1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhật ký tìm chồng của mẹ hồ đồ - Mính Hương Hoa Hồn ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 19: KHIÊU KHÍCH

      Tốc độ của Hinh Dư cực nhanh, chưa đến mười phút tới nhà họ Long, như làn gió, lao vào lòng Long Viêm Dạ."Viêm Dạ, em nhớ lắm."

      Long Viêm Dạ mỉm cười rồi ôm vào lòng. Người phụ nữ này tính cách ngang ngược và Long Viêm Dạ hiểu người này rất hay ghen, rất muốn biết khi Hinh Dư nhìn thấy An Tiểu như thế nào, biết An Tiểu có thể trị được Hinh Dư hay , Long Viêm Dạ ngồi tưởng tượng rồi khẽ mỉm cười, trong lòng hồi hộp muốn nhanh chóng được nhìn thấy phản ứng của An Tiểu .

      "Hinh Dư, cũng rất nhớ em. Nhưng hôm nay tìm em là vì chuyện khác."

      Long Viêm Dạ khẽ cau mày, giả bộ khó xử. Hinh Dư là thiên kim tiểu thư, Long Viêm Dạ định liên lạc với Hinh Dư nữa nhưng để chọc tức An Tiểu nên Log Viêm Dạ chấp nhận hi sinh chút cũng thấy đáng. Nhìn thấy dáng vẻ đầy tâm của Long Viêm Dạ, Hinh Dư giống như bạch tuộc bám vào người Viêm Dạ, dùng giọng nũng nịu hỏi thăm."Viêm Dạ, làm sao vậy? Hình như có tâm phải ?"

      "Haizzz ----- lời khó hết được. muốn em nhìn thấy cái này."

      Long Viêm Dạ ôm Hinh Dư lên phòng. gõ cửa, Long Viêm Dạ đẩy cửa phòng An Tiểu , lúc này An Tiểu nằm giường xem tivi, nghe thấy tiếng mở cửa vội vàng quay đầu lại nhìn, ngay lập tức đen nửa mặt. Long Viêm Dạ, tên khốn này, lại dám dẫn con hồ ly vào phòng mình, ánh mắt còn đầy khiêu khích, An Tiểu lập tức hiểu ra mưu của người này, muốn tìm phiền toái đến cho mình đây. Mặt An Tiểu biến sắc, khẽ nhìn lướt qua hai người họ rồi quay lại tiếp tục xem tivi. kia như người xương vậy, dựa hẳn vào người Long Viêm Dạ làm gì chứ, tuy mắt nhìn tivi nhưng trong đầu chỉ có hình ảnh của hai người kia thôi. biết vì sao khi thấy Long Viêm Dạ ôm người phụ nữ khác, trong lòng An Tiểu lại cảm thấy khó chịu.

      "Viêm Dạ, bảo em nhìn gì vậy?"

      "Hinh Dư, em nhìn thấy kia rồi chứ?"

      "Dạ thấy, người đó là ai?"

      "Là vợ tương lai của ."

      Đầu Hinh Như như sắp nổ tung, mình còn tưởng ngoài mình ra có ai xứng làm vợ tương lai của Long Viêm Dạ hơn, vậy mà giờ chui ở đầu ra con nhóc chiếm mất chỗ đó của mình thế này. Nếu có Long Viêm Dạ đỡ có lẽ Hinh Dư ngã rồi, tin nổi vào tai mình, Hinh Dư nắm chặt tay Long Viêm Dạ muốn xác nhận lại thông tin."Viêm Dạ, vừa ấy là vợ tương lai của à?"

      "Đúng vậy, cũng có cách nào. ấy tự đến nhà nhưng ngờ mẹ lại đồng ý."

      Suýt chút nữa An Tiểu ném cái điều khiển vào mặt Long Viêm Dạ, tên này dám bảo là mình tự mò đến nhà ta sao? Đúng là bẻ cong , trước lúc ăn tối còn luôn miệng mình là do ta thuê về, giờ lại kiểu khác với người phụ nữ kia, đúng là đen hóa trắng mà, nhất định là ta cố tình thế để chọc tức mình đây. Trong mắt An Tiểu sắp phun ra lửa, hận thể đập nát mặt Long Viêm Dạ.

      Trong lòng Hinh Dư xuất ngọn lửa ghen tuông, buông tay Long Viêm Dạ, từng bước tiến lại gần An Tiểu .

      " định làm gì? đừng có qua đây, ta láo đấy, đừng có tin."

      Khi thấy Hinh Dư nổi giận tiến lại về phía mình, An Tiểu vội vàng giải thích. Phụ nữ mà ghen rất đáng sợ, mình oan mà, mình chỉ đánh ta có hai cái thôi mà. Dám tìm bà la sát này về để trị mình sao, An Tiểu khóc ra nước mắt.

      ------------------

      CHƯƠNG 20: TỰ CHUỐC KHỔ

      Dù Hinh Dư có nghe được những lời giải thích của An Tiểu ấy cũng tin. Đơn giản vì An Tiểu ở trong nhà của Long Viêm Dạ, nếu Tiểu phải vị hôn thê sao có thể đường đường chính chính sống ở đây chứ. Hinh Dư vẫn quên vẻ mặt của bà Long khi lần đầu tiên nhìn thấy mình.

      " là đồ hồ ly tinh, dám đến đây phá hỏng chuyện giữa tôi và Viêm Dạ. Rốt cuộc từ đâu tới? Sao lại làm như thế hả? Tôi hận !"

      Hả ---- hồ ly tinh ----! An Tiểu toát mồ hôi lạnh, mình còn chưa ta là hồ ly thôi, còn dám chỉ trích mình trước, An Tiểu nhìn thấy Long Viêm Dạ đứng sau lưng Hinh Dư tủm tỉm cười hiểu ra ta cố ý gây chuyện. ta muốn mình xấu hổ đây mà, nhưng nếu Hinh Dư động thủ với mình biết phụ nữ mang thai như mình có nên đánh trả nhỉ, trong hoàn cảnh nào An Tiểu cũng quên mình là con của ông trùm xã hội đen. Quả nhiên, sau khi Hinh Dư xong tay chuẩn bị giơ lên rồi. Tiểu rất nhanh mắt liền cầm điều khiển tivi trong tay đập phát vào đầu Hinh Dư.

      " định đánh tôi sao? muốn chết hả ---- tôi cho toại nguyện ----"

      An Tiểu vừa vừa lấy điều khiển đập vào đầu Hinh Dư, nếu Long Viêm Dạ xông vào ngăn lại e rằng cái điều khiển hỏng rồi. Hinh Dư là con nhà giàu, chưa từng bị ai đánh, giờ bị đánh dã man như vậy làm Hinh Dư hoảng sợ, hôn mê bất tỉnh luôn.

      "An Tiểu , dừng tay lại ngay. Sao dã man thế hả? ấy bị dọa cho ngất rồi đây này."

      Long Viêm Dạ giữ chặt tay An Tiểu để tiếp tục đánh người nữa. An Tiểu phản kháng lại, mắt vẫn nhìn chằm chằm Long Viêm Dạ." cho biết, dù ta có chết cũng liên quan gì tới tôi cả. Tôi là phòng vệ chính đáng nha, nếu vừa rồi tôi ra tay bị ta đánh rồi, là cố tình dẫn ta đến tự chịu trách nhiệm. Dù hai người thế nào tôi cũng quan tâm, tôi đào trộm mộ người ta, tôi có tội. hãy mang ta ra khỏi đây, đừng quên thuê tôi tới đây đóng giả làm 'vợ sắp cưới' của nha, đừng có suốt ngày chọc tức tôi. cho biết, phụ nữ mang thai rất dễ kích động, nếu vì mà tôi sinh ra đứa bé ốm yếu chết với tôi."

      An Tiểu hồi nhưng Long Viêm Dạ chỉ nghe được điều."Phụ nữ mang thai? cái gì thế? mang thai?"

      Long Viêm Dạ tin vào tai mình, mặt xanh như tàu lá chuối. Nếu An Tiểu mang thai có thể giải thích được thái độ của mẹ rồi, Long Viêm Dạ thể ngờ mình lại có thể tìm người mang bầu về giả làm vợ tương lai của mình, chẳng lẽ não mình có vấn đề, bất giác Long Viêm Dạ nhìn xuống bụng của An Tiểu .

      "Nhìn cái gì? Tôi mang thai mà, tin chui vào bụng tôi mà kiểm tra. Mau cút ra, nhìn thấy khó chịu, mau cút ra ngoài!"

      Long Viêm Dạ bỗng cảm thấy đau đầu, biết nên gì lúc này. Xảy ra chuyện như vậy xấu hổ, thấy An Tiểu kích động, Long Viêm Dạ đành im lặng, ôm Hinh Dư bất tỉnh lặng lẽ ra khỏi phòng.

      Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, mình nên suy nghĩ kỹ lại mọi chuyện, e rằng mẹ mình nghĩ đứa bé đó là con mình cũng nên. Long Viêm Dạ cảm thấy rất đau đầu. Vốn định mượn tay Hinh Dư để trị An Tiểu , nhưng chuyện thành lại còn tự chuốc lấy xấu hổ. Sau khi phân phó người giúp việc đưa Hinh Dư vào bệnh viện xong, Long Viêm Dạ còn chút sức nào ngồi phịch xuống ghế, chuyện An Tiểu mang thai đúng là tin động trời.

      Điện thoại đột nhiên kêu, Long Viêm Dạ với tay cầm điện thoại.

      "Sáng mai em về sao? bảo người qua đón."

      " ơi! cần đâu. Tự em về cũng được, em phải đứa nhóc lên ba, yên tâm ."

      Trong điện thoại là giọng nam trầm ấm, Long Viêm Dạ cúp máy. Mai em trai Long Quân An từ nước ngoài trở về, mà mẹ mình cũng muốn về, mình phải xử lý chuyện của An Tiểu như thế nào. Long Viêm Dạ rất khó xử.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 22: CHÀNG ĐẸP TRAI MỚI TỚI


      Sau khi được mọi người giúp đỡ An Tiểu cũng được kéo lên, Long Viêm Dạ nhàng ôm An Tiểu vào lòng, sắc mặt khó coi. Long Viêm Dạ khẽ vào tai An Tiểu , cảnh cáo ."Tốt nhất là nên an phận chút, hôm nay cả mẹ và em trai tôi đều ở nhà, tốt nhất đừng tới chuyện đứa bé. Nếu nghe lời đừng mong có ngày nào bình yên."

      An Tiểu tuy còn sợ nhưng vẫn gật đầu, dù sao cũng được cứu rồi, còn con mình, Long Viêm Dạ có muốn mình cũng cho. đáng tiếc trước mặt người đẹp trai như vậy mà mình lại trong hoàn cảnh đáng xấu hổ, là mất mặt, thế này sao tấn công ta được đây, nếu ta là cha của cục cưng tốt quá. An Tiểu nghĩ mà quên mất mình cần tìm người đó trong quán bar, giờ chỉ muốn người vừa gặp làm cha cục cưng. Long Viêm Dạ biết An Tiểu nghĩ gì, bế vào phòng rồi ném lên giường." thay quần áo nhanh lên rồi xuống dưới nhà, mọi người đợi dưới đó."

      Nhìn dáng vẻ lạnh lùng rời của Long Viêm Dạ, An Tiểu khẽ hừ tiếng. Ra oai cái gì chứ? phải chính ta mời mình đến sao, giờ lại kêu phiền phức, có quan hệ gì với nhau. Nhưng mà giờ có người đẹp trai trong nhà, mà An Tiểu lại rất muốn gặp nên vội vàng thay đồ rồi lao xuống dưới. Trong phòng khách có bà Long, Long Viêm Dạ và cả chàng đẹp trai kia nữa ngồi đợi An Tiểu , vừa thấy Tiểu bà Long vội hỏi thăm."Tiểu , con sao chứ? Vừa rồi làm dì sợ muốn chết, có chỗ nào cảm thấy khó chịu ? Con cũng là, sao lại cẩn thận gì cả, chắc dì phải bảo người xây lan can cao lên mới được, mau qua đây ."

      An Tiểu sáng mắt khi thấy chàng kia nhìn mình cười, mặt hơi ửng hồng. Chẳng lẽ lại rằng vì mải nhìn trai nên mình mới ngã sao, nhưng giờ mặt ta càng ngày càng gần làm tim An Tiểu nhảy loạn xạ.

      "Chị dâu, chị ổn chứ?"

      Chị dâu? Tiếng sấm sét giữa trời quang đánh trúng An Tiểu , cả người bị tiếng chị dâu làm cho ngây người. Thấy An Tiểu tròn mắt nhìn mình kinh ngạc, Long Quân An khẽ cười, sao thái độ của chị dâu lại kỳ quái thế, Long Quân An lại gần An Tiểu ."Chị dâu, em là Long Quân An, vừa về nước sáng nay. Chúc mừng chị dâu có tin vui nha."

      Trời ơi ---- em chồng ----

      An Tiểu hận ông trời, sao ta lại là em trai của Long Viêm Dạ chứ, hu hu ---- báu vật tốt như vậy lại bị Long Viêm Dạ canh chừng, thế này mình có muốn ăn cũng phải cố nhịn rồi. An Tiểu đau lòng khóc ra nước mắt, ngây ngốc nhìn Long Quân An rồi khẽ gật đầu.

      "Hình như chị dâu được vui?"

      "Chị vẫn ổn ----"

      An Tiểu ngồi xuống ghế, biết là em trai của Long Viêm Dạ, tôi có thể vui được sao? Cái tên bá đạo đáng ghét này chắc chắn trông coi chặt cho mình mà xem. Bà Long khẽ lau trán An Tiểu ."Viêm Dạ, mẹ thấy hình như Tiểu có gì ổn, con gọi bác sĩ tới xem qua chút ."

      " Vâng."

      Long Viêm Dạ lườm An Tiểu làm rùng mình. ta có thể gọi bác sĩ tới rồi kiếm cớ chỉnh mình cũng nên.

      -------------------

      CHƯƠNG 23: CHÚC MỪNG


      An Tiểu muốn Long Viêm Dạ có cơ hội trị mình, cảm thấy Long Viêm Dạ có ý tốt nên An Tiểu vội lắc đầu."Dì à, cần gọi bác sĩ đâu ạ. Con cảm thấy mình vẫn ổn mà, có khó chịu ở đâu cả, gọi bác sĩ đến có được ạ?"

      "Như vậy sao được, nếu sau này cháu dì bị sao sao, dì rất lo. Tiểu à, con nghe lời dì , để bác sĩ qua khám xem thế nào, nha"

      " -----"

      An Tiểu biết phải gì, mở bình ai biết trong bình có gì. Vừa nãy Long Viêm Dạ cảnh cáo mình về chuyện Bảo Bảo, giờ bà Long lại nhắc tới, mặt của An Tiểu hơi xám lại, mình nên cho bà Long biết có lẽ tốt hơn. An Tiểu hắng giọng, còn sức mà mở miệng, số mình đúng là khônh gặp may, vừa mới thấy chàng thuận mắt lại thể động vào. Mình nên chuyện của Bảo Bảo."Dì à ---- đứa bé này ra ----"

      "Tiểu nếu em cảm thấy khó chịu về phòng nằm nghỉ nha, gọi cho bác sĩ rồi. Họ tới nhanh thôi, giờ đưa em lên phòng nghỉ trước nha."

      Long Viêm Dạ kịp ngăn An Tiểu ra , dù An Tiểu muốn nhưng Viêm Dạ vẫn đỡ Tiểu về phòng."An Tiểu , có phải muốn chọc cho mẹ tôi tức chết hay sao mà định cho mẹ tôi biết đứa bé này phải con tôi, hả?"

      "Nhưng phải bảo tôi được đứa bé là con hay sao?"

      "Tôi cũng đâu có bảo phải với mọi ng̣ười nó phải con tôi. Dù sao bây giờ cũng phải lúc để ra, tốt nhất nên im lặng cho tôi." Long Viêm Dạ chán nản ngồi xuống ghế, nhìn kẻ vô tội An Tiểu ."Tại sao lúc trước cho tôi biết có thai, giờ mới cho tôi biết, có ý đồ gì vậy?"

      An Tiểu nghe xong cảm thấy khó chịu, lập tức ngồi nghiêm chỉnh, cười như cười nhìn Long Viêm Dạ."Long thiếu gia, Long công tử à, bao giờ hỏi tôi chưa? Chẳng lẽ mỗi lần tôi gặp đàn ông phải cho họ biết tôi có thai à? Tôi đâu bị hâm, nếu là tôi làm như vậy hay sao?"

      "Mà cha đứa bé này là ai?"

      "Làm sao tôi biết? Nếu biết tôi đâu có ngồi đây mà chuyện với ."

      "Chúc mừng ---- chúc mừng ----"

      Cái gì? ! Sao Long Viêm Dạ lại chúc mừng mình, đầu ta có vấn đề à? Thấy An Tiểu hiểu, Long Viêm Dạ đành giải thích." mà biết cha nó là ai tôi mới thấy lạ đó. làm việc gì cũng đâu có dùng cái đầu mình đâu, khó trách cha đứa bé là ai cũng biết, chắc là tên đó bị hù cho sợ chạy mất rồi, ha ha ---- tôi nghĩ chắc phải mình nuôi nó thôi, phải mình nuôi con đáng thương, chúc mừng gia nhập vào hội những bà mẹ đơn thân!!!"

      Long Viêm Dạ xong còn chậc chậc trong miệng, đoán nghe được những lời này An Tiểu vung tay tát cái vào mặt mình. Nhưng An Tiểu thèm quan tâm tới những điều Viêm Dạ , mình vẫn còn có thể phát triển mối quan hệ với Long Quân An cơ mà, dù sao mình cũng đâu phải vị hôn thê của Long Viêm Dạ, nếu có đến với em trai ta chắc ta bị chọc cho tức chết nhỉ? Trong lòng An Tiểu thầm cười, hận thể chạy xuống ăn chút đậu hũ của chàng đẹp trai kia.

      Long Viêm Dạ ngờ mình đoán sai, nhìn chằm chằm vào tay An Tiểu , trong lòng có cảm giác kỳ lạ. Hình như mình hơi quá, lại những lời này với nhóc có nhà, đúng, phải là bà mẹ trẻ có nhà mà về mới đúng. Long Viêm Dạ có chút quen với An Tiểu ngồi trước mặt mình, đột nhiên Long Viêm Dạ nghĩ, nếu An Tiểu là An An tốt biết mấy.

      Long Viêm Dạ cảm thấy suy nghĩ của mình hơi điên khùng, liền ném nó qua bên, dám nghĩ nữa. Nếu cứ ngồi đây nghĩ đến An An bằng tối nay quay lại quán bar đó tìm chút, biết đâu lại có thể gặp được sao, bất giác nụ cười môi Long Viêm Dạ.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 24: EM CHỒNG À, CHO TÔI HÔN CÁI


      An Tiểu cố gắng nhịn để nước miếng khỏi chảy ra cho đến khi Long Viêm Dạ ra khỏi phòng. Long Quân An đẹp trai, nếu mình có thể cưa được ta, vậy có thể đưa về trình báo cho cha mình và cục cưng cũng có cha, An Tiểu càng nghĩ càng hưng phấn, bước lại gần cầu thang nhìn xuống. Trong phòng khách có ai ngoài Long Quân An ngồi sofa xem TV. An Tiểu vội vàng vái tứ phía, cảm ơn ông trời tạo cơ hội tốt cho mình, An Tiểu lắc lắc cái mông vui vẻ xuống phòng khách.

      "Quân An —— tôi có chuyện muốn ."

      Giọng của An Tiểu hơi run, mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt ngơ ngác của Long Quân An, An Tiểu chuẩn bị tiến lại gần trai đẹp, muốn thẳng vào vấn đề chính. Thế nhưng vào đúng lúc đó vang lên tiếng của bà Long sau lưng An Tiểu .

      "Ơ, con xuống đây làm gì? Có phải cảm thấy khó chịu ở đâu phải ?"

      An Tiểu giật nảy mình, vội vàng quay đầu lại. Trời ạ, chuyện gì đây hả trời, sao mình lại thấy bà Long ngồi chơi mạt chược ở đây chứ, đều do cái TV chết tiệt kia kêu quá to làm mình nghe thấy gì hết, ánh mắt của bà Long làm An Tiểu chột dạ. An Tiểu vội cười khan."Dì ạ, mọi người chơi mạt chược ạ? Ha ha ————, chơi mạt chược rất tốt cho sức khoẻ. Thực ra là . . ., Viêm Dạ hình như ra ngoài rồi, mà con muốn học ngoại ngữ nhưng có mấy từ hiểu nên định nhờ Quân An chỉ, hì hì, chỉ vậy thôi ạ."

      An Tiểu cảm thấy mình thiên tài, trong hoàn cảnh này mà cũng có thể tìm ra cớ hợp lý, đúng là thiên tài mà ——

      Bà Long gật đầu rồi tiếp tục chơi mạt chược, An Tiểu lau mồ hôi trán, đứng cách xa Long Quân An chút."Tôi thực có chuyện muốn , lên phòng tôi ."

      "Ừ ——"

      Long Quân An phải là tên nhóc mới lớn, do sống ở nước ngoài nhiều năm nên trở thành cao thủ trong tình trường. Giờ nhìn thấy phản ứng của chị dâu có chút khó hiểu, chẳng lẽ có tình ý với mình sao? Vậy trai mình phải bị cắm sừng sao, nghĩ đến điều này Long Quân An khẽ mỉm cười, từ chối mà theo An Tiểu lên lầu. Quả nhiên vừa vào phòng Long Quân An chưa kịp lên tiếng An Tiểu bắt đầu hỏi về .

      "Quân An, năm nay cậu bao nhiêu tuổi ——

      "————"

      "Quân An, bình thường thích làm gì ——

      "————"

      "Quân An, cậu có bạn chưa——"

      "————"

      Long Quân An im lặng chỉ tiến lại gần An Tiểu , nheo mắt lại, môi cong lên nụ cười khó hiểu."Chị dâu, chị và trai em có quan hệ gì? Hình như em thấy quan hệ hai người bình thường phải."

      "————"

      Lần này đến lượt An Tiểu im lặng, chuyện này, chuyện này mình có nên cho ta biết nhỉ? Long Viêm Dạ rất nhiều lần nếu mình quan hệ của mình và ta cho người ngoài biết tìm mình xử lý. Nhưng mà Long Quân An đẹp trai nha. Ánh mắt háo sắc của An Tiểu nhìn chằm chằm Long Quân An.

      Lau khóe miệng, An Tiểu hạ quyết tâm, nếu mình cho Long Quân An thể tán đổ được chàng này."Nếu cậu để cho tôi hôn cái tôi cho cậu biết."

      An Tiểu cứ thế ra điều mình vừa nhớ ra trong bộ phim mà thèm suy nghĩ gì. Long Quân An nghe xong liền chết đứng tại chỗ.

      ---------------------

      CHƯƠNG 25: ĐÙA


      Cuối cùng Long Quân An cũng hồi phục tinh thần, ngoáy ngoáy lỗ tai rồi cười tà mị. Giờ dám cá nếu chị dâu này là ‘chị dâu’ của mình chấp nhận biến nửa thân dưới của mình thành thái giám. trai mình cũng ngốc, tìm ai tìm lại tìm nhóc háo sắc về nhà, lại còn dám lừa mẹ nữa. Long Viêm Dạ nhìn ánh mắt háo sắc của An Tiểu rồi tiến lại gần."Chị chỉ cần em hôn chị cái chị mọi chuyện cho em biết phải ?"

      "————"

      "Nhìn chị cũng rất đáng , vậy em cho chị hôn cái."

      Ngón tay Long Quân An khẽ lướt qua cánh môi của An Tiểu , An Tiểu lo lắng nuốt nước bọt ực cái, mình là ngốc, sao lại có thể ra những điều đó chứ. Nhưng ánh mắt của Long Quân An như mời gọi mình, ngón tay ấm áp của ta môi mình quyến rũ, cả người An Tiểu nóng lên, thể mở miệng được, đầu tự chủ khẽ gật cái. Thấy An Tiểu gật đầu đồng ý, Long Quân An cười sung sướng. biết An Tiểu có khả năng miễn dịch với sức hấp dẫn của mình mà, dễ dàng để An Tiểu ra . Nếu ‘chị dâu’ đồng ý mà mình từ chối hay chút nào. Long Quân An nâng cằm An Tiểu lên, đặt nụ hôn lên môi An Tiểu , lúc này trong đầu Tiểu trống rỗng. ta hôn mình , ha ha ha ————

      ta thực hôn mình ————

      An Tiểu ngây ngất, ngất ngây trong nụ hôn của Long Quân An, nụ hôn này dịu dàng khác xa so với lúc Long Viêm Dạ hôn mình. Long Quân An ngờ môi An Tiểu lại ngọt đến thế nên cứ thế hôn sâu hơn, nóng bỏng hơn, khẽ mở hàm răng An Tiểu ra, Long Quân An cứ thế đòi hỏi nhiều hơn. lâu sau, An Tiểu cảm thấy máu chảy được lên não Long Quân An mới chịu buông tha cho Tiểu .

      " làm theo lời chị , giờ có thể cho em biết được chưa?"

      "————"

      " phải chị bảo em hôn chị chị chân tướng mọi chuyện sao?"

      "————"

      An Tiểu vẫn cảm thấy choáng váng, người này lợi hại, nụ hôn mà có thể làm cho đầu óc mình quay cuồng. Nhưng đầu An Tiểu chợt hoạt động lại, nếu giờ mình hết ra sau này muốn hôn ta nữa mình biết dùng lý do gì? nhanh chóng trong đầu An Tiểu nghĩ ra cách đối phó, bất luận thế nào mình nhất định phải tóm được chàng đẹp trai này bỏ vào túi, ha ha ha ————

      "Tôi như thế à? Làm gì có. Tôi chỉ đùa thôi, tôi chẳng biết chuyện gì hết, cậu dám sau lưng Long Viêm Dạ hôn tôi, cậu loạn luân với chị dâu mình. Từ giờ cậu phải nghe lời tôi, nếu tôi mách với mẹ cậu và Long Viêm Dạ."

      Bùm ————

      Long Quân An té ngã xuống đất, mình có nghe nhầm ? nhóc này dám uy hiếp mình, mục đích quá ràng. Long Quân An bò từ dưới đất lên, bé này thú vị, nhưng vội vạch trần chỉ im lặng xem sau này muốn làm gì.

      "Được được, tất cả em nghe theo chị. Nhưng chị thể hạ nhục em nha ————"

      Long Quân An làm bộ ngượng ngùng ôm ngực mình, thấy An Tiểu dương dương tự đắc cười vui vẻ, Long Quân An cảm thấy thú vị. Hoá ra trêu nhóc này cũng rất thú vị nha, Long Quân An thấy hối hận vì trước đây mình gặp được người như bé này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 26: MỘNG DU


      An Tiểu nhìn bộ dạng ngượng ngùng của Long Quân An vì bị mình uy hiếp nên trong lòng thấy hả hê, nhưng Tiểu đâu ngờ mình bị người ta lừa. đáng ghét, sao tên này lại đẹp trai thế chứ? Ông trời công bằng, An Tiểu cố gắng kiềm chế ham muốn trêu đùa ta lần nữa, tay chỉ chỉ xuống dưới lầu.

      "Cậu có thể , nhưng bất kỳ lúc nào tôi gọi cậu cũng phải chạy đến nha."

      Oa ------

      Long Quân An khẽ nheo mắt lại, im lặng gì. sao, còn nhiều thời gian, mình lo có thời gian để trêu người 'chị dâu' đáng này. Long Quân An hơi nghiêng người hôn lên trán An Tiểu , rồi bước , nhưng đến cửa phòng liền phun ra mộy câu."Có phải đứa bé trong bụng chị phải của trai em?"

      "A -----"

      An Tiểu đặt tay lên bụng mình, biết gì. Cho đến lúc cánh cửa khép lại An Tiểu mới hồi phục tinh thần lại, tên đó hỏi mình như thế mình có nên hi vọng rằng lừa ta làm cha của Bảo Bảo ? Tính tự luyến của An Tiểu lại trỗi dậy, An Tiểu kiềm chế được toét miệng ra cười. Nằm giường, An Tiểu lăn qua lăn lại mãi thể ngủ được, phải phụ nữ mang thai thường ham ngủ sao? Nhưng sao mình lại mất ngủ, cố gắng chọn cho mình tư thế nằm thoải mái nhất nhưng vẫn ngủ được, Tiểu đành ngồi dậy, hai mắt mở tròn xoe. Lúc này bên ngoài có tiếng xe, An Tiểu ăn mặc phong phanh liền ra ban công ngó xuống nhìn thấy chiếc xe lăn bánh vào sân, An Tiểu thầm mắng trong bụng. Sao giờ này ta mới về, phải ta rất nhàn rỗi sao? An Tiểu còn chưa mắng xong nhìn thấy Long Viêm Dạ từ xe bước xuống, ánh đèn chiếu vào người làm nổi bật vẻ đẹp của Viêm Dạ, nhìn dáng người đó làm An Tiểu liên tục phải nuốt nước bọt, trời ạ, sao ta lại đẹp trai như thế chứ? Tuy ta đẹp trai nhưng tính tình lại đáng ghét làm mình sợ, tốt nhất là cách xa chút, so với Long Quân An người em trai là lựa chọn an toàn hơn, nếu mình mà đem Viêm Dạ làm cha cục cưng e rằng tương lai đen tối. An Tiểu có thể tưởng tượng ra bộ dạng mình sau khi lấy Long Viêm Dạ, cả ngày u buồn, ngồi nhà chờ đợi biết bao giờ ta mới về, mới nghĩ đến đây mà cả người An Tiểu nổi da gà, vội vàng chui vào trong chăn. Trời ----- kinh khủng, Long Quân An vẫn tốt hơn, đúng lúc An Tiểu chuẩn bị chìm vào giấc ngủ có tiếng gõ cửa.

      "Tiểu , em ngủ chưa?"

      Trời ----- là Long Viêm Dạ, lại còn dùng giọng buồn nôn mà gọi tên mình nữa chứ, An Tiểu thực muốn ra mở cửa chút nào nhưng miệng tự chủ được mà thốt lên "Ừm, tôi ngủ rồi -----"

      "Ngủ rồi sao còn có thể trả lời?"

      "------ mộng du, tôi bị mộng du -----"

      "------"

      Bên ngoài cửa trở nên yên tĩnh, An Tiểu nhàng bò xuống giường, ghé tai vào cánh cửa nghe, bên ngoài đúng là im ắng , chẳng lẽ Long Viêm Dạ bỏ ? An Tiểu khẽ hé cửa ra liền nhìn thấy bóng người đứng ngoài cửa, An Tiểu giật mình tròn mắt nhìn, nếu phải Long Viêm Dạ nhanh tay nhanh mắt mà bịt miệng An Tiểu lại e rằng cả khu nhà này tỉnh dậy vì tiếng thét của Tiểu mất.

      Long Viêm Dạ tay che miệng An Tiểu , gì chỉ kéo An Tiểu vào phòng, đóng chặt cửa lại. Nhìn An Tiểu hoảng sợ nằm trong vòng tay mình, trong lòng Long Viêm Dạ dâng lên cảm giác đau lòng." thả em ra nhưng em được kêu lên nha?"

      An Tiểu cố gắng gật đầu, lúc này Long Viêm Dạ mới từ từ buông tay ra.

      "A ------a ----- a ------"

      Tiếng thét đinh tai nhức óc thảm thiết vang lên, Long Viêm Dạ vội vàng bị tai lại. biết phụ nữ đáng tin nhưng sao mình lại tin tưởng An Tiểu chứ, Long Viêm Dạ hối hận.

      -------------------------

      CHƯƠNG 27: KINH ĐỘNG CẢ NHÀ


      Tiếng kêu thảm thiết của An Tiểu rất có lực hút, chỉ vài giây trước đó trong phòng bà Long còn tối thui, còn Long Quân An chìm trong mộng đẹp mà giờ họ có mặt trong phòng An Tiểu . Với tình hình lúc này Long Viêm Dạ thể bào chữa cho mình được, cả người toàn mùi rượu lại còn xuất trong này lúc nửa đêm nữa, quần áo An Tiểu xộc xệch ngồi dưới sàn nhà, bộ dạng đáng thương, Long Viêm Dạ dù có giải thích cũng có ai muốn nghe.

      "Viêm Dạ, tên tiểu quỷ này. phải mẹ nhắc con rồi sao? Tình trạng bây giờ của An Tiểu tốt, sao con lại vội vàng như thế, thể cố nhịn thêm thời gian nữa à?"

      " ----- sao lại thế chứ? Chẳng lẽ thể kiềm chế được -----"

      Mặt Long Viêm Dạ đen lại nhìn Long Quân An, tỉnh táo đôi chút. Cả đêm nay ngồi chờ nhưng thấy bóng dáng An An đâu, về nhà chỉ muốn chuyện chút với An Tiểu mà thôi, ngờ lại thành ra thế này, Long Viêm Dạ đẩy mẹ và em trai mình ra ngoài.

      "Mọi người về phòng tiếp tục ngủ nha, ấy là vị hôn thê của con nên con chăm sóc tốt. Con làm những chuyện như mọi người nghĩ đâu."

      Sau khi đuổi khéo hai người kia rồi, Long Viêm Dạ đóng cửa lại, tức giận nhìn An Tiểu ."Em tên là A hả. Có phải em cố tình đúng ? làm gì em chưa mà em làm cái bộ dạng thê thảm thế làm gì?"

      "Nửa đêm nửa hôm xuất bịt miệng tôi lại, tôi sao lại sợ mà hét lên chứ. giống hệt con quỷ, tiếng động nào đột nhiên xuất , đừng quên tôi là phụ nữ có thai nha, phụ nữ có thai đấy, rơi vào hoàn cảnh như tôi ai mà hoảng sợ chứ -----"

      Vốn tưởng có thể dựa vào Long Quân An để thoát khỏi Viêm Dạ nhưng giờ phải tự cứu mình thôi, An Tiểu từ từ đứng dậy. Dù sao mình có thể thành có, mà đây chỉ có Long Viêm Dạ thôi, trước hết An Tiểu phải mình là người bị hại.

      " phải trước đó gọi em sao -----"

      "Nhưng phải tôi cũng cho biết là mình ngủ sao -----"

      An Tiểu chịu lép vế, sau khi bị quậy trận làm cho Long Viêm Dạ quên mất lý do mình tới đây. Long Viêm Dạ tự nhận mình gặp xui xẻo, hơi tức giận nhưng biết vì sao, chuyện gì mà đụng vào An Tiểu y như rằng rối tinh rối mù lên, chuẩn bị bỏ Long Viêm Dạ chợt nhớ ra mục đích mình đến, đứng ở cửa, Long Viêm Dạ cười như cười nhìn An Tiểu , khóe miệng khẽ cong lên thành nụ cười.

      "Nhớ ra rồi, ngày mai em hãy ăn mặc đẹp chút để cùng tới bữa tiệc."

      " phải bảo tôi được ra khỏi nhà sao? Trong hợp đồng có điều khoản này, đây là làm việc ngoài nha, phải tính giờ để thu tiền chứ nhỉ?"

      "Em -----"

      Long Viêm Dạ cứng họng, mình là tự tìm phiến toái vào người mà. Sớm biết trước thêm hợp đồng phụ, nếu phải vì bạn tốt bắt mình đến thực Long Viêm Dạ muốn dẫn An Tiểu ra ngoài. kìm được nhìn An Tiểu , Long Viêm Dạ nhíu mày.

      "Em muốn bao nhiêu?"

      "Ha ha ha ----- cần nhiều lắm, cho tôi đủ tiền trả phí khám thai là được rồi."

      An Tiểu muốn mất cơ hội kiếm tiền, mặc dù mình muốn , cũng phải bình hoa di động, sao phải cùng ta tham gia mấy cái bữa tiệc chán ngắt ấy chứ. Nhưng giờ mình cần đến tiền, An Tiểu cũng ngại vì mình có nhiều tiền, mặt mày hớn hở chờ Long Viêm Dạ trả công.

      Long Viêm Dạ im lặng, móc ví ra lấy xấp tiền đưa cho An Tiểu ."Thế này đủ chưa? Ngày mai ăn mặc đẹp cho tôi."

      "À ----- được được, bảo đảm làm cho hài lòng."

      An Tiểu vừa nhìn thấy tiền sắc mặt trở nên tươi tỉnh hơn, cười híp mắt nhìn Long Viêm Dạ về phòng. may mắn, nửa đêm rồi còn có người cho mình tiền, phải chỉ là tham gia tiệc thôi sao, chuyện này quá dễ đối với mình, An Tiểu chợt thấy hối hận vì vừa rồi nhân cơ hội mà đòi thêm bộ lễ phục, là ngốc ---

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 28: PHẢN ỨNG MANG THAI


      An Tiểu mặc bộ váy ngắn màu xanh lá đứng ngắm mình trong gương nhưng chưa hài lòng lắm, quay đầu nhìn đống quần áo giường rồi khẽ thở dài. Đúng là trong tủ quần áo của phụ nữ luôn thiếu bộ, mái tóc ngắn, đôi mắt to tròn chút bụi bặm, lông mi dài làm cho An Tiểu giống như búp bê. Long Viêm Dạ đáng ghét, cho mình biết lúc nào, hại mình phải dậy từ sáng sớm mà ngồi đây kẻ kẻ vẽ vẽ, sau khi chu cái miệng về phía gương để lại đó dấu môi son, An Tiểu mới đứng dậy xuống dưới nhà. Long Quân An ngồi xem TV trong phòng khách vừa nhìn thấy An Tiểu tròn mắt nhìn. là đáng , xinh đẹp, trông trẻ trung, Long Quân An cảm thấy hối hận vì tối qua giở trò với An Tiểu , nhưng còn nhiều thời gian mà, mình vẫn còn cơ hội. Trong đầu Long Quân An đầy ý nghĩ đen tối, môi cong lên nụ cười, vội vàng chào hỏi 'chị dâu'. "Tiểu , mau qua đây ăn điểm tâm, hôm nay trông chị rất xinh nha -----"

      "Ừm ------"

      Ai mà chẳng muốn được khen mình xinh, An Tiểu cũng ngoại lệ, đôi má ửng hồng ngồi xuống bàn ăn. Long Quân An muốn lấy lòng nên tự tay múc cháo cho An Tiểu ."Mẹ ra ngoài rồi, Viêm Dạ còn ngủ chưa dậy, mà sao chị dậy sớm thế làm gì?"

      "A, còn ngủ sao?" Trong đầu An Tiểu chợt ra hình ảnh con lợn ngủ, liền ôm bụng phá lên cười làm Long Quân An tò mò.

      "Tiểu , chị làm sao thế?"

      "Ha ha ha ----- có gì, có chuyện gì, chỉ là nhớ tới bộ dạng heo ngủ thôi ------"

      "--- --- "

      Long Quân An đặt cẳn thặn tô cháo trước mặt An Tiểu , cháo trắng hoà quyện với màu xanh của rau thơm, nhìn qua làm cho người ta cảm giác muốn ăn ngay, nhưng An Tiểu vừa ăn được hai thìa trong ngực cảm giác khó chịu, bỏ tô cháo đấy, chạy nhanh về phía nhà vệ sinh, liên tục ói ra. Long Quân An hoảng sợ vội vàng chạy theo sau, sao An Tiểu ăn cháo mình múc cho lại bị nôn, mình đâu có hạ độc đâu --- ----

      Vỗ vỗ vào lưng An Tiểu , Long Quân An cũng hiểu ra đây là biểu của mang thai, chắc còn lâu nữa mình có thể nhìn thấy cục cưng đáng giống An Tiểu rồi, Quân An vui vẻ cười giống như chính là cha đứa bé vậy.

      An Tiểu suýt nữa nôn ra cả tim gan lòng mề, sau khi ói xong cũng còn cảm giác muốn ăn nữa, mệt mỏi ngồi bịch xuống ghế. Long Quân An hình như rất có kinh nghiệm, rót cho An Tiểu ly nước muối loãng ấm."Uống chút nước , tình trạng này còn kéo dài, cố chịu nha."

      "Làm sao cậu biết? Chẳng lẽ cậu từng có con -----"

      An Tiểu còn hơi để , uống hai ba ngụm xong cảm thấy dễ chịu hơn. Long Quân An bị hỏi tới tái mặt, bạn mình trước đây cũng từng có thai nhưng được giải quyết xong, vậy được tính là có. Thấy Long Quân An nhất thời cứng họng, An Tiểu gật gật đầu.

      "Tôi biết rồi nha, cậu từng có con, chỉ là nó bị đường cống ngầm đẩy đâu đó rồi ------"

      "--- ------"

      Long Quân An suýt té xỉu, ô ô ----- sớm biết thế này ngày xưa có làm nhiều chuyện xấu. Bây giờ bị người con tuổi hơn mình hỏi chuyện này, là mất mặt quá, Long Quân An vội vàng chuyển sang chủ đề khác, cẩn thận chăm sóc cho An Tiểu .

      biết Long Viêm Dạ đứng ở cầu thang từ lúc nào lặng lẽ nhìn cảnh này, trong lòng đầy ghen tuông. Tại sao mình lại biết em trai cùng An Tiểu lại thân nhau như vậy? gương mặt đẹp trai của Long Viêm Dạ có chút cảm xúc nào.

      ---------------------

      CHƯƠNG 29: ĐƠN GIẢN


      Long Viêm Dạ xuống phòng khách kéo An Tiểu lúc này ngồi sofa đứng dậy, ôm vào ngực mình. Hành động bá đạo đấy làm cho cả An Tiểu với Long Quân An nhíu mày, An Tiểu phản kháng, dùng sức đẩy Long Viêm Dạ ra." bị làm sao thế hả? Sáng sớm trưng ra cái bộ mặt lạnh lùng này, ở đây làm gì có ai thiếu nợ ."

      "Em lên lấy ví , chúng ta luôn -----"

      Long Viêm Dạ đuổi khéo An Tiểu lên phòng, quay lại thấy em trai mình nhìn mình vẻ bất cần, Long Viêm Dạ cảnh cáo."Hãy giữ khoảng cách với ấy, ấy là chị dâu của em nên đừng có làm loạn."

      Long Viêm Dạ biết rất cuộc sống ở nước ngoài của Long Quân An, vì vậy muốn An Tiểu biến thành đồ chơi của Quân An. Long Quân An chút để ý, môi khẽ tạo ra nụ cười, cầm ly nước muối mà An Tiểu vừa uống để gần môi." ------ ấy phải chị dâu của em, em nhìn ra rồi. Nhưng yên tâm , em chỉ muốn trêu chút thôi chứ có ý định xuống tay với ấy."

      "Vậy tốt."

      "Nếu em thực xuống tay là lúc em lòng --- ---"

      Sau khi nghe lời này, mặt Long Viêm Dạ trở nên đen sì, đây chỉ là khiêu khích mà còn là lời tuyên cáo với mình, Long Viêm Dạ còn định gì đó nhưng nhìn thấy bóng An Tiểu xuống nên nuốt vào trong."Được rồi, thôi."

      Tay nhàng ôm lấy eo An Tiểu , dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn Long Quân An, bước ra cửa. ra bữa tiệc diễn ra vào buổi tối nhưng Long Viêm Dạ muốn cho An Tiểu và Long Quân An có thời gian gần nhau nên mới sáng sớm kéo Tiểu ra ngoài, ngờ nhà mình lại là nơi an toàn chút nào, Long Viêm Dạ cũng hiểu vì sao mình lại có ý muốn chiếm hữu An Tiểu lớn như vậy. Ngồi trong xe, An Tiểu rất hưng phấn, mấy ngày liền chưa được ra ngoài. Nhìn cảnh vật bên ngoài cửa xe, An Tiểu muốn dời mắt, đến lúc An Tiểu bị Long Quân An ôm vào cửa hàng quần áo sang trọng Tiểu mới hoàn hồn." phải bảo tới tham gia tiệc tùng sao? Sao lại tới đây?"

      " muốn bạn bè nhìn thấy em ăn mặc đơn giản như thế này."

      Long Viêm Dạ cố tình che dấu tâm tình của mình nên cố ý hừ tiếng, mắt nhìn qua chỗ khác. An Tiểu nghe xong nhìn xuống trang phục của mình chút, đơn giản sao? thể nào, dù mình là kẻ đồng xu dính túi nhưng bộ váy mình mặc cũng là hàng hiệu nha, thể bảo nó đơn giản được, An Tiểu dù cố gắng vắt óc ra nghĩ cũng thể hiểu được trong cái óc heo của Long Viêm Dạ có ý đồ gì, nhưng giờ có người chịu bỏ tiền ra cho mình tiêu, cứ coi như của trời cho đưa tới tay mình nhận có phải rất lãng phí .

      An Tiểu vui vẻ cùng nhân viên chọn đồ. Giống như trước đây khi mua đồ An Tiểu bao giờ cũng nhìn giá tiền quần áo trước, cái nào đắt, cái nào nên mua, An Tiểu chọn lựa suy xét lúc tay bán hàng chất đống lớn rồi, đường tới phòng thử đồ An Tiểu ngồi xuống cạnh Long Viêm Dạ với thái độ chiến thắng, nhìn thấy bộ dạng trẻ con đó là tim Long Viêm Dạ đập lỡ nhịp.

      Quả nhiên, con mắt chọn đồ của An Tiểu rất độc đáo, bộ nào chọn khi mặc người đều rất hợp, Long Viêm Dạ thể tán thưởng qua ánh mắt. Nhưng khi nhìn thấy hoá đơn Long Viêm Dạ thể cười nổi, An Tiểu xuống tay chút thương tình, nếu An Tiểu tiết kiệm cho ai đó nên tin.

      Chờ sau khi Long Viêm Dạ thanh toán xong, An Tiểu lại gần, khẽ cười."Giờ tôi còn là học trò nghèo nữa ? Nếu sau này vẫn còn cảm thấy đơn giản lại dẫn tôi tới đây nữa nha."

      " --- -------"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :