1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhị ái tu lạc - Lam Tuyết Linh (21) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. windlove_9693

      windlove_9693 Active Member

      Bài viết:
      292
      Được thích:
      181
      Tò mò chương sau ghê

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11:

      Edit: Linh Aira
      Beta: Dạ Minh Nguyệt

      " , em vào."

      " Mẹ la, được đâu."

      " Theo nhanh lên."

      ...

      Giữa đường, người xe qua lại khá vắng vẻ và yên tĩnh. Nhưng ngay trước tiệm cắt tóc lại có nam nữ giằng co.

      " Vào , xin phép mẹ rồi."

      Người nam ai khác chính là Nghịch Lưu Quý Tuấn, còn người nữ là em cậu ta Nghịch Phi Yến. Lúc này hai người giằng co trước tiệm cắt tóc lớn.

      " Xin phép?"

      " Ừm, khi sáng hỏi mẹ và mẹ cũng đồng ý rồi."

      Thấy Nghịch Phi Yến còn chống cự, Nghịch Lưu Quý Tuấn rất tự nhiên đưa nàng vào trong. Nhưng biết, trong lòng nàng khi nghe những lời như có cả ngàn sợi tơ rối bên trong. Nàng biết , đó là ghen tị và ngưỡng mộ. Nàng ghen tị bởi mẹ luôn nghe lời hai nhưng lại ngưỡng mộ hai là người tài giỏi, chu đáo,...

      " Vậy câu cứ hưởng cái hạnh phúc bên cạnh hai . phải ta rất thương cậu sao?"

      Nàng biết Nguyệt Kiến Vân cảm nhận được lòng nàng nhưng như vậy có khác nào lợi dụng hai.

      " Nhưng cậu cũng thể tự mình chịu đựng như vậy. Cậu phải kiếm chỗ dựa vững chắc để bảo vệ mình . Tớ thể ở bên cậu mãi được."

      Trong lúc Nghịch Phi Yến và Nguyệt Kiến Vân tranh cãi nội tâm, Nghịch Lưu Quý Tuấn cùng chủ tiệm bàn xong về kiểu tóc thích hợp cho Nghịch Phi Yến.

      " Vậy tất cả đành nhờ vậy."

      " có gì đâu. Dù sao cậu cũng từng giúp thằng em tôi mà."

      " Em ?"

      " Chắc cậu nhớ. Năm trước, em tôi là Hà Lạc sống bên bị đồng học ức hiếp và được cậu cứu ngay sau đó. Mà cậu có vẻ rất nổi tiếng. Em tôi về cậu suốt, nNó còn chụp hình cậu cho tôi coi mà."

      Hà Lạc, hình như từng nghe. Vào đầu năm trước phải, Nghịch Lưu Quý Tuấn trong lúc về phòng có thấy nam hài rất đáng bị dồn vào góc tường cạnh thang máy. Do nổi hứng làm người hùng và muốn thử mốt cái kết ngầu, nên liền ra tay cứu người. ngờ lại giúp được nhiều như vậy.

      " Cậu đừng lo, chính tay tôi cắt tóc cho em cậu. Mà bé đâu?"

      Lạc Tự Long nhìn theo hướng nhìn của Nghịch Lưu Quý Tuấn thấy Nghịch Phi Yến cuối đầu ngồi ghế. Nhận định đầu tiên của cậu ta là nhàm chán. Nếu Nghịch Lưu Quý Tuấn là ánh dương quang chắc ta là u hồn đầy oán khí. Nhưng công việc là công việc, nhận thể làm.

      Do Nghịch Phi Yến vốn ngồi ghế cắt tóc nên Lạc Tự Long chỉ việc xoay ghế đối diện kiếng. Lúc đầu, Lạc Tự Long dự tính duỗi sơ cho tóc mềm ra nhưng ngờ tóc Nghịc Phi Yến lại rất suôn mượt khiến Lạc Tự Long có chút hài lòng.

      Nghịch Lưu Quý Tuấn vì muốn nhận bất ngờ nên ra ghế chờ ngồi.

      Việc cắt tóc bắt đầu vào lúc 9h30 nhưng đến hơn 1h trưa, Lạc Tự Long mới ra với nụ cười đầy vẻ hài lòng.

