Chap 57c
Chap 57 rất dài đấy
... Như Phi bước gấp con đường sang điện Cam Lộ. Mấy ngày trước đây ả có phần kinh sợ, nhưng giờ hết rồi. Như Phi quyết liệt đến gặp Ma Kết, dù biết là chàng ta muốn tiếp ả.
... Ta chờ ngày này ... hahah ...
- Hoàng thượng, có Như Phi nương nương cầu kiến
- Như Phi ? – Bạch Dương cau mày ( hai vợ chồng nhà này đâu cũng có nhau ==”). – Như Phi đến làm gì ?
Nàng chưa dứt lời, Như Phi xông thẳng vào điện, khóc lóc ầm ĩ
- Hoàng thượng !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ma Kết và Bạch Dương đều giật mình biết có chuyện gì xảy ra.
- Hoàng thượng ác lắm ! - Ả vừa tru tréo vừa gào rống lăn lộn, nước mắt nước mũi giàn giụa – Người ác lắm a !!!!!!!
- Như Phi ... mau đứng lên ! Có gì từ từ ...- Bạch Dương có hơi chút bực mình
- Có chuyện gì ? – Ma Kết cau mày
- Người độc ác !!!!!!!!!!!
- ĐỦ RỒI !!!! Trẫm rảnh, có gì mau lên !
Như Phi nín lại lát, lấm lét nhìn Bạch Dương
- Được ... thần thiếp , có điều ... chuyện này ... chỉ hoàng thượng mới được biết thôi ! ... Thần thiếp rất khó ...
Lại trò gì vậy ? Ma Kết và Bạch Dương nhìn nhau
- Có gì mà thể với hoàng hậu ?
- NGƯỚI ÁC LẮM AAAAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!!!!! – Ả ta lại rống lên
- Thôi được rồi ! – Ma Kết ra hiệu cho Bạch Dương – nàng hãy về điện Thiên Hương trước .
Bạch Dương bất đắc dĩ tạm thời lui ra ngoài. Nàng có cảm giác bất an, nhưng cũng tin Như Phi lại dám làm liều. Dương Dương chậm chạp bước về phía Thiên Hương điện, cứ lúc lại dừng lại như chờ đợi cái gì.
Quái lạ, sao lâu thế nhỉ ?
____ Year when the waves are flooding thư shore______
... Nha môn bộ Hình ...
Song Ngư, Thiên Bình, Nhân Mã và Bảo Bình ngồi xung quanh Kim Ngưu nghe thẩm vấn, mặt mày ai nấy đều nghiêm trọng như nhau.
- vậy có nghĩa là ... Thiên Vô Ảnh Khách cũng sống gần chỗ đại huynh của nương ?
Thiên Bình gật gật, nàng biết dối hộ Thiên Yết là phải, nhưng mà chẳng có cách nào ... lẽ nàng rằng đại huynh nàng chính là sát thủ ??? Chẳng khác nào đưa đại ca của nàng lên máy chém ...
- Nếu như vậy ... Ngọc tỉ ... ở đâu đó gần núi Nhưỡng Tuyền... Tiếc là ta chưa đến đó bao giờ, biết đường
- Ta cũng mới đến có lần, nhớ ! – Bảo Bình – Song Ngư nương sống ở gần núi ấy, biết nương có dẫn đường được ?
- Có chứ ! – Song Ngư gật đầu – hồi ta vẫn hay theo cha đến chơi nhà Vô Ảnh bá bá, ta biết.
- Vậy tốt quá ! – Kim Ngưu chắp hai tay ra vẻ cảm tạ.
Bỗng nhiên Sư Tử lừ lừ, đạp cửa vào, gương mặt pha chút lo lắng, ấn đường trau lại vài nếp nhăn
- ổn rồi !
Mọi người hoang mang đứng dậy, hiểu có chuyện gì
- Sư huynh ... – Bảo Bình hỏi ngay – Có phải ... có binh biến ?
- Sáng nay tì tướng của ta báo cho ta biết ... quân phiêu kị đóng trại kín xung quanh thành, gia binh nhà lão Thái Sư tập hợp lại, từ phía Đông thành có cánh quân phiến loạn kéo đến, có thể là quân của những kẻ đồng đảng của lão Thái Sư... Chúng ... có lẽ cướp Diêu Nhân ra khỏi ngục rồi nổi loạn.
Thiên Bình, Song Ngư và Nhân Mã nghe vậy đều phát hoảng, mếu máo nhìn các đức tình lang sợ hãi. Sư Tử nắm lây tay Song Ngư trấn an nàng
- Đừng lo ! qua thôi !
Bỗng nhiên trận cuồng phong ào đến, bụi bay mù mịt. Sau trận gió ấy, tiếng pháo hiệu vút lên trời. Đoàng !
Bảo Bình vội vàng chạy ra ngoài trời, ngẩng đầu quan sát.
- Hỏng rồi !
- Đó là cái gì vậy ? – Nhân Mã hỏi
- Là pháo hiệu dùng trong quân doanh – Sư Tử – Nhưng sao nó lại bay lên từ phía điện Cam Lộ cơ chứ ?
- Đó là điềm đại hung ! – Bảo Bình đập chiết phiết vào tay – được, chúng ta phải hành động ngay !
Bảo Bình quay người lại, trong khi tất cả đều bất an, chàng phải điềm tĩnh để làm mọi người bớt lo
- Chúng ta hãy vào cung để hộ giá !
- được đâu, quân lính chặn các đường vào hoàng cung rồi ! – Sư Tử lắc đầu
- Mật đạo ! – Kim Ngưu nhắc – Chúng ta có mật đạo !
- Đúng rồi, là mật đạo ! – Bảo Bình mỉm cười – Ngưu huynh, huynh vào cung ngay , tức tốc đưa hoàng thượng và hoàng hậu ra ngoài. Tiểu Nhân Mã, với huynh ấy, với cha thống lĩnh quân cấm vệ bảo vệ hoàng thượng nghiêm ngặt, rút lui ra khỏi hoàng cung ngay, đến nơi an toàn ...
rồi Bảo Bình lại quay ra Sư Tử, vỗ vai :
- Sư huynh, hãy cấp tốc đến đại doanh của quân ta để tránh làm cho quân sĩ hoang mang. Huynh phải đưa quân về hộ giá hoàng thượng, dẹp phiến loạn nữa đấy !
- Chúng ta phải đưa ngự giá đâu ? – Kim Ngưu hỏi
- nơi có thể nấp được, và gần kinh thành nhất ... chúng ta đến Nhưỡng Tuyền cốc. Ta, Thiên Bình và Song Ngư nương chuẩn bị ngựa và đưa thân quyến các vị đại thần theo.
- Bảo huynh ... cửa mật đạo là ở phủ đệ cũ của Thiên Tể Tướng, hãy chờ chúng ta ở đó !
- Được ! Huynh mau !
Kim Ngưu dắt Nhân Mã trước. Bảo Bình lại giục Sư Tử :
- Việc thể chậm trễ
- Ta biết rồi ! – Chàng đáp, đoạn quay ra Song Ngư, nắm tay nàng chặt. Song Ngư trong lòng xúc động, mắt long lanh ngẫn lệ. Sư Tử biết nàng từ trước đến nay an nhàn ở trong sơn trang trồng hoa, đừng đến binh biến, chứ đến chuyện hàng xóm nàng cũng chẳng quan tâm; nay lại phải chịu vất vả, là Sư Tử đành lòng chút nào – Ngư Nhi ! Chờ ta nhé !
- Dĩ nhiên ta chờ ... – Nàng gượng cười mà hai hàng lệ ròng ròng bên má – Chàng mau , nhớ bảo trọng đó.
- Nàng cũng phải bảo trọng đó ! Nhờ nàng chăm sóc cho mẫu thân ta !
Sư Tử rồi, nàng vẫn đứng nhìn theo gót ngựa của chàng hồi lâu. Đoạn nàng tự mỉm cười, lau nước mắt, tự nhủ mình phải chăm sóc tốt cho mẹ chàng, để chàng đừng lo chi hết.
- Ta đến nhà Binh Bộ, Sư phủ, nàng và Song Ngư nương đến nhà Xử Lại Bộ, Tào Hộ Bộ và nhà của Tiểu Nhân Mã, sắp xếp đưa họ ! – Bảo Bình phân công
_____ You taste like whiskey when you kissed me oh _____
Hãy trở lại điện Cam Lộ lát, xem có chuyện gì xảy ra sau khi Bạch Dương ra ngoài.
- Có chuyện gì mau ! – Ma Kết gắt gỏng
Như Phi tỏ vẻ miễn cưỡng, đến gần Ma Kết, :
- Chuyện này thần thiếp chỉ cho mình hoàng thượng thôi !
rồi ả ta tiến sát Ma Kết, ghé tai chàng, làm bộ như thầm. Bất ngờ mắt ả ta nảy sát khí, con dao trong tay áo vọt ra sáng loáng. Ma Kết chỉ kịp né cái, nhưng con chủy thủ đâm vào bên sườn chàng.
- Ư …. Ư …. Ngươi …. – Ma Kết đau đớn được. Tay chàng ôm vào bụng, muốn kêu người đến, nhưng họng vô lực, thể kêu lên
Như Phi bần thần rút con dao ra, ném nó ra xó, đoạn ả ta ngẩng mặt cười hềnh hệch cách điên loạn
- Hahahahahahah ………. Hahahaha ………… là đáng lắm !!!!!!! hahahahahaha ….
Ta giết chết ngươi … ta muốn ngươi phải chết từ từ … chết đau đớn… chết dần dần …
Ả ta bỏ lại Ma Kết đau lả long ngai, đắc ý bước ra khỏi cửa cung, tiến ra giữa sân rồng, đốt tiếng pháo hiệu …
ĐOÀNG !!!!!!!!!!!!!!!!!
Bạch Dương kinh hãi tột độ. Nàng về gần đến điện Thiên Hương, trông thấy đám khói hiệu, kinh hoảng chạy trở lại điện Cam Lộ. tim như muốn ngừng đập khi thấy Ma Kết nằm bất động bên vũng máu lênh láng
- HOÀNG THƯỢNG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! – Nàng thét lên lanh lảnh, chạy lại dựng Ma Kết lên.
Nước mắt nàng trào ra ướt đẫm cổ áo. Ta khinh suất quá !! Sao ta lại để chàng ở lại mình … ả tiện nhân … ả ta trốn rồi …. Tại sao ??? Tại sao phải là ta … Giá như ta bị đâm chứ phải là chàng …. – NGƯỜI ĐÂU ????? NGƯỜI ĐÂU …..
có ai đáp lại nàng. Bạch Dương cố gắng nâng Ma Kết dậy, muốn dìu chàng đưa , nhưng thể.
- Dương Dương … - Ma Kết lắp bắp – Chạy ! Ra khỏi đây …. Đến cung Phiên Dương …. M … mật … đ..ạo
Bạch Dương lắc đầu, đau xót nắm chặt lấy tay chàng
- Nếu … ta cùng !
- Nương nương ! – A Vân hớt hải chạy vào, mặt méo xệch, mồ hôi đầm đìa - … Có đám loạn quân đánh vào hoàng cung… Chúng rất hung dữ … Nương nương … chúng ta phải làm gì đây ?
Nàng hoảng loạn nay càng thêm luống cuống. Nếu như chỉ có nàng … chẳng sao hết, nhưng chàng còn bị thương nặng … Phải cứu chàng trước.
- A Vân, ngươi kíp về cung… nhanh chuẩn bị đồ, nhớ mang theo gói thuốc bột của tỉ tỉ ta … Ta cần cầm máu cho Hoàng thượng trước
- Vâng.
May thay lát sau, Kim Ngưu và Tiểu Nhân Mã, dẫn theo đội cấm quân đến hộ giá. Cả vua cả tôi, chạy theo đường mật đạo, thoát ra ngoài.