1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhị thiếu gia nhà họ Cam cần dạy dỗ - Hương Di (3.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2.2
      Edit: Lavender - Blue

      " chờ xem, tôi chứng minh cho thấy." Căm giận quẳng xuống lời , ta giống như nữ vương kiêu ngạo, ngẩng đầu ưỡn ngực ngạo nghễ ra ngoài.

      Kha Trân Trân làm mặt quỷ với bóng lưng ta "Kiêu ngạo cái rắm nha, trong nhà có tiền ngon sao? Tôi mới tin Cam Nhĩ Khiêm coi trọng ta."

      "Ừ, tớ cũng vậy cảm thấy ấy thích như Du Lệ Như ." Dung Ngọc phụ họa, sau đó như có điều suy nghĩ nhìn Giang Tử Tự cái, "Nếu là giống như Tử Tự, cũng có thể."

      "Tớ?" chỉ Giang Tử Tự giật mình, ngay cả Kha Trân Trân cũng trợn to mắt.

      "Dung Ngọc, tại sao cậu cho là Cam Nhĩ Khiêm thích Tử Tự?"

      "Tớ ấy thích Tử Tự, mà là giống như Tử Tự." Dung Ngọc làm .

      Tim Giang Tử Tự khẽ gợn sóng hồi, nghĩ đến lúc trước việc Cam Nhĩ Khiêm hẹn , cùng với chuyện cẩn thận dội cho thân nước bẩn, muốn bồi thường, ngược lại cầu mời ăn cơm.

      lại chợt thầm lắc đầu, cho là nhan sắc của mình đẹp đến nỗi đủ khiến cho để vào mắt, hẳn là nghĩ quá nhiều.

      "Xem ra tính cách Cam Nhĩ Khiêm phải có vẻ rất tốt, bạn của ấy có thể có tốt như vậy." Mặc dù ngưỡng mộ , Kha Trân Trân cũng coi thường điểm này.

      "Ừ, chẳng qua tớ cảm thấy ấy rất chung tình, người con được ấy nếu như cũng có thể ấy giống thế, như vậy rất hạnh phúc, nếu . . . . . ."

      Ông nội Dung Ngọc là thầy tướng số, bản thân đối với tướng mạo gương mặt cũng có chút nghiên cứu, trước kia những người hoàn toàn chính xác, vì vậy Kha Trân Trân tò mò hỏi: "Nếu như thế nào?"

      "Nếu . . . . . . chuyện rất phiền phức."

      Kha Trân Trân kinh ngạc : "Nghiêm trọng như thế à?"

      Trái tim Giang Tử Tự cũng khỏi giật mình, sau đó lại nghe Dung Ngọc : "Tính cách của ấy mãnh liệt, cho nên khi người, rất mãnh liệt."

      Lúc này, nơi Nhật Bổn xa xôi Cam Nhĩ Khiêm, khỏi hắt hơi cái.

      *********

      Vừa đến tám giờ rưỡi, Giang Tử Tự liền mượn cớ rời quầy, sau khi đợi người kia ra khỏi câu lạc bộ, rồi mới trở về, cúi đầu tiếp tục nhập dữ liệu vào trong máy tính.

      Nghe được cửa tự động mở ra, có người vào câu lạc bộ, ngẩng đầu lên, đáy mắt lộ ra tia kinh ngạc.

      Sao ta lại quay trở lại?

      Cam Nhĩ Khiêm trực tiếp tới trước quầy, mắt xanh đen nhìn thẳng vào chằm chằm.

      nở nụ cười, lễ phép hỏi: "Cam tiên sinh quên cái gì à?"

      "Tôi hoài nghi có phải tính quịt nợ phải , muốn mời tôi bữa cơm kia hả?" Quan sát tuần lễ, phát Giang Tử Tự hình như cố ý tránh , khi tới câu lạc bộ hoặc lúc rời , đều “Rất trùng hợp” là ở quầy, chuyện này làm có chút nổi nóng.

      "Làm gì có." Ồ ồ, bị phát rồi! mặt Giang Tử Tự như cũ nụ cười yếu ớt, nhìn bình tĩnh như thường.

      "Vậy tốt, ngày mai, bảy giờ tối, gặp tại Tùng Chi Hoa." biết tháng này đều nghỉ ngày thứ năm, đúng lúc ngày mai là thứ năm.

      "Tùng Chi Hoa? Đó là nhà hàng kiểu Nhật nổi tiếng rất nhiều doanh nhân thường tới ?"

      " sai. Có vấn đề gì sao?" bỏ qua cái nhíu mày của .

      " có." chỉ đau khổ túi tiền của , lần này sợ rằng mất máu rất nhiều, Tùng Chi Hoa là nhà hàng cao cấp kiểu Nhật, nghe giá tiền cũng cao bình thường.

      "Cần tôi qua đón ?"

      " cần, tôi tự mình . Nhưng. . . . . . Tôi nghe Tùng Chi Hoa cần đặt trước nửa tháng, ngày mai đột ngột qua, có thể có bàn ngồi ? "

      "Nhà hàng kia tôi rất quen, ngày mai tôi gọi điện thoại cho ông chủ giúp tôi giữ lại phòng." Cam Nhĩ Khiêm tiếp tục , "Tôi thích người khác đến muộn, nên để tôi đợi."

      ". . . . . . Ừ." Thấy hài lòng rời , Giang Tử Tự thở dài. Haiz! ngờ tới lại quay trở lại, vì cái gì lại mở miệng cầu mời bữa cơm kia.

      Cố ý tránh tuần lễ, vẫn bị vây lại rồi. ra cũng phải cố ý nghĩ quên bữa cơm kia, mục đích chủ yếu nhất là muốn tiếp xúc với lần nữa.

      Ngày đó Dung Ngọc những lời đó làm có chút để ý, bất luận là phải là mình suy nghĩ quá nhiều, đều muốn trêu chọc người đàn ông này.

      ngờ trốn được cuối cùng vẫn là tránh được, chỉ hy vọng ngày mai sau khi mời ăn cơm, tất cả đều kết thúc, còn sau đó.

      *********

      tới gian phòng trong Tùng Chi Hoa, gọi xong đồ ăn, Giang Tử Tự liền nhìn thấy Cam Nhĩ Khiêm đột nhiên đứng dậy, về phía , ngồi xuống cái sập bên cạnh .

      Thấy lời nào về phía , khẽ giật mình, thân
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3.1:
      Edit: Lavender – Blue

      Đối với chuyện gì muốn, Cam Nhĩ Khiêm luôn luôn triệt để từ chối, còn đối chuyện mình muốn, chút nào chậm trễ nghĩ hết cách làm được.

      Vì vậy nhìn thấy bạn tốt Du Chí Mậu dẫn theo Du Lệ Như, cùng tiến đến trước quầy rượu nơi hai người hẹn gặp, nheo mắt. biết Du Lệ Như có ý với , nhưng đối với ta chút hứng thú cũng có, mà sớm tỏ chuyện này với Du Chí Mậu.

      "Chí Mậu, cậu hẹn tôi ra ngoài có chuyện gì?" Tốt nhất đừng tưởng rằng rãnh rỗi đến nỗi có thể tới giết thời gian cùng em cậu.

      Khi ngồi xuống bên cạnh Du Chí Mậu.

      "Tớ tìm cậu ra ngoài, chủ yếu là muốn với cậu về việc hợp tác tài chính với công ty của các cậu nhanh chóng thu mua dự án." ta sớm suy nghĩ xong lấy cớ đối phó với , bởi vì nếu như tỏ chuyện em bảo bối của ta muốn gặp , Nhĩ Khiêm tuyệt đối lập tức quay đầu rời , ta biết Nhĩ Khiêm luôn chịu đựng được chuyện phụ nữ dây dưa với .

      "Vụ hợp tác tài chính dự án đó có vấn đề gì sao?" Nhà Chí Mậu kinh doanh trong hai ngân hàng chủ yếu mà công ty giao dịch.


      "Tài sản cậu cung cấp đủ bảo đảm, ba tớ hi vọng cậu có thể cung cấp số khác. Nếu hết cách, có tập đoàn Đạo Hùng làm thư xác nhận cũng có thể được." Dòng họ Cam thuộc tập đoàn Đạo Hùng, danh tiếng xếp trong ba tập đoàn lớn ở Đài Loan, có tập đoàn Đạo Hùng làm thư xác nhận, còn hôn bất kỳ tài sản thế chấp nào. (thư xác nhận: giống thư bảo lãnh)

      "Cậu biết tôi muốn dựa vào ba mình, cho nên mới vay tiền từ ngân hàng tư nhân các cậu." Cũng bởi vì muốn vào tập đoàn Đạo Hùng, cho nên mới tự mình thành lập khoa học kỹ thuật Thượng Tấn, làm chuyện mình muốn làm, nếu cần dựa vào ba giúp làm thư xác nhận, vậy có gì khác với việc cầu xin ba mình.

      Du Lệ Như nghe đến đó, bất mãn giúp Cam Nhĩ Khiêm lên tiếng.

      " hai, đây là ba tin Nhĩ Khiêm sao? Nhĩ Khiêm tuyệt đối nợ chúng ta, bảo ba cần gây khó khăn cho Nhĩ Khiêm."

      Du Chí Mậu giải thích, " cũng biết , nhưng hình thức, ngân hàng còn phải tuân theo các nguyên tắc làm việc."

      lấy lòng : " Nhĩ Khiêm, vậy bằng em làm bảo đảm cho là được rồi."

      " cần." Cam Nhĩ Khiêm từ chối ý tốt của ,"Chí Mậu, chuyện thế chấp tớ về suy nghĩ thêm chút."

      Sở dĩ muốn đẩy nhanh tốc độ mua Tịnh Phong, bởi vì Tịnh Phong là nhà máy làm máy chơi game lớn, muốn sản xuất trang thiết bị máy chơi game, sau đó nghiên cứu phát triển thương hiệu riêng của trò chơi, kết hợp với các phần mềm được thiết kế bởi Thượng Tấn.

      " thành vấn đề, chờ cậu cân nhắc kỹ lại cho tớ."

      Thấy lời của hai người chấm dứt, Du Lệ Như kéo tay Cam Nhĩ Khiêm làm nũng.

      " Nhĩ Khiêm, phần mềm trò chơi mới của công ty , em có mua, rất tuyệt, nhưng em biết chơi, có thể dạy em chút ?"

      kéo tay của ra, "Nếu như em muốn học, hôm nào đến công ty , tìm người dạy em."sau khi liếc nhìn xuống đồng hồ, nhìn Du Chí Mậu, "Nếu như có chuyện gì khác, tôi còn có việc phải ."

      " trễ thế này còn có việc?"

      Khóe miệng Cam Nhĩ Khiêm giương lên nụ cười, "Tôi phải đón bạn của tôi tan tầm."

      " Nhĩ Khiêm có bạn ? !" Du Lệ Như khiếp sợ trừng to mắt.

      "Ừ." Cam Nhĩ Khiêm lấy tiền ra, thay em họ Du tính tiền, ngay sau đó giơ ngón tay lên liền ra khỏi quầy rượu.

      " hai!" Du Lệ Như hờn dỗi dậm chân, cam lòng nhìn rời như vậy.

      "Chính em cũng nghe thấy, Nhĩ Khiêm có bạn , cũng có cách." sớm khuyên em nên hết hi vọng với Nhĩ Khiêm, em lại chịu nghe, luôn cho là sớm muộn gì cũng có ngày chiếm được trái tim Nhĩ Khiêm.

      đối với em đơn phương cũng có cách, nhưng cha mẹ cũng ngăn cản, ngược lại lạc quan chuyện này thành công, còn muốn phải cố gắng ra sức tác hợp, hi vọng có thể kết thân gia với nhà họ Cam.

      ", điều tra giúp em ả hồ ly tinh kia rốt cuộc là người nào?"

      "Lệ Như, vì sao em còn chưa từ bỏ ý định ?" Du Chí Mậu biết làm sao than thở.

      "Người ta rất thích Nhĩ Khiêm nha, giúp em chút, em cần ngươi khiêm ca nha, ngươi giúp ta chút, em thể ấy" ta lắc lắc cánh tay trai năn nỉ.

      "Theo tính cách Nhĩ Khiêm, cho dù cuối cùng em miễn cưỡng lấy được cậu ấy, chỉ sợ cũng có được cuộc sống hạnh phúc ." lắc đầu thở dài .

      "Em mặc kệ, em phải ấy em được."

      *********

      Sau khi xuống lầu, Giang Tử Tự bước nhanh hơn, tới trạm tàu điện ngầm, chỉ hi vọng hôm nay có thể thoát khỏi trong tuần này, mỗi ngày sau khi tan sở cũng luôn có chuyện xảy ra.

      chiếc xe Porsche thể thao màu trắng bạc từ phía sau lái tới, dừng trước mặt .

      Giang Tử Tự nhức đầu đôi mày thanh tú chau lại, sau khi thở dài tiếng, liền nghe giọng từ trong xe vang lên.

      "Lên xe."

      "Cam tiên sinh, cần mỗi ngày đều tới đón tôi, tôi đón tàu điện ngầm về rất dễ dàng." lượng giọng lộ ra vẻ cố ý xa cách.

      Người bên trong xe có tính nhẫn nại xuống xe, về phía , kéo cái, nhét ngồi vào trong chiếc xe màu trắng bạc.

      "Cam tiên sinh, xin có thể tôn trọng nguyện vọng cá nhân của tôi ?"Đôi mày thanh tú của nhíu , giọng mang
      [​IMG]



      Chương 3.2:
      Edit: Lavender - Blue

      Giang Tử Tự do dự chút, mới mở miệng : "Giữa hai người nếu như tin tưởng hoàn toàn, tình cảm sợ rằng rất khó kéo dài."

      " sai, cho nên tôi. . . . . ." Lời còn chưa dứt, chỉ nghe thấy giọng mạnh mẽ chen vào.

      "Người này là ai ?"

      Tạ Minh Thánh ngẩng đầu lên nhìn về phía người đàn ông đứng trước mặt bọn họ, lập tức nhận ra . Thời gian trước lúc công ty Thượng Tấn tổ chức hoạt động thử nghiệm trò chơi mới, từng thấy Cam Nhĩ Khiêm lần.

      "Tôi là chủ tịch hội học sinh đại học T , Tạ Minh Thánh, Cam tiên sinh, chào ." Cậu ta thuận tiện vươn tay, hơn nữa tự giới thiệu mình.

      Trong nháy mắt Cam Nhĩ Khiêm nhìn cậu ta cái, có ý định bắt tay với cậu ta, ánh mắt sắc bén quan sát cậu ta.

      Giang Tử Tự lặng lẽ trừng mắt liếc cái, ý bảo đừng làm cho người ta khó xử.

      Lúc này mới cùng cậu ta nắm tay qua loa lấy lệ, sau đó lên tiếng tuyên bố.

      "Giang Tử Tự là bạn tôi, tốt nhất cậu nên có ý đồ với ấy." Căn cứ vào trực giác của đàn ông, nhìn thấy người này có cảm tình tốt với .

      " ở đây nhăng cuội cái gì đó ?" Nghe loại người như bên tuyên bố, Giang Tử Tự hơi cáu đôi mày thanh tú nhíu lên.

      "A, học muội và Cam tiên sinh kết giao?" Nghe vậy, vẻ mặt Tạ Minh Thánh tia kinh ngạc.

      " sai, cho nên cậu cách xa ấy chút." Cam Nhĩ Khiêm cảnh cáo xong, để cho có cơ hội làm sáng tỏ, lôi kéo rời .

      " muốn đưa tôi đâu?" Mặc kệ bị cầm tay của , chỉ có thể theo .

      "Em có lên lớp, đến công ty giúp tôi ghi chép."

      "Tại sao tôi phải ghi chép giúp ?"

      "Tôi nghe em là sinh viên khoa kế toán."

      "Vậy thế nào?"

      Bộ dạng Cam Nhĩ Khiêm tự nhiên : "Cho nên tôi mới tìm em giúp tôi, kế toán công ty tôi đột nhiên xảy ra tai nạn giao thông nằm viện, em tới giúp tôi xử lý sổ sách kế toán chút."

      Thượng Tấn thành lập tới hai năm, trước mắt vẫn là công ty có quy mô lớn, thành viên chỉ có ba mươi mấy người, cách nào chuyển người qua xử lý công việc kế toán được.

      Liếc nhìn thấy vẻ mặt của là tại sao tôi phải , sử dụng kế dụ dỗ "Tôi cũng phải trả chi phí cho em giúp tôi. Thế này , em giúp tôi xử lý sổ sách, tôi trả thù lao cho em."

      bị nhét vào trong xe, cho dù muốn từ chối cũng có cách, Giang Tử Tự thể làm gì khác hơn là gắng gượng đồng ý.

      "Nếu như thù lao quá ít, tôi trở mặt đó."

      cười : "Yên tâm, nhất định làm cho em hài lòng." Sau khi lái xe lên đường, lại tiếp: "Tên họ Tạ vừa nãy, sau này em bớt để ý tới cậu ta, có thể xa nhanh tránh xa cậu ta."

      "Tại sao?" cảm thấy đối tượng nên tránh xa, phải là , mà phải là học trưởng.

      "Em nhận ra sao? Cậu ta có ý với em."

      Giang Tử Tự hơi kinh ngạc, "Tôi nhận ra."

      "Tóm lại em nhớ kỹ lời tôi ..., đừng cho cậu ta đến gần em nữa."

      im lặng trả lời. Tạ Minh Thánh là chủ tịch hội học sinh, lá thư ký, giữa hai người luôn phải đụng mặt, làm sao có thể cố ý tránh xa ấy.

      "Em có nghe lời tôi hay đó?" Thấy trả lời, Cam Nhĩ Khiêm cất giọng hỏi nữa.

      "Có ." Biết lên tiếng, càng để yên, Giang Tử Tự hừ tiếng đáp. phát có lẽ mình dường như quen với việc chung đụng với , cảm thấy quen với việc đơn phương tự nhận mình là bạn .

      Mọi thứ dường như ra khỏi tầm tay kiểm soát của , phát triển theo chiều hướng mong đợi.

      còn có thể ngăn cản sao? Ngăn cản lòng mình đón nhận !

      *********

      "Giang Tử Tự, tại sao lại ở chỗ này?" Du Lệ Như vừa đến Thượng Tấn liền thấy , giật mình về phía .

      Giang Tử Tự còn chưa kịp mở miệng, liền nghe thấy Cam Nhĩ Khiêm trả lời thay .

      "Tôi tìm ấy tới làm sổ kế toán giúp tôi." đưa ly cà phê bưng trong tay cho .

      Nhìn thấy biểu thái độ tự nhiên gần gũi với Giang Tử Tự ánh mắt Du Lệ Như dữ tợn, sau đó liền cười duyên lấy lòng.

      "Nếu như Nhĩ Khiêm cần giúp tay, em cũng học kế toán, em có thể giúp ."

      " cần, có ấy là đủ rồi. Lệ Như, em là tới học chơi trò chơi hả, theo tôi, tôi tìm người dạy em."

      "Được." Rời khỏi phòng kế toán, Du Lệ Như hung hăng giận dữ nhìn Giang Tử Tự cái, ánh mắt kia giống như cảnh cáo : cẩn thận chút cho tôi.

      Giang Tử Tự bưng ly cà phê lên hớp hớp. cũng ngờ lại gặp Du Lệ Như ở chỗ này, hơn nữa xem ra ta dường như liệt vào danh sách cái gai trong mắt rồi.

      Bởi vì Cam Nhĩ Khiêm, bị ít phụ nữ ghét, lúc trước ở câu lạc bộ tập thể hình Lục Dã, những khách nữ kia vốn có thiện cảm với , cũng bởi vì , mới bắt đầu năm ba lần dùng lời đâm chọc , hoặc cho cái nhìn xem thường.

      Vì đàn ông, dường như phụ nữ cứ mãi làm khó phụ nữ!

      Bưng cà phê, chậm rãi bước thong thả trở về phòng kế toán, sau đó bật máy vi tính, chuẩn bị làm báo cóa thu nhập tháng trước.

      lâu sau Cam Nhĩ Khiêm cũng vào phòng kế toán, thấy gương mặt
      [​IMG]

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 4.1:
      Edit: Lavender - Blue

      chỉ làm cho phụ nữ có vẻ mặt , cũng làm cho đàn ông có tinh thần phấn khởi, mặt mày hớn hở, ngay cả bộ cũng như diều gặp gió, á, bởi vì đúng lúc có cơn gió thổi qua.

      Tóm lại, trong lồng ngực là tình cảm dịu dàng dâng cao, làm cho ánh mắt Cam Nhĩ Khiêm nhìn ra bên ngoài thế giới đẹp vô cùng, ngay cả con chó cũng nhằm vào mà sủa, là trước kia, chắc chắn trừng mắt muốn nó ngậm cái miệng có la to đó lại, nhưng giờ phút này, thế nhưng lại thấy cho chó sủa gâu gâu đáng . ( ED: tui biết giấu mặt chỗ nào luôn, bó tay với Khiêm….(O_O))

      Ngay cả nhìn thấy đống đại tiện bên đường cũng cảm thấy ghê tởm, nụ cười mỉm vẫn luôn giữ môi, trong lòng chỉ mong được thấy Giang Tử Tự càng sớm càng tốt.

      Rầm, trong lúc tập trung, đụng vào cây cột ven đường, để ý, mặt của mình vẫn còn nụ cười, về phía trước vài bước, dừng trước cửa hàng, chờ Giang Tử Tự.

      bà bán hoa ngọc lan bên đường thấy, chỉ cảm thấy người đàn ông này cười rất kỳ lạ, nhìn chằm chằm theo dõi từng cử động của , thấy sau khi thấy xuất cách đó xa, ánh mắt sáng hẳn lên, sải bước tới bên , như có ý đồ quấy rối, bà mở to miệng muốn nhắc nhở chú ý.

      Lời đến khóe miệng, lúc này mới phát ra ra là bọn họ là biết nhau, hai người tay trong tay tới.

      Ngang qua sạp hàng của bà, Giang Tử Tự cầm lên bó hoa ngọc lan, Cam Nhĩ Khiêm lấy bóp tiền ra muốn trả, bị ngăn cản.
      "Em có tiền lẻ." Từ trong túi xách lấy ra vài đồng tiền lẻ, mỉm cười đưa cho bà.

      Bà mới chợt hiểu ra, ra là người đàn ông kia chìm trong tình cuồng nhiệt, khó trách luôn cười khúc khích.

      Giang Tử Tự mở bó hoa ngọc lan ra, ngắt hai hoa bỏ vào trong túi xách của mình, ngắt hai bông khác đưa cho Cam Nhĩ Khiêm.

      "Đặt nó vào trong túi áo."

      Cam Nhĩ Khiêm làm theo lời, trong miệng hỏi: "Tại sao?"

      "Mùi hương này từ trong miệng túi áo bay ra." Kể từ ngày đó, đồng ý thử qua lại với , trong tháng này, tình cảm của hai người nhanh chóng dâng cao, lâu liền lâm vào tình cuồng nhiệt.

      Năm ngón tay hai người đan xen chặt chẽ, trong mắt của tình ý đậm tới mức tan được, chỉ cảm thấy càng nhìn càng đẹp.

      "Đừng như kẻ ngốc, nhìn chăm chằm vào em." cười khiển trách.

      "Bây giờ rốt cuộc hiểu , cái gì gọi là trong mắt người tình là Tây Thi rồi."

      "Lời này của giống như là lạ?" Làm sao nghe có vẻ như muốn nhìn rất xấu xí.

      "Bởi vì cảm thấy giống như em càng lúc càng đẹp." Khiến cho muốn giấu , muốn chia sẻ với người khác vẻ đẹp của , càng muốn cười với người đàn ông nào khác ngoài , điều đó khiến cho ghen tỵ.

      Giang Tử Tự biết nên cười hay là nên cáu.

      Sau khi qua lại, phát thậm chí còn bá đạo hơn tưởng, mỗi lần chuyện với người đàn ông khác lâu chút, thấy mất hứng, nên có nhiều người đàn ông nhìn nhiều chút, liền dùng ánh mắt dọa người nhìn người ta chằm chằm, nghĩ muốn cầm đao chém người ta thành hai mảnh.

      "A, buổi trưa em muốn ăn cái gì?" Sắp tới buổi trưa, bụng của hơi đói rồi.

      "Em có muốn ăn món ăn ở Zehder* ? Phía trước có nhà Zehder phòng ăn cũng tệ lắm." Cam Nhĩ Khiêm suy nghĩ chút đề nghị. (*: hình như món ăn Ý phải)

      "Ừ, được." Vừa mới xong, đột nhiên nhảy ra, phấn khích chỉ vào hai người.

      "Ha, bây giờ cậu bị bắt."

      "Tiểu Mỹ."

      Giống như bắt được giặc, Tiểu Mỹ chỉ ngón trỏ vào bọn họ, "Hai người các người quả nhiên cùng nhau, Tử Tự, lần này cậu chối nữa chứ?"

      ". . . . . ." Nhất thời Giang Tử Tự gì.

      Cam Nhĩ Khiêm liếc cái, nhận ra .

      " là nhân viên của câu lạc bộ thể hình Lục Dã, hình như gọi là . . . . . . Tiểu Mỹ đúng ?"

      "Đúng đúng đúng, sai." rất cảm động, vậy mà cậu hai nhà họ Cam còn nhớ tên của .

      tiếp: "Nếu như có chuyện gì khác, chúng tôi muốn ăn cơm."

      Tiểu Mỹ sững sờ, con mắt sáng long lanh chờ đợi mở miệng hỏi có muốn cùng hay .

      Nhưng thấy giống như đếm xỉa tới tồn tại của , dắt Giang Tử Tự qua người mình, vẫn là Giang Tử Tự biết lễ phép, quay đầu lại với : "Tiểu Mỹ, xin lỗi, chúng tôi trước, lần sau tán gẫu tiếp nhé."

      cắn tay, đưa mắt nhìn bọn họ rời .

      Hai người kia cũng hơi quá đáng, tốt xấu gì cũng làm bộ hỏi câu chứ, cũng muốn theo làm kỳ đà cản mũi, lại có thể bỏ như vậy.

      "Để cho Tiểu Mỹ nhìn thấy chúng ta, nhất định lần này trong câu lạc bộ Lục Dã lại trận tin đồn xôn xao."

      "Miệng lớn mặt bọn họ muốn đồn gì cho họ đồn ." nghỉ việc ở Lục Dã, cũng đến Lục Dã nữa, tìm trung tâm tập thể hình khác.

      "Nhất định cậu ấy cho là lúc trước em dối cậu ấy." Lúc trước với Tiểu Mỹ mình và Cam Nhĩ Khiêm có gì, nhưng bây giờ lại bị cậu ấy bắt gặp hai người bọn họ ở chung chỗ.

      "Em
      [​IMG]

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4.2:

      Edit: Lavender – Blue


      ta chột dạ dám trực tiếp nhìn ánh mắt sắc bén của .

      "Em...em chỉ chuyện phiếm với ấy mà thôi, có, gì."

      Thấy ta dám cũng dám thừa nhận, Cam Nhĩ Khiêm nổi giữ chặt cổ tay của ta, lôi ta ra ngoài, mãi cho đến cửa chính mới thả đẩy ta ra.

      "Tôi lần cuối cùng cho biết, tôi đối với có chút cảm giác nòa, người tôi là Tử Tự, nếu lần sau để cho tôi biết đuộc ở trước mặt Tử Tự thị phi gây chia rẽ, cho dù là em của Chí Mậu, tôi cũng tha cho ."

      " Nhĩ Khiêm, đến tột cùng em có chỗ nào tốt, cho em biết, em có thể sửa đổi mà?" Du Lệ Như cắn môi, đôi mắt nước mắt lưng tròng chỉ lát là rơi xuống.

      " phải là người phụ nữ tôi muốn, cho dù thay đổi hoàn hảo đến đâum tôi cũng thể nào động lòng với ." Cam Nhĩ Khiêm xong lời muốn , bỏ ta lại, thẳng trở về trong công ty.

      "Tử Tự, mới vừa rồi Lệ Như những thứ nhảm nhí kia, em nên cho là ." lo lắng phải chịu đựng gây xích mích, mà nghi ngờ tình cảm dành cho .

      "Em để ý." Giang Tử Tự khẽ mỉm cười .

      "?" có chút nghi ngờ là giả vờ bình tĩnh.

      ". Em hiểu dụng ý của ấy, em dễ dàng bị người ta kích động như vậy."

      Cam Nhĩ Khiêm nhìn chăm chú lát, thấy vẻ mặt bình tĩnh, thấy rằng chút nào để ý những lời Du Lệ Như vừa , thích lại tăng thêm bậc, kiềm chế được xúc động, cúi mặt xuống muốn hôn .

      đưa tay chặn miệng lại.

      "Nơi này là phòng làm việc."

      tới khóa cửa phòng kế toán, "Bây giờ có người xông vào."

      ". . . . . ." Đôi môi bị chiếm đoạt, từ từ nhắm mắt lại, hề chống cự nữa, hưởng phần ngọt ngào ái muội thân mật triền miên kia. Tay của trượt vào trong áo , vân vê vuốt trước ngực tròn của .

      Chán ghét lớp áo ngực gây cản trở, nghĩ muốn cởi trói buộc ra, bị kéo tay ra, thở đẩy ra.

      " cần làm loạn." giọng cảnh cáo.

      " nghĩ muốn em." Trong mắt của dấy lên dục vọng.

      Giang Tử Tự lui ra bước chỉnh sửa quần áo, nghiêm nghị : " đồng ý tôn trọng em mà."

      Cam Nhĩ Khiêm kiềm chế lại ham muốn nóng bỏng lan trong cơ thể lại. " chưa từng quên. Chỉ cần em muốn, bất cứ chuyện gì đều ép buộc em." xong, ra khỏi phòng kế toán.

      Nhìn rời , môi Giang Tử Tự lên nụ cười. vui cho dù ở thời điểm nào, đều quên lời hứa của .

      *********

      Cũng như tất cả các cặp tình nhân khác, cũng có lúc giữa bọn họ có cãi nhau.

      Nhưng tình cảnh như thế cũng nhiều, chỉ có lúc Cam Nhĩ Khiêm ăn giấm chua mới có thể xảy ra.

      Giống như lúc này, Giang Tử Tự đỡ Tạ Minh Thánh bị đánh quyền dậy, mặt mày nhuộm vẻ tức giận hỏi: "Tại sao biết tốt xấu liền đánh người?"

      "Người này cậu ta hôn em!" Cam Nhĩ Khiêm lên án.

      "Con mắt nào của nhìn thấy ấy hôn em hả?" là người trong cuộc, cũng biết có chuyện này nữa, rốt cuộc nhìn thấy chỗ nào?

      "Hai con mắt đều thấy được, cậu ta ——"

      Tạ Minh Thánh vội

      [​IMG]

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :