1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật ký dưỡng thành Thừa tướng - Văn Đàn (chương 51)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      CHƯƠNG 33

      Editor: Bé Muỗi

      Nghi Ninh dạo trong sân viện mới của tam ca nàng, chỗ ở mới của khí phái ít. Trong viện, còn có cái ao , xung quanh trồng hoa thủy tiên, lúc này nở rộ màu vàng ươm. Bên cạnh xây núi giả, trồng thêm mấy cây tử đằng.

      Đáng tiếc, cây sơn trà ở viện cũ được chuyển đến.

      Trong phòng, vài bà tử đứng chờ nhận lệnh, mặc trang phục màu xanh, thấy nàng đến liền cung kính gọi thất tiểu thư.

      Từ lời bà tử, Nghi Ninh biết La Thận Viễn có trong viện, theo La Thành Chương bái kiến Tống Đốc học.

      Nghi Ninh liền cho họ lui xuống, còn nàng vòng quanh sân thăm thú.

      Nàng vốn mang đến cho La Thận Viễn mấy hộp cao mật để chúc mừng được thăng lên làm trưởng tử. Chủ nhân có ở đây, nàng liền mang đặt trong thư phòng. Lúc ra, vừa vặn chạm mặt hai nha đầu tới.

      Hai nha đầu này, mặc áo màu xanh, váy hoa trắng, bộ dáng điềm đạm đáng . mặc nguyên trang phục màu hồng, còn kiều hơn so với hoa hải đường.

      Hai người nhìn thấy thất tiểu thư – người được lão thái thái cưng chiều nhất phủ, vội vàng thỉnh an.

      Nghi Ninh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của hai người, nhớ đến đây là nha đầu Trần thị đưa cho La Thận Viễn, lại hỏi: “Hai ngươi tại hầu hạ trong phòng ngủ của tam ca?”

      Nha đầu mặc áo xanh ôn nhu đáp: “Bẩm thất tiểu thư, bọn nô tì hầu hạ trong thư phòng. Phòng ngủ của thiếu gia vẫn do ma ma hầu hạ.”

      Tuy rằng phải hầu hạ trong phòng ngủ, nhưng lúc tam ca đọc sách có thêm người đẹp kề bên, cũng là loại hưởng thụ.”

      Nghi Ninh thầm nghĩ, nha đầu này cố ý bắt chước Kiều di nương, từ quần áo đến trang điểm. chừng đây là kiểu được hoan nghênh của năm, Nghi Ninh quản nhiều, từ từ đến chỗ Lâm Hải Như.

      Lâm Hải Như kêu nàng qua mấy lần để lấy vòng ngọc phỉ thúy. Nghi Ninh biết tính tình Lâm Hải Như, mấy thứ kia nàng lấy cũng để đóng bụi ở khố phòng. Đối với Lâm Hải Như mà , vòng ngọc đeo rất dễ vỡ, lại quý báu, bà cũng hay đeo người, ràng là đưa nỗi phiền não cho Nghi Ninh.

      Nghi Ninh nghe xong sau thực động tâm, chỗ Lâm Hải Như cũng có ít thứ tốt.

      Nàng còn tuổi, tuy rằng lão thái thái và Lâm Hải Như thường xuyên cho nàng món này món nọ. Lần trước, Tuyết Chi giúp nàng kiểm kê đồ đạc trong khó, dây chuyền khóa trường mệnh cũng được mười mấy cái, nhưng đồ đáng giá cũng nhiều. Tính tính lại cũng được bốn – năm ngàn lượng bạc. Kiếp trước, lúc Nghi Ninh xuất giá, tổ mẫu cho nàng thêm tám mươi gánh đồ cưới, nàng thấy rất nhiều nên chỉ lấy khoảng ngàn lượng bạc trang sức.

      Dù sao Lâm Hải Như cũng cần, nàng lấy mang về, bỏ vào kim khố của nàng, về sau cần dùng đến.

      Trong lòng Nghi Ninh tính toán nhặt, lúc gặp Lâm Hải Như còn tiện tay mang theo hộp cao mật làm lễ, tuy rằng có thể Lâm Hải Như thích ăn.

      Lâm Hải Như thấy Nghi Ninh đến rất vui mừng, kêu nha đầu đem dưa hấu ướp lạnh cho Nghi Ninh. Bà chỉ huy bà tử tìm trong khố phòng đến chóng mặt, mang ra được hơn mười chiếc vòng ngọc. Cũng xem xét qua, vung tay kêu Nghi Ninh mang về hết.

      Lúc Lâm Hải Như uống trà nghỉ ngơi, Nghi Ninh liền mở ra xem.

      Bên trong có đôi vòng tay phỉ thúy, thủy sắc vô cùng tốt, tuyệt đối là thượng phẩm. Còn có khối dương chi bạch ngọc, ngọc chất ôn nhuận, hề có khuyết điểm, so với vòng tay phỉ thúy còn vô giá hơn. Hai món này là quý báu nhất, những cái khác cũng phải hàng thường.

      Nghi Ninh chậc lưỡi, khỏi có chút tò mò đối với gia thế của Lâm Hải Như: "Mẫu thân, nhà mẹ đẻ của người làm nghề gì vậy?"

      Lâm Hải Như chút để ý : "Cũng có cái gì đặc biệt, tổ phụ ta làm diêm thương (thương nhân bán muối), sau này kinh doanh tơ lụa ngay tại Tô Châu...... tại, đại ca của ta, cũng chính là đại cữu của con nghỉ ngơi. Dù sao trong nhà có người làm quan, nên cần quá phô trương. Lúc nhà chúng ta phồn thịnh, cửa hàng của gần nửa thành Tô Châu đều của họ Lâm, điền trang ngoại thành Tô Châu, tam thành đô cũng là của chúng ta."

      Nghi Ninh sau khi nghe xong thiếu chút nữa bị Lâm Hải Như dọa cho sợ hãi.

      Nàng biết kế mẫu có tiền, nghĩ tới Lâm Hải Như có lai lịch như vậy.

      Bà là Tô Châu Lâm gia tiểu thư.

      Tô Châu Lâm gia nhiều thế hệ đều là thương nhân, giàu đến chảy mỡ. Sĩ nông công thương địa vị sâm nghiêm, Lâm gia lại có kinh thương giỏi, cuối cùng lại ra làm quan. Sau này làm tới Hộ bộ thị lang, coi như là trường hợp ngoại lệ. Nàng còn nhớ người này tên là...... Lâm Mậu.

      Nàng nắm tay Lâm Hải Như, hỏi bà: "Mẫu thân, nhà người có ai tên Lâm Mậu ?"

      Lâm Hải Như gật đầu, có chút nghi hoặc: "Con cũng biết Mậu nhi? Nó là con trai của đại cữu con, rất được sủng ái. Cả ngày cưỡi ngựa đánh điểu, làm đại cữu mẫu con rất đau đầu. Mắng nó, nó ngừng; đánh nó, nó lại cười hì hì. Đại cữu mẫu con cũng muốn quản nó nữa."

      Nghi Ninh trợn tròn mắt sau khi nghe chuyện, đây là người làm cho văn võ bá quan thể quyên ra mấy chục vạn bạc chẩn tai (cứu trợ), cương trực công chính, túc trí đa mưu, Lâm Mậu Lâm đại nhân sao?

      Nàng còn nhớ Lâm Mậu cùng La Thận Viễn quan hệ rất tốt, dường như xem La Thận Viễn như bạn thân duy nhất. ra vẫn còn có chuyện sâu xa bên trong.

      Lâm Hải Như tiếp tục về cháu mình: "...... Kêu nó đọc sách chăm chỉ đọc, kêu nó theo học việc buôn bán đồng ý. Lần trước, đại cữu mẫu con bị nó chọc giận, ném nó tới Bảo Định cho ta chăm."

      Nghi Ninh cảm thấy có chút khó nên lời, sao đại nhân vật nào hồi đều bất thường vậy.

      Nàng cẩn thận nghĩ có phải mình nhớ lầm hay .

      Lúc nàng làm cây ngọc trâm là năm Chí Đức thứ 14, đó là chuyện hai mươi năm sau. tại là năm Thái Bình thứ tám, Lục Gia Học vừa lên làm Lục đô đốc, mới 28 tuổi. La Thận Viễn 16 tuổi, vị Lâm đại nhân này hẳn là tuổi xấp xỉ La Thận Viễn.

      Nghi Ninh hỏi tuổi Lâm Mậu này, Lâm Hải Như chỉ ước chừng là 14, 15 tuổi, cụ thể bao lớn cũng ràng.

      Đối với chuyện phát sinh sau này, tuy rằng Nghi Ninh biết, nhưng cũng có năng lực xen vào. Vị Lâm Mậu Lâm đại nhân này có lẽ lúc còn trẻ hết sức lông bông, nàng hỏi nhiều. Đem vòng ngọc phỉ thúy cùng khối dương chi ngọc ôm vào trong lòng, nàng cáo biệt Lâm Hải Như trở về.

      La lão thái thái nhìn thấy nàng mang nhiều vòng ngọc như vậy trở về, dở khóc dở cười. Kêu nha đầu chạy nhanh đến giúp Nghi Ninh ghi vào danh sách kim khố, miễn cho nàng về sau tùy tiện cầm chơi rồi đánh mất, mấy món này đều có giá trị xa xỉ.

      Nghi Ninh cảm thấy chỉ cần mình tùy tiện ôm món, ngủ cũng có thể cười. Sáng hôm sau, sau khi thức dậy, nàng còn kéo ra ngăn tủ riêng ra xem.

      Lúc Lâm Hải Như đến thỉnh an, La lão thái thái bà."Mấy món quý trọng gì đó ngươi cũng dám tùy ý cho nó, tuổi nó còn , nếu làm mất sao?"

      Lâm Hải Như đồng ý : "Để ở chỗ của con cũng vô dụng, con còn ngại mấy món đó chiếm chỗ. Nghi Ninh quăng mất thôi, con mua cho nó món mới."

      La lão thái thái vừa bực mình vừa buồn cười, tiểu nha đầu kia ôm vòng ngọc ngủ như người tham tiền, tốt rồi, phải kêu nó giao ra vòng ngọc.

      Nghi Ninh cầm khối dương chi bạch ngọc kia, muốn vì La Thận Viễn làm cái ngọc bội cho La Thận Viễn.

      bao lâu nay chỉ dùng khối ngọc bội bằng thanh ngọc, tỉ lệ bình thường. Nàng lần trước dụng tâm xem qua, ngọc bội có thể bị rơi lần, mặt có vết rạn.

      Dương chi bạch ngọc, xứng với khí chất của tam ca.

      Làm xong vừa vặn có thể làm lễ vật sau khi tam ca thi hương trở về. Nghi Ninh nghĩ đến đây, buổi chiều phân phó Tuyết Chi tìm cho nàng người khắc ngọc. ngọc tượng lớn tuổi có bộ râu bạc dài vào viện. Cầm khối ngọc lên đánh giá, có chút kích động, luyến tiếc nửa ngày muốn buông tay, tuyệt đối là ngọc chất cực phẩm.

      hỏi Nghi Ninh muốn làm thành mẫu gì, Nghi Ninh suy nghĩ nửa ngày cũng chưa có ý tưởng.

      Phúc lộc thọ đa dạng quá mức tầm thường, bằng làm con thụy thú. Long phượng linh tinh cũng quá thông thường, Nghi Ninh định chủ ý : "Vậy điêu khắc con tì hưu !"

      Có năng lực trừ tà, có năng lực chiêu tài, rất tốt.

      Ngọc tượng là người quen của La gia, Nghi Ninh cũng yên tâm mà giao ra ngọc thạch, ông ấy cung kính nhận rồi ôm hòm đồ nghề lui ra ngoài.

      Nha đầu tiến vào với La lão thái thái đám người đại thiếu gia trở lại.

      Bọn họ theo La Thành Chương đến bái kiến Tống Đốc học, Tống Đốc học khen La Hoài Viễn dứt miệng, lần này chắc chắn trúng cử. Sau khi Trần thị nghe , cực kỳ vui mừng, cho người đưa mấy bức tranh chữ đến tặng Tống Đốc học.

      Sau khi chờ ba người La Hoài Viễn trở về, Trần thị và Lâm Hải Như cũng đến.

      Ngày mai sáng sớm bọn họ khởi hành trường thi tham gia thi hương, nên vội tới cáo từ La lão thái thái.

      Trần thị nhìn con mình cao lớn vững chãi, dĩ nhiên là lớn. Nhịn được động dung : "Con là trưởng tử, phải làm tấm gương cho nhị đệ, tam đệ con. Lần này nhất định phải trúng cử trở về, ngày sau nhị đệ, tam đệ con phải nhờ con chỉ điểm, La gia còn trông cậy vào con quang tông diệu tổ."

      Trần thị căn bản nghĩ tới La Thận Viễn có thể trúng cử. Tuy rằng La Thận Viễn được Lâm Hải Như nhận làm con, nhưng dù sao cũng là thứ xuất do nha đầu sinh, có thể có tiền đồ như thế nào.

      La Sơn Viễn lần này hạ quyết tâm phải thoe đại ca bồi luyện, biết lấy năng lực của , trúng cử có chút khó khăn. Cho nên mẫu thân lôi kéo tay đại ca dặn dò, nhưng gì với , cũng thèm để ý.

      Lâm Hải Như nhìn La Thận Viễn, trong lòng tại coi như con trai ruột của mình. Trần thị lôi kéo con trai dặn dò, muốn hay bà cũng phải dặn dò La Thận Viễn vài câu. Nhưng cái gì tốt hơn đây?

      Lâm Hải Như nhìn La Thận Viễn hồi lâu, mới yên lặng : "Thận Viễn, lần này trúng cũng sao, thi nhiều lần cũng đậu à."

      Nghi Ninh ở bên cạnh uống canh Quế Chi đưa, thiếu chút nữa bị Lâm Hải Như làm cho sặc nước.

      Nàng ho khan vài tiếng, Tuyết Chi vội vàng vỗ lưng cho nàng: "Sao tiểu thư uống vội như vậy? Phải để ý cho đừng bị sặc."

      La Thận Viễn nhìn Lâm Hải Như, lại nhìn Nghi Ninh ngừng ho khan. Quay đầu đạm cười : "Con biết, tạ mẫu thân dặn dò."

      Nghi Ninh đỡ hơn, thầm nghĩ rằng lần sau đừng uống nước lúc Lâm Hải Như chuyện.

      Lâm Hải Như cảm thấy kỳ diệu, bản thân vậy cũng rất đúng a. lần thi đậu, thi nhiều lần là được thôi, nếu vận khí tốt xem chừng chỉ cần thi lần. Vận khí tốt trở về tiếp tục đọc sách là được. Bà đè tay Nghi Ninh, hạ giọng hỏi: "Ta có lỡ lời ?"

      Nghi Ninh lòng còn sợ hãi, buông ly trà : "Mẫu thân cực kỳ tốt, có việc gì, tam ca để ý đâu."

      Trần thị mỉm cười rồi uống trà, bà cảm thấy tuy rằng Lâm Hải Như chuyện trực tiếp, cũng xem ra gì. tại, tâm tư bà đều đặt nặng ở việc thi hương của con trai, những chuyện khác bà đều thèm để ý. Chỉ cần La Hoài Viễn có thể trúng cử, sợ lão thái thái hoà nhã với bà.
      Laica, bornthisway011091, Nhi Huỳnh43 others thích bài này.

    2. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      thi lần k đậu thi nhiều lần... càng đọc càng thích vị kế mẫu Lâm Hải Như :5::5::5:
      Bé Muỗi dễ thươngTịch Vũ thích bài này.

    3. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      Cuối chương 34

      Tác giả có chuyện muốn : Hôm nay xong sớm, gấp đôi! Muốn thấy tam ca thi đậu ... Nhưng hôm nay có... Ngày mai cũng gấp đôi, ngày mai đăng!


      Hitsuji có chuyện muốn : Hôm nay chưa làm xong, mới có nửa. Tui cũng muốn coi tam ca đậu nè ... Nhưng hôm nay có. Ngày mai cố xong phần còn lại, mai đăng chương 34!
      Laica, meomeoni, Anhdva17 others thích bài này.

    4. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Người đọc có lời muốn : muốn thấy Tam ca đậu...hóng đến ngày mai :062:

    5. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      Chương 34

      Buổi tối mở bàn tiệc tại Noãn các, La Thành Chương trò chuyện lần lượt với ba người sắp thi hương. Cuối cùng đến khi La Hoài Viễn vào thư phòng trời rất khuya.

      La Thận Viễn ngồi ở lan can Noãn các nghỉ ngơi. Bên cạnh trống vắng người.

      Nghi Ninh xa xa thấy, vào ngồi bên cạnh . La Thận Viễn nghiêng đầu nhìn nàng cái, gì.

      Nghi Ninh định với mấy câu độn viên, nhưng càng nghĩ càng biết nên tốt. Liền : "Tam ca, lần này huynh phải thi tốt nhé."

      La Thận Viễn quay đầu hỏi nàng: "Muội muốn tốt cỡ nào?"

      Cái này cần gì phải suy nghĩ, Nghi Ninh lập tức : "Đương nhiên có thể tốt là tốt."

      La Thận Viễn lại cười cười: "Được."

      Nghi Ninh nhìn vết sẹo dữ tợn tay đặt lan can, luôn nhớ cảnh tượng La lão thái thái . "Nó vì đón lấy con mà bị đè mặt đất, kéo dao đâm thủng mu bàn tay nó, cả bàn tay toàn là máu. Nó đau đến khuôn mặt nhăn nhó......"

      Trong lòng Nghi Ninh vẫn thoải mái, nàng kéo tay tam ca, nhàng vuốt ve vết sẹo lòng bàn tay , lại cảm giác dường như hơi hơi cứng người. Nghi Ninh hỏi: "Tam ca, tay thể chữa hết sao?"

      "Chỉ là thể khống chế lực độ." La Thận Viễn nhìn tiểu nha đầu nâng tay mình cẩn thận nhìn, rồi thản nhiên giải thích, "Nếu dùng để viết chữ, kỳ có gì trở ngại."

      Nếu Tiểu Nghi Ninh vẫn còn, nhất định nàng ấy cũng áy náy tự trách.

      La Thận Viễn bởi vì nàng mà bị thương tật . Tuy rằng nghiêm trọng, nhưng lại theo cả đời La Thận Viễn.

      Đêm đó Nghi Ninh trở về, ngủ nằm mơ đều mơ thấy cảnh tượng này, đến khi Tuyết Chi đánh thức nàng, nàng mới biết mấy người La Thận Viễn rồi.

      Nghi Ninh vừa óc lại tinh thần, nàng chút cũng lo lắng La Thận Viễn, nếu tam ca cam đoan với nàng, vậy nhất định làm được.

      Lâm Hải Như cũng lo lắng, bởi vì nàng trước giờ cảm thấy La Thận Viễn thi đậu.

      Trong phủ lo lắng nhất chính là Trần thị, nghe nàng lo đến tối cả đêm hôm qua ngủ ngon, sáng sớm thức dậy, khóe miệng nổi vết bỏng rộp rồi.

      Thành công hay thất bại chỉ trong chớp mắt, khó trách Trần thị lại khẩn trương.

      Nghi Ninh căn bản nhớ La Hoài Viễn cuối cùng có đậu hay , nàng sống ở hậu trạch, có thể nghe thấy cũng toàn là nhân vật lớn. Người đọc sách giống La Hoài Viễn là nhiều lắm, nàng thậm chí chưa từn nghe đến tên La Hoài Viễn.

      Thời điểm đó những người này với nàng mà , chẳng qua là đề tài tùy ý trong miệng người kah1c. giờ lại tồn tại chân bên cạnh nàng.

      La Nghi Ngọc cũng lo cho huynh trưởng mình, buồn bực trong phòng thêu giày hay khăn tay với kiểu như là 'Đại triển hoành đồ' 'Mã đáo thành công' gì đó cho La Hoài Viễn. La Nghi Tú trước sau như là người tim phổi, cả ngày qua chỗ Nghi Ninh chơi, vừa ăn lại ở. La lão thái thái hỏi nàng có lo lắng việc La Hoài Viễn thi hương hay , nàng có chút mờ mịt : "A? Thi đậu thi nữa, lo lắng việc gì ạ!"

      Nghi Ninh cười đến đau bụng, nàng cảm thấy hẳn là đưa La Nghi Tú làm khuê nữ cho Lâm Hải Như.

      Nghe là người cha già của Cố nữ tiên sinh qua đời, sau khi lo xong hậu trở về, tay áo đính miếng tang. Cả người nặng nề hơn bình thường rất nhiều, lão thái thái thấy tinh thần nàng tốt lắm, lại nghe trong nhà nàng còn có mấy người em trai em . Thưởng cho nàng mấy trăm lượng bạc, để nàng hết hiếu kỳ lại đến.

      Đại tang dù sao cũng phải giữ năm! Cũng có nghĩa là năm gặp Cố nữ tiên sinh.

      La Nghi Tú biết vậy vô cùng cao hứng, vội cho nha đầu đến đưa thêm cho cấp Cố nữ tiên sinh bốn mươi lượng bạc, hối mau trở về , về ở càng lâu càng tốt, nàng phải học sáng sớm mỗi ngày. Nghi Ninh biết chuyện này khi tập viết chữ, nàng nghĩ ngợi rồi với Tuyết Chi: "Ngươi cũng lấy bốn mươi lượng bạc cho thêm nữ tiên sinh , " Lại nghĩ đến quê cha Cố nữ tiên sinh ở huyện Cao Dương, đường sá xa xôi, tiếp, "Mang nhiều bạc như vậy an toàn, thôi phái chiếc xe ngựa tiễn nàng đoạn đường."

      Cố nữ tiên sinh cầm mấy trăm lượng bạc trong tay, im lặng hồi hai mắt đỏ bừng, gì cũng leo lên xe ngựa.

      Cứ như vậy, ngày qua ngày càng thêm thanh nhàn.

      Giữa tháng tám, kết thúc thi hương. Phải đợi tới tháng chín mới Yết bảng, cũn là mùa quế nở rộ, cho nên còn gọi là quế bảng.

      Nghi Ninh chơi đủ kiểu với La Nghi Tú, mấy người La Thận Viễn trở về. La lão thái thái, Trần thị và Lâm Hải Như tự mình đến Ảnh Bích nghênh đón bọn họ. La Hoài Viễn thoạt nhìn là rất tin tưởng mình đậu, chút mệt mỏi cũng có. Khuôn mặt La Sơn Viễn rất uể oải, La Thận Viễn theo sau hai người, nhìn vừa tốt cũng tệ.

      Trần thị và La Nghi Ngọc nhìn hai mắt La Hoài Viễn đỏ ửng, La Hoài Viễn thấy dáng vẻ mẫu thân còn tiều tụy hơn mình mấy phần, bất giác cũng xúc động. Hai mẹ con ôm nhau an ủi lúc.

      Lâm Hải Như áp lực gì, cả ngày ăn ngon ngủ say. Nàng nhìn nhìn La Thận Viễn, lại đưa mắt nhìn Nghi Ninh, như là hỏi nàng.

      —— Sao Tam ca con đờ như khúc cây vậy, nhìn ra là nên an ủi nó hay là chúc mừng nó nữa à.

      Cũng may La lão thái thái lập tức bảo cả nhà cùng nhau về chính sảnh, để ba người nghỉ ngơi trước. Thi hương như thi phủ, mấy thí sinh ngồi trong phòng hẹp, ngay cả cái xoay người cũng khó khăn. Trong phòng có hai tấm ván gỗ, lúc viết văn dựng làm bàn, khi ngủ ghép lại làm giường. Ăn uống vệ sinh ngủ nghỉ đều ở trong đó, chỉ cần phải ngươi quá tệ, người bên phái xuống tuần tra cũng quan tâm ngươi ở làm gì trong đó.

      Ngày hôm sau, Trần thị dăn dò phòng bếp nhất định làm đồ ăn riêng, món chính có cá lư hấp, chân giò hun khói, cánh ngỗng ngâm, thịt hưu nướng, cua muối. Định là bồi bổ cho hai con trai, lại thể bên này nặng bên kia , tiện thể đưa phần qua cho La Thận Viễn.

      Đúng lúc Nghi Ninh thăm tam ca nàng, vừa vặn thấy bà tử đề đồ ăn lại. Nàng mở mấy hộp đồ ăn ra xem. Cá lư hấp gừng rắc ít hành, cho chút nước tương và dầu mè, thơm ơi là thơm. Thịt huơu nướng có màu sắc rất hấp dẫn, tương đỏ hòa với mỡ chảy thoạt nhìn cũng rất ngon.

      La Thận Viễn thay đổi áo khác ra, vừa vặn nhìn thấy Nghi Ninh há miệng cắn chân con cua. Nghi Ninh hề cảm giác làm khách mời, vẫy tay cười : "Tam ca mau tới đây ăn, đại bá mẫu mang đồ ăn rất ngon nè cho huynh."

      La Thận Viễn lại nhíu nhíu mày: "Cua tính hàn, huống chi lại là muối mặn, Sao muội dám ăn."

      xong liền đưa tay cướp chân con cua trong miệng nàng .

      ngồi xuống, tự mình gắp đũa thịt cá cho Nghi Ninh: "Ăn cái này."

      Nghi Ninh cầm đôi đũa của mình, nghĩ bụng cái này có gì có thể ăn, đầu bếp ban đầu của nàng chính là người Dương Châu, cua muối nàng từng ăn cũng rất nhiều. Đầu bếp La gia nấu ăn lại thiên khẩu vị phương bắc, mà món cua muối lâu rồi nàng chưa ăn lại.

      Nghi Ninh muốn ăn thịt huơu, La Thận Viễn lại đè chiếc đũa của nàng: "Cái này cũng được ăn."

      Nghi Ninh phát từ sau khi tam ca có quan hệ thân mật với nàng, bắt đầu quản lý nàng. Hồi đầu phải rất dung túng nàng sao...... Nghi Ninh suy nghĩ mãi, mới nghi nờ hỏi: "Tam ca, chắc phải là huynh muốn mình ăn mới cho ta chứ?"

      La Thận Viễn cười cười, thản nhiên hỏi: "Muội nghĩ vậy à?"

      Nghi Ninh phát tam ca nàng im lặng ngó mình, nàng cũng cười cười dám nữa, ngoan ngoãn gắp thịt cá trong đĩa ăn.

      bàn lớn cá thịt vào bụng Nghi Ninh, La Thận Viễn gắp đồ ăn lừa xương cá cho nàng, ngược lại bản thân động món nào trong mâm.

      Nghi Ninh nhìn con cua to kia nhưng thế nào động thủ, trong lòng thở dài tiếng. Ăn uống no say, nàng nằm dưới cây phơi nắng. La Thận Viễn cảm thấy nàng giống như con mèo , cuộn tròn người mình, lông mi dài khép lại, như vẽ đường ở khuôn mặt trắng như tuyết. Khuôn mặt nhắn úp vào gối, nằm sấp muốn nhúc nhích.

      nhìn Nghi Ninh gật gà gật gù vào giấc, hơi xuất thần, trong phòng lại truyền đến vang lên tiếng.

      Nghi Ninh cũng bị giậc mình tỉnh giấc. Ngẩng đầu nhìn, phát tam ca nàng vào phòng trong, từ tấm bình phong có thể thấy, là nha đầu mặc áo vạt xanh nhạt làm rơi mâm, nàng ta lại duỗi tay nhặt mảnh vỡ, đầu ngón tay bị bị đâm rách. đâu ngón tay nhọn nhọn đó rươm rướm giọt máu đỏ, và nước mắt má nàng như sắp chảy xuống.

      Bỗng chốc Nghi Ninh hết buồn ngủ.

      Nàng biết nha đầu này gọi là Họa Lục, người còn lại gọi là Họa Đường. Vừa thấy là biết người đẹp đọc đủ thứ thi thư do Trần thị ban cho, giống người bán mạng cứ gọi gì mà Đại Nha Nhị Nha. Thủ đoạn đó của nàng ta, sao lại thấy như quen mắt vậy......

      Nghi Ninh lại nghĩ đến Kiều di nương.

      Kiều di nương hẳn là di nương rất thành công, nên bọn nha đầu cũng bắt chước nàng ta.

      Nghi Ninh cảm thấy buồn cười, lại nằm xuống. lát sau La Thận Viễn bước ra, hỏi nàng: "Có làm ồn phá giấc ngủ của muội?"

      Nghi Ninh lắc đầu, dù sao nàng cũng chưa có ngủ, nàng hỏi La Thận Viễn: "Muội thấy như tay nàng ta bị đứt rồi?"

      La Thận Viễn thản nhiên đáp: "Nàng ta làm vỡ cái mâm, ta phạt nàng bạc hai tháng, cho nàng xuống băng bó cần hầu hạ."

      Nghi Ninh quá vừa lòng, tam ca cái gì cũng tốt, chỉ là có chút hiểu phong tình. Tiểu nương người ta khổ khổ sở sở làm mình bị thương là vì cái gì chứ, còn phải vì trông cậy vào huynh có thể dỗ dành à, nếu có thể giúp đỡ băng bó tốt gì bằng. Nhưng tam ca nàng lại phạt tiền tháng còn người ta còn đuổi người ta xuống......

      Nghi Ninh càng thấy kỳ lạ, sau này tam ca nàng kết đôi với tiểu thư nhà ai, sao nàng vẫn nhớ ra vậy.

      Nghi Ninh nghĩ hoài, nghĩa mãi vẫn có chút ấn tượng. Dù sao khi đó nàng cũng là cây trâm cài, biết điều này điều nọ đều do người khác ra, thê tử La Thận Viễn là ai trưởng tẩu cũng quan tâm, bọn hạ nhân lại càng quan tâm.

      Nàng trở lại chỗ La lão thái thái, lại nhìn thấy La đại gia lâu gặp trở lại. vậy cũng là vì La Hoài Viễn thi hương đặc biệt theo từ kinh thành trở về. La Thành Chương ngồi bên cạnh La Thành Văn, ba người trò chuyện vui vẻ. La Thành Chương hỏi nội dung thi hương lần này thi cái gì, lại hỏi La Hoài Viễn đối đáp ra sao.

      La Hoài Viễn tỉ mỉ mình viết thế nào, La Thành Chương nghe liên tục gật đầu, lần này nhất định đậu là thành vấn đề.

      Trần thị ở bên cạnh nghe cũng thấy yên tâm và vinh dự, La Hoài Viễn mới mười tám tuổi. Nếu có thể đậu, vậy so với La Thành Văn sớm năm đấy. Về sau câu của nàng ở La gia liền càng thêm có phân lượng.

      Ánh mắt La Thành Văn nhìn La Hoài Viễn cũng tràn ngập vui mừng: "Ta nghe Trương Hàn Lâm , con là tận tâm đọc sách. Lần này ta trở về, chờ đến khi con yết bảng rồi lại . Tránh cho đến lúc đó muốn về cũng kịp."

      La Hoài Viễn khiêm tốn cười, tâm tình vô cùng thư sướng. nghiêng đầu nhìn Nghi Ninh từ bên ngoài bước vào, cười hỏi Nghi Ninh: "Mi Mi nhi, sao gần đây cũng chơi với đại ca? Lần trước Đại ca đưa cho muội vòng lưu ly, muội thích ?"

      Nghi Ninh nghĩ ta cũng phải con chó con, tâm tình ngươi tốt lắm liền đến trêu chọc.

      Nàng cười cười : "Thích."

      Tâm tình Trần thị tốt, nên ngay cả Nghi Ninh nhìn cũng thuận mắt rất nhiều, kéo qua tay bé Nghi Ninh, mỉm cười: "Đợi đến ngày yết bảng, chỉ cần đại ca con đậu, con muốn cái gì phải đòi nó đó. Nếu nó cho mua ta liền mắng nó."

      Nghi Ninh gật đầu hùa theo, nghĩ nàng cũng chờ ngày yết bảng đó đây.

      Hết chương 34 - Hitsuji
      Last edited: 12/6/16
      Laica, bornthisway011091, Nhi Huỳnh44 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :