1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      19 Ngu xuẩn ( tay vứt nàng từ miệng giếng ra ngoài....)

      Phía dưới giếng cũng hẹp hắc ám, càng xuống rốt cuộc càng rộng, gian hình dạng như cái chuông lớn, mặt đất rộng lớn bằng phảng, xây tòa điện thờ lớn, bó ánh sáng từ miệng giếng chiếu xuống vừa lúc soi vào điện thờ.

      Lấy tòa điện thờ này làm trung tâm, bốn phía toàn là hắc ám đặc sệt. Trong quá trình nhảy xuống từ miệng giếng, La Ngọc Tĩnh chôn đầu ở vai Khổ Sinh, chịu đựng cảm giác khó chịu lúc rơi cho nên thể nhìn ở trong thành giếng có rất nhiều dây thừng, treo vô số xác chết.

      Những xác chết đó bị trói lại treo dây thừng thít chặt cổ có số lượng quá nhiều. Khổ Sinh đứng ở dưới đáy ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thô sơ giản lược đếm thử, liền phát đúng, nơi này số lượng xác chết tuyệt đối chỉ trăm!

      Như phát có người từ ngoài đến, cân bằng nguy ngập nơi này có nguy cơ bị đánh vỡ, những lệ quỷ vốn bị trấn áp trói buộc xao động lên, ánh sáng nhàn nhạt trong điện thờ giống như ánh nến sắp sửa tắt, dưới oán khí sát khí của những lệ quỷ đó dần dần ảm đạm.

      Khổ Sinh vào nơi này, nhìn thấy điện thờ này liền phát giác Thị Thần nơi đây, đến hơi thở cuối cùng cũng sắp tiêu tán.

      chút linh quang cuối cùng từ trong điện thờ bay ra, dừng ở trong tay .

      Chộp chút linh quang này vào trong tay, Khổ Sinh mới biết được ràng nơi này, gần hai năm xảy ra cái gì. Nguyên lai Chung Thị Thần hai năm trước trôi , vốn còn lưu lại hơi thở có thể phù hộ nơi đây mười mấy năm, nhưng tộc nhân Chung thị muốn tin tưởng ngài tiêu tán, treo cổ ác nhân trong nhà giam vào trong giếng, dùng để hiến tế Thị Thần.

      Nếu là lúc trước khi Thị Thần vẫn còn, đám ác nhân chết ở nơi này hơn phân nửa cũng bị tinh lọc, đáng tiếc Thị Thần qua đời, ác nhân chết ở nơi đây lại thực quá nhiều, sát khí oán khí quá nặng, mới trực tiếp biến thành lệ quỷ.

      Những lệ quỷ đó muốn ra ngoài hại người, hơi thở của Chung Thị Thần còn sót lại lưu ở nơi này vẫn muốn che chở đám tộc nhân Chung thị còn thừa lại mấy người. Vì trấn áp lệ quỷ, linh quang còn sót lại bao phủ gác chuông, tạm thời ngăn cách lệ quỷ ra ngoài tàn sát bừa bãi.

      Nhưng lúc này cảnh tượng ánh sáng phản chiếu, bị những tộc nhân Chung thị tuyệt vọng nghĩ lầm là hiến tế có tác dụng, bọn họ bắt đầu ngừng ném người sống xuống hiến tế.

      Thị Thần qua đời, thể câu thông cùng bọn họ, chỉ còn lại chút hơi thở này phí công hóa thành cái chắn, còn ngừng bị lệ quỷ tiêu ma.

      Nếu Khổ Sinh tới, chờ đến hôm nay lại lần hiến tế người sống nữa, hơi thở của Chung Thị Thần còn sót lại nơi này hoàn toàn tan , đến lúc đó lệ quỷ chạy ra, toàn bộ Tức thành chỉ sợ đều biến thành tử thành, hoàn toàn biến mất.

      Đối với chuyện này, Khổ Sinh thể câu: “Ngu xuẩn!”

      Nhưng chuyện ngu xuẩn như vậy, nhìn thấy quá nhiều. tình liên quan đến Thị Thần tiêu vong, thị tộc tồn vong, rất nhiều người đều chặt chẽ ôm cái gọi là “Truyền thống” và “Quá khứ huy hoàng” bỏ, làm ra chút chuyện ngu xuẩn phí công hại người hại mình.

      Nhưng giờ, cũng bất chấp suy nghĩ này nọ, hơi thở Thị Thần hoàn toàn tiêu tán, tất cả lệ quỷ lúc trước bị trấn áp nơi đây trào ra, hội tụ ở bên cạnh Khổ Sinh và La Ngọc Tĩnh.

      Đây đâu phải trăm như Khổ Sinh trước khi tới cảm giác được, ràng có mấy trăm! Chả trách linh quang của Chung Thị Thần còn sót lại bị ăn mòn nhanh đến như vậy.

      Tuy Khổ Sinh từ trước đến nay sợ lệ quỷ, có thể đếm ra số lượng nhiều như thế vượt quá mức dự tính, thần sắc khỏi trở nên ngưng trọng hơn. La Ngọc Tĩnh cảm giác được động tác giữ lấy mình tăng thêm, tâm tình cũng còn nhàng như lúc tới nữa, duỗi tay nắm phù chú mình mang người, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

      Đều quả bất địch chúng, hai lệ quỷ cùng mấy trăm lệ quỷ là thể so sánh, Khổ Sinh có thể ứng đối được sao? La Ngọc Tĩnh kịp nghĩ nhiều, chỉ thấy Khổ Sinh rút Tru Tà kiếm ra khỏi vỏ, chuyển vòng, bức lui những lệ quỷ vây quanh xông lên.

      Lệ quỷ thấy Tru Tà kiếm lợi hại, bộ phận lui bước ra sau, bộ phận lại nhận thấy cái chắn vây khốn mình biến mất, muốn từ miệng giếng ra ngoài ―― bên ngoài càng có nhiều huyết thực mới mẻ.

      Mắt thấy rất nhiều lệ quỷ định bò lên , Khổ Sinh chân đá văng thi thể giắt ở đó, bám vào dây thừng nhảy lên. La Ngọc Tĩnh còn tưởng rằng muốn đuổi theo những lệ quỷ đó, cho bọn nó rời nơi này, ai ngờ Khổ Sinh nhảy đến gần miệng giếng, kiếm giết chết lệ quỷ thoát ra nhanh nhất kia, tay nắm La Ngọc Tĩnh, vứt nàng từ miệng giếng ra ngoài.

      La Ngọc Tĩnh: “……”

      Ngã mặt đất lăn vòng, mới vừa bò dậy, lại đinh linh leng keng, Khổ Sinh phía dưới cũng vứt Tru Tà kiếm ra, nện ở bên chân nàng.

      Ngay sau đó nghe Khổ Sinh mắng tiếng: “Phong!”

      dùng phù chú phong bế giếng, ngăn lệ quỷ và chính cùng ở dưới giếng.

      La Ngọc Tĩnh nhặt Tru Tà kiếm lên, bò đến bên miệng giếng hô to: “Ngươi ở dưới giết lệ quỷ, Tru Tà kiếm tung ra làm gì? Trượt tay sao!”

      Dưới giếng truyền đến thanh Khổ Sinh, : “Vạn nhất ta thể ngăn cản lệ quỷ, để cho bọn nó xông ra ngoài, cũng phải phòng thân.”

      La Ngọc Tĩnh giận dữ: “Ngươi choáng váng! Tru Tà kiếm cho ta, ngươi còn cái gì giết lệ quỷ!”

      hai lời ném Tru Tà kiếm xuống, phía dưới Khổ Sinh nhấc tay bắt lấy: “Đáng giận!”

      La Ngọc Tĩnh giận đấm miệng giếng: “Ngươi mới đáng giận ――!”

      Nàng ghé vào bên cạnh giếng nhìn xuống phía dưới, nhưng phía dưới đoàn hắc ám, cái gì cũng thấy , chỉ có chút bóng dáng mơ hồ lay động. Nàng nhìn hắc ám phía dưới, ánh mắt đều là lo lắng.

      mình đứng ở trong bóng tối sâu, Khổ Sinh cảm thấy cỗ ngứa ngáy từ chỗ giữa cổ và mặt truyền đến.

      Từ lúc có ý thức đều ở dưới đáy giếng, nhiều năm vẫn luôn đầu mình hai nơi, sau được sư phụ khâu lại, dùng phong ấn sắc tự nối liền, nhìn như khác thường nhân, nhưng “Giếng” là nguyền rủa của .

      khi ý thức được mình ở dưới đáy giếng, cảm giác chỗ vỡ dị thường kịch liệt đau đớn lên.

      Lệ quỷ yếu dưới Tru Tà kiếm hóa thành khói đen tan , bởi vì nơi này có khí tràng của Chung Thị Thần, lại có phù chú của phong ấn, oán khí của lệ quỷ tan chưa từng tiêu tán trong thiên địa, ngược lại hội tụ tại đây, thực nhanh bị lệ quỷ khác nuốt ăn…… Kế đó, lệ quỷ khác khó tránh khỏi trở nên càng thêm lợi hại.

      Chém giết trầm mặc tiếng động, lệ quỷ vặn vẹo tiêu tán ở dưới kiếm , oán khí chung quanh có tăng giảm.

      Khổ Sinh ngừng vung kiếm chém giết, đột nhiên động tác dừng lại.

      …… xong.

      duỗi tay sờ sờ cổ, bên bộ phận sắc tự đỏ tươi cuộn tròn bóc ra. Bị địa hình cùng với tâm cảnh của ảnh hưởng, khi sắc tự cổ biến mất toàn bộ, đầu rơi xuống từ thân thể, chỉ sợ mất năng lực hành động.

      ―― làm cương thi bất tử, đây ước chừng là nhược điểm duy nhất của .

      Bất luận thế nào, trước phải tồn tại trở lại bên . Khổ Sinh nhìn miệng giếng phía cái, kiếm cắm vào ngực con lệ quỷ. Lệ quỷ này so với những lệ quỷ lúc trước oán khí càng nặng, bị nhát của Tru Tà kiếm thế nhưng còn chưa chết, đánh úp lên mặt , mới vừa đụng tới cái lồng bịt miệng, kiếm phong của Tru Tà kiếm hướng về phía trước, chớp mắt tước đứt cánh tay của lệ quỷ.

      Lệ quỷ giết hết nảy lên, cơ hồ bao phủ Khổ Sinh.

      Lại kiếm chém xuống, bả vai, phía sau lưng, cánh tay cùng với chân Khổ Sinh, nhiều chỗ đều bị lệ quỷ gặm cắn ra vết thương. Mùi hương thoang thoảng có thể làm La Ngọc Tĩnh an thần càng phát tán ra, càng kích thích đám lệ quỷ.

      Từ trước đến nay Khổ Sinh truy đuổi tru sát lệ quỷ, hôm nay lại là ngược lại. Những lệ quỷ đó giống như con kiến, rậm rạp cắn xé Khổ Sinh.

      La Ngọc Tĩnh ở phía , chỉ có thể mơ hồ thấy hắc khí hội tụ chỗ, thân ảnh Khổ Sinh hoàn toàn biến mất trong oán khí. Nàng nôn nóng, chợt bên ngoài cãi cọ ầm ĩ, tiếng bước chân dồn dập trầm trọng truyền đến.

      Những tộc nhân Chung thị lại nhanh như vậy sắp đuổi theo đến đây!

      Những người này ngày thường cũng dám vào gác chuông, sợ mạo phạm Thị Thần, nhưng hôm nay, bị người khác tiến đến quấy rối, phá hủy nghi thức hiến tế, còn xâm nhập thánh địa gác chuông, lại bất chấp những chuyện đó.

      đám người đều đầy mặt dữ tợn, cầm vũ khí vào trong gác chuông. Gác chuông chỗ nào có thể trốn, mọi người liếc mắt cái thấy La Ngọc Tĩnh đứng ở bên cạnh giếng, đạo nhân kỳ quái hồ ngôn loạn ngữ kia thấy bóng dáng.

      Chung tộc trưởng đại kinh thất sắc, hỏi: “ chẳng lẽ vào điện thờ dưới giếng!”

      “Đó là mạo phạm Thị Thần!”

      muốn làm gì với Thị Thần chúng ta!”

      “Mau bắt ra!”

      Quần chúng tình cảm xúc động, mấy người trẻ tuổi lên trước muốn chế phục La Ngọc Tĩnh, La Ngọc Tĩnh thối lui ra sau, miệng giải thích: “Thị Thần của các ngươi tiêu tán, bởi vì các ngươi treo cổ người ở dưới giếng, giờ những người đó biến thành lệ quỷ, Thị Thần các ngươi vì trấn thủ lệ quỷ……”

      Nghe nàng cái gì Thị Thần tiêu tán, nhóm người này làm sao chịu tin, thậm chí càng bị chọc giận, lạnh giọng quát mắng. Mắt thấy trừ mấy người tới bắt nàng, người còn lại bắt đầu chuẩn bị xuống giếng, La Ngọc Tĩnh tiến lên động tác nhàng tránh thoát đao trong tay người, vào miệng giếng, đẩy hai người chuẩn bị xuống giếng ra, căm tức nhìn mọi người lớn tiếng : “Dưới giếng có lệ quỷ, xuống chính là chết!”

      Nếu phải sợ những người này xuống thêm phiền toái cho Khổ Sinh, nàng lười để ý bọn họ chết sống!

      “Cút ngay!”

      “Các ngươi là hai tà! Muốn hại Thị Thần chúng ta!”

      Bị nàng đẩy ra, người trẻ tuổi phẫn nộ mà múa đao xông lên, La Ngọc Tĩnh chật vật tránh thoát, tránh ra phía sau giếng.

      Nàng tuy ở bên Khổ Sinh ba năm, nhưng chung quy là nhân loại, so được với Khổ Sinh lợi hại như vậy. Nhiều người nhảy lên, vũ khí ào ào nện xuống, nàng chỉ bằng cây đao, căn bản ứng phó được.

      “A!” Cánh tay bị người ta chém thương, máu tươi thoáng chốc xối tay áo nàng, La Ngọc Tĩnh ngắn ngủi kêu tiếng, lại lập tức cắn răng câm miệng, từng bước lui về phía sau, giằng co cùng những tộc nhân Chung thị hai mắt hận đến đỏ đậm. Người kích động phẫn nộ, có lý trí, La Ngọc Tĩnh chút nghi ngờ những người này xúc động mà sống sờ sờ đánh chết nàng.

      Bên miệng giếng, rất nhiều người trẻ tuổi thân thể khoẻ mạnh tùy tay xé xuống hoàng phù bên cạnh giếng, từ miệng giếng bám vào dây thừng xuống bắt người.

      Khổ Sinh nghe thấy ngoài giếng ồn ào, cũng ngửi được mùi máu tươi quen thuộc của La Ngọc Tĩnh, trong lúc nhất thời càng thêm nôn nóng.

      Nguyên bản có cái chắn của Chung Thị Thần, đám người này thể tùy ý tiếp cận, nhưng hôm nay hơi thở cuối cùng của Chung Thị Thần đều tiêu tán, những người đó tiến vào hề có trở ngại.

      người lại có hạn chế, thể tùy ý ra tay với nhân loại ……

      tối a…… Nơi này sao lại như thế, từ trước nơi này rất sáng.”

      “Điện thờ của Thị Thần có ánh sáng! Sao có thể!”

      “Thị Thần a! Thị Thần chẳng lẽ biến mất sao!”

      vào đáy giếng, mười mấy tộc nhân Chung thị thấy điện thờ Thị Thần tối đen, có nửa điểm phản ứng với bọn họ đến, dưới bi thống sợ hãi, gào khóc mà bổ nhào vào trước điện thờ, vẫn thể tin được thực này.

      Bọn họ ầm ĩ cùng với huyết khí người, hấp dẫn lệ quỷ dưới giếng, ít lệ quỷ ngược lại nhào về bọn họ. Người thường sao đối phó được lệ quỷ, đám tộc nhân Chung thị đó còn đắm chìm trong dám tin tưởng, có người bị lệ quỷ ăn tim, có bị lệ quỷ bám vào người, ngược lại cầm lấy vũ khí, công kích Khổ Sinh.

      Đối phó người bị lệ quỷ bám vào, so với phó lệ quỷ càng khó hơn, Khổ Sinh song chỉ vẽ phù lên những người đánh ở mất lý trí, nhưng mà đánh lui con lệ quỷ bám vào người, mấy người kia lập tức lại bị lệ quỷ khác bám vào, dứt. Bị mấy người này cuốn lấy tay chân, Khổ Sinh thối lui đến trung tâm điện thờ.

      Ngoài giếng mọi người nhìn thấy tình huống, nghe được mười mấy người xuống kia kêu gọi trận, bỗng nhiên lâm vào trầm mặc, lâu sau thấy có ai lên, trong đám người có ai hét lên:

      “Chẳng lẽ là bị đạo kia giết rồi?”

      “Đồng bạn của đạo phải ở đây sao, trói nàng lại, uy hiếp đạo kia lên!”

      Khổ Sinh nghe phía có người hô: “ đạo phía dưới, mau mau lên, nếu giết đồng bạn này của ngươi tế Thị Thần chúng ta!”

      ngẩng đầu nhìn, ở miệng giếng bóng người bị đè ở phía treo lên , vài giọt máu tươi xuống, đúng lúc rơi mặt .

      Bỗng nhiên, bóng người kia ngã ngửa ra sau, đá văng hai người trói nàng, giống mảnh tuyết trắng từ miệng giếng rơi xuống. Khổ Sinh dẫm lên nóc điện thờ nhảy lên, đón được người.
      sabera.tran, Tôm Thỏ, Alice Huynh4 others thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      hóng đợi chương sau xử lý bọn ngu xuẩn sao.
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      20 Sinh tử ( ta muốn chết....)

      La Ngọc Tĩnh dùng cánh tay bị thương ôm lấy Khổ Sinh, phát giác quần áo cả người đều rách, sờ soạng chút, làn da có vết thương gặm cắn . Khổ Sinh lúc nàng đáp tay lên bả vai thấy tay áo nàng đầy máu đỏ tươi.

      La Ngọc Tĩnh: “Sao ngươi bị lệ quỷ cắn thành như vậy?”

      Khổ Sinh: “Còn có nơi nào bị thương sao?”

      Hai người đồng thời hỏi.

      Lại đồng thời trả lời:

      Khổ Sinh: “Đừng để ý.”

      La Ngọc Tĩnh: “Chỉ bị thương cánh tay.”

      Dừng lại, hai người lại đồng thời :

      La Ngọc Tĩnh: “Cái gì đừng để ý, ràng rất nghiêm trọng!”

      Khổ Sinh: “Máu chảy ngừng, cần băng bó cầm máu.”

      Lộn xộn vài câu đều đánh vào chỗ, nghe đối phương cái gì, hai người liếc nhau, trăm miệng lời: “Đáng giận!”

      Hai câu đáng giận này nhưng ra nghe được ràng nhất.

      đợi bọn họ tiếp tục chuyện với nhau, những lệ quỷ đó lần thứ hai lao lên. La Ngọc Tĩnh che lại cánh tay đổ máu, từ trong tay áo móc hoàng phù đánh ra: “Sao còn có nhiều lệ quỷ như vậy!”

      Phù này đối phó được người, đối phó lệ quỷ còn có chút tác dụng, tốt xấu có thể hoãn chút thế công của bọn nó.

      Bất quá cánh tay nàng vung lên liền rải ra ngoài mảnh huyết, Khổ Sinh nhìn mày nhảy thẳng, tay kiên quyết vớt nàng trở về, vẽ phù cầm máu cho nàng.

      Tình thế khẩn trương, chỉ có thể đơn giản xử lý chút. La Ngọc Tĩnh ở trong lòng ngực gấp đến độ suýt nữa muốn mắng thô tục: “Đừng vẽ, lệ quỷ cắn ngươi!”

      Khổ Sinh : “Bị lệ quỷ cắn mấy ngụm ta chết, tiếp tục đổ máu chết!”

      Lời tuy như thế, thấy lệ quỷ ra tay về phía La Ngọc Tĩnh, vẫn tạm dừng vẽ bùa, trước chém giết lệ quỷ. giờ La Ngọc Tĩnh thể so với trước, oán khí của nàng thập phần đạm bạc, khác thường nhân, chịu nổi lệ quỷ công kích.

      La Ngọc Tĩnh giận: “Làm người là…… là phiền toái!”

      Nàng tâm , còn bằng đổi thành ban đầu, lúc oán khí nặng nhất, cũng đến mức sợ lệ quỷ.

      Thấy Khổ Sinh còn muốn xử lý vết thương cho nàng trước, La Ngọc Tĩnh gọi: “Tru Tà kiếm, tới!”

      Tru Tà kiếm dừng ở trong cái tay hoàn hảo kia của nàng, bị nàng múa qua vòng, đẩy ra những lệ quỷ vòng quanh Khổ Sinh cắn .

      Nhưng nàng có thể sử dụng kiếm tạm thời đối phó lệ quỷ, lại đối phó được những tộc nhân Chung thị bị lệ quỷ bám vào người. Những người này chỉ bị bám vào, còn chưa chết, sử dụng kiếm cũng bó tay bó chân.

      Khổ Sinh rốt cuộc xử lý xong miệng vết thương cho nàng, tiếp nhận Tru Tà kiếm, tay bế nàng lên, đá mấy người kia ra, miệng với nàng: “Tay kia chớ có lộn xộn, nếu thể cầm máu!”

      Nàng tuy chuyện lớn tiếng, nhưng ràng sắc mặt tái nhợt, thân thể rét run, cường chống múa may Tru Tà kiếm cũng có sức lực.

      Phía dưới này bị oán khí lệ khí tràn ngập, lạnh như hầm băng, người vào nơi này, bị oán khí quấn thân, lại ra ngoài chỉ sợ đều bị bệnh hồi, huống chi trạng thái của nàng lại mê man như thế.

      Bọn họ đều thể ở lại đây lâu…… Nhưng bị lệ quỷ dây dưa đến thể thoát thân, so với người thường, tại lệ quỷ càng muốn cắn nuốt , dù giờ nghĩ cách thoát thân lên, đám lệ quỷ cũng tiếp tục đuổi theo , trừ phi trừ hết lệ quỷ, nếu bọn nó ngừng nghỉ.

      Lúc này, những tộc nhân Chung thị ở bên lại lục tục hạ xuống giếng. Bọn họ hiểu được tình huống nghiêm trọng, lòng chỉ muốn bắt “ tà” mạo phạm Thị Thần ra ngoài.

      Lại mười mấy người xuống dưới, bọn họ thấy dưới giếng tràn đầy lệ quỷ, chỉ nhìn thấy tộc nhân của mình vây quanh Khổ Sinh đánh nhau, gần đó còn nằm mấy tộc nhân bị móc mất tim, nghĩ lầm là do “ đạo” này làm, thoáng chốc càng thêm phẫn nộ.

      Nơi đây lệ khí kích phát mặt hung ác ác ý trong lòng bọn họ, hai người muốn sống bức giết về phía Khổ Sinh.

      Sắc tự cố định đầu và cổ lung lay sắp đổ, trong lòng ngực ôm người hô hấp trầm trọng hơi thở yếu ớt, bên cạnh là lệ quỷ giết hết, còn ngừng có người xuống phá phong ấn ……

      Khổ Sinh dừng động tác lại, nắm chỉ bộ tay mình.

      Chỉ bộ bằng sắt kia nhìn qua là bị cố định mười đầu ngón tay , giờ ra sức xé rách, sinh sôi xé những chỉ bộ đó xuống.

      La Ngọc Tĩnh thấy kéo chỉ bộ xuống ném sang bên, lộ ra ngón tay phía dưới máu tươi đầm đìa. Nàng cả kinh giãy giụa muốn nắm ngón tay , bị tránh .

      thể đụng vào.” Khổ Sinh duỗi duỗi ngón tay, tay dài mà gầy, tựa hồ hơi lớn hơn chút so với người bình thường, khớp xương ràng, bên vết máu chưa khô, lộ ra móng tay màu tím đen, móng tay bằng mắt thường có thể thấy được sinh trưởng cũng trở nên bén nhọn, tà khí mọc thành cụm.

      luôn mình là cương thi, La Ngọc Tĩnh chưa từng có cảm giác gì, giờ nhìn thấy bộ dáng của đôi tay , mới có vài phần cảm giác chân .

      đôi tay như vậy, hung hăng cắm vào ngực thi thể nằm mặt đất, thi thể đó nhanh hóng trở nên cứng lạnh, làn da xanh đen, từ mặt đất ngồi dậy, lại biến thành cương thi!

      Như thế bào chế mãi, mặt đất những thi thể mới mẻ đó, toàn bộ biến thành cương thi.

      La Ngọc Tĩnh lúc này mới hiểu ra, mới vừa rồi vì sao cho mình chạm vào tay , lợi hại như vậy, sợ là gặp phải chút liền thi hóa.

      tựa như gốc cây đột nhiên mọc gai, hơn nữa gai mang độc, lúc nâng nàng đều hề dùng sức.

      Khổ Sinh rút tay từ ngực thi thể ra: “!”

      Biến thành cương thi, mấy chục cổ thi thể đối địch với những người bị lệ quỷ làm lạc tâm trí, hai bên thân thiết nóng bỏng, tạm hoãn áp lực bên này.

      Buông La Ngọc Tĩnh ngồi dựa ở trước điện thờ, chính mình chắn ở phía trước, Khổ Sinh lần nữa cầm Tru Tà kiếm lên chém giết lệ quỷ.

      La Ngọc Tĩnh bóp phù, ngẫu nhiên xua tan lệ quỷ chui qua khe hở tới đây, đánh đuổi bọn nó, bên chú ý Khổ Sinh, phát giác tư thế cầm kiếm có chút kỳ quái, động tác vung kiếm ra so với bình thường cũng thoáng có chút trì trệ.

      Nàng trước còn chịu đựng, đợi nhìn thấy tay bốc khói lên, nhịn được suy đoán : “Tay ngươi …… Có phải trừ phong ấn tay, Tru Tà kiếm bài xích ngươi hay ?!”

      Tru Tà kiếm vốn chính là linh kiếm khắc hết thảy tà ám thế gian. Khổ Sinh lúc trước thân tà khí của cương thi bị phong ấn, Tru Tà kiếm tuy để sử dụng, nhưng đối với cũng rất bài xích. giờ phong ấn tay bị hủy, Tru Tà kiếm đương nhiên thể lại yên ổn mà ở trong tay .

      Nghĩ thông suốt điểm này, La Ngọc Tĩnh giận đến suýt nữa quên đau người mình, hận thể lập tức xông lên đoạt Tru Tà kiếm thay chém hết lệ quỷ.

      Thấy nàng vẻ mặt táo bạo, Khổ Sinh có chút sợ nàng xông lên, quay đầu thấy điện thờ trống rỗng, thuận thế đẩy nàng : “ trước ở bên trong trốn lát, chớ có ra!”

      Đẩy mạnh La Ngọc Tĩnh vào điện thờ, Khổ Sinh lảo đảo chút. chế tạo ra cương thi, giết mấy người bị lệ quỷ bám vào, phong ấn người chưa trừ, bởi vậy rơi vào phản phệ.

      Bất quá, giờ phía dưới này còn người sống, trừ lệ quỷ, toàn là cương thi làm ra. Hơn hai mươi cương thi vật lộn cùng lệ quỷ, cào tan những lệ quỷ đó.

      Tru Tà kiếm ở trong tay tuy cũng có chút phản phệ, nhưng giờ trực tiếp dùng tay cũng có thể xé lệ quỷ, tình thế chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều.

      La Ngọc Tĩnh bị đẩy mạnh vào điện thờ, trong điện thờ hắc ám hẹp, ước chừng chỉ cao có 1 mét, nàng ngồi quỳ ở cửa, cảm giác vết thương của mình lại đổ máu, vội duỗi tay che lại.

      Trong lòng nàng biết giờ tốt nhất là mình vẫn ở lại đây, miễn cho làm Khổ Sinh phân tâm, vì thế chỉ thấp giọng mắng tiếng đáng giận, xuyên qua khe hở lo lắng nhìn Khổ Sinh bên ngoài.

      Ở phía sau nàng, thần đài cung phụng Thị Thần, từ trong cái chuông chui ra bóng dáng. Lệ quỷ này tộc nhân Chung thị, bởi vì phạm phải lỗi lớn bị ném xuống nơi đây giết chết, trở thành người thứ nhất hóa thành lệ quỷ, nàng ta kỳ tích bảo lưu ít thần trí, thập phần hung hãn giảo hoạt, trốn tránh ở chuông trong điện thờ che lấp hơi thở, đến Khổ Sinh cũng phát ra.

      Bị huyết tinh khí dày đặc người La Ngọc Tĩnh hấp dẫn ra, lệ quỷ này đánh tới nàng, vốn định móc tim nàng ra nuốt ăn, phát thân thể nàng tựa hồ có chút đặc thù, có loại lực hấp dẫn khác.

      Khổ Sinh chém giết lệ quỷ, được những cương thi phụ trợ, số lượng lệ quỷ kịch liệt giảm bớt, chém giết càng lúc càng nhanh.

      Bỗng nhiên, phía sau bộc phát ra trận lệ khí tận trời, phía sau chỉ có điện thờ cùng với La Ngọc Tĩnh. Bỗng nhiên quay đầu lại, thấy cửa Thần Kham bị đập ra, bóng người quần áo trắng thuần giãy giụa bắt lấy lan can điện thờ, ngẩng đầu nhìn .

      Khuôn mặt đó vặn vẹo, nửa khuôn mặt quanh quẩn hắc khí.

      “A ――!” Nàng kêu thảm thiết tiếng.

      Lệ quỷ cướp đoạt thân thể của nàng, nuốt ăn hồn phách nàng.

      “Lệ quỷ thối lui!” Khổ Sinh quát, tiến nhanh đến, đánh lá bùa vào người nàng. Nhưng lá bùa vô dụng với nàng, giống như ban đầu nàng còn đầy người oán khí lệ quỷ, lá bùa cũng vô dụng với nàng.

      Thân thể này là bùa hộ mệnh của La Ngọc Tĩnh, lúc này cũng thành bùa hộ mệnh của lệ quỷ kia.

      “Hì hì, hì hì!” Cướp đoạt thân thể La Ngọc Tĩnh, lệ quỷ dùng thân thể của nàng phát ra tiếng cười. Oán khí của La Ngọc Tĩnh có lại mấy, đấu lại, bị cắn nuốt hồn phách, đau đến ngừng giãy giụa kêu thảm thiết.

      Khổ Sinh đè nàng lại, chưa bao giờ nôn nóng đến thế. có thể giết chết lệ quỷ này, nhưng giờ lệ quỷ dây dưa cùng hồn phách La Ngọc Tĩnh, muốn chém nàng ta, La Ngọc Tĩnh cũng cùng bị chém.

      sớm biết được đây phải là thân thể của bản thân La Ngọc Tĩnh, nhưng nghĩ tới hôm nay xuất cục diện lưỡng nan như vậy.

      Giây lát, hắc khí người La Ngọc Tĩnh dần dần dày lên, Khổ Sinh còn nhíu mày biết nên làm thế nào, La Ngọc Tĩnh giãy giụa đứng dậy, bắt lấy Tru Tà kiếm bên người , hung hăng dùng kiếm xuyên qua thân thể của mình.

      Nàng vẫn có mặt tàn nhẫn sau khi biến thành lệ quỷ, Khổ Sinh còn chưa làm ra quyết định, nàng trực tiếp động thủ. Nàng tình nguyện chết dưới Tru Tà kiếm, cũng muốn bị lệ quỷ cắn nuốt hồn phách, lại bị chiếm cứ thân thể.

      kiếm này đối với lệ quỷ kia là thương tổn cực đại, Khổ Sinh nhanh chóng tay nắm lấy Tru Tà kiếm niệm chú, xé rách lệ quỷ từ trong thân thể La Ngọc Tĩnh ra.

      Bị xé rách ra, lệ quỷ vẫn chưa từ bỏ ý định, chui vào trong thân thể La Ngọc Tĩnh, Khổ Sinh thấy thế dùng Tru Tà kiếm đâm cứng nàng ta, lấy huyết làm phù đánh vào người, lệ quỷ thoáng chốc giống như dầu gặp lửa hôi hổi bốc cháy lên.

      La Ngọc Tĩnh mặt trắng như tờ giấy dựa vào trước điện thờ, vết thương ở bụng ngừng đổ máu, Khổ Sinh duỗi tay vẽ phù cầm máu cho nàng, thấy móng tay mình vươn ra màu tím đen bén nhọn, lại buông xuống, tìm hoàng phù cầm máu lúc trước, dán ở chỗ bụng nàng.

      Nhưng phù này chỉ có thể tạm thời cầm máu, thể làm vết thương trong cơ thể nàng tốt lên.

      Đám cương thi ngăn cản lệ quỷ, Khổ Sinh nhìn thoáng qua nơi này, trong lòng nôn nóng bất an, muốn đưa La Ngọc Tĩnh ra tìm người trị liệu.

      “Khổ Sinh……”

      Nghe nàng gọi, Khổ Sinh cúi người muốn ôm nàng lên: “ việc gì, lập tức có thể ra ngoài.”

      La Ngọc Tĩnh bắt lấy cánh tay , ánh mắt có chút tan rã: “Ta……”

      Khổ Sinh dừng động tác lại, thấy thân thể La Ngọc Tĩnh giống như bình ngọc bị nứt, nước bên trong tràn ra.

      ―― hồn phách nàng bị lệ quỷ kia cắn nuốt ít, giờ thể duy trì mà tan ra, dật tán từ trong thân thể này.

      chỉ chết, thậm chí nàng phải hồn phi phách tán, kết cục giống như những lệ quỷ đó…… Nhưng nàng ràng nỗ lực mà tan oán khí của mình như vậy, lại vẫn phải rơi vào kết cục này.

      La Ngọc Tĩnh nhìn đôi mắt , tựa hồ cũng ý thức được cái gì, biểu tình của nàng giống như là lúc trước sau khi hút an hồn hương, bình tĩnh hoảng hốt.

      Nàng : “Ta…… lần rất muốn chết, nhưng mà vì cái gì, mỗi lần, trước khi chết đều cảm thấy…… hối hận.”

      “Ta muốn…… chết.”

      ―― ta muốn chết.

      Khổ Sinh quỳ gối ở bên người nàng, nghe thấy nàng như thế.

      bỗng nhiên tay đè lại cái lồng sắt môi mình, ngừng lại chút, tiếp theo dùng sức kéo ra, lộ ra môi cũng bị tơ hồng khâu lại. Tơ hồng dùng làm phong ấn bị móng tay bén nhọn kéo đứt, tràn ra huyết.

      Mang theo cái miệng đầy máu tươi đầm đìa, ôm La Ngọc Tĩnh, phất tóc bên cổ nàng. Từ trong miệng mọc ra răng nanh dữ tợn, lẫn máu của cắm sâu vào cổ nàng.
      sabera.tran, Tôm Thỏ, Tiểu Ly 11113 others thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Hấp dẫn quá
      Khổ sinh biến La ngọc tĩnh thành cương thi a
      Giống như ma cà rồng vậy
      heavydizzy thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      áaaaaa cuốn quá. Nghĩ nghĩ vẫn quên nghĩ đến trường hợp cặp này ở với nhau như thế nào. Ra là cùng nhau làm cương thi
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :