1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

NHẶT TỔNG TÀI SINH BÁNH BAO - Bộ Khoái A [ HOÀN - 102c ]

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 74
      Edit+Beta: Minh Miu

      Ngày hôm nay, mọi người cho rằng ở bên trong là “công viên thành phố”, Đại Tráng cùng An Trình lái xe dò xét bốn phía, Đại Tráng lái xe, An Trình tay cầm kính viễn vọng, nhìn chút nghĩ chút, lại đánh dấu, lại cùng Đại Tráng thương lượng trong chốc lát.

      “Sơn trang săn bắn này của chúng ta dùng săn làm chủ đạo, người đến chơi nhất định đều biết, cho nên, hướng dẫn viên sắn bắn là phải có, hơn nữa cương vị hướng dẫn viên săn bắn phải có kinh nghiệm, phương pháp thao tác quen thuộc, hướng dẫn viên săn bắn nghiêm chỉnh huấn luyện có thể khiến cho khách hàng an tâm, thứ hai cũng an toàn. Nếu , vạn nhất đến lúc xuất biến cố, hướng dẫn viên săn bắn có kinh nghiệm chiếu cố và an trí khách hàng tốt mà dẫn đến cố phát sinh, bảng hiệu của chúng ta bị hủy.

      Đại Tráng thận trọng gật đầu, : “Đó là phải đấy, hướng dẫn viên săn bắn phải đích thân phỏng vấn, tuyển chọn từng người, phải là người cẩn trọng can đảm, có năng lực nghiệp vụ, còn phải là người tâm có trách nhiệm mới cần, cái này em yên tâm .”

      An Trình lắc đầu, : “Chỉ là như thế này còn chưa đủ. Em có đề nghị, khu vực săn bắn được loạn xà ngầu, cái gì đều như ong vỡ tổ. Tốt nhất phân cấp phân khu, động vật săn bắn cỡ dịu dàng ngoan ngoãn ví dụ như con thỏ, dê rừng tại khu , loài chim bay ở khu khác, dùng lưới bao lại, khiến chúng nó bay ra ngoài được, mới dễ dàng săn bắn, chính là khu hai, chủ yếu dùng gà rừng, bồ câu còn có số loài chim khác làm chủ.”

      Đại Tráng con mắt sáng ngời, : “Đúng, động vật lớn chút để ở khu ba, ví dụ như hươu lùn, lợn hương, lộc, cầy hương các loại. Loại động vật hung dữ chút đặt ở khu bốn, chẳng qua, bên trong còn quy hoạch, động vật hoang dã thể săn giết, chúng ta có thể dành cho công nhân chăn nuôi động vật, đoán chứng cũng quá hung mãnh.”

      An Trình : “Đúng, trước lên kế hoạch. Em cảm thấy, nếu chia phân chia khu, còn có thể làm khu sơ cấp, hoặc gọi là quán cung tiễn. Chuyên môn dành cho những tân thủ làm nơi luyện tập, đợi bọn họ thuần thục, lại để cho bọn họ vào khu cùng khu hai thử tay nghề. Đến mấy lần, có thể quen thuộc luyện tập thao tác cung tiễn, có thể trực tiếp vào khu ba, như vậy, hướng dẫn viên săn bắn cũng quản lý tốt hơn, dễ dàng gặp chuyện may.”

      Đại Tráng đối với An Trình giơ ngón tay cái, : “Vợ em thông minh, nghĩ cái gì cũng đều chu toàn như vậy.”

      An Trình khóe môi nhếch lên, : “Đó là phải a, tại biết tiểu tử vận khí tốt bao nhiêu chưa. Ai, còn gì nữa , em còn chưa xong, chúng ta còn có thể làm công viên câu cá, ngay bên cạnh hồ nhân tạo, vận nhất cả nhà đến chơi, người trẻ tuổi săn, người già chạy được, có thể câu cá, người nhà đều có chuyện làm.”

      Đại Tráng cũng tích cực động não, : “Đúng vậy, đúng vậy, vậy bọn họ câu được cá, săn thỏ con, còn phải có chỗ chế biến cái kia, cho nên, nhà hàng là phải có, mặt khác, lại dựng loạt bàn nướng, cho bọn họ thuê, lại để cho chính bọn họ nướng, cũng có thể để cho nhà hàng thay họ nướng, thu phí chế biến. Đến sơn trang săn bắn của chúng ta chút, vừa chơi, vừa ăn, lại thả lỏng, ngày hôm nay trôi qua coi như tệ.”An Trình : “Đúng, ngoài ra, còn phải cân nhắc chỗ ở. nghĩ xem, người nhà buổi tối nướng món ăn dân dã, chơi mệt mỏi hoặc là uống rượu muốn lai xe muốn ở lại, có vài người lại ở quen lều vải, chúng ta cung cấp cho khách hàng chỗ ở. cần quá xa hoa, liền xây dựng nhà gỗ , trang trí đơn giản, mới phù hợp với mục đích sơn trang săn bắn dã thú của chúng ta.”

      Đại Tráng đồng ý : “Cũng có thể cung cấp thuê lều vải, dẫn bọn họ khu rừng trống trãi an toàn đóng quân dã ngoại tập thể, phái nhân viên công tác của chúng ta trông coi, an toàn có đảm bảo.”

      “Ừm,“ An Trình nghĩ nghĩ, còn : “Vậy trước tiên cứ như vậy. Kì , em cảm thấy được còn có thể xây dựng khu suối nước nóng, săn bắn, nướng đồ ăn, cả người toàn vị khói, buổi tối ở lại có chuyện gì, ngâm suối nước nóng xóa bỏ mệt mỏi là lựa chọn tệ. Về sau lại nhìn lại, muốn hay xây ít phòng karaok phòng khiêu vũ các loại. Đến sơn trang săn bắn chơi phần nhiều là người trẻ tuổi, tinh lực dồi dào, năng lực tiêu phí cũng có, hạng mục giải trí thích hợp thêm nhiều chút. ?”

      , An Trình lại có ý kiến, hưng phấn : “ có. Chúng ta còn có thể tạo mánh lới. Lệ Giang phải được Trung Quốc xưng là nơi phát sinh diễm ngộ tốt nhất sao? Chúng ta tại đây cũng đồng dạng có núi có hồ, có chơi có ăn, còn có thể hợp tác nam nữ, va chạm ra lửa tình. Có thể đánh khẩu hiệu ra ngoài, Lệ Giang quá xa, xe lửa máy bay quá mệt mỏi, diễm ngộ bên này tuyệt đẹp, hấp dẫn những nam nữ thanh niên đến tổ chức thân cận tập thể.”

      Đại Tráng cao hứng đem An Trình ôm vào ngực hôn cái vang dội, : “Đến chỗ nào tìm được người thông minh cơ trí như vợ của chứ. Anhvừa nghe em như thế, ý tưởng, đều cảm thấy thần tài hướng vẫy tay.”

      Vợ chồng son đem hết thảy đều thương lượng chắc chắn rồi, Đại Tráng theo thứ tự làm theo, ngày hôm sau lại gặp nhân viên thiết kế, nhân viên công trình thương lượng áp dụng chi tiết, lúc này bắt đầu rành mạch ràng liền vội vàng khởi công.

      Các loại giấy phép buôn bán của sơn trang săn bắn rất nhanh liền xin xong, Đại Tráng là người đại diện pháp nhân, chiếm 50% cổ phần công ty, An Trình cũng là cổ đông, cũng chiếm 50% cổ phần công ty, tính toán là tài sản chung của vợ chồng.

      Chính là dựa theo quy mô quy hoạch sơn trang săn bắn, vốn chỉ là nghĩ đến làm tạm, miễn cho đất trống lãng phí mấy trăm vạn xây dựng tài chính khẳng định đủ, An Trình suy nghĩ phải đâu kéo khoản vay, hoặc là cầu cha hoặc ba Phó hỗ trợ chút, giải quyết vấn đề tài chính này.

      Còn có việc gấp nữa, Phó Tu Nhiên muốn xuất viện, trong lúc cấp bách, An Trình cùng Đại Tráng còn phải bớt giờ đem trong nhà dọn dẹp chút, nghênh đón hai người cha trở về.

      Chỉ là, nghĩ tới, hai người cha trở về chuyện thứ nhất, là phải đem hai vợ chồng son đuổi .

      thể nào, con cùng Đại Tráng còn muốn hiếu kính hai người, như thế nào muốn tách ra?” An Trình đau thương nhìn hai người cha.

      Phó Tu Nhiên buông thỏng mắt mở miệng, bộ mặc cho vợ làm chủ, Chu Nguyên Dịch lời nhàng : “Cha cũng muốn. Chẳng qua, cái phòng này cũ rồi bốn người đàn ông ở, là hơi chen chúc, còn có, hai đứa buổi tối động tĩnh kia, sàn nhà xoẹt zoẹt ~ xoẹt zoẹt ~ rung động, làm cho hai chúng ta cũng chịu được, chúng ta là người lớn tuổi, có chút thần kinh suy nhược, cái này...Tóm lại, vẫn là tách ra ở tốt hơn. Chúng ta thường xuyên thăm hai đứa cùng Bảo Bảo, đương nhiên, hai đứa cũng có thể thường xuyên sang đây thăm chúng ta.”An Trình quay đầu trừng Đại Tráng, “Trách “. Đều do thằng này hỏa vượng, buổi tối hôm qua làm hai lần, thời gian còn lâu, hai lần cộng lại có hai giờ, xem đem hai người cha đều nhao nhao, khiến cho tại phải cuốn gói rời .

      Đại Tráng nhận tội thái độ tốt lành, lập tức : “ lần sau nhất định chú ý.” Muốn tiết chế sinh hoạt tình dục là thể nào, đành phải tốn công sức hạ thấp thanh, được, chính là sàn nhà tầng hai có thảm, tường treo đầy thảm treo tường các loại, nên ảnh hưởng cái gì à nha. Đại Tráng nghĩ thầm.

      Chu Nguyên Dịch khoát khoát tay, : “Cái này có gì nên trách. riêng gì hai đứa, chúng tôi cũng cần có chút gian riêng tư. Cứ như vậy , hai đứa chuyển ra ngoài, phòng ở ta cũng chuẩn bị xong cho hai đứa rồi, lúc An Trình còn chưa sinh Bảo Bảo liền mua rồi, tại sửa xong, cũng mở khí hơn mấy tháng rồi, đối với thân thể có hại, chính là Bảo Bảo ở cũng thành vấn đề.”

      Chu Nguyên Dịch nhìn Đại Tráng cười, : “Nhớ lần kia Đại Tráng còn hỏi ta muốn 100 triệu, ta cho, nhưng là cho tiền mặt. Phòng này tuy tới 100 triệu, cũng là vài ngàn vạn, chính là bổ sung lễ vật tân hôn cho hai đứa, xem như chút tâm ý của ta và ba Phó.”Đại Tráng lập tức sợ hãi, : “Con vẫn là giỡn đấy. Nhiều tiền như vậy, nghĩ đến phòng ở khẳng định tốt, ở thoải mái, vẫn là hai cha đến ở, con cùng An Trình ở chỗ này.”

      Phó Tu Nhiên lúc này mới mở miệng, : “Chúng ta già rồi, ngược lại là thích căn phòng lạc hậu này, hai đứa người trẻ tuổi liền ở nơi mới, có tiền hay , cũng đừng quá khách sáo, mọi người người nhà, làm gì quá so đo. Ta cũng chỉ có đứa con trai là An Trình, để cho hai đứa hưởng thụ, cho ai đây?”

      Sau đó, Chu Nguyên Dịch còn cho hai người An Trình và Đại Tráng biết, Phó Tu Nhiên quyết định, đem toàn bộ sản nghiệp Phó gia tại H quốc bán ra, cầm nửa an trí những người còn lại của Phó gia, còn lại nửa Phó Tu Nhiên sở hữu tất cả, muốn đầu nhập vào Happy World và sơn trang săn bắn mới xây, nếu đầu tư Happy World, đầu nhập 1 tỷ, chiếm 25% cổ phần công ty, còn sơn trang săn bắn, dự định đầu nhập 500 triệu, xem cổ phần công ty như thế nào rồi .

      An Trình mừng đến đụng bả vai Đại Tráng phát, : “Cái này cần vay nữa.”

      Đại Tráng nhìn vị ba vợ đại nhân này, phóng khoáng : “Ba Phó, ngài quăng nhiều tiền như vậy, 70-80% cổ phần công ty cũng được, chính ngài , chiếm bao nhiêu cũng có thể.”

      Phó Tu Nhiên cười nhạt tiếng, : “Vậy 30%.”

      Đại Tráng quá sợ hãi : “Như vậy sao được? Con cùng An Trình đều có quăng tiền vào, tại điều hành ở bên trong đều là ngân hàng cho vay, ngài quăng 500 triệu, mới chiếm 30% cổ phần công ty, cũng quá thua lỗ.”

      Phó Tu Nhiên : “Cái này cũng quá đáng chính là ý kiến này. Bao nhiêu cũng sao cả, có tấm lòng là được. Ta năm nay 52 rồi, cũng sống nhiều năm nữa, tương lai cũng đều là của hai đứa.”

      Chu Nguyên Dịch cũng : “Đúng vậy, Đại Tráng, quyết định như vậy .”

      An Trình đẩy Đại Tráng cái, : “Người nhà hai nhà, ý tốt của ba Phó, chúng ta liền an tâm nhận , vừa vặn sơn trang cũng cần tài chính, cái này cần vay ngân hàng nữa, tốn ít tiền lãi.”

      Được rồi, thịnh tình thể chối từ, chỉ có điều, Đại Tráng đúng là cảm thấy có chút sợ hãi rồi, cái này... chiếm của người ta bao nhiêu tiện nghi à.

      Cảm giác trèo lên chức cao này...

      Vợ chồng son dọn nhà, tiến vào khu biệt thự dân cư giá cao nhất trong biệt thự, phòng ở tốt, hoàn cảnh tốt, cái gì cũng tốt.

      Chu Nguyên Dịch tặng phòng ở, Phó Tu Nhiên liền tặng cho hai vợ chồng son hai chiếc xe sang trọng, chiếc xe đua Ferrari, bên trong xe có thể nghỉ ngơi vui đùa, chiếc xe Benz, lái xe làm tương đối chính thức. Nghĩ đến rất chu đáo.

      đúng là...Thoáng cái cái gì cũng có rồi.

      Hai người cha của An Trình đều là người siêu cấp có tiền, Đại Tráng theo hưởng phúc rồi.

      Mọi người thường thường trêu chọc những người đàn ông cưới được vợ tốt, thiếu phấn đấu 20 năm, sớm tiến vào xã hội. tại, Đại Tráng cũng là người đàn ông may mắn như vậy, nhưng là, như thế nào cũng chẳng cảm thấy được hạnh phúc nữa.

      đúng là được tiện nghi mà còn khoe mẽ, Đại Tráng tự giễu nghĩ.

      Thích người, hy vọng đem toàn bộ thứ tốt nhất thế giới nâng tới cho người ấy đó đều là tâm nguyện cùng kiêu ngạo của tất cả mỗi người đàn ông, mà bây giờ, hết thẩy đều có, phòng ở, xe, rất nhiều rất nhiều tiền. Chỉ là, những thứ tốt này, Đại Tráng cách nào vỗ ngực tự hào : “Vợ, đây đều là lợi nhuận ông xã kiếm được, cầm lấy tùy tiện tiêu xài, muốn mua cái gì mua cái đó.”

      Chỉ có điều, Đại Tráng là loại người có tâm khoan dung rộng lượng, ngẫm lại liền nghĩ thông suốt, tại thơm lây, còn phải tương lai hồi báo bọn họ sao? Đợi sơn trang săn bắn làm lên, có lợi nhuận, cũng mua cho hai người cha của An Trình căn biệt thự riêng để ở. Bọn họ , bọn họ chỉ có mình An Trình là con trai, cho nên, xem con rể giống như con trai. Vậy Đại Tráng mình đây cũng giống như vậy, liền xem cha của An Trình trở thành cha của mình mà hiếu kính chứ sao.

      Nhưng, có người liền thể nhìn phụ từ tử hiếu như vậy, cục diện cả nhà vui vẻ hòa thuận, càng muốn làm rối loạn lên.

      Phó Tu Nhiên muốn về nước xử lý tình bên Phó gia chút, Chu Nguyên Dịch lo lắng mình , liền theo chân trở về, công chuyện của công ty đều giao cho An Trình, xí nghiệp Chu thị ở trong nước ngược lại là cũng quen loại hoàng đế nam tuần này, thái tử giám sát toàn cục, hết thảy đều là đâu vào đấy.

      Thẳng đến, vị tự xưng mình mới là chính tông thái tự gia tới MA.

    2. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 75
      Edit+Beta: Minh Miu

      Lúc ba ở, An Trình ở công ty liền đặc biệt bận, công việc đều đặt ở người cậu, loay hoay dứt, ăn cơm trưa đều giống như chiến tranh, chỉ có điều, mặc dù là như vậy, An Trình cũng quên gọi điện thoại cho bảo mẫu ở trong nhà mang đến cho Bảo Bảo, vốn là Bảo Bảo cũng chuyện chảy nước miếng trao đổi trong chốc lát, điệu đặc biệt hòa ái, dường như mang theo vui vẻ: “Bảo Bảo, con ở nhà làm gì đó?Ah, ăn cơm à, đều ăn cái gì à? Có nhớ cha hay ?...” Cho dù Bảo Bảo chỉ biết nha nha ô ô, An Trình nghe được chút thanh, tưởng tượng bộ dáng dễ thương của Bảo Bảo, cũng cảm thấy mỹ mãn.

      Rồi sau đó, lại hỏi bảo mẫu tình hình ở nhà hôm nay của Bảo Bảo: “...Bảo Bảo uống bao nhiêu sữa? Hơn hai trăm? Ah, vậy cũng tệ lắm... Còn ăn hết quả táo cùng súp khoai tây? Đúng, nếm chút mật ong, vị rất tốt, Bảo Bảo thích ăn...Lần sau còn có thể ăn thêm chút salad tương...Được rồi, vẫn là thêm salad tương, vạn nhất ăn rồi tiêu chảy...Đúng rồi, Bảo Bảo hôm nay kéo bánh thế nào...”

      Bên kia bảo mẫu bị chủ nhà hỏi mặt đều sắp xanh rồi: Ai đàn ông mang đứa ? Vị Chu tiên sinh này quả thực so với phụ nữa còn thận trọng hơn, mỗi ngày uống bao nhiêu sữa, ăn hết cái gì, Bảo Bảo mấy giờ ngủ, thậm chí đại tiện đều muốn bà ghi chép từng cái, cẩn thận quan sát, thậm chí phải quan sát phân và nước tiểu của Bảo Bảo, hình cục còn có thể, nếu là hình trứng hoa nhất định phải lập tức báo cáo, mang Bảo Bảo bệnh viện... Nếu phải tiền công cao, so với nhà khác cao gấp hai, bà còn dám nhận việc này, cũng quá cẩn thận trách nhiệm quá trọng đại rồi.

      An Trình gọi điện cho bảo mẫu xong, lại gọi điện cho Đại Tráng: “Ăn cơm trưa chưa?”

      “Ăn rồi, vợ còn em?”

      ăn. ăn cơm xong, như thế nào biết gọi điện thoại cho Bảo Bảo hỏi chút?”

      Đại Tráng dở khóc dở cười : “Bảo Bảo lại biết chuyện. gọi điện thoại còn phải chỉ có thể chuyện với bảo mẫu. có gì hay để với bà.”

      An Trình bất mãn : “Quan tâm chút được sao? Gọi điện thoại cho dù thể cùng Bảo Bảo chuyện, Bảo Bảo có thể nghe được thanh của , nghe thấy nó rất vui mừng, còn có thể ah ah ah kêu to vài tiếng nữa. gọi điện thoại là vấn đề thái độ, ...Hừ, trong lòng có Bảo Bảo.”

      Đại Tráng kêu oan : “Chỗ nào như thế? Tim của chia làm trái phải, tim bên trái là của vợ em, tim bên trái là của Bảo Bảo, ngay của bản thân cũng có chỗ đặt nữa.”

      An Trình hừ tiếng, có điều là tỏ vẻ đối với cục thịt này bày tỏ rất vừa lòng.

      Đại Tráng lại đánh bài cảm tình, tội nghiệp : “Vợ, hôm nay sắp bận chết rồi, giữa trưa gặm hai miếng bích quy, cơm cũng kịp ăn.”

      Sơn trang săn thú trong thời gian xây dựng, mặc dù trong nước cũng có vài sơn trang nổi tiếng, nhưng đều nằm cách xa thành phố, thêm vào đó bản thân gần núi, kề sông, tài nguyên động vật hoang dã phong phú, việc xây dựng cần tốn quá nhìu tâm sức. Bởi vì chỉ cần mô hình xây dựng dựa vào tình tình thực tế của vùng đất đủ hoành tráng rồi, nhưng đối với Đại Tráng, điều này có liên quan chặt chẽ với mở ra các khu rừng nhân tạo, cảnh quang nhân tạo giữa thành phố lớn với xi măng cốt thép, cũng giống như xây dựng võ đường trong vỏ ốc, còn phải xây sao cho giống. Nếu chỉ dựa vị trí độc lập và thiết kế khéo léo vãn đủ,vấn đề thi công và thậm chí nhưng điểm chi tiết nhặt khác đều cần con người thực . Vậy mà trách nhiệm quan trọng này lại đặt vai của Đại Tráng. thời gian này quả bận đến nỗi ngủ cũng dám nhắm mắt lại, chỉ có thể dùng từ để miêu tả: chạy đua với thời gian.Chỉ có điều, vợ đại nhân phân phó, dù có bận rộn cỡ nào cũng phải dành ra thời gian quan tâm đến Bảo Bảo, Đại Tráng vội : “Được được được, lập tức gọi.”

      Bên này, điện thoại trong nhà lại vang lên, bảo mẫu nhận điện thoại nghe xong, lần này là vị nam chính khác, Điền tiên sinh, nếu so sánh người dễ gạt gẫm cũng rất dễ chuyện, bảo mẫu liền cười : “Điền tiên sinh, Chu tiên sinh mới tắt máy xong, ngài lại gọi điện tới nữa.”

      Đại Tráng cười : “Dì Hứa, Bảo Bảo đâu?”

      Dì Hứa : “Bảo Bảo ở bên kia chơi, ách...bằng , tôi đem Bảo Bảo ôm qua, lại để cho nó nghe thanh của ngài chút.”

      Đại Tráng : “Được.”

      Trong chốc lát trong điện thoại cũng có động tĩnh, Đại Tráng khỏi cao giọng : “Dì Hứa, dì Hứa...”

      Trong loa truyền đến tiếng cười “HAAA”, Đại Tráng nghe thấy tiếng kia, liền vui vẻ đến tim đều nhảy lên, : “Là Bảo Bảo sao? Ta là ba à, con nghe hiểu ? Mau trả lời tiếng. Con liền ah tiếng.”

      Cả buổi, đều có thanh , trong chốc lát bỗng nhiên truyền đến hồi thanh “bẹp bẹp”, Đại Tráng nghi hoặc, này là ai vừa ăn thứ gì? Chẳng lẽ là Bảo Bảo?

      Liền nghe được thanh bối rối của dì Hứa: “Ai nha, Bảo Bảo, điện thoại thể ăn nha. Điện thoại bẩn bẩn, thiệt nhiều vi khuẩn...”

      Lại trong trong lát, thanh dì Hứa truyền đến, : “Điền tiên sinh, Bảo Bảo vừa rồi đem loa đem làm đồ ăn mà gặm, đứa này mới dài răng, thứ gì cũng mới lạ, đều muốn đặt ở trong miệng nếm thử...” bên trong lòng oán trách, Điền tiên sinh này cũng trêu chọc đứa , Chu tiên sinh người ta mỗi lần gọi điện thoại, Bảo Bảo đều là rất vui vẻ mà “Ồ?” “Ah” “Ah”, tựa hồ chuyện rất vui vẻ, đến Điền tiên sinh này, liền nhàm chán đến ngặm điện thoại.

      Đại Tráng cũng muốn nghe thanh của Bảo Bảo, phiền muộn hận thể xuyên qua điện thoại gãi cái cằm béo béo kia, tại sao mỗi lần cùng cha chuyện liền tốt lắm, đổi thành ba có thanh còn gặm điện thoại, tiểu tử này, tức chết lão phu rồi.
      Hôm nay ngược lại là thuận lợi, An Trình bận việc đến xế chiều hơn sáu giờ, xem chừng hôm nay có thể về sớm chút, liền nhận được điện thoại của Đại Tráng, giống như tâm linh tương thông, : “Ai, hôm nay dễ có thể tan tầm sớm lần, dễ dàng. Vợ, tới đón em có được ?”

      An Trình đương nhiên được, liền lại ngồi trong văn phòng lát, đợi đến lúc điện thoại di động tên của Đại Tráng vang lên tiếng, mới mang theo bao công văn bước về phía thang máy. Đây là ám hiệu giữa hai người bọn họ, điện thoại vang lên tiếng liền tắt máy, Đại Tráng đến bãi đỗ xe dưới lầu, An Trình trực tiếp qua là được, miễn cho chuyện riêng của hai người khiến cho bọn thuộc hạ đồng trong văn phòng biết được nhiều chuyện.

      nghĩ tới, lại gặp người, khiến An Trình hận thể đứng nghiêm quay người trở về.

      Tạ Đạt Mẫn!Tạ Đạt Mẫn vài bước qua, dừng trước mặt An Trình biểu thị kiên nhẫn, : “An Trình, đến.”

      An Trình thể làm gì : “ phải về nước sao? Tại sao lại đến nữa?”

      Tạ Đạt Mẫn thâm tình chân thành nhìn An Trình, : “An Trình, rất nhớ em. Cũng rất hoài niệm quãng thời gian trước đây chúng ta ở bên nhau, đẹp như vậy. An Trình, ...”

      An Trình ý đồ lách qua , : “Đạt Mẫn, tôi nghĩ tôi rất ràng, chuyện qua liền cho qua . Chúng ta vẫn có thể làm bạn bè, nếu như có thể bình tâm tĩnh khí mà chuyện.”

      Tạ Đạt Mẫn thần sắc ảm đạm, lại vẫn kiên trì : “Vậy hãy để cho chúng ta làm lại lần nữa, được ?”

      An Trình nhìn chung quang chút người, cộng trêm tại building này có cài đặt cameras, xem như cái góc chết, : “Đạt Mẫn, nếu như rời khỏi, ở trong lòng tôi còn có thể có chút ấn tượng tốt, có lẽ cũng coi là ánh trăng sáng của mối tình đầu tiên, tiếp tục dây dưa, liền biến thành ruồi nhặng, chính suy nghĩ chút, muốn hay như vậy.”

      Tạ Đạt Mẫn thống khổ nhìn An Trình, : “ có chỗ nào bằng nó? Hết lần này tới lần khác em bây giờ vẫn còn đối với tên bán thịt heo khăng khăng mực.”

      An Trình ngạc nhiên giây, lập tức ở bên trong cổ họng cười tiếng, : “ nếu như tìm chỗ cân đối tâm lý cũng được thôi. Đúng, ấy bằng , chỉ có điều, mắt của tôi nhìn , chính là thích người dạng như thế, bán thịt heo cũng chê. điều kiện tốt, ánh mắt tốt, mặt khác tìm người xứng với , đừng cứ mãi đến dây dưa tôi, được ?”

      Tạ Đạt Mẫn thống khổ hận thể đấm ngực như đại tinh tinh Châu Phi, nhưng vẫn chặn đường An Trình, An Trình bị phiền vô cùng, vừa vặn điện thoại trong túi áo vang lên tiếng, đoán chừng là Đại Tráng đợi trong chốc lát vẫn thấy vợ xuống bãi đậu xe liền thúc dục.

      An Trình nhíu mày, : “Tránh ra, đừng làm đến quá khó nhìn.”

      Tạ Đạt Mẫn lại còn : “An Trình, cảm thấy khoảng thời gian sau khi em mất tích này nhất định là phạm vào hồ đồ, đối với em thay đổi, nhưng, biết sai rồi, cũng tin so ra kém với cái tên bán thịt heo kia.”

      An Trình kiên nhẫn : “Bỏ . Đừng luôn mồm bán thịt heo, trong ánh mắt chỉ thấy bán thịt heo, người ta tại cũng là người làm kinh doanh rồi, đừng mắt chó nhìn người thấp...”

      Sau lưng lại truyền đến tiếng cười, : “Vâng, Đại Tráng kia tại bán thịt heo nữa, đổi nghề bán thịt rồi, ha ha ha. An Trình, ánh mắt của mày cũng kém, người như vậy cũng xem như bảo vật.”

      Nghe được thanh này, An Trình ánh mắt ngưng tụ, lập tức quay người, nhìn Chu An Bằng thân đồ vét màu xám thủ công giá cao tới.

      ...” An Trình nhìn nhìn lại Tạ Đạt Mẫn, : “Hai người cùng hay sao?”

      Chu An Bằng nhún nhún vai, : “ máy bay gặp phải, tao mới chẳng muốn phản ứng những người biến thái thích nam nhân này. Nếu phải cha bất công, tao cũng thể chuyến này?”

      xong, Chu An Bằng con mắt chuyển màu, nhìn chằm chằm vào An Trình hung hăng : “Chu An Trình, nghe mày sau khi quen người bán thịt heo kia, cha rót cho tiền phát triển, dụ dỗ cha mua cho mày phòng ở mua xe xịn còn tính, còn mua cho người đàn ông của mày. Đclmm. Ngược lại là đối với người con trai chính thức lại hờ hững.”

      An Trình cười lạnh tiền, : “ còn biết xấu hổ . Tháng trước xe của hư mất, đưa cho cha danh sách phí sửa chữa chính là 1000 vạn. Đủ mua mấy chiếc xe tốt rồi.”

      Chu An Bằng tức giận : “Vậy có biện pháp nào. Cha để cho tao mua xe mới, xe xấu thể sửa sao? Phí sửa chữa đắt, là người sửa xe làm thịt. Ngược lại là mày trước , mày là thứ con riêng, đồ đê tiện lên được mặt bàn, thưởng cho mày chén cơm cũng tệ rồi, còn sai người hại chân, làm hại cha thích tao, phái mày đến thành phố MA hưởng phúc, còn tao đâu, liền ở trong nước suốt ngày bị mấy lão ban giám đốc giám sát. Cha trả tiền cho mày mua phòng ốc, biệt thự hơn bốn ngàn, mắt cũng nháy cái, xe liền mua hai chiếc. Bất công cũng mang theo như thế.”

      An Trình vốn muốn tranh luận, xe phải cha mua, là người ba khác mua, chỉ có điều, lời này nên ra miệng, đành phải : “Vậy thế nào? Tôi vì công ty sáng tạo giá trị, dáng vẻ này của ? Báo cáo tháng trước tôi xem, công ty kinh doanh tại H quốc là năm thứ hai thiếu hụt rồi, phải là kiệt tác của sao? Đầu tư thất bại hậu quả liền ăn bớt, hai năm qua vất vả chút cũng là phải.”

    3. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 76
      Edit+Beta: Minh Miu

      Chu An Bằng bị trúng điểm yếu, cái mũi đều bị chọc lệch, cũng đúng An Trình đáp trả cách mỉa mai, chỉ có điều, An Trình là kiểu người làm được việc, hơn nữa làm tốt lắm, khiến Chu An Bằng cũng ra được câu “ tốt”, đành phải nả pháo vào sinh hoạt cá nhân, ngừng công kích cậu là đồng tính luyến ái còn cùng nam nhân lêu lổng ném mặt mũi Chu gia vân vân...

      Ngay cả Tạ Đạt Mẫn cũng nghe được nữa, có ý đồ qua khuyên bảo, ngăn ở trước mặt Chu An Bằng, : “ cả, An Trình chỉ là nhất thời hồ đồ...”

      An Trình mặc kệ Chu An Bằng, càng là có phong độ ồn ào, càng là bại tướng dưới tay vô năng, cùng gã lý luận, giống như tranh chấp có dinh dưỡng, quả thực chính là hạ thấp chỉ số thông minh của bản thân.

      An Trình ý định lách qua bọn họ, hết lần này tới lần khác bị bọn họ chặn đường, liền dứt khoát , ôm khuỷu tay xem hai người này tại rốt cuộc muốn như thế nào.

      Bên này Đại Tráng đứng chờ ở bãi đỗ xe hơn mười phút thấy vợ đại nhân xuống, gọi điện thoại nhận, trong lòng hốt hoảng, liền xuống xe, thang máy lên. Mới ra thang máy, bước về phía trước chưa được mấy bước, thấy khuôn mặt ganh tị của Tạ Đạt Mẫn, người đưa lưng về phía thoạt nhìn vóc dáng cùng An Trình khác nhau lắm, hai người đứng rất gần, từ góc độ Đại Tráng nhìn, giống như là tư thế mạnh mẽ ôm.

      Đại Tráng cho rằng người kia là An Trình, thoáng cái lửa xông lên não: Thằng cháu trai này, nghe hiểu tiếng người hay là như thế nào? Vẫn dây dưa vợ người khác dứt?

      Đại Tráng nắm chặt tay qua, trực tiếp đem Tạ Đạt Mẫn chính diện xách qua, đặt ở tường, quyền đánh vào bụng .

      Phần bụng chính là chỗ nhiều khí quan của con người, tuy phải chỗ hiểm, chịu quyền nặng nề cũng là muốn chết. Đại Tráng trước kia ở nông thôn quen làm việc nhà nông, khí lực lớn, quyền này, giống như chùy tử, đau đến mức Tạ Đạt Mẫn lập tức xoay người, trong hàm răng toát ta khí lạnh, câu nguyên vẹn cũng ra được.

      Đại Tráng vứt bỏ , muốn qua đỡ vợ mình, quay đầu thấy phải vợ mình, mà là người đàn ông trẻ tuổi vóc dáng so với An Trình khác nhau lắm, lúc này con ngươi trợn lớn mà nhìn mình.

      Đại Tráng lập tức đầu óc có chút , nghĩ thầm, này là ý gì à, thao, Tạ Đạt Mẫn thằng này thay người rồi hả? Hôn mê, mình đây phải là đánh tên kia vô ích hả? thông đồng người khác cũng có quan hệ gì đến mình.

      Đại Tráng có chút biết làm sao, thấy An Trình tới, nhíu mày nhìn qua vẻ mặt thống khổ của Tạ Đạt Mẫn, qua đỡ lấy , hỏi: “ sao chớ?”

      Tạ Đạt Mẫn thừa cơ tựa ở bờ vai An Trình, cái “ôm”này lâu kích động đến mức quả thực muốn lệ nóng doanh tròng.

      Đại Tráng lập tức bi phẫn rồi, xông lên tách hai người ra.

      An Trình nhíu mày quát bảo Đại Tráng ngừng lại, : “Đừng xúc động, đánh người còn có lý hả? Em liền trễ bước, có ngăn lại, cứ như vậy lỗ mãng.”Tạ Đạt Mẫn cảm thấy quyền này thực có giá trị, lại ôm ôm ôm, còn nhìn thấy tình địch bị giáo huấn, trong nội tâm thoải mái vô cùng.

      Đương nhiên là có người thoải mái cũng có người khó chịu, thứ hai ví dụ như Đại Tráng, nhìn vợ ôm Tạ Đạt Mẫn, còn chuyện ôn nhu trấn an cái người giả vịt kia: “Có đau hay ? Thương thế có nặng ? Muốn bệnh viện hay ? kéo quần áo lên cho tôi nhìn chút?”

      Tạ Đạt Mẫn mừng đến toàn thân ngứa, còn có cái gì thuận theo, đúng là kéo quần áo cao lên đoạn cho An Trình nhìn.

      Oa oa oa, đều lộ thịt rồi, nằm máng lớn. Đại Tráng quả thực tức giận đến hàm răng đều cắn đến rung động khanh khách, nắm nấm tay vừa muốn xông lên phía trước.

      thấy An Trình đem Tạ Đạt Mẫn đẩy ra, lãnh đạm : “Được rồi, tôi xem qua, có việc gì lớn lắm, quay về nhà nghỉ ngơi chút liền có thể ổn rồi, cũng đừng khắp nơi chạy loạn gây chuyện, lại bị người khác đánh cho, lại vu cáo cho Đại Tráng nhà tôi.”

      Tạ Đạt Mẫn cả người đều Sparta rồi, ràng mới vừa rồi còn tốt đẹp, như thế nào trở mặt liền nhận người nữa hả?

      Chu An Bằng đứng ở bên xem náo nhiệt Xùy ~~ cười ra tiếng, : “Cái này cũng hiểu? Tạ Đạt Mẫn, cậu cùng An Trình cũng chuyện đương bảy năm, như thế nào còn nhận nó là người như vậy qua sông liền hủy cầu, trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn? Nó dụ dỗ cậu, chỉ vì xem bụng của cậu thương tổn có đủ lớn hay cáo trạng nam nhân “con vịt”(ám chỉ những người có quan hệ buôn bán xác thịt) của nó tội cố ý ẩu đả gây thương tích. Nhìn ràng thương thế nặng, kiện được, nó liền để ý đến cậu nữa, ha ha ha, thiệt thòi cậu còn thích nó.”

      Hóa ra là có chuyện như vậy. Đại Tráng vốn trái tim lạnh thoáng cái liền nóng lên: Mình đem mối tình đầu của vợ đánh, vợ vẫn là hướng về phía mình, trong lòng của vợ chỉ có mình, mình về sau cũng thể hoài nghi vợ nữa.

      Tạ Đạt Mẫn khó có thể tin mà nhìn An Trình, : “An Trình, em là nghĩ như vậy hay sao?”

      An Trình tránh mũi nhọn, : “Tôi chỉ là nhìn xem có cần bồi thường tiên thuốc men hay , nếu như cần, muốn bồi thường bao nhiêu phù hợp. Bất kể như thế nào, đánh người là đúng, tôi thay ấy xin lỗi .”

      Đại Tráng vội vàng đem vợ kéo ra, : “Là đúng, nên động thủ, mày trả lại tao quyền, cam đoan trách né. Chỉ có điều, tao đánh người cũng có sai, cho dù mày thông đồng chính là người khác, lại dẫn người đến địa bàn của vợ tao, là muốn thị uy hay là muốn thế nào? Đúng rồi, mày nhất định là ở trước mặt vợ của tao biểu xấu xa, muốn em ấy ghen. Đáng tiếc, chỉ bằng mày mang đến cái người sặc sỡ lòe loẹt như khổng tước loại đức hạnh bình thường này, sao có thể khiến vợ của tao ghen.”Câu sau hiển nhiên là chỉ Chu An Bằng, gã mặc thân đồ vét màu xám tuy quá xuất chúng, kiểu dáng đồ vét vô cùng thời thượng, cà vạt lại rất chói mắt, nhìn sơ qua, còn tưởng rằng là tiểu minh tinh nào đấy.Chu An Bằng lúc này mới hồi phục tinh thân, cả giận : “Mắt chó của mày bị mù. Lão tử mới phải gay, đừng lôi tao vào.”

      Quản lý bảo an tầng trệt building nghe thấy chạy đến hỏi, ta nhận ra phó giám đốc của xí nghiệp Chu thị Chu An Bằng, liền vội vàng gọi: “Chu tiên sinh, tôi nhận được thông báo, là tầng này có người đánh nhau ẩu đả, phải ?”

      An Trình phản ứng rất nhanh mà ôm cổ An Bằng, : “ có. Là cả của tôi từ H quốc xa đến thăm tôi. Chúng tôi ở chỗ này đùa giỡn, khoa tay múa chân hai cái, động tĩnh hơi lớn sao? Chúng tôi chú ý, quấy nhiễu ddến công ty của người khác.”

      An Trình ghé sát vào bên cạnh cổ Chu An Bằng, giọng cảnh cáo gã: “Việc xấu trong nhà thể ở lộ ở bên ngoài, ân oán của hai chúng ta sau này hãy , đừng làm rộn đến cục cảnh sát tất cả mọi người đều mất mặt.”

      Chu An Bằng cười lạnh : “Cũng phải tao động thủ đánh người, cùng tao có quan hệ sao? Việc xấu trong nhà? Ha ha, chỉ nam nhân “con vịt” của mày, chính là mày, cũng tính là người chính thức ở trong nhà của tao. như vậy, có sẵn náo nhiệt vì sao nhìn?”

      Chu An Bằng ngón tay chỉ Đại Tráng, vừa chỉ chỉ Tạ Đạt Mẫn, đối với quản lý bảo an : “Tôi tận mắt thấy người này đánh người kia, nếu như cần thiết, ngại làm nhân chứng.”

      An Trình hận thể ghìm chết gia hỏa bỏ đá xuống giếng này.

      Chu An Bằng còn ngại việc chưa đủ ồn ào lớn, đối với Tạ Đạt Mẫn dựa vào tường thét to : “Cậu còn nhìn làm gì? Còn kiện, gọi cảnh sát tới bắt nó. Tôi làm cho dựa cho cậu.”

      Tạ Đạt Mẫn cắn rắng đứng lên, ngón tay chỉ Đại Tráng, : “Tao muốn kiện mày, ẩu đả người khác, cố ý tổn thương, mày chờ ngồi tù .”

      Quản lý bảo quan building ràng cho lắm, chỉ nhìn An Trình, dù sao những người khác ở chỗ này ta cũng nhận ra, chỉ nhận thức Chu An Trình là phó tổng giám đốc gian phòng lớn này, đồng thời là con trai bảo bối của ông chủ, cho nên, chỉ nhìn ánh mắt Chu An Trình làm việc.

      An Trình nhìn Tạ Đạt Mẫn, : “Đừng tích cực như vậy, Đại Tráng với chỉ đùa chút mà thôi, muốn đánh người đều là đánh ở mặt, ai đánh bụng? Ha ha, ấy chính là có nắm giữ tốt độ mạnh yếu, có chút nặng, có thể là nhìn dạ dày tốt lắm, tính như mức độ mát xa?”

      Lại quay đầu đối với quản lý bảo an : “ có việc gì, đều là mấy người bạn của tôi, vui đùa chút, còn bận việc, tôi hòa giải cho bọn họ tốt.”

      Quản lú bảo an chỉ mong sao tiếng này, vội : “Chu tổng, các người nếu là tranh chấp cái gì, tốt nhất nên tại trước mặt công chúng, các người có thể trở về văn phòng , bằng , chỉ có đều nếu có người trách cứ đùa giỡn quấy rối, tôi cũng làm tốt, dù sao cũng là chỗ chức trách, thể quản.”

      An Trình trả lời : “Được, tôi lập tức để cho bọn họ vào văn phòng, ngại, quản lý Vương, hôm nay làm phiền .”

      Quản lý an ninh nghĩ tới Chu tổng còn nhớ họ , hơi có chút thụ sủng nhược kinh : “ có, có, nên làm, nên làm.” Liền bước , chỉ là hơi lo lắng, còn nghiêng đầu nhìn bọn họ, sợ bọn họ lại bắt đầu náo loạn, dẫn đến khiếu nại.

      An Trình lại nháy mắt cho Đại Tráng, : “Đây là trai của em, bạn bè thân thích tới, còn qua bên này chào hỏi?”

      May mắn An Trình là người cuối cùng rời , trong khu làm việc xí nghiệp Chu thị có người, ngược lại là thuận tiện chuyện, mấy người đều tiến vào, lại bắt đầu xé rách.

      Chu An Bằng mở miệng trước, : “Mức độ mát xa làm cho người khác đứng lên cũng đứng lên nổi? An Trình, mày đủ biết tán dóc đấy. Bình thường chỉ biết dùng mồm mép này lừa dối cha giống như là bị trúng bùa mê tâm chú? Muốn ông ta cho cái gì liền cho cái đó.”

      đến địa bàn của mình, An Trình cảm giác an toàn hơn nhiều, nghe xong lời này cũng phẫn nộ, vui vẻ nhàng : “Ah, cái này ah...phải hỏi cha. Tôi lừa dối tôi đấy, cha có bị trúng bùa mê tâm chú, phải hỏi chính ông ấy. Ha ha, nếu , chúng ta gọi điện thoại hỏi cha chút?”

      xong, An Trình cầm điện thoại mặt bàn muốn nhấn số, Chu An Bằng sợ đến mức chạy nhanh đến trước, đè lại điện thoại, : “Gọi điện thoại cái gì? Tao lần này đến, là cùng mày tính sổ.”

      An Trình “Ah” tiếng, nhìn Chu An Bằng cười đến khoan khoái, : “Hóa ra, là giấu cha trộm chạy đến, sợ tôi gọi cho cha như vậy à.”

      Hai người coi như là đối thủ cũ, Chu An Bằng hận nhất chính là người em trai bộ dáng cười hì hì loại này tâm nhãn lại như quỷ này, càng là bất động thanh sắc cười, động tác ra tay chọc dao găm lại càng hung ác, giống Chu An Bằng, chính là ngoài miệng mắng hung ác, kì cầm ra nổi dạng sát chiêu gì.

      “Như vậy, chỉ có điều, trai, tính sổ là việc kỹ càng chu đáo, nhất thời tính được. Nếu , trai đừng vội, bên ở lại đó uống trà lát, nghỉ ngơi chút, chờ tôi đêm người bên ngoài cùng việc trước đó xử lý trước rồi hãy xử lý bên này?”

      Chu An Bằng cảm thấy lời này của Chu An Trình giống như là uy hiếp: “Đợi tôi xử lý Tạ Đạt Mẫn, lại tới xử lý .”

    4. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 77
      Edit+Beta: Minh Miu

      Tạ Đạt Mẫn nhìn An Trình về phía mình, lông mày tuấn, môi mỏng ngậm ý cười nhàng, đúng là bộ dáng mình tha thiết mơ ước, khóe mắt trơn bóng cảm giác, muốn xa rời : “An Trình, ...”

      Chu An Bằng ở bên xem ha ha cười lạnh, : “ Cái này đúng là tin lạ trong thiên hạ, đại thiếu gia Tạ gia muốn, ngược lại là muốn tên bán thịt heo. Đương nhiên, An Trình mày có thủ đoạn, lừa cha xuất tiền, cấp cho tên bán thịt heo này, có tiền chính là tùy hứng.”

      Đáng tiếc có người để ý tới lời bịa đặt của gã, trong mắt Tạ Đạt Mẫn và Đại Tráng chỉ có An Trình cùng động tác kế tiếp của An Trình.

      Tạ Đạt Mẫn bỗng nhiên có chủ trương, nhân dịp An Trình chưa mở miệng lời cự tuyệt mà trước: “An Trình, biết em muốn bảo kiện nó, có thể. Chỉ có điều, cầu, lần nữa cho cơ hội được ? Chúng ta thử tuần, , ba ngày, nếu em vẫn là quyết ý quan tâm , liền triệt để hết hy vọng.”

      Đại Tráng nghe thấy mắt muốn nứt ra, nổi trận lôi đình: “Họ Tạ. Mày kiện tao được rồi, tao thà ngồi xổm ở trong tù. Muốn đoạt vợ của tao, trừ phi mày bước qua xác của tao.”

      An Trình quay đầu nhìn thoáng qua Đại Tráng, nhíu lông mày, : “Được rồi, Đại Tráng, đừng kích động, nào có nghiêm trọng như vậy sao? Đạt Mẫn cũng phải người hoàn toàn biết đạo lý, em cùng ta hai câu, đừng ngắt lời.”

      Chu An Bằng bĩu môi, : “Có lầm vậy? Nhìn ra Chu An Trình người ti tiện này khẩu thị tâm phi, ngược lại là tranh tôi đoạt khối thịt mỡ này. Còn tranh đến sống tôi chết. Hai người có gan đấy, ra ngoài quyết đấu .”

      Chu An Bằng nhìn thấy Đại Tráng hướng gã giơ giơ nắm tay, hai con mắt đỏ rực, bộ dáng như muốn ăn thịt người, gã lập tức lên tiếng nữa, nghĩ thầm, tên bán thịt heo này, ngược lại là tên có khí lực lớn, thể trêu vào, thể trêu vào.

      An Trình đứng trước mặt Tạ Đạt Mẫn, hai mắt nhìn thẳng mắt đối phương, chậm rãi mở miệng: “Đạt Mẫn, tôi xin lỗi, chuyện này, là tôi xử lý tốt, chỉ có điều, tôi thẳng thắn câu tâm, giữa chúng ta, qua trôi qua . Đạt Mẫn, có lẽ cảm thấy nếu phải lần xảy ra cố ngoài ý muốn, chúng ta còn có thể tiếp tục tới đích, cho nên, trong lòng luôn tồn tại áy náy cùng ý đồ vãn hồi. Nhưng, chuyện lần kia xem như đá thử vàng, kiểm tra xong chúng ta kì thích hợp, vô luận có Đại Tráng xuất hay , chúng ta đều khó có khả năng cuối cùng cùng chỗ, cho nên, Đạt Mẫn, từ bỏ , cũng thoải mái .”

      Tạ Đạt Mẫn ánh mắt toát ra chân thống khổ cùng bỏ, : “An Trình, tâm em...”

      An Trình nhìn , : “Tôi cũng trả qua tâm, bảy năm, tình dĩ vãng toàn bộ trong lòng tôi, là hồi ức đẹp. Nhưng, Đạt Mẫn, như bây giờ đau khổ dây dưa, chỉ có thể đánh nát những điều tốt đẹp kia, mà tôi tại là thể nào quay đầu lại nữa, lại buông tay, chỉ có thể càng ngày càng huyên náo càng ngày càng chịu nổi. xem. Lần trước ở trước mặt dối, tôi đánh , lúc này đây, là Đại Tráng hiểu lầm, ấy đánh . Cho dù cũng phải là chúng tôi mong muốn, nhưng xác thực tạo thành tổn thương. Đạt Mẫn, tôi thực hy vọng giữa chúng ta đến bước này, hồi ức dĩ vãng tốt đẹp toàn bộ bị đánh nát, lưu lại đều là phẫn nộ, chỉ trích, dối, còn có thương hại. Đồng dạng, Đạt Mẫn, cũng hy vọng chúng ta từng nhau, cuối cùng trong ấn tượng của tôi là hình tượng như thế này ? Cho nên, hãy từ bỏ . Như vậy, tất cả mọi người giữ lại thể diện, nhớ lại vẫn như cũ tốt đẹp, tuy bởi vì cuối cùng tan cuộc mà có chút thẫn thờ thất lạc, nhưng, người chỉ có thể ngừng tiến về phía trước, mới có thể đường nhìn thấy những phong cảnh đẹp giống nhau.”Tạ Đạt Mẫn hai mắt đẫm lệ nhìn An Trình, thấy cậu tuy ngữ điệu bình thản mềm mại thoải mái, ánh mắt đến khuôn mặt đều là kiên định dị thường, rốt cục chán nản rũ xuống bả vai, : “Được, An Trình, lại đến dây dưa em nữa, hy vọng...” nhìn Đại Tráng, cắn răng : “Hy vọng em hối hận. có thể khẳng định , có lẽ có ngày, em hối hận.”

      Đại Tráng tức giận xiết chặt nắm đấm, câu “Lăn con mẹ mày” đến bên miệng, rồi lại nuốt trở về.

      Chỉ là tức giận mắng hoặc là vung quyền ra sức đánh, chỉ có thể biểu lộ chính mình bản chất có văn hóa chỉ biết đánh, càng khiến cho người khác xem thường mình : Xem , An Trình tìm người, chính là người nông dân có tố chất như vậy. xứng với An Trình, xứng. Cho nên, An Trình tương lai hối hận. Hối hận tìm Điền Đại Tráng mình.

      Loại cảm giác này khiến Đại Tráng cảm thấy rất vô lực, lần thứ nhất cảm nhận được người sinh ra bình đằng là như thế nào khiến người thống khổ chịu nổi.

      tình vẫn chưa xong.

      Sau khi Tạ Đạt Mẫn , Chu An Bằng lại bắt đầu chít chít méo mó: “An Trình. Chúng ta còn có ở riêng đâu, cha mua cho mày phòng ở xe cũng có phần tao. Đêm nay tao muốn qua ở.”

      An Trình nhìn Đại Tráng thần sắc ảm đạm, cố tình trấn an, lại ngại Chu An Bằng ở đây có biện pháp, đồng thời chính cậu cũng có chút cảm giác tâm lực lao lực quá độ, nghe thế chán ghét người trai thích gây chuyện còn muốn vô cớ gây rối, liền tức giận xong lên não, mặt lộ ra bộ dáng hòa thuận vui vẻ cười, : “Được, trai tới. Hoan nghênh vô cùng.”

      Đại Tráng đường trong đầu buồn bực lái xe, Chu An Bằng ở chỗ ấy phát biểu bất mãn, An Trình hơi hơi cười, biết trong đầu xoay chuyển ý nghĩ gì, khiến Chu An Bằng có chút hối hận, sợ em trai giảo hoạt đa đoan này đào hầm cho mình nhảy vào, lại tiếp Chu An Bằng làm những tình này nhưng là cưỡi xe qua đường quen.Chỉ có điều, sau khi lái xe đến, Chu An Bằng xem xét ngôi nhà xa hoa này, cảnh vật chung quanh ưu nhã yên tĩnh, từng toà nhà tạo hình khác nhau ngôi nhà bất quy tắc mà xếp hoa cỏ màu xanh là đệm các bậc dốc, lòng đố kị nổi lên, quên băn khoăn, hừ lạnh tiếng xuống xe, phối hợp mà vào trong, vừa còn bên giống như phân phó người hầu : “Tôi có phòng, tôi muốn ở phòng của cha. Trước lấy nước cho tôi tắm rửa ngồi mấy giờ máy bây, mệt chết được.”

      Mở của ra chính là dì Hứa ôm Bảo Bảo, lo lắng cho rằng là Chu tiên sinh hoặc là Điền tiên sinh, chính là vô cùng vui vẻ : “Bảo Bảo. mau đến xem, là cha của con về trước, hay là cha của con về trước?”

      Hai nam nhân cùng đứa bé làm thành gia đình khiến dì Hứa mới đầu cảm thấy rất quái dị, quen tốt rồi, cùng gia đình bình thường đôi nam nữ có em bé cũng có gì khác, huống chi đôi chồng chồng này còn vô cùng ân ái cùng thương đứa , khí gia đình vô cùng hòa hợp, công thêm Bảo Bảo vô cùng đáng , dì Hứa thời gian dần trôi qua làm đến thuận buồm xuôi gió, muốn tiếp tục làm lâu dài.

      Nhìn thấy trước của chính là người đàn ông quen, dì Hứa lập tức la hoảng lên: “Cậu là ai? Cậu làm gì? Tùy tiện xong vào bên trong? Tôi phải báo cho cảnh sat.”

      Chu An Bằng xì mũi coi thường : “Tôi quay về nhà của tôi, bà báo cảnh sát cái gì?Người làm mắt như bà, phút phút đem bà đuổi. Bỏ , đừng cản đường.”

      “Này này này...” dì Hứa muốn ngăn trở gã, trong ngực ôm Bảo Bảo, lại dám, sợ ngộ thương Bảo Bảo, đành phải trơ mắt ếch nhìn gã nghênh ngang tiến vào.

      Bảo Bảo tuy nghe hiểu tiếng người, lại có thể phát giác cảm xúc người, lúc này bị thanh thay đổi của dì Hứa kinh hoảng sợ tới mức “oa” tiếng khóc lên.

      Chu An Bằng lúc này mới chú ý tới ràng có đứa , kinh ngạc khiêu mi.

      An Trình tụt lại bước, lúc này cũng chạy tới, từ trong tay dì Hứa tiếp nhận Bảo Bảo oa oa khóc lớn, trấn an : “Được rồi, Bảo Bảo khóc, cha trở về rồi.” Lại với dì Hứa: “Đừng lo lắng, này là tôi, ta tới ở vài ngày.”

      Dì Hứa liếc nhìn Chu An Bằng, nghĩ thầm, hai em này khác biệt lớn, Chu tiên sinh tuy khôn khéo dễ gạt gẫm, người nhưng lại cực kì thanh nhã, dáng vẻ đại thiếu gia này, hung hăng càng quấy, mới vào liền muốn mình mở cửa. Thiệt là, mình cũng phải từ trong tay cậu ta nhận tiền lương, cần cậu ta được hay sao.

      Trong chốc lát, Đại Tráng cũng đỗ xe xong vào nhà, thấy An Trình dỗ Bảo Bảo, Bảo Bảo cả khuôn mặt trắng như bánh bao đều khóc đỏ lên, còn nấc lên, bộ dạng là đáng thương, lập tức liền quên tất cả thoải mái cùng phiền muộn, cũng tiến lại gần, bàn tay lớn vỗ nhè phần lưng của Bảo Bảo, ôn nhu trấn an: “Bảo Bảo khóc, ba cũng trở về rồi. Bảo Bảo có muốn cưỡi ngựa ? Ba mang con chơi?”

      Chu An Bằng trợn mắt há hốc mồm nhìn màn này, nhịn được : “Bà mẹ nó. Hai người các người thể nào? Buồn nôn còn chưa đủ, lại còn chơi sinh hoạt của nhà nhà nữa. Còn nhặt đứa bé trở về nuôi. Đclmm. Tôi cũng có chút bội phục trí tưởng tưởng hai người.”

      An Trình đưa Bảo Bảo trong tay cho dì Hứa, thấp giọng : “Dì Hứa, bà ôm Bảo Bảo vào nhà, đóng kĩ cửa, đừng ra ngoài.”

      Dì Hứa đoán được chút mánh khóe, vội nhận Bảo Bảo, bước nhanh chạy lên lầu hai.

      Chu An Bằng giật mình đại ổn, lui ra phía sau bước, nhìn chằm chằm vào An Trình, ngoài mạnh trong yếu : “Mày muốn làm gì? Đclmm. Chu An Trình, tao cảnh cáo mày, mày dám động tao, tao...tao cho cha biết.”

      An Trình nghiênh đầu với Đại Tráng: “Đại Tráng, muốn dạy dỗ ta lâu rồi ? Cơ hội tới, chính ta tự đưa tới. Ha ha, Chu An Bằng, nhiều năm như vậy, chúng ta cũng nên tính toán từng hạng mục.”

      Chu An Bằng nhìn Chu An Trình cởi áo khoác, bắt đầu kéo tay áo, liền muốn chạy, vừa chạy vào, vừa ngoài mạnh trong yếu hô: “ Phải đợi cha trở về mới tính toán lượt. Chu An Trình, mày đừng ỷ vào tìm người đàn ông bán thịt heo khí lực lớn liền đắc ý.”

      An Trình ngắn gọn : “Đại Tráng, bắt lấy ta.”

    5. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 78
      Edit+Beta: Minh Miu

      Chu An Bằng là thiếu gia quần là áo lượt, thể năng có hạn, cho dù chạy đến cạnh cửa rồi, vẫn là để cho Đại Tráng xách như xách gà con trở về.

      “Trói lên.”

      “Ah.” Đại Tráng dựa vào lệnh của vợ, hơi nghiêm túc, kéo sợi dây thừng nhựa cột đồ mua trong siêu thị, đem hai tay vợ chắp sau lưng trói lại, ném ở chân An Trình.

      Chu An Bằng bình thường vênh mặt hất hàm sai khiến, hiển nhiên là bông hoa khổng tước, tại bị Đại Tráng cẩn thận trói trở thành cái bánh chưng lớn, khí thế kia thoáng cái liền sụt rồi.

      Cho dù Chu An Bằng đem hai con mắt trừng An Trình trừng đến hận thể rớt hai con mắt, cũng thay đổi được trạng yếu thế buồn cười trước mắt.

      An Trình liền cầm trong tay cái bóng chày, dù bận vẫn nhàn nhã mà nhìn gã, khóe môi nhếch lên cười.

      Chu An Bằng ngồi xuống đất, ngẩng cổ, đối với An Trình phô trương thanh thế hô: “Hai người đến cùng muốn làm gì? cho hai người biết, tao cũng phải Tạ Đạt Mẫn trứng dái mềm yếu như vậy, bị đánh liền cho đánh, hai người dám đụng đến tao, tao nhất định báo động, kiện hai người giam cầm tao phi pháp, tổn thương thân thể người khác.”

      An Trình giống như nghe thấy gã , tay phải cầm bóng chày vung tới, đập vào trong lòng tay trái, : “Ừm, sức lực tệ.” giống như hôm nay thời tiết rất đẹp, hoặc là , buổi tối ăn cái đó dường như tệ.

      Cái cảm giác mèo vờn chuột này, là phía chuột đều khó chịu, Chu An Bằng cái mũi đều bị tức đến lệch, lá gan lớn chút, dùng khẩu khí hung hăng càn quấy trước sau như : “Hỗn đãn. Mau gọi người đàn ông bán thịt heo của mày đem tao buông ra, bằng , muốn hai đứa mày đẹp mắt. muốn cha trở về còn đem theo cà-mên thăm tù chứ?”

      An Trình ha ha cười, : “ cảm thấy tôi có ngu xuẩn như vậy, chờ kiện tôi?”

      Chu An Bằng rụt rụt cổ, xác thực đấy, An Trình tiểu tử này cho tới bây giờ đều là chiêu ngầm, nó hoặc là ra tay, nếu xuất thủ nhất định nghĩ đến hậu chiêu cùng lí do thoái thác, xem ra bữa này bị đánh là chạy thoát, dứt khoát kiên cường chút, ưỡn ngực, : “Muốn đánh liền đánh, ít nhảm.”

      An Trình nhíu mày, : “Đây là chính mình chủ động cầu đấy. Được, tại liền thỏa mãn .”

      Nghe được tiếng gió bóng chày vang lên, Chu An Bằng sợ tới mức kinh sợ rồi, vội vàng hô ngừng, : “Chỉ có tiểu nhân mới sử dụng vũ lực. Đừng có dùng gậy gộc”

      An Trình mới để ý tới gã, gậy bóng chày rơi lưng Chu An Bằng, dẫn tới “ngao” tiếng hét thảm.

      An Trình lại đập gậy xuống, thưởng thức ông đau đến mặt sắp biến hình, ha ha cười : “Đây là bút sách năm tôi ba tuổi kia đẩy tôi rơi xuống nước.”

      Tiếp theo lại là gậy, đạp vào vai Chu An Bằng, “bành” thanh vang lên, dẫn tới Chu An Bằng kêu rên tiếng: “Xương cốt sắp gãy rồi, đừng đánh nữa.””Đây là sổ sách năm tôi năm tuổi kia ném pháo vào cổ tôi.”

      “Đây là sổ sách năm tôi sáu tuổi kia thả chuột lên giường tôi.”

      ...vân vân vân

      Chu An Bằng bắt đầu còn thử biện bạch: “Chu An Trình, chính mày để đàn ông thao, trong lòng có phải cũng trở nên giống như phụ nữ nhen hay ? Cái này đều là sổ sách từ bao lâu rồi, mày còn nhớ ràng như vậy, tao sớm quên. Còn có, nếu tao hại mày, mày cũng hại được tao sao? Hơn nữa mày mỗi lần đều ngầm, lần đâm bao cao su kia, liền để cho tao bị cha đánh bao nhiêu lần.”

      An Trình tiếp nhận biện bạch của trai cậu, tiếp tục coi gã là bao cát người, thỏa thích luyện tập kĩ xảo vung côn.

      Giữa chừng, Đại Tráng sợ vợ đánh người đau tay, chủ động cầu giúp vợ làm việc này, An Trình lắc lắc cánh tay, : “ có việc, loại việc nặng này, hơn nữa mệt em cũng vui vẻ làm, trong lòng thoải mái, liền đứng bên nhìn, chớ có nhiều chuyện.”

      An Trình làm sao có thể để cho Đại Tráng đến làm thay, cha xem chừng chính là tuần nữa trở về, thương thế kia của Chu An Bằng chừng còn phải giữ lại cùng nhau gặp cha, cha dù đối tối với Đại Tráng như thế nào cũng thể thích nhìn thấy Đại Tráng đánh con trai mình tàn bạo, cho nên, loại chuyện lặt vặt này, chỉ có thể An Trình chính mình động thủ, em tương tàn, đứa bị đánh thành đầu heo, cha chính là chính là tức giận bực bội cũng chỉ có thể tự than thở may.
      Dần dần, Chu An Bằng tức giận mắng liền biến thành: “Đừng đánh nữa, sắp bị đánh chết rồi, em trai, van em, đừng đánh nữa, đau chết, xương cốt gãy, thực gãy...”

      An Trình bất vi sở động, đâu ra đấy lấy sổ sách ra tính xem rành mạch, cuối cùng là: “Đây là sổ sách vừa rồi làm Bảo Bảo nhà tôi sợ khóc. Hừ, hại tôi tôi cũng miễn cưỡng có thể bỏ qua cho, khiến Bảo Bảo nhà tôi khóc thể dễ tha cho .”

      Lại là gậy côn đập nặng nề, Chu An Bằng cũng nhịn được nữa, con mắt đảo lộn, bất tỉnh rồi.

      An Trình vứt bỏ bóng chày dính máu, Đại Tráng lúc này mới tới, xoay người xem xét tình huống Chu An Bằng, hơi lo lắng hỏi: “Đánh thành như vậy sao chứ? Muốn hay đưa ta bệnh viện? ta vừa rồi luôn ồn ào xương gãy, gãy xương chứ?”

      An Trình cẩu thả : “ có việc gì, em đều cẩn thận, có đập vào chỗ hiểm, cũng đánh xương cốt, chính là bị thương da thịt chút, khiến ta nhớ kĩ bài học này.”

      Đại Tráng nhìn vợ thân đồ vét bị quật rách rưới nằm sàn nhà giống như chó chết, có chút lo âu, : “Muốn hay thoa cho ta thuốc trị thương?”

      An Trình xùy ~~~ cười tiếng: “ tâm mẹ già làm gì? liền quên ta ngày xưa lúc muốn giết em còn muốn làm thịt ta đấy? Được, loại này giải quyết tốt hậu quả tình, tự nhiên có người tiếp nhận.”

      xong, An Trình liền lấy điện thoại di động gọi điện thoại, điềm nhiên như có việc gì đối với đầu dây bên kia : “Thám tử Trì, tại H quốc bên kia theo đuổi trai tôi lâu như vậy, kết quả cũng tệ lắm phải ?”

      Bên kia Trì Đức Triết dứt khoát rồi, theo đuổi hai ba tháng, biết làm sao Chu An Bằng là quá thẳng, chỉ thích em mềm mại, cho nên cái này còn có tóm được, ai biết vừa sơ hở tí, người cũng biết chạy đâu rồi, Trì Đức Triết hận đến răng đều ngứa, bây giờ nghe Chu An Trình này hỏi giống như vạch trần vết sẹo, đành phải lừa mình dối người : “Sắp rồi sắp rồi, sắp OK rồi. trai của cậu độc thân nhiều năm như vậy, có chút thích ứng, tôi để cho em ấy hoà hoãn chút.”

      Cái này là phùng má giả làm người mập. An Trình nhịn cười, : “Thiệt hay giả? Thám tử Trì, cũng quá ôn nhu à nha? Đáng tiếc, có người lĩnh hội được khổ tâm của , còn muốn chạy ra ngoài chơi, chúng tôi ngăn cản cũng ngăn cản được. Kết quả là hư việc rồi, chỉ để người khác lừa bịp tống tiền, còn để cho người khác đánh. Vậy phải làm sao bây giờ?”

      “Cái gì?” Trì Đức Triết chấn kinh rồi, phẫn nộ rồi.

      Cái này gọi là “ vương hai hậu” là thuyết pháp hàm súc, kì chính là cùng lúc chơi hai người phụ nữ, chính là 3p, Chu An Bằng này, quả thực rời mắt của da liền gặp chuyện may, có thể nhẫn nại, có thể nhẫn nhục?

      Bên kia, An Trình vẫn còn hỏi: “Ai ôi!!! Vậy phải làm sao bây giờ? Khuyên nhủ cũng nghe, ồn ào đến nổi mang thân thương tổn về, đem Bảo Bảo nhà tôi đều sợ hãi...”

      Trì Đức Triết nghiến răng : “Tôi lập tức ngồi máy bay qua, cậu trước giúp tôi đem em ấy trong coi.”

      Đại Tráng trợn mắt há hốc mồm nhìn An Trình gọi xong cuộc điện thoại này, : “Đem tên này bàn giao ra ngoài rồi hả? có việc của rồi hả?”

      An Trình nhún nhún vai, : “Hoặc là, đóng gói, cất vào trong hộp quà, cho thám tử Trì hưởng dụng?”

      Đại Tráng hít sâu hơi, : “May mắn là chồng em, phải địch nhân, ngọa tào, cái này bị chỉnh đốn, còn biết là chuyện gì xảy ra nữa.”

      Chỉ có điều, Đại Tráng vẫn có chút lo lắng, hỏi: “Thám tử Trì thực ...cái kia ta? Bà mẹ nó, nếu cha của em trở về, vạn nhất biết chuyện này, trách em ? An Trình, em đừng xằng bậy. An Bằng này là tên khốn kiếp. làm rất nhiều việc vô sỉ, chỉ có điều, chúng ta thể cùng ta giống nhau?”

      An Trình bĩu môi, năng hùng hồn đầy lý lẽ : “Đừng bận tâm ăn cải trắng mặn hay nhạt, cha em , quản lý tốt An Bằng như vậy, phải tìm nữ cường nhân mới trấn áp ta. Chỉ có điều, xem ta đức hạnh này, em đoán chừng nữ vẫn chưa được, bằng đến người đàn ông, tránh khỏi ta khắp nơi cùng phụ nữ thông đồng quan hệ bừa bãi, khiến cha quan tâm tức giận. Em cũng coi là vì xã hội đoàn kết yên ổn làm ra cọc chuyện tốt, tạo phúc quảng đại cho đồng bào phụ nữa.”

      Đại Tráng nghĩ nghĩ, giảm thấp xuống thanh , hỏi: “Ai, vợ, trai của em có thể hay cùng em, còn cha em nữa thể chất giống nhau, cũng mang thai?”

      An Trình khóe môi chứa ý cười, : “Vậy phải thí nghiệm mới biết được. Cũng biết cây súng kia của thám tử Trì có dùng tốt hay ? Kĩ thuật bắn bia như thế nào nữa?”

      Đại Tráng hiểu : Bà mẹ nó. Xem ra vợ cũng sắp làm cha. Cái này đúng là chuyện vô cùng tốt ha ha ha ha.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :