1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhặt được cô dâu nhỏ-Thích Tích(update C1)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mộng Nga

      Mộng Nga New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      11
      Mở đầu

      Màn đêm tối đen như mực, bao trùm lên khắp nơi, ánh trăng sáng tỏ soi rọi những tòa cao ốc mọc san sát nhau, đèn đêm rực rỡ điểm tô thêm vẻ đẹp lộng lẫy của thành phố ven biển về đêm. Đây là quảng trường đặc sắc nhất của thành phố, đường phố phức tạp, xa hoa trụy lạc, ca múa nhục dục, long xà hỗn tạp.

      gã thanh niên cao lớn đứng giữa phố, khuôn mặt cương nghị tuấn tú lộ ra nét thâm độc, làn gió đêm thổi vài sợi tóc trán , mơ hồ thấy được vết sẹo do đao chém lông mày . Người đàn ông híp lại ánh mắt thâm thúy, hai tay đút trong túi quần, lời cũng , nhưng cả người lại phát ra khí lạnh thấu xương khiến người qua đường đều phải tránh xa. , chính là huyền thoại của thành phố này – Úy Trì Thác Dã.

      Chín tuổi gia nhập xã hội đen, mười năm gió tanh mưa máu, lãnh khốc tuyệt tình, dựa vào đôi tay gầy dựng được thế giới của chính mình, sáng lập ra Xích Long bang – bang phái xã hội đen lớn nhất, trở thành lão đại trẻ tuổi nhất của hắc bang, hơn nữa còn khiến cho chính quyền nể sợ ba phần. “Paris by Night” – quán bar tọa lạc ngã tư con phố sầm uất này, nó trở thành quang cảnh nguy nga lộng lẫy, tuyệt đẹp nhất trong khu vực. Úy Trì Thác Dã vừa bước vào cửa quán, ông chủ quán bar Hà Hỏa Hoan ngay tức khắc mỉm cười chạy ra đón, danh nghĩa lão ta là chủ quán bar, nhưng thực tế phải dựa vào che chở của Xích Long bang, vì vậy, khi thấy ông chủ đích thực, lão ta nào dám chậm trễ: “Lão đại, ngài đến, Âu Thiến Nhi tiểu thư chờ rất lâu rồi.”

      Theo hướng ngón tay Hà Hỏa Hoan, Úy Trì Thác Dã nhìn thấy ghế sô pha trong góc tối, có xõa mái tóc dài đen nhánh buồn bã ngồi uống bia. Lập tức, ánh mắt lộ ra tia sáng sắc lạnh. “Thiến Nhi.” Úy Trì Thác Dã bước đến trước mặt tóc đen. “Thác Dã, cuối cùng cũng đến rồi.” Âu Thiến Nhi ngẩng đầu lên, nhìn thấy người đàn ông cao lớn trước mặt là người mà mình ngưỡng mộ lâu, lập tức đứng dậy ôm chằm lấy .

      Nhớ đến lúc nãy đứng ngồi yên chờ lâu, uất ức trong lòng nhất thời tuôn ra, bắt đầu khóc thút tha thút thít , “Thác Dã, em chờ rất lâu nha, em rất sợ, rất sợ..” thích ngửi mùi nước hoa nồng đậm xông vào mũi, Úy Trì Thác Dã nhíu mày, những vẫn nhẫn nại tính khí đẩy con “Bạch tuộc” người ra: “Lúc nãy có chút việc nên đến trễ.”

      lạnh lùng , phụ nữ đối với , cho đến bây giờ đều chỉ là phụ kiện trang trí. “Làm sao bây giờ, Thác Dã, Tề gia đến nhà em cầu hôn, em sợ, rất sợ..” Âu Thiến Nhi ủy khuất vểnh cái miệng nhắn, mở to đôi mắt ngập nước, vừa mới qua tuổi mười tám thực muốn kết hôn lúc này, huống chi người thích hoàn toàn phải là Tề Gia Chấn, mà là người đàn ông mạnh mẽ bá đạo trước mắt– Úy Trì Thác Dã.

      Vẻ khinh thường nhanh chóng lên trong mắt Úy Trì Thác Dã: “Xem ra Tề gia cũng có lòng.” “Thác Dã, dẫn em trốn được , em muốn kết hôn với Tề Gia Chấn.” Âu Thiến Nhi nắm lấy cánh tay , thân mình xinh rúc vào trong lòng ngực . “Úy Trì Thác Dã!”

      Thình lình phát ra tiếng hét to, làm cho tất cả mọi người trong quán bar đều nhìn về nơi phát ra thanh đó. “Tề Gia Chấn!” Âu Thiến Nhi sợ hãi hô lên, run rẩy dán chặt vào thân hình của Úy Trì Thác Dã. Người này chính là nhân vật nổi tiếng trong thành phố, Tề gia đại thiểu – Tề Gia Chấn.

      hung hổ vọt tới trước mặt Úy Trì Thác Dã, lập tức bị mấy người đàn ông lực lưỡng ngăn cản. “Úy Trì Thác Dã, mày năm lần bảy lượt phá hư chuyện tốt của tao, mày có gan muốn cùng cha mày tranh đoạt phụ nữ à!” “Chậc! Chậc! Ngọn gió nào thổi Tề gia đại thiểu của chúng ta tới đây vậy, con phố hỗn tạp này phải là nơi mà các công tử trong thành phố này nên tới đâu.” Úy Trì Thác Dã phất tay bảo thủ hạ tránh ra, khóe miệng khẽ nhếch lên, chậm rãi cười . “Hừ! Mày tạm thời cứ ở đây lời châm chọc. Tao cho mày biết, Âu gia đồng ý hôn của tao và Thiến Nhi, lần này để cho mày dễ dàng đắc ý như vậy!”

      Tề Gia Chấn tức điên lên, bám theo Âu Thiến Nhi đến đây, đợi lúc lâu, kết quả là nhìn thấy cảnh tượng này! Bị cắm sừng rồi! Úy Trì Thác Dã cướp phụ nữ của chỉ lần, huống hồ, Âu gia hứa với Tề gia, sau khi kết hôn lập tức rót vào triệu, cho nên, bất kể như thế nào, lần này cũng buông tay! “Thiến Nhi, em đến đây với , Úy Trì Thác Dã phải là người tốt, mỗi lần nó giành được bạn của qua tay mình liền vứt bỏ bọn họ, nó lòng thích em, Thiến Nhi.”

      Tề Gia Chấn tuy rằng muốn thừa nhận, hai mươi lăm tuổi, dù gì cũng là công tử nổi tiếng trong thành phố này, có tài có thế, tuấn tú lịch , nhưng tất cả những người phụ nữ kia, ai nấy đều chuyển hướng sang tên nhóc Úy Trì Thác Dã kém sáu tuổi kia. “ Gia Chấn, em… Em ….” Âu Thiến Nhi giọng kháng cự, nhát gan đến mức thậm chí thể câu đầy đủ.

      “Thiến Nhi, đừng sợ.” Úy Trì Thác Dã dịu dàng quàng bả vai Âu Thiến Nhi, cố ý thầm vào tai , “Chúng ta chỗ khác, để tránh bị người ta quấy rầy.” Giọng của đủ để cho Tề Gia Chấn nghe được, hơn nữa còn mờ ám đến mức làm cho người ta dễ dàng suy tưởng. “Úy Trì Thác Dã, mày đừnh khinh người quá đáng!” Tề Gia Chấn giận dữ, hoàn toàn để ý đến thân phận của mình, muốn xông lên phía trước đánh Úy Trì Thác Dã, nhưng làm sao mà qua được thuộc hạ được huấn luyện nghiêm khắc của Xích Long bang, chỉ cần cái trở tay ngoan ngoãn văng xa 180 cm. Úy Trì Thác Dã nháy mắt với Hà Hỏa Hoan, liền mang theo con chim sợ cành cong Âu Thiến Nhi bước ra khỏi “Paris by Night”.

      Để lại Tề Gia Chấn ở nơi đó gầm lên giận dữ, mất hết hình tượng. Âu Thiến Nhi ngốc nghếch theo sát Úy Trì Thác Dã vào con hẻm tối đen, giờ phút này ngoại trừ sợ hãi ra còn có vui mừng, dù sao người đàn ông mà ngưỡng mộ trong lòng mà xuất đầu lộ diện, coi như đến lúc đó cha có ép gả cho Tề Gia Chấn cũng sợ, bởi vì biết, Thác Dã để cho lấy chồng. Chỉ là, biết nguyên nhân thực mà Thác Dã mang đến con hẻm này là gì, mà vở kịch hay sắp sửa được trình diễn. Khi thời gian gần đến, Úy Trì Thác Dã mạnh mẽ đẩy Âu Thiến Nhi vào vách tường sặc sỡ, đợi kịp phản ứng phủ lấy đôi môi đỏ mọng kiều diễm của , tay vói vào trong áo lót của , tay nâng cặp mông săn chắc lên, động tác xoa nắn thô lỗ.

      “Ưm —- Thác Dã…” Đầu óc Âu Thiến Nhi rối tung hỗn loạn, tình dục phút chốc tập kích , hơn nữa lúc nãy ở quán bar có uống bia, làm cho mơ màng say dục vọng. Khóe mắt liếc nhìn bóng người ở đầu hẻm, khóe miệng lộ ra nụ cười quen thuộc, Âu Thiến Nhi dưới thân cũng bị châm ngòi dục hỏa. “Úy Trì Thác Dã —-“ Đầu hẻm mơ hồ truyền đến tiếng gầm giận dữ của Tề Gia Chấn, nếu phải mấy người vạm vỡ ngăn chặn , thề, nhất định giết thằng khốn này!

      Răng rắc! Răng rắc! Vài luồng ánh sáng chói mắt lên, Tề Gia Chấn theo phản xạ che mặt mình lại, xong, ở đâu ra đám chó này! Theo bản năng, cất bước bỏ chạy. Tiếng bước chân dần dần xa, trong ngõ hẻm chỉ còn tiếng thở gấp của Âu Thiến Nhi. Xem ra, vở kịch hay đến lúc nên kết thúc. Khi thanh tạp nham ầm ĩ dần dần biến mất tại đầu hẻm của con phố sa đọa, thí có đầu tóc đen nho từ trong giỏ vứt rác chui ra, hai tròng mắt trong suốt lấp lánh trong ngõ tối. Úy Trì Thác Dã định nhân dịp này thoát ra, bỗng nhiên, khối gì đó mềm nhũn quấn lấy bắp đùi của .

      “Papa, papa —-“ chuỗi thanh trẻ con non nớt dưới chân truyền lên, mềm mại êm ái như tiếng chim hoàng oanh. buông Âu Thiến Nhi ra, cúi xuống tìm nơi phát ra tiếng , thân hình nho còn chưa dài bằng chân của , giờ phút này ôm chặt đùi phải của , ra là đứa bé, ánh sáng mờ ảo làm nhìn thấy được mặt đứa bé.

      “Papa, ba là papa của con.” Đứa bé ê a, ôm lấy chân Úy Trì Thác Dã chịu buông tay, giống như ôm món đồ chơi mà mình thích. “A —“ Âu Thiến Nhi thở , cuối cùng cũng ổn định thân thể như nhũn ra của mình, đồng thời, cũng nghe được rất ràng, “Thác Dã, có con!” “Papa, ba là papa!” Đứa bé giống như là muốn xác nhận chủ quyền của mình, nâng cái đầu nho nhìn lên, tại con hẻm tối đen, hai tròng mắt tỏa sáng ngay tức khắc hấp dẫn ánh mắt Úy Trì Thác Dã.

      Cho tới bây giờ chưa từng thấy qua đôi mắt đen nào sáng trong như vậy, giống như vầng trăng soi sáng đêm tối. “Phải, ba là papa của con.” Khi Úy Trì Thác Dã phục hồi lại tinh thần, mới ý thức được mình vừa cái gì. Có điều, nghĩ tới, chỉ bởi vì câu này, mà từ nay về sau thay đổi vận mệnh đứa , đồng thời, cũng bởi vì câu này, mà nhiều năm sau làm cho cảm nhận sâu sắc được hai chữ “hối hận” .

      Ánh trăng dần dần bị mây đen che , thỉnh thoảng có mấy cơn gió thổi qua, sau khi bọn họ rời , con hẻm lại khôi phục đêm an bình, nhưng loáng thoáng còn có thể nghe được tiếng trẻ con non nớt đứt quãng quanh quẩn trong con hẻm , nhưng liền nhanh chóng bị gió cuốn , chỉ còn lại gian yên tĩnh.

    2. Mộng Nga

      Mộng Nga New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      11
      Chương 1: Tôi Gọi Là Úy Trì Hy



      “Papa, Hy Hy ôm cái.” Thân thể mềm mại trong lòng thím Lâm hận thể lập tức bổ nhào vào lòng Uý Trì Thác Dã mới vừa quay về Xích Long bảo.


      “Hy Hy ngoan, tắm rửa sạch rồi sao?” Uý Trì Thác Dã ôm lấy bé mặc váy hồng từ trong lòng thím Lâm, chăm chú nhìn khuôn mặt của đứa này, hóa ra sau khi tắm rửa sạch bé lại trắng trẻo như vậy, đôi mắt đen láy tràn ngập vẻ thông minh, hàng lông mi dài mấp máy, cánh môi nho hé ra mím lại, khuôn mặt nhắn cực kỳ đáng . Nhìn xem nhặt được bảo bối gì.


      “Cậu chủ, chủ vẫn luôn ầm ĩ đòi cậu ôm.” Thím Lâm đứng bên khẽ thở phào, may mắn là cậu chủ trở về, bằng nhanh chóng mệt chết thôi. Tối hôm qua đột nhiên cậu chủ ôm về bẩn thỉu dơ dáy, hai lời liền giao cho bà, bảo bà “tắm rửa” cho nó. Ai biết được đứa bé này lại khó bảo như vậy, chẳng những nghe lời còn luôn miệng đòi papa, bà sắp chống đỡ được nữa. Bà làm ở Uý Trì gia mấy chục năm, cậu chủ từ đến lớn đều do tay bà chăm sóc. Thực ngờ tới, cậu chủ còn trẻ như vậy mà đứa con. Nhưng bà chỉ là người làm, chuyện của chủ nhân bà cũng tiện hỏi nhiều.


      “Hy Hy ngoan, có nghe lời thím Lâm đúng ?” Uý Trì Thác Dã cười, ngồi vào sofa, đem bé đặt ở đùi. Vuốt ve khuôn mặt nhắn trắng hồng của nó: “Hy Hy cho ba nghe, mẹ gọi con là gì?”


      “Hy Hy.” bé cười khanh khách, rất là đáng .


      “Hy Hy năm nay mấy tuổi ?” Uý Trì Thác Dã hiếm khi kiên nhẫn, dịu dàng dỗ dành hỏi han nó.


      “Bốn tuổi.” bé nhếch miệng cười, bàn tay xíu chịu nhàn rỗi, bắt chước Uý Trì Thác Dã vuốt ve xoa nắn hai má .


      “Vậy Hy Hy cho ba biết vì sao con chỉ có mình, mẹ đâu?” Chính cũng hiểu nổi, con bé có người lớn trông coi sao? Cả người dơ bẩn lem luốc tìm cha.


      “Oa oa oa… oa…oa… Papa…” bé bốn tuổi hiểu được liền khóc toáng lên để trốn tránh vấn đề, xem ra con bé này lớn lên hề đơn giản chút nào. Nhưng Uý Trì Thác Dã lại nhìn thấy tia giảo hoạt lên trong mắt nó. Mặc dù bé mới chỉ có bốn tuổi, nhưng trước khi gặp , nó phải trải qua quãng thời gian đau thương thê thảm của cuộc đời, buộc nó phải trưởng thành sớm hơn so với lứa tuổi của nó.


      “Hy Hy ngoan, đừng khóc, papa hỏi, hỏi.” Úy Trì Thác Dã thấy nó khóc lớn cũng chỉ biết ôm nó vào trong lòng, xoa đầu nó, dù sao đứa bé này cũng bị cha mẹ vứt bỏ, trong lòng đột nhiên nổi lên chút thương xót, “Hy Hy đừng khóc, sau này Hy Hy gọi là Uý Trì Hy được ?”


      “Được, được papa.” Tiếng khóc chợt tắt ngấm, nó đột nhiên lộ ra khuôn mặt tươi cười, vẫn còn vương hai hàng nước mắt trong suốt, cái miệng nhắn lộ ra hai hàm răng trắng bóng đều đặn.


      “Xì.” Thím Lâm đứng bên cũng nhịn đuợc cười ra tiếng, đứa bé này sắc mặt cũng thay đổi quá nhanh . Theo như lời cậu chủ vừa , xem ra bé này là được cậu chủ nhặt về, tốt, Uý Trì gia tạm thời có con cháu lưu lạc bên ngoài, bà cần phải hổ thẹn với ông chủ.


      “Cậu chủ, sáng nay cậu lên trang nhất của tờ báo rồi.” Lát sau bác Lâm quản gia mới từ ngoài cửa vào , tay còn cầm theo tờ báo.


      “Cậu chủ, cậu xem.” Ông đến trước mặt Uý Trì Thác Dã, đưa tờ báo cho .


      trang bìa tờ báo lên tiêu đề lớn, bắt mắt: 【 Tề Gia đại thiểu bị chém gẫy chân, gặp phải xã hội đen phải trốn vào đồng hoang 】


      Bên cạnh còn đính kèm hai bức ảnh mờ nhạt, tấm là Tề Gia Chấn chật vật che đầu bỏ chạy, còn tấm kia là hình ảnh đôi nam nữ hôn nhau cuồng nhiệt trong góc tối.


      “Làm tốt lắm!” Uý Trì Thác Dã xem xong tờ báo, khỏi cười khẽ, hưởng thụ thời khắc vui sướng khi báo được thù. Lần này kế hoạch sắp xếp thời gian của Hà Hỏa Hoan tốt lắm, uổng công đào tạo.


      “Papa, papa.” Còn nằm trong lòng , Uý Trì Hy nhìn thấy tấm hình thứ hai, lập tức chỉ vào kêu lên, ôm chặt cổ Uý Trì Thác Dã, nhíu mày mè nheo cọ cọ lên người , có lẽ biết hôn môi là cái gì, nhưng bản lĩnh của nó lợi hại, nhất định cứ y như trong ảnh mà làm. Nó muốn người khác ôm papa của nó, chỉ có nó mới có thể ôm.


      Vợ chồng thím Lâm đứng ở bên nhìn cảnh tượng này, cũng nhịn được vui tươi hớn hở, cười rộ lên. Xích Long bảo lâu lắm rồi có đuợc tiếng cười vui vẻ như vậy. Cậu chủ thực ra cũng là đứa trẻ mạng khổ, cuộc sống hạnh phúc này khiến cho cậu chủ trở nên tối tăm như thế. Bây giờ có chủ làm bạn, bọn họ tin rằng, những ngày tháng sau này, có lẽ khiến cho cậu chủ vui vẻ thoải mái hơn.


      “Uý Trì Hy, con lại nghịch ngợm, cẩn thận ba đánh con nha.” Uý Trì Thác Dã mặt tránh né khuôn mặt nước mắt nước mũi tèm lem của bé cọ tới, mặt ôm nó xoay trái xoay phải người mình, ra đứa này nghịch ngợm.


      “Hì hì hì, papa, papa . . . .”


      Năm đó, bốn tuổi, gặp gỡ người “đàn ông”đầu tiên trong đời, từng nghe người ta , gọi papa, được thương, cho nên phải gọi là papa. Sau này được gọi là Uý Trì Hy.

    3. Mộng Nga

      Mộng Nga New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      11
      Chương 002 — Nhật kí trưởng thành của dưỡng nữ (1)

      Xích Long bảo tọa lạc ở vùng ngoại ô, là tòa thành mang theo phong cách thời trung cổ, cũng là sản nghiệp do ngoại công của Úy Trì Thác Dã, Úy Trì Phong truyền lại.

      Úy Trì gia từng là danh môn vọng tộc. Sau này bởi vì gia đạo sa sút, lão thái gia thề sống chết bảo vệ nên tòa thành cổ kính này mới được lưu truyền tới ngày nay. Từ sau khi Úy Trì Phong chết , Úy Trì Thác Dã vì sinh tồn nên từ bé phải nếm qua hết thế gian lòng người ấm lạnh, thể con đường gió tanh mưa máu.

      May mắn là chú Lâm và thím Lâm bước rời, mới khiến cho phải lo lắng chuyện trong nhà. Ngày hôm nay là sinh nhật mừng tròn hai mươi tuổi, em trong bang vì muốn chúc mừng , cố ý tổ chức buổi tiệc sinh nhật tại Xích Long bảo vô cùng náo nhiệt.

      “Lão Đại, chúng tôi theo vào sinh ra tử, bây giờ các em đều ăn ngon mặc đẹp, cùng với Xích Long bang an hưởng thái bình thịnh thế! có lão Đại, có chúng tôi ngày hôm nay! Chúng tôi xin kính lão Đại ly!”

      Nhị đường chủ Xích Long bang Nghiêm Ngự Phong uống rượu mặt đỏ tới mang tai. Nhớ năm đó, nếu phải nhờ thân thủ bất phàm của chàng trai này đỡ thay nhát dao, chừng sớm biến thành vong hồn rồi!

      Nghiêm Ngự Phong có gì để báo đáp, vì thế dẫn theo đám huynh đệ tay chân của từ đó về sau theo vị thiếu niên tuấn nhưng ngoan độc này. giờ Xích Long bang dưới dẫn dắt của Úy Trì Thác Dã, ở trong giới hắc đạo này ai sánh bằng, bạch đạo cũng ai dám dây vào bọn , điều này chứng minh rằng năm đó chọn lầm người.

      “Vâng, lão Đại, chính là phụ mẫu tái sinh của chúng tôi!” Các em hô to, rồi uống cách vô cùng vui vẻ.

      dáng người nho , núp đầu cầu thang lặng lẽ nhìn xuống quan sát mọi động tĩnh dưới đại sảnh, thỉnh thoảng chóp chép miệng lẩm bẩm: “Thiệt là, còn mau, hại papa cũng có thời gian ở bên cạnh ta, hôm nay chính là sinh nhật papa cơ mà.”

      bé đó là Úy Trì Hi ở Xích Long bảo năm nay rồi. Trong năm này, bé được mặc sức hưởng thụ cuộc sống sung túc giàu sang, được chú Lâm thím Lâm thương, cũng được papa quan tâm săn sóc. Tuy rằng, papa bề bộn công việc của Xích Long bang, có rất ít thời gian ở bên bé. Trong năm ngắn ngủi, cao lên, ặc, và cũng béo lên ít. tại, làm bé tức giận chính là, chú Nghiêm gọi bé là bé béo, papa còn ở bên cạnh phụ họa sửa lại là bé heo mập! Đáng giận, biết có phải vì bé rất béo nên papa liền thích bé hay ?

      “Lão Đại, bây giờ trời khuya rồi, các huynh đệ nên quấy rầy nghỉ ngơi. Hắc hắc, để bày tỏ lòng biết ơn của chúng tôi, lễ vật được đưa đến phòng của lão Đại. Đến lúc đó cứ chậm rãi hưởng thụ a.” Nghiêm Ngự Phong cười với vẻ mặt đầy mờ ám, chợt nhìn thấy gần 0 giờ, giờ này còn sớm nữa, lão Đại có thể còn rất bận rộn nha.

      xong, sau khi chào tạm biệt Úy Trì Thác Dã, dẫn đầu cả đám em trong bang ra về. Xích Long bảo khôi phục lại tĩnh lặng như trước. Úy Trì Thác Dã cũng hơi ngà ngà say, đêm nay uống ít.

      Trở lại phòng ngủ, đầu có chút choáng váng vội vàng vào phòng tắm tắm rửa, lúc sau ra chỉ quấn mỗi cái khăn lông ngang lưng rồi leo lên giường nằm xuống liền ngủ say. Thời gian trôi qua từng giây từng phút. Vì uống say hoàn toàn để ý đến hộp quà rất lớn vẫn được đặt trong phòng, lớn đến mức đủ để…

      Hơ —— Theo sau chuỗi tiếng hít thở, chiếc nắp hộp quà được nhàng đẩy lên, từ bên trong chui ra người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc xoăn màu hạt dẻ. chính là “lễ vật” mà đêm nay các huynh đệ đem đến tặng cho Úy Trì Thác Dã. nhìn người đàn ông ngủ say giường, than tiếng. Nếu hoàn thành nhiệm vụ, trở về phải ăn với chủ nhân thế nào đây? Vì vậy, cởi bỏ chiếc áo voan người, để lộ ra cơ thể tuyết trắng mịn màng. Tiếp theo, nhàng bò lên giường, thuần thục vuốt ve âu yếm.

      A —— kêu lên thảm thiết, tay bị kẹp chặt.

      là ai?” Nhìn thấy khỏa thân người mình, Úy Trì Thác Dã dồn sức siết chặt cổ tay . vẫn luôn đề cao cảnh giác, chỉ cần tiếng động bất thường liền lập tức tỉnh lại. Lần này nếu phải vì quá say, sơ ý như vậy.

      “Ngài à, em tới để hầu hạ ngài.” nhịn đau khẽ . liếc mắt nhìn thấy hộp quà tặng, nhớ lại câu mà trước khi ra về Ngự Phong , ngay lập tức hiểu ra.

      ra cái gọi là lễ vật, chính là mỹ nữ quyến rũ trước mắt. Nếu là hảo ý của các em, cũng tiện từ chối. Ngay sau đó, liền đặt dưới thân, hôn lên bộ ngực đầy đặn kia… Trong phòng ngủ lập tức truyền ra những thanh rên rỉ trêu người.

      “Papa, lêu lêu xấu hổ, ba ở đây chơi hôn nhau nha.” Đáng chết! Tên dây, Úy Trì Thác Dã quay đầu liền nhìn thấy Úy Trì Hy đứng ở bên giường, mở to đôi mắt tròn xoe trong suốt vô tội, che miệng cười hì hì .

      A —— lại kêu lên tiếng. Lần này, vội vàng đem chăn phủ lên thân thể lõa lồ của mình.

      “Hy Hy, sao con còn chưa ngủ.” Gặp phải bé, liền hết cách. ‘Hứng tình’ vừa dâng lên đều bị con bé dập tắt mất. Từ người , với lấy chiếc khăn lông quấn quanh người lại rồi , “ mặc quần áo vào đến gặp Lâm quản gia, ông ấy bố trí tài xế đưa về.”

      “Nhưng em vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ…” còn muốn thêm điều gì.

      Úy Trì Thác Dã biết cũng là người vì tiền tài: “ hoàn thành xong.”

      thêm gì nữa, vội vàng khoác áo voan vào, Úy Trì Hy đứng bên cạnh nhìn thấy kêu lên: “Papa, ba bóp làm cho ngực chị ấy sưng lên rồi. Chị ấy mặc ít như vậy mà sợ bị lạnh nha.”

      muốn đập đầu chết cho rồi, xấu hổ túm lấy tấm drap trải giường thoát khỏi phòng. Bất đắc dĩ trợn cặp mắt kiêu ngạo, Úy Trì Thác Dã nằm xuống giường: “Hy, mau ngủ . Papa mệt rồi.”

      “Papa, sinh nhật vui vẻ nha.” Tuy rằng qua mười hai giờ, bé chống đỡ thân mình bé béo tròn bò lên giường, cũng học giống như vừa rồi, cúi xuống hôn cái mặt Úy Trì Thác Dã. “Ừ.”

      Úy Trì Thác Dã xoa xoa cái đầu xíu của bé, mái tóc mềm mượt rất thoải mái. Nha đầu này trong năm nay tăng thêm ít thịt. bao lâu sau, ôm cả thân mình nho của Úy Trì Hy chìm vào trong giấc ngủ sâu.

      “Papa…” Nhưng papa ngủ rồi, cũng để ý tới bé. Úy Trì Hy đưa bàn tay bé mũm mĩm thịt khẽ vuốt nhè lên vết sẹo ngay đầu lông mày của , nhất định là rất đau. bé rất thích được papa ôm nha.Nhưng mà, papa có phải cũng bóp sưng to bộ ngực của bé hay đây? Bé muốn sưng to như vậy. Bé mới có năm tuổi. Bé phải làm tiểu công chúa xinh đẹp. Bé muốn tiếp tục trở nên béo phì sưng to thêm nữa.

    4. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610

    5. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 004 — Nhật ký trưởng thành của dưỡng nữ (3)

      Reng…reng…reng…reng…

      Tiếng đồng hồ báo thức réo vang đánh thức giấc ngủ ngon của Uý Trì Thác Dã. hơi duỗi thân mình, mở mắt ra đón chào tia sáng ban mai đầu tiên.

      “Ui da….” tiếng kêu rên, “Papa, sao lại đá con xuống giường nữa rồi!”

      Uý Trì Thác Dã ngồi dậy, nhìn người co quắp dưới giường, khuôn mặt nhắn cau có vì đau, nhịn được cười khẽ, mới vừa rồi chỉ duỗi chân cái ‘ cẩn thận’ lại đá bé rơi xuống giường .

      “Nếu ba nhớ lầm, đây là lần thứ trăm sáu mươi lăm con lẻn vào phòng ba, leo lên giường của ba.” thực tế, đứa này luôn thích nửa đêm canh ba trèo lên giường của , tìm góc ôm lấy chân mà ngủ. Mấy năm qua, tuy rằng vẫn nhắc nhắc lại, nhưng cũng đành phải chịu thua bé.

      “Papa nhớ sai nha, là trăm sáu mươi sáu lần mới đúng.” Úy Trì Hy mở to đôi mắt ngái ngủ, xoa xoa cái mông bị đau, may mà trong phòng trải thảm dày, bằng đau chết mất.

      “Con dự định lập kỷ lục Guiness thế giới sao?” Mỗi lần bé chạy tới ngủ, thân hình bé của thường xuyên bị sơ ý đá xuống giường. Mỗi lần con bé đều bị đá xuống dười vài lần, hơn nữa mỗi lần đều nhăn mặt nhíu mày oán giận vài câu, nhưng rất ngạc nhiên là dù cho có bị như vậy, bé vẫn rút kinh nghiệm, hết lần này đến lần khác liên tiếp quay lại.

      “Hì..hì… Giường của papa là ấm.” bé từ thảm đứng lên, sửa lại chiếc áo ngủ bé màu hồng nhạt, ai bảo phải ôm chân papa mới ngủ được chứ.

      “Hy Hy, đây là phòng khách, con giường của ba ấm, ba tặng nó cho con vì sao còn chịu ngủ?” Quả thực là, từ khi phát bé có tật xấu này, liền thường xuyên thay đổi giường ngủ, nhưng vẫn như cũ tránh khỏi công phu đeo dính người của .

      Chính vì như vậy, nhiều năm rồi cũng đem phụ nữ về Xích Long bảo ở qua đêm, tránh để cho bé bắt gặp.

      “Hắc..hắc.., papa ngủ giường nào giường đó mới được gọi là giường của papa, papa ngủ đó còn gọi là giường của papa nữa nha.” Úy Trì Hy cười giả lả, láu cá .

      Vừa cười vừa nghĩ, papa mà ngủ với người phụ nữ nào lấy người đó. Papa mà ngủ với phụ nữ thể lấy vợ. muốn có mẹ mới, như vậy giành mất papa của , cho nên muốn để cho papa ngủ với phụ nữ.

      “Con nha, con chó con vô lại. đánh răng rửa mặt nhanh lên.” Úy Trì Thác Dã bất đắc dĩ sờ sờ đầu , trong giọng đều chứa đầy thương.

      “À, buổi sáng tốt lành nha papa.” Úy Trì Hy ra vẻ thục nữ lễ phép chào . Sau đó, nhàng quay bước tung tăng rửa mặt.

      Nhìn theo bóng lưng cao gầy của , Úy Trì Thác Dã khỏi cảm thán, đứa này bắt đầu trưởng thành rồi.

      Vài năm nay, lần lượt diệt trừ các bang phái khác nhau, thống nhất hắc bang. tại, dẫn dắt Xích Long chuyển mình, sáng lập nên tập đoàn Xích Long, nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong giới kinh doanh.

      “A——-” Phòng ngoài truyền đến tiếng hét chói tai của Úy Trì Hy.

      “Có chuyện gì vậy?” Úy Trì Thác Dã chạy lao ra khỏi phòng, hỏi.

      “Papa, ba đá con chảy máu!” bé vừa khóc nức nở vừa mếu máo , đôi mắt to ngập nước, bàn tay bé xiết chặt chiếc quần lót màu hồng bên hông

      Lúc này, thím Lâm mới nghe tiếng vội vàng chạy tới.

      “Đá con bị thương?” nhíu mày, vội bước đến kiểm tra xem.

      Thím Lâm cũng bước nhanh đến trước mặt Úy Trì Hy, : “ chủ chảy máu ở đâu? Để tôi nhìn thử.”

      “Đây! Bà xem!” Úy Trì Hy xoay người, cong cái mông của mình lên, vệt máu đỏ ràng nằm ở phía quần lót phấn hồng của .

      “Thím Lâm, bà mau dẫn Tiểu Hy xem vết thương ra sao?” Úy Trì Thác Dã nhìn thấy vết máu mông , lập tức với thím Lâm.

      “Dạ, cậu chủ.” Dứt lời, thím Lâm nhanh chóng dẫn Úy Trì Hy sắp khóc vào phòng ngủ.

      đâu có dùng sức quá nhiều mà đá bị thương con bé? nhiều năm mưu sinh bằng quyền cước đánh đấm, khiến cho so với người bình thường sức lực lớn hơn rất nhiều.

      lát sau, thím Lâm ra mang theo nụ cười xấu hổ : “À, cậu chủ, chủ có việc gì.”

      “Vậy tại sao lại chảy nhiều máu như vậy!” nhướng mày.

      “Ha..ha.., cậu chủ, ra đây là lần đầu tiên đến tháng của chủ .”

      “Hả…?” Trong nháy mắt, mặt Úy Trì Thác Dã bắt đầu ửng hồng, ra là thế.

      Trốn ở trong phòng Úy Trì Hy đỏ bừng mặt chỉ có thể dậm chân. Cách đây lâu hiểu hết được có kinh lần đầu nghĩa là như thế nào, nhưng nghĩ nó lại đến nhanh như thế! còn biết xấu hổ là do papa đá bị thương, nhìn bây giờ hơn tên ngốc!

      Ôi, có kinh nguyệt rồi! Thím Lâm đây là dấu hiệu biết được bắt đầu trưởng thành.

      Nếu Tiếu Tiếu biết được lúng túng như thế nào, dám chắc ấy cười chết mất. Bởi vì Tiếu Tiếu vào tháng trước yên ổn đón nhận món quà mừng trưởng thành này!

      Ừ, đúng vậy, mười hai tuổi, lần đầu tiên có kinh, giờ khắc này, vui sướng vô cùng, bởi vì trưởng thành rồi.

      Chương 005 — Nhật ký trưởng thành của dưỡng nữ (4)



      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Chương 006 — Dưỡng nữ bắt đầu trưởng thành (1)

      Mơ mơ màng màng, Úy Trì Hy nhanh chóng cuộn mình vào ổ chăn ấm áp mà ngủ thiếp . chập chờn trong mộng, dường như trở về thời thơ ấu, thời gian được ôm Úy Trì Thác Dã ngủ . . . . .

      Rầm! Cửa mở.

      Cùng với tiếng gió lạnh thổi vù vù, vào là người đàn ông mặc đồ đen đạp trai cao to, người nồng nặc mùi rượu, chính là Úy Trì Thác Dã, năm nay ba mươi mốt tuổi.

      Vài năm gần đây, vì muốn giúp cho Xích Long bang bình thường hóa và thương mại hóa việc hành chính quản trị, tốn ít tâm huyết. Đêm nay trong bữa tiệc rượu xã giao, uống hơi nhiều, hơn nữa còn bị cảm lạnh, đầu đau như muốn nứt ra.

      Vừa vào cửa, luồng hơi nóng trong phòng xông vào mũi, nhất thời làm cho nóng bức vô cùng. Đường Giai Kỳ đến đây sao? Trong đầu lóe lên khuôn mặt tuyệt mỹ, nhíu mày, thích những người phụ nữ mời mà đến, cho dù tại ta là người tình của .

      Trong bóng tối, híp hai mắt lại, chịu đựng luồng khí khô nóng, có hơi loạng choạng lên lầu, dọc đường vừa vừa cởi bớt quần áo, chuẩn bị quay về phòng ngủ để ngủ. có thói quen xấu, chỉ ở trong bóng tối mới có thể làm cho an tâm, nhiều năm rồi, quen sống trong độc, ngoại trừ vài năm sống với con bé mũm mĩm kia. . . . . . .

      Lắc lắc đầu theo bản năng để thoát khỏi cảm giác choáng váng, Úy Trì Thác Dã thong thả bước vào phòng, bật đèn liền lập tức đến bên giường, xốc chăn lên, nằm xuống. . . . .

      Khoan , cảm giác mùi hương xộc vào mũi, vươn tay ra ——

      Theo đó là tiếng phụ nữ rên khẽ, shit! khẳng định là chạm vào thân thể người phụ nữ.

      Làn da mềm mại, mịn màng đến khó tin, cảm giác tuyệt. luồng khí nóng xộc thẳng lên ót.

      Ưm ——

      Lúc này Úy Trì Hy nửa tỉnh nửa mê, bỗng nhiên cảm giác luồng ấm áp xẹt qua thân thể của , nhàng vuốt ve lên da thịt , thoải mái a, nhịn được rên rỉ ra tiếng.

      Thân thể Úy Trì Hy khẽ nhúc nhích, hương thơm quyến rũ trong bóng đêm lan tràn khắp gian.

      Nhưng, người phụ nữ khỏa thân này vốn phải là Đường Giai Kì!

      kịp nghĩ kỹ, thân thể vẫn còn hơi men cùng với nhục dục tràn ngập trong từng tế bào của , cởi hết quần áo người, thân hình to lớn của bao phủ lên .

      Hơi nóng làm cho Úy Trì Hy tỉnh lại, ngửi thấy mùi hương quen thuộc xen lẫn mùi rượu, là !

      Tuy rằng trong bóng tối nhìn mặt , nhưng biết, đây đúng là mùi của Thác Dã. Thân thể của vì được vuốt ve mà trở nên nóng hầm hập, rất thích Thác Dã như thế này. . .

      Úy Trì Thác Dã khẽ cắn thân thể mềm mại bên dưới, thở tiếng, ngay lập tức bị đôi môi che phủ.

      mùi xạ hương khuếch tán ra, giờ phút này bị người phụ nữ dưới thân mê hoặc…

      A! Đau đớn bất ngờ ập đến làm cho la lên, nhưng lập tức lại bị nhấn chìm trong nụ hôn của .

      Đáng chết! này vẫn còn là trinh nữ!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :