1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 50-2:

      Edit: KateChou

      Công ty trang web Điển ở Hạ Châu lúc này xong cuộc họp sáng, Hoàng Tiểu Phỉ trở thành quản lý Hoàng, tính cách của đắc tội với nhiều người, tại làm quản lý cũng phải dễ dàng, lại lâm thời, rất nhiều người phục, cho nên mấy ngày nay công việc đặc biệt nhiều, cũng chú ý mà hoài nghi Triệu Hoa.

      Hơn nữa từ lâu đến lớp thi lấy bằng lái, cuối tuần cũng rảnh rỗi.

      Bất quá vì cùng Vương Sâm thi lấy bằng lái, thời gian ở chung nhiều, hai người hiểu nhau hơn chút.

      Lúc đầu Hoàng Tiểu Phỉ chướng mắt với Vương Sâm, cảm thấy chàng trai này rất dễ thay đổi chiến tuyến, hôm nay còn thích Cố Xán Xán, đảo mắt cái bị lừa đứng cùng phe mình, nhưng tiếp xúc lâu lại phát mình và cậu ta căn bản là cùng loại người, đều đặc biệt có dã tâm, Vương Sâm bởi vì là người mới, ở trong công ty nữ đồng nghiệp nhiều, nổi tiếng chút, cho dù đoạt đơn hàng, người ta cũng có cảm giác gì quá lớn, giống , bài xích cùng giới tính, cách ăn mặc lại khoa trương, đương nhiên chọc người lời ra tiếng vào nhiều.

      Vương Sâm thích Cố Xán Xán, Hoàng Tiểu Phỉ trước kia hiểu vì sao, chỉ chờ Cố Xán Xán từ chức, trong công ty có đối thủ gạo cội này, Hoàng Tiểu Phỉ cư nhiên thấy dễ chịu lên, trong lúc nhất thời trái lại có cảm giác nơi chân trời tìm được đồng minh.

      Cũng vì vậy, thực lời hứa lúc trước của , chờ lên làm quản lý thăng chức cho Vương Sâm làm quản lý chính, bất quá càng vì chuyện này, đề tài bàn tán trong công ty lại nhiều hơn.

      Trong công ty chính là như vậy, người nhiều, nhiều. Đặc biệt là giữa đồng nghiệp với nhau, cho nên tốt nhất được có tình văn phòng.

      Trước kia Hoàng Tiểu Phỉ cần để ý đến mấy đề tài bàn tán đó, nhưng tại dù sao cũng đính hôn, cho nên Vương Sâm nhắn tin cho , dự định buổi tối mời ăn bữa cơm cảm ơn, do dự chút, vẫn tính từ chối, hơn nữa buổi tối vốn hẹn với Triệu Hoa cùng ăn cơm.

      chuẩn bị trả lời tin nhắn từ chối, cũng ngờ Triệu Hoa gọi điện .

      “Tiểu Phỉ, buổi tối có việc đột xuất, mẹ được người nhà mời ăn cơm, thân thích đống, vốn ba với mẹ , kết quả ba có việc đột xuất, mẹ nhờ đưa , em cũng biết tính tình của mẹ , hiếm khi nhờ , phải , ngày mai cùng em ăn cơm.” Triệu Hoa ngữ khí bất đắc dĩ .

      bất đắc dĩ, bởi vì trước kia lấy cớ với Cố Xán Xán, chỉ cần tăng ca là được, nhưng bây giờ Hoàng Tiểu Phỉ cơ hồ quen biết hơn phân nửa đồng nghiệp công ty , chỉ có thể thỉnh thoảng khẩn cấp như vậy, thường xuyên như vậy bị vạch trần.

      thực tế, hôm nay là Vệ tiểu thư hẹn , vô cùng kích động, lâu như vậy, rốt cuộc đồng ý gặp lại , loại cảm giác lén lút này kích thích lại đau tim.

      Thời điểm Vệ tiểu thư vừa muốn gặp mặt, Triệu Hoa lập tức đồng ý, trực tiếp đem cuộc hẹn với Hoàng Tiểu Phỉ quăng ra sau đầu.

      “Đáng ghét, sao có thể hẹn người ta rồi nuốt lời, em mặc kệ phải bồi thường cho em.” Hoàng Tiểu Phỉ làm nũng như bình thường.

      sai rồi, vậy cái túi em nhìn trúng lần trước, lần sau mua cho em.” Triệu Hoa chút do dự .

      Hoàng Tiểu Phỉ nhướng mày, rất nhanh lại vui vui vẻ vẻ đáp ứng rồi.

      giỡn với thôi, chồng nếu mua , em đây liền vui lòng nhận a. , dù sao em cũng mới ăn rồi, buổi tối tăng ca.”

      lần trước ở cửa hàng nhìn trúng cái túi, hơn vạn, từ sau khi hai người đính hôn, Triệu Hoa còn chưa mua cho thứ gì, huống chi đắt tiền như vậy, Hoàng Tiểu Phỉ vừa mừng vừa sợ, còn cảm thấy có chút là lạ nữa.

      Ngắt điện thoại, nhìn tin nhắn trong di động, vẫn chuẩn bị từ chối, ngày thường còn thường xuyên cùng nhau ăn cơm, chính thức mời như vậy rất kì quái, huống hồ việc công ty nhiều, mấy đầu mối còn chưa thanh toán xong, ở lại tăng ca, chuẩn bị làm xong mới ăn gì đó, xong hết cũng hơi trễ, ngờ Vương Sâm cũng còn trong công ty.

      “Chị Tiểu Phỉ, mời chị ăn cơm được, vậy mời chị ăn bữa khuya nhé, tôi biết nhà hàng Đường Thuỷ tồi, phá lấu cũng đạt tiêu chuẩn, phải hơn mười giờ mới mở cửa, đặc biệt ngon.” Vương Sâm nhìn thấy Hoàng Tiểu Phỉ ra, cười hì hì .

      Nếu biết là dạng đức hạnh gì, nhất định bị khuôn mặt này lừa.

      Trong công ty với ai đều có thể muốn làm điều mờ ám, nhưng tên Vương Sâm kia tuyệt đối có khả năng, biết tính tình của mình, tuyệt đối muốn tìm người giống mình, giống như soi gương, rất khó chịu, nhưng nếu có quan hệ cạnh tranh, làm bạn bè vẫn có thể.

      Vì thế xuống ca, Hoàng Tiểu Phỉ và Vương Sâm ăn khuya.

      “Còn chưa tới ư?” Hai người ngồi xe, gần 20 phút còn chưa tới, huống hồ đường buổi tối vẫn thông mà.

      “Chị Tiểu Phỉ, nơi đó hơi xa công ty chúng ta, bất quá hương vị tồi, hồi tới rồi chị biết.” Vương Sâm kiên nhẫn giải thích câu.

      Mà Triệu Hoa tan làm cũng thấy đâu, đương nhiên phải cùng mẹ gặp thân thích uống rượu, bởi vì Vệ tiểu thư ấy tâm tình tốt, Triệu Hoa đưa xem phim.

      Bất quá vẫn gọi cuộc điện thoại cho mẹ, mà mẹ chồng là sinh vật kì quái, đặc biệt kiểu người có hơi tự kỉ như mẹ Triệu Hoa vậy, nghe con trai nhờ mình bao che, trước kia nghĩ con mình đáng thương, người phụ nữ kia chưa đón vào cửa sợ như vậy, chờ thời điểm Hoàng Tiểu Phỉ đó vào rồi mình phải giáo dục lại chút, quản chồng như vậy, cũng quá đáng rồi. Sau đó mới nhớ tới đứa con này đính hôn rồi, còn ra ngoài lêu lổng, tốt lắm… Bất quá là con mình vẫn có chừng mực, mẹ Triệu Hoa cũng gì thêm.

      Vụ án lúc trước vì Vệ Minh Châu mang thai là có chuyển biến lớn, sau đó do Vệ Đông Hoa đến trước mặt Lâm Phong run rẩy, Lâm Phong muốn gặp lại ông ta, truy cứu tiếp, nên buông tay buông tay, cũng phải tha thứ, mà đột nhiên cảm thấy bản thân chấp nhất nhiều năm như vậy ngu ngốc. tại nghĩ thông suốt cho cuộc sống mới, chút cũng muốn tiếp tục nhắc lại quan hệ với Vệ Đông Hoa.

      Cho nên Vệ Minh Châu có thể ra ngoài.

      Mã Liệt vứt ra đống ảnh chụp, làm cho chấn kinh rồi, liên luỵ làm Trương Dong cũng chấn kinh luôn.

      tìm từng người hiển nhiên hợp lý, những người đó xác thực điều kiện tốt mấy, còn có tay ca sĩ ở quán bar, nuôi sống bản thân còn được, đừng tới nuôi và đứa con.

      Nhìn qua nhìn lại, điều kiện có vẻ tồi, mấu chốt là bộ dạng đẹp trai cũng chỉ có Triệu Hoa, nhìn qua vẻ nhã nhặn lịch , đeo mắt kính, mặc tây trang, cảm giá rất ổn.

      “Người này được, chỉ là người làm công cao cấp.” Trương Dong nhìn Triệu Hoa, hài lòng .

      Bản thân Vệ Đông Hoa lớn lên đẹp mã, đương nhiên nhìn có hảo cảm hơn! Kỳ thực ông là người trông mặt mà bắt hình dong, chính mình tìm tiểu tam như vậy, tuyển chồng cho con cũng như vậy… Ông cố tình ngẫu nhiên phát tác chủ kiến của người đàn ông trong gia đình lúc này, tức giận , “Minh Châu tại mang thai, đứa con cũng biết của ai, bà còn chọn ba lấy bốn, huống hồ nhà chúng ta có tiền, cho dù gả cho người làm công, chỉ cần Minh Châu quyết định, mỗi ngày như vậy cũng tốt, bà đừng có lúc nào trong mắt chũng chỉ nhìn tiền, hạnh phúc con mới là quan trọng nhất.”

      Trương Dong vì chột dạ, cũng lên tiếng nữa, trong lòng nghĩ chồng mình cũng đúng, nếu Minh Châu quyết định, cuộc sống mới tốt, lúc trước đến Mã gia cũng để con quyết định chút làm nghẹn khuất muốn chết… Bất quá bà quên, tiền trong nhà với tốc độ tiêu tiền của bà có chút đủ, còn muốn để cho con sau khi lập gia đình cả nhà xa hoa, đó lại càng đủ. Dù sao bà khi trước tiến vào chỉ ngồi mát ăn bát vàng, căn bản bỏ sức, chỉ tiêu tiền, cảm thấy tiền giống như dòng nước chảy, cuồn cuộn ngừng.

      Vệ Minh Châu tại cũng mờ mịt, nhưng được ba ủng hộ, cho nên quyết định tìm Triệu Hoa.

      đương nhiên biết Triệu Hoa phải ba đứa con, thời gian đúng, nhưng nhiều đàn ông như vậy, đều nhớ , chút ấn tượng cũng có, có ấn tượng cũng sớm qua thời gian hẹn hò mãnh liệt, chỉ còn lại Triệu Hoa.

      lần gặp được Triệu Hoa, Vệ Minh Châu mình thất tình, mà Triệu Hoa cũng thất tình, đúng lúc, cảm giác với nhau cũng vô cùng tốt, hơn nữa lúc mình bị tạm giam, ta còn nhắn tin chuyện phiếm hàn huyên cả đêm, buổi tối hai người cùng xem phim, xem bộ phim nghệ thuật, lúc từ rạp phim ra, ngang qua cửa hàng mỹ phẩm, nhân viên cửa hàng nhìn thấy Vệ Minh Châu, cung kính gọi, “Đại tiểu thư, đến.”

      Vệ Minh Châu gật đầu khẽ cười, chỉ ngang qua, cũng nhiều, lại làm cho Triệu Hoa thập phần chú ý, làm bộ như để ý hỏi, “Bạn em a!”

      “Đương nhiên phải, chỉ là nhân viên cấp dưới công ty ba em.” Vệ Minh Châu tuỳ ý .

      Triệu Hoa nghe được vô cùng kích động, ngờ Vệ Minh Châu lại thuộc thế hệ bạch phú mĩ tiêu chuẩn, lúc trước quen với Hoàng Tiểu Phỉ, đối với đồ hiệu có thể nhận biết được mức độ cao thấp, cẩn thận quan sát liền phát Vệ Minh Châu từ xuống dưới đều là hàng hiệu, so với người Hoàng Tiểu Phỉ còn cao cấp hơn. còn có chút hoài nghi, nh cũng quen vài nữ tác giả internet, thu nhập có khả năng cao như vậy, chẳng lẽ là tiểu tam linh tinh gì đó của người ta?

      tại xem ý tứ của là biết ba rất có tiền.

      “Nhà em lại còn bán mỹ phẩm, vậy em và chị em có phải ngày thường cũng dùng tiền từ phương diện này hay ?”

      “Em có chị, em là con .” Vệ Minh Châu đúng lý hợp tình .

      Càng làm cho Triệu Hoa động tâm, con , mình nếu quen với , ít nhất khỏi phấn đấu hai mươi năm a, trong nháy mắt này, thậm chí hối hận mình đính hôn quá sớm.

      “Em đói bụng , mời em ăn khuya.” Triệu Hoa vốn xem phim xong thấy Vệ Minh Châu rất mệt, dự định đưa về, nhưng bây giờ lại thay đổi chủ ý.

      Triệu Hoa nghĩ đến nhà hàng tên Đường Thuỷ, rất nổi danh, cách công ty Hoàng Tiểu Phỉ rất xa, khẳng định thể gặp được.

      Vệ Minh Châu gật đầu, thời điểm ra cửa, lại gặp chuyện xấu hổ, Vệ Minh Châu lái xe tới, xe của so với chiếc BMW X1 của triệu Hoa đương nhiên tốt hơn nhiều.

      Triệu Hoa cảm thấy có chút mất bản lĩnh, thua chị kém em, bất quá lại càng có dã tâm thêm.

      “Ngồi xe của .” Chung quy khí khái đàn ông cũng làm cho Triệu Hoa lên tiếng.

      Vệ Minh Châu nhún vai, tỏ vẻ sao cả, ngồi lên xe Triệu Hoa, lúc khởi động xe, Vệ Minh Châu lại đè tay hỏi, “Ngồi với em lúc được chứ.”

      Lúc này hai người ở gara, ánh đèn mờ ám, Triệu Hoa lập tức tâm viên ý mã, chẳng lẽ muốn trong xe, lần trước chỉ là uống nhiều, say rượu mơ hồ, như bây giờ bên ngoài trời tối đen, rất..

      Đương nhiên tên mặt vẫn là bộ dáng nghiêm trang thập thần quan tâm.

      Vệ Minh Châu lấy ra điếu thuốc, hít ngụm, cánh môi màu đỏ tươi ngậm lấy điếu thuốc dài, hình ảnh vô cùng gợi cảm.

      Triệu Hoa cảm thấy bạn giữa hai chân lập tức dựng thẳng lên, bất quá thấy đối phương có vẻ đầy tâm , dằn lòng nhịn xuống, khép hai chân lại, cánh tay đưa ra khởi động máy nghe nhạc.

      Tiếng nhạc chậm rãi lan truyền trong xe, Vệ Minh Châu hút thuốc bỗng nhiên rơi lệ.

      biết là đầu mẩu thuốc lá rơi xuống trước hay nước mắt rơi xuống trước, cũng có thể là đồng thời rơi, tóm lại hình ảnh như vậy đẹp quá, lập tức khiến lòng Triệu Hoa xao động.

      “Sao vậy?”

      Nước mắt Vệ Minh Châu tiếp tục rơi, thuốc hút nữa, chỉ kẹp giữa hai ngón tay, cũng nhìn Triệu Hoa, đem điếu thuốc để ở cửa sổ, nhìn bên ngoài, thản nhiên , “Lần trước gặp , em có ta vì mà chia tay với em. thực tế là em gạt , em kết hôn, bất quá ta quả thực là vì mà ly hôn với em, ly hôn hơn hai tháng, em mới phát mình mang thai, em muốn tìm ta, bạn bè đều khuyên em đừng giữ đứa bé này, nhưng em làm được, đây là sinh mệnh a, em có quyền khiến nó biến mất.”

      Ban đầu Vệ Minh Châu chỉ làm bộ, nhưng khóc liền khóc , bởi vì bác sĩ , sức khoẻ của tốt lắm, thể phá , hơn nữa vể sau cũng rất có thể có con được. Cho nên muốn sinh đứa này ra, nếu , phá thai làm tổn thương sức khoẻ .

      Nếu có tiếng gọi tiểu thư vừa rồi, có xe sang đẹp kia, Triệu Hoa giờ phút này nhiều nhất chỉ qua loa an ủi câu, sau đó nghĩ làm sao thoát khỏi , cho dù Vệ Minh Châu khóc có đẹp, ưu thương đến đâu, cũng ra lời dưới đây, nhưng biết căn cứ đâu mắc sai lầm rồi, mở miệng, “ ta quý trọng em, nhất định hối hận, đồng ý chăm sóc em, em cần thương tâm nữa, thấy em khóc, cảm thấy rất khó chịu.”

      “Em thể ích kỉ như vậy, tuy em rất hi vọng đứa có thể có cha, nhưng như vậy là rất ích kỉ.” Vệ Minh Châu tròng mắt rưng rưng, tựa hồ trong nháy mắt tản ra tia sáng lóng lánh nhìn thoáng qua Triệu Hoa, lập tức lại ảm đạm cúi đầu.

      Triệu Hoa đưa tay ôm lấy Vệ Minh Châu, giọng , “Em phải ích kỉ, trong mắt , em là xinh đẹp nhất.”

      Hai người cứ ôm nhau như vậy hồi, Vệ Minh Châu rốt cuộc khóc nữa, lau khô nước mắt, bộ dáng ra vẻ kiên cường , “ thôi, ăn khuya, xe của em sau này em để cho tài xế trong nhà chạy .”

      thực tế tài xế trong nhà chính là tài xế vận chuyển hàng hoá của cửa hàng mĩ phẩm, cũng phải tài xế riêng gia đình, mà Triệu Hoa lại hiểu lầm.

      Triệu Hoa tại trong lòng hưng phấn cực độ, chỉ là nhân viên bình thường, tháng tiền lương hơn vạn, thêm tiền lương của ba mẹ cũng chỉ vạn, gia cảnh tầm trung, tuyệt đối đại phú đại quý, quen Vệ Minh Châu, cảm giác như vào thế giới khác, có đứa con là vấn đề, nhưng về sau còn có thể sinh thêm a… Về sau biết rất khờ dại.

      Nghĩ như vậy, Triệu Hoa càng thêm chăm sóc, vốn chỉ tay cầm tay, tại đường đều như đem ôm vào trong lòng, cẩn thận, chỉ lo vấp phải hay va chạm gì.

      Cửa hiệu Đường Thuỷ rất nổi tiếng, khi Hoàng Tiểu Phỉ và Vương Sâm tới, bên trong muốn còn chỗ, bất quá thời tiết Hạ Châu nóng bức, ngồi ở cửa cũng như nhau, còn mát mẻ hơn, Hoàng Tiểu Phỉ và Vương Sâm thấy cái bàn trống ở cửa ngồi xuống.

      Hoàng Tiểu Phỉ tăng ca cả ngày, uống canh mộc nhĩ táo đỏ chưng với đường phèn, cảm thấy hoả khí trong bụng tiêu hao hơn nửa, rất thoải mái, khen ngợi , “Quả nhiên uống ngon lắm, thích.”

      “Nhà của tôi trước đây ở gần chỗ này, còn thường xuyên đến đây ăn, sau lại bị phá bỏ và di dời chuyển nơi khác cũng rất ít khi đến đây, quả nhiên vẫn còn hương vị khi đó.” Vương Sâm cũng uống ngụm lớn .

      Hai người xem như tán gẫu, việc công ty, chuyện học lái xe, hơn nữa bởi vì Xán Xán, giữa Hoàng Tiểu Phỉ và Vương Sâm có loại ràng buộc như nhau, nhìn qua cũng thân mật hơn với người ngoài chút.

      Hai người trò chuyện với nhau vui, chợt nghe giọng đàn ông quen thuộc, “Ông chủ, dành ra cho tôi chỗ, lau sạch chút.”

      Đúng là Triệu Hoa ôm Vệ Minh Châu tới đây, Vệ Minh Châu là tiểu thư a, liền lo lắng ăn quen, trước tiên liền dặn người bán hàng.

      Hoàng Tiểu Phỉ ngẩng đầu, liền nhìn thấy Triệu Hoa ôm , người mặc áo liền váy hoa văn của Bella, mang theo túi xách cùng hoa văn, tóc nâu dài, uốn cong cong…
      Bạch Phụng, Snow, quỳnhpinky10 others thích bài này.

    2. sâu béo mập

      sâu béo mập New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      12
      ối, vụ này mong là htp bỏ luôn cái tên trai bao này , lưu luyến gì cái đồ dở hơi này chứ, cơ mà thấy mói đến xán xán a, buồn, mãi mới có chương mà lại thấy xán xán, hic

    3. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Thanks editor
      Truyện sắp hoàn chưa nhỉ? =D
      sâu béo mập thích bài này.

    4. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 51:

      Edit: KateChou

      Sáng sớm, mẹ Triệu Hoa miễn cưỡng đứng lên đánh răng rửa mặt, con trai tối qua trở về quá muộn, sợ làm phiền nghỉ ngơi, chuyện thanh đều .

      “Ông, tôi muốn làm cơm, ông gọi điện bảo ba Tiểu Phỉ mang điểm tâm đến đây .” Mẹ Triệu Hoa vừa đánh răng vừa mơ hồ tiếng.

      Ba Triệu Hoa cạo râu trước gương, nghe vợ như vậy, cau mày, “ tốt đâu, nhà thông gia bán điểm tâm sáng, giờ bận bịu, làm sao có thể gọi người mang đến đây, có bao nhiêu tiền, tự mình đến nơi mua được rồi.”

      “Dù sao nhà người ta bán điểm tâm, khẳng định bán hết, tôi đồng ý ăn là nể tình, phải chỉ bữa sáng sao, cũng phải bao nhiêu tiền gì đó.” Mẹ Triệu Hoa đem bọt biển trong miệng nhổ ra, khinh thường .

      Ba Triệu Hoa khá phúc hậu, nhưng chịu nổi vợ xinh đẹp, khí thế cũng mạnh, ngay từ đầu liền khiêm nhường, khiêm nhường nhiều năm còn chút quản nghiêm với vợ.

      Đành phải gọi điện thoại cho ba mẹ Hoàng Tiểu Phỉ, bảo họ mang tặng điểm tâm sáng đến đây, dù sao cũng phải lần đầu tiên.

      Tuy chỗ bán điểm tâm sáng cách nhà Triệu Hoa hơi xa, nhưng là thông gia gọi điện thoại, vài lần trước, ba Hoàng Tiểu Phỉ trái lại đưa điểm tâm đến, bất quá còn lại mình mẹ Hoàng Tiểu Phỉ phải thu dọn toa ăn, bởi vì qua giờ thể thu dọn, toa ăn lại đặc biệt lớn, đường sá bằng phẳng, sườn núi người đẩy rất khó khăn, tuy đối với mẹ Triệu Hoa mà chỉ là mấy đồng tiền, giá cũng hơn mười đồng, nhưng đối với nhà Hoàng Tiểu Phỉ mà , ba Hoàng Tiểu Phỉ mang đồ ăn sáng đến, mẹ mình đẩy toa ăn về nhà, thiếu chút nữa đau thắt lưng, nếu muộn, đường xe nhiều liền càng nguy hiểm.

      Bất quá nghĩ đến dù sao con về sau phải gả đến nhà người ta, vẫn nên đưa đến…

      Nhưng hôm nay, thời điểm ba Triệu Hoa gọi điện thoại, đối phương chỉ ừ cái, cũng có lời nào liền treo điện thoại.

      Ba Triệu Hoa tức lên, thái độ gì a, bất quá nghĩ đối phương có thể bán hàng, có đôi khi bữa sáng cửa hàng bề bộn nhiều việc, cũng so đo, nếu là mẹ Triệu Hoa gọi điện, thiếu được dong dài vài câu.

      Trái lại ngờ ba mẹ Hoàng Tiểu Phỉ hôm nay ra quán, bởi vì ngày hôm qua nửa đêm con trở về, hơn nữa con luôn ăn mặc tinh xảo, ngay cả giày cũng dính bẩn chút nào, lúc về nhà cả người lộn xộn, tóc còn từng sợi từng sợi toả ra mùi lạ.

      Con sạch , xinh đẹp bao nhiêu, mẹ Hoàng Tiểu Phỉ vạn phần có thể hiểu, trước kia chỉ bời vì khi con làm để mang đôi tất bị rách, tiền tức giận dọn ra ngoài ở, hôm nay lại trở về với bộ dáng như vậy, khiến cho đôi cha mẹ trung thực này sợ hãi.

      Hoàng Tiểu Phỉ là người rất chú trọng sĩ diện, từ liền bồi dưỡng thành như vậy, vốn ba mẹ là công nhân, con cháu của mấy người làm trong nhà xưởng đều học cùng trường, nhưng sau lại thay đổi ba người bạn cùng bàn của thăng chức, nhưng ba mẹ lại bị sa thải, vốn cả hai quan hệ tốt lắm, lại vì cảnh ngộ ba mẹ giống nhau mà thay đổi, khi đó công nhân đều phải dựa vào tiền lương, cũng để dành tền, vởi vì mỗi tháng đều có tiền, xưa nay nghĩ đến ngày đột nhiên lại có tiền.

      Ngày ấy có thể hiểu, bạn cùng bàn được ba chạy xe đến đón, mà ba mẹ mình mỗi ngày chỉ đứng bán bánh bao bánh mỳ, bên ngoài gió lạnh run, cúi đầu khom lưng, đầu cũng thấp, sợ bị người quen nhìn thấy, mùa đông tạm được, đeo khẩu trang đội mũ, nhìn thấy người quen tránh chút ổn, nhưng tới mùa hè, đương nhiên có thể nhìn ra, thái độ ngượng ngùng của cha mẹ như vậy đương nhiên cũng ảnh hưởng Hoàng Tiểu Phỉ.

      Bạn ngồi cùng bàn với , người bạn đầu tiên cứ như vậy mà trở mặt cãi nhau.

      Từ đó về sau, Hoàng Tiểu Phỉ càng thêm cố gắng, thành tích đứng đầu, cũng may khi đó học sinh đạt thành tích tốt trong trường nổi tiếng, lại xinh đẹp, tuổi còn biết tự mình thu xếp, thầy giáo nếu biết bối cảnh nhà còn tưởng rằng ba mẹ là phần tử trí thức hoặc lãnh đạo gì đó.

      Cứ như vậy cho tới hôm nay, Hoàng Tiểu Phỉ vẫn rất chướng mắt ba mẹ mình, tính cách của kì thực giống với Lâm Viện, nhưng tính cách của Lâm Viện sáng sủa hơn ít, tính cách của lại u ám ít, nếu phải là đối thủ cạnh tranh của Cố Xán Xán, chừng trở thành bạn tốt, lúc trước Lâm Viện cũng thích Cố Xán Xán, đều cảm thấy này tốt số, ràng là nông thôn, nhưng ba mẹ lại hết sức thương, bản thân cũng tự tin cực kì, giống như có việc gì lo lắng.

      Lần trước Triệu Hoa cầu hôn Hoàng Tiểu Phỉ, ba Cố Xán Xán dám ở trước mặt mọi người đánh Triệu Hoa, nếu là ba mẹ chừng sợ hãi rụt rè đứng bên, tuyệt đối ra tay, đương nhiên Hoàng Tiểu Phỉ cũng đồng ý ba mẹ đến công ty tìm , cảm thấy rất mất mặt, còn cười nhạo Cố Xán Xán, nhưng Cố Xán Xán vẫn thoải mái, chút cũng cảm thấy mất mặt, bây giờ ngẫm lại, mất mặt là bản thân .

      Tối qua gặp Triệu Hoa và Vệ Minh Châu, hoàn toàn biết Triệu Hoa lại cùng Vệ Minh Châu quấn lấy nhau, càng quá đáng hơn là ta hùng hồn ôm Vệ Minh Châu, chất vấn phải tăng ca sao, như thế nào lại cùng người đàn ông khác ra ngoài ăn khuya.

      Hoàng Tiểu Phỉ ngày thường ở trước mặt Triệu Hoa đều dịu dàng khiêm tốn, mặc dù có hoài nghi, nhưng bản thân dạo gần đây quá bận, cũng chú ý nhiều, ngờ lại gặp ở nơi này, còn phản công, đương nhiên liền nổi giận.

      Đứng lên liền đem ly nước chưa uống xong trực tiếp hắt người Vệ Minh Châu, chỉ vào ta mắng, “ biết xấu hổ, cắm sừng chồng mình, bị phát ly hôn, quay đầu lại câu dẫn chồng người khác, tôi đánh chết .”

      Triệu Hoa ngờ Hoàng Tiểu Phỉ vốn dịu dàng khóc lóc om sòm còn hung hãn hơn cả Cố Xán Xán, càng ngờ Hoàng Tiểu Phỉ lại quen Vệ Minh Châu, cũng tới bây giờ mới biết được họ tên đầy đủ của Vệ Minh Châu, lúc trước chỉ biết họ Vệ, dạo vòng cư nhiên là người quen. Bất quá biết Vệ Minh Châu là người đẹp phú quý, tim thiên vị, đương nhiên tin Hoàng Tiểu Phỉ, nhưng cảm thấy ta đố kỵ mới nhảm, chỉ che chở cho Vệ Minh Châu còn tức giận mắng Hoàng Tiểu Phỉ.

      phát điên cái gì!” Triệu Hoa vừa bảo vệ Vệ Minh Châu vừa mắng Hoàng Tiểu Phỉ.

      Kỳ thực Triệu Hoa chưa từng mắng chửi người, lớn lên đẹp trai, mẹ lại thương, ở trường học là sinh viên trong đội bóng rổ học tập tốt, cơ hội cãi nhau nhiều, lần trước chỉ mắng Cố Xán Xán như vậy, tại mắng Hoàng Tiểu Phỉ cũng như vậy.

      Hoàng Tiểu Phỉ tâm đều rét lạnh.

      Lần trước xem náo nhiệt của Xán Xán có bao nhiêu vui vẻ, tại chính là bấy nhiêu khổ sở, thậm chí còn khổ sở gấp bội, đương nhiên càng dùng sức, có sức mạnh như Cố Xán Xán, nhưng vẫn mang giày cao gót, bước vững vàng, dùng giày cao gót đá người, dùng móng tay mới làm kia tóm lấy người vẫn được , hơn nữa lúc này làm sao có thể lo lắng móng tay có hư hay .

      Cho dù làm trò trước mặt Vương Sâm, Hoàng Tiểu Phỉ chút cũng để ý, vốn và Vương Sâm có chuyện gì mờ ám, đương nhiên cần làm ra vẻ, đối với Triệu Hoa và Vệ Minh Châu vừa đá vừa cào.

      Triệu Hoa tránh khỏi, lại lo lắng Vệ Minh Châu mang thai bị thương, theo thấy, Vệ Minh Châu là đại tiểu thư, lại mang thai, khẳng định là chưa từng chịu khổ, mà ba mẹ Hoàng Tiểu Phỉ là công nhân thấp kém, khẳng định cao quý như vậy, tuy có thời gian suy nghĩ, nhưng Triệu Hoa theo bản năng có thể cảm thấy được như vậy, tự nhiên phải bảo vệ Vệ Minh Châu, nhưng bảo vệ lại được, thể lực của chỉ như cặn bã.

      Đàng phải thuận tay vớ lấy ly nước khác hắt lên người Hoàng Tiểu Phỉ.

      Hoàng Tiểu Phỉ bị dính dòng nước lạnh như băng, cả người ngây dại, và Triệu Hoa vừa mới đính hôn lâu, cũng xem như trải qua tuần trăng mật, bình thường khó tránh cãi nhau ầm ĩ, nhưng đều rất thân thiết, tuyệt đối giống như thế này, bị hắt nước thấu lạnh đến tim.

      Bất quá qua ly nước này, trái lại làm cho tỉnh táo hơn, thể ngờ bản thân có ngày bởi vì đàn ông mà khóc lóc om sòm ngoài đường, nghĩ như vậy, chính mình ngay cả Cố Xán Xán cũng bằng.

      “Họ Triệu kia, giỏi lắm, vì người phụ nữ đứng đắn mà hắt nước tôi!” Hoàng Tiểu Phỉ trực tiếp lấy ra trăm đồng đến quầy của ông chủ, gọi ông chủ mang đến ấm nước lạnh mang đến, lạnh băng, trực tiếp múc muôi lớn đổ lên người Triệu Hoa và Vệ Minh Châu.

      Triệu Hoa phải bảo vệ cho Vệ Minh Châu, đương nhiên tránh né, hơn nữa Hoàng Tiểu Phỉ cầm cái muôi lớn giống như vũ khí, cũng dám đến gần, mắt thấy lại tiếp tục, vội vàng hô, “Hoàng Tiểu Phỉ dừng tay, Minh Châu ấy mang thai.”

      Nghe như thế Hoàng Tiểu Phỉ càng thêm phẫn nộ, “Tiện nhân như , bên này đính hôn với tôi, bên kia lại làm cho bụng người ta lớn, còn muốn chân đứng hai thuyền!”

      Triệu Hoa Vệ Minh Châu mang thai thôi, vừa Hoàng Tiểu Phỉ càng thêm phẫn nộ, lại đưa cho ông chủ trăm đồng, tiếp tục múc nước.

      Sức khoẻ Vệ Minh Châu yếu là , vừa mới ra khỏi bệnh viện bao lâu, chỉ có thể để Triệu Hoa ôm lấy trốn đông trốn tây.

      cái gì vậy, đứa phải của tôi, được lung tung.” Triệu Hoa vẫn như trước ôm lấy Vệ Minh Châu.

      Bất quá như vậy khiến Hoàng Tiểu Phỉ càng bối rối, cũng phải Cố Hữu Tài, lực cánh tay lớn, vì tức giận quá mà múc vài muôi lớn múa may mấy cái, còn sức lực, đem muôi để lại lên bàn thở gấp tức giận , “Triệu Hoa vương bát đản , phải con còn che chở như vậy, muốn thuận tiện làm ba sao? Tôi thành toàn cho , tôi muốn từ hôn.”

      Triệu Hoa lúc này lại lo lắng Vệ Minh Châu hiểu lầm, lên tiếng giải thích, “Minh Châu, chưa kết hôn, chỉ đính hôn, ấy gạt tăng ca, ngờ lại cùng người đàn ông khác ăn cơm.”

      Vệ Minh Châu vốn cảm thấy Hoàng Tiểu Phỉ có chút quen mắt, bất quá nhớ nổi là ai, cũng sợ Triệu Hoa biết nhiều, muốn dây dưa, làm bộ như choáng váng sợ hãi, uỷ khuất , “ Triệu, em có chút thoải mái, muốn về trước.”

      Triệu Hoa cũng muốn rời khỏi đây, vội vội vàng vàng mang theo Vệ Minh Châu chạy , xe đậu gần đây, vừa định lên xe bị Hoàng Tiểu Phỉ chặn.

      “Triệu Hoa là người biết xấu hổ, dù ở bên ngoài chơi đùa phụ nữ còn mang ta ngồi xe của tôi!” Hoàng Tiểu Phỉ nghỉ ngơi lúc có sức lại, cầm cái muôi đuổi theo, ngăn chặn cửa xe sống chết cho họ lên xe, còn ý bảo Vương Sâm đoạt lấy chìa khoá xe.

      Triệu Hoa chú ý, tay nắm chặt, chìa khoá xe bị Vương Sâm đoạt lấy.

      Nhà hàng Đường Thuỷ đông người xem náo nhiệt, ông chủ cũng tức giận, bởi vì Hoàng Tiểu Phỉ cho tiền, tiếp theo nhiều người xem náo nhiệt, uống nước càng nhiều, Triệu Hoa ôm yểu điệu bất cứ lúc nào cũng có thể ngất ràng ở thế hạ phong, đành phải gọi taxi trước.

      Giải thích đường mà Vệ Minh Châu thể nhớ được Hoàng Tiểu Phỉ là ai, loại nhân vật này, nhớ .

      Triệu Hoa tuấn, giống đầu gỗ Mã Liệt kia , đường còn có tâm dỗ dành Vệ Minh Châu, chửi mắng Hoàng Tiểu Phỉ, Vệ Minh Châu lại được dỗ mà cao hứng.

      Triệu Hoa lúc trước chưa gặp qua Vệ Minh Châu, đương nhiên cũng biết Vệ Minh Châu là vợ trước của bạn trai Xán Xán, là duyên phận, bất quá cho dù biết được, dựa theo loại tính cách này của đoán chừng cũng để ý.

      Tuy tò mò Hoàng Tiểu Phỉ như thế nào biết Vệ Minh Châu, chẳng qua ràng nhận thấy lúc này phải lúc để hỏi, trấn an Vệ Minh Châu xong, về đến nhà nửa đêm.

      Mà Hoàng Tiểu Phỉ và Vương Sâm cả hai đều chưa lấy được bằng lái, nhưng lái xe có vấn đề gì, Hoàng Tiểu Phỉ lúc này nổi giận đùng đùng, liền trực tiếp ngồi vào ghế lái, bình thường còn có chút sợ hãi, hôm nay lại có vẻ đếm xỉa đến điều gì, chỉ đuổi Vương Sâm về nhà, tự mình còn dạo, vòng lại về tới phụ cận tiểu khu ba mẹ ở.

      Trong trí nhớ Hoàng Tiểu Phỉ, ba mẹ sau khi bị sa thải chỉ cúi người khom lưng, trước đây ràng là con nhà người ta làm sai, ầm ĩ đến nhà mình, ba mẹ cũng nhận sai, nhưng lúc này, muốn quay về nhà thuê của mình, đột nhiên nghĩ về đến nhà tốt, trở lại trong căn nhà ba mẹ ở, thanh thản ổn định ngủ giấc.

      Hoàng Tiểu Phỉ do dự nửa ngày, rốt cuộc bước xuống xe, vào trong nhà, hai người già đều ngủ, bởi vì buổi sáng phải bán hàng, đặc biệt ngủ sớm, lát sau chuẩn bị rời giường, nhìn thấy con trở về, thực bị doạ nhảy dựng.

      “Tiểu Phỉ, ai khi dễ con?” Hoàng ba hỏi câu, nhưng ra câu ba tìm , Hoàng Tiểu Phỉ quả nhiên cảm thấy có chút thất vọng, chịu , muốn tắm.

      Trong nhà có quần áo của , chờ tắm xong bước ra, thấy ba mẹ còn ngồi ở phòng bếp, nhà , có phòng khách, phòng khách và phòng bếp là , hai người chỉ ngây ngốc ngồi ở kia, nhìn ra, bị sợ hãi như bình thường, đứng lên, miệng giật giật, muốn cái gì lại dám , ấp a ấp úng.

      Vẫn là Hoàng Tiểu Phỉ chịu nổi lên tiếng, “Ba mẹ, con phải từ hôn với Triệu Hoa.”

      “Đây là thế nào, lúc trước phải còn hoà thuận hay sao?” Ba Hoàng Tiểu Phỉ nhịn được hỏi.

      ta ở bên ngoài có người khác, bụng lớn, hôm nay bị con bắt gặp.” Hoàng Tiểu Phỉ bây giờ nghĩ lại vẫn rất tức giận, tay lau tóc run run.

      Hai người nghe xong tin này, nửa ngày cũng phóng được cái rắm, Hoàng Tiểu Phỉ hết sức thất vọng với ba mẹ, vào phòng của mình, đóng cửa liền ngủ, cũng nghĩ tới ba mẹ mỗi ngày mấy chục năm nay đều dọn hàng bán sớm, hôm nay lại ngồi yên, động đậy.

      Cũng dám thở mạnh, sợ làm ồn con .

      Cư nhiên cứ như vậy ngồi cả đêm, ông Hoàng hút thuốc rất nhiều, trong phòng chướng khí mù mịt, chờ Hoàng Tiểu Phỉ tỉnh dậy nhìn thấy ba mẹ lại có ra quán, bị doạ nhảy dựng.

      rất biết điều chỉnh tâm tình, ngủ giấc tốt lên, trông cậy nhiều vào ba mẹ, đương nhiên liền tự mình tính toán, tuy cùng Triệu Hoa đính hôn, nhưng cũng giống như trong xã hội cũ cho lễ hỏi, đồ cưới, chỉ là hình thức, tiền đều có tính nghi thức, mẹ Triệu Hoa trọng sĩ diện, tiệc đính hôn làm giống như tiệc kết hôn, hàng xóm láng giềng còn Hoàng Tiểu Phỉ may mắn, cưới được kẻ có tiền.

      Bất quá sống là bản thân mình, vì sợ lời ong tiếng ve của người ta mà kiên trì bước tiếp, cho dù vốn suy nghĩ có chút xem trọng, nhưng Cố Xán Xán đột nhiên từ chức, liền cảm thấy còn ý nghĩa, hơn nữa chuyện tối hôm qua, Hoàng Tiểu Phỉ hạ quyết tâm, mặt khác đồ đạc mình cũng muốn trả lại, đính hôn kết hôn, đối với nhà tổn hại khá lớn, chiếc xe kia xem như bồi thường cho mình, may mà lúc trước có để tâm.

      Đúng lúc này ba Triệu Hoa gọi điện thoại tới đây bảo tặng bữa sáng.

      Hoàng Tiểu Phỉ vừa nghe liền bùng nổ cơn giận, biết có chuyện này, ba mẹ ta đứt tay hay gãy chân, cư nhiên ở xa bảo ba mẹ mình đưa bữa sáng đến, nhà ăn kia nhiều bàn như vậy, khách bên trong lại đông, mỗi lần nhìn ba mẹ hai người cùng nhau đẩy đều vất vả, chính cũng nhẫn tâm nhìn.

      “Quá khi dễ người, con đưa bữa sáng cho họ!” Hoàng Tiểu Phỉ mang theo cái thùng, rác rưởi trong nhà đều bỏ vào trong thùng, nổi giận đùng đùng ra cửa, vợ chồng ông Hoàng cũng theo.

      Bụng mẹ Triệu Hoa chờ đến kêu thầm, thần sắc cũng bình tĩnh, mới nghe tiếng đập cửa, thấy Hoàng Tiểu Phỉ cũng đến đây, nhìn mang theo cái thùng, cười , “Còn để cho Tiểu Phỉ cố ý đưa tới, làm phiền rồi.”

      Hoàng Tiểu Phỉ cười lạnh, đem toàn bộ rác rưởi bên trong thùng trút lên mặt bàn nhà Triệu Hoa, “ phiền, đây đều là ngày hôm qua còn dư, đủ cho các người ăn.”

      Ông Hoàng sợ hãi rụt rè rốt cuộc mở miệng câu, “Chúng tôi tới từ hôn, nghe con con các người làm cho khác bụng muốn lớn, con rể như vậy chúng tôi thể chấp nhận.”

      câu của ông Hoàng khiến cho nhà Triệu Hoa loạn lung tung lên, mẹ Triệu Hoa cũng để ý con trai còn chưa ngủ đủ, gọi dậy.

      Ngày hôm qua quá muộn, Triệu Hoa còn chưa kịp với mẹ, sáng sớm thấy Hoàng Tiểu Phỉ tìm tới cửa, bị chọc tức.

      “Từ hôn từ hôn, ai sợ ai.” Triệu Hoa rời giường nổi cáu, ngáp dài .

      Mẹ Triệu Hoa đầu óc có chút bắt kịp, lúc trước khi đính hôn con trai còn tuyên thệ thành khẩn với mình khen Hoàng Tiểu Phỉ rất tốt, tại cũng nghe Hoàng Tiểu Phỉ được thăng chức làm quản lý, như thế nào nháy mắt lại như vậy, sợ con bị người khác lừa, bà sốt ruột , “Con trai, con đùa gì vậy, còn có mang thai gì đó là chuyện gì đây?”

      “Mẹ, sau này con với mẹ.” Triệu Hoa ở nhà chủ kiến rất lớn, ba nghe mẹ , mẹ nghe , vừa như vậy, mẹ Triệu Hoa bình tĩnh lại, cảm thấy chỉ số thông minh của con trai cao như vậy nhất định làm chuyện bất lợi.

      Hoàng Tiểu Phỉ cười lạnh , “Tuỳ các người ra sao, sau này chúng ta ai đường nấy, liên quan gì đến nhau, xe của tôi tôi lái, chúc mừng con trai các người làm cha vui vẻ.”

      Mẹ Triệu Hoa vừa nghe Hoàng Tiểu Phỉ mở miệng muốn lấy xe, được, dựa vào cái gì a.

      Bất quá bà thường ngày sống an nhàn sung sướng, thân thể có chút mập ra, đương nhiên phải làm việc nặng như vợ chồng ông Hoàng, hai vợ chồng này bộ dáng vẫn sợ hãi rụt rè, nhưng lúc này lại đứng trước mặt con , cho mẹ Triệu Hoa tới gần.

      Hoàng Tiểu Phỉ cũng phải chỉ doạ, tiện tay liền ném đống rác mặt bàn qua.

      “Nhà các người làm chuyện trái lương tâm, tôi chỉ là giữ lại thứ tôi nên được, la hăng say như vậy cũng sợ doạ người, gọi hàng xóm tới đây, chúng ta phân xử công bằng.”

      Mẹ Triệu Hoa trọng sĩ diện, mà Triệu Hoa cũng muốn dây dưa thêm, mình nếu thành đôi với Vệ Minh Châu, chiếc BMW tính là gì, xe của Vệ Minh Châu lái còn quý hơn xe của mình vài lần, sau này còn sợ có tiền sao, vì thế hào phóng lôi kéo mẹ , “Mẹ, quên , mẹ so đo với người như vậy làm gì, chúng ta thiếu tiền.”

      Mẹ Triệu Hoa thấy con trai nhàng như vậy đáp ứng, rất quái lạ, tính cách con trai tuyệt đối chịu tổn thất, chẳng lẽ có nội tình khác, cũng sợ bị hàng xóm chê cười, liền căm giận mắng vài câu có động thái tiếp theo.

      Hoàng Tiểu Phỉ bỏ lại đống rác rưởi, mang thùng , trong lòng dễ chịu vô cùng, nhìn thấy ba mẹ cũng thuận mắt hơn rất nhiều, cùng nhau lái xe về nhà.

      Tối hôm qua là phẫn nộ mới lái xe, dù sao còn chưa có bằng lái, tại tâm tình bình phục, Hoàng Tiểu Phỉ trái lại dám lái, bất quá nghĩ đến mình có hơn chiếc xe, lại mặc kệ tên cặn bã Triệu Hoa kia, chút cũng thương tâm.

      Trái lại cảm thấy phong thái phấn chấn, thở dài nhõm hơi, chính mình cư nhiên vì dạng đàn ông này tranh với Cố Xán Xán, muốn đâm mù mình ngay lúc đó.

      Đưa ba mẹ về nhà, Hoàng Tiểu Phỉ cũng về cùng, là muốn làm, xuống lầu, lại vòng quanh BMW kia.

      Ba mẹ vẫn là ba mẹ nhát gan, nhưng thời khắc mấu chốt khẳng định đứng ở trước mặt mình, điều này đủ rồi.

      lúc này bỗng nhiên đặc biệt nhớ đến người, liền gọi điện thoại, nhưng nghĩ mình và ấy phải loại quan hệ có chuyện liền tâm , chỉ là nhịn được muốn gọi , cuối cùng nghĩ dù sao di động của ấy cũng bị phá hỏng, mình tuỳ tiện gọi , nếu nhận máy, xem như trùng hợp.

      ngờ vừa mới nhấn gọi, đối phương liền tiếp điện thoại.

      Bởi vì Mã Liệt sốt ruột hơn ai hết, sợ lại liên hệ được với vợ mình, mua di động trước tiên.

      “Uy!” Thanh Cố Xán Xán có chút mơ hồ, cảm giác bộ dáng còn giường.

      Vừa cất tiếng, Hoàng Tiểu Phỉ liền thở dài nhõm hơi, giống như cây đậu mở miệng, “Là tôi, Hoàng Tiểu Phỉ, tôi chia tay Triệu Hoa rồi, nhưng tôi có thể lợi hại bằng , tôi được chiếc xe.”

      Cố Xán Xán hơn nữa ngày mới phản ứng kịp, biết nên vui hay vui, thào , “Tại sao có thể như vậy?”

      ta lại tìm bạn mới, cũng là người quen, sau này biết, tôi gọi điện thoại cho là có chút chuyện, trước kia phải tìm nhà sao? Tôi cũng muốn mua nhà, ba mẹ tôi ở căn nhà quá , chỉ hơn 30 mét vuông, muốn mua cái lớn hơn, tìm lâu như vậy, có thể giới thiệu hay .” Hoàng Tiểu Phỉ bỗng dưng cảm thấy mình có lý do gọi điện thoại cho Cố Xán Xán có chút ngốc, muốn đổi đề tài, bất quá ra liền phát chủ ý này cũng tốt, mình nên mua nhà.

      Bản thân bình thường tiêu xài nhiều, cũng gửi ngân hàng gì, nhưng có thể đem chiếc xe này bán, mua nhà, sau này cùng lắm mua chiếc xe nào đó rẻ chút.

      Cố Xán Xán an ủi người được, huống hồ đối phương là Hoàng Tiểu Phỉ, đồng nghiệp lâu như vậy, Cố Xán Xán vẫn hiểu Hoàng Tiểu Phỉ, người phụ nữ này cần nhất chính là an ủi, may mà ấy đổi đề tài, Cố Xán Xán đến mức nhạt nhẽo, về phần Triệu Hoa lại tìm ai, Cố Xán Xán muốn quan tâm chút nào. đến mua nhà, lại nhớ đến căn nhà mình xem lúc trước, giao tiền đặt cọc, Lâm Viện cũng chỉ lưu tâm gọi điện cho người môi giới, căn phòng kia vẫn chưa được mua, liền giới thiệu cho Hoàng Tiểu Phỉ.

      “Được, để tôi xem.” Nếu người khác giới thiệu, Hoàng Tiểu Phỉ còn có vướng mắc, nhưng do Cố Xán Xán giới thiệu, Hoàng Tiểu Phỉ trái lại nghĩ rất thoáng, còn cách nào, dù từng là đối thủ, nhưng về phương diện nhân phẩm này, Hoàng Tiểu Phỉ có biện pháp Cố Xán Xán tốt.

      “Có rảnh tới nhà tôi chơi, hoàn cảnh nơi này tồi.” Cố Xán Xán còn khách khí câu.

      “Gần đây rảnh, có vẻ tổng công ty biến động, bên dưới đều rất cẩn thận, chờ qua khoảng thời gian này, tôi tổ chức mọi người đến nhà chơi.” Hoàng Tiểu Phỉ tâm tình rất tốt .

      Mà bên này Triệu gia mở hội nghị gia đình, cái gọi là hội nghị gia đình chính là Triệu Hoa và mẹ Triệu Hoa chuyện, ba Triệu Hoa bảo trì trầm mặc, đương nhiên ông vừa vô, hai người khiến cho ông câm miệng.

      Mẹ Triệu Hoa cả kinh lát, nghe được con trai kết giao với bạn có nhiều tiền đương nhiên rất vui thích, nhưng ngay sau đó nghe đến đối phương từng ly hôn còn mang thai lại mất vui.

      Ba Triệu Hoa thở dài , “ tốt sao, đối phương nếu là tốt vậy sao lại ly hôn, còn mang thai, sau này sống như thế nào.”

      Bất quá ý kiến của ông từ trước tới nay ai nghe, ông vừa mở miệng, mẹ Triệu Hoa liền mắng, “Ông biết cái gì? Con trai nhà tôi được là được.”

      “Ba, Minh Châu rất có tri thức hiểu lễ nghĩa, chồng ấy bên ngoài… ly hôn, ấy cũng còn cách nào, huống hồ ấy còn trẻ, về sau còn có thể có đứa con.” Triệu Hoa nhẫn nhịn giải thích với ba câu.

      Ánh mắt mẹ Triệu Hoa sáng lên hỏi, “Trong nhà đối phương có rất nhiều tiền?”

      “Đúng vậy, công ty của ba ấy rất lớn, chúng con xem phim xong, ở thương thành gặp được gọi ấy là đại tiểu thư, nhà ấy còn có lái xe, xe của ấy ít nhất hai trăm vạn.” Triệu Hoa đắc ý .

      Mẹ Triệu Hoa nghe được, hai mắt toả sáng, đối với việc BMW nhà mình bị Hoàng Tiểu Phỉ lấy cũng còn đau lòng như trước.

      “Nhà ấy chỉ có con sao? Còn có người khác ?” Mẹ Triệu Hoa và Triệu Hoa giống nhau, rất nhanh nắm được trọng điểm.

      có, ấy là con .” Triệu Hoa thẳng thắn .

      như vậy, nếu nhân phẩm tồi, chúng ta hẹn gặp, có thể quyết định cũng được.”

      Vì thế cả kiện cứ như vậy được định ra, ba Triệu Hoa lại thầm cái gì đó đều bị xem như gió thổi bên tai.

      Bất quá cho dù có nhiều ý kiến, vợ chồng họ Triệu nhìn thấy cửa tiệm to lớn ở tầng hai của nhà Vệ Minh Châu liền đều còn ý kiến.

      Bởi vì Vệ Minh Châu mang thai, hôn phải vội bàn bạc, nếu dâu mang cái bụng lớn rất nhục nhã.

      thế nào ba mẹ Triệu Hoa cũng là phần tử trí thức, lời hay vẫn rất ổn, Triệu Hoa cũng hứa hẹn xem đứa con như con ruột mình, vì thế hai nhà đều vui mừng.

      Triệu Hoa cảm thấy mình có thể phấn đấu ít nhất hai mươi năm, đối phương là phụ nữ gia sản lớn, duy nhất chỉ là từng ly hôn còn mang thai, bất quá nếu như vậy tới phiên mình, bản thân chiếm tiện nghi.

      Mà cả nhà Vệ Minh Châu đều cảm thấy Triệu Hoa tồi, tuy tiền nhiều lắm, nhưng con có thể lấy được , ba mẹ cậu ta nhìn qua cũng là phần tử trí thức, so với ba mẹ Mã Liệt tốt hơn nhiều, nho nhã lễ độ, con gả qua đó chắc hẳn chịu uỷ khuất.

      Hai nhà là ba ba xem đậu xanh, vừa mắt, đều vui mừng.



      Khẩn trương bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, mà Mã Liệt bên này còn bị Vệ Minh Châu quấy rối, cũng bắt đầu chuẩn bị tiệc đính hôn.

      Thời điểm Cố Xán Xán nhận được thiệp mời do Hoàng Tiểu Phỉ giao cho, nhìn thấy mặt dát chữ to màu vàng: Triệu Hoa và Vệ Minh Châu hỉ kết lương duyên,vẻ mặt dại ra… Đây phải !

      Cố Hữu Tài nhìn thiệp mời này, hút điếu thuốc thở dài câu, “Ba đây trước kia còn ghét bỏ thằng nhóc Triệu Hoa này có trách nhiệm, ra ba trách lầm cậu ta, cậu ta là người có triển vọng a! Có thể chịu đựng những thứ người thường thể chịu đựng!”
      Bạch Phụng, quỳnhpinky, Mizuki9 others thích bài này.

    5. mal

      mal Well-Known Member

      Bài viết:
      317
      Được thích:
      640
      Ba Xán Xán đúng là số 1 :5::5::5:
      @katee cố lên
      fujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :