1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật kí theo đuổi vợ của chàng đầu bếp - Yên Bán Căn [Full + Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Atmosphere.711

      Atmosphere.711 Well-Known Member

      Bài viết:
      141
      Được thích:
      926
      Truyện những có tra nam tiện nữ mà còn có cả tiện thím già nữa, có bố mẹ như vậy thà nhi còn hạnh phúc hơn
      Yuurei Bana thích bài này.

    2. Beatrix

      Beatrix New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      2
      Đôi khi đọc những truyện có cha mẹ ra gì như bố mẹ Trình thấy cha mẹ mình quá quá tuyệt luôn ý (dù lâu lâu có mắng vài lần) :034::034::034:
      Yuurei Banalevuong thích bài này.

    3. Yuurei Bana

      Yuurei Bana Well-Known Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      3,001
      Chương 58: Tắt máy.
      Edit: Yuurei Bana.

      Liễu Thời Phân nghẹn bụng tức về đến nhà, Hạ Bạch Tuyết thấy bà trở về, thân mật nghênh đón. “Mẹ trở về.” Vừa vừa thay bà lấy dép từ trong tủ giày ra.

      Từ mẹ này làm Liễu Thời Phân đau buồn, con ruột hận bà, đều gọi bà bằng tên. Người sinh ra từ trong bụng người khác, lại vui vẻ gọi bà là mẹ.

      “Mẹ với con rồi, rốt cuộc con có ghi nhớ trong lòng ? A Tu sắp kết hôn rồi con có biết , cứ như vậy, sớm muộn gì hai chúng ta cũng phải cút ra khỏi cái nhà này!”

      Hạ Bạch Tuyết ngồi xổm xuống đất thay bà đổi giày, nghe vậy trong mắt lộ ra hận ý. Lúc đứng dậy, mặt có chút áy náy. “Mẹ, thực xin lỗi. Dật Tu thích con, con cố gắng…”

      “Cố gắng? !” Liễu Thời Phân tức giận , “Hai đứa làm việc chung ở khách sạn, đây là điều kiện tốt cỡ nào, nhưng mà con hẹn được nó lần chưa? Chính xác là được, chỉ cần quá chén liền kéo lên giường, mẹ tin nó có thể giữ được!”

      Hạ Bạch Tuyết cúi đầu tay siết chặt vạt áo, “Con biết rồi mẹ, con thử lại lần nữa.”

      Liễu Thời Phân tức giận lên lầu, Hạ Bạch Tuyết ở dưới lầu nhìn bóng lưng bà, trong mắt đều là hận ý, bộ dáng nhu thuận vừa rồi sớm còn tồn tại.

      **************************

      Sáng sớm, Giang Hạ bị quấy nhiễu mà tỉnh lại. Nhìn đồng hồ mới hơn năm giờ, trừng mắt với người bên cạnh.

      “Sáng sớm làm sao đấy, em còn chưa ngủ đủ mà.”

      Trình Dật Tu nửa đè người cọ xát. “ ngủ được, sáng sớm nó tỉnh liền an phận. Làm sao bây giờ?”

      Giang Hạ tức giận lật người, quay lưng về phía tiếp tục ngủ. Tối hôm qua bởi vì cố gắng kiên quyết từ chối, cho nên thực được. Nhưng mà sáng sớm liền đáng ghét, biết rằng đời này có người thích nhất là tức giận khi rời giường sao? Nếu ngủ ngon, có thể đạp từ tầng năm xuống tầng đó!

      Nhưng mà Trình Dật Tu giống như bạch tuộc, bám chặt vào lưng . quay lưng về phía , càng làm dễ dàng thực được. Hai cánh tay sớm an phận chui vào bên trong áo ngủ của , ghé vào tai giọng mê hoặc.

      “Hạ Hạ, em thơm.” xong chui vào cổ , mạnh mẽ dùng mũi cọ . Giang Hạ bị cọ nên ngứa ngáy, buồn ngủ cũng chạy mất. Tức mà biết sao, đưa tay ra sau lưng cầm chỗ đó của , hung dữ : “Có tin bây giờ em bẻ gãy nó , lần vất vả là cả đời nhàn nhã đấy!”

      Trình Dật Tu dựa vào gối, trong mắt tràn ngập ý xuân. “ tin.”

      Giang Hạ xoay người đối mặt với , tay cũng dùng sức. Sau đó… Sau đó nghe thấy tiếng rên rỉ vừa đau khổ vừa hưởng thụ.

      Từ trước đến nay giọng của có sức chống cự với , đặc biệt là trong tình huống bị mê hoặc.

      “Hạ Hạ, còn muốn…”



      buổi sáng này, Giang Hạ mới phát , rốt cuộc mình cũng có tiềm lực hóa thân thành sói.

      Bởi vì buổi sáng ầm ĩ phen, bữa sáng Giang Hạ cũng kịp ăn vội vàng đến nhà hàng. Hôm nay Trình Dật Tu cũng phải đến khách sạn làm, cho nên kịp đưa , giúp gọi xe mới yên tâm làm.

      đường di động Giang Hạ vang lên, bất ngờ, là Cố Vân Thành gọi tới. do dự mấy giây, nhận nghe điện thoại.

      Điện thoại vừa mới nhận, Cố Vân Thành liền : “Giang Hạ, hôm nay em có thời gian gặp mặt ? số việc muốn với em.” ta rất nhanh, giống như là có chuyện gì khẩn cấp muốn với .

      Giang Hạ nghĩ ra được ta có chuyện gì muốn với mình, nhưng mà thấy bộ dáng ta vội vàng, : “Hôm nay tôi phải làm, thời gian nghỉ trưa có thể chứ?”

      “Có thể.” Cố Vân Thành , “Buổi trưa gọi điện thoại cho em.”

      Giang Hạ được rồi tắt điện thoại, nghĩ tới gần đây gặp Cố Vân Thành, ta tìm mình có chuyện gì nhỉ?

      Vừa tới nhà hàng, điện thoại lại vang lên. Là ba Giang gọi điện tới. Giang Hạ nhận máy gọi tiếng ba.

      “Hạ Hạ à, Tu Tu trở về chưa?” Ba Giang ở đầu bên kia điện thoại hỏi.

      Giang Hạ quanh co, cuối cùng lúng túng, “ ấy ạ, nửa đêm hôm qua ấy mới trở về rồi ạ.”

      “Trở về là tốt rồi, ba mua hai con gà ở trong thôn, lo trở về làm được. Nếu thằng bé trở về lo, con với Tu Tu tiếng, ngày mai ba mẹ về nhà.”

      Giang Hạ buồn bực, “Ba mẹ trở về sao lại phải với ấy? Con mới là con của hai người.”

      Bên kia ba Giang cười ha ha ngừng, “ cho con có ích lợi gì, con biết làm gà xào cay ?”

      Giang Hạ: …

      Sau khi dặn dò ba Giang đường cẩn thận, Giang Hạ mới tắt điện thoại. Suy nghĩ lát, lại gọi cho Trình Dật Tu. Vốn là bọn họ buổi chiều xem nhà mới sửa, bây giờ hẹn với Cố Vân Thành, chỉ sợ kịp.

      Sau khi Trình Dật Tu biết Cố Vân Thành hẹn , liền : “ cũng muốn .”

      làm gì? Hơn nữa phải là muốn xem nhà sao, hẹn với công ty lắp đặt rồi, như vậy được tốt lắm.”

      Trình Dật Tu rầu rĩ ừ tiếng, “Vậy sau khi em đến gửi địa chỉ cho , xem nhà xong đón em.”

      Giang Hạ cười rộ lên, “Này, cần phải để mắt như vậy, ta chỉ chút chuyện với em mà thôi. Chắc đợi xem nhà xong em quay về nhà hàng rồi.”

      Trình Dật Tu thuận theo, “Mặc kệ, em gửi địa chỉ cho .”

      “Được được được, gửi cho .” Nếu như làm nũng, Giang Hạ chút sức chống cự.

      *********

      Lúc giờ, Cố Vân Thành đúng giờ gọi điện đến, hẹn gặp mặt ở quán cà phê cách nhà hàng xa.

      Bởi vì rất gần, bộ chỉ chừng mười phút, cho nên Giang Hạ che ô đến đó. Hôm nay rất nóng, là giữa trưa cho nên đường có nhiều người. Đến giữa trưa Giang Hạ cũng ra khỏi phòng làm việc, ngồi điều hòa mát rượi, ra mới biết năng lượng mặt trời nướng chín . Lúc qua tiệm bánh ngọt, nhịn được vào mua cây kem ốc quế. Lúc ra tiệm bánh ngọt lại đụng phải người, làm rớt cây kem trong tay . Nhưng mà người kia câu xin lỗi cũng , trực tiếp rời .

      Giang Hạ muốn gọi ta lại, nhưng mà người xa. Chỉ có thể tự nhận là mình xui xẻo, quay vào tiệm mua cây kem khác. Vừa ăn kem vừa đến quán cà phê, Cố Vân Thành ở đó chờ . Nhìn thấy rất lịch đứng dậy.

      Giang Hạ vừa mới ăn xong kem, tay còn dính bẩn, bỏ túi xách trong tay xuống xin lỗi với ta: “Ngại quá, tôi toilet trước.”

      Rửa tay xong trở về, lại phát cách vị trí Cố Vân Thành ngồi xa, là người đàn ông mặc áo T-shirt màu đen. Người đàn ông ăn mặc đó, giống hệt người vừa đụng vào . Nhưng mà vừa rồi nhìn thấy mặt người đụng vào mình, cho nên thể chắc chắn là cùng người.

      Trở lại chỗ ngồi, hỏi Cố Vân Thành: “ tìm tôi có chuyện gì?”

      Cố Vân Thành gọi nhân viên phục vụ trước, thay gọi đồ uống mới ; “Kỳ chuyện này biết có nên cho em biết hay .”

      Giang Hạ: …

      thích nhất loại này, nếu như cảm thấy nên cho biết, đừng . đến đây rồi, ta mới biết có nên , đây phải là mâu thuẫn sao? hỏi rốt cuộc là chuyện gì, lấy di động từ trong túi ra, gửi địa chỉ quán cà phê cho Trình Dật Tu. Sau đó uống ngụm nước, làm như có chuyện gì nhìn Cố Vân Thành, “ nên nghĩ kĩ xem có nên hay , vậy tôi về trước.”

      Cố Vân Thành nghĩ tới có phản ứng như vậy, cảm thấy mình dùng từ được đúng lắm. Nhưng mà chắc chắn là muốn cho . ta ho tiếng, : “ phải, sợ sau khi em nghe xong chuyện đó đau lòng, cho nên mới do dự chuyện này.”

      Giang Hạ biết ta chuyện gì làm mình đau lòng, nhớ tới bây giờ ta là luật sư của Ngô Phàm, lại hỏi: “Có phải chuyện vụ án của Lưu Cương hay ? ta và tôi tính là thân quen, dù ta có bồi thường tiền tôi cũng đau lòng đâu.”

      Cố Vân Thành lắc đầu, “Nhưng mà có liên quan đến người bạn kia của em, nếu nhờ có ta, cũng thể biết được những chuyện trước kia của bạn trai em đâu.”

      Nghe được hai chữ “Trước kia”, trong lòng Giang Hạ xốc lại tinh thần phen. “Chuyện trước kia gì?”

      Cố Vân Thành nhìn , “Em còn nhớ lần trước lúc chúng ta gặp nhau ở bệnh viện , bên cạnh còn có người nữa ấy? ấy là luật sư của Vụ Sở bọn , coi như là tiền bối. Lần trước lúc ấy gặp Trình Dật Tu ở bệnh viện cảm thấy ta nhìn rất quen mắt, sau khi trở về mới nhớ tới, trước kia ấy từng xử lý vụ án trộm cắp. Mà Trình…”

      Giang Hạ ngắt lời ta, “Trình Dật Tu bởi vì trộm cắp cho nên phải ngồi tù nửa năm, muốn với tôi chuyện này sao?”

      Cố Vân Thành sửng sốt, “Em biết chuyện này à?”

      Trong lòng Giang Hạ đột nhiên hơi bực mình, “Tôi biết, hơn nữa còn biết nhiều hơn . Cho nên, tại sao lại muốn chuyện này với tôi?”

      chỉ sợ em bị lừa.” Cố Vân Thành hơi lúng túng, tại sao phải cho biết, ta cũng biết. Chỉ là sáng nay sau khi nghe lão Lưu đến chuyện này, ý niệm đầu tiên trong đầu ta chính là muốn việc này cho Giang Hạ. Còn về nguyên nhân, là sợ bị Trình Dật Tu lừa, tư tâm còn muốn rời khỏi Trình Dật Tu, kỳ ta được.

      Giang Hạ nhấp ngụm nước, “Cảm ơn ý tốt của , nhưng mà tôi thích người khác quản việc riêng của mình. Cho nên tôi muốn nhờ chuyện.”

      “Em muốn nhờ chuyện gì?” Cố Vân Thành hỏi.

      “Mời đập nát chuyện này ở trong bụng, được cho bất luận người nào. Nhất là ba mẹ tôi, biết sức khỏe của mẹ của tôi được tốt, nếu lôi chuyện này ra mà làm bà tức giận, tôi đem món nợ này tính đầu .” Giang Hạ biết mình hơi nặng lời, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, chỉ có thể nặng lời.

      “Hạ Hạ, em hãy suy nghĩ cho kĩ, điều tra rồi, ta chỉ từng ngồi tù, lúc học trung học còn là tên côn đồ. Sao em có thể đem mình giao phó cho loại người như vậy được?”

      Giang Hạ để đồ uống lên bàn, “Thứ nhất, phải là tôi đem mình giao phó cho ấy, tôi chỉ thích ấy, nguyện ý ở cùng chỗ với ấy. Thứ hai đây là chuyện của tôi, nhọc quan tâm. Nếu như hôm nay chỉ tìm tôi chút chuyện này, tôi nghĩ chúng ta cần chuyện nữa. Tạm biệt.” ngốc, nhìn ra được Cố Vân Thành vẫn còn tình cảm với , muốn cho ta chút hy vọng. Hơn nữa bây giờ thể chịu đựng được người khác bậy về Trình Dật Tu, chuyện này giống như là vậy. Cho nên biểu của hơi cương quyết chút, hy vọng Cố Vân Thành có thể hiểu.

      xong đứng dậy rời , Cố Vân Thành vội vàng đuổi theo nhưng lại bị nhân viên phục vụ ngăn cản, bởi vì ta còn chưa trả tiền. Lúc ta trả tiền xong đuổi theo ra, sớm thấy bóng dáng Giang Hạ.

      ******

      Trình Dật Tu yên lòng ở nhà mới kiểm tra, nghĩ đến bây giờ Giang Hạ gặp Cố Vân Thành, lại nhịn được chua xót. Sau khi nhận được tin nhắn của Giang Hạ, nhìn qua trong phòng mấy lần, liền đưa tiền cho công ty sửa chữa, vội vàng đến quán cà phê đó.

      Lúc đến quán cà phê lại nhìn thấy Giang Hạ, đoán chắc là trở về nhà hàng. Kích động lái xe về nhà hàng, lại biết được từ sau buổi trưa Giang Hạ rời khỏi còn chưa trở lại đây.

      Chẳng lẽ bỏ lỡ ở đường? Nghĩ như vậy, lấy điện thoại di động ra gọi điện cho , nhưng mà điện thoại của lại rơi vào tình trạng tắt máy

    4. Yuurei Bana

      Yuurei Bana Well-Known Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      3,001
      Chương 59: Mất tích.
      Edit: Yuurei Bana.

      Giang Hạ biến mất, Trình Dật Tu tìm tất cả những nơi mà có khả năng đến rồi liên lạc với tất cả bạn bè , thậm chí cả Cố Vân Thành cũng liên lạc rồi, nhưng mà chút tin tức. buổi chiều lật tung thành phố T, lúc chuẩn bị báo cảnh sát, di động vang lên.

      Là Hạ Bạch Tuyết gọi tới, Trình Dật Tu muốn nhận điện thoại của ta, ấn tắt. Nhưng đối phương chịu khuất phục, tiếp tục gọi tới. Trình Dật Tu bực bội nhận máy, “Bây giờ tôi có chuyện thèm đếm xỉa đến , đừng có gọi điện đến cho tôi nữa!”

      Đầu bên kia điện thoại giọng của Hạ Bạch Tuyết bình tĩnh nghe ra được tâm tình. “ Dật Tu tìm Giang Hạ sao?”

      Trình Dật Tu nhạy cảm phát ra được có gì đó đúng, hơi híp mắt, “ biết ấy ở đâu.” phải là nghi vấn, mà là câu chắc chắn. Chắc chắn ta biết được gì đó, nếu sao lại gọi điện vào lúc này, mở miệng lại nhắc đến tên Giang Hạ.

      sai, em biết ấy ở đâu.”

      Giọng của Hạ Bạch Tuyết vẫn bình tĩnh như cũ, mặc dù Trình Dật Tu sớm biết ta là người trong ngoài khác nhau, nhưng mà giọng bây giờ của ta, bình tình làm hơi sợ hãi.

      muốn làm gì?”

      “Em chỉ muốn xin giúp em chuyện. Sau đó em dây dưa với nữa, hơn nữa em bảo đảm xuất trước mặt . Mà Giang Hạ, cũng hoàn hảo bị tổn hại gì đến bên cạnh .”

      Trình Dật Tu cố gắng kiềm chế tức giận trong cơ thể, “ ấy ở đâu.”

      cứ đến nhà họ Hạ trước , đợi chuyện của em giải quyết xong, tự nhiên cho biết ấy ở đâu.”

      xong câu này, Hạ Bạch Tuyết cho thời gian từ chối, tắt điện thoại.

      Trình Dật Tu nện xuống cửa xe quyền, để giải lửa giận trong lòng. Nhà họ Hạ, lại là nhà họ Hạ! lái xe, nhanh chóng đến nhà họ Hạ.

      Xe dừng trước biệt thự nhà họ Hạ, còn chưa kịp gõ cửa, cửa chính mở ra. Hạ Bạch Tuyết cười nhìn , “ Dật Tu, tới rồi.” xong thân mật kéo cánh tay .

      Liễu Thời Phân ở trong phòng, lúc thấy Trình Dật Tu mặt hơi kinh ngạc, có lẽ nghĩ tới đến.

      Hạ Bạch Tuyết đứng ở góc độ mà Liễu Thời Phân nhìn thấy, tiếng động hai chữ với Trình Dật Tu: Giang Hạ.

      Trình Dật Tu phun trào lửa giận vì hai chữ này mà miễn cưỡng kiềm chế. Hạ Bạch Tuyết kéo đến phòng khách. “Mẹ, Dật Tu đến rồi ạ.”

      Liễu Thời Phân nghiêm mặt, ừ tiếng. “ bảo thím Lưu mang trà đến đây.”

      cần.” Trình Dật Tu lạnh lùng thốt lên. nhìn về phía Hạ Bạch Tuyết, muốn biết trong hồ lô của ta chứa cái gì.

      mặt Hạ Bạch Tuyết hơi xấu hổ với Liễu Thời Phân: “Mẹ, Dật Tu và con…” Lời chỉ nửa, nhưng đủ để Liễu Thời Phân nghe hiểu.

      Liễu Thời Phân hơi hoài nghi, sao đột nhiên hai đứa lại ở cùng chỗ, nhưng mà Trình Dật Tu đứng trước mặt bà nên bà dám hỏi. Nghĩ tới có khả năng Hạ Bạch Tuyết thực dùng tới cách mà bà bảo, cường gian.

      “Vậy là được rồi, vốn là người nhà, như này phải là thân càng thêm thân sao. Đợi ba con trở về mẹ việc này cho ông ấy, hai đứa tuổi cũng còn nữa, ở cùng chỗ rồi vậy mau chóng làm hôn lễ.”

      Trình Dật Tu cười lạnh tiếng, vì sao Hạ Bạch Tuyết lại phải quanh co như vậy, hóa ra là vì cái này. Nhưng mà Hạ Bạch Tuyết ngu ngốc, nên biết phối hợp quá lâu, cho nên ta làm như vậy là có ý gì?

      “Mẹ, kỳ … kỳ lúc Dật Tu trở về lâu, có lần liên hoan chúng con đều uống nhiều quá, sau đó liền… liền… Ngày hôm qua con thấy thoải mái cho nên bệnh viện, mới biết được con mang thai.”

      Trình Dật Tu vất vả lắm mời kìm chế được cơn tức, bụp cái đứng dậy. Kéo cánh tay Hạ Bạch Tuyết ôm lấy tay ra hận thể bẻ gẫy nó. Nhưng mà Hạ Bạch Tuyết quay đầu cười nhìn , “Giang Hạ…”

      Hạ Bạch Tuyết rất hài lòng nhìn sắc mặt Trình Dật Tu biến đổi trong nháy mắt, mới tiếp tục với Liễu Thời Phân: “Sau khi Giang Hạ biết chuyện này, ầm ĩ với Dật Tu hồi rồi chia tay ạ.”

      Mắt Liễu Thời Phân trong nháy mắt tỏa sáng, “Con thực mang thai à?” Thấy Hạ Bạch Tuyết gật đầu, bà kích động đứng dậy, chắp tay trước ngực, “Bồ Tát phù hộ, ông trời có mắt! Mẹ gọi điện cho ba con!” xong liền lên tầng trở về phòng.

      Liễu Thời Phân vừa , Trình Dật Tu trầm mặt hỏi: “Rốt cuộc muốn làm gì? Giang Hạ ở đâu?”

      Hạ Bạch Tuyết đứng dậy, “Nếu như muốn Giang Hạ bình an quay về bên cạnh , vậy bây giờ hãy ngồi yên ở chỗ này. lát nữa em cái gì, chỉ cần gật đầu là được.” xong cũng rời giống như Liễu Thời Phân.

      Trình Dật Tu nôn nóng ở phòng khách ngồi hơn mười phút, Liễu Thời Phân và Hạ Bạch Tuyết mới trước sau từ tầng xuống.

      Liễu Thời Phân ngồi đối diện , “Tiểu Tuyết , con muốn mở nhà hàng cho riêng mình sao?”

      Trình Dật Tu biết hai người bàn bạc cái gì, cũng muốn biết, bây giờ chỉ muốn biết Giang Hạ ở đâu. lâu như vậy, còn biết Giang Hạ có an toàn hay , trong lòng giống như bị lửa đốt cháy, dày vò lại tự trách. Nhưng mà hết lần này đến lần khác còn cách nào khác, chỉ có thể thể ứng phó.

      nhìn Hạ Bạch Tuyết cảnh cáo, nếu như Giang Hạ có chút xíu đau đớn, hoàn lại cho ta gấp mười gấp trăm lần.

      Vẻ mặt Hạ Bạch Tuyết lại ngọt ngào, “Mẹ, Dật Tu biết trước kia ấy quá hồ đồ, nên ngại với mẹ, cho nên con mới tự chủ trương cho mẹ biết. Mẹ xem, ấy hơi kinh ngạc rồi đấy ạ!”

      Liễu Thời Phân cười khẽ, “Yên tâm, như thế nào mẹ cũng là mẹ ruột của con, để con trở về chính là muốn cho con kế thừa tài sản cái nhà này. Con có ý nghĩ đấy, mẹ nhất định ủng hộ. Ngày mai mẹ gửi khoản tiền vào tài khoản của tiểu Tuyết, các con nên chuẩn bị , tốt nhất là làm xong trước khi cưới. Như vậy ở trước mặt ba con cũng trở thành ngóc đầu lên được. Người phụ nữ kia sinh tiện chủng dù sao cũng còn , đợi đến lúc nó lớn lên ba con cũng già, đến lúc đó cái nhà này ai làm chủ khó có thể . Tóm lại bọn chúng đừng mơ tưởng lấy hạt muối từ trong cái nhà này!”

      Lúc nghe bà nhắc tới tiền, trong lòng Trình Dật Tu hiểu hơn phân nửa. Vòng tới vòng lui, Hạ Bạch Tuyết là vì tiền. nhìn người có con như vậy, đột nhiên thay bà cảm thấy bi ai, bà cãi cả đời, nhưng rốt cuộc là con tự tay nuôi lớn cũng muốn tính kế bà. Cả đời này của bà, rốt cuộc có ý nghĩa gì?

      Hạ Bạch Tuyết đạt được điều mình muốn, lại dụ dỗ Liễu Thời Phân vài câu hữu ích mới viện cớ đưa Trình Dật Tu rời .

      Đến bên cạnh xe, Trình Dật Tu đỏ mắt hỏi : “Giang Hạ ở đâu?”

      Hạ Bạch Tuyết cười rất sáng lạn, “Yên tâm, ta rất tốt. Đợi ngày mai em lấy được tiền cho biết, cho nên đêm nay còn cầu xin Dật Tu nhẫn nại, ngàn vạn lần đừng làm việc gì ngốc nghếch, nếu em cũng thể bảo đảm an toàn của ta đâu.”

      Trình Dật Tu có kiên nhẫn diễn xiếc cùng với ta, đưa tay bóp chặt tay ta. “ có tin bây giờ tôi vạch trần mưu của hay !”

      Hạ Bạch Tuyết cười khanh khách, “Tin, cứ vạch trần . Còn Giang Hạ, chuẩn bị vĩnh biệt với ta nhé.”

      dám!”

      xem em có dám hay , nghĩ rằng mấy năm nay em ở nhà họ Hạ là tiểu công chúa hạnh phúc sao? Em cho biết, nếu như chuyện này bị vạch trần, cùng lắm mọi người cùng nhau chết! Dù sao em cũng chịu đủ rồi, nhiều thêm ngày là sống bằng chết!”

      Vẻ mặt ta trở nên điên cuồng, Trình Dật Tu vẫn cho là mấy năm nay ta thay thế , hưởng thụ sủng ái của vợ chồng nhà họ Hạ. Hóa ra cuộc sống của ta cũng như mọi người vẫn nghĩ.

      Nhất thời giật mình, làm Hạ Bạch Tuyết thoát khỏi kiềm chế của . “ yên tâm, em cũng muốn ngày tốt lành, đến lúc còn đường để , em động vào sợi tóc của Giang Hạ. chỉ cần kiên nhẫn đợi qua đêm nay, em bảo đảm đưa ta hoàn chỉnh trả lại cho .”

      **********

      Sau khi rời khỏi nhà họ Hạ, Trình Dật Tu lái xe đến bệnh viện. thể ngồi đợi, phải làm cái gì đó, nếu chết.

      Vết thương của Lưu Cương có thể là nghiêm trọng, ngoại trừ đùi phải bị gãy xương, những chỗ khác cũng bị thương ngoài da. Cho nên vài ngày nay trôi qua ở bệnh viện rất thoải mái.

      Lúc Trình Dật Tu đến phòng bệnh, mời hộ lý đút cơm cho Lưu Cương ra ngoài. với thái độ được tốt bảo hộ lý ra, với Lưu Cương: “ gãy chân chứ phải gãy tay, còn cần người giúp đút cơm sao?”

      Lưu Cương vốn hài lòng với hành vi đuổi hộ lý, nhưng sau khi phát được sắc mặt được tốt, tự giác nuốt những lời mình muốn , hỏi: “Chú ăn hỏa dược đấy à?”

      Trình Dật Tu thất bại ngồi ghế cạnh giường bệnh, tay xoa huyệt thái dương. “Giang Hạ mất tích rồi.”

      “Cái gì?” Thiếu chút nữa Lưu Cương nhảy dựng từ giường dậy, “Chuyện khi nào, chú báo cảnh sát chưa?”

      Trình Dật Tu lắc đầu, “Em biết ai làm, tìm là muốn giúp em.”

      Tất nhiên là Lưu Cương thể từ chối, sau khi nghe Trình Dật Tu xong cầm lấy di động gọi cho em, hy vọng có thể tra ra được dấu vết để lại.

      Bạn bè của ta rất nhiều, cũng rất phức tạp, trắng đen đều có. Điện thoại gọi , quá nửa tiếng, quả nhiên nhận được tin tức hữu dụng.

      tiểu tử tên là A Tây, bình thường ăn được ba bữa cơm, hôm nay đột nhiên phát đạt, mời mọi người ăn cơm hát ktv, giống như là rất sợ người khác biết cậu ta có tiền ấy.

      Mặc dù có chứng cứ biểu lộ ràng Giang Hạ mất tích có liên quan đến A Tây, nhưng mà có thể nhìn ra được khác thường. Hơn nữa bây giờ Trình Dật Tu đến trình độ tâm thần, phàm là chút khả năng cũng bỏ qua. Sau khi biết bây giờ A Tây ở đâu, lập tức rời bệnh viện.

      Phóng nhanh đường, sau khi vượt qua vài cái đèn đỏ, đến tầng dưới ktv tại trung tâm thành phố. Trình Dật Tu dựa vào cửa xe gọi cho A Tây nhưng vẫn có người nghe máy.

      kiên nhẫn tắt di động, tiến vào ktv. biết số phòng, từng phòng tìm. biết bộ dáng A Tây, vào cửa liền hỏi có A Tây hay .

      Tìm bảy tám phòng, có người khá lịch , cho biết có người nào là A Tây, có người mắng bị thần kinh, còn có phòng mọi người uống nhiều quá đùa giỡn điên khùng, ném chai bia về phía .

      Cuối cùng cũng tìm được, ở phòng huyên náo hỗn loạn nghe được có người gọi A Tây. về phía người đàn ông gầy yếu mặc áo T-shirt màu đen, gì cả, chỉ cho ta quyền.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Dam bat coc vo . Danh cho may chet. Thanks nang
      Yuurei Bana thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :