1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      21 Giải khóa ( người máy hoang dã....)

      Bệnh trùng hút máu bùng nổ tốc độ lập tức nhanh hơn vài lần, thống khổ vì thân thể hư thối trong khoảng thời gian ngắn làm Tần Minh Hồi nhịn được phát ra tiếng kêu thảm, ôm cánh tay cuộn tròn mặt đất.

      01 toàn bộ cứng lại rồi. Bày ra động tác duỗi tay, cử động cũng dám, người có rất nhiều bụi màu trắng, chỉ cần động cái rụng xuống.

      Chờ đến Tần Minh Hồi vất vả hoàn hồn từ đau nhức, phát trạng huống của 01, mới miễn cưỡng bò dậy từ mặt đất, dịch ra xa, thở hơi ở trong lòng với 01:

      [01, có việc gì. ]

      01 từng bước xoay người rời xa nàng, đến bên hồ rửa sạch mình lần. Chờ trở về, phát tiểu tiểu thư mất ý thức, nằm ở dưới bụi cây cối hô hấp mỏng manh.

      Người máy ngồi xổm bên cái cây, dùng bàn tay lớn tới gần cuộn tròn, đem nàng tính cả thảm cỏ mềm mại bên dưới cùng nâng lên. 01 cứ như vậy nâng tiểu tiểu thư của mình, biết nên làm gì bây giờ.

      rà quét tình huống thân thể của nàng, tinh tường biết trạng huống chuyển biến xấu , nhưng lại biết nên làm gì. Bởi vì cũng có tri thức liên quan đến chữa bệnh, chỉ am hiểu công kích. Tiểu tiểu thư tăng thêm cho rất nhiều trình tự và công năng, có gì có thể làm giải quyết khốn cảnh trước mắt.

      biết qua bao lâu, Tần Minh Hồi giãy giụa tỉnh lại, nàng cảm giác mảnh mơ hồ trước mắt chậm rãi ràng hơn, dù thân thể khoẻ, nàng vẫn bị đôi mắt lớn gần trong gang tấc dọa sợ.

      “……01?”

      Tần Minh Hồi phát mình nằm ở bàn tay khép lại của 01, người máy lớn của nàng bày ra động tác tự bế, đầu chôn ở giữa hai đầu gối, nâng nàng ở trong tay đặt ở ngực, cứ như vậy dùng tư thế kỳ quái giấu nàng , cũng nhìn chằm chằm nàng.

      01 giống cục đá có phản ứng.

      Tần Minh Hồi giật giật tay, chạm chạm ngón tay 01 gấp lại, cái khối sắt lớn này mới chậm rãi lạch cạch giật mình.

      [tiểu tiểu thư. ]

      [01 biết nên làm gì bây giờ. ]

      [01 có trình tự liên quan. ]

      Tuy rằng thanh vẫn như vậy, nhưng Tần Minh Hồi nghe mà trong lòng hốt hoảng, chút nghĩ ngợi liền an ủi : “Thực xin lỗi a, 01, dọa đến , giờ tôi có việc gì.”

      [ phải có việc gì, tình huống của tiểu tiểu thư tốt. ]

      01 ngay thẳng mà trả lời.

      “01, phải như vậy.” Tần Minh Hồi nghiêng đầu phun ra búng máu, bị chọc đến có chút muốn cười, “Bình thường an ủi người khác chính là phải mình có việc gì, đây là loại dối thiện ý, làm người nghe cảm thấy thoải mái hơn chút.”

      [Nhưng 01 bị tiểu tiểu thư lừa gạt, 01 có thể rà quét. ]

      Tần Minh Hồi liền nhìn khối sắt này thở dài.

      Nàng còn tưởng rằng mình có thể sống lâu thời gian, nghĩ tới phát sinh ngoài ý muốn như vậy. Sào huyệt huyết trùng phun ra khí thể bị nàng hút vào, nhanh chóng tăng thêm bệnh tình của nàng.

      Tử vong, vấn đề này bức đến trước mắt, khiến cho nàng thể bắt đầu suy xét sinh hoạt về sau của 01.

      Bởi vì vẫn luôn rất ràng về chuyện mình tất yếu tử vong, hơn nữa nàng vào thế giới này chính là bởi vì lần tử vong, cho nên nàng cũng sợ hãi thế nào với chuyện mình chết. Hơn nữa làm chính nàng cũng cảm thấy kinh ngạc là, giờ phút này so với trạng huống thân thể của mình, nàng càng thêm lo lắng sinh hoạt về sau của 01.

      khi nàng còn nữa, 01 nên làm gì bây giờ, giống như trước luôn ngủ đông sao?

      “01, mô đun học tập và tình cảm vẫn chưa mở ra sao?” Nàng nhịn được lại hỏi tiếng.

      Nếu có thể mở ra hai mô đun này, có lẽ 01 là có thể thoát ly khỏi nàng, độc lập tự chủ mà sinh hoạt tiếp.

      [Đúng vậy, tiểu tiểu thư, chưa mở ra. ]

      Tiểu tiểu thư rốt cuộc lại mở to mắt, lại có thể chuyện cùng , 01 cảm giác tốc độ vận hành của mình nhanh hơn vài lần, dùng bàn tay nâng tiểu tiểu thư, lang thang có mục tiêu mà về phía trước. biết tại hẳn là nên rời xa sào huyệt huyết trùng, để tiểu tiểu thư rời xa nguồn nguy hiểm khiến bệnh tình nàng tăng thêm.

      Đây là lần đầu tiên tự chủ hành động dưới tình huống Tần Minh Hồi đưa ra mệnh lệnh liên quan.

      Tần Minh Hồi thể chú ý tới, tại toàn thân dưới nàng đều kịch liệt đau đớn, nàng thể thông qua đối thoại với 01 để phân tán lực chú ý, giảm bớt loại thống khổ này. Lúc trước nàng còn nghĩ tới chờ đến khi bệnh nặng có biện pháp, liền thử ý tưởng của ông lão trong lô-cốt, thông qua máy móc thay thế tứ chi để trì hoãn tốc độ phát bệnh.

      giờ nàng mới hiểu được, ông lão kia cường đạo cỡ nào. tại nàng đau đến thể tự hỏi, càng đừng bò dậy làm thực nghiệm kiểu đó.

      “01, vạn nhất tôi chết, liền tìm quốc gia máy móc đó .” Tần Minh Hồi tự hỏi rồi . Nếu nàng xuất ngoài ý muốn, phải làm 01 có mục tiêu.

      [ Vâng, tiểu tiểu thư, 01 mang tiểu tiểu thư tìm quốc gia máy móc. ]

      Tần Minh Hồi tưởng tượng chút mình nằm ở trong quan tài bị 01 mang khắp nơi, cảm thấy như vậy tựa hồ cũng tồi. đúng, nhiễm bệnh trùng hút máu dù biến thành thi thể cũng công kích người, cho nên vẫn là đốt thành tro cốt rồi mang theo. Nàng nghĩ, vô ý thức nhìn cánh tay mình, lập tức nỡ nhìn thẳng mà dời ánh mắt .

      được, là đáng sợ, dám nhìn!

      “Còn nữa, 01 đừng giết người, gặp người xấu nhanh chóng chạy , dù sao ai có thể đuổi kịp .”

      [Vâng, tiểu tiểu thư, 01 chạy thực nhanh. ]

      phân người xấu thế nào sao?” Tần Minh Hồi có chút hoài nghi.

      “Gặp người ác ý cũng đừng chạy, giao lưu nhiều cùng mọi người, có thể học được càng nhiều điều, chừng ngày nào đó có thể mở ra mô đun mới.”

      ……

      hồi chuyện xong, Tần Minh Hồi chỉ cảm thấy yên tâm, ngược lại cảm thấy càng ngày càng yên tâm.

      đến sau này, Tần Minh Hồi quá nhớ đến tột cùng mình cái gì, thân thể suy bại làm nàng mệt mỏi chống đỡ hết nổi.

      [ Tiểu tiểu thư chán ghét 01 sao? ]

      Tần Minh Hồi khép hờ đôi mắt, nỗ lực muốn bảo trì thanh tỉnh: “…… Cái gì?”

      [01 làm đồ vật kỳ quái rơi lên người tiểu tiểu thư, tiểu tiểu thư bệnh tình tăng thêm, 01 làm chuyện sai lầm. ]

      Tần Minh Hồi: “ phải, là chính tôi hút vào loại khí thể này, cũng là tôi muốn qua bên đó xem, phải 01 sai…… Tôi chán ghét 01, thế giới này, tôi nhất 01……”

      [Tiểu tiểu thư 01? ]

      “Ừ, tôi thực 01……” Tần Minh Hồi xong liền lần nữa hôn mê.

      Nàng nghe được tiếp theo vang lên thanh nhắc nhở.

      [Đinh ―― điều kiện đạt thành ―― mô đun mới giải khóa ――]

      Giữa mảnh đá quý màu thúy lục khảm trước ngực Tần Minh Hồi tản mát ra đợt quang mang nhu hòa.

      [Đinh ―― đạt thành điều kiện thăng cấp, bắt đầu thăng cấp ――]

      Người máy lớn dừng động tác lại.

      Hậu trường bên trong đột nhiên giải khóa mô đun mới, đồng thời dung lượng hữu hạn của mở rộng vô số lần, hình thức vận hành cũng xảy ra thay đổi. Bên trong , vô số trạng tuyến phức tạp hợp với nhau liên tiếp sinh trưởng, vô hạn bắt chước đại não nhân loại.

      Trong vô biên vô hạn trải ra, thế giới mới mở cửa, lẳng lặng nằm tấm hình, bên lưu lại lời của hai người chế tạo ra 01.

      【Đại não nhân loại tiến hóa, bắt đầu từ học tập. ―― Tần Bá Dị 】

      【Người máy trong tình của con người, biến thành nhân loại. ―― Tần Nhạc Đan 】

      [Tiểu tiểu thư, mô đun học tập và tình cảm của 01 mở ra. ]

      01 báo cáo xong, phát tiểu tiểu thư của mình ngủ, nàng nghe thấy. Đành phải an tĩnh lại, chờ lần sau nàng tỉnh lại cho nàng tin tức này.

      Nhưng nàng ngủ lâu lắm, 01 mang theo nàng ra ngoài rất xa nàng cũng tỉnh lại. 01 cứ như vậy yên lặng rà quét hết thảy chung quanh, bỗng nhiên, lại phát ra tiếng đinh đinh nhắc nhở.

      [Tiểu tiểu thư, 01 rà quét được cơ sở dữ liệu chứa đựng bản đồ. ]

      Tiểu tiểu thư còn ngủ, đáp lại . 01 phân tích chút, quyết đoán mang theo nàng thay đổi phương hướng, về phía vùng núi non liên miên kia. Vùng núi đó trùng hợp 98% với bản đồ địa hình khối Rubik mà tiểu tiểu thư lưu trữ trong cơ sở dữ liệu bảo mật của .

      01 thăng cấp xong tự nhiên làm ra hành động. tới vùng núi đó, hơn nữa rốt cuộc bỏ tiểu tiểu thư đường nâng trong tay vào trong phòng điều khiển.

      01 vào mảnh rừng rậm nguyên thủy, qua đầm lầy đầy cá sấu cùng rừng cây quấn đầy rắn lớn. đám ong giết người to lớn bị kinh động xoay tròn vòng quanh , đáng tiếc có biện pháp với khối sắt này, chỉ có thể oán hận mà lưu lại ít gai đuôi rồi bay .

      Người thường thể thông qua hiểm địa, nhưng 01 nhàng xông qua, thực nhanh tới gần chân núi bị con sông lớn ngăn cách, lại bị tòa núi cao vây quanh.

      Mở ra công năng phi hành bay qua sông lớn cuồn cuộn sang bờ bên kia, dừng trước rừng cây, chuẩn bị tiếp tục leo lên núi, 01 rà quét thấy gần đó có nhân loại.

      Đó là ông lão mang mũ rơm, đứng ở bên bờ ruộng kinh ngạc nhìn , sờ soạng cái trán trơn bóng phen, lẩm bẩm tự : “Ngoan ngoãn, đây là…… người máy hoang dã?”

      Ở bên chân ông lão này, theo con trâu, chẳng qua từ màu sắc làn da cùng với đôi mắt khác thường của nó có thể thấy được, đây cũng phải trâu , mà là con trâu máy, thậm chí người nó còn mang theo rất nhiều công cụ có hình thù kỳ quái.

      “Vĩnh gia gia, cẩn thận kẻ xâm lược ngoại lai, mời ngồi lên người Đại Hoàng, Đại Hoàng mang ông đào tẩu.” Con trâu đó miệng phun tiếng ngươi.

      Ông lão để ý đến nó, chỉ sờ soạng đầu nó phen, ngửa đầu tiếp tục quan sát 01: “Cái người máy này chế tạo tồi.”

      máy phi hành hình tròn to bằng bàn tay vào bên cạnh ông lão, bên trong truyền ra thanh có vẻ táo bạo: “Tần Bác Vĩnh! Ông già này si ngốc sao, nhìn thấy người từ ngoài đến còn biết phát tin tức cho chúng ta biết!”

      Ông lão ha hả cười : “Đừng khẩn trương mà, còn phải là tôi càng xem càng cảm thấy thủ pháp chế tác này có chút quen mắt. Cái người máy hoang dã này hình như phải hoang dã, chừng là người quen cũ trở lại thôi.”

      Thực nhanh, mười mấy máy phi hành hình tròn tụ lại đây, vây quanh 01 từ xuống dưới rà quét lần, 01 đối diện cùng máy phi hành, ngược lại rà quét nó chút, ký lục cấu tạo của nó vào cơ sở dữ liệu. Đó cũng là kho học tập của tiểu tiểu thư, cảm thấy tiểu tiểu thư thích nghiên cứu ít đồ kỳ quái cũng thích cái này.

      Chẳng bao lâu, lại tới đám người nữa. Nhóm người này chỉ nhìn bề ngoài bình quân ít nhất 70 tuổi trở lên, đám người già như vậy xoi mói 01 trận.

      “Cấu tạo xác rất giống người máy của chúng ta, xem cái bản vẽ rà quét này.” bà lão từ máy phi hành kéo xuống hình chiếu, bên biểu cấu tạo bên trong của 01.

      “Ngực nó có phòng điều khiển, rà quét được.” ông lão chắp tay sau lưng .

      “Bên trong có người?” Bà lão xụ mặt hoài nghi mà nhìn chằm chằm 01, vỗ vỗ tay, mặt đất phía sau nháy mắt vươn ra vô số pháo khẩu nhắm ngay 01, “Nghe đây, mặc kệ ngươi là ai, vào nơi này có mục đích gì, đều nhanh lăn ra đây cho ta!”

      “Ai ai ai, Huệ a, chúng ta rất nhiều năm cũng chưa có người ngoài tới, vất vả tới người, bà cũng đừng nóng vội kêu đánh kêu giết mà.”

      đám ông lão bà lão vội cản bà ấy.

      Nếu từ trước bị nhiều họng pháo như vậy nhìn chằm chằm, 01 sớm mở ra trạng thái phòng ngự thuận tiện lộ ra trận địa pháo sẵn sàng ngăn đón quân địch. Nhưng tại, rà quét xong biểu tình của mọi người, phân tích xong, mở miệng : “Xin chào mọi người, xin hỏi có bác sĩ , tiểu tiểu thư của tôi cần trị liệu.”

      Mọi người kinh ngạc trận, bà lão tên Huệ cầm vũ khí cười lạnh: “Coi chúng ta đây là bệnh viện miễn phí a! Còn chưa từng có người nào có thể tới chỗ chúng ta chữa bệnh!”

      ……

      Tần Minh Hồi mở mắt ra, nàng cảm thấy thân thể thực nhàng, người cũng còn đau nữa.
      sabera.tran, Alice Huynh, Tôm Thỏ4 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      22 Quốc gia người già ( có Tần Minh Hồi, chỉ là cái máy giết chóc...)

      Ánh mặt trời từ đỉnh đầu xiên ngang chiều xuống, từng sợi ánh sáng dừng người nàng. Tần Minh Hồi liếc mắt cái thấy cánh tay mình quấn băng vải, thân thể nhàng làm nàng có chút trạng huống.

      Nếu nhớ sai, hình như nàng bị bệnh trùng hút máu chuyển biến xấu cực độ, còn có 01――

      Nghĩ vậy, trong đầu nàng liền vang lên thanh của 01.

      [ Tiểu tiểu thư, chào buổi sáng. ]

      Tần Minh Hồi ở giường ngẩng đầu, thấy đầu 01 lớn chặn ở cửa phòng, từ khung cửa lộ ra nửa đôi mắt. Thế này, có chút khôi hài?

      Ý thức được 01 ở bên cạnh, mình cũng chưa chết, Tần Minh Hồi lộ ra biểu tình “Cám ơn trời đất”. Quá tốt rồi, hình như nàng được cứu!

      Bất quá, nơi này là chỗ nào? Tần Minh Hồi hỏi: “01, đây là nơi nào?”

      Nàng thấy ngăn tủ ở mép giường bày cái bình hoa, bên trong cắm hoa thực ưu nhã thực chú tâm, phù hợp thẩm mỹ của nàng. Trong phòng bài trí gọn gàng nhưng đơn sơ, ra loại cảm giác sinh hoạt tinh xảo.

      [Tiểu tiểu thư, bọn họ nơi này là ‘quốc gia người già’. ]

      Tần Minh Hồi vuốt cánh tay từ giường ngồi dậy: “Quốc gia người già? Sao vào được nơi này, chẳng lẽ mang theo tôi loạn gặp người hảo tâm sao?”

      [01 rà quét được núi non xung quanh, từ xuống dưới có rất nhiều điểm trùng hợp với bản đồ miêu tả khối Rubik màu bạc của tiểu tiểu thư, cho nên mới đến nơi này. ]

      ――” bên ngoài truyền đến thanh sắt thép va chạm, ông lão ở bên ngoài kêu: “Tránh ra, tránh ra chút! Đừng che khuất cửa, chúng ta thể vào được!”

      01 dịch sang, tránh vị trí cửa ra, Tần Minh Hồi nhìn thấy bên ngoài là trung xanh lam mênh mông vô bờ, có chim từ bên ngoài bay qua, căn phòng này giống như ở trời.

      nam nữ hai người già đứng ở máy phi hành có lan can, từ phía dưới bay lên, mang cười, nghiêm túc, vào phòng.

      “Uống.” Bà lão nghiêm túc mang bình có ống hút tới trước mặt nàng, lời ít mà ý nhiều.

      Tần Minh Hồi nhịn được nhìn thêm bà lão này chút, từ đáy lòng sinh ra loại cảm giác thân thiết. Loại khí chất xụ mặt cao thể với này, giống như hai vị Thị Nữ già lúc trước dạy dỗ nàng, cao ngạo lại hung dữ.

      Thấy nàng chỉ nhìn mình bất động, bà lão càng hung dữ thêm hai phần, thúc giục: “Sợ cái gì, còn sợ ta độc chết sao!”

      Tần Minh Hồi hồi tưởng lại ở Cựu Trạch, đọc điều lệ làm bài tập dưới mí mắt hai bà Thị Nữ già, theo bản năng cầm lấy cái chai ngoan ngoãn uống vào, uống ngụm thiếu chút nữa bị ghê tởm đến nhổ ra. Bà lão sớm có đoán trước mà hô to tiếng: “Đây là thuốc thực trân quý, cho nhổ!”

      Cố nén nuốt xuống, Tần Minh Hồi nhấm nháp tư vị chua đắng trong miệng, nhăn mặt lại.

      Ông lão cười tủm tỉm vươn tay: “Tới, bé ngoan, ăn miếng đường.”

      Nhận đường, Tần Minh Hồi: “……” Cho nên cảnh tượng hài hòa lại tự nhiên này đến tột cùng là thế nào, vì sao ông lão này thái độ hiền lành giống như nàng là vãn bối nhà mình?

      “Nếu ta đoán sai, con xác là hậu bối của chúng ta.” Ông lão phảng phất có thể nghe được tiếng lòng của nàng, vẻ mặt tự nhiên .

      Tần Minh Hồi dùng thời gian giây đồng hồ, tổng hợp hết thảy biết, ở trong đầu làm cái phỏng đoán hợp tình hợp lý nhất: “Mẹ cháu là Tần Nhạc Đan hoặc là cha của bà ấy, Tần Bá Dị từ nơi này ra ngoài? Nơi này là quốc gia máy móc trong truyền thuyết đúng ?”

      Vấn đề trước nàng sớm đưa ra kết luận, còn vấn đề sau, vừa rồi hai người già này cưỡi cái máy phi hành lên, đồ vật kia nàng chưa từng nhìn thấy ở thế giới bên ngoài, giống như 01 thuộc về đồ vật vượt quá tiêu chuẩn chế tạo trước mặt, hơn nữa 01 tìm tới nơi này là bởi vì địa hình khớp với đồ án khối Rubik màu bạc ―― tình thực ràng.

      Nếu phải như vậy, nàng biểu diễn ăn sống 01 ngay tại chỗ.

      “Quả nhiên là Tần Bá Dị a.” Ông lão biểu tình cao hứng lại bi thương, “ giờ ông ấy hẳn là còn nữa rồi.”

      Tần Minh Hồi: “Đúng vậy, ông sớm còn nữa, cháu chưa từng gặp ông, mẹ cháu cũng sớm qua đời rồi.”

      Bà lão mặt hung dữ hỏi: “Chỉ mình cháu, đứa bé như vậy mở người máy chạy loạn ở bên ngoài?”

      Tần Minh Hồi biết vì sao bà tức giận như vậy, gật gật đầu hỏi: “Các vị là?”

      “Ta là Tần Bác Vĩnh, Tần Bá Dị cháu đến là em họ ta, cháu gọi ta là Vĩnh gia gia được rồi.” Dứt lời ngón tay chỉ bà lão bên cạnh, “Đây là chị ruột của Bá Dị ……”

      Bà lão ngắt lời ông, với Tần Minh Hồi: “Cháu gọi ta là Huệ nãi nãi.”

      Bà như là nhịn chút, lại nhịn nổi, mắng to: “Tần Bá Dị cẩu đồ vật kia! Từ đáng tin cậy, bảo đừng ra ngoài lại hai phải ra ngoài, vừa liền có tin tức, bao giờ trở về nữa! ra ngoài thế nào, chết sớm, chính con cháu mình còn bảo hộ được, dưỡng thành nhi, cẩu đồ vật vô dụng!”

      Tần Minh Hồi nhìn bà ấy biểu tình hung ác, ở bên tìm kiếm, lấy ra cái khăn tay gấp ở mép giường đưa qua.

      Bà lão mắng chửi người, trong mắt ngừng lăn xuống nước mắt.

      Bà lão tiếp nhận khăn tay, lau lau nước mắt xoay người liền .

      Ông lão thấy bà rồi, vẫn để bàn tay sau lưng đứng ở mép giường, thần sắc từ ái: “Đứa , cháu có thể tìm tới nơi này cũng quá dễ dàng, phải sợ, yên ổn ở đây ở dưỡng bệnh, bệnh này cũng cần lo lắng, Vĩnh gia gia bảo đảm với cháu, khẳng định cháu có thể sống đến tuổi giống như ta.”

      Tần Minh Hồi kinh hỉ: “Vĩnh gia gia mọi người biết trị bệnh trùng hút máu này thế nào? Vừa rồi chính là cháu uống thuốc chữa bệnh trùng hút máu?”

      Vĩnh gia gia: “Bệnh này có biện pháp trị tận gốc, là Huệ nghiên cứu ra loại thuốc có thể trì hoãn phát bệnh, chỉ cần đúng hạn uống thuốc áp chế, có vấn đề gì lớn. Mấy năm nay chúng ta đều như vậy.”

      Tần Minh Hồi phản ứng đầu tiên chính là ở an toàn khu nhìn thấy những người nhiễm bệnh trùng hút máu đó, nhưng đợi nàng hỏi, Vĩnh gia gia giống như biết nàng muốn gì, ôn hòa : “Thuốc này trân quý, chế tác dễ, có cách nào cung ứng quá nhiều người.”

      Ngụ ý chính là có khả năng mở rộng ra ngoài.

      “Bác Vĩnh, đứa tỉnh?”

      “Huệ làm sao vậy, vừa rồi nhìn thấy bà ấy tức giận đến thầm thầm tới chỗ đất trồng rau, rau cải ta trồng đều để bà ấy đạp hư rồi.”

      “Ông hỏi ra chưa a, đứa nhà ai?”

      “Tổng cộng cũng chỉ những người như vậy rời , khẳng định là hậu bối nào trong đó rồi, là ai cũng sao, dù sao đều là hậu bối của chúng ta.”

      Ngoài cửa lại tới rất nhiều người nữa, Tần Minh Hồi liếc mắt cái nhìn lại, tất cả đều là ông già bà lão, nàng nhớ tới lúc trước 01trả lời “Quốc gia người già”.

      Nếu ở chỗ luôn phong bế, hơn nữa nhân số nhiều lắm, như vậy vài đời sau, mọi người đều có quan hệ huyết thống, mà tình huống này chỉ dẫn tới có trẻ con khỏe mạnh sinh ra, vì thế chỉ còn lại người già cũng là chuyện đương nhiên. Tần Minh Hồi hoài nghi nơi này có người trẻ tuổi, chỉ có đám người cao tuổi này.

      Vẫn luôn ngồi xổm bên ngoài, chờ cho tiểu tiểu thư biết mình mở ra mô đun mới, 01 lại bị những người già mới tới chen ra chỗ góc xa, chỉ lộ ra hơn nửa đôi mắt.

      “Xem ra cháu cũng tò mò, ngủ nổi nữa, dứt khoát cùng các ông bà ra ngoài nhìn xem, chúng ta dắt cháu tham quan quê nhà chút.” Vĩnh gia gia .

      Các ông bà lão đều hiếm lạ mà nhìn nàng, nhìn thái độ đều tồi, bọn họ tựa hồ thực quen với máy móc phụ trợ, Tần Minh Hồi thấy bọn họ có người cưỡi xe thay bộ, có người dùng cái máy phi hành tốc độ thong thả, có người bên cạnh theo quả cầu máy biết bay, bên biểu thời gian nhiệt độ, tựa hồ còn có công năng giám sát trạng huống thân thể.

      Chờ đứng ở cửa, nhìn xuống phía dưới, Tần Minh Hồi càng cảm thấy kịp nhìn. Nơi này là đất bằng bị dãy núi vây quanh nửa, kiến trúc mặt đất nhiều lắm, nhưng phần lớn đều rất kỳ quái, kiến giống như đĩa bay hoặc là phi thuyền ngoài hành tinh. Trái lại nàng tỉnh lại trong căn phòng này, giống như là cái nấm mọc vách núi đá, dưới chỉ có thể dựa vào máy phi hành.

      “Tới, đứa , cưỡi xe của ta xuống.”

      Tần Minh Hồi từ chối, nàng vẫy tay với 01 bị mọi người che ở phía sau, 01 đưa tay đến dưới chân nàng, nàng đỡ ngón cái 01 đứng ở bàn tay để đưa mình xuống mặt đất.

      Vĩnh gia gia thấy thế ha hả cười: “Ta nhớ Bá Dị từ muốn làm người máy lớn, còn phải làm người máy lớn hơn thủ đô Ruise của chúng ta nữa. được a, người máy này cũng quá rồi.”

      Tần Minh Hồi nhìn 01 cao lớn, này mà còn ?

      Hỏi ràng tên nàng, có ông lão hứng thú bừng bừng hỏi nàng: “Minh Hồi a, cháu cảm thấy hứng thú với người máy sao? Cảm thấy hứng thú chỗ Ngôn gia gia nơi đó còn có rất nhiều người máy, có thể cho cháu chơi a.”

      “Thôi , những người máy đó của ông hình thù kỳ quái chẳng đẹp chút nào, tuổi này chỉ thích thứ đáng .” Vĩnh gia gia , “Ta làm rất nhiều máy móc chim , chó , mèo ……”

      “Lời thể như vậy, ông thích làm máy móc động vật, vậy có ý tứ gì, động vật thể thú vị hơn những đồ vật chết đó? Ta xem đứa khẳng định càng thích loại người máy hình người mà Lệ Trạch làm.” Có bà lão giải thích với Tần Minh Hồi, “Lệ Trạch nãi nãi của cháu làm rất nhiều người máy bề ngoài giống nhân loại, bà ấy là đại sư điêu khắc, làm người máy còn có thể làm giả như ! Chờ lát nữa để bà ấy mang cháu xem đồ cất giữ!”

      Vĩnh gia gia vui, chen vào : “Ta làm con chim ưng máy, có thể mang cháu bay đó, ta kêu nó xuống cho cháu xem xem.”

      Ông ấy móc ra cái còi thổi tiếng, điểm đen nháy mắt từ núi cao bay xuống, lướt qua đỉnh đầu bọn họ, dừng ở cánh tay Vĩnh gia gia. Ưng máy này dưới ánh mặt trời lập loè ánh ság nội liễm, hình thể lớn nhưng đặc biệt thần khí, cánh lớn trải ra so với chim ưng bình thường còn lớn hơn gấp hai lần, lúc co rút gấp lại nhìn qua chính là kích cỡ bình thường.

      Vĩnh gia gia ở bụng ưng máy ấn ấm, đem cái còi cắm ở chỗ lộ ra, thao tác hồi rồi rút chìa khóa ra treo ở cổ Tần Minh Hồi : “Ưng máy này cho Minh Hồi làm lễ gặp mặt.”

      Con ưng máy ngẩng ngẩng đầu, đôi mắt rà quét Tần Minh Hồi, dịch khỏi người Vĩnh gia gia tới vai Tần Minh Hồi. Nó nhẽ bẩng, có chút ngoài dự kiến của Tần Minh Hồi.

      Thấy Vĩnh gia gia tặng lễ gặp mặt, người còn lại cũng nhớ ra việc này, sôi nổi mở miệng muốn đưa cái gì, có người ngay tại chỗ lấy ra đồ ở người, có người còn suy nghĩ, cần phải đưa lễ vật giống người khác, trường hợp cãi cọ ầm ĩ.

      Được các trưởng bối nhiệt tình vây quanh, Tần Minh Hồi có chút ứng phó nổi, bỗng nhiên cảm giác thân thể bẫng, nàng bị 01 nhắc ra từ trong bảy tám người già! 01 nhấc nàng lên, đặt ở trong tay, dùng cái tay khác che .

      với đám người già trợn mắt há hốc mồm:

      [Đừng dọa tiểu tiểu thư của tôi, nàng sợ hãi. ]

      Đồng dạng bị động tác đột nhiên của 01 dọa sợ, Tần Minh Hồi bật cười.

      Nàng từ trong lòng bàn tay 01 xuống dưới, cười cự tuyệt người máy của những người này: “Cháu có 01 là tốt rồi, nếu cháu thích người máy khác, 01 khổ sở.”

      Có ông lão thấy kỳ quái: “Máy móc là công cụ phụ trợ chúng ta sinh hoạt, cháu coi nó trở thành người? Máy móc cũng cảm thấy cao hứng, chúng có cảm xúc.”

      Tần Minh Hồi: “01 giống, càng ngày càng giống người, về sau cũng có được tình cảm.”

      Tần Minh Hồi vẫn luôn tin tưởng như vậy, nàng cùng 01 sớm chiều ở chung lâu rồ, ai so với nàng càng hiểu biết chỗ thần kỳ của 01.

      01 rốt cuộc tìm được cơ hội nhắc tới việc này.

      [Tiểu tiểu thư, mô đun học tập và tình cảm của 01 mở ra. ]

      Tần Minh Hồi sửng sốt, rảnh lo chuyện cùng những người khác, bò đến phòng điều khiển của 01 xem xét tình huống cụ thể.

      Đài điều khiển hoàn toàn biến dạng! Thêm hai cái icon, cái hình dạng như là đại não, cái là hình dạng trái tim, nhưng Tần Minh Hồi phát mình có quyền hạn sửa chữa xem xét hai cái mô đun này.

      Về hai cái mô đun thần bí này, Tần Minh Hồi duy nhất nhìn thấy chính là hai câu Tần Bá Dị và Tần Nhạc Đan lưu lại kia.

      “Người máy trong tình của con người, biến thành nhân loại.” Nhìn thấy những lời này, nàng nhớ tới trước khi mình ngất xỉu tựa hồ từng gì đó, chẳng lẽ …… hai mô đun này mở ra chỉ đơn giản như vậy? là đủ rồi?

      ―― đương nhiên cũng phải như thế.

      Ngoài chìa khóa lấy danh nghĩa tình , còn có biến hóa trong thiết lập hậu trường bên trong càng quan trọng hơn. Chỉ có người nguyện ý coi người máy như nhân loại để dạy biết cảm xúc, mới có thể khiến cho có khả năng lấp đầy thiết lập hậu trường, đạt thành điều kiện giải khóa.

      Ở trong bộ phim, hoặc là ở quỹ đạo thế giới nguyên bản, 01 được giải khóa. có Tần Minh Hồi, chỉ là cái máy giết chóc.
      sabera.tran, Alice Huynh, Tôm Thỏ4 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      23 Lệnh cấm (Triển lãm thủ công....)

      Vây quanh Tần Minh Hồi các ông bà nghe thấy 01 và tiểu tiểu thư của giao lưu trong não, chỉ nhìn thấy đứa bỗng nhiên sửng sốt, sau đó chui vào trong phòng điều khiển người máy, hồi lâu ra.

      Các ông bà nhìn nhau, bắt đầu chỉ trích đối phương:

      “Ông xem ông, có phải chuyện quá hung, dọa tới đứa rồi hay ?”

      “Ta làm sao, ta cái gì cũng chưa , thấy thế nào đều là bà càng dọa người, cái mặt già nếp nhăn kéo đến cằm, còn ăn mặc kỳ kỳ quái quái.”

      “Rồi rồi, đừng nháo. Nhanh dỗ đứa ra, trốn tránh sao được đâu.”

      Huệ nãi nãi dẫn theo rổ trái cây to lại đây, nhìn nhóm người này cái : “Các người đều vây quanh ở đây nhìn cái gì?”

      Vĩnh gia gia: “Đứa trốn vào trong người máy của nó, ra nữa.”

      Huệ nãi nãi kéo mặt, ném xuống rổ trái cây, nhìn quét đám chị em già nua này, dưới chân giẫm cái, giày phun khí, trực tiếp đưa bà đến trước ngực người máy.

      Tần Minh Hồi xem xét mô đun mới của 01, được 01 nhắc nhở tiếng, nghiêng đầu thấy Huệ nãi nãi đứng ở bên ngoài, như lúc học đột nhiên nhìn thấy chủ nhiệm lớp xuất ở cửa sổ phòng học.

      Bị bắt buộc gián đoạn kiểm tra ngắn, Tần Minh Hồi đường bị các cụ già vây quanh vào trong trung tâm của khu kiến trúc hình thù kỳ quái.

      Đây là kiến trúc kết cấu hình cây, tầng tầng tán cây màu trắng, tầng lá lại như là chong chóng chồng chất hướng lên , ánh mặt trời có thể ở mức độ rất lớn xuyên qua những đỉnh màu trắng chiếu xuống, làm kiến trúc bên trong vô cùng sáng ngời, đồng thời nhiệt độ nơi này thực thích hợp, so với bên ngoài càng thêm ấm áp.

      Tần Minh Hồi vào, liền nhìn thấy đài nấu cơm lớn cùng bàn ghế, các loại gian hoạt động …… Tóm lại nơi này nhìn qua như là trung tâm hoạt động của người già, bản xa hoa.

      “Nha, tới rồi, mau ngồi , ta đưa đồ ăn vừa chuẩn bị xong.” nãi nãi vô cùng ưu nhã đứng ở bên bàn bếp, bên chỉ huy cánh tay máy bên cạnh thuần thục bưng đồ ăn lên đưa ra bên ngoài, bên để chúng nó thu thập sạch bàn bếp.

      Cuối cùng chính bà bưng chén đồ ăn dạng sệt đưa đến trước mặt Tần Minh Hồi, ôn ôn nhu nhu : “Cháu còn bệnh, ăn thứ khác, chờ lát thuốc trấn đau hết hiệu quả càng đau, ăn cái này trước .”

      Tần Minh Hồi ngửi được hương vị thơm ngọt: “Cảm ơn nãi nãi.”

      Bà lão ưu nhã lão : “Ta là Lệ Trạch nãi nãi a.”

      Tần Minh Hồi nhớ , vừa rồi những người còn lại từng đến Lệ Trạch nãi nãi này, nghe bà ấy thực thích làm người máy hình dáng nhân loại.

      Lúc này ngồi tại chỗ tổng cộng mười người già, sáu nữ năm nam, chính là toàn bộ nhân số nơi đây. Mọi người vây quanh cái bàn lớn ăn buffet, đề tài vẫn quay chung quanh Tần Minh Hồi. Bên trái nàng là Lệ Trạch nãi nãi, bên phải là Huệ nãi nãi.

      “Quốc gia máy móc?” Nghe Tần Minh Hồi nhắc tới cái tên này, Huệ nãi nãi hừ tiếng, “ sớm còn quốc gia máy móc, chỉ còn vài người như vậy, lại qua hai năm, người cũng hết.”

      Lệ Trạch nãi nãi càng kiên nhẫn cẩn thận hơn, buông khăn ăn lau lau miệng, tinh tế giải thích cho nàng: “Bên ngoài đại khái còn đoạn lịch sử này rồi. Cố quốc chúng ta gọi là Ma (mò), nổi danh chế tạo máy móc. lâu trước kia, khi huyết trùng còn chưa vào thế giới này, Ma từng là quốc gia lợi hại nhất đại lục, sau đó bị các quốc gia khác liên hợp xâm lược mà gần như diệt quốc, chỉ dư lại bộ phận người trốn vào núi rừng xa xôi.”

      Khi chuyện ngữ khí của bà chậm rãi, nhanh chậm: “Huyết trùng vào thế giới trước mắt đầy vết thương chiến tranh, lần thứ hai nhấc lên tinh phong huyết vũ, bên ngoài chết rất nhiều người, nơi thân của di dân Ma cũng vậy, bệnh trùng hút máu tàn sát bừa bãi, chỉ còn lại đến trăm người, sau đó lại dời tới nơi này…… Như cháu chứng kiến, đứa , giờ cũng chỉ dư lại vài người chúng ta.”

      “Quốc gia Máy móc, sớm trở thành lịch sử.”

      Nghe lời như thế, tựa hồ hẳn là nên tỏ ra chút tiếc hận khổ sở, nhưng Tần Minh Hồi thấy các cụ già nhìn ngó khắp nơi, từng người vẫn ăn cái gì, uống cái gì, bộ dáng yên vui nhàn tản, thể xây dựng ra bầu khí bi thương.

      Bên cạnh Huệ nãi nãi thậm chí dùng loại ngữ khí mẹ già dặn dò nàng: “Đừng chỉ lo chuyện, nhanh ăn , nhìn xem cháu ăn ít như vậy, bệnh có thể tốt lên sao? chén này đều ăn hết cho ta, ăn xong còn phải uống thuốc.”

      Tần Minh Hồi cúi đầu húp cháo.

      Ăn xong bữa cơm, mọi người lại chuyển dời đến khu vực thoải mái bên cạnh tiếp tục chuyện phiếm, Tần Minh Hồi vẫn bị Huệ nãi nãi và Lệ Trạch nãi nãi kẹp bên trong, Huệ nãi nãi gỡ cánh tay máy của mình ra bảo dưỡng chút, giống như người già cơm nước xong đánh răng vậy.

      Tần Minh Hồi tận mắt nhìn thấy trước khi bà gỡ cánh tay ra, cũng phát là có cánh tay giả. Tay làm quá giống.

      “Tay này……?” Tần Minh Hồi hỏi.

      Huệ nãi nãi: “Cánh tay máy, trước kia tay bị huyết trùng cắn đứt.”

      Chỉ câu này, cũng đủ cho Tần Minh Hồi tưởng tượng ra rất nhiều rất nhiều cốt truyện.

      Bắt đầu đan len sợi, Lệ Trạch nãi nãi : “Trình tự hệ thống bên trong đều là chính bà ấy viết, ta làm lớp da bên ngoài. Ta có làm rất nhiều người máy mô phỏng a, Minh Hồi muốn xem sao? Nếu thích, có thể cho cháu chơi.”

      Người máy giống như người , Tần Minh Hồi vẫn cảm thấy hứng thú, nàng : “Vâng, cháu muốn xem, nhưng cho cháu cần, cháu có 01.”

      Lệ Trạch nãi nãi cười nhìn thân hình khổng lồ của người máy 01 ở bên ngoài cái. Từ lúc Tần Minh Hồi vào căn nhà này, liền ngoan ngoãn ngồi xổm chờ ở bên ngoài.

      Bà chỉ chỉ 01 bên ngoài : “Người máy của cháu quá lớn, thuận tiện chơi đùa với cháu, bằng đổi người máy hình thể hơn chút, tới nơi nào cũng có thể theo cháu, giúp cháu làm việc cũng càng thuận tiện.”

      “Đúng vậy, giống những cầu máy của chúng ta này, có thể bay trời, lăn mặt đất, cho cháu mấy cái, gặp nguy hiểm có thể công kích, có thể giám sát tình huống thân thể, còn có thể cấp cứu.”

      “Người máy mèo con của ta cũng tồi, có thể chơi với cháu, còn tặng lễ vật cho cháu.”

      [Tiểu tiểu thư, những công năng đó 01 đều có, cấp cứu còn chưa thuần thục, nhưng 01 có thể bắt đầu học tập. ]

      Tần Minh Hồi nghe 01 trong đầu, cảm thấy kỳ quái.

      [01, tuy rằng mở mô đun học tập, nhưng làm thế nào học tập những thứ có tư liệu? ]

      Nàng nhớ cơ sở dữ liệu của cũng có tri thức về cấp cứu chữa bệnh.

      [01 vào nơi này liền bắt đầu tự học, nơi này bao phủ mạng network riêng, bên trong có rất nhiều tri thức, còn có cơ sở dữ liệu lớn. ]

      Lúc tiểu tiểu thư ngủ hay ăn cơm, mình ở bên cạnh là học tập từ network.

      Tần Minh Hồi đột nhiên có dự cảm tốt lắm, lại nghe 01 :

      [Xin tiểu tiểu thư yên tâm, chế tạo cầu máy và người máy mèo 01 cũng thấy được, 01 có thể làm cho tiểu tiểu thư. 01 còn phát cái kho người máy giống như người kia, rà quét bên trong những người máy này, bề ngoài tinh xảo, nhưng cấu tạo não bộ thực thô ráp, so ra kém 01.]

      Cảm giác được 01 mở ra mô đun mới cũng thay đổi hẳn, trước kia chuyện hơi dài như vậy. Tần Minh Hồi nghĩ thầm, lại nghe 01 :

      [Nếu tiểu tiểu thư thích loại người máy bề ngoài giống người, 01 có thể giúp tiểu tiểu thư chế tạo càng tốt hơn. ]

      Tần Minh Hồi: [01, mới đến nơi này bao lâu, học cũng quá nhanh ? ]

      [Tiểu tiểu thư, làm người máy, rất nhiều tri thức học tập chính là truyền số liệu. Trong khoảng thời gian này, 01 mở rộng cơ sở dữ của mình rất nhiều lần. ]

      Tần Minh Hồi biểu tình quá thích hợp, các ông bà ngồi thấy nàng đột nhiên lời nào, đều cảm thấy kỳ quái: “Sao lại , đều thích những thứ này?”

      Tần Minh Hồi có chút chột dạ: “ có gì ạ.”

      Chủ yếu là, 01 bên này sắp lặng lẽ đào rỗng cơ sở dữ liệu của các ông các bà a, nhưng hình như bọn họ đều chưa phát ra. Cái cơ sở dữ liệu này có thể tùy tiện khai thác sao? 01 xông vào cơ sở dữ liệu của người ta như thế nào?

      “Cháu suy nghĩ vấn đề.” Tần Minh Hồi thử hỏi, “Các ông bà đều nơi này có rất nhiều người máy, vậy có người máy giống người sao? Ý cháu là biết tự chủ học tập, có được tình cảm giống người.”

      Đột nhiên trầm mặc.

      Ngay sau đó Vĩnh gia gia ho khan tiếng : “Đây là lệnh cấm từ trước cố quốc lưu truyền tới nay, cho phép giao cho máy móc tình cảm. Chúng ta trước sau là nhân loại, muốn cho vật chết biến thành vật còn sống, chẳng phải là biến mình trở thành thần tạo người?”

      “Như vậy có kết cục tốt.”

      Tần Minh Hồi câm miệng.

      Huệ nãi nãi mặt vô biểu tình, bỗng nhiên : “Lúc trước Tần Bá Dị chính là muốn làm loại chuyện này, ông ấy phải làm người máy giống như người, bởi vì ta cho, ông ấy mới có thể rời . Bây giờ xem ra, ông ấy cũng từ bỏ.”

      , ánh mắt từ người Tần Minh Hồi chuyển tới 01 bên ngoài, sắc bén mà đánh giá , tựa hồ muốn rà quét toàn bộ lần: “Ông ấy làm được? Ông ấy làm ra người máy này hiểu được tình cảm, có ý thức tự chủ?”

      Lời vừa ra, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía 01 bên ngoài.

      Tần Minh Hồi có chút khẩn trương, nàng cũng biết ở quốc gia máy móc thế nhưng còn có lệnh cấm này a! Nàng dặn dò ở trong đầu:

      [01, đừng để bị phát ! Giả ngu biết ? ]

      [Xin yên tâm, chỉ có tiểu tiểu thư có quyền hạn kiểm tra tôi, người khác có cách nào phân tích hệ thống của tôi. ]

      “Lời tuy như thế.” Lệ Trạch nãi nãi buông len sợi trong tay, đè đè tay Tần Minh Hồi, ngữ khí mềm mại, “Đều qua lâu như vậy, đến quốc gia cũng còn, còn giữ những thứ gọi là lệnh cấm đó làm cái gì đâu. Bá Dị từ chính là thiên tài, nếu ông ấy có thể làm ra người máy hiểu được tình cảm, ta chút cũng ngoài ý muốn, đây phải rất tốt sao?”

      Những người còn lại đều nhìn bà ấy, có gia gia ồn ào: “Vậy được, quy củ chính là như vậy, chưa bao giờ cho……”

      Lệ Trạch nãi nãi: “Câm miệng.”

      Gia gia câm miệng, nâng trà lên, dường như có việc gì mà uống ngụm.

      Cuối cùng khí vẫn có chút cổ quái, Lệ Trạch nãi nãi lôi kéo Tần Minh Hồi, muốn đưa nàng xem những người máy bề ngoài nhân loại của bà ấy, thoát khỏi hoàn cảnh vi diệu đó.

      Nhà Lệ Trạch nãi nãi là căn nhà nhìn qua lớn, nhưng thực ấm áp tinh xảo, nhưng bên cạnh căn nhà này còn có tòa nhà rất lớn hình tháp, đó là phòng làm việc của bà.

      Vừa vào, Tần Minh Hồi bị cảnh tượng nơi này làm cho sợ ngây người. Mỗi tầng đều có cầu thang tự động lên, từ tầng chín tháp, mỗi tầng đều đặt vô số lồng pha lê, trong đó đều bày đầy người máy.

      Chúng nó sinh động như , cơ hồ giống như đúc nhân loại, làm các loại tư thái, biểu tình khác nhau, mặc quần áo xinh đẹp.

      Liếc mắt nhìn cái, hàng ngàn hàng vạn người đọng lại ở đây.

      “Đó đều là tác phẩm của ta.”

      Lệ Trạch nãi nãi mang theo Tần Minh Hồi theo cầu thang xoắn ốc lên, bên chính là lồng pha lê đặt người máy.

      “Cùng với là người máy, chi bằng là búp bê mang nội hạch máy móc. Xa xăm trước kia, ở Ma nghe từng có bạo động máy móc, tạo ra rất nhiều bi kịch, sau đó cho phép người trong nước nghiên cứu máy móc có ý thức tự chủ nữa. Lệnh cấm này duy trì vài trăm năm, tới thời mạt đại chúng ta này vẫn là cấm kỵ, ta giống Bá Dị, từ nghĩ có thể chế tạo ra người máy giống nhân loại hay .”

      “Nhưng Bá Dị so với ta còn lớn mật hơn, Huệ cho phép, ông ấy thà rời khỏi nơi này cũng vẫn muốn làm. Nhưng ta dám, cho nên ta chỉ làm cho những máy móc này có bề ngoài càng ngày càng giống như nhân loại, lại dám cải tạo hệ thống đại não, cho chúng càng nhiều sinh mệnh. Cũng như cho chúng có tình cảm, ta coi chúng như con người, những người khác cũng ngăn cản ta làm thế.”

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Ôi đọc lèo quá @heavydizzy biết ý hay sao mà đăng nhiều chương. Nãy mà dừng ở chương đầu tiên thôi là tui thèm chết mất
      Mãi yêu editor thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      24 Bắt được (Tiểu tiểu thư yên tâm, bị phát ....)

      Tần Minh Hồi nghe bà ấy , giọng mang theo thương cảm và thở dài, thấy bà dừng lại phía trước người máy nào đó.

      Người máy này bề ngoài là phụ nữ mặc quần áo được may tỉ mỉ, tóc xoã tung, tóc còn đeo đồ trang sức tinh xảo. ấy ngồi ở ghế, nhắm mắt lại như ngủ rồi.

      Lệ Trạch nãi nãi dừng ở trước mặt nó, đè đè pha lê, mặt pha lê liền biến mất, cùng lúc đó người phụ nữ kia bỗng nhiên mở mắt, nhìn về phía các nàng cười : “Lệ Trạch thân ái, chào buổi trưa, hôm nay thời tiết tệ, phải ?”

      Tần Minh Hồi trong nháy mắt cảm thấy mình nhìn thấy chính là người .

      Lệ Trạch nãi nãi cười duỗi tay ra dắt dắt tay ấy, : “Đúng vậy.”

      Sau đó người phụ nữ kia liền mỉm cười gật gật đầu, lần nữa nhắm mắt lại, lại khôi phục tư thái trầm mặc.

      “Đây là người máy chế tác theo hình tượng mẫu thân ta, rất nhiều năm trước bà ấy qua đời vì bệnh trùng hút máu, khi đó Huệ còn chưa nghiên cứu ra thuốc ức chế bệnh trùng hút máu, cho nên có ít người đều bởi vì bệnh này mà chết.”

      Lệ Trạch nãi nãi lại nhìn về phía người máy khác: “Nơi này có rất nhiều người máy đều chế tác dựa theo thân nhân và các bằng hữu của ta, là bộ dáng sống động nhất trong trí nhớ của ta. Người càng ngày càng ít, ta càng thường xuyên tới nơi này nhìn xem…… coi như an ủi.”

      Tần Minh Hồi theo bà lại dừng trước ngăn tủ có người máy, đây là người nam tuổi trẻ tuấn lãng, tuổi giữa thiếu niên và thanh niên.

      “Có chút quen mắt.” Tần Minh Hồi .

      Lệ Trạch nãi nãi cười, : “Đây là Bá Dị a, chính là ở tuổi này rời khỏi đây.”

      Tần Minh Hồi nhớ chỗ 01 còn bảo tồn hai bức ảnh, có tấm chụp chung Tần Bá Dị và con Tần Nhạc Đan, nhưng bộ dáng tang thương quá giống cái này, nàng chỉ cảm thấy quen mắt mà nhận ra.

      “Lúc Bá Dị rời , Huệ vô cùng khổ sở, cũng vô cùng lo lắng, còn ra ngoài tìm, kết quả lúc trở về mất bàn tay, cũng thể tìm được ông ấy.” Lệ Trạch nãi nãi mở cái kệ thủy tinh này ra, người máy quả nhiên cũng động đậy.

      Cậu ấy lập tức sống lại, lộ ra tươi cười nhìn hư trước mặt: “Chị! Em lại có ý tưởng mới!”

      Tiếp theo bộ dáng có chút khó xử buồn rầu, thấp giọng : “Chị, đừng nóng giận.”

      “Lời cùng động tác của cậu ấy đều là ta thiết trí, vốn là cho Huệ, nhưng bà ấy chỉ tới xem lần rồi rốt cuộc tới nữa.” Lệ Trạch nãi nãi thở dài, “Bề ngoài có giống, nó cũng chỉ là người giả mà thôi, có nội hạch, chỉ có thể xác.”

      Tiếp tục về phía trước, nam nữ già trẻ, trăm thái nhân sinh đều ở quầy. Lệ Trạch nãi nãi đường giảng giải: “Ở đây những người này ta quen biết, đều tùy ý chọn lựa từ cơ sở dữ liệu chủ mạng để tham chiếu chế tạo ra người máy. Chúng ta ở chỗ này sinh ra lớn lên, chưa gặp nhiều người, chúng ta có được tri thức, nhìn thấy thế giới, đều phát ra từ mạng internet khổng lồ.”

      “Đó là mạng nội bộ của chúng ta, cũng là hệ thống chủ của chúng ta.”

      Tần Minh Hồi hé răng, đúng vậy, nơi này có mạng network lớn, 01 trộm lên mạng, còn đào tư liệu đấy.

      Nghĩ đến 01, 01 liền ở trong đầu nàng:

      [Tiểu tiểu thư, tôi lắp thiết bị theo dõi lên kiến trúc này, còn có thể xâm lấn hệ thống của những người máy này, tiến hành bóp méo bộ phận đơn giản. ]

      01 quá lớn, vào được bên trong kiến trúc, chỉ dừng ở bên ngoài chờ nàng, nhưng khoảng cách xa, có thể thông qua “Chìa khóa” đá quý ngực nàng tiến hành giao lưu. Từ trước rất ít thành lập giao lưu chủ động như vậy, nhưng từ khi mô đun mới mở ra, trở nên chủ động hơn nhiều.

      Tần Minh Hồi nghe vậy ngẩng đầu nhìn, thấy đỉnh đầu có cái máy theo dõi hướng về nàng, lóe lóe. Lại nhìn kệ thủy tinh người máy bên cạnh cái, ràng chưa kích hoạt, lại chuyển động đầu cười với nàng.

      ―― trường hợp dị thường giống phim kinh dị.

      Khẩn trương mà nhìn thoáng qua Lệ Trạch nãi nãi bên cạnh, thấy bà chú ý tới, Tần Minh Hồi lập tức ở trong đầu với 01:

      [01! Đừng cử động! ]

      [Vâng, tiểu tiểu thư. ]

      Người máy và cameras đều bất động.

      Lệ Trạch nãi nãi mang nàng xong tầng, có chút mệt mỏi, tiếp tục lên , mà trực tiếp xuống từ bên kia, giới thiệu cho nàng phòng làm việc ở trong trung tâm tháp.

      “Đó là phòng làm việc của ta, những người máy này đều chế tạo ra ở chỗ này.”

      01 đúng lúc ở trong đầu : [đúng vậy, 01 từ tư liệu tìm được rồi toàn bộ lưu trình chế tạo, nếu tiểu tiểu thư muốn nhìn, 01 có thể thao tác từ xã biểu diễn cho . ]

      Tần Minh Hồi : [01, tôi biết học rất nhiều thứ mới, rất muốn để tôi nhìn xem, nhưng mà, ban ngày ban mặt, chung quanh còn có người, thể làm loại chuyện này, hiểu ? ]

      01 khả nghi lại thực nhân tính hóa mà trầm mặc chút, mới trả lời: [ hiểu.]

      [tiểu tiểu thư, muốn loại người máy có ngoại hình nhân loại này sao? ] 01 lại đặt câu hỏi.

      Tần Minh Hồi lập tức bảo đảm: [01, yên tâm, tôi có là đủ rồi, rất hữu dụng! ]

      [tiểu tiểu thư, 01 cũng phải đứa trẻ lo lắng em bé mới sinh cướp cha mẹ mình. ]

      Tần Minh Hồi: “……” Ta bị 01 trào phúng? Ta bị 01 trào phúng!

      Tần Minh Hồi quả thực thể tin được cái thực này. Hóa ra đây mới là “Nhân cách hoá” chân chính sao, là sinh động mà, 01 trước đây so sánh với 01 tại quả nhiên còn thể coi như mở ra mô đun tình cảm.

      [Nếu tiểu tiểu thư thích, 01 đều có thể chế tác cho tiểu tiểu thư, 01 cũng để ý thứ này. ]

      Phát 01 trưởng thành tốc độ quá nhanh, có chút phản ứng lại, Tần Minh Hồi biết mình lung tung cái gì.

      “Khụ, thích, ha ha, đều có thể , 01 giỏi quá, ha ha.”

      “Cái gì thích đều có thể?” Lệ Trạch nãi nãi kỳ quái hỏi.

      Tần Minh Hồi lúc này mới phát mình ra tiếng, theo bản năng nàng lộ ra tươi cười vô tội: “A, ……”

      Nàng bỗng nhiên cảm giác trong bụng trận đau đớn.

      “Khụ khụ, khụ!” Trong mũi máu chảy xuống rỏ lên mặt đất trơn bóng. Tần Minh Hồi sờ được tay đầy máu ở mặt mình, nhất thời nên lời.

      Lệ Trạch nãi nãi nhu nhược bên cạnh bước đến giữ lấy áo nàng, từ máy truyền tin tùy thân kêu gọi mọi người còn lại.

      “Huệ! Minh Hồi đột nhiên lại phát bệnh!”

      Chẳng bao lâu, Huệ nãi nãi và những người còn lại toàn bộ đều tới đây, cánh tay máy của Huệ nãi nãi lực lớn vô cùng, chỉ mình bà tuốt đàng trước, đầu tàu gương mẫu đưa Tần Minh Hồi lên máy móc, vận chuyển nàng về phòng.

      Đoàn xe người cao tuổi ngừng ở trung phía dưới phòng Tần Minh Hồi, chờ đến Huệ nãi nãi xuống, người còn lại đều sôi nổi dò hỏi: “Huệ a, thế nào?”

      Huệ nãi nãi cau mày: “……Vấn đề của con bé tương đối nghiêm trọng, thực phiền toái. Vừa rồi làm kiểm tra tỉ mỉ cho con bé, hẳn là từ cảm nhiễm, lại bị mạnh mẽ áp chế, bây giờ bùng nổ đặc biệt nhanh. Khẳng định con bé còn nhìn gần trùng mẫu của huyết trùng, hút vào những vi khuẩn đó.”

      “A!” Các người già xôn xao trận, “Vậy cho nó uống thêm thuốc của bà a, chúng ta cũng chia cho con bé, dù sao chúng ta lớn tuổi như vậy, cũng cần.”

      Huệ nãi nãi: “Lại phải uống nhiều là có thể khỏe nhanh…… Thôi, mọi người cũng hiểu chuyện này, dù sao ta nghĩ cách. Vây quanh ở đây lo lắng cũng tác dụng, trở về nghỉ ngơi thôi, đừng để đến lúc đó người trẻ tuổi có việc gì, đám tay già chân yếu các người lại có việc.”

      “Ai.” Có ông lão lo lắng , “Vẫn nên có người ở bên cạnh chiếu cố .”

      “Nếu ta lưu lại chăm sóc.” bà lão kiến nghị.

      Huệ nãi nãi trợn trắng mắt: “Nhọc lòng lung tung cái gì, cháu ta chính ta trông coi.”

      Người máy 01 lớn cũng đứng ở bên cạnh, nhìn tiểu tiểu thư trong phòng uống thuốc xong rồi ngủ, nghe các người già chuyện. Chờ đến khi người còn lại đều rồi, Huệ nãi nãi trở lại phòng Tần Minh Hồi, ngồi ở mép giường. 01 dựa mặt vào cửa, ra tiếng : “Chào bà, xin hỏi tình huống tiểu tiểu thư tại thế nào?”

      Huệ nãi nãi nâng mí mắt lên nhìn cái, thấp giọng : “Ngươi phải là người máy Tần Bá Dị làm sao, phải rất lợi hại sao, rà quét ra tình huống của con bé?”

      01 : “Rà quét ra được, tình huống tốt lắm.”

      Huệ nãi nãi: “Vậy ngươi còn hỏi cái gì.”

      01 : “Bởi vì tốt lắm, cho nên muốn nghe từ chỗ bác sĩ chút trả lời lạc quan.”

      Huệ nãi nãi khóe miệng nhếch lên: “Ta phải bác sĩ!”

      Tuy rằng mấy năm nay xác bà đảm nhiệm trách nhiệm bác sĩ này, giúp mọi người trị bệnh sốt, cảm mạo, rụng tóc, trĩ gì đó.

      Thấy người máy lớn này nhìn Tần Minh Hồi giường hôn mê ra tiếng, Huệ nãi nãi hỏi : “Tần Bá Dị làm mô đun tình cảm cho ngươi, ông ấy thành công?”

      Ngữ khí của 01 biến đổi, vô cùng có tình cảm mà : [xin lỗi, ngài có quyền hạn kiểm tra. ]

      Huệ nãi nãi: “Hừ, ta cũng đoán được.”

      Qua chốc lát, Huệ nãi nãi hỏi: “Sao ngươi lại lời nào?”

      01 u buồn : “Tôi muốn chiếu cố tiểu tiểu thư. Giống như ngài, ngồi ở mép giường, đút thuốc cho nàng, giúp nàng đắp chăn.”

      Huệ nãi nãi ha hả cười lạnh: “Ngươi vóc dáng lớn như vậy, còn đút thuốc đắp chăn, ngón tay là có thể đè chết nó. Ngươi là người máy, cứ chờ là được, suy nghĩ vớ vẩn cái gì.”

      01 quả nhiên chuyện nữa, giống như diện bích mà đứng ở trước vách núi. Lúc tiểu tiểu thư ngủ, có bất kì ý tưởng giao lưu nào với những nhân loại khác, chỉ muốn chờ tiểu tiểu thư tỉnh lại.

      Bóng đêm càng sâu, trông Tần Minh Hồi lâu, Huệ nãi nãi rời khỏi phòng, trở về nghỉ ngơi.

      Trong đêm khuya yên tĩnh, phòng làm việc của Lệ Trạch nãi nãi bỗng nhiên sáng lên, máy móc bên trong tự động bắt đầu công tác, dựa theo lưu trình từ trước chế tạo khối thân thể mới.

      Chẳng qua giống lúc trước chính là, khối thân thể này bị sửa chữa rất nhiều chi tiết, đặc biệt là não bộ. Tư liệu biểu màn hình nhanh chóng truyền dẫn vào, sinh thành hệ thống mới cấy vào não bộ.

      Cuối cùng, nam nhân ngồi dậy, động tác hơi mới lạ mà cầm lấy bộ quần áo hình thức thống nhất ở bên cạnh tròng lên, lại thong thả ra ngoài.

      Cái hắc ảnh này ở trong đêm tối chậm rãi qua thiết bị theo dõi trải rộng, đối với người ngoài mà là nơi nguy cơ lớn, nhưng gây ra bất kì cảnh báo nào.

      Đứng ở bên cạnh vách núi, người máy lớn cho quyền hạn an toàn, cho nên “Người” này bình an mà vào chân núi, tiến vào phòng Tần Minh Hồi, cuối cùng ngồi xuống mép giường nàng, duỗi tay dịch dịch chăn cho nàng.

      Tần Minh Hồi hôn mê đến nửa đêm, loáng thoáng cảm giác được tầm mắt nhìn chăm chú, mép giường còn có cái hắc ảnh động vào chăn nàng.

      Nàng cố sức mở mắt ra nhìn, ở dưới ánh sáng mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt đàn ông.

      Tần Minh Hồi: “…………”

      “A a a a a ――!”

      Nửa đêm vang lên tiếng kêu thảm thiết, máy cảnh báo kiểm tra đo lường thấy khác thường đồng dạng phát ra tiếng rít, thanh chói tai hết đợt này đến đợt khác, đánh thức mọi người. Vốn là ngủ an ổn các ông bà nhanh chóng đuổi tới, ngay tại chỗ bắt được người đàn ông xa lạ vẫn ở trong phòng Tần Minh Hồi, còn chưa kịp thoát .

      Ngồi ở giường kinh hồn chưa định, trong đầu Tần Minh Hồi vang lên thanh vững vàng:

      [Tiểu tiểu thư, là 01. ]

      [Cái gì là 01? ]

      Bị người xa lạ nửa đêm xuất ở trong phòng dọa đến, Tần Minh Hồi còn có chút mờ mịt.

      Sau đó thực nhanh nàng phản ứng lại từ ý tứ của những lời này, di động cái đầu nhìn cái người bị đám người già ấn mặt đất, biểu tình lộ ra mờ mịt, động tác mang theo chậm chạp, biểu tình hoảng sợ dần dần trở nên mê hoặc.

      [……01, , người này là sao? ]

      [đúng vậy, tiểu tiểu thư, tôi mới vừa chế tạo ra người máy, kết nối hệ thống của nó vào mạng của tôi, có thể tiến hành thao tác đồng thời. Xin yên tâm, vào buổi tối lúc có ai tôi mới chế tác, bị phát . ]

      Tần Minh Hồi: “……” 01, chỉ bị phát , bị bắt được, còn coi là sắc lang a.
      sabera.tran, Tôm Thỏ, Tiểu Ly 11113 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :