1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhật Ký Trồng Mơ (7) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 5: Rùng mình

      Nghe xong lời của Lương Thụy, Lâm Quả học nữ sinh ở bàn , cũng dùng viết cùng với lời cảnh cáo đồng học Trần Phi Phi, "Hảo hảo học tập, mỗi ngày hướng về phía trước... Nơi này tỉnh lược 300 từ" .

      Chính sách ngay hôm đó được vận dụng. Lương Thụy đối với lần này kỳ vọng cao.

      Trần Phi Phi biểu tựa hồ sao cả, nên ha ha, nên uống uống, nên chơi đùa, nửa điểm chậm trễ.

      đợi đến cuộc thi lần sau, Lâm Quả lại bỏ quên.

      "Quên , tớ cùng Thụy Thụy là giống nhau, thể đứng thứ nhất , tớ liền ủy khuất chính mình, cấp danh đứng thứ hai giảm bớt điểm áp lực, tớ phải là có thực lực, chính là muốn phát huy thôi! Tớ là che giấu thực lực. Đúng ?" phen a Q kêu gọi, Lâm Quả vui vẻ cùng Trần Phi Phi khôi phục bang giao.

      Lương Thụy rất tức giận.

      Trong phòng học tựa hồ tràn ngập đều là tiếng cười của nhóm Lâm Quả. Có chuyện gì đáng cười sao?

      nghĩ còn đọc sách, đề trong sách rất đơn giản nhưng lúc này đặt ở trong mắt lại thành loạn thất bát tao. Ném sách, đến trước bàn Lâm Quả, mặt chút thay đổi : "Tối nay có việc, chính em tự về nhà ."

      Chờ mong Lâm Quả phản ứng, ngờ lại nghe thấy thanh kích động của Trần Phi Phi.

      "Tốt tốt, Lâm Quả chúng ta cùng nhau . Sắp tới nhà chúng tớ chuyển nhà, chúng ta có thể cùng nhau..."

      Lương Thụy phẫn nộ đợi cho hết lời trước hết rồi.

      Lâm Quả còn nghe Trần Phi Phi , chú ý lúc này chỉ còn bóng dáng Lương Thụy.

      Lương Thụy thấy. Hoặc là Lâm Quả biến thành trong suốt .

      Trải qua lần này sau đó, Lương Thụy bao giờ cùng Lâm Quả cùng nhau về nhà.

      Ở trường học, Lâm Quả ý đồ muốn cùng chuyện, luôn là bộ dáng bề bộn nhiều việc, phải vội vàng làm việc, chính là xa cách.

      Buổi sáng ở cửa nhà chờ , nhận được chính là tin Lương Thụy sớm đến trường.

      Buổi tối đến nhà tìm , luyện tập, làm bài, đủ loại lý do đem li khai.

      " Ông xã, có hay cảm thấy gần đây hai tiểu quỷ này có điểm thích hợp?" Lương mẹ giọng hỏi Lương ba.

      "Lương Thụy hai ngày này giống như lời nào."

      " trước kia cũng nhiều!" Lương ba ba cầm điều khiển từ xa ngừng đổi kênh.

      "Vô nghĩa! Em là gần đây. Lâm Quả tìm thế nhưng cũng để ý." Lương mẹ nghĩ đến nát óc cũng tìm ra đáp án.

      "Mấy đứa ấy mà, lập tức tốt rồi! Lo lắng cái gì mà lo lắng!" Lương ba ba trả lời cho có lệ.

      "Này phải ngươi con, này phải ngươi nữ nhi a?" Lương mẹ tức giận cầm lấy gối đầu cuồng tấn công chồng.

      "Bà xã, bà xã, sai lầm rồi sai lầm rồi!" Hai bạn từ khi sinh ra đến bây giờ, lần đầu tiên rùng mình. Lâm Quả mỗi ngày đều rất nhàm chán, vô tình nghe lão sư học.

      "Các học sinh. Chúng ta sắp thăng nhập 7 niên cấp."

      "Vì ngày sau trung khảo, trường học chuẩn bị chọn lựa học sinh mỗi ban lần nữa tiến hành phân ban. Lập tức lấy thành tích cuộc thi cuối kỳ để chọn lựa."

      "A ~" trong phòng học tiếng kêu thảm thiết vang dội. Bốn phương tám hướng ngã mảnh. Chiến dịch quan trọng nhất của đời học sinh lần đầu tiên chuẩn bị khai hỏa.

      Lâm Quả như trước nằm úp sấp bàn. Nghĩ rằng,

      " Thụy thụy nhất định có áp lực, cho dù trong cuộc thi có sai lầm, ấy cũng nhất định vào lớp chọn. Về sau càng thể gặp mặt. Ai ~ "

      Gần đây thành tích Lâm Quả trượt dốc rất nhiều, trông cậy vào kỳ thi kiểm tra cuối kỳ xoay người phỏng chừng có khả năng. Về nhà cùng Lâm ba Lâm mẹ thông báo chút, có quy định mới về cách thi, mà đến lớp thứ tự học tập kém nhất, biểu đạt trọng tâm chính là cho cha mẹ thư giãn mà chuẩn bị, cứ như vậy áp lực học lên.

      ngày hai nhà dạo, ở công viên chạm mặt. Hai bạn nhìn nhau chằm chằm, lời nào.

      Lương Thụy nghĩ tới chào hỏi, nhưng là cũng biết Lâm Quả có nghĩ là cùng chính mình . Mặt lạnh đứng nghiêm ở bên.

      Lâm Quả càng dám lời nào, muốn đem chọc tức giận, trực tiếp bước . Cúi đầu dùng chân giẫm cỏ .

      Phụ huynh dừng lại chuyện phiếm.

      "Thụy Thụy nhà chú, vào lớp chọn?”

      “Đúng vậy!”

      “Thành tích tốt, bớt lo. Quả Quả nhà chúng tôi, để cho nó vào lớp bình thường , chúng ta cũng cầu, đứa cảm thấy như thế nào thoải mái cứ thế , so ra kém nhà các a!”

      “Hi… cái gì đây?”

      “Học tập có cái gì hiểu, bảo Quả Quả tới hỏi.”

      “Quả Quả, gần đây thế nào đến nhà a di chơi a.” Lương mẹ thân thiết hỏi.

      “Ngạch… Bài tập nhiều!” Lương Thụy nhìn chằm chằm Lâm Quả, Lâm Quả tìm ra lý do, tổng thể là con dì để ý đến cháu di.

      “Bài tập nhiều?” Lương Thụy mỗi ngày đều ở trong phòng khách ngẩn người.

      Lương mẹ nhìn con chính mình, tuyệt đối có vấn đề!

      Lương Thụy về nhà liền chui vào phòng. Tiêu hóa lời Lâm mẹ .

      “Quả Quả tính vào lớp bình thường? Về sau em ấy cùng Trần Phi Phi ở cùng lớp?” Lương Thụy vô ý thức liền đem Trần Phi Phi treo bên miệng.

      Cách vách truyền đến tiếng hát ngây thơ y y nha nha của Lâm Quả.

      Lương Thụy bỗng nhiên sinh ra cảm giác nguy cơ, “ tai mình cùng em ấy ở lớp, em ấy nếu cứ như vậy, nếu cùng chỗ, như thế nào.” Trong đầu hiên ra vài hình ảnh khoa trương.

      Kiềm chế được nội tâm mênh mông, mang theo sách tới nhà Lâm Quả.

      “A di, Lâm Quả ở nhà sao?”

      “Thụy Thụy, đến! Đợi tý nữa ở nhà a di ăn cơm, a di làm sườn xào chua ngọt mà cháu thích nhất.”

      “Cám ơn a di.” Lương Thụy còn ra vẻ còn cùng Lâm Quả mẹ đối thoại, trong lòng lại toan tính nên mở miệng như thế nào.

      “Tìm Quả Quả? Đứa này bài tập đến bây giở còn có làm hết, biết nhốt trong phòng làm gì đâu, vẫn là Thụy Thụy thành tích tốt, cần quan tâm.Nếu Lâm Quả nhà a di…”

      Còn chưa dứt lời, bị Lương Thụy đánh gãy.

      “A di, cháu chính vì chuyện này mà đến.”

      “Lâm Quả kỳ thực có hi vọng vào lớp chọn, em ấy hai ngày này luôn buôn phiền vì việc này, lại nghĩ a di cùng bác quan tâm, sợ cho a di đặt quá nhiều hi vọng, cho nên cố ý vào lớp bình thường.”

      “Cháu muốn giúp em ấy học bài bù, kỳ thực gọi học bù, hẳn là cùng nhau học tập. A di xem có được ?”

      Lời này đem mẹ Lâm Quả sửng sốt.

      “Này là Quả Quả nhà a di sao?” Trong lòng tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng mặt lại biểu ra ngoài.

      Lâm Quả mẹ đương nhiên vui vẻ. Vốn định tìm người nào đó học giỏi chủ động dạy Quả Quả, lại mất tiền, chừng còn có thu hoạch ngoài ý muốn. Cầu còn được.

      Trong phòng, Lâm Quả còn biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, nhàn nhã hưởng thụ an nhàn cuối cùng.

      Ngày hôm sau, Lương Thụy tới tìm Lâm Quả, Lâm Quả xoa ánh mắt thể tin được người đứng chuyện trước mặt mình lại là Lương Thụy.

      Thụy Thụy….”

      Tiếng gọi là Lương Thụy thoải mái, còn giả vờ nghiêm túc .

      “Lâm Quả, sáu tháng cuối năm này muốn lớp chọn, em muốn vào đâu.” kỳ thực để, đơn giản thẳng đến chủ đề, thử hỏi.

      “Em? ôm hi vọng, vẫn là như bây giờ tốt, có áp lực.”

      “…”

      vào lớp chọn, khả năng có học bù cái gì, chúng ta về sau thể cùng nhau về nhà” Lương Thụy lại tiếp tục .

      “Chúng ta tại cùng nhau a. có việc gì, em có thể cùng Trần Phi Phi cùng nhau…” Còn muốn tiếp, làm cho sắc mặt Lương Thụy rất khủng bố.

      Lúc này Lương Thụy cảm thấy đúng là ông gà, bà vịt, chính mình đều như thế, ngu ngốc hay là nghe hiểu.

      đáp ứng a di phải giúp em vào được lớp chọn. Em xem Dao Dao cách vách hẳn là cũng vào lớp chọn, còn có em đó. A di vẫn hy vọng ở bên ngoài khoe ra thành tích của em, nhưng lại nghĩ cho em có áp lực.”

      “Giúp em? Mẹ em cũng đồng ý” Lâm Quả xem Lương Thụy thao thao bất tuyệt, vào trọng điểm.

      Lương Thụy gật gật đầu, chờ Lâm Quả trả lời.

      “Kia… chê khó khăn, cứ như vậy , em trước em cố hết sức.” Lâm Quả nghĩ hai người vừa có điểm hòa hảo manh mối lại bị dập tắc lâu.

      “Ân” Lương Thụy biểu hy vọng vì nghĩa, thuần túy nghe tộc trưởng trong lời làm việc giống nhau. Kỳ thực trong lòng vui đến nở hoa. tại còn có suy nghĩ sâu xa đây là vì sao. (Dạ, đây gọi là JQ)

      Theo đáp ứng cầu, khổ ngày bắt đầu, Lâm QUả mỗi ngày bị Lương Thụy bắt học tập giống như trâu cày.

      Ở trường học, cùng Trần Phi Phi câu. Toàn thân liền cảm giác từng trận lãnh khí (học tập Triển Chiêu ca ca), trời rất nóng liền lạnh run. Bất quá gần đây, Trần Phi Phi cũng biết làm cái gì, từ lúc Lâm Quả muốn vào lớp chọn, cũng quấy rầy , mỗi ngày còn đọc sách, Lâm Quả rất thanh tịnh.

      Tan học về nhà, Lương Thụy cầu cùng Lâm Quả ở phòng bổ túc, hay là làm bài tập chung, tiết kiệm thời gian, phương tiện trả lời.

      Phòng Lâm Quả điển hình là phòng của bé , bức tường màu phần hồng, vô số búp bê, bàn học nho , còn có truyện tranh lặng lẽ tàng trữ.

      “Lương Thụy, đề bài này.”

      “Lương Thụy, này.”

      “Lương Thụy, này là cái gì a, đáp án tham khảo tuyệt đối là sai.”



      Hồi lâu, Lương Thụy ngồi ở bên nghe thấy tiếng Lâm Quả, quay đầu lại thấy, ngủ.

      Tóc mái thẳng hàng thoáng che khuất ánh mắt, lông mi vừa dài lại mềm mại, làn da tuyết trắng còn có ít tàn nhang, biết mơ tới gì, miệng nhàng mấp máy, bũi môi xong mớ. Ngũ quan phải đặc biệt nhưng tổ hợp cùng chỗ lại có vẻ đẹp riêng.

      Lương Thụy buồn bực, vì sao trái tim mình đập nhanh như vậy, vì sao trong đầu trống trơn. nhàng mà thăm dò, nghĩ muốn biết em ấy cái gì. hương vị sữa độc đáo riêng biệt thoang thoảng phát ra. Tới gần chút, gần chút nữa chút.

      “Ân…” Lâm Quả phát ra tiếng thở dài.

      Lương Thụy vội vàng lui ra phía sau, bị phát hiên bị phát , kịp làm gì dừng lại, thu thập sách vở, trốn về nhà.

      Buồi tối Lương Thụy mình nằm ở giường.

      Chuyện vừa rồi cùng với giấc mơ giống nhau, cảm thấy chính mình đáng kinh, thế như muốn hôn em ấy, ghê tởm hơn là có hôn đến, còn kém tí là bị phát .

      “Vì sao bỗng nhưng nghĩ muốn hôn em ấy?” Lương Thụy hỏi chính mình, chính là bỗng nhiên có ý niệm trong đầu sao? Rùng mình lâu như vậy, mỗi ngày đều rất muốn em ấy, muốn hoàn hảo. Nhìn em ấy cùng người khác vui cười, trong lòng rất khổ sở, hôm nay lại muốn muốn… Chính mình rốt cuộc là làm sao vậy?

      Rời giường tra baidu, độ ca cấp ra kết quả “Cậu thích ấy.” Thích? Vì sao thích?

      (Baidu là công cụ tìm kiếm mạng, cũng giống như google, mà độ ca là cách gọi thân thiết của bên TQ dành cho baidu, mà chả biết là đúng nữaJ)

      “Thích, chính là có lý do gì.” Được rồi, rốt cuộc hề rối rắm, thỏa mãn ngủ.

      ….đề lời với người xa lạ…

      Tác giả nhắn lại: thứ hai càng chấm dứt! SQ cường hãn…tôi là strong, phải mập giả tạo…âu nha! Văn trung tưởng viết trắng trợn, thế như từ ngữ mẫm cảm! Thần a, tôi dùng là thực thuần khiết, được rồi…ai… mộc có biện pháp.

      “Truyện này gồm có 52 chương + 3 phiên ngoại nha! Mà tuần này bà của mình từ quê lên, nên chỉ có chương thôi!!” – Editor
      Last edited by a moderator: 2/6/15
      windlove_9693 thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 6: Trúng tuyển

      Lâm Quả rất có tiềm năng, ở cuộc thi cuối kỳ, vượt xa khả năng của người thường, lên được chuyến xe vào lớp chọn.

      Điều này làm cho mẹ Lâm Quả chấn kinh [1] phải chút, lôi kéo ba Lâm Quả trước tiên đến trường học, nhìn lại danh sách để xác nhận, loại bỏ khả năng bị trùng tên trùng họ, loại bỏ khả năng in sai (đây rốt cuộc là tin con mình đến nỗi nào a!) loại bỏ tất cả khả năng, như vậy mới có chút tin tưởng, con chính mình đúng là thi đỗ.

      [1] : Chấn động cùng kinh hãi

      "Thụy Thụy lợi hại! Quả Quả cũng phải nghe lời của nó, " Lâm mẹ kích động tán thưởng. Nếu Lương Thụy là con của tốt!

      "Qủa Qủa nhà chúng ta vốn thông minh!"

      Lâm mẹ quản được nhiều như vậy, trong lòng tính toán, nhận định Lương Thụy về sau là người nhà mình. Mặc dù phải cũng phải biến thành.

      Lâm mẹ là người có quan hệ xung quanh rất tốt, đem tin vui chia sẻ cùng bà nội Trương nhà bên cạnh, đến 30 phút sau, cả khu đều biết chuyện Lâm Quả thi đỗ lớp chọn.

      Lâm Quả cảm thấy kỳ quái, ánh mắt các bà, các mẹ nhìn đều tản mát ra tia sáng giống như sói đói. Nhóm các bạn giống nhau "Tớ hận cậu tớ hận cậu". Bộ dạng nghiến răng nghiến lợi giống như chịu nhiều ủy khuất. Lâm Quả quản được nhiều như vậy, nghĩ rằng kỳ nghỉ hè lâu đến! đâu đây?

      Lâm Quả chút cũng khẩn trương. Buổi tối trước ngày kiểm tra.

      "Vài câu hỏi này đều hay thi vào, xem. Cái này cũng rất quan trọng, cũng phải nhìn..."

      tay Lâm Quả là đống giấy tờ, cau mày nhìn Lương Thụy, lắc đầu nguầy nguậy : "Ngày mai thi rồi, nhìn. Nhìn đều là kiểm tra đến. Trúng đề trúng, trượt, dù sao dù xấu hay tốt cũng phải nhìn về phía trước." Đề cương tùy ý ném sang bên. Đây đều là những tinh hoa do Lương Thụy tổng kết mà ra đó.

      "Nắm vững thời gian xem, xem chút, chút thôi." Vì có quan hệ đến thân thiết của mình và em ấy, Lương Thụy lo lắng cuộc thi của so với chính mình khẩn trương hơn rất nhiều.

      "..." Lâm Quả bất đắc dĩ làm bài lần nữa. Buồn ngủ quá. Trước khi vào phòng thi, Lương Thụy lôi kéo Lâm Quả còn muốn chút lưu ý khi làm bài.

      "Dừng lại!" Lâm Quả làm ra tư thế tạm dừng.

      " cần hơn nữa, em biết. Ngày hôm qua, em xem qua toàn bộ." Chỉ chỉ vành mắt đen mặt làm chứng minh.

      "Cũng phải thi vào trường cao đẳng, để ý như vậy làm cái gì. Tin tưởng em, cố lên cố lên."

      " thôi thôi, cuộc thi!" Lâm Quả xem thường, chuẩn bị cho cuộc thi. Lương Thụy tự dưng lại giống như hoán đổi với mình, nhiều như vậy.

      "Trần Phi Phi ~ cố lên nha ~" Lâm Quả còn quên cùng bạn ngồi cùng bàn cố lên!

      Nhìn người trong lòng cùng người khác cố lên, còn thể cái gì, rất vui. Lương Thụy yên lặng trở lại chỗ ngồi.

      Cầm bài thi tay Lương Thụy an tâm, vài câu hỏi tất cả đều giảng qua. Nếu Lâm Quả ôn tập, tuyệt đối thành vấn đề.

      Danh sách phát ra, Lâm Quả trúng tuyển.

      "Nha!" Lương Thụy kích động nắm chặt tay.

      "Thành tích tốt như vậy, còn sợ đỗ? !"

      "Kích động làm cái gì!" Bạn cùng bàn nhìn Lương Thụy vui sướng trong lòng bừng bừng lửa giận.

      Lương Thụy mới phát giác chính mình quả rất ngốc, rất giống mọi ngày.

      Tiếp tục xem danh sách. Bỗng nhiên, ánh mắt trầm xuống.

      Nghỉ hè Lương Thụy cứ theo lẽ thường đến lớp Triệt quyền đạo.

      Mỗi ngày, bộ dạng lúc học trở về đều là còn sức lực. Tắm rửa, ăn cơm, ngủ, chút tinh thần.

      Lương mẹ hiểu, các bạn khác ở nhà hưởng thụ điều hòa, nghỉ hè thoải mái, lại học giữa mùa hè nóng bức, có lực chỗ sử dụng. Ở bàn cơm,

      "Thụy Thụy, ăn miếng sườn "

      "Ân "

      Sau lại trầm mặc.

      Lương ba như là hiểu được cái gì, ăn vui vẻ, gắp sườn ăn liên tiếp, bà xã chỉ lo cho con, đành tự lực cánh sinh.

      Dưới bàn, mẹ Lương Thụy hung hăng đá cước." dừng lại cho em, chỉ biết mỗi ăn!" Dưới ánh mắt uy hiếp, Lương ba dám ăn nữa, bà xã thể đắc tội, bằng lại cho ngủ giường. Giả bộ nhớ đến cái gì,

      "Gần đây sao lại thấy nha đầu Quả Quả kia?" Lặng lẽ nhìn con, tiếp tục .

      "Nha đầu kia cũng là, chỉ biết nghịch ngợm! giống con chút nào."

      "Ai, con , , lại mắng Quả Quả?" Lương mẹ thiếu chút nữa ném chiếc đũa cầm tay qua. Bảo ông xã giải quyết vấn đề lại lạc sang chuyện khác.

      Lương Thụy im lặng thế nhưng lại ném chiếc đũa. Rơi ở bàn phát ra tiếng vang rất lớn.

      " ăn ." Lương Thụy hung hăng đá văng chiếc ghế trở về phòng.

      Lương mẹ bị chấn kinh rồi, con như thế nào... Lương ba ba tiếp tục ăn cơm, bên còn vội vàng gắp cho bà xã cộng rau, cười vui .

      "Bà xã, mấy hôm trước, nghe mẹ Lâm Quả , nha đầu kia gọi điện thoại về nhà, ..." Lương Thụy dần dần dừng lại bước chân.

      " cái gì?" Lương mẹ hỏi.

      "... Ở nông thôn rất đơn. bằng cùng nhà chúng ta chơi, muốn trở lại."

      Lương Thụy lén lút trở về phòng, nhàng mà đóng cửa lại. Mùi thuốc súng vừa rồi bỗng nhiên tiêu tán.

      "Ai, ông xã có ý gì?" Cố hỏi , lại ấp a ấp úng muốn cái gì?

      "Nga! ..." Lương mẹ đột nhiên thông suốt, hóa ra là như vậy.

      Cuộc sống học sinh trung học chính thức bắt đầu!

      Lâm Quả biết ngày mai bắt đầu học, càng khẩn trương, rúc trong phòng Lương Thụy, rung đùi đắc ý yên, lầm bầm lầu bầu.

      "Lớp chọn có phải rất mạnh mẽ hay , nam sinh nữ sinh đều giống kim cương ."

      Lương Thụy im lặng, chính cũng phải là đỗ hay sao?

      "Nghe còn có rất nhiều học sinh từ trường khác vào."

      "Làm sao bây giờ... Làm sao bây giờ..."

      "Trừ ra, ở ngoài, em đều biết những người khác nha."

      khí tại, bình thản, tốt lắm. Lương Thụy ôm sách, nghe Lâm Quả cằn nhằn, tiếp tục đọc.

      " biết Trần Phi Phi vào lớp nào?" Lâm Quả nhìn Lương Thụy hỏi.

      Lương Thụy dừng giở trang, " biết."

      "Được rồi!"

      Lâm Quả theo Lương Thụy tiến vào trong lớp, phòng học ít người, nhưng là phóng mắt nhìn lại, có người nào quen biết.

      Tùy tiện tìm nhanh chỗ ngồi, hai người ngồi xuống. Lâm Quả nằm úp sấp ở bàn nhìn bạn học lục tục vào lớp học.

      "Oa. Đeo kính này, quả nhiên là học sinh giỏi "

      "Nga u, soái ca, "

      "Khụ khụ khụ!" Lương Thụy làm bộ như vô tình ngẩng đầu thoáng nhìn qua.

      "Xấu!" Lập tức định nghĩa.

      "Oa trời ạ, mỹ nữ. Lương Thụy nhìn, mỹ nữ" bé này, làn da trắng nõn, thân hình cao gầy, rất có khí chất.

      "Bình thường" Kỳ căn bản nhìn.

      "Ánh mắt cao như vậy! ... Người đó sao lại giống Trần Phi Phi như vậy. "

      "A, là Trần Phi Phi nha. Trần Phi Phi, bên này!" Lâm Quả quên hết tất cả. Chỉ thoáng trong lớp im lặng, ánh mắt bốn phương tám hướng đều tập trung ở nơi này.

      Trần Phi Phi nghe được tiếng Lâm Quả, cười tới. Trực tiếp xem Lương Thụy, tay đặt lên bả vai Lâm Quả: "Chúng ta lại ở cùng lớp, thể tin được , cần mê luyến ca." Tự kỷ xướng lên. Lâm Quả cảm thấy tư thế này ổn, tươi cười dào dạt ở mặt. Hai mắt híp lại vì cười.

      "Ngu ngốc!" Lương Thụy cầm lấy này nọ lập tức đến bên cạnh mỹ nữ vừa mới ngồi xuống.

      Nhìn đến bên cạnh trống, Trần Phi Phi vội vàng ngồi xuống, Lâm Quả có chú ý tới chuyện này, cũng chỉ là gắt gao nhìn chằm chằm Lương Thụy.

      Lương Thụy lúc này "Nhìn , nhìn ! biết. Kêu trở về " Mỗi tế bào trong thân thể đều thoát ra.

      Lâm Quả lúc này " nhìn ra hai người rất xứng đôi, hóa ra Lương Thụy cũng là soái ca "

      Trần Phi Phi lúc này "Lương Thụy, tớ lại cùng Lâm Qủa ngồi cùng bàn."

      Tất cả ý tưởng chỉ thất bại khi chủ nhiệm lớp có nguyên tắc "Học sinh nữ, học sinh nam cho phép ngồi cùng bàn, giữ khoảng cách!"
      windlove_9693 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7: Lần đầu tiên của Lâm Quả

      Tất cả bạn học trong lớp đều được Lâm Quả biết đến thất thất bát bát. Tất cả đều là nam sinh. ra vẻ, có khi lại thực ngốc, tính cách rất chân , rất nhanh cùng nam sinh hoà mình.

      ngày, Lâm Quả học mẹ sửa lông mi, mình cảm giác rất tốt, quay đầu đối mặt với người đằng sau "Lông mi của tớ có đẹp hay ?"

      Toàn trường khiếp sợ, còn , "Nga, tớ nghĩ nên hỏi là lông mi của tớ đáng sợ hay đáng sợ" Bốn phía đổ mồ hôi lạnh

      Việc này N nhiều năm về sau, bạn học vẫn hay nhắc tới.

      Vào sơ trung, bạn học nữ bên cạnh Lâm Quả chậm rãi có chút biến hóa, thường xuyên có nữ sinh xin phép nguyên nhân mà chị lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng.

      Trong tiết tự học, bạn ngồi cùng bàn truyền đến tờ giấy, "Tớ đau bụng ~ "

      Lâm Quả khẩn trương nhìn bạn ngồi cùng bàn, ôm bụng dựa vào bàn nhìn rất mệt mỏi.

      "Thế nào, muốn phòng y tế hay ."

      " có việc gì, mỗi lần đến tớ đều đau."

      Trời ạ, đây là vấn đề lớn, Lâm Quả nhìn bạn học như thế, khi đứng lên lại mỏng manh như vậy. Chân tay Lâm Quả luống cuống. Bạn ngồi cùng bàn truyền tờ giấy đến cho là có ý tứ gì?

      "Cậu có cái kia hay nha?"

      "Cái kia?" Lâm Quả có điểm buồn bực, bạn ngồi cùng bàn là cái gì. Chắc là chỉ thuốc .

      "Tớ có mang thuốc, tốt nhất là tớ cùng cậu đến phòng y tế ."

      "... Quên quên " Bạn ngồi cùng bàn xoay người cùng nữ sinh bên kia .

      Lâm Quả nghe được loáng thoáng chút.

      "Cậu tới, rất đau? Tớ cũng đau."

      "Tớ có mang cái kia, tí nữa đến toilet cho cậu."

      ...

      Đối với nội dung chuyện của các . Lâm Quả hiểu gì cả

      Mỗi năm lần, trường học lại tổ chức trận bóng rổ giao hữu, sau nghi thức kéo cờ, hiệu trưởng công khai lớp chọn có thể tham gia. Nguyên nhân cũng biết, là hi vọng các học sinh tinh tập trung tinh thần học tập, hai là sợ ban bọn họ chọn được người.

      Sân thể dục mảnh vang lên."Lớp chọn rất giỏi a, chỉ biết đọc sách như đứa ngốc."

      Sĩ khả sát thể nhục. [1]

      [1] Sĩ khả sát thể nhục : người trí thức thà chết chứ chịu nhục

      "Ai chúng ta tham gia." giọng vang lên, thanh từ trong góc chỗ ngồi các học sinh truyền đến. Lương Thụy lạnh lùng, mặt mang theo tự tin cùng cao ngạo. nhàng đẩy kính mắt, động tác phi thường tao nhã.

      "Đúng, chúng ta tham gia!" Nam sinh lớp chọn đều hưởng ứng.

      "Oa, hảo suất nga ~ Lương Thụy, mau nhìn, Lương Thụy! ." Sân thể dục lại là mảnh ồ lên.

      Hiệu trưởng muốn làm cho bọn họ tham gia cũng có biện pháp .

      Nhờ Lương Thụy dẫn đầu, ban chọn ra rất nhiều nam sinh, mọi cấp đều chuẩn bị chiến đấu.

      Trận đầu liền gặp phải đối thủ cường hãn, nam sinh nhiệt huyết sôi trào.

      "Cố lên!" Lương Thụy vươn tay phải, giơ lên, "Cố lên cố lên cố lên!" Sĩ khí tăng vọt.

      Nữ sinh trong nhóm đội cổ động viên cam lòng yếu thế, đứng ở bên sân cổ động trợ uy.

      Nhân mã hai đội lên sân khấu, tiếu lý tàng đao [2]. “Hữu nghị thứ nhất, trận đấu thứ hai” chính là khẩu hiệu.

      [2] Tiếu lý tàng đao: trong ba mươi sáu kế: ba mươi sáu kế (三十六計, Tam thập lục kế; hay 三十六策, Tam thập lục sách) là bộ sách tập hợp 36 sách lược quân của Trung Quốc cổ đại, ba mươi sáu kế bắt đầu xuất từ thời Nam Bắc triều và tới thời nhà Minh được tập hợp thành sách.Câu này có điển cố là: Tể tướng của Đường Huyền Tông là Lý Lâm Phủ có bề ngoài và xử hết sức hòa nhã, thân thiện nhưng thực chất lại là người cực kì nham hiểm, dùng mọi thủ đoạn để triệt hạ các đối thủ chính trị khác. Hành động của Lý Lâm Phủ về sau được mô tả bằng câu thành ngữ "Miệng nam mô, bụng bồ dao găm" ("Khẩu mật phúc kiếm", 口蜜腹剑).

      Cởi áo khoác, Lương Thụy vừa lên sân liền trở thành tiêu điểm của mọi người.

      Nữ sinh A "Oa, Lương Thụy lớp chọn lên sân khấu, hảo suất a! mang kính mắt cũng suất. A a a..."

      Nữ sinh B "Tưởng chỉ có thành tích tốt, nghĩ tới thể dục cũng cường như vậy!"

      Hai người chuyện cao hứng rất phấn chấn, có người chú ý tới Lâm Qủa phía sau.

      "Mới cận thị 0,1 độ, muốn mang kính mắt, dối trá ~" nhìn Lương Thụy làm nóng người sân, nghe bên này háo sắc chuyện, trong lòng Lâm Quả rất khó chịu.

      sân, Lương Thụy bỗng nhiên hắt xì cái. Theo thói quen tìm kiếm bóng dáng của Lâm Quả.

      " phải đâu, khéo như vậy." Lâm Quả chạy nhanh trốn vào trong đám người.

      Trận đấu bắt đầu, tiếng động lớn nháo làm cho đầu óc Lâm Quả choáng váng. Bụng cũng hợp với tình hình đau đến lợi hại.

      Trận đấu diễn ra khí thế ngất trời.

      Trần Phi Phi, bỗng chuyền bóng cho người bên kia, người đó đưa bóng nhảy lên, cho vào giỏ. Nữ sinh mảnh sôi trào.

      "Trần Phi Phi, cố lên! Trần Phi Phi cố lên!"

      Trần Phi Phi cùng người thắng giống nhau, ánh mắt đảo qua thính phòng, Lâm Quả nhìn ? Nhìn đến nỗi mắt cũng nháy? lần nữa gia nhập trận đấu cách vui vẻ.

      Nghỉ ngơi giữa giờ, loạt nữ sinh cầm khăn mặt cùng nước đứng ở bên sân chờ.

      Lập tức, Trần Phi Phi đến trước mặt Lâm Quả, vẫy vẫy tóc cách đẹp trai, vươn tay. Lâm Quả cười đem khăn mặt ném cho .

      "Trần Phi Phi thấy ra, lợi hại!"

      Khích lệ của Lâm Quả có thể sánh bằng "Cố lên!" Nghe rất thoải mái.

      Lương Thụy đứng cùng mỹ nữ khí chất ở phía trước bọn họ. Soái ca mỹ nữ hợp tác, cảnh đẹp ý vui, nhưng mặt soái ca có nửa điểm ý cười. Lâm Quả cùng Trần Phi Phi chuyện, mở chai nước khoáng ra tự nhiên đưa cho Lương Thụy.

      Trần Phi Phi nhìn chai nước mà mình đợi lâu như vậy lại rơi vào tay người khác.

      Soái ca Lương Thụy nở nụ cười thản nhiên. Nhận lấy khăn mặt của mỹ nữ khí chất, cũng ôn nhu "Cám ơn!" .

      Trong sân bóng rổ mảnh hút khí, bát quái lặng lẽ nổi lên "Lương Thụy cùng mỹ nữ khí chất có JQ [3]!"

      [3] JQ : Gian tình = tình cảm mờ ám

      Trận đấu tiếp tục bắt đầu, ưu thế của ban lớp chọn ra rất ràng, nếu cố khác rất có thể giành giải.

      Lâm Quả cảm thấy bụng ỉ đau, nhịn được hơi hơi cúi thắt lưng, lấy tay gắt gao ôm bụng.

      Lương Thụy nhìn thấy lông mi Lâm Quả nhíu lại, trong lòng bắt đầu sốt ruột. Chưa từng nhìn thấy bộ dáng khó chịu như vậy.

      Nhìn điểm trận đấu. Chờ kịp, trận đấu so với em ấy tính là gì. Lương Thụy dẫn đầu làm thủ thế thay đổi người, trước ánh mắt kinh ngạc của toàn trường chạy đến chỗ Lâm Quả.

      "Làm sao vậy?" Dưới quần Lâm Quả lộ ra màu đỏ tươi rất chói mắt. Trực tiếp lấy áo khoác phủ thêm cho Lâm Quả, rồi vội ôm Lâm Quả rời .

      "Hóa ra người Lương Thụy thích là Lâm Quả."

      "Hoặc là tình tam giác?!" Bát quái nhanh chóng đổi mới.

      Trần Phi Phi ngơ ngác nhìn bóng dáng rời , vẫn là chậm bước.

      tại Lâm Quả muốn chết tâm đều có, ở trong lòng Lương Thụy, muốn đổi tư thế, bất đắc dĩ bụng lại vô cùng đau đớn. Khẩn trương cong người lại.

      ngang qua siêu thị, Lương Thụy buông Lâm Quả xuống, ở bên tai giọng "Ở đây chờ ."

      Tiến vào siêu thị, Lương Thụy trực tiếp đến quầy bán đồ dùng của con , để ý ánh mắt xung quanh của các bà mẹ, nhìn tên, xem lớn , trực tiếp cho vào trong xe. A di bên cạnh nhịn được, đem đồ trong đó để lại chỗ cũ.

      "Tên nhóc này, cậu mua đúng. Đây là đồ ban đêm, có vẻ dài, này thích hợp sử dụng ..."

      "Cám ơn a di." Lương Thụy nghe theo lời bác lấy đồ, cảm ơn rồi rời khỏi trường.

      " mua cái gì?" Lương Thụy cầm theo chiếc túi, là túi to màu đen.

      "..." mặt xuất màu đỏ khả nghi.

      " làm sao vậy?"

      "Nóng." Mặt càng đỏ hơn.

      " thôi." Lâm Quả rất muốn về nhà.

      Lâm Quả ngày thường khéo léo, lại choàng thêm áo khoác to của Lương Thụy vào người, càng thêm nhắn. Hơn nữa vì sinh bệnh nên tiều tụy, ánh mắt ngập nước, rất đáng thương, khó có được bộ dáng , làm trong lòng Lương Thụy nổi sóng mãnh liệt.

      "Em... Hay tự mình em thôi, em tốt hơn nhiều rồi, đến nỗi nghiêm trọng như vậy" Lâm Quả nhăn nhó.

      "Đừng vô nghĩa..." Phản đối có hiệu quả

      Về nhà, trong nhà có ai, cánh tủ lạnh dán tờ giấy.

      "Quả Quả, tối nay, mẹ cùng ba ba mới trở về, con đến nhà Thụy Thụy ăn cơm —— Mẹ "

      Bỗng nhiên trận cảm giác mát lạnh truyền đến, Lâm Quả giãy khỏi Lương Thụy, vội vàng chạy tới toilet. Lúc cởi quần ra. Trợn tròn mắt! Tuy rằng học qua tiết sinh lý, nhưng ngay lúc đó Lâm Quả ở dưới bàn xem truyện tranh. Làm sao bây giờ? Quần ô uế thể mặc, Lương Thụy ở bên ngoài ra được nha, lấy cái gì giờ. Lâm Quả cầm theo quần ngồi lo lắng.

      "Thùng thùng" tiếng đập cửa truyền đến, vói vào bàn tay, tay cầm theo túi to ở siêu thị.

      "Trong túi to, có đồ em muốn dùng, em xem, nếu cái nào dùng được, liền đổi cái khác." Giọng cố ý trấn định.

      " về nhà, tí nữa đến xem em "

      Nghe được tiếng cửa đóng, Lâm Quả bắt đầu mở túi to ra, nhìn xem bên trong, mặt đỏ. Nếu trước mắt có cái hố, Lâm Quả tin tưởng chính mình tuyệt đối nhảy vào.

      Giặt sạch, tắm, tốn hết nửa ngày, mới ra khỏi toilet.

      Bụng vẫn rất trướng khó chịu, cái gì cũng muốn ăn, trở về phòng ngủ, bài tập cái gì cũng làm, dù sao cũng trở về rồi, ngày mai rồi sau.

      Điện thoại vang lên.

      "Uy, Lâm Quả, tớ là Trần Phi Phi."

      "Ân "

      "Buổi chiều hôm nay, thân thể cậu thoải mái?"

      "Ngạch "

      " tại khôi phục thế nào, cần uống thuốc sao, tớ đến xem cậu "

      " cần, cần, tại tớ tốt hơn rồi. "

      Lúc này cửa mở, Lương Thụy mang theo cặp lồng, cầm chìa khóa của Lâm Qủa đến.

      "Ai điện thoại, mẹ chuẩn bị đồ ăn cho em."

      "Ai?" Người trong điện thoại truy vấn

      "Lương Thụy, ấy ..." Điện thoại cũng gì, đối phương cúp máy.

      Lâm Quả nhìn nhìn điện thoại, buồn bực đem điện thoại để lại chỗ cũ.

      "Ai?"

      "Trần Phi Phi. còn chưa dứt lời liền cúp máy."

      "Tất nhiên là biết, nên vừa rồi mới cố ý kêu cho nghe được, nếu là người khác tất nhiên cũng tắt." Lương Thụy tặc tặc ở trong lòng .

      Lâm Quả ngồi ở bên cạnh bàn chờ ăn .

      Lương Thụy ở trong phòng bếp thu xếp, Lâm Quả ngơ ngác nhìn . Bỗng nhiên Lương Thụy quay đầu, tầm mắt chạm nhau. Tạm dừng giây, Lương Thụy tiếp tục đổ canh, Lâm Quả cúi đầu nghịch giấy. Kỳ trong lòng như con thỏ nhảy loạn.
      windlove_9693 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :