1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhặt được nữ nhân ôn nhu quyến rũ: Lấy một hồ ly tinh (94/94) HOÀN - Đã Có eBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 60: Lấy hồ ly tinh (60)
      Editor : Lam

      "Thiếu gia! Thiếu gia! Cuối cùng người trở lại! Thiếu gia. . . . . ." Đột nhiên gã sai vặt còn trẻ vừa chạy vừa gọi đến trước mặt.

      Trần Đại Dũng giật mình, gọi ai vậy? Nhìn phía sau thấy, a! Chỉ có ông lão chừng năm mươi tuổi! là thiếu gia, lão gia kia cũng phải mấy chục tuổi rồi? hiểu sao chút buồn cười.

      Mải suy nghĩ, ngờ người thiếu niên kia lại ngừng ở trước mặt , ngẩng cổ, thở hồng hộc gọi: "Thiếu gia! Thiếu gia!"

      Thiếu gia! Trần Đại Dũng trừng to mắt, chỉ vào mũi mình, "Ta là thiếu gia!" Cười thà, "Tiểu huynh đệ, ngươi nhận sai người rồi ! Ta phải thiếu gia của ngươi!"

      "Thiếu gia! Người nhận ra tiểu nhân A Phú sao? Thiếu gia người đùa giỡn với tiểu nhân phải ?"

      Ánh mắt người thiếu niên chân thành tha thiết như thế, trong nháy mắt, Trần Đại Dũng cũng nghĩ mình trở thành thiếu gia!

      "Quả ta biết ngươi, ta cũng đùa!" Chẳng lẽ là thanh niên này bị điên, Trần Đại Dũng bắt đầu hoài nghi.

      "Thiếu gia! Có phải đánh giặc bị thương , ngay cả A Phú cũng nhớ . . . . . . Thiếu gia! Người có thể nhận ra tiểu nhân, nhưng người thể nhận ra lão gia và phu nhân! Từ lúc người , lão gia phu nhân ngày ngóng đêm mong, mong người trở về đó!" xong, phân bua nữa, kéo Trần Đại Dũng đờ đẫn bước .

      Trần Đại Dũng đờ đẫn bị kéo đến trước cổng lớn, mới bừng tỉnh lại! Nhưng mà, nhìn thấy người gác cổng, hộ vệ, nha hoàn, ma ma, đều há mồm gọi thiếu gia, nhịn được lại giương mắt mà nhìn, vào trong phủ bị những người này vây quanh.

      Trần Đại Dũng ngẩn ngơ gãi tóc, chẳng lẽ bọn họ đều nhận sai người, đều bị điên? A a! Hay người bị điên là mình?

      "Con trai. . . . . ." Vừa bị dẫn vào phía trước, tiếng thét chói tai vang lên hồi, ngay sau đó phụ nhân chạy tới gắt gao ôm lấy , "Con trai! Mẫu thân nhớ con muốn chết!"

      "Mẫu thân. . . . . ." Người cũng phải mẹ ta! Trần Đại Dũng cấp bách dụi mắt, sai, bà tuyệt đối phải mẹ !

      "Khụ khụ! Còn ra thể thống gì! Còn mau qua đỡ phu nhân!" Lão gia ngồi ở chính giữa ra lệnh cho tỳ nữ, tiếp theo thành khẩn với Trần Đại Dũng: "Con trai! Trở về là tốt rồi! Trở về là tốt rồi! Nhìn bộ dạng con kìa, ở bên ngoài nhất định rất khổ!"

      "Ô ô! Con trai của ta số khổ mà!" Phu nhân được dìu ngồi xuống bên bắt đầu khóc nức nở.

      Bỗng nhiên Trần Đại Dũng thấy hai người ầm ĩ, la lên: "Lầm rồi! Lầm rồi! Ta phải con trai của các người! Ta biết các người!"
      Last edited: 4/1/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 61: Lấy hồ ly tinh
      Editor : Lam

      "Oa!" Phu nhân bắt đầu gào khóc, "Con nhận ta ! Con nhận ta ! Ta còn sống làm gì chứ!"

      A a! Trán Trần Đại Dũng bắt đầu đổ mồ hôi như mưa.

      "Hồ đồ! Đại Dũng! Ngay cả cha mẹ con cũng nhận sao?" Lão gia trừng mắt giận dữ hét.

      "Làm sao người biết ta tên là Đại Dũng?"

      "Đây là Trần phủ, con là Trần Đại Dũng, chẳng lẽ ta đây làm cha còn có thể nhận lầm con!"

      nhận lầm ! Trần Đại Dũng trong lòng. người tức giận với , người gào khóc với ! Lại nhìn phía sau, người hầu tụ tập lại đông đủ gần cửa, còn có khuôn mặt tươi cười thân thiết. Trần Đại Dũng càng nhìn càng cảm thấy quỷ dị, tầm mắt đảo qua, tốt lắm, trước cửa sổ có người nào.

      Trốn ! Cắn răng bổ nhào về phía cửa.

      Bên tai chỉ nghe thấy, "Con trai. . . . . ."

      "Thiếu gia. . . . . ."

      Trần Đại Dũng vốn tưởng rằng ngoài cửa là đất trống, cũng ngờ màu xanh thẳm đập vào mắt, "Bùm" tiếng, ngã xuống nước, ô ô, cứu mạng! chết đuối! Tên hỗn đản nào lại đặt hồ nước ở bên cạnh phòng khách chứ! Cứu mạng. . . . . .

      Trần Đại Dũng thành công lâm vào bất tỉnh.

      "Thiếu gia! Thiếu gia! Thiếu gia tỉnh!"

      Trần Đại Dũng mở to mắt, thấy trước mặt vẫn là người tên A Phú nhận lầm thành thiếu gia, lúc này lại nhắm hai mắt lại! Nằm mơ, nằm mơ, chưa có tỉnh.

      "Thiếu gia tỉnh đâu! A phú ngươi gạt ta! May mắn! Ta gọi lão gia phu nhân!"

      Đúng đúng! Ta tỉnh! Ta nằm mơ! A Phú lừa ngươi!

      "Ơ! Kỳ quái! Vừa rồi ràng ta thấy thiếu gia mở to mắt !"

      "Con trai. . . . . ." Lại tiếng thét chói tai sắc bén.

      Trần Đại Dũng nhắm mắt nằm ở giường lại run run trận, phụ nhân thích khóc kia lại tới nữa.

      "Con ta như thế nào? Vẫn chưa tỉnh?"

      "Bẩm phu nhân! Thiếu gia sao! Đại phu , tạm thời nửa khắc nữa tỉnh lại!"

      "A! Vậy ta yên tâm! Con ta chịu khổ ít! Ngươi xem này chân đều là bọt nước. . . . . ."

      Trần Đại Dũng hít hít mũi, Trần Đại Dũng nhíu mày lại, ngứa, rất ngứa! Gan bàn chân rất ngứa! A! nhịn được.

      Phịch! ngồi dậy, trừng to mắt, căm tức cái người đầu sỏ khiến gan bàn chân ngứa.

      "Con trai! Con tỉnh rồi! Mẫu thân biết mà! Mẫu thân đến xem con, con nhất định tỉnh lại! đói bụng rồi phải ! Ta cho phòng bếp nấu cháo tổ yến cho con! Thư Nhan đâu! Nhanh lên! Bưng tới cho thiếu gia!"
      Last edited: 4/1/16

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 62: Lấy hồ ly tinh
      Editor : Lam

      "Dạ! Phu nhân!"

      Bỗng dưng Trần Đại Dũng ngẩng đầu, Thư Nhan! Ô! Đước lắm! phải! Tâm hạ xuống đồng thời lại có chút mất mát.

      Chỉ lúc sau, tỳ nữ Thư Nhan bưng chén cháo tổ yến nóng hổi trở lại.

      Quả Trần Đại Dũng cũng đói bụng, bưng lại hớp vài ngụm vào bụng, lại tiếp, đây là lần đầu tiên trong đời uống chén cháo quý như vậy! Chẳng qua nếu hỏi cháo tổ yến có hương vị gì, trả lời được ! Uống xong chén, miệng gào to, đủ!

      Phu nhân lại chưa cho cơ hội chuyện, tiếp nhận bát , "Con trai! Uống xong cháo, con lại ngủ thêm chút! Mẫu thân ở đây với con! Đừng sợ!" xong, mạnh mẽ đẩy Trần Đại Dũng nằm xuống, vì mà đắp chăn, "Ngủ ! Ngoan! Nhắm mắt lại!"

      Trần Đại Dũng sợ tới mức lập tức nhắm mắt lại, còn chưa ăn no! Làm sao ngủ được, sốt ruột đầu ướt đẫm mồ hôi.

      "Dũng nhi toát mồ hôi! Mau lấy khăn mặt đến, lau cho ! Ai da, con trai số khổ của ta! Nhìn đây, này là phải chịu khổ rất nhiều!" Phu nhân lại xúc động rơi lệ.

      "Phu nhân! Nếu người về trước nghỉ ngơi ! Đừng khiến bản thân mệt nhọc! Thiếu gia có chúng ta chiếu cố là được rồi. . . . . . Nếu người kiệt sức, nhất định thiếu gia đau lòng !"

      "Ừ! Cũng được! Chốc lát ta lại đến thăm ! Các ngươi hầu hạ cẩn thận!"

      "Dạ!"

      Trần Đại Dũng thở dài nhõm hơi, cuối cùng người gọi là mẫu thân kia rồi. Lại chợp mắt chút, nghe trong phòng có tiếng động gì khác, liền chậm rãi mở to mắt.

      "Thiếu gia tỉnh!"

      Trần Đại Dũng vừa thấy, trong phòng chỉ còn lại nương tên Thư Nhan kia.

      "Ta phải thiếu gia nhà ngươi!" Trần Đại Dũng vẫn cố chấp muốn làm sáng tỏ .

      "Ta biết!"

      "A. . . . . ." Trần Đại Dũng giống như gặp được tri kỷ, vui sướng trừng to mắt, " tốt quá! Ta điên! Ta chỉ biết ta điên! Là những người đó điên rồi! Mới nhận ta thành thiếu gia của bọn họ!"

      "Ngươi nhất định chưa ăn no đúng ? À! Này, có hai cái bánh bao, ngươi ăn trước !"

      "Cám ơn!" Trần Đại Dũng vui vẻ nhận hai cái, "Này người trong phủ là quái dị! Dám bắt ta làm thiếu gia! Ta chỉ nghe có bắt làm cu li, làm đầy tớ! Nhưng mà, phải ta ngươi!"

      Thư Nhan mỉm cười, "Làm thiếu gia có gì tốt! Ngươi còn muốn trốn sợ kịp! đứa ngốc!"

      Đáng nhẽ Trần Đại Dũng cười hì hì, bỗng dưng nghe được hai chữ “đứa ngốc” từ trong miệng Thư Nhan vẻ mặt thay đổi, giương mắt nhìn thẳng về phía Thư Nhan, "Ngươi. . . . . ." Bề ngoài giống, tuổi tác cũng giống!
      Last edited by a moderator: 4/1/16

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 63: Lấy hồ ly tinh
      Editor : Lam
      "Sao thế?"

      "Ta cảm thấy ngươi giống người. . . . . . đúng, hồ ly! Cũng đúng! Là người!"

      Thư Nhan bật cười ha ha, "Rốt cuộc giống ai hả?"

      "Ta, ta. . . . . . Lúc ngươi cười rất giống. . . . . ."

      "Rốt cuộc ngươi ta giống ai? Nàng xinh đẹp ?"

      "Nàng là bằng hữu. . . . . . của ta! Các ngươi. . . . . ." Mặt đỏ lên, cười , "Đều rất xinh đẹp!"

      Thư Nhan ngừng nhếch môi, đồ ngốc! Lúc nãy còn phân biệt đẹp xấu, bây giờ vẫn là người mù mờ.

      "Ngươi cứ ở đây đợi ! Có đầy đủ thức ăn nước uống có người hầu hạ, rất tốt! Chút nữa ta trở lại thăm ngươi! Đừng nên lung tung. . . . . . Quên ! Dù sao ngươi cũng được! Bốn phía đều là nước!"

      Nước! Trần Đại Dũng nhảy xuống, đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài thấy, a a a! Quả nhiên là nước! Lại quay đầu lại, còn thấy bóng dáng Thư Nhan trong phòng! từ bỏ chạy đến bên cửa sổ khác, trời ơi, vẫn là nước, đứng trong lầu các phía mặt nước.

      Tuy Giang Nam là vùng có nhiều sông nước, nhưng cần thiết khắp nơi đều là nước chứ!

      Vẻ mặt Trần Đại Dũng buồn rười rượi, nhìn bóng dáng trong hồ nước, mãi cho đến khi có cảm giác choáng voáng, mới rụt đầu vào.

      Kết cục sao lại thế này! Trước khi đến đây rất tốt! Sao đột nhiên lại rơi vào tình cảnh này? Trần Đại Dũng nghĩ mãi mà chuyện gì xảy ra, bực mình được! tự chủ được ngửa đầu gào lên, trút hết tất cả khó chịu tích tụ trong lòng.

      "Thiếu gia! Thiếu gia! Xảy ra chuyện gì?"

      Đột nhiên Trần Đại Dũng quay đầu, nhìn thấy A Phú xuất trong căn phòng trống rỗng, biến sắc, "Ngươi tới từ nơi nào ?"

      "Thiếu gia! A Phú luôn luôn ở dưới lầu!"

      Dưới lầu! Trần Đại Dũng lấy lại bình tĩnh, mắt nhìn bình phong phía sau A Phú, qua vừa thấy, quả nhiên, phía sau bình phong chính là cầu thang! Trần Đại Dũng thở phào nhõm, còn tưởng rằng ban ngày ban mặt gặp quỷ chứ!

      "A Phú! Ta ta phải thiếu gia gì đó! Còn nữa, vì sao nhốt ta ở nơi mà bốn phía đều là nước!"

      "Thiếu gia. . . . . ." Bỗng nhiên trong mắt A phú rưng rưng, lộ ra vẻ thương xót thông cảm, "Thiếu gia nhận A Phú sao! Nhưng mà thiếu gia, sao người có thể xem hoa viên thành hồ nước chứ!"

      "Hoa viên! Hoa viên gì chứ! ràng là hồ nước! tin ngươi lại đây nhìn xem!" tay Trần Đại Dũng túm lấy A Phú kéo đến bên cửa sổ.

      "Thiếu gia, là hoa viên, bốn phía hề có nước!"
      Last edited by a moderator: 4/1/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 64 : Lấy hồ ly tinh
      Editor : Lam

      Sắc mặt Trần Đại Dũng càng ngày càng tệ, đôi mắt trừng to, hung hăng : "Ngươi lại đây nhìn kỹ chút!"

      "Thiếu gia! lầm được, là hoa viên! A Phú sống trong phủ sáu năm ! nhìn lầm!"

      Đột nhiên Trần Đại Dũng buông A Phú ra, đôi mắt kinh ngạc trừng lớn! Sao lại thế này? Cuối cùng chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ ta luôn luôn nằm mơ sao? Bằng vì sao bên cạnh phát sinh chuyện hoang đường như vậy! ràng phải thiếu gia! Nhà của ràng ở nơi này! nhìn thấy ràng là nước! Vì sao? Vì sao? Chẳng lẽ gặp quỷ sao!

      Ta lại làm chuyện trái với lương tâm, vì sao quỷ đến tìm ta chứ? Cuộc đời cùng lắm chỉ gặp hồ! hồ! vỗ mạnh đầu, chẳng lẽ, hay là ——

      Sau đó, Trần Đại Dũng suy nghĩ cả đêm, rốt cuộc nghĩ thông suốt !

      Ảo giác! Tất cả đều là ảo giác! Là Thư Nhan dùng quỷ kế! Tỳ nữ tên Thư Nhan kia ra chính là hồ! phải quái có thể tùy ý thay đổi dung mạo sao? Đúng! Chính là nàng!

      là người ngu dốt! Đôi mắt các nàng đều giống nhau, đen như mực, sáng lấp lánh, giống như có thể nhìn thấu tất cả mọi người.

      Trần Đại Dũng suy nghĩ việc này xong, tinh thần phấn chấn lên, đẩy cửa sổ ra, trời còn chưa sáng, sao mai xa xa đọng ở chân trời, ngắm nhìn hồ nước dưới lầu, vẫn choáng váng.

      Nhắm mắt lại, lầm bầm trong miệng: " phải nước! phải nước! phải nước. . . . . ." tay chống đỡ, nhảy từ cửa sổ xuống cái vèo.

      "Bùm. . . . . . Ùng ục! Ùng ục!" Trần Đại Dũng uống mấy ngụm nước, ảo giác! Đây là ảo giác!" Ùng ục! Ùng ục. . . . . ." Lại uống tiếp vài ngụm, ô ô, chẳng lẽ là nước? Thảm, cứu mạng! Trần Đại Dũng lại ngất lần nữa!

      Mở to mắt, ngồi thẳng dậy, đồng cỏ, phải nước! Bướng bỉnh nhìn bốn phía, đây là đâu? Núi giả xa xa, hành lang dài, thềm đá, lương đình, chưa từng tới, hay lại là ảo giác! Sờ sờ quần áo! Khô rồi! Nhưng vừa mới chìm vào nước! đáng sợ! nhịn được mà rét lạnh.

      "Tỉnh!"

      "A!" Trần Đại Dũng kinh hãi quay đầu, "Ngươi. . . . . . Rốt cuộc ngươi là người nào, Thư. . . . . . Thư nương?"

      Thư Nhan mỉm cười, "Nhận ra ta rồi chứ! Đầu óc cũng còn ngu ngốc nữa sao?" Dứt lời, cả người xoay tròn, Trần Đại Dũng chỉ cảm thấy trước mắt hồi ánh sáng chói mắt lên, trợn mắt nhìn lại. . . . . .

      "A. . . . . . Thư. . . . . . nương!" Trần Đại Dũng cứng họng.

      Thư Nhan thân y phục đỏ thẫm đẹp đẽ, tóc dài tới eo màu đen nhánh, đôi mắt to sáng, cái miệng nhắn khẽ mím môi, nét mặt tuyệt sắc biểu lộ nụ cười mỵ, "Vẫn là hình dạng này thoải mái! Nếu bị ngươi nhận ra, ta cũng ngụy trang nữa!"
      Last edited: 4/1/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :