được."

      "Thế nhưng tát cái, tay của em cũng rất đau." Buôn bán có lời.

      Nghe vậy, rốt cục nhịn cười được, "Em đúng là..." Khiến vừa thích vừa !

      "Đúng là thế nào?" muốn nghe câu sau.

      Động tác đáp lại, đó là hôn lên môi của sâu.

      "Vật tròn tròn đó là gì vậy?" mi tâm của Kỷ Duẫn Phong tràn đầy nếp nhăn, nhìn cục lông hình cầu tròn tròn mà An Lâm ôm vào lòng.

      "Đúng rồi, hình như nó nên giảm cân." An Lâm liếc mắt nhìn ớt , "Đều là do mấy chị dâu í, ngày nào cũng cho nó ăn ba bữa thêm điểm tâm rồi thêm bữa khuya nữa."

      " thể nào, gặp nó chưa bao lâu mà?" Đại khái hơn tháng? Con mèo to hơn lúc trước gần hai lần lận đó.

      "Ha ha..." chỉ có thể cười khúc khích.

      Kỷ Duẫn Phong ôm nó, thu lại tò mò đối với nó: "Mày mà ăn nữa, giúp mày đổi tên thành mèo mập đó."

      "Meo meo ——" ớt lên tiếng.

      "Oa, còn biết phản đối nữa." há hốc mồm.

      "Ha ha..." An Lâm cười vui ơi là vui.

      "Còn cười." nhìn cái, "Sau này mà con chúng ta bị em nuôi thành như vậy, mấy của con bé cũng muốn bảo hộ nó đâu."

      Gì, là vô tội nha."Em rồi, phải tại em đâu, là chị dâu em..." Nhưng mà, hình như nhắc tới "Con của chúng ta", nghĩ tới đây, nhìn , ngây ngốc nở nụ cười.

      "Sao đột nhiên lại ngốc ra thế?" chỉ là dáng vẻ ngơ ngác tươi cười đáng .

      " mới vừa ..." An Lâm ngây ngốc cười sinh ra chút ngọt ngào.

      " cái gì?" cái gì mà khiến cười đến ngốc luôn?

      lắc đầu, " có gì." Mắc cỡ quá nên lời.

      "Meo meo ——" ớt cam lòng bị An Lâm thất sủng, vươn móng mập ra, muốn chui lại vào ngực .

      "Con mèo mập." lấy tay đo thử bụng nó, "Oa, mày ăn chay là được rồi đó." Mập như vậy!

      "Sau này nếu như em cũng mập, cũng ghét bỏ em à?" An Lâm đột nhiên hỏi như vậy.

      "Nếu thành ông chú bụng bự, em cũng ghét bỏ à?" hỏi lại.

      "." kiên định lắc đầu.

      "Câu trả lời của em là đáp án của ." ghét bỏ , "Nhưng mà, mập quá cơ thể tốt, ăn uống phải chú ý nhiều lắm." phải vấn đề thị giác mà là vì khỏe mạnh.

      Nhìn nghiêm túc như vậy, cười khi hạ môi xuống hôn , tiện thể ôm ớt về.

      " cứ lải nhải, tương đối giống ông lão." gật gật đầu, câu ý nghĩa sâu xa.

      "Meo meo ——" ớt bỏ cho phiếu.

      " sao cả, cũng có người tự nguyện theo ông lão như đấy thôi." Người kia là ai, rất ràng.

      "Ừ, lại nữa rồi." An Lâm chấp nhận, "Vậy em phải luyện tập tốt, luyện tập, để người ta còn nhìn ra em là bà lão, như vậy mới có thể phu xướng phụ tùy được."

      Kỷ Duẫn Phong nhàng nắm tay , "Có em bên cạnh, phát , thời gian cả đời đối với quá ngắn." này, khiến cảm thấy dùng cả đời thương nhau mà vẫn còn thiếu.

      "Những lời này, là tìm được trong thư tình bách khoa toàn thư phải ?" nghe , bên tai hồng hồng, đáy lòng ngọt ngây.

      "Thích nghe ?" nở nụ cười.

      "Thích." thẳng thắn thừa nhận, chút làm bộ.

      "Lần tới trộm thêm vài câu."

      "Ha ha..."
      Last edited by a moderator: 30/3/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit: La Na

      " ngờ em lại kén chọn như vậy, đến bánh ngọt cũng phải mua tiệm." Kỷ Duẫn Phong dừng xe lại, tháo dây an toàn.

      "Cửa hàng bánh ngọt này làm bánh rất ngon đó." An Lâm nhịn được nuốt nước miếng cái, "Ngay cả của em cũng thích ăn nữa đó." Dù sao ăn ngon đến mức thể hình dung được, phải ăn mới biết được.

      "?" có là ăn ngon như vậy ?

      "Cuối tiệm có chỗ ngồi, còn có chút đồ uống, chúng ta vào ngồi lát , lát nữa mua thêm bánh ngọt về cho các chị dâu." Lúc này, An gia chẳng có ai cả! Về sớm cũng vô dụng, bằng ngồi lại lát.

      "Ừ." Kỷ Duẫn Phong gật đầu, hai người cùng nhau xuống xe.

      gọi ly cà phê, ngồi vào chỗ ngồi nhìn lựa bánh ngọt trong tủ kiếng.

      Sau đó, An Lâm bưng bánh ngọt tới, cắt nửa miếng đưa đến bên miệng .

      Từ đầu tới cuối, chỉ cần há mồm ra là được, còn lại được mỹ nhân phục vụ.

      "Sao, ăn ngon chứ?" nheo mắt nhìn phản ứng của .

      Khi bánh ngọt trong miệng tan ra, tư vị kia giống như cho ngọt ngào, quả ăn rất ngon.

      Kỷ Duẫn Phong cố ý im lặng ăn, nhìn biểu tình sinh động biến hóa của .

      "Ăn ngon sao?" hơi thất vọng.

      "Ừm!" cười khẽ, "Ăn ngon, ăn ngon lắm, tự tay em đút bánh ngọt cho ăn, sao mà ngon được? Về sau thường ăn nhé?"

      Nghe vậy, An Lâm gõ lên trán cái, "Ghẹo em." Đáng ghét, hại thất vọng.

      "Đừng như vậy." bưng bánh ngọt lên, "Đến lượt đút cho em."

      " mà." Nhiều người ở đây như vậy, da mặt rất mỏng ."Em có tay, tự ăn cũng được."

      cầm lấy bánh ngọt, vui vẻ ăn.

      "Nếu em thích thế, mấy ngày nữa sinh nhật đặt bánh ngọt tiệm này nhé." xong, cầm cà phê lên khẽ nhấp cái.

      "Sinh nhật ?" Khuôn mặt nhắn nâng lên khỏi miếng bánh ngọt, "Lúc nào thế?"

      nhướng mắt nhìn cái, nhịn cười được, "Tiểu Hoa Miêu, em muốn làm chị em với ớt à?"

      Tiếp đó, đưa ngón trỏ ra lau khóe môi dính bơ và bánh ngọt thay , sau đó lại đưa ngón tay ấy vào miệng mình.

      Động tác tự nhiên của như hôn nhau, khiến hai má của từ từ đỏ bừng lên.

      "Ai nha, đừng đổi đề tài." rất nghiêm túc cũng.

      "Thứ Ba tới." cho biết đáp án, "Đồng ý cùng với ? ưu tiên cho em đấy."

      "Hửm? Nếu còn muốn cho ai?" Còn ưu tiên nữa chứ! Chân mày nâng , bộ dáng chờ khai.

      " đám bạn bè tốt, em tốt." Chỉ là, cùng đám đấy tổ chức sinh nhật chẳng có gì hay.

      " sao?" Trong mắt tràn đầy nghi ngờ, " phải là hồng nhan tri kỷ?"

      "Sao thế, em muốn biết họ à?" như có chuyện riêng muốn tiếp.

      "Kỷ Duẫn Phong!" Đáng ghét!

      " giỡn, giỡn thôi." giơ hai tay lên đầu hàng, " nào dám? đâu có ăn tim gấu mật hổ chứ."Vợ, có là đủ.

      "Tốt nhất là như vậy." lộ ra khuôn mặt tươi cười cùng với tia cảnh cáo.

      "Sinh nhật năm nay, chỉ muốn đón với em, chỉ có hai người chúng ta, để thất vọng chứ?" Dù ai trọng sắc khinh bạn, ai bảo thứ muốn nhất chính là dịu dàng của chứ.

      " biết." lắc đầu, vui sướng nhận lời mời của .

      Kỷ Duẫn Phong hôn lên chóp mũi của , sau đó liếc nhìn bánh ngọt trước mặt , "Ăn thêm miếng ."

      An Lâm ngoan ngoãn cắt miếng bánh ngọt đút vào miệng .

      Độ ngọt ngào tăng lên, khiến hai người bọn họ ai rời ai được.
      Last edited by a moderator: 1/4/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6.1

      "Đến rồi." Đồng Thành Hoán ngừng xe, nhìn An Diệu bên cạnh, " ngờ cậu lại trời thành người đàn ông tiêu biểu đấy, sau khi tan làm còn ghé tiệm mua bánh ngọt về cho phụ nữ trong nhà?"

      Thế giới thay đổi rồi sao? Bằng tại sao An Diệu lại quá khác so với trước kia?

      "Tiện đường thôi." An Diệu chỉ lạnh nhạt đáp lời.

      biết mấy người phụ nữ trong nhà đều thích ăn bánh ngọt của tiệm này, nhất là An Lâm.

      "Mình chờ cậu xe." Đồng Thành Hoán định xuống xe, "Cậu mua cho mình phần chứ? Nhà mình cũng thích ăn bánh ngọt."

      "Ừ." An Diệu gật đầu, chuẩn bị xuống xe.

      "Chờ chút." Đồng Thành Hoán bỗng nhiên giữ chặt tay .

      "Sao thế..." Nhìn theo tầm mắt Đồng Thành Hoán An Diệu nhìn thấy đôi nam nữ bước ra khỏi cửa hàng.

      "Đó là Duẫn Phong, sai chứ?" Đồng Thành Hoán hi vọng bản thân nhìn lầm, nhưng tỉ suất có thể cao.

      Nhưng điều khiến An Diệu chú ý lại phải là Kỷ Duẫn Phong, mà là...

      "Lâm Lâm?"

      Sao hai người bọn họ có thể cùng nhau?

      Hơn nữa nhìn bộ dáng thân mật của họ...

      "Muốn xuống xe hỏi cho ?" Đồng Thành Hoán liếc mắt nhìn An Diệu cái, phát nhìn chằm chằm hai người này, vẻ mặt cực kì bình tĩnh, nhưng nhìn đến đấm tay của ta , ta rất muốn đánh người.

      Mà người ta muốn đánh ràng là Kỷ Duẫn Phong.

      " cần." An Diệu lắc đầu, "Chuyện này mình xử lý."

      Nếu xuống xe lúc này, e rằng người lúng túng là An Lâm.

      ưu tiên suy nghĩ vì bảo vệ em trước.

      "Duẫn Phong cậu ta làm sao có thể..." Đồng Thành Hoán có chút dám tin, "Hẳn là có gì hiểu lầm..." tự mình tìm lời giải.

      Nhưng cũng biết, chỉ sợ An Diệu ngồi bên cạnh nghe vô.

      "Lại muốn chuồn nữa hả?" An Diệu ngồi ghế sofa trong phòng khách, nhìn An Lâm tính ra cửa.

      Nghe tiếng, An Lâm vội vàng quay đầu, " hai?" kinh ngạc nhìn , "Sao chưa ?" Lúc này, theo lý thuyết thể gặp được ở nhà.

      đến bên cạnh , ngồi bên sofa.

      "Thế nào, đương rồi hả ?"Mặt biểu cảm như thường.

      An Lâm nghe xong, sắc mặt nhuộm đỏ, vội muốn phủ nhận, "Em mới..."

      "Em nỡ gạt cả nhà sao?" trai bọn họ đều cưng chìu .

      ngờ lại dùng tình thân để tấn công, chỉ có thể gật gật đầu.

      "Uhm, gần đây gặp được chàng tệ." thừa nhận.

      " chàng tệ?" cũng để phát giác ra tâm tình của có bao nhiêu tồi tệ.

      "Tuy tụi em mới kết giao lâu, nhưng ấy đối với em tốt lắm, em nghĩ, chờ tụi em ổn định chút, mang về cho cả nhà gặp." tính toán như vậy.

      Kỷ Duẫn Phong có gan dám vào An gia với con bé sao? An Diệu thầm nghĩ trong lòng.

      "Qua đây." kéo em đến gần, "Aiz, tiểu công chúa của chúng ta trưởng thành rồi."

      " hai, tự nhiên lại dùng cách ói chuyện của bà lão chuyện làm gì?" nở nụ cười, hai như thế này có chút tương tự với Kỷ Duẫn Phong.

      dựa khẽ lên vai làm nũng.

      "Lâm Lâm." Giọng An Diệu có chút trầm thấp, "Bất luận xảy ra chuyện gì, các đều thay em chống đỡ, nhưng chỉ có chuyện tình cảm là thể, mấy sợ em bị tổn thương, nhưng thể ngăn cản em tìm kiếm hạnh phúc cho mình, cả nhà luôn tin tưởng vào trí thông minh của em, tuyệt đối vì tình cảm mà tổn hại bản thân."

      " yên tâm, Duẫn Phong đối với em tốt lắm, ấy làm em tổn thương đâu, hãy tin em." cực kì tin tưởng Kỷ Duẫn Phong.

      Nghe như vậy, vẻ mặt của càng nghiêm trọng hơn.

      "Bây giờ những lời này còn quá sớm." Bởi vì đối phương là Kỷ Duẫn Phong, mới cách nào yên tâm."Em phải biết rằng, bất luận phát sinh chuyện gì, các vĩnh viễn đứng về phía em." Nếu đến lúc đó muốn quăng Kỷ Duẫn Phong xuống biển cho cá ăn, cũng làm thay .

      "Em biết mà." luôn biết điều này, cuộc đời này may mắn nhất chính là có các trai luôn ở bên bảo hộ."Có các ở đây, cái gì em cũng sợ."

      "Lâm Lâm, phải nhìn đối phương trước, đừng nên hãm quá sâu..." vẫn là nhắc nhở. "Nhìn đối phương trước? có thể hơn ?"

      nghĩ nghĩ, hỏi: "Hay là... biết Duẫn Phong?"

      Đâu chỉ là biết, thù cũng kết tám trăm năm rồi."Chỉ là lo cho em thôi."

      "Ôi, điểm này yên tâm được rồi, chờ khi gặp Duẫn Phong, phát ấy là đối tượng tệ, nếu lo lắng như vậy, vậy tìm thời gian, em đưa ấy về sớm cho mọi người gặp gỡ nhé." hề phát hai kì lạ, cứ cười như vậy.

      "Em ta rồi hả ?" Trong giọng điệu của khó để phát điểm này, cũng chính là thứ lo lắng nhất.

      cúi đầu, xấu hổ lộ ra ý cười.

      Aiz, đáp án ràng “Cậu ta sao?"

      " âý đương nhiên là cũng em chứ sao." chắc chắn .

      Hìn khuôn mặt kiên định của , càng đau lòng.

      đoán được mục đích Kỷ Duẫn Phong tiếp cận An Lâm tuyệt đơn thuần, nếu cậu ta muốn tìm người , Kỷ Duẫn Phong tuyệt đối tìm em kẻ thù để , trừ phi ta điên rồi.

      "Vậy là tốt rồi." chỉ có thể ôn nhu cười đáp lại chắc chắn của em .

      có thể tưởng tượng, nếu An Lâm biết thực tế rất đau khổ.

      , phải tìm Kỷ Duẫn Phong trước ràng mới được.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :