1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhật ký báo thù của nữ phụ - Ái Tiểu Mễ Giáp [63/63]Hoàn - Đã Có eBook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      nguoi ta to tinh voi roi ko dc chap nhan xong lai noi lam ban be.co quy moi tin a

    2. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      bạn bè vẫn được mà, chỉ tiếc là người bạn bè kia vẫn còn mong muốn "làm " sau này mệt rồi

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 23

      "Chỉ cần em vui vẻ, có thể vì em làm bất cứ chuyện gì."

      Những lời này, Nguyệt Ly cũng từng nghe Hạ Thần nhưng cuối cùng cũng chỉ là lời gió bay. tại, người con trai khác lại ra những lời này nhưng tin tưởng cậu nhất định có thể thực được lời hứa của mình.

      "Em tin ."

      Trong lòng Liễu Dật vui vẻ: "Cảm ơn lòng tin của em." Cậu cho rằng điều này phải điều mà tuổi như cậu nên , nhưng ngờ lại toàn tâm toàn ý tin tưởng cậu.

      "Đồ ngốc, giữa em và còn cần khách sáo như vậy sao?" Nguyệt Ly bĩu môi, vui .

      "Đương nhiên cần."

      Nguyệt Ly gian xảo cười cười: "Vậy em nên phạt như thế nào đây?"

      "Đợi em trở về, em muốn làm gì cũng được." Liễu Dật cười .

      "Vậy cứ đợi đó."

      Nguyệt Ly còn muốn gì đó nhưng lại nghe thấy Minh Minh gọi nên tạm biệt rồi cúp mắt.

      Những lời mà Liễu Dật chuẩn bị tốt để cũng có cơ hội ra.

      sao, còn có lần sau.

      Nguyệt Ly bị Minh Minh gọi kí tên xác nhận lần cuối cùng, báo danh xong, cần phải cố gắng lên.

      "Nguyệt Ly, mình xin lỗi cậu." Minh Minh thấy kí xong rồi bèn giả vờ gạt nước mắt .

      "Cậu cần xin lỗi mình." Nguyệt Ly xụ mặt quay vể chỗ ngồi của mình.

      "Ly Ly, mình sau rồi, thực sai rồi." Minh Minh thành khẩn xin lỗi.
      "Được, xem cậu sai như thế nào?" Nguyệt Ly nhìn thẳng vào Minh Minh .

      "Mình nên ghi danh cho cậu." Minh Minh cúi đầu, đáng thương .

      Nguyệt Ly trừng mắt nhìn Minh Minh : "Cậu cũng biết chạy 800m đối với nữ sinh chưa từng được huấn luyện có nghĩa là gì sao?"

      "Đừng nóng giận." Minh Minh tranh thủ thời gian khuyên can: "Mình cũng chỉ hy vọng cậu có thể có kỉ niệm khó quên thôi mà, nếu , bốn năm đại học chỉ trôi qua cách bình thường, có kỉ niệm gì sao?"

      "Làm sao cậu biết mình chưa có kỉ niệm gì?" Nguyệt Ly hỏi lại.

      "Được được, thế nào cũng là lỗi của mình được chưa." Minh Minh có cách nào trả lời câu hỏi của Nguyệt Ly, đành phải thành thực nhận lỗi. tại, nhiệm vụ quanh trọng nhất chính là dỗ cho vui vẻ. "Mình hứa lần sau thế nữa."

      "Cậu còn muốn có lần sau? Mình cảnh cáo cậu, tuyệt đói được phép quyết định hộ người khác, có biết ?" Nguyệt Ly bình thản , lại khiến cho Minh Minh lạnh run.

      "Mình thề." Minh Minh giơ hai tay lên thề.

      "Được rồi, miễn cưỡng tin cậu."

      "Cậu tức giận nữa hả?"

      "Cậu thử xem?"

      "Mình mua kem cho cậu." Minh Minh rất thức thời chạy mua kem.

      Nguyệt Ly thở dài, nghĩ đến 800m cũng thấy sợ, từ đến lớn nhiều nhất cũng chỉ chạy qua 100m. giờ tham gia thi đấu 800m, thể lực có thể chịu được. Đáng tiếc, danh sách cũng nộp lên rồi, tại có hối hận cũng thể đổi ý nữa. Bây giờ cần phải luyện tập tốt, chỉ cần về cuối là được rồi. tại, đây chính là mục tiêu duy nhất của .

      Lấy sách giáo khoa ra, nhàm chán lật sách.

      "Mình về." Minh Minh nhanh như gió, chạy đến bên cạnh Nguyệt Ly dừng lại.

      "Được rồi, cậu về xem anime của cậu , mình tức giận nữa rồi."

      Lúc này Minh Minh mới yên tâm.

      Buổi chiều ngày hôm sau, Nguyệt Ly muốn về nhà nên bắt xe bus trở về.

      Lúc này vẫn sớm, Liễu Dật vẫn chưa về. về phòng tìm kiếm chút, phát ra mình có bộ quần áo thể thao nào phù hợp để tập luyện. Đợi Liễu Dật về, gọi cậu mua bộ với .

      vào phòng khách, vừa xem tivi vừa đợi cậu về.

      "Dì, tối nay có món gì vậy?"

      Nguyệt Ly đợi có chút nhàm chán nêm hỏi thăm món ăn tối nay chút.

      Dì Trương hầm xương sườn, nghe thấy hỏi lập tức cười : "Xương sườn kho tàu, canh rong biển."

      "Rất tốt."

      Nguyệt Ly tiếp tục xem tivi.

      Bống nhiên cửa chính mở ra, Hạ Thần đưa Cố Phương Phương về đến nhà rồi.

      Nguyệt Ly cũng thấy bất ngờ, ba người lại chạm mặt như vậy. Đối với Hạ Thần, sớm còn tình cảm gì nữa, chỉ còn oán hận tràn đầy, nhưng mà, bây giờ phải là lúc biểu ra. bình tĩnh : "Em họ, người này chính là bạch mã hoàng tử mà em ?"

      Cố Phương Phương đỏ mặt, ngượng ngùng gật đầu: "Đúng vậy."

      "Đến đậy, đến đây, nhanh ngồi xuống, chị rót nước cho hai người." Nguyệt Ly ra vẻ nhiệt tình chiêu đãi bọn họ. Có trời mới biết, giờ chỉ hận thể đuổi bọn họ ra ngoài, nhưng mà, tình thế bắt buộc, tại đành phải chịu đựng.

      "Đây là chị họ của em?" Hạ Thần biết còn cố hỏi.

      Cố Phương Phương tặng cho ta nụ cười ngọt ngào : "Đúng vậy, chị họ đối xử rất tốt với em, vào lúc em hoang mang luôn cho em lời khuyên."

      "Đây là lần đầu tiên em họ đương, làm chị họ như chị tất nhiên là phải cho em những lời khuyên tốt nhất." Nguyệt Ly càng ngày bội phục khả năng diễn kịch của mình, người mà mình hận nhất đứng trước mặt mà vẫn có thể điềm nhiên như có chuyện gì.

      Dừng chút lại bổ sung : "Chị với Hạ Thần quen biết cũng lâu rồi, nhân phẩm của cậu ấy như thế nào chị cũng biết , em họ cùng chỗ với cậu ấy, chị cũng an tâm."

      Nguyệt Ly cố ý bọn họ quen biết lâu, còn gằn giọng từng chữ chính là muốn khiến cho Cố Phương Phương nghi ngờ. đuổi ta , chính là muốn xem ta bị Hạ Thần chán ghét vứt bỏ như thế nào. Chỉ nghĩ chút thôi cũng cảm thấy rất thú vị rồi, càng sâu lúc đó càng đau khổ, thực hy vọng ngày đó đến sớm. Còn Hạ Thần, gia thế của tầm thường, bây giờ còn phải là đối thủ, tạm thời chịu đựng, đợi tới khi thời cơ chín muồi tìm tính sổ.

      Cố Phương Phương nghe thấy vậy biến sắc nhưng khóe miệng vẫn cười như cũ: " ra là thế, trùng hợp."

      Nguyệt Ly gật gật đầu : "Đúng là trùng hợp."

      Vừa chuyện, Nguyệt Ly vừa bê hai cốc nước tới: "Hai người, vừa mới trở về nhất định là rất khát, uống ngụm nước trước ."

      "Cám ơn chị họ."

      Uống ngụm , Cố Phương Phương ngồi vào bên cạnh Nguyệt Ly, giọng hỏi: "Buổi tối chị có thể kể cho em nghe số chuyện của ấy được ?"

      Nguyệt Ly cười gật gật đầu.

      "Hai người thầm cái gì vậy?" Hạ Thần hơi nhăn hàng mi tà khí tuấn hỏi.

      "Hai thầm, tên con trai như cậu muốn nghe cái gì chứ?" Nguyệt Ly hỏi lại.

      Hạ Thần nổi danh là da mặt dầy, bỏ cuộc chỉ vì câu này. "Phương Phương, em với rồi, hai người phải thẳng thắn với nhau." ra Hạ Thần sợ Liễu Nguyệt Ly lung tung sau lưng ta, phá hủy hình tượng của ta trong mắt Phương Phương.

      Đối với cầu của Hạ Thần, gần đây Cố Phương Phương luôn đáp ứng vô điều kiện bởi vì Hạ Thần cũng đối xử với như vậy. "Được, vậy chờ em gọi điện thoại cho , có được ?"

      Hạ Thần gật gật đầu: "Tùy em."

      "Đúng rồi, Hạ Thần, cậu muốn ở lại ăn cơm sao?" Nguyệt Ly nhìn đồ ăn được dọn lên bàn, cười hỏi.

      " cần, mình còn có việc." tạm biết với Cố Phương Phương xong, ta sải bước khỏi.

      Cố Phương Phương mang theo tâm trạng vui vẻ trở về phòng, cơm cũng ăn.

      Nguyệt Ly thể bội phục, tình vĩ đại, chỉ cần tinh thần thỏa mãn cũng có thể cần ăn cơm.

      Nguyệt Ly lại nhìn giờ chút, Liễu Dật vẫn chưa về, trong lòng khỏi lo lắng, chuẩn bị lấy di động ra gọi cho cậu hỏi xem nghe thấy tiếng nam nữ chuyện. Thanh của người con trai kia vô cùng quen thuộc nhưng tiếng người con lại xa lạ, cũng biết là ai. Liễu Dật làm gì vậy, chẳng lẽ cậu cũng đem người về nhà?

      Các bạn muốn biết Liễu Dật đưa ai về sao? Muốn biết Nguyệt Ly xử như thế nào sao? Tất cả có ở chương sau. :)))))
      Last edited by a moderator: 11/11/15

    4. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      hóng hóng, Liễu Dật đưa tiểu tam về

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      minh thay lieu dat rat ngay tho.kieu nay hoai chac chi nu chinh cung bi tieu tam choc cho mot bung tuc wa.nhieu khi ngay tho wa chang hay dau

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :