1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật ký dưỡng thành Thừa tướng - Văn Đàn (chương 51)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh Hồng

      Minh Hồng Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      76
      Nghi bụng của Lâm gì gì có vấn đề là do Kiều di nương này...ăn nói thâm sâu thế :025::025::025:
      Bé Muỗi dễ thương thích bài này.

    2. tramanh

      tramanh New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      nàng ơi, chưa hoàn là convert chưa hoàn hả?
      Bé Muỗi dễ thương thích bài này.

    3. Minh Hồng

      Minh Hồng Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      76
      :th_82::th_82::th_82: còn phải vợ Thận là chị sao ạ?? Hẳn nào k nhớ là phải,... hoặc là ở chiều k gian đó ổng cũng lấy vợ luôn nhỉ:th_119:
      Bé Muỗi dễ thươngTịch Vũ thích bài này.

    4. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      CHƯƠNG 41

      Editor: Bé Muỗi
      Nghi Ninh ho khan vài tiếng, chuyện này là do ai truyền ra vậy?

      Dù sao nàng cũng quyết định giả ngu, liền cười tủm tỉm : "Muội mỗi ngày cùng mẫu thân ra ngoài xem hát, mọi người ai cũng đều muốn đem con , cháu , cháu họ gả cho huynh. Hỏi mẫu thân huynh đính hôn hay chưa. Tam ca, vậy huynh chưa có nữ tử trong lòng à? Nếu huynh cần mẫu thân bận tâm."

      La Thận Viễn thản nhiên nhìn nàng : "Ta chưa có nghĩ qua."

      Chưa nghĩ qua? 15 -16 tuổi, là lúc có mối tình đầu, chưa từng nghĩ qua hay sao?

      "Lần sau được tùy tiện ghép đôi cho ta, tai vách mạch rừng." La Thận Viễn vỗ vỗ đầu nàng, "Ta có ý tứ kia, người ngoài nghe qua dễ hiểu lầm, hiểu chưa?"

      Nghi Ninh gật đầu.

      La Thận Viễn mang nàng thỉnh an La lão thái thái, lão thái thái uống thuốc.

      " trở lại? Mọi việc ở Thông Châu giải quyết xong?" La lão thái thái hỏi .

      La Thận Viễn đáp: " tốt rồi, chỉ có trang viên kinh doanh lá trà ổn lắm, con thay đổi quản ."

      La lão thái thái nâng mí mắt lên: "Là trà trang Vĩnh An?"

      "Đúng." La Thận Viễn biểu cảm có gì khác thường.

      "Quản đó là thủ hạ của Đại bá mẫu con, trà trang này kinh doanh nhiều năm đều thua lỗ, ta cũng quan tâm." La lão thái thái dừng chút, lại thở dài thản nhiên , "Con muốn xen vào, tùy con vậy."

      La Thận Viễn thay đổi quản của đại bá mẫu......

      Nghi Ninh nao nao, kỳ những năm gần đây, tuy rằng tài sản La phủ là của chung, lúc La lão ông mất trăn trối, cái gì của La gia cũng đều là sản nghiệp tổ tiên, tương lai cho dù ở riêng cũng phải chia đều.

      Nhưng đại bá phụ làm quan ở kinh thành, hơn nữa chi phí hằng ngày của La Hoài Viễn cùng La Sơn Viễn cũng . Quản thủ hạ của Đại bá mẫu có chút tiền lời liền trực tiếp đưa cho đại bá mẫu, căn bản đưa La lão thái thái cùng La Thành Chương xem qua. La lão thái thái cảm thấy gia tộc hòa thuận quan trọng nhất, nên chưa bao giờ truy cứu chuyện này.

      La Thành Chương thèm để ý chuyện này, Lâm Hải Như lại mang theo đồ cưới phong phú. Đôi khi chi thứ hai tiền bạc đủ, bà còn mang tiền riêng ra trợ cấp.

      Chỉ tại La Thận Viễn thích nhắm mắt cho qua chuyện.

      La lão thái thái nghĩ quản chuyện này, lại càng muốn quản La Thận Viễn. Chuyện trong nhà quan tâm chút cũng tốt, miễn cho về sau rối loạn nội bộ.

      Chuyện này Trần thị rất nhanh biết, bà vốn an bày chuyện La Hoài Viễn đón dâu. La Hoài Viễn trúng cử nên thành thân, hai việc vui hợp thành , cái này gọi là song hỷ lâm môn. Trần thị chuẩn bị làm đại yến hội.

      Quản có chút khó xử: "...... Đại phu nhân, tiệc đãi bằng tổ yến chi phí rất lớn, trong phủ chỉ sợ có nhiều tiền nhàn rỗi như vậy."

      "Phủ có nhiều bạc." Trần thị buông chén trà , "Ta đưa thêm ít."

      Quản nghe xong mới đáp ứng, vừa lui ra sau, nha đầu liền thông báo cho Trần thị chuyện quản bị đổi.

      Trần thị lập tức đổi sắc mặt. Bà vừa muốn tổ chức tiệc cho con, La Thận Viễn lại làm ra tình này. Bà lạnh lùng : "...... Hôm nay chỉ mới đậu cử nhân, liền lấy lông gà làm lệnh tiễn. Có bản lĩnh trúng luôn tiến sĩ, lúc đó hãy quản đến đầu ta."

      Nha đầu giọng hỏi: "Đại phu nhân, bây giờ làm thế nào cho phải? Người có nên làm lớn chuyện, miễn cho chi thứ hai cảm thấy chúng ta dễ bị ức hiếp."

      Trần thị cười lạnh : "Ta có thể cái gì? Chỗ dựa của là lão thái thái. Người trong trà trang là nô bộc hồi môn của ta, có thể nghe lời sao? muốn quản, ta muốn xem có thể quản ra cái trò gì." Tay Trần thị phất qua mặt bàn khắc tơ vàng, hít sâu hơi, " gọi quản trong nhà lại cho ta, nới ta muốn thương lượng chuyện tiệc cưới lần nữa."

      Bất luận như thế nào, hôn La Hoài Viễn thể chậm trễ.

      Nha đầu lên tiếng trả lời rồi chạy ra cửa.

      La Thận Viễn trở về Phong Tạ Đường, trong phòng hai nha đầu lập tức chào đón, cười kêu tiếng tam công tử, giúp cởi bỏ ngoại bào.

      La Thận Viễn giang hai tay, chờ bọn họ đổi áo khoác cho . đến thư phòng kêu gã sai vặt đem trướng vụ của chi thứ hai cho nhìn xem, chuyện này bình thường là Lâm Hải Như quản. càng xem mày nhăn càng sâu, quả nhiên là loạn cào cào hết lên.

      Nha đầu mang cho bát trà, đặt ở bên cạnh , liền lẳng lặng đứng chờ xem xong, cũng lui ra ngoài. La Thận Viễn bị nàng ta chặn ánh sáng, bóng nàng ta làm tối bàn của . ngẩng đầu lên nhìn nha đầu này, là người tên Họa Lục.

      Thấy tam thiếu gia nhìn mình, Họa Lục khỏi mặt đỏ tim đập., La Thận Viễn tuy là thiếu gia, nhưng lại thứ xuất được nhận làm con vợ cả. Bây giờ, lại trúng Giải Nguyên, bộ dạng tuấn tú, các nhà có thế lực ở Bảo Định phủ ai muốn gả con cho .

      Đương nhiên lấy thân phận của nàng ta, muốn gả cho La Thận Viễn là ý nghĩ kỳ lạ. Nhưng nếu có thể làm nha đầu thông phòng, về sau sinh con được nâng lên thành di nương, còn sợ có tương lai sao. Đến lúc đó được thăng chức rất nhanh.

      Họa Lục phát ánh mắt tam thiếu gia đánh giá mình, nàng ta khỏi cúi đầu. La Thận Viễn lẳng lặng nhìn nàng ta, nàng ta hôm nay mặc cái váy màu xanh lá dài đến gót chân, áo lại trắng như tuyết, khuôn mặt trang điểm kỹ càng, hẳn là tận lực bắt chước.

      Họa Lục tựa hồ có thể cảm nhận được tán thưởng trong ánh mắt của , nàng ta tim đập như đánh trống, cảm thấy cả người đều bổng mơ màng. Nàng ta phải lên tiếng ít chuyện, thấy được ngọc bội đeo bên hông của La Thận Viễn, đó là khối ngọc dương chi chạm tì hưu.

      "Tam công tử, khối ngọc bội này chạm trổ tinh xảo, là khó có được. biết nô tì có cơ hội nhìn xem hay ."Họa Lục giọng .

      "Ngươi muốn nhìn chút?" La Thận Viễn thản nhiên hỏi tiếng.

      Họa Lục nhất thời phản ứng kịp, tam công tử lại đột nhiên kéo nàng ta vào trong lòng, Họa Lục cả kinh kêu tiếng. Nàng ta ngồi đùi La Thận Viễn, hai tay ôm lấy cổ . Cảm giác được cánh tay tam thiếu gia hữu lực chạm vào thắt lưng của mình. Họa Lục tim đập ra lời.

      "Ngươi muốn như vậy phải ?" La Thận Viễn ở bên tai nàng ta thấp giọng , " tại thấy như thế nào?"

      Họa Lục thân mình mềm yếu, dựa vào ngực La Thận Viễn, thanh mềm mại động lòng người: "Tam công tử...... Nô tì, nô tì chính là......"

      Lời của nàng còn chưa kịp ra, lại nghe được La Thận Viễn thanh ôn nhu: "Ngươi có biết câu dẫn ta có kết cục gì ?"

      Họa lục hơi khựng lại, lời này nghe sao có chút thích hợp......

      "Thân là nô tì câu dẫn chủ tử, ngươi bị loạn côn đánh chết, nếu đánh xong mà còn sống, liền bị bán ra bên ngoài." La Thận Viễn phi thường kiên nhẫn mà lại đạm mạc ở bên tai nàng ta, "Ngày xưa cũng có nha đầu hầu hạ ta, ngươi có biết nàng ta chết như thế nào ? Đến, ta câu hết cho ngươi nghe, nàng ta cũng nghe lời, sau đó bị chó sói từ từ cắn chết. Trước khi chết đều lớn tiếng cầu ta tha cho nàng ta......"

      Họa Lục sắc mặt nhất thời trắng bệch, nàng ta đột nhiên cảm thấy người từng đợt ớn lạnh, ra mồ hôi lạnh thấm ướt áo.

      Nàng ta giống như con ếch bị rắn nhìn chằm chằm, ràng muốn chạy, nhưng lại thể nhúc nhích được. Cho đến khi La Thận Viễn xong câu cuối cùng, nàng ta mới đột nhiên nhúc nhích, rời khỏi người La Thận Viễn, quỳ mặt đất run run."Tam công tử, tam công tử tha mạng! Nô tì có ý định đó, nô tì về sau nhất định chăm chỉ hầu hạ người, tuyệt dám có nhị tâm."

      La Thận Viễn đứng lên, chậm rãi đến trước mặt nàng ta, từ cao nhìn xuống.

      Cơ hội đến tay , tùy tiện buông tha.

      La Thận Viễn kêu bà tử tiến vào bình tĩnh : "Hứa ma ma, nha đầu kia làm việc khác người, thể ở lại bên người ta. Ngươi tìm mẫu thân lại đây, nhờ bà ấy đến xử lý."

      Bà tử liếc mắt nhìn Họa Lục cái, bộ dạng thê lương, bả vai hơi lộ ra. Bà lập tức hiểu chuyện này nghiêm trọng, vội vàng lĩnh mệnh đến chỗ Lâm Hải Như thông truyền.

      Lâm Hải Như nghe được tin hạ nhân truyền đến cũng kinh ngạc.

      Bà lập tức tự mình dẫn theo bà tử đến chỗ La Thận Viễn, đem Họa Lục bắt lại, đưa đến trước mặt La lão thái thái xử lý.

      Bình thường thiếu gia ở tuổi La Thận Viễn, đích xác nên có thông phòng, nhưng người được tuyển đều do chủ mẫu ngàn chọn vạn tuyển, xác định đem cho thiếu gia những người hư hỏng. Loại chủ động câu dẫn này là tối kỵ, loại nha đầu này bình thường đều bị bán , càng nghiêm trọng còn có thể trực tiếp đánh chết. Nha đầu hầu hạ thiếu gia, ai nghĩ có thể làm thông phòng. Nhưng chuyện này cũng có quy củ, chỉ cần thành hầu hạ, được chủ mẫu coi trọng, tự nhiên có cơ hội. Tự cho là thông minh chỉ có đường chết.

      Nghi Ninh cùng La lão thái thái, Trịnh ma ma ăn cơm chiều, Lâm Hải Như mang theo Họa Lục lại.

      Nghi Ninh liếc mắt cái liền nhận ra nha đầu này hầu hạ tam ca.

      Lâm Hải Như sắc mặt khó chịu, bà bên tai La lão thái thái, đem tình kể hết ra.

      La lão thái thái nghe xong lập tức ngữ khí trầm xuống: " còn quy củ gì nữa, mang ả ra chính đường. Ta đến sau." La lão thái thái lại với Từ ma ma, " thỉnh Trần thị lại đây."

      Nghi Ninh cầm muỗng nhu thuận ăn cháo, La lão thái thái nhìn nàng cái, nghĩ việc dơ bẩn như vậy, phân phó Tuyết Chi cho nàng ăn xong cơm chiều, ăn xong rồi hầu hạ nàng ngủ.

      Nghi Ninh lại lập tức hiểu xảy ra chuyện gì.

      Nàng rất muốn qua xem, nhưng La lão thái thái chỉ dẫn theo Trịnh ma ma chính đường.

      Nghi Ninh ăn hai thêm hai muỗng rồi với Tuyết Chi muốn xem hoa trong viện.

      Nàng đứng ở song cửa sổ ngoài chính đường, bên cạnh gốc cây đan quế nở rộ, lúc này là thời điểm ánh trăng sáng tỏ, trăng trong vành vạch giữa trung, ánh trăng nhu hòa xuyên thấu qua từng khóm hoa mặt đất, Tuyết Chi nghe được bên trong truyền đến thanh huyên náp, định lên tiếng gì đó, Nghi Ninh lại ra dấu im lặng.

      Nàng cẩn thận nghe thanh bên trong truyền ra.

      "...... Nha đầu là đại tẩu đưa đến chỗ Thận Viễn, Thận Viễn niệm tình nghĩa mới tiếp nhận. Lại thể tưởng được ả xấu xa như vậy." Lâm Hải Như lần này chuyện rất trật tự, từng câu từng câu nhanh chậm , " Nha đầu giữ quy củ nhất định phải đuổi , miễn cho bại hoại khí trong phủ. Về sau người người học ả câu dẫn thiếu gia, còn thể thống gì nữa?"

      Trần thị lần này đuối lý, nửa ngày mới : "Nhị đệ muội trách ta?"

      Lâm Hải Như tiếp tục : "Đại tẩu sao lại nghe thành chỉ trích, muội phải sao. Đại tẩu cũng nên suy nghĩ nhiều quá. Chẳng qua muội muốn với đại tẩu, về sau tuyển người phải xem cho ràng, Thận Viễn nhà ta bị nữ tử ngồi trong lòng mà vẫn loạn. Nếu là người khác, biết loạn lên cỡ nào. Đại tẩu chủ việc bếp núc, chuyện trong phủ đều do tẩu quản, dùng người càng phải cẩn thận a."

      Nghi Ninh nghe được thực đồng ý, muốn trầm trồ khen ngợi Lâm Hải Như, nàng lo lắng Lâm Hải Như thể ứng phó. Khó được thấy bà có lúc thanh tỉnh như vậy.

      Trong phòng lại trầm mặc, rồi Trần thị chủ động dời sang vấn đề khác.

      "Tiện tì này thể lưu ở trong phủ, ả ta lại từ chỗ ta mà ra ngoài làm loạn, ta cũng cảm thấy kinh hãi." Trần thị thanh rất lạnh lùng, "Đêm nay liền đem ả bán ."

      Lâm Hải Như lại ngăn cản : "Chậm , thể vô thanh vô tức bán được. Đánh ả chút, cho bọn nha đầu hầu hạ thiếu gia trong phủ đến xem, làm việc dâm loạn có hậu quả gì. Về sau còn ai dám làm loạn nữa. Đại tẩu, tẩu thấy đúng ?"

    5. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      Trâu, Tịch Vũ, linhdiep173 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :