1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhặt được 201 vạn - Tế Phẩm (HOÀN- ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 52

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Bọn trẻ đều phải ngủ sớm, cho nên sau hồi nhà họ Hạ có người kêu mọi người thổi nến cắt bánh ngọt.

      Bọn trẻ đứng xếp thành vòng, cùng nhau hát bài mừng sinh nhật cho Hạ Tiểu Kỳ. Phu nhân công ty dược phẩm mở đầu, sau đó mấy giọng hát cao thấp đều cùng hát theo “Happy birthday to you, happy birthday to you.....”

      Diệp Ba Ni trước sau như , làm gì đều cực kỳ nghiêm túc, đứng ở chính giữa, giọng hát rất lớn, nhịp điệu cũng rất chuẩn, ngoại trừ vẻ mặt nghiêm túc, cậu là người hát tốt nhất. Mấy đứa trẻ khác hát chưa được vài câu lực chú ý bị phân tán, hát tiếp, chỉ có Diệp Ba Ni còn phụng phịu đơn ca “Happy birthday to you, happy birthday to you....”

      Hạ Vũ đứng bên cạnh giáo sư Ngô, quả nghe thấy đều say mê, lại nghe thấy bà nộ Hạ thấp giọng tự “Ai ui, quả quá đáng rồi.” nghĩ thầm ‘đây là đương nhiên.’

      Từ khi biết Diệp Ba Ni là tiểu bảo bối của mình, mỗi lần Hạ Vũ gặp Diệp Ba Ni liền cảm thấy bản thân mình lại lún thêm chút vào vũng bùn. sa chân vào vũng bùn có lẽ có chút khoa trương, nhưng từ ngữ khác đều thể hình dung tâm tình thích dành cho đứa kia.

      Cùng Diệp Ba Ni hát xong câu cuối cùng, mọi người cùng nhau vỗ tay, thổi nến, phân bánh ngọt. Bên kia, người làm nhà họ Hạ cũng dọn cưm chiều lên, vì đón ý hùa theo khí tụi , cơm chiều làm thành bữa tiệc đứng đơn giản, đều là chiều theo khẩu vị bọn , tôm nõn chiên, xúc xích nướng, bacon, bánh ngọt , sandwich, hamberger thịt bò, gà nướng, pizza, french fires, salad trái cây, bơ khoai tây, cháo yến mạch, kem......

      Diệp Gia Dĩnh nhìn đống sắc hương vị đều đủ, nhưng ràng phần lớn phù hợp với dinh dưỡng của trẻ con, mà Diệp Ba Ni cũng thích ăn những thứ này liền nhíu mày, mãi cho đến khi nghe thấy Đỗ Cán Phân với phu nhân công ty dược phẩm những thứ này là chiếu theo khẩu vị của Hạ Tiểu Kỳ mà chuẩn bị. Hôm nay là sinh nhật của thằng bé, nên cũng chú ý đến dinh dưỡng gì, bày những thứ thằng bé thích ăn ra hết. Như thế này mới hiểu vì cái gì món đồ ăn bình thường cũng có.

      Phần lớn bánh ngọt đều rất xinh đẹp, đều đặt từ nhà hàng năm sao, kỹ thuật chế biến thể chê, nhưng mà vì chiếu theo khẩu vị của Hạ Tiểu Kỳ cho nên có phần hơi ngọt. Diệp Ba Ni ăn miếng liền chịu ăn nữa.

      Diệp Gia Dĩnh đành phải bưng cái dĩa, cố gắng chọn mấy món cậu miễn cưỡng có thể ăn được. Chọn hồi lâu, chọn được chén yến mạch , hai miếng sandwich, miếng french fries, chút salad trái cây, với Diệp Ba Ni “Ba Ni, hôm nay là sinh nhật Tiểu Kỳ, những thứ này đều là món Tiểu Kỳ thích ăn, con nếm thử xem, đồ thằng bé thích ăn có mùi vị gì.”

      Diệp Ba Ni giống như vị đầu bếp , đầu lưỡi trời sinh rất nhạy cảm. Mỗi cái ăn ngụm, sau đó phát cháo yến mạch quá ngọt, sandwich làm bên ngoài chưa bao giờ là đồ ăn của cậu, french fries còn có thể, nhưng đó đều là điểm tâm, bữa ăn chính mà chỉ ăn cái này quá đơn điệu, salad trái cây bỏ quá nhiều nước sốt, ảnh hưởng đến mùi vị trái cây ban đầu, giống mùi vị tự nhiên mẹ cậu làm. Sau cùng nâng lên khuôn mặt nhắn “Tiểu Mập Mạp Tiểu Kỳ ngu ngốc, đồ ăn cũng dễ ăn.”

      Diệp Gia Dĩnh gõ đầu cậu cái “Như vậy chỉ có thể khẩu vị con và thằng bé giống nhau, phải là người ta ngu ngốc. chừng đồ ăn con thích Tiểu Kỳ cũng thích, được loạn. Tiểu Kỳ vì nguyên nhân này con ngu ngốc, có có thể vui vẻ hay ?”

      Nghe giảng đạo lý, Diệp Ba Ni lắng nghe “Dạ.”

      “Ngoan, cố gắng ăn chút, con thể để bị đói mà trở về, khó chịu.”

      “Dạ.” Diệp Ba Ni suy xét hồi, tay liền duỗi về miếng sandwich, động tác ăn so với bình thường chậm ít.

      Hạ Vũ tới “Buổi tối mấy giờ Ba Ni ngủ? Để tôi đưa hai người trở về.”

      “9 giờ thằng bé phải lên giường.”

      Hạ Vũ nhìn đồng hồ, hơn 6 giờ “Được.” Lại giải thích “Gần đây công ty dược phẩm mới nhập hàng, ông nội tôi còn có ba của Tiểu Kỳ phải theo dõi kỹ. Ba Tiểu Kỳ ở bên kia, hôm nay ông nội trở về sớm, chờ ông nội trở về, tôi mang Ba Ni gặp mặt chút, sau đó chúng ta về.”

      chuyện, người làm nhà họ Hạ bưng cơm chiên cùng chân giò hun khói qua, thuận tiện thông báo cho Hạ Vũ, ông nội Hạ trở lại.

      Cơm chiên làm được hạt gạo sáng bóng no đủ, đậu que, tôm nõn, còn có chân giò hun khói làm được ngon lành. Hồng ra hồng, xanh ra xanh, màu sắc sáng , vừa nhìn liền biết trình độ đầu bếp này rất cao, có bỏ loạn gia vị, có thể giữ được hương vị thức ăn ban đầu, vừa đến gần liền có mùi thơm xông vào mũi.

      Bởi vì khẩu vị Hạ Vũ rất khó khăn, ở nhà đặc biệt có thói quen chiếu cố, đầu bếp biết trở về tự nhiên liền khẳng định ăn thức ăn này nọ của bọn , bởi vậy trực tiếp làm cơm chiên đưa tới.

      Hạ Vũ nhận lấy, vội ăn, trước tiên thương lượng cùng Diệp Ba Ni “Ba Ni, cùng gặp mặt ông cố của Tiểu Kỳ có được hay ?”

      Diệp Ba Ni chớp chớp đôi mắt xinh đẹp nhìn Diệp Gia Dĩnh.

      Diệp Gia Dĩnh với cậu “Ông cụ thích trẻ con, cho nên muốn nhìn con chút, con gặp ông cụ . Nhớ lúc gặp ông cụ phải lễ phép chút, phải chào hỏi tốt.”

      Trước kia dặn dò, Diệp Ba Ni ‘dạ’, ai ngờ lần này thằng nhóc kia hé răng, quay đầu lại dùng đôi mắt đen lúng liếng nhìn Hạ Vũ.

      Hạ Vũ mỉm cười hỏi cậu “Như thế nào?”

      Diệp Ba Ni đẩy dĩa của mình tới chỗ “Trao đổi.”

      “A?”

      Diệp Gia Dĩnh phụ trách phiên dịch “Thằng bé muốn trao đổi cơm chiều với .”

      Hạ Vũ nhìn trong dĩa Diệp Ba Ni, mỗi thp đều bị ăn chút, nở nụ cười cái, lập tức đồng ý “Được.”

      Diệp Ba Ni cướp đoạt cơm chiều của Hạ Vũ, chút tâm lý trách nghiệm Diệp Gia Dĩnh cũng có. vốn sợ con trai bảo bối bị đói, tại nhìn xem cơm chiên có bỏ thêm đậu que, tôm nõn, chân giò hun khói, cũng có dùng quá nhiều dầu, hẳn là đủ dinh dưỡng rồi. Hài lòng dùng cái thìa sạch phân phần cho Hạ Vũ “Phân cho chút, thằng bé ăn nhiều như vậy.” Lại với “Lần tới nếu muốn mang Ba Ni ra ngoài, nhớ trước tiên mang theo phần đồ ăn theo khẩu vị của , đồ ăn gì đó bên ngoài thằng bé ăn quen.”

      Hạ Vũ thân là đàn ông, lại là người đàn ông bộn bề công việc, phương diện mấy việc lặt vặt này sơ ý quen, nhưng mà thái độ coi như nghiêm chỉnh. bên cố gắng ăn mấy thức ăn Diệp Ba Ni ăn, bên đồng ý “Được, thành vấn đề.”

      Sau bữa cơm chiều, Diệp Ba Ni hết sức hợp tác để Hạ Vũ dẫn cậu lên lầu gặp ông nội Hạ vừa mới về.

      Diệp Gia Dĩnh lường trước ông nội Hạ nhìn xem Diệp Ba Ni, cùng với đứa con nít miệng còn hôi sữa cũng có quá nhiều chuyện muốn . Thân là người lớn khẳng định cũng làm khó xử đứa mới vừa gặp mặt, bởi vậy cho nên yên tâm ngồi ở phòng khách.

      Trong lúc chờ đợi rất là kinh ngạc khi thấy Hoàng Tư Nhã vậy mà còn chưa , vẫn như cũ vẻ mặt tươi cười vây quanh bà nội Hạ cùng Đỗ Cán Phân, ân cần lấy lòng. Da mặt người này phải dày bao nhiêu mới làm được nha!

      ... .........

      đoạn thời gian năm trước, bộ phim <<Thời khắc sống chết>> tiến hành đến đoạn phát triển tình cảm của mấy diễn viên. Phó Hạo Nhiên đóng vai chủ nhiệm khoa giải phẫu thần kinh cùng với hộ sĩ ma xát ra lửa . Cùng lúc đó, Diệp Gia Dĩnh đóng vai bác sĩ thực tập cũng động lòng với phó viện trưởng trung niên kia.

      Lý Hạo Nhiên cùng với Phó Di Dong đều xuất thân từ diễn viên thần tượng, diễn cảnh tình rất quen thuộc, so với những cảnh điều trị cứu người chuyên nghiệp trong bệnh viện còn thuận lợi hơn, diễn được mười phần thuận lợi.

      Nhưng Diệp Gia Dĩnh lại gặp phiền phức, trước đó mấy cảnh của là diễn vai nữ phụ có tình cảm cực đoan, khổ vì tình, đối với tình cảm là đau khổ mà có được. tại bỗng nhiên lại đạt được, nhất thời tìm được cảm giác, cũng biết diễn như thế nào.

      Buổi sáng là màn lặng lẽ đưa điểm tâm đến phòng phó viện trưởng, lại ngoài ý muốn diễn cảnh ôm hôn, liên tục diễn 3 lần đều thông qua.

      Thời gian cơm trưa, vẻ mặt Diệp Gia Dĩnh buồn bực bị Lý Hạo Nhiên kéo vào phòng nghỉ của . Lý Hạo Nhiên là người bình dị gần gũi, mười phần hiền hòa, có bài ra vẻ mặt giá cao, chỉ trong lúc quay phim cầu phòng nghỉ cùng phòng hóa trang độc lập. Dùng chính lời chính là cần gian riêng tư để điều chỉnh trạng thái của mình.

      Lý Hạo Nhiên hỏi Diệp Gia Dĩnh “Em làm sao vậy? Liên tục làm 3 lần đều thông qua. phát nét mặt Khương Đạo đều tái xanh rồi sao? Ông ta vì cố kỵ em là em của Diệp Thừa Trạch, nếu sớm mắng rồi.”

      Diệp Gia dĩnh buồn bực, ngồi xuống đối diện “Khương Đạo tôi diễn thích hợp, có biểu ra được vui vẻ cùng hưng phấn khi tình cảm truy đuổi bấy lâu lại đạt được ra ngoài.”

      Lý Hạo Nhiên kéo ghế dựa ngồi xuống “Tới, làm phó viện trưởng, em lập lại lời kịch vừa rồi lần.”

      Diệp Gia Dĩnh nhắm mắt lại, sau đó bắt đầu diễn lại lần màn buổi sáng thể thông qua kia. Lý Hạo Nhiên so với Khương Đạo càng nghiêm khắc, diễn chút lại kêu ngừng “ đúng. đúng. Em như vậy dù có diễn lại 10 lần cũng thông qua.”

      “Tôi cố gắng biểu vui vẻ hưng phấn rồi.”

      biết, nhưng cảm giác đúng. Em biểu ra ngoài loại vui vẻ này là vui vẻ thông thường, giống như gặp mặt bạn tốt, công việc thuận lợi được khen thưởng.......Cùng với việc chiếm được người trong lòng đáp lại giống nhau.” Vuốt cằm suy tư “Vì cho đến bây giờ em có trải qua tình chân thành mãnh liệt cho nên thể biểu được cái cảm giác đó.”

      Diệp Gia Dĩnh liếc mắt nhìn , “ giống như trải qua rồi, tôi dám khẳng định cũng có trải qua tình như vậy.”

      Lý Hạo Nhiên chịu nổi trải qua lẽ thể phát huy tưởng tượng? Chẳng lẽ chiến trường liền thể diễn cảnh chiến tranh? có làm thần tiên liền thể diễn hay sao? Em phải cố gắng đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà tưởng tượng nếu như em ở tình huống kia, tâm tình em như thế nào.”

      Diệp Gia Dĩnh cẩn thận nghĩ lại “Nếu là tôi, có lẽ cực kỳ vui vẻ đồng thời còn lo được lo mất. Dù sao tuổi của tôi cùng phó viện trưởng kém nhau quá xa, hai người gần như có tiếng chung.”

      “Đúng. Vậy lúc diễn đoạn này em phải biểu vui sướng lại có điểm hổn loạn yên.”

      Diệp Gia Dĩnh chần chờ “Như vậy có đúng ? Khương Đạo muốn diễn vẻ bất an yên.”

      Lý Hạo Nhiên cực kỳ chuyên nghiệp nhìn , : “Biểu diễn là mốt loại hình thức cố định cùng tiêu chuẩn, cùng bố phim, diễn viên khác nhau có cách diễn khác nhau. Giống như tại em thể thông qua cảnh này, diễn tâm trạng vui sướng hỗn loạn cũng được, nhiệt tình tràn trề cũng được, vứt toàn bộ ra sau ót cũng được. Chỉ cần có thể diễn cho nó có lực biểu đạt cảm xúc ra liền tính em diễn đúng rồi. dạy cho em biện pháp đơn giản, buổi chiều trước khi diễn, em cố gắng suy nghĩ đoạn tiểu thuyết ngôn tình hoặc tình tiết phim em thích nhất, tốt nhất là cảnh bi thương, sau đó nghĩ lại hình ảnh đó trong đầu em, như vậy liền có thể dễ dàng tìm được cảm giác.”

      Xế chiều, trước cảnh quay, Diệp Gia Dĩnh nhắm mắt tĩnh tâm, cố gắng hồi tưởng lại đoạn tiểu thuyết đọc qua thời trung học. Trong truyện đó, tình của nam nữ chính cảm động vô cùng. Lúc ấy, bên lau nước mắt bên đọc truyện. Đợi đến khi đứng trước máy quay, Diệp Gia Dĩnh cảm thấy bản thân tìm được cảm giác, khuôn mặt trung niên nho của phó viện trưởng biến thành nam chính thâm tình cực kỳ ôn nhu trong tiểu thuyết kia.

      Khi nghĩ đến hình ảnh đó.....trong đầu như cũ xuất bóng lưng của người trẻ tuổi, vai rộng, eo , chân dài, màu da trắng khỏe mạnh, nhìn mười phần đẹp mắt. Mà điểm mê người nhất là chỗ từ eo đến mông có đồ án hình xăm dị, từ bên hông căng đầy kéo dài đến cái mông vểnh cao, thần bí gợi cảm, tràn ngập hấp dẫn.
      Lim-0403Nhược Vân thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 53

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Trong thư phòng nhà họ Hạ, Hạ lão gia đăng tựa lưng vào phía sau ghế dựa có tay vịn bằng gỗ lim, có chút biết làm thế nào với Hạ Vũ: “Bà nội con lớn tuổi, suy xét việc được chu toàn, lại bị mấy người làm trong nhà nắm mũi dẫn , bọn họ gì liền là cái đó cũng tự mình động não nên mới có thể đối xử như thế với tiểu thư Diệp. May mà tiểu thư Diệp thông minh lanh lợi, nếu lần đầu tiên gặp mặt liền bị bụng tức khẳng định ảnh hưởng mối quan hệ của Diệp Ba Ni và bà con thân thích sau này. Chị dâu của con càng thêm, haiz......”

      Ông nội Hạ đến Đỗ Cán Phân liền thở dài, cảm thấy là đứa cháu dâu này được. Đừng là trông cậy vào gánh trách nhiệm lớn gì, ngay cả ở nhà giáo dục Tiểu Kỳ cũng được, ràng là ông muốn nhiều về Đỗ Cán Phân. “Sinh nhật Tiểu Kỳ mời Diệp Ba Ni tới ta liền vội trở về, tuy là chưa được mấy câu, nhưng cảm thấy thằng bé rất được, luôn chọc người thích. Hai ngày nay ta tìm mấy người bạn làm ăn có lui tới với nhà họ Diệp để hỏi thăm chút về tiểu thư Diệp, tình trạng vị tiểu thư Diệp này cũng phải là tốt, nhưng cũng phải đặc biệt tệ.”

      Hạ Vũ đáp “Dạ, lúc trước con có nghe bởi vì ấy đầu tư sai cùng với biết cách quản lý nên đều dùng hết tài sản bồi thường, cổ phần trong công ty nhà họ Hạ đều bị trai ấy lấy . Nhưng mà về sau phát quan hệ em của bọn họ cũng phải giống như lời đồn. Dựa theo cách của Diệp Thừa Trạch với người bên ngoài, em ta bởi vì biết cách quản lý tài sản cho nên chuyển giao toàn bộ quyền quản lí công ty nhà họ Hạ cho ta. tại tiểu thư Diệp toàn tâm toàn ý vào công việc diễn viên, làm chuyện mà mình thích. Chuyện này cũng khó lý giải, giống như ngôi sao cao nhạc đình đám Trần XX mấy năm trước, còn có Lâm XX, phải đều như thế này? Xuất thân danh môn, cuộc sống xa xỉ, nhưng vẫn kiên định phát triển nghiệp trong giới giải trí. Họ có rất ít tin đồn xấu, thành tích cũng rất tốt.”

      Ánh mắt Hạ lão gia qua sát kỹ cháu nội của mình “Tiểu Vũ, đối với Diệp Ba Ni con tới cùng là có tính toán gì? Con cháu trong nhà lại để lạc bên ngoài cũng thể quan tâm được.”

      Hạ Vũ điều chỉnh lại tư thế ngồi chút, ngồi xoay hướng khác “Ông nội, con hiểu . Trước kia con có phát thằng bé gì, nhưng tại phát , con nhất định nhận lại thằng bé rồi mang về.”

      Hạ lão gia thông minh cơ trí, bình thường hòa ái hài hước, còn thường vài câu chọc đứa cháu nội Tiểu Vũ này, nhưng khi đụng tới chuyện đứng đắn, ông chút cũng hàm hồ. Hôm nay đặc biệt gọi Hạ Vũ trở về, tới thư phòng đóng cửa chuyện, như vậy ông cực kỳ coi trọng chuyện này. Hạ Vũ cũng trả lời câu hỏi của ông hết sức cẩn thận.

      Sắc mặt ông nội Hạ dịu xuống chút, “Ta nghe bà nội con tiểu thư Diệp có tính toán muốn thay đổi họ Diệp của thằng bé trở về họ Hạ?”

      Hạ Vũ có chút chần chờ “Con chuyện với mẹ thằng bé chút, nhưng chưa chắc ấy đồng ý chúng ta mới gặp mặt Ba Ni liền cho thằng bé đổi họ.” Nâng mắt nhìn Hạ lão gia, Hạ Vũ trịnh trọng : “Mặc kệ lúc trước tiểu thư Diệp như thế nào, chỉ bằng việc ấy lạnh nhạt cùng cự tuyệt của con mà sinh ra Ba Ni, nguyện ý tự mình nuôi lớn thằng bé. Con liền rất cảm kích ấy, cho nên con tôn trọng quyết định của ấy.”

      thở ra hơi dài “Ông nội, người biết, lúc con vừa biết Ba Ni là con trai con, con có bao nhiêu cảm động. Bộ dáng nho , vừa trắng vừa mềm, lại rất xinh đẹp, lại cực kỳ thích đánh nhau, ăn cái gì cũng chỉ có mẹ làm mới thỏa mãn. Tính cách cùng thói quen giống y chang khi con còn . Khi đó con thậm chí có thể nhìn ánh mắt, động tác của thằng bé mà biết thằng bé suy nghĩ cái gì.”

      Hạ lão gia gật đầu, cũng hiểu được tự mình nuôi con mấy năm qua. Bọn họ vừa gặp mặt liền muốn đổi họ thằng bé liền có chút quá đáng, nhìn cháu nội buồn cười : “ năng kích động như vậy, bà nội con vẫn giục con kết hôn, như thế nào con lại nghe? Khi kết hôn tự nhiên có đứa thôi.”

      Ông trầm ngâm hồi rồi tiếp “Đổi họ cần gấp, có thể từ từ chuyện. Điều quan trọng tại là..... đón thằng bé trở về.” Nhìn Hạ Vũ, nghĩ thầm ‘nếu như mẹ thằng bé giống như loại người mà Tiểu Vương, Tiểu Mạc , biết giáo dục con cái, việc đón đứa về dù ta có nỡ cũng thể thêm cái gì. tại lại khó giải quyết.’

      “Ông nội, người cho con chút thời gian, gần đây chuyện tình trong bệnh viện rất nhiều, chờ con an bài mọi chuyện tốt liền tìm tiểu thư Diệp thương lượng. Đứa có thể sống cùng ba mẹ là tốt nhất.”

      Hạ lão gia nhướng lông mày “Con đồng ý kết hôn cùng với ta? Con phải là có hứng thú đối với ta hay sao?”

      Hạ Vũ có phần xấu hổ “Trước kia.... tại có Ba Ni tức nhiên là khác nhau, con cũng là gần đây mới biết được ấy vậy mà lại sinh con trai cho con.” Ho khan tiếng, “Chuyện như vậy đàn ông gặp phải cũng có phần cảm động.”

      Hạ lão gia ngờ cháu nội vậy mà đồng ý kết hôn, chuyện thế này tốt “Nếu có thể giải quyết như vậy đương nhiên rất tốt, dù sao tại ta cũng độc thân.”

      ... ...... ....

      Thời gian nghỉ trưa

      Bệnh viện Quảng Ích, khu hành chính lầu ba, phòng nghỉ ngơi.

      Hạ Vũ cùng Diệp Gia Dĩnh mặt đối mặt ngồi tựa vào cái bàn tròn thủy tinh. Bên cạnh là gốc hoa hướng dương cao lớn, ánh mặt trời xuyên thấu qua tường thủy tinh chiếu vào, chiếu lên người tạo nên cảm giác thoải mái ấm áp.

      Hạ Vũ mở miệng “Mọi người trong nhà cực kỳ thích Ba Ni.”

      Diệp Gia Dĩnh vui mừng gật đầu “Ừ, tôi bắt đầu có chút lo lắng, sợ Ba Ni cùng người trong nhà của có chỗ tốt, tại yên tâm rồi.”

      “Ông nội cùng bà nội tôi hy vọng có thể thường xuyên gặp Ba Ni.”

      “Tôi cũng muốn chuyện này với .”

      Hạ Vũ tự giác ngồi ngay ngắn “Em .”

      Diệp Gia Dĩnh thận trọng ra suy nghĩ lâu của bản thân “ cảm thấy mỗi tuần thăm 1 lần thế nào? Hoặc là có thời gian đến 2 lần cũng được. Nhưng mà lúc bắt đầu tôi thể cho đơn độc cùng Ba Ni ra ngoài, thằng bé cần khoảng thời gian để thích ứng.”

      Hạ Vũ “... ...”

      ... ...... ......

      Buổi sáng Diệp Gia Dĩnh đưa Diệp Ba Ni đến nhà trẻ, xuống lầu liền thấy xe của Hạ Vũ đậu ở ven đường.

      đành phải buông tha xe đạp, mang theo Diệp Ba Ni ngồi vào xe của Hạ Vũ “Sao lại tới đây?”

      Diệp Ba Ni nội mũ, quàng khăn quàng cổ, chỉ chừa đôi mắt cùng cái miệng , bao bọc giống như bánh chưng, tạo hình rất đáng làm cho Hạ Vũ rời mắt được “Buổi sáng tôi dậy sớm, nhớ tới vẫn chưa đưa Ba Ni nhà trẻ lần nào nên liền lái xe qua.”

      Trong xe mở máy sưởi, Diệp Gia Dĩnh bỏ khẩu trang của Diệp Ba Ni xuống, cũng thả lỏng khăn quàng cổ “Chỉ cần đường, đến chỗ nhà trẻ là có thể cởi, trong nhà trẻ đủ ấm.”

      Hạ Vũ khởi động xe, bên hỏi Diệp Ba Ni “Ba Ni, gần đây ở nhà trẻ học được những gì?”

      “Ca hát, ghép hình.”

      Hạ Vũ cực kỳ hứng thú “Ca bài gì? Ca chú nghe chút.”

      Diệp Ba Ni nghiêm mặt hé răng.

      Hạ Vũ cũng cảm thấy khuôn mặt của Diệp Ba Ni cũng giống người thường, có cá tính, đáng . Động não nghĩ muốn làm cho cậu hát cho nghe.

      Nhà trẻ ở gần đó, đến vài phút liền đến. Diệp Gia Dĩnh dắt Diệp Ba Ni xuống xe, dạy cậu : “ chào tạm biệt chú Hạ con!”

      Khuôn mặt Diệp Ba Ni chút thay đổi “Gặp lại.”

      Diệp Gia Dĩnh lại với Hạ Vũ “Tôi gọi Tiểu Dung trực tiếp tới nhà trẻ đón tôi, cần chờ, trước .” Vì Diệp Thừa Trạch chiếu cố nên rốt cuộc cũng có trợ lý kiêm tài xế riêng, cần tự mình chen lách giao thông công cộng đến trường quay.

      Mỉm cười nhìn bóng dáng nho của Diệp Ba Ni được Diệp Gia Dĩnh đắt tay vào cổng. Tâm tư Hạ Vũ lại nghĩ đến chuyện khác, phát đường vậy mà chỉ lo chuyện với Diệp Ba Ni, chỉ chào hỏi Diệp Gia Dĩnh câu rồi thôi. Kế hoạch muốn câu cũng chưa được.

      ... ...... .....

      Sau khi Hạ Vũ tiếp nhận quản lý bệnh viện trong nhà liền cực kỳ bận rộn, có thời gian rảnh nhiều. Bản thân chú trọng nhất là hiệu suất, cực kỳ chán ghét người lãng phí thời gian, đồng thời lại là người hết sức biết suy tính. Bởi vì có kinh nghiệm theo đuổi phụ nữ, chế tạo vài lần cơ hội ở chung cùng Diệp Gia Dĩnh đều có kết quả. Sau vài lần vô dụng liền quyết đoán quyết định thay đổi chiến lược.

      Nhớ tửu lượng Diệp Gia Dĩnh rất tốt, nhưng mà thời điểm uống nhiều đặc biệt nhiệt tình cùng chủ động. Có lẽ nên tìm lý do mời uống vài ly.

      Hạ Vũ mười phần khẳng định Diệp Gia Dĩnh đối với còn hứng thú. Lần trước trong bữa tiệc, trước mặt bao nhiêu người còn dám động tay động chân, nếu có thể ở chỗ chỉ có hai người bọn họ mà uống rượu, hiệu quả kia càng tốt. Chỉ là như thế nào mới có thể bảo đảm bản thân say mà có thể chuốt say nan đề.
      Lim-0403 thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 54

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Ngày nghỉ năm mới là vào giữa tuần tháng hai, cho dù lịch quay vô cùng gấp gáp tổ quay bộ phim <<Thời khắc sống chết>> cũng quyết định theo truyền thống mỗi năm lần mà cho mọi người nghỉ 3 ngày.

      Lúc Khương Đạo tuyên bố được nghỉ vẫn còn lảm nhảm thời gian gấp gáp, bày tỏ đây là lần đầu tiên ông dừng lịch quay trong gần 3 năm qua. Bình thường mọi người vẫn ở sau lưng ông than thở oán trách, nhưng ông đối với tổ làm phim này là tốt nhất rồi.

      Sau đó thư ký ghi chép ở sau lưng ông giọng vạch trần “Còn phải là vì hai diễn viên chính đều nghỉ ăn tết vài ngày hoạt động, có diễn viên. Đạo diễn chẳng lẽ còn muốn tự mình lên sân khấu làm diễn viên khách mời?”

      Mọi người vừa nghe liền cùng nhau che miệng cười.

      Diệp Gia Dĩnh có phần cảm khái. Thời điểm năm trước làm gì? Hình như là liều mạng hỏi thăm chỗ nào có người nghỉ trong thời gian đó, các loại công việc bán thời gian hoặc làm ở quán bar đều được. cũng có chọn có phải là công việc có trả thù lao gấp ba hay , chỉ cầu mấy ngày này ngàn vạn lần đừng lãng phí.

      Năm nay nhảy lên chức mẹ người ta, nghỉ vài ngày, tâm tư đều đặt việc làm như thế nào để Diệp Ba Ni có thể vui vẻ trải qua mấy ngày này.

      Lúc trước phát ‘Diệp Gia Dĩnh’ còn có con trai liền đón thằng bé về bên cạnh, căn bản là nghĩ gì nhiều. Chỉ cho rằng đứa bé như vậy, có mẹ ở đây đương nhiên là phải sống bên cạnh mẹ. Đây là trách nhiệm thể trốn tránh.

      Sống chung cùng nhau mới cảm nhận được đây là trách nhiệm trọng đại lại làm cho người ta nóng ruột nóng gan đến cỡ nào.

      Đứa rất đáng , đồng thời cũng xinh yếu ớt, tay chân mủm mỉm, cánh tay cẳng chân ngắn ngủn, ánh mắt ngây thơ khờ dại, giọng trẻ con, bộ dáng chân thành, động tác ngây ngô, toàn tâm ỷ lại, giống như từng sợi tơ trong suốt vừa ngọt ngào cừa cứng rắn, từng vòng từng vòng trói chặt , có khả năng tránh thoát.

      Vất vả vẫn còn phía trước, quan tâm đến lụy thân. lần Diệp Ba Ni bị bệnh, Diệp Gia Dĩnh liền bị hù suýt chết. Nuôi dưỡng đứa trẻ phí công lại mệt nhọc nhiều như vậy, nhưng lại làm cho người ta có thể cam tâm tình nguyện.

      Diệp Gia Dĩnh là hơn 20 tuổi, nếu cố gắng thêm 2 năm là trả hết nợ nần có thể sống thả lỏng chút, dựa vào kinh nghiệm phong phú của mình tìm công việc ổn định hoặc là cùng bạn bè kinh doanh cửa hàng nho . Rảnh rỗi có thể đọc sách thư giản, tuy bộ dáng xinh đẹp nhưng cũng phải xấu xí, chỉ cần đừng quá kén chọn có thể tìm người bạn trai chuyện đương, cảm thụ chút thanh xuân đẹp đẽ.

      tại trở thành mẹ của đứa , đoạn cuộc sống làm cho người ta khát khao liền trực tiếp nhảy vọt qua. Mặc dù có chút tiếc hận nhưng vẫn có thể bình tĩnh tiếp nhận. Diệp Ba Ni đáng nến nỗi có thể vượt qua tình bình thường.

      Thân là mẹ của đứa , Diệp Gia Dĩnh có quá nhiều thời gian dùng để cảm khái. Nhà trẻ cũng sắp thông báo nghỉ đông và nghỉ hè. đống ngày nghỉ đến có thể xếp thành tiểu đội, phí tổn liền tiếp theo sau đó, nhưng mà đến năm mới biết phải làm sao bây giờ.

      Chu Mai cùng chồng làm việc bên ngoài trong thời gian dài, đến năm mới đương nhiên là muốn về nhà với ông bà. Diệp Gia Dĩnh hứa với Chu Mai, chỉ cần ta về sớm chút, vào ngày 15 liền trả gấp đôi tiền lương. Chu Mai cũng nhớ Diệp Ba Ni vì thế liền đổi lại mùng 3 liền trở về, so với mấy năm trước sớm hơn đến 7-8 ngày. Sau khi quyết định cười khẽ với Diệp Gia Dĩnh “Trở về sớm chút cũng được, có thể tiết kiệm ít tiền mừng tuổi. Nếu qua mấy ngày phải chúc tết đống thân thích, chỉ cần đến đó đều phải lì xì mấy đứa .”

      Nhưng lại sợ mua được vé, Chu Mai cũng dám kéo quá muộn thời gian . Tết lịch liền muốn xin nghỉ để xuất phát.

      Diệp Gia Dĩnh đến rách miệng mới thuyết phục được trớ lý Tiểu Dương trông giúp Diệp Ba Ni. Dùng lời của Tiểu Dương mà , bằn lòng nhưng bằng lòng cũng phải bằng lòng......Cho tới bây giờ đều có trông con nít nha! Trách nhiệm trọng đại, bị té, bị thương, bị đói đều là chuyện lớn đó!

      Diệp Gia Dĩnh mặc kệ, cứng rắn phân phó “Có thể hay đều nhờ vào , tôi viết danh sách những chuyện cần chú ý cùng công việc cho .”

      Sắp xếp việc trông chừng Diệp Ba Ni xong, ngay sau đó là vấn đề năm mới. Trước ngày tổ làm phim nghỉ Hạ Vũ đến tìm Diệp Gia Dĩnh “Tối mai tôi muốn đón Ba Ni về nhà ăn tết, em cũng đến !”

      Diệp Gia Dĩnh đoán chắc đưa ra cầu này, trước tiên liền nghiêm túc suy nghĩ chút, sau đó trực tiếp bày tỏ thái độ “Ngày mai tôi mghĩ muốn cùng Ba Ni mừng năm mới, mùng lại đến nhà .”

      “Hà tất phải vậy, năm mới chỉ có em cùng Ba Ni, phải có chút náo nhiệt sao?”

      Diệp Gia Dĩnh lắc đầu “Tuy tôi rất cố gắng muốn cho Ba Ni hoàn cảnh sinh hoạt bình thường, nhưng tình huống của chúng ta có chút đặc biệt. Nhưng thể mơ hồ mà bưng bít cho qua, bằng sớm chút sắp xếp ràng.

      Tôi muốn hằng năm vào ngày 30 mình cùng Ba Ni, mùng liền đón thằng bé đến nhà . Mấy ngày về sau nếu muốn dẫn thằng bé đến chỗ bà con thân thích chúng ta thương lượng lại. Năm nay tôi cng thằng bé, đợi cho năm sau thằng bé quen rồi tôi cùng. cảm thấy như vậy được ?”

      Hạ Vũ cảm thấy ổn “Ngày 30 là ngày quan trọng nhất, tôi cảm thấy Ba Ni nên theo tôi trở về, người lớn trong nhà còn mong đợi.”

      Diệp Gia Dĩnh nhượng bộ “Tôi là mẹ Ba Ni, là người thân quan trọng nhất của thằng bé. Tôi ngăn cản Ba Ni nhận cha là vì muốn công bằng với thằng bé nhưng những quyền lợi khác tôi tuyệt đối nhường nhịn. Giống như ngày 30 là ngày quan trọng nhất, tôi muốn cùng con trai tôi cùng nhau mừng năm mới.”

      “Vậy em cùng thằng bé cùng nhau ở nhà tôi được sao? Còn thêm náo nhiệt.”

      giống, tôi có quan hệ gì với nhà , tại còn có thể là vì cùng Ba Ni, qua vài năm nữa sau khi kết hôn, tôi đến rất kỳ quái. Cho nên tôi mới sớm làm việc này.”

      Hạ Vũ xụ mặt “Về sau khi tôi kết hôn?”

      Diệp Gia Dĩnh nhúm vai nhìn . Mọi người đều là người trưởng thành, rất nhiều chuyện vẫn là ràng tốt hơn. Người nào cũng phải là vật phụ thuộc của người nào. có thể tự mình độc lập. Thân là mẹ của Diệp Ba Ni cũng nên được hưởng quyền ưu tiên với con trai. Cái này có gì khiêm nhượng hay , tin tưởng Ba Ni khẳng định là rất vui mừng cùng mừng năm mới.

      Hạ Vũ bất đắc dĩ nhượng bộ “Được rồi, sáng mai tôi đến đón hai người.” Trước khi rời khỏi lại hỏi “Tổ làm phim nghỉ vài ngày phải ?”

      “Nghỉ được 3 ngày. Mùng mùng hai mùng ba.”

      “Vậy buổi tối mùng ba em sắp xếp người trông Ba Ni, tôi muốn mời em ra ngoài ăn bữa cơm.”

      Diệp Gia Dĩnh hết sức kinh ngạc, mở to hai mắt “Ra ngoài ăn cơm? Cùng ?” Nghĩ thầm ‘ ta kén ăn như vậy, có thể ra ngoài ăn cái gì?’

      “Gần đây luôn bận rộn, thời gian gặp mặt quá ít lại còn có Ba Ni bên cạnh, kỳ chúng ta cũng nên tìm chỗ ngồi xuống chuyện tốt.” Ngừng chút lại nêu ra ví dụ “Giống như chuyện hằng năm em cùng Ba Ni đưn độc mừng năm mới. ra những chuyện tương tự còn rất nhiều, chuyện nhà trẻ của Ba Ni, vấn đề giáo dục, tiền nuôi dưỡng.....Khó có được lúc rảnh, chúng ta nên cẩn thận thương lượng lại chút.”

      những lời này tự nhiên Diệp Gia Dĩnh đồng ý “Được, thành vấn đề.”

      Này hôm sau là đêm 30. Khương Đạo chút nào thông cảm làm tất cả mọi người đều yên lòng, lòng ngóng trông nhanh nhanh kết thúc công việc để về nhà ăn cơm tất niên. Tâm tình như vậy kéo dài đến 6 giờ, Khương Đạo mới tình nguyện tuyên bố kết thúc công việc.”

      Mọi người giống như chim vỡ tổ, lập tức giải tán, ngay cả Diệp Gia Dĩnh luôn luôn cố gắng, trong bụng cũng oán thầm Khương Đạo vài câu ‘Đêm 30 tết còn nhiệt tình như vậy làm gì?’ Vội vàng chạy về nhà thả Tiểu Dương mòn mỏi trông chờ. Trước tiên nấu chén hoành thánh cho Diệp Ba Ni, với cậu “Ba Ni, con ăn trước chén hoành thánh này. Hôm nay là năm mới, mẹ muốn nấu thêm vài món. Chúng ta ăn cơm trễ chút. Con cũng cần ngủ sớm, có thể chơi đùa thêm lát.”

      Lúc này bên ngoài có tiếng pháo hoa nổ ầm ầm, khí khác biệt. Diệp Ba Ni được Tiểu Dương chỉ dạy cả ngày kiến thức về năm mới. Cái gì là đóa giao thừa, đốt pháo, ăn sủi cảo. Biết đêm nay giống với những ngày bình thường, bởi vậy cực kỳ trấn định gật đầu “Dạ.”

      Diệp Gia Dĩnh mới vừa cuộn tay áo lên chui vào phòng bếp, Diệp Ba Ni liền nhấc di động của lên cùng vào theo “Mẹ, điện thoại.”

      Diệp Gia Dĩnh vẫy vẫy tay dính nước, trực tiếp khom lưng ghé đầu vào điện thoại Diệp Ba Ni cầm “Alo”

      Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng Diệp Thừa Trạch “Gia Dĩnh, em cùng Ba Ni đơn độc mừng năm mới sao?”

      “Ừm, phải xuất ngoại sao? Em liền cùng Ba Ni đơn độc qua thôi.”

      Diệp Thừa Trạch trầm mặt hồi, nghĩ thầm ‘Nếu mình xuất ngoại em ấy liền mang Ba Ni đến mừng năm mới cùng mình sao?’ Bỗng nhiên cảm thấy hành trình lần này sắp xếp được ổn, có lẽ sang năm cần đổi lại thời gian xuất ngoại vào năm mới “Em và Ba Ni có khỏe ? Nhà họ Hạ bên kia có gây phiền phức gì ?”

      tồi, mang Ba Ni qua lần, tạm thời có việc gì, nhưng mà.....”

      “Nhưng mà cái gì?”

      Diệp Gia Dĩnh vì có con trai ở bên cạnh cầm điện thoại giúp nên tiện bàn luận về chuyện nhà họ Hạ “ có gì, tạm thời có việc gì. Bọn họ đều rất thích Ba Ni.”

      “Có cái gì cũng được đồng ý, chờ về bàn bạc lại.”

      “Được.”

      Diệp Thừa Trạch thêm hai câu liền cúp máy. Diệp Gia Dĩnh đứng thẳng lại “Cảm ơn Ba Ni cầm điện thoại giúp mẹ.”

      Diệp Ba Ni quay đầu chạy ra ngoài.

      Diệp Gia Dĩnh có phần kinh ngạc, cùng theo ra ngoài liền nhìn thấy thằng bé đứng ghết mở cửa. Khóa cửa kia là Diệp Gia Dĩnh đề phòng Diệp Ba Ni mở cửa bậy bạ nên mới làm, ngờ thằng nhóc kia lại nghĩ ra cách làm thế nào mở cửa. Diệp Gia Dĩnh xoa xoa thái dương, vội vàng ôm Diệp Ba Ni từ ghết xuống “Ba Ni, con làm gì vậy?”

      Diệp Ba Ni ngẩng đầu, ngọt ngào ngây thơ đáp “Mở cửa, có khách đến, chờ lâu rồi.”

      Chương 55

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Diệp Gia Dĩnh mở cửa ra phía sau cánh cửa liền lộ ra khuôn mặt đẹp cùng chút ủy khuất giống như tác phẩm nghệ thuật có chút u buồn của Lý Hạo Nhiên. “Diệp Gia Dĩnh, năm mới mà em lại để ở ngoài cửa chờ lâu như vậy.”

      Diệp Gia Dĩnh kinh ngạc “Sao lại tới đây?” Cúi đầu nhìn Diệp Ba Ni “Ba Ni, chú Hạo Nhiên nhấn chuông cửa dưới lầu là con trả lời?”

      “Dạ, Ba Ni để chú Hạo Nhiên lên, sau đó cậu liền gọi điện thoại tới.”

      Trong tay Lý Hạo Nhiên cầm túi lớn, chen vào nhà “Nhanh lên nhanh lên, đừng lề mề, da sủi cảo sắp dính lại hết rồi này.”

      vào phòng khách lấy ra hai cái hộp dày từ trong túi để lên bàn trà.

      Diệp Gia Dĩnh cùng Diệp Ba Ni tò mò vây xem.

      Diệp Gia Dĩnh mở miệng hỏi “Đây là cái gì?” Chỉ thấy Lý Hạo Nhiên mở hai cái hộp ra. hộp là da sủi cảo cán xong, hộp là nhân thịt heo rau hẹ.

      “Da sủi cảo cùng nhân sủi cảo? Ở đâu ra vậy?”

      Lý Hạo Nhiên cở áo khoát ra, cười tươi đáp “Là lén trộm từ phòng bếp của mẹ .”

      Diệp Ba Ni mở to mắt nhìn , chợt nghe lời Lý Hạo Nhiên rất thể lý giải, khỏi hiếm có khi biểu lộ ra mặt, dùng giọng mềm nhũng yếu ớt “A?” tiếng.

      Lý Hạo Nhiên cúi đầu nháy mắt cái với cậu, cực kỳ thân mật làm cái mặt quỷ
      “Mẹ chuẩn bị đống lớn, nhớ 6 giờ em mới từ trường quay về, khẳng định kịp tự mình chuẩn bị, cho nên thừa dịp ai chú ý lấy ít chuồn .”

      Diệp Gia Dĩnh buồn cười “ bao lớn rồi còn làm mấy loại chuyện này. Chờ chút mẹ phát thấy nữa, còn có vỏ cùng nhân sủi cảo cánh mà bay kia nhất định buồn bực.” Trong nhà bếp là đống đồ ăn, có hơi sức nhiều, xoay người lại “ ngồi chút , nếu gấp chờ tôi làm cơm chút cùng ăn cơm rồi hãy về.”

      Bởi vì kế hoạch là cùng ăn cơm tất niên cùng Diệp Ba Ni cho nên trọng chất lượng trọng số lượng. Trước tiên Diệp Gia Dĩnh nhờ Tiểu Dương ở nhà giúp chuẩn bị tốt nguyên liệu, sau khi trở về trực tiếp nấu là được. Tỉ mỉ chu đáo làm mấy món Diệp Ba Ni thích ăn, lại nấu thêm món canh, bận rộn dọn ra bàn cơm.

      Kêu Lý Hạo Nhiên cùng Diệp Ba Ni đến ăn cơm. Diệp Gia Dĩnh vừa ra phòng khách chỉ thấy hai người lớn cực kỳ thảnh thơi, bên làm sủi cảo, bên xem TV.

      Lý Hạo Nhiên dạy Diệp Ba Ni, ở bên vừa làm mẫu vừa : “Ba Ni, như vậy, như vậy, sau đó là như vậy.”

      “Dạ” Diệp Ba Ni nghiêm mặc, cực kỳ nghiêm túc đặt nhân sủi cảo vào chính giữa vỏ bánh phấn đấu. Cậu nặn nặn chốc lát liền xuất cái bánh hình dạng giống bánh bao gì đó.

      Diệp Ba Ni chớp mắt to, hỏi: “Ý sáng tạo nghĩa là gì?”

      Diệp Gia Dĩnh vừa qua liền thấy, cực kỳ kinh ngạc phát Lý Hạo Nhiên lại rất giỏi về phần này. bàn trà là hàng loạt sủi cảo được xếp ngay ngắn chỉnh tề, lớn cân xứng, giống như nén vàng, rất đáng . “Ai da, nhìn ra nha. vậy mà lại biết làm sủi cảo, còn gói rất đẹp nữa!”

      Lý Hạo Nhiên cười “Trước kia thường xuyên bị mẹ bắt giúp bà làm sủi cảo, từ luyện thành rồi.” Kéo Diệp Ba Ni lên “! Ba Ni, đến phòng bếp ăn cơm nào!”

      Diệp Gia Dĩnh làm bốn món. Măng xào hạt dẻ, bản thân măng có vị ngọt, phối thêm vị bùi của hạt dẻ làm cho mùi vị món ăn vừa có vị bùi lại thanh ngọt. Cải làn xào thịt bò, cải làn tươi ngọt, thịt bò mềm mại, xem như là món kiệt tác. Cá hồi hấp chanh, cá hồi này được hấp chung với cà rốt, rau thơm, tỏi băm, thêm lượng nước chanh vừa đủ, cùng với tương Nhật Bản. Diệp Ba Ni rất thích món ăn thêm vị nước chanh tươi mát này. Bồ câu hầm với nấm tuyết và quả óc chó, cái này là ban ngày Tiểu Dương giúp hầm lúc, lúc này vừa đủ thời gian, thịt rục và ngấm gia vị. Còn có món là salad cá.

      Lý Hạo Nhiên sớm đói bụng, khách khí cùng Diệp Ba Ni ngồi xuống ăn “ là khó có được, lần đầu tiên được ăn cơm tất niên thoải mái ngon miệng như vậy.”

      Diệp Gia Dĩnh gắp thịt chim bồ câu cho Diệp Ba Ni “ biết đến, nếu tôi chuẩn bị nhiều hơn chút.”

      Diệp Gia Dĩnh bỗng nhiên nhớ đến “Bộ trang sức mua, hãy mang về . Tôi muốn với nhưng mà ở trường quay nhiều người bất tiện. Lễ vật quý như vậy tôi thể nhận. đặt nó người tôi thích hợp.”

      Nụ cười của Lý Hạo Nhiên suy sụp “Diệp Gia Dĩnh, qua năm mới em cần những lời này. Thứ kia mang về cũng vô dụng, bỏ lãng phí.”

      động não có thể nghĩ ra chỗ, nếu đặt nó ở chỗ tôi cần phải trả phí bảo quản.”

      Lý Hạo Nhiên lại ngại “Được, trả cho em phí bảo quản. Em hãy giúp bảo quản .”

      Diệp Gia Dĩnh hết cách với được! Như thế nào lại là tôi bảo quản?”

      “Đợi cho......đợi đến lúc em có bạn trai, nếu còn mua đưa lại cho , liền thu hồi nó lại.”

      Diệp Gia Dĩnh bị lời làm cho cứng người “Cái gì mà tôi có bạn trai, đừng có ở trước mặt Ba Ni những thứ này.”

      Lý Hạo Nhiên áy náy “ xin lỗi, quên.” Quay đầu với Diệp Ba Ni “Ba Ni, con ngoan ngoãn ăn cơm, đừng để ý người lớn chuyện.”

      Diệp Ba Ni mười phần bình tĩnh ăn món măng xào hạt dẻ “Con nghe thấy rồi.”

      Diệp Gia Dĩnh trừng mắt liếc Lý Hạo Nhiên cái, với Diệp Ba Ni “Vừa rồi chú Hạo Nhiên mấy lời trẻ em hiểu, con coi như chưa từng nghe.”

      Diệp Ba Ni nâng cặp mắt to đen trắng ràng nhìn mẹ cậu cái, đôi mắt rất cho là đúng “Biết! Bạn trai cùng bạn . Con cũng có bạn .”

      Lý Hạo Nhiên thiếu chút nữa phun ra canh cá vừa mới uống, ho khan vài tiếng “Khụ khụ, Ba Ni, con nhầm. phải mấy bạn nữ con quen biết là bạn con.”

      Diệp Ba Ni nghiêm mặt “ sai.”

      “A?” Diệp Gia Dĩnh kinh ngạc “ sai? Ý của con là con có bạn ?”

      “Có hai người, Miêu Miêu cùng Viện Viện.”

      Miệng Diệp Gia Dĩnh há to hình chữ O “Còn đến hai người? Ba Ni, con còn như vậy liền hoa tâm rồi.”

      Diệp Ba Ni hiểu ‘hoa tâm’ nghĩa là gì, tiếp tục nghiêm túc với Diệp Gia Dĩnh “Miêu Miêu và Viện Viện đều tranh nhau làm bạn con, con liền đồng ý rồi. An Tư Ý muốn cướp Miêu Miêu, con còn chưa cho cậu ta.”

      Diệp Gia Dĩnh muốn té xỉu “Trời ạ! tại trẻ con trưởng thành quá sớm. Khẳng định là vì xem TV mà ra, nên cho bọn xem phim mới đúng.”

      Lý Hạo Nhiên cười đến đau sốc hông, ngẩng đầu nhìn thấy đồng hồ treo tường, bỗng nhiên giật mình “Ai da, 9:30? xong xong, phải nhanh trở về. Nếu mẹ nổi giận.”

      Mặc áo khoát vào liền , lúc gần vẫn quên với Diệp Ba Ni “Ba Ni, con thể người chiếm hai . Chỉ có thể có người.”

      Diệp Gia Dĩnh dở khóc dở cười. Khó có được người ít như vậy vẫn có thể trải qua đêm giao thừa náo nhiệt. Gõ đầu Diệp Ba Ni cái “Bảo bối, ăn ít măng thôi, mẹ còn nấu sủi cảo cho con.”

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 56

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Diệp Gia Dĩnh cực kỳ ngoài ý muốn Hạ Vũ lại mời đến nhà hàng có tên là <<Khung cảnh lời mật đường>> để ăn cơm. Nơi này cung cấp món cay Tứ Xuyên cực kỳ chính tông.

      Dựa theo khẩu vị của Hạ Vũ đúng ra nên ăn mấy món ăn Quảng Đông mới đúng chứ?

      <<Khung cảnh lời mật đường>> là nhà hàng được trang hoàng tinh tế, tuy nhiên món ăn là cay đến xé lưỡi. Khẩu vị làm theo người Tứ Xuyên, nhưng hoàn cảnh lại bố trí rất có phẩm vị, mấy gian phòng tao nhã thoải mái.

      Trước khi Hạ Vũ đến đó liền gọi điện thoại trước, khi bọn họ đến nơi đồ ăn vừa được dọn lên, nóng hầm hập bày ra bàn.

      Diệp Gia Dĩnh hít sâu hơi cái khí tràn ngập mùi vị tê cay kia, nháy mắt cảm giác nước miếng trong miệng sắp chảy ra.

      Mùi vị lâu!

      Vì chăm sóc khẩu vị ăn cay của Diệp Ba Ni, loại đồ khẩu vị cay tê này của còn xuất từ lâu bàn cơm rồi.

      Tò mò hỏi Hạ Vũ “Làm sao biết tôi thích ăn cay?”

      mặt Hạ Vũ chợt lóe lên tia mất tự nhiên, “Tôi biết, là trùng hợp bạn tôi đồ ăn ở quán này rất ngon nên mang em tới nếm thử.”

      Diệp Gia Dĩnh nhún vai, có phần thể hiểu được “Bạn giới thiệu ngon liền tới nếm thử? Vấn đề là ăn được sao?”

      Hạ Vũ khôi phục khuôn mặt mất tự nhiên trở về tác phong nhanh nhẹn, ngồi xuống cùng Diệp Gia Dĩnh rồi mới đáp “Ngẫu nhiên tôi cũng nguyện ý nếm thử chút khẩu vị mới, huống hồ phải vừa lúc em cũng thích ăn sao?”

      Diệp Gia Dĩnh nhìn cái nồi trước mặt bị ngâm đầy sa tế đỏ, nhất thời nhìn ra bên trong là cái gì, nhưng có thể khẳng định cực kỳ cay. Lại nhìn trước mặt Hạ Vũ là chén mì gà cùng với nồi lẩu rau xanh cực kỳ thanh đạm, màu sắc khác biệt đều là xanh trắng, có thể thấy được là chút ớt cũng bỏ vào.

      Rất muốn chọc thủng , ngẫu nhiên nguyện ý nếm thử chút khẩu vị khác? Khoác lác!

      Nhưng mà nghĩ lại thằng nhóc Ba Ni trong nhà cũng là bộ dáng kén ăn như vậy, cảm thấy bình thường trở lại.

      Bản thân cực kỳ thích loai khẩu vị tê cay này, nghe chút liền cảm thấy khẩu vị mở rộng, đề nghị “Ăn cơm trước , ăn xong rồi từ từ chuyện. Cái khác có gì, chủ yếu là vấn đề giáo dục Ba Ni. tại nhà trẻ này vẫn rất tốt, Ba Ni cùng với mấy đứa trẻ ở đó cũng rất quen thuộc. Ý của tôi là muốn đổi, có rảnh đến nhìn xem. Chờ thêm hai năm nữa lên tiểu học rồi tìm trường học xa nhà tôi có ý kiến.”

      Hạ Vũ đồng ý “Được, ăn cơm trước.” xong kéo mì gà qua, lại múc cho mình chén soup rau xanh, bắt đầu ăn.

      Diệp Gia Dĩnh nhìn Hạ Vũ bỏ chút thức ăn vào miệng sau đó lập tức nhíu mày, nhưng mà lại cứng rắn nuốt xuống, sau đó liền dấu vết mà đẩy chén thức ăn kia ra xa chút, kiên quyết chịu ăn thêm, chỉ cúi đầu ăn chén mì gà. Hạ Vũ là người cực kỳ chú trọng dáng vẻ khi ăn, lúc ăn đồ mở lớn miệng, ngay cả ăn chén mì cũng cực kỳ tao nhã.

      Diệp Gia Dĩnh ngầm buồn cười, so sánh với Diệp Ba Ni có chút tự chủ, nếu đổi lại là thằng bé sớm nhổ tất cả nước soup ra rồi. Nhưng mà Ba Ni so với cẩn thận hơn, đụng tới thứ gì chưa ăn khẳng định bỏ hết toàn bộ vào trong miệng, ăn chút nếm thử mùi vị trước.

      Cười chút cũng cúi đầu ăn.

      Đầu lưỡi lâu có thiếp xúc với mùi vị nặng như vậy, đối với bản năng chịu cay bị thoái hóa ít. Mới ăn vài ngụm liền cảm thấy trận nhiệt khí xông thẳng lên sau ót, đầu lưỡi run lên, hà hơi liên tục, lại vẫn nhịn được khen ngợi “Mùi vị quả là chíng tông.”

      Cầm lấy ly nước uống ngụm nghĩ muốn áp chế vị cay xuống, nghĩ nếm đến ngụm lớn vị rượu cay nồng, thiếu chút nữa là sặc “Rượu trắng!”

      Nhìn trong tay ràng là ly nước thủy tinh, bên trong hơn phân nửa là rượu trắng. Mặc cho ai lần đầu tiên đều nghĩ đó là ly nước lọc, có chút kỳ quái vì sao lại có ly rượu trắng ở đây? Lại chỉ có ly lớn như vậy?

      Bên kia Hạ vũ dừng đũa, cũng bưng lên ly thủy tinh giống nhau, bên trong ly hơn phân nửa là nước trắng, tại chứng minh là rượu trắng, nhìn Diệp Gia Dĩnh, “Tôi kêu người chuẩn bị trước, muốn cùng em uống ly, chúc mừng chúng ta vì Ba Ni có chung nhận thức.” xong ngưỡng cổ, ừng ực, hơi uống cạn ly rượu.

      Hạ Vũ là người kiêu căng như vậy lại có thể vì Diệp Ba Ni mà sảng khóai như vậy, Diệp Gia Dĩnh đượng nhiên thể lạc hậu, học theo bộ dáng của ngẩng đầu hơi uống cạn. Phát giác mùi vị phía sau của rượu này lại là ngọt thuần, nồng độ cồn có vẻ thấp, có chút lo lắng nhìn xem Hạ Vũ “ có được ?”

      Sắc mặc Hạ Vũ quẫn, cùng người phụ nữ chạm cốc, sau đó lại được đối phương quan tâm. Dù biết đó là ý tốt nhưng cũng thích nghe “ có việc gì.”

      tại Diệp Gia Dĩnh nhìn lại nghĩ đến Diệp Ba Ni, theo thói quen có việc gì tốt.”

      Hạ Vũ gật gật đầu, kêu phục vụ tiến vào phân phó vài câu, chốc lác, phục vụ lại mang đến hai ly rượu đỏ ướp lạnh.

      “Mới vừa uống xong rượu trắng liền uống cái này? ra cho tôi ly đá lạnh là được rồi.”

      “Em ăn cay lại uống nước lạnh đối với bao tử tốt. Rượu đỏ có độ cồn khoảng 14-15 độ, ướp lạnh chút uống là vừa đúng, cũng quá lạnh. Khó có được hôm nay tới ngồi chút, uống , sao cả.” xong cầm ly rượu đỏ lên nhấp ngụm.

      Diệp Gia Dĩnh có chút kỳ quái nhìn , tửu lượng của lên ít. ly lớn rượu trắng uống xuống mặt hề gì , còn có thể uống thêm rượu đỏ. Nhớ trước kia Hạ Vũ lợi hại như vậy, nếu cũng chịu thiệt thòi tay ‘Diệp Gia Dĩnh’.

      ... ...... .........

      Cùng lúc đó, nữ phục vụ đưa ly nước lọc cùng ly rượu trắng, còn có ly nước nho cùng ly rượu đỏ cho bọn họ, ra vẻ bênh vực kẻ yếu. Nhìn Hạ Vũ bảo ra ngoài liền đến phòng rửa mặt tìm em cũng làm phục vụ viên, lặng lẽ oán giận “ tại những loại đàn ông này người so với người lại càng hư hỏng. Chính mình uống nước lọc lại đưa cho tiểu thư kia rượu trắng. uống ly, tiểu thư kia cũng bị lừa uống ly. Này còn chưa đủ, lại muốn uống rượu đỏ, uống nước nho ướp lạnh, lại đưa cho tiểu thư kia rượu đỏ ướp lạnh. ràng là có ý tốt, chị nghĩ muốn chuốt sai tiểu thư kia rồi làm chuyện xấu.”

      Tại phòng rửa mặt, nữ phục vụ kia phụ trách dọn dẹp cùng đưa khăn nóng cho khách lau mặt, vừa nghe thấy lời này vẻ mặt cũng khinh thường “Đúng là hư hỏng, bọn đây là đá trúng thiết bản. Nếu gặp người dám nháo lớn, liền tính có chiếm được tiện nghi cũng chịu nổi. Trước đó cũng có người cưỡng hiếp con người ta, hình như bị phán tù.”

      Nữ phục vụ lại lắc đầu, “Phần lớn vẫn là dám nháo lớn. Nếu phải quản lý người này chính là bạn của ông chủ, kêu chị chiếu cố , được đắc tội chị mới cho làm loại chuyện này. là, người đàn ông nhìn lịch như vậy, có thể là bạn của ông chủ khẳng định cũng là người có tiền, tùy tiện tìm xem cái dạng bạn có, lại muốn làm loại chuyện thất đức này. Hại chị phục vụ mà cảm thấy cắn rứt lương tâm.” Nghĩ lại, dặn dò em mình, “Nếu như hồi tiểu thư kia tới toilet, em giúp chị nhắc nhở ấy chút. nhìn bộ dáng uống say, tự mình ra ngoài an toàn, hỏi xem chút có muốn giúp gọi điện thoại cho người trong nhà đến đón hay .”

      Nữ phục vụ kia sảng khoái đồng ý “Dạ được, ấy lớn lên trông thế nào?”

      “Rất dễ nhận ra, là người đóng vai Phương Văn Vi trong phim truyền hình TV đó. Người cùng TV khác nhau nhiều lắm, rất xinh đẹp.”

      Nhà hàng này là nhà hàng cao cấp, thường có các loại nhân vật tiếng tăm tới dùng cơm. diễn viên như Phương Văn Vi họ hề hiếm lạ. Nữ phục vụ kia cực kỳ trượng nghĩa “Em khẳng định nhận ra, chỉ cần ấy tới toilet, em liền giúp chị nhắc nhở.”

      Mang theo nhiệm vụ chờ đợi nửa tiếng, đúng là chờ được Diệp Gia Dĩnh diễn vai Phương Văn Vi đến. Nữ phục vụ là người cực kỳ lanh lợi, trước tiên liếc mắt nhìn Diệp Gia Dĩnh cái, sau đó giả bộ vui mừng “Oa! Tiểu thư có phải là diễn viên diễn vai Phương Văn Vi ?”

      Diệp Gia Dĩnh mỉm cười gật đầu.

      Vừa rồi cùng Hạ Vũ chuyện Diệp Ba Ni mới có tý tuổi có đến hai người bạn . Hạ Vũ nghe đến con trai bảo bối đáng như vậy liền triệt để vứt bỏ việc bảo trì phong độ, cười đến té lên té xuống. Sau cùng bỗng nhiên câu “ tại trẻ con đều biết được rất nhiều.”

      Mỗi lần nhắc Diệp Gia Dĩnh nhắc tới chuyện này đều cười đến đau bụng “Đúng vậy, đoán chừng là xem TV, còn có nghe người lớn chuyện. Có đôi khi họ cho rằng bọn ở bên chơi đùa nghe, ra lỗ tai của mấy đứa rất thính, cái gì cũng đều nghe thấy. Mấy bé trưởng thành sớm hơn chút, Ba Ni lại cứ xúm lại chơi ở đó. Nghe đều là đám bé ra, thằng bé cảm thấy cũng được nên đồng ý.”

      Hạ Vũ mỉm cười “Lúc tôi còn cũng như vậy.”

      Diệp Gia Dĩnh giật mình “Lúc nhà trẻ bọn đều biết như vậy rồi? thể nào!”

      Hạ Vũ sửa lại “ phải, là lúc lên tiểu học.”

      Thời điểm lên tiểu học liền có bé trưởng thành sớm chạy tới thể lộ. Khi đó cũng là ở đó chờ, có bé chủ động tìm đến, về phần có đồng ý hay còn nhớ . ra tại cũng vẫn như vậy, chủ động theo đuổi người khác.

      Món cay Tứ Xuyên khai vị, rượu đỏ rướp lạnh mát mẻ ngon miệng. Diệp Gia Dĩnh vừa ăn cay liền hay biết gì mà uống vào hai ly rượu. Sau khi ăn xong liền lấy khăn lau miệng “Tôi toilet chút.” Đứng mạnh lên liền cảm thấy trận choáng váng đầu, vội vàng vịn lấy cái bàn.

      Hạ Vũ vươn tay đỡ , “Làm sao vậy?”

      Diệp Gia Dĩnh xoa xoa thái dương “Đầu có chút choáng váng, chắc là vì uống nhiều loại rượu.” nhìn Hạ Vũ “Tửu lượng của lúc nào tốt như vậy? Đầu tôi choáng váng còn có việc gì?”

      Hạ Vũ di chuyển qua phía bên , tay đỡ cánh tay , tay liền cực kỳ tự nhiên khoát lên lưng Diệp Gia Dĩnh, làm như có việc gì “ biết, chắc là vì tôi uống nhiều rượu đỏ hơn em. Muốn tôi đỡ em ra ngoài ?”

      Diệp Gia Dĩnh xua tay “ cần, tôi toilet, lại thể vào.” Tay buông xuống tự nhiên khoát lên cánh tay của Hạ Vũ đỡ . Diệp Gia Dĩnh cảm thấy da bàn tay bóng loáng, xương ngón tay thon dài đẹp đẽ, tâm tình hiểu sao vui vẻ, chẳng những sờ còn nhéo nhéo.

      Hạ Vũ bị bỗng nhiên sờ lại còn nhéo nhéo bị nhột co rút chút, thiếu chút nữa phản xạ có điều kiện mà rút tay lại. Cuối cùng đúng lúc nhớ tới nhiệm vụ cùng ăn cơm lần này cùng Diệp Gia Dĩnh, nhịn xuống nhúc nhích, ngược lại càng tiếp sát thêm chút. Đầu cúi xuống bên tai Diệp Gia Dĩnh, giọng trầm thấp “Em làm gì vậy?”

      Cái tay vẫn làm chuyện xấu của Diệp Gia Dĩnh, trong lòng vẫn còn tỉnh táo, chỉ cảm thấy theo giọng trầm thấp êm tai của Hạ Vũ, chỉ cảm thấy mùi nho phun lên bên tai, chẳng những làm lỗ tai ngứa mà trong lòng cũng ngứa, vội vàng giải thích “ xin lỗi, tôi cảm thấy tay rất đẹp, nghĩ gì ......”

      Cũng bất chấp choáng váng đầu, nhanh chóng thừa dịp bản thân còn làm ra chuyện xấu liền rời khỏi phòng, về phía toilet.

      Vào toilet liền có nữ phục vụ nhận ra , còn nhiệt tình hỏi có muốn ta giúp gọi điện thoại cho người nhà hoặc bạn bè gì tới đón hay , vì nhìn rất say.

      ra tửu lượng của Diệp Gia Dĩnh rất tốt, tuy nhiên đầu óc choáng váng có phần quản được chính mình, nhưng nhìn lại vẫn rất thanh tỉnh. Chẳng qua là nữ phục vụ biết được ‘nội tình’ cho rằng dù bây giờ có thể chống đỡ, nhpng hồi trở về cũng bị chuốt rượu tiếp, cho nên năng khoa trương chút.

      Diệp Gia Dĩnh lo lắng nên làm gì bây giờ. Bộ dáng bây giờ của khẳng định phải phiền Hạ Vũ đưa về, nhưng mà dọc đường nếu nhịn được làm ra chuyện xấu gì, càng làm thêm phiền toái lớn. Mối quan hệ của bọn họ bởi vì Diệp Ba Ni mà chuyển biến tốt chút, Hạ Vũ là người ít , ngạo khí rất lớn, cũng đừng vì vậy mà làm cương.

      Đề nghị của nữ phục vụ cũng rất hợp lý, vì thế liền đưa số điện thoại của Tiểu Dương cho ta “Đây là số điện thoại của trợ lý tôi, phiền ấy nhanh chóng đến đây đón tôi.” Thuận tay nhét ít tiền boa cho nữ phục vụ.

      Nữ phục vụ đồng ý “Yên tâm, tôi gọi điện thoại.”

      Diệp Gia Dĩnh trở lại phòng, phát Hạ Vũ cũng cầm điện thoại gi động tới lui chuyện, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng “....... tại tình huống như thế nào? Đừng có gấp, từ từ , chi tiết chút. Ừ, ừ, để chủ nghiệm khoa nghe điện thoại . Ừ, người đó được, được, cố hết sức cứu chữa . Được rồi, mọi người bình tình, tôi trở về ngay. Gọi điện thoại cho phó viện trưởng, kêu ông ta cũng qua .”

      Diệp Gia Dĩnh hỏi: “Như thế nào, trong bệnh viện xảy ra chuyện gì?”

      Hạ Vũ nhìn , thấy hơi cười, sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt ngập nước động lòng người, vẻ mặt ràng thả lỏng hơn so với bình thường, trong lòng là buồn bực. Rất dễ mới sắp xếp lần ra ngoài, có hoàn cảnh khí thích hợp như vậy, chỉ chờ Diệp Gia Dĩnh chủ động mọi liền thành. Ngày mai danh chính ngôn thuận lấy thân phận bạn trai đến trường quay thăm , cũng thể lập tức liền trở mặt tiếp nhận.

      Hạ Vũ tin tưởng bản thân mình rất có lực hấp dẫn đối với phụ nữ, lại thêm hai người còn có Diệp Ba Ni, sợi dây cắt đứt này ràng buột, qua lại đoạn thời gian mọi việc liền nước chảy thành sông.

      Ai ngờ trong bệnh viện sớm muộn lại chọn cái thời khắc quan trọng này mà xảy ra tình huống khẩn cấp. Suy nghĩ chút vẫn là chuyện bên bệnh viện quan trọng hơn, bên này của Diệp Gia Dĩnh nghĩ biện pháp sau xin lỗi, trong bệnh viện có chuyện khẩn cấp, vụ tranh cãi lần trước bệnh nhân lại phát bệnh. Chủ nhiệm khoa lần này thể qua khỏi, người nhà liền nháo lớn. Sợ gặp chuyện may nên tôi lập tức phải trở về bệnh viện.”

      Diệp Gia Dĩnh vẫn còn có chút choáng váng, vươn tay chống lên ghết dựa “Vậy mau , chuyện cần bàn chúng ta cũng bàn xong rồi.”

      Hạ Vũ qua đỡ lấy “Tôi kêu tài xế đưa em về trước.”

      cần, bệnh viện có chuyện gấp, yên tâm trước . Tôi gọi trợ lý Tiểu Dương tới đón tôi.”

      theo Hạ Vũ xuống đến cửa nhà hàng, Hạ Vũ có chút lo lắng “Trợ lý của em khi nào tới?”

      Diệp Gia Dĩnh bị gió lạnh buổi tối thổi qua, càng thêm choáng váng, càng cao hứng cười “Tôi cũng biết, có lẽ qua liền.”

      Trong lòng Hạ Vũ sốt ruột cũng nhịn được rũ mắt nhìn mở miệng cười cái “Tôi đỡ em bên kia ngồi chờ.”

      Diệp Gia Dĩnh cảm thấy người thường cười khi cười lên đăc biệt đẹp. Trong lòng còn suy nghĩ bữa cơm tối nay ngon, bản thân ăn uống rất cao hứng. Hạ Vũ chỉ ăn có chút mì gà, nhìn liền cảm thấy có phần hơi đơn điệu, nhưng cảm xúc của cũng rất tốt. Nụ cười mê người, ừm, cánh tay tốt, quá thô, nhưng lại thấy rắn chắc, đoán chừng đường cong bắt thịt cũng cực kỳ đẹp. Từ da tay nhìn xem, làn da cũng cực kỳ bóng láng........Đánh giá nhiều như vậy nên ý thức được bản thân sờ tới sờ lui cánh tay của người nào đó.

      Hạ Vũ đặt ngồi xuống chiếc ghế sô pha trước cửa khu tiếp khác, lại gọi phục vụ lại dặn dò vài câu bảo ta giúp chăm sóc chút, đừng để Diệp Gia Dĩnh tự mình ra ngoài, chờ chút liền có người tới đón. Nếu là tiếng sau còn có người tới đón liền gọi điện thoại cho . Ghi lại số điện thoại động của mình mới nhàng rút cánh tay bị sờ soạn có chút tê dại, chạy đến bệnh viện.

      Diệp Gia Dĩnh cảm thấy bản thân còn có thể, tâm tình liền hết sức tốt, hết sức cao hứng, cười tít mắt nhìn thấy cái gì cũng thuận mắt. Qua khoảng nửa tiếng, cửa thủy tinh liền bị đẩy mạnh ra. người đàn ông trẻ tuổi, đầu đội mỹ lưỡi trai, đeo mắt kính, vóc người cao ngất, tới. Người đàn ông nhìn chung quanh vòng, sau đó thẳng tiến đến sô pha Diệp Gia Dĩnh ngồi. Giọng có phần hơi cao, trong đó thiếu vẻ lo lắng “Diệp Gia Dĩnh, sao em lại thế này? Đêm khuya còn chạy ra ngoài uống rượu cùng người khác, say đến nổi phải tìm người tới đón!”

      “Lý Hạo Nhiên, như thế nào lại đến?” Diệp Gia Dĩnh tốt tính mỉm cười, kéo tay phải đài truyền hình tỉnh XX tham gia tiết mục tết lịch hay sao?” xong còn rỗi rãi sờ sờ cánh tay, cảm giác tốt! So với Hạ Vũ mỗi người vẻ. Tay Hạ Vũ là thon dài, mà tay của là rắn chắc có lực, tốt!

      Lý Hạo Nhiên xách từ sô pha dậy, bất mãn “ vừa xuống máy bay, còn chưa về nhà, nửa đường liền nhận được điện thoại của Tiểu Dương. ta ta vẫn còn ở nhà bà ngoại dưới quê, kế hoạch là sáng mai mới bắt tuyến xe trở về, thể đến , đón em.”

      Diệp Gia Dĩnh theo lực nắm của đứng lên, có phần lắc lư, hơn nữa còn có chút khó chịu “Tôi còn biết, Tiểu Dương tới được phải nên tìm chị Cố sao? Như thế nào lại đến đầu , ta cũng quá tài giỏi rồi! So với tôi còn lợi hại hơn. Lúc tôi muốn tìm còn phải suy nghĩ xem tâm tình có tốt hay nha”

      Lý Hạo Nhiên kéo ra ngoài “Bởi vì trước đó chào hỏi qua với ta, em có chuyện gì khó giải quyết có thể tìm .”

      Nữ phục vụ nhìn thấy tạo hình của có phần lạ. Buổi tối còn mang kính râm, lo lắng hỏi: “Tiên sinh, các người quen biết sao? Vị tiểu thư này đợi trợ lý của ấy tới đón, trợ l của ấy hẳn là phụ nữ.”

      Lý Hạo Nhiên tháo kính mát xuống nhìn ta, cười “Trợ lý của ấy vẫn còn ở quê, tới được nên nhờ tôi đến đón ấy. Yên tâm, tôi phải là kẻ lừa gạt phụ nữ.”

      Nữ phục vụ kia bị nụ cười chói mắt kia làm cho hoa mắt, sau đó mặt đỏ ửng, che miệng “A! là, là.... ...”

      Lý Hạo Nhiên thuận lợi mang Diệp Gia Dĩnh ra khỏi nhà hàng. Tài xế Tiểu Lưu đứng ở ven đường chờ. Sau khi Lý Hạo Nhiên lôi kéo Diệp Gia Dĩnh lên xe liền với Tiểu Dương “Trước tiên nhà tiểu thư Diệp.”

      Tiểu Lưu đối với bất cứ việc gì của đều coi như thấy, đáp ứng tiếng liền khởi động xe.

      Diệp Gia Dĩnh cười nhồi gần bên cạnh Lý Hạo Nhiên “Quần áo mặc dày.”

      Lý Hạo Nhiên cắn răng lôi tay từ phía sau quần áo của ra “Bây giờ là mùa đông, huống hồ chỉ có mình e là mặc dày thôi.”
      Lim-0403Nhược Vân thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 57

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Lý Hạo Nhiên cố gắng kiềm chế cái tay làm loạn của Diệp Gia Dĩnh “Buổi tối em cùng ai uống rượu mà lại uống thành cái dạng này?”

      Diệp Gia Dĩnh tận dụng mọi thứ, dùng cánh tay còn lại tìm chỗ có thịt người mà nhéo, vẻ mặt dịu dàng trả lời “Tôi cùng Hạ Vũ thương lượng số chuyện của Ba Ni, cùng nhau ăn cơm thuận tiện uống hai ly.”

      Lý Hạo Nhiên cực kỳ phiền não bắt được cánh tay còn lại của Diệp Gia Dĩnh, vẻ mặt thâm trầm nhìn lên tíêng.

      Diệp Gia Dĩnh mượn ánh sáng yếu ớt trong xe để nhìn khuôn mặt góc cạnh của . Đôi môi mỏng hoàn mỹ, ánh mắt dưới ánh sáng ảm đạm càng thêm sáng rực.

      Mắt hai mí sâu hút cùng lông mi dày khác gì phụ nữ chảy mascara, phối hợp với cái mũi tuấn, làm cho mặt giống phong cách người nước ngoài. Diệp Gia Dĩnh biết ba mẹ đều là người bình thường, biết hai người này làm thế nào lại có thể sinh đứa con trai có gen tổng hợp kỳ diệu như vậy. Là nhân vật hoàn mỹ trong mắt công chúng.

      “Làm sao tôi lại thấy có vẻ vui, làm sao vậy?” Bởi vì tay được tự do, vì thế Diệp Gia Dĩnh vô cùng thân thiết dùng vai đụng đụng cái người trong mắt vốn là gợi cảm. Đêm nay biết tại làm sao mà lũy thừa gợi cảm bổng nhiên tăng gấp bội.

      Lý Hạo Nhiên quay mặt, có vẻ đăm chiêu “Ba Ni là con của Hạ Vũ đúng ? Hai người chuẩn bị vì Ba Ni mà làm lành lại rồi?”

      Thái độ Diệp Gia Dĩnh thỏa mãn, mỉm cười đáp “Ừ, thông minh, lần là có thể đoán được Ba Ni là con của Hạ Vũ. Não hoạt động tốt.”

      Lý Hạo Nhiên ngồi gần trong gan tấc, hơi thở mang theo mùi rượu cực kỳ mê người nhưng vẫn cực kỳ phiền não “Đừng coi như Ba Ni mà chuyện, hỏi em đó, em chuẩn bị làm lành lại cùng Hạ Vũ sao?”

      Diệp Gia Dĩnh ngây ngô nghiêng đầu buồng bực “ có, tới bây giờ tôi cùng Hạ Vũ đều dễ chịu, như thế nào có thể chung sống tốt? tại tôi chỉ về vấn đề giáo dục Ba Ni cùng số lần đến thăm thằng bé mỗi tuần.”

      Lý Hạo Nhiên nhướng mi, “Cho tới bây giờ dễ chịu? Vậy làm thế nào lại có Ba Ni?”

      Diệp Gia Dĩnh hào khí ngất trời “Hừ! Lúc ấy bản tiểu thư nhìn tới Hạ Vũ là nể mặt ta. ta lại biết lượng sức còn huênh hoang. Tôi rất tức giận, cũng chơi đùa cùng ta. Sau khi chuốt say liền trực tiếp mang đến khách sạn.”

      Thân xe thoáng nhoáng lên cái, là Tiểu Lưu chịu nổi cách làm mạnh mẽ như vậy, tay lại bị trượt cái.

      Lý Hạo Nhiên nhóng người lên gõ Tiểu Lưu cái, “Lo lái xe của cậu , đừng có mà dựng lỗ tai nhiều chuyện.”

      Tiểu Lưu cảm khái “Tôi còn cảm thấy gần đây tiểu thư Diệp lịch , nghĩ tới sau khi uống rượu say liền khôi phục bộ dáng ngày xưa.”

      Lý Hạo Nhiên cũng biết bản thân nên thấy tức giận hay may mắn. đường ngoại trừ phiền não còn phải cố gắng kiềm chế hai tay Diệp Gia Dĩnh. Buổi tối đường vắng, sau 20 phút Tiểu Lưu liền lái xe đến dưới lầu nhà Diệp Gia Dĩnh.

      “Đến chỗ rồi, em lên . cũng phải về nhà nghỉ ngơi chút.”

      Diệp Gia Dĩnh mỉm cười gật đầu, nhìn kỹ trong đôi mắt vẫn còn chút sương mù “Được, cảm ơn đưa tôi về.” Lôi Kéo tay Lý Hạo Nhiên xuống, lại túm được nửa thân thể ra ngoài. còn cảm thấy kỳ lạ “Như thế nào lại được?”

      Lý Hạo Nhiên nhìn người ngoài mặt thanh tỉnh nhưng ra sớm say, thở dài “Tiểu Lưu, cậu ở chỗ này chờ, tôi đưa ấy lên.”

      Hôm nay người giúp việc theo giờ Chu Mai vừa từ quê trở lên vừa lúc buổi tối Diệp Gia Dĩnh có việc ra ngoài cần giúp xem Diệp Ba Ni, Chu Mai nhớ tới hành lý của mình vẫn ném ở nhà chưa kịp dọn dẹp, thấy Diệp Gia Dĩnh trở lại liền vội vàng chào hỏi rồi chuẩn bị về nhà.

      Mặt ngoài Diệp Gia Dĩnh nhìn cũng giống như có việc gì, còn dặn dò Chu Mai đâu ra đó “ nhanh về , tối rồi chạy xe cẩn thận.”

      Buổi tối Lý Hạo Nhiên vừa xuống máy bay liền nhận được điện thoại của Tiểu Dương, ngay lập tức liền đến khách sạn đón Diệp Gia Dĩnh trở về, đến bây giờ còn chưa uống giọt nước. Nhìn thấy bộ dáng này của Diệp Gia Dĩnh khẳng định là nghĩ tới việc tiếp đãi khách, liền tự mình vào phòng bếp rót nước. Sau khi uống nước xong liền phát Diệp Gia Dĩnh để Chu Mai chạy rồi.

      Lý Hạo Nhiên nhíu mày “Em như thế này làm sao lại cho ta về? Bộ dạng này của em tốt nhất là có người ở lại trong nhà.”

      Diệp Gia Dĩnh vẫn duy trì thái độ ấm áp giống như gió xuân “ phải còn hay sao?” Vỗ vỗ đầu Diệp Ba Ni “Ba Ni mệt rồi phải ? Nên ngủ rồi.”

      “Dạ.”

      Diệp Gia Dĩnh khom lưng ôm lấy cậu, “, ngủ.” Đưa Diệp Ba Ni vào phòng của cậu, động tác coi như là lưu loát, cởi quần áo, thay đồ ngủ, nhét vào trong chăn, sau đó cúi đầu hôn cậu cái “Bảo bối, ngủ ngon.”

      Diệp Ba Ni gét bỏ “Mẹ hôi mùi rượu.”

      Diệp Gia Dĩnh giải thích “ xin lỗi, buổi tối mẹ cẩn thận uống nhiều chút, lần sau đảm bảo như vậy.”

      Ra khỏi phòng Diệp Ba Ni, lại vào phòng ngủ của mình, chốt lát sau lảo đảo ôm cái chăn mỏng để xuống ghế sô pha “Hạo Nhiên, đắp cái này.”

      Lý Hạo Nhiên banh mặt “ muốn ngủ sô pha!”

      Diệp Gia Dĩnh rộng rãi “Tôi ngủ sô pha, ngủ giường.” Choáng váng mồ hôi nhìn ghế sô pha “Tôi lấy cái gối.”

      lấy gối liền thấy trở ra, Lý Hạo Nhiên vào nhìn thấy khỏi vỗ trán biết gì. vậy mà lại yên ổn nằm giường, hô hấp đều đều ngủ thiếp . Chăn mền nửa che nửa , dưới giường là mấy bộ quần áo, cũng có cỡ quần áo liền ngủ mất.

      Kìm nén tức giận lấy cái gối đầu giường, ssau đó lấy điện thoại di động gọi cho Tiểu Lưu “Cậu về trước , sáng mai trực tiếp đến đây đón tôi. Nhớ thuận tiện mang cho tôi bộ quần áo.”

      Cầm gối đầu rời khỏi, phát Diệp Ba Ni cũng từ trong phòng cậu ra, ném gối đầu ôm lấy cậu “Ba Ni, như thế nào lại ra ngoài, cẩn thận cảm lạnh!”

      Diệp Ba Ni dùng giọng mềm dẻo yếu ớt với Lý Hạo Nhiên “Ba Ni còn có tắm rửa.”

      Lý Hạo Nhiên xoa xoa thái dương “Hôm nay mẹ con mệt, ngủ thiếp . Ba Ni cũng có bẩn.” xong còn làm bộ ngửi ngửi “Ừ, còn thơm ngào ngạt. Hôm nay cần tắm rửa, ngày mai lại tắm.”

      Diệp Ba Ni chịu “Tắm rửa xong mới có thể ngủ.”

      Lý Hạo Nhiên tiếp “Con cần quy tắc như vậy. Tắm rửa cùng ngủ có quan hệ, tắm rửa cũng có thể ngủ.” Diệp Ba Ni lại cực kỳ nghiêm túc tắm rửa ngủ được.”

      Lý Hạo Nhiên còn cách nào phải đầu hàng, dẫn cậu đến nhà tắm “Được, tắm rửa cho Ba Ni. Ài, con như vậy liền tắm rửa ngủ được, đúng là có phần hiếm thấy.”

      Tiến vào phòng tắm, xả nước bồn tắm, liền lập tức hiểu ra. Diệp Ba Ni có sạch hay khó mà , nhưng mà thích hưởng thụ là khẳng định, cho nên mới nghiêm mặt cầu nhất định phải tắm rửa mới có thể ngủ.

      Trong nhà tắm ngoại trừ cái bồn tắm lớn thiết kế theo phong cách Châu Âu, còn có cái thùng gỗ lớn, nhìn kỹ là bồn tắm cho trẻ em, hơi sâu, trong đó có nửa thùng nước nóng để Diệp Ba Ni vào, nước nóng đến tới ngực, bên cạnh thùng còn có chỗ đối đầu. Diệp Ba Ni ngồi vào trong, làn da trắng nõn bị nước xông có điểm hồng hồng, chớp đôi mắt to tựa vào gối đầu bên thùng, nhìn tư thế rất là hưởng thụ.

      Lý Hạo Nhiên trời sinh có tính chu đáo trong phương tiện sinh hoạt, loại tính chất đặc biệt này rất có lợi đối với nghiệp diễn xuất của , đối với chi tiết có thể nắm chắc khiến biết cách diễn. Cho dù là diễn vai tên côn đồ chỉ nhằm vào những thiếu nữ ngây thơ, tình tiết đơn giản cũng có thể tự nhiên mà dung nhập vào hơi thở của nhân vật, làm cho hình tượng nhân vật sinh động có sức sống.

      tại bộ dáng chăm sóc Diệp Ba Ni tắm rửa cũng giống vậy. Biết trẻ con sợ nóng hơn so với người lớn, thời điểm đổi nước nóng liền đặc biệt cẩn thận. Bản thân thử qua nước nóng rồi mới để Ba Ni thử xem, hai người đều thông qua mới để cậu vào.

      Tìm ra chai sữa tắm dành cho em bé, nặn ra chút xoa lên người Diệp Ba Ni “Mỗi ngày con đều tắm rửa, rất sạch , cần dùng nhiều sản phẩm hóa học như vậy.” Khống chế sức mạnh, nhàng chà xát cho cậu, xối nước, sau đó lấy khăn lông lớn mềm mại quấn người Diệp Ba Ni lại “Được rồi, bây giờ có thể ngủ rồi.”

      “Dạ.” Giọng khẽ lộ ra tia hài lòng, có thế thấy được là tắm rửa rất thoải mái.

      Trong phòng khách của Diệp Gia Dĩnh có cái ghế sô pha mở ra có thể nằm đến ba người. Nếu là vào mấy năm trước, kiểu dáng sô pha này mới mẻ độc đáo nhưng tại chỉ là dạng sô pha bình thường mà thôi. Chiều dài cùng độ rộng đối với người đàn ông cao lớn như Lý Hạo Nhiên mà có chút miễn cưỡng.

      Lúc mới đầu Lý Hạo Nhiên còn cong người lại ngủ, ngủ thẳng đến nửa đêm liền thả lỏng xoay người, sau đó “phịch” tiếng té xuống đất.

      cực kỳ chuyên nghiệp, vì có thể mang trạng thái đẹp nhất trước màn ảnh, chưa bao giờ tùy ý thức đêm. Mắt thấy nếu tiếp tục ngủ ở ghế sô pha tối hôm nay khẳng định thể nào yên tâm mà ngủ được, tức giận đến cầm chăn vào phòng Diệp Gia Dĩnh, đẩy đẩy “Em nằm xích bên trong chút, cho chỗ.”

      Diệp Gia Dĩnh ngủ sâu, bị đẩy liền xích qua bên. Lúc này Lý Hạo Nhiên nằm xuống giường nhắm mắt lại, lúc này mới cảm thấy an ổn, còn cảm giác lo lắng nửa đêm bị té xuống đất.

      Ngủ thẳng đến 6:30 sáng, bị tiếng nhạc của mấy bác dưới lầu tập thể dục buổi sáng đánh thức, ôm chăn trở ra ghế sô pha.

      Lý Hạo Nhiên giống nhau buổi sáng 7 giờ rời giường, thêm việc tối qua mới show từ nơi khác về, buổi tối lại lăn qua lộn lại được nghỉ ngơi tốt, bởi vậy vừa nằm xuống ghế sô pha liền ngủ thiếp . Mơ mơ màng màng nằm mơ mình từ hội tuyên bố rời khỏi liền bị phóng viên cùng mấy fan hâm mộ vây quanh có đường ra, mấy trợ lý cùng bảo an giúp ngăn cản đám người nhiệt tình dào dạt kia. theo phía sau bảo an gian nan mở đường đến chỗ dừng xe, biết như thế nào bỗng nhiên có phóng viên giơ máy ảnh lên tiến đến trước mặt chụp “rắc rắc” hai tấm.

      Lý Hạo Nhiên cả kinh tỉnh dậy, mở mắt ra lắc đầu, nhìn thấy trần nhà phòng khách nhà Diệp Gia Dĩnh mới nhớ tới bản thân ở đâu.

      Bỗng nhiên cảm giác đúng, nằm ghế sô pha nhìn thấy bóng dáng nho của Diệp Ba Ni còn mặc đồ ngủ giẫm đôi chân ngắn về phòng của cậu. Gần đầy Diệp Ba Ni được Diệp Gia Dĩnh nuôi đến tốt béo, bộ dáng ngày càng mủm mỉm. Bởi vì sốt ruột, bước chân ngắn, bóng dáng có phần béo ụt ịt xoay xoay vặn vặn.

      Lý Hạo Nhiên “phốc xuy” cười ra tiếng “Ba Ni, con làm gì?”

      Bóng dáng Diệp Ba Ni ràng cứng ngắc, sau đó gia tăng tốc độ trở về phòng của mình.

      Lý Ho Nhiên hiểu, thằng nhóc con này mới sáng sớm làm chuyện xấu gì rồi? Sợ bị người ta phát cho nên vội vội vàng vàng tránh về phòng.

      Mới vừa ngồi xuống liền nhận được điện thoại của trợ lý chăm chỉ Tiểu Lưu “ Hạo Nhiên, tôi ở dưới lầu, có muốn tôi mang quần áo lên cho bây giờ luôn ?”

      Lý Hạo Nhiên nhìn thời gian “ cần, bây giờ còn sớm. Tôi xuống, hồi thu thập chút rồi tới trường quay vẫn còn kịp.”

      Hai ba động tác mặc vào quần áo ngày hôm qua, gọi tiếng “Diệp Gia Dĩnh”

      Diệp Gia Dĩnh lập tức xuất ở cửa phòng ngủ, quần áo người mặc ngay ngắn chỉnh tề, cười gượng “Hạo Nhiên, chào buổi sáng, tỉnh rồi!”

      Lý Hạo Nhiên liếc cái, hỏi lại “Em tỉnh rượu rồi sao?”

      Diệp Gia Dĩnh cực kỳ xấu hổ “Ài, tôi......”

      Lý Hạo Nhiên khóat tay “Thức dậy tốt rồi, phải về tắm rửa thay quần áo, trước. Hôm nay khởi công, Tiểu Dương thể đón em, tự em để ý kẻo đến muộn.”

      ra 10 phút trước Diệp Gia Dĩnh đẫ tỉnh dậy, chính là vì nhớ tới hành vi hào phóng hôm qua là cực kỳ xấu hổ, mặc quần áo tử tế liền loay hoay trong phòng ngủ, biết làm sao ra ngoài đối mặt với Lý Hạo Nhiên bị đùa giỡn tối qua.

      Chờ mở cửa rời toàn thân Diệp Gia Dĩnh mới thả lỏng, lặng lẽ xả giận, đến cửa phòng của Diệp Ba Ni “Diệp Ba Ni”

      Diệp Ba Ni ngồi giường “Dạ.”

      Diệp Gia Dĩnh đến cạnh giường , vươn tay phải ra, mở lòng bàn tay ra.

      Vẻ mặt Diệp Ba Ni bình tĩnh, nháy mắt mấy cái, nhìn bàn tay vươn đến trước mặt mình lại ngẩng đầu nhìn Diệp Gia Dĩnh, hé răng.

      Diệp Gia Dĩnh kéo dài thanh “Diệp Ba Ni-------“

      Diệp Ba Ni vẫn chớp chớp đôi mắt to nhìn có phản ứng.

      Diệp Gia Dĩnh nhướng lông mày, với con trai “Vừa rồi mẹ thấy tất cả.”

      Lúc này Diệp Ba Ni mới tình nguyện lấy tấm ảnh chụp từ trong chăn ra.

      Diệp Gia Dĩnh cầm lấy, ảnh chụp Lý Hạo Nhiên ngủ say ghế sô pha. Ngũ quan tuấn mỹ bởi vì ngủ say nên cực kỳ nhu hòa, ôm gối đầu, mang theo vài phần trẻ con. Diệp Gia Dĩnh quyết định nhanh “Cái này mẹ tịch thu.”

      Diệp Ba Ni banh mặt nhìn Diệp Gia Dĩnh “Mẹ!”

      Diệp Gia Dĩnh nhét ảnh chụp vào túi, sau đó khom người nhéo nhéo mặt cậu “Ba Ni, ảnh chụp này là con muốn đem cho mẹ của An Tư Ý có đúng hay ?”

      Mẹ của An Tư Ý sớm ném hiềm khích trước kia đối xử vô cùng tốt đối với Diệp Gia Dĩnh và Diệp Ba Ni. Nhà của ta cách xa nơi này, có nhiều lúc mang An Tư Ý đến nhà chơi cùng Diệp Ba Ni.

      Gần đây nhà trẻ nghỉ, mỗi ngày Diệp Gia Dĩnh đều làm, mà mẹ của An Tư Ý lại là bà nội trợ, cho nên ta thường xuyên dẫn theo An Tư Ý cùng Diệp Ba Ni đến chơi cùng số bạn khác tại công viên gần đó. Thừa dịp này Chu Mai có thể mua ít đồ ăn. Năm ngày ba bữa mẹ của An Tư Ý còn có thể mang hai đứa ăn Haagen-Dazs, ngồi trong tiệm, người ly kem, ăn xong rồi về nhà.

      Diệp Ba Ni rất giỏi, ăn kem của người ta nhớ phải làm việc giúp người ta. Mẹ An Tư Ý muốn các loại ảnh chụp của Lý Hạo Nhiên, ảnh chụp càng sâu về sinh hoạt bình thường càng thích. Buổi sáng cậu thừa dịp Lý Hạo Nhiên ngủ liền chụp lén, tính toán tặng người ta có khả năng là đổi ice cream.

      Diệp Gia Dĩnh nhìn con trai im lặng liền tiếp tục giáo dục “Con cái này gọi là chụp lén. Làm như vậy tốt, lần tới được như vậy. Chú Hạo Nhiên là diễn viên, hình tượng công chúng rất quan trọng, con lấy ảnh chụp của chú Hạo Nhiên tùy tiện tặng cho người ta gây ảnh hưởng tốt đến chú ấy.”

      Diệp Ba Ni nghe hiểu “Ảnh hưởng tốt là cái gì?”

      Diệp Gia Dĩnh giải thích “Chính là gây phiền phức cho chú. Ngoan, lần sau có thể cùng chụp hình cùng chú Hạo Nhiên nhưng nếu muốn tặng cho người khác trước tiên phải hỏi chú ấy, chú ấy cho phép mới có thể tặng người khác. Đây là lễ phép tối thiểu, đứa trẻ ngoan đều phải làm như vậy.”

      ... ...... .......

      Ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ lễ, Khương Hạo dùng hết sức giống như là muốn bù lại thời gian ba ngày trước. hồi quay hồi chụp, gần đến thời gian cơm chiều cũng có ý tứ thả người.

      Tối hôm qua Hạ Vũ tự thân xuất mã cùng người nhà bệnh nhân đàm phán, áp dụng thủ đoạn vừa đấm vừa xoa, cho đối phương biết có thể bồi thường phần thuốc men, nhưng đền tiền có khả năng, cho bọn họ nghĩ cũng đừng suy nghĩ.

      là người làm việc cực kỳ có thủ đoạn, nên thời điểm gặp mạnh phong cách giải quyết cũng mạnh bạo, cho đối phương kỳ hạn cả đêm thời gian suy xét, nếu đồng ý tiếp nhận giảm tiền thuốc liền ký tên, nếu quá hạn mà trả lời tiền viện phí bao nhiêu bọn họ phải trả bấy nhiêu. Có ý kiến cứ kiến, gặp nhau chuyện toà án. Bệnh viện của bọn họ có thể đưa ra rất nhiều chứng cứ hữu hiệu chứng minh bọn họ có chữa trị sai lầm. Đến lúc đó chẳng những họ phải như cũ trả tiền, bệnh viện còn phản cáo lại họ có ý định lừa gạt, nháo chuyện rồi kiện bậy bạ. Bệnh viện Quảng Ích Hành nuôi nhiều bảo vệ như vậy cũng phải để ngồi .

      Chiêu thức lấy mạnh chế mạnh quả nhiên hữu dụng, người nhà kia sợ đến gà bay trứng vỡ, sợ trêu chọc đến bệnh viện liền ngay cả số tiền thuốc men được giảm cũng có. Vì thế sáng hôm sau liền ngừng công kích mà ký tên, đồng ý gây chuyện nữa.

      Vì thế Hạ Vũ có thời gian rảnh, trở lại tiếp tục suy xét chuyện bồi dưỡng tình cảm cùng con trai và mẹ của con trai mình. Vốn tính toán cùng Diệp Gia Dĩnh về nhà, sau đó chơi cùng Diệp Ba Ni rồi viện cớ ở lại cả đêm. Trước tiên để quen thuộc hoàn cảnh sau đó đặt nền móng của mình ở đó.

      Chỉ là cho thư ký tới tới lui lui hai lần đều nhận được câu trả lời là Khương Đạo có ý tứ kết thúc công việc. Hạ Vũ nghĩ đến việc con trai khẳng định thể ngủ trễ vì thế quyết định tiếp tục chờ mà gọi điện thoại cho Diệp Gia Dĩnh, đến đón Diệp Ba Ni về chơi, 9 giờ lại tiễn trở về.

      Diệp Gia Dĩnh lo lắng mình trở về chậm, Diệp Ba Ni ở nhà chỉ có thể chơi cùng Chu Mai có thể nhàm chán nên lúc này đồng ý, nhưng để đảm bảo liền cho Hạ Vũ mang Chu Mai cùng. Chu Mai ở cùng Diệp Ba Ni lâu như vậy, đối với việc chăm sóc Diệp Ba Ni quen thuộc hơn.

      ... ...... .......

      Diệp Ba Ni mang kính râm đeo ba lô , có phần trầm tư ngồi xe Hạ Vũ.

      Buổi sáng cậu cực kỳ tinh ranh chụp được hai tấm hình, lại bị Diệp Gia Dĩnh tịch thu. ra cậu vẫn còn giấu tấm. tại nghe tùy tiện tặng hình gây ra phiền toái cho chú Hạo Nhiên liền giấu trong ba lô. Tuy Diệp Ba Ni thành công giấu lại tấm nhưng nghĩ đến mang tặng người khác gây phiền phức cho chú Hạo Nhiên, cậu cũng rất khó xử biết có nên đưa cho mẹ của An Tư Ý hay .
      Lim-0403, TrâuNhược Vân thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :