Nhật kí trưởng thành của Nữ Oa _ Lăng Vũ Thủy Tụ

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      Chương 8: đường gặp cừu nhân

      Ý tưởng tuy tốt đẹp là thế, nhưng đáng tiếc hai người vẫn chưa thể lên đường.

      Phong Tiểu Tiểu nguyên là thiếu cái sinh nhật cần tham gia, còn Dương Nghiễn là xuất phát từ mỗ nguyên nhân biết tên, muốn dùng thân phận đăng kí này nọ, nhìn ra vẻ bị truy nã.

      Thuận miệng chửi thề vài câu, Phong Tiểu Tiểu thấy hai người đàn ông hoặc là vội bố trí cửa hàng, hoặc là vội vàng lên mạng quảng cáo, chỉ có mỗi mình là có việc gì, thế là tính ra ngoài dạo vòng.

      Dương Ngiễn ngẩng đầu thấy muốn , dễ gọi hỏi:" đâu?!"

      "Ra ngoài dạo, cũng có hứng thú?!"

      Dương Ngiễn ngẫm lại, khép máy tính đứng lên:"Tôi với em, trước đây ngày nào cũng mang Alexander tản bộ, tự nhiên nữa thấy quen."

      Phong Tiểu Tiểu khóa cửa, hỏi:"Alexander?"

      "Ừ, tôi nuôi chó, rất có hương vị soái ca, lần sau giới thiệu cho em biết." Dương Ngiễn ha ha cười, rồi có chút hoài niệm, khẽ thở dài.

      Phong Tiểu Tiểu thèm để ý đến , khóa cửa, xoay người, Dương Nghiễn nâng bước, đồng thời cũng rất tự nhiên sờ soạng phen ở gáy Phong Tiểu Tiểu, hoang mang, "ân" tiếng.

      "..."

      Phong Tiểu Tiểu cứng đờ:"Xin hỏi muốn làm cái gì?!"

      "Khụ khụ, thói quen, đừng để ý."

      Phục hồi tinh thần từ trong những ngày tốt đẹp cùng thú cưng, Dương Nghiễn rốt cuộc phản ứng, nhớ lại mình bây giờ phải mang chó ra ngoài dạo, để tránh cho việc tổn thương mà tạo ra các loại kiện linh tinh, liền sang chuyện khác hòng đánh trống lảng:"Hôm nay thời tiết tốt, mau mau, chúng ta ra ngoài phơi nắng chút !"

      Phong Tiểu Tiểu đau răng hồi lâu:" tốt nhất đừng để tôi tóm được."
      ...

      Lần trước trở về từ trường rất vội vàng, Dương Nghiễn cơ hồ chưa xem kĩ tiểu khu nơi mà mình sắp sống đoạn thời gian. Đến khi tản bộ cùng Phong Tiểu Tiểu mới phát , nhân duyên của này ở tiểu khu tốt... phải cái loại vì mọi người là hàng xóm nên mới khách khí chào hỏi, mà là rất quen thuộc.

      đoạn đường từ khu chung cư đến công viên, lớn từ ông lão 80, đến đứa bé 8 tuổi, cứ ngang qua mười người, ít nhất có bảy tám người cười cười cùng Phong Tiểu Tiểu, quan hệ thân thiết hơn chút cứ trực tiếp bắt lấy lôi đến bắt đầu hỏi:"Đây là bạn trai của con sao?"

      "Nha đầu, dì của con hôm nay bao sủi cảo đó."

      "Chị..."

      ...

      Dương Nghiễn kinh ngạc:"Nhìn ra đến em ở chỗ này giao thiệp cũng rộng?!"

      "Chỉ cần là mấy gia đình cũ ở đây, tôi cơ hồ đều ở qua." Phong Tiểu tiểu khinh bỉ cái qua:"Chuyện này hiếm thấy lắm sao, chưa thấy ai ăn cơm thiên hạ mà lớn?!"

      Dương Nghiễn ngẩn người:"Vậy Lý Trường người kia..."

      "...Nhận nuôi phỉa là nuôi nấng. Người trước là ý nghĩa pháp luật, người sau là ý nghĩa thực tế." Phong Tiểu Tiểu sờ cằm, trầm ngâm:"Có điều lại , mười mấy năm rồi cũng có nhà lục tục chuyển , mấy người mới thuê nhà gần đây có vài hộ tốt lắm...Gà kêu chó chạy, nam ca nữ xướng, đại loại kiểu đó, dù sao biết rồi đó, sau này tránh xa dãy nhà số bốn có chuyện gì đâu."

      Dương Nghiễn cười lơ đễnh, xem như ghi nhớ. Mấy chuyện hỗn loạn đâu cũng tránh được, có người muốn thuê phòng, chủ thuê cũng có cách luôn luôn nghiệm chứng được người ta thuê nhà để ở, làm văn phòng, hay là hang ổ bọn trộm cướp. Cho dù là khu nhà bình thường nhất, chẳng ai biết được cuối cùng là tội phạm truy nã hay làm tiền?!

      Phong Tiểu Tiểu với Dương Nghiễn chưa tính ở đây mở rộng tinh thần chính nghĩa, cũng có ý định nhu thế. Tụ tính toán trong lòng, đừng rảnh rỗi trêu chọc phiền phức đến thân là được.

      Cười bỏ qua vấn đề này, ngang dãy nhà số bốn, Phong Tiểu Tiểu thấy bốn thanh niên có mấy quả đầu hết sức chói lòa bước ra từ bên trong, hi hi ha ha mày vỗ tao đánh, lung lay lại gần.

      Dương Nghiễn vốn muốn tránh ra lại bất ngờ ngây người, nhíu mày lầm bầm:"Vì sao lại thấy mấy thằng nhãi này đặc biệt quen mắt nhỉ? gặp ở đâu rồi sao, lại còn có cảm giác muốn đánh bọn chúng trận,... hay là do bộ dạng của chúng quá tiện...?!"

      Phong Tiểu Tiểu bất giác cũng thấy quen mắt, tuy có cảm giác mãnh liệt như Dương nghiễn, nhưng mà đầu óc tự nhận mình hết sức thông minh, vừa chuyển liền quay sang:"Nhị ca, thấy quen mắt...Liệu có phải mấy người này là bọn côn đồ tấu trận tối hôm nọ ?"

      "A!!Chính là mấy tên Vương bát đản đó!" Dương Nghiễn bừng tỉnh, rồi sau đó giận dữ. Mẹ nó, trách sao mình thấy bọn nó nhìn thế nào cũng vừa mắt.

      Phong Tiểu Tiểu cố giữ chặt Thiên đình đệ nhất đả thủ xắn tay áo tính qua đánh nhau:"Coi như xong Nhị ca, mọi người đều ở tiểu khu này, pháp luật lại cho phép giết người diệt khẩu...lần này đánh bọn họ, lần sau bọn họ thượng lại , rồi cứ qua lại như thế, dai còn hơn thuốc cao bôi da chó, nếu tôi đoán lầm, người bây giờ còn có chuyện chưa giải quyết phải ?! Cần gì phải đem chuyện làm lớn đâu này."

      "Tiểu Tiểu này, bạn trai em bị mấy thằng nhóc kia đánh sao?!" Bên cạnh có nhân vật quần chúng qua, vừa thấy bên này có chuyện liền sáp lại gần:"Chị cho nghe, mấy thằng nhãi kia đứa tốt, nghe còn lăn lộn giang hồ, dễ chọc. Chị còn nghe ..."

      " có chuyện gì đâu chị Trương, bọn em chỉ ngang thôi, ngay bây giờ đây."

      Phong Tiểu Tiểu Khó khăn lắm mới trấn an được Nhị Lang Thần, tỉ như hổ lạc đồng bằng, tỉ như rồng bị vây chỗ nước cạn...các loại đạo lí, mất lớn khí lực mới khuyên được người này xem như thấy gì cùng mình quay đầu trở về. ngờ mảnh tâm muốn điệu thấp của Phong Tiểu Tiểu bị mấy tên đầu ngũ sắc biết tốt xấu kia phá hoại.

      "Ô tiểu bạch kiểm này nhìn quen mắt nhỉ."

      Tiểu bạch kiểm mặc mặc, sau đó bắt đầu giãy dụa dưới cánh tay Phong Tiểu Tiểu:"Đừng kéo tôi, kéo nữa tôi đánh em luôn đấy."

      "Đây chẳng phải thằng mấy hôm trước sao?" thanh niên có trí nhớ tệ rốt cuộc nhận ra khuôn mặt kiêu ngạo này của Dương Nghiễn, ha ha khiêu khích:"Trứng mềm giả bộ cứng rắn làm gì, cứ để cho em bện kéo an toàn hơn đấy, tao ...Ai nha ta X !! Mày đánh đấy hả?!"

      Dù sao cũng kéo lại nổi, Phong Tiểu Tiểu liền nhanh chóng lủi qua bên đứng xem cuộc hỗn chiến này. Mấy thanh niên ngũ sắc hiển nhiên phối hợp lâu, rất ăn ý, nhưng Dương nghiễn cũng phải là người trước kia trạng thái tốt mới bị người lợi dụng cho trận, chiêu chiêu đều ra đủ ngoan độc, tay đấm chân đá cương mãnh hữu lực, thấy thế nào cũng phải chỉ vài năm công phu là có thể luyện ra được.

      Chỉ chốc lát sau, mấy tên côn đồ bị đánh ngã, đại khái là hình ảnh mấy hôm trước thoải mái đánh người với hôm nay thoải mái bị người đánh hoàn toàn đối lập, đều trừng mắt to vẻ mặt khó tin.

      "Ta XX thằng này OO! Đây là chuyện gì vậy?" Phong Tiểu Tiểu vui sướng khi ngùo gặp họa bộc bạch giúp lời trong đầu của nhóm côn đồ.

      Dương Nghiễn gì, lời ác độc cũng chưa phun ra:"."

      Mấy tên côn đồ hoàn hồn, tỏ vẻ:"Các người đứng lại đó!!"

      Quần chúng vây xem vỗ tay cái rầm ủng hộ:"Hay lắm! Làm thêm trận nữa!!"

      Dương Nghiễn:"..."
      Bé Muỗi dễ thươngwindlove_9693 thích bài này.

    2. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      Chương 9: đều là phiền toái

      Con người ta ai cũng có những vòng luẩn quẩn giống nhau, tỉ như ở trường học có vòng bạn bè, tỉ như ở công ti có vòng đồng nghiệp, rồi tỉ như vòng những người có cùng sở thích cùng tham gia vài hoạt động...

      Bởi vì vấn đề gặp gỡ cùng tính cách, cho nên mọi thứ mọi điều trong cái vòng luẩn quẩn đó phải chúng ta có thể kiểm soát hết được, theo cách khác, chính là những người chúng ta quen biết đều có mặt khác mà chúng ta nhìn thấy.

      Cái vòng bạn bè của Phong Tiểu Tiểu gần đây lưu truyền vài chuyện khó nghe, chủ yếu nghiên cứu về vấn đề bạn học Phong Tiểu Tiểu vô thanh vô tức kết giao và sống cùng người đàn ông là hay giả, phủ nhận và phản phủ nhận.

      nữ sinh khả ái nghe đồn từng có tiếp xúc ngắn ngủi với nam nhân vật chính, thế là trong thời gian ngắn vô cùng được hoan nghênh, được cái vòng bạn bè vô cùng truy phủng, từ hồng danh biến thành hắc danh, nhất thời nổi bật vô lượng.

      " ràng là cậu ăn vụng, vậy mà tại sao ai cũng đến tìm mình?!" Nữ sinh khả ái quệt miệng bất mãn:"Phong Tiểu Tiểu, cậu xem mình bảo vệ cậu đến thế, sống chết quyết lộ ra tình báo của gian phu, cậu có phải hay nên tỏ vẻ chút?"

      " lộ ra chẳng qua là do cậu cũng nắm được tình báo." Phong Tiểu Tiểu bưng li nước trái cây :"Nếu phải cậu lanh mồm lanh miệng bịa đặt, bây giờ cũng có nhiều chuyện như vậy."

      "Được rồi, mình thừa nhận, nhưng mà ai bảo nhà ngươi trước bất ngờ mang đàn ông đột kích đến trường. Hơn nữa hôm nay lúc bọn này đến đón cậu, khi xuống lầu, người đàn ông kia cư nhiên còn đứng của sổ vẫy tay với nhà ngươi...nên thành khai báo xảy ra chuyện gì." Nữ sinh khả ái nghiến nghiến răng, hung tợn hỏi:", cậu lả lơi ong bướm như vậy nghĩ mình thất vọng cũng phải nghĩ đến tiểu Khương thất vọng chứ!"

      Phong Tiểu Tiểu yên lặng gì hồi lâu, thở dài:"...mình , vì sao cậu luôn muốn đem mình và tiểu Khương thành đôi?" cho nên và nữ sinh này có tiếng chung cũng phải là có lí do.

      Phong Tiểu Tiểu từ ăn cơm thiên hạ, nay ở nơi này, mai ở nơi khác. Tuy rằng cảm thấy bản thân mình có bao nhiêu đáng thương bi thảm nhưng thể đây vẫn là cách tôi luyện nặng nề đối với bé. Thiên chân, ngây thơ với có từ tám trăm năm trước. Mà loại nữ sinh khả ái này giống như những nữ sinh bình thường khác, họ được cha mẹ thương nuông chiều mà lớn lên, trong cuộc sống chỉ có học, dạo, chuyện đương cùng bàn luận ngôi sao linh tinh, phiền não phần lớn chính là thành tích tốt, tiền tiêu vặt đủ, thất tình, mùa hè cẩn thận phơi nắng đen da hoặc thể trọng lại tăng.

      Tựa như nữ sinh khả ái này luôn chỉ nghĩ có người nhất kiến chung tình rồi theo đuổi Phong Tiểu Tiểu lên đại học là chuyện rất lãng mạn, nhưng vừa vặn, Phong Tiểu Tiểu lại nghĩ ngược lại.

      Cái loại chuyện kiên trì theo đuổi này, làm tốt may mắn dược gọi là chân thành, làm tốt bị gọi là liều chết bám đuôi. Loại nữ sinh độc lập chỉ có thể dựa vào chính mình như Phong Tiểu Tiểu, đừng là gần đây biến thành Nữ Oa cùng người thường rớt ra khoảng cách, cho dù trước hai mươi tuổi khi còn sống cuộc sống nhân sinh có kế hoạch qui hoạch tràn đầy chuyên nghiệp kia vị trí cũng có chỗ cho cái tên tiểu Khương xuất .

      Cậu ta mỗi lần bị từ chối tránh về kí túc xá đau thương rơi lệ, trải qua 3 năm cố gắng khóc ròng nổi tiếng toàn trường, được vô số thiếu nữ ngây thở nhiệt tình truy đuổi... Phong Tiểu Tiểu thấy kì đối phương nên đổi họ Mạnh, biệt hiệu là Mạnh Khương...

      "Ủa?!" Nữ sinh khả ái đột nhiên giọng kinh hô:"Phong Tiểu Tiểu, mình nhìn lầm rồi sao, ca sĩ kia chẳng phải gian phu của cậu à?"

      Tiệc sinh nhật Khương Lễ được tổ chức ở quán bar, mọi người vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt trấn an chàng trai thất tình yếu ớt, nữ nhân vật chính bị nữ sinh khả ái kéo qua lời khách sáo đồng thời khuyên nhủ.

      Lúc này dài quán bar, người đàn ông mang kính đen hát hơn nửa buổi xướng lên bài tiếng cổ điển, thanh trầm thấp từ tính, Phong Tiểu Tiểu cảm thấy rất dễ nghe, nhưng lại để ý diện mạo của đối phương.

      Nghe nữ sinh khả ái dùng từ hết sức văn nhã, Phong Tiểu Tiểu mất hứng phê bình:" nữ sinh từ gian phu khó nghe, cậu thể dùng từ khác sao?"

      Nữ sinh khả ái đỏ mặt:"Xin lỗi..."

      "Tỉ như cậu có thể gọi là tình nhân."

      "..."

      Nữ sinh khá ái giận đưa nắm đấm trừng Phong Tiểu Tiểu.

      Đùa giỡn tiểu nữ sinh xong hướng lên dài, quả là thằng nhãi Dương Nghiễn, tuy rằng kính đen che nửa khuôn mặt, tóc vuốt gel bái loạn, nhưng cẩn thận chút vẫn nhận ra được.

      Phát Phong Tiểu Tiểu nhìn mình, ca sĩ đài đem kính đen trượt lên đầu, hướng bên này phi cái nháy mắt, nội tiết tố trong khí tăng theo cấp độ lũy thừa dẫn theo màn thét chói tai, ngay cả con chó ngang cũng chẳng tha.

      "...Lẳng lơ." Phong Tiểu Tiểu giật giật, đối với hình tượng uy mãnh của Nhị Lang Thần hoàn toàn tuyệt vọng.

      Nữ sinh khả ái cũng hét chói tai, kêu xong còn hết sức có đạo đức chuyên nghiệp, nhớ cho bạn học bên cạnh biết tin tình báo, vì thế tiểu Khương được bạn bè vây bên trong bùng lên tuyệt vọng, khóc thút thít hai mắt đẫm lệ uông uông nhìn về phía Phong Tiểu Tiểu nhu nhìn vợ mình trèo tường.

      bài hát xong, Dương Nghiễn xuống đài, đẩy ra tiểu nữ sinh, dựa vào quầy bar bên cạnh Phong Tiểu Tiểu, khóe miệng cong lên, đè thấp thanh lộ ra vài phần kinh ngạc:"Sao em lại ở chỗ này?"

      " phải theo dõi tôi?!" Phong Tiểu Tiểu cũng kinh ngạc.

      Dương Nghiễn giật mình, quay đầu nghiêm túc xem Phong TIểu Tiểu trong chốc lát, tựa hồ nhìn ra đối phương phải dang đùa, lắc đầu thở dài:"Phiền phức đều ở cùng chỗ...Lát nữa các em vẫn nên trước . đám sinh viên chúc mừng sinh nhật chỗ nào, lại đến quán bar vờ thành thục cái gì đâu!"

      "Vờ..."Phong Tiểu Tiểu gì.

      Dương Nghiễn cười nhạo xem li nước trái cây trong tay Phong Tiểu Tiểu, thâm ý chỉ:"Chỉ có tiểu nữ sinh mới uống nước trái cây."

      "...Lý Trường năng lực của tôi bây giờ chưa ổn định cho nên mới có cách nào sử dụng bình thường, tôi chủ yếu sợ uống cái gì cẩn thận lộ ra cái đuôi."Phong Tiểu Tiểu xem thường:"Lỡ như dọạ chết người ai phụ trách?!"

      Dương Nghiễn vừa nghe cũng chẳng biết gì hơn, Nữ Oa này đúng là phiền hơn các loại thần khác, chính mình lộ thông thiện nhãn tốt xấu còn có thể dùng tóc che, người ta trực tiếp chơi luôn người vật hợp thể. Khẩu vị nặng thế này chính mình quả cũng có cách nào tiếp nhận.

      "Rốt cuộc có cái gì phiền phức?" Phong Tiểu Tiểu chủ động hỏi.

      "Thế nào, muốn hỗ trợ?" Dương Nghiễn ra vẻ cười nhạo:" biết em đối với đồng bạn còn có thể tận tâm như thế."

      Phong Tiểu Tiểu giải thích:" hiểu lầm, tôi chủ yếu nghĩ nếu phiền phức quá lớn, tôi có nên nắm chặt thời gian về nhà trực tiếp đem hành lí của ném ra ngoài...sớm biết rằng liên quan đến Lý Trường có gì tốt, biết bây giờ phân giới tuyến với có còn kịp ."

      "..."

      Phiền phức của Dương Nghiễn còn chưa xuất . phiền phức của Phong Tiểu Tiểu rưng rưng nước mắt lấy dũng khí đến:"Tiểu Tiểu, vị này...là bạn trai của cậu sao...?"

    3. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      Chương 10: Trồi lên mặt nước

      Nam chủ bi tình vừa ra tràng, đàn bạn học nhanh chóng dồn lại đây, cường thế vây xem, lấy quan hệ tam giác ba người làm trung tâm vây thành cái vòng, nóng bỏng chờ kết quả hai hổ giao tranh tại trường trực tiếp.

      " chính xác hơn, tôi là người sống chung với ấy." Dương Nghiễn tâm nhãn hư hỏng , nhất thời đưa tới ánh mắt cừu thị cùng vẻ mặt ai oán của bạn học tiểu Khương.

      Phong Tiểu Tiểu đặt cái li xuống, giá trị cừu hận bị Dương Nhị ca lôi , bạn học Nữ Oa tỏ vẻ rất vui mừng. Bị bắt buộc phải chú ý đến thế giới tâm hồn của tiểu nam sinh yếu ớt, rất mất kiên nhẫn.

      Dương Nghiễn rất thích ứng với ánh mắt của quần chúng, gọi li rượu, khinh thường nhìn tiểu nam sinh non nớt, từ cao nhìn xuống, tiên phát chế nhân:"Cậu rất có tiền?!"

      Mọi người sửng sốt, nhất là bạn học tiểu Khương. Nữ sinh khả ái hưng phấn nhấc tay giành trả lời:"Ba mẹ tiểu Khương đều ở nước ngoài buôn bán, nên đúng là rất có tiền."

      Dương Nghiễn gật đầu với tiểu nữ sinh xem như đáp lại, tiếp theo quay đầu hừ lạnh:"Theo đuổi bạn có gì đáng , nhưng mà cá nhân tôi rất khinh thường thằng đàn ông vì theo đuổi mà xâm phạm riêng tư của người khác....bắt đầu từ hôm hai chúng tôi đến trường học, thám tử xuất ở phụ cận nhà chúng tôi 24/24 là cậu thuê phải ?!"

      Chúng bạn học ánh mắt tỏa sáng châu đầu ghé tai lại, bạn học tiểu Khương sắc mặt nhanh chóng tái nhợt. Phong Tiểu Tiểu bị nước miếng của mình làm sặc, ho khan vài tiếng rồi ngừng lại hỏi:"Ngại quá, ngắt lời, cụ thể là xảy ra chuyện gì?!"

      "Chính là chuyện tôi vừa " Dương Nghiễn buông tay tỏ vẻ bất đắc dĩ, với Phong Tiểu Tiểu:"Em cũng biết, tình huống của chúng ta nếu bị người giám thị rất phiền toái..."

      Phiền toái ở chỗ nào cần cũng biết..

      Mặc kệ là thông thiên nhãn của bản thân hay nửa thân rắn của Phong Tiểu Tiểu, khi cẩn thận mà bị phát , có thể đoán được tương lai là rắc rối ngừng.

      "Quả phiền phức."Phong Tiểu Tiểu lau mồ hôi lạnh. Hơn nữa ngoại trừ điểm này, Dương Nghiễn còn có chút mặt khác ra. Sở dĩ phát ra những thám tử này, biết nên bạn học tiểu Khương nhân phẩm quá kém hay là nên may mắn. Tên thám tử kia trước đó cũng nhận vụ làm ăn theo dõi Dương Nghiễn. Mà mấy phiền toái Dương Nghiễn gặp phải có liên quan đến người thuê đằng sau thám tử này. Mỗ thám tử phát , người ở chung với mục tiêu mới vừa lúc lại là mục tiêu cũ mất dấu vài ngày trước, báo báo trở lại cho người thuê là cỡ nào đương nhiên.

      KO thành công tiểu nam sinh, thừa dịp bại tướng nhất thời ra lời, Dương Nghiễn cường thế kéo Phong Tiểu Tiểu ra khỏi vòng vây giữa lúc bạn học xung quanh còn tiêu hóa mãnh liệt kịch tình. Bạn học tiểu Khương ra vẻ chột dạ, miệng mở ra rồi khép lại, rốt cuộc dám ra tiếng, đôi mắt hồng hồng muốn khóc như cầu an ủi cầu thông cảm.

      Dương Nghiễn để ý đến cậu ta, kéo người ra khỏi quán bar, đứng ven đường đón xe:"Bữa tiệc sinh nhật này có ý nghĩa, thừa lúc chưa khuya, chạy nhanh về nhà ." ngẫm lại nhịn được nhắc thêm câu:"Hay là đường về em nên hốt thêm mấy bồn bùn đất ..."

      Trước khi mấy phiền toái của mình chưa giải quyết xong, rất khó mấy đối thủ của có chó cùng rứt dậu, khai đao với tiểu Nữ Oa ở chung hay .

      "Nghe như vậy, phiền toái hình như lớn hơn nhiều so với tôi nghĩ."Phong Tiểu Tiểu hắc tuyến:"Theo ý có phải hay tôi nên đến công viên bên đường, nằm cỏ qua đêm cho chắc ăn?"

      Câu này thực tình là mát, nhưng khi Phong Tiểu Tiểu thấy Dương Nghiễn lộ ra vẻ mặt suy nghĩ sâu xa nghiêm túc tự hỏi vấn đề này, rốt cuộc thêm gì được nữa:"Quên , tôi về trước, tự lo."

      "Ừ...được rồi. Tiện thể sau này em đừng tiếp xúc nhiều vói cậu nam sinh đó quá."

      Phong Tiểu Tiểu tò mò:"Vì cậu ta thuê người theo dõi chúng ta?!"

      Dương Nghiễn sờ cằm:"Cũng hẳn là cái này...có thể tôi cảm giác sai, mùi người cậu ta coi như sạch , nhưng lại mơ hồ thấy được ngút trời huyết sắc..."

      mâu thuẫn, rốt cuộc vốn là thuần khiết trong sáng hay bạo ngược thành tánh?

      Vừa , lại thấy ngút trời huyết sắc chân chính bước đến. Người trẻ tuổi với mái tóc đỏ rực dẫn theo đàn tây trang đen, vừa nhìn là biết ngay lai giả bất thiện, hướng Dương Nghiễn giả tạo cười:"Thoạt nhìn đại ca chơi đùa ở bên ngoài tệ, chỉ có điều ánh mắt hơi kém chút..." xong cố ý lấy ánh mắt khiêu khích miệt thị nhìn Phong Tiểu Tiểu.

      "Em trai ?" xem ra thể được, Phong Tiểu Tiểu bất đắc dĩ quay đầu chọt chọt Dương Nghiễn:"Tôi phát , phàm là nhân vật phản diện mỗi lần ra đều kiểu này, mà ai ở bên các người lúc này đều là vật hi sinh... ta nhìn vừa mắt liền tìm hỏi thăm sức khỏe."

      Dương Nghiễn rất đồng tình vỗ bả vai Phong Tiểu Tiểu:"Ừ, bọn họ quá lễ phép, lần sau nghĩ ra vài lời kịch mới chúng ta phối hợp diễn."

      Nhìn hai người tung hứng, bạn trẻ tố chất tâm lí coi như tệ, trực tiếp bỏ qua nhìn, cười lạnh:"Đại ca chẳng lẽ muốn cùng em về thăm mẹ sao? Bà có vẻ rất nhớ , vài ngày thấy bóng dáng đại ca, cả nhà đều rất lo lắng..."

      "Đó là mẹ nó, phải mẹ tôi, nhưng ba tôi tạm thời cũng xem như ba nó." Dương Nghiễn cũng nhìn, chuyên tâm kiên nhẫn giới thiệu bối cảnh cho Phong Tiểu Tiểu:"Thằng nhãi này là con riêng bà vợ thứ bảy của ba tôi lúc vào cửa mang theo...À, quên , mẹ tôi là vợ cả, lúc sinh tôi khó sinh rồi, ba tôi rất có tiền, hơn nữa đàn ông mà, em hiểu..."

      "Ừ...hiểu..." Phong Tiểu Tiểu cảm khái xong liền cúng bái Dương Nghiễn, đây ràng là phú nhị đại nha. Xong xuôi mới quay lại nhìn bạn trẻ:" như vậy là tranh giành gia sản?"

      " thể như vậy, kì người ta cũng dễ dàng."Dương Nghiễn thổn thức, ra vẻ mấy lạc quan:"...Ban đầu bọn họ cho rằng chỉ số thông minh của tôi đủ, vì thế có vẻ uyển chuyển muốn dùng thân thích sử mĩ nhân kế, sau, đám hỏi thành lại muốn chế tạo gièm pha trong giói kinh doanh, thường xuyên qua lại cũng thấy được, lúc này mới xé rách mặt muốn bá vương ngạnh thượng cung."

      bạn trẻ tóc đỏ bình tĩnh :"Đại ca đúng, chúng tôi vốn là muốn xử lí nhàng, dù sao cũng coi nhu là người nhà, mọi người cùng nhau phát tài tốt sao? Đáng tiếc cho thằng em này mặt mũi, tôi có điểm đau lòng."

      Ông già kia có sắc cũng đến mức sắc mù mắt chứ, con trai thân sinh đau, lại đau đứa con hoang ngoại lai. Bà vợ thứ tám tùy thời lên ngôi, vị đương nhiệm này áp lực cũng lớn. Mà mĩ nữ lợi hại ở tâm ngoan thủ lạt, sáu bà chị phía trước cũng chỉ có thể sờ mũi nuốt hận, vị này trực tiếp cắn răng đập nối dìm thuyền cái ...Nếu Dương Nghiễn chạy nhanh, chừng mộ phần cũng cỏ mọc lên cao.

      Phong Tiểu Tiểu thấy có điểm đúng:"Nhưng như vậy cũng đến mức chạy chứ?!" chuyện này tựa hồ còn có chi nhánh kịch tình.

      Dương Nghiễn kinh ngạc:"bình thường em đọc báo?!"

      "Xem cái gì? Chính trị tài chính, kinh tế hay là bát quái?" Phong Tiểu Tiểu buông tay:"Cá nhân tôi có vẻ thưởng thức tiểu thuyểt, ít nhất mấy cái kia viết có vẻ giống."

      "..."
      Bé Muỗi dễ thươngwindlove_9693 thích bài này.

    4. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      Chương 11: Khương Lễ

      Phong Tiểu Tiểu đọc báo, tự nhiên biết thời gian trước truyền thông ồn ào huyên náo trận, chuyện về mỗ thái tử nhà cự phú vì tranh đàn bà với quan nhị đại mà đem đối phương đánh đến trọng thương rồi bỏ chạy.

      "Hành vi của đại ca ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến hình tượng tập đoàn của chúng ta, đồng thời cũng khiến cho mối quan hệ của ba cùng Hồ tỉnh trưởng trở nên cứng ngắc...đương nhiên, phụ tử có cách nào tạo nên cừu hận, chỉ cần đại ca cho con trai Hồ tỉnh trưởng câu xin lỗi, chắc chắn ba hết sức bảo vệ đại ca." bạn trẻ tóc đỏ tựa hồ rất săn sóc :"Bác Hồ (này là ông tỉnh trưởng kia nhé, phải Bác Hồ nhà mình =D ) cũng trẻ con cãi nhau có gì, chỉ cần nhận sai..."

      "Tao thấy khả năng này lớn." Dương Nghiễn miễn cưỡng dựa vào tường, tà tà xem tóc đỏ:"Lão Hồ hình như mua người chuẩn bị xử lí tao?! Mày cùng lão, ai muốn động thủ trực tiếp đến, cho dù tao mấy hay ho cũng đừng có cái kiểu vũ nhục chỉ số thông minh của người khác như thế."

      Phong Tiểu Tiểu tò mò:"Cừu lớn như vậy sao?! đem con trai người ta đánh cho tàn phế à?"

      "..., cuộc sống hoàn toàn có thể tự gánh vác." Chỉ là từ đây về sau cuộc sống X bao giờ có khả năng nữa...Dương Nghiễn mặc mặc, bất đắc dĩ:"Kì cũng phải do tôi làm, thằng nhãi kia lúc đó dùng thuốc quá liều, cường túm em đường tính phô diễn hành vi nghệ thuật, hay ho là em kia biết học thuật phòng sói kinh điển ở đâu, lại thêm đôi giày cao gót kia lại khá cao..."

      Vì thế chén cụ (bi kịch) xảy ra như vậy.

      Chịu càng lúc càng nhiều thời trang quỉ dị ảnh hưởng, nay, giày cao gót tuyệt đối có thể được xem là trong mười đại vũ khí đô thị đại, giang hồ địa vị xếp gần với cục gạch.

      Lại nghiêm túc, Dương Nghiễn chỉ giúp động thủ với đám lâu la phía sau tiểu tử kia mà thôi. Chẳng qua em chạy trốn mau, Hồ lão đầu bi phẫn lại tìm thấy đối tượng xả hận, đàn côn đồ lại sợ bị vứt xác xuống biển, thế là tìm người giá họa, vì vậy kén dương sai, món nợ này toàn bộ đều tính lên đầu của .

      Con trai mình thể để nhân đạo gièm pha, đương nhiên thể cho người ngoài, vì vậy chỉ có báo chi mà ngay cả ông già Dương Nghiễn cũng biết tính nghiêm trọng của tình hình. Mà bạn trẻ tuổi tóc đỏ này sở dĩ có tin tức, hoàn toàn là vì với Hồ lão đầu hợp tác, song phương đều có lợi... cái là vì đoạt quyền, cái là vì báo thù, dù sao hai người đều dung nổi Dương Nghiễn.

      Phong Tiểu Tiểu hút hơi lạnh, thân thiết cảm khái khâm phục em đô thị ngày nay bưu hãn.

      "Xem ra lần này chúng ta cũng như cũ là có tiếng chung sao?!" bạn tóc đỏ đáng tiếc lác đầu, sau đó lui từng bước với đàn tây trang đen:"Đưa đại ca trở về."

      Đàn tây trang e dè, hết sức kiêu ngạo ở trước quán bar người ra kẻ vào náo nhiệt vung nắm đấm. Dương Nghiễn thở dài, kéo Phong Tiểu Tiểu ra đằng sau che chắn, nhấc chân mảnh lăng đối phó...

      Nhiều người tuy rằng khí thế, nhưng chất lượng có đôi khi tốt hơn số lượng. Dương Nghiễn cùng đàn tây trang mỗi bên ưu thế, tạm thời chẳng phân biệt được cao thấp.

      bạn tóc đỏ mắt nhìn Phong TIểu Tiểu trộm đứng ngáp đằng sau chiến trường hỗn loạn, cười lạnh:"Như thế nào lại có ai đến tiếp đón chị dâu tương lai của tao vậy hả?!"

      Hử?!Nghĩ là quả hồng mềm?!

      Phong Tiểu Tiểu ngẩn người, sau đó niết nắm đấm nhìn tây trang đen nhảy ra khỏi chiến cuộc hướng đến chỗ mình. Dương Nghiễn ra rất có lương tâm muốn đến trợ giúp, đáng tiếc chướng ngại vật bên người nhiều lắm, thời điểm này muốn phân ra dễ dàng, đánh được nhưng đem bám trụ cũng là đơn giản...cái khác , người ta chỉ đứng bất động, vây thành cái vòng là có thể khiến đau đầu nửa ngày.

      Tây trang đen chạy đến bên người Phong Tiểu TIểu đưa cánh tay muốn bắt người, Phong Tiểu TIểu ngón tay vừa giật giật, còn chưa kịp nâng lên lại đột nhiên cảm thấy đằng sau lưng trận lạnh cả người, sau đó cái chân lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai, lướt qua đạp đến mặt tây trang đen.

      Đánh bay năm thước, gặp vật cản, hôn mê...phong Tiểu Tiểu nhìn xem có chút há hốc mồm, uy lực vượt xa chính mình tưởng tượng.

      Quay đầu vùa thấy mặt người hành hung, lại há hốc mồm. Tiểu Khương bi tình thuần khiết vô tội ở phía sau , thu hồi chân vừa đá, kinh hoảng xem xét:"Tiểu Tiểu, cậu sao chứ?"

      Phong Tiểu Tiểu:"..."

      Cơ thể tại có việc gì, nhưng tinh thần chịu kích thích có vẻ lớn...


      Xoa Xoa, tiểu Khương hồng hồng ánh mắt nhìn Phong Tiểu Tiểu cái:"Cậu đừng hiểu lầm, lần này mình phải theo dõi cậu, chẳng qua ra cửa vừa vặn nhìn thấy...còn có việc này, cậu có thể hay cho mình môt đồng tiền?!"

      "...Gọi xe đồng khả năng đủ." Phong Tiểu Tiểu nghĩ ra lời kịch gì phù hợp với tình huống trước mắt, nghẹn nửa ngày mới ra được câu.

      Tiểu Khương cắn môi lắc lắc đầu:" phải để gọi xe, là tiền thuê."

      "???"

      "Ba ba chúng mình thể làm công, bởi vì mỗi mạng người đều có khả năng là tài nguyên, thương phẩm giao dịch lớn trong tương lai, cho nên ngoại trừ tình huống đặc thù, thời điểm khác phải được thuê mới cho phép giết người."

      Tiểu Khương bay nhanh cho Phong TIểu Tiểu cái liếc mắt, mặt lên mảnh đỏ ửng ngượng ngùng:"Mình tính cho cậu giá đặc biệt."

      "..."

      ...

      Hai đại hung nhân liên thủ, em trai tóc đỏ rất nhanh bị đuổi .

      Quăng nhóm người đuổi tới, chúng bạn học giống Phong Tiểu Tiểu lần đầu nhìn đến mặt bưu hãn của Khương Lễ ồ lên trận. Bởi vì đối với Khương Lễ hiếu kì cùng cảm tạ, Phong Tiểu Tiểu cùng Dương Nghiễn khi trốn chạy thuận tay đem tiểu nam sinh hồn nhiên này kéo trở về.

      "Ngồi tự nhiên, cần khách sáo."

      Phong Tiểu Tiểu khóe miệng co rút, nhìn tiểu nam sinh vừa rồi còn ở cửa quán bar đại sát tứ phương bây giờ có lễ mà ngồi ngay ngắn sô pha, nhất thời cũng chưa biết phản ứng như thế nào, quay đầu bắt lấy Dương Nghiễn muốn trở về phòng mình:"Đợi chút, gọi cái điện thoại gọi cho Lý Trường, hỏi ông ta xem Dương Nghiễn có phải"người quen" hay ?"

      Dương Nghiễn ngáp dài vào phòng gọi điện thuận tiện thuyết minh tình huống, Khương Lễ ánh mắt lòe lòe tỏa sáng, đường xem cách hai người cư xử, ngọn lửa hi vọng trong lòng khỏi tro tàn lại cháy, càng cháy càng to:"Tiểu Tiểu, ta phải bạn trai cậu đúng ? Hai người là..."

      "Người ở chung." Phong Tiểu Tiểu đưa li nước qua, nghĩ nghĩ mới hỏi:"Tình huống của cậu là như thế nào?"

      Khương Lễ rất khách sáo lời cảm ơn, tiếp nhận cái li, nhã nhặn nhấp ngụm, nghe được Phong Tiểu Tiểu hỏi mới buông cái li, có chút khó xử châm chước câu chữ:"Nhà mình...là sản nghiệp gia tộc. Cách đấu kia là kĩ xảo chuyên nghiệp, kĩ năng cần thiết..."

      "Được rồi, cậu cũng cần uyển chuyển." Phong Tiểu Tiểu đau đầu nâng tay ngăn tiểu nam sinh tiếp tục quanh co:"Ở của quán bar lúc ấy cậu mạng người là thương phẩm?! Nhà cậu phải làm sát thủ chứ?"

      Khương Lễ khuôn mặt xoát chút trắng bệch, vẻ mặt khiếp sợ thể tin:"Sao cậu biết được?!"

      "..."

      Vừa lúc này, Dương Nghiễn chuyện điện thoại xong ra giải cứu tiểu Nữ Oa chuẩn bị phát điên:"Lý Trường nửa tiếng nữa đến, em muốn ăn khuya ?!"

      "...Cũng được." Phong Tiểu Tiểu cũng hiểu được đêm nay quá mệt mỏi.

      Dương Nghiễn vừa nghe liền vui vẻ:" tốt quá, thuận tiện cho tôi phần."

      "... phải nấu sao?"

      "Tôi vậy bao giờ?" Dương Nghiễn nghi hoặc.

      "..."

      Quả chưa ...
      Bé Muỗi dễ thươngwindlove_9693 thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.