      " Cậu vào xem thử coi có hài lòng ."

      theo Lạc Tự Long vào trong. Ngay lúc này, Nghịch Lưu Quý Tuấn chỉ mong ước người trước mắt phải em mình.

      Nghịch Phi Yến do mãi tranh cãi với Nguyệt Kiến Vân nên biết mình bị lăn qua lăn lại ra hình dáng gì rồi. Nhưng với ánh nhìn của hai nàng nghĩ chắc cũng tồi đâu.

      Chỉ vừa làm tóc gần 4 tiếng đồng hồ nhưng Nghịch Phi Yến như vừa biến thành người khác vậy. Mái tóc dài che mặt được cắt ngắn ngang trán để lộ gương mặt non nớt, hồng hồng đáng . Đuôi tóc uốn , buộc cao hai bên. Nếu lúc này nàng cầm thêm thanh kẹo que chẳng khác nào .

      Nghịch Lưu Quý Tuấn mong Nghịch Phi Yến cùng dòng huyết thống với mình để có thể kết thành đôi. Nhìn đôi má phúng phính kia muốn cắn cái lên đó.

      Khác với hai mình, Nghịch Phi Yến khi nhìn vào gương, đầu đầy hắc tuyến, riêng Nguyệt Kiến Vân tuy có nhân thể nhưng Nghịch Phi Yến có thể cảm nhận được người kia cười rất hả hê. ràng nàng theo hình mẫu trưởng thành, chững chạc sao lại thành 5 tuổi thế này.

      " Rất đáng đúng . Chính tôi còn ngờ ta xinh đẹp đến vậy."

      " sao?"

      " À , ta rất xinh đẹp."

      Tuy nghe ra được lời của Lạc Tự Long nhưng Nghịch Lưu Quý Tuấn vẫn tai điếc làm ngơ. Bởi quả thực ngày đầu tiên về nước nhìn nàng cũng có chút bất ngờ. khác gì Lạc Tự Long lúc nãy.

      Đương nhiên, nhận được mái tóc hết sức "vừa lòng", Nghịch Phi Yến ngồi xe mặt mày tức tối. Nghịch Lưu Quý Tuấn khen thế nào nàng cũng thèm quan tâm.

      " Thôi nào, em đừng giận nữa mà. Đến cho hẹn rồi, ười cái xem."

      " Hứ"

      thèm nhìn đến ánh mắt đầy phấn khởi kia. Nghịch Phi Yến thầm phỉ nhổ mặt có chút nào ý muốn tạ lỗi cả. Còn Nguyệt Kiến Vân cười quằn quại suốt từ lúc được diện kiến mái tóc đầy xinh đẹp.

      " Kính chào quý khách."

      Nơi hai người đến, là quán coffee nằm tầng 8 của khách sạn 5 sao. Người tiếp cả hai là nữ nhân viên xinh đẹp bốc lửa.

      " Cho hỏi quý khách mấy người?"

      " À , tôi có bạn đến trước rồi."

      " Hey Kelvin, over here"

      Chương 12:

      Edit: Linh Aira
      Beta: Dạ Minh Nguyệt

      " Hey Kelvin, over here"

      Cách cửa tiệm xa là nam tử ngoại quốc tóc vàng sáng chói. Về ngoại hình phải rất tuyệt. Chiều cao hơn 1m8, nụ cười tựa như ánh dương quang chói lòa vậy.

      "Yo Jack"

      Nghịch Lưu Quý Tuấn xem ra rất thân thuộc tiến đến cùng nam tử tên Jack làm cái đập tay thân thiện.

      " How do you...."

      " OMG. What a beautiful angel! Hey what's your name? Here my nunber call me."

      " Get out. That's my sister"

      ( Đến đây tác giả viết tiếp bằng tiếng Trung nên những đoạn hội thoại in nghiêng các nàng cứ hiểu là bằng tiếng )

      " Em cậu! Tôi biết cậu có người em xinh đẹp như vậy đấy. Chào em, là Jackson Rosh, rất hân hạnh được gặp."

      " Em là Nghịch Phi Yến, rất hân hạnh."

      Jackson vừa ngồi xuống bàn liền vui vẻ chào hỏi. Bên cạnh còn nam tử khác tóc bạch kim, im lặng cầm tách coffee cách nhã nhặn. Xem ra người này quan tâm đến mọi việc xung quanh, vậy quanh người còn phát ra khí lạnh đáng sợ.

      Nghịch Lưu Quý Tuấn vừa gọi món vừa canh chừng tên sói dùng bàn tay xấu xa của nắm lấy tay em mình chịu buông.

      " Em có thể gọi là Jack. Mà em có bạn trai chưa? Nếu chưa thử quen xem. chắc chắn làm em vừa lòng."

      " Cậu buông bàn tay thối của cậu ra khỏi em tớ mau. Muốn cua em tớ phải xem cậu có làm tớ vừa lòng "

      Bị Nghịch Lưu Quý Tuấn phá hỏng chuyện tốt, Jack vui, hai má phồng to buông tay Nghịch Phi Yến ra.

      " Hừ, lấy lòng cậu tớ thà lấy 'gà mái' của mình cho rồi"

      " Đúng đúng, cậu về với ' gà mái' chua như giấm của cậu . Đừng có sớ rớ vào em tớ."]

      " Tớ bây giờ tu tâm dưỡng tính rồi, chỉ chung thành với người thôi. tin cậu có thể hỏi Rich."

      Jack nghe đến ' gà mái', vị hôn thê của mình, liền chu mỏ ra liếc về nam tử băng sơn im lặng bên cạnh.

      " A, Rich tớ nghĩ cậu tới đây."

      " Lâu lâu du lịch chuyến cũng tốt."

      Nam tử băng sơn lúc này mới nâng mí mắt lên nhìn về phía Nghịch Lưu Quý Tuấn và Nghịch Phi Yến. Nhưng kì lạ, qua ánh mắt lạnh lẽo của lại xuất tia ngạc nhiên rất rồi biến mất ngay lập tức.

      " Đây là em tớ Nghịch Phi Yến. Tiểu Yến, đây là Richard em có thể gọi là Rich"

      " Rất vui được gặp "

      Nghịch Phi Yến cúi đầu chào. ra nàng cũng rất ngạc nhiên, người tên Rich này trông rất giống người.

      " Mà này Jack! Người mà cậu là muốn chung thủy là ai vậy? Nam hay nữ?"

      " Đương nhiên là nữ rồi."

      Nghịch Lưu Quý Tuấn tin. Cái người mà mới hôm nào còn suốt ngày tặng hoa, chocolate cùng các lá thư cực sến cho và hơn cả trăm nam sinh lẫn nữ sinh sau hai ngày khai giảng lại chung thủy.

      " Ai vậy?"

      ngờ, Rich, người từ đầu đến giờ vẫn im lặng lại lên tiếng đầy tò mò. Việc này khiến Jack và Nghịch Lưu Quý Tuấn khỏi ngỡ ngàng.

      " Khụ, nếu mọi người hỏi tôi trả lời cách ngắn gọn nhất. Mấy cậu biết game ' Tu Lạc' đúng . Tuy tớ biết Rich chơi game nhưng phải , tớ trong game cực kì dũng, hào nhoáng, vĩ đại,....." ( này cũng thuộc dạng ảo tưởng mạnh :)) )

      " Tóm tắt Jack"

      Nghe lấy những lời độc thoại trái với thực, ba người khẽ nhướng mi. Tuy Rich và Nghịch Phi Yến để lộ ra nhưng có thể thấy, trong mắt hai người có khinh thường. Người mà hoàn toàn tỏ vẻ khinh thường nhất chính là Nghịch Lưu Quý Tuấn.

      " À quên mất. Trong game chính vì quá mức nổi trội mà tớ gặp được định mệnh của đời mình. Đó là mỹ nữ cực kì xinh đẹp với tấm lòng bác ái và nụ cười thiên sứ, ta cướp trái tim tớ. ra hai cậu rất ghen tị đấy."

      So với gương mặt thần bí của Jack chẳng ai có biểu cảm gì đặc biệt.

      " biết đùa gì cả. Mỹ nhân mà tớ muốn đến đây chính là cao thủ đứng thứ 3 toàn game, Nguyệt Kiến Vân."

      Cái tên gây chấn động toàn game bây giờ lại gây ra ít biến dị từng người trong cuộc trò chuyện này. Nghịch Lưu Quý Tuấn mở to mắt ngạc nhiên. Rich hơi nhướng mi tỏ vẻ bất ngờ rồi lại bình tĩnh như cũ. Chỉ có Nghịch Phi Yến là phản ứng mạnh nhất, nàng bị sặc ngay sau khi cái tên được ra.( nhột a~ nhột a~)

      Điều này gây chú ý đến xung quanh, đặc biệt là hai người ngồi đối diện.

      " Em sao chứ?"

      Nghịch Lưu Quý Tuấn lại chú ý gì mấy, rất dịu dàng vỗ vỗ lưng nàng. Jack im lặng, nghiêm túc nhìn nàng lâu.

      " Tiểu Yến, có ai từng với em là trông em rất giống Nguyệt Kiến Vân ?"

      Nghịch Phi Yến mở to mắt nhìn lấy Jack rồi ngơ ngác lắc đầu.

      " cũng thấy giống lắm. Nguyệt Kiến Vân trông chững chạc hơn em, mà em có chơi ' Tu Lạc' ?". Bỏ cái dáng vẻ nghiêm túc khác lạ, Jack quay lại với giọng điệu cợt nhã lúc đầu.

      " Em ấy có chơi. Là thầy thuốc vừa phi thiên"

      Nhìn Nghịch Phi Yến có ý trả lời, người làm trai như Nghịch Lưu Quý Tuấn đành phải thay nàng trả lời. Tuy tại sao Nghịch Phi Yến trả lời nhưng Nghịch Lưu Quý Tuấn vẫn nhắm mắt cho qua.

      " Thầy thuốc sao...."

      " Mà cậu hỏi như vậy có ý gì?"

      Cảm thấy Jack càng lúc càng kì lạ, Nghịch Lưu Quý Tuấn tỏ vẻ vui. Nhất là khi Jack cứ liên tục hỏi Nghịch Phi Yến các câu hỏi quái lạ.

      " Richard, có chơi game ' Tu Lạc' ?"

      Cảm thấy có khả năng bị phát , Nguyệt Kiến Vân nhắc nhở Nghịch Phi Yến nên tìm cách thay đổi chủ đề. Nhưng là người hướng nội lại rất ngây thơ nên Nghịch Phi Yến làm sao biết đánh lạc hướng đành lên thắc mắc.
      windlove_9693Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13:

      Edit: Linh Aira
      Beta: Dạ Minh Nguyệt

      " Richard, có chơi game ' Tu Lạc' ? "

      Rich vốn bận tâm suy nghĩ việc gì đó nên khi nghe câu hỏi của Nghịch Phi Yến hơi nhướng mi. tính trả lời bị tên từ đầu đến giờ vẫn luôn huyên thuyên chặn lời.

      " Tên băng sơn này chẳng biết chơi game, giải trí là gì đâu . trong đầu chỉ toàn mưu mô chước quỷ...."

      Jack xem ra rất muốn tiếp nhưng lại sợ hãi ánh nhìn của Rich mà câm nín. Trông biểu cảm được phép của đáng thương, cứ như chú cún bị bỏ rơi.

      " , chơi game."

      " Vậy sao."

      Nghịch Phi Yến xem ra rất thất vọng. phải vì nàng mê trai mà là quá mê trai, đây là nhận định riêng của Nguyệt Kiến Vân (hình tượng của chị với ta chính thức sụp đổ http://***************.com/images/smilies/icon_tears.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_tears.gif ). Nam tử tên Richard này quả rất giống Lưu Vương đêm qua, đến thần thái cũng giống nên Nguyệt Kiến Vân tin nam tử . Chỉ có Nghịch Phi Yến mới ngây thơ, dễ tin người như vậy. Nhưng nếu Richard có chơi game tại sao Jack lại biết?

      " Này Kelvin, trận chiến này bang tớ thua được đâu."

      Cuộc chuyện vừa được lắng xuống, Jack lại hào hứng khơi lên lại. Trông khuôn mặt đắc chí của làm Nghịch Lưu Quý Tuấn chỉ muốn đập cho trận.

      " Người tình trong mộng của tớ đồng ý giúp chúng tớ trong trận đấu rồi! Bất ngờ chưa. , với nhan sắc trời phú, người nhìn người mê như tớ làm sao khôgn đồng ý cho được." ( Bệnh ảo tưởng của hề http://***************.com/images/smilies/icon_sweat.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_sweat.gif )

      Nghịch Lưu Quý Tuấn im lặng, Nghịch Phi Yến im lặng, cả Richard cũng . Cả ba đều xem Jackson như người vô hình. Chợt, Nghịch Phi Yến như phát gì đó mà giật mình

      " với hai cùng bang sao?"

      " Ừm, bọn tính trước tất cả đều là đối thủ nên cùng bang."

      Jack trả lời rất thành , thành đến mức làm người ta nghi ngờ.

      " Đương nhiên, người thắng được quyền ra điều kiện cho người thua."

      Vậy chẳng phải đấu nhau vì mục đích riêng sao, biết hai người này tính làm trò gì. Nhưng đó liên quan đến Nghịch Phi Yến nàng. Người nào ngỏ lời trước nàng theo người đó, thể thiên vị em được. qua lại nàng đương nhiên biết Jack là ai, chính là người hôm qua tìm năn nỉ Nguyệt Kiến Vân, Nhật Ân Khải. biết ai là người đặt cái tên này cho nhỉ, chẳng phù hợp gì cả.

      " Tiểu Yến, em cũng chơi game đúng ? Tên em là gì? là Nhật Ân Khải, bang chủ Huyền Minh Bang."

      Đúng như những gì Nguyệt Kiến Vân suy đoán, người trước mắt chính là tên cơ hội hôm qua. Nếu phải vì phần thưởng nàng sớm đánh chết cái tên kia. Vừa được nàng cứu sống lại liền đòi nàng trợ giúp.

      " Em chỉ mới chơi khoảng tháng nay thôi. Là tân thủ tên các cũng biết đâu."

      " Chỉ chơi trong tháng mà phi thiên rồi! Em làm sao hay vậy?"

      Lần này phải chỉ có mình Jack dò hỏi mà đến hai nàng cũng ngạc nhiên kém.

      Nghịch Phi Yến gãi đầu biết phải trả lời làm sao. Chẳng lẽ lại trả lời lòng là nàng chơi trước khi game phát hành phổ biến cách đây hai năm.

      Thấy nàng khó xử, hai người cũng hỏi tiếp. Jack nhìn lên đồng hồ gần 3 giơ, lỡ mất giờ ăn trưa rồi.

      " ăn trước buổi tối ? Kelvin trả."

      " Là dân ngoại quốc mà buổi ăn cũng thể trả sao?"

      " Bạn đến chơi phải biết tiếp đãi chứ. bữa ăn cũng nhiều lắm."

      " Khách tới nhà ít nhất cũng phải có quà tặng chứ."

      ...

      Hai người này rất rảnh rỗi, bụng đều đói meo cả rồi mà vẫn còn ngồi đó đấu võ miệng. Cãi qua cãi lại đến cuối cùng, người trả tiền chính là Nghịch Lưu Quý Tuấn. Cũng là do cãi lại Jack mà phải trả tiền cho bữa ăn trong khách sạn 5 sao này.

      Nghịch Phi Yến nhìn hai rút thẻ tín dụng ra thầm cười. Gương mặt lúc đó của Nghịch Lưu Quý Tuấn khó quên, xem ra giá cả ít.

      Sau khi ăn chút đồ ngọt với giá hơn $5000( unbeliveablehttp://***************.com/images/smilies/icon_shock2.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_shock2.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_shock2.gif ) , bốn người lại tiếp tục chuyện. Đa phần chỉ có Nghịch Lưu Quý Tuấn và Jack . Nghịch Phi Yến chỉ khi được nhắc đến mới mở miệng. Còn Richard hầu như hề lời nào, chỉ im lặng lắng nghe.

      Gần 5 giờ, Nghịch Lưu Quý Tuấn buồn bã cùng Nghịch Phi Yến cáo từ.

      " Cậu thành con ngoan từ khi nào vậy? ở lại ăn tối rồi về."

      " Tớ có thể về nhưng tiểu Yến phải về sớm. Ban đêm rất nguy hiểm, tớ thể để em ấy bị thương."

      " Hừ sister complex!"

      " Tụi tớ đây, gặp lại sau"

      Bởi vì giờ giới nghiêm do Diệc Ái Hân, mẹ hai người đưa ra cho riêng Nghịch Phi Yến nên hai người phải về sớm.

      ra cả hai đều muốn trở vê, nhưng nếu về trễ biết Diệc Ái Hân làm gì Nghịch Phi Yến vào những lúc Nghịch Lưu Quý Tuấn có nhà đây.

      " Hôm nay vui ?"

      Nghịch Lưu Quý Tuấn cười rất trìu mến, lấy tay xoa đầu Nghịch Phi Yến.

      " Jack và Rich em thích ai?"

      " Sao?"

      " Theo thích Jack. Cậu ta vui tính, gia thế cũng vừa. Còn Rich ..."

      Nghe câu hỏi của Nghịch Lưu Quý Tuấn, Nghịch Phi Yến lẫn Nguyệt Kiến Vân bất ngờ ít. Nhưng câu kế tiếp của hai làm Nghịch Phi Yến vui.

      " Rich phải người chúng ta nên chạm tới, cậu ta ở thế giới khác với chúng ta."

      lên câu này, Nghịch Lưu Quý Tuấn lại im lặng nhìn ra cửa sổ như nhớ đến kí ức vui. Nghịch Phi Yến nhìn vào ánh mắt của hai mà có cảm giác đau lòng.

      " Ha ha tưởng tượng em và Rich mà ở chung chẳng khác gì hai chiếc tủ lạnh. Chán ngắt, chẳng ai chịu gì."
      windlove_9693 thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 14:

      Edit: Linh Aira

      Beta: Dạ Minh Nguyệt

      ' Rầm'

      Đứng dưới chân cầu thang nhìn lên, Nghịch Lưu Quý Tuấn giật mình vì cách đóng cửa đầy mạnh bạo của Nghịch Phi Yến. tự nhủ, chẳng lẽ mình gì làm phật lòng em ấy? Mình có gì sai đâu nhỉ?

      Trong lúc Nghịch Lưu Quý Tuấn suy ngẫm tội lỗi của mình Nghịch Phi Yến lúc này trong phòng.

      " hai ngốc, hai ngốc lắm."

      " cậu đúng mà, hai người các cậu mà chung khác gì hai chiếc tủ lạnh biết cả "

      " Cả cậu nữa!"

      Nghịch Phi Yến xem ra rất vui, vừa vào phòng nàng hết ném gối rồi lại đánh gối. Nguyệt Kiến Vân biết khuyên nhủ thế nào vì có người nào đó bị trúng tim đen rồi.

      " lên chơi chút sao? Nhân tiện xác nhận người kia có phải là Richard hay , còn tên Jack kia chắc chắn là Nhật Ân Khải rồi."

      " Cha mẹ sắp về rồi, đợi ăn tối xong rồi chơi."

      Trong thời gian chờ đợi nàng rảnh rỗi ngồi bàn trang điểm quậy phá mái tóc xoăn vừa được cắt. Do sợ Diệc Ái Hân trách phạt nên, Nghịch Phi Yến quậy đủ kiểu nhưng đều vô dụng. Cuối cùng, nàng bỏ cuộc, lấy bộ quần áo thường rồi vào phòng tắm.

      Bữa ăn tối của gia đình nàng cũng giống như bao gia đình khác: 3 món mặn, 1 món xào, 1 món canh và 1 phần tráng miệng. Chỉ là khí giữa 4 người ăn lại im lặng quá mức, ngoài tiếng đũa gắp ra tiếng nào trong suốt bữa ăn.

      ' Cạch '

      Nghịch Lưu Quý Tuấn là người ăn xong đầu tiên. đặt chén xuống, trầm người chút.

      " Ba, con muốn đưa tiểu Yến qua ."

      Nghe câu như sét đánh ngang tai của Nghịch Lưu Quý Tuấn, ba người còn lại rất bất ngờ. Nghịch Phi Yến kịp nuốt cơm, tay liền buông đũa. Nghịch Hải Ân, cha của hai người mặt biểu cảm gì chỉ dừng đũa nhìn . Người phản ứng mạnh nhất chính là Diệc Ái Hân.

      " Con gì vậy tiểu Tuấn, có phải con sai ? Là con muốn mẹ qua chứ phải con kia" ( Bà này cũng mắc bệnh ảo tưởng )

      " Con xin lại là con muốn bảo lãnh tiểu Yến qua sống cùng con"

      Nghịch Lưu Quý Tuấn xem ra rất nghiêm túc khi bàn đến vấn đề này.

      ' Rầm'

      " Con muốn đưa con này qua ? Nó qua đó làm gì? Làm sao?" (Là bà mới đúng, tui đập bà )

      " Mẹ, tiểu Yến là con mẹ cơ mà."

      " Nó phải là con ta "

      Lời lòng của Diệc Ái Hân khiến Nghịch Lưu Quý Tuấn rất bất ngờ. nhìn qua Nghịch Phi Yến, sợ nàng đau lòng nhưng ngờ là nàng lại có thể bình tĩnh xem như chưa nghe thấy gì.

      " Nếu nó muốn cứ để nó làm"

      Nghịch Hải Ân vẫn luôn im lặng lạnh lùng . Ánh mắt ông ta nhìn Nghịch Phi Yến đầy vẻ coi thường. "

      Nhưng với điều kiện nó phải đứng top 5 đầu vô trường đại học của con như nó từng làm ở đây."

      Lúc Nghịch Hải Ân lên tiếng ai dám phát ra tiếng động, cả ba người đều sợ hãi uy nghiêm của ông.

      Nhưng Nghịch Lưu Quý Tuấn hài lòng, nhìn gương mặt tối sầm của Nghịch Phi Yến mà đau lòng. Bởi biết , điều mà Nghịch Hải Ân ra Nghịch Phi Yến thể làm được, trừ khi có kì tích xảy ra.

      Lí do rất đơn giản là trường đại học của Nghịch Lưu Quý Tuấn theo học là Cambridge, trường đại học danh tiếng của và toàn thế giới. Muốn vào là việc khó huống chi là phải đứng trong top 5. Đến Nghịch Lưu Quý Tuấn cũng chỉ đứng thứ 18 trong cuộc thi đầu vào. Với năng lực của Nghịch Phi Yến ...

      " Con no rồi, con xin phép lên phòng."

      Nghịch Phi Yến mặt mày tối sầm, đặt chén cơm lên bàn ròi đứng dậy rời khỏi nhà ăn. Nghịch Lưu Quý Tuấn muốn đưa tay kéo nàng lại nhưng lại bị ánh nhìn đầy sát khí của Nghịch Hải Ân ngăn lại. Đợi đến khi Nghịch Phi Yến khuất bóng, giữ được bình tĩnh đập mạnh lên bàn.

      " Ba, ý của ba là sao đây? Nếu ba mẹ muốn chăm sóc em ấy đưa em ấy cho con. Sao lại phải ra cầu khó khăn như vậy?"

      " Như vậy là khó phải là con cháu họ Nghịch."

      " Ba..."

      Nghịch Lưu Quý Tuấn biết trả lời như thế nào. Quả , tất cả thành viên trong gia đình đều từng là sinh viên đại học Cambridge.

      " Thay vì ngồi đây bàn chuyện sao con lên giúp nó chuẩn bị cho cuộc thi tuyển vào trường đại học sắp tới."

      ' Rầm '

      Đập mạnh bàn, Nghịch Lưu Quý Tuấn tức giận bỏ . " Ai, chúng ta giống người xấu nhỉ " (Chuẩn cần chỉnh )

      Diệc Ái Hân sau khi thấy đứa con cưng của mình bỏ lại vui, ngồi lên người Nghịch Hải Ân nũng nịu. ( Ta ghê tởm bà )

      " Ngay từ đầu bọn chúng xem chúng ta là người tốt rồi." Nghịch Hải Ân đưa tay xoa đầu vợ mình, cười cách thâm sâu khó lường. (Nghi án cáo già)

      " Tiểu Yến, em mở cửa ."

      Nghịch Lưu Quý Tuấn sau khi ra khỏi nhà ăn liền chạy lên phòng Nghịch Phi Yến. Nhưng dù kêu cửa thế nào, cũng lời hồi đáp.

      " nhất định tìm cách giúp em vào được trường Cambridge. "

      Nghịch Lưu Quý Tuấn đưa tay dựa vào cánh cửa, ánh mắt thâm trầm đầy sát khí.
      windlove_9693 thích bài này.

    5. windlove_9693

      windlove_9693 Active Member

      Bài viết:
      292
      Được thích:
      181
      Người thấy hiền lành mà cũng bắt đầu thấy thâm sâu khó lường

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :