1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhật Ký Báo Thù

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hhuong

      hhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      653
      Được thích:
      436
      chương 65-1
      Sau đó, cậu bắt đầu điều tra người đàn ông này, sợ hãi phát lúc mình biết gì, trong cuộc sống của Diệp Thiên Tuyết bị người đàn ông này gần như lấp đầy.

      Tuy là bây giờ người đàn ông này chưa thổ lộ, nhưng tình cảm và ý đồ của ta cực kỳ ràng.

      Quan trọng hơn là Diệp Thiên Tuyết cũng cự tuyệt.

      Cậu trở nên lo lắng.

      Cậu tìm người đàn ông này, ý đồ làm ta rời khỏi, tiếc là đối phương để ý.

      "Mặc dù bây giờ cậu là bạn trai của ấy, nhưng chỉ cần chưa kết hôn, tôi vẫn có cơ hội."

      Ngụy Vũ cảm giác phổi mình muốn tức điên lên, lại thể để Diệp Thiên Tuyết biết.

      lung lay, nếu như phát trận chiến này giữa hai người. . . . . . Ngụy Vũ xác định được Diệp Thiên Tuyết lựa chọn như thế nào nữa.

      Cậu nhớ cho tới bây giờ Diệp Thiên Tuyết chưa từng chủ động đến gần mình, luôn là mình đơn phương đến gần, chỉ là cự tuyệt.

      Hai người kéo dài tình trạng này, trong lúc đó Ngụy Vũ dần dần nhận thấy mình mệt mỏi.

      Diệp Thiên Tuyết mình như mình nghĩ.

      thực này khiến cậu cảm giác lòng của mình cũng chìm xuống đáy rồi.

      Cùng lúc đó, cậu có chút xót xa lại có chút hưng phấn khi phát ra Diệp Thiên Tuyết cũng người đàn ông kia như cậu nghĩ.

      chỉ là cảm thấy đối phương rất tốt, cũng động lòng.

      Phát này khiến lòng Ngụy Vũ chia làm hai. nửa mình nên cố gắng kéo trở lại, nửa kia lại nản lòng thoái chí, buông tha , vốn mình.

      Trong mâu thuẫn này, Ngụy Vũ ra quyết định cực kỳ hồ đồ.

      Cậu tìm người phụ nữ để kích thích Diệp Thiên Tuyết.

      Diệp Thiên Tuyết kinh ngạc rất nhiều với hành động này của Ngụy Vũ, nhiều hơn là tức giận, nhưng sau đó là hồi yên lặng buồn phiền.

      từng cả đời, hôm nay mới 5-6 năm mà buông tha rồi.

      khỏi nhớ mình từng tin tình đáng giá để dựa vào.

      Trong khoảng thời gian ngắn, lạnh nhạt với người đàn ông kia chút.

      Người đàn ông kia cũng hiểu nguyên nhân khiến Diệp Thiên Tuyết lạnh nhạt, chỉ cho là mình làm chưa được tốt, lại càng nhiệt tình theo đuổi hơn.

      Diệp Thiên Tuyết để ý rất nhiều, cũng hơi cảm động.

      Nhưng ngoài cảm giác đó ra, có cảm giác gì nữa.

      thấy lòng của mình nguội lạnh.

      Ngụy Vũ tìm người phụ nữ cũng dễ chịu hơn trong suy nghĩ của mình.

      Cậu cho là Diệp Thiên Tuyết tức giận, ghen, tìm mình hỏi lý do cho ràng, nhưng cuối cùng có gì hết. Diệp Thiên Tuyết cũng tìm tới, thậm chí cũng nặng lời với mình, chỉ là dần dần bắt đầu xa lánh mình.

      Cậu bắt đầu hốt hoảng, nhưng từ đầu đến cuối kiên quyết tìm Diệp Thiên Tuyết ràng.

      Cậu cho rằng mình thể dễ dàng khuất phục như vậy.

      Nếu như Diệp Thiên Tuyết vốn mình, mình cắt tóc cho đỡ nóng, đó cũng phải là lý do.

      Chỉ có bỏ ra mà tình đáp lại, khiến người ta đau khổ rất nhiều.

      Chuyện chuyển biến từ lúc Hoàng Tú Tú nước ngoài về.

      Trong lần tụ họp, ánh mắt sắc bén của Hoàng Tú Tú liền phát lạnh nhạt giữa hai người.

      lập tức kéo hai người qua chuyện, hỏi nguyên nhân: "Mình biết hai cậu phải là người thích đùa giỡn, tới cùng xảy ra chuyện gì?"

      Hai người đều cự tuyệt trả lời.

    2. hhuong

      hhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      653
      Được thích:
      436
      Chương 65-2
      Hoàng Tú Tú cũng tức giận, tìm cơ hội hẹn mình Diệp Thiên Tuyết ra ngoài, hỏi tại sao.

      Vẻ mặt Diệp Thiên Tuyết nhàn nhạt: "Cậu ấy phải ở chung rất vui vẻ với ai đó sao? Tớ quản cậu ấy làm gì."

      Hoàng Tú Tú đầu tiên cảm thấy thể nào, vẫn luôn nhìn thấy Ngụy Vũ cố chấp với Diệp Thiên Tuyết, hôm nay tình cảm của Ngụy Vũ thay đổi, Hoàng Tú Tú là người thứ nhất tin.

      Nhưng nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Thiên Tuyết, trong lòng Hoàng Tú Tú bắt đầu chắc chắn lắm, lại tìm Ngụy Vũ xác nhận.

      Ngụy Vũ đối mặt với bạn tốt thấy nhiều năm - Hoàng Tú Tú, lúc bắt đầu vẫn cự tuyệt , sau đó Hoàng Tú Tú gõ bàn uy hiếp câu: "Nếu cậu , hai cậu chia tay, vậy đừng trách ai." Cuối cùng cậu ra chút do dự nào.

      Nghe xong lời của cậu, Hoàng Tú Tú cũng biết châm chọc ra sao.

      Tên Ngụy Vũ ngu ngốc này, gặp tình địch xuất nhanh giành lại, vẫn còn tâm tình tìm người phụ nữ để kích thích đối phương, muốn cho đối phương ghen. . . . . .

      Hoàng Tú Tú cũng muốn mở đầu của Ngụy Vũ ra xem thử trong đầu của cậu rốt cuộc nhét cái gì, sao đụng tới chuyện của Diệp Thiên Tuyết lại làm ra chuyện đáng tin như vậy.

      Ngụy Vũ cúi thấp đầu mặc cho khinh bỉ trận, sau đó ngoan ngoãn xin ý kiến của Hoàng Tú Tú.

      "Tớ nên làm cái gì bây giờ?" Cậu hỏi rất đáng thương, giọng của Hoàng Tú Tú chỉ tiếc rèn sắt thành thép.

      "Đầu tiên đuổi người phụ nữ kia rồi chuyện tiếp!"

      Ngụy Vũ ngoan ngoãn đồng ý.

      Giải quyết xong Ngụy Vũ, Hoàng Tú Tú biết nên như thế nào với Diệp Thiên Tuyết, vì vậy dứt khoát đá Ngụy Vũ làm nũng bồi dưỡng tình cảm với Diệp Thiên Tuyết, còn mình điều tra người đàn ông kia.

      Tra ra chuyện của người đàn ông kia và bạn trước đây, Hoàng Tú Tú hành động đơn giản trực tiếp.

      trực tiếp làm cho bạn trước đây của người đàn ông này ra tay, rất nhanh liền mang người đàn ông nhớ mãi quên với mối tình đầu này .

      Trực tiếp mà hữu hiệu.

      Mà Diệp Thiên Tuyết kỳ cũng mất mác như trong suy nghĩ.

      Bên cạnh có Ngụy Vũ làm bạn, người đàn ông kia rời hình như cũng chỉ khiến ngơ ngẩn mất mác chút, rất nhanh liền ném ra sau đầu.

      Nhìn hai người dần dần thân mật lại, Hoàng Tú Tú hẹn Diệp Thiên Tuyết ra ngoài lần nữa, nghĩ ràng với .

      "Cậu phải biết rằng Tiểu Bàn thể luôn luôn dung túng cho lý do của cậu." Hoàng Tú Tú bình tĩnh với Diệp Thiên Tuyết.

      Diệp Thiên Tuyết hơi ngẩn người, khẽ cười: "Tớ biết."

      "Vậy trong lòng cậu rốt cuộc nghĩ sao về cậu ấy?" Hoàng Tú Tú vừa khuấy cafe vừa hỏi, "Hai cậu ở chung 5-6 năm rồi, nếu như cậu vẫn cậu ấy, vậy cũng cần lãng phí thời gian của cậu ấy. Thời gian của người phụ nữ rất đáng giá, giống như thời gian của người đàn ông cũng rất đáng giá vậy."

      Lời của Hoàng Tú Tú khiến Diệp Thiên Tuyết cúi đầu xuống, rất lâu gì.

      "Tớ cũng phải là cậu ấy." Cuối cùng, giọng , "Chỉ là cho tới nay, tớ đều xác định được rốt cuộc là tớ cậu ấy, hay chỉ là thói quen có cậu ấy."

      Nụ cười của như có như : "Có lúc, tớ thà rằng phát ra mình cậu ấy, vậy có thể để cậu ấy tự do."

      Hoàng Tú Tú khỏi thở dài.

      Đối mặt với bạn bè rối rắm như vậy, cảm thấy hết cách.

      "Tình " và "Thói quen", cho cùng chẳng qua chỉ chênh nhau chút mà thôi.

      Cuối cùng Hoàng Tú Tú rời khỏi mà chưa giải quyết hoàn toàn vấn đề giữa hai người.

      Lúc Ngụy Vũ nghĩ tới đây, hơi nhíu mày.

      Chuyện này dẫn đến chiến tranh lạnh lâu nhất giữa hai người, trong đoạn thời gian đó cậu cảm thấy cuộc sống dường như có màu sắc làm người ta thích.

      Sau đó chuyện này giải quyết thế nào đây? Ngụy Vũ nghĩ.

      Bởi vì hôn lễ của Vương Kỳ Ngọc.

      Vương Kỳ Ngọc kết hôn sau Tô Vũ.

      Sau khi Tô Hòa chết, Tô Vũ là đứa con duy nhất của nhà họ Tô, đảm nhiệm làm người nối nghiệp. Thân phận này định từ lâu, cậu ta cũng thể hành động tùy ý nữa rồi.

      Nhưng trước đây Tô Vũ vẫn chưa từng nghĩ tới, tình của mình cũng trở thành đối tượng bị bán.

      Cậu ta cuối cùng cũng thể cưới bất kỳ bạn nào qua lại với mình, mà cưới người phụ nữ có thể mang đến lợi ích lớn nhất cho cậu ta.

      Dĩ nhiên, người phụ nữ kia phải xinh đẹp, cũng phải tính tình tốt, chỉ là khi ở chung cứ có cảm giác thiếu chút gì đó.

      Nhưng Tô Vũ hối hận: "Tớ muốn suy tính vì nghiệp, cho nên ấy chính là tốt nhất."

      Quả như vậy, sau khi hai người kết hôn, mặc dù Tô Vũ chưa từng , nhưng vẫn thực rất nghiêm túc trách nhiệm của người chồng, sắm vai người chồng tốt đủ tiêu chuẩn, để lộ ra chút nào cho vợ của cậu ta nhận thấy rằng chồng của mình thương mình.

      Lúc hai người ở chung, mặc dù thiếu chút tình cảm nhưng vẫn có ăn ý.

      Hôn nhân như vậy cũng thể hạnh phúc.

      Nhưng mỗi lần Vương Kỳ Ngọc đến, lúc nào cũng cực kỳ khinh thường.

      "Kết hôn như vậy còn bằng lấy." , " thể sống chung với người mình , hôn nhân như vậy vốn có ý nghĩa gì."

      Vì vậy, cuối cùng gả cho người đàn ông làm mình động lòng, mặc dù cha mẹ thừa nhận.

      gả cho người đàn ông tay trắng ra sức làm nên công ty, với người bình thường mà tệ, nhưng cha mẹ Vương Kỳ Ngọc lại chỉ tài sản nhiều. Nhưng Vương Kỳ Ngọc vừa ý người đàn ông này, kiên trì phải gả, bọn họ cũng chỉ có thể đồng ý.

      May mà ánh mắt của Vương Kỳ Ngọc cũng sai, người đàn ông này rất tốt, rất tốt với , hai người có quấn quýt si mê giữa người nhau.

      Lúc hôn lễ, Vương Kỳ Ngọc và chồng đãi bàn rượu, sau khi bị chế nhạo trận, trước khi chỉ vào Diệp Thiên Tuyết cười: "Tớ muốn nhìn cậu chừng nào kết hôn. Đến lúc đó, xem tớ có cười nhạo cậu ."

      Lời này khiến Ngụy Vũ có ý nghĩ khác.

      Sau khi hôn lễ kết thúc, Ngụy Vũ chở Diệp Thiên Tuyết về nhà, lúc chờ đèn đỏ, cậu đột nhiên mở miệng: "Cậu nghĩ sao về lời của Tiểu Ngọc hôm nay?"

      Diệp Thiên Tuyết nhìn ngoài cửa quay đầu qua, ánh mắt mê mang: " cái gì?"

    3. hhuong

      hhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      653
      Được thích:
      436
      Chương 65-3
      Thấy uống hơi nhiều, Ngụy Vũ kiên nhẫn lặp lại: "Lúc cậu kết hôn, cậu ấy muốn cười nhạo cậu."

      Diệp Thiên Tuyết nháy mắt mấy cái: "Tớ cũng biết lúc nào tớ kết hôn, đến lúc đó hãy ." xong, lại nháy mắt mấy cái rồi cười rộ lên, "Đến lúc đó cậu ấy còn nhớ lại là chuyện khác."

      Những lời này khiến Ngụy Vũ theo bản năng hơi vui, nhưng lại nhẫn nhịn nổi giận.

      Hai người lại im lặng lát, lúc Ngụy Vũ quay mặt sang thấy Diệp Thiên Tuyết nghiêng đầu tựa vào cửa kính xe ngủ say.

      Cậu khỏi cười dịu dàng, chạy xe chậm lại.

      Sau đó, cậu lái xe đến nửa đường, dừng ở bên hồ đường.

      Gió hồ thổi qua, Ngụy Vũ cũng hơi buồn ngủ. Nhìn sườn mặt của người con ngủ ghế bên cạnh, cậu cười dịu dàng, kéo ghế ngồi xuống rồi nằm xuống ngủ.

      Lúc cậu tỉnh lại, Diệp Thiên Tuyết vẫn còn ngủ.

      Từ ghế ngồi chồm người qua, Ngụy Vũ nhìn chăm chú gương mặt người mình , trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

      buổi chiều yên bình, hai người ngủ chung chỗ cũng rất tốt.

      Nhìn chút, trong lòng cậu chợt khẽ động, cúi xuống hôn môi . Kết quả lúc ngẩng đầu lên, lại vừa vặn chống lại mắt mở ra.

      Hôn trộm bị bắt gặp, Ngụy Vũ chút xấu hổ nào, bình tĩnh : "Tỉnh rồi sao? Tớ thấy cậu ngủ rất ngon, cũng có cuộc họp nào nên dừng ở đây."

      "Tớ biết." Diệp Thiên Tuyết , "Tớ tỉnh giữa chừng thấy cậu ngủ thiếp ở bên cạnh. Tớ lại ngủ tiếp."

      Tai của Ngụy Vũ hơi đỏ lên: "Vậy bây giờ về chứ?"

      "Được."

      Dọc theo đường im lặng đến nhà họ Diệp, Ngụy Vũ lái xe vào, đưa Diệp Thiên Tuyết tới cửa, lại cùng vào phòng khách.

      Diệp Hâm Thành cầm tờ báo, thấy hai người vào, ngẩng mặt lên cười dịu dàng: " về rồi sao? Vất vả cậu rồi, Tiểu Ngụy."

      Hỏi mấy câu, Diệp Hâm Thành liền lên lầu, để phòng khách lại cho hai người.

      Ngụy Vũ ngồi lát, nhìn Diệp Thiên Tuyết rót nước cho mình, trong lòng chợt khẽ động: "Tiểu Tuyết, chúng ta cũng kết hôn ?"

      Diệp Thiên Tuyết ngạc nhiên ngẩng đầu lên.

      "Tại sao chợt có ý nghĩ này?" hỏi, "Trước đây chưa từng đến mà."

      "Tớ vẫn luôn có ý nghĩ này." Ngụy Vũ trả lời, "Tớ nghĩ rất lâu rồi, rất muốn rất muốn kết hôn với cậu."

      Ngụy Vũ thẳng, vẻ mặt của Diệp Thiên Tuyết dần dần từ kinh ngạc biến thành mỉm cười: "Ừ, tớ biết rồi, để tớ suy nghĩ chút, được ?"

      Biết thể ép quá nhanh, Ngụy Vũ cũng cần Diệp Thiên Tuyết bây giờ cho câu trả lời chắc chắn, cậu bình tĩnh gật đầu cái, lại ngồi lát rồi đứng dậy về.

      Diệp Thiên Tuyết trả lời vào ngày hôm sau, Ngụy Vũ biết suy nghĩ những gì.

      Nhưng cậu có thể cảm thấy sau ngày đó, mặc dù Diệp Thiên Tuyết đồng ý với mình, nhưng khoảng cách giữa hai người biến mất.

      bắt đầu đáp lại mình nhiều hơn, khiến trong lòng Ngụy Vũ kích động thôi.

      Nghĩ đến lần đầu tiên mình cầu hôn, Ngụy Vũ lại cười.

      Khi đó chỉ là nhất thời kích động buột miệng ra, hoàn toàn chuẩn bị bất kỳ cái gì.

      Cúi đầu nhìn quần áo của mình, thấy bằng phẳng có nếp nhăn nào, cái hộp vẫn ở trong túi, lúc này mặt Ngụy Vũ mới lộ ra tươi cười.

      Cầu hôn lần này, cậu nhất định phải làm cho đồng ý.

      Nhưng chẳng được bao lâu cậu lại thất thần.

      Ngụy Vũ cũng nhớ nổi đây rốt cuộc là lần cầu hôn thứ bao nhiêu rồi?

      Nhưng mà cậu nhớ, sau khi khoảng cách giữa hai người biến mất, mình sâu sắc hiểu rằng trong thâm tâm có rất nhiều cảnh cầu hôn, cho tới bây giờ ý đồ lừa kết hôn với mình cũng chưa từng đứt đoạn.

      Diệp Thiên Tuyết lại lần nữa đồng ý.

      Nhưng lần lại lần cầu hôn cũng làm hai người gần nhau hơn chút.

      lần lợi dụng lúc Diệp Thiên Tuyết say rượu rồi cầu hôn, để trả lời lại liền lừa lên giường với mình, thành công ăn sạch .

      Nghĩ tới đây, Ngụy Vũ cũng xót xa thay mình.

      Người ta qua lại thời gian liền lên giường cách tự nhiên. Cố tình trong tâm bạn của mình là người bảo thủ, kiên trì cưới lên giường. Khi đó hai người qua lại hơn sáu năm, lại chỉ dừng lại ở tình trạng hôn sờ sờ, khiến dục vọng của Ngụy Vũ làm sao mà chịu nổi.

      Nhưng mà nghĩ đến lần đầu tiên, dù là Ngụy Vũ cũng thể nghĩ lệch , muốn nhớ lại lần nào nữa.

      Vậy là lần thứ nhất cực kỳ xong, xử nam đụng phải xử nữ, là vô cùng thê thảm.

      Cũng may khi đó Diệp Thiên Tuyết say rượu, nếu Ngụy Vũ nghi ngờ, dựa vào bản lĩnh của mình lúc đó, có thể bị Diệp Thiên Tuyết đá xuống giường hay .

      Chỉ là kỹ thuật cũng cần rèn luyện, càng về sau kinh nghiệm nhiều hơn, hai người ở giường cũng hòa hợp thoải mái hơn.

      thực tế sau khi trở thành bạn giường của Diệp Thiên Tuyết, Ngụy Vũ từng nghĩ tới trong lúc mấu chốt lừa Diệp Thiên Tuyết đồng ý, tiếc là lúc mấu chốt Diệp Thiên Tuyết đầu hàng trước, mình nhịn được nộp vũ khí trước rồi.

      Chuyện mất mặt này, Ngụy Vũ quyết định cả đời để ở trong lòng ra.

      Nhưng nghĩ đến thân thể của Diệp Thiên Tuyết, cậu lại nhịn được tâm thần nhộn nhạo, lúc này mới kéo tâm tình trở lại, bắt đầu suy nghĩ mình nên cầu hôn như thế nào.

    4. hhuong

      hhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      653
      Được thích:
      436
      Chương 65-4
      Ngụy Vũ có hi vọng rất lớn với lần cầu hôn này.

      chỉ bởi vì hai người qua lại nhiều năm, mà cũng bởi vì cậu lén lút làm vài chuyện, cuối cùng cũng thu được hiệu quả.

      Sau khi hai người trở thành bạn giường, Ngụy Vũ chưa bao giờ suy tính chuyện ngừa thai, nhưng Diệp Thiên Tuyết lại vô cùng kiên trì.

      nghiệp của chúng ta lên cao, nếu lúc này xảy ra chuyện gì, chắc chắn phải mất tinh lực (tinh thần và sức lực). Như vậy tốt.”

      Lúc đó nhà họ Ngụy rất bận rộn, Ngụy Vũ thể đồng ý với đề nghị của Diệp Thiên Tuyết, mỗi lần đều ngừa thai vô cùng nghiêm túc.

      Đến khi chuyện nhà họ Ngụy hết bận, cậu lại chợt phát mình tìm được lý do ngừa thai.

      Diệp Thiên Tuyết rất ràng coi chuyện này thành thói quen, nếu mình chợt ngừa thai, chỉ sợ là ai cũng có thể nhìn ra mình có mưu đồ khác.

      Sau khi thử cầu hôn thất bại lần nữa, Ngụy Vũ nằm giường ôm Diệp Thiên Tuyết vào trong ngực, hai thân thể kề nhau, lại bắt đầu thất thần.

      Trong đầu lướt qua các thủ đoạn, cuối cùng dừng ở bốn chữ.

      “Đâm bao ngừa thai.”

      Mặc dù thủ đoạn này trong phim truyền hình dùng đến mức nát lun, nhưng chứng minh thủ đoạn càng chó bao nhiêu càng hữu dụng bấy nhiêu.

      Sau ba tháng kiên trì ngừng dùng châm đâm bao ngừa thai, cuối cùng Ngụy Vũ cũng được như nguyện nghe Diệp Thiên Tuyết oán trách: “Tháng này dường như tớ chính xác, vài ngày rồi mà dì cả chưa tới.”

      Trong đầu của cậu nhất thời sáng lên làm lòng cậu cũng nhộn nhạo theo.

      Nghĩ tới đây, Ngụy Vũ nở nụ cười.

      Mặc dù cho tới bây giờ, Diệp Thiên Tuyết đoán được xảy ra chuyện gì, nhưng cuối cùng cậu cũng được như nguyện, thực được ý nghĩ ôm người đẹp về nhà.

      Cậu khỏi sờ cái hộp trong túi, nụ cười mặt ngày càng sáng lạn.

      Vừa vào cửa, Ngụy Vũ liền nhìn thấy Diệp Thiên Tuyết mặc áo rộng thùng thình ngồi ghế sô pha.

      tới ôm , Ngụy Vũ hỏi: “Có khó chịu gì ?”

      Diệp Thiên Tuyết cười sáng lạn: “ có, cậu hỏi hơi sớm rồi, bây giờ tớ còn chưa tới lúc có các phản ứng mà.”

      Ngụy Vũ cười, trả lời, ngồi xuống đối diện .

      “Sao vậy?” Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu, Diệp Thiên Tuyết quan tâm hỏi câu.

      Ngụy Vũ hít hơi, quỳ gối xuống trước mặt : “Tiểu Tuyết, gả cho tớ, có được ?”

      Cậu lấy cái hộp trong túi ra, mở ra trước mặt Diệp Thiên Tuyết: “Hai chúng ta cùng nhau nuôi lớn đứa bé này, sau này cưng chiều nó thương nó, để nó mang theo hi vọng của chúng ta lớn lên, có được ?”

      Diệp Thiên Tuyết ngơ ngác nhìn cậu hồi, đột nhiên cười tiêng, đưa tay lấy chiếc nhẫn trong hộp ra: “Rất đẹp, tìm người thiết kế sao?”

      Ngụy Vũ liền vội vàng gật đầu: “Tớ mời bậc thầy thiết kế….”

      “Tớ rất thích.” Diệp Thiên Tuyết tiện tay đeo vào ngón tay giữa, nụ cười nhàn nhạt nhưng phát ra từ nội tâm, “Cho nên, miễn cưỡng nhận lấy vậy.”

      Ngụy Vũ ngẩn ra, sau đó trong lòng mừng như điên, hưng phấn đứng lên ôm Diệp Thiên Tuyết hôn cái, còn ôm xoay mấy vòng.

      Diệp Hâm Thành vừa vặn xuống ầu, thấy màn này, mặt cũng đen .

      “Tên nhóc thối tha kia, cậu đàng hoàng chút!” Diệp Hâm Thành gầm lên giận giữ, “Bây giờ trong bụng Tiểu Tuyết có đứa bé!”

      Ngụy Vũ chạy trối chết, Diệp Thiên Tuyết ở bên cạnh mỉm cười, tâm tình cũng có chút kích động.

      Từ lúc sống lại cho đên bây giờ là mười năm, cuối cùng mình có hạnh phúc.

      tốt.

      Quên hết những chuyện kia, mình phải bắt đầu cuộc sống mới.

      “Ba, cẩn thận chút, coi chừng trẹo thắt lưng.”

      với hai người đàn ông cãi nhau kia, trong lòng hạnh phúc gần như muốn tràn ra ngoài.

      Ánh mặt trời rực rỡ chiếu vào từ cửa sổ, rơi vào người đàn ông bị truy đánh, để lại ánh sáng chói lọi.

      Đây chính là mặt trời của .

      Diệp Thiên Tuyết nghĩ, mặt lộ ra nụ cười.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :