Nhưỡng tuyền lạc hoa - Canceria (Sưu tầm) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 5
      - Ngươi … ngươi là ai ?- Giải Giải hoảng sợ lắp bắp. Định thần lại, lát sau nàng cũng dám đến gần .

      Đấy là lão già, mặt rỗ ngang rỗ dọc, da sần sùi như da cóc, đen đúa, má lại còn xệ xuống, môi như hai con đỉa trều ra ngoài, thâm sì. Lão bị nhát chém ở tay trái, máu rỉ ra ướt sũng cả người. thái dương có vết bầm kéo dọc đến giữa trán, chắc do bị chưởng lực đánh vào, khí huyết rối loạn. ta nằm thoi thóp, hơi thở yếu ớt.

      sắp chết !...

      được ! Đừng có để lão chết, biết đâu ở nhà lão còn họ hàng cần chăm sóc… Khổ thân lão ! Khổ cho cả người nhà của lão nữa…

      Giải Giải mở rương lấy hòm thuốc của nàng mang theo từ Tiểu Quốc. Nàng rịt vết thương cho lão, đoạn, nhét viên thuốc đen sì vào miệng lão.

      - Uống thuốc ! – Cự Giải ra lệnh

      Lão già giương mắt nhìn nàng như thể nàng vừa từ trời rơi xuống.

      - ta ngươi uống thuốc !

      Lão già quay bộ mặt rỗ chịu nuốt ( chắc lão muốn chết quá ). Nàng ngạc nhiên :

      - Ta lệnh cho ngươi phải uống thuốc cơ mà !

      Lão vẫn ngoan cố ( Đồ điên! Sắp chết còn làm bộ! – Lão già : Có muốn bị chém hả nhóc ? – TG : Dạ thôi tha cho em ). Cự Giải bèn lấy cốc nước đầy dốc cho . Tay bị thương ho sặc sụa hồi lâu, bỗng chốc mồ hôi vã ra như tắm. Lão quằn quại mặt đất thôi, ôm chặt lồng ngực với vẻ đau đớn và cuối cùng nằm vật ra.

      phải chết rồi chứ ?

      , đương nhiên chết đâu. Cái lão già này còn phải sống nhăn đến hết truyện kia !
      Chẳng qua chất thuốc nóng làm khí tụ thoát ra ngoài đột ngột, bị thương chịu nổi nên lăn ra đấy thôi.

      Có lẽ lão ta là thái giám ! – Cự Giải đoán thế vì lão có râu.

      _____________________________________________

      - Nguy rồi phu nhân ơi ! – a hoàn hộc tốc chạy vào nhà

      - Có chuyện gì mà ầm ĩ lên thế ? – Xử phu nhân gắt gỏng

      - Có chuyện lớn rồi !

      - Chuyện gì mau !

      - Cả kinh thành đồn ầm lên chuyện tiểu thư nhà ta …

      - Tiểu thư làm sao ?

      - Tiểu thư nhà ta đến phủ Ngưu đại nhân đánh ghen với người con .

      - CÁI GÌ ? sao lại có chuyện đó chứ ? nhảm !

      - Phu nhân tin sao ? Nhưng cả kinh thành đều kháo nhau chuyện đó !

      - thể được … Mau gọi tiểu thư ra đây !

      - Mẫu thân cần gọi ! – Xử Nữ điềm tĩnh bước vào. Nét mặt nàng dịu xuống. Nàng lại là Xử Nữ của mọi ngày. Thất tình xong rồi, giận hết rồi, ghen qua rồi, cũng còn nữa .

      - Có ?

      - Phải ! – Nàng với vẻ thản nhiên kì lạ

      - Người …. – phu nhân tím mặt vì giận – Ngươi có còn là con của ta vậy ? Sao lại làm ra những chuyện sỉ nhục danh gia như vậy ? Ai đời con nhà khuê các biết thẹn đến phủ người ta đánh ghen như vậy ? Thanh danh của nhà ta còn đâu nữa ! Đứa con zời đánh này .. Cút … Ta có đứa con như vậy… - đến đấy phu nhân ngất lịm. A hoàn vội chạy lại đỡ. Xử Nữ im lặng gì. Nàng thẫn thờ về phòng. Dù là mẹ nàng như vậy, nàng cũng chẳng có mặt mũi đâu mà ở nhà nữa…

      Nàng ở đây nữa …

      ___________________________________________
      - Bẩm Hoàng thượng, Sư Tử tướng quân câu kiến !

      - Cho vào !

      Ma Kết ngồi phê duyệt tấu chương, nghe vậy bèn ngẩng đầu nhìn.

      - Sư Tử tham kiến Hoàng thượng. Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế

      - Bình thân! Ngươi về rồi đấy ư ? Hai công chúa bình an chứ ?

      - Bẩm hoàng thượng đêm hôm qua có thích khách xông vào Dịch quán định hãm hại công chúa. May mắn là thần phát và đánh trúng . Tên sát thủ đó bỏ trốn. ai bị thương hết ạ

      - Cái gì ? Sát thủ ? To gan ! Ngươi có biết lai lịch của ?

      - Dạ bẩm đêm tối, hạ thần nhìn thấy , song dựa vào công phu mà đoán định, ta là Thiên Vô Ảnh Khách mất tích nhiều năm, bỗng nhiên nay lại xuất .

      - là người thế nào ?

      - ta có tuyệt kĩ Thiên Vô Ảnh Cước, có thể tung cước mà người ta hề hay biết. Thân thủ cực nhanh, kiếm pháp cũng thuộc hàng tuyệt kĩ. Người này mười hai năm trước có liên quan đến vụ án đầu độc thái hậu cùng với Thiên tể tướng. Sau khi cả nhà Thiên tể tướng bị thảm sát biệt tích. Hạ thần cho rằng vụ án ấy hề đơn giản

      - Được rồi ! Ta cho người điều tra. Bây h ngươi có thể lui.

      - Tạ Hoàng thượng !

      _________________________________________________
      Thiên Yết ngồi bất động cành quế già, tay vắt lên trán trầm ngâm suy tư. Rượu trong hồ gần cạn hết rồi, mà sao hôm nay người say ?

      Trăng hôm nay viên mãn, tròn, sáng, lung linh, huyền ảo. Nàng cũng như vầng trăng, đẹp, mơ hồ buồn và xa vời. Ta ngồi đây, chỉ lặng lẽ ngắm nhìn. Cho dù nhìn thấy nàng ở bất cứ đâu, song chẳng bao h với tới được…

      Ngươi bị làm sao vậy ?

      Trước giờ ngươi đâu có thế ? Tại sao bây giờ ngươi đột nhiên rung động ? Kẻ mềm lòng làm được việc lớn…

      Vả chăng, nàng cũng đâu có phải dành cho ngươi?

      Giống như bóng trăng rọi hồ, hình bóng nàng ở đó, nhưng ngươi có mò cả đời cũng chẳng thể nào bắt được

      … Nhưng …

      Tại sao ?

      Lại là nàng ?

    2. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 6

      - Con với mẫu thân bao nhiêu lần rồi ? Con chưa muốn lấy vợ ! – Mặt Sư Tử đỏ gay. – Chúa thượng mới lên ngôi, còn bao nhiêu việc phải lo lắng. Các nước lân bang lúc nào cũng chỉ rình rập ta sơ hở, con thể lập gia thất lúc này !

      - Con !!!!!! – Sư phu nhân nhăn trán. hết cách với con bà. Từ bé cậu bao h chơi với con , đến khi mới lớn ham hố võ nghệ, mười lăm tuổi ra trận giết giặc. Đến giờ 6 – 7 năm rồi, chịu lấy vợ cho bà có cháu bế.

      - Nam nhi đại trượng phu phải xả thân vì nước, đâu để chuyện nhi nữ làm vướng bận!

      - Con à …! giống hệt cha con ngày trước

      - Mẫu thân sợ con lấy nổi vợ sao ?

      - Ta cần biết con muốn hay ! hôm qua ta cho bà mối đến nhà Lại bộ Thượng thư dò hỏi. Tiểu thư nhà đó nết na thục đức, rất vừa ý ta…

      Sư Tử giật mình hỏi :

      - Có phải Lại bộ thượng thư Xử đại nhân ?

      - Chính phải !

      - Mẫu thân chưa bết chuyện sao ?

      - Chuyện gì ?

      - Cả kinh thành xôn xao lên ấy. Cái Xử tiểu thư nhà họ phải lòng quan phủ doãn Ngưu tri phủ, hôm nọ đến nhà phủ doãn đại nhân đánh ghen với ai ấy.

      - nhảm ! Tin gì những lời xằng bậy ấy !

      tì nữ đỡ lời

      - Bẩm phu nhân, tướng gia sai đâu ạ ! Xử tiểu thư nhà họ đúng là có đến đánh lộn ở nhà quan tri phủ. Vì bẽ mặt, họ chuẩn bị cho con họ vào cung làm nữ quan đấy

      - thể ngờ được !

      - Mẫu thân còn muốn con lấy vợ nữa con bỏ đấy !

      rồi Sư Tử bỏ .

      ______________________________________

      Tại tửu lâu “Ngon nhất quả đất”

      - Sư huynh có chuyện gì buồn bực vậy ? – Bảo Bình cười hỏi.

      - Bảo huynh sung sướng, ở mình tự do tự tại, ai quản thúc – Sư Tử thở dài – như ta …

      - Huynh có gì vướng bận chăng ?

      - Mẫu thân ta nhất quyết đòi ta lấy vợ

      Bảo Bình cười ha hả mà rằng :

      - Lấy vợ có gì mà huynh khổ sở vậy ?

      - Ta thân là nam nhi đại trượng phu phải đem thân gói trong da ngựa, những thứ tầm thường vậy ta hứng thú !

      Kim Ngưu ăn hăm hở, nghe vậy lên tiếng :

      - Có vậy ? hay là ngại vậy ? Ai chả biết huynh có cái tật từ bé cứ gặp con là mặt đỏ như lửa, cũng thành lời... Bảo huynh lúc nãy đến sớm mà xem, nương Tình Nhi vừa nãy ra tiếp rượu, vừa mới liếc huynh ấy cái, mặt Sư huynh đỏ như chân giò hầm rượu, rượu uống cũng phun đầy ra áo nương ấy ...

      Ngưu còn định tiếp, Sư Tử nhét cái đùi gà vào miệng chàng.

      - Con Trâu này ! Có thôi bảo ? Ta nghe đồn ngươi cũng là vị quan thanh liêm chính trực, ngờ đâu cũng có lúc đem những lời bần tiện ra bếu rếu ta vậy hả ?

      Ngưu Ngưu cầm cái đùi gà giơ lên :

      - Cảm ơn Sư huynh !

      Sư Tử lại hỏi Bảo Bình :

      - Ta thể về nhà lúc này được ! Các ngươi có thể cho ta đến tá túc vài hôm ?

      Bảo Bình và Kim Ngưu nhìn nhau

      - Ta làm gì có nhà cho huynh đến tá túc ? - Bảo Bình ( Bó tay )

      - Thế ngày thường huynh ở đâu ?

      - Cứ chỗ nào ta thích ta ngủ ở đó thôi !

      - Phải rồi ! Có hôm lính lệ của ta có người nằm ngủ trống cái của phủ nha. Là huynh đúng ?

      - là hết cách với ! Ngưu Ngưu, phủ ngươi ta có thể đến ?

      - Mấy hôm trước được, nhưng vừa rồi có thiên kim nhà thống lĩnh cấm quân mới đến.

      - Sư phụ về kinh rồi sao ? – Bảo Bình và Sư Tử cùng hỏi

      - Thầy mới về, phủ đệ chưa xong, Tiểu Nhân Mã ở phủ của ta. Sư huynh ngại gặp Tiểu Nhân Mã có thể đến

      - Thôi thôi ! – Sư Tử xua tay – Ta sợ ta lắm rồi !

      Back to mấy năm trước ...

      - Sư Tử ca – giọng Nhân Mã thỏ thẻ nghe dễ sợ

      - Ối ! – Sư Tử rống lên rồi chạy mất, mặt mày đỏ tía

      - Tiểu Nhân Mã, con cứ trêu chọc Sư ca hoài !

      Tiếng nàng cười khanh khách:

      - Ai bảo huynh ấy dại vậy chứ ! Con chỉ đùa thôi mà !

      __________________________________________

      Sư Tử mình lên ngựa, phóng ra ngoài thành theo hướng Bắc. Đến cánh rừng, chàng ghìm ngựa chậm lại vãn cảnh. biết đây là nơi nào mà sơn thủy hữu tình như vậy !

      Ra khỏi cánh rừng, Sư Tử đến chân núi. Quả núi này cao lắm, song rất đẹp. Từ núi dội xuống thác nước hòa lẫn vào nước sông xanh biếc. Hai bờ sông trồng bát ngát là hoa, nhiều loài hoa lạ chàng chẳng biết tên. Sư Tử thong dong cánh đồng hoa rực rỡ vòng qua chân núi, đến thung lũng xanh mướt. Sư Tử xuống ngựa, buộc ngựa vào cây ngô đồng già, bộ ngắm nghía. Phái xa có hồ nước trong vắt như gương. Sư Tử thong thả bước lại gần, khoan khoái hít thở mùi hoa cỏ đồng nội’

      [​IMG]

      Ta qua bao nhiêu danh thắng, ngờ có dịp lại đến nơi tiên cảnh này…

      Bỗng dưng chàng đứng khựng lại trước tảng đá lớn. Chàng ngạc nhiên thấy bộ y phục màu thiên thanh vắt tảng đá.

      Ai mà lại vứt áo ở đây thế này ?

      Chàng bước vòng qua tảng đá, nhặt bộ y phục lên. Mùi hương thoang thoảng từ chiếc áo đưa tới khứu giác chàng. Đây chắc là của nương nào đó bỏ quên.

      Sư Tử cầm chiếc áo trong tay, ngó ngang ngó dọc xem có ai .

      Và cuối cũng chàng cũng thấy.

      Đúng là vị nương. Nhưng kì lạ , nhìn thấy nàng, Sư Tử đỏ mặt.

      Chàng đứng ngây ra như phỗng đá bị chôn chân dưới bãi cỏ. Mắt chàng mở to, tim gần như ngừng đập luôn rồi.

      nương ấy cực kì xinh đẹp.

      … Nàng tắm …

    3. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 7
      -Hoàng tỉ ! Hoàng tỉ !

      Cự Giải khẽ mở mắt. Sao nàng lại ở đây ? Giải Giải định ngồi dậy, nhưng đầu nàng choáng váng quá!

      -Ta làm sao thế này ?

      -Tỉ tỉ nhớ ư ?

      -Có chuyện gì vậy ? Sao muội hốt hoảng thế Dương Dương ?

      -Đêm qua có thích khách muốn ám sát muội !

      Nghe thấy thế Cự Giải bật dậy quên cả đau đầu:

      -Muội sao chứ ?

      -May nhờ có Sư Tử tướng quân bảo vệ kịp thời. Muội nhân lúc giao chiến với Sư Tử tướng quân chém nhát vào tay – Bạch Dương cách tự hào – bỏ chạy… Có phải xông vào phòng tỉ tỉ đánh thuốc mê ? Khi muội đến thấy tỉ tỉ bất tỉnh dưới đất.

      Cự Giải định thần nhớ lại.

      Phải rồi … Lão già mặt rỗ …

      Cánh tay đầy máu.

      Dáng người cao lớn.

      Thế mà nàng còn nghĩ là thái giám bị sát thủ hành hung !!! ( Bó tay với nàng ) Làm gì có tay thái giám nào cao to như vậy. Ngốc quá !

      Nàng lại còn cứu nữa …

      suýt nữa sát hại Dương Dương của nàng.

      Nhưng nàng vẫn làm bộ ngây thơ hỏi :

      -Có thích khách sao ? – ( đánh chết cái nết chừa ! – CG :có tin ta kêu Yết ca đến chém ngươi đó ! – tg: Wa … đừng )

      -Vâng

      -Muội sao chứ ?

      - sao! Tỉ tỉ làm muội lo muốn chết ! – Bạch Dương thở dài – Từ h chúng ta càng phải cẩn thận hơn.

      -Muội sao là ta yên tâm rồi.

      ___________________________________________________

      -Nghe mấy hôm trước có thích khách lẻn vào Dịch quán định ám sát hai vị công chúa Tiểu quốc ? – Kim Ngưu ăn bánh bao yên ngựa, vừa ăn vừa hỏi Bảo Bình.

      -Phải ! – Bảo Bình ngồi quay mặt ra đằng sau đuôi ngựa, quạt lông phe phẩy – Hai vị công chúa đó tầm thường đâu. Ta đón họ ở biên giới, gặp qua hai vị. Đặc biệt là vị Nhị công chúa Bạch Dương. Nàng ấy còn biết võ nữa đấy.

      -Hi vọng hai nàng ấy giúp chúng ta.

      -Chẳng biết giúp được hay , ta chỉ e các nàng ấy vào cung lại bị Như Phi hãm hại thôi.

      -Huynh có lý. Chẳng lẽ chúng ta lực bất tòng tâm nhìn vây cánh cảu Quốc Kỉ thái sư làm loạn như vậy sao ? – Kim Ngưu căm phẫn .

      - tại chỉ có thể án binh bất động, chờ thời cơ thôi. Hoàng thượng đâu muốn để lão ấy thao túng. Nhưng thế lực của còn mạnh quá. Hoàng thượng chủ động kết thân với Tiểu quốc cũng là mong nhờ vào ngoại bang. Nhưng ... – Bảo Bình chép miệng liên hồi

      -Tiểu quốc ở xa quá ! Ta đoán kẻ muốn giết hại hai công chúa là muốn hai nước gây gổ với nhau đây. Chỉ có lão thái sư xảo quyệt ấy mới làm những trò như thế.

      -Ngưu huynh nên vậy !

      -Sợ gì ! Ở đây đâu có ai !

      Kim Ngưu còn chưa dứt lời, ở cành cây trước mặt người thò đầu xuống lườm :

      -Ai bảo huynh là có ai ?

      Ngưu Ngưu giật mình đánh thót :

      -Tiểu Nhân Mã !

      Nàng vắt hai chân lên cành cây, lộn ngược đầu xuống, tay khoanh trước ngực, tóc xõa cả xuống đất

      - làm cái trò gì vậy ? – Ngưu cau mày – Thiên kim tiểu thư mà ...

      - làm sao ? – Nhân Mã nhảy phắt xuống đất – Nè, hai huynh hôm nay đâu vậy ? Bỏ ta ở nhà buồn muốn chết !

      Bảo Bình và Kim Ngưu đồng thanh :

      - tìm Sư Tử huynh ! Cả ngày hôm qua huynh ấy về tướng phủ rồi !

      Ngưu Ngưu tiếp lời :

      -Ta đoán chắc huynh ấy về phía Bắc

      -Làm sao huynh biết chứ ? – Nàng hỏi

      - huynh ấy là Ngưu Thanh Thiên, mặt đất đen sì cơ mà ! – Bảo Bình cười khẩy.

      [​IMG]

      Nhân Mã kêu hai người chờ lát. canh giờ sau, Nhân Mã quay lại với con ngựa và hình dáng khác hẳn

      - làm trò gì vậy ?

      - Chưa thấy nữ giả nam bao giờ hả ? Ta chơi, nên cải trang cho tiện !

      Ba người cưỡi ngựa phi nước kiệu đến cánh rừng xanh tươi. Bỗng nhiên Bảo Bình dừng ngựa trỏ roi rằng :

      -Xem kìa, Sư Tử huynh đến đấy !

      Đằng xa, Sư Tử hộc tốc phi đến. Mặt mày chàng xám ngoét lại. Chàng chào ai, chạy luôn ra sau đuôi ngựa của ba người như trốn tránh cái gì...

    4. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 8

      -Sư huynh ! Huynh bị làm sao vậy ? – Bảo Bình hỏi

      -Lạ nhỉ ? Sư huynh của chúng ta là mãnh tướng nơi sa trường, chưa bao h run sợ trước kẻ thù. Cái gì mà làm huynh ấy sợ hãi quá vậy ?

      -Cứu ta ! Cứu ta ! – Sư Tử thở hổn hển vì mệt.

      -Đứng lại ! Đứng lại ! Đồ vô lại kia ! – Hai gia đồng, nam nhân và nữ nhân đuổi đến, la lối om sòm

      Bảo Bình vội xuống ngựa, chắp tay hỏi :

      -Hai vị có việc gì mà đuổi huynh đệ của tôi gấp vậy ?

      -Thế ra ngươi là đồng bọn của ! – Nam nhân tức tối đáp – lũ vô lại !

      -Này ! Đồ cẩu nô tài các ngươi dám mắng ai là đồ vô lại hả ? – Nhân Mã trỏ roi cáu kỉnh gắt – Có tin bổn công tử cho ăn roi ?

      - ta … - Người nữ tì chỉ vào mặt Sư Tử ta dám nhìn trộm tiểu thư nhà ta tắm. Ngươi xem, phải đồ vô lại là gì ?

      Nhân Mã, Kim Ngưu và Bảo Bình đồng loạt quay lại nhìn Sư Tử. Mắt ai cũng trố ra bất thường :

      -Sư ca …

      -HUYNH ?????????????????????????

      -Ta cứ nghĩ huynh …

      Sư Tử hoảng hốt xua tay chối bay chối biến :

      - phải ta ! phải ta ! phải ............ ( lại còn phải =.= »)

      -Còn chối ! – Nữ nhân phải ngươi sao thấy chúng ta lại chạy thục mạng như vậy ?

      -Ta có mà !!!!!! – Sư Tử lúc này chỉ hận có cãi lỗ nẻ nào mà chui xuống. mất danh dự quá !

      -Có lẽ nương hiểu nhầm chăng ? – Bảo Bình vội chữa cháy – vị huynh đệ của tôi từ bé có tính nhát , cứ trông thấy nữ nhi là sợ hãi bỏ chạy. Chắc vừa rồi trông thấy nương nên huynh ấy mới như vậy. Phải Sư huynh ?

      Sư Tử như người sắp chết đuối vớ được cọc, gật đầu lia lịa ( Cổ sắp rụng ra rồi đó ! )

      - bậy ! Ở đâu ra cái tật quái lạ như vậy chứ ! – Nam nhân lại mắng – Các ngươi hùa nhau lừa chúng ta !

      -Đúng ! Chẳng cần biết người nhát hay ! Chúng ta phải trả mối nhục này cho tiểu thư ! – Tì nữ chêm vào.

      rồi hai người xông tới. Nhân Mã ngồi ngựa thấy chướng mắt bèn nhảy xuống cản lại. Tay nam nhân bị đá cú giữa lưng, người tì nữ ăn cái vả méo cả miệng.

      -Bớ người ta ! Có kẻ hành hung !

      -Lại còn định la lối nữa ah ? – Giọng Nhân Mã the thé – Muốn ăn thêm cú bạt tai nữa sao ?

      Nhân Mã định đánh tiếp. Bỗng giọng vang lên :

      -Xin các vị công tử dừng tay !

      nương thướt tha tới. Nàng mặc y phục màu thiên thanh ( xanh navi đó ) nhã nhặn và duyên dáng, tay cầm giỏ hoa, bước uyển chuyển thanh kiều như tiên nữ. Nàng tới trước mặt Nhân Mã cúi đầu chào :

      -Kính chào các vị công tử !Gia nhân nhà ta vô lễ quá ! – Nàng lại quay lại mắng hai nô tài – Các ngươi chẳng biết phép tắc gì hết ! thấy sao ? Bốn vị công tử đây hào hoa lịch thiệp, sao có thể là kẻ rình trộm được ! ( Nàng có cần ngây thơ vậy ? )

      -Tiểu thư, chúng con biết lỗi rồi ạ !

      -Thành xin lỗi bốn vị công tử. Chẳng hay bốn vị có cho tiểu nữ mạn phép được mời bốn vị đến tệ xá dùng bữa, nghỉ chân, coi như tiểu nữ chuộc lỗi !

      - nương cho hỏi đây là nơi nào vậy ? – Kim Ngưu hỏi

      -Đây là đất Trầm Hương thuộc địa phận Giao Châu. Quả núi trước mặt là núi Trầm Hương

      Mắt Kim Ngưu bỗng sáng rực :

      -Có phải vùng này có đặc sản Cá Trầm Hương ngon nhất thiên hạ vậy ?

      -Thưa chính phải !

      -Cá Trầm Hương sao ? – Bảo Bình cười khẩy nhìn Kim Ngưu

      -Phải ! Cá ấy rất ngon, rất hiếm, năm chỉ tiến cung có vài con thôi. Ta mới nhìn thấy Ngự Bếp nấu lần, chưa từng được ăn qua ...

      Người con mỉm cười ra vẻ hiểu ý :

      - ngờ công tử biết thưởng thức như vậy ! Nhà tiểu nữ ở thung lũng bên kia núi, ngay cạnh sông Trầm Hương, rất nhiều cá ngon. Các vị có hứng thú, tiểu nữ xin mạn phép được thết đãi các vị. Chẳng hay quí tính đại danh của bốn vị là gì ?

      -Ta là Kim Ngưu

      -Ta Là Bảo Bình.

      -Ta là Nhân Mã còn kia là Sư Tử huynh ! – Nhân Mã kéo Sư Tử ra trước mặt nương áo xanh – Làm ơn thôi cái nết đó ! ấy có phải cọp đâu mà huynh sợ. Mà cọp huynh cũng coi ra gì cơ mà.

      Sư Tử lấy tay che mặt, dám nhìn

      -Bảo công tử ! Ngưu công tử ! Mã công tử ! Sư công tử ! – Nàng nghiêng người chào đầy duyên dáng.

      -Vậy nương tên gì ?

      -Tiểu nữ tên gọi Song Ngư !

      Song Ngư còn chưa dứt lời, máu từ mũi Sư Tử phọt ra như suối.

      -Sư ca !

      -Sư huynh !

      -Sư công tử bị bệnh chăng ?

      Sư Tử mặt mày biến dạng, vừa ngượng ngập vừa khổ sở. Chàng đưa tay lên bịt mũi chặt và quay người né tránh cái nhìn tò mò của Song Ngư.

      ... Tại phòng riêng của Song Ngư ...

      -Tiểu Hương, thay áo cho ta ! Lấy cho ta bộ y phục mới may hôm nọ

      -Hôm nay tiểu thư vui quá vậy ?

      -Ngươi nhìn ra sao ? – Ngư Ngư mỉm cười ngắm nhìn mình trong gương – Bốn vị công tử đó đều thích ta !

    5. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 9
      -Cung nghinh hai vị công chúa nhập cung !

      Người nữ quan bước đến trước kiệu của Cự Giải quì xuống hành lễ. Tức bọn cung nữ thái giám đồng loạt quì theo. Cự Giải bước xuống kiệu, tới trước mặt nữ quan, nâng nàng dậy.

      -Các người cần đa lễ .

      Giải Giải thầm chú ý quan sát người nữ quan ấy hồi. Nàng ấy mặc áo triều phục màu vàng ngà, mép áo viền những đường nâu đậm quí phái. đầu nàng đội mũ phượng triều dương lộng lẫy, gương mặt như ánh trăng rằm, đôi mắt sắc sảo, trong ngần nhưng phảng phất chút gì rất nghiêm nghị.
      [​IMG]

      Cự Giải còn tự hỏi nàng là ai nữ quan tới trước mặt nàng thưa :

      -Công chúa ! Người đường có mệt lắm ạ ?

      -Ta ổn

      -Nô tì là quan Nữ Sử Thượng Cung quản lí mọi việc trong cung cấm, tên gọi Xử Nữ. Công chúa người cần gì cứ sai người báo cho nô tì biết.

      -Xử thượng cung !

      -Hôm nay là ngày đầu hai vị công chúa nhập cung, thứ tội cho nô tì nghênh tiếp chu đáo. Nô tì chuẩn bị sẵn nơi ở cho công chúa. Có lẽ hai ngày nữa, hoàng thượng làm tiệc mừng đón hai Người. Bây h xin Người theo nô tì.

      -Thượng cung vất vả quá !

      -Công chúa quá lời, đây là phận của nô tì.

      Xử Nữ dẫn Cự Giải và Bạch Dương về tẩm cung. qua mỗi nơi nàng lại giới thiệu cho Giải Giải và Dương Dương biết :

      -Công chúa, phía trước mặt là điện Cam Lộ, là chính điện của hoàng thượng.

      -Nguy nga quá ! – Cự Giải

      -Thế mới biết họ là Đại quốc, hơn hẳn Tiểu quốc chúng ta ! – Dương Dương thở dài

      -Đây là điện Thiên Hương, là tẩm cung của đương kim hoàng hậu !

      -Chẳng phải hoàng thượng vẫn chưa lập hậu sao ? – Bạch Dương

      -Có lẽ sắp tới ngài tuyên bố đấy ạ ! – Xử Nữ mỉm cười nhìn Cự Giải

      -Cung Hồng Hạc này là nơi ở của Như Phi nương nương !

      -Hoàng thượng lập phi rồi sao ?

      -Vâng ! Như Phi nương nương vào cung từ năm ngoái.

      -Bên hữu chính là Thiền cung, là nơi ở của Thiền phi nương nương.

      -Hoàng thượng nhiều phi nhỉ ? – Dương Dương

      -Dương Dương ah, muội nên vậy !

      -Họ đều vào cung từ năm ngoái mà điện Thiên Hương vẫn bỏ trống. Tỉ tỉ ah, có lẽ hoàng thượng đợi tỉ đấy.

      - được bậy ! – Cự Giải mắng . Mặt nàng đỏ bừng lên

      -Đây là Ngự uyển ! Qua Ngự uyển chặp đến Thượng Cung Phục ! Nô tì ở Nhược Tiêu Các, gần với chỗ ở của hai vị công chúa.

      -Ta biết rồi. Này ! Chỗ kia sao vắng vẻ, u uất vậy ?

      -Bẩm công chúa, đó là Bế Nguyệt cung, trước đây là nơi ở của hoàng hậu tiền triều. Sau khi người bị hạ độc băng hà, cung ấy bỏ , ai dám đến gần. Nay trở thành lãnh cung.

      Cự Giải than thở hồi lâu.

      -Còn bên kia ?

      -Bẩm Bạch Dương công chúa, đó là cung Phiên Dương. Nô tì nghĩ rằng Người nên đến đấy. Đó bây h là nơi tu dưỡng của Song tử vương gia, ngự đệ ruột của hoàng thượng.

      -Đây chính là cung Lạc Nhạn, mời Cự Giải công chúa nghỉ lại đây thôi. Bạch Dương công chúa, phiền người quá bộ sang cung Tu Hoa.

      -Ta ở chung với tỉ tỉ sao ? Muội chịu đâu.

      -Muội muội nên tuân theo những sắp xếp của Thượng cung. Đây là hoàng cung đại quốc, nghe lời ta
      Bất đắc dĩ Bạch Dương đành rời cung Lạc Nhạn đến cung Tu Hoa.

      -Hoàng thượng ! – Giọng hiền hậu của người đàn bà có tuổi đánh thức Ma Kết khỏi đống tấu chương chất cao như núi.

      -Nhũ mẫu ! Người có chuyện gì vậy ? Sao kêu trẫm đến.

      -Ta có chuyện rất muốn bàn với hoàng thượng.

      -Lục công công, mau lấy ghế cho nhũ mẫu.

      Nhũ mẫu ngồi yên vị bên cạnh hoàng thượng, chất giọng sang sảng của bà cất lên :

      -Hoàng thượng năm nay hai mốt tuổi rồi, Người sao vẫn chưa lập hậu vậy ?

      Ma Kết bỏ tấu chương tay xuống

      -Nhũ mẫu, chuyện này ta suy nghĩ rất nhiều đây.

      -Chẳng hay hoàng thượng chọn được hoàng hậu chưa ?

      -Nhũ mẫu có ý kiến hãy ra.

      -Ta cho rằng Người cần lập ngay hoàng hậu. Ngôi vị mẫu nghi thiên hạ mà cứ để trống như vậy, trong cung các phi tử tranh đấu giằng co, chừng nào chưa lập hậu, hậu cung thể yên được. Hậu cung yên, hoàng thượng cũng khó mà nghĩ đến việc lớn được

      -Nhưng ta biết chọn ai làm hoàng hậu bây h ?

      -Ta nghe Hoàng thượng cầu thân Tiểu Quốc. Người làm vậy chắc có dụng ý phải ?

      -Chỉ có Nhũ Mẫu hiểu ta nhất.

      -Nhưng Tiểu Quốc đem sang đây đến hai người con , hoàng thượng tính thế nào ?

      -Để ta gặp mặt họ

      -Vậy Như Phi nương nương người tính sao ? Lại còn Thiền Phi nữa ? Người sợ Quốc Kỉ thái sư căm phẫn vì con lão được làm hoàng hậu sao ? Đến lúc đó, an toàn của hai công chúa khó mà đảm bảo.

      Ma Kết vội vàng liếc mắt ra hiệu cho nhũ mẫu. Tai mắt của thái sư ở khắp nơi, phải cẩn thận

      -Các người lui cả !- Ma Kết ra lệnh

      -Vâng thưa hoàng thượng.

      -Đó chính là chuyện khiến trẫm đau đầu nhất. Hai nàng ấy mới đến gặp sát thủ. Lập hậu được cũng còn bao nhiêu việc. Nào là chuẩn bị đại xá thiên hạ, nào là lễ chùa, nào là sắc phong. Chỉ sợ ra tay trước . Chuyện này đơn giản đâu

      -Nhũ mẫu có cao kiến gì cứ

      -Cứ như ngu kiến của ta, hoàng thượng nên nhân dịp hai công chúa đến mở yến tiệc thết đãi trăm quan, rồi trong lúc đó tuyên bố lập hậu luôn. Để kịp giở trò gì nữa

      -Có lẽ đó cũng là cách hay.

      -Sớm nay ta trông thấy hai vị công chúa rồi. Ai nấy đẹp như hoa như ngọc, rất vừa ý ta.

      -Nhũ mẫu nghĩ trẫm nên lập ai bây h ?

      -Đại công chúa Cự Giải hiền hậu, thục đức, đối nhân xử thế hòa nhã, nên lập công chúa Cự Giải

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :