1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhật ký thăng cấp ở hậu cung của nữ phụ - Cửu Nguyệt Vi Lam (89 Chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 20: Ai Là Người Ra Tay?

      Edit: Boo


      (*) đại gia thành mọi người nhé bà coan ^^


      Ánh mắt hoàng hậu cũng chuyển sang Liễu Vi Dung.


      Ánh mắt mọi người có hoài nghi, khinh bỉ, đồng tình lại có chút hả hê, các loại thần sắc khác nhau đều rơi vào trong mắt Liễu Vi Dung.


      Trái tim nàng đột nhiên đập mạnh làm nàng rung mình cái, phải các nàng cho rằng nàng là người ra tay chứ?


      Lưu quý nhân cũng kinh hãi, nghĩ tới nàng chẳng qua chỉ ra Liễu Vi Dung vốn là người bị hại, lại hoàn toàn ngược lại.


      Mọi người giống như đem ánh mắt hoài nghi hướng đến Đức quý nhân.


      Lần này nàng cũng chỉ có thể dùng ánh mắt áy náy nhìn Liễu Vi Dung.


      Chỉ sợ càng càng sai nhiều hơn.


      Các vị phi tử ở bên đều bày ra dáng vẻ liên quan, vào lúc này mà ra mặt, đều là những kẻ có đầu óc.


      Có thể khí hết sức quỷ dị, Cung tần vỗ vỗ ngực, trấn định lại, ánh mắt oán độc nhìn về phía Liễu Vi Dung, nhãn châu xoay động ( là mắt ý các nàng), chỉ sợ thiên hạ loạn, mở miệng:” Hoàng hậu nương nương, theo thần thiếp thấy, Đức quý nhân này rất khả nghi, Lệ quý nhân trúng độc chừng chính là nàng ra tay, bằng chính nàng tại sao lại ăn món ăn kia, ngược lại để cho Lệ quý nhân cùng Lưu quý nhân phân chia, mọi người có đúng ?”


      Lời vừa ra, mọi người đều im lặng nhìn về phía Cung tần, Cung tần này đầu óc có phải bị hỏng hay , các nàng mặc dù ai cũng hoài nghi, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức hoài nghi thôi, có chứng cớ, lớn như vậy lại còn tùy ý đem suy nghĩ của mình ra được nữa sao?


      “ Đức quý nhân cùng Lệ quý nhân nhưng thân là tỷ muội, tỷ muội tình cảm rất sâu nặng, Cung tần tỷ tỷ, tỷ như vậy phải là nghĩ sai rồi sao?” Tạ tần cười duyên , lúc này Tạ tần cũng sớm khôi phục dáng vẻ từ kinh sợ lại như cũ rồi.


      “ Ai nha, ai biết người ta bên trong có cái gì xấu xa đây, nêu như có người biết mặt nhưng biết lòng…” Cung tần thấy có người chuyện cho Liễu Vi Dung, liếc nàng cái, che miệng cười trộm.


      Người ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là La tần lại giúp cho Liễu Vi Dung.


      “ Cung tần tỷ tỷ, có chứng cớ cũng cần tùy ý chửi bới Đức quý nhân, Hoàng hậu nương nương, thần thiếp an vị ở bên cạnh Lệ quý nhân, từ lúc mang thức ăn lên đến lúc gặp chuyện may, Đức quý nhân cũng có chạm qua vào chén gà hầm cách thủy kia, tin, Hoàng hậu nương nương có thể hòi cung nhân đứng phía sau hầu hạ…”


      Lời này vừa ra, Cung tần sắc mặt nhất thời hết sức khó coi đứng lên, hận hận trợn mắt nhìn La tần cái.


      Liễu Vi dung sớm được Bạch Liên bất động thanh sắc trấn định lại, hoàn toàn thấy lời của Tạ tần cùng Cung tần, La tần vì nàng chuyện, nàng rất cảm kích, nhưng chỉ là cảm kích mà thôi.


      Nàng thản nhiên nhìn Hoàng hậu. cũng có giải thích, chẳng qua là bình tĩnh câu:” Thị phi khúc trực( phải trái khó phân), xin hoàng hậu nương nương minh xét!”


      Hoàng hậu cau mày, nhìn ánh mắt thản nhiên của Liễu Vi Dung, hoài nghi trong lòng cũng mất mấy phần, ánh mắt nàng lạnh lùng lướt nhìn chung quanh, phi tần có chút hả hê:” Đủ rồi, cũng muốn nữa, chuyện này Bổn cung nhất định điểu tra rang, mọi người giải tán , cung nhân vừa mới hầu hạ Lệ quý nhân ở lại!”


      Hoàng hậu lên tiếng, mọi người thể làm gì khác hơn là cam lòng trở về.


      Phương Chỉ Doanh khi rời còn liếc mắt cái nhìn Liễu Vi Dung, giống như xem xét cái gì ở nàng.


      …………………………………….


      Liễu Vi Dung mang theo Bạch Liên trở về, Y Lan điện Nhu Phúc cung , đường trầm mặc .


      Mới bước vào cửa điện., liền thấy hai người Trương ma ma cùng Hạnh Nhi chờ biết từ lúc nào, các nàng mặt treo thần sắc ưu sầu.


      Xem ra chuyện cung yến truyền khắp hậu cung.


      Liễu Vi Dung lãnh đạm nhếch miệng, sai Trương ma ma canh cửa, vào phòng lúc, Hạnh Nhi liền bưng chén ô mai ngâm nước lạnh.


      “ Chủ tử, ngài trước uống nước ô mai giải khát, nô tỳ lại lấy điểm tâm loại mới cho người ăn.”


      Liễu Vi Dung lắc đầu, cầm lấy nước ô mai uống hớp, cả người nhất thời sảng khoái đứng lên.


      “ Hạnh Nhi, cần mang điểm tâm, ta đói bụng, ngươi đem chậu nước đến, ta muốn rửa mặt.” Liễu Vi Dung để chén canh xuống, liền ngồi xuống ghế mềm ở bên cạnh, xoa xoa mi tâm, chỉ cảm thấy vô cùng mệt mỏi.


      Bạch Liên lấy khăn tay nhàng lau mồ hôi hột trán Liễu Vi Dung.


      “ Vâng, chủ tử!” Hạnh Nhi lĩnh mệnh rời , Liễu Vi Dung đột nhiên hỏi câu:” Hương Nhi đâu? Sao thấy nàng?”


      Hạnh Nhi trầm mặc hồi mới trả lời:” Hương Nhi ra ngoài, còn chưa có về!”


      Mặt Bạch Liên trầm xuống, Hương Nhi này cũng có quy củ.


      Ánh mắt Liễu Vi Dung chợt lóe, nhàn nhạt :” Ừ, em xuống !”


      Hạnh Nhi sửng sốt, nhưng là vẫn lĩnh mệnh xuống lấy thau nước rửa mặt.


      “ Chủ tử. Hương Nhi..”


      “ Nhanh giải quyết nàng cho xong!” Liễu Vi Dung cau mày .


      Chuyện Liễu Tương Nhã trúng độc ở bữa tiệc cho nàng cảnh tỉnh, nàng còn quá non.


      Chuyện ngày hôm nay ràng là mũi tên trúng hai con chim.


      “ Bạch Liên, kho của ta đem thuốc bổ hôm qua hoàng thượng ban thưởng đưa đến chỗ tỷ tỷ !” Liễu Vi Dung mím môi, vô luận kết quả điều tra kỹ như thế nào, nên làm dáng vẫn phải làm.


      Thời gian buổi tối còn phải sang thăm Liễu Tương Nhã.


      “ Vâng!” Bạch Liên lên tiếng.


      Hạnh Nhi rót nước, Bạch Liên tặng lễ, Liễu Vi Dung lấy cớ mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, để cho Trương ma ma canh giữ ở cửa phòng ngủ, có lệnh của nàng cho ai vào, chính nàng lại vào gian, phát trong gian có mấy hạt nảy mầm đoạn.


      Cây mễ cao là loại cây ăn quả, lấy làm kinh hãi, những thứ này hôm qua thời điểm ăn quả liền tiện tay ném hột vào, nghĩ tới lại nảy mầm dài như vậy, lúc này mới là ngày thôi.


      quanh quả non mấy vòng, nhận ra trong đó có hai bụi cây là cây nho, là cây vải, còn có cây long nhãn, đều là trái cây mùa hè.


      Liễu Vi Dung vừa mừng vừa sợ.


      Sau này có nước trái cây ăn, ừ, thời điểm mùa đông, nàng còn có thể ăn được cây nho cùng cây vải,…Nghĩ đến đây, tâm tình của nàng nhất thời tốt hơn.


      Cảm giác buồn bực đè nén trái tim cũng giải tán ít.


      Theo thói quen tiêu sái đến chỗ suối, uống vài hớp linh tuyền, định ra khỏi gia, dư quang ở khóe mắt đúng lúc nhìn đến chỗ cách đó xa có cái rương lớn, nhất thời nhớ ra đây là đồ cưới của Triệu thị khi chết để lại cho nguyên chủ.


      Nàng còn chưa có mở ra xem.


      đến, cái rương có khóa mở ra, có phần để sách, những thứ chính khí kia là do những quyến sách này tản ra, còn lại là chút đồ trang sức, cùng với hộp gấm màu đen.


      Thuân tay lấy ra những bộ sách kia, Liễu Vi Dung hai tròng mắt tràn đầy khiếp sợ.


      Những sách này là những bí tịch cổ xưa hết sức trân quý.


      Mấy quyển sách thuốc đều là bản đơn lẻ, còn có chút ít về sách thêu thùa, quyển dạy như thế nào làm quản gia tâm đắc.


      Mở ra nhìn chút, phát có những chữ nàng căn bản biết, xem ra việc nhận thức chữ còn cần phải đặt ở vị trí đầu tiên trong đầu.


      Những thứ khác cũng nhìn rồi, chỉ còn lại hộp gấm kia.


      Mới vừa mở ra nhìn, Liễu Vi Dung giật mình, trong hộp tất cả đều là ngân phiếu, cầm lên đếm, lúc đầu có mười mấy vạn lượng.


      Đây chính là khoản tiền lớn a.


      Ủa?


      Đây là cái gì?


      Liễu Vi Dung thấy ở đáy hộp gấm có phong thư, đó viết : Vi Dung thân .


      Bận rộn lấy ra xem, đem ngân phiếu để trả lại hộp gấm.


      Xé miệng bao thư, sau khi xem xong, Liễu Vi Dung hít ngụm khí lạnh, nghĩ đến, bà ngoại của nguyên chủ này là con của thế gia xuống dốc.


      Những bộ sách cùng đồ trang sức,ngân phiếu là của hồi môn, sau lại truyền cho Triệu thị.


      Ngân phiếu Triệu thị dùng ít, bởi vì thân thể Triệu thị vốn được tốt, lại sinh hạ Liễu Vi Dung nên càng kém, dùng ngân phiếu để mua dược liệu trân quý dựa theo quyển sách lẻ viết, cuối cùng thời điểm khi Liễu Vi Dung năm tuổi liền mất.


      Triệu thị để lại những thứ đồ này cho Liễu Vi Dung đều là vô giá.


      Chi bảo đó.


      Liễu Vi Dung mang những thứ đồ này cất vào rương xong, nhanh chóng rời khỏi giam, Bạch Liên cũng trở lại.


      Gọi Bạch Liên vào, đồng thời có ma ma nghiêm túc lại lạ mắt cũng tiến vào, Liễu Vi Dung sửng sốt.


      “ Bạch Liên, đây là ai?’


      Bạch Liên vội vã giải thích cho chủ tử,:” Chủ tử, vị này là Trần ma ma, là ma ma hoàng thượng ban cho, là ma ma giáo dưỡng.


      Ma ma giáo dưỡng? Liễu Vi Dung trận kinh ngạc.


      “ Nô tỳ ra mắt Đức quý nhân!” Trần ma ma hướng Liễu Vi Dung phúc thân hành lễ.


      cần đa lễ!” Liễu Vi Dung cười .


      Sau đó Trần ma ma liền đem ý cho nàng, Liễu Vi Dung buồn bực vì gặp trở ngại, Mộ Dung Triệt ngươi rốt cuộc muốn làm gì? phải muốn ta học cầm kỳ thi họa cũng thêu thùa chứ?


      Có bao nhiêu việc , sao Hoàng thượng lại nhớ đến trong thời gian ngắn chứ?


      Vốn là lửa nóng, ngài cũng cần thêm cây đuốc ?


      sau đó để cho Bạch Liên an trí chỗ ở cho Trần ma ma.


      Liễu Vi Dung lẳng lặng ngồi ở giường, từ miệng Hạnh Nhi biết được, hoàng hậu còn chưa tra ra hung thủ, lúc này còn kinh động đến Mộ Dung Triệt cùng Thái hậu.


      Tra khó khăn như vấy sao? Làm sao có thể?


      Liễu Vi Dung cau mày, mình hiểu tình huống truyện, ai là hung thủ hạ độc, đột nhiên trong đầu nàng thoáng qua tia suy đoán, bỗng dưng hai mắt trợn to, phải là như vậy chứ? Nàng chịu hoa mắt chóng mặt, tiền vốn lớn như vậy?


      Tử Thần điện.


      Mộ Dung Triệt đem cây viết trong tay để xuống, mặt có biểu tình gì nghe Tiểu Lý Tử vừa chuyện cung yến, vừa đến chuyện Liễu Tương Nhã trúng độc, tia nhịn được thoáng qua ở đáy mắt.


      “ Hoàng hậu tra ra được cái gì sao?” nhàn nhạt hòi câu.


      Tiểu Lý Tử ngẩn ra, hoàng thượng tại sao lại hỏi tình hình của Lệ quý nhân trước? Trong lòng nghĩ như vậy, ngoài miệng vẫn trả lời:” Hoàng hậu nương nương còn chưa có tra ra người sai sử làm chuyện này.”


      “ Vậy sao?” Mộ Dung Triệt nhíu mày, đáy mắt xẹt qua tia thâm trầm.


      Tiều Lý Tử liếc trộm sắc mặt hoàng thượng, vừa tiếp tục :” Chuyện này kinh động đến Thái hậu nương nương, Thái hậu nương nương rất giận dữ, cũng sai người điều tra kỹ, cũng tra ra cái gì.”


      “Vì vậy, tất cả mọi người đều suy đoán là do Đức quý nhân ra tay…”


      Mộ Dung Triệt sắc mặt vẫn nhàn nhạt như cũ, nhìn ra có tia biến hóa nào.


      “ Ngươi cũng cho là như thế?” Mộ Dung Triệt hí mắt, ngón giữa khẽ gõ lên bàn.


      Tiểu Lý Tử lắc đầu:” Mặc dù chỉ là suy đoán, có chứng cớ, nô tài cũng cảm thấy Đức quý nhân làm như thế.”


      “Nhưng là nàng cũng có uống chén gà hầm cách thủy kia!” Mộ Dung Triệt thâm trầm nhìn chằm chằm Tiểu Lý Tử, môi mỏng khẽ mở, phun ra câu như vậy.


      Tiểu Lý Tử kinh ngạc, chẳng lẽ hoàng thượng cho rằng là do Đức quý nhân ra tay?
      trạch nữ thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 21: Hoàng Thượng Nghe Lén

      Làm thái giám tốt, xứng với chức thái giám, chính là hoàng thượng cái gì, tất cả đều là đúng.


      Tiểu Lý Tử luôn luôn tự xưng mình là thái giám tốt, nhãn châu xoay chuyển, cười nịnh :” Hoàng thượng minh! Xem ra chuyện này là do Đức quý nhân làm!” Ông trời ơi, đất ơi, xin hãy tha thứ cho ta đúng với suy nghĩ trong lòng!


      Lại biết lời này phạm vào kiêng kỵ của Mộ Dung Triệt!


      Mộ Dung Triệt bình tĩnh nhìn chằm chằm Tiểu Lý Tử lúc lâu, để lại dấu vết mà hơi nhíu mày cái, thẳng đến khi làm cho Tiểu Lý Tử trong lòng sợ hãi, ngừng run rẩy mở to mắt ra, Tiểu Lý Tử thầm than long uy ngày càng vượng.


      “ Tiểu Lý Tử, ngươi làm cho trẫm quá thất vọng!” Mộ Dung Triệt rũ mí mắt xuống tiếng trong trẻo mà lạnh lùng, ngón tay như cũ gõ theo nhịp mặt bàn, tiếng vang thùng thùng như gõ vào trong lòng Tiểu Lý Tử.


      Tiểu Lý Tử cả kinh, lúc này mới chợt nhớ ra mình chỉ là nô tài, sắc mặt bỗng dưng trở nên tái nhợt, chân mềm nhũn, giọng run run :” Nô tài có tội!”


      “ Tốt lắm, đứng lên ! Sau này nhớ bổn phận của mình!” đáy mắt Mộ Dung Triệt thoáng qua tia cảnh cáo.


      Tiêủ Lý Tử lau mồ hôi lạnh đầy trán, liên tiếp vâng.


      Cuối cùng cũng dám phụ họa theo.


      sâu thử nghiệm cái gì gọi là gần vua như gần cọp.


      Thân thể Mộ Dung Triệt cao lớn uy nghi, thong thả bước từng bước như chạy bộ đến chỗ cửa sổ, quay lưng về phía Tiểu Lý Tử .


      “ Chọn ma ma giáo dưỡng cho Đức quý nhân chưa?”


      “ Hồi hoàng thượng, tìm xong rồi, chiều hôm nay đưa qua.” Tiểu Lý Tử cẩn thận trả lời.


      “ Ừ” Mộ Dung Triệt quay người lại, nhìn Tiểu Lý Tử cái, lại :” Kính phòng thông báo hôm nay trẫm điểm bài Đức quý nhân!”


      “ Vâng, nô tài ngay!” Tiểu Lý Tử bị thái độ của hoàng thựợng làm cho hồ đồ, nhanh chóng lui ra ngoài.


      Mộ Dung Triệt híp hai tròng mắt lại, người mới vào trong cung mà làm ra chuyện lớn như thế, chuyện này càng ngày càng trở nên thú vị…………….


      Tuy nhiên vừa nghĩ đến chuyện triều đình, cùng ba vị hoàng huynh trong tình trạng ngột ngạt, ánh mắt lại trầm xuống.


      …………………………………….


      Ban đêm, Phượng Nghi cung.


      Hoàng hậu xem tài liệu điều tra thu thập được để ra ngòai, sắc mặt ngưng trọng, cảm thấu nhức đầu dứt, mỗi mắt xích đều tìm ra sơ hở, chung gà hầm cách thuỷ kia là do chính nàng phân phó ngự thiện phòng cố ý làm riêng cho Đức quý nhân, vấn đề lần này chắc nằm ở chỗ đường đem sản phẩm đến, bởi vậy, vị hoàng hậu là nàng cũng bị kéo theo.


      Lệ quý nhân, Đức quý nhân, còn có cả vị hoàng hậu là nàng này, mũi tên trúng ba con chim, kế này quả hiểm ác.


      Vô luận là như thế nào, chuyện này cũng phải có kết quả, nếu như bây giờ tra ra người đứng sau vụ này, liền lấy người chết thế, đáy mắt hoàng hậu thoáng qua môt tia lãnh ý.


      “ Tôn ma ma, ngươi cho là ai gây ra chuyện này?” Hoàng hậu hí mắt trầm tư hồi, đột nhiên mở miệng hỏi Tôn ma ma bên cạnh, ra trong lòng nàng cũng sớm có suy đóan, từ thái y biết được tình trạng của Lệ quý nhân, nàng trúng độc nặng, có thể dễ dàng hóa giải, dĩ nhiên bên trong cũng là do cấp cứu kịp thời.


      Nếu muốn biết ai ra tay, rất đơn giản, xem ai là ngừơi trong kiện trúng độc lần này được lợi.


      Bất quá từ tài liệu nàng xem cho thấy, tỷ muội Liễu thị có thể tính là lớn nhất.


      Tôn ma ma hiểu cười cười:” Nương nương chẳng phải có đáp án ở trong lòng rồi sao?”


      Hoàng hậu thở dài:” Ngay cả có đáp án cũng làm gì được! có chứng cớ.”


      Tôn ma ma cau mày:” Chúng ta đặt người ở U Lan điện cũng phát ra?”


      “Đúng vậy!” Sắc mặt hoàng hậu khẽ trầm xuống, trong lòng đối với Liễu Tương Nhã cảnh giác tăng lên cao nhất.


      “ Khó làm như vậy, Thái hậu nương nương cũng nhúng tay, chính là biết thái hậu nương nương có thể tra được hay .” Tôn ma ma cừơi khổ.


      “ Thị Họa, ngươi cho hoàng thượng biểt, Bổn cung tra ra được hung thủ…………” Hoàng hậu xoa xoa mi tâm, lưu lóat .


      “ Vâng, nương nương!”


      Thị Họa lĩnh mệnh rời , khi trở lại cũng mang đến tin tức thể là tốt.


      “ Nương nương, Kính phòng truyền đến tin, hoàng thượng tối nay điểm bài Đức quý nhân!”


      “ Cái gì?” Hoàng hậu cảm thấy trái tim mình như có người cào xé, cấu véo vội đứng lên, mặt tràn đầy khiếp sợ, tay cũng tự chủ nắm lại thành quyền.


      “ Tôn ma ma,ngươi hoàng thượng phải là rất thích Đức quý nhân?” Nếu làm sao lại hai lần liên tiếp điểm bài nàng, phải biết chuyện thị tẩm liên tục ở hoàng thượng khi hoàng thượng còn là hoàng tử cũng ít khi phát sinh.


      Xảy ra kiện trúng độc, Đức quý nhân bị hiềm nghi còn chưa tiêu tan, hoàng thựơng vẫn như cũ điểm bài nàng, có thể làm cho nàng ghen tỵ được?


      “ Nương nương, ngài nên mở rộng lòng, coi như Đức quý nhân được sủng ái thể nào chăng nữa, cũng bất quá thể bằng ngài được! Ngài còn có Tiểu công chúa!” Tôn ma ma cũng bíểt trấn an hoàng hậu thế nào.


      “ Bổn cung biết, nhưng là hoàng thượng……….”


      biết bao nhiêu lâu đến tẩm cung của nàng?


      Hoàng hậu trong lòng khổ sởm nhắm chặt mắt lại, khóe mắt tự chủ được làm giọt lệ rơi xúông.


      ……………………………………….


      Đức quý nhân lần thứ hai được điểm bài truyền khắp hậu cung, chúng phi tần đều dám tin, vừa hận lại vừa ghen tỵ, biết bao nhiêu cái khăn tay bị cắn nát, tại sao lại là nàng?


      may là LIễu Tương Nhã đến giờ phút này còn chưa có tỉnh lại, nếu tỉnh lại mà bíết được , chừng tức đến ói máu.


      Ngay cả Liễu VI Dung thời điểm khi nhận được tin tức này trong lòng cũng giật mình.


      Bất quá thay đổi này là thích, có phải hay đại biểu cho việc Mộ Dung Triệt tin tưởng nàng? Dù sao làm phi tần sủng ái cũng là mục tiêu của nàng, nếu chỉ là sủng ái ngày, liền sủng ái nữa, làm sao mà là phi được sủng ái?


      Mộ Dung Triệt tối nay tiếp tục điểm bài nàng, liền chứng minh tin tưởng nàng có làm chuyện này.


      Ai dám chất vấn phán đoán của hoàng thựợng?


      Trong cung những lời đồn đãi bất lợi cho nàng cũng biến mất, cũng phải là quá mức?


      Bạch Liên cũng cao hứng, cả cung nữ, bà tử giữ cửa của Y Lan điện cũng cao hứng, dĩ nhiên cao hứng nhất chính là cung nữ Hương Nhi.


      Vốn là bởi vì kiện trúng độc có ý tìm kiếm chủ tử thay thế nàng, quyết định lưu lại là đúng.


      Giờ lên đèn, từ miệng Hạnh Nhi biết được, Liễu Tương Nhã trúng độc tỉnh lại, thở phào nhõm, rốt cục cần phải thăm nàng.


      Liễu Vi Dung sớm ăn cơm tối, rửa mặt tắm rửa tốt chờ Mộ Dung Triệt đến.


      Để thị tẩm tối nay, Liễu Vi Dung bắt đầu vẻ mặt đau khổ nhớ lại thời đại, theo hiểu biết của nàng, sủng phi chính là múôn có người phục vụ.


      Nhưng là hồi lâu cái gì cũng nghĩ đến, dứờng như người ta cũng trực tiếp hung hãn, lấy tính tình của nàng làm được.


      Bạch Liên bưng cho chủ tử chén trà sâm, thấy gương mặt chủ tử cười hết sức vui vẻ, khuôn mặt nhắn nhíu lại, nhịn được ân cần hỏi câu:”Chủ tử, ngài sao vậy, sao lại có dáng vẻ giống như mất hứng?”


      phải là………” Liễu Vi Dung uống ngum trà sâm, buồn buồn :” Ta suy nghĩ làm sao là phi được sủng ái, nhưng là lại có kinh nghiệm……….”


      Bạch Liên im lặng, phải là có thí sinh có sẵn rồi sao?


      “ Chủ tử, khụ khụ, ngài có thể tìm Trần ma ma!”


      “ Đúng vậy, sao ta nghĩ đến nhỉ, Trần ma ma ở trong cung nhiều năm như vậy, nhất định là có kinh nghiệm!” Liễu Vi Dung hai tròng mắt sáng lên, đảo qua thấy vẻ chán nản, vội vàng :” Bạch Liên, nhanh đem Trần ma ma gọi đến!”


      Trần ma ma hiểu sao lại bị Bạch Liên gọi đến, vào phòng ngủ, Liễu Vi Dung bày tỏ vẻ xin lỗi kêu Bạch Liên ra ngòai canh cửa, Bạch Liên hiểu ý ra ngòai.


      “ Cái đó ,ừ……….” Liễu Vi Dung mặt nóng ran, hướng Trần ma ma ánh mắt ý hỏi, lúng túng biết mở miệng thế nào.


      Trần ma ma cau mày:” Chủ tử múôn hỏi chuyện gì?”


      “ Cái đó, cái đó, ta tối nay phải phải thị tẩm sao?Ta muốn hỏi Trần ma ma, ừ…………. chút kinh nghiệm!” Liễu Vi Dung trong lòng tính tóan hồi lâu, mắt nhắm lại, mặt đỏ bừng tới mang tai hỏi.


      Trần ma ma nghe vậy sửng sốt, bất quá nhìn vẻ lúng túng của chủ tử như hận thể độn thổ càng thêm khả ái, nhịn được nở nụ cười, nghiêm túc mặt phai .


      “ Chủ tử múôn hỏi cái này?”


      “ Ừ!” Liễu Vi Dung hít hơi sâu, mở mắt, gật đầu.


      Trần ma ma dù sao cũng là lão ma ma trong cung, từng hầu hạ qua sủng phi được tiên đế sủng ái, ở phương diện này tự hào là có kinh nghiệm.


      Bên trong, Trần ma ma cùng Liễu Vi Dung giảng thuật lời của người hầu hạ, bíêt chút nào Mộ Dung Triệt sớm mang theo Tiểu Lý Tử cùng Kính phòng công công đến, lại cho người thông truyền, giờ phút này đứng nghe lén bên vách tường, theo Trần ma ma càng ràng, Liễu Vi Dung càng ngày càng trả lời lúng túng, khóe miệng Mộ Dung Triệt nhếch lên, lông mày nhíu càng cao.


      Bên ngoài Bạch Liên kêu rên dứtm chủ tửm ngài ở trước mặt hoàng thựợng mất hết thể diện.
      trạch nữlinhdiep17 thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 22: Chân Tướng Thị Tẩm

      Bên trong Trần ma ma thao thao bẩt tuyệt dạy Liễu Vi Dung, cuối cùng, thấy thời gian còn sớm, đoán chừng thời gian sai biệt hoàng thượng cũng sắp đến, mới thỏa mãn dừng lại, thấy Liễu Vi Dung đầu càng ngày càng cúi xuống thấp, mặt đỏ như máu, nhịn được phì cười:” Chủ tử, cái này có cái gì phải thẹn thùng. phải khi sắp lấy chồng các đều được dạy rồi sao?”


      Đức chủ tử thị tẩm qua lần đầu tiên rồi, vẫn còn xấu hổ như vậy, phải biết thời điểm con ở tuổi mười hai mười ba đều có mẹ dạy cho chuyện phòng the.


      Cho nên mặc dù xấu hổ, nhưng là chưa từng thấy ai xấu hổ như Đức quý nhân, đặc biệt là người mới vào cung, ai phải là thiên kiều bá mị?


      Liễu Vi Dung cười khan tiếng, cũng thể những chuyện này cũng quá kinh người rồi, làm cho nàng thiếu chút nữa chịu nổi, so với thời điểm ở đại nàng nhìn phim phiến tử( phim 18+), còn tỉ mỉ hơn, nàng cũng biết mình có hay dũng khí làm chuyện này, liền có chút tự nhiên trả lời:” Mẹ ta mất sớm, rất nhiều thứ chưa kịp dạy! Mẹ cả lại chỉ chú ý đến tỷ tỷ, cho nên….”


      Hóa ra là như vậy, đối với chuyện nội tình ngấm ngầm xấu xa, Trần ma ma tất nhiên sáng tỏ, đáy mắt thoáng qua tia thương tiếc, có trách được hoàng thượng tại sao lại kêu nàng dạy Đức quý nhân, nữ công gia chánh tứ nghệ cùng chữ viết.


      Bên ngoài, ngón tay thon dài của Mộ Dung Triệt khẽ vuốt ve chiếc nhẫn, Đức quý nhân chuyện, rất ràng, bao gồm cả chuyện trước khi tuyển tú bị chết chìm, đáy mắt xẹt qua tia trầm ngưng.


      “ Tốt lắm, chủ tử, thời gian còn sớm, đoán chừng hoàng thượng cũng sắp đến đây, nô tài cũng nên rời , ngài nhanh chuẩn bị chút, nhớ những gì nô tài với ngài đó.”


      Trần ma ma quên dặn dò lại lần cuối cùng.


      Liễu Vi Dung gật đầu như gà mổ thóc, trong lòng chủ ý đem những lời Trần ma ma quẳng hểt, những thứ này đều có độ khiêu chiến rất cao a.


      Cho nên quyết định là coi như nghe thấy, dù sao chuyện này cũng có người biết.


      Nàng an ủi ở trong lòng mình như vậy.


      Lại biết bị Mộ Dung Triệt ở bên ngoài nghe toàn bộ, sớm thấy hết, muốn làm như có chuyện gì là thể nào.


      Thấy nàng gật đầu, Trần ma ma hài lòng rời , vậy ma khi mở cửa phòng, thấy bóng dáng cao lớn của hoàng thượng đứng bên ngoài sợ hết hồn, vội cung kính hành lễ:”Nô tài ra mắt hoàng thượng, hoàng thượng cát tường!”


      xuống !” Mộ Dung Triệt lạnh nhạt , dừng chút, môi mỏng khẽ mở, lại câu:” Trẫm rất hài lòng!”


      Trần ma ma còn cái gì hiểu, xem ra hoàng thượng ở bên ngoài nghe ít, hi vọng Đức chủ tử, khụ khụ….. Có thể học lấy mà dùng suy nghĩ vận dụng, liền dám gì cung kính rời .


      Bên trong Liễu Vi Dung nghe được thanh Trần ma ma cả kinh, hoàng thượng đến? Tại sao có ai thông truyền tiếng?


      Còn chưa chờ nàng ra cửa cung nghênh, Mộ Dung Triệt mặc thân minh hoàng tiến vào.


      Phía sau theo cũng thấy mặt mũi Bạch Liên, Tiều Lý Tử công công cùng Kính phòng công công canh giữ ở cửa.


      để ý đến mặt còn chưa hết đám mây hồng, Liễu Vi Dung vội vàng cung nghênh Mộ Dung Triệt.


      “ Thần thiếp thỉnh an hoàng thượng! Hoàng thượng vạn phúc!” Thanh hơi co quắp cùng quẫn bách, còn có chút thấp thỏm cùng tự nhiên, hoàng thượng rốt cuộc đến khi nào? thầm cầu nguyện vừa mới đến, nghe được chuyện gì nên nghe.


      cần đa lễ!” Mộ Dung Triệt liếc nhìn nàng cái, hai mắt thoáng qua tia kỳ lạ, đến giường ngồi xuống,Bạch Liên rất có ý tứ bưng đến bầu Tam Thanh trà, Liễu Vi Dung giơ lên nụ cười nhã nhặn nhận lấy, tỉ mỉ rót cho Mộ Dung Triệt chén.


      Bởi vì khoảng cách quá gần, mùi Long Tiên Hương nhàn nhạt xông vào mũi nàng.


      Liễu Vi Dung tâm thần thoáng qua cái, bỗng dưng nhớ đến lời Trần ma ma, tay cầm bình trà khẽ run lên cái, gương mặt nổi lên cỗ khí nóng.


      “ Hoàng thượng ngài đến khi nào?” Nàng liếc trộm tuấn nhan Mộ Dung Triệt cái, quyết tâm hỏi, cắn môi run run thử hỏi câu.


      Lông mi dài của Mộ Dung Triệt khẽ giật, nhấp ngụm trà, để chén sứ xuống, lười biếng ngả người vươn vai, sau đó nghiêng người dựa vào gối, khóe môi hơi vểnh, có chút suy nghĩ xấu :” Ở tại thời điểm nàng muốn làm sủng phi, lại có kinh nghiệm!”


      “ Rầm!”


      Đầu Liễu Vi Dung oanh tiếng nổ tung, gương mặt giống như bị lửa thiêu đốt, sóng nhiệt dâng trào, lỗ tai đều đỏ ửng, trong đầu ngừng quanh quẩn lời của Mộ Dung Triệt….


      Nghe được toàn bộ, thế nhưng nghe được toàn bộ…..


      Trời ạ, có phải hay muốn nàng chết đây?


      Liễu Vi Dung có cảm giác đứng vững mặt đất, thân thể giống như còn sức lực, muốn mượn cảm giác này để giảm bớt tồn tại của chính bản thân mình.


      Trong lúc nhất thời, khí trở nên có chút quỷ dị.


      Bạch Liên lặng lẽ lui ra ngoài, chủ tử đáng thương!


      “ Ừ, ngượng ngùng sao?” Hoàng thượng làm như thưởng thức đủ xấu hổ của nàng, cười khẽ tiếng, bất chợt lại cảm thấy chọc nàng cũng tệ.


      Liễu Vi Dung cúi đầu càng thấp, vội vàng lắc đầu sang chuyện khác:” Hoàng thượng dùng bữa tối chưa?”


      dùng rồi, Đức quý nhân vì sao trả lời trẫm? lẽ diện mạo của trẫm khó coi lắm sao?” Hoàng đế giống như cảm thấy nghiền với việc trêu chọc nàng, nhìn da thịt nàng ở dưới gáy có vết hồng nhàn nhạt, trong lòng khỏi cảm thấy vui vẻ.


      phải!” Liễu Vi Dung thể làm gì khác là ngẩng đầu lên, ánh nến chiếu rọi xuống, lộ ra dung nhan kinh diễm như ánh bình minh. Hai mắt nhàng như nước, trong gian lộ ra vẻ ngượng ngùng như vô tình mà tạo thành tầng quyến rũ.


      Người đẹp xấu hổ, ánh sáng chiếu rọi lên hai người, càng tăng lên tia mê ly mông lung.


      Mộ Dung Triệt chỉ cảm thấy bụng căng thẳng, nam nhân rất biểt khắc chế, nghĩ đến Đức quý nhân lại dễ dàng khêu gợi dục vọng của .


      Ngón tay thon dài khẽ nâng mặt nàng lên, ngón tay cái nhàng vuốt ve đôi môi đỏ thắm khẽ run, ánh mắt dần dần nhuộm tầng thâm thúy.


      Bỗng dưng cánh tay dài duỗi ra cái, Liễu Vi Dung liền ngã vào trong ngực , Mộ Dung Triệt cúi đầu vững vàng hôn môi nàng, giống như mang theo xâm lược khiến cho Liễu Vi Dung có cảm giác chống đỡ nổi.


      Hồi lâu mới buông nàng ra, nhìn môi nàng bị hôn đến xưng đỏ cùng ánh mắt mông lung lại mang theo tia buồn bã, liền ôm lấy nàng đem về phía giường lớn.


      Cả người đè người nàng, ở bên tai :” Để cho trẫm xem thành quả học tập của nàng nào!”


      quá gần, lồng ngực săn chắc hoàn toàn dán sát vào thân thể của nàng, thân mật như vậy khỏi làm cho nàng rung động.


      “ Tỳ thiếp….tỳ thiếp biết….” Liễu Vi Dung hai mắt dám nhìn Mộ Dung Triệt, lắp ba lắp bắp mãi mới xong câu, mặt đỏ như con tôm luộc.


      “ Phải ?” Mộ Dung Triệt nhíu mày, bàn tay tháo bỏ áo bào người hai người, thoải mái mà cởi xuống áo lót, vật che đậy thân thể cuối cùng của nàng, nhàng vỗ về chơi đùa đầy đặn của nàng.


      “ Được rồi, trẫm trước chỉ cho nàng!” xong liền cúi đầu hôn môi nàng, hôn có chút bá đạo, hai người răng môi quấn lấy nhau, gian trở nên hết sức thân mật.


      Phía dưới từng đợt từng đợt vào trong thân thể nàng, kết hợp khoái cảm người hai người, tiếng uyển chuyển than cùng thanh nồng hậu thở gấp của nam tử, thanh thở khẽ dần lớn dần, Bạch Liên coi chừng ngoài cửa sớm mặt đỏ tai hồng.


      Chỉ có công công Kính phòng vẫn bình tĩnh ở bên ghi chép.


      Sau khi kết thúc, Liễu Vi Dung vô lực mềm mại nằm trong ngực Mộ Dung Triệt, ngực phập phồng, quyến rũ mê hoặc lòng người.


      Cùng tối hôm qua giống nhau. Liễu Vi Dung hết sức phối hợp khiến cho Mộ Dung Triệt cảm thấy hết sức thỏa mãn, thời điểm cùng những nữ nhân khác làm chuyện này, chỉ là làm theo lệ, hoặc là phát tiết dục vọng.


      Có lẽ lần này do tâm tình thả lòng!


      ” Muốn làm sủng phi của trẫm, còn phải học hỏi tăng cường!” Mộ Dung Triệt đột nhiên câu như vậy.


      Liễu Vi Dung mặt nóng như lửa đốt, xấu hổ đem mặt giấu vào trong chăn, bắt đầu buông tha nàng, nhưng là nàng nỗ lực làm theo lời Trần ma ma mà vẫn bị ghét bỏ.


      Mộ Dung Triệt cúi đầu nhìna nàng cuốn chăn giống như đà điều bao lấy thân mình, đáy mắt xẹt qua nụ cười.


      Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng ầm ỹ, Liễu Vi Dung cũng kịp khó chịu cùng xấu hổ, muốn đứng dậy lại bị Mộ Dung Triệt đè lại, chỉ nghe giọng lạnh lùng:” Là ai?”


      Ngoài cửa Tiều Lý Tử cung kính trả lời:” Khởi bẩm hoàng thượng, là người Vị Ương cung đến, Lệ quý nhân tỉnh, đặc biệt đến đây bẩm báo.”


      “ Trẫm biết, để cho nàng trở về !” Mộ Dung Triệt lạnh lùng , trong lòng cười lạnh, trò xiếc nhoi này mà cũng đùa giỡn trước mặt .


      “ Dạ!” Tiểu Lý Tử thầm than, xem ra Lệ quý nhân sợ là lọt được vào mắt hoàng thượng,


      “ Hoàng thượng,tỷ tỷ tỉnh, ngài sao qua xem chút?” Liễu Vi Dung nhìn Mộ Dung Triệt, hai gò má vẫn còn ửng đỏ, giọng nhắc nhở câu, Liễu Tương Nhã này tỉnh, cũng đến giờ hợi mà vẫn đến đây thông báo, nàng làm sao hiểu chủ ý trong lòng nàng?


      Mộ Dung Triệt hí mắt, lật người đè thân thể nàng xuống dưới:” cần thiết!”


      vòng hoan ái mới lại bắt đầu.


      Dưới ánh nến, U Lan điện.


      Liễu Tương Nhã dựa lưng vào mép giường, dung nhan tinh xảo thoáng tia tái nhợt, lại tăng thêm mấy phần điềm đạm đáng , khiến cho người ta có cảm giác thương.


      Giờ phút này mặt nàng mang theo vẻ lo lắng cùng chờ đợi, ánh mắt vẫn nhìn về cửa điện.


      cung nữ vội vàng tiến vào.


      Liễu Tương Nhã hỏi ngừng:” Hoàng thượng đâu?”


      “ Hoàng thượng… Hoàng thượng vẫn ở Nhu Phúc cung….”


      “ Tại sao lại như vậy, tại sao có thể như vậy?” Liễu Tương Nhã bị đả kích lớn, cả người xụi lơ dựa đệm. tự lẩm bẩm mình, trong lòng tràn ngập cảm giác dám tin, tựa hồ thể tiếp nhận kết quả như vậy.


      “ Chủ tử, chủ tử, ngài đừng quá đau lòng, còn nhiều thời gian….”Bích Thủy cảm thấy mũi tràn đầy chua xót, Huệ phi nương nương cùng cung nữ cũng rời .


      Liễu Tương Nhã hung hăng cắn môi:” Đúng vậy, còn nhiều thời gian….”


      Nhưng ghen tỵ cùng hận ý trong lòng đối với Liễu Vi dung lại như cỏ dại mọc tràn lan.


      Bích Thủy hốc mắt ửng đỏ, đè ép giọng cắn môi :” Chủ tử, ngài làm ra chuyện lớn như vậy thế nhưng trừ hoàng hậu nương nương cùng Huệ phi nương nương,hoàng thượng cùng Thái hậu cũng có qua nhìn cái, làm như vậy có đáng hay ?”


      Trước kia nàng có đồng ý chuyện chủ tử ở trong cung yến tự mình làm tổn thương mình, nhưng là chủ tử bị Tam tiểu thư giành mất lần đầu tiên, kích thích làm cho chủ tử mất hết lý trí, sắp sẵn bột thuốc độc ở trong khe móng tay, mượn chuyện này hãm hại Tam tiểu thư, chiếm lấy lòng thương xót của hoàng thượng.


      ngờ chuyện lại theo chiều hướng như mong đợi phát triển.


      “ Có đáng giá hay cũng làm. Bích Thủy, cảm ơn ngươi vì ta khắc phục hậu quả.”


      Rất nhanh, đáy mắt nàng thoáng qua tia kiên nghị, tinh thần mạnh lên rất nhiều, giống như Bích Thủy còn nhiều thời gian
      trạch nữlinhdiep17 thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 23

      Sáng sớm hôm sau, Liễu Vi Dung thắt lưng đau nhức đứng dậy, lúc này Mộ Dung Triệt rời .Nàng cảm thấy may mắn khi mình là quý nhân, cần thình an hoàng hậu, cũng cần nghe những phi tần kia những lời chua ngoa.


      Sau khi rửa mặt xong, dùng qua điểm tâm, uống qua linh tuyền, hoàng hậu lại như cũ sai Tôn ma ma đem thuốc uống sau khi ăn đến, bất quá, lần này nàng cũng có ăn trực luôn, mà là mượn có tay áo ngăn phía trước, đem chung thuốc thiện kia đổ vào trong gian.


      Hơn nữa nàng còn phát nàng có thể vào trong gian nhưng cũng có thể suy nghĩ trong lòng là có thể tùy ý đem linh tuyền dẫn ra.


      Phát này làm cho nàng mừng rỡ thôi.


      tại hay làm nhất là nhắm mắt lại, dụng ý đọc vào trong gian xem mấy hạt cây ăn quả lớn lên có kết quả chưa.


      Đáng tiếc, Bạch Liên sai người mua mầm rau dưa cùng cây non còn chưa thấy bóng dáng đâu, bất quá cũng đúng, lúc này mới có hai ngày, nàng có thể đợi.


      “ Chủ tử, chuyện Hương Nhi làm có chút khó khăn!” Bạch Liên , sắc mặt có chút khó coi, thấp giọng ở bên tai Liễu Vi Dung.


      Liễu Vi Dung ngẩn ra, cau mày:” Xảy ra chuyện gì? Chẳng qua là giá họa cái, cũng làm xong?”


      Bạch Liên cười khổ:” Chủ tử , cung nữ Hương Nhi này đặc biệt cẩn thận, mỗi ngày đều trở về nhà sau đó cùng chúng ta kiểm tra phòng lần………….”


      Liễu Vi Dung khiếp sợ:” thể nào? Nàng chỉ là cũng nữ, tại sao lại cẩn thận như thế?” Trong tiểu thuyết cũng phải rất dễ dàng hãm hại sao?”


      Nàng tại sao lại cảm thấy khó khăn nặng nề như thế này?


      “ Tối qua nô tỳ còn phát ra chuyện!” Bạch Liên đem thanh ép tới mức thấp hơn.


      “ Phát gì?” Liễu Vi Dung thần sắc ngưng trọng, bắt đầu cảm thấy Hương Nhi có dã tâm này rất khó giải quyết.


      “ Thời điểm hôm qua khi nô tỳ về nghỉ, phát Hương Nhi len lén rời khỏi Nhu Phúc cung, nô tỳ cũng theo, phát nàng đến Vĩnh Long cung cùng Hỉ Nhi của Thục phi nương nương chuyện! Về phần chuyện gì, nô tỳ cũng biêt, khoảng cách quá xa.” Bạch Liên nghĩ đến Hương Nhi này chẳng những có dã tâm mà còn có chủ nhân đằng sau nữa.


      “Thục phi?”


      Liễu Vi Dung nghĩ đến việc chuyện vui vẻ ở cung yến, mọi việc đều thuận lợi, am hiểu cách giao tiếp là Thục phi Ngụy Vãn Hân, nghĩ đến Hương Nhi lại bị nàng thu mua.


      “ Bạch Liên, chuyện của Hương Nhi này phải nhanh chóng giải quyết, lúc cần thiết, ta tự mình rat ay!” Vì an bình sau này, đáy mắt Liễu Vi Dung xẹt qua tia lãnh ý.


      Bạch Liên gật đầu cái, tiếp xúc mấy ngày nay cũng đủ cho nàng hiểu về vị Tam tiểu thư này, ngoại trừ việc biết chữ cũng có tứ nghệ( Cầm kỳ thi họa ý), cũng là người có tính toán.


      Nhìn lên thấy thời gian còn sớm, Liễu Vi Dung mặc bộ quần áo, quần lụa mỏng màu đỏ tía, đầu gài ngọc trâm bằng phỉ thúy, đơn giản mà trang nhã, mang theo Bạch Liên hướng U Lan điện đến.


      Liễu Tương Nhã sắc mặt có chút tái nhợt, tuy nhiên nhìn lên thấy cả người rất có tinh thần, chuyện cùng Liễu Vi Dung như trước đây.


      Ôn uyển nhu hòa ( Mềm mại ấm nóng) , vô cùng chân thành, thấy thế nào cũng là dáng vẻ tỷ muội tình thâm.


      Làm cho Liễu Vi Dung hết sức bội phục.


      kiện trúng độc điều tra xong, thời điểm sáng nay, hoàng hậu trượng đánh chết nô tài.


      Thái hậu nhìn như quan tâm chuyện gì, mỗi ngày đều tụng kinh niệm phật, nhưng là cũng ngầm đồng ý với cách làm của hoàng hậu.


      Tính mạng nô tài trong cung vô cùng rẻ mạt, tùy thời cũng có thể làm người chết thế, hoàng hậu bởi vì tra được chứng cớ, thể làm gì khác hơn là đem nô tài ra thế thân.


      Coi như là cho Liễu Tương Nhã cái công đạo.


      Trong lòng mọi người đối với bản báo cáo này đều vô cùng rang.


      đường trở vềm Liễu Vi Dung suy nghĩ, nếu như trùng hợp có người trong lúc dùng bữa mà động tay động chân bỏ thuốc vào, hành động Liễu Tương Nhã này có phải hay cũng nhận kết quả như vậy đây?


      Đáng tiếc là có nếu như.


      Liễu Tương Nhã làm việc cũng quá nóng vội, phải biết phi tần trong cung nhiều như vậy, muốn tra cũng là rât dễ dàng, người mới vào trong cung hai ngày, có chân tay của mình, ai cũng dám ra tay làm loạn.


      Cho nên Liễu Tương Nhã liền ăn đủ.


      Ăn trộm gà thành còn mất nắm gạo, lại còn liên đới đến chút danh tiếng của nàng.


      Trở về Y Lan điện, vừa mới hàm ý xuống nghỉ, liền nghe đến Hạnh Nhi có chuyện bẩm báo.


      Hạnh Nhi được Bạch Liên thu mua, coi như là người của nàng, phụ trách thám thính tin tức.


      Trong cung cái gì truyền nhanh nhất, chính là lời đồn đãi!


      Liễu Vi Dung may mắn trở thành nhân vật chính trong lời đồn, cái gì được sủng ái kiêu ngạo, mê hoặc hoàng thượng, phải là dòng chính thống, tâm địa ác độc, v…v…. tóm lại có mấy lời tốt, nàng đối với mấy chuyện này cũng hết sức bất lợi.


      Liễu Vi Dung từ miệng Hạnh Nhi biết được những lời đồn đại này, chẳng qua là cười nhạt tiếng, cũng có để trong lòng, ngươi càng để ý, cuối cùng người bị thương cũng chính là mình.


      Giống như chuyện hoàng hậu xử trí chuyện hậu cung, Mộ Dung Triệt phải là người ngu, Thái hậu lại càng phải kẻ ngu.


      Mà là hoàng hậu để mặc cho những lời đồn đại này bay toán loạn, chẳng lẽ nàng sợ hoàng thượng đối với nàng thất vọng? Làm cho người ta chất vấn khả năng quản lý hậu cung của nàng? Còn là nàng muốn nhìn tình hình bên dưới để sửa chữa cách cai quản?


      Vô luận dựa vào nguyên nhân gì, thủy chung là rơi vào những người thấp kém.


      “ Chủ tử, chẳng lẽ ngài để cho những lời đồn đại kia hủy hoại danh tiếng của ngài?” Thấy chủ tử bộ dáng nhã nhặn lịch , Bạch Liên nóng nảy.


      Hạnh Nhi cũng gật đầu phụ họa, nghĩa phẫn điền ưng ( lòng đầy căm phẫn):” Đúng vậy, những người đem lời đồn đãi này ghê tởm, chủ tử, ngài hay là đến chỗ hoàng hậu nương nương, để cho hoàng hậu điều tra phen, cho ngài cái trong sạch!”


      Liễu Vi Dung liếc hai người cái, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh nhạt:” Các em cho là nếu hoàng hậu ngầm cho phép, lời đồn đãi này có thể truyền nhanh như vậy?”


      Bạch Liên cùng Hạnh Nhi kinh ngạc, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.


      “ Đúng vậy, hôm nay chủ tử cùng với những phi tần khác cũng chỉ mới vào cung có ba ngày, trong cung trừ người vào lâu Tĩnh Tần cùng Cung tần có số ít nô tài, phần lớn đều là người của hoàng hậu cùng thái hậu.


      Thái hậu nhúng tay vào chuyện trong cung, cho nên lời đồn đãi này nhất định là hoàng hậu cố ý để mặc cho nó. Nếu như hoàng hậu là người đầu tiên ngăn cản những lời đồn đãi này, sợ rằng sớm còn bóng dáng.


      “ Dựa vào được sủng ái mà kiêu? Mê hoặc hoàng thượng? phải con dòng chính nữ? Tâm địa ác độc?” Liễu Vi Dung cười lạnh.


      “ Ta cũng biết ta thế nào là dựa vào sủng ái mà kiêu, trừ cung yến ngày hôm qua, ta cũng chỉ vùi mình vào tẩm điện học chữ, đến chỗ nào mà dựa vào sủng ái mà kiều?”


      “ Về phần mê hoặc hoàng thượng? Cái này cũng quá buồn cười, chẳng lẽ bởi vì hoàng thượng hai lần lật bài thị tẩm ta, lại ở lại qua đêm, chính là mê hoặc hoàng thượng?”


      phải dòng chính thất? Ta tự hỏi đến lễ nghĩa quy củ, khi nào bất kính với tỷ tỷ?”


      “ Tâm địa ác độc? đến kiến trúng độc trong cung yến, ta cũng biết ta lúc nào hạ độc tỷ tỷ……..”


      Cuối cùng Liễu Vi Dung nhàn nhạt tổng kết:” Cho nên các ngươi cũng cần quan tầm những lời đồn đãi này, người có đầu óc cũng biết phải là , bất quá miện người đáng sợ, các em lo lắng cũng là bình thường.”


      “ Chuyện này cho qua, Bạch Liên, em hối thúc những nô tài khác trong viện, về phần những chuyện khác, cũng đừng can dự vào.”


      “ Vâng!” Bạch Liên cùng Hạnh Nhi còn tức giận như lúc vừa rồi.


      Sau giờ ngọ, Liễu Vi Dung theo Trần ma ma học chữ, học thêu thùa, thuận tiện dò xét số việc ngấm ngầm xấu xa trong cung, hết sức phong phú mà thích ý.


      Tối hôm đó, Mộ Dung Triệt cũng có lật bảng hiệu, nghỉ ở Tử Thần điện,mấy ngày kế tiếp cũng như thế, những lời đồn đãi ác liệt mấy ngày sau cũng biến mất vô ảnh vô tung.


      Mấy ngày nay, Liễu Vi Dung nhận được hạt giống rau dưa cùng cây non, sai người hầu ở Y Lan điện bắt đầu trồng.


      Thuận tiện len lén vào gian chút.


      Hôm nay trong gian mảnh xanh biếc, có hoang vu như trước.


      Đại điển phong phi đúng hạn cử hành, vốn là đại điển phong phi là cử hành mình, nhưng Mộ Dung Triệt lấy quốc khố cứu tế, tránh phô trương lãng phí, cùng với bốn bị phi tử trong đại điển cùng nhau cử hành, bất quá lấy quý phi làm chủ.


      Bởi vậy, bốn vị phi tử thành làm nền cho quý phi.


      Mọi người cũng ít chú ý đến Liễu Vi Dung.


      Dù sao nàng cũng chỉ là quý nhân nho , chẳng qua liên tiếp hai lần được sủng ái thôi.


      Hôm nay sợ là hoàng thượng quên mất.


      Sau này đoán chừng cũng nhớ đến, dù sao đại điển phong phi xong, cạnh tranh càng kịch liệt hơn, hoàng hậu cùng quý phi cố đinh mỗi tháng có ngày thị tẩm.


      Còn có bốn vị thiên kiều bá mị ( hết mực xinh đẹp) , phi tử gia thế bất phàm.


      Liễu Vi Dung cũng để ý, mang theo Hạnh Nhi cùng Bạch Liên tham gia đại điển phong phi, bất quá ở trong đại điển phong phi long trọng, nàng ở trong đám người nhìn thấy Liễu phu nhân, nghĩ đến Liễu phu nhân là phu nhân ngũ phẩm cũng có thể vào cung tham gia đại điển phong phi.


      Dĩ nhiên nàng ngừng nhìn thấy, bất quá cũng thể nào để ý, Liễu Tương Nhã cũng nhìn thấy, lúc này trong lòng Liễu Tương Nhã vui mừng dứt, lặng lẽ sai Bích Thủy đến chuyện cùng phu nhân.


      Động tác này của nàng ai phát ra.


      Liễu Vi Dung tất cả đều đặt lực chú ý lên người Phương Chỉ Doanh cùng bốn vị phi tử, có phát .


      Nhìn các nàng quỳ lạy thái hậu, hoàng hậu, từ trong tay hoàng hậu lấy ra vật tượng trưng cho thân phận trong kim sách, trong ánh mắt có tia hâm mộ, đại điển phong phi này, trắng ra, chính là hôn lễ, bất quá so với hôn lễ cao cấp hơn nhiều.


      Sau khi xong đại điển, gần đến ban đêm, Liễu Vi Dung mang theo Bạch Liên cùng Hạnh Nhi trở về Y Lan điện, đêm ngủ ngon đến sáng, giống như những phi tần khác lăn lộn ngủ được.


      Ngày thứ hai sau khi nàng tỉnh dậy, liền nhận được tin, tối qua đường Hương Nhi đụng phải Phương quý phi, lúc ấy Phương quý phi té xỉu, Thái hậu vì tức giận nên cho người đánh Hương Nhi.


      Liễu Vi Dung kinh ngạc!


      Vốn là tối hôm qua là Phương quý phi thị tẩm, lại bị Hương Nhi làm rối lên.


      Vào lúc này khẳng định Phương Chỉ Doanh có lòng dạ ác độc nhất định có cái mặt hận Hương Nhi đến chết, lần đầu tiên thị tẩm thành ra còn, cho dù là ai cũng hết sức tức giận.


      Nàng mấy ngày nay cũng tìm được lý do gì để giải quyết Hương Nhi, nữ nhân Hương Nhi này quả quá lươn lẹo, nghĩ đến cũng có ngày lao giống như thiêu thân.
      trạch nữlinhdiep17 thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 24: Thái Hậu Hỏi Tội

      Vô luận Hương Nhi có phải hay nhận ra lệnh từ nàng làm chuyện này, đều cùng nàng thể thoát khỏi liên quan.


      Sợ rằng hôm nay trong cung truyền đến nàng có lòng đố kỵ, dụng tâm hiểm ác, lợi dụng chuyện Hương Nhi đụng kiệu Phương quý phi, rốt cuộc là ai hãm hại nàng?


      “ Chủ tử, lúc này chỉ sợ việc này lớn tốt rồi!” Bạch Liên cắn môi , làm cho Liễu Vi Dung chải đầu cũng thấy hơi run run.


      Phương quý phi là cháu của Thái hậu nương nương, sợ rằng chuyện này chủ tử cũng bị dính líu vào.


      “ Hạnh Nhi, Phương quý phi tại như thế nào rồi?” Liễu Vi Dung bên ngoài có vẻ thong thả nhưng trong lòng cũng hoảng hốt, tỉnh táo hỏi thăm.


      “ Quý phi nương nương bị Hương Nhi đụng kiệu, đầu cẩn thận đụng vào thành kiệu, chảy máu rất nhiều, hôm nay còn chưa tỉnh lại…..” Hạnh Nhi mặt khổ sở, mang tin tức thăm dò được ra.


      “ Cái gì?”


      Như thế nào lại nghiêm trọng như vậy, Liễu Vi Dung sắc mặt trắng nhợt, giống như là bị cơn gió lạnh thổi qua, xông thẳng vào trong lòng, cảm giác thân thể như chết đứng nửa, tay tự giác run lên, cây trâm “ pằng” tiếng rơi xuống đất.


      Người sau màn này dụng tâm thể độc được.


      mặt ngăn cản Phương Chỉ Doanh thị tẩm, mặt giá họa cho nàng, lúc này nàng vô luận có tội hay vô tội, cũng phải chịu đựng lửa giận của Thái hậu.


      Đoán chừng hôm nay, Thái hậu triệu kiến nàng.


      Nàng nên làm cái gì?


      Mãi cho đến khi dùng điểm tâm xong, Liễu Vi Dung vẫn có manh mối, dù sao nàng cũng là người mới nhập cung, căn cơ hết sức nông cạn, người có thể sử dụng được chỉ có Bạch Liên cùng Hạnh Nhi, nhưng Hạnh Nhi vẫn trong thời gian khảo hạch.


      Chỉnh lại trang phục Quan sư cung thăm Phương quý phi lại bị ngăn cho vào, Liễu Vi Dung trong lòng nhất thời trầm xuống, chung quanh có ít cung nữ thái giám canh chừng nàng, đều nhìn nàng bằng ánh mắt khác thường.


      Liễu Vi Dung mấp máy môi, lưu lại quà rồi lặng lẽ rời .


      Khi trở về, đúng lúc đụng phải Liễu Tương Nhã, nàng nhìn thấy LIễu Vi Dung, hai mắt chớp chớp, hé miệng cười cười, môi đào đỏ tươi, xung quanh nụ cười rực rỡ.


      Làm như rất vui khi nhìn thấy nàng.


      đến giọng trấn an Liễu Vi Dung mấy câu, sau đó mang theo Bích Thủy lả lướt dịu dàng vào Quan Sư cung.


      Liễu Vi Dung ngước mắt nhìn thấy mặt trời lên cao, mang theo Bạch Liên trở về Nhu Phúc cung.


      Rửa sạch ngụy trang mặt, Liễu Vi Dung đổi thành quần dài, nằm nghiêng người giường an tĩnh xem sách học chữ, chờ đợi, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào nàng cúi xuống nhìn mặt mày, trầm tĩnh dịu dàng, làm rung động lòng người, mặc dù Bạch Liên đều nhìn thấy hàng ngày, nhưng khỏi thầm than trong lòng.


      ra Liễu Vi Dung nhìn quyển sách kia sớm mất hồn rồi, nàng hồi tưởng tình tiết quan trọng trong tiểu thuyết cùng tính tình và thủ đoạn của các phi tử, xem có thể hay nhìn ra tia dấu vết.


      Nàng giống Liễu Tương Nhã, ngoại trừ Bích Thủy, còn có người khác nữa.


      may là nàng biểt được trước tình tiết, Đại kết cục cuối cùng của tiểu thuyết có thể là nhờ vào mệnh quý thể , cộng thêm khi nàng 10 tuổi, Liễu phu nhân cùng Liễu Chi Hạo vì nàng có chuẩn bị sẵn, trừ số nô tài ra khỏi cung, còn có thêm bộ phận , có thể nàng ở trong cung như cá gặp nước, so với các cung nhân khác mới vào cung có lợi thế hơn nhiều.


      Coi như nàng biết vậy, nhưng cũng biết ại là ai.


      Gần trưam cái gì đến rốt cục cũng đến.


      Nghe Hạnh Nhi thông truyền, tổng quản thái giám Trần công công ở Từ An cung đến bái phỏng.


      Liễu Vi Dung vội để quyển sách xuống, ra khỏi phòng ngủ, ra ngoài ngồi ở chính phòng, hít hơi sâu rồi mới cho Trần công công vào.


      “ Nô tài bái kiến Đức quý nhân, Đức quý nhân cát tường!” Trần công công chỉ vẩy vẩy cái phất trần, khẽ khom người hành lễ với Liễu Vi Dung.


      Là tâm phúc của Thái hậu, Trần công công năm nay tuổi hơn 50, thế nhưng xem ra vẫn như cũ hết sức khỏe mạnh, nghe từ khi Thái hậu mới tiến cung ở bên cạnh nàng, là người Thái hậu tin tưởng nhất.


      “ Trần công công mời ngồi, Hạnh Nhi, mau pha trà!” Liễu Vi Dung dám sơ ý, vội .


      Trần công công cũng khách khí, an vị bên cạnh ghế Hồng Mộc, Liễu Vi Dung nở nụ cười hỏi:” biết Trần công công đến, có chuyện gì quan trọng sao?”


      Hạnh Nhi rót trà mời Trần công công, nhưng là uống lấy hớp, chỉ đạm mạc :” Nô tài là phụng chỉ Thái hậu đặc biệt mời Đức quý nhân đến Từ An cung.”


      Liễu Vi Dung trong lòng hồi hộp thôi, thầm nghĩ, rốt cuộc đến, khỏi thăm dò :” Công công biết Thái hậu tuyên chỉ gọi tỳ thiếp đến, biết có chuyện gì?”


      “ Nô tài chỉ là phụng mệnh làm việc, cái khác cũng biết , Thái hậu triệu kiến, quý nhân nên mau chút chuẩn bị , nô tài trước để trở về phụng mệnh, cáo lui!” xong liền đứng dậy vội vã .


      Liễu Vi Dung từ thái độ của Trần công công có thể suy ra thái độ của Thái hậu, trong lòng khỏi trầm xuống, xem ra đem nhóm đến Từ An cung ổn rồi.


      Chỉ có thể tự mình tiếp chiêu thôi.


      Bạch Liên thay chủ tử chọn cái váy lụa mỏng màu hồng cánh sen có những bông hoa màu xanh, lại chải cho chủ tử kiểu tóc đơn giản, chỉ dùng trâm Phỉ Thúy, vừa đơn giản lại mất vẻ trang trọng.


      Quan trọng nhất là phá cách, phù hợp với thân phận của quý nhân.


      Làm cho người ta thể thông qua việc trang phục mà bắt bẻ được.


      Chỉnh trang xong, Liễu Vi Dung kiểm tra lại lần rồi sau đó mới đem Bạch Liên Từ An cung.


      Đến Từ An cung, chờ thông truyền rồi tiến vào, phát mình nàng, ngoại trừ hoàng hậu, còn có những phi tần mới được phong cùng mấy tần thiếp phụ thuộc vào Phương gia.


      Nàng vào, liền cảm thấy phía có mấy ánh mắt hướng nàng quăng đến, tất cả đều thể thái độ đùa cợt cùng hả hê trong ánh mắt, cũng có cả xem trò vui.


      Sau khi hướng hoàng hậu hành lễ thuận tiện có cả những vị phi tần có phân vị cao hơn xong, liền trầm tĩnh đứng ở bên.


      “ Thái hậu giá lâm!”


      Theo thanh truyền đến, Thái hậu mặc minh hoàng Phượng thêu ở tay áo dẫn đầu đám cung nữ thái giám thành đoàn vào.


      Hoàng hậu cũng dẫn các vị phi tần ra cung kính thỉnh an, Liễu Vi Dung cũng cúi đầu xuống vái.


      Thời điểm Thái hậu ngang qua người nàng còn cố tình dừng lại chút, ánh mắt lạnh lùng quét qua đỉnh đầu nàng, khiến cho Liễu Vi Dung cảm thấy da đầu trận tê dại.


      “ Bình thân!” Thái hậu ngồi bảo tọa ở giữa gian phòng, thản nhiên mở miệng .


      Lúc này hoàng hậu mới dẫn mọi người ngay ngắn đứng dậy.


      Liễu Vi Dung đứng dậy ngay ngắn, ánh mắt Thái hậu lạnh lẽo nhưng bình tĩnh nhìn chằm chằm nàng, trong giọng pha lẫn tia lạnh lùng chất vấn:” Đức quý nhân, cung nữ Hương Nhi có phải là cung nữ của ngươi ?”


      Liễu Vi Dung cười khổ, rốt cuộc cũng đến, Thái hậu tất làm khó dễ.


      Phương quý phi chính là bảo vật quan trọng của nhà mẹ đẻ Thái hậu, ai kêu trong nhà hệ chính thống của nhà họ Phương cũng chỉ có Phương Chỉ Doanh là nữ nhi có độ tuổi vừa thôi?


      Đương nhiên Thái hậu coi trọng chuyện này, hôm nay xảy ra chuyện, há có thể giận cơ chứ?


      “ Hồi Thái hậu, Dạ!” Liễu Vi Dung cung thuận cúi đầu trả lời.


      “ Pằng” thanh vang lên, Thái hậu mạnh mẽ vỗ lên cái tay vịn, mọi người theo đó cũng khỏi run lên cái, chỉ có Thục phi khóe môi xẹt qua nụ cười như có như .


      “ Đức quý nhân, ngươi có biết ngươi phạm tội gì chưa?”


      Tim Liễu Vi Dung đập mạnh cái, vội vàng quỳ xuống, cúi đầu hít hơi sâu, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Thái hậu, ánh mắt thản nhiên :” Tỳ thiếp biết!”


      Nàng làm chuyện này, nàng tuyệt thừa nhận.


      Lúc này Thục phi đột nhiên lên tiếng:” Thái hậu, xin ngài bớt giận, quý nhân muội muội này vào cung mới được thời gian ngắn, chưa từng đọc qua Tứ nữ thư, lại là người đầu tiên được hoàng thượng sủng ái, tất nhiên khó tránh khỏi ghen tỵ chuyện hoàng thượng sủng ái Quý phi tỷ tỷ, vì vậy mới có thể phạm phải sai lầm lớn, chính là Quý phi tỷ tỷ đáng thương, còn chưa có tỉnh lại….”


      xong, Thục phi còn dùng khăn tay lau nước mắt.


      “Mẫu hậu , Thục phi muội muội rất đúng, đều do nô tỳ quản lý chu đáo, lúc này mới xảy ra chuyện như thế, nô tì cam nguyện chịu phạt!” Hoàng hậu cũng ở bên tỏ thái độ.


      “ Ở đây có chỗ cho hoàng hậu chuyện sao, ràng là vài người cả gan làm loạn, ỷ sủng mà kiêu!” Huệ phi nhanh mồm nhanh miệng .


      Chỉ có hai người Hiền phi cùng Đoan phi là im lặng .


      Các tần phi khác cũng rối rít phụ họa, ai bảo nàng vừa vào hậu cung, cũng chỉ có Liễu Vi Dung được mở bảng hiệu đây?


      Liễu Vi Dung hận thể vọt lên cho đánh quả, ngón tay nắm chặt làm óng tay bấm sâu vào trong lòng bàn tay, lòng sáng như gương.


      Phát lạnh, những lời này của họ, dám Liễu Vi Dung nàng bởi vì ghen tỵ mà mưu hại Quý phi.


      ác độc!


      Hương Nhi chết nên có đối chứng, xem ra lần này các nàng muốn mượn chuyện này để lật đổ nàng.
      trạch nữlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :