Chap 23
… Cung Tu Hoa …
A Vân vừa chạy vừa kêu thất thanh
-Công chúa ! Đại công chúa đến đấy !
-Hả ? – Bạch Dương đương nằm tĩnh dưỡng giường, giật mình – Sao tỉ tỉ lại biết được ? A Vân là ngươi ra phải ?
-Công chúa khai ân ! – A Vân sợ hãi quỳ xuống
-Ngươi … mau, thay áo cho ta.
Chưa dứt lời, Cự Giải hăm hở vào, nét mặt lo lắng.
-Dương Dương ! – Nghe giọng nàng như trách mắng
-Tỉ tỉ - Bạch Dương lí nhí, nàng định đứng lên, nhưng Giải Giải ấn nàng xuống giường
-Muội là ... Muốn chơi sao với ta cho người bảo vệ ? khinh suất !
Bạch Dương chỉ cười xòa xí xóa.
-Muội sợ tỉ tỉ mắng
-Mắng gì chứ ? Còn đau lắm ?
-Muội vừa uống thuốc rồi !
Cự Giải lấy trong tay áo ra cái hũ hổ phách
-Đây là Bạch Hổ hoạt lạc cao. Thứ này rất tốt. A Vân, ngươi cầm lấy, ngày bôi vết thương lần mau khỏi. ( Bạch Hổ hoạt lạc cao cái gì chứ ! Cứ toẹt ra là dầu Con Hổ ! – CG : YẾT CA !!!!!!! – Tg : Ta sợ Yết Ca của ngươi đâu ! Ta cũng có Yết Ca của ta chứ bộ J) – « tg tự sướng »)
-Cảm ơn tỉ tỉ !
-Từ h có muốn chơi đến chỗ ta, cho A Vân bẩm báo, ta cùng muội.
Đương có thái giám ở ngoài trình báo :
-Bẩm công chúa ! Ngoài kia có Như Phi nương nương đòi gặp.
Cự Giải cau mày :
- ta đến làm gì chứ ?
-Được lắm ! – Bạch Dương cười khẩy – Đúng lúc đấy ! Muội còn muốn tính món nợ này với ta đây !
-Muội nên lỗ mãng
-Tỉ tỉ đừng lo ! Muội làm gì lỗ mãng hết !
___ A secret makes a women women____
-Gặp tiên ? – Ngưu và Mã tròn mắt nhìn Bảo Bình
-Phải đó ! Sách Vạn của ta rất !
-Trời ơi gặp gì ta chẳng cần biết ! Miễn quốc sư làm thế nào để nó bình thường trở lại ta nguyện đem hết gia sản ra biếu quốc sư
-Phu nhân đừng vậy ! Sư ca và tại hạ là bạn đồng liêu, giúp là chuyện đương nhiên
-Vậy làm thế nào cho huynh ấy khỏi đây ?
-Ta cần phải biết Tiên ấy thế nào !
-Làm sao mà biết được bây h ? – Tiểu Nhân Mã
-Có thế mà cũng hỏi ? – Ngưu cốc đầu Tiểu Nhân Mã – biết đến tìm người dân ở đó mà hỏi thôi !
-Hả ? Nghĩa là ta phải gặp lại Song Ngư đó hả ? – Mã thảng thốt
Bảo Bình và Kim Ngưu nhìn nhau gật đầu.
____ chỉ mang đến cho em toàn là đau khổ. Có lẽ vì vậy mà em . Bởi vì niềm vui dễ quên, còn đau khổ bao giờ _________
-Tham kiến Như Phi nương nương ! – Bạch Dương đứng dậy hơi cúi đầu, tươi cười chào
-Chào công chúa ! – Giọng ả ta nghe chừng rất tức giận
- biết hôm nay sao nương nương lại rảnh rỗi đến thăm ta thế này ?
-Công chúa còn biết sao ? Công chúa nuông chiều thuộc hạ của mình quá đấy !
Bạch Dương nhếch mép cười :
-Nếu là vì chuyện đó, xin nương nương bớt giận. Tên thái giám to gan đó bị ta phạt nghiêm khắc !
Thay mặt , ta xin có lời xin lỗi nương nương
-Nghe vậy còn được !
Cự Giải đứng bên cạnh cau mày tức giận, song Bạch Dương ra hiệu cho nàng ngồi yên.
-Để chuộc lỗi với Như Phi, ta chuẩn bị sẵn ít lễ mọn, biết nương nương người có nhận ?
Như Phi nghe đến đó nét mặt có phần giãn ra, kênh kiệu nhìn Bạch Dương
- dám phiền công chúa !
-Có gì đâu ! Ta từ Tiểu Quốc đến, có mang theo thuốc Dưỡng Nhan của mẫu hậu ta ! Ta xem sắc mặt nương nương tốt, nên có ý đem biếu nương nương ! A Vân, mang ra đây !
A Vân bưng ra cái hộp sơn son thếp vàng, mở ra. tễ thuốc viên mùi hoa nhài thơm ngào ngạt ! Như Phi hắng giọng
-Nếu như công chúa có ý, ta nhận chẳng phải phụ lòng công chúa sao ? – đoạn Như Phi gọi cung nữ bưng lấy tễ thuốc viên
-Nương nương nên dùng ngày hai lần, mau thấy công dụng.
Như Phi vênh váo rời khỏi cung Tu Hoa. Lúc ấy Cự Giải mới :
- ngờ ả ta trơ tráo như vậy !
Bạch Dương mỉm cười hỏi
-Hoàng tỉ ah , thứ đó là thuốc gì vậy ?
Cự Giải bật cười
-Có gì đâu ! Là loại thuốc xổ công dụng tức thời cho bọn thái giám thôi mà ! Trước đây thuốc ấy khó uống lắm nên ta cho ướp hoa nhài vào để giảm mùi hôi thôi !
_______Ai khổ vì hãy hơn nữa. Chết vì là sống trong tình yêu__________________