1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật ký dưỡng thành Thừa tướng - Văn Đàn (chương 51)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tịch Vũ

      Tịch Vũ Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      69
      Chương 45
      Edit: Tịch Vũ
      Beta: Hitsuji
      Kiều di nương siết khăn tay đứng trong phòng chờ, bà ta cũng biết mình chờ cái gì. La lão thái thái phát bệnh đột ngột, lấy thân phận của ả xứng hầu hạ ở đó. Lúc Kiều di nương vừa nghe việc này, lập tức để bà tử ôm Hiên ca nhi qua chỗ La thái thái. Lúc sau Hiên Ca nhi được ôm trở về Thiên Minh Chi, vừa ngáp vừa non nớt với Kiều di nương: “Tổ mẫu tỉnh dậy, tỷ tỷ còn quỳ.” Nhìn Hiên Ca nhi mở mắt nổi dựa vào ma ma, Kiều di nương liền ôm nó ngủ.

      Ngoài phòng là rất yên lặng.

      tĩnh lặng như vậy làm cho Kiều di nương cảm thấy có chút hồi hộp, nhiều năm nay La lão thái thái luôn quản lý bà ta, nếu phải vì có lão thái thái che chở Nghi Ninh, đích nữ có mẹ đẻ làm sao có thể được nuông chiều ở La gia? chính thất cỡ như Lâm Hải Như có thể làm được gì Kiều di nương bà.

      Sức khỏe La lão thái thái khá ổn, chèo chống nhiều năm như vậy, đến thời điểm bà sắp chết trong lòng Kiều di nương tự nhiên lại có cảm giác phức tạp.

      Kiều di nương nhớ khi bà ta vừa đến La gia, La gia nơi nơi xa hoa, La lão thái thái ngồi đại đường cao cao tại thượng, mà uy. Mặc dù Cố Minh Lan nhìn ôn hòa nhu nhược, nhưng khí chất tiểu thư thế gia của Cố Minh Lan cũng đủ làm bà ta tự ti. Cố Minh Lan thậm chí thèm nhìn bà ta, thời điểm ấy Kiều di nương cực kỳ yếu thế, thấy La gia khinh thị với mình như vậy, bà ta chỉ cảm thấy nhất định phải giành lấy vinh hoa phú quý, sớm muộn rồi cũng có ngày bà ta ngồi vào cái vị trí kia.

      Kiều di nương hít vào hơi sâu.

      Bên ngoài thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng khóc, có xe ngựa dồn dập chạy vào, như nồi nước bỗng chốc sôi trào.

      Kiều di nương cũng từ từ, từ từ... thả lỏng bàn tay nắm chặt chiếc khăn, lòng bàn tay ướt đẫm.

      Lắng nghe động tĩnh bên ngoài, đúng là La lão thái thái mất rồi. Bà hơn thua với La lão thái thái cả nửa đời, cũng phải có chút cảm xúc nào.

      Kiều di nương thản nhiên : “Bích Y, lấy y phục màu trắng ra đây, chúng ta thay rồi đến chính đường khóc chung nào.”

      Kiều di nương nhìn về hướng chính đường, sửa soạn xong rồi mới tiễn La lão thái thái.

      Chính đường bên kia toàn màu trắng.

      La lão thái thái rất đột ngột, trước khi mất hai mắt còn mở như muốn tìm ai. Nhưng lại tìm được nên cam lòng, mắt vẫn mở to, cuối cùng vẫn do La Thành Chương vuốt mắt La lão thái thái nhắm lại. Sau đó quỳ trước giường La lão thái thái, trước giờ chưa từng khóc, nay rốt cục nhịn được nước mắt tuôn ra, quỳ xuống dập đầu lạy ba cái với La lão thái thái. ngẩng đầu, hai mắt sưng đỏ, : “Hải Như, nàng ôm Mi Mi nhi ra ngoài !”

      Nghi Ninh gần như xụi lơ ở trước giường La lão thái thái, níu chặt ống tay áo La lão thái thái khóc suốt, người khác thể nào kéo nàng ra.

      Lâm Hải Như bước lên ôm lấy Nghi Ninh, vỗ phía sau lưng an ủi nàng. Bà nhìn về phía Trần thị đứng bên cạnh, nhịn được : “ Mi Mi nhi muốn ở lại, ngươi nhường nó chút ! Phút cuối cùng La lão thái thái cũng nhìn được Mi Mi nhi cái...” Hai mắt bà lại đỏ lên, nức nở : “Sao nó lại đau lòng chứ!”.

      Trần thị sao có thể ngờ Nghi Ninh vừa , La lão thái thái liền còn hơi thở.

      La lão thái thái ra có con cháu ở xung quanh, đặc biệt lại nhìn thấy đứa cháu thương nhất, đương nhiên là cam lòng.

      Trần thị cung kính quỳ xuống, cũng dập đầu với La lão thái thái, khóc đỏ mắt : “Lão thái thái, con dâu xin lỗi người a...”

      Nghi Ninh nhắm mắt lại,nàng muốn nghe tiếp nữa.

      Linh đường sắp xếp lên, toàn bộ đèn lồng trong phủ thay đổi. Nghi Ninh cũng được Lâm Hải Như dẫn thay đổi tang phục. Lâm Hải Như vừa thay quần áo cho nàng vừa rơi nước mắt. Trong phòng này đều là dấu vết của La lão thái thái, bà nhìn kinh thư ở bàn, chuỗi hạt Phật châu sơn đàn ấm áp, và còn cái bình mai màu thiên thanh Ma Chúc Thọ mà La lão thái thái thích nhất. Đôi giày làm cho Nghi Ninh vẫn còn đặt ở chỗ để giày.

      Lâm Hải Như ngồi xổm xuống thắt nút áo cho Nghi Ninh, ôn nhu hỏi nàng: “Nghi Ninh, về sau con ở chỗ này nữa, mẫu thân đến chăm sóc con, có được ?”

      Nghi Ninh nhìn Lâm Hải Như, cười cười : “Mẫu thân, cần lo lắng!”

      Lâm Hải Như nghe nàng như vậy, nước mắt lại càng ngừng được, vuốt đầu nàng, khó chịu lên lời.

      Bà vẫn cảm thấy, Nghi Ninh như đột nhiên trưởng thành hơn. Mà loại trưởng thành này là vì bị bên ngoài bức bách dồn dập, khiến bà rất đau lòng.

      Lâm Hải Như nắm tay Nghi Ninh chặt.

      Cuối cùng Trịnh ma ma vẫn trở lại, bà kịp gặp mặt lão thái thái lần cuối, khóc thảm thiết ngã trước linh đường, nước mắt ướt đẫm.

      Trịnh ma ma làm sao có thể nghĩ đến, gặp gỡ ngày hôm qua lại là vĩnh viễn, sau này thể gặp lại La lão thái thái nữa.

      Nghi Ninh quỳ gối trước linh vị tổ mẫu, vừa khóc vừa dập đầu tổ với mẫu. Chính đường có rất nhiều người quỳ, Hiên Ca nhi mới ba tuổi còn hiểu chuyện, vừa quỳ xuống muốn ngẩng đầu lên liền bị mẫu thân đè lại.

      La Thận Viễn tuy rằng phải trưởng tôn, nhưng có công danh cao nhất, nên dẫn đầu cháu chắt quỳ gối đằng trước, dáng người như cây tùng.

      Ở Bảo Định có rất nhiều người từng nhận ơn của La lão thái thái, nghe tin dữ đều đến phúng viếng.Tuy La Thành Chương cực kỳ bi thương, nhưng vẫn đứng dậy chiêu đãi khách khứa, còn việc lớn trong nhà giao cho Trần thị và La Thận Viễn quản.

      La Thận Viễn mời đạo sĩ đến làm pháp , buổi lễ được sắp xếp ngay ngắn đúng trình tự.

      Đêm đó hết thảy đều xong, Trần thị nâng chén trà ngồi ở vị trí hằng ngày La lão thái thái vẫn ngồi, thở dài “Lão thái thái ra vội vàng, hậu được chuẩn bị chu đáo.”

      Nữ quyến La gia ngồi dưới đều yên lặng, nay La lão thái thái vừa , tự nhiên là dâu cả Trần thị có quyền trước tiên.

      “Chúng ta tuy là hai phòng, nhưng là thể phân nhà ngay khi lão thái thái vừa , khiến người thất vọng.”

      Trần thị ôn tồn , bà nhìn về phía Nghi Ninh, “Nghi Ninh còn tuổi, trước đây theo lão thái thái, nay người rồi Nghi Ninh ở tại chính đường cũng hay. Ta là đại bá mẫu của ngươi, miễn cưỡng sắp xếp cho ngươi. Nghi Ninh, ngươi có bằng lòng chuyển về ở Lộc Minh viện ? Bá mẫu phái nhiều nha đầu hầu hạ ngươi, được ?”

      Lộc Minh viên chính là nơi Cố Minh Lan ở khi còn sống.

      La Nghi Liên ngồi ở phía dưới Nghi Ninh, ôn hòa : “Thất muội từ ở Lộc Minh viện, hẳn là quen thuộc từng ngọn cây cọng cỏ, Lộc Minh viện lại rộng rãi. Nếu muốn lựa chọn Lộc Minh viện cũng là thích hợp nhất!”

      Nghi Ninh nghe đến đó mới ngẩng đầu.

      Tổ mẫu vừa mới mất, những người này nhịn được sao. Nàng nên tiếp tục ở lại chính đường, Trần thị chừng cũng muốn cho nàng ở, nhưng cũng có khả năng cứ như vậy chuyển đến Lộc Minh viện. Hồn của nàng tuy là người lớn, nhưng bề ngoài vẫn là đứa trẻ, mình ở trong cái viện to rộng thế kia làm sao quản lý được nhiều thuộc hạ, nha đầu bà tử như vậy? Dù sao tuổi nàng cũng còn .

      Trần thị cũng muốn để ý nàng, chọn bừa chỗ ở cho nàng mà thôi.

      Tổ mẫu mất, bây giờ nàng cũng nên chân chính mạnh mẽ lên.

      “Nghi Ninh thể ở Lộc Minh viện!” Lâm Hải Như lập tức , “Ta muốn chăm sóc Nghi Ninh, ta là mẫu thân của nó, về sau ta liền mang nó theo!” Bà tới lôi kéo tay Nghi Ninh, để nàng đứng cạnh mình.

      Trần thị nhìn về phía Nghi Ninh trầm mặc, mỉm cười hỏi nàng: “Nghi Ninh, ngươi có nguyện ý ở trong căn phòng lớn ? Còn có thể để bàn đu dây trong sân và chơi trốn tìm với các tiểu nha đầu nữa.” Trần thị dẫn từng bước, “Vào mùa hè ở Lộc Minh đường còn có cây ra quýt ngọt.”

      Lâm Hải Như nghe xong, hơi tức giận : “Đại tẩu, ngươi đây là khuyên Nghi Ninh theo ta sao?”

      Trần thị mỉm cười, đứa Nghi Ninh này trời sanh tính thích trói buộc, nhất định là thích ở mình. Bà : “Việc này còn phải xem ý của Nghi Ninh.”

      Nghi Ninh nắm tay Lâm Hải Như, với Trần thị: “Đại bá mẫu, Nghi Ninh thích ăn quýt, Nghi Ninh muốn theo mẫu thân.” Giọng nàng mềm yếu, dùng sức nắm tay Lâm Hải Như ám chỉ cho bà chút, “Tuy rằng đại bá mẫu là bá mẫu của Nghi Ninh, nhưng chuyện Nghi Ninh là chuyện của chi thứ hai, nên muốn mẫu thân làm chủ.”

      Lâm Hải Như bị nàng nắm chặt mới hồi phục tinh thần lại, lập tức cười cười : “Đại tẩu, Nghi Ninh rất đúng nha! Chuyện của chi thứ hai vẫn nên để chi thứ hai làm chủ, đại tẩu lại vội vã chuyển Nghi Ninh khỏi chính đường, biết đại tẩu có chủ ý gì…”

      Trần thị bị lời của Lâm Hải Như làm cho tức giận đến mi tâm nhảy dựng. Bà đây là ý gì!

      “Nhị đệ muội, nay lão thái thái thi cốt còn chưa lạnh, ngươi chớ có mấy câu chia rẽ như vậy.” Trần thị đặt mạnh chén trà, giọng lạnh lùng.

      Lâm Hải Như phúc thân với bà: “Đại tẩu thứ lỗi, ta là người nhanh mồm nhanh miệng, có đắc tội ngươi cũng đừng để trong lòng.”

      Trần thị vẫn tức giận trong lòng, nhưng Lâm Hải Như đến mức này, nếu bà lại can thiệp vào lại có vẻ bà muốn cái gì đó. Dù sao lão thái thái cũng vừa mới mất, đại phòng và nhị phòng bằng mặt bằng lòng, sớm muộn cũng ra ở riêng.

      La Nghi Ninh theo ai có quan hệ gì đến bà đâu!

      Lúc này, ngoài cửa có nhà đầu đến bẩm báo, là Tam thiếu gia mang theo Từ ma ma đến.

      La Thận Viễn mang theo Từ ma ma tiến vào, hành lễ với Lâm Hải Như, Trần thị rồi mới ngồi xuống nhìn cả nhà cái : “Tổ mẫu sớm có di ngôn dặn dò Từ ma ma, hi vọng các vị có thể nghe chút!”

      Từ ma ma tiến lên bước, ủy khuất : “Mời chư vị cùng nghe, trước khi lão thái thái lâm chung với nô tì, toàn bộ tài sản riêng của người đều lưu lại cho Thất tiểu thư. Đồ vật trong chính đường cũng để cho nàng, lão thái thái , đồ bên trong có rất nhiều thứ vốn cũng là từ Nhị phu nhân, vì vậy để lại cho nàng cũng là làm theo lẽ thường. Nô tì sửa sang điền sản, phòng khế lại xong rồi, đồ vật trong chính đường chuyển ra phải cần ít thời gian.”

      Nàng ngữ khí nhanh chậm, như trần thuật, bất quá cứ như là tặng món đồ cho người ta mà thôi.

      Vừa nãy, Trần thị còn muốn La Nghi Ninh mang theo gì, nghe xong những lời Từ ma ma càng lúc càng kinh ngạc, trong lòng trận phẫn nộ, thiết chút nữa bóp nát tay vịn!

      La lão thái thái thế mà bất công đến như vậy! Bà có nhiều cháu trai cháu , phòng Trần thị lại là đích tôn, đáng lý ra phải được chia nhiều tài sản hơn, thế nhưng bà ta lại cố tình đem tất cả để lại cho La Nghi Ninh!

      La Nghi Ngọc nghe đến đó cũng nhịn được cười lạnh: “Thực tổ mẫu tốt a!”

      Chết chết rồi nhưng tâm vẫn còn hướng về La Nghi Ninh. Thấy nàng đáng thương, liền đem tất cả những gì của mình cho nàng sao?

      La Nghi Liên cúi đầu, biểu cảm thản nhiên chuyện. Đồ của La lão thái thái, nếu để lại cho La Nghi Ninh cũng đến lượt nàng ta, đương nhiên nàng ta có kích động như La Nghi Ngọc.

      Trần thị kiềm chế nội tâm tức giận, lạnh lùng hỏi “Lão thái thái như vậy, ngươi có bằng chứng gì?”

      La Thận Viễn giờ mới mở miệng chuyện, thản nhiên “Đại bá mẫu cần kích động, ta đương nhiên là có thư lão thái thái tự tay viết, chỉ là phong thư này tạm thời ở chỗ phụ thân, đại bá mẫu muốn xem có thể theo ta lấy. Thư vô cùng xác thực thể nghi ngờ, các quản cũng đều xem rồi, có vấn đề gì!”

      Trần thị nhìn La Thân Viễn, phát lại bình tĩnh vô cùng. Trong lòng ớn lạnh trận, bà đột nhiên nghĩ ra, lúc La lão thái thái mất bà luôn cho rằng La Thận Viễn phải chuẩn bị hậu cho lão thái thái. Nhưng phải tốn nhiều thời gian như vậy sao! Cái gì mà quản đều xem thư rồi, ràng là lừa bà đến chẳng biết gì! Đợi đến khi bà biết đồng ý cũng muộn.

      Nhất định là vào thời điểm kia La Thận Viễn biết La lão thái thái để lại tất cả tài sản của mình cho Nghi Ninh, cho nên ra ngoài suốt đêm, thầm chuẩn bị tốt hết thảy cho Nghi Ninh. Chỉ sợ tài sản riêng này trong tay lão thái thái, giao giao hết rồi! Mà bà lại hoàn toàn biết gì.

      Khá lắm La Thận Viễn, bà đúng là khinh thường !

      vì bảo vệ muội muội, thủ đoạn chút cũng để lộ. Đến giờ chắc chắn rồi, mới mang Từ ma ma đến lại di ngôn của lão thái thái. Nhưng tại có ích lợi gì! Vốn riêng của La lão thái thái có thể ít sao, cộng sơ sơ lại ít nhất cũng vạn lượng!

      Trần thị nắm chặt tay ở trong tay áo.

      Nghi Ninh cũng ngẩn ra, tổ mẫu…đồ của người đều để lại cho mình?

      Lâm Hải Như có chút kích động, bà ngồi xổm xuống giọng ở bên tai Nghi Ninh “Mi Mi, vừa rồi còn biết tam ca con đâu, ra là làm việc này…. Nhất định nó định giúp con chuẩn bị hết rồi! Về sau con có vốn riêng, con có biết đó là bao nhiêu bạc ?
      ---Hết chương 45----
      Last edited: 16/7/16

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Bạc làm gì, chỉ cần có JQ với V ca, tỷ mún sao trời còn đc, cũng may lih hồn là ng lớn, nếu ko, móng vuốt của bọn ng cực phẩm cạo sạch tỷ rồi......
      Tuyết LiênTịch Vũ thích bài này.

    3. tramanh

      tramanh New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Lót dép, ngồi chờ, hóng chương mới....!!!!
      Suti thích bài này.

    4. thùy trang

      thùy trang Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      39
      1 tháng rồi á

    5. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Truyện hay lắmlắm!! Cảm ơn b nhé! ^_^
      Thân.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :