"Tôi chỉ hận bản thân, tại sao từ đầu đến cuối tôi cho hay, tôi biết nhường nào. Số mệnh cho tôi vô số cơ hội, nhưng lần nào tôi cũng buông tay để nó trôi , bởi vì tôi nghĩ sau này vẫn còn nhiều thời gian. Nhưng tôi ngờ có ngày tôi tình nguyện bỏ ra bất cứ giá nào, chỉ mục đích muốn quay về thời khắc chia ly này. Có điều, thời gian trôi qua bao giờ trở lại bao giờ có thể quay đầu" (Từng Có Người Tôi Như Sinh Mệnh - Thư Nghi) "Nếu em thể quên người nhưng người đó lại thể nào ở bên cạnh em, em hãy viết tên người đó lên cánh máy bay giấy rồi phóng nó thế này em mau chóng quên tên người đó thôi" (Chuyện cũ của Lịch Xuyên) "Trong xã hội đại, chỉ có kẻ lừa gạt mới tỏ ra thành nhất." (Mãi mãi là bao xa-Diệp Lạc Vô Tâm) Mỗi phụ nữ đều đặc biệt chú tâm đến hai mối tình tồn tại, là mối tình đầu của mình, hai là mối tình đầu của bạn trai. [Mối tình đầu ( First love ) - Cửu Dạ Hồi] Hạnh phúc của nàng phải đến từ tự tin của chính nàng, chứ phải đến từ lời hứa của . Thế gia danh môn 3 - Thập Tam Xuân tín ngưỡng Phật, có nghĩa là từ đó thanh đạm yên ổn; tín ngưỡng tình , có nghĩa là đòi sống đòi chết. Gặp lại chốn hồng trần sâu nhất - Bạch Lạc Mai "Tiền mua được hạnh phúc, nhưng phải mất bao nhiêu tiền người ta mới nhận ra điều đó?" (Thiên thần sa ngã – Tào Đình) Em nấu tình thành món canh gia vị, bỏ đường Nhưng nêm chút cảm xúc sôi trào Em nấu tình thành món canh Những vui buồn đớn đau gác lại bên Để lửa nho Rồi thưởng thức... Em nấu tình thành món canh thổ lộ, khoa trương Để đôi khi trong tịch Mình em nếm... Em nấu tình thành món canh Như hương hoa lan xa mười dặm dù trời lặng gió Thẩm thấu, cho và gửi lại Thanh thoát... Em nấu tình thành món canh dục vọng vật chất nhưng đường dài Lo khi trái tình chín Nơi em rộn ràng...! [Xin lỗi, em chỉ là con đĩ - Tào Đình] "Nếu như nước mắt mà còn giả dối được đời này còn thứ gì để có thể coi là được đây" (Hồng hạnh thổn thức - Tào Đình )
Tâm trạng của những người rất giống nhau. Bất kể bạn mới mười sáu tuổi hay hai mươi sáu tuổi, bất kể tình đến sớm hay muộn, bạn chỉ muốn ở bên cạnh đối phương, bao lâu cũng đủ. Dù hai người chẳng làm gì nhưng cũng cảm thấy thỏa mãn. "Hãy nhắm mắt khi đến" - Đinh Mặc Đau khổ thực ra phải là nhìn thấy người mình người khác để rồi hối hận vì ngày xưa. Đau khổ thực là mỉm cười tác thành cho người đó, uống cạn ly rượu đắng mà vẫn khen ngon, từng ngày nhấm vị chát mà vẫn phải khen bùi. [Duyên kì ngộ - Trang Trang] Câu này nàng có thể type từ ảnh ra