1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhật ký thăng cấp của nữ phụ ở tận thế - Thuỷ Quả Mộ Tư

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 100: Kết thúc (1)
      Editor: coki


      "An Lộ, ba trăm dặm về phía Tây Nam là nơi nào?" Ánh mắt Đường Yên lạnh lùng, mình đứng nóc nhà đón gió, vài sợi tóc đen theo gió tung bay. Vừa rồi khi dò xét tinh thần lực của đụng phải vài tinh thần lực khác, thực lực đều dưới cấp chín. Trong lòng Đường Yên cảm thán quả hổ là quân khu trung tâm, cấp chín là siêu mạnh, ngờ tại nơi như thế này mà lại nấp nhiều dị năng giả mạnh như vậy!

      "Ba trăm dặm về phía Tây Nam?" An Lộ nghi hoặc, mở máy tính xem bản đồ được chụp bằng vệ tinh: “Tòa nhà Viễn Cảnh, do hai nhà Phùng, Lưu hợp tác xây dựng vào vài năm trước, về sau bởi vì hai bên có tranh chấp kiện nhau ra tòa nên nơi này vẫn luôn bị bỏ hoang. Lúc tận thế mới bắt đầu khu vực này được phân chia dưới danh nghĩa nhà họ Hình, tuy danh nghĩa thuộc về nhà họ Hình nhưng ra cũng thuộc về thế lực nhà họ Lưu."

      "Sao vậy, nơi này có gì đúng hả?" An Lộ ở bên cạnh Đường Yên thời gian dài nên cũng hiểu ít nhiều về năng lực của vì vậy khi thấy Đường Yên tỏa ra sát khí khi nhìn về phía tòa nhà Viễn Cảnh suy nghĩ trong đầu bắt đầu chuyển động ngay tức khắc. nhớ từ trước đến giờ chỗ này vẫn luôn vắng vẻ, ngày thường cũng có rất ít người lại chung quanh đây đồng thời có người từng qua chỗ này hay bị tập kích nên cho dù có ngang qua ai cũng cố gắng tránh qua chỗ này.

      "Bỏ hoang ư?" Đường Yên hừ lạnh tiếng, cái cớ này đúng là hoàn hảo, có khuyết điểm. Đột nhiên máy truyền tin trong tay Đường Yên vang lên, kinh ngạc mở máy truyền tin ra: “Hạ Dĩnh?"

      "Đường Yên, hãy nghe tôi ... Căn cứ xảy ra chuyện! biết tại sao xung quanh căn cứ đột nhiên xuất biển tang thi với số lượng khổng lồ, quân khu trung tâm lại liên lạc được nên tôi chỉ có thể tìm . Đúng rồi, có quen biết người đàn ông tên là Dịch Thao hay ?" Giọng của Hạ Dĩnh rất gấp gáp, lo lắng trong đó rất , trước đó hoàn toàn có tin tức gì về biển tang thi lần này giống như là tự dưng xuất xung quanh căn cứ vậy, thậm chí trong biển tang thi còn núp ít tang thi cấp cao.

      "Cái gì?" Đường Yên chấn động, vẫy tay ý bảo mấy người An Lộ im lặng sau đó tiếp: "Quả tôi có quen người tên là Dịch Thao, ta như thế nào rồi?"

      " giờ ta ở căn cứ Bạch Hổ liên hệ với bên chúng ta rằng bên kia cũng xuất tình huống biển tang thi bao vây căn cứ như vậy, tình hình giống hệt căn cứ Thanh Long. ta còn nhắc phải cẩn thận nhà họ Phùng, dã tâm của nhà họ Phùng ." Giọng điệu của Hạ Dĩnh rất gấp gáp, biển tang thi xuất đươc giờ nhưng ba vẫn liên lạc được với quân khu trung tâm, cũng may Hạ Bác nhắc liên lạc với Đường Yên nên mới nhớ tới lúc Đường Yên rời khỏi căn cứ có mang theo máy truyền tin của căn cứ Thanh Long.

      "Nhà họ Phùng sao?" Đường Yên lặp lại: “Các lão xảy ra chuyện, quân khu trung tâm rối loạn, chuyện biển tang thi đừng trông cậy vào quân khu trung tâm giúp đỡ. mau báo cho Dịch Thao là từ giờ trở các căn cứ lớn phải phong tỏa cửa ra vào, tôi chủ động liên lạc với mọi người trước, đừng tin bất cứ mệnh lệnh nào do quân khu trung tâm phát ra, bên Chu Tước, Huyền Vũ cần nhắc nhở. Nếu hai căn cứ kia phái người tới nhờ giúp đỡ trực tiếp từ chối."

      Sau lưng Chu Tước là nhà họ Phùng, sau lưng Huyền Vũ là nhà họ Hình. Căn cứ Thanh Long ở trong tay Đường Yên còn căn cứ Bạch Hổ ở trong tay nhà họ Hầu, chỉ cần Thanh Long, Bạch Hộ loạn, thế cục quân khu trung tâm được khống chế trận này ai thắng ai thua vẫn còn còn quá sớm để xác định!

      "Được." Sau khi Hạ Bác trở về căn cứ Thanh Long đến quân khu trung tâm có khả năng rối loạn nhưng Hạ Dĩnh lại nghĩ nhiều vì người bên ngoài cách nào nhúng tay vào chuyện của quân khu trung tâm vì vậy sau khi nghe Đường Yên như vậy trong lòng lập tức hiểu . Hạ Dĩnh gật đầu, hiểu được lo lắng của Đường Yên nên sau khi ngắt máy truyền tin lập tức truyền đạt lời của Đường Yên cho Hạ Chu Tuất để Hạ Chu Tuất quyết định.

      "Chị Yên, chỉ sợ Hạ Chu Tuất giở trò từ bên trong sao?" Trong mắt Mạnh Lộ lóe lên ánh sáng, ở tận thế có bạn bè tuyệt đối cũng có kẻ địch tuyệt đối. chuyện quân khu trung tâm cho Hạ Dĩnh sợ nhà họ Hạ nhân lúc cháy nhà hôi của hơn nữa bọn họ ở quân khu trung tâm chuyện của căn cứ Thanh Long là ngoài tầm tay với.

      "Ở căn cứ Thanh Long có [​IMG]

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 101: Kết thúc (2)
      editor: coki


      "Rắc...." Phùng Khải Dương bóp nát ly trà, chung quanh người dầy đặc sát khí cuồng bạo, lạnh lẽo. Nhà họ Phùng ở cắm rễ ở quân khu trung tâm nhiều năm, mặc dù thực lực của dị năng giả đại bản doanh cao những cũng chiếm khoảng sáu phần nhân thủ của nhà họ Phùng thế mà lại Đường Yên giết toàn bộ, người nào còn sống sót.

      Giờ này khắc này người tức giận chỉ có mình Phùng Khải Dương, sắc mặt của Hình Liệt Phong và Lưu Hãn Vũ cũng xanh mét, đây là người trong gia tộc của bọn họ đất vậy mà chỉ trong giờ ngắn ngủi hóa thành đống hỗn độn. Trong đại bản doanh phần lớn là người trong gia tộc, Đường Yên chỉ vừa mới ra tay mà chặt đứt toàn bộ đường lui của mọi người, chết ngừng!

      Lúc này trong tòa nhà Viễn Cảnh, tất cả bọn họ đều đợi Đường Yên đến. Mặt ai cũng trầm xuống, ai nghi ngờ Đường Yên tới hay . Ánh mắt Lưu Thấm Nhã lóe lên, trong mắt chứa nôn nóng và vội vàng, lâu nữa, lâu nữa thôi... Tất cả mọi thứ của Đường Yên đều thuộc về ta, suy nghĩ này khiến Lưu Thấm Nhã vui mừng như điên.

      "Tốt nhất em nên khẩn cầu gian là , bằng …" Phùng Khải Dương thâm trầm nhìn Lưu Thấm Nhã, khuôn mặt thoáng lên sư thô bạo. Sau khi dứt lời lập tức mang sư tử trắng bình tĩnh rời .

      Nghe vậy, đôi mắt Hình Liệt Phong và Lưu Hãn Vũ đột nhiên lóe sáng, có lẽ Phùng Khải Dương còn che giấu bọn họ cái gì đó?

      "Thấm Nhã, em sao chứ?" Lưu Hãn Vũ tiến lên bước, đỡ Lưu Thấm Nhã bị Phùng Khải Dương đẩy ngã đất dậy, lúc tay đụng vào da thịt trơn mịn của Lưu Thấm Nhã trong mắt bất chợt lóe lên dục niệm nhưng khi lướt qua cánh tay dị thú của Lưu Thấm Nhã lại trở nên chán ghét.

      " có việc gì." mặt Lưu Thấm Nhã lên uất ức, khi thấy ánh mắt hờ hững của Hình Liệt Phong trong lòng có chút ảm đạm đồng thời càng hận Đường Yên nhiều hơn, Lưu Thấm Nhã cho rằng tất cả những điều này đều là do Đường Yên gây nên, nếu phải do Đường Yên phá rối làm sao ta trở nên thê thảm như vậy được, thậm chí còn trở nên xa cách với Hình Liệt Phong, tuy nhiên xa cách cũng tốt, như vậy ta cần phải chia sẻ vòng bạch ngọc với ai cả. So với Hình Liệt Phong ta càng Bác Dương hơn, đáng tiếc từ đầu đến cuối Bác Dương đều để ý đến ta. Đường Yên, chắc chắn là vì Đường Yên, ánh mắt hung ác nham hiểm của Lưu Thấm Nhã xẹt qua oán hận, nhất định ngày, ngày...

      Ba người nhìn nhau nhưng có gì để , Hình Liệt Phong nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của Lưu Thấm Nhã, đây là người phụ nữ từng khiến động tâm, dù biết ta dã tâm bừng bừng, muốn đứng ngoài cuộc chơi nhưng chưa bao giờ để tâm đến điều đó. Lúc trước khi ở công ty điện tử Lưu Thấm Nhã để ý tính mạng bảo vệ , về sau lại bày mưu tính kế giúp chỉ lần nên dù biết những chuyện mờ ám giữa Lưu Thấm Nhã, Đỗ Mộng và những người phụ nữ khác đều nhắm mắt bỏ qua cuối cùng dẫn đến đồng đội xa cách , cho đến bây giờ là đúng hay là sai ngay cả chính cũng phân biệt được. Đỗ Dương từng hỏi có đáng hay ? Lúc đó trong lòng có đáp án mơ hồ nhưng cách nào ra được.

      Lưu Hãn Vũ vuốt vuốt sáo dọc, thèm để ý đến khí kì lạ giữa Lưu Thấm Nhã và Hình Liệt Phong, tay khoát lên vai Lưu Thấm Nhã, biết suy nghĩ cái gì? Nhà họ Lưu còn nữa... Trong mắt Lưu Hãn Vũ lên điên cuồng, nhà họ Lưu còn, quân khu trung tâm cũng mất tồn tại tất yếu của mình. chơi đùa với cây sáo dọc trong tay, nhàng vuốt ve cái nút bên trong sáo dọc, vẻ mặt lên điên cuồng.

      Lưu Thấm Nhã cúi đầu, trong mắt lên dữ tợn, ta bảo Cao Phong lôi kéo Đường Thuận dưới trướng Phùng Khải Dương. Đường Thuận sống ba mươi năm đời cũng có bản lĩnh gì lớn nhưng lại thức tỉnh dị năng rất đặc biệt là có thể rót năng lượng của tinh hạch và huyết hạch vào bên trong trận pháp mà tạo ra. Theo như tổ tiên từng là truyền nhân của phái Mao Sơn (Mao Sơn được mọi người biết đến với uy danh đệ nhất khưu tà trừ ma, pháp thần thông quản đại cao siêu và còn lập đàn, bố trận pháp) nên biết được chút cách khắc bùa, tạo trận pháp đơn giản. Mặc dù bản thân có bản lĩnh gì nhưng ai bảo tay có mấy tấm phù trận tổ truyền hơn nữa còn thức tỉnh dị năng dẫn đường cho năng lượng tinh hạch và huyết hạch để kích hoạt phù trận chứ.

      Trận pháp, phù trận ở tòa nhà Viễn Cảnh đều xuất phát từ tay Đường Thuận. Tên Đường Thuận này khi say rượu rất thích khoác, chỉ cần dụ uống vài ly rượu chuyện gì cũng có thể moi ra. Những chuyện về tòa nhà Viễn Cảnh cực kì quan trọng nên Phùng Khải Dương hạ tử lệnh (vi phạm là chết) với Đường Thuận, tuyệt đối cho phép tiết lộ dù chỉ nửa chữ về tòa nhà Viễn Cảnh. Tuy rằng Đường Thuận thích khoác nhưng cũng rất sợ chết, nếu phải do uống rượu nhất định có bẻ răng cũng ra.

      Trong lúc chờ đợi Đường Yên tiến vào tòa nhà Viễn Cảnh Cao Phong lén thay đổi bố cục của phù trận, đến lúc đó đừng ai nghĩ đến chuyện sống sót mà ra khỏi nơi này.

      Tính cách Phùng Khải Dương rất cao ngạo, từ trước tới nay bao giờ để ý đến những chuyện về sau. Hai phần ba người trong tòa nhà Viễn Cảnh đều là người của Lưu Thấm Nhã người. Lúc này Lưu Hãn Vũ và Hình Liệt Phong ngồi đột nhiên cảm thấy đầu váng mắt hoa, cảnh vật xung quanh trở nên mơ hồ, [​IMG]

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 102: Kết thúc (3)
      Editor: coki


      "Đường Yên, mày đáng chết!" Đồng tử Lưu Thấm Nhã co rút lại, ngờ chỉ trong mười mấy ngày ngắn ngủi mà Đường Yên lại thăng cấp lần nữa, quả ta khinh thường Đường Yên mã. Lưu Thấm Nhã hận đến nghiến răng nghiến lợi khi nhìn thấy những dị năng giả biến dị chung quanh ta dần dần ngã xuống, Lưu Thấm Nhã hất bác sĩ Đường ra, cánh tay quét qua chỗ Đường Yên.

      Biết Lưu Thấm Nhã muốn ra tay nên Đường Yên dám khinh thường, lập tức dùng kiếm nghênh chiến, dị năng lôi điện phát ra ánh sáng lạnh lẽo, kiếm sắc được phủ dị năng lên chém vào cánh tay dị thú của Lưu Thấm Nhã phát ra tiếng tiếng “keng” chói tai sau đó tóe lửa. Hai người lao vào nhau sau đó lập tức lùi về sau bốn năm bước mới đứng vững được, máu tươi chảy xuống theo khóe miệng cả hai người.

      Trong mắt Đường Yên xẹt qua kinh ngạc, chính là dị năng giả cấp mười tuy nhiên nhìn thế nào Lưu Thấm Nhã cũng mới chỉ đến cấp chín, hai người cách cấp nhưng sức mạnh của Lưu Thấm Nhã lại có thể ngang ngửa , cánh tay dị thú này đúng là vũ khí hiếm có. Sau khi thấy quanh người Lưu Thấm Nhã dần dần lên năng lượng màu đen động tác của Đường Yên càng thêm cẩn thận.

      Điệu múa tao nhã, mềm mại hỗ trợ cho đường kiếm sắc bén, cả người Đường Yên giống như cánh nhạn chao liệng khiến cho mọi người đều nhìn cách thất thần. Sắc mặt Lưu Thấm Nhã cực kì lạnh lùng, ta liếc mắt Cao Phong, lạnh lẽo : "Thả tang thi và thú biến dị ra đồng thời bảo Đường Thuận chuẩn bị khởi động phù trận."

      Sau khi nghe Lưu Thấm Nhã xong tất cả mọi người đều rùng mình, sắc mặt nhất thời trở nên xanh mét. Tang thi và thú biến dị, đùa kiểu gì vậy? Bên ngoài quân khu trung tâm có ảo cảnh, địa hình bốn phía lại cực kỳ hiểm trở nên tang thi và thú biến dị có khả năng có xông vào được. Lúc này Cao Phong sờ soạng gì đó bức tường, đột nhiên mái nhà chậm rãi nâng lên thành bàn điều khiển, mặt bàn điều khiển có cần kéo. Cao Phong dùng sức chậm rãi kéo cần đó lên.

      "Ầm… rầm"

      Hàng loạt tiếng động lớn liên tục vang lên, những kiến trúc có chiều cao đồng nhất xung quanh bắt đầu thay đổi bố cục lộ ra nhà tù bằng thiết ở bên trong. Xung quanh tòa nhà Viễn Cảnh có ít nhất hai mươi tòa nhà lớn , chiều cao bằng nhay. Giờ phút này vẻ ngoài của tất cả những tòa này đều thay đổi, lộ ra dữ tợn.

      Trong hai mươi tòa nhà đó đều xuất những tang thi và thú biến dị khác nhau, tất cả bọn nó đều giống như phát điên, gầm gừ với đám người Đường Yên, ánh mắt màu đỏ tươi quỷ dị lóe lên tham lam, nhìn chằm chằm vào các dị năng giả, thèm che dấu thèm muốn của mình với máu thịt, bọn nó dần dần di chuyển bao vây đám người Đường Yên.

      Thực lực yếu nhất trong bầy tang thi và thú biến dị này đều là Liệp Sát Giả thậm chí còn có Bạo Quân núp ở bên trong. Chính là Bạo Quân có kích thước khổng lồ chưa bao giờ xuất từ khi tận thế bắt đầu cho đến nay. Làn da toàn thân nó xám trắng giống cương thi tuy nhiên bị thối rửa, cả người đều là cơ bắp cường tráng, đường kính cánh tay hơn hai mươi mấy cm, đến móng tay cũng cực kì lớn hơn nữa mỗi móng tay đều cực kì sắc nhọn, dài hơn trường đao bình thường rất nhiều, người nó quả giống như cái giá để hai thanh trường đao cùng chỗ vậy! Trái tim của nó lộ ra ngoài, sát bên cạnh trái tim là động mạch chủ thô to đập liên tục, khuôn mặt hề có cảm xúc, có môi giống như cương thi, tất cả cơ mặt đều lộ ra ngoài, bất kể là ngang, thẳng, chếch đều nhìn thấy rất ràng... (Như người lột da ấy, cái này xem atlas của ngành y là chuẩn nhất)

      Kích thước khổng lồ của nó rất nổi bật giữa bầy tang thi và thú biến dị. Khuôn mặt Đỗ Dương cực kì trầm tiến lên từ phía sau: “Lưu Thấm Nhã, đội trưởng đâu?" Từ nãy đến giờ vẫn liên lạc được với Hình Liệt Phong nên tâm tình cứ mãi yên, mơ hồ cảm thấy xảy ra chuyện gì đó.

      Đối địch với Đường Yên lâu nhưng vẫn thể làm gì được Đường Yên khiến cơn tức trong lòng Lưu Thấm Nhã tích lại ít, khuôn mặt ta lạnh như băng, ánh mắt cay nghiệt liếc Đỗ Dương, giọng lạnh lùng : "Ở đâu ư? Đừng nóng vội, lát nữa tôi dẫn gặp ấy." Sa khi dứt lời lập tức ra hiệu cho Cao Phong ra tay, ta phải mất rất nhiều công sức mới có thể lưới bắt hết, nếu bây giờ thất bại trong gang tấc đến lúc đó ta khó thoát khỏi cái chết!

      Sau khi nghe thấy những lời này của Lưu Thấm Nhã cho dù là người ngu ngốc cũng hiểu là Hình Liệt Phong xảy ra chuyện. Chuyện này khiến Đỗ Dương giận dữ nên cũng gia nhập vào vòng chiến đấu. đến mức này nên Việt Kỳ lập tức hiểu ra cho tới bây giờ Phùng Khải Dương vẫn xuất chắc là bị Lưu Thấm Nhã tính kế. liếc mắt ra hiệu với Diệp Quân, phải tiêu diệt tất cả tang thi và thú biến dị ở tòa nhà Viễn Cảnh này, nếu chắc chắn nguy hiểm cho quân khu trung tâm.

      Có người của Việt Kỳ gia nhập chiến trường nên thắng lợi dần dần nghiêng về phía Đường Yên. Đường Yên và Lưu Thấm Nhã quần nhau ở chỗ, bốn chân Buster bùng lên ngọn lửa xanh lam lạnh lẽo, người thú bao vây Lưu Thấm Nhã, dị năng của Đường Yên cao hơn Lưu Thấm Nhã cấp lại có Buster trợ chiến nên công kích càng thêm sắc bén.

      Lưu Thấm Nhã nhìn Buster bên cạnh Đường Yên, nhất thời trong lòng càng thêm ghen ghét. phải ta chưa từng thử thuần phục thú biến dị nhưng mà thú biến dị phải dễ dàng phục tùng như vậy. Toàn bộ lợi ích đều bị Đường Yên chiếm hết [​IMG]

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Ngoại truyện
      Editor: coki


      Thoáng cái qua ba năm. Hậu quả mà sóng tang thi mang đến dần dần được khắc phục, quân khu trung tâm và bốn căn cứ lớn hợp lực xây dưng căn cứ khổng lồ cho loại người và đặt tên cho căn cứ mới này là ….. Tân Thế Giới!

      năm trước, Đường Yên và Việt Kỳ cùng nhau đột phá cấp cao nhất của dị năng giả - cấp mười hai và trở thành người mạnh nhất. Đường Yên dùng dị năng tạo ra vực sâu mấy ngàn mét ở vùng ranh giới phía Bắc. Việt Kỳ dựng tường băng cao mấy ngàn mét ở phía Đông, phía Tây có con sông dài ngăn cản còn phía Nam có công hội dị năng giả đóng ở đó đồng thời tạo tầng tầng lớp lớp bẫy rập với mục đích tách hẳn nơi này ra khỏi đại lục và đặt tên là Minh Vực, chỉ giữ lại con đường ở phía Nam cho dị năng giả ra vào Minh Vực săn bắt tang thi.

      Từ sau lần Phùng Khải Dương biến mất thấy xuất nữa nhưng mà thỉnh thoảng vẫn có nghe những người khác mình thấy Phùng Khải Dương xuất nơi nào đó, bên cạnh con sư tử trắng và người phụ nữ. Vết thương của bác sĩ Đường và La Bân Hồng nặng nên sau khi nghỉ ngơi nửa tháng hồi phục hoàn toàn. Giang Ly thê thảm hơn rất nhiều, phải nằm giường hơn nửa năm mới hồi phục, dị năng cũng dừng lại ở cấp sáu cao cấp nhưng đối với Giang Ly mà , có thể giữ lại mạng là vạn hạnh trong bất hạnh rồi. ta cũng quá cưỡng cầu đối với dị năng của mình, ngược lại sau khi thân thể khôi phục chính thức đưa ra thỉnh cầu muốn qua lại với Hạ Dĩnh.

      Sau khi Lưu Thấm nhã chết ở tòa nhà Viễn Cảnh Hoàng Mô có đến gặp, chuyện riêng với Đường Yên lần, sau lần đó ai thấy Hoàng Mô nữa, chỉ có Đường Yên biết Hoàng Mô , cách rất kiên quyết! Đường Yên cũng hề lo lắng sau khi Hoàng Mô trở lại căn cứ Thanh Long, nơi đám người Hoàng Lão Tam bị tang thi tập kích, đào ra thi hài của bọn họ mang trở lại đây nữa.

      Hình Liệt Phong và Lưu hãn Vũ bị thương nặng ở tòa nhà Viễn Cảnh, tuy nhiên còn sống nhưng thân thể bị nội thương, vài năm qua nhưng dị năng của bọn tăng tiến rất chậm. Đây có thể xem là chuyện tốt đối với mấy người Đường Yên, có bọn quấy phá, việc xây dựng Tân Thế Giới hừng hực, đầy khí thế, là thế giới tràn trề sức sống. Bác sĩ Đường cũng công bố phương pháp tu luyện tinh thần lực ra ngoài nên rất có nhiều dị năng giả được lợi.

      Trung tâm sinh hóa phát triển ngừng, bây giờ ngay cả người thường cũng có thể tiêm gene kích thích thức tỉnh vào người, sau khi tiêm xong tỉ lệ thức tỉnh dị năng của người thường lên đến 80%. Sau kiếp nạn tận thế này, số người còn sống sót đến trăm vạn hơn nữa dị năng giả thức tỉnh dị năng rất khó sinh sản đời sau. Nguy cơ về vấn đề sinh sản, kéo dài chủng tộc lại được đặt lên mặt bàn lần nữa nhưng những này đều có liên quan gì đến Đường Yên, năm trước sau khi tạo nên vực sâu và tường băng Đường Yên và Việt Kỳ đều biến mất cách bí .

      Ở quân khu trung tâm và bốn căn cứ lớn đều dựng tượng đồng của hai người, tượng cao tới mấy chục mét, trông rất sống động, đứng sừng sững ở thành phố trung tâm để tất cả mọi người quan sát, chiêm ngưỡng. Bức tượng mô tả cảnh hai người nắm tay nhau đứng cùng chỗ, ngẩng đầu nhìn chăm chú về phương xa.

      Gió lạnh thổi qua chiếc giường lớn, Đường Yên thở hổn hển, khuôn mặt vẫn lạnh lùng nhưng trong mắt lại có hơi nước, cặp môi đỏ mọng hé mở phả ra hơi nóng, gò má trắng nõn ửng hồng làm say lòng người.

      Khuôn mặt tuấn tú của Việt Kỳ đầy dục vọng, liếm láp cánh môi khô khốc giống như làm vậy có thể cảm nhận được hương vị thơm ngọt còn vương lại đó. Bàn tay to lớn đầy vết chai của linh hoạt chạy thân thể mềm mại của Đường Yên, ánh mắt thèm muốn chằm chằm Đường Yên dưới thân sau đó dừng ở bộ ngực trắng như tuyết của , đói khát được thể cực . *******************. Mấy năm này hai người đều bận rộn gia tăng thực lực nên tuy xác định quan hệ nhưng vẫn chưa đến bước cuối cùng vì vậy sau khi lên đến cấp mười hai, Việt Kỳ thèm để ý đến ngăn cản của mọi người, cưỡng chế dẫn Đường Yên rời khỏi quân khu trung tâm.

      " chút, đau …." Đường Yên khẽ. Bởi vì động tác của Việt Kỳ mà trong mắt khỏi lên sương mù, tay nắm chặt, dám nhìn thẳng vào ánh mắt nóng rực như lửa của Việt Kỳ. Lồng ngực bởi vì hô hấp quá dồn dập mà nhấp nhô đều khiến Việt Kỳ xem đến mòn con mắt.

      Quần áo người cả hai dần dần biến mất, trong lúc Đường Yên vô tình vặn vẹo cơ thể tất cả những đường cong mềm dẻo, hoàn mỹ đều ra trước mắt Việt Kỳ. Đường Yên lập tức nhận ra Việt Kỳ trở nên rất kì lạ, Việt Kỳ từ trước đến nay luôn trấn định tỉnh táo giờ phút này lại phát ra tiếng thở thô ráp, trầm thấp khó nén, lúc Đường Yên chưa kịp phản ứng vươn tay chạm vào ngực , mũi hít hà hương vị ngọt ngào mùi thơm ngát sau đó nhịn được há miệng cắn vào cổ Đường Yên. Bàn tay cũng chạy loạn người Đường Yên. Con ngươi đen nhuộn màu sắc tình dục, thân thể cũng dần trở nên nóng hổi.

      "Ừ… a..."

      Hiểu thân thể Đường Yên nên Việt Kỳ chút khách khí đánh mạnh vài cái vào cái mông mượt mà của . Đau đớn xen lẫn với cảm giác khác thường từ mông truyền đến tay chân khiến tê dại khó nhịn. Đường Yên bất giác dùng đôi mắt đen láy của mình trừng Việt Kỳ nhưng lại biết lúc này đôi mắt của như được ngâm qua nước, thân thể sau khi được hồ nước trong gian cải tạo cũng trở nên cực kì mẫn cảm. năm rưỡi trước, Đường Yên chuyên vòng bạch ngọc và gian cho Việt Kỳ biết. Sau đó Việt Kỳ cũng ngâm mình trong hồ nước mấy lần, hiệu quả còn tốt hơn cả Đường Yên làm cho Đường Yên cảm thấy buồn bực nhưng lại thể làm gì. Thể chất nam nữ được quyết định bởi tiên thiên (tạm hiểu là cái có trước khi sinh ra, cái này theo học thuyết phương Đông nên tui thay bằng từ di truyền mà để nguyên nha), phải muốn thay là có thể thay đổi được .

      Việt Kỳ mê mẩn vuốt ve da thịt trơn mịn của Đường Yên, cảm thụ cảm xúc bóng loáng, mềm mại trong tay sau đó cúi đầu gặm cắn dần xuống dưới, bàn tay cũng ngừng lại mà thử vào dò xét vùng đào nguyên của . Hô hấp của hai người càng lúc càng dồn dập, Việt Kỳ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Đường Yên sau đó cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của . Hai tay nắm chặt láy eo của Đường Yên sau đó dùng sức trực tiếp vào.

      "Ừ… hừ!" Đường Yên rên lên tiếng đau [​IMG]

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :