Nhưỡng tuyền lạc hoa - Canceria (Sưu tầm) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 57b
      Trời vừa sáng, có hai công công đến cung Phiên Dương, hối hả giục Song Tử cho lẹ. Chàng uể oải thức dậy, hai vầng mắt nhuốm chút thâm đen vì thiếu ngủ. Gương mặt tuấn tú phảng phất có gì đó mệt mỏi và chán nản. phải rồi sao ?

      Chàng vận bộ triều phục Vương gia uy nghi rồi cùng đoàn người đến Dịch quán để chờ khởi hành. Đồ đạc được chất lên xe ngựa của đoàn sứ thần, có vài vị người Tiểu Quốc đến trước mặt chàng, toàn những chuyện vô vị.

      …Lát sau, Ma Kết, Bạch Dương dẫn theo mấy vị đại thần cùng đoàn tùy tùng của Song Tử tới. Ai nấy liền quì xuống hành lễ :

      - Hoàng thượng, hoàng hậu vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế

      - Bình than !


      - Hoàng huynh ! – Song Tử có vẻ xúc động.- Lại bắt huynh ra đây tiễn đệ

      - Ai bảo đệ là đệ đệ của trẫm chứ ! – Ma Kết – Đoàn tùy tùng này là trẫm và hoàng tẩu của đệ lựa chọn. Họ là những người đáng tin cậy. Nếu có khó khan gì đệ cứ bàn bạc với họ

      - Đệ biết rồi ! Tạ ơn hoàng huynh ! – Song Tử liếc qua đoàn người nửa nam nửa nữ, cười nhạt tiếng.

      - Phó sứ ! – Ma Kết truyền – Mau truyền phó sứ lại đây.

      Đoàn người tách ra hai bên nhường đường cho vị phó sứ. Trong chốc lát, Song Tử đứng đơ ra, tin nổi vào mắt mình nữa.

      A Xử !

      Nàng mặc triều phục màu hoa thong, dải lụa trắng quàng tay, đội mũ giống như nữ quan trong cung, phong thái vừa điềm tĩnh, vừa nghiêm nghị, vừa ung dung, vừa duyên dáng. Song Tử chỉ có nước há hốc mồm, chẳng được câu nào.



      - Nô tì thỉnh an hoàng thượng, hoàng hậu nương nương.- xong nàng quay ra, mỉm cười với chàng – Song Vương gia ! – Xử Nữ lấm lét đưa mắt nhìn cái kẻ đáng ghét kia, thích chí thấy chàng ta ngây ngốc nhìn nàng. Làm gì mà nhìn ta ghê quá vậy ?

      - Hoàng huynh … - Song Tử mắt tròn xoe, quay ra hỏi Ma Kết - … Hoàng huynh có thể đánh đệ cái được ? ==”

      - Đệ là …- Ma Kết lườm

      Bạch Dương đứng cạnh nãy giờ, nghe vậy tươi tỉnh hẳn lên, cười chen vào :

      - Hoàng thượng, người đánh để ta đánh hộ cho ! – Lâu lắm rồi được thi triển kungfu a !

      - Lại cả nàng nữa ! – Ma Kết gắt – Nàng là hoàng hậu đó, chẳng có phép tắc gì cả

      - Hứ - Nàng bĩu môi – Lúc nào cũng phép tắc !

      Thế là vua hoàng hậu, chẳng quản gì mình ở Dịch quán,đứng cãi lộn nhau ỏm tỏi ( ==” hai vợ chồng nhà này là …) Song Tử và Xử Nữ cứ đứng trố mắt nhìn nhau. Mặc dù chẳng ai câu nào, nhưng cứ xem ánh mắt đủ hiểu. Đó gọi là : tình trong như , mặt ngoài còn e ;))

      Ta đợi Vương gia đâu ! Ta cùng Vương gia. Chẳng lí do gì khiến ta phải chờ đợi hết. Ta chán cảnh ngồi chỗ thụ động mà chờ Vương gia lắm rồi… Nếu như ta có thể tự nắm lấy cơ hội, sao ta lại làm ? Hạnh phúc chờ những người tìm kiềm nó, phải ?

      - E hèm ! – vị đại thần người Tiểu Quốc tiến lên đằng hắng, cắt đứt những giây phút lãng mạn của các các chị - Hoàng thượng, còn sớm nữa, xin cho phép chúng thần được khởi hành.

      - Ờ … Ma Kết bỏ Bạch Dương, lấy lại phong thái bệ vệ - phải, còn sớm nữa … Song Tử, đệ nên thôi !

      - Đệ biết rồi ! – Song Tử gật gật

      - Phó sứ ! Ngươi phải chăm sóc Song Gia cẩn thận đó.

      - Nô tì tuân lệnh !

      - Song vương gia đến đó, nhớ gửi lời hỏi thăm của ta đến phụ hoàng và mẫu hậu … Còn chuyện này nữa, tự nhiên ta sực nhớ ra, Vương gia nên lưu tâm chút …

      - Hoàng tẩu cứ dặn dò.

      - Lần này Vương gia bàn chuyện giao hảo, cũng ở Tiểu Quốc ta lâu ngày, chắc chắn có rất nhiều người muốn kết giao với Vương gia … Và chắc chắn … gặp rất nhiều các thân vương … Trong đó có vị, tên gọi Xà Phu, Vương gia cần phải tránh mới được !

      Song Tử và Xử Nữ nghe , ngạc nhiên

      - Hoàng hậu, sao lại phải tránh ?

      Bạch Dương lung túng, biết nên thế nào cho họ hiểu :

      - Cái đó … thực ra ta biết nên thế nào … nhưng tốt nhất là nghe lời ta. Xà Phu thân vương là kẻ tính tình cổ quái… có chút lạnh lung và độc đoán, tránh được phải tránh… nhất là Vương gia

      - Là ta ư ?? – Song Tử chỉ vào mặt mình – Hoàng tẩu coi thường ta quá !

      - Ý ta phải như vậy …

      - Thế ý nàng là thế nào ? – bên long mày của Ma Kết nhướn lên

      - Trời ạ …. – Bạch Dương bứt rứt – Tóm lại Vương gia được tiếp xúc với Xà Phu thân vương, cũng đừng để huynh ấy gặp được Vương gia. Nếu có gì bắt buộc phải gặp, để Xử Phó Sứ thay vương gia tiếp huynh ấy cũng được. Dính vào Xà Phu thân vương rắc rối lắm đấy.

      - Thôi được… Vậy đệ nghe lới hoàng tẩu

      ____remember those walls I built, well baby they’re tumbling down____
      - Cái gì ? Diêu Nhân bị định tội xử trảm rồi sao ? – Lão Thái Sư gầm lên, đập tay xuống bàn, mặt tái mét

      - tại Diêu Nhân bị nhốt trong thiên lao, chờ ngày lãnh án. Vợ con náo loạn cả lên

      Lão Thái sư rờn rợn cảm thấy cái ngày máy chém kề vào cổ lão còn xa nữa. Phòng A Đỗ đày, Diêu Nhân sắp bị xử trảm … chỉ còn mình lão … mình lão

      - Hôm trước ngươi với quí phi chưa ?

      - Thuộc hạ chuyển lời của Thái sư đến nương nương, nương nương đợi thời cơ thích hợp.

      - Mau báo lại với nương nương … - Ta thể ngồi đây chờ chết được !

      ____ Everyone’s looking now, I’m surrounded by your embrace _____
      Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, phiêu kị tướng quân Diêu Nhân mưu đồ bất chính, cùng với con là Diêu Thiền Tự hạ độc Nhũ mẫu của trẫm, trới dung đất tha. Hình Bộ định tội trảm. Ngày hai lăm tháng này thụ án. Công chúa Cự Giải bị vu oan, nay trắng đen , lệnh của trẫm ban xuống khắp nơi phải tìm công chúa đưa về hoàng cung, khâm thử

      ____ Baby I can see your halo, you know you’re my saving grade____

    2. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 57c
      Chap 57 rất dài đấy

      ... Như Phi bước gấp con đường sang điện Cam Lộ. Mấy ngày trước đây ả có phần kinh sợ, nhưng giờ hết rồi. Như Phi quyết liệt đến gặp Ma Kết, dù biết là chàng ta muốn tiếp ả.

      ... Ta chờ ngày này ... hahah ...

      - Hoàng thượng, có Như Phi nương nương cầu kiến

      - Như Phi ? – Bạch Dương cau mày ( hai vợ chồng nhà này đâu cũng có nhau ==”). – Như Phi đến làm gì ?

      Nàng chưa dứt lời, Như Phi xông thẳng vào điện, khóc lóc ầm ĩ

      - Hoàng thượng !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

      Ma Kết và Bạch Dương đều giật mình biết có chuyện gì xảy ra.

      - Hoàng thượng ác lắm ! - Ả vừa tru tréo vừa gào rống lăn lộn, nước mắt nước mũi giàn giụa – Người ác lắm a !!!!!!!

      - Như Phi ... mau đứng lên ! Có gì từ từ ...- Bạch Dương có hơi chút bực mình

      - Có chuyện gì ? – Ma Kết cau mày

      - Người độc ác !!!!!!!!!!!

      - ĐỦ RỒI !!!! Trẫm rảnh, có gì mau lên !

      Như Phi nín lại lát, lấm lét nhìn Bạch Dương

      - Được ... thần thiếp , có điều ... chuyện này ... chỉ hoàng thượng mới được biết thôi ! ... Thần thiếp rất khó ...

      Lại trò gì vậy ? Ma Kết và Bạch Dương nhìn nhau

      - Có gì mà thể với hoàng hậu ?

      - NGƯỚI ÁC LẮM AAAAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!!!!! – Ả ta lại rống lên

      - Thôi được rồi ! – Ma Kết ra hiệu cho Bạch Dương – nàng hãy về điện Thiên Hương trước .

      Bạch Dương bất đắc dĩ tạm thời lui ra ngoài. Nàng có cảm giác bất an, nhưng cũng tin Như Phi lại dám làm liều. Dương Dương chậm chạp bước về phía Thiên Hương điện, cứ lúc lại dừng lại như chờ đợi cái gì.

      Quái lạ, sao lâu thế nhỉ ?

      ____ Year when the waves are flooding thư shore______
      ... Nha môn bộ Hình ...

      Song Ngư, Thiên Bình, Nhân Mã và Bảo Bình ngồi xung quanh Kim Ngưu nghe thẩm vấn, mặt mày ai nấy đều nghiêm trọng như nhau.

      - vậy có nghĩa là ... Thiên Vô Ảnh Khách cũng sống gần chỗ đại huynh của nương ?

      Thiên Bình gật gật, nàng biết dối hộ Thiên Yết là phải, nhưng mà chẳng có cách nào ... lẽ nàng rằng đại huynh nàng chính là sát thủ ??? Chẳng khác nào đưa đại ca của nàng lên máy chém ...

      - Nếu như vậy ... Ngọc tỉ ... ở đâu đó gần núi Nhưỡng Tuyền... Tiếc là ta chưa đến đó bao giờ, biết đường

      - Ta cũng mới đến có lần, nhớ ! – Bảo Bình – Song Ngư nương sống ở gần núi ấy, biết nương có dẫn đường được ?

      - Có chứ ! – Song Ngư gật đầu – hồi ta vẫn hay theo cha đến chơi nhà Vô Ảnh bá bá, ta biết.

      - Vậy tốt quá ! – Kim Ngưu chắp hai tay ra vẻ cảm tạ.

      Bỗng nhiên Sư Tử lừ lừ, đạp cửa vào, gương mặt pha chút lo lắng, ấn đường trau lại vài nếp nhăn

      - ổn rồi !

      Mọi người hoang mang đứng dậy, hiểu có chuyện gì

      - Sư huynh ... – Bảo Bình hỏi ngay – Có phải ... có binh biến ?

      - Sáng nay tì tướng của ta báo cho ta biết ... quân phiêu kị đóng trại kín xung quanh thành, gia binh nhà lão Thái Sư tập hợp lại, từ phía Đông thành có cánh quân phiến loạn kéo đến, có thể là quân của những kẻ đồng đảng của lão Thái Sư... Chúng ... có lẽ cướp Diêu Nhân ra khỏi ngục rồi nổi loạn.

      Thiên Bình, Song Ngư và Nhân Mã nghe vậy đều phát hoảng, mếu máo nhìn các đức tình lang sợ hãi. Sư Tử nắm lây tay Song Ngư trấn an nàng

      - Đừng lo ! qua thôi !

      Bỗng nhiên trận cuồng phong ào đến, bụi bay mù mịt. Sau trận gió ấy, tiếng pháo hiệu vút lên trời. Đoàng !

      Bảo Bình vội vàng chạy ra ngoài trời, ngẩng đầu quan sát.

      - Hỏng rồi !

      - Đó là cái gì vậy ? – Nhân Mã hỏi

      - Là pháo hiệu dùng trong quân doanh – Sư Tử – Nhưng sao nó lại bay lên từ phía điện Cam Lộ cơ chứ ?

      - Đó là điềm đại hung ! – Bảo Bình đập chiết phiết vào tay – được, chúng ta phải hành động ngay !

      Bảo Bình quay người lại, trong khi tất cả đều bất an, chàng phải điềm tĩnh để làm mọi người bớt lo

      - Chúng ta hãy vào cung để hộ giá !

      - được đâu, quân lính chặn các đường vào hoàng cung rồi ! – Sư Tử lắc đầu

      - Mật đạo ! – Kim Ngưu nhắc – Chúng ta có mật đạo !

      - Đúng rồi, là mật đạo ! – Bảo Bình mỉm cười – Ngưu huynh, huynh vào cung ngay , tức tốc đưa hoàng thượng và hoàng hậu ra ngoài. Tiểu Nhân Mã, với huynh ấy, với cha thống lĩnh quân cấm vệ bảo vệ hoàng thượng nghiêm ngặt, rút lui ra khỏi hoàng cung ngay, đến nơi an toàn ...

      rồi Bảo Bình lại quay ra Sư Tử, vỗ vai :

      - Sư huynh, hãy cấp tốc đến đại doanh của quân ta để tránh làm cho quân sĩ hoang mang. Huynh phải đưa quân về hộ giá hoàng thượng, dẹp phiến loạn nữa đấy !

      - Chúng ta phải đưa ngự giá đâu ? – Kim Ngưu hỏi

      - nơi có thể nấp được, và gần kinh thành nhất ... chúng ta đến Nhưỡng Tuyền cốc. Ta, Thiên Bình và Song Ngư nương chuẩn bị ngựa và đưa thân quyến các vị đại thần theo.

      - Bảo huynh ... cửa mật đạo là ở phủ đệ cũ của Thiên Tể Tướng, hãy chờ chúng ta ở đó !

      - Được ! Huynh mau !

      Kim Ngưu dắt Nhân Mã trước. Bảo Bình lại giục Sư Tử :

      - Việc thể chậm trễ

      - Ta biết rồi ! – Chàng đáp, đoạn quay ra Song Ngư, nắm tay nàng chặt. Song Ngư trong lòng xúc động, mắt long lanh ngẫn lệ. Sư Tử biết nàng từ trước đến nay an nhàn ở trong sơn trang trồng hoa, đừng đến binh biến, chứ đến chuyện hàng xóm nàng cũng chẳng quan tâm; nay lại phải chịu vất vả, là Sư Tử đành lòng chút nào – Ngư Nhi ! Chờ ta nhé !

      - Dĩ nhiên ta chờ ... – Nàng gượng cười mà hai hàng lệ ròng ròng bên má – Chàng mau , nhớ bảo trọng đó.

      - Nàng cũng phải bảo trọng đó ! Nhờ nàng chăm sóc cho mẫu thân ta !

      Sư Tử rồi, nàng vẫn đứng nhìn theo gót ngựa của chàng hồi lâu. Đoạn nàng tự mỉm cười, lau nước mắt, tự nhủ mình phải chăm sóc tốt cho mẹ chàng, để chàng đừng lo chi hết.

      - Ta đến nhà Binh Bộ, Sư phủ, nàng và Song Ngư nương đến nhà Xử Lại Bộ, Tào Hộ Bộ và nhà của Tiểu Nhân Mã, sắp xếp đưa họ ! – Bảo Bình phân công

      _____ You taste like whiskey when you kissed me oh _____
      Hãy trở lại điện Cam Lộ lát, xem có chuyện gì xảy ra sau khi Bạch Dương ra ngoài.

      - Có chuyện gì mau ! – Ma Kết gắt gỏng

      Như Phi tỏ vẻ miễn cưỡng, đến gần Ma Kết, :

      - Chuyện này thần thiếp chỉ cho mình hoàng thượng thôi !

      rồi ả ta tiến sát Ma Kết, ghé tai chàng, làm bộ như thầm. Bất ngờ mắt ả ta nảy sát khí, con dao trong tay áo vọt ra sáng loáng. Ma Kết chỉ kịp né cái, nhưng con chủy thủ đâm vào bên sườn chàng.

      - Ư …. Ư …. Ngươi …. – Ma Kết đau đớn được. Tay chàng ôm vào bụng, muốn kêu người đến, nhưng họng vô lực, thể kêu lên

      Như Phi bần thần rút con dao ra, ném nó ra xó, đoạn ả ta ngẩng mặt cười hềnh hệch cách điên loạn

      - Hahahahahahah ………. Hahahaha ………… là đáng lắm !!!!!!! hahahahahaha ….
      Ta giết chết ngươi … ta muốn ngươi phải chết từ từ … chết đau đớn… chết dần dần …

      Ả ta bỏ lại Ma Kết đau lả long ngai, đắc ý bước ra khỏi cửa cung, tiến ra giữa sân rồng, đốt tiếng pháo hiệu …

      ĐOÀNG !!!!!!!!!!!!!!!!!

      Bạch Dương kinh hãi tột độ. Nàng về gần đến điện Thiên Hương, trông thấy đám khói hiệu, kinh hoảng chạy trở lại điện Cam Lộ. tim như muốn ngừng đập khi thấy Ma Kết nằm bất động bên vũng máu lênh láng

      - HOÀNG THƯỢNG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! – Nàng thét lên lanh lảnh, chạy lại dựng Ma Kết lên.

      Nước mắt nàng trào ra ướt đẫm cổ áo. Ta khinh suất quá !! Sao ta lại để chàng ở lại mình … ả tiện nhân … ả ta trốn rồi …. Tại sao ??? Tại sao phải là ta … Giá như ta bị đâm chứ phải là chàng …. – NGƯỜI ĐÂU ????? NGƯỜI ĐÂU …..

      có ai đáp lại nàng. Bạch Dương cố gắng nâng Ma Kết dậy, muốn dìu chàng đưa , nhưng thể.

      - Dương Dương … - Ma Kết lắp bắp – Chạy ! Ra khỏi đây …. Đến cung Phiên Dương …. M … mật … đ..ạo

      Bạch Dương lắc đầu, đau xót nắm chặt lấy tay chàng

      - Nếu … ta cùng !

      - Nương nương ! – A Vân hớt hải chạy vào, mặt méo xệch, mồ hôi đầm đìa - … Có đám loạn quân đánh vào hoàng cung… Chúng rất hung dữ … Nương nương … chúng ta phải làm gì đây ?

      Nàng hoảng loạn nay càng thêm luống cuống. Nếu như chỉ có nàng … chẳng sao hết, nhưng chàng còn bị thương nặng … Phải cứu chàng trước.

      - A Vân, ngươi kíp về cung… nhanh chuẩn bị đồ, nhớ mang theo gói thuốc bột của tỉ tỉ ta … Ta cần cầm máu cho Hoàng thượng trước

      - Vâng.

      May thay lát sau, Kim Ngưu và Tiểu Nhân Mã, dẫn theo đội cấm quân đến hộ giá. Cả vua cả tôi, chạy theo đường mật đạo, thoát ra ngoài.

    3. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 58a
      … Vết thương vai Cự Giải khỏi hẳn. Nàng có thể vào rừng hái thuốc hàng ngày. Song Thiên Yết như bảo mẫu khó tính, cứ ở lì bên cạnh nàng, ra khỏi cốc, cũng cho nàng rời mình nửa bước.

      -Chàng cứ theo ta làm gì ?? – Nàng xua tay

      -Ta thích đâu là việc của ta, nàng cấm ta sao được … - Thiên Yết vênh mặt lên đáp – Nàng hái thuốc cứ việc hái, ta có làm gì đâu nào ?

      -Nhưng … Chàng cứ theo ta như vậy … - Cự Giải đỏ mặt - … Làm sao mà ta tập trung hái thuốc cho được ?

      Hơ … Vài sợi tóc trán Thiên Yết dựng ngược lên. Chàng ta bật cười thích chí:

      -Sao mà tập trung ? – Vừa Yết vừa nắm lấy tay nàng. Cự Giải lúng túng giằng tay ra

      -Làm cái gì thế ??? Nam nữ thụ thụ …

      -Cứ câu đó hoài ! – Thiên Yết nhăn mặt

      Nàng cúi đầu , bỗng nhiên mắt nàng xa xăm

      -Yết ca ca… Sau này … - Nàng ngừng lại, biết tìm từ gì để . Nhưng mà nghe vậy, Thiên Yết cho là nàng muốn đến tương lai.

      Phải, chuyện này chàng cũng nghĩ đến suốt mấy ngày nay. Vẫn biết rằng trong lòng nàng có ta, vẫn biết rằng nàng tự nguyện muốn ở lại với ta còn hơn là quay về … Nhưng, với tư cách là nam nhi đại trượng phu, làm sao ta có thể để nàng khổ sở cho được. Nàng là công chúa, và nàng xứng đáng với những thứ cao sang hơn.

      Nhưng chàng có biết đâu, chuyện nàng đến hoàn toàn phải thế

      -Sau này … Chẳng lẽ cứ thế này mãi ??? .. Ý ta là – Nàng bối rồi. Nữ nhi như nàng mà chuyện này nên a - … Có lẽ ta nên dựng lại cánh cửa … ==”

      -Để làm gì ? – Thiên Yết ngạc nhiên

      Nàng thẹn đỏ mặt lên. Khó quá !

      -Tóm lại ta cần phải dựng cánh cửa. – Nàng cười lấp liếm - … Sửa cánh cửa, dựng cái bếp hẳn hoi, và đóng cái giường…

      Thiên Yết bật cười khanh khách. Hóa ra nàng tính chuyện “xây tổ ấm” ở đây sao ?

      -Sao lại đóng có cái giường ? – Chàng ghé tai nàng, thầm với vẻ ranh mãnh.

      Cự Giải biết mình hớ, ôm mặt chạy mạch. Chàng đuối theo nàng tóm lại :

      -Chạy làm gì ???

      -Đồ khốn !!! Chàng chỉ suốt ngày bắt bẻ ta thôi ah …

      -Ta chỉ đùa thôi mà ! – Yết cười ha hả - Giải Nhi ngốc ! Nhất định sau này ta để nàng hạnh phúc. phải ở đây, phải là ngôi nhà có cửa đó …

      Chiều tà trong khe núi. Nền trời tím than in hai bóng đen dắt nhau con đường mòn. Bỗng nhiên Thiên Yết khựng lại, mày hơi chau tỏ vẻ hài lòng:

      -Hình như có gì ổn ?

      Phía xa xa, chỗ ngôi nhà của chàng, thấp thoáng có ánh đuốc, lại còn có tiếng ngựa giẫm chân. lẽ kẻ thù đến ? Thiên Yết nghiến răng, tay chàng siết chặt tay Cự Giải :

      -Có chuyện gì vậy ? – Nàng sợ hãi

      chuyện, bỗng từ xa có vài người cầm đuốc chạy đến, hình như trông thấy Thiên Yết và Cự Giải. Thiên Yết lăm lăm đặt tay vào kiếm, ở thế thủ chờ tấn công, nhưng ngay sau đó, giọng quen thuộc vang lên:

      -Đại ca ! Công chúa !

      -Là Bình Nhi ư ? Sao muội ấy lại ở đây ?

      Đám người cầm đuốc chạy lại, trong đó có Thiên Bình, Bảo Bình, Kim Ngưu và Song Ngư. Nhân Mã lúc bấy giờ còn bận chăm sóc phụ thân bị trúng tên, cùng mọi người.

      -Đại ca ! – Thiên Bình reo lên

      -Công chúa ! – Kim Ngưu và Bảo Bình quì xuống hành lễ. Thiên Yết trông thấy, cho là họ đến mang nàng , nên tỏ vẻ vui chút nào.

      -Ấy … miễn lễ ! Hai người làm gì thế ?

      Kim Ngưu đứng lên, sắc mặt lo âu hoảng hốt thấy :

      -Công chúa ! Người phải cứu hoàng thượng

      -Hoàng thượng làm sao ? – Nàng tròn mắt

      -Hoàng thượng bị trọng thương … tại hoàng hậu và hoàng thượng ở trong đó … - Bảo Bình chỉ tay vào ngôi nhà

      -Vậy còn chờ gì nữa, mau cứu người ! – Nàng chạy vụt , để ý ánh mắt Thiên Yết nhìn nàng, có chút buồn bã

      Rốt cuộc … nàng vẫn lo cho như vậy !

      ____ Bro ..o..o..mance ____
      Tạm gác lại chuyện xảy ra ở Nhưỡng Tuyền cốc, hãy sang Tiểu Quốc xem Song Tử và Xử Nữ sứ thế nào

      Khi hai người đến nơi được các vị đại thần đón tiếp rất nhiệt liệt. Họ cấp cho chàng hẳn ngồi “Phủ thống sứ”. Hàng ngày Xử Nữ theo Song Tử giao hảo với các vị hoàng thân quốc thích. Cả hai đều giỏi ăn … nên chung rất được quí trọng

      -A Xử … ngày mai trong cung có bày yến tiệc chào đón chúng ta đó !

      -Ta biết rồi … - Nàng mỉm cười, khẽ đưa tay lau mồ hôi trán. Việc ở phủ thông sứ cũng vất vả chẳng kém gì việc ở Thượng Cung Phục. Khác chăng, khi trước nàng ở Thượng Cung Phục chỉ mình, chẳng có ai lo lắng cho, còn bây giờ … có chàng.

      - là vất vả cho nàng quá ! – Song Tử thở dài – Bao giờ về đến nước nhà… ta đến thưa chuyện với phu nhân a !

      Xử Nữ đỏ mặt đáp. như vậy, nhưng biết bao giờ mới được về nhà cơ chứ ?

      -Ta cần chi hết … Miễn là ta có thể ở bên cạnh hầu hạ vương gia … thế là tốt lắm rồi !

      -Như vậy sao được, ta muốn nàng phải chịu thiệt thòi a !

      -Vương gia … Đó là chuyện sau này … Vương gia nên chuẩn bị để mai vào cung… Chắc mai phải gặp rất nhiều nhân vật quan trọng đó

      -Ta biết rồi !

      …Trong khi ấy, ở phủ của vị thân vương tên gọi Xà Phu …

      -Vương gia, vương gia có nghe đến vị sứ thần Đại Quốc mới sang ?

      Xà Phu câu cá trong ao, thèm để ý xem thuộc hạ gì.

      - sao ?

      -Vị sứ thần ấy rất được quí mến a, Vương gia cũng nên đặt mối quan hệ với ! Biết đâu lại có ích …

      -Ta kết giao với làm gì ? – Xà Phu cười nhạt – Lâu rồi ta còn màng thế nữa !

      -Vương gia …

      -Người

      Xà Phu ngồi lại mình. Cá đớp động dưới ao, nhưng Xà Phu chẳng giật dây…

      Lòng ta nguội lạnh với mấy thứ đó từ lâu rồi Giờ ta chỉ muốn yên phận, làm những việc ta được giao phó. Ta ghét nhất mấy kẻ sứ thần lắm mồm.

      ____ All I wanna do is find a way back into love ____
      … Cự Giải chạy vào nhà. Bạch Dương quì bên cạnh Ma Kết, hai mắt sưng húp. Trông thấy chị, nàng lặng người vì xúc động.

      -Dương Dương !!!!! – Cự Giải gần như reo lên. Nàng chạy đến, buông rơi cả giỏ thuốc, đến nắm tay em

      -Hoàng tỉ !!!!!!! – Bạch Dương khóc òa lên như đứa trẻ - Muội cứ tưởng còn gặp được hoàng tỉ nữa ?

      -Ta rất nhớ muội …

      -Muội cũng vậy ! Hoàng tỉ … - Nàng lại hoảng hốt – Hoàng thượng … Người bị thương … Hoàng tỉ hãy cứu Người.

      Cự Giải nhanh chóng bắt tay vào việc. Bạch Dương ở bên cạnh phụ giúp cho nàng. Hai tỉ muội vừa cứu Ma Kết, vừa tỉ tê tâm những chuyện khi xa cách.

      -Tỉ tỉ … về chuyện lập hậu …

      -Đừng đến chuyện đó nữa … ta rất vui mừng … Muội có người chăm sóc tốt như vậy, làm tỉ tỉ như ta vui sao được ? Ta ngờ Như Phi lại có cái gan đó ! May thay hoàng thượng vẫn được trời phật phù hộ. Mũi dao chỉ cần xéo chút nữa là làm tổn thương đến tâm phế, thể chửa khỏi. Có điều hoàng thượng vừa bị đâm, lại được chữa trị ngay, chịu vất vả chạy đến tận đây, e là … khó mà hồi phục nhanh được.

      -Muội chẳng biết làm thế nào… đành cứ tạm cầm máu cho người trước … - Dương Dương chảy nước mắt – Lúc đó nguy cấp quá…

      -Bây giờ coi như người qua khỏi cơn nguy kịch … chỉ là …để tỉnh lại, chắc phải mẩt vài ngày

      -Vài ngày ???? – Bạch Dương thương xót nhìn gương mặt chàng lấm tấm mồ hôi lạnh – sao … miễn là chàng sống !

      … Bảo Bình và Kim Ngưu lệnh cho số cấm quân hộ giá tản ra dựng trại, đóng lại đây, sau đó phải dọn dẹp mấy ngôi nhà hoang gần đó để làm chỗ ở của gia quyến các vị đại thần. Cha của Nhân Mã bị thương nên nàng cuống lên túc trực bên cạnh, lại bắt Thiên Bình cùng chăm sóc cha nàng. Song Ngư cùng với Sư phu nhân. Ai ai cũng tất tả làm việc, mình Thiên Yết cảm thấy trơ trọi và thừa thãi. Muốn bước vào nhà, nhưng ngại gặp Bạch Dương … nên đành ngồi lại sân.

      -Yết ca ca ! – Cự Giải cầm ấm thuốc ra – Chàng giúp ta sắc thuốc ! Ta qua xem vết thương cho Mã thống lĩnh lát.

      Thiên Yết nhận lời. ngồi quạt dở Bạch Dương bỗng nhiên bước ra sân. Nàng có chút ngờ vực, đến gần chàng quan sát, có vẻ mấy có thiện cảm.

      -Ngươi … là người cứu tỉ tỉ ta sao ? – Nàng hỏi.

      Thiên Yết đứng dậy, lạnh lùng nhìn Bạch Dương, biết phải trả lời thế nào. Sao nàng cứ có cái cảm giác kẻ này trông quen quen … Dáng người cao lớn … ánh mắt sắc lạnh … phải … Chẳng lẽ là kẻ muốn ám sát nàng ở Dịch Quán hồi nọ ??? còn nghi ngờ gì nữa. ta là kẻ bắt cóc hoàng tỉ của nàng chứ chẳng ai vào đây. Nhưng sao tỉ tỉ lại cứu tỉ ấy ??? Chắc chắn lừa tỉ tỉ nàng rồi ! chính là tên sát thủ mạo danh Thiên Vô Ảnh Khách !

      Mắt Bạch Dương nảy lửa, nàng hách dịch :

      -… Ngươi … ngươi chính là tên sát thủ ! To gan !

      Thế là nàng chằng chẳng rằng, cũng chẳng hỏi xem đầu cua tai nheo ra làm sao, lấy kiếm ra chém bừa vào Thiên Yết. Chàng ta đánh trả, chỉ mực né người tránh . thể làm tổn thương Bạch Dương, vì ta là muội muội của nàng. Cũng thể bỏ được, vì ta còn sắc thuốc !

      … Hai người đánh nhau làm náo loạn cả lên. Lát sau mọi người kéo đến, nhưng chẳng ai dám xông vào can vì Bạch Dương cứ cầm kiếm khua loạn xạ. Thiên Bình sợ quá đứng ngoài khóc ầm lên

      -Hoàng hậu … Người đừng chém ca ca của ta !!!!!!!!!!!!!!

      -Sao lại xảy ra chuyện này cơ chứ ? – Kim Ngưu chép miệng

      -Phải gọi Cự Giải công chúa lại đây ! – Bảo Bình

      -Công chúa ở chỗ cha ta, để ta gọi ! – Nhân Mã rồi chạy ngay.

      Cự Giải chạy về đến nơi, hoảng quá thét lên :

      -Dương Dương !!!! Muội làm gì vậy ???? Dừng lại !

      Bạch Dương vẫn lăm lăm thanh kiếm tay :

      -Hoàng tỉ … ta là sát thủ !

      Thiên Yết thấy nàng về, bèn đứng lại, tránh nữa, cơn giận từ đâu bốc lên. Chàng cắn răng quay :

      -Phải rồi, chính ta là sát thủ đấy ! – Chàng cười nhạt

      Mọi người đứng xung quanh kinh ngạc há hốc mồm. Thiên Bình lo sợ nhìn Bảo Bình cầu cứu, nhưng mà Bảo Bảo còn bận ngạc nhiên

      - phải !! – Cự Giải phủ nhận – phải đâu !

      -Tỉ … phải chính thừa nhận đó sao ? – Bạch Dương dừng tay lại, quay ra với tỉ tỉ.

      -Kể cả có như vậy !!!! –Giải Giải kêu lên, chạy ra đứng chắn giữa mũi kiếm của Bạch Dương với Thiên Yết. – Muội được giết chàng ! – Mắt nàng rơm rớm

      - ta thích sát chúng ta, đánh trọng thương hoàng thượng và còn bắt cả tỉ tỉ nữa … Chỉ tội là có thể xử trảm rồi !

      - ! Dương Dương … ta cho muội giết …

      -TỈ … -Bạch Dương với giọng van nài - … Tại sao chứ ??

      -Tại vì … - nàng nghẹn lời. Cự Giải nhìn quanh. Tất cả các con mắt sửng sốt đưa về phía nàng, chf[ đợi nàng cho lí do đích đáng – Tại vì …

      Làm sao bây giờ ?? Cự Giải cuống quít nghĩ … Vì cái gì … để muội ấy chém chàng nữa …

      -Tại vì …

      -TẠI SAO CHỨ ??????

      Tim Cự Giải đập như muốn nổ bay ra khỏi ngực. Nàng thu hết can đảm, nuốt nước bọt đánh ức cái, run run mở miệng :

      -Tại vì … Tại vì ta … - Nàng nhắm mắt nhanh - Tại vì ta là người của chàng rồi!

    4. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 58b
      -Tại vì ta là người của chàng rồi !

      Đám đông sững sờ, ai cũng há hốc miệng, dám tin những gì nghe thấy là nữa. Song Ngư, Nhân Mã và Kim Ngưu còn chưa ra khỏi bất ngờ này bị lôi sang bất ngờ khác, biết có nên tin vào cái tai mình hay đây. Thiên Bình và Bảo Bình trố mắt ra nhìn Thiên Yết đầy nghi ngờ. Bạch Dương vừa nghe xong buông rơi cả thanh kiếm, lắc đầu nguây nguẩy :

      -Tỉ tỉ ?????????????????? Tỉ tỉ cái gì chứ ?????????

      Nhưng mà nàng cũng chưa phải người ngạc nhiên nhất ( dĩ nhiên rồi ). Kẻ sửng sốt hơn cả đứng đằng sau Cự Giải kia kìa. Thiên Yết đực ra như phỗng đá, lúc nhìn nàng với thái độ kì quặc, lúc nhìn sang ánh mắt tra hỏi của Thiên Bình :

      … Đại ca … CÓ VẬY ?????

      Cái gì diễn ra cơ chứ ???? Nàng cái gì thế ???? Ta … ta có …. Tiểu muội ah, phải thế …

      Đại ca … huynh … trán Thiên Bình nhăn lại … huynh ăn cơm trước kẻng sao ?????????????

      Trời ơi, ta có mà !

      Chẳng lẽ công chúa người bịa ra ??? ( đúng là bịa ra mà ==”) … trước mặt bao nhiêu người thế này ???

      Thiên Yết nghiến răng, nhìn nàng chắm chắm, Cự Giải mặt còn chỗ nào là đỏ, cúi đầu im lặng trước bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía mình. Giá như chỗ này có cái lỗ nẻ nào đó, nàng chui xuống ngay lập tức … Có lẽ ta hơi quá chăng ??? Nhưng ta chẳng nghĩ ra cái gì nữa …

      -Nàng cái gì vậy ? – Thiên Yết nắm vai nàng xoay về phía mình, hỏi với giọng gay gắt

      -Ta … - Giọng nàng nghẹn trong họng, người nàng run lẩy bẩy cả được nữa

      -KHI NÀO VẬY CHỨ ???? – Chàng kêu lên. ( Lạy chúa, bé thôi, người ta nhìn đó !)

      Cự Giải ngượng đến mức phát khóc. Nàng ngẩng lên nhìn chàng với vẻ tội lỗi … Vì ta quẫn bách quá … nên đại ! Nàng ngờ ngay lúc ấy, Nhân Mã, Song Ngư và Thiên Bình nhảy xổ vào giữa, rầy la chỉ trích :

      -Nè, ngươi có phải là hảo hán vậy ??? – Nhân Mã la lên

      -Dám làm dám nhận sao ???? – Song Ngư chêm vào

      -Đại ca … lần này huynh quá đáng ah nha – Thiên Bình trách móc – Công chúa … người tốt với huynh như vậy … huynh nhẫn tâm phủi tay làm ngơ như vậy a ????

      Thiên Yết bị ba người con bủa vây, mắng cho trận. Cự Giải hoảng lên, nghĩ rằng lời nàng lại gây ra rắc rối thế này, nàng cứ ra sức can ngăn, lúc cản Nhân Mã, lúc lại kéo Song Ngư. Bạch Dương tức quá,tru tréo lên :

      -ĐỦ RỒI ĐẤY !!!!!!!!!!!

      Song Ngư, Nhân Mã và Thiên Bình giật mình lui ra. Cự Giải chịu nổi xấu hổ, quay người bỏ chạy vào rừng. Bạch Dương hầm hầm đến trước mặt Thiên Yết, nổi trận lôi đình :

      -Tên lưu manh này … Ngươi bắt cóc tỉ tỉ ta … Nhưng tại sao … lại dám sàm sỡ tỉ ấy nữa ?????? Ngươi hại tỉ tỉ ta rồi muốn chối bỏ trắng trợn như vậy hả ?

      Thiên Yết ngẩn ngơ như biết cái gì xảy ra. Đứng im lặng vài phút, chàng ta bỏ mọi người, phi thân lao vào rừng tìm nàng. Thiên Bình đành đến hộ vài câu, rồi xua mọi người nghỉ. Kim Ngưu và Bảo Bình nãy giờ đứng hóng chuyện ở bên ngoài, chốc chốc lại đưa mắt nhìn nhau. Bảo Bình cười ngặt nghẽo, Kim Ngưu thở dài :

      -Bảo huynh … kiểu này ông vợ huynh thảm rồi !

      -Cũng may ta và Bình Nhi rất phải phép a ! ( Chứ phải làm gì ?) Huynh cũng phải cẩn thận, xem Tiểu Nhân Mã đó … hung dữ lắm đó nha.

      -Lần trước phải huynh chạy nạn đến đây sao ? Có chuyện lớn như vậy mà chẳng câu nào với ta ?

      -Hồi đó họ thế này … Thảo nào mà công chúa muốn về - Bảo Bảo ôm bụng cười – Ta cướp dâu nhà Diêu gia mà nơm nớp lo sợ, ai dè Thiên huynh đây cả gan vào tận hoàng cung bắt cóc người, rồi lại còn …

      -Hahha … vợ huynh rất có bản lĩnh a ! Ta ủng hộ, ta ủng hộ !

      Chàng cười đột nhiên cốp cái, sao nảy đầy trời. Tiểu Nhân Mã mặt đỏ phừng, vừa cụng vào đầu Ngưu cái, vừa nguýt dài:

      -Ủng hộ cái đầu nhà huynh ! Đàn ông mấy người toàn là những kẻ ăn chuối bỏ vỏ, ham hố ích kỉ a ! Cự Giải công chúa đáng thương !

      -Ta có làm gì đâu nào ? – Ngưu cãi lại – Nàng đừng vơ đũa cả nắm nha ! ( thế kẻ nào vừa kêu ủng hộ vậy ?? Các chị em cần phải đề phòng chàng Ngưu nha ==”)

      Chap58c
      ( màu ta để cũng là dụng ý nghệ thuật :)))
      Hoàng cung Tiểu Quốc...

      Lễ nhạc bày linh đình, khắp trong ngoài cung tưng bừng náo nhiệt. Song Tử và Xử Nữ vận triều phục lộng lẫy, sóng đôi bước vào ra mắt Hoàng đế già.

      -Người Tiểu Quốc đôn hậu thà nha ! – Song Tử với nàng

      -Giống như hai vị công chúa ... rất thẳng thắn – Nàng đáp

      -Giá như Đại Quốc ta cũng bình yên thế này tốt ! – Chàng thở dài.

      Sau khi hành lễ chào vị hoàng đế có tuổi, hai người lượt chào các thân vương.

      -Đây là An thân vương, Khánh thân vương, Gia thân vương .... Phùng thân vương ...

      -Tham kiến các vị Vương gia ... tại hạ là Song Tử ...

      -Tiểu nữ tên Xử Nữ ...

      Chàng và nàng chắp tay cúi đầu, biết rằng sau này trong số những người ngồi đây là đức vương kế vị ngai vàng của Tiểu Quốc, tốt nhất là nên đắc tội a ...

      -Ủa ... – Hoàng đế già nhìn quanh quẩn lúc, hỏi thị thần – Xà Phu chưa đến hả ?

      -Bẩm bệ hạ, Xà Phu thân vương cáo bệnh

      -Thế sao được ? – Ngài cau mày – Hôm nay ta có khách quí, sống chết gì cũng phải đến để tỏ lòng kính trọng đến sứ thần Đại Quốc chứ !

      -Vậy nô tài cho người báo ngay.

      Song Tử nghe thấy tên Xà Phu, nhớ ngay đến lời Bạch Dương dặn dò, bèn xua tay ngăn lại :

      -Ấy ... Lẽ nào lại vậy ? Nếu vương gia ốm nên để vương gia tĩnh dưỡng ... ta dám làm phiền !

      -Thông sứ khỏi cần ngại ! – Ông xuề xòa cười – Xà Phu phải ốm đâu ... thằng bé ấy tính ưa chỗ đông người, lại có người lạ, nên cố tình tránh đó thôi, hiểu phép tắc gì hết !

      Khi Xử Nữ và Song Tử an tọa Xà Phu bước vào. ta là nam nhân cao ráo, bảnh bao, điềm đạm trầm tĩnh. Mắt lúc nào cũng đờ đẫn như phảng phất chút gì chán đời, mừng giận để lộ ra mặt. Xà Phu khấu kiến hoàng đế xong, miễn cưỡng đến trước mặt Xử Nữ vào Song Tử chào cho phải phép :

      -Thông sứ! – Vừa Xà Phu vừa liếc mắt nhìn hai người. Song và Xử gượng cười đáp lại.

      Xà Phu thoáng giật mình. Trong giây lát cứng đơ ra, đồng tử nở rộng, nhìn trân trân vào hai người ...

      Nụ cười đó ... đẹp a !

      Song Tử bỗng thấy khó chịu khôn xiết, trong khi Xử Nữ ngồi cạnh chàng tái mét mặt. Cái gã Xà Phu kia làm gì mà nhìn nàng dữ vậy chứ ? Kể cả có là thân vương ... cũng vô lễ ! Máu ghen của chàng sộc đến tận óc, nhưng Xà Phu có vẻ chẳng nhận ra, cứ giương mắt nhìn chằm chằm.

      -Xà Phu !! – Hoàng đế già lên tiếng phá vỡ thời gian căng thẳng – Làm gì mà đứng đó mãi thế ? Mau về chỗ !

      Xà Phu miễn cưỡng về chỗ ngồi. Nhưng cả buổi hôm ấy ánh mắt ngừng hướng về cái bàn mà Xử Nữ và Song Tử ngồi. biết tại sao, nhưng cảm thấy có thứ gì tươi mới phả vào cõi lòng cằn cỗi của ...

      Lẽ ra tiệc phải vui... nhưng bị gã Xà Phu kia phá hỏng bét cả !

      -Hoàng tẩu dặn dò sai á ! Xà Phu thân vương đó vô lễ ! – Song Tử tức giận

      Xử Nữ đáp, nàng còn mải chạy theo suy nghĩ riêng của nàng. Mặc dù Song Tử đúng là ghen lộn lên khi thấy Xà Phu có vẻ ” có cảm tình” với nàng... nhưng sao ... nàng cứ cảm giác hình như có cái gì đúng ...

      phải ... ta rất lạ !

      -A Xử ! – Chàng gọi to – nàng nghĩ cái gì mà say sưa vậy ? – Đừng nàng cũng để ý nha !!!!!!!!!! Đồ háo sắc trơ trẽn !!!!!

      -Ta hiểu ... nhưng ta rất sợ ta ah – nàng băn khoăn. – Tại sao hoàng hậu lại dặn vương gia được gặp ... lại còn bắt ta thay mặt nữa ...

      - được ! Từ nay ta cho phép nàng gặp Xà Phu chưa ??? Có lẽ hoàng tẩu trong lúc rối trí lộn chăng ?

      Chẳng có lẽ ???? Trực giác của người con ... lúc nào cũng rất nhạy ...

      ràng ... ánh mắt của Xà Phu hề hướng đến nàng !

    5. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 59a
      ... Căn nhà có cánh cửa, khuya lắm rồi đèn vẫn sáng. Bạch Dương, Kim Ngưu và Bảo Bình vẫn còn thức để hội ý. Ma Kết mê man chưa tỉnh, là hoàng hậu, Dương Dương là người đứng ra nhận trách nhiệm chỉ đạo mọi người :

      -Hạ thần e là chúng ta ở đây lâu được, địch sớm phát ra thôi – Kim Ngưu

      -Từ doanh trại đại quân đến đây cũng ít nhất nửa tháng ... Chúng ta buộc phải chờ Nguyên Soái về, thế nên phải cầm cự được càng lâu càng tốt – Bạch Dương chống tay vào cằm nghĩ ngợi

      -Hạ thần nghĩ lâu nữa chúng phát ra chúng ta rồi. – Bảo Bình phe phẩy quạt lông – Để đề phòng trường hợp xấu nhất, ta nên tổ chức phòng vệ.

      -Quốc sư có kế sách gì cứ !

      -Nhưỡng Tuyền cốc có hai đường vào, nhưng cả hai đều có địa thế hiểm trở, địch muốn vào dễ, ta chia quân làm hai cánh cố thủ hai cửa cốc, trấn giữ đường vào, cũng có thể đợi được Nguyên soái

      -Rất hay ! – Bạch Dương gật – Có điều lính cấm quân quen đánh trận, hơn nữa ... Mã thống lĩnh còn bị thương.

      -Việc luyện quân hạ thần có thể đảm nhiệm, xin nương nương đừng lo ! – Bảo Bình – Nhưng ... cần hai vị tướng chỉ huy mới được ! Theo ngu ý của hạ thần ... Nương nương, hãy để Ngưu thượng thư cầm cánh quân

      -Ta sao ? – Kim Ngưu ngạc nhiên – Ta xưa nay quen việc võ.

      -Ta biết ! Thế nên để cho Nhân Mã tiểu thư giúp huynh ấy !

      -Vậy cũng được sao ? – Nàng cau mày

      -Mã tiểu thư xưa nay ham võ nghệ, theo cha cầm quân từ , rất thạo những thứ này. ấy là trợ thủ đắc lực của Ngưu Thượng thư a ! ( thiếu rồi, còn là vợ nữa chứ !)

      -Được, nhưng còn cánh quân thứ hai ????? Chúng ta hết người rồi !

      Bảo Bình ra vẻ đăm chiêu, ngập ngừng nửa muốn nửa lại ngại. Cứ xem điệu bộ Bạch Dương lúc nãy cư xử với vợ của chàng chuyện này hơi khó nha

      -Chính là Thiên Yết huynh !

      - TA SAO ??? – Bạch Dương có vẻ vẫn giận

      -Lúc này chỉ còn huynh ấy mới có thể cầm quân thôi, chúng ta còn cách nào nữa. Thiên Yết huynh mặc dù lưu lạc giang hồ từ , nhưng cũng là người thông minh cơ trí, thông thạo địa thế trong cốc lại rất nghiêm túc a... thỉnh mong nương nương xem xét

      Bạch Dương nín lặng. Nàng khẽ quay mặt sang phía Ma Kết, lúc bấy giờ vẫn sốt li bì. Chàng chưa tỉnh, bảo vệ chàng và mọi người là quan trọng hơn hết. Tương lai của mọi người, và hơn cả là của hoàng tỉ... đều nằm trong tay .

      ____Tell me what you did to me. Just air underneath feet____
      ... Rừng vào buổi tối mùa đông, lạnh và đen đặc, Cự Giải chạy mà biết mình chạy đâu, cứ biết là chạy . Ở phía sau nàng, tiếng gọi lớn lướt vèo vèo trong gian :

      -Giải Nhi !!!!!! – Thiên Yết kêu to – Giải Nhi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Đứng lại !

      Lát sau Thiên Yết đậu xuống, chắn ngang trước mặt Cự Giải làm nàng suýt nữa đâm sầm vào.

      -Nàng chạy làm chi ? – Chàng nắm hai vai nàng ôm lại. Cự Giải xấu hổ quá đâm ra bực bội, kêu toáng lên :

      -Nam nữ thụ thụ ...

      - phải nàng là người của ta rồi sao ??? – Thiên Yết ngắt ngay. Nàng cứng họng, thể phát biểu thêm câu gì. Đồ khốn này lúc nào cũng thích chẹn họng nàng. Sao lại ngốc như vậy ? Nàng vậy để cứu kia mà, thế mà làm cho nàng còn mặt mũi nào mà nhìn mọi người nữa.

      -Ta ... chẳng qua ...

      -Đừng giải thích ! – Thiên Yết nghiêm giọng ra lệnh – Ta muốn nghe đâu. Nàng hại ta bị bọn họ hiểu lầm rồi đó !

      -Ta ... nghĩ lại thành ra như vậy a ... – nàng vùng vằng. – Tại sao chàng phản ứng kịch liệt như vậy ??? Khiến ta chẳng có cái lỗ nẻ nào mà chui xuống nữa.

      -Ta xin lỗi ... – Chàng dịu giọng. Là ta cứ nghĩ linh tinh ... Ta cứ tưởng trong lòng nàng vẫn có tay hoàng đế đó a… ta là ghen vớ vẩn. – Nhưng từ giờ nàng có gì cũng nên hỏi ý kiến ta nha. Nàng phải nghe lời ta tuyệt đối đó, hiểu ?

      -Sao ta phải nghe vậy ???? Ta cũng là công chúa đó ! – Nàng cãi

      -Công chúa … vẫn là người của ta. Tính ta thích đùa đâu, nàng , nàng phải làm !

      Cự Giải đỏ tím cả mặt, đấm vào chàng mấy cái, tru tréo :

      -ĐỒ KHỐN !!!!!

      Thiên Yết giữ tay nàng, đoạn vòng tay qua sau gáy Cự Giải, kéo nàng gần mình hơn, và cúi xuống…

      SỘT SOẠT ! Từ trong bụi rậm có người bước ra. Bạch Dương trông thấy cảnh nên trông thấy, bất giác mặt mũi tím bầm, ngượng quá bèn quay . Cự Giải và Thiên Yết vội vàng buông nhau ra, lúng túng hồi. Cự Giải chạy ra trước mặt em ngại ngùng hỏi :

      -Dương Dương … muội sao lại ra đây ?

      -Muội … - Dương Dương liếc mắt qua Thiên Yết – Hoàng tỉ … muội có chuyện cần … với !

      Cự Giải sắc mặt thoáng chút lo lắng, sợ hãi, nàng lắc đầu nhìn Bạch Dương với vẻ van nài :

      -Muội đừng bắt tội chàng nữa mà !

      Bạch Dương chỉ thở dài. Xem ra tình cảm của tỉ tỉ nàng với tay sát thủ kia khá sâu đậm rồi a.

      -Muội chỉ với vài câu thôi ! Tỉ cứ yên tâm.

      _____ Nothing brings me down, when you’re around ____
      … Phủ Xà Phu thân vương …

      Giống như mọi ngày, Thiên Cầm vẫn chưa ngủ. thường ngủ rất muộn, rất muộn sau khi nấp ở góc khuất nào đó trong phủ, đơi cho Xà Phu ngủ yên. Lúc ấy mới trở về phòng , ngồi tư lự rất lâu, và có thể thức đến sáng. Nhưng hôm nay, Xà Phu vẫn chưa ngủ, ta đứng chắp tay sau lưng trước hồ cá sau hậu viên, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời chẳng có vì sao nào, mỉm cười mình. là hiếm hoi nếu như Xà Phu có mỉm cười, từ sau khi người ra vĩnh viễn. Nhưng Thiên Cầm chẳng lấy làm lạ. biết tại sao bỗng nhiên Xà Phu vui vẻ như vậy, biết tất cả mọi thứ về Xà Phu. Mười năm theo vị thân vương này, giống như người câm bên cạnh Xà Phu, sẵn sàng nghe Xà Phu kể lể tất cả mọi chuyện của mình, và bao giờ hé rắng nửa lời. Thiên Cầm biết Xà Phu ghét nhất những kẻ lắm mồm…

      … Hơn nữa đối với Thiên Cầm, được nghe giọng , được trông thấy người ta ngủ mỗi ngày … cũng là niềm hạnh phúc.

      Hôm nay Thiên Cầm bất chợt thấy buồn. tự hỏi có chuyện gì xảy ra tiếp theo. Xà Phu cố chấp lắm !

      Chap 59b
      … Phủ thông sứ …

      Song Tử mới thức dậy chưa lâu, có người vào trình báo :

      -Vương gia … Có ngài Xà Phu thân vương đến tìm vương gia !

      -HẢ ??? – Song Tử khó chịu ra mặt. Cái gã Xà Phu đó đến làm gì cơ chứ ??? phiền hà quá . Ta ở nước người, muốn gặp cũng được tránh, lỡ làm mất tình giao bang hai nước … nguy to !

      -Bảo thân vương đợi ta lát…

      Chàng chưa dứt lời, Xử Nữ từ đâu bước lại, ngăn cản chàng :

      -Vương gia … Người đừng gặp Xà thân vương !

      -Vậy chẳng lẽ đuổi ??? – Song Tử cau mày

      -Để ta ra tiếp thân vương thay vương gia ! – Nàng quả quyết . Cho dù nàng vẫn chưa gã Xà Phu đó có vấn đề gì … nhưng theo linh cảm của nàng, tốt nhất nên để chàng gặp mặt thường xuyên a ! ( sáng suốt !)

      -Ta nàng được gặp mà ! – thể chịu nổi ánh mắt nhìn nàng ( khổ quá, có phải nhìn nàng đâu cơ chứ ?)

      -VƯƠNG GIA !!!!!!!!

      Hai người giằng co hồi, sinh chuyện cãi nhau ỏm tỏi. Người hầu trong phủ sợ quá đều phải giạt cả, chẳng ai muốn lỗ tai mình bị tổn thương hết. Xử Nữ và Song Tử mà cãi nhau … biết thế nào rồi đấy ==’’

      -Có phải nàng thích Xà Phu rồi hả ???? – Song Tử giận đỏ cả mặt

      -Sao vương gia có thể như vậy được chứ ???? - Xử Nữ bật khóc. Trong lòng nàng có ai mà cũng hiểu sao ?? Tên ngốc này ! – Ta chỉ nghĩ cho Vương gia thôi mà !

      -Đó mà là nghĩ cho ta sao ??? Nàng cứ qua lại với là nghĩ cho ta hả ????

      -Hoàng hậu nương nương dặn …

      -Đừng lấy hoàng tẩu ra làm cái cớ !!!!! Nàng chỉ ngụy biện thôi !

      -VƯƠNG GIA !

      -Ta nghe đâu !

      Chàng rồi phất áo bỏ , vùng vằng bước ra tiền sảnh. Lúc đó Xà Phu ngồi chờ, trông thấy chàng bước ra, tươi cười bước lại chào :

      -Thông sứ !

      Song Tử trong bụng tức giận, gượng cười đáp lễ :

      -Thân vương !

      -Ta đến là để tạ lỗi với thông sứ.

      Song Tử ngạc nhiên. ta đến xin lỗi ư ??? cũng biết vô lễ thế nào sao ??? Cái tay Xà Phu này kì lạ…

      Liền nhiều ngày sau đó, hôm nào Xà Phu cũng đến mời Song Tử du ngoạn (==’’). Việc giao tế làm sao thoái thác, chàng buộc phải cùng . Xử Nữ ở nhà mình vừa lo vừa giận, trong lòng cứ nơm nớp yên.

      Cái gã Xà Phu đó … cứ có điều gì kì quặc a !!!! Ta thể cứ ngồi trơ mắt ra thế này được. Nghĩ đến đó, Xử Nữ gọi vài thuộc hạ ở Dịch Quán đến sai bảo :

      -Các người … điều tra cho ta xem … Xà Phu thân vương là người thế nào !

      -Dạ thuộc hạ tuân lệnh !

      -Nhớ phải giữ bí mật, đừng để ai phát ra !

      _____You would not believe your eyes.If ten million fireflies… ____
      … Nhưỡng Tuyền cốc …

      Sau khi chuyện với Bạch Dương, Thiên Yết chịu cầm quân trấn giữ cửa cốc. Cơ hội để tiến gần hơn đến Cự Giải … có lí do gì mà bỏ qua chứ ??? chung mọi người hết căng thẳng, vui vẻ lại với nhau, ai nấy đều ham làm việc … chờ Ma Kết tỉnh lại, và chờ đến khi Sư Tử về …

      ngày giống như mọi ngày khác, Bạch Dương ngủ gục bên cạnh Ma Kết. Bỗng nhiên mí mắt chàng khẽ động đậy. Ta ở đâu đây ???? Chàng mở mắt ngạc nhiên nhìn gian xung quanh… Kí ức của chàng nhòa nhạt … Con dao của Như Phi … Dương Dương băng bó vết thương của chàng … và … chẳng còn gì nữa …

      -Dương Dương ! – Chàng khẽ gọi

      Nàng giật mình tỉnh dậy, mắt mở to tròn lúc nghe chàng … CHÀNG TỈNH LẠI RỒI !!!!!! Ta có nằm mơ vậy ??? Chàng sống !!!!! Tạ ơn trời đất … cuối cùng chàng sống !!!!!! Nước mắt hạnh phúc của nàng trào ra ngừng lại được. Bạch Dương mừng rỡ ôm lấy chàng khóc thút thít :

      -Hoàng thượng !!!!

      -Nàng bình tĩnh nào ! – Ma Kết mỉm cười – Đây là đâu ?? Tại sao chúng ta lại ở đây ?? Sao nàng lại khóc ???

      -Hoàng thượng … - Nàng nghẹn ngào. Có quá nhiều cảm xúc chi phối nàng lúc này … khiến cho nàng cả thốt lên được nữa.

      Ma Kết tỉnh lại. Ngay chiều hôm đó, mọi người kéo đến yết kiến chàng, rồi đem tất cả mọi chuyện thuật lại. Ma Kết lúc đầu có vẻ hài lòng lắm về Thiên Yết, nhưng nghe chàng ta lập công chuộc tội … đâu còn cách nào khác ngoài chuyện vui vẻ chấp nhận đâu.

      … Ba ngày sau, Sư Tử về đến nơi !

      có bút mực nào tả được vui mừng của bọn họ ==” – đặc biệt là Song Ngư. Nàng vui đến mức dám thể niềm vui của mình ra cho mọi người thấy nữa. Khi chàng được Thiên Yết dẫn vào cốc, nàng nấu cơm trưa. Thiên Bình và Nhân Mã gọi nàng ra đón Sư Tử … nhưng mà nàng ngại …

      -Vậy bọn muội bắt huynh ấy đến gặp tỉ nha !!! – Nhân Mã

      Đại quân của Sư Tử đóng ở bên ngoài cốc … vì đường trong cốc khó khăn, nên chàng dẫn quân vào. Chàng về đến nơi trước hết lại gặp Ma Kết:

      -Hoàng thượng vạn tuế !

      -Nguyên soái về đấy sao ??? Tình hình quân ta thế nào ?

      -Hạ thần cho quân sĩ đóng trại cách cửa cốc xa, để bảo vệ thánh giá. Quân phản loạn kéo cả đến trước sông Trầm Hương đóng trại … Sắp tới quân ta giao tranh trực diện với chúng !

      -Vậy … có lẽ chúng ta nên đến Đại bản doanh hơn ! Như vậy vừa dễ bề chỉ huy quân sĩ, vừa an toàn !

      -Hạ thần vâng lệnh ! Ngày mai hạ thần cho quân đến hộ tống người đến Đại doanh !

      -Tốt lắm

      … Chàng ra khỏi căn nhà cánh cửa, ngoái đầu nhìn quanh quẩn như tìm kiếm cái gì. Thiên Bình hiểu ngay là chàng muốn gặp Song Ngư, bèn dắt Sư Tử ra chỗ nàng…

      -Ngư Nhi !!!!! – Giọng chàng mừng rỡ.

      Song Ngư bất giác lặng người, nén nổi cảm xúc, khiến nó trào ra trong mắt.

      -Sư ca !!!!!!!!!!

      Sư Tử khỏi cảm động. Chạy nạn là quá vất vả cho nàng, lại phải chăm sóc cho mẹ chàng nữa … Nom nàng có vẻ gầy là làm khổ nàng. Ta và nàng còn chưa thành thân, ta còn chưa đem lại cho nàng ngày nào hạnh phúc, bắt nàng phải chịu thiệt thòi… Nhất định sau này dẹp yên loạn quân rồi … ta sắm sửa đám cưới linh đình a !!!!! ( Nghĩ xa xôi quá ==”) Nàng phải là người hạnh phúc nhất …

      ______I'd like to make myself believe. That planet earth turns slowly _____
      -Bẩm Phó sứ … chúng thuộc hạ dò hỏi về Xà Phu thân vương !

      -Kết quả thế nào ? – Xử Nữ có vẻ nóng ruột

      -Xà Phu … thường ngày rất ít giao du với người lạ, tính tình kì quặc … hơn nữa …

      -Mau

      -Hơn nữa … nghe … thân vương còn bị mắc bệnh … căn bệnh lạ … mà người Tiểu Quốc gọi là “bệnh lạ” (==”)

      -Căn bệnh đó thê nào ??

      -Là chứng bệnh … làm cho ngài ta ghét ở gần phụ nữ, chỉ thích nam nhân !

      Xử Nữ đứng người. Thảo nào … hoàng hậu Vương gia được gặp Xà Phu… Thảo nào … mà Xà Phu lại cứ đến tìm chàng … Thế này biết làm thế nào ??? Nàng lo lắng. là rắc rối to rồi !!!

      được … thể để chàng cứ giao du với vị thân vương này mãi được … Ta phải nghĩ cách gì đó …

      ... Xà Phu, như thói quen, sáng ra lại chạy đến phủ Thông sứ gặp Song Tử. chẳng biết làm thế đến đâu , nhưng mà cũng chẳng cần biết. Tốt nhất là cứ như bây giờ, hàng ngày được đàm đạo với Song Tử, cùng Song Tử du ngoạn vãn cảnh … thế cũng tốt rồi ah !

      -Ta muốn gặp Thông sứ !

      -Xin cáo lỗi với Vương gia … Thông sứ của chúng tôi vừa ra ngoài mất rồi

      -Ngài đâu ?

      - mời đại phu ạ !

      -HẢ ??? Thông sứ có bệnh ah ??? Sao ta biết ? ( Sao ngươi lại phải biết ?) Thông sứ có bị nặng lắm ?

      - phải Thông sứ có bệnh, mà Phó sứ có bệnh !

      Xà Phu nghe đến Phó sứ thấy vui, cau mày hỏi :

      -Phó sứ bị bệnh … phó sứ cứ mời đại phu … Sao lại phiền đến cả ngài chánh sứ

      -Thân vương biết rồi … - Người hầu – Quan hệ giữa hai vị sứ thần đâu có đơn giản ! Khi Thông sứ còn làm Vương gia có ý với Phó sứ rồi… sau này ắt hẳn thành thân !

      Xà Phu nín lặng, mắt thoáng nét buồn… Thế ra ta có ý trung nhân ! Xà Phu nhớ lại ánh mắt ghen tức của Song Tử khi thấy nhìn chòng chọc vào Xử Nữ… được … Xử Nữ … ta chính là trở ngại !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :