123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật ký trúc mã đấu thanh mai - Thù Mặc (Update C29 New~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 4
      Editor: Heo Tofu

      “Ngươi là ai?!”

      “Biểu ca!”

      Liễu Bái Tình cùng Lí Tư Tề gần như là đồng thời ra.

      Lâm Hi hướng về phía Lí Tư Tề hừ lạnh tiếng, sau đó vào phòng.

      Thuận tay còn đóng lại cửa của nhã gian.

      Từ chỗ Liễu Bái Tình biết được đáp án Lí Tư Tề quẫn bách chút, nghiêng người, với Lâm Hi thở dài:“Biểu ca huynh.”

      Lâm Hi ánh mắt sắc bén nhìn Lí Tư Tề liếc mắt cái:“Ai là biểu ca của ngươi?”

      Lâm Hi vừa lời này xong, cũng lười nhìn xem biểu tình đủ mọi màu sắc mặt Lí Tư Tề, đến ngồi bên cạnh Liễu Bái Tình đối diện với Lí Tư Tề.

      Vốn Lưu Hà ở đây Lí Tư Tề thấy có chút thất vọng, bây giờ lại thêm Lâm Hi......

      Lí Tư Tề thấy quẫn bách khó có thể triển khai theo kế hoạch, đến bây giờ đến chân cũng biết nên đặt ở đâu.

      Lâm Hi bảo Lưu Hà ra ngoài tìm tiểu nhị mang trà lên, quay đầu mặt lạnh nhìn về phía Lí Tư Tề, hỏi:“Cha ngươi chính là hàn lâm học sĩ Lí Tu Ngôn?”

      câu hỏi vô cùng đơn giản, trong đó mang theo hơi thở lạnh lùng làm cho Lí Tư Tề cũng là lắp bắp :“Đúng...... Chính là gia phụ.”

      “Lý công tử đúng là cấp lệnh tôn thể diện nha!”

      Lí Tư Tề khỏi ngẩn ra:“Biểu ca huynh......”

      Lâm Hi tức khắc liền mất hứng, đánh gãy lời của Lí Tư Tề :“Ai là biểu ca của ngươi?”

      Chuyện diễn ra quá bất ngờ, Lí Tư Tề lúc này có chút loạn, chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía Liễu Bái Tình.

      Tình thế trước mắt chuyển tiếp đột ngột, Liễu Bái Tình cũng có chút hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn có hảo tâm giúp Lí Tư Tề câu:“Biểu ca của ta họ Lâm.”

      Lí Tư Tề hiểu ra, vội chắp tay thở dài:“Lâm công tử quá lời.”

      “Ta có hay quá lời, vậy chúng ta cùng phân tích từng chút liền biết!” Lâm Hi ngữ khí cứng rắn, lời ra đều là lời buộc tội,“Lý công tử luôn miệng rằng ngưỡng mộ Tình nhi nhà ta, vậy người có đem danh dự của nàng để trong lòng hay ? Giữa ban ngày ban mặt công khai mời, thế còn ngay lúc cửa vẫn mở về nỗi khổ tương tư, đây là sợ người ngoài nhìn thấy? Nếu ở đây có ta cùng Lưu Hà, người bên ngoài nhìn thấy hai người các người nam quả nữ cùng ở chỗ, biết khi quay đầu họ đàm tiếu như thế nào về Tình nhi nhà ta!”

      Sắc mặt Lí Tư Tề tái xanh, cuối cùng vẻ mặt xấu hổ hướng Liễu Bái Tình :“Là tiểu sinh thiếu suy xét, thỉnh Liễu tiểu thư tha thứ.”

      Liễu Bái Tình còn chưa có mở miệng, Lâm Hi lại :“Đó chính là thứ nhất. Thứ hai, ngươi cũng rằng Liễu gia từ chối nhà các ngươi cầu thân, ngươi còn nóng lòng tìm Tình nhi bộc bạch tâm ý, đây là ngươi có ý gì?! Chẳng lẽ ngươi muốn câu dẫn Tình nhi nhà ta, mang theo nàng bỏ nhà ra cùng với ngươi?!”

      Lời vừa dứt, Lâm Hi sắc mặt lạnh thấu xương, hung tợn nhìn Lí Tư Tề liếc mắt cái.

      Lí Tư Tề bị Lâm Hi nhìn như vậy, răng run lập cập va vào nhau, nghĩ cũng nghĩ đến điều đó liền mở miệng:“Ta...... Ta có ý này! Ta chỉ nghĩ rằng đoạn tình cảm này của ta giành cho giai nhân mà người hay, trong lòng cảm thấy khó chịu, chỉ muốn tìm Liễu tiểu thư dãi bày nỗi khổ tương tư...... Tuyệt đối có suy nghĩ dẫn nàng bỏ trốn theo ta!”

      Lâm Hi khẽ nhếch đôi môi, cười lạnh tiếng:“Ngươi làm việc như vậy có suy nghĩ trước sau, ngươi có gì để mà bộc bạch tâm ý?! Ta muốn ngươi, cố gắng nỗ lực đọc sách để xứng đôi đứng cạnh nàng, chứ muốn kẻ lỗ mang như tại!”

      đến lời này, Lâm Hi cẩn thận cắn chút đầu lưỡi của mình, đau đến kêu tiếng.

      Liễu Bái Tình nhìn thấy Lí Tư Tề bị Lâm Hi cho đến mức xấu hổ muốn muốn độn thổ cho xong, vốn dĩ trong tâm cũng có chút oán trách có chừng mực cũng tiêu tan hết, chỉ còn xót lại vài phần thương hại .

      Bắt đắc dĩ trắng ra, bị Lâm hi thuyết giáo trận như vậy, cũng có điểm thảm hại.

      Vẫn luôn yên lặng Liễu Bai Tình muốn ra mặt thay Lí Tư Tề vài câu:“Ách...... Muội thấy Lí cũng tử cũng có ý tốt, bất quá may ý tốt đó lại thành chuyện xấu......”

      Lâm Hi quay mạnh đầu sang, vẻ mặt bị thương nhìn đồng đội phản bội, khiếp sợ nhìn Liễu Bái Tình.

      Tháy vẻ mặt vô cùng đau đớn của Lâm Hi tập trung nhìn mình, Liễu Bái Tình chỉ có thể đem lời định tiếp yên lặng nuốt xuống.

      Lí Tư Tê thấy Liễu Bái Tình giúp cho mình, nhìn qua phía trước thần sắc, ủ rũ phụ họa theo:“Đúng đúng đúng! Ban đầu ta chính là ý tốt! Trong khoảng thời gian ngắn tình thế cấp bách, nên thể suy nghĩ chu toàn!”

      Tâm tình Lâm Hi vẫn lâm vào trong cảm xúc bi thương khi bị đồng đội phản bội, căn bản có tâm tình ứng phó Lí Tư Tề.

      Lúc này Lưu Hà đẫn theo tiểu nhị bưng nước trà cùng điểm tâm tiến vào, Liễu Bái Tình thấy thế, liền với Lí Tư Tề:“Lý công tử buổi chiều còn phải học ? Ta giữ ngươi lại , ngươi thong thả.”

      Lí Tư Tề tự mình đa tình nghĩ rằng Liễu Bái Tình cố tình đuổi khách, cho rằng nàng cứu nguy, trong lòng cảm thấy ấm áp, đối với nàng cúi chào :“Vậy...... Tiểu sinh cáo từ .”

      Liễu Bái Tình có để ý đáy mắt Lí Tư Tề hàm chứa đưa tình, chỉ ước gì mau nhanh nhanh:“Lý công tử thong thả.”

      Lí Tư Tề đối với Lâm Hi cúi đầu, thản nhiên :“Biểu ca huynh, tiểu sinh trước bước.”

      Cuối cùng lại quay lại lúc khởi điểm, lúc này Lâm Hi gầm lên, giống như lúc trước, vang hữu lực :“...... Ai là biểu ca của ngươi?!”

      Lí Tư Tề cười cười, phủi phủi ống tay áo, vui vẻ rời .

      Lí Tư Tề vừa , ánh mắt Lâm Hi nhìn Liễu Bái Tình đều là u oán .

      “Nhổ cỏ nhổ tận gốc, xuân phong thổi lại sinh.”

      Lâm Hi .

      Liễu Bái Tình cười gượng hai tiếng, :“Ta...... Ta về sau để ý đến là được.”

      “Ai...... Có chiến hữu như thế này, đến khi chết cũng biết mình chết khi nào......”

      Lâm Hi lắc đầu thở dài.

      Liễu Bái Tình chỉ cảm thấy trán mình “Ba” tiếng, bị Lâm Hi kéo vào “Đồng đội”.

      Cố bỏ qua đau đớn, Liễu Bái Tình vì mình biện giải:“...... câu mà thôi, cũng thay đổi được điều gì””

      xong, Liễu Bái Tình cảm thấy lời của mình dường như là vô lực.

      Lâm Hi đau thương nhìn Liễu Bái Tình:“Muội có biết cái gì gọi là thất bại trong gang tấc ?”

      Liễu Bái Tình:“...... Hì hì.”

      Lâm Hi thở dài tiếng, cúi đầu thào tự :“Vừa rồi còn lỡ lời lên lớp dậy dỗ tên họ Lí kia vài câu, bây giờ gậy ông đập lưng ông.”

      Lâm Hi thanh cố ép thấp, Liễu Bái Tình nghe lời này của :“...... Hi biểu ca ngươi cái gì?”

      Lâm Hi chỉ xem xét Liễu Bái Tình liếc mắt cái:“Ta , ràng muội và ta giống nhau, vì sao muội ngốc hơn ta nhiều như vậy?”

      Liễu Bái Tình:“............”

      Đủ! Lâm Hi thể yên tĩnh trong lát, tự dưng ngầm trào phúng ta là sao?!

      ----

      Lí Tư Tề như bay mà về, vì tức giận mà phấn đấu, bắt đầu nỗ lực đọc sách.

      Đối với tình hình lúc này hàn lâm tiểu thư Lý Niệm Chân nhìn tinh thần hăng hái nỗ lực độc sách của ca ca mình, cũng muốn vì giúp đỡ lần, liền đưa bái thiếp tới Liễu phủ, muốn đến bái phỏng Liễu Bái Tình.

      “Ca ca của ta tại cứ như người khác vậy, mỗi ngày đều đọc sách đến canh ba mới di ngủ, ngày kế gà gáy liền dậy......” Lý Niệm Chân bên với Liễu Bái Tình về tình hình ca ca mình, bên vụng trộm xem biểu tình mặt của Liễu Bái Tình:“Cha ta rằng hai ngày nay huynh ấy có tiến bộ vượt bậc, chắc chỉ thêm hai năm nữa thôi nhận được kết quả xứng đáng.”

      tại Liễu Bái Tình nghe về người Lí Tư Tề này liền đau đầu, khỏi xoa xoa huyệt thái dương, thành khẩn hướng Lý Niệm Chân :“Niệm Chân, ta nể tình cảm bao nhiêu năm qua của ta và ngươi nên phát hỏa với ngươi...... Về sau, ngươi đừng ở trước mặt ta đến ca ca của ngươi nữa, ta và có khả năng.”

      Lý Niệm Chân im lặng lát, đột nhiên nhắc tới Lâm Hi:“Có phải hay bởi vì biểu ca Lâm gia của ngươi?”

      Liễu Bái Tình khóe miệng run rẩy chút:“...... Ta cùng với biểu ca của ta lại càng có khả năng!”

      Lý Niệm Chân hồ nghi đánh giá Liễu Bái Tình vài lần, nửa tin nửa ngờ:“Nhưng là ta nghe ...... Biểu ca này của ngươi nhìn rất tuấn mĩ.”

      Liễu Bái Tình lông mày run lên:“Ta còn phải lừa người sao? Đẹp mắt có thể có cơm no để ăn sao?”

      “Có thể!”

      Bạn học Lý Niệm Chân vốn là hội viên bạch kim bên ngoài của hiệp hội, chắc như đinh đóng cột tiếng.

      Liễu Bái Tình nhất thời nghẹn họng lúc, mới :“Chỗ của ngươi có thể làm ra cơm ăn, nhưng ta nơi này thể!”

      Lý Niệm Chân nhìn Liễu Bái Tình chớp chớp mắt, lại gần, đè thấp thanh hỏi nàng:“Mẫu thân ngươi chính là tiểu thư con vợ cả phủ Tấn quốc công trong kinh thành, vậy biểu ca của ngươi chính là thiếu gia quốc công phủ? Thân phận của tôn quý như vậy, nơi nào cần ngươi?”

      Liễu Bái Tình là dở khóc dở cười:“Ta với chính là đơn thuần biểu huynh biểu muội, thân phận của là gì, cùng với ta có quan hệ.”

      Lý Niệm Chân đưa tay về phía Liễu Bái Tình:“Đây chính là ngươi , nếu sau này như ngươi , thế ngươi đừng có trách ta lôi lại chuyện cũ giễu cợt ngươi!”

      ----

      Thời điểm Liễu Bái Tình đưa Lý Niệm Chân xuất môn, khéo vừa đúng lúc đụng phải Lâm Hi từ bên ngoài trở về.

      Hôm nay mặc bạch y, gió lạnh thổi qua, tay áo bay bay, nghiễm nhiên thành vị thế gia công tử tiêu sái thoát tục.

      Nhìn thấy hai người Liễu Lí, Lâm Hi “Bá” tiếng thu hồi chiết phiến trong tay, đối với Liễu Bái Tình gật đầu :“Tình muội muội.”

      Để tránh người khác tị hiềm Lý Niệm Chân trốn sau lưng Liễu Bái Tình, nhô đầu ra thăm dò, vừa đúng lúc chạm vào ánh mắt Lâm Hi.

      Trong lòng Lý Niệm Chân nhất thời loạn giống như có hàng vạn con nai chạy nhảy, cả người hồng lên giống con tôm luộc lớn

      Liễu Bái Tình cùng Lâm Hi chào hỏi qua, liền dẫn Lý Niệm Chân .

      Lâm Hi quay đầu nhìn hai người xa, chỉ thấy vị tiểu thư lạ mặt kia ngừng quay đầu nhìn mình, trong lòng nảy sinh nghi ngờ, trực tiếp hỏi nha hoàn ngang qua:“Vị tiểu thư cùng với tiểu thư nhà các ngươi là ai?”

      Đột nhiên được vị biểu thiếu gia được vạn người chú ý lâm hạnh, nha hoàn kia kích động đến đầu lưỡi cũng muốn lớn ra:“Hồi, hồi, hồi hồi hồi bẩm biểu thiếu gia, vị kia là, là là là Lí tiểu thư Lí hàn lâm!”

      Lâm Hi nghe vậy chân mày trầm xuống.

      Ta xem thường Lí Tư Tề kia rồi, lại còn biết đường vòng, tìm người đến làm thuyết khách?!

      Kim Lăng này, Tình nhi thể ở lại được !

      ----

      Cùng với bên Lâm Hi nguy cơ trùng trùng, cục diện bất đồng, bên này Liễu Bái Tình cùng Lý Niệm Chân cảnh sắc đều là phấn hồng.

      Lý Niệm Chân vẫn còn đắm chìm trong sắc đẹp của Lâm Hi muốn ngừng mà được, được lúc đến cửa, mới mở miệng với Liễu Bái Tình mở:“Tình nhi...... Ngươi phải chướng mắt biểu ca này của ngươi sao? Nếu ...... Ngươi giúp ta làm quen với ?”

      Liễu Bái Tình cước bộ chậm lại chút, khó tin nhìn về phía Lý Niệm Chân.

      Trong mắt Lý Niệm Chân đều là nhu tình mật ý, rất nhanh đều tràn ngập ra ngoài .

      Liễu Bái Tình bị nàng nhìn đến mức cả người nổi da gà.

      Quả nhiên phải người cùng nhà vào cửa, hai huynh muội này tác phong giống nhau như đúc đều lớn mật cởi mở!
      angela2kiss, Yến.Yến, HaYen11 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 5
      Editor: Heo Tofu


      Lý Niệm Chân thỉnh cầu, Liễu Bái Tình chỉ suy nghĩ chút, liền đáp ứng.

      Nàng chẳng qua chỉ đóng vai trò làm sứ giả truyền tin, nhấc tay chi lao thôi. Nếu như vậy có thể tác thành đôi, vậy phải nàng làm được chuyện tốt hay sao.

      Lý Niệm Chân được Liễu Bái Tình nhận lời, vui vẻ về nhà .

      -------

      Lại qua hai ngày, là ngày sinh của Lâm thị.

      Tuy rằng Lâm thị hi vọng có thể làm khiêm tốn chút, chỉ muốn cùng cả nhà ăn bữa cơm mà thôi, nhưng mà Liễu Kính Nguyên vẫn ra lệnh cho phòng bếp làm bàn đầy, đều là những món ăn vô cùng phong phú.

      Đáng nhẽ, tổ chức bữa tiệc lớn như thế này phải là chuyện vui mừng, nhưng Liễu Bái Tình lại vui vẻ nổi.

      bàn tiệc cua lớn cùng hải sâm, bào ngư, vây cá đều thể lọt vào mắt của Liễu Bái Tình mắt.

      Trong mắt nàng chỉ có đĩa thịt ba chỉ được bầy trước mặt Lâm Hi.

      Từ xa ngồi nhìn đĩa thịt kia, Liễu Bái Tình dấu vết nuốt ngụm nước miếng.

      Thịt ba chính là ánh sáng là sinh mệnh, nhưng may ánh sáng này lại chiếu đầu Liễu Bái Tình.

      Lâm thị xuất thân chính là tiểu thư công phủ, về phương diện lễ nghi cầu với mình thập phần nghiêm cẩn, đối với nữ nhi duy nhất Liễu Bái Tình chính là hà khắc cách kỳ quái.

      Từ , Liễu Bái Tình bị mệnh lệnh cấm ăn những đồ ăn nhìn khó coi.

      Chân gà cánh gà lúc gặm nhìn dáng ăn đẹp mắt, khi cắn hạt dưa vang lên thanh giòn cũng thể ăn, ngay cả đến thịt mỡ, bởi vì lúc ăn miệng dính đầy dầu mỡ, liền nằm trong những món được ăn.

      Cái khác Liễu Bái Tình có thể nhịn, nhưng đến cả thịt ba chỉ cũng được ăn, như vậy sao được!

      Nhân sinh có thịt ba chỉ, còn có cái gì gọi là lạc thú!

      Nghĩ đến chính mình cùng với thịt bà chỉ đối diện với nhau vậy mà gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách xa, Liễu Bái Tình nhất thời trong lòng dâng lên cỗ bi thương.

      Nhưng mà hôm nay là sinh nhật của mẫu thân đại nhân, mình thể chưng ra khuôn mặt mất hứng được, Liễu Bái Tình liền gượng cười , cố gắng ăn xong bữa cơm này.

      Khi đứng lên, nhìn thấy hơn phân nửa đĩa thịt vẫn còn, Liễu Bái Tình cảm thấy tâm của chính mình giống như có vật nhọn đâm vào tầng băng, từ từ từ từ , chậm rãi nứt ra khe nứt .

      Đây chính là thanh tan nát cõi lòng.

      ------

      Liễu Bái Tình buồn bực vui trở về thư phòng, ngồi trước bàn học yên lặng lúc lâu, mới thở dài tiếng, tay cầm lấy sách vở Lâm thị dặn nàng học.

      Đem sách vở mở ra, Liễu Bái Tình cúi đầu nhìn, chỉ là chữ cũng chưa xem, cả đầu đều lên đĩa thịt ba chỉ vừa rồi chưa được ăn.

      Liễu Bái Tình giật mình phát mình ngồi lâu, chung quy vẫn cảm thấy khó khăn, dứt khoát đẩy sách vở trước mặt sang bên, đứng lên, muốn ra ngoài hít thở khí.

      Đúng lúc này, Lâm Hi đẩy cửa vào, trong tay còn cầm túi đồ .

      Liễu Bái Tình lập tức lâm vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu:“Ngươi tới làm gì?!”

      Lâm Hi nheo mắt lại nhìn Liễu Bái Tình liếc mắt cái, quay lại đóng của, còn thuận tay cài cửa lại:“Được lắm đồ có lương tâm, ta đây mang theo bảo bối đến cho muội nhìn, vậy mà muội lại có thái độ như vậy với ta?”

      Lâm Hi tới, Liễu Bái Tình tức khắc lùi lại bước, cùng bảo trì khoảng cách:“ yên lành khóa cửa làm cái gì?!”

      Lâm Hi cũng có nhắc tiếp đến thái độ tốt của nàng, lập tức đến bên cạnh bàn tra, để túi lên, tay chân lanh lẹ mở ra.

      Liễu Bái Tình tò mò ngó đầu vào nhìn, chỉ thấy khi túi mở ra, bên trong lại là hộp gỗ .

      Nhìn như là hộp đựng thức ăn.

      Liễu Bái Tình đánh giá, Lâm Hi đột nhiên ngừng lại động tác mở nắp hộp, quay đầu:“Tình muội muội......”

      Liễu Bái Tình nghĩ nhiều quay đầu sang chỗ khác, làm bộ như xem xét ngắm nghía bình hoa đối diện.

      Động tác này của Liễu Bái Tình rơi vào trong mắt Lâm Hi, chọc cho khuôn mặt cong lên, thanh chuyện đều là ôn ôn nhu nhu hỏi:“Tình muội muội bình thương muội hay dùng trà gì để pha?”

      Liễu Bái Tình làm ra vẻ tùy ý trả lời Lâm Hi liếc mắt cái:“Ngô, hình như là trà búp Minh Tiền, trà Long Tĩnh.”

      “...... Vậy muội chịu khó uống tạm . Lần này là ta sơ sót, vội đến chỗ muội nên chỉ mang theo bình rượu Thiệu Hưng.”
      angela2kiss, HaYen, ly sắc8 others thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 6
      Editor: Heo Tofu

      Nghe thấy Liễu Bái Tình hỏi vấn đề này, trong phút chốc sắc mặt Lâm Hi thay đổi.

      Đem nụ cười tươi mặt hạ xuống, sắc mặt Lâm Hi trầm xuống, linh thanh hỏi lại:“Muội hỏi chuyện này có ý gì?”

      Sắc mặt của đồng chí biểu ca thay đổi quá nhanh, trong lúc nhất thời Liễu Bái Tình phản ứng kịp, chợt ngẩn ra.

      Lâm Hi cũng bình tĩnh chờ Liễu Bái Tình trả lời, lại lần nữa mở miệng, ngữ khí lạnh như băng:“Để ta đoán xem nào...... Muội có suy nghĩ ghép ta với nàng thành đôi?!”

      “Ân......”

      Liễu Bái Tình cần nghĩ ngợi liền gật đầu, ngay lúc đó trong đầu sáng lên ý tưởng --

      Đúng rồi! Tên tiểu tử Lâm Hi này...... Tên tiểu tử này có đối tượng, cha mẹ thể ép ta gả cho a!

      Đây chính là mũi tên trúng hai con chim, hòn đá ném chết hai con chim công đôi việc, quá tốt a!

      Lâm Hi nhìn Liễu Bái Tình trong phút chốc mặt mày hớn hở, liền biết nàng lại có suy nghĩ tốt đẹp gì rồi .

      Hừ lạnh tiếng, Lâm Hi :“Nếu muội muốn làm mối cho ta, tốt xấu cũng nên tìm người nào có dáng dấp dễ nhìn chút, Lí tiểu thư này so với muội cũng bằng, ta cần!”

      Liễu Bái Tình “Ba” Bỗng chốc đặt chén trà xuống, nhướng mày :“Ngữ khí của ngươi có ý gì?! Cái gì kêu so với ta cũng bằng?! Liễu Bái Tình ta như thế nào cũng là đóa hoa đẹp của Kim Lăng, da trắng mắt to dáng vẻ xinh đẹp, chỗ nào nhìn giống người?!”

      Đối với bề ngoài của mình, Liễu Bái Tình vẫn là có chút tự tin , tuy rằng thể là khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng đạt đến tư sắc thiên tư, tú lệ đoan trang .

      Nghe thấy lời này của Liễu Bái Tình, Lâm Hi híp mắt, thập phần khinh thường dưới đánh giá Liễu Bái Tình phen, chậc chậc :“Muội mà cũng đòi đóa hoa xinh đẹp của Kim Lăng? Bã đậu có?”

      Nếu phải Lâm thị chị thỉ thời khắc mình đều phải làm tiêu thư khuê các nhã nhặn, sớm chút nữa Liễu Bái Tình đem đĩa thịt ba chỉ hất thẳng vào mặt Lâm Hi

      Dưới đáy lòng mặc niệm mười lần “Bình tĩnh”, Liễu Bái Tình áp chế vài phần tức giận, ngoài cười nhưng trong cười giật giật khóe miệng:“Ta đến cùng là hoa hay là bã đậu, đều có phu quân tương lai của ta chịu , dám phiền đến ngươi chuyện này ? Lí tiểu thư ngươi thích vậy kệ ngươi, ảnh hưởng gì đến ta!”

      Liễu Bái Tình vừa thốt ra lời này, Lâm Hi giống mèo bị đạp trúng đuôi từ ghế tựa bật dậy, nghiến răng nghiến lợi câu:“ thể lý!”

      Liễu Bái Tình bị cử chỉ đột nhiên này của Lâm Hi làm cho giật nảy mình, còn chưa có mở miệng, liền thấy đá văng cái ghế, phất tay áo mà .

      “Ai --”

      Liễu Bái Tình vừa phát ra tiết, Lâm Hi nặng nề đẩy cửa thư phòng.

      Liễu Bái Tình tâm tình khó chịu than thở câu:“ là mạc danh kỳ diệu.” ( giải thích được)

      Lúc này Lưu Hà canh giữ ở bên ngoài kinh hoàng chạy vào cửa:“Tiểu thư, người cùng biểu thiếu gia xảy ra chuyện gì?!”

      Liễu Bái Tình còn chưa có kịp trả lời, Lưu Hà thấy đĩa thịt ba chỉ bàn.

      phen nhào tới che đĩa thịt ba chỉ, sợ tới mức chậm chút nữa thôi có thể thăng thiên Lưu Hà cơ hồ muốn khóc ra tiếng:“...... Tiểu thư! Nguời đây là muốn hại chết nô tỳ sao?!”

      Bị Lưu Hà nhắc đến, Liễu Bái Tình mới chú ý tới bàn vẫn còn có đĩa thịt ba chỉ.

      “Ai nha!”

      Liễu Bái Tình phiền não dậm chân cái, ngươi đạp ghế bước , trước khi cũng đóng lại cửa thư phòng.

      Lâm Hi ngươi là tên tiểu khốn kiếp, án phạm cũng xong rồi ngươi cũng thu thập công cụ gây án mang , lương tâm của ngươi bị chó ăn sao?!

      ----

      Thời điểm trước kia Lâm Hi có ở đây, Liễu Bái Tình thèm ăn, cũng nhờ Lưu Hà giúp đỡ trộm cho mình mấy miếng thịt ba chỉ.

      Nhưng Lâm thị là ai, động tác của nữ nhi làm sao có thể trốn thoát khỏi pháp nhãn của nàng?

      Kết cục của hai vụ trộm, Liễu Bái Tình còn chưa kịp ngửi được mùi thịt, Lâm thị cho người đến tận trường bắt.

      Lúc này Lâm thị lấy thước phạt tên đầu sỏ gây ra chuyện là Liễu Bái Tình, nhân tiện để mụ tử đứng đầu lấy mộc côn đánh tên đồng lõa là Lưu Hà.

      Hồi thứ nhất chủ tớ hai người mười roi

      Hồi thứ hai nếu tiếp tục phạm tội hai mươi roi.

      Dựa theo Lâm thị , nếu hồi thứ ba này bị phát , phải bốn mươi roi.

      Lâm thị đau lòng nữ nhi, phỏng chừng bốn mươi roi hạ xuống cũng chỉ giúp Liễu Bái Tình gãi ngứa.

      Nhưng là Lưu Hà giống như vậy, bốn mươi bản tử hạ xuống, chết cũng thành tàn phế !

      Lưu Hà càng nghĩ càng sợ, nhìn Liễu Bái Tình, nước mắt cũng rơi xuống :“Tiểu thư...... Cái này nên xử lý như thế nào?!”

      Liễu Bái Tình lúc này xích mích với Lâm Hi, cũng tiện tìm hỗ trợ, chỉ có thể khẽ cắn môi, với Lưu Hà:“Ngươi đem đĩa thịt ba chỉ này bọc lại, chờ đêm khuya mang trôn xuống gốc cây ở hoa viên.”

      Lưu Hà suy nghĩ thấy có nguy hiểm chút, cảm thấy vẫn có thể làm, lúc này liền đứng thẳng lên.

      Lưu Hà trước tiên thu thập vào hộp đựng thức ăn, lấy ra khăn tay của mình muốn bọc lại đĩa thịt ba chỉ, phi thường biết điều dừng lại.

      “Tiểu thư ngươi còn muốn ăn thêm vài miếng nưa ?”

      Lưu Hà có hiểu biết hỏi Liễu Bái Tình câu.

      Liễu Bái Tình vừa mới ăn ba miếng, miệng có chút chán ngấy .

      Mà lúc này ngẫm lại lần này mình cùng thịt ba chỉ từ biệt, biết lần sau gặp lại nhau là bao lâu nữa, Liễu Bái Tình chút do dự cầm lấy chiếc đũa:“Ta lại ăn miếng!”

      Trong ánh mắt thúc giục của Lưu Hà, Liễu Bái Tình ăn thêm hai miếng thịt ba chỉ vào trong bụng, đến cuối cùng là ăn nổi, mới để Lưu Hà thu thập trường.

      Lưu Hà vừa mới dọn dẹp xong, vừa đúng lúc Lâm thị đến thư phòng kiểm tra việc học của nữ nhi.

      Tiến vào phòng, Lâm thị liền nhíu mày:“Sao trong phòng mùi thịt lại nặng như thế này?”

      Liễu Bái Tình trấn định tự nhiên trả lời:“Hi biểu ca vừa đến .”

      Mới vừa rồi ở bàn ăn Lâm Hi mạch ăn hết năm miếng thịt ba chỉ, mọi người ai cũng nhìn thấy.

      Lâm thị quay đầu lại, lẳng lặng nhìn về phía Liễu Bái Tình.

      Liễu Bái Tình hô hấp vững vàng sắc mặt như thường, Lâm thị nhìn ra vấn đề gì, liền đem việc này bỏ qua .

      “Việc học viết mẫu thân dặn con học xong chưa? Lấy đến cho mẫu thân xem.”

      Lâm thị lại hỏi.

      Lần thứ hai Liễu Bái Tình bình tĩnh đem trách nhiệm ném lại người Lâm Hi:“Lúc vừa rồi Hi biểu ca đến, nữ nhi bồi chuyện, nên có thời gian luyện viết.”

      Tình cảm của hai người tốt, Lâm thị liền thấy vui mừng.

      Cười hòa ái với nữ nhi, Lâm thị sờ sờ đầu nàng, :“Bây giờ cũng còn sớm, con để mai rồi hãy luyện viết tiếp. xuống tắm rửa rồi ngủ.”

      Liễu Bái Tình dịu ngoan trả lời:“Dạ.”

      Đưa Lâm thị rời bước, Liễu Bái Tình đối với tấm bia đỡ Lâm Hi, độ hảo cảm tăng lên hai bậc.

      Tuy rằng muốn gặp , nhưng có ở đây, vẫn là có chỗ tốt ~

      ----

      Lâm Hi lần này tự dưng phát hỏa, cũng tức giận lâu.

      Liễu Bái Tình bấm ngón tay tính toán, liên tục ba ngày để ý đến mình .

      Lần này để ý đến Liễu Bái Tình, coi nàng là trong suốt, nhìn, nghe, chuyện, dường như Liễu Bái Tình chính là khí.

      Khó được thanh nhàn mấy ngày, Liễu Bái Tình đột nhiên có chút nhạt nhàn ưu thương.

      có người cùng đấu võ mồm đùa giỡn cáu giận với mình, hình như cũng có chút nhàm chán.

      Chăng qua nhàm chán này liên tục lâu lắm, bởi vì......

      việc bại lộ .

      ----

      Ngày đó sáng sớm vừa có trận mưa .

      Liễu Bái Tình bồi mẫu thân Lâm thị dùng đồ ăn sáng xong, mẹ con hai người đến hậu hoa viên tản bộ tiêu thực.

      Mới chưa được hai bước, liền thấy mấy tiểu nha hoàn tầm tám – chín tuổi vây quanh gốc cây hoa quế, líu ríu biết gì.

      Liễu Bái Tình thấy thế khỏi có chút tò mò.

      Lâm thị nhìn thấy dáng vẻ của nữ nhi, cố ý thành toàn nàng, liền mang theo nàng hướng bên kia đến.

      Đương gia chủ mẫu giá lâm, nhóm tiểu nha hoàn đứng dậy quỳ lạy nghênh đón.

      Miễn lễ các nàng, Lâm thị hướng cây hoa quế vừa thấy, hỏi:“Các ngươi nhìn cái gì, sao lại náo nhiệt như vậy?”

      Người lớn tuổi nhất trong nhóm tiểu nha hoàn đứng ra, trở lời câu hỏi của Lâm thị:“Hồi bẩm phu nhân, chúng nô tỳ nhìn con kiến chuyển nhà.”

      “Con kiến chuyển nhà có cái gì hay để nhìn ......”

      Lâm thị chưa xong câu đó, đột nhiên sắc mặt trầm xuống, chỉ vào rể cây :“Vinh Vân, kêu các nàng đem vật dưới đám bùn của gốc cây lấy ra!”

      Vốn dĩ Liễu Bái Tình cảm thấy thú vị, đột nhiên nghe thấy ngữ khí của mẫu thân, ngẩn người, trong lòng lên dự cảm .

      Vinh Vân lúc này sai vài tiểu nha hoàn tìm cái xẻng đến, đào xuống dưới gốc cây.

      Liễu Bái Tình trong lòng yên , quay đầu nhìn về phía Lưu Hà cũng theo đến hậu hoa viên tản bộ.

      Quả nhiên, nàng ở mặt Lưu Hà thấy được bốn chữ “Tâm như tro tàn”.

      Liễu Bái Tình chỉ cảm thấy trong lòng như cây cung,“Ba” tiếng, chặt đứt.

      phải thảm như vậy chứ?!

      vất vả mới ăn được chút thịt, vẫn khiến cho mẫu thân đại nhân điều tra được đến tận trường?!

      Xong đời, Diêm Vương muốn ngươi canh ba chết, sao có thể để ngươi sống được đến tận canh năm!
      angela2kiss, HaYen, ly sắc8 others thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 7
      Editor: Heo Tofu

      Nhóm tiểu nha hoàn động tác nhanh nhẹn, chỉ chốc lát sau đào được vật ở dưới tàng cây.

      Chỉ thấy đó là cái khăn tay màu trắng, bên trong mơ hồ còn chứa vài thứ.

      Lâm thị nhìn Vinh Vân liếc mắt cái.

      Vinh Vân hiểu ý, tiến lên cầm cái xẻng trong tay tiểu nha đầu, nhàng đẩy khăn tay ra.

      “Phu nhân, bên trong có bốn năm miếng thịt.”

      Vinh Vân hồi bẩm tiếng, liền đứng dậy, tránh sang bên để Lâm thị nhìn.

      Tuy rằng mấy khối thịt hư thối hơn phân nửa, nhưng Lâm thị chỉ cần liếc mắt cái, liền nhận ra đó là thịt ba chỉ phòng bếp làm vào tối sinh nhật nàng.

      chút nghĩ ngợi, Lâm thị quay đầu liền nhìn về phía Liễu Bái Tình:“Ngươi giải thích thế nào?”

      Từ thời điểm cùng Lưu Hà trao đổi ánh mắt, Liễu Bái Tình liền quyết định có cắn chết cũng thừa nhận.

      tại mẫu thân khởi binh vấn tội, nàng liền bày ra vẻ mặt vô tội, mê mang :“A Nương vì sao người lại hỏi con như vậy?”

      “Cãi lại cứng rắn?” Lâm thị cười cười, phân phó hạ nhân,“Vinh Vân, ngươi đem khăn tay kia lấy ra nhìn, xem là của ai .”

      Thoáng cái trong lòng Liễu Bái Tình lộp bộp.

      Xong đời .

      ----

      Trải qua kiểm tra, khăn tay là của Lưu Hà .

      Bằng chứng như núi, Liễu Bái Tình còn chưa có kịp vì chính mình biện giải, liền trực tiếp bị Lâm thị mang đến từ đường.

      Từ sau hoa viên đến từ đường, còn có đoạn đường dài, Liễu Bái Tình nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ ra biện pháp nào, liền nhận mệnh .

      người làm người chịu, đành để A Nương tùy ý xử lý.

      Tốt xấu gì cũng bảo trụ được cho Lưu Hà, để nàng phải chịu qua đau khổ da thịt là được.

      Quyết định chủ ý này, Liễu Bái Tình còn hoảng hốt.

      Dù sao vẫn phải chịu đao, sợ chết cũng vô dụng.

      Ai biết Liễu Bái Tình vừa mới làm tốt công tác tư tưởng thấy chết sờn, nửa đường liền nhảy ra tên Trình Giảo Kim.

      Ngay tại chỗ rẽ của hành lang thêm đoạn ngắn nữa là đến từ đường, thấy Lâm Hi từ xa chào hỏi, chặn đường của hai mẹ con.

      .”

      Lâm Hi trường thân ngọc lập, hướng Lâm thị ôm quyền thi lễ.

      Nhìn thấy chất nhi, Lâm thị thu lại biểu cảm, hiền lành đối với cười:“Hi nhi về rồi? Hôm nay chơi vui ?”

      “Sáng nay chất nhi có đến miếu phu tử, mua ít thứ.” Lâm Hi xong, lại nhìn Liễu Bái Tình liếc mắt cái, :“Vừa mới hồi phủ, chất nhi nghe ngươi ở cây hoa quế phía sau hoa viên hạ đào ra vật...... Đúng lúc gặp được , chất nhi lắm miệng muốn hỏi câu – vật trong đất đào ra , chính là mấy miếng thịt ba chỉ?”

      Lâm thị hơi ngẩn ra, sau đó thu lại nụ cười:“Khiến cho Hi nhi chê cười. Trong phủ người làm huyên thuyên, trở về ta phải xử lý nghiêm chuyện này.”

      Đây là chuyện của Liễu gia, Lâm Hi tiện xen vào, lại cười cười, :“Chất nhi đoán còn muốn kiểm tra xem là ai lãng phí lương thực...... Chất nhi tuy rằng hổ thẹn, nhưng vẫn sợ oan uổng người tốt, đặc biệt đến đây tự thú -- mấy khối thịt này, là chất nhi lệnh cho gã sai vặt Vượng Nhi theo bên người chôn ở dưới tàng cây .”

      ----

      dự đoán được Lâm Hi ra lời như vậy, Liễu Bái Tình nhất thời chuẩn bị tốt, ngây ngẩn cả người.

      Lâm Hi cũng nhìn nàng, chỉ lẳng lặng chờ đợi Lâm thị mở miệng.

      Liễu Bái Tình phục hồi tinh thần lại, lén lút liếc mắt cái nhìn mẫu thân, chỉ thấy nàng vẻ mặt khó dò, biết suy nghĩ gì.

      Lâm Hi tình nguyện chịu tội thay mình, Liễu Bái Tình rất là cảm động.

      Nhưng là nàng cũng hiểu, muốn đứng ra nhận tội thay, nhưng phải muốn là được ......

      Theo việc bại lộ đến bây giờ bất quá chưa đến khắc, đoán rằng hạ nhân trong phủ chỉ truyền tin Lâm thị đào được vật dưới gốc cây hoa quế ở hậu hoa viên, về phần vật kia là gì, hẳn mọi người vẫn lọt trong sương mù, biết.

      Kết quả Lâm Hi vừa lên đến là thịt ba chỉ......

      Chỉ sợ minh oan được, nàng Liễu Bái Tình còn muốn thêm tội danh nữa là xúi dục biểu ca phạm tội!

      Lúc này Liễu Bái Tình chìm sâu vào cảm giác thương tâm.

      Lần này, là quá tài!

      ----

      Ai biết Lâm thị trầm ngâm lâu sau, mở miệng :“Nguyên lai đây là Hi nhi làm ?”

      Sáng sớm trong đầu Lâm Hi có chuẩn bị sẵn, mặt đổi sắc:“Dạ...... Buổi tối hôm trước, chất nhi nằm mơ thấy nữ tử dung mạo xinh đẹp. Nàng nàng là hoa thần ở trong hậu hoa viên phủ chúng ta, nhiệm kỳ lần này của nàng sắp hết chuẩn bị bay về trời, trước lúc muốn lưu giữ thêm kí ức về nhân gian, Nhờ chất nhi giúp đỡ nàng. Chất nhi tỉnh lại sau liền suy nghĩ, cảm thấy thịt ba chỉ Kim Lăng là tuyệt nhất, liền vào buổi tối đó sai Vượng Nhi chuẩn bị rượu ngon thịt ngon, rồi đến gốc cây hoa quế này bái tế.”

      xong, Lâm Hi lại lẳng lặng chờ đợi Lâm thị trả lời.

      Liễu Bái Tình bên thể bội phục.

      Bạn học Lâm Hi quả nhiên thể khinh thường!

      Lý do vô lý như vậy, ngươi cự nhiên có thể ra mà mặt đổi sắc......

      Tường thành Kim Lăng cũng chưa dày bằng mặt ngươi!

      ----

      Lâm thị lại trầm ngâm phen, quay đầu lại liếc nhìn Liễu Bái Tình cái.

      Liễu Bái Tình vội vã chân chó cười làm lành.

      Lâm thị cũng quan tâm nàng, chỉ chuyển tầm mắt nhìn Lâm Hi :“Nếu là Hi nhi làm, như vậy kiểm tra lại. Chính là lấy hai miếng thịt ba chỉ đến tế bái hoa thần, khỏi khiến nàng cảm thấy chúng ta thất lễ với nàng .”

      xong Lâm thị dừng chút, quay ra phân phó Vinh Vân:“Vinh Vân, sau này vào ngày mười lăm, ngươi nhớ chuẩn bị tế bái cho hoa thần phong phú.”

      Trước mắt thế cục thay đổi bất ngờ, Vinh Vân vẫn trấn định như núi:“Dạ.”

      Liễu Bái Tình nhìn đại nha hoàn Vinh Vân bên người mẫu thân, lại nhìn tiểu nha hoàn Lưu Hà của mình cả kinh há mồm trợn mắt, khỏi trong lòng than tiếng.

      Thái độ này của Lâm thị, muốn cấp mặt mũi cho Lâm Hi cũng là thả cho Liễu Bái Tình con ngựa .

      Gánh nặng trong lòng Liễu Bái Tình liền được giải tỏa, tự chủ được nhìn Lâm Hi giúp người làm niềm vui.

      Vừa vặn Lâm Hi cũng nhìn qua .

      Khó có được ánh mắt Liễu biểu muội tự giác rơi vào người mình, Lâm Hi có chút hí hứng.

      Theo thói quen Lâm Hi muốn cấp cho Liễu Bái Tình cái mị nhãn, đột nhiên nhớ tới lúc này mình còn giận nàng, vô cùng khẩn cấp ngừng lại hoạt động cơ mặt.

      Kết quả là, Liễu Bái Tình nhìn thấy chính là, Lâm Hi trương ra khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo.

      Ngay cả ánh mắt cũng giống như bị rút gân.

      Điểm cảm kích trong lòng của Liễu Bái Tình đối với Lâm Hi bị bộ dạng quái dị này làm bay hết.

      chút do dự, con ngươi của Liễu Bái Tình hướng về phía trước khẽ đổi, trợn trừng mắt hướng về phía Lâm Hi.

      Vốn dĩ cơn tức của Lâm Hi với Liễu Bái Tình được dập tắt, nhưng hành động này của Liễu Bái Tình chính là thêm cỏ khô vào cơn giận của .

      “Bá” tiếng, thế lửa bùng cháy cao hơn ba trượng.

      Hừ lạnh tiếng, Lâm Hi quay đầu sang bên.

      Liễu Bái Tình cam lòng yếu thế, cũng hừ lạnh tiếng, vô cùng lưu loát đem đầu xoay sang bên.

      Ban đầu Lâm thị còn cảm thấy vui mừng vì thấy hai người có cảm tình tốt với nhau, xem ra bây giờ, khỏi dưới đáy lòng lắc đầu liên tục.

      Oan gia!

      ----

      Đến đêm, Trước khi ngủ.

      Liễu Kính Nguyên vẫy vẫy tay, để cho bọn nha hoàn hầu hạ trong phòng xuống, lúc này có thể cùng thê tử đến gia :“Hai miếng thịt ba chỉ cũng có thể khiến nàng khởi binh vấn tội? Tình nhi muốn ăn để cho nó ăn.”

      phải vấn đề ăn hay , mà là vấn đề tự chủ.”

      Lâm thị giúp trượng phu cởi quan bào, giải thích.

      Về vấn đề giáo dục nữ nhi hai vợ chồng cãi nhau rất nhiều lần, hôm nay Liễu Kính Nguyên cảm thấy có chút mệt, tiếp tục cùng thê tử tranh cãi, trái lại tự đến bên giường ngồi xuống cởi giày.

      Lâm thị ôm quan phục, vuốt lên nếp nhăn, mở miệng :“Bất quá hôm nay Hi nhi ra mặt thay Tình nhi chịu tội, ta muốn đánh mất thể diện của , việc này liền bỏ qua .”

      “Nga?” Liễu Kính Nguyên cầm giày trong tay ném xuống đất, trầm ngâm lúc, ngẩng đầu nhìn thê tử, hỏi:“Nàng có hay cảm giác được, Lâm Hi đối với nữ nhi của chúng ta bình thường?”

      Liễu Kính Nguyên nhắc tới điểm mấu chốt, Lâm thị khỏi mang theo nụ cười:“Đâu chỉ là bình thường. Chàng nghĩ lại mà xem, từ kinh thành đến Kim Lăng đường thủy mất 1 tháng, chỉ mười ba ngày liền đến nơi...... Sao lại phải gấp như vậy? Còn có ánh mắt của khi nhìn Tình nhi nhà chúng ta, kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra có chuyện gì xảy ra.”

      Liễu Kính Nguyên trong đầu có chút thoải mái, tùy ý lên tiếng, nhấc chân lên giường.

      Lâm thị sửa sang lại y bào, đến bên giường ngồi xuống, bóp bả vai giúp trượng phu:“Có cần thiếp viết thư hỏi đại ca, xem ý tứ bên họ như thế nào?”

      Liễu Kính Nguyên liếc nhìn thê tử cái:“ Rồi được rồi, nữ nhi của ta phải ai thèm lấy, sao phải gấp gáp như vậy? Nếu Lâm Hi thực có ý, tự nhiên để đại ca nàng đến đây cầu hôn.”

      “Dạ dạ dạ.”

      Biết trong lòng trượng phu được tự nhiên, Lâm thị liền đem việc này ấn xuống đề cập tới .

      ----

      Tuy rằng hôm nay nàng với Lâm Hi thêm vào hồ sơ ngày náo loạn thoải mái, nhưng ân oán cần ràng, là thanh niên tốt có ân tất báo, Liễu Bái Tình vô cùng tự giác viết xong bài tập, tìm Lâm Hi tạ ơn.

      Lúc đó Lâm Hi vừa mới tắm xong, tùy ý khoác bên ngoài trung y màu trắng, ngồi dưới dàn nho hong khô tóc.

      Ánh trăng dịu , dưới ánh trăng người tóc đen bạch y, chói mắt còn đẹp hơn ánh trăng gấp trăm lần.

      Liễu Bái Tình cẩn thận bị vẻ đẹp này mê hoặc.

      Đến bước chân cũng ngừng lại .

      Sau lát, Lâm Hi như có dự cảm, quay đầu nhìn về phía cửa viện.

      Tầm mắt hai người ngay tại giữa trung giao nhau .

      Lâm Hi nghĩ tới Liễu Bái Tình đến, hơi giật mình, khóe miệng ức chế được nhếch lên.

      Nhưng lại e ngại mình tại vẫn còn tức giận, nụ cười nửa vời, diễn ra trong trạng thái run rẩy.

      Liễu Bái Tình thấy thế, yên lặng đem ánh mắt dời .

      ...... Vừa rồi còn cảm thấy soái, ta nhất định là mắt mù......

      ----

      Liễu Bái Tình đứng ở cạnh cửa bất động, Lâm Hi lại cố giữ mặt mũi chịu cúi đầu trước, hai người giữ thế giằng co.

      Ngay tại thời điểm hai người vẫn phân cao thấp, nhị ca Liễu Bái Tình Liễu Bái Nghi đến.

      Nhìn thấy muội muội cùng biểu đệ, hai người như ngưu lang chức nữ giống như mỗi người đầu, Liễu Bái Nghi vui vẻ:“Hai ngươi náo gì đấy?”

      Ca ca nhìn, Liễu Bái Tình có chút ngượng ngùng, bước nhanh đến trước mặt Lâm Hi:“Chúng ta vào trong phòng chuyện.”

      Lâm Hi thuận thế liền gật đầu:“Được.”

      Vừa xong, hai ngươi coi như là hòa hảo.

      ----

      Vào phòng Lâm Hi, Liễu Bái Tình tự giác rót chén trà, hai tay đưa đến trước mặt Lâm Hi:“Sáng nay nhờ có ngươi hỗ trợ, ta mới tránh được kiếp...... Đại ân lời nào cảm tạ hết được, ta liền lấy trà thay rượu, kính biểu ca ly.”

      Lâm Hi cũng nhận chén trà, chỉ cúi đầu, ánh mắt trầm tĩnh như nước, nhìn Liễu Bái Tình:“ ly trà nghĩ đem ta đuổi rồi?”

      “Ngươi người này......”

      Liễu Bái Tình bị chọc giận, nhưng ngẫm lại mình tới cảm tạ phải đến phát giận, liền đè lại tính tình phát giận, thanh hỏi:“Vậy ngươi muốn thế nào đây ~?”

      cuối nhàng mềm yếu, nghe vào trong tai Lâm Hi khỏi trong lòng run lên.

      “Ta......”

      Lâm Hi có chút tâm loạn, cố gắng thu hồi lại tâm đặt ánh mắt ở người Liễu Bái Tình, cố gắng nhìn quanh , muốn che giấu hơi thở nóng dần lên của mình.

      Liễu Bái Tình rất kiên nhẫn chờ trả lời:“Ân?”

      Lâm Hi ánh mắt đảo qua tay mình, chút suy nghĩ liền mở miệng:“Muội...... Muội giúp ta sửa lại móng tay ......”
      angela2kiss, HaYen, ly sắc8 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 8
      Editor: Heo Tofu

      Thời điểm nghe được cầu này của Lâm Hi, khóe miệng Liễu Bái Tình khỏi giật cái.

      cầu chỉ cần như vậy...... Điều này đúng là ngoài dự kiến, dễ chuyện nha.

      Lời vừa ra khỏi miệng, đột nhiên Lâm Hi có vài phần chờ mong, bên lại cường điệu:“Ừhm, muội giúp ta sửa lại móng tay, móng tay ta hơi dài nên cảm thấy khó chịu.”

      “...... Nga. Vậy ngươi đợi chút.”

      Liễu Bái Tình xong, bước nhanh ra cửa.

      Lâm Hi ở trong phòng đứng ngồi yên, cũng theo nàng ra ngoài.

      Đứng ở ngoài hành lang, Liễu Bái Tình vẫy tay với gã sai vặt đứng ngoài cửa phòng Liễu Bái Nghi:“Ngươi mang vật nhị thiếu gia hay dùng để sửa móng tay đến đây cho ta.”

      “Dạ ~”

      Gã sai vặt lên tiếng, quay đầu lấy dụng cụ .

      Hai người nhất thời chuyện, hiểu vì sao bầu khí có vẻ ngượng ngùng.

      Cũng may gã sai vặt động tác mau, chỉ chốc lát sau mang đến hộp .

      Liễu Bái Tình nhận hộp gã sai vặt đưa, gật đầu với :“Ngươi còn việc phải làm nên làm tiếp

      Gã sai vặt trả lời “Dạ”, ngay lập tức thập phần thức thời tránh .

      Liễu Bái Tình đem hộp giơ lên, xoay người về phía Lâm Hi :“Tốt lắm, chúng ta......”

      nghĩ đến lại đứng gần mình như vậy, đầu của Liễu Bái Tình gần như đụng vào lồng ngực .

      cỗ hơi thở đặc biệt trong phút chốc tràn ngập trong mũi, Liễu Bái Tình bỗng thất thần.

      Mùi hương này thể tả bằng lời, hẳn là thơm, nhưng lại mang cho nàng cảm giác an tâm.

      Giống như hương vị của chiếu chăn phơi đầy nắng ấm, có loại ấm áp khó có ngôn từ nào có thể diễn đạt được.

      Cúi đầu nhìn thấy Liễu Bái Tình đứng trước mặt mình, má trắng nõn ửng hồng khả nghi, Lâm Hi cảm thấy trong lòng khó nhịn, chỉ muốn lấy hai tay ôm chặt nàng vào trong ngực.

      Nhưng Lâm Hi cũng biết bây giờ chưa phải thời điểm làm điều này.

      Ho khan tiếng, Lâm Hi dấu vết lui về sau bước, đề nghị:“Chúng ta vào nhà ?”

      Ửng hồng má Liễu Bái Tình càng hồng đậm hơn:“Ân......”

      xong, Liễu Bái Tình vòng qua Lâm Hi, bước vào trong phòng.

      ----

      Giúp người khác chỉnh sửa móng tay, Liễu Bái Tình thường xuyên làm.

      biết Lâm thị muốn bồi dưỡng phẩm chất gì cho Liễu Bái Tình, mà móng tay của mình đều do nàng sửa.

      Vì vậy Liễu Bái Tình đến trước bàn ngồi xuống, giống như ngựa quen đường cũ đem khăn tay trong tay áo lấy ra để mặt bàn, lấy bấm và kéo từ trong hộp ra, sau đó vẫy tay với Lâm Hi:“Đứng đó ngây ngốc làm gì? Còn nhanh lại đây.”

      Lâm Hi lúc này mới ý thức được vị biểu muội bướng bỉnh là đến hầu hạ mình, khóe miệng nhất thời nhếch cao lên tận trời.

      Liễu Bái Tình nhìn thấy biểu tình của cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng nghĩ lại mình báo ân, liền nhịn.

      Lâm Hi hếch mặt, ngồi xuống bên người Liễu Bái Tình, sau đó đem tay phải vươn ra để khăn tay.

      Liễu Bái Tình vừa cúi đầu, liền nhìn thấy bàn tay sạch để trước mặt.

      Năm ngón tay thon dài, màu da trắng nõn, bàn tay mềm mượt giống như chân châu.

      Đúng là bàn tay của thiếu gia, bàn tay này là đẹp.

      Thấy Liễu Bái Tình chỉ chăm chú nhìn bàn tay mình đến bất động, Lâm Hi ngoắc ngoắc ngón trỏ, cười :“Làm sao? Ta quá đẹp khiến muội choáng váng?”

      Liễu Bái Tình “Thiết” tiếng, thô bạo đem cả bàn tay của Lâm Hi cùng với khăn tay kéo đến trước mặt mình, cầm cây kéo lên tay chuẩn bị hạ thủ.

      Thấy dáng vẻ Liễu Bái Tình cầm kéo khiến cho trong lòng Lâm Hi lộp bộp chút, năm chặt lại bàn tay giấu .

      “Muội có làm được !”

      Lâm Hi đột nhiên có chút lo lắng.

      “Yên tâm, việc này ta làm quen tay rồi.”

      xong, Liễu Bái Tình kéo bàn tay Lâm Hi, bắt đầu công trình tu sửa lại móng tay giúp Lâm Hi.

      Lâm Hi cau mày nhìn nàng tay chân lanh lẹ chỉnh sửa móng tay ở ngón cái, lúc này mới yên lòng.

      Liễu Bái Tình động tác rất nhàng, tựa như lông chim.

      Đầu ngón hai người tay tiếp xúc, Lâm Hi biết Liễu Bái Tình nghĩ như thế nào, còn chỉ cảm thấy, ngón tay biểu muội mát mát, đầu ngón tay mềm mại, giống như phải chạm vào ngón tay của , mà là chạm vào tâm của vậy.

      Khó được Liễu Bái Tình đối với mình ôn nhu như vậy, Lâm Hi đến thở cũng dám lớn tiếng, chỉ sợ dọa nàng.

      Thời điểm Liễu Bái Tình làm việc thích chuyện, Lâm Hi ngồi ngắm nàng, cũng chuyện.

      Hai người cứ như vậy lẳng lặng ngồi đối diện, cũng tạo lên hài hòa trong yên lặng.

      Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn.

      lát sau Lâm Hi liền cảm giác đầu ngón tay mình đau xót, ngay sau đó nghe được Liễu Bái Tình “Ai nha” tiếng.

      “Ai nha ai nha, chảy máu.”

      Hai ngón tay Liễu Bái Tình nâng ngón trỏ Lâm Hi, giống vậy nâng củ khoai nóng bỏng tay, trái phải biết làm như thế nào.

      Đây là do nàng lỡ tay mà gây ra, nhất thời kích động, liền biết phải làm như thế nào mới được.

      Lâm Hi chút do dự đem hành động trước mắt của Liễu Bái Tình cho rằng nàng vì mình mà khẩn trương, gần như khóe miệng cười đến tận mang tai.

      Tùy tay xé miếng vải vai áo choàng bịt lại miệng vết thương, Lâm Hi ôn nhu trấn an Liễu Bái Tình:“Bị thương , có việc gì .”

      Liễu Bái Tình mày vẫn nhíu lại .

      được, vẫn là phải lấy thuốc trị thương cho ngươi.”

      xong, Liễu Bái Tình liền đứng dậy, xuất môn.

      Liễu Bái Tình nhanh, Lâm Hi còn chưa kịp ra tiếng, nàng chạy tới cạnh cửa gọi gã sai vặt của Liễu Bái Nghi :“ Biểu thiếu gia may bị thương ở tay, ngươi tìm thuốc trị thương đến!”

      ----

      Vào lúc này Liễu Bái Tình, băng bó so với việc sửa móng tay còn thành thạo hơn.

      Liễu Bái Tình đem chuyện bé xé ra to, đem ngón trỏ của mình bọc thành cái bánh trôi, ngại phiền toái như Lâm Hi vẫn có thể ngồi tủm tỉm cười.

      “Nhớ hồi ta bị thương, phần lớn đều là muội giúp ta bôi thuốc băng bó .”

      Lâm Hi cúi đầu .

      Liễu Bái Tình muốn trừng mắt, nhưng nghĩ lại cúi đầu dù mình làm như vậy cũng nhìn thấy, liền lấy lại khí lực:“Ngươi hồi chính là con khỉ , ba ngày hai bữa đều là leo trèo ...... Thế mà ngã chết, có thiên lý.”

      Lâm Hi nghe vậy, giả vờ bi thương cáo trạng:“Hừ hừ, Tình muội muội ngươi ghét bỏ người ta!”

      “Hừ hừ cái quỷ !” Liễu Bái Tình kiên nhẫn đánh lên mu bàn tay Lâm Hi, bên thu thập lại vật dùng băng bó, bên quay đầu hỏi Lâm Hi,“Còn......”

      Vấn đề còn chưa ra, dưới ánh đèn Liễu Bái Tình bị ánh mắt hàm ý thâm tình của Lâm Hi nhìn khiến cho lưng nổi da gà.

      “Còn muốn cái gì?”

      Lâm Hi mềm yếu hỏi lại.

      Liễu Bái Tình huyệt thái dương cảm giác thấy đau, gần như là hết ầm lên :“Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta!”

      Thấy khóe miệng Lâm Hi suy sụp, Liễu Bái Tình nhanh sang chuyện khác:“Ngươi còn muốn cắt móng tay nữa ?!”

      Lâm Hi ràng lưu loát trở lời chữ:“Muốn!”

      ----

      Sau đó, Liễu Bái Tình mất thời gian lâu giằng co, mới sửa sang xong mười đầu móng tay cho Lâm hi.

      Thời điểm cất cây kéo, Liễu Bái Tình nhìn Lâm Hi :“Buổi tối ta hầu hạ ngươi lúc, trả lại ân tình buổi sáng của ngươi!”

      Thấy ánh mắt Lâm Hi nhíu lại, Liễu Bái Tình biết chuẩn bị phun ra những từ xuôi tai, trực tiếp đánh gãy lời :“Tùy ngươi nghĩ như thế nào, dù sao ta cũng trả nợ xong!”

      Lâm Hi vẫn híp mắt, nở nụ cười:“Cám ơn Tình muội muội, ngươi tốt.”

      Lâm Hi lời thành khẩn, nhưng Liễu Bái Tình nghe, thế nào cũng thấy lời này có vấn đề.

      Hồ nghi đánh giá Lâm Hi vài lần, Liễu Bái Tình trong lòng thấy buồn bực.

      Hôm nay tên Lâm tiểu tử này uống nhầm thuốc? giống như mọi ngày, phát bệnh thần kinh gì đây!

      Lâm Hi biết suy nghĩ của Liễu Bái Tình, vẫn tự mình đa tình thâm tình chân thành nhìn nàng, mãi cho đến khi nàng rời .

      ----

      Ban đêm, Lâm Hi mất ngủ.

      giường lăn qua lăn lại cả trăm vòng, Lâm Hi mới mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

      mơ thấy mộng đẹp.

      Trong mộng, Liễu gia biểu muội hòa hòa khí khí ôn ôn nhu nhu giúp mình chỉnh sửa móng tay.

      mặt mang theo nhu thuận mỉm cười, cùng chuyện, thẹn thùng đáng , giống như tối nay khuôn mặt biểu cảm, theo lệ mà làm.

      Bỗng nhiên, nàng lỡ tay.

      Nàng hoảng sợ giống như con thỏ , lo lắng đêm tay mình đến bên miệng thổi rồi lại thổi, sau đó......

      Môi đào khẽ mở, cúi đầu ngậm ngón tay chảy máu của mình......

      Đều tay đứt ruột xót, Lâm Hi chỉ cảm thấy tại khoảnh khắc Liễu Bái Tình khép lại đôi môi kia, cỗ nóng từ trong người bắn ra, nóng bỏng theo mông chảy xuống!

      “Hách --”

      Lâm Hi nặng nề quát khẽ tiếng, vội vàng từ giường ngồi dậy.

      Canh giữ ở bên ngoài nửa tỉnh nửa mê, gã sai vặt Vượng Nhi bị tiếng này của Lâm Hi lảo đảo từ ghế tựa ngã xuống, sau đó vội vàng lao vào phòng:“Thiếu...... Thiếu gia! Làm sao vậy?”

      Giờ phút này vẻ mặt Lâm Hi ửng hồng, ánh mắt mơ mơ màng màng, trán tầng mồ hôi mỏng, hô hấp dồn dập.

      vất vả lấy lại hơi thở, Lâm Hi hất chăn mỏng người ra, xuống giường:“Ta tắm rửa, ngươi đem chăn đệm giường đều đổi lại cho ta.”
      angela2kiss, HaYen, ly sắc10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :