1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật ký dưỡng thành Thừa tướng - Văn Đàn (chương 51)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Nhảy hố :yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      Bé Muỗi dễ thương thích bài này.

    2. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Cầu chương mới a.........:yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      Bé Muỗi dễ thươngBebj91 thích bài này.

    3. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      CHƯƠNG 15

      Editor: Bé Muỗi


      La lão thái thái muốn phái người tìm nàng, nhìn thấy Nghi Ninh vào, lão thái thái mí mắt híp híp: "Cao hứng như vậy, tam ca đưa con về à?"

      Nghi Ninh gật đầu, đến bên người La lão thái thái ngồi xuống, thấy bà xem Kinh Phật, nhất thời giật mình.

      Trưởng tẩu thích niệm Phật kinh, từ sau khi trượng phu Lục Gia Nhiên chết, cả ngày lại đắm chìm vào tiếng tụng Kinh gõ mõ. Nàng hàng năm nghe phật , cũng coi như có chút hiểu biết, La lão thái thái xem quyển Kim Cương kinh.

      Lúc nàng biết là Lục Gia Học giết nàng, phi thường oán hận, cam lòng. Nhìn thấy nhàng bâng quơ tế bái mình, nhìn thấy địa vị càng ngày càng cao, nhìn thấy còn có người có thể làm hại nàng. Nàng hận thể chính mình lao ra báo thù. Nhưng niệm mười mấy năm Kinh Phật như thế này, nàng bình tĩnh ít, bởi vì vô luận như thế nào nàng đều giết được Lục Gia Học, cho dù tại trùng sinh làm người, cũng có chút biện pháp.

      La lão thái thái nhìn thấy nàng ghé vào bên cạnh bàn, xem Kinh Phật tay mình, cười cười sờ tóc nàng, : "Như thế nào? phải mới vừa rồi con còn vô cùng cao hứng. Tam ca con vừa rồi tặng bảng chữ mẫu cho con đó, muốn con nhìn theo mà luyện chữ. Đại ca con còn tặng cho con vài món đồ bằng lưu ly, con xem xem có chơi được ?"

      Nghi Ninh vừa nhấc đầu, quả nhiên song cửa sổ, đặt đầy búp bê bằng lưu ly có có lớn, búp bê bình thường đều làm từ tò he. Búp bê này là lưu ly đốt thành, dưới ánh mặt trời óng ánh trong suốt, giá trị xa xỉ. Bên cạnh bàn có mấy bảng chữ, xem chữ viết vẫn là La Thận Viễn tự tay viết, tinh tế cẩn thận. Gáy được đóng ngay ngắn chỉnh tề, làm thành tập chữ mẫu.

      "Tổ mẫu, con chơi búp bê, trước tiên phải luyện chữ. Bằng tam ca trở về phạt con." Nghi Ninh đột nhiên đứng lên, cầm bảng chữ mẫu về hướng thư phòng.

      La lão thái thái nhìn bóng lưng của Nghi Ninh cười lắc đầu, lại nhìn Từ ma ma liếc mắt cái.

      Từ ma ma mỉm cười cúi đầu : "Mi Mi nhi chúng ta nay biết tốt xấu."

      La lão thái thái gật đầu: "Nó càng ngày càng biết chuyệnlúc trước có hiểu biết lại càng ngày càng hiểu chuyện. Buổi chiều lúc chuyện ở phòng khách, ngươi phái người với Trần thị rồi sao?"

      Từ ma ma : "Nô tì chuyện năm chuyện mười đều ràng."

      "Nghi Ngọc tính tình luôn luôn cao ngạo, chỉ sợ chướng mắt công tử Lưu phủ, Trình lang như vậy nó thích cực kỳ." La lão thái thái thần sắc thản nhiên, "Ngươi lấy đối bài của ta thỉnh Lưu phu nhân đến xem diễn. đem chuyện này định xuống, Nghi Ngọc yên lòng."

      Từ ma ma dạ tiếng rồi lui xuống.

      Trần Lan cũng viết chuyện phát sinh ở phòng khách chiều nay, bà cảm thấy khó thở. Trong phòng, nha đầu bà tử toàn bộ lui ra ngoài, La Nghi Ngọc quỳ gối trước mặt nàng, nước mắt ngừng rơi. Trần Lan tức giận đến tay phát run, hồi lâu mới bình tĩnh : "Ngươi tại có năng lực rồi, bắt ngươi học quy củ, học đến như vậy à! Trình nhị công tử tuy rằng kết giao tốt với nhà chúng ta, nhưng diễn xuất của người làm cho người ta chế giễu! Ai kêu ngươi cùng đứa con do tiểu thiếp sinh lui tới, ả luôn coi mình là đích nữ do quý thiếp sinh ra, cũng xem xem bản thân có mặt mũi hay , ả quy củ giúp đỡ ngươi, ngươi liền nghe theo lời ả à?"

      Nghi Ngọc mím môi, vừa rơi lệ vừa : "Nghi Liên đích xác phải con vợ cả, nhưng nàng tính tình dịu dàng khiêm tốn, quan hệ với con rất tốt. Việc này cũng phải nàng khuyến khích nữ nhi, là nữ nhi tự mình muốn thử phen. Người phải sao, mọi việc thử làm sao mà biết......"

      Trần Lan tức giận đến mức được, nghe được Nghi Ngọc tranh luận, cầm trong tay quyển sách giơ lên đánh Nghi Ngọc.

      Đại a đầu ben người liên vội vàng kéo bà: "Phu nhân, trừng phạt được a, nương lớn như vậy rồi!"

      "Nàng bại hoại môn phong Trần gia ta, ta đánh chết nàng lẽ ta đau lòng nàng!" Trần thị chỉ vào Nghi Ngọc , "Còn dám tranh luận? Ta hỏi ngươi, công tử Lưu phủ có gì tốt, ngươi lai làm ra chuyện như vậy"

      Nghi Ngọc chưa từng bị mẫu thân nặng như vậy, vừa rơi lệ vừa : " sao lại tốt được, chỉ là Lưu phủ nho . Con lần trước nhìn thấy ...... Nhân phẩm, bộ dạng, tài học, sao có thể so sánh với Trình lang ca ca"

      Trần Lan nghe đến đó càng muốn đánh Nghi Ngọc, làm La Nghi Tú đứng bên cạnh sợ hãi. Nàng tuy rằng thích tỷ tỷ, nhưng vẫn quỳ mặt đất cầu tình cho La Nghi Ngọc. Trong phòng chính loạn lên, nha đầu chạy đến đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia đến thỉnh an Trần thị.

      La Viễn Sơn mới vừa tiến vào : "Mẫu thân, người cũng đừng vội vã đánh Nghi Ngọc. Kỳ con cùng Nghi Ngọc suy nghĩ sai biệt lắm. Lưu phủ đồng chỉ là ngũ phẩm quan, con trai độc nhất của tuy rằng cần cù, dù sao cũng có trúng cử. Nhưng chi tư Trình lang ngút trời, tiền đồ có ranh giới."

      La Hoài Viễn biết đệ đệ mình ý nghĩ đơn giản, nhìn cái kêu câm miệng.

      "Mẫu thân khuyên muội muội, ngươi theo đảo loạn cái gì." La Hoài Viễn giúp Nghi Ngọc đứng lên, Nghi Ngọc dựa vào người ca ca khóc ra lời, La Hoài Viễn , "Nghi Ngọc, muội cũng biết thân thế Trình lang?"

      La Nghi Ngọc lắc đầu, La Hoài Viễn liền thấp giọng , "Trình lang...... chỉ là thứ xuất."

      Trần Lan chưa từng nghe qua điều này, ngồi thẳng thân mình nhíu mày hỏi: " là thứ xuất, sao lại biến thành con vợ cả?"

      La Hoài Viễn liền tiếp tục : "Trình lang có người cậu tốt là Lục Gia Học. Lục Gia Học vừa lên chức Đô đốc, liền muốn Trình gia cho bào tỷ của lên làm vợ cả. Nhưng bào tỷ xuất thân rất thấp, nên nhờ thế tử Quốc công nhận bào tỷ làm muội tử, mới danh chính ngôn thuận làm vợ cả. Trình lang khi còn bé thường hay bị huynh trưởng con vợ cả khi dễ, khi đó rất đáng thương. Sau này, hai người con đó gặp lại, sợ Trình lang như chuột thấy mèo.”

      “Muội biết Trình lang đối phó với hai đích huynh kia như thế nào ?” La Hoài Viễn thanh càng thấp, “Hai đích huynh kia, người cưới nữ nhi Thạch gia ở Thông Châu, là ma bệnh, chưa được năm mất. người còn lại cưới thứ nữ Thông Chính Sử ở Sơn Tây, vị thứ nữ này có tật ở chân. Nhưng ai dám lên tiếng phản bác...”

      La Nghi Ngọc mắt nước mắt lưng tròng : "Chuyện này...... là như thế nào? Đó là thân thế bất chính, muội, muội lại có gì có thể ."

      La Hoài Viễn nhìn muội muội nửa điểm đều biết sợ hãi, chỉ phải thở dài: "Quên , nhà chúng ta gia thế kém, phụ thân quan to tam phẩm, lại có Ngoại công gia cho muội chỗ dựa, sao xứng với Trình lang. Muội nếu thích như vậy, xin mẫu thân thử lại thử ."

      Trần thị thấy con nhìn bà, liền xua tay: "Tổ mẫu được. Lại Trình gia phức tạp, Ngọc nhi tuy rằng có trí tuệ, nhưng tính tình luôn luôn cường ngạnh cao ngạo, làm sao có thể thích ứng được đây." Bà bớt giận, kêu nha đầu dẫn Nghi Ngọc trở về phòng nghỉ ngơi, "Ngươi trở về cẩn thận suy nghĩ, ta ngày mai lại chuyện với ngươi. Tú nhi, con dẫn tỷ tỷ con trở về ."

      La Nghi Ngọc xoa xoa nước mắt, tâm lạnh như bụi, nàng cũng chuyện. Hành lễ rồi rời khỏi phòng Trần thị.

      Trần thị lôi kéo hai con trai ngồi xuống, quan tâm việc học của bọn họ. La Hoài Viễn đọc sách luôn luôn cần bà lo lắng, La Sơn Viễn tính tình có chút tản mạn, bà hỏi nhiều vài câu, lại hạ giọng đến La Thận Viễn: "...... Tuy rằng các con ba người đều là huynh đệ, nhưng La Thận Viễn là thứ trưởng tử của chi thứ hai, cùng các con là cùng chi. Cũng biết sao, lão thái thái thân thiết với nó rất nhiều, tựa hồ là thèm để ý đến việc năm đó. Đừng trách vi nương câu lạnh lùng, về sau La gia có thể ở trong triều nhậm đại chức chỉ có người, những người khác đều phải tránh tị hiềm. Hoài Viễn, phụ thân con coi trọng con, Liên lão phu nhân đều khen ngợi con, cần phải nỗ lực mới được."

      La Sơn Viễn đứng lên : "Con tuy rằng đọc sách bình thường, nhưng đại ca lại thập phần trí tuệ, thường xuyên được tiên sinh khích lệ, ở Bảo Định phủ cũng có danh tiếng, mẫu thân cần lo lắng. Huống hồ tam đệ tuy rằng học, lại chỗ nào xuất sắc, mẫu thân cần lo lắng."

      Trần thị nghe đến đó mới nhàng thở ra, gật đầu cho hai người nhanh trở về nghỉ ngơi.
      Laica, bornthisway011091, Nhi Huỳnh45 others thích bài này.

    4. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      CHƯƠNG 16

      Editor: Bé Muỗi


      Sáng sớm, Nghi Ninh đem bản luyện chữ mình chép lại từ bảng mẫu cho Cố nữ tiên sinh xem.


      Cố nữ tiên sinh kêu nàng lại gần, chỉ vào bản chép : “Chỗ này bị sai rồi, mấy ngày nay đều viết sai hết.”

      Nghi Ninh tối qua ngủ muộn, chép đến đầu óc choáng váng, mà vẫn phát chỗ này. Nghĩ đến Cố nữ tiên sinh tác phong nghiêm cẩn, nàng đau đầu, khuôn mặt nhắn nhăn lại: “Nữ tiên sinh muốn... phạt ... con nữa ạ?”


      "Chữ viết tinh tế hơn so với ngày xưa." Cố nữ tiên sinh thản nhiên , " phạt con nữa."

      Nghi Ninh mới nhàng thở ra, lời cảm tạ. Cố nữ tiên sinh vẫn phụng phịu: "Lần sau mà sai phạt tiếp."

      "Lần sau khẳng định sai!" Nghi Ninh cười tủm tỉm với Cố nữ tiên sinh, nhờ Tuyết Chi dọn dẹp sách vở, nàng chạy nhanh trở về. Nhìn thân ảnh của nàng rất nhanh thấy, Cố nữ tiên sinh lắc đầu.

      La Nghi Tú ở ngoài cửa chờ nàng, lấy tay chống cằm, bộ dáng xem ra chờ rất lâu. Nghi Ninh vội vàng : "Muội cố gắng nhanh rồi."

      vào, bên ngoài Mặt Trời cực nóng, mặc dù có tiểu nha đầu cầm dù che, La Nghi Tú vẫn thấy nóng. đến kéo Nghi Ninh : “ nhanh, chậm còn gì để coi đâu.”


      La Nghi Ngọc tại bị bắt học quy củ nhiều hơn. La Nghi Tú nhàm chán tìm Nghi Ninh chơi, cùng nhau câu cá,ra ao phía sau núi nuôi rùa. Tiểu nương La Nghi Tú sức sống tràn đầy, Nghi Ninh sợ nóng lại sợ phiền phức, chỉ có thể kêu La Nghi Tú kéo chơi. La Nghi Tú còn với lão thái thái: “Thất muội sức khỏe tốt, phải vận động nhiều.”

      Lão thái thái nghe xong cũng vui vẻ chấp thuận, Nghi Ninh chỉ có thể ngày ngày chơi với nương lớn hơn nàng ba tuổi.


      “Ngày mai, tổ mẫu muốn mời Lưu phu nhân qua nhà ta xem hát, nghe Lưu công tử cũng theo.” La Nghi Tú cho rùa ăn, xoay người : “Tỷ nghe mẫu thân kể, người nhà công tử ấy rất ái mộ tứ tỷ. Muội cũng biết, tỷ tỷ chúng ta ở Bảo Định cũng có danh tiếng, nương mang tỷ cùng tứ tỷ qua nhà người khác chơi. Người ta đều khen tứ tỷ, nào là bộ dạng xinh đẹp, nào là học vấn uyên thâm. Lưu công tử sớm có ý, vừa nghe tổ mẫu nhà ta cũng có ý tứ này, nhà bọn họ rất vui mừng.”

      Phủ Đồng là quan ngũ phẩm, nhưng cũng là quan phụ mẫu, ở Bảo Định cũng là người giàu. Con họ có tiếng là Khiêm công tử, cần cù hiếu học, lại là con trai độc nhất, ít người cầu thân.

      Mời thông gia đến nhà cùng nhau xem hát, đó là phương thức trao đổi đính hôn. Nghe là lúc La Hoài Viễn xem mắt, Trần thị cùng các vị phu nhân xem hơn mười tuồng hát, ngàn chọn vạn chọn chọn ra con dâu, chờ La Hoài Viễn thi Hương xong gả vào cửa.

      La lão thái thái mời Lưu phu nhân xem hai, chính là muốn cùng Lưu phu nhân thương lượng chuyện hai nhà kết thân.

      ra La Nghi Ngọc rất xứng đôi với Lưu công tử. Tuy rằng Lưu gia kém hiển hách hơn La gia, Nghi Ngọc gả qua được nhà chồng sủng ái. Đáng tiếc, Nghi Ngọc có hứng thú với chuyện này, cũng như có cảm tình với Lưu công tử.


      La Nghi Tú tuổi còn , tươi mới náo nhiệt, đối với việc này cảm thấy rất hứng thú.

      “Vi nương ta tặng cho tứ tỷ chuỗi ngọc, đó là của hồi môn của bà. Chỉ cho tỷ xem, cho tỷ mang ra đây.” La Nghi Tú oán giận . “Hạt châu dưới ánh Mặt Trời lộ ra ánh lục sắc, xinh đẹp cực kỳ.”


      Nghi Ninh ôm mặt xem nàng dùng bát cho rùa ăn, : “Ngũ tỷ, tỷ đừng đùa với con rùa đó nữa, người nhà ít ngang đây, rất đáng thương.”

      Tuyết Chi thấy Nghi Ninh cứ nhìn chằm chằm con rùa, cho rằng Nghi Ninh thích, kêu tiểu nha đầu dùng khăn bắt lấy mang về nuôi. Kiếp trước, Nghi Ninh nuôi động vật , nhưng đích muội của nàng có nuôi mèo, khiến phòng hôi thối, cuối cùng kế mẫu phải ném nó .

      Nàng từ quá cẩn thận, nên càng thể nuôi động vật này nọ.

      La lão thái thái thấy vậy cũng tán thành, lập tức kêu Từ ma ma tìm chậu sứ men xanh cho Nghi Ninh dùng để nuôi rùa. Nghi Ninh nhìn thấy ánh sáng phát ra từ chậu sứ xinh đẹp tinh tế, nàng biết nhất định giá trị xa xỉ.

      Bất quá giá trị xa xỉ thế nào, cũng chỉ để nuôi rùa.

      "Cám ơn tổ mẫu ban thưởng." Nghi Ninh sờ sờ lưng hai con rùa, nghiêm cẩn , "Chúng nó nếu biết mình ở chỗ hào hoa xa xỉ như vậy, khẳng định cũng cao hứng."

      Người trong phòng đều cười, La lão thái thái khoát tay, cười đến nổi nên lời.

      Buổi tối, lúc ngủ, La lão thái thái kêu nha đầu đem đệm giường của nàng đổi thành chiếu. tay quạt mát tay vỗ vỗ vào người nàng cho nàng dễ ngủ, với nàng: “Ngày mai, con nên đến sớm.”

      Nghi Ninh dạ tiếng, nhìn thái dương La lão thái thái có tóc bạc, trong lòng cảm khái, tổ mẫu cũng già rồi.


      Nàng cầm tay gầy của La lão thái thái : "Tổ mẫu, con nóng, người cần quạt cho con. Con nghe Nghi Tú , ngày mai Lưu công tử cũng đến?"

      La lão thái thái : "Đến xem mắt tỷ tỷ con, sau này đều là thông gia." xong lại điểm vào mi tâm nàng, "Con bị bệnh hai lần, tính tình tốt lên ít. Như vậy rất tốt, ngày mai cho nghịch ngợm, lại làm cho người nhà Lưu phu nhân chế giễu."

      Nghi Ninh cầm cây quạt quạt cho La lão thái thái: "Tổ mẫu yên tâm, con ngày mai nhất định nhu thuận."

      La lão thái thái sửa chăn cho Nghi Ninh, nhìn nàng ngủ say, suy nghĩ đến xuất thần. Đứa tựa vào gối đầu đỏ thẫm, khuôn mặt nhắn, nơi cuối mày có nốt ruồi son. Từ ma ma đến dẫn bà nghỉ ngơi, lúc La lão thái thái đứng dậy, thân mình đột nhiên chao đảo, xém chút đứng vững.


      Từ ma ma trong lòng cả kinh, thấp giọng : "Lão phu nhân ——"

      " sao." La lão thái thái khoát tay , "Người già , tinh thần tốt lắm."

      Từ ma ma trong lòng thoải mái chút, ôn nhu , "Ngài còn phải xem Mi nhi xuất giá, ôm cháu cố nữa. Nên giữ gìn sức khỏe nhiều hơn."

      La lão thái thái hơi thất thần, thở dài: "Cũng biết ta còn có thể chờ đến lúc đó ...... Mi Mi nhi về sau có thể gả cho dạng người gì, nhân gia có đối tốt với nàng , ta ngẫm lại đều lo lắng."

      Dứt lời vẫy tay, Từ ma ma đỡ lão thái thái nghỉ ngơi.

      Hôm sau, sáng sớm ,Nghi Ninh bị Tuyết Chi kêu dậy, bới tóc, trang điểm sạch , cho nàng mặc bộ trang phục xinh đẹp.

      Trần thị cùng Lâm Hải Như rất sớm dẫn các nương trong nhà đến, La Nghi Liên còn nắm tay Hiên Ca.

      Mà nhân vật chính La Nghi Ngọc mặc trang phục vải dệt hoa màu hồng cánh sen, váy màu trắng, đai lưng xanh thẫm, cổ tay mang vòng xuyến làm bằng cẩm thạch, đích xác rất xinh đẹp. Nàng mím môi, cúi đầu bộ dáng muốn nhiều. Mặt lạnh băng mà quyến rũ.

      Sau khi dùng điểm tâm, trời sáng hẳn, Từ ma ma liền dẫn Lưu phu nhân đến. La lão thái thái cùng Trần thị đứng dậy nghênh đón, mà Nghi Ninh cùng đám người Nghi Ngọc đứng sau bình phong ngóng đầu ra xem. Chỉ thấy nam tử thân hình cao lớn, ngũ quan đoan chính sau phụ nhân. Khiêm tốn cười, hành lễ với La lão thái thái.


      Nghi Ninh nhìn người đến, rốt cuộc cũng tỉnh ngủ.

      Vị này hẳn là Lưu công tử, nhìn qua hơi co quắp, biết nương trong nhà ở sau bình phong nhìn , có chút khẩn trương.

      Nghi Ninh thầm nghĩ Lưu công tử nhân tài cũng tệ, chẳng qua có Trình lang Châu Ngọc ở phía trước, Nghi Ngọc chịu mối hôn này.
      Laica, bornthisway011091, Nhi Huỳnh36 others thích bài này.

    5. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      CHƯƠNG 17

      Editor: Bé Muỗi

      La lão thái thái kêu vài nương ra gặp Lưu phu nhân, các nương La gia bộ dạng đều thanh tú trắng nõn, đều là mỹ nhân. Lưu phu nhân khen ngợi các nàng phen, còn thưởng riêng cho Nghi Ninh tuổi ít nhất túi đậu.
      Lưu công tử nhìn La Nghi Ngọc liếc mắt cái, thấy nàng lớn lên quả nhiên xinh đẹp, có chút ngượng ngùng. La Nghi Ngọc nhìn Trần thị chuyện chớp mắt, lưng đứng thẳng tắp.
      Lưu phu nhân thực vừa lòng với Nghi Ngọc, chuyện với nhau phen, hai nhà liền định ra việc hôn nhân.
      Sân khấu kịch dựng lên ở tiền viện, mọi người chuyển sang tiền viện xem diễn.

      Các nương ngồi phía sau, Nghi Liên liền ôn nhu khuyên Nghi Ngọc, Lưu công tử có nhiều điểm tốt, còn với Nghi Ngọc: “Tri phủ Bảo Định vài năm lên chức, ngày sau Lưu đại nhân càng thăng tiến. Tỷ tỷ có phúc khí, khẳng định hạnh phúc.”

      La Nghi Ngọc sắc mặt đẹp mắt chút, thấp giọng chuyện với Nghi Liên hồi lâu.
      La Nghi Tú quay đầu với Nghi Ninh: "Tỷ tỷ muội lợi hại, tứ tỷ chưa từng dùng vẻ mặt ôn hòa chuyện với tỷ.”

      Nghi Ninh nghĩ rằng hai người các ngươi làm sao giống tỷ muội, giống kẻ thù truyền kiếp hơn, gặp nhau là đỏ mặt tía tai, La Nghi Ngọc làm sao có thể tâm tình với ngươi. Nàng từ từ : “Lục tỷ tính tình dịu dàng, với ai cũng hợp tính.”

      La Nghi Tú nghe xong lại đăm chiêu.

      Buổi chiều ngày dần dần tàn. La lão thái thái mời Lưu phu nhân đến phòng khách nghỉ tạm.

      La Nghi Ngọc bị Trần thị kêu chuyện, La Nghi Tú thấy nàng phải , nài nỉ nàng đưa vòng ngọc cho mình chơi, Nghi Ngọc trừng mắt liếc nàng rồi mới tháo xuống đưa. La Nghi Tú mang đến trước mặt Nghi Ninh như hiến vật quý: “Muội xem, có phải đẹp lắm ?”

      Hạt châu màu xanh lục thẫm lăn qua lăn lại ngón tay trắng thuần, đẹp mắt.

      Hiên Ca ngồi trong ngực Nghi Liên, nhìn thấy hạt châu sáng chơi, vươn tay bé mập mạp : “Ngũ tỷ tỷ, Hiên Ca cũng muốn chơi.”

      La Nghi Tú thu tay lại, dám đem vật quý trọng này cho hài tử chơi. Lung tung dỗ : “Hiên Ca ngoan, cái này chơi được đâu.”

      Hiên Ca là nam hài tuổi nhất nhà, bình thường đều được đãi ngộ như Nghi Ninh, cả nhà đều chiều . Kiều di nương cũng cưng chiều tận trời, đòi gì cung cho. Nghe được cho chơi, liền khóc lớn.

      Nghi Liên nghe được đệ đệ khóc, vội ngồi xổm xuống cầm cái trống bỏi dỗ , Hiên Ca lại muốn, đẩy ra, rồi nhoài người về La Nghi Tú. Nghi Liên thấy đệ đệ ngoan, nhíu mi nhu hòa với La Nghi Tú: "Nếu ...... Ngũ tỷ cho Hiên Ca mượn chơi , tránh cho khóc nháo lên ồn ào."

      La Nghi Tú hừ tiếng : "Nếu đệ ấy làm hỏng sao?"

      Nghi Liên nhìn vòng tay tưởng chỉ là đá quý tầm thường, nghĩ đến Hiên Ca quăng vỡ biết bao nhiêu món đồ quý. Chỉ là vòng tay thôi mà, sao dễ vỡ được. Ả kiên nhẫn khuyên nhủ: “Ngũ tỷ, nếu là đồ tầm thường, cho Hiên Ca chơi cũng sao mà.”

      Nghi Tú muốn trả lời, hạ nhân lại mang đồ ngọt lên, là món mật đậu đỏ đá bào. Chén đựng băng bào , phía rưới nước đậu đỏ nấu với mật, nhìn thôi cũng phát thèm.

      Nghi Ninh thấy bàn đồ ngọt, cười với Hiên Ca: “Hiên Ca muốn ăn ?”

      Hiên Ca bị đồ ngọt hấp dẫn, thèm chơi vòng tay nữa.

      La Nghi Tú có chút mất hứng: "Cái gì là vòng tầm thường, vỡ rồi ta lấy gì đền cho tỷ tỷ ta. Quả nhiên thứ con do tiểu thiếp sinh ra...”

      Nghi Ninh ra dấu im lặng, thấp giọng : “Hiên Ca muốn chơi rồi, chuyện này làm gì.”

      La Nghi Tú vẫn bất mãn, reo lên: " Muội giúp cái gì. Tỷ với muội, tiểu nha đầu đều bàn ầm lên, nếu phải Kiều di nương vào cửa, mẫu thân muội uất ức mà sinh bệnh, rồi mới ...”

      Nghi Ninh khuyên nàng là sợ nàng bị người ta bắt được nhược điểm, nàng lại cố tình hiểu. Nghi Ninh thở dài: “Chó cắn Lữ Động Tân, biết người tốt là ai, muội khuyên tỷ nữa.”

      La Nghi Tú thấy Nghi Ninh như vậy, cười tủm tỉm nắm tay Nghi Ninh lắc lắc. “ cần tức giận. Muội nghĩ Nghi Ngọc ở ngoài bàn chuyện gì? Chúng ta nghe lén chút .”

      Nghi Ninh lười lại sợ nóng, từ chối . La Nghi Tú lại hiếu kỳ, leo xuống giường nghe lén Trần thị chuyện, nha đầu chạy theo phía sau nàng.

      Nghi Ninh hôm qua ngủ trễ, thừa dịp giữa trưa ngủ giấc, ước gì La Nghi Tú ầm ỹ nàng.

      Nàng vừa bê gối đầu lên chuẩn bị ngủ, lại đột nhiên nghe thấy tiếng động giòn vang, tựa hồ là vô số hạt châu rơi vỡ nát.

      Lòng Nghi Ninh đột nhiên căng thẳng, lại lập tức nghe tiếng em oa oa khóc lớn. Nàng mở mắt ra, nhìn thấy Hiên Ca cầm hạt châu trong vòng tay, đại a đầu chạy nhanh lại dỗ . Nghi Ninh chỉ vào hạt châu, hỏi: “ phải cho đệ ấy chơi sao, Hiên Ca lấy nó từ nơi nào?”

      Đại a đầu vội vàng quỳ xuống: "Nô tì làm thất tiểu thư thức giấc. Hạt châu này...... Hạt châu là lục tiểu thư mang cho tiểu thiếu gia chơi, nô tì cũng ràng."

      Nghi Ninh vội vàng xuống giường, với Tuyết Chi: "Ngươi nhanh giúp nàng dỗ Hiên Ca." Lại kêu Tùng Chi, "Chạy nhanh tìm ngũ tiểu thư lại đây!"

      Hai a đầu cảm thấy tiểu thư nghiêm cẩn, rất có tác phong của đại tiểu thư, trong lòng cảm khái quả nhiên là tỷ muội ruột thịt. Vội vàng chạy tìm người.
      Nghi Ninh vào thấy mấy hạt châu đều vỡ nát. Ngọc này vốn dễ vỡ, La Nghi Liên lại mang cho Hiên Ca chơi. Vòng ngọc này là của hồi môn của Trần thị, cực kỳ trân quý, Trần thị mà biết, La Nghi Tú khó tránh khỏi bị trừng phạt.

      Nghi Ninh lập tức kêu nha đầu mang mâm lên, đem từng mảnh vỡ nhặt lên hết.

      Tuyết Chi dỗ dành Hiên Ca, nàng giọng với đại a đầu trông Hiên ca là vòng tay này giá trị cỡ nào, đại a đầu sợ tái mặt, nhờ Tuyết Chi trông chừng Hiên Ca, nàng lập tức chạy tìm La Nghi Liên.

      Nghi Ninh có chút đau đầu, giấc ngủ trưa này sợ là ngủ được nữa rồi, Hiên Ca còn khóc thút thít nghẹn ngào, nàng còn muốn dỗ nàng đây này.

      Trần thị mang theo La Nghi Ngọc vào, nhìn đến mảnh vỡ của vòng tay, lại nhìn Nghi Ninh bưng những hạt châu còn lại, mặt trầm như nước, bà làm sao có thể nhận ra bản thân đưa cho Nghi Ngọc cái gì. Nghi Ninh cũng nghịch ngợm, chơi xấu phải lần lần hai. Nhưng bà lại có khả năng vì chuỗi hạt châu cùng Nghi Ninh so đo, chỉ có thể nhịn nhẫn hỏi: "Nghi Ninh, sao chuỗi hạt châu lại vỡ nát rồi?"

      Nghi Ninh sợ nàng hiểu lầm, giọng : "Vừa rồi, Hiên Ca lấy chơi, rơi vỡ mấy hạt lớn, các hạt khác hoàn hảo."

      Lúc này Lâm Hải Như cũng lại, phía sau là La Thành Chương vừa từ nha môn trở về, chuẩn bị trông Lưu công tử.

      La Thành Chương vừa thấy mấy mảnh vỡ, lại thấy Nghi Ninh đứng ở bên cạnh, mà sắc mặt Trần thị rất khó nhìn. Nhíu nhíu mày hỏi: "Đại tẩu, biết là chuyện gì xảy ra? Nghi Ninh nghịch ngợm chọc giận người?"

      Trần thị lắc đầu : "Tiểu hài tử làm rơi vỡ đồ thôi, có việc gì."

      La Thành Chương nghe xong lời của Trần thị lại hiểu lầm, ánh mắt lạnh lùng nhìn Nghi Ninh, nhớ tới Nghi Ninh trước kia cũng làm vỡ đồ này nọ trong thư phòng của , liền nghiêm khắc : "Mau tạ tội với bá mẫu ngươi, càng lớn càng kỳ quái. Ngọc này trân quý, sao có thể mang ra chơi? Còn làm rơi vỡ thành ra như vây.”

      Nghi Ninh trong lòng chợt lạnh, tốt lắm, người cha này có trí tưởng tượng phong phú. nghe ràng định tội, quả nhiên luôn nghĩ nàng kiêu căng nghịch ngợm, cần biện bạch.
      Laica, bornthisway011091, Nhi Huỳnh36 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :