1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhặt được 201 vạn - Tế Phẩm (HOÀN- ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 46

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Diệp Gia Dĩnh vừa vào khách sạn đơn giản tắm rửa chút, mới đó mà 3 giờ sáng vừa cảm giác ngủ được chút đến 7 giờ sáng. Tinh thần khôi phục chút ít, có thể là vì ngày hôm qua ngồi hàng ghết dài ở phòng cấp cứu ngủ gật, cúi đầu, nên lúc này cổ và bả vai có điểm chua sót đau nhức.

      Diệp Gia Dĩnh nằm giường, cầm lấy di động ở đầu giường, trước tiên gọi về nhà.

      Quả nhiên là Diệp Ba Ni bắt máy, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng yếu ớt, mềm mại lại bằng phẳng, “Alo!”

      Giọng cố nâng cao tinh thần giống như vừa tỉnh ngủ, chỉ câu của Diệp Ba Ni làm cho Diệp Gia Dĩnh sung sướng cả thể xác lẫn tinh thần, thoải mái từ đầu đến chân “Ba Ni, là mẹ, con ăn sáng chưa?”

      “Dạ rồi.”

      “Đợi chút dì Chu Mai đưa con đến nhà trẻ.”

      “Dạ.”

      “Có nhớ mẹ hay ?”

      Rốt cuộc Diệp Ba Ni trả lời ‘dạ’ nữa mà thay đổi thành “Nhớ.”

      Trong lòng Diệp Gia Dĩnh mềm mại “Tối nay mẹ cần tăng ca ở nhà chơi với Ba Ni.”

      Diệp Ba Ni lại đổi lại chữ “Dạ.”

      Bên kia mơ hồ truyền đến giọng của Chu Mai “Ba Ni, nhanh lên nếu liền bị muộn, tạm biệt mẹ nào.”

      Diệp Ba Ni ngoan ngoãn “Mẹ, tạm biệt.”

      “Ba Ni ngoan, tạm biệt.”

      Sau khi Diệp Gia Dĩnh để điện thoại xuống tinh thần sáng lạn rời khỏi giường, vạch màn cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Sau khi chuyện điện thoại với Diệp Ba Ni, cảm thấy bầu trời là xanh, ngay cả việc vừa rồi cổ và bả vai đau cũng đều trở nên thoải mái. Diệp Gia Dĩnh đến khu ăn uống trong khách bình thường đều cung ứng bữa sáng là cháo trắng cùng bánh bao ăn bữa sáng, sau đó tản bộ đến bên ngoài bệnh viện.

      ở khách sạn này vài lần, biết có con đường gần hơn đến bệnh viện, cần phải xe, chen chút dòng người ngựa tấp nập hối hả kia.

      Gần đó là con đường chiều, Diệp Gia Dĩnh thong thả , liền nghe thấy sau lưng có người lái xe nhanh chậm, bóp kèn hai cái, quay đầu liền thấy Hạ Vũ.

      Hạ Vũ dừng lại, kêu lên xe, “Tối qua em ở lại khoa cấp cứu quan sát còn chưa có về nhà!” phải là câu nghi vấn mà là câu khẳng định, có thể thấy được người thuê báo cáo tình huống hoạt động của các thành viên trong nhà Diệp Gia Dĩnh.

      Diệp Gia Dĩnh cực kỳ hoài nghi hộ gia đình đối diện tầng lầu nhà họ là người Hạ Vũ an bài tới, mím môi nhìn xem Hạ Vũ, nghĩ thầm ‘lựa ngày bằng trùng ngày, hôm nay nếu gặp liền chuyện chút, cứ như thế tiếp tục ràng phải biện pháp.’ “Tôi muốn chuyện với .”

      “Hử?”

      Diệp Gia Dĩnh có hơi chút do dự, sau đó liền trực tiếp hỏi “Có phải biết chuyện của Ba Ni hay ?”

      Hạ Vũ trả lời, chính là bên lái xe, bên gật đầu.

      Đây là chuyện trong dự kiến, nên thừa nhận Diệp Gia Dĩnh cũng kỳ quái, hỏi: “Làm sao biết được?”

      “Dì Mạc nhận ra, dì ấy thấy Ba Ni cùng tôi lúc còn đặc biệt giống nhau, vị trí nốt ruồi màu hồng cổ cũng cùng chỗ.”

      cũng có?” Diệp Gia Dĩnh kinh ngạc. Đằng say gáy Diệp Ba Ni có nốt ruồi màu hồng đương nhiên biết, mỗi lần tắm cho thằng tiểu tử kia đều nhìn thấy, nghĩ tới ngay cả Hạ Vũ cũng có giống vậy.

      Di truyền kỳ diệu!

      Hai người đều trầm mặt hồi, Hạ Vũ bỗng nhiên giọng : “Cảm ơn!”

      Diệp Gia Dĩnh sửng sốt “Cảm ơn cái gì?”

      Giọng điệu Hạ Vũ có phần nhu hòa “Cảm ơn khi đó em lựa chọn sinh ra Ba Ni, tuy thằng bé phải là mong đợi của , nhưng mà rất quý trọng.”

      Diệp Gia Dĩnh buông lỏng hơi, giọng điệu này là thay bảo bối Diệp Ba Ni của buông xuống, bất luận như thế nào, Hạ Vũ đều là cha ruột của thằng bé, sau khí biết tồn tại của Diệp Ba Ni, biểu như vậy chứng minh là có thích, loại thái độ này đối với Diệp Ba Ni mà tự nhiên là tốt nhất.

      Trong lúc chuyện xe lái vaò bệnh viện, Diệp Gia Dĩnh chỉ kịp câu “Vậy tính toán......?”

      Hạ Vũ mỉm cười cái “Từ từ đến, muốn có bất kỳ quấy nhiễu gì đến Ba Ni, cho thằng bé quá trình tiến hành theo chất lượng, để cho thằng bé từ từ thích ứng.”

      có thể nghĩ như vậy là quá tốt!” Diệp Gia Dĩnh càng cảm thấy yên tâm.

      Hạ Vũ nhìn đồng hồ đeo tay, “Buổi sáng còn có cuộc họp, nhanh lên chút.”

      Nhanh chóng dừng xe, sau khi Diệp Gia Dĩnh xuốgn xe liền chào “ ngại quá, tôi trước.”

      Diệp Gia Dĩnh nhớ tới còn vấn đề quan trọng, đuổi theo phía sau Hạ Vũ, “Người ở phía đối diện nhà chúng tôi vẫn là kêu về , ra ra vào vào bị người khác nhìn chằm chằm cảm giác tốt.”

      Hạ Vũ nghe xong liền xấu hổ che miệng ho khan tiếng, sau đó lập tức khôi phục thái độ bình thường, lạnh nhạt trả lời: “An bài người đó ở đó là để để phòng lỡ như, nếu em có việc gì gấp có thể tìm .”

      Buổi tối 7 giờ, Diệp Gia Dĩnh về đến nhà, may nhờ có người giúp việc theo giờ Chu Mai có sở trường làm đồ ăn cực kỳ hợp với khẩu vị của Diệp Ba Ni, mới yên tâm lớn mật làm về trễ mà sợ con trai bảo bối bị đói.

      lại nhìn Diệp Ba Ni cầm theo đồ thủ công ghép hình từ nhà trẻ về, cùng cậu ngồi xếp hình hồi, sau đó mới ngồi vào bàn bên cạnh ăn cơm chiều.

      Chu Mai lưu loát dọn dẹp sạch phòng bếp, cở tạp dề rồi rời khỏi “Tiểu thư Diệp, nếu còn việc gì tôi về trước.”

      “Được, còn việc gì, sớm chút trở về nghỉ ngơi . Bên ngoài trời tối, chạy xe cẩn thận chút.”

      Chu Mai cười “Tôi cũng phải con nít, cần dặn tôi. Đúng rồi, xế chiều tôi đón Ba Ni nhà trẻ thông báo cuối tuần này muốn mở đại hội thể dục thể thao, muốn cho phụ huynh mấy đứa trẻ cố gắng tham gia.” Thấy Trần Gia Dĩnh nhìn qua, Chu Mai khẽ “Họ đặc biệt nhấn mạnh cha đứa nhất định cần phải tìm thời gian rảnh tới tham gia, bởi vì bình thường đến nhà trẻ đón phải là ông bà nội liền là mẹ, tôi đoán đến lúc đó phần lớn cha của mấy đứa trẻ kia đều tới.” xong quay lại nhìn Diệp Ba Ni chơi xếp hình trong phòng khách, “Tiểu thư Diệp, nếu kêu cậu của Ba Ni cùng , đỡ phải làm cho Ba Ni có cảm giác vui.”

      “Ba đứa phải tới tham gia đại hội thể dục thể thao?” Diệp Gia Dĩnh suy nghĩ, “Ừ, biết rồi, nhưng mà cậu của Ba Ni khẳng định được. có việc gì, tôi cùng Ba Ni đến đó chút, thằng bé hẳn là để ý.”

      Người giúp việc theo giờ Chu Mai chăm sóc Diệp Ba Ni hơn nửa năm, cũng quan tâm đến cảm giác của cậu, đối với chuyện này mười phần quan tâm, sợ cậu bị uất ức, cho nên cố ý nhắc nhở Diệp Gia Dĩnh, thấy nghe nên cũng yên tâm rời .

      Diệp Gia Dĩnh ăn cơm xong, sau khi dọn dẹp bát đĩa liền đến bên cạnh Diệp Ba Ni, “Ba Ni, Chủ nhật nhà trẻ mở đại hội thể dục thể thao, con biết cái gì là phụ huynh cần phải tham gia ?”

      Diệp Ba Ni ngẩng đầu “Biết, là ba mẹ cùng .”

      Diệp Gia Dĩnh sờ sờ đầu cùng mái tóc mềm mại của cậu “Mấy bạn khác đều có ba mẹ cùng , nhà chúng ta chỉ có mẹ cùng với con, hoặc là.....” Bỗng nhiên Diệp Gia Dĩnh nghĩ đến, có lẽ có thể gọi thử Hạ Vũ xem Chủ nhật có rảnh , có thể cho ta lấy thân phận bạn bè đến tham gia.

      Ai ngờ Diệp Ba Ni tuy còn nhưng rất có chủ ý “Ba Ni cũng có ba người.”

      “?” Diệp Gia Dĩnh kỳ quái, “Ở đâu ra ba người? Con tính luôn dì Chu Mai chứ? Muốn để cho dì ấy cùng ?”

      có, nữ, có mẹ.” Diệp Ba Ni cho rằng mẹ mình nhận thức ràng.

      “Cái gì nữ, con dì Chu Mai giống mẹ đều là nữ, cho nên được phải ?”

      “Dạ.”

      “Vậy chúng ta liền có ba người rồi.”

      “Còn có chú Hạo Nhiên.”

      Diệp Gia Dĩnh Lý Hạo Nhiên làm sao bỗng nhiên xuất trong danh sách tham gia đại hội thể dục thể thao, chợt nhớ tới Diệp Ba Ni rất biết cách tự mình gọi điện thoại, vội vàng dò hỏi “Chẳng lẽ con tự mình gọi điện thoại cho chú Hạo Nhiên, muốn chú ấy cùng với con?”

      “Dạ.”

      Diệp Gia Dĩnh muốn té xỉu “Bảo bối, chuyện là khi nào? phải hôm nay nhà trẻ mới thông báo sao?” Tiểu gia hỏa này đúng là phái hành động, tốc độ này đúng là quá nhanh rồi.

      “Vừa rồi.”

      Diệp Gia Dĩnh cũng chẳng quan tâm miệt mài theo đuổi vấn đề này, sau đó lại hỏi “Chú Hạo Nhiên bận rộn nhiều việc, chú ấy đồng ý với con rồi sao?”

      “Dạ. Ba Ni chia cho chú ấy bánh ngọt nho khô, chú ấy cùng Ba Ni đến đại hội thể dục thể thao.”

      Diệp Gia Dĩnh xoa trán, hết cách “Con đúng là có cách.”

      Mặt Diệp Ba Ni chút thay đổi, chớp chớp mắt nhìn Diệp Gia Dĩnh, chút nào cảm thấy cách dùng bánh ngọt hấp dẫn minh tinh điện ảnh nổi tiếng tới nhà trẻ tham gia đại hội thể dục thể thao là có vấn đề gì.

      Diệp Gia Dĩnh thương lượng với cậu “Chú Hạo Nhiên bận rộn nhiều việc, bằng chúng ta hỏi chú Hạ Vũ chút , xem chú ấy có thể cùng con hay ?”

      Diệp Ba Ni suy nghĩ hồi lâu, sau đó lắc đầu “ cần, muốn chú Hạo Nhiên.”

      “Tại sao?”

      “Cho An Tư Ý cùng mẹ của cậu ấy, còn có giáo Triệu nhìn xem.”

      Diệp Gia Dĩnh mười phần bất đắc dĩ nhìn con trai bảo bối, cực kỳ hoài nghi cậu mang Lý Hạo Nhiên theo là để khoe mà phải là tham gia đại hội thể dục thể thao. Lại cố gắng thêm chút “ suy xét chú Hạ Vũ chút sao? Chú ấy rất biết cách chơi cùng các bạn .”

      Diệp Ba Ni kiên định lắc đầu, “An Tư Ý cùng mẹ cậu ấy, và giáo Triệu muốn nhìn chú Hạo Nhiên, phải chú Hạ Vũ.”

      Ngày hôm sau, thời điểm nghỉ trưa, Hạ Vũ mặc bộ đồ tây màu trắng, tay bỏ trong túi quần, rất có phong độ tới trường quay tìm Diệp Gia Dĩnh “Có chuyện muốn với em, cùng uống ly cà phê được ?”

      “Được.”

      Chào trợ lý Tiểu Dương, ánh mắt Tiểu Dương cổ quái xem kỹ Hạ Vũ, lặng lẽ hỏi “Tiểu Dĩnh, đây là tại bữa tiệc rượu lần đó đả bại lão Hồ, lại đùa giỡn tổng giám đốc Hạ? đúng là tinh mắt, người đàn ông có bộ dáng như vậy, có thể đùa giỡn cảm giác khẳng định rất tốt.”

      Diệp Gia Dĩnh đau đầu “Nana, cầu xin tiếng chút, ngàn vạn lần đừng để ta nghe thấy.”

      Tiểu Dương vẫn buông tha, lôi kéo , hỏi: “Có phải rất có cảm giác hay ? Có phải hay ?”

      Diệp Gia Dĩnh qua loa “Ừ, đúng đúng.”

      Sau đó đường lấp lấp ló ló lẩn tránh các loại ánh mắt đánh giá cùng Hạ Vũ. Tới khu hành chính lầu ba bệnh viện, ở bên quán gần lề đường, ngồi xuống gọi hai ly cà phê.

      “Bà nội muốn gặp Ba Ni, qua vài ngày nữa là sinh nhật của thằng bé, trong nhà tổ chức mừng sinh nhật cho thằng bé, đến lúc đó mang Ba Ni đến.”

      Diệp Gia Dĩnh trở tay kịp, trừng to mắt, “Nhanh như vậy? phải từ từ sao? tại Ba Ni xem là chú Hạ Vũ, mang đến muốn giới thiệu thế nào?”

      Hạ Vũ cũng phiền “Đại khái là dì Mạc nhịn được cho bà nội, bà vội vã muốn gặp Ba Ni, cái này cũng có thể lý giải. có việc gì, em cứ mang Ba Ni đến, liền là sinh nhật của Tiểu Kỳ, muốn mời thằng bé đến chơi, trước tiên đừng cái khác, với mọi người trong nhà để mọi người cũng nên nhiều lời.”

      Diệp Gia Dĩnh suy xét hồi lâu mới miễn cưỡng đồng ý “Vậy nhất định phải ràng với bà nội , trước tiên coi Ba Ni là bạn của Tiểu Kỳ mà đối đãi. Thằng bé cực kỳ mẫn cảm, nếu bà nội bỗng nhiên gọi thằng bé là cháu chắc, tôi cũng biết thằng bé nghĩ như thế nào.”

      Hạ Vũ đồng ý “Được.”

      Diệp Gia Dĩnh cũng với “Cuối tuần này nhà trẻ của Ba Ni mở đại hội thể dục thể thao, tôi vốn muốn hỏi có thời gian hay , có đồng ý cùng thằng bé hay .

      Hạ Vũ nâng mắt “Đương nhiên, có việc cũng lùi lại, trước tiên cùng với thằng bé, nhưng mà em ‘vốn’ là có ý tứ gì?”

      “Ba Ni hẹn Lý Hạo Nhiên cùng rồi.”

      “Tại sao?”

      “Ba Ni tự mình gọi điện thoại cho ấy, tìm ấy cùng.” Nhìn sắc mặt tốt của Hạ Vũ, có xu thế có vạch đen chảy xuống, liền bổ sung, cực kỳ xin lỗi : “ ra tôi có mạnh mẽ đề cử với Ba Ni, nhưng mà hình như thằng bé cho rằng mang Lý Hạo Nhiên càng thêm mặt mũi, kiên trì muốn Lý Hạo Nhiên.”

      Sắc mặt Hạ Vũ từ đen chuyển thành xanh “ !”

      Diệp Gia Dĩnh có phần khó xử “Lý Hạo Nhiên đồng ý với thằng bé rồi.”

      Hạ Vũ kiên trì “Nhà trẻ của Ba Ni hẳn là cho mang thêm nhiều hơn hai người chứ?”

      Diệp Gia Dĩnh buồn bực, nghĩ thầm ‘ đúng là cấm, nhưng mà rất kỳ cục, giống như Ba Ni có người mẹ, hai người ba vậy.’
      Last edited: 18/10/15
      Lim-0403Nhược Vân thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 47

      Edit: Tử Linh
      Beta: KẹoĐắng

      Diệp Gia Dĩnh uống hớp cà phê nóng hổi, theo thường lệ ở khu vực nghỉ ngơi ăn uống của bệnh viện Ích Hàm, đồ uống được đánh giá cao, cà phê ở đây hương vị nồng đậm, thuần khiết tinh tế, so với tiệm cà phê bên ngoài hề kém.

      Nhấp nháp hương cà phê xong liền tiếp tục khuyên can Hạ Vũ, "Hay là lần này thôi , tuy nhà trẻ có hạn chế người nhà tới, nhưng nhất định thể có nhiều người nhà đến như vậy, muốn nhiều cũng là ông nội, bà nội rồi vài người giúp việc, và Hạo Nhiên hai người đàn ông cùng Ba Ni tham gia hoạt động rất dễ chú ý."

      Diệp Gia Dĩnh tới đây, chính mình tưởng tượng ra cảnh Diệp Ba Ni với khuôn mặt nhắn tinh xảo, ngoài mặt rất bình tĩnh kỳ thực bên trong rất chảnh chọe. Bên trái có Lý Hạo nhiên, bên phải có Hạ Vũ, mặt chút thay đổi tham gia đại hội thể dục thể thao, chỉ mới nghĩ thôi cũng cảm thấy kì dị."

      “Lúc đầu mọi người dị nghị Ba Ni rồi, đừng nghĩ nhìn thằng bé bình thường như vậy nhưng bên trong rất nhạy cảm, lỡ như nhà ai lại trúng ra việc gì, mấy đứa khác nghe xong, hiểu chuyện, rồi vào nhà trẻ trước mặt Ba Ni, thằng bé vui, nóng giận đánh nhau với người khác lại rắc rối."

      Hạ Vũ cũng biết cách vừa rồi của chính mình thể nào thực được, có phần bực bội khó chịu

      Kiềm chế bản thân lấy lại bình tĩnh, cũng cầm lấy ly cà phê nhấp ngụm, châm chọc hỏi: " tại, em với Lý Hạo Nhiên xem như.....?" Muốn hỏi Diệp Gia Dĩnh chút, bây giờ và Lý Hạo Nhiên có quan hệ gì, nhưng nhất thời lại tìm được từ nào để diễn tả.

      vẫn biết Diệp Gia Dĩnh vẫn thích , bây giờ vẫn cho là như vậy, bằng chứng rành rành chính là Diệp Ba Ni.

      Nhưng thích, có nghĩa là oán giận hối hận mà chờ .

      Bây giờ, xã hội thịnh hành loại tình cảm này, người đại có thể cầm được cũng có thể buông bỏ được, sảng khoái thoải mái. Có thể tình đến trong thời điểm nào đó, nếu có được buông tay. Người này có được người kia vẫn tiếp tục sống, và lại còn sống tốt hơn để tới trước nữa rồi mới ngoảnh lại xem đối phương chút.

      Gần đây có vài lần gặp qua Lý Hạo Nhiên, Trong lòng Hạ Vũ thể thừa nhận đối phương hổ danh là diễn viên hoàn hảo, toàn thân tìm ra chút tật xấu, lúc giơ tay nhấc chân, sức quyến rũ bắn ra bốn phía, tuấn, đẹp giống như bức tranh nghệ thuật, hoàn toàn đủ tư cách làm bạn trai của bất kì người phụ nữa nào. Hơn nữa, đến việc tại người này lại gần gũi với con trai Diệp Gia Dĩnh còn tài sản.

      Tính cách Hạ Vũ trời sinh trầm lặng, lại có điểm ngạo mạn, thêm nữa từ điều kiện quá tốt, cho nên tới giờ vẫn theo đuổi bất kỳ người nào, vẫn là phụ nữ theo đuổi , giống như Diệp Gia Dĩnh và Hoàng Tư Nhã trước đó.

      Ở phương diện này, kinh nghiệm thiếu hụt khiến gần đây cảm giác mình cực kỳ bị động.

      ràng tạo cho Diệp Gia Dĩnh rất nhiều cơ hội, năm ngày ba bữa lại gặp, chỉ chờ mở miệng chính mình tiếp nhận ngay, ngược lại đối phương lại có bất kỳ phản ứng nào. Ba Ni ở cùng chỗ với cũng vô cùng thận trọng, có vẻ như là thích Lý Hạo Nhiên hơn, điều này làm cho Hạ Vũ thấy có áp lực lớn hơn.

      suy nghĩ muốn hỏi Diệp Gia Dĩnh câu tốt hơn, thư ký của vội vã chạy tới, "Tổng giám đốc, xảy ra chuyện, ngoại khoa tranh cãi với bệnh nhân, đột nhiên bệnh tình bệnh nhân kia chuyển biến xấu, xuất huyết bên trong rất nghiêm trọng, giải phẫu lần thứ hai, ch ỉsợ là rất khó cứu được, người nhà lại tìm phóng viên tới, từ ngoài xông vào, phó viện trưởng Lương tìm khắp nơi, muốn xin chỉ thị xử lý!"

      Hạ Vũ lập tức đứng lên, "Là việc người nhà bệnh nhân làm loạn lên mấy hôm trước phải ?"

      Vẻ mặt thư ký nóng nảy gật đầu.

      "Thông báo với hai vị phó viện trưởng và bác sĩ của bệnh nhân lên phòng làm việc gặp tôi, thông báo mọi người tránh truyền thông, có bị chặn lại cũng được phép lung tung!" Sau đó quay sang Diệp Gia Dĩnh gật đầu, "Tôi trước."

      Diệp Gia Dĩnh vội vàng đồng ý, " mau .” Hạ Vũ nhanh chóng rời , Diệp Gia Dĩnh nhìn bóng lưng khẽ nhíu mày, nghĩ thầm vừa rồi ta định hỏi cái gì, mình và Lý Hạo Nhiên quan hệ ra sao? Chẳng lẽ sợ mình tùy tiện tìm cha ghẻ cho Ba Ni, khiến thằng bé phải chịu uất ức, điều này sao có thể! Mình chịu uất ức, sao cũng được, sao có thể trút uất ức lên đầu Ba Ni.

      Đoàn làm phim làm cho kịp tiến độ, Chủ nhật vẫn nghĩ ngơi, chỉ là kể từ khi Diệp Gia Dĩnh cùng trai dự lễ khai mạc đến giờ, ở trong đoàn rất được ưu đãi, mọi việc đều rất thuận lợi, đúng lúc tính sắp xếp kế hoạch quay phim, sáng Chủ nhật có cảnh quay của , chào hỏi phó đạo diễn Vương tiếng, ông lập tức bảo cần .

      Sáng sớm thứ Bảy, Diệp Gia Dĩnh và Diệp Ba Ni ăn sang xong, Lý Hạo Nhiên đến, Diệp Gia Dĩnh xem đồng hồ, mới 7:50 " tới sớm vậy, 9:30 mới bắt đầu, sao ngủ thêm lát?"

      Lý Hạo Nhiên mặc quần áo đơn giản, bên ngoài khoác thêm áo gió, vào nhà, sau đó khom lưng vổ vổ đầu Diệp Ba Ni, "Ba Ni, chú đến rồi, tới đúng giờ chứ?"

      Khuôn mặt nhắn của Diệp Ba Ni ra: 'Uhm" sau đó xoay người giẫm chân chạy .

      Lý Hạo Nhiên lúc này mới đứng thẳng người, cảm thấy trong nhà hơi nóng, tiện tay cởi áo khoác ngoài ra “ vừa thức dậy tới đây ngay, muốn tới đây sớm chút."

      "Cám ơn, tôi biết gần đây rất bận rộn, nhưng vẫn đồng ý cùng Ba Ni.” Sau đó đè thấp giọng, : "Đứa rất biết cách gọi điện thoại, lần tới gặp chuyện như vậy, nên tìm cớ từ chối thằng bé tốt hơn."

      Năm trước, Lý Hạo Nhiên cũng có nhiều hoạt động, nhưng gần đây bận đến tối tăm mặt mũi, mỗi ngày chỉ có thể xuất trước ống kính, quay xong lập tức ngay, Diệp Gia Dĩnh đợi mãi, sau này mới có cơ hội câu cám ơn thay con trai mình.

      chuyện Diệp Ba Ni quay trở lại, trong tay bé là bánh ngọt nho khô, cậu nhìn về phía Lý Hạo Nhiên, : "Của chú"

      Lý Hạo Nhiên cười, "Ba Ni, chú phát mỗi lần gặp chú, con đều cho chú ăn, chú là người lớn rồi, cần lúc nào cũng mời chú ăn."

      Diệp Ba Ni mở to hai mắt nhìn "Ăn ngon!"

      bên, Diệp Gia Dĩnh mếu máo, nghĩ thầm lần này và mấy lần trước Ba Ni cho người khác điểm tâm lại giống nhau. Mấy lần trước là do thằng bé thích ăn nên tìm chỗ để xử lý, nhưng lần này lại đem thứ thằng bé thích chia cho Lý Hạo Nhiên.

      Lý Hạo Nhiên biết trong chuyện này có điều kì lạ, nhìn Diệp Ba Ni nhiệt tình khách khí như vậy lập tức đồng ý "Vậy chú ăn ngay đây, vừa đúng lúc chú chưa ăn điểm tâm.”

      Diệp Gia Dĩnh nghe vậy liền : "Trong tủ lạnh còn có chút sữa đậu nành yến mạch, tôi rót cho ly? À, còn chút bánh cuốn, ăn hai cái , ăn cái bánh ngọt đủ đâu, điểm tâm cũng nên có chút món mặn ngon hơn.”

      Lý Hạo Nhiên "Được."

      Cũng còn đứng bên ngoài, trực tiếp ngồi vào bên cạnh bàn ăn, Diệp Gia Dĩnh và con trai vừa ăn điểm tâm xong còn lại dĩa dưa chuột muối, chút rau dưa, ăn hai cái bánh cuốn, uống ly sữa đậu nành của Diệp Ba Ni.

      Dưa chuột muối là do trong lúc gấp gáp, Diệp Gia Dĩnh tranh thủ làm. Dưa tươi non, trụng sơ qua muối, sau đó nấu nước đường, thêm gừng, tỏi vào ủ trong hủ thủy tinh ướp gia vị đầy đủ. Khi ăn điểm tâm gắp hai quả dưa ra ăn với cháo hoặc bánh bao, ăn giòn giòn rất ngon miệng.

      Phần rau dưa còn lại là do buổi sáng Diệp Gia Dĩnh rãnh rỗi làm thêm, với mấy nguyên liệu có sẵn, có cái gì dùng cái đó, bình thường có chút rau xà lách, mè, bắp cải tím, cà chua, cà rốt, đem tất cả rửa sạch cắt , thêm chút tỏi, muối, đường, giấm trắng, sau đó rưới lên, thêm mấy hạt mè mặt, như vậy là xong món ngon đầy dinh dưỡng.

      Lý Hạo Nhiên ăn xong vào phòng vệ sinh rửa miệng, sau đó cầm áo khoác, "Được rồi, thôi.”

      Diệp Gia Dĩnh và Diệp Ba Ni cũng mặc xong áo, tay cầm nón, khăn quàng cổ, còn có cái khẩu trang to đưa cho "Đeo vào, con chuẩn bị cho chú, cũng may hôm nay ngoài trời lạnh, bây giờ đeo thứ này cũng có gì kì quái."

      Lý Hạo Nhiên tiếp nhận, lơ đễnh “Mang những thứ này có cách nào tham gia hoạt động."

      Diệp Gia Dĩnh lên tiếng “Xem tình hình rồi tính tiếp, cố gắng để bị truyền thông vỗ lưng."

      Lý Hạo Nhiên cười cười, " có việc gì, cùng bạn tham gia hoạt động, coi như bị vỗ lưng cũng thành tin tức lăng -xê."

      Hôm nay, nhà trẻ của Diệp Ba Ni náo nhiệt vì có đại hội thể thao, chủ yếu là mấy bạn mang theo hai người thân, có số người ba người, cho nên trong sân thể dục của nhà trẻ nhất thời bị nhiều người chen lấn.

      Diệp Ba Ni cực kỳ phong cách dẫn dắt ngôi sao lớn Lý Hạo Nhiên tham gia trò chơi, con kiến mang đậu, dán lỗ mũi, đạp khí cầu, hai người ba chân, ít lần bé dám lợi dụng người khác vì mãi lo chú tâm đến ngôi sao nổi tiếng mà giành hạng nhất về cho mình.

      giáo Triệu đỏ mặt phát thưởng cho bọn họ, mẹ của An Tư Ý cũng ngồi trò chuyện với Diệp Gia Dĩnh, sau đó lấy cớ, nổi lên dũng khí chuyện hai ba câu với thần tượng. Tinh thần mẹ của An Tư Ý vui vẻ thoải mái, cảm thấy thỏa mãn trong lòng, ngồi yên chỗ, đợi đến khi ta nhớ ra muốn chụp hình chung với thần tượng Diệp Gia Dĩnh đưa Lý Hạo Nhiên và Diệp Ba Ni bỏ chạy rồi.

      Diệp Gia Dĩnh ôm Diệp Ba Ni ngồi vào xe của , sau đó mới xả giận trận, "May nhờ có giáo Triệu yểm trợ, chúng ta có thể trước, nếu , lát nữa bọn họ quay trở lại, ai cũng tiến tới đòi chụp ảnh chung phiền toái, buổi chiều chú Hạo Nhiên còn phải tới trường quay đấy." Diệp Gia Dĩnh oa xoa gương mặt nhắn của Diệp Ba Ni, : "Lần tới, muốn làm gì, con cũng phải trước với mẹ chút, con xem, hôm nay gây phiền phức cho chú Hạo Nhiên rồi."

      Diệp Ba Ni chơi rất vui vẻ, mặc dù mặt vẫn còn đỏ, vì hơi nhiều có chút mệt mỏi nên phải dựa vào người Diệp Gia Dĩnh, cậu ngửa đầu, giọng ngọt ngào non nớt với Diệp Gia Dĩnh "Nhưng chú Hạo Nhiên rất vui, chú ấy cười!"

      Quả nhiên, Lý Hạo Nhiên nghiêng đầu nheo mắt nhìn về phía Diệp Ba Ni, cười, "Đúng, chơi rất vui, Ba Ni thích trò chơi nào nhất?"

      Diệp Ba Ni cực kỳ thích thú với "Chạy vòng"

      "Chạy vòng?" Lý Hạo Nhiên ngưng thần suy nghĩ chút, "Lúc nghỉ xả hơi, chú dẫn con chạy vòng mà, cái đó là nghỉ ngơi đâu được tính là trò chơi." Ngẩng đầu nhìn Diệp Gia Dĩnh :"Thằng bé chuyện đùa vui , luôn ra việc khiến người khác phải dự đoán lời , Ba Ni lại thích nhất lúc chạy vòng."

      Diệp Gia Dĩnh cười thầm, nghĩ thầm bé phải thích chạy vòng, mà là vì thằng bé được người nào đó dắt vòng rất ảo diệu.

      Gần đây tâm tư chia làm hai, nửa hết sức chăm chú lên người của Diệp Ba Ni, nửa kia là dành cho vai diễn nữ bác sĩ thực tập, đặc biệt nữ bác sĩ thực tập này còn toàn tâm toàn ý vị phó trưởng khoa kia, phải diễn thế nào đây?

      Đối với Diệp Gia Dĩnh mà , mỗi vai diễn giống như lần thử thách, trước tiên học tập tư liệu tham khảo, nghiêm túc chuẩn bị, sau đó diễn thử cho Khương Đạo xem rồi nhận xét, ông ấy hài lòng tốt, hài lòng chính là đủ tiêu chuẩn. Tuy thất bại rất ít, nhưng vẫn cảm thấy tinh thần căng thẳng, hôm nay tạm thời có hơn nửa ngày rãnh rỗi, hiếm khi được thoải mái, vui vẻ thế này.

      Chương 48

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Hoắc Triệu Minh mặc áo blouse trắng, mũi là cái mắt kính, vẻ mặt nghiêm chỉnh dẫn dắt đống lớn người dò xét trong phòng bệnh. Dáng người cao gầy, chiếc áo blouse trắng được mặc đến mười phần phong độ, dẫn đến mấy vị y tá cùng mấy nữ bệnh nhân trẻ tuổi quan sát ngừng.

      Hoắc Triệu Minh đối với loại ánh mắt này luyện thành thói quen, có cảm giác, đến trước giường của bệnh nhân nam khoảng hai mươi mấy tuổi dừng lại. Đầu tiên, hỏi vị bác sĩ thực tập Diệp Gia Dĩnh sau lưng , “Bệnh nhân này từ lúc nhập viện đến giờ do phụ trách, báp cáo tình hình bệnh nhân cho tôi chút.”

      Diệp Gia Dĩnh thẳng lưng, đầu tóc đuôi ngựa nâng lên, khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ đập vào trong mắt của Hoắc Tiệu Minh cao hơn cái đầu. mặt cũng là vẻ nghiêm cẩn, mạch lạc thứ tự : “Người bệnh 26 tuổi, bị chứng tức ngựa 2 năm, có lịch sử bệnh suyễn, bệnh tái phát, nhập viện được 3 ngày. Hai năm trước nhập viện, bệnh viện chuẩn đoán là bị tắc nghẽn động mạch phổi. Bệnh viện chúng ta tiến hành kiểm tra ống dẫn tim bên phải, sau đó kết luận là bị tắc nghẽn động mạch phổi. Thể lực giảm xuống rệt, kèm theo là đau đầu, trong người mệt mỏi, bác bỏ khả năng bị bệnh tiểu đường, có tiền sử bị bệnh về thận.”

      Hoắc Triệu Minh gật đầu, đôi mắt hẹp dài phía sau gọng kính nhìn Diệp Gia Dĩnh, hỏi “ làm phụ trợ kiểm tra chưa?”

      Diệp Gia Dĩnh lật hồ sơ bệnh án xem, “Kết quả kiểm ra ống dẫn tim phải cho thấy phổi có lực cản trở, động mạch phổi bị đè, tim bên phải bị đè, nhịp tim tăng cao......”

      Hoắc Triệu Minh có ý định kiểm tra , nhìn chằm chằm truy vấn “ xem trước mắt cần phải dùng biện pháp nào để chữa trị?”

      Diệp Gia Dĩnh hơi mím môi, thắt lưng càng ưỡn thẳng chút “Làm điện tâm đồ và kiểm tra huyết áp 24 giờ để quan sát, cho thở bình oxy, làm trị liệu về nhịp tim đập thất thường, sử dụng bình áp khí.....”

      Ánh mắt Hoắc Triệu Minh sáng ngời nhìn kỹ Diệp Gia Dĩnh. Sau khi Diệp Gia Dĩnh xong tiếng động lùi lại bước, qua lúc lâu, Hoắc Triệu Minh bỗng nhiên cười, lộ ra hàm răng trắng tinh đều đặn “ sai! Chính là thiếu chút liền trả lời được toàn diện rồi.”

      Diệp Gia Dĩnh sững sốt “Thiếu cái gì?”

      Hoắc Triệu Minh nhíu mày “Cách khoảng thời gian cho thêm máy hô hấp phụ trợ. Nhớ kỹ! Làm bác sĩ thể có sơ sót, thời điểm lơ là mang đến hậu quả thể cứu vãn cho bệnh nhân.” xong, xoay người đến giường bệnh kế tiếp.

      mặt Diệp Gia Dĩnh lộ ra biểu tình ảo não, người phía sau lại ngừng hâm mộ, đụng đụng , giọng : “Mạc Tình, bác sĩ Phùng chưa bao giờ khen ngợi người khác, vừa rồi vậy mà ta lại cười, còn làm tốt, lợi hại!”

      “Tốt, cắt!” Khương Hạo hài lòng, cao giọng kêu ngừng.

      Loại tình tiết làm việc trong bệnh viện hằng ngày này tuy chỉ là đoạn ngắn nhưng còn khó hơn mấy cảnh xung đột tình cảm. Động tác cần phải chuyên nghiệp, chuyện phải thể giọng là người trong nghề, thậm chí biểu tình cũng cần phải chuyên nghiệp, thường thường động tác thể rụt rè. Mai mà hôm nay hai người Hoắc Triệu Minh cùng Diệp Gia dĩnh biểu rất tốt.

      Hoắc Triệu Minh là xuất thân chính quy, đối với cách diễn của các loại nhân vật đều có nghiên cứu, mà Diệp Gia Dĩnh có tính chăm chỉ, mấy ngày này hể rảnh liền chạy đến bệnh viện quan sát học tập. Cuối cùng cũng bắt chước được, hơn nữa đối với nhân vật cảm nhận rất tốt, có thể diễn được nhân vật làm cho người ta có cảm giác cố chấp kiêu căng. Bởi vì khuôn mặt xinh đẹp mà đối với những người theo đuổi kêu ngạo, cuối cùng sâu đậm vị bác sĩ phó khoa kia, trở nên chấp nhất thậm chí cố chấp người lớn hơn đến hai mươi mấy tuổi.

      Khương Hạo luôn luôn tự nhận ánh mắt của mình cực kỳ chuẩn, ở bộ phim trước Diệp Gia Dĩnh đóng vai nữ phụ si mê nam chính đến cố chấp, khi đó ông cho rằng rất hợp với nhân vật này. tại xem ra lựa chọn của ông vô cùng chính xác, chẳng những bởi vì Diệp Gia Dĩnh diễn tốt, mà còn có thể gián tiếp lôi kéo quan hệ cùng tổng giám đốc, Diệp Thừa Trạch, công ty giải trí Thiên Hằng, nhất cữ lưỡng tiện.

      Diệp Gia Dĩnh xoay xoay cái cổ cùng bả vai cứng ngắc, sau đó tìm trợ lý Tiểu Dương. Tiểu Dương nhìn bộ dáng của tới giúp xoa xoa bả vai “Đau vai sao?”

      “Nana, bình thường có phải tôi thường còng lưng ? Vì sao mỗi lần diễn vai Mạc Tình, cổ cùng bả vai tôi đều cứng ngắc.”

      Tiểu Dương cười trộm “ phải còng lưng, mà vì Mạc Tình là kiểu người kiêu căng, so với người bình thường phải thẳng lưng hơn chút. cảm thấy cổ cùng bả vai đau như vậy thi chứng minh diễn rất đạt.”

      xong ngẩng đầu nhìn xung quanh, “Hôm nay xong rồi, đều đến giờ này, thôi về nhà nghỉ ngơi . Tiểu Dĩnh, tại trở về cũng kịp ăn cơm cùng con trai, bằng chúng ta rủ thêm chị Cố cùng ăn cá nướng, ăn xong lại trở về. Tôi biết gần đây có nhà hàng ăn rất ngon, sạch cao ráo....Ai ui..... được, thôi, lần sau .”

      Diệp Gia Dĩng ngồi đó được Tiểu Dương đấm bóp cho thoải mái, vừa từ từ nhắm mắt hưởng thụ, vừa định : ‘Nana, cố gắng cầm cự thêm 5 phút nữa, tôi mời ăn cá nướng.’ ngờ Tiểu Dương lại nhanh chóng đổi chủ ý, mở mắt ra hỏi: “Sao vậy?”

      Hai mắt Tiểu Dương nhìn phía trước “Mắt để đâu rồi? Nhìn bên kia, ông chủ lớn – trai đến, còn có đạo diễn Khương bên kia.”

      Lúc này Diệp Gia Dĩnh mới nhìn thấy Diệp Thừa Trạch đến. Lúc này nhìn có vẻ khiêm tốn, giống như thị sát mang theo đống người phía sau, hoặc là có lẽ thấy đây là bệnh viện, mang nhiều người đến cũng tiện.

      Diệp Thừa Trạch vài câu với Khương Hạo sau đó liền về phía Diệp Gia Dĩnh “Khương Hạo kết thúc công việc rồi, cùng nhau về thôi.”

      Diệp Gia Dĩnh vỗ vỗ Tiểu Dương “Hôm khác cùng ăn cá nướng.”

      Tiểu Dương rụt cổ, cười hắc hắc, nghĩ thầm ‘việc ấy cũng cần trước mặt ông chủ lớn đâu.’ Nhìn bóng lưng Diệp Gia Dĩnh cùng Diệp Thừa Trạch sóng vai nhau cùng , trong lòng kỳ quái, cặp em này chút cũng giống nhau. Diệp Thừa Trạch là có mười phần bộ dáng của ông chủ lớn, giận tự uy, đến chỗ nào khí thế cũng có thể áp trụ người khác. Diệp Gia Dĩnh lại ngược lại. bình dị gần gũi đáng , nếu phải ngày đó Diệp Ba Ni bị bệnh, ở bệnh viện cùng chị Cố tận mắt nhìn thấy Diệp Thừa Trạch dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, Diệp Gia Dĩnh cọ nước mắt nước mũi lên người , cũng ghét bỏ. Tiểu Dương tuyệt đối thể tưởng tượng được hai người này có quan hệ huyết thống.

      Nhưng mà nhìn từ gốc độ của chị Cố, các tự nhiên thích Diệp Gia Dĩnh ở chỗ: kiêu ngạo nóng tính, thân thiện đáng , có thể bắt có thể buông, từ vị trí thấp nhất làm lên, kiên định cố gắng vì nghiệp của mình. Tuy độc thân còn có đứa , cuộc sống trước kia chắc chắn gặp nhiều trắc trở, nhưng tuổi còn trẻ, trải qua suy sụp lại có thể lột xác thành bộ dáng tại, cực kỳ làm cho người ta thưởng thức.

      Diệp Gia Dĩnh đối với Tiểu Dương ở sau lưng khen ngợi hoàn toàn biết gì, khó hiểu Diệp Thừa Trạch muốn dẫn đến chỗ nào?

      Tài xế vẫn là A Dũng, A dũng chẳng những có thân thủ tốt, ánh mắt sắc bén, từ xa cũng nhìn được mọi thứ ràng, đường dùng tốc độ nhanh nhất đưa hai người đến trung tâm thành phố, còng quanh khi cao ốc thương mại.

      “8: 30 có cuộc đấu giá, rất đáng xem.” Sau khi Diệp Thừa Trạch xuống xe, ít lời mà nhiều ý với .

      Diệp Gia Dĩnh cầm lấy dah sách các vật đấu giá A Dũng đưa, theo Diệp Thừa Trạch lên phòng triễm lãm ở khu B tầng 16, sau đó có nhân viên trực tiếp dẫn bọn họ vào phòng VIP.

      Phòng triễn lãm được bố trí thành hội trường đấu giá, phía trước là sân khấu, phía dưới là hàng loạt chỗ ngồi. 8:30, người tới tham gia đấu giá lục đục ngồi vào chỗ, tốp năm tốp ba thấp giọng mà lễ phép chuyện với nhau, hoặc là vùi đầu vào quyển sách giới thiệu.

      Diệp Gia Dĩnh chưa từng tham gia hội đấu giá, có phần cảm thấy mới mẻ.

      Đương nhiên, trước đây ‘Diệp Gia Dĩnh’ tham gia là chuyện thường, trong đầu có ấn tượng, chỉ là có ấn tượng cùng với tự thân vẫn là khác nhau. Bởi vậy, vừa nhìn Diệp Thừa Trạch kêu người ta đưa bữa tối lên, bên vừa hứng trí bừng bừng xem cái TV màn hình mỏng cực lớn trước mặt. màn hình chiếu hình ảnh bên ngoài phòng triển lãm.

      tại, có thể tự nhiên ở chung cùng Diệp Thừa Trạch, biết như thế nào, ở cùng chỗ với người trai này, tuy giống với Diệp Ba Ni luôn luôn có vài câu, nhưng Diệp Gia Dĩnh lại cảm thấy cực kỳ tùy ý. thích , thích ngồi bên cũng được, cũng trở ngại. Diệp Gia Dĩnh tự mình ăn uống vui vẻ, nhìn đồ vật triển lãm còn có thể bình luận hai câu.

      Đây là trang sức phỉ thúy buổi chiều biểu diễn, Diệp Gia Dĩnh nhìn lập tức cảm thấy buổi chiều Diệp Thừa Trạch dẫn đến đây là cố ý muốn mua cái này, cũng lại tùy tiện bình luận. tại sống rất tốt, hề thiếu tiền, mà nếu có tiếu tiền cũng muốn người khác mua cho trang sức đắc tiền như vậy.

      Trong phòng yên tĩnh hồi, màn hình chiếu đến bóng dáng tuấn đẹp trai cực kỳ quen mắt, mặt mang theo nụ cười ấm áp mê người. Diệp Gia Dĩnh nhịn được ‘a’ tiếng “Hạo Nhiên? Sao lại đến đây?”

      Diệp Thừa Trạch tựa vào ghế sô phak trong tay bưng ly trà xanh từ từ uống ngẩng đầu nhìn “Lý Hạo Nhiên là người mẫu đại diện cho hãng đồng hồ XXX của Châu Âu trong nước, hôm nay tại hội bán đấu giá bọn họ đưa ra chiếc đồng hồ năm 1942 làm vất đấu giá.”

      ra là như vậy.” Diệp Gia Dĩnh hiểu , nhìn kỹ Lý Hạo Nhiên màn hình, thấy ta mặc bộ âu phục màu đen cắt may vừa vặn, chất liệu vải chen lẫn chỉ màu bạc, mỗi khi di chuyển có chút ánh màu biến hóa, khiến cho bộ âu phục màu đen vốn là nghiêm túc lại thêm vẻ tùy ý quyến rũ. Diệp Gia Dĩnh thầm khen ngợi, vóc người đẹp, mặc âu phục vào càng đẹp. Tuy bao bọc kín đáo nghiêm túc, nhưng chỉ cần dùng mắt nhìn là có thể miêu tả dáng người bên trong quần áo của , vai rộng chân dài, còn có hình sâm uốn lượn đặc biệt mê người.....Nghĩ tới đây vội vàng tự gõ mình cái, như thế nào lại nghĩ tới nữa? Tật xấu này lâu chưa từng phạm vào, hôm nay như thế nào bị hình tượng đẹp trai mới mẻ của Lý Hạo Nhiên làm cho váng đầu.

      Thời điểm hội đấu giá tiến hành gần xong, Diệp Thừa Trạch vẫn cực kỳ nhàn nhã dựa vào ghế sô pha cầm lấy điện thoại gọi cho người đại diện của trong hội trường “Số hiệu F1847, định giá 150%”

      Diệp Gia Dĩnh lật quyển sách, chỉ thấy số hiệu F1847 là bộ trang sức khảm phỉ thúy hình hoa cúc có bốn cánh, bao gồm: nhẫn, dây chuyền, và đôi bông tai.

      Chiếc nhẫn, dây chuyền, và đôi bông tai đều được khảm bằng mấy viên phỉ thúy hình trứng vây chung quanh viên phỉ thúy lớn, viên kim cương làm thành bốn cánh hoa cúc khoảng 18k, tạo hình tuyệt mỹ. Cả bộ trang sức có màu nồng đậm, màu xanh trong suốt, kiểu dáng tinh mỹ nhẵn nhụi. Phòng đấu giá định giá là 150 vạn.

      Bộ trang sức này Diệp Thừa Trach thể sử dụng, trước tiên Diệp Gia Dĩnh lên tiếng “ muốn đưa cho bạn cái gì tùy ý, nhưng nếu muốn cho em cần.”

      Diệp Thừa Trạch nhìn đại diện của màn hình, “ mua cho Ba Ni, phải cho em. Chẳng lẽ ngay cả việc mua đồ cho Ba Ni cũng thể sao?”

      Diệp Gia Dĩnh nhìn bộ trang sức nho xinh đẹp, nhịn xuống khoé mắt giật giật “Ba Ni cũng dùng được.”

      “Em giúp thằng bé bảo quản, tương lai để Ba Ni tặng bạn .”

      Diệp Gia Dĩnh nghĩ đến Diệp Ba Ni, tay ngắn chân cũng ngắn, thân cao như cây đậu đỏ cùng tượng người thủy tinh xinh đẹp kia giống như cái mặt than , còn có đôi mắt đen tuyền lúng liếng ngây thơ, nhịn được, khóe mắt co rút “ nghĩ cũng là xa.”

      Diệp Thừa Trạch tự nhiên : “Còn có thể ghi vào bản di chúc, về sau cho nó cùng tài sản khác của em đồng thời để lại cho Ba Ni.”

      Diệp Gia Dĩnh hết chỗ quay đầu lại, người làm buôn bán lớn nghĩ cực kỳ xa, lúc tặng đồ cho người ta còn có thể như vậy.
      Lim-0403, hangk7a @gmail.comNhược Vân thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 49

      Edit: Tử Linh
      Beta: KẹoĐắng

      nghe gần đây chủ tịch Hạ Vũ thường xuyên lui tới.” Diệp Thừa Trạch chậm rãi uống trà.

      Diệp Gia Dĩnh cũng học bộ dáng của rót tách uống… “ ta đến thăm Ba Ni.

      Phòng khách quý đặc biệt cung cấp loại trà hái từ núi, màu sắc nước trà trong trẻo, mùi thơm kéo dài. Uống hớp xuống cổ họng, mùi vị đậm đà, còn có mùi thơm ngon nhàn nhạt lưu lại trong miệng. Ngay cả Diệp Gia Dĩnh phải là người thích uống trà nhưng cũng cầm tách uống.

      Diệp Thừa Trạch nâng mắt, "Thăm Ba Ni! Hạ Vũ?"

      Diệp Gia Dĩnh bình tĩnh gật đầu, "Hạ Vũ là ba của Ba Ni."

      Nếu Hạ Vũ biết Diệp Ba Ni là con trai của , hơn nữa còn có kích động, muốn từ từ làm quen với Diệp Ba Ni, cũng có ý định giấu diếm gì.

      vài thứ càng che giấu, lại càng thể kiểm soát. Con người ai có góc khuất và điểm yếu, bằng thẳng thắn đối mặt sớm chút, mọi người đều biết nhau, như vậy đối mặt cũng dễ dàng hơn.

      Diệp Thừa Trạch đặt tách trà xuống, ngồi thẳng người, ánh mắt thâm thúy "Vậy từ trước tới nay ta làm gì, tại sao lại mặc kệ hai mẹ con em?!"

      Chuyện này khó giải thích, Diệp Gia Dĩnh mất vài phút tận lực dùng từ ngữ cực kỳ đơn giản uyển chuyển ràng mọi chuyện xảy ra từ đầu tới cuối cho Diệp Thừa Trạch nghe.

      Trong lúc đó điện thoại của Diệp Thừa Trạch rất đúng lúc vang lên hai lần, cũng bị quả quyết nhấn phím tắt.

      Đợi sau khi Diệp Gia Dĩnh xong, Diệp Thừa Trạch xoa trán, tim nhảy thình thịch, "Diệp Gia Dĩnh, em là bị....bị làm hư rồi, chuyện như vậy cũng dám làm!"

      Diệp Gia Dĩnh phản đối, chỉ đành phải yên lặng uống trà.

      Chỉ chốc lát, nhớ tới buổi tối uống trà quá nhiều ngủ được, ảnh hưởng trạng thái làm việc ngày thứ hai, vội vàng đẩy tách trà ra xa.

      Lúc này cảm giác khiếp sợ và đau đầu qua, Diệp Thừa Trạch lại khôi phục dáng vẻ trầm ổn, dựa người trở lại sô pha, bưng tách trà rất khách quan hỏi, "Vậy Hạ Vũ có quyết định cứng rắn với chuyện này hay ? Gần đây lúc ta đến thăm Ba Ni có đến chuyện muốn kết hôn với em ?”

      Diệp Gia Dĩnh ngay lập tức lắc đầu, " có, cũng phải chuyện gì lớn, đến nỗi bởi vì có đứa bé lập tức phải kết hôn. Cũng may nhờ ấy đề cập, nếu em rất lúng túng. Bây giờ em chỉ nghĩ đến việc nuôi Ba Ni khôn lớn, vả lại chưa từng nghĩ tới chuyện đương!"

      Diệp Thừa Trạch chút xíu nữa bị sặc nước trà, để tách trà xuống xuống, "Vậy em coi trọng người khác?"

      Diệp Gia Dĩnh tiếp tục lắc đầu, " có, tại em có sức lực nhiều như vậy, để ý tới việc có bạn trai." Quay phim vốn chính là công việc rất hao phí thời gian và sức lực, còn phải chăm sóc Diệp Ba Ni rồi quan tâm Hạ Vũ quen biết con trai sau này có thể xảy ra đủ loại tình huống, đúng là có dư nửa phần sức lực chú ý đến người khác.

      Diệp Thừa Trạch nhắc nhở, "Cẩn thận chút, nhà họ Hạ rất có thể kêu Hạ Vũ tranh quyền nuôi dưỡng Ba Ni với em.”

      Chuyện này Diệp Gia Dĩnh cũng nghiêm túc cân nhắc qua, sắc mặt nghiêm túc trả lời, “Em biết , mấy ngày này em giành thời gian chuyện với luật sư để tìm hiểu tình hình, cũng xem xét ít trường hợp về chuyện này rồi. Trừ khi nhà họ Hạ mua chuộc quan tòa nếu cũng có khả năng lấy được quyền nuôi dưỡng Ba Ni. Ngoại trừ việc Hạ Vũ dám đem chuyện năm đó ấy bị em — khụ — lộ chuyện kia ra ngoài, chứng minh là lúc đầu em làm sai chuyện đối với ta, chỉ là cũng là miệng bằng chứng, có bất kỳ chứng cớ thực tế nào. Hơn nữa ta là đàn ông, cho dù có chứng cớ chứng minh kiện kia, cũng giúp được gì nhiều.”

      Diệp Thừa Trạch quay mặt chỗ khác, dùng nắm đấm che miệng ho khan hai tiếng, lúc sau quay đầu trở lại , "Yên tâm, nếu như nhà họ Hạ có thể mua chuộc dưới được như vậy chúng ta cũng có thể lập tức làm như vậy, trừ khi bọn họ dám bắt cóc, nếu Ba Ni chỉ có thể ở với em mà thôi."

      Nhàn nhạt câu, hai người thế mà lại có suy nghĩ giống nhau.

      Gần đây, trong lòng Diệp Gia Dĩnh mực thầm lo âu chuyện này, nhưng ngày ngày nhìn Diệp Ba Ni lớn lên, suy tính toàn bộ, cũng làm được. thể để cho thằng bé nhận ba, thân thiện với ông bà, thậm chí còn có bác ruột và em họ. Dù sao đều là quan hệ máu mũ ruột thịt.

      Có Diệp Thừa Trạch phân làm cho an tâm hơn nhiều.

      Ngẩng đầu cười tiếng, "Ừ"

      Diệp Thừa Ttrạch mở to mắt, cho đến bây giờ vẫn chưa quen với thói quen em mình nhìn mình với khuông mặt tươi cười rực rỡ như vậy.

      bàn điện thoại di động lần nữa ngoan cố vang lên, Diệp Thừa Trạch bắt máy, sau đó chau mày, "Bị người khác mua mất rồi!"

      Người đại lý ngồi ở trong phòng đấu giá vẻ mặt đưa đám giọng , "Mới vừa rồi kêu giá vượt qua định giá 100% năm, tôi gọi cho ngài hai cú điện thoại ngài cũng nhận, tôi biết làm sao phải tăng giá, bị nhà khác gọi 380 vạn."

      Diệp Thừa Trạch, "Đáng tiếc, tôi vốn là định mua giá 390 vạn, bên trong đều đáng giá mua như vậy, thế nào bị người khác mua với giá 380 vạn như vậy."

      Người đại lý ở đó đầu khóc ra nước mắt.... cũng sớm, gọi điện thoại còn nhấn tắt!

      Diệp Thừa Trạch, "Tiếp theo mẫu F1866, bên tôi định giá 150% bên trong ai muốn, người nào vượt qua thêm nữa điện thoại cho tôi." Sau đó với Diệp Gia Dĩnh, "Hai món đồ mua cho Ba Ni bị người khác mua cái, hi vọng thằng bé thất vọng."

      Diệp Gia Dĩnh nhìn trời, "Yên tâm, Ba Ni nhất định ngại." Nghĩ thầm ‘ với thằng bé cái này có ý nghĩa đối với bé đâu, ra sợ rằng còn bằng thỏi chocolate hay bánh ngọt hợp khẩu vị của bé, tới mức đả kích lớn.’

      F1866 là sợi dây chuyền có viên trân châu kim cương, kim cương hình quả lê nặng 6 ca-ra, độ sắc loại D, độ sạch (IF) tỳ vết, ngọc trai thiên nhiên kích thước 21×6. 22×6. 30 millimet, bạch kim vây quanh, sợi dây treo chiều dài hẹn 420 millimet, định giá 310 vạn.

      Lần này rất thuận lợi, chỉ có hai người mua đấu giá, tăng thêm hai lần liên tiếp trước sau buông tha, Diệp Thừa Trạch là người sở hữu.

      ra Diệp Gia Dĩnh thích bộ trang sức Phỉ Thúy Hoa Cúc bốn món kia hơn, thiết kế tinh xảo, tạo hình thanh lịch, Phỉ Thúy này còn có màu xanh lá đậm, màu sắc rất nhuận. Đều là những yếu tố thích, đáng tiếc chạm tới được.

      Nhưng mà điều này cũng có gì hài lòng, sợi dây chuyền kim cương trân châu thiên nhiên cũng đủ tư cách bị ghi vào di chúc, truyền cho Diệp Ba Ni rồi.

      Hai ngày sau, hộp trang sức da nhung màu tím đậm từ trời giáng xuống.

      Diệp Gia Dĩnh núp ở góc bệnh viện nhân lúc đoàn làm phim nghỉ ngơi, trong góc, vùi đầu khổ ải đọc thuộc lời thoại, thâm tình khẩn thiết hướng về phía tường thổ lộ, "Phó viện trưởng, nhất định phải dùng thái độ này để đối xử với em sao? .... Đừng lẩn tránh nữa, em biết trong lòng nhất định cũng có em! Hôm nay ở đây giúp em với bác sĩ Phùng có đúng hay ! ? Đừng chối, ấy đều cho em biết! .... Xin , đừng tiếp tục đối xử với em như vậy, em chịu nổi! Em thích ! ! ! .... Ah...." Bỗng nhiên trước mặt xuất hộp nhung màu tím đậm.

      Lý Hạo Nhiên khom người xuống cười, " ra là em thích sao! sớm , mình lặng lẽ trốn ở chỗ này người nào nghe được."

      Diệp Gia Dĩnh phẫn nộ, "Này! Tôi học lời thoại." Nhận lấy cái hộp Lý Hạo Nhiên đưa tới trước mặt "Đây là cái gì? Cho tôi?"

      Lý Hạo Nhiên, "Đúng, đột nhiên cảm thấy em mang rất hợp thích, liền mua lại."

      Diệp Gia Dĩnh mở hộp ra vừa nhìn, nhất thời sửng sốt, chỉ thấy bên trong hộp nhung màu đen phía là bộ trang sức Phỉ Thúy Hoa Cúc bốn món, ánh sáng Phỉ Thúy mặc dù nghỉ ngơi nhưng dưới ánh đèn cũng chớp động ánh sáng lung linh, lẳng lặng nằm yên trong hộp. Đó là món đồ hội đấu giá Diệp Thừa Trạch thay mặt mua mà được.

      Khẽ nhếch mở miệng ngẩng đầu nhìn Lý Hạo Nhiên, " tới đưa cho tôi cái này?"

      Lý Hạo Nhiên, "Đúng vậy, cảm thấy rất đẹp mắt, em có cảm thấy vậy ?"

      Diệp Gia Dĩnh yên lặng đóng cái hộp lại, cẩn thận cài tốt yếm khoá, sau đó trả lại cho , "Đồ tốt tất nhiên là đẹp mắt rồi, chỉ là đồ mắc như vậy, tại sao có thể tùy tiện đưa người khác, tôi muốn."

      Lý Hạo Nhiên nhận, " mắc."

      Diệp Gia Dĩnh đâm xuyên , "380 vạn còn đắt? Gần đây đúng là phát tài nha!"

      Lý Hạo Nhiên kinh ngạc, "Làm sao em biết? Em cũng đến buổi đấu giá à?"

      Diệp Gia Dĩnh, "Tôi với trai tôi."

      Lý Hạo Nhiên nhún nhún vai, "Cũng có gì, cảm thấy em thích hợp với nó nên lập tức mua, em trả cho cũng vô dụng thôi, vật này cũng thể trả lại."

      Diệp Gia Dĩnh mượn suy nghĩ của trai, trịnh trọng đề nghị, "Có thể ghi vào di chúc để lại cho người muốn."

      Lý Hạo Nhiên bật cười, "Nghĩ đâu mà xa quá, bây giờ nguyện ý tặng tài sản cho người khác cũng chỉ có ba mẹ là hết —— Thôi, cái này, dù sao cũng đưa cho em, trước hết đặt nó ở chỗ em cho an toàn."

      Diệp Gia Dĩnh đồng ý, "Đồ mắc như vậy tôi phụ trách bảo quản, lỡ mất làm thế nào!"

      Lý Hạo Nhiên, "Mất tính cho."

      Trợ lý vội vã chạy tới, " Hạo Nhiên, nhanh lên chút, xe chờ bên ngoài, nữa tới trễ đấy!"

      Lý Hạo Nhiên, "Buổi tối có vài hoạt động, phải làm khách quý rồi, trước." xong tự nhiên cười tiếng, xoay người bước nhanh rời .

      Diệp Gia Dĩnh ôm bộ trang sức quý giá rầu rỉ, kế tiếp còn có cảnh quay phải thổ lộ với Phó Viện Trưởng, vật này phải để ở đâu mới an toàn đây?

      Cuối cùng tìm túi mua hàng, bọc hộp trang sức trang thực chặt, giao cho trợ lý của , Tiểu Dương, trịnh trọng , "Này, vật này ôm giúp tôi, vô cùng quan trọng, khắc cũng thể buông tay, thế nào vẫn phải ôm vào trong ngực! !"

      Tiểu Dương có chút khẩn trương, nhận lấy sờ sờ, "Cái gì vậy? Sao lại quan trọng như vậy?"

      Diệp Gia Dĩnh nhắc nhở, "Vật phẩm quý giá, trị giá ngoài 100 vạn! Ngàn lần phải ôm chặt!"

      Tiểu Dương le lưỡi cái, "Ông trời, đem bảo bối mang tới trường quay làm gì? Lúc sắp sửa kết thúc công việc mới nhớ tới, ban ngày cả ngày đem nó giấu chỗ nào vậy?"

      Vụ việc người thân bệnh nhân tranh cãi rốt cuộc lặng lẽ được thu xếp suôn sẻ, hề tiếp tục gây chuyện nữa, nguyên nhân là ngày đó do chủ nhiệm khoa ngoại chuyên gia về ngực nhận phẫu thuật, kéo bệnh nhân từ cửa chết trở về. tại người vẫn còn sống, cần bệnh viện chữa, người nhà dĩ nhiên dám làm bậy.

      Hạ Vũ mới tiếp nhận bệnh viện lâu gặp phiền toán này, mất khoảng thời gian mới giải quyết được rắc rối, lúc này mới có thời gian rãnh rỗi gọi điện thoại cho Diệp Gia Dĩnh, "Quà sinh nhật Tiểu Kỳ tôi chuẩn bị, em cần lo."

      Diệp Gia Dĩnh rãnh làm những việc này, "Được, tôi rầu rỉ có thời gian cho mua quà tặng cháu , lần này cảm ơn ."

      Trong điện thoại, Hạ Vũ cười "Theo tôi, cần khách khí như thế."

      Sinh nhật Hạ Tiểu Kỳ tổ chức vào tối Chủ nhật, Hạ Vũ cho tài xế tới đón Diệp Gia Dĩnh cùng Diệp Ba Ni tới nhà họ Hạ.

      Diệp Ba Ni chưa bao giờ tham gia tiệc sinh nhật của người khác, ngồi ở trong xe bình tĩnh hỏi, "Tiệc sinh nhật là cái gì?"

      Diệp Gia Dĩnh giải thích "Chính là mời các bạn của mình lại chỗ, để ăn tiệc sinh nhật của bạn ấy, chúc bạn ấy sinh nhật vui vẻ."

      Diệp Ba Ni nghĩ lát , "Vậy tiệc sinh nhật của Ba Ni đâu?"

      Diệp Gia Dĩnh vỗ vỗ đầu của bé, "Chờ sang năm con thêm tuổi lúc đó tới sinh nhật con, mẹ cũng làm tiệc sinh nhật cho con, mời các bạn tới chơi. Hôm nay chúng ta trước xem sinh nhật của Tiểu Kỳ, coi nó là gì được ?"

      Diệp Ba Ni, "Dạ."

      Sau khi đến nơi, ngoài dự đoán Diệp Gia Dĩnh. Ở phòng khách lớn của nhà họ Hạ, tại cửa trước, gặp Hoàng Tư Nhã và mẹ của Hạ Tiểu Kỳ, Đỗ Hoán Phân.

      Hai người tay cầm tay bộ dạng rất thân mật, hình như là định cùng lên lầu làm cái gì.

      Hoàng Tư Nhã nhìn thấy Diệp Gia Dĩnh dẫn Diệp Ba Ni vào, cũng ngẩn người, chỉ là nhanh chóng điều chỉnh vẻ mặt, lộ vẻ mặt mỉm cười "Ah, Gia Dĩnh, cậu cũng tới rồi? lâu gặp! Gần đây cậu thay đổi nhiều quá. Aizz, lần trước tiệc rượu mình nhận ra cậu là ngượng ngùng. Cậu cũng thế, khi đó thế nào trực tiếp chào hỏi nhau, nếu biết là cậu, mình nhất định Hạ Vũ khuyên lão Hồ đừng hồ đồ tìm cậu."

      Đỗ Hoán Phân cũng được cả nhà dặn dò, biết Diệp Gia Dĩnh mang theo thằng nhóc lần trước đánh nhau với con trai của , mà đứa trẻ này lại là con của chú út, là vừa tức vừa được, trong lòng còn có lo lắng. Vốn là nhà họ Hạ chỉ có con trai của Hạ Tiểu Kỳ là cháu đích tôn, được tất cả người lớn trong nhà nhất trí thương , tại chợt lòi ra thêm đứa nữa, chừng có ảnh hưởng đối với Hạ Tiểu Kỳ, vì vậy mặc dù người ta là tới sinh nhật con ta, ta cũng ngàn lần bỏ ra nổi sắc mặt tốt, mặt lạnh hỏi, "Tư Nhã, em ở đây gì vậy? Cùng lão Hồ trong buổi tiệc làm chuyện hồ đồ? là......Đúng rồi, làm sao em biết ấy?"

      Vừa vừa quan sát lỗ tai Diệp Gia Dĩnh mang vòng tai Phỉ Thúy Lưu Tô cùng cổ mang sợi dây chuyền đồng bộ, cố gắng tìm ra dấu vết bộ trang sức này là hàng giả.

      Đúng lúc bên trong lại ra vị ăn mặc hợp thời tuổi trẻ, là phu nhân của nhà họ Hạ, là người đứng đầu của công ty Dược phẩm, trong nhà có Hạ Tiểu Kỳ, bình thường có chút qua lại, hôm nay được con trai mời tới. Phu nhân tính tình hoạt bát, thích thích cười, thấy mấy người đứng ở cửa phòng khách liền hỏi mẹ Hạ Tiểu Kỳ, "Hoán Phân, mọi người đứng ở chỗ này cái gì đó?"

      Giương mắt vừa nhìn Diệp Gia Dĩnh nhất thời ánh mắt sáng lên, vỗ tay kinh ngạc, "Ai nha! Bộ Phỉ Thúy Hoa Cúc này bị mua sao?... Chồng là thương , mấy ngày trước ở hội đấu giá tôi xác định bộ trang sức này đẹp mắt nhất, đáng tiếc đảo mắt cái lập tức bị người khác mua mất."

      Cùng lúc đó, bên trong phòng bà nội Hạ cũng vui, giọng hỏi dì Mạc "Hoàng Tư Nhã thế nào cũng tới? Hôm nay chính là mời mấy người có con , ta theo xem cái gì, lát gặp phải Tiểu Vũ ở bên ngoài với người phụ nữ kia và đứa bé làm thế nào?"

      Dì Mạc cười làm lành, "Vốn muốn nhìn thấy thằng bé, trách để sau này phải giải thích. Tiểu thư Hoàng cũng có lòng độ lượng.” Còn có câu cho bà nội nghe, đó chính là Hạ Vũ sớm thích Hoàng Tư Nhã, vị tiểu thư này lại cứng rắn dâng mình lên, mà người ta cũng thèm nhìn tới.

      Bà nội Hạ cau mày, " vất vả cho Tiểu Vũ nguyện ý cùng người khác tiến tới, bị người khác nhìn thấy những chuyện này tốt."
      Lim-0403Nhược Vân thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 50

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Ánh mắt phu nhân công ty dược phẩm sáng ngời nhìn chằm chằm Diệp Gia Dĩnh nghiên cứu, phát đúng là xinh đẹp. Tóc dài mềm mại đen tuyền, ngũ quan ôn nhu xinh đẹp, dáng người thon thả, người là chiếc váy màu vàng nhạt làm nổi lên bộ dáng phong tình. Bà nghĩ thầm ‘chẳng trách chồng ta đến trang sức đắc tiền như thế cũng mua cho ta, xinh đẹp như vậy làm sao chiều, cũng biết là phu nhân nhà ai.’

      Bà ta tò mò Diệp Gia Dĩnh là ai, Diệp Ba Ni cầm lấy tay mẹ, khuôn mặt nhắn cực kỳ nghiêm túc ngẩng đầu hỏi “Chồng là gì?”

      Diệp Gia Dĩnh bị cậu hỏi khó, thầm nghĩ ‘chồng mẹ chính là ba con’ vấn đề là tại trong nhà chúng ta có nhân vật này, giải thích dẫn tới Diệp Ba Ni hỏi đến vấn đề khác. Đứng ở cửa phòng khách còn có mấy vị phu nhân khác, tiện giải thích với con trai.

      Vỗ vỗ đầu Diệp Ba Ni, “Vấn đề của con cũng là nhiều, chúng ta vào nhà trước .”

      Phu nhân công ty dược phẩm cảm thấy Diệp Ba Ni là đáng , cười ha ha, nhiệt tình giúp đỡ giải thích “Chồng của mẹ con chính là ba của con đó.”

      Diệp Gia Dĩnh thầm chau mày, quả nhiên, Diệp Ba Ni lập tức mở to mắt nhìn , ý tứ chính là: hiểu, mẹ giải thích!

      Di động trong túi bỗng nhiên vang lên, tạm thời giải vây cho .

      Là Hạ Vũ gọi tới “ xin lỗi, trong bệnh viện có chút chuyện, buổi chiều vừa mở cuộc họp khẩn cấp, vừa mới kết thúc. Tôi gọi điện thoại cho dì Mạc để cho dì ấy tiếp đãi hai người. Để Ba Ni cùng Tiểu Kỳ và mấy bạn chơi đùa lúc , khoảng 1 tiếng sau về đến.”

      Dì Mạc cực kỳ đúng lúc từ bên trong ra, cười hề hề “Ai nha, Ba Ni đến đây, nhớ bà sao?”

      Trí nhớ Diệp Ba Ni rất tốt, mặt than nghiêm túc nhìn dì Mạc “Bà Mạc”

      Dì Mạc cười cười với mấy đứa trẻ khác “Bà tới kêu mấy đứa nhóc bọn con.” xong, cười cười với Diệp Gia Dĩnh “Vừa rồi Tiểu Vũ gọi điện thoại cho tôi, để tôi tiếp đãi hai người, trước tiên chúng ta mang Ba Ni gặp giáo sư Ngô.”

      Diệp Gia Dĩnh hỏi “Giáo sư Ngô là ai?”

      Dì Mạc giải thích “Là bà nội của Tiểu Vũ, trước kia bà cụ đảm đượng công việc giảng sư ở trường học.”

      xong dẫn Diệp Gia Dĩnh và Diệp Ba Ni vào, trực tiếp mang tới trước mặc bà nội Hạ ngồi ghế sô pha, dạy Diệp Ba Ni “Ba Ni, chào bà cố .”

      Diệp Ba Ni mặt chút thay đổi, nhìn hai mắt lóe ra tia sáng của bà nội Hạ, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Diệp Gia Dĩnh “Mẹ?”

      Diệp Gia Dĩnh cực kỳ hoài nghi Hạ Vũ có tình hình với người trong nhà hay ? Nào có đạo đãi khách như vậy, ngồi cũng mời ngồi chút, liền bắt mang con trai, còn muốn Diệp Ba Ni kêu bà cố.

      Mang Diệp Ba Ni tới gặư mặt người lớn, nhưng mà cùng con trai cũng có nợ người lớn nhà họ Hạ cái gì. Lễ phép là phải có, nhất thiết phải ngạo mạn nhưng cũng cần nhẫn nhịn.

      Diệp Gia Dĩnh ngồi xuống ghế sô pha ở gần mình, kéo Diệp Ba Ni, nhàn nhạt cười, giải thích “Dì Mạc, Ba Ni có chút sợ người lạ, dì giới thiệu người với thằng bé, thằng bé gọi.”

      Bà nội Hạ nhanh chóng bị bộ dáng đáng của Diệp Ba Ni thu phục, dụ dỗ đứa , hỏi “Gọi là Diệp Ba Ni sao? Bộ dáng là đáng . 4 tuổi rồi đúng hay ? Tới, qua bên này cùng ta có được hay ?”

      Diệp Ba Ni đối với câu hỏi của bà mực trả lời.

      Từ phía sau, Hoàng Tư Nhã cùng Đỗ Cán Phân tới, trong tay Hoàng Tư Nhã vẫn cầm tách trà “Bà nội, con rót tách trà cho người.” rất biết lấy lòng người, mỗi lần tới nhà họ Hạ kkhông nhất định phải thấy Hạ Vũ, nhưng khẳng định có thể lấy lòng bà nội Hạ được đến vui vẻ. Cho nên bà mới cháu trai thử lui tới cùng với Hoàng Tư Nhã.

      Nhưng mà hôm nay, trước mặt bà nội Hạ, Hoàng Tư Nhã liền được ưu đãi như thế nữa, chủ yếu là muốn cho tham gia. Bà nội Hạ thu hồi khuôn mặt hiền lành tươi cười đối với Diệp Ba Ni, trở nên nghiêm túc, “Tư Nhã, con xem trong nhà này cũng nhạc, bọn chơi đùa cũng ồn ào, con chơi hai bài nhạc nhàng cho chúng ta .”

      Hoàng tư Nhã biết đây là muốn cho ngồi nghe, kêu tránh ra, khẽ cắn môi, bên ngoài lại nở nụ cười “Dạ, con ngay.”

      Diệp Ba Ni bị người ta quan sát đến kiên nhẫn, ngẩng đầu hỏi Diệp Gia Dĩnh “Tiểu Mập Mạp, Tiểu Kỳ đâu?”

      Bà nội Hạ trái lại để ý, nghe Diệp Ba Ni mở miệng, giọng vừa non vừa mềm, nghe đến lỗ tai đều muốn khoái, cười tít mắt “Tiểu Kỳ chơi cùng mấy bạn ở bên kia, để dì Mạc dẫn con qua đó.”

      Diệp Gia Dĩnh theo đứng lên, đây là địa phương xa lạ, cần làm chuẩn bị cho bản thân tốt quan sát các tình huống kỹ càng.

      Sinh nhật Hạ Tiểu Kỳ, mời năm bạn , ngoài Diệp Ba Ni còn có hai người bạn học trong trường, con lớn của phu nhân công ty dược phẩm, còn có cháu của Hoàng Tư Nhã, là con của hai ta. ta liền lấy cớ cùng với cháu mới có thể đến buổi tiệc sinh nhật ngày hôm nay.

      lưng Hạ Tiểu Kỳ vác rất nhiều súng ống đồ chơi tự động, chuyện cùng với con của phu nhân công ty dược phẩm. gọi là Viện Viện, bộ dáng trắng nõn, lông mi cong dài, cái mũi , trong tay ôm con Mickey, bộ dáng ngoan ngoãn lại có chút thẹn thùng. Mặt khác, ba bạn còn lại nghiên cứu trái cây cùng các món đồ nguội.

      Hạ Tiểu Ky liếc mắt cái liền thấy Diệp Ba Ni liền hét to “Ba Ni! Tới, cho cậu xem súng của tớ.”

      Mặt Diệp Ba Ni chút thay đổi, đáp lại “Tiểu Mập Mạp Tiểu Kỳ”

      Hạ Tiểu Kỳ phản bác “Tớ mới phải Tiểu Mập Mạp.”

      Viện Viện cực kỳ ngây thơ chen vào “Cậu chính là Tiểu Mập Mạp, tớ cùng mẹ tớ đều cho rằng cậu có chút béo rồi.” Mới vừa từ toilet trở về, phu nhân công ty dược phẩm có phần xấu hổ, “Viện Viện, con nhớ lầm rồi, mẹ với con bộ dáng của Tiểu Kỳ là khỏe mạnh, phải béo.”

      Diệp Gia Dĩnh thấy mấy đứa rất đáng , liền duỗi tay lấy mấy cái dĩa thủy tinh, dưới cùng trải lớp dưa mật, bên để cái bánh ngọt chocolate hình tròn, phía bánh ngọt bỏ chút bơ, cắm lên thêm hai cái bánh bích quy, bỏ thêm mấy miếng dưa hấu, nhãn trang trí, dùng tất cả các trái cây cùng điểm tâm bàn. Thêm chút biến hoá liền làm thành mấy cái dĩa bánh xinh đẹp, chia cho mọi người.

      Mấy đứa trẻ ở bên nhìn xem, gấp đến độ nhảy dựng “Con muốn!” “Con cũng muốn!”

      bên, mẹ của Viện Viện lần lượt gõ đầu bọn trẻ “ phải đều là dạng sao? Vừa rồi bày ra bàn, hỏi các con đều ăn, tại bỏ vào trong dĩa liền đòi.”

      Sau đó khen ngợi Diệp Gia Dĩnh “Tiểu thư Diệp, khéo.” bóng gió lại đến Diệp Ba Ni “Diệp Ba Ni họ Diệp, như thế nào lại cùng họ mẹ?”

      Dì Mạc tìm đến Diệp Gia Dĩnh “Để bọn chơi , đừng quan tâm, có người nhìn, có việc gì. Tới, giáo sư Ngô muốn vài câu với .”

      Diệp Gia Dĩnh lại trở về chỗ sô pha của bà nội Hạ ngồi, lúc này trước mặt có đứa , bà nội Hạ chuyện liền trực tiếp hơn “ tại cùng Diệp Ba Ni ở đâu? Diệp Ba Ni học ở nhà trẻ nào?”

      Diệp Gia Dĩnh dằn lại tính tình “Ba Ni đến nhà trẻ công lập gần nhà của chúng tôi.”

      Đỗ Cán Phân bĩu môi “Như thế nào lại đưa đến nhà trẻ kém như vậy, đứa ở những chỗ như thế có thể học được cái gì?”

      Diệp Gia Dĩnh trả lời lại “Mỗi loại hoàn cảnh đối với trẻ con đều là rèn luyện, huống hồ nhà trẻ kia rất tốt. Có thể dạy cho bọn ít điều hay, đừng có thành kiến mà cho rằng nhà trẻ công lập là tốt.”

      Bà nội Hạ xua tay “Tranh cãi cái gì, sáng mai chuyển trường tốt cho Diệp Ba Ni, cùng học với Tiểu Kỳ là được.” Lại hỏi Diệp Gia Dĩnh “Nghe là diễn viên, như thế nào có thể chăm sóc đứa ? Tìm bà vú? Trong hộ khẩu của thằng bé cũng là họ Diệp?”

      Diệp Gia Dĩnh nghiêm mặt “Thằng bé theo họ tôi, tên đăng ký chính thức tất cả đều là Diệp Ba Ni. Còn việc đổi nhà trẻ, tôi cho rằng tạm thời cần.”

      bên, dì Mạc nghe được có phần sốt ruột. Lần trước tại bệnh viện gặp vị tiểu thư Diệp này ràng là người hiền lành ôn hòa, như thế nào mới gặp bà chủ có chút lại nóng lên rồi, vội vàng nhảy vào “ sao, tuổi còn đổi tên rất thuận tiện, cũng ảnh hưởng đến chứng chỉ tốt nghiệp, các loại chứng minh thư, giấy tờ quan trọng, từ giờ trở sửa lại là được. Qua năm quen thôi.”

      Diệp Gia Dĩnh nhàn nhạt trả lời “Dì Mạc, bà nghĩ là nhiều, tôi nghĩ muốn đổi tên cho con trai tôi.”

      Bà nội Hạ sửng sốt, vừa rồi liền cảm thấy tháu độ Diệp Gia Dĩnh quá tốt, còn tưởng rằng vì ta đến nhà họ Hạ nên khẩn trương cho nên cứng ngắc mất tự nhiên. tại xem ra có chuyện như vậy, giận tái mặt “Tiểu thư Diệp, thái độ của đây là sao? Tiểu Vũ cho tới đây liền để cho chuyện với người trong nhà nó như vậy à?”

      Đỗ Cán Phân theo sát khó hiểu “Bà nội, người đừng tức giận vì ta. Tiểu Vũ cưng chiều ta, người nhìn bộ trang sức kìa, đó chính là món đ quý giá nhất trong hội đấu giá tuần trước, hơn 300 vạn đó. Tiểu Vũ tùy tiện liền mua cho ta, cho nên tính tình mới lớn như vậy. Nhưng mà cũng lại, phụ nữ bên ngoài trình độ có thể cao bao nhiêu? có việc gì liền rêu rao, tới tham dự sinh nhật đứa còn mang đồ khoe khoang. Đáng tiếc, Diệp Ba Ni là đứa tốt, để cho ta giáo dục biết thành cái dạng thô lỗ gì. Lần trước còn đánh nhau với Tiểu Kỳ, người còn nhớ ? Hung dữ thành cái dạng gì, nào có văn minh hiểu chuyện giống như Tiểu Kỳ.”

      Bà nội Hạ sửng sốt, “Hơn 300 vạn? Tiểu Vũ như thế nào.....” Tùy tiện mua bộ trang sức liền là cái giá này, vậy mấy năm nay biết còn tốn bao nhiêu tiền người ta?

      Giống như muốn phản bác đánh giá đúng của Đỗ Cán Phân, sau lưng Diệp Ba Ni mang súng đồ chơi của Tiểu Kỳ, mang theo con Mickey của Viện Viện, bàn tay bưng ly nước chanh, chân chạy chậm tới. Tiểu Kỳ cùng Viện Viện giống như người hầu theo phía sau.

      Diệp Ba Ni đưa nước chanh đến trước mặt Diệp Gia Dĩnh “Mẹ, uống!”

      Diệp Gia Dĩnh tiếp nhận nước chanh của cậu, uống ngụm “Cảm ơn con, Ba Ni”

      “Ùhm” Diệp Ba Ni lại cùng hai người kia chạy .

      Diệp Gia Dĩnh cười như cười nhìn Đỗ Cán Phân “Nhà trẻ cấp thấp của tôi năng lực giáp dục quả có hạn, dạy đến bây giờ cũng chỉ dạy cho Ba Ni biết đạo lý, nghe lời, thường xuyên quan tâm đến mẹ. À, mấy đứa cũng thích nghe lời của thằng bé, có năng lực lãnh đạo. Đại khái bằng Tiểu Kỳ văn minh hiểu chuyện của phu nhân Hạ, nhưng mà chỉ vậy thôi tôi cũng hài lòng rồi.”

      Đỗ Cán Phân tức giận, thể gì. Vừa rồi con trai của đúng là cả cái liếc mắt cũng nhìn .

      Diệp Gia Dĩnh sờ sờ sợi dây chuyền của mình, “Còn có, tôi cảm thấy hiểu lầm cái gì rồi, tôi cùng Hạ Vũ có bất kỳ quan hệ tiền bạc nào, bộ trang sức này là tôi tự mình mua, có quan hệ gì với Hạ Vũ. Tôi nghĩ muốn mang khi nào là quyền tự do của tôi.”

      Đỗ Cán Phân cùng dì Mạc cùng lúc há to mồm “ tự mình mua? thể nào!”

      Diệp Gia Dĩnh nhàn nhạt trả lời “ hồi Hạ Vũ trở về, các người tự mình hỏi ta. , Diệp Ba Ni là do tự mình tôi nuôi lớn đến bây giờ, ngay cả tiền nuôi dưỡng đều đòi Hạ Vũ chi trả, cho nên Diệp Ba Ni đương nhiên theo họ Diệp. Tôi có lòng tốt mang con trai đến làm khách, lại nghe người khác nhảm này nọ, tôi còn muốn hỏi lại ta đây.”

      Miệng Đỗ Cán Phân cùng dì Mạc đều to đến độ có thể nhét cả trứng vịt, ngay cả bà nội Hạ cũng vô cùng kinh ngạc.

      Diệp Gia Dĩnh muốn lừa dối ai, nhưng có số người đáng được tôn trọng. Mình khách khí thành khẩn với họ, họ liền hung hãn. bằng người khác phô trương thanh thế, mình trấn áp phen, họ mới có thể thành . Đơn giản mà bị người khác lừa gạt uy hiếp, là người có nhân phẩm.

      ra cũng là đúng lúc, tại hội đấu giá, Diệp Thừa Trạch mua dây chuyền trân châu kim cương, ngọc trai tự nhiên bị Diệp Gia Dĩnh lấy lý do trong nhà có chỗ để, an toàn, ngược lại để cho cầm về nhà trước, thay bảo quản.

      Ai ngờ bộ Phỉ Thúy Hoa Cúc này lại bị Lý Hạo Nhiên cứng rắn nhét cho , Diệp Gia Dĩnh cầm về nhà liền khó, có chỗ để.

      Càng nghĩ càng thấy hồi hộp, liền lập cái tủ bảo hiểm, hẹn ngày mai, cũng là sáng thứ Sáu đến nhà lắp đặt. Diệp Gia Dĩnh lo lắng nếu để bừa đồ quý giá ở nhà, đành phải mang người. nghĩ tới vừa lúc có thể hù dọa người khác.
      Lim-0403Nhược Vân thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 51

      Edit + Beta: KẹoĐắng

      Người lớn chuyện, lúc này Diệp Ba Ni giậm chân chạy tới, cầm trong tay miếng trái cây được chẻ, “Mẹ, ăn!”

      Diệp Gia Dĩnh biết thằng bé đến chỗ lạ lẫm vẫn có chút khẩn trương, mặc dù cùng chơi đùa với mấy bạn , nhưng lúc nào cũng tìm lý do vòng tới đây, nhìn xem mẹ có còn ở đó hay . Diệp Gia Dĩnh nhận lấy miếng trái cây, ôn nhu vỗ vỗ Diệp Ba Ni an ủi “Ba Ni thực ngoan, chơi , sao cả, mẹ ngồi bên cạnh có thể thấy được con.”

      “Dạ.”

      Lúc này chạy có vẻ yên tâm, mãi cho đến khi Hạ Vũ về mới ôm cậu lại.

      Diệp Ba Ni dễ dàng cho người lạ ôm ấp.

      Cũng là Diệp Thừa Trạch từng giúp cậu đánh hai lần. lần là ba ba của An Tư Ý, lần là mẹ của Hạ Tiểu Kỳ, tuyệt đối là người nhà, cho nên nguyện ý để Diệp Thừa Trạch ôm. người nữa là Lý Hạo Nhiên, có tác dụng quan trọng trong lòng Diệp Ba Ni. là có thể giúp cậu nhanh chóng tiêu diệt đồ ăn cậu thích ăn nhưng lại nỡ bỏ, hai là có thể chụp ảnh cùng các bạn , còn có thể mang ra ngoài khoe khoang, cho nên cũng nguyện ý cho ôm. Những người khác thi được.

      Nhưng mà Hạ Vũ là người có năng lực rất mạnh, tại là lúc cần bồi dưỡng tình cảm cùng bảo bối Diệp Ba Ni, để có thể thuận lợi cho thời điểm quan trọng cậu gọi là ba ba, cho nên cực kỳ kiên nhẫn. Trước tiên động não thương lượng cùng Diệp Ba Ni, lấy đứa cháu Tiểu Mập Mạp làm mồi “Qua vài ngày chú liền mang Tiểu Kỳ đến chơi cùng cháu.”

      Diệp Ba Ni vẫn liên hệ Tiểu Mập Mạp cùng mẹ của Tiểu Mập Mạp cùng chỗ, bởi vậy đối với người bạn Hạ Tiểu Kỳ này vẫn cảm thấy cực kỳ hứng thú. Vác lưng súng đồ chơi của Hạ Tiểu Kỳ, dưới cánh tay mang theo con Mickey của Viện Viện, dùng giọng mềm dẻo cực kỳ ngắn gọn đưa ra điều kiện “Còn có Viện Viện.”

      Hạ Vũ nghĩ thầm ‘đây cũng phải là việc gì khó’ “Được, thành vấn đề.”

      Lúc này Diệp Ba Ni mới tình nguyện để cho Hạ Vũ ôm.

      Diệp Gia Dĩnh chuyện cùng bà nội Hạ quan hệ của mình cùng Hạ Vũ.

      Tới cùng giáo sư Ngô cũng là lớn tuổi sành đời, năng lực ứng đối mấy loại chuyện này rất mạnh, đúng lúc điều chỉnh tâm tình, tiếp tục có thái độ khinh thường đối với
      Diệp Gia Dĩnh, ngược lại khách khí đối đãi, khó hiểu bày tỏ xấu hổ, sau đó là truy vấn bọn họ cuối cùng là có chuyện gì xảy ra.

      số việc là thể khai , chuyện về Hạ Vũ, Diệp Gia Dĩnh vốn là muốn giao quyền giải thích cho . muốn giải thích với người trong nhà như thế nào giải thích như thế đó, chỉ cần chuyện chuốt rượu rồi có Diệp Ba Ni là được.

      Nhưng mà biết Hạ Vũ là vì sơ ý lơ là hay là vì quá bận nên ràng cùng người nhà, Diệp Gia Dĩnh cũng chỉ có thể tùy ý thay biên soạn.

      Đơn giản chút chuyện hai người qua lại. Vào mấy năm trước, ở hội từ thiện gặp Hạ Vũ, vừa thấy liền có hảo cảm với , sau đó liền có đoạn thời gian qua lại. Đáng tiếc bởi vì Hạ Vũ là người rất có cá tính thậm chí là có thái độ kiêu ngạo, mà cũng được người trong nhà chiều chuộng, vì lợi ích toàn cục mà nhân nhượng đón hùa theo ý bạn trai, cho nên qua bao lâu bởi vì tính cách hợp mà chia tay.

      Thời điểm phát bản thân có Diệp Ba Ni là lúc hai người chia tay, xét thấy điều kiện kinh tế của rất tốt, nuôi dưỡng đứa thành vấn đề, lại đành lòng để sinh mạng như thế biến mất, cho nên liền quyết định sinh đứa bé ra tự mình nuôi dưỡng. Vốn tính toán làm phiền Hạ Vũ cái gì, chỉ là bao lâu liền bị phát , lại biểu thích Diệp Ba Ni, suy xét đến cùng, cha con huyết thống tình thân thể cắt lìa, lại thêm mấy năm gặp, nên lấy thân phận bạn bè bình thường để ở chung. Cho nên mới đồng ý mang Diệp Ba Ni đến thăm người thân.

      Bà nội Hạ , “Lúc đó vì sao tìm Tiểu Vũ, có đứa , khẳng định Tiểu Vũ hồi tâm chuyển ý, lần nữa suy xét chuyện sống chung với ?”

      Diệp Gia Dĩnh ăn ngay “Khi đó chúng tôi mới vừa cãi nhau, tôi nhìn thấy ta cực kỳ chán ghét mình, nếu ta có hồi tâm chuyển ý tôi cũng muốn.”

      Lúc Hạ Vũ ôm Diệp Ba Ni qua chính là nghe được Diệp Gia Dĩnh mấy lời này với bà nội Hạ “Nhưng tôi cảm thấy cực kỳ may mắn lúc ấy làm ra quyết định chính xác, Ba Ni là đứa đáng nhất.”

      Hạ Vũ mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Diệp Gia Dĩnh “Mọi người cái gì?”

      Mặt Diệp Ba Ni chút thay đổi, “ khen ngợi Ba Ni.”

      Hạ Vũ phì cười “Con cũng nghe thấy?” Diệp Ba Ni lớn như vậy cần người khác ôm, nhưng ôm thân thể nhắn ấm áp liền nỡ buông ra. Lặng lẽ xoa bóp tay chân của Diệp Ba Ni, cảm thấy vẻ non nót xinh xắn làm cho trong lòng người nào đó đều tan thành nước.

      Bà nội Hạ lau mồ hôi, đây là chuyện gì?

      Diệp Gia Dĩnh cảm thấy đại tiểu thư nhà này đúng là biết diễn xuất, hai người ở nhà này, người là dì Mạc, người là dì Vương đều là ánh mắt gì? Có thể truyền tin tức thành như vậy. Vừa rồi hành vi của bọn họ là đáng xấu hổ, Diệp Gia Dĩnh có mang con trai lập tức rời khỏi là có tu dưỡng rất tốt rồi.

      khỏi đối với chuyện chịu , hại bà phải nén giận, trừng mắt nhìn Hạ Vũ “Đương nhiên là chuyện cùng tiểu thư Diệp. tại con đúng là lớn rồi, muốn từ miệng con hỏi vài câu cũng dễ dàng, chúng ta đành phải nghe người khác . là, thiếu chút nữa gây ra hiểu lầm.”

      Hạ Vũ kinh ngạc “Làm sao vậy?” Gần đây bận rộn nhiều việc, rảnh chuyện cùng với người lớn trong nhà. Thứ hai là cùng Diệp Gia Dĩnh qua lại thể với người khác, chuyện tình trước kia kiên quyết thể cho người khác biết, mà quan hệ tại của bọn họ cũng xác định, cùng với dự đoán của cực kỳ giống nhau. Hạ Vũ muốn làm cho thời gian gần đây nhanh chóng qua , sau đó lại nghĩ biện pháp cải tiến chút, bởi vậy liền ràng. ngờ còn có thể xuất hiểu lầm.

      Diệp Gia Dĩnh cười cười “Cũng có gì, chỉ là việc , giải thích ràng là tốt rồi.”

      Mới vừa rồi bị kêu ra ngoài, Hoàn Tư Nhã vẫn ngồi góc ngoài phòng khách, ở đàn piano đàn mấy bản nhạc vui vẻ tăng thêm khí. bên vểnh tai, bên giương mắt, mắt nhìn sáu đường tai nghe tám hướng. Nhìn thấy Hạ Vũ ôm Diệp Ba Ni đến ngồi bên cạnh Diệp Gia Dĩnh cũng theo sau lưng.

      Vì hành vi quá đột ngột, thuận tay rót ly trà, đến bên người bà nội Hạ quan tâm “Bà nội, trà của bà nguội rồi, con đổi ly trà nóng khác cho bà.” Đổi trà xong tự nhiên ngồi an vị bên cạnh chịu .

      ta vừa ngồi xuống, mọi người liền thể tiếp đề tài vừa rồi, cùng nhau trầm mặc. Bà nội Hạ cực kỳ buồn bực liếc Hoàng Tư Nhã cái, nhưng mà tự nhận có thể giải thích tâm tình của ta bây giờ, nhìn mấy ngày nay Hoàng Tư Nhã ân cần, cũng xấu hổ kiên quyết đuổi ta .

      Bên kia, Đỗ Cán Phân trợn mắt há hốc mồm, nghe xong hồi sau vẫn cam lòng, cứng rắn muốn tra hỏi tiếp, mở miệng hỏi Diệp Gia Dĩnh “Cái này cũng thể trách chúng tôi nhìn nhầm, theo tôi biết, công việc của diễn viên , mới đóng qua có hai bộ phim, cũng đều là vai phụ, có danh tiếng gì, nếu ai ở sau lưng giúp , làm sao có thể mua nổi đồ trang sức quý giá như vậy.”

      Bà nội Hạ cau mày “Cán Phân, con đừng luôn nhanh mồm nhanh miệng lung tung như vậy. Vừa rồi con đối với khách thất lễ, tại lại đây.”

      Đỗ Cán Ohân giả ngu, “Bà nội, con là lời , người cũng biết tính tình con thẳng thắn, nghĩ , trong lòng khó hiểu mới hỏi thôi.”

      Đầu óc Hạ Vũ rất nhanh, nghe xong vài câu mơ hồ đoán được đái khái bà nội bị chị dâu xúi giục, khinh thường người, đối với Diệp Gia Dĩnh thất lễ, lập tức : “Là mấy ngày nay con bận chuyện nên quên, giới thiệu ràng cùng bà nội, ấy là em của Diệp Thừa Trạch, công ty giải trí Thiên Hằng.”

      Công ty nhà họ Diệp chủ yếu về sản nghiệp giải trí, mà nhà họ Hạ lại làm bệnh viện y dược, có cùng xuất , hiểu biết lẫn nhau nhiều lắm. Nhưng công ty Thiên Hằng gần như nắm nửa giang sơn làng giải trí, điểm này khẳng định người nào cũng biết. Đỗ Cán Phân vừa nghe mấy lời của Hạ Vũ, nhất thời câm miệng, trong lòng bà nội Hạ cũng giật mình, nhướng mắt nhìn Diệp Ba Ni mở to đôi mắt đen lúng liếng nghe mọi người chuyện, trong lòng bà càng thêm thích vài phần. Mẹ của đứa là đại tiểu thư có danh dự tự nhiên so với tình nhân bí mật được bao dưỡng tốt hơn rất nhiều.

      Hoàng Tư Nhã chợt xen mồm “Gia Dĩnh, cậu cũng giấu giếm kín, chúng ta quen biết lâu như vậy mà tôi cũng biết cậu có con trai đáng như vậy.”

      Diệp Gia Dĩnh nhàn nhạt liếc mắt nhìn ta cái “Ba Ni vẫn là đứa con nít, tôi hy vọng có quá nhiều người quấy rầy đến thằng bé, cho nên ngoai trừ người thân cùng bạn bè thân thiết, tôi giới thiệu thằng bé với người dư thừa.”

      Sắc mặt Hoàng Tư Nhã khẽ biến “Ài, cậu liền có thói kiêu ngạo như vậy, ra cần thiết, nếu sớm biết cậu mang đứa vất vả như vậy, năm trước, thời điển cậu phá sản, mấy bạnbè bằng hữu nhất định giúp cậu.”

      Bà nội Hạ cùng Đỗ Cán Phân nhìn nhau, nghĩ tới tình lại phức tạp như vậy. Vừa rồi Đỗ Cán Phân mới bị đả kích, bây giờ bả vai lại nhô lên chút.

      Nháy mắt Hạ Vũ ôm Diệp Ba Ni tránh ra. Đỗ Cán Phân cùng Hoàng Tư Nhã vậy mà lại ở trước mặt con trai lung tung. Tuy Diệp Ba Ni nghe hiểu, nhưng có thể cảm giác được khí khác thường, là nhằm vào mẹ của cậu. Ngồi trong lòng Hạ Vũ, thân thể ràng là căng thẳng ít.

      Hạ Vũ giận tái mặt “Tiểu thư Hoàng, dù là khách nhưng cũng xin chú ý lễ phép chút, cần ở trước mặt trẻ con lung tung.”

      Diệp Gia Dĩnh tiếp nhận Diệp Ba Ni trong tay Hạ Vũ, ôm vào trong ngực lay cái, nhàng bâng quơ cười “ có gì, tiểu thư Hoàng nghe tin vỉa hè, nghe được nhiều điểm khoa trương, nghĩ cũng tin, Quả tôi đem tất cả cổ phần chuyển cho trai, này cũng có biện pháp, Diệp Gia Dĩnh ‘nhún nhún vai’. Mỗi người hiểu chuyện khác nhau, tôi đối với việc kinh doanh buôn bán thích hợp. Còn bằng tất cả giao cho trai quản lý, tôi thanh thản làm chuyện tôi muốn làm, còn chăm sóc tốt hơn cho Ba Ni.” Nhìn Đỗ Cán Phân, “Tôi cầu cao, tiền bạc trong tay đủ nuôi Ba Ni là được, ngẫu nhiên mua ít trang sức là đủ.”

      xong nhàng vuốt ve sau lưng Diệp Ba Ni, lấy tuổi của thằng bé là nghe hiểu bọn họ cái gì, nhưng cậu có thể cảm thấy Diệp Gia Dĩnh chuyện cực kỳ thoải mái, vì thế cũng theo trầm tĩnh lại, tựa vào người mẹ mình, quay đầu nhìn Hạ Vũ “Tiểu Mập Mạp cùng Viện Viện.” Ý tứ chính là cho chú ôm, chú cũng đừng quên việc đạp ứng cậu.

      Hạ Vũ xoa bóp tay của cậu “Yên tâm .”

      Diệp Gia Dĩnh cười như cười nhìn Hoàng Tư Nhã, cho tới bây giờ ta cũng phải là người đáng , hôm nay Hoàng Tư Nhã lại vội vàng phá hủy , còn tại thời điểm mang con trai đến thăm người thân, là tìm đánh. Bỗng nhiên cảm nhận được cảm giác đánh nhau của Ba Ni khi đó, khẽ cười, với Hoàng Tư Nhã “Tiểu thư Hoàng, cám ơn , tấm lòng muốn giúp đỡ của tôi nhận, nhưng mà tạm thời cần dùng đến.”

      Trực giác của Hoàng Tư Nhã là mình tìm tới phiền phức, Diệp Gia Dĩnh tại cùng cái người trước kia quen thuộc giống nhau. Nếu là trước kia, dựa vào tính tình của tiểu thư Diệp, bị vạch mặt kéo ra khuyết điểm liền lập tức lật bàn rời phải kiên nhẫn mỉm cười như thế này, cảnh giác đáp “ cần khách sáo.”

      Diệp Gia Dĩnh đề cao giọng chút “Đúng rồi, bỗng nhiên tôi nhớ tới, sau lần hai chúng ta cùng HongKong mua sắm sau đó lại về Macao chơi vòng, phí tổn đều là tôi lo, nửa chi tiêu của cũng là mấy vạn đồng, nếu có lòng liền trả cho tôi khoản tiền này . Còn có lần cùng tôi du lịch châu Úc, hình như tiền vé máy bay, khách sạn, ăn uống, chơi... đều là do tôi thanh toán, aiz....nhớ , hồi đầu điều quét thẻ ngân hàng, thuận tiện liền trả lại toàn bộ cho tôi .”

      Mặt Hoàng Tư Nhã biến đỏ, sau đó tái mét, cảm giác muốn đào cái hang chui xuống cũng có “......” Làm cho tất cả mọi người đều biết, đặc biệt là giáo sư Ngô vẫn cho là thục nữ cũng dùng ánh mắt quái dị nhìn .

      Hoàng Tư Nhã cười gượng hai tiếng “Cậu nhớ nhầm rồi, tôi.....” Muốn kia đều là tự bản thân Diệp Gia Dĩnh tự nguyện, nhưng mà biết mình mua ít đồ, đặc biệt là vé máy bay cùng khách sạn đều có ghi lại, căn bản là trốn được. Tên đăng ký ở đó, thanh toán tiền quả là thẻ của người khác, điều tra ra, cắn răng “Cậu xem trí nhớ của tôi, cậu tôi cũng quên luôn rồi.”

      Diệp Gia Dĩnh khinh thường nhìn ta, “Tôi đó thôi, như thế nào mỗi lần cùng tôi đều là người trả tiền, xong tiếng cũng , ra là trí nhớ tốt, quên.”
      Lim-0403Nhược Vân thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :