Chap 59c
( đoạn này ngắn thôi, để cho hết chap 59, chap 60 ta viết cẩn thận )
-Nàng sao ??? ta bị làm sao ???
- ta mắc « bệnh lạ » - Xử Nữ quả quyết – Từ giờ chàng thể tiếp xúc với ta nữa !!!
Mặt Song Tử đỏ bừng lên, vừa vì giận, vừa vì xấu hổ … Té ra Xà Phu chỉ mực tiếp cận ta, chứ phải nàng… Ta lại còn ghen nữa chứ … Thẹn quá mất !
-Vậy tốt nhất là cả hai ta đều gặp nữa ! – Song Tử lấy giọng nghiêm chỉnh phán xét. Sau đó, chàng cố ý lảng sang chuyện khác để đỡ ngượng.
-Vương gia !!!! – Bỗng nhiên có kẻ thuộc hạ từ ngoài cửa chạy vào – Có thư của Hoàng thượng !!
Song Tử và Xử Nữ giật mình đón lấy thư, mở ra xem. Trong thư đại ý rằng Lão thái sư tập hợp quân lính mưu phản, đại quân của Sư Tử và phiến quân cầm cự nhau liền mấy tháng, phân thắng bại. Nếu tình hình này kéo dài, e rằng quân ta lâm vào thế bất lợi. Cuối thư, Ma Kết nhờ Song Tử mượn tạm Tiểu Quốc vài nghìn binh mã trở về trợ chiến.
-Vậy là có binh biến ! – Song Tử thở dài
- biết phụ mẫu của ta có mạnh giỏi nữa ??? – Nàng lo lắng – Vương gia, chúng ta hãy mau vào cung cầu xin Lão Hoàng đế !
Song Tử gật đầu. Hai người mặc triều phục cùng nhau tiến cung.
-Mượn quân sao ??? – Lão hoàng đế cúi đầu nghĩ ngợi. Dương Dương và Giải Giải của ông ở bên đó … Dĩ nhiên ông cho quân lính sang cứu rồi… Có điều – phải ta muốn cho mượn binh … nhưng Tiểu quốc ta thường ngày bình yên, phải ai cũng có khả năng cầm quân được …
-Hoàng thượng … ý người là sao ???
- tại quân sĩ Tiểu Quốc ta đều do Xà Phu chỉ huy … cũng chỉ có mỗi mình nó biết chuyện chiến trận … Nhưng mà nó ngang ngạnh lắm … Hơn nữa thích dây dưa vào chuyện rắc rối … Ta chỉ e … nó chịu !
-Xà Phu thân vương sao ??? – Xử Nữ và Song Tử lo lắng nhìn nhau. là chuyện đại rắc rối !!!!!!
-Nếu như hai người có thể thuyết phục được nó … ta cấp ngay 1 vạn binh mã …
_____The ages fade away. Till there's no more shades of gray ____
… Mấy ngày sau…
Sau khi bàn bạc với nhau kĩ lưỡng, Song Tử và Xử Nữ quyết định, tốt nhất là cùng nhau đến gặp Xà Phu
-Cất quân sao ?? – Xà Phu với vẻ lạnh nhạt. cố gắng tức điên lên khi thấy Song Tử và Xử Nữ thân mật như vậy. – Sao ta phải giúp các người ??? Ta ghét chuyện rắc rối lắm !
-Thân vương … hãy nể mặt hai vị công chúa của Tiểu Quốc ta được ??? – Song Tử
-Xuất giá tòng phu, con lấy chồng như bát nước đổ … Ta quan tâm ! – Người đâu mà lạnh lùng dễ sợ
-Thân vương … Nể tình giao hảo giữa hai nước được ??? - Xử Nữ chen vào. Nhưng Xà Phu thậm chí còn thèm nhìn mặt nàng. Nàng quá thừa thông minh để hiểu Xà Phu muốn gì.
-Các người về , ta đồng ý đâu !
-Rốt cuộc ta phải làm thế nào thân vương mới giúp chúng ta đây ??? – Song Tử kêu lên
“ Chúng ta “ ??? Thân mật quá mất !!! Việc riêng của các người tự mà giải quyết, đừng làm bận đến ta !
- ngờ thân vương lại sắt đá như vậy ! – Song Tử
-Ta săt đá ! – Xà Phu đáp. Kẻ đó phải là ta ! – Ta có thể giúp các người … nhưng giúp rồi ta được cái gì nào ???
Song Tử và Xử Nữ nhìn nhau, có chút hi vọng mong manh :
-Nếu như thân vương chịu giúp … Ơn đức ấy suốt đời ta quên !!!!
-Được lắm !! – Xà Phu nhếch miệng cười – Vương gia … Huynh phải nhớ câu đó đấy ! Ta có câu chuyện muốn riêng với Xử Phó sứ … Vương gia có thể để Phó sứ ở lại đây lát riêng được ???
chuyện riêng với nàng ư ??? có ý gì đây ??? Ta muốn nàng phải ở lại mình…
Chàng nhìn Xử Nữ với vẻ lo lắng, nhưng nàng ra hiệu cho chàng tránh
… Buối chiều hôm ấy, Xử Nữ trở về phủ Thông sứ với dáng vẻ chán chường, mệt mỏi. Gương mặt xinh đẹp của nàng ánh lên chút sầu thương ảo não. Song Tử trông thấy biết ngay là nàng có chuyện gì rồi, gặng hỏi, nhưng nàng mực chịu ra, chỉ mỉm cười xa xăm mà trấn an chàng :
-Ta có chuyện gì đâu, Vương gia đừng lo !