1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 25: LÀM BẠN VỚI ÔNG CHỦ
      Edit: KateChou
      Triệu Hoa biểu cảm đường làm quan rộng mở, trong tiếng nhạc quen thuộc, chân thành thâm tình nhìn vị hôn thê của mình, tuyên thệ, “ em, đồng ý mãi mãi chăm sóc em, bất li bất khí.”
      Lúc lời này, Mã Liệt vỗ vỗ sau lưng Xán Xán , “Chúng ta thôi, dẫn em đến chỗ này.”
      Cố Xán Xán có chút ngượng ngùng, đẩy Tiểu Mã ra, ngẩng đầu, ánh mắt hồng hồng, mặt lại nở nụ cười.
      chờ em lát.”
      hôm nay rất đẹp, so với dâu trong tiệc đính hôn còn hoàn hảo hơn nhiều, huống hồ bên cạnh có Mã Liệt vóc dáng cao lớn mở đường, dọc theo đường , khách khứa bên cạnh đều nhường đường.
      Trái lại, cũng như đôi tân nhân, Mã Liệt có chút khẩn trương, vừa mới mua túi mới cho , là cái túi có hình đuôi cá , chỉ sợ Xán Xán đem đồ linh tinh cất vào đó, nên cố ý chọn cái nhất, là hợp với lễ phục.
      Nhưng lúc ở xe, thấy đem búa bỏ vào túi đuôi cá mới, còn có chút bình tĩnh, tuy ghét họ Triệu, nhưng dùng búa dù sao cũng tốt, đối phương phải chuột bạch để thử, thể nện cho cái, huống hồ phải xuống tay trước đám đông như vậy, bây giờ còn có camera, tìm chỗ vắng người tốt hơn...
      Mã Liệt ràng suy nghĩ nhiều, cái búa kia của Cố Xán Xán là búa an toàn, dùng lúc có nhu cầu, huống hồ nếu muốn đánh người, có cần cái búa kia ? Cần ?
      Triệu Hoa ngẩng đầu nhìn Xán Xán, lập tức ngây ngẩn cả người.
      chưa từng nhìn thấy Xán Xán ăn diện trang điểm, ngờ lại xinh đẹp như vậy, rực rỡ lóa mắt như vậy, trong chốc lát, trong lòng có chút phức tạp nên lời.
      mời Cố Xán Xán đến dự tiệc đính hôn của mình, ở trước mặt bạn cũ bày ra hạnh phúc của mình, hẳn là chuyện rất vui sướng, tuy nội tâm có chút áy náy, nhưng vẫn hả hê nhiều hơn.
      Hoàng Tiểu Phỉ cũng vẻ mặt kinh ngạc, quan điểm kinh ngạc của như , nhìn thấy bộ lễ phục kia người Cố Xán Xán, suýt nữa muốn hét ầm lên, “ sao mua được bộ lễ phục đắt tiền như vậy, có khả năng, có khả năng, đây là hàng nhái ...”
      Do Hoàng Tiểu Phỉ vì tiệc đính hôn, cũng khá hao phí đầu óc, ngày thường rất thích chưng diện, hôm nay là ngày đại của mình, nhất định phải nổi bật, để ý đến phong tục, chọn bộ váy màu đen, để cho bộ tây trang màu trắng của Triệu Hoa tôn mình lên, váy này của nuốt trọn hơn hai vạn, vẫn là bởi vì quần áo lúc trước bị con gà mà ba Cố Xán Xán mang đến làm dơ, làm nũng với Triệu Hoa mới có.
      Nhưng mà váy người Cố Xán Xán, Hoàng Tiểu Phỉ nhớ rất ràng, lúc lần trước , nhìn thấy cái này đẹp, vốn muốn mặc thử, người bán hàng kia lại , đây là đặc biệt làm theo cầu của khách hàng, giá phải hơn mười vạn.
      Cố Xán Xán chưa từng đến Kim Đỉnh, biết được quần áo người mình quý đến mức này, bởi vì lúc đó bị Tiểu Mã thuyết phục, quét thẻ lúc tính tiền, nghĩ thể diện đàn ông, liền đồng ý.
      Nếu biết cái váy bằng tài khoản của , đoán chừng mặc lên được dễ chịu như vậy, lúc này nhìn thấy Hoàng Tiểu Phỉ lộ ra biểu tình ủy khuất nhìn mình, Cố Xán Xán hơi lạnh lùng buồn nôn, thời điểm và Hoàng Tiểu Phỉ cãi nhau, dũng mãnh ghê gớm, nhưng Hoàng Tiểu Phỉ mỗi lần trước mặt đàn ông liền như chú chim , dịu dàng chảy nước, cũng biết là có bệnh gì, mỗi ngày cải trang như vậy mệt chết được.
      Bất quá hôm nay chính là mi tự mình mời ta tới, xin lỗi khán giả, Cố Xán Xán cười , “Tiểu Phỉ, tôi nhất định phải đến tham gia tiệc đính hôn, có lời chúc của tôi, tình của hai người trọn vẹn. Làm lãnh đạo của , tôi chỉ câu, tự thu xếp ổn thỏa.”
      Mẹ Triệu Hoa nhìn Cố Xán Xán, ánh mắt cũng sáng ngời, thể khen ngợi, nhưng nội tâm vẫn có thành kiến làm cho lời khen của bà lại trở thành cách ăn mặc của con bé quê mùa này miễn cưỡng chút có thể ra ngoài gặp người rồi.
      Thời điểm nghe Cố Xán Xán làm người lãnh đạo, trong lòng lộp độp, sao lại thế này? Bà cảm thấy Cố Xán Xán xứng lấy con trai mình, Tiểu Phỉ lại là cấp dưới của Xán Xán?
      Bất quá khách khứa lui tới nhiều, đa phần đều là đơn vị bọn họ, bà trực tiếp nổi giận được, chỉ có thể ngồi xuống, nghĩ lúc về hỏi lại con mình, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
      Trong mắt Triệu Hoa giờ phút này chỉ có Cố Xán Xán, biến hóa quá, ngờ được Xán Xán ra lại xinh đẹp như vậy, đẹp như tình nhân trong mộng của mình, đẹp thế, sao có thể xứn với người môi giới nhoi, quả thực chính là hoa tươi cắm bãi phân trâu. Hơn nữa mặc trang phục như vậy đến dự tiệc đính hôn của mình, nhất định rất thương tâm đau khổ, nhất định là còn mình, mình sao có thể tàn nhẫn như vậy?
      Cũng bất chấp người xung quanh, vội vàng lên tiếng, “Xán Xán, em có thể đến, rất vui, nhưng tình thể miễn cưỡng, cho Tiểu Phỉ thể cho em nữa, nhưng em cũng thể cam chịu, tùy tiện tìm người đàn ông, ở đây có nhiều đồng nghiệp công ty , họ đều là những tinh xuất sắc, chỉ cần em thích, giới thiệu cho em.”
      Nghe Triệu Hoa như vậy, đồng nghiệp của ít người động tâm, bạn trước này so với bạn tại xinh đẹp hơn, huống hồ là thời khắc này, chừng thành công lập tức.
      Triệu Hoa chia tay với Cố Xán Xán lại thông đồng với Hoàng Tiểu Phỉ, tuy chán ghét Hoàng Tiểu Phỉ, nhưng càng chán ghét Triệu Hoa hơn, người đàn ông này có mới nới cũ, ra vẻ đạo mạo, ăn trong bát nhìn trong nồi, lòng tham đáy.
      “Tôi quen với ai, cần quản, cũng có tư cách quản, tôi chỉ là vì đáng cho cấp dưới của tôi, câu tuyên ngôn tình kia của qua với bao nhiêu người, bạn trước? Bạn trước trước nữa? cho tới bây giờ đều chưa tuân thủ qua, lời như cái rắm, , so với cái rắm cũng bằng, thả rắm còn có mùi thối, có chút sức ảnh hưởng, mà trong lời của , chó má cũng bằng.” Giọng Cố Xán Xán thanh thúy, cả đại sảnh đều nghe được từng câu từng chữ.
      Triệu Hoa ngờ Xán Xán lại mình như vậy, sắc mặt đỏ lên, bất quá có người so với càng nhịn được.
      Mẹ Triệu Hoa nhảy ra, ngón tay chỉ vào đầu Cố Xán Xán liền mắng, “Con tôi cần , tới làm gì, nơi này chào đón .”
      Cố Xán Xán trước kia rất sợ mẹ Triệu Hoa, bởi vì mẹ Triệu Hoa luôn bày ra bộ dáng kiêu ngạo, cao cao tại thượng, nhưng bây giờ, đưa tay vào trong túi xách.
      muốn làm gì!” Hiển nhiên mẹ Triệu Hoa cũng biết Cố Xán Xán ra ngoài trong túi mang theo mấy món đồ kì quái do con bà kể, bà còn cười nhạo trận, “Nông dân chính là nông dân, đầu đất, ra cửa còn mang cây búa.”
      ‘Đừng khẩn trương, dì, con chỉ đem quà dì từng cho con trả lại cho dì.” Cố Xán Xán lấy từ bên trong túi ra hơn mười sợi lắc tay thủy tinh, toàn bộ ném cho mẹ Triệu Hoa.
      “Dì, lần đầu tiên đến nhà, dì tặng quà cho con, là dây lắc tay thủy tinh vô cùng trân quý, còn quần áo của con xứng, tốt nhất mua bộ có giá chút, con đặc biệt quý trọng, mỗi ngày đeo, đến lần cẩn thận lắc tay bị đứt, mang đến cửa hàng lắc tay giúp đỡ, kết quả người ta loại dây này mười đồng ba dây, còn nếu bán sỉ mười đồng năm dây, cho nên con liền mua mấy dây cho dì, nhớ lúc trước dì cũng tặng cho Tiểu Phỉ dây , cái này dì để dành lại, với tính cách thằng con của dì, dì về sau bảo đảm còn phải dùng tới, con trực tiếp mua giúp dì luôn rồi.”
      Cố Xán Xán xong cũng thèm để ý vẻ mặt mẹ Triệu Hoa, kéo tay Tiểu Mã nghênh ngang ra ngoài.
      Mã Liệt vô cùng kích động, đây là người vợ muốn, ngay thẳng hoạt bát, đối diện với mặc kệ là não tàn hay người đàn bà chanh chua đều tuyệt đối để mình chịu ủy khuất.
      Mẹ Triệu Hoa nửa ngày mới phản ứng lại được, tức quá mà, lại ở trước mặt mọi người vạch trần khuyết điểm của bà, bình thường bà rất xem trọng sĩ diện, tặng quà cho con dâu mới lại là sợi lắc tay ba đồng sợi, chuyện này bị người khác biết mất mặt.
      đứng lại đó cho tôi!” Bà từ đến giờ chưa từng bị mất mặt như vậy, nghi lễ cũng giữ, đuổi theo.
      Nhìn thấy mẹ mình đuổi theo ra ngoài, Triệu Hoa cũng thể thất thần, đương nhiên cũng đuổi theo.
      đám khách mời cũng chạy theo ra ngoài xem náo nhiệt thấy Xán Xán mặc lễ phục màu trắng, ngồi chiếc xe châu Âu màu đỏ thẫm, ánh sáng mặt trời chiếu thân xe, hào quang kim khí đặc biệt óng ánh, mỹ nữ quả nhiên là xứng với xe thể thao, Cố Xán Xán mặc kệ bọn họ, chân giẫm ga, lái xe vô cùng nhanh, lập tức chỉ còn là chấm màu đỏ.
      Càng làm Triệu Hoa mẹ tức giận hơn, đứa nông dân này, xe lái phải là xe vận tải sao? Lúc trước vào buổi sáng Cố Xán Xán lái xe vận tải đến tặng cá sống cho bà, mẹ Triệu Hoa cảm thấy cá kia ăn rất ngon, vừa ăn vừa ghét bỏ Cố Xán Xán thô lỗ. Nhưng bây giờ ấy từ khi nào lại có xe thể thao? Nhìn qua so với xe con mình mới mua còn hoàn hảo hơn?
      Mà Triệu Hoa giờ phút này quả thực là vẻ mặt kinh diễm, thể tưởng tượng được Xán Xán điều khiển xe tốt như vậy, dáng vẻ lái xe của Xán Xán đẹp đến thế.
      Mà Hoàng Tiểu Phỉ sắc mặt phức tạp vô cùng, vốn căm ghét Cố Xán Xán phá đám, vừa căm giận mẹ Triệu Hoa, ngoài miệng khen mình tốt, ngờ đối xử với mình và Cố Xán Xán như nhau. ở trước mặt người nhà Triệu Hoa vẫn đều dịu dàng trang nhã, là nén giận nên lời.
      Mặt khác, trong lòng đám người khách mời đều có hình ảnh, đẹp như mỹ nhân ngư, tùy tiện đến lái chiếc xe thể thao màu đỏ rời , quả thực như phim, rất đẹp.
      ...
      “Vui ?” Mã Liệt chưa từng tham gia buổi tiệc đính hôn tàn khốc như vậy, cũng chưa từng làm loạn người khác như vậy, cảm thấy rất kích động.
      “Còn chứ.” Gió vù vù đem lời thổi tan.
      “Em còn nhớ căn nhà ở vịnh cá heo lần trước dẫn em đến xem ? Có muốn đến đó ?” Mã Liệt lớn tiếng hỏi.
      “Được, thời điểm em thăng chức nghĩ tới, nếu em có thể để dành đủ tiền, mua căn nhà đó, để cho ba mẹ em cùng vào xem, biết đó, tuy rằng ven biển Hạ Châu, nhưng nhà của em ở nông thôn, chỉ có hồ cá, cách biển rất xa, ba mẹ em nếu nhìn thấy nhất định thích.”
      “Vậy chúng ta đến đó , bất quá em có thể lái chậm chút hay ...”
      “Đừng sợ, Tiểu Mã, em lái xe tốt lắm, cậu em ba mươi năm lái xe vận tải chưa thấy qua người lái xe tốt hơn em, cứ ngồi yên .”
      Mã Liệt thực ngồi rất yên, nhưng sắc mặt vẫn kìm chế được tái nhợt, lúc xuống xe liền ôm lấy Xán Xán, lúc này phải làm điều xấu xa... mà bị dọa nha.
      Lần thứ hai vào căn nhà này, lại phát vật dụng trong nhà sắp xếp ngay ngắn, chỗ lần trước họ ngồi xem mặt trời lặn xuất sôpha rất lớn, bên cạnh sôpha còn có giá sách , bên trong giá sách lại chất đầy truyện tranh mèo máy.
      “Này, đây là sao? Chủ cho thuê nhà này phải muốn bán sao?”
      “Xán Xán, thực ra, thực ra trong lúc đó chúng ta có chút hiểu lầm, em có nhớ lần gặp đầu tiên em xem nhà ? đứn ở cửa Trung Quảng, em gọi là Tiểu Mã.” Mã Liệt mở miệng có chút khó khăn, bởi vì khi thích người rất để ý đến ấy, càng để ý lại càng biết nên thế nào.
      “Nhớ chứ, ngày đó em cẩn thận ngủ muộn, đứng ở cửa, sắc mặt khó coi, mặt dài ra, người cũng như tên, giống như con ngựa.”
      “Mặt giống ngựa? thể nào?” Mã Liệt mặt vuông chính trực, đương nhiên giống ngựa, nhưng bởi vì họ Mã, trước đây ít lần bị mấy đứa đầu gấu cười nhạo, lúc này là theo bản năng phản bác.
      “Ai, đây phải trọng điểm, em thấy sao cũng được, quan trọng là phải người môi giới, ngày đó phải xem nhà, mà xem mắt, hẹn , sau đó đối phương đến muộn, tiếp theo em lại đến... Tiếp đó em hiểu chưa?”
      Cố Xán Xán lắc đầu, .
      phải người môi giới? Vậy sao lại dẫn em xem nhà ở, còn căn nhà bây giờ chúng ta ở trong này, phải vốn là nhà chứ?” Cố Xán Xán vòng vòng hiểu.
      Mã Liệt cũng biết như thế nào, đành phải đem giấy tờ người có thể chứng minh bản thân lấy ra hết.
      Danh thiếp, tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Nguyên, Mã Liệt.
      Kí hiệu ràng, giống như làm giả, lần trước Xán Xán giao tiếp cùng với Đổng thư kí kia của tập đoàn Thịnh Nguyên, ta cho mình danh thiếp, cũng là như vậy, chỉ là cái này nhìn tinh xảo hơn.
      ngắt em cái được ?” Cố Xán Xán vẻ mặt ngây thơ, ai có thể ngờ người môi giới cảm giác rất thành trước mặt này lại là ông chủ lớn.
      Mã Liệt chút do dự đưa tay qua.
      đau, đây là nằm mơ thôi!” Cố Xán Xán cắn cái mạnh.
      “Ôi, đương nhiên đau, bởi vì em cắn chính là tay của đó, bà à.” Mã Liệt chỉ cảm thấy tay mình vừa đau vừa tê, bởi vì cái miệng nhắn ôn nhuận kia cắn tay mình, cảm giác đó rất quái lạ.
      “Vậy, Tiểu Mã, là lão đại của tập đoàn Thịnh Nguyên? Tân Thành Hoa Viên, Kim Đỉnh bách hóa kia đều thuộc sở hữu của Thịnh Nguyên đó sao?” Cố Xán Xán vẫn cảm thấy có chút cẩu huyết.
      “Đúng chính xác.”
      gạt em, phải người môi giới, còn có xe, có nhà, có công ty?” Cố Xán Xán vẻ mặt nghiêm túc rút tay lại.
      Mã Liệt vô cùng khẩn trương, nhìn thấy Xán Xán đưa tay chỉ về phía cửa, vẻ mặt thành khẩn , “Xán Xán, phải cố ý gạt em, mỗi lần đều kịp giải thích, em cũng tin, hôm nay vất vả lắm mới thổ lộ với em được, em đừng giận, em bảo ra ngoài trước cũng đúng, ra trước để em bình tĩnh, bình tĩnh.”
      “Ai bảo ra ngoài, thổ hào, chúng ta có thể làm bạn ?” Cố Xán Xán đưa tay mở ra năm ngón vẻ mặt nịnh nọt hỏi.
      Bạch Phụng, xiu lão gialinhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 26: TỪNG KẾT HÔN
      Edit: KateChou
      Mã Liệt hơi sửng sốt, bộ dạng nghiêm túc lắc đầu, “Xin lỗi, chúng ta thể làm bạn bè.”
      “Tại sao?” Cố Xán Xán giống như con sư tử xù lông, ngươi nếu đáp ứng, ta nện chết ngươi, làm cho lão nương vui vẻ được a.
      “Em gả cho , làm vợ của .” Mã Liệt vẻ mặt tươi cười, đưa tay cầm lấy móng vuốt của Cố Xán Xán, kéo vào trong lòng, ôm chặt lấy.
      Vừa mới ở tiệc đính hôn của Triệu Hoa, Tiểu Mã ôm lấy , bởi vì thời điểm đó, nghe bài hát kia, làm cho Cố Xán Xán hiếm khi yếu đuối, nhưng bây giờ Cố Xán Xán liền cảm thấy hơi ngượng ngùng được tự nhiên.
      “Kết hôn ư? Có phải quá nhanh hay ?” Cố Xán Xán sức lực tuy lớn, bị Tiểu Mã ôm như vậy, giãy dụa chút tách ra được, chủ yếu là kì thực dùng sức... Nếu lúc này dùng sức mạnh chắc suốt kiếp này xuất giá được (#▽#).
      rất kích động, quá hưng phấn, vốn cảm thấy con người Tiểu Mã tệ, bây giờ nghe thấy điều kiện rất tốt, càng vui hơn, nhưng nghĩ ra còn luẩn quẩn vấn đề gì đó.
      đúng, đơn hàng lớn kia của em cũng là do cấp sao?” Cố Xán Xán nhớ đến cái gì, đẩy Tiểu Mã ra, biểu cảm nghiêm túc hỏi.
      Mã Liệt gật gật đầu, “Em đừng ngại, tuy lúc bắt đầu là có ý giúp em, nhưng là người gánh vác công ty, chuyện có lợi làm, tuy rằng bỏ số tiền ra, nhưng ở phương diện khác kiếm lại được, thứ nhất là xem như bỏ vốn quảng cáo cho tập đoàn, thứ hai xem như phúc lợi của nhân viên tập đoàn, thứ ba quả thực nâng cao tốc độ tiêu thụ nhà của tập đoàn, nội bộ công ty liền bán được ít nhà, tập đoàn lên kế hoạch mở rộng Tân Thành Hoa Viên kì bốn.”
      phải chứ, nếu sớm chút đó là , em có thể cho nhiều chiết khấu hơn, đây là tiền nha, tuy rằng em nhận được nhiều phần trăm, nhưng có thể mời em ăn bữa cơm gì đó a.”
      Mã Liệt nở nụ cười, thích thẳng thắn bộc trực như vậy, giống như lần đầu gặp mặt, hai mươi tám tuổi, có hơn mười vạn gửi ngân hàng, tuy rằng kém dương sai, chỉ cảm thấy ở bên cạnh rất an tâm, tốn công suy nghĩ.
      sao, hội viên bên em phải năm sao, sau này nếu bàn hợp đồng lại lần nữa cho chiết khấu .”
      Nghe Tiểu Mã vậy, Cố Xán Xán hơi ngượng ngùng, làm hội viên năm, vẫn là tìm kiếm bạn khác giới, hợp đồng này phỏng chừng cũng dùng tới...
      nhớ lần trước lúc chúng ta tới nơi này, ba em phải định sẵn cho em ngày mười tám tháng sáu sao, đúng lúc chúng ta vẫn còn kịp, cho nên chúng ta quá vội, bây giờ bắt đầu chuẩn bị là vừa.”
      Nghe thấy có vẻ cũng đúng, lúc trước tuy rằng ngàn dặn vạn dò ba cần tuyên bố con đính hôn ngày mười tám tháng sáu, nhưng dựa theo tính tình thích khoe khoang của ba tuyệt đối có khả năng, sĩ diện của ông cũng cao ngang bằng với tài nấu ăn.
      Bất quá trải qua chuyện mua nhà cho Triệu Hoa, Cố Xán Xán vẫn thấy có cảm giác an toàn, mặc cho ai vừa chuẩn bị mua nhà kết hôn liền bị chia tay rất vui sướng gì.
      Cảm giác con người Tiểu Mã rất tốt, nhưng Cố Xán Xán nhận thấy mình tâm cơ đủ, lúc trước bạn thân Lâm Viện hỏi có biết trước kia làm gì, vân vân? có bạn chưa? Có từng kết hôn? Trong nhà ra sao? Lúc ấy để ý, bây giờ nghĩ lại có vẻ mình hoàn toàn biết.
      Giờ phút này đứng trước mặt Tiểu Mã, hai người từng ôm nhau, lại nắm tay nhau, đứng gần như vậy, rất có cảm giác áp lực.
      Cố Xán Xán lách người tới sôpha ngồi xuống, bất quá mặc váy ngồi có chút thoải mái, dứt khoát liền trực tiếp ngồi xếp bằng sôpha, để cho làn váy đặt đùi, như đóa hoa nở rộ.
      Mã Liệt buồn cười nhìn , từ lúc quen đến nay, rất hiếm khi nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng như vậy, điều này làm cho tâm tình rất tốt, ít nhất có thể chứng minh đối với mình cũng có cảm giác nha.
      Sợ xấu hổ quá, Mã Liệt ngồi lên sôpha, nhưng ai thân cận quá, đem đống lớn truyện mèo máy ôm xuống dưới, đặt bàn trà trước mặt sôpha.
      (em) có chuyện muốn ...” Hai người đều giả vờ lật truyện mèo máy, vừa đồng thời lên tiếng.
      Mèo máy (┬_┬) phun nước, các người chuyên tâm chuyện đương được a, còn lấy ta để che giấu.
      “Em trước .” Mã Liệt cười .
      “Tiểu Mã, kì thực em có cảm giác rất tốt với , nếu muốn kết hôn với em, em dự tính trước khi kết hôn mua nhà cho mình, nhà đó thuộc về em, sau này em có quyền tự quản lý căn nhà đó.” Cố Xán Xán xem như khôn hơn chút, nhăn nhó nửa ngày, cảm thấy có chút cần thiết phải , tuy nhà Tiểu Mã có tiền, nhưng cái đó và quan hệ gì, nhân vô thiên nhật hảo, hoa vô bách nhật hồng (con người phải ngàn ngày đều tốt, hoa nở phải tàn), cho nên muốn chiếm tiện nghi Tiểu Mã, nhưng cũng hy vọng tương lai mình chịu thiệt.
      Mã Liệt ngờ này lại chấp nhất chuyện nhà ở như vậy, biết nên khờ hay thông minh, danh nghĩa nhà họ còn có hơn mười căn nhà lớn, khẳng định đều tốt hơn so với nhà mua.
      “Em gì cũng được, đều theo ý em, cuối tuần có thời gian tiếp tục cùng em xem nhà ở, chờ em mua nhà xong, chúng ta gặp ba mẹ em, sau đó chuẩn bị kết hôn.”
      “Ừ, vậy vừa rồi định gì?”
      , có gì.” Mã Liệt xoay người lấy cuốn truyện mèo máy che giấu, kì thực muốn mình từng ly hôn, nhưng lời đến bên miệng cũng mở được, có lẽ nên thử trước rồi sau, chỉ bởi vì Cố Xán Xán bộc trực ngay thẳng, sợ mình ra, Xán Xán mực liền cự tuyệt, vất vả lắm mới thành lập được cảm giác thân thiết hơn chút, Mã Liệt muốn do như vậy mà mất .
      là tổng giám đốc Thịnh Nguyên? tưởng tượng nổi.” Hai người trong tay đều cầm quyển truyện tranh, nhưng thường liếc mắt nhìn sang đối phương cái, căn bản là yên lòng, Cố Xán Xán nhìn bộ dáng tại của Tiểu Mã, hoàn toàn giống như chàng trai chưa từng đương, so với tên Triệu Hoa kia còn thành hơn rất nhiều.
      “Vậy em cảm thấy thế nào mới phải?”
      “Hói nửa đầu, bụng bự, bề ngoài dát vàng, năng thận trọng, bên người ít nhất có hai thư kí theo.” Cố Xán Xán nhớ lại bộ dáng của vài hội viên vàng trong công ty, .
      “Em nghĩ nhiều rồi, nhiễm phim truyền hình quá.” Mã Liệt nhàng búng mũi cái.
      phải a, hội viên vàng trong công ty em đều là như vậy, hơn nữa tuổi đều lớn, còn kết hôn qua, mỗi lần cầu đối tượng thân cận phải tuổi trẻ xinh đẹp, giống như tuyển phụ nữ chứ phải tuyển đối tượng nha.”
      Mã Liệt nghe Xán Xán đến từng kết hôn qua, chau mày, có chút mất bình tĩnh, nên tới tới luôn, trước đầu đao, sau đầu cũng là đao.
      “Xán Xán, em đối với người đàn ông từng li hôn thấy thế nào?” Mã Liệt cẩn thận hỏi.
      “Tuy rằng xã hội bây giờ ly dị khá phổ biến, kim cương lão ngũ ly hôn càng đáng giá, nhưng em cảm thấy khi ly hôn hẳn là đôi bên đều có vấn đề, hơn nữa ở quê em có câu , thà rằng đàn ông ngốc độc thân, cũng đừng người đàn ông hai đời.”
      “Nếu đối phương vừa ngốc vừa hai lần kết hôn sao?” Mã Liệt vừa nghe Xán Xán như vậy, hơi muốn khóc, đoạn hôn nhân trước của là làm sao được. Mã Liệt tự nhận mình xem như là người đàn ông tốt, cũng hoa tâm, như Lưu Tử Quân ba tháng đổi bạn , đại khái là xã hội này đàn ông tốt được ưa chuộng, kiểu như đàn ông xấu phụ nữ .
      Nghĩ đến đoạn hôn nhân kia, Mã Liệt hơi có mở lời, nhất là đối với mình thích, chẳng lẽ với mình bị vợ ngoại tình? tường tận với những ngày mình cùng với người phụ nữ khác? Mã Liệt được. Vấn đề này giống chuyện giấu diếm thân phận mà là vấn đề tôn nghiêm của người đàn ông.
      “Người đàn ông kia càng xong rồi, dựa theo tham khảo bậc chấm điểm hội viên của trang web tình và hôn nhân bọn em, từng ly hôn giảm 30 phần, người ngốc giảm 30 phần, chỉ còn lại 40 phần, còn mấy tật xấu khác giảm, giảm tiếp, đừng đạt tiêu chuẩn, chừng còn bị điểm .” Cố Xán Xán đạo lí ràng, hoàn toàn chú ý đến người đàn ông bên cạnh, sắc mặt càng ngày càng kém.
      “Hay là chúng ta đọc truyện tiếp , lát nữa có thể ngắm mặt trời lặn.” Mã Liệt quyết định tạm thời đến chuyện ly hôn, sau này có thời cơ tốt nhắc lại.
      Được rồi, có vẻ bây giờ gì đều hơi dư thừa, hai người yên lặng cầm quyển truyện tranh, lúc đầu hai người mỗi người xem quyển, sau đó Mã Liệt bỏ quyển tay mình xuống, tiến đến bên Xán Xán cùng xem quyển, truyện tranh chữ rất cho nên hai người phải dựa vào rất gần, chờ đến lúc mặt trời ngả về tây, nghe từng trận gió biển.
      Mã Liệt tâm viên ý mã, giờ phút này làm chút gì có lỗi với Tổ quốc, rất xin lỗi cha mẹ.
      lúc trước nắm tay Xán Xán như bị điện giật, tê tê, bây giờ hai người cơ bản dựa sát vào nhau, toàn thân đều tê rần.
      “Xán Xán, trang điểm mặt em có chút bẩn, hình như là mascara dính vào, giúp em lau .” Ở thời điểm mờ ám này, người nam sĩ đại não cung cấp máu đủ, tình cảm lại tăng vọt.
      Cố Xán Xán hiếm khi trang điểm như vậy tham dự tiệc, vừa rồi còn khóc, thành mèo hoa chứ, rất nghe lời nhắm mắt để Tiểu Mã giúp mình lau vết bẩn.
      Mã Liệt càng dựa vào gần hơn, nhìn thấy ngồi trước mặt mình, mặt hồng hồng, lông mi dài, môi cũng đỏ hồng.
      Cần ra tay phải ra tay nếu hối hận cả đời, Mã Liệt quyết đoán hôn lên.
      Cố Xán Xán đợi hồi thấy lau cho mình, lại phát môi có gì đo, mở mắt ra, nhìn gương mặt gần trong gang tấc, nghĩ ngợi gì há mồm cắn cái.
      ...
      Mã Liệt môi chảy máu, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Xán Xán.
      “Xán Xán, em khi dễ .”
      Cố Xán Xán vẻ mặt ngây ngô cười, “Xem truyện tranh, ngắm mặt trời lăn, ha ha.”
      Mã Liệt cuối cùng thực được hôn môi, bất quá lại tựa vào nhau đọc truyện tranh, hai người quá thuần khiết, Mã Liệt cảm thấy mình như thánh nhân, tình là khổ nên lời, nhớ lúc học vật lí trong trường đại học, dựa theo cơ học mà điều này hoàn toàn khoa học, Xán Xán xinh như vậy, lẽ ra hẳn là rất dễ dàng làm thần mã mới đúng, nhưng phát mình lại hoàn toàn lay động được ... Mặc kệ là từ tâm hồn hay thân thể... Quá mất mặt (┬_┬).
      Cũng may hai người thân mật ngọt ngào cuối cùng còn ý thức được muốn ăn cơm, mặt trời lặn lâu, truyện tranh đọc xong hết, rốt cuộc có người bụng réo to.
      Trước đó ở tiệc đính hôn của Triệu Hoa, hai người cơ bản ăn gì.
      , lấp đầy bụng thôi.” Xán Xán đứng lên chỉnh lại thắt lưng.
      Mã Liệt nhìn thấy động tác quá lịch kia của , vẫn rất thích, tràn ngập hơi thở cuộc sống, ở bên Xán Xán mặc kệ như thế nào cũng nhàm chán, mỗi việc đều làm cho cao hứng.
      Hai người cười đùa xuống lầu, Mã Liệt rất ga lăng giúp Xán Xán xách túi, tuy vất vả nhưng điều đó là rất cần thiết.
      Tiểu khu vịnh cá heo vô cùng lớn, lúc xuống lầu, Cố Xán Xán chạy như bay đến phía trước, muốn cướp vị trí cầm lái.
      Mã Liệt rống lớn, “ được.”
      Nhưng thực tế cước bộ lại thả chậm, từ tốn phía sau, thực đuổi theo.
      Cố Xán Xán tới trước, tựa vào bên cạnh xe. đắc ý quay đầu phất tay với Tiểu Mã.
      Liền thấy mang giày cao gót, vóc dáng cao gầy, mái tóc dài đen thẳng bước tới, ngay cách xa, đưa tay ôm lấy Tiểu Mã, hô, “Ông xã, thực xin lỗi, thực xin lỗi, em phải cố ý làm đau lòng, còn giận em đúng , nhất định là như vậy, nhất định tức giận, ông xã, thực xin lỗi, em trở về, em biết sai rồi.”
      Bạch Phụng, xiu lão gialinhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 27: BẠN VÀ VỢ TRƯỚC
      Edit: KateChou
      Cố Xán Xán cảm thấy báo ứng thực tồn tại, cho nên ba mỗi ngày lải nhải, phải học tập người trước làm việc tốt, đỡ cụ già băng qua đường, nhặt được tiền giao lại cho chú cảnh sát, ngồi xe giao thông công cộng phải nhường chỗ ngồi cho người già yếu...
      Trước giờ trải qua, coi như là người tốt cả đời bình an, có chuyện lớn gì.
      Nhưng mà hôm nay làm ầm ĩ ở tiệc đính hôn của Triệu Hoa có báo ứng.
      Tuy ta và Hoàng Tiểu Phỉ thành tâm thành ý mời , vừa phát thiệp mời vừa gọi điện thoại, có lời chúc phúc của họ hạnh phúc, mới .
      Nhưng theo cầu của họ, vẻ mặt đau khổ rưng rưng chúc phúc, ngược lại ăn mặc xinh đẹp gọn gàng, đem họ ra thóa mạ chút, tức giận nhất chính là mẹ Triệu Hoa, bà đó mỗi ngày đâm thọc, còn mình là người làm công tác văn hóa, so với người thân của ở nhà còn bằng. Chia tay rồi, về sau khẳng định có cơ hội, hiếm có điều kiện như vậy, thoải mái trận hả lòng hả dạ.
      Nhưng bây giờ bị báo ứng.
      Tuyệt đối là báo ứng.
      Tiểu Mã vô cùng được tự nhiên, vì và Vệ Minh Châu kết hôn nửa năm, hai người đều quá thân thiết như vậy, sau khi quen với Vệ Minh Châu, nhờ người điều tra mới biết được, Vệ Minh Châu ở tòa soạn báo Hạ Châu còn có người bạn trai, người đàn ông kia chính là bạn học của , rất chăm sóc , hai người vốn bàn đến chuyện hôn nhân, lại biết vì lí do gì mà Vệ Minh Châu chạy tới làm thân với mình, bỏ rơi người đàn ông kia, sau đó kết hôn với mình. Sau khi kết hôn, Vệ Minh Châu từ chức, Mã Liệt xem như muốn cùng mình làm lại từ đầu, cũng nhắc tới chuyện này.
      Mã Liệt nhìn người đàn ông kia, đẹp trai, hài hước, nghĩ Vệ Minh Châu còn nhớ thương ta, bất quá sau lại bị mẹ mình bắt gặp cùng người đàn ông khác, Mã Liệt muốn điều tra người đàn ông kia là ai, lấy ly hôn làm chấm dứt, hai bên hỗ trợ thiếu nợ nhau.
      Nếu đối phương phải phụ nữ, Mã Liệt muốn đánh , như thế nào có thể hùng hồn chạy tới như vậy, còn làm trò trước mặt Xán Xán, ôm mình, điều này làm cho Xán Xán nghĩ sao về mình.
      “Vệ Minh Châu, buông tay.” Mã Liệt sắc mặt đen thui vô cùng.
      Vệ Minh Châu lại sống chết để tâm, ôm càng chặt, hối hận, hối hận, trong khoảng thời gian ly hôn này, ở bên ngoài chơi, nhưng vẫn nhớ Mã Liệt, Mã Liệt kiên định, an toàn, vĩnh viễn đều đứng ở nơi đó, giống như bến đỗ của , trước kia cảm thấy mình người bạn học, thân Mã Liệt, ly hôn rồi mới phát , Mã Liệt, con người Mã Liệt rất tốt, nhất định tha thứ cho , sợ bắt giải thích với mẹ chồng, nhận ra phải cùng Mã Liệt bắt đầu lần nữa, dù sau về sau bàn bạc ra ngoài sống, cũng ở cùng với mẹ chồng, nghĩ đến mẹ Mã Liệt, Vệ Minh Châu vẫn có chút nghĩ mà sợ, bất quá chuyện này ngăn cản được bước chân theo đuổi hạnh phúc của .
      “Em buông tay, Mã Liệt, em sai rồi, về sau bao giờ như vậy nữa, tha thứ cho em , chúng ta bắt đầu lần nữa được ?” Vệ Minh Châu lần đầu tiên ở trước mặt Mã Liệt lộ ra dáng vẻ nhu nhược, nước mắt còn lưu lại, lớp trang điểm của đều thấm nước, làm hỏng lớp trang điểm, còn có vẻ vô cùng đẹp.
      “Lúc chúng ta ly hôn, tôi cũng tha thứ cho , bởi vì chúng ta có vấn đề gì. Chúng ta bắt đầu lần nữa, tôi có bạn , như vậy làm cho tôi rất xấu hổ.” Mã Liệt ngẩng đầu nhìn Xán Xán cách đó xa, cười như cười nhìn mình, biết vì sao lại cảm thấy Xán Xán xinh đáng sợ, dùng sức đẩy Vệ Minh Châu ra.
      Vệ Minh Châu theo tầm mắt của Mã Liệt nhìn lại, đương nhiên thấy được Cố Xán Xán. sở dĩ hôm nay đến đây, chính là bởi vì thời điểm còn là bà Mã là khách quen của Kim Đỉnh, mặc dù ly hôn, nhưng thói quen tiêu tiền như nước vẫn đổi được, lúc dạo phố buổi chiều, có người bán hàng với thấy Mã tổng cùng trẻ đến mua quần áo, trong nháy mắt liền mất bình tĩnh.
      tuy ly hôn với Mã Liệt, cũng rêu rao khắp nơi, Mã gia cảm thấy mất mặt, mà Vệ Minh Châu cảm thấy Mã Liệt còn thích mình, chờ mình hồi tâm chuyển ý, lúc trước thích tự do, cảm thấy Mã Liệt cả ngày chú tâm làm việc, có hứng thú tình cảm, cũng du lịch, đành phải tìm người đàn ông khác ôm ấp, nhưng chờ ly hôn mới phát , người đàn ông kia căn bản giàu có, cũng nguyện ý lấy người li hôn là , lúc này vừa nghe Mã Liệt lại có bạn mới, lập tức kích động, nghĩ tính cách Mã Liệt khô khan như vậy, căn bản nào thích, chỉ có mình thôi.
      gạt em, ấy căn bản phải loại ưa thích, hơn nữa vừa mới bắt đầu quen để mua đồ cho ấy, ràng là hướng về tiền của mà chạy tới.” Vệ Minh Châu hùng hồn , đứng trước mặt Xán Xán, ít nhất có cảm giác cao hơn cái đầu, mang giày cao gót vào, cao thước bảy tám, mà Cố Xán Xán mang giày bệt chỉ thước sáu, nếu phải hôm nay mặc váy quá lớn, cả người đều bị che khuất.
      Vệ Minh Châu có phải hướng về tiền của mình , Mã Liệt , cũng muốn biết, nhưng Xán Xán nhất định phải, lúc mới bắt đầu hai người hiểu nhiều về nhau, sau này biết nhà mình đứng tên rất nhiều bất động sản, ấy lại kiên trì mua nhà cho riêng mình, đối với chỉ trích của Vệ Minh Châu, thậm chí muốn phản bác, chỉ cảm thấy rất buồn cười.
      Còn Cố Xán Xán, đột nhiên xuất ôm Tiểu Mã gọi là chồng, rất phẫn nộ, nghĩ lại vừa rồi Tiểu Mã hỏi mình đối với người đàn ông từng ly hôn thấy thế nào, Cố Xán Xán đại khái biết này là ai.
      Trong lòng hừng hực lửa đốt, trở về trừng trị sau, bây giờ chỉnh lí này .
      “Tiểu Mã, ai vậy? giới thiệu với em sao.” Cố Xán Xán đến bên cạnh Mã Liệt, thuận tay hung hăng cấu nhéo phen, kéo tay , vẻ mặt tươi cười .
      Đau quá, Mã Liệt biết Xán Xán tức giận, bất quá chủ động đến bên mình, kéo tay mình, làm cho Mã Liệt cảm giác rất tốt, an tâm, ít nhất chứng minh Xán Xán tin mình, đồng ý đứng về phía mình.
      “Tôi là vợ của Mã Liệt, là ai?” Vệ Minh Châu nhìn thấy này lại nghênh ngang ở trước mặt mình kéo tay Mã Liệt, là chẳng biết xấu hổ. Hơn nữa lại gọi Mã Liệt là Tiểu Mã, , , hơi quá đáng...
      ? Tiểu Mã, em sao biết từng kết hôn, cũng chưa từng nghe nhắc qua về ấy.” Cố Xán Xán kéo cánh tay Mã Liệt, ngữ khí lạnh nhạt, vừa vừa nhéo phen.
      Mã Liệt đau đến mày thẳng mặt nhăn, nhưng dám kêu lên, quả nhiên đau cũng hạnh phúc.
      “Xán Xán, em đừng hiểu lầm, ấy là vợ trước của , bọn kết hôn nửa năm ly hôn, sợ em nghĩ tốt cho nên vẫn chưa .” Mã Liệt giải thích lấy lòng.
      Vệ Minh Châu chưa từng gặp qua dáng vẻ cẩn thận như vậy của Mã Liệt, ấn tượng của về Mã Liệt chính là người đàn ông ít lời nghiêm túc, rất thành , hơn nữa này có điểm nào hơn mình, vóc dáng thấp muốn chết, nghe người bán hàng kia , chỉ là người quê mùa, gì cũng biết, người mặc đều là hàng bán lề đường, nghĩ đến bộ đồ ta mặc người đều là Mã Liệt cố ý đặt làm riêng cho, toàn thân Vệ Minh Châu liền cảm thấy khó chịu.
      “Mã Liệt, là em đúng, nhưng vì sao phải sỉ nhục em như vậy, em biết còn giận em, nhưng em muốn sửa sai, em chứng minh cho xem, chờ em.” Vệ Minh Châu muốn ở trước mặt Mã Liệt cãi nhau với người khác, thực tế, ở trước mặt Mã Liệt đều rất cao ngạo, mắt rưng rưng, xoay người chậm rãi rời .
      Tựa hồ chờ Mã Liệt đuổi theo, Cố Xán Xán buông lỏng tay Mã Liệt, lấy tay chọc chọc vào thắt lưng , hỏi, “ có muốn đuổi theo ? Xem bộ dạng của ấy hoàn toàn thể ra khỏi tiểu khu này.”
      Mã Liệt bị lời trắng ra của làm cho dở khóc dở cười, lấy lòng , “Xán Xán, sai rồi, lúc trước chưa ràng với em, sợ em để ý đến .”
      Cố Xán Xán lên xe, ngồi ở vị trí người lái, Mã Liệt cũng dám tranh với , vẻ mặt nịnh hót.
      Hai người lái xe ra ngoài, quả nhiên gặp Vệ Minh Châu chậm rãi đường, bất quá tốc độ xe của Xán Xán rất nhanh, đợi Vệ Minh Châu gọi, nhanh như chớp thấy tăm hơi.
      Vệ Minh Châu tức giận giậm chân, lái xe tới, nghĩ Mã Liệt đuổi theo mình, mới vài bước, ngờ họ lại trực tiếp luôn, Vệ Minh Châu thở phì phì lấy xe, xe là lúc kết hôn được Mã Liệt mua cho, ly hôn vẫn để lại cho , Vệ Minh Châu nghĩ lái xe vượt qua, chờ tới lúc tới đường rồi, ngay cả bóng dáng cũng thấy, khi quá sức.
      nhỡ vừa rồi nhìn thấy lờ mờ là kia lái xe, quả nhiên là coi trọng tiền nhà Mã Liệt, nhất định là bắt Mã Liệt đưa xe cho ấy, tiện nhân.
      Vệ Minh Châu cảm thấy kia cũng đoạt gì đó của mình, phẫn nộ muốn chết.
      Mã gia bởi vì nguyên nhân ly hôn rất mất mặt, hơn nữa vừa mới kết hôn được nửa năm, cho nên thời điểm ly hôn khá im ắng, có rêu rao bốn phương, mà Vệ Minh Châu lại vẫn tự cho mình là bà Mã.
      nhất định phải vạch trần bộ mặt của kia, tiểu tam thối biết xấu hổ!
      Mà giờ phút này Cố Xán Xán ở xe, nghe Mã Liệt kể tường tận chuyện ly hôn của , chỉ cảm thấy rất căm phẫn, sớm biết Tiểu Mã bởi vì kiểu này mà ly hôn, vừa rồi nên giúp đánh cho trận, hơi quá đáng rồi.
      Nhìn thấy vẻ mặt phẫn nộ của Xán Xán, xe chạy nhanh hơn, Mã Liệt rất áy náy, dù sao mình từng ly hôn, Xán Xán vẫn là , đích xác có điểm xứng, nhưng rất thích , cùng chỗ rất vui vẻ, áp lực.
      “Xán Xán, đoạn hôn nhân kia bởi vì suy xét nghiêm túc mới tạo thành sai lầm, bây giờ đối xử với em tốt, xin em tin tưởng , có được ?”
      “Được cái rắm, cái gì kêu là suy xét nghiêm túc, nếu kết hôn, nên sống cho tốt, nếu em là mẹ , thế nào cũng phải đánh bọn họ ba tháng rời giường được, bây giờ còn nhảy nhót được như vậy, ràng lúc trước có dùng sức!” Cố Xán Xán ghét nhất người vượt tường, mặc kệ nam nữ.
      Mã Liệt ngây ngẩn cả người, thể tưởng được Xán Xán như vậy, bất quá cũng bởi vì bộ dạng này của Xán Xán, mình mới có thể quyết lòng mến, “Kỳ thực mẹ đánh rất dữ tợn, khi đó xem còn có chút đành lòng, hai người nhất định rất hợp nhau.”
      “Em vốn còn hơi lo lắng, mẹ Triệu Hoa giống như thái hậu, em mỗi lần đều có cảm giác bị dọa sợ, nghe như vậy, mẹ hào sảng, làm cho em giảm bớt áp lực.”
      “Nếu ngày mai em đến nhà , ba mẹ nhất định rất thích em.” Mã Liệt rèn sắt khi còn nóng , cảm thấy rất hạnh phúc, Xán Xán quan tâm, bi kịch vốn tưởng tượng trong đầu đều phát sinh.
      “Ngày mai làm, được, cuối tuần , có thể chuẩn bị chút.”
      cần, họ đều nghe về em, rất hoan nghênh em, em tới là được rồi.” Mã Liệt nội tâm cười hắc hắc ngừng, nghĩ đến Xán Xán nếu nhìn thấy ba mẹ mình, từng gặp qua, gương mặt trợn mắt há hốc mồm kia, nhất định rất khôi hài, chờ mong người nhà sum họp.
      Bất quá lúc xuống xe, Mã Liệt vẫn bị Xán Xán đấm cái mạnh, phải dùng búa, chỉ dùng nắm tay của thôi.
      “Lần sau có việc cho phép gạt em, đây xem như vi phạm lần đầu, tha cho , nếu có lần sau, đánh đến mẹ nhìn ra .” Cố Xán Xán hung hăng .
      Mã Liệt cảm thấy lần này đau quá, cảm giác xương cốt đều nát, có điểm , Xán Xán mang búa làm gì, mình cho dù bị búa nện trúng cũng có đau như vậy a... Bị hạ thủ, mặt chỉ có thể lộ ra nụ cười đau đớn, “Cam đoan có lần sau.”
      Mã Liệt ấn ngực chau mày về đến nhà, nhìn thấy ba mình cũng ấn ngực, lẩm bẩm ngồi sôpha, “Ba, ba làm sao vậy?”
      Mã Văn Hùng cười khó khăn, “ có việc gì, lần trước ba và chú Lưu lén biển câu cá, bị mẹ con phát , kết quả liền...”
      “Còn con sao vậy?” Mã Văn Hùng dùng tay phải ấn ngực, tay trái đưa ly nước cho con trai.
      Mã Liệt ngồi xuống bên cạnh ba, cũng dùng tay phải ấn ngực, tay trái nhận ly nước, ngượng ngùng , “Bị bạn giận dỗi, lúc đầu với ấy, kết quả liền...”
      Hai cha con yên lặng liếc mắt nhìn nhau, cái gì cũng , ra đều là nước mắt (┬_┬).
      Mẹ Mã Liệt từ phòng ngủ ra, nhìn thấy hai cha con đều tay phải ấn ngực, tay trái múa may, cười , “Này! Hai người ăn ý, nhảy Giang Nam Style sao?”
      Bạch Phụng, xiu lão gialinhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 28: CỰC PHẨM TẬP HỢP
      Edit: KateChou
      Nhà Vệ Minh Châu điều kiện cũng tồi, ba mở Thần Thị hình thức kinh doanh là đại lí mỹ phẩm, tuy phát đạt lắm, nhưng là người khác ăn thịt, nhà bọn họ canh vẫn phải có.
      Mẹ là người theo trào lưu mới, ăn mặc độ tuổi như chị của Vệ Minh Châu, rất thích du lịch, mua sắm, tiêu dùng cũng rất nhiều, bình thường mua LV gì đó, nhưng mỗi ngày mua sắm vẫn đủ, cho nên dù là gia đình thu nhập cao, nhưng cũng có chút số vào bằng đầu ra, duy trì cuộc sống tại, có cách nào tiếp tục mở rộng đầu tư kinh doanh.
      Bất quá nhà ở của họ vẫn rất tốt, là biệt thự hai tầng trong lòng Hạ Châu.
      Đối với việc ly hôn của con , ba của Vệ Minh Châu, Vệ Đông Hoa tức giận vô cùng, còn gọi đám huynh đệ đến Mã gia ầm ĩ trận, gặp mẹ Mã Liệt, cuối cùng xám mặt trở về, nhắc đến nữa.
      Mà mẹ Vệ Minh Châu, Trương Dong cảm thấy ly ly, cũng có gì ghê gớm, Mã gia quá mọn, căn bản là khi dễ con mình, mỗi tháng kiếm nhiều tiền như vậy, lại cho con mình tiền tiêu vặt còn bằng phần trăm thu nhập, quá bủn xỉn, keo kiệt đến vắt cổ chày ra nước. Con xinh đẹp như vậy, bằng cấp lại cao, cần lo.
      Nhưng con từ Mã gia trở về, thời điểm bà tiếp tục cùng người khác tuyên truyền về con mình, người khác vừa nghe từng ly hôn, cũng hé môi, Trương Dong lúc này mới có chút kích động, nghĩ tới nghĩ lui Mã gia tuy rằng keo kiệt, nhưng nhiều tiền hơn hẳn, cho dù bủn xỉn, cũng nhiều hơn toàn bộ nhà mình, lại thu xếp cho con và Mã gia hòa hảo.
      Vệ Minh Châu đối với việc này là để tâm, ở nhà cũng thiếu ăn thiếu mặc, nhưng Cố Xán Xán xuất làm cho lập tức có cảm giác nguy hiểm.
      Về đến nhà liền khóc lớn náo loạn.
      Ba của Vệ Minh Châu, Vệ Đông Hoa ngồi ở góc sôpha hút thuốc, nghe thấy con khóc sướt mướt, vô cùng tức giận, liền tức giận mắng vợ Trương Dong, “Đều do bà nuông chiều, nhìn xem bà chiều đứa con thành cái dạng gì? Bây giờ nhớ lại mới khóc, khi ly hôn sao lại khóc, mặt mũi tôi đều bị các người làm hỏng hết.”
      Trương Dong cam lòng yếu thế, quát lại chồng, “Tôi làm sao, lúc còn trẻ tôi xinh đẹp, nếu phải gả cho người có tiền đồ như ông, con của tôi lúc bị người khác ly hôn, cái gì cũng có được?”
      Nghe mẹ mình cái gì cũng có, Vệ Minh Châu khóc càng dữ dội hơn.
      Cả căn nhà ô ô, đích thực chói tai.
      Trương Dong vỗ đầu con , mắng, “Con cũng là, khóc, khóc có ích lợi gì, bây giờ mới biết hối hận, hối hận đem người trở về, bây giờ tiểu tam tiểu tứ cũng thiếu, toàn sáp lại trước mặt chồng người ta, đừng khóc, con coi người phụ nữ kia là ai!”
      Vệ Đông Hoa nghe bà tiểu tam tiểu tứ, trong lòng lộp bộp chút, ông năm đó khi vợ mang thai có quan hệ với Trương Dong, khi đó chỉ mở cửa hàng bán đồ trang điểm , điều kiện tính là rất tốt, vợ mang thai còn phải trông cửa hàng, nhập hàng, vô cùng vất vả. Chờ con bốn tuổi, ông mới mở chi nhánh ở Hạ Châu, việc làm ăn ngày càng lớn, Trương Dong cũng mang thai, ồn ào đến trước mặt vợ ông, vợ ông hàng năm làm lụng vất vả, so về tuổi trẻ xinh đẹp căn bản thể so sánh với Trương Dong, hơn nữa vừa nghe đến mình muốn ly hôn, liền mỗi ngày như khóc tang, Vệ Đông Hoa ngay thẳng chính trực, nghiệp đắc chí, làm sao chịu được, liền ly hôn vợ, cưới Trương Dong.
      Bây giờ muốn câu, các người ly hôn, Tiểu Mã người ta quen bạn cũng là bình thường, bất quá nghe tiếng khóc ô ô của con , vẫn nên quên , ông mặc kệ lên tiếng, vào phòng đóng cửa ngủ.
      Để lại phòng khách hai mẹ con chuyện, tiếng khóc dần dần , hai mẹ con chuyện hơn nửa đêm mới ngủ.
      Cố Xán Xán về đến nhà gọi điện cho ba mình.
      Cố Hữu Tài vốn mới cùng vợ xem truyền hình, phim ngày kháng chiến, nằm võng lắc lư, rất an nhàn, nhìn thấy điện thoại của con , ông lập tức nhảy dựng lên tiếp.
      Lại cảm thấy mình quá sốt ruột, thận trọng, hài lòng đưa điện thoại cho vợ, còn mình tiếp tục nằm xuống võng, lỗ tai lại dựng cao, nghe thanh tivi cũng nở nụ cười. Chờ bà xong hai câu, thời điểm muốn tìm mình, vội vội vàng vàng nhận lấy điện thoại.
      “Con ngoan, có chuyện gì?”
      “Ba, ba cảm thấy con người Tiểu Mã thế nào?” Cố Xán Xán vặn vẹo tay ngượng ngùng hỏi.
      Cố Hữu Tài vừa nghe, hấp dẫn a, Tiểu Mã này rất được, nhanh như vậy thu phục con nhà mình.
      “Bình thường, bình thường !” Cố Hữu Tài vô cùng đắc ý, chuyện lại vẻ mặt nghiêm túc, còn cách nào, làm ba phải nghiêm túc chút, bằng con lớn nghe lời.
      “Có hai tin tức, tin tốt, tin xấu, ba muốn nghe tin nào?” Nghe giọng ba mình ra vẻ nghiêm túc, Cố Xán Xán có thể tưởng tưởng được ông tại đắc ý cỡ nào, khẳng định nằm võng, tay cầm điện thoại, tay cầm cái gì đó bẻ cong.
      Cũng thể nghe chỉ tin tốt, nghe tin xấu?” Cố Hữu Tài mới cầm bẻ cong chút, nhìn chỗ vừa cong lên, thoải mái cực kì.
      được, ba, con chuyện nghiêm túc.”
      “Vậy trước tiên chuyện tốt , có phải ba con sắp được làm ông ngoại ?”
      “Ba, ba lại bậy, con gọi điện thoại cho ông ngoại, để ông tới chỉnh ba lần.”
      “Đừng, ba con với con hay giỡn, con , ba nghe.” Cố Hữu Tài mới tưởng tượng đến ba vợ mình, liền cảm thấy sợ hãi trong lòng, ba vợ là thầy thuốc trung y chuyên trị bị thương, người khác gãy tay gãy chân, ông dùng lực kéo, liền thẳng trở lại, đương nhiên như vậy, gãy, ông dùng lực chút cũng có thể đem người bẻ gãy.
      “Tin tức tốt là Tiểu Mã thổ lộ với con ba, tin xấu là từng ly hôn qua.” Cố Xán Xán chỉ biết nhắc tới ông ngoại ba liền thành , hôm nay tựa hồ xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng và ba rất giống nhau, sỉ diện muốn chết, lúc ở bên ngoài hạ mặt mũi Tiểu Mã, người kia gì mà vợ trước, căn bản biết, vì người biết mà nghi ngờ bằng hữu của mình là hành vi rất ngu ngốc.
      Nhưng chưa từng nghĩ tới phát sinh nhiều chuyện như vậy, nhịn được gọi điện thoại cho ba.
      Cố Xán Xán cho tới bây giờ cũng cảm thấy ba mẹ mình dốt, họ nhìn qua có vẻ ngốc vù vù, nhưng cuộc sống rất vui a, cơ bản có gì phiền não, đây là trí tuệ của bậc cha chú, cho nên có việc hỏi ba mẹ, dù sao vẫn tốt hơn mình nghĩ vớ vẩn.
      Cố Hữu Tài vừa nghe con như vậy, vốn tay bận bẻ cong, ngừng lại, hồi lâu mới , “Vậy con ngoan, con nghĩ như thế nào?”
      “A, con cảm thấy con người Tiểu Mã rất tốt, rất kiên định.” Cố Xán Xán chắc chắn.
      “Vậy được rồi, ba cảm thấy Tiểu Mã nhìn qua cũng tồi, con người ai toàn vẹn, năm đó ba con cũng rất đẹp trai, tuấn tú, nấu ăn giỏi, người ta cũng khen ba Cố nhị tuấn, ưu điểm vô cùng nhiều, nhưng vóc dáng quá thấp, bất quá nhìn chung cũng được, nếu mẹ con cũng gả cho ba, con yên tâm, nếu quyết định nhanh tiến tới , bắt Tiểu Mã, bắt cả nhà nó, ba mẹ, ông chú ông ngoại đều ở sau lưng chống đỡ cho con, sớm chút đem chàng rể về, chúng ta nấu đồ ăn ngon chiêu đãi.”
      “Ba!” Cố Xán Xán khỏi bật cười khúc khích, mỗi lần lời rất khó đề cập với ba già tựa hồ biết thành rất đơn giản.
      “Con biết rồi, ba mẹ nghỉ sớm chút, xem phim truyền hình đừng quá muộn.” Cố Xán Xán cầm di động lại với mẹ vài câu, ngắt điện thoại, ngã chổng vó nằm giường, ngày dài.
      khuya, cư nhiên rất tỉnh táo, chút cũng buồn ngủ, đứng lên uống hai ly sữa, nhắm mắt lại, ngủ được, ngủ được... vệ sinh xong, nhắm mắt lại, ngủ được, vẫn là ngủ được... Mở máy tính, xem phim, càng xem càng tỉnh... Lúc sau di động vang lên, là Lâm Viện gọi tới, nửa đêm, liền tiếp điện thoại, đối phương bên kia rất ồn ào, tạp đinh tại nhức óc.
      “Tiểu Viện Tử, cậu làm gì, trễ thế này, con đàng hoàng đều về nhà, cậu còn ở bên ngoài chạy lung tung, bác nếu biết lại cằn nhằn cậu.” Lâm Viện mồ côi cha, cùng với mẹ sống nương tựa lẫn nhau, điều kiện cuộc sống tốt lắm, trong lúc học đại học bán mỹ phẩm, mẹ rất tốt, nhưng tính tình yếu đuối, bình thường rất dễ gần, nhưng khi đề cập đến vấn đề tình cảm, rơi lệ, Cố Xán Xán đến nhà Lâm Viện, đến lần, mẹ ấy khóc lần.
      Nhìn thấy mẹ ấy yếu đuối, Cố Xán Xán có thể lý giải tại sao tính tình Lâm Viện lại dũng mãnh như vậy, có đôi khi ngẫm lại thấy mình thực hạnh phúc.
      “Miễn bàn đến mẹ mình, hôm nay bà mua đồ ăn, nhìn rất xa thấy người đàn ông kia nắm tay bà vợ dạo phố, trở về liền khóc cả buổi, vẫn hỏi mình vì sao mình phải là con trai, bọn họ ly hôn với việc mình phải con trai có quan hệ cái rắm gì, họ ly hôn là bởi vì có tiểu tam, phảu bởi vì mình phải con trai, tiểu tam kia cũng sinh con đó thôi, hai người còn ân ái vô cùng.”
      Phải, Cố Xán Xán vừa nghe giọng này, biết mình có việc làm rồi, nhất định xuống rượu, nếu Lâm Viện vốn sĩ diện, tuyệt đối đề cập đến chuyện nhà .
      “Cậu ở đâu? Cái gì? Tư Ba Đạt, quán nằm phố Vũ Hán phải ? Cậu ở đó chờ, đừng đâu hết, mình đón cậu.”
      Buổi tối hơi lạnh, Cố Xán Xán mặc quần bò, đeo thắt lưng, bên ngoài khoác áo da bò, tóc buộc đuôi ngựa ra khỏi nhà.
      Thành phố Hạ Châu sống về đêm rất náo nhiệt, taxi vẫn còn dễ bắt.
      Ngồi xe, nhìn đèn nê ông ngoài cửa sổ, nơi chốn phồn hoa, thành phố Hạ Châu tốt, nhưng để dừng chân ở đây cũng khó khăn.
      Lâm Viện nhìn qua vô tâm vô phế, nhưng Cố Xán Xán biết, vẫn luôn cố gắng, thời điểm người khác nghỉ ngơi, chuyện tình , từng bước từng bước gõ cửa ký túc xá đẩy mạnh tiêu thụ mỹ phẩm, phải da mặt trời sinh rất dày, là sau khi bị vô số lần cự tuyệt mới biến thành như vậy, bị từ chối càng nhiều, gõ cửa nhiều hơn.
      Lúc học ở trường, Cố Xán Xán hiểu vì sao phải liều mạng như vậy.
      Lâm Viện , ở Hạ Châu mua nhà, muốn cho mẹ được ở biệt thự hai tầng. Cố Xán Xán vẫn vì sao, nhà ở đủ là được, làm chi phải ở biệt thự, có đôi khi cảm thấy Lâm Viện là có chút hư vinh, nhưng có lần nhìn thấy từ trong ví tiền của lộ ra tấm ảnh gia đình, người nhà đứng trước cửa ngôi biệt thự hai tầng, trong ảnh chụp Lâm Viện tuổi thay răng, răng cửa đều rụng, nhưng cười rất vui vẻ, đó là nhà trước kia của .
      Cố Xán Xán và Lâm Viện hai người tỏ ra quá mâu thuẫn, cãi nhau, cuối cùng trở thành bạn tốt có gì giấu nhau, bởi vì bội phục Lâm Viện.
      Mà Lâm Viện ban đầu rất chán ghét Cố Xán Xán, vẫn xem Xán Xán vừa mắt, thể hiểu tại sao ấy cả ngày đều vui vẻ như vậy, ba mẹ tuy rằng là nông dân nhưng đối với ấy rất tốt, thường mang đồ ăn ngon đến cho, cả ký túc xá đều chiếm tiện nghi nhà ấy, đây đều là lý do chán ghét của , nhưng Lâm Viện thực rất hâm mộ ấy, vô cùng vô cùng hâm mộ, cũng rất thích tính cách của ấy.
      Hồi tưởng lại chuyện cũ, Cố Xán Xán biết vì sao ánh mắt hơi ẩm ướt, bạn trai có thể đổi, bạn thân , ngày nào đó, các ở Hạ Châu mua nhà, bởi vì còn trẻ, các cố gắng, đều kính dâng thanh xuân ở Hạ Châu, họ phải ở lại Hạ Châu, trở thành người Hạ Châu.
      Tới đường Vũ Hán, quán bar nổi tiếng nhất Tư Ba Đạt, ngoài cửa có hai người đàn ông khỏe mạnh mặc quần áo rách tung tóe, sau lưng đeo búa đạo cụ, nhìn qua giống chiến sĩ thời Trung cổ, đẹp trai điên rồi, đây là đặc sắc của Tư Ba Đạt.
      Cố Xán Xán muốn vào, lại bị ngăn cản, bởi vì mặc rất kín, giống như đến quán bar chơi.
      còn cách nào, cởi áo khoác ngoài, cột vào thắt lưng, thân chỉ mặc áo thun, có hơi phô bày, thả tóc xõa xuống, hai người đàn ông mới cho vào.
      vào theo lối dài, lỗ tai đều bị ồn ào sắp điếc, cảm giác chấn động cả màng nhĩ, bên trong người rất nhiều, người người chen chúc, đàn ông cọ cọ với phụ nữ, phụ nữ cọ cọ đàn ông, đàn ông xát xát đàn ông, tất cả mọi người ở sàn nhảy vặn vẹo thân thể, lớn mật chút còn đem tay đối phương bỏ vào trong quần áo, phương diện này có cảnh tượng lang sói, bởi vì mỗi người đều là lang.
      Cố Xán Xán vừa tiến vào, hai mắt tối , ánh mắt mở to, bị ánh sáng thỉnh thoảng đảo qua đâm tới, lúc lâu mới khôi phục lại, bên người xuất hai người đàn ông, tiền hậu giáp kích nhích lại gần.
      “Em dáng người rất đẹp a, chúng ta đến khiêu vũ .” Người đàn ông vừa vừa xô đẩy, muốn đem Cố Xán Xán đẩy vào trong sàn nhảy.
      Cố Xán Xán dần quen với ánh đèn, quả nhiên thấy nàng Lâm Viện chết dầm kia ngồi đó, bên cạnh lại còn có người đàn ông động tay động chân, may mà mình tới đúng lúc, vừa muốn tiến đến, bị hai người đàn ông bên cạnh chặn lại.
      mang phải giày cao gót, nhưng vì ra ngoài nên mang giày kiểu quân đội cứng này, phối hợp với áo khoác da bò rất đẹp đúng ? Đạp chân người ta rất đau đúng ? Đá tiểu đệ của người ta càng đau có đúng ?
      Hai người đàn ông khom người như tôm, đầu đụng nhau, đối diện lẫn nhau, đau quá, quá gần, quá thân thiết... Sau đó hai người bị đám người chen nhau đẩy tới giữa sàn nhảy, cho ma sát lẫn nhau...
      Cố Xán Xán biết mình thành toàn cho đôi si nam oán nam, đường lách qua đám người, từ xa nhìn thấy ánh mắt của Lâm Viện như gấu mèo, toàn bộ lớp trang điểm nhòa , phải tự xưng Mai Lệ Khải bọn họ thấm nước sao, quả nhiên là gạt người nha, coi nha đầu kia, khóc thành như vậy, người đàn ông bên cạnh còn hạ thủ, Cố Xán Xán chút nghĩ ngợi, cước đá qua.
      “Buông kia ra, để cho tôi!” rống to tiếng, lúc này DJ vừa vặn đổi bài, nhạc dừng lại, mọi người thấy màn như vậy đều chấn kinh rồi, còn trong sàn nhảy hai người đàn ông xoay qua vặn lại lập tức thanh tỉnh, ôm lấy nhau, vừa rồi là khủng khiếp.
      Lưu Tử Quân đầu đụng vào cây cột bên cạnh, trước khi ngất xỉu còn muốn câu, “Ta , mẹ nó, cả đời lần đầu tiên muốn làm chính nhân quân tử, giúp bị trượt chân, lại bị đá bay...”
      Bạch Phụng, xiu lão gialinhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 29: TIỆN NHÂN GẶP MẶT
      Edit: KateChou
      Nhìn thấy mang giày da quân đội, quần bò, tóc buộc cao, vóc dáng xinh, nhìn nhìn lại người đàn ông cao to nằm bên đầu rời máu chảy, người DJ liền quên đánh đĩa.
      Đám bạn hồ bằng cẩu hữu của Lưu Tử Quân tới, yên lặng đưa Lưu Tử Quân tới bệnh viện, dám tìm Cố Xán Xán gây phiền toái, mặc dù là ai khi nhìn thấy đều cảm thấy Lưu Tử Quân khi dễ con nhà người ta, kết quả bị đánh. Ngay cả bạn của cũng nghĩ như vậy, còn cách nào, ngày thường người này hoa tâm muốn chết, thời điểm giúp đưa Lưu Tử Quân ngang qua bên người Cố Xán Xán, còn giải thích, “Xin lỗi , bạn thân tôi uống hơi nhiều.”
      Cố Xán Xán thấy đối phương như vậy, cũng tính toán nữa, quay đầu lại nhìn Lâm Viện, uống cũng quá nhiều, lúc này bình thản nằm ghế, vừa mới rồi còn gào khóc mà, bây giờ vừa quay đầu ngủ, là dở khóc dở cười, đành phải đỡ về nhà.
      Rất vất vả mới tìm cách đưa về nhà được, kết quả đường lắc lư, vào nhà liền nôn, may mắn ấy thường xuyên đến chỗ Xán Xán ở tạm, quần áo tắm rửa đều có, chờ nôn hết, mở nước ấm cho, vứt vào trong phòng tắm rửa, kéo rèm lại, Cố Xán Xán ở bên ngoài tẩy bồn cầu, thu dọn chỗ nôn.
      “Tẩy trang .” Tên kia bên trong nôn xong lại bị nước ấm tấn công liền thanh tỉnh, móng vuốt trắng bóng từ màn che vươn đến, dọa Cố Xán Xán nhảy dựng.
      “Tỉnh rồi?” Lần sau còn nôn trong nhà mình, mình bắt cậu liếm sạch.” Cố Xán Xán đem nước tẩy trang đưa cho Lâm Viện, thở phì phì .
      Lâm Viện nhận nước tẩy trang, thò đầu ra, làm mặt quỷ với Cố Xán Xán, trực tiếp đem Cố Xán Xán dọa cho ngồi bệch sàn, ặc, hai mắt gấu mèo kia, vòng bên ngoài đen thui, ánh mắt hồng hồng, so với báo oán còn đáng sợ hơn.
      “Nha đầu thúi kia, mình tẩy nữa, cậu tới đây tẩy.” Cố Xán Xán đứng lên, cất cọ rửa, đoạt lấy vòi sen phun loạn người Lâm Viện, hai người lúc học đại học thường xuyên ở nhà tắm công cộng, giành nhau vị trí tắm, sớm đem thân thể đối phương nhìn hết trơn, cũng còn thẹn thùng gì.
      Hai người đùa giỡn trận, tắm sạch, thay quần áo, nằm giường.
      “Xán Xán, mình tài hoa chưa gả, cậu tinh hoa chưa lập gia đình, chúng ta hợp thành đôi .” Lâm Viện tỉnh lại liền khôi phục da mặt dày và khẩu vị nặng ngày thường.
      “Cút, ai hợp đôi với cậu, Lưu Khải của cậu đâu? Tên đó phải từ lúc bắt đầu học đại học có ý với cậu sao?”
      “Ai, đừng nữa, mình vốn nghĩ người theo đuổi mình sáu bảy năm, có đủ nghị lực, hẳn là rất a, mình nếu làm khác người tiện nhân, kết quả ngày hôm qua gặp mẹ ấy, mình phát mình còn thích hợp làm tiện nhân hơn.” Lâm Viện lấy ra điếu thuốc, tư thế chuẩn bị đốt điếu thuốc liền bị Cố Xán Xán đoạt lấy.
      “Dễ dàng lùi bước như vậy, giống tác phong của cậu a, mẹ cậu ấy là dạng Mai Lệ Khải hãm hại qua chứ.”
      “Nếu hãm hại qua cũng đáng, ai, nữa, ngủ.” Lâm Viện kéo chăn trùm lên đầu, thèm nhắc lại.
      Cố Xán Xán nhìn đồng hồ, gần bốn giờ, quả quá buồn ngủ.
      Chỉ là hiếm khi thấy Lâm Viện khác thường như vậy, lại ngủ trước, trước giờ hai người cùng nhau phải ấy làm ầm ĩ ngớt sao, lén đem chăn xốc lên góc, thấy Lâm Viên trốn ở trong chăn khóc.
      “Này, cậu đừng làm mình sợ, ai khi dễ cậu, mình giúp cậu khi dễ lại.” Cố Xán Xán rất luống cuống, bình thường Lâm Viện làm việc hoang đường, nhưng chưa từng thấy ấy trốn ở trong chăn khóc, đặc biệt chán ghét thích khóc, nhưng bây giờ ở trong chăn, nước mắt chảy ào ào là ai?
      “Chỉ đột nhiên cảm thấy nghẹn khuất, mẹ Lưu Khải mình có công việc nghiêm chỉnh, gia đình mồ côi cha gia giáo tốt, lúc ăn cơm với nhau, mẹ ấy trước mặt mình như vậy.
      Mỗi gia đình mồ côi cha đại khái đều có mộy chuyện cũ đau khổ chịu nổi, Cố Xán Xán biết làm sao an ủi, chỉ cách lớp chăn, ôm lấy ấy.
      “Vậy Lưu Khải thế nào?”
      ấy là người có hiếu, làm trò con mẹ nó, câu cũng có, lén giải thích với mình.” Giọng Lâm Viện có chút nghẹn ngào, cũng hơi kích động, “Mình vốn nghĩ ấy theo đuổi mình nhiều năm như vậy, là rất thích mình, nhưng lúc mẹ ấy , lại dám câu giúp mình, trở về mình liền cãi nhau, ấy mình cố tình gây , mình phải cố tình gây , Xán Xán, lúc này đây mình muốn sống tốt, có cố tình gây .”
      Chưa bao giờ Lâm Viện khóc như vậy, khóc như mưa, chăn cũng ướt, Cố Xán Xán chỉ có thể vỗ vỗ chăn, lúc trước phát sốt, ba cũng chăm sóc như vậy, quả nhiên sau lát, nàng Lâm Viện cư nhiên ngủ mất.
      Cố Xán Xán lại ngủ được, có đôi khi tình cảm con người rất kỳ quái, biết Lâm Viện thương tâm, đại khái là ấy mỗi ngày ngoài miệng thèm để ý Lưu Khải, thực tế là rất để ý, hai người như oan gia vui vẻ, đều thích nhau, nhưng hai người thích nhau cuối cùng có thể đến cùng với nhau ?
      Kết hôn phải chuyện đương, chỉ lo lắng hai người, còn có hai bên gia đình, mẹ Lâm Viện tính tình nhu nhược, là người rất thành , vai diễn hai mẹ con luân phiên thay đổi, nhưng ra Lâm Viện vẫn che chở cho mẹ ấy, tính cách ngày càng dũng mãnh, mà mẹ Lưu Khải nghe là giám đốc công ty gì đó, thương Lưu Khải lắm, khiến cho Lưu Khải có tính cách yếu đuối chút cũng là điều bình thường.
      Có lẽ trực giác con đúng, Lâm Viện dám bước này, chỉ là sợ hãi, nhưng khi dũng cảm tiêu sái bước tiếp, thu hoạch quả nhiên là thương tổn, lại lần nữa bị bắt trưởng thành, nhìn khuôn mặt nhăn nhó lộ ra khi ngủ của Lâm Viện, Cố Xán Xán có chút đau lòng, dũng mãnh thực tế cũng mạnh mẽ.
      Hồi tưởng mình và Triệu Hoa, kỳ thực chia tay cũng rất tốt. Tiếp tục quen nhau, cuộc sống về sau biết có bao nhiêu ủy khuất.
      Kim Đồng Ngọc Nữ đến cùng nhau, rời ghế nhà trường, chúng ta cần phải học tập nhiều lắm.
      May mắn có Tiểu Mã, Cố Xán Xán mơ mơ màng màng ngủ thiếp , trong đầu xuất hình ảnh Tiểu Mã cao lớn, quá đẹp trai, cười rộ lên rất ngây thơ, chỉ là cảm thấy được đứng bên cạnh ấy liền có cảm giác bản thân tràn ngập dũng khí.
      ...
      Mười giờ sáng, giường hai còn ngủ đến hồ đồ, đồng hồ báo thức bị quẳng rất xa, CỐ Xán Xán chưa có dấu hiệu tỉnh lại, Lâm Viện kia cũng ngủ rất ngon.
      nàng mặc bộ đồ màu đỏ, lưng đeo túi Pura màu đen, đeo kính râm mốt, đứng trước cửa công ty trang web Điển.
      Đúng vậy, tối qua kết quả thương lượng với mẹ, đối đãi với cái loại tiểu tam tiểu tứ biết xấu hổ này chính là phải giáp mặt ràng.
      Vệ Minh Châu biết mẹ vì sao oán giận như vậy, hơn nữa thống hận tiểu tam tiểu tứ, bà ngày thường thích ảnh chụp tắm nắng, thích dạo trang web kết bạn, từ ảnh chụp Mã Liệt tìm được công ty này, nhìn đến ảnh thành viên công ty ràng còn có Mã Liệt và kia, mẹ , đối với người như thế, cần phải cho người đó thể diện, làm ầm ĩ đến công ty, hủy thanh danh ả, phải mạnh tay mới được.
      Trương Dong lúc trước chính là tiểu tam, rất hiểu được tiểu tam sợ điều gì, đương nhiên điểm ấy bà với con , mà chỉ bày mưu tính kế giúp con, phải chiếm điểm đạo đức cao, lại lên internet rêu rao chút, nhất định có thể thành công.
      “Tôi tìm Cố quản lí của các người.” Vệ Minh Châu tháo kính râm xuống, dùng kính râm gõ lên bàn tiếp tân ở sảnh, mở miệng .
      Em tiếp tân nhìn người mới tới chút, cảm giác rất khí phách, đều là con , mình đeo túi ở cửa hàng ven đường, túi của ta là Pura, khí thế rất cường đại, bất quá ai tới ai chưa tới, đều ngang qua trước mặt mình, tốt tính , “Xin lỗi, Cố quản lí sáng nay chưa tới, tiểu thư có chuyện gì, cần nhắn lại giúp ?”
      cần, bây giờ giúp tôi gọi ấy ra, tôi ở chỗ này chờ.” Vệ Minh Châu tin điện thoại ở quầy tiếp tân gọi hỏi mà biết người chưa tới, nhất định là bao che, kỳ suy nghĩ nhiều rồi, trong công ty có nhiều người như vậy, mỗi ngày buổi sáng từ lúc mở cửa, ai tới, ai chưa tới vừa nhìn biết ngay.
      ấy ở đây.” hiểu người này sao lại hùng hổ như vậy, giống như người ta thiếu ấy mấy trăm vạn rồi chuồn mất, cố dằn lòng giải thích câu.
      Lúc này Hoàng Tiểu Phỉ vừa vặn ngang qua, nghe thấy có người tìm Cố Xán Xán, lập tức liền để ý, lần trước tìm Cố Xán Xán chính là đơn hàng lớn, mình nắm được, lúc này thể bỏ qua, huống hồ bữa tiệc đính hôn của mình lại hại mình mất mặt, Hoàng Tiểu Phỉ chỉ là đúng lý hợp tình.
      vẻ mặt tươi cười tiêu sái bước đến trước mặt Vệ Minh Châu, rất khách khí , “Xin chào, tiểu thư, tôi là đồng nghiệp của Xán Xán, có việc gì, tìm tôi cũng được.”
      “Tìm !” Vệ Minh Châu đánh giá Hoàng Tiểu Phỉ lượt, cùng giới cùng tính chất, đối mặt với cách ăn mặc cũng rất mốt, mang giày bốt quần short, hừ tiếng, “Vừa thấy biết người tốt, cũng như họ Cố là hồ ly tinh.”
      Hoàng Tiểu Phỉ khuôn mặt tươi cười đón chào, lại hiểu sao bị mắng, vốn rất tức giận, nhưng địch nhân của địch nhân là bằng hữu, bị Vệ Minh Châu mắng, ánh mắt Hoàng Tiểu Phỉ liền sáng.
      sao lại Cố quản lí của chúng tôi như vậy, Cố quản lí xinh đẹp, tính tình lại tốt, sao xấu ấy thế.” Em tiếp tân ánh mắt kinh ngạc, thái độ Hoàng Tiểu Phỉ khác thường, cư nhiên còn khen Cố Xán Xán, trong công ty ai chẳng biết, đoạt bạn trai của Cố quản lí, quan hệ hai người rất xấu, tùy tiện nghe từ miệng Hoàng Tiểu Phỉ những lời như vậy, nội dung đúng, nhưng từ miệng của ra, như thế nào cũng cảm thấy kì quái được tự nhiên.
      rốt cuộc chưa hiểu , dám chuyện với tôi như vậy, cứ gọi họ Cố kia ra, tiểu tam biết xấu hổ, cướp chồng người ta, dám làm dám nhận.” Vệ Minh Châu bất chấp lớn tiếng .
      Hoàng Tiểu Phỉ vừa nghe như vậy, trong lòng lộp bộp chút, có phải nghe lầm rồi , Cố Xán Xán kia tính bướng bỉnh còn có thể cướp chồng của người khác, chuyện là như vậy, Triệu Hoa cũng cùng mình tốt hơn.
      Bất quá có cơ hội phản công Cố Xán Xán, khẳng định bỏ qua, lại lớn tiếng biện minh , “Vị tiểu thư này, thức ăn có thể ăn bậy, cũng thể lung tung, có bằng chứng nên đổ oan cho người khác.”
      Vệ Minh Châu cười , “Bằng chứng, đầu năm nay tiểu tam cướp chồng người ta còn cần có bằng chứng, chồng tôi là tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Nguyên, các người chỉ là trang web tồi, dựa vào cái gì có hợp đồng với Thịnh Nguyên, đó chỗ các người vì công việc từ thủ đoạn, chuyện bỉ ổi gì cũng làm được, dám làm còn dám gánh chịu, gọi kia lăn ra đây.”
      Hoàng Tiểu Phỉ nghe hết hồn, tổng giám đốc Thịnh Nguyên, Cố Xán Xán lại tóm được nhân vật trâu bò như vậy, chút tin tức cũng có, bất quá nghe này vậy, Hoàng Tiểu Phỉ hơi tin, ít đồng nghiệp nghe tin cũng khe khẽ .
      “Tiểu thư, tôi nghĩ có thể hiểu lầm rồi, công việc là công việc, cuộc sống là cuộc sống, chúng tôi chưa từng nhìn thấy Cố quản lí với tổng giám đốc gì đó tập đoàn Thịnh Nguyên mà bên nhau.” Hoàng Tiểu Phỉ ngoài miệng như vậy, trong lòng cũng bức thiết muốn tìm hiểu, người nào là tổng giám đốc Thịnh Nguyên, trong lòng có ý tưởng mơ hồ, lại đánh chết cũng đồng ý thừa nhận ý đó.
      Vệ Minh Châu cảm thấy này có chút kì quái, nhìn có vẻ vì biện hộ cho họ Cố kia, lại từng chút cho mình cơ hội đem mọi chuyện ràng, nhìn Hoàng Tiểu Phỉ lần nữa từ đầu đến chân, chế giễu, “Nhìn cũng là nghiệp vụ viên , chân mang giày hiệu, tháng tiền lương cũng đủ mua nổi đôi giày này, các người rốt cuộc là trang web tình hôn nhân hay là cơ cấu bán dâm, đều là người cái dạng gì a, họ Cố ngày hôm qua còn đòi chồng tôi mua quần áo ở Kim Đỉnh cho. Lừa tiền chồng của người khác, cũng xấu hổ.”
      Lời này làm cho Hoàng Tiểu Phỉ mặt lúc trắng lúc đen, trái lại bị Vệ Minh Châu chế giễu, xác định được người môi giới kia chính là tổng giám đốc của Thịnh Nguyên, khó trách lần đầu tiên xem ảnh liền cảm thấy rất tuấn tú, dáng vẻ là người thành công. Khó trách Xán Xán bị Triệu Hoa bỏ rơi cũng đau khổ, ra là bắt được con cá lớn, bất quá thể đánh giá người qua tướng mạo, Cố Xán Xán này bình thường nhìn qua rất thành lại quyến rũ đàn ông có vợ.
      Vệ Minh Châu mắng rất lớn giọng, đem rất nhiều đồng nghiệp dẫn lại đây.
      đến tập đoàn Thịnh Nguyên, tất cả mọi người hơi tin, dù sao nếu ai ở phía sau có quan hệ sao có thể kéo đến đơn hàng lớn như vậy, nhưng bởi vì Cố Xán Xán mới lên làm quản lí, tuy vốn cũng có khả năng làm quản lí, nhưng ý của mọi người cùng dạng, chuyện vừa khui ra, ít người liền căm hận.
      Tức giận nhất chính là người trong tổ của Hoàng Tiểu Phỉ, Vương Sâm, gần đây vẫn như ý, Hoàng Tiểu Phỉ thăng chức, đương nhiên cũng thể thay thế chức vị của Hoàng Tiểu Phỉ, nhưng lại bằng trước kia, phải bắt đầu từ đầu, nguồn khách hàng cũng có, phải tự tìm cho mình, tiền lương ít hơn nhiều so với trước đây.
      vốn còn hơi áy náy, cảm thấy đây đều là do tự mình tìm, nhưng bây giờ, lập tức nghĩ đến người môi giới họ Mã kia chính là tổng giám đốc Thịnh Nguyên, liền nghĩ Cố Xán Xán thành ngại bần phú ham hư vinh.
      Khó trách từ chối mình, vốn là bởi vì đặt tiền lên , nhìn lầm Cố Xán Xán rồi.
      Đương nhiên cũng phải tất cả mọi người xem náo nhiệt, tính tình Cố Xán Xán rất tốt, cấp dưới của đại bộ phận đều rất thích , có người liền lặng lẽ gọi điện thoại cho .
      Gọi lâu, Cố Xán Xán mới tiếp, thanh khàn khàn lên tiếng, “Uy?”
      “Cố quản lí, tốt, có tự xưng là phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Nguyên đến công ty chúng ta tìm chị đối chất với nhau, chị đoạt chồng người ta, chị ở đâu vậy?”
      Cố Xán Xán mở mắt ra, lập tức chưa phản ứng kịp, quay đầu liền thấy Lâm Viện còn ngủ, hơn nửa ngày mới phản ứng lại, “Chị còn ở nhà, lát tới công ty, có việc gì.”
      Khi làm quản lí tháng được nghỉ phép nhiều hơn ba ngày, Cố Xán Xán buổi sáng tới cũng sao, chỉ cần sau đó giải thích chút là được, treo điện thoại, lay tỉnh Lâm Viện, gọi, “Dậy , có người dám xấu chị cậu, theo chị giết ta.”
      Lâm Viện bị đẩy hồi, mới mơ hồ mở mắt ra, vò đầu, thống khổ , “Người nào có mắt dám chọc giận cậu, đúng rồi, tối qua cái người dễ nhìn có hảo tâm bên cạnh mình đâu?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :