1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      05 Dâu tây dại

      Mặt đất bên chân cháy đen còn tỏa ra nhiệt khí, tầng bụi đen bao trùm ở bên .

      Tần Minh Hồi có chút kinh hồn chưa định, nhìn về phía 01 ở triền núi bên kia. Từ trong mắt lộ ra nòng pháo, ở dưới ánh mặt trời lóe sáng, lại nhanh chóng rút về khép kín ở bên trong.

      Tần Minh Hồi ngồi xổm xuống tại chỗ, chà xát chân run rẩy. Hù chết nàng!

      Người cảm nhiễm trùng hút máu trong các căn nhà, toàn bộ bị 01 giải quyết hết, giờ lại nhìn những căn nhà bằng đá bùn đứng lặng ở triền núi xanh tươi này, Tần Minh Hồi nhìn ra phong vị nông thôn tươi mát, chỉ cảm thấy trong những căn nhà khép cửa còn cất giấu thứ gì.

      01 từ triền núi bên kia tới, ngồi xổm bên cạnh những căn nhà đó, nhìn xuống những ngôi nhà như món đồ chơi.

      nhìn chăm chú, Tần Minh Hồi mới miễn cưỡng dám vào trong những ngôi nhà nhìn xem.

      Trong phòng đơn sơ có mùi lạ, đồ vật rất ít, có bất cứ thứ gì có thể ăn, nhìn qua cũ nát lại u ám. Toàn bộ cửa sổ đều bị gỗ và vải bịt kín, chỗ ra duy nhất chỉ có cánh cửa.

      Căn cứ giới thiệu trong phim, mọi người thế giới này chịu đủ uy hiếp của bệnh trùng hút máu, họ cho rằng bệnh này truyền qua khí và nước, thậm chí là ánh sáng, cho nên người thể vào an toàn khu tận lực ở trong những ngôi nhà bị che chắn tối om.

      Ở trong phim, đại bộ phận hình ảnh là thời gian theo thị giác vai chính, quay quanh Hoắc Lan và Hoắc Ân. Tần Minh Hồi nhìn thấy nhiều nhất chính là an toàn khu chỗ Hoắc Lan, bộ phận lộ mặt đất được kiến trúc giống nắp nồi lớn chế trụ chặt chẽ, mọi người ở dưới hầm ngầm, hàng năm thấy ánh mặt trời.

      Sinh vật huyết trùng từ vũ trụ mang đến bệnh trùng hút máu, là loại sinh vật có chi biết bay, toàn thân đỏ tươi, hình dáng quái dị, hình thể lớn, con có thể to như tòa nhà.

      Chúng nó xuất quy mô lớn vào mùa xuân để sinh sản, ở trong trung đập cánh di chuyển, nơi qua, mọi người nếu làm phòng hộ gì nhất định cảm nhiễm bệnh trùng hút máu, dù có phòng hộ cũng có tỷ lệ bị cảm nhiễm nhất định.

      Mọi người sợ hãi loại bệnh này, phần lớn đều tụ tập ở an toàn khu, trốn tránh dưới mặt đất, rất ít ra ngoài .

      Nhưng tóm lại vẫn còn số người ở xa, thể rời khỏi quê nhà, hoặc là quá mức khốn cùng…… Bởi vì đủ loại nguyên nhân, sinh hoạt mặt đất ngoài an toàn khu.

      Cái loại huyết trùng gây bệnh trùng hút máu mới tới tinh cầu bất quá trăm năm, mọi người quen cuộc sống ăn lông ở lỗ dưới hầm ngầm.

      Tần Minh Hồi xem bộ phim kia, nhưng bộ phim thể bày ra toàn bộ thế giới, như nhân loại ở lại mặt đất sống cuộc sống thế nào, bộ phim đề cập đến.

      Cách màn hình, Tần Minh Hồi trước sau thiết thân thể hội, nhưng vừa rồi trùng hút máu, còn những ngôi nhà trống vắng an tĩnh như thế này làm nàng thấy được bi kịch phát sinh trong những góc mà bộ phim biểu ra.

      [01, bệnh trùng hút máu nếu có thể có biện pháp điều trị tốt rồi. ]

      Tần Minh Hồi nhặt cái chén lăn mặt đất, tùy tay thả lại bàn.

      [ tiểu tiểu thư, nhất định khang phục. ]

      Tần Minh Hồi sửng sốt, mới nhớ tới tại thân thể của mình này cũng sớm cảm nhiễm bệnh trùng hút máu.

      Nếu nàng giống Tần Nhạc Đan lựa chọn tử vong cũng phá huỷ thi thể vào trước khi mất lý trí, vậy sớm hay muộn giống những người vừa rồi, sau khi chết vẫn cứ bị bệnh trùng hút máu sử dụng, biến thành bộ dáng đáng sợ.

      [Tôi lo lắng cho mình. ]

      Nàng sớm biết kết cục.

      [Tôi chính là cảm thấy, cả đời ở dưới đất, hoặc là sinh hoạt nấp ở nơi tối tăm này khó mà chịu nổi. Nếu để vẫn luôn ở chỗ tối om, vui vẻ sao. ]

      Nếu để nàng chọn, nàng tình nguyện bị nhiễm bệnh, ở bên ngoài hít gió phơi nắng, nhìn hoa tươi cỏ xanh mấy năm, cũng muốn trốn ở hầm ngầm sống trăm năm.

      Nhưng lựa chọn của nàng cũng phải là lựa chọn của đại bộ phận người. Nếu đều giống nàng nhân loại diệt vong.

      [Tiểu tiểu thư, tôi vui vẻ, cũng phải vui. ]

      [Được rồi, vậy thích cảnh sắc bên ngoài, hay là thích hắc ám? ]

      [Tiểu tiểu thư có thích, 01 có. ]

      [Vậy sao, vậy màu sắc rực rỡ tươi sáng đẹp, hay là mảnh đen ngòm đẹp? ]

      [Tiểu tiểu thư, căn cứ phân tích, hẳn là màu sắc tươi sáng đẹp. ]

      [Đúng vậy, là thế. Người đều thích đồ vật đẹp, cảm thấy màu sắc tươi sáng đẹp, chính là càng thích cảnh sắc bên ngoài, nếu càng thích cảnh sắc bên ngoài, đó chính là càng tình nguyện ở bên ngoài. ]

      Tần Minh Hồi dùng logic của mình đánh bại người máy 01 ngơ ngác.

      [Tiểu tiểu thư, đúng, 01 lại hiểu ra. ]

      chuyện cùng , Tần Minh Hồi cảm giác thứ nặng trĩu đè ở ngực chậm rãi biến mất, trở nên nhàng hơn.

      ra khỏi căn nhà trống hắc ám, giơ tay đáp ở trán nhìn màu sắc xanh tươi khác nhau ở nơi xa dưới ánh mặt trời, Tần Minh Hồi bỗng nhiên nghĩ đến:

      [01, nếu có biện pháp trị bệnh trùng hút máu này, vậy giết sạch những huyết trùng truyền bệnh thế nào? ]

      Nhuyễn muội vừa mới bị mấy trùng hút máu dọa sợ tới mức nhũn chân, đưa ra kiến nghị.

      [Vâng, tiểu tiểu thư. ] Người máy 01 ủng hộ vô điều kiện.

      Ở trong phim, 01 cũng ở dưới chỉ thị của Hoắc Lan Hoắc Ân giết chết huyết trùng bay đến gần an toàn khu. Đồ vật đó cũng chỉ có máy móc giết chóc giống 01 mới có thể đối phó.

      Nhưng những huyết trùng đó số lượng quá nhiều, 01 chỉ có , huyết trùng bị chọc giận kết bè kết đội vào an toàn khu, công phá vòng bảo hộ vững chắc của an toàn khu, khiến cho số lớn người cảm nhiễm bệnh trùng hút máu.

      [Vẫn là thôi , 01 chỉ có , giết hết nhiều huyết trùng như vậy. ]

      khi có biện pháp tiêu diệt toàn bộ chúng nó, liền biến thành bi kịch. Tần Minh Hồi nhịn được : “Nếu có rất nhiều 01 tốt rồi.”

      [ Tiểu tiểu thư, 01 có thể thăng cấp. ]

      Tần Minh Hồi dừng bước, kinh ngạc quay đầu lại xem .

      [ đúng rồi! 01 có thể trở nên lợi hại hơn, chờ giúp cởi bỏ mô đun cấm dùng, chừng còn có thể tự mình học tập trở nên lợi hại hơn, đến lúc đó chúng ta có lẽ có thể thử làm như vậy xem! ]

      Tần Minh Hồi làm cái dấu với , “01 lợi hại, tôi lại tìm được việc để làm.”

      Nàng cảm thấy nàng vào thế giới này, biết là vì sao, nhưng vẫn nên làm chút gì đó.

      Tìm kiếm đồ ăn, khiến mình sống sót, đây là nhiệm vụ sinh tồn bày ở trước mặt nàng. Nghĩ cách thăm dò ràng giao diện của 01, hiểu được nội dung notebook, cởi bỏ mô đun cấm dùng cho 01, đây là hứng thú cá nhân của nàng.

      Nhưng tại, nàng cảm thấy chính mình có lẽ có thể nghĩ cách làm chút gì cho mọi người chỉ có thể trốn tránh dưới nền đất ở thế giới này, như thăng cấp 01, làm biến thành người máy lợi hại nhất, sau đó giải quyết hết huyết trùng, khiến mọi người có thể trở về mặt đất sinh hoạt.

      Đây là nhiệm vụ nàng chủ động muốn làm.

      “……Có phải ý nghĩ của tôi có vẻ kỳ lạ ?” Trào dâng xong, Tần Minh Hồi lại giọng hỏi.

      [ phải, tiểu tiểu thư, 01 trợ giúp ngài. ]

      Tần Minh Hồi cảm động ôm ngực, “01, tốt, nếu là người, tôi nhất định .”

      01 cạch cạch, phản ứng trong chốc lát, đưa ra hồi đáp.

      [Tiểu tiểu thư, cảm tạ ngài hậu ái và khen ngợi, 01 nỗ lực biến thành người. ]

      Tần Minh Hồi bị chọc đến cười ngừng.

      “Thực tốt, 01, tiếp tục nỗ lực lên.” Tần Minh Hồi bò lên tay , “ thôi, chúng ta tiếp tục về phía trước.”

      Thực nhanh, người máy lớn bỏ lại mấy gian nhà trống rỗng ở phía sau.

      Tần Minh Hồi trở lại căn phòng trong ngực , mà ngồi ở tay , hít gió.

      Thế giới này mọi người sinh hoạt thực tốt, nhưng thế giới này vẫn cứ mỹ lệ. Trời xanh thẳm có khói mù, con sông dòng suối trong trẻo tùy ý có thể thấy được, thấy bất kì ô nhiễm nào.

      Thực vật sinh trưởng mạnh mẽ, nơi nơi đều là màu xanh lục thuộc về sức sống, cây cối che trời, động vật tùy ý có thể thấy được.

      01 lại gây động tĩnh quá lớn, động vật hơi cảnh giác chút vào lúc tới gần vội vàng chạy trốn, cho nên Tần Minh Hồi chỉ có thể thấy số còn lại cỏ là thỏ hoang số lượng đông đảo ―― chúng dễ bị dọa ngốc đờ ra tại chỗ nhất.

      Trừ cố định ăn thịt thỏ, đồ ăn Tần Minh Hồi có thể tìm được chỉ có các loại quả dại.

      [ Tiểu tiểu thư, 01 rà quét thấy phía trước có trái cây màu đỏ. ]

      [ tốt quá, chúng ta đến nhìn xem. ]

      01 dùng công năng rà quét địch nhân để tìm kiếm đồ ăn cũng thực thuận tiện.

      Tần Minh Hồi vào mảnh ruộng dốc, phát cả triền núi đầy dâu tây dại, trái cây màu đỏ giấu ở dưới lá cây, từ phía nhìn xuống còn ràng, nhưng chạy đến dưới triền núi nhìn lên , trái cây màu đỏ nhiều đếm được lập tức chỗ che giấu!

      Tần Minh Hồi vui sướng mà la lên tiếng, chạy tới hái rất nhiều.

      01 cứ theo lẽ thường là ngồi xổm bên nhìn nàng. Đối với loại công tác tinh tế này, giúp được gì. Nhưng nhìn thấy tiểu tiểu thư vui vẻ như vậy, đưa ra kết luận ―― thích dâu tây dại đỏ đỏ này.

      Đúng vậy, thích.

      Bởi vì dựa theo logic của tiểu tiểu thư, nàng vì dâu tây dại mà vui sướng ―― nàng thực thích dâu tây dại ―― dâu tây dại xinh đẹp được thích ―― cũng nên thích đồ vật xinh đẹp ―― thích dâu tây dại.

      “01, xem, nhiều dâu tây dại!” Tần Minh Hồi đặt dâu tây dại chứa hết trong tay vào trong chỗ trũng trong bàn tay 01.

      [ Đúng vậy, tiểu tiểu thư, 01 thích dâu tây dại. ]

      Tần Minh Hồi chớp chớp mắt, “ thích dâu tây dại?”

      [ Đúng vậy, tiểu tiểu thư. ]

      Tần Minh Hồi nhìn triền ruộng mọc đầy dâu tây dại, thực nhanh đề nghị: “Nếu như vậy, chúng ta trồng chút dâu tây dại ở người được ?”

      Nàng nghĩ, bọn họ còn phải về phía trước, có khả năng luôn ở lại chỗ này, cho nên dứt khoát đào ít dâu tây dại trồng người 01. Vóc dáng lớn như vậy, người có rất nhiều chỗ hoàn toàn có thể lợi dụng để trồng trọt, như đỉnh đầu, đỉnh đầu có chỗ trũng, giống cái ban công .

      Trồng ít dâu tây dại ở bên , như vậy, nàng là có thể vẫn luôn được ăn rồi!

      Tần Minh Hồi biết cắm hoa, nghề làm vườn cũng có chút hứng thú, nàng tin tưởng có thể trồng được dâu tây dại.

      01 đương nhiên là đáp ứng, rất nhiều lúc, chỉ biết “Vâng, tiểu tiểu thư.”

      Vui sướng đạt thành nhận thức chung, đỉnh đầu người máy 01 bị Tần Minh Hồi trưng dụng, nàng dùng cái thùng lấy từ trong phòng ra tưới nước cho dâu tây dại.

      [01, ta tưới nước sao chứ, hẳn là thấm nước ? ]

      Tần Minh Hồi quá yên tâm, lo lắng trong chốc lát từ trong đầu 01 bốc khói ra.

      [ sao, tiểu tiểu thư, 01 thấm nước. ]

      Có dâu tây dại làm mở đầu, tiếp theo ngừng có cây mới được trồng đầu 01, cũng là thuận lý thành chương. Tần Minh Hồi mỗi ngày đều phải tưới nước cho “Ban công thu hoạch” của mình, hơn nữa dò hỏi 01 đương (máy móc) này có gì ổn hay .

      Lúc trước nàng vẫn luôn cảm thấy mình giống như chiến sĩ, từ lúc bắt đầu trồng cây đầu 01, nàng liền có loại cảm giác này.

      Tuy rằng muốn cái gì cũng có, đây có thể là những ngày tháng chật vật nhất của Tần Minh Hồi từ lúc sinh ra tới nay, nhưng nàng cảm giác vẫn khá vui vẻ, ít nhất người máy của nàng đối với nàng thực tốt, chuyện lại thú vị, làm nàng cảm thấy tịch mịch đơn, hơn nữa ban công của nàng cũng xinh đẹp, còn kết nhiều trái.
      sabera.tran, Chris_Luu, Tiểu Ly 11112 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      06 Ôn nhu

      Tần Minh Hồi lấy ra bản lĩnh chăm sóc hoa cỏ trồng các loại quả dại, lại tiêu phí ít thời gian làm chút đồ dùng sinh hoạt cho mình.

      đường gặp được đại thụ to hai người ôm, 01 được nàng chỉ huy cắt xuống cành cây khô. Cành khô ít nhất cũng to đến hai mươi centimet, bị nàng đào rỗng rồi mài giũa, làm bộ bàn gỗ chén gỗ, còn có bồn, cốc nước đồ vật linh tinh.

      Lúc làm những thứ này, 01 cho nàng trợ giúp cực lớn, vốn dĩ 01 có phương thức công kích tương đối đơn giản thô bạo, trong khoảng thời gian ngắn được nàng khai phá ra rất nhiều công năng mới thực dụng với sinh hoạt.

      Lần đầu tiên dùng miếng gỗ làm cái chén, Tần Minh Hồi hỏi có dao , 01 từ trong bàn tay trái bá cái bắn ra thanh đao hỏa diễm cực nóng dài hơn mười mét, rộng hai mét ―― cái loại có thể trực tiếp chém tòa nhà.

      Tần Minh Hồi lúc ấy sợ tới mức ôm chân ngồi xổm xuống, lòng hốt hoảng mà vuốt đầu tóc mình. Cách gần như vậy, vạn nhất tóc bị thiêu làm sao bây giờ đây.

      Nàng dạy 01 lâu, mới làm học được dùng thứ to bằng bàn tay để làm cái chén so với đầu ngón tay còn hơn.

      01 giờ có thể vươn mũi khoan hoặc là dao nho từ ngón tay, nhàng đào ra hình tròn hoặc là hình dạng khác miếng gỗ, lại lợi dụng ngón tay xoay tròn cao tốc để mài giũa.

      Phụ trách chỉ đạo, Tần Minh Hồi dạy dỗ sát khí lớn như vậy đến càng ngày càng áp dụng được vào sinh hoạt hằng ngày, trong lòng cũng cảm thấy thực vừa lòng. Nàng cảm thấy, 01 giống như người trống rỗng, cần người khác dạy dỗ.

      Rất kỳ quái, là người máy, lại cần người khác dạy dỗ mới có thể học được ít việc, mà phải thông qua đưa vào trình tự.

      Quá trình ở chung như vậy, ngẫu nhiên làm Tần Minh Hồi cảm thấy mình ở chung cùng “Nhân loại”. Bất quá mỗi lần ngẩng đầu nhìn hình thể cao lớn của 01, loại cảm giác này lại chậm rãi tiêu tán.

      01 chung quy quá lớn, ít việc hơi tinh tế đều thể làm. Tần Minh Hồi sau khi gia công thô, lại tiến hành gia công tinh, đôi tay trước nay trải qua lao động thực nhanh nổi lên rất nhiều bọt nước.

      “01, quá lớn, nếu có thể hơi thu chút tốt rồi.” Tần Minh Hồi thuận miệng .

      Trong chốc lát, nàng phát 01 bỗng nhiên cạch cạch cạch đợt, gấp toàn bộ thân thể mình lại, giống khối đá lớn ngồi xổm mặt đất.

      “01……? làm gì?”

      [ Tiểu tiểu thư, 01 thu chút. ]

      Tần Minh Hồi bị cục sắt to con này manh tới rồi, che ngực tự giác lộ ra biểu tình thấy động vật đáng , “01, thực xin lỗi, tôi nên như vậy. Người máy lớn và người máy đều thực tốt, đều có sở trường, như lúc trước rất tốt.”

      Nàng lên trước, sờ sờ đầu 01 đập mặt đất. Dù biến hình, còn nhớ đầu thể chuyển loạn phương hướng, miễn cho làm dâu tây dại và cây quả dại đầu bị đổ.

      “01 lớn như vậy, làm tôi rất có cảm giác an toàn, .”

      Biết phải nhân loại, nhưng Tần Minh Hồi lúc ở chung cùng vẫn cứ nhịn được theo bản năng mà dùng thái độ với đồng loại để đối đãi , thậm chí càng thêm ôn nhu kiên nhẫn hơn. Rốt cuộc bộ dáng ngây thơ mờ mịt, ngừng học tập từ nàng, rất giống đứa ngốc.

      01 giãn thân thể của mình ra biến trở về nguyên dạng, chở tiểu tiểu thư của khắp nơi. ngang qua thân cây, xoay đầu xuống, chủ động dừng lại dò hỏi

      [ tiểu tiểu thư, cây. ]

      Tần Minh Hồi lập tức nghe hiểu, hỏi nàng còn muốn cắt cành cây làm đồ đạc .

      Lần trước nàng dùng cành cây khô làm rất nhiều dụng cụ. Vốn dĩ chuẩn bị cự tuyệt, Tần Minh Hồi bỗng nhiên cảm thấy đả kích tính tích cực của 01 tốt, hành vi chủ động mở miệng này của đáng giá giữ gìn, tựa như thể đả kích tính tích cực của trẻ .

      Vì thế sửa miệng “Tôi còn muốn làm cái ghế và bàn , 01, làm ơn chặt nhánh cây xuống cho tôi.”

      [ Vâng, tiểu tiểu thư. Tiểu tiểu thư muốn nhánh cây nào? ]

      giơ Tần Minh Hồi lên cho nàng tới gần cây đại thụ để chọn lựa. Tần Minh Hồi chỉ vào nhánh cây đường kính khoảng 30 centimet, “Cành này.”

      Trong cái tay khác của 01 vươn ra thanh dao lớn mang theo răng cưa, mới vừa đặt lên cành cây chuẩn bị cắt, Tần Minh Hồi thấy này nhánh cây bay lên hai con chim .

      “Chờ chút, 01.” Tần Minh Hồi cẩn thận nhìn nhìn, phát ngọn của nhánh cây này hình như có tổ chim.

      cành này có tổ chim, 01, chúng ta vẫn nên lấy cành bên cạnh .”

      01 trầm mặc lên tiếng cắt nhánh cây, được Tần Minh Hồi chỉ đạo, hợp lực làm bộ ghế dựa và bàn xấu xấu.

      Tần Minh Hồi ngồi ở ghế , cảm giác vô cùng có thành tựu, nàng dọn ghế dựa và bàn đến đỉnh đầu 01, bày biện ở bên ban công dâu tây dại, lại dùng lá cây lớn và nhánh cây ven đường buộc lại làm ô che nắng, uống bữa trà buổi chiều rất có phong vị điền viên.

      Trà là lá cây bạc hà ngâm nước, cùng với trà chính là mấy quả dâu tây dại mới vừa hái xuống, hết thảy đều thực đơn sơ, thậm chí giày chân Tần Minh Hồi đều là chính nàng lung tung chế tạo, nhưng nàng ôm ly gỗ ngồi ở ghế , nhìn thế giới dưới ánh mặt trời xán lạn có vẻ xanh tươi dạt dào, cảm thấy bình tĩnh lại thích ý.

      Mỗi ngày buổi tối, là thời gian giao lưu cố định của bọn họ. Tần Minh Hồi mỗi ngày đều dò hỏi 01, hôm nay học được cái gì, hiểu được cái gì.

      Hôm nay buổi tối, khi Tần Minh Hồi lại lần hỏi vấn đề này, 01 cho nàng

      [ Tiểu tiểu thư, 01 hiểu, nhánh cây có tổ chim, thể chặt. ]

      Tần Minh Hồi thực kinh ngạc, bởi vì nàng cũng như vậy với 01, chuyện này nàng chỉ tùy ý câu thôi, nghĩ tới 01 dường như khắc sâu ấn tượng. chỉ nhớ kỹ, còn tự mình đưa ra kết luận. Tần Minh Hồi có phản ứng đầu tiên là vui mừng, nhưng ngay sau đó lại có ít khổ sở.

      Cuối cùng, nàng chần chờ “01, đây là vấn đề có chút phức tạp.”

      “Nếu tôi cần nhánh cây, trước mặt có hai nhánh, có tổ chim, có, tôi lựa chọn nhánh có tổ chim.”

      “Nếu tôi thực cần nhánh cây, trước mặt chỉ có nhánh thôi, vậy dù có tổ chim, tôi cũng chặt nó.”

      “Cho nên, nhánh cây có tổ chim phải ‘có thể’ chặt hay , mà là ‘có tất yếu’ phải chặt hay .”

      Chúng ta đôi khi thể tránh nổi thương tổn, nhưng có thể tránh cần thiết phải thương tổn. Tần Minh Hồi vẫn luôn cảm thấy như vậy, nàng cũng hy vọng người máy 01 làm bạn ở bên mình có thể hiểu được điểm này.

      ―― nghe vào thực thể tưởng tượng, ràng là đến mô đun học tập và tình cảm còn chưa giải khóa, nàng lại hy vọng có thể lý giải vấn đề phức tạp như vậy.

      Bất tri bất giác, nàng có rất nhiều chờ mong với giống như với nhân loại.

      01 phản ứng lâu, mới ra tiếng đáp lại đoạn lời của nàng.

      [ Tiểu tiểu thư, 01, lưu trữ. ]

      Ý tứ là ‘tuy rằng thể lý giải, nhưng vẫn nhớ kỹ’ sao? Tần Minh Hồi cười rộ lên. Hôm nay 01 đáp lại cũng thực tốt so với nàng chờ mong.

      Các nàng lại ngang qua thôn xóm, thôn này nhìn qua hoang phế lâu, nhà ở đắp bằng bùn đều vỡ, cỏ dại mọc cao đến nửa người, từ trong nhà vươn ra. Cây cối lần nữa “Thu phục mất đất”, chiếm lĩnh đồng ruộng chung quanh thôn xóm từng được khai khẩn.

      Tần Minh Hồi khắp nơi tìm kiếm đồ ăn các nông dân lúc trước sinh hoạt ở chỗ này để rơi lại, chúng mọc ra từ đất hoang, trở thành đồ ăn của chuột đồng, chuột chũi, sóc, thỏ, chồn…… nhưng động vật .

      Đối với Tần Minh Hồi vốn có kinh nghiệm phân biệt cây nông nghiệp, giống như là tầm bảo vậy, tìm kiếm những thực vật mình biết ở chung quanh.

      “01! mau xem, đây là ớt cay!” Tần Minh Hồi cao hứng triển lãm về phía 01.

      [ Đúng vậy, tiểu tiểu thư, ớt cay đỏ, đẹp. ]

      Bây giờ còn biết thêm số hình dung từ.

      Tần Minh Hồi chuẩn bị di dời cây ớt cay lên đầu 01, nàng có thể trồng ra vườn rau .

      Tìm kiếm đồ ăn lấp đầy bụng, chế tạo công cụ tăng chất lượng sinh hoạt cho mình, đó đều là công việc thông thường của Tần Minh Hồi, nhưng trong ngày đại bộ phận thời gian của nàng vẫn lao vào nghiên cứu quyển notebook và giao diện 01.

      Dù là làm ruộng tưới nước, hay là giao lưu cùng 01, đều như khoảng nghỉ ngơi cho đầu óc nàng luôn trong gió lốc thời gian dài.

      Nàng dừng ở nơi nào đó có nước và đá tảng, dùng nhánh cây bị đốt cháy như bút than, ở tảng đá lớn viết viết vẽ vẽ, cân nhắc phiên dịch loại văn tự biết tên này. Chờ đến lúc rời , lại dùng nước rửa trôi hết dấu vết màu đen tảng đá.

      Tần Minh Hồi thường xuyên đầy tay bụi đen, ôm đầu gối ngồi xổm trước tảng đá lải nhải. Ngẫu nhiên mê mẩn nàng quên 01 còn ở bên cạnh, quá an tĩnh, chưa bao giờ chuyện trong thời điểm này.

      Bất quá, ngồi xổm bên cạnh, dùng thân thể lớn che dương quang giữa trưa quá mức mãnh liệt cho tiểu tiểu thư.

      Mặt trời chuyển động, liền chuyển động theo, trước sau để tiểu tiểu thư ở trong nơi râm mát.

      Tần Minh Hồi lần đầu tiên chú ý tới hành vi của , cảm động đến được, đắp cái ngón tay to bằng thân cây, ngửa mặt khen năm phút, 01 cũng an tĩnh nghe nàng khen năm phút, cuối cùng

      [ cảm ơn tiểu tiểu thư, rất nhiều rất nhiều khích lệ. ]

      Giúp nàng che thái dương, đây là hành vi tự chủ của sao? Đây cũng thuộc về trình tự bảo hộ của sao? Tần Minh Hồi nguyện ý suy nghĩ theo hướng lãng mạn hơn, nàng nghĩ, 01 là người máy thực ôn nhu.

      “Ôn nhu” riêng thuộc về nhân loại, thuộc về vạn vật thế gian.

      Mây trời trùng trùng điệp điệp, chồng chất bên nhau, dần dần phủ kín trung, màu sắc tầng mây biến thâm, biểu thị trận mưa to buông xuống. Tần Minh Hồi đứng ở căn phòng trong ngực 01, đôi tay thêm rất nhiều vết thương , trắng nõn như trước vẫn nhanh chóng đưa vào loại văn tự phức tạp ở giao diện.

      Nàng phiên dịch được non nửa nội dung quyển bút ký công tác, bởi vì lo lắng mình chưa hiểu được toàn bộ, cẩn thận lăn lộn làm hỏng 01, lúc trước nàng cũng thử sửa chữa giao diện giả thiết của 01. Nhưng trận mưa này, là hồi sấm chớp mưa bão, trong tầng mây thường thường truyền đến sấm rền làm người ta hãi hùng khiếp vía.

      Các nàng bình nguyên, Tần Minh Hồi có chút lo lắng cái đầu to của 01 này hấp dẫn lôi điện, cho nên đến bây giờ nàng mới lần đầu tiên sửa chữa giao diện 01.

      Nàng mưốn mở ra cho cái khiên bảo hộ.

      Tốt nhất có thể phòng ngừa lôi điện, nếu có thể phòng mưa càng tốt, tuy rằng đại khái cũng sợ gặp mưa.

      Hệ thống của 01 có thiết trí công năng khiên bảo hộ, nhưng công năng này từ trước tựa hồ là bị xóa .

      Tần Minh Hồi nhớ , ở trong bộ phim, làm máy móc gây nên chiến tranh giết chóc, 01 thường xuyên gặp rất nhiều người thù hận công kích, dù vô cùng kiên cố, sau đó thân thể bề ngoài cũng bị đập đến vết thương chồng chất, hệ thống vũ khí hỏng vài cái.

      Khi đó, từ đầu tới đuôi có bất kì công năng phòng hộ tự thân nào.

      Mưa to bùm bùm nện xuống mà, nện ở mặt ngoài thân thể 01, phát ra tiếng vang ràng.

      Nghe tiếng mưa rơi bên ngoài, động tác tay Tần Minh Hồi càng nhanh, nàng kiểm tra hai lần trình tự mệnh lệnh phức tạp mình đưa vào, lợi dụng quyền hạn của mình tiến hành lưu trữ.

      “Tốt, 01, thử xem, xem có thể có tác dụng phòng hộ hay ?” Tần Minh Hồi chui đầu ra khỏi phòng, nghênh diện bị hạt mưa đập trận.

      [ Vâng, tiểu tiểu thư. ]

      [ Chụp phòng hộ mở ra. ]

      Thanh vừa ra, hạt mưa đập lên mặt nàng liền biến mất. Tần Minh Hồi lau nước mặt, nhìn phạm vi vài mét quanh thân 01 được vòng bảo hộ vô hình bao vây, nước mưa rốt cuộc thể đập lên người .

      01 buông xuống cánh tay vẫn luôn nâng lên.

      Tần Minh Hồi nhìn động tác của kinh ngạc, “01, vừa rồi giơ tay, là tự che mưa cho vườn trái cây và vườn rau của tôi sao?”

      [ Đúng vậy, tiểu tiểu thư. ]

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      dễ thươnggggg
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      07 Đốt

      “Hoàn thành!” Tần Minh Hồi giơ mũ che nắng bện từ nhánh cỏ trong tay lên, hướng về phía mặt trời, ánh sáng vụn vẫn có thể xuyên qua khe hở chiếu lên mặt nàng.

      Lúc nàng nghỉ ngơi đầu óc, suy nghĩ làm chút đồ thủ công sinh hoạt, chủ yếu là vì để cho cuộc sống của mình càng thêm phong phú hơn.

      Cho dù là dưới tình huống như vậy, Tần Minh Hồi vẫn muốn làm ít đồ vật tuy rằng có tác dụng, nhưng làm cho mình vui vẻ hơn.

      Nhân sinh mà, còn phải như vậy sao, nếu làm mỗi việc đều nghĩ xem có tác dụng hay , vậy rất khó vui vẻ.

      Làm ra mũ quá đẹp, Tần Minh Hồi dạo qua nhìn vòng cảm thấy đơn điệu, lại điểm xuyết vài miếng lá cây màu đỏ màu vàng ở bên , thêm bông hoa , lúc này nhìn qua đẹp hơn nhiều rồi.

      Đội chiếc mũ mang theo hương cỏ ở đầu, Tần Minh Hồi với 01 ngồi xổm bên cạnh, “01 xem.”

      [ Tiểu tiểu thư, đẹp. ]

      Tần Minh Hồi bụm mặt cười rộ lên, “01, càng ngày càng có thể chuyện rồi ~”

      Nàng vẫn luôn đội cái mũ này, mãi đến chạng vạng, thái dương biến mất mới gỡ xuống để 01 cầm cho nàng. 01 dựng ngón tay, đội cái mũ nho đầu ngón tay, ngón tay khác dùng để phụ trợ tiểu tiểu thư làm bữa tối.

      Bữa cơm Tần gia hôm nay là con gà rừng xui xẻo bị động tĩnh 01 đường dọa cho điên cuồng chạy trốn đâm vào người 01, ớt cay thu hoạch ở ban công, ít thực vật ở ven đường có thể dùng làm gia vị được Tần Minh Hồi nhìn thấy, tùy tay hái xuống.

      Vừa dùng gia vị sinh thái ít ỏi bôi lên con gà chết, Tần Minh Hồi vừa nhắm mắt lại, tư thái phảng phất như lúc ở cựu trạch Tần thị cầu nguyện Thị Thần, thập phần nghiêm túc. Nàng tin tưởng nếu thành kính mà đối đãi với đồ ăn, từ tâm lý tăng được hương vị đồ ăn.

      “Thịt heo, tôm hùm, thịt bò, khoai tây, cà chua……” Nàng thấp giọng thầm, cảm giác nước miếng tràn lan, ham ăn lập tức tới rồi.

      Ngày trước, Tần Minh Hồi rất ít xuống bếp, nàng chỉ am hiểu làm điểm tâm ngọt kiểu Tây, còn dưới tình huống nguyên liệu nấu ăn đầy đủ hết, có công cụ đại trợ giúp. tại, nàng bước đầu nắm giữ điểm trọng yếu chế thịt nướng, làm ra đồ ăn có hương vị biến hóa cực lớn.

      01 khống chế lửa cũng càng ngày càng tuyệt.

      Làm xong cơm trưa hôm nay, 01 như là đầu bếp nhà hàng xa hoa, đến dò hỏi cảm thụ của nàng.

      [ Tiểu tiểu thư, hôm nay 01 nắm giữ hỏa hậu tốt sao? ]

      Tần Minh Hồi khích lệ tồi, thực tồi, khen ngợi năm sao.”

      Hình thức đối thoại này vẫn là Tần Minh Hồi làm ra, có ngày nàng cảm thấy đồ ăn quá đơn điệu, đành phải tự tiêu khiển, coi mình ăn ở nhà ăn, dùng cái mâm cực kì to, đựng chút thịt dư lại, đặt lên hai mảnh lá cây cùng với hai quả dâu tây dại cuối cùng, ăn bữa.

      01 theo nàng diễn, cũng biết lý giải thế nào, sau đó thường xuyên phát sinh đối thoại như vậy.

      Cưa cho nàng nhánh cây, phải với nàng

      [Tiểu tiểu thư, đối với 01 phục vụ lần này, xin để lại đánh giá. ]

      Lấy nước tưới vườn rau cho nàng, phải hỏi nàng

      [Tiểu tiểu thư, nước hôm nay, ngài còn vừa lòng sao? ]

      Tần Minh Hồi “……” Cứ cảm giác 01 giống như học được thứ gì kỳ kỳ quái quái.

      Nhưng mà, mỗi lần nàng đều rất phối hợp mà cùng tiến hành đối thoại tiếp.

      Hơn nữa, khi Tần Minh Hồi hài lòng, 01 chú trọng thể nghiệm và phản hồi của “Khách hàng”, ngừng cải tiến.

      Tần Minh Hồi rất nhiều lần đều nhịn được hỏi “Mô đun học tập của chưa mở sao?”

      Được đến đương nhiên là kết luận chưa mở.

      ràng học tập.

      Từ ngày sấm chớp mưa bão đó, mở ra công năng chụp phòng hộ cho 01 xong, Tần Minh Hồi lại bắt đầu nghiên cứu mở cho công năng phi hành …… Cũng thể gọi là công năng phi hành, nếu có thể thành công, 01 giống hoả tiễn bắn ra, hẳn nên gọi là công năng phóng ra. Ngẫm lại liền rất soái.

      Nhưng công năng này so với chụp phòng hộ còn khó hơn rất nhiều, Tần Minh Hồi còn nỗ lực giải cái nan đề này.

      Nhưng mô đun học tập và tình cảm nàng muốn mở cho 01 nhất vẫn là chút manh mối đều có.

      tại làm người sử dụng 01 duy nhất, nàng có quyền hạn bỏ lệnh cấm, đến giao diện liên quan đều thể lấy ra, quả thực thể nào xuống tay, cho nên nàng chỉ có thể cân nhắc mở công năng khác cho 01 trước.

      “Có lẽ, tôi hẳn là nên mở cho công năng tự động làm sạch.” Lại lần ở người 01 phát phân chim lưu lại, Tần Minh Hồi .

      Chuyện này có cách nào tránh khỏi, khổ người 01 lớn như vậy, chỉ cần ngang qua rừng rậm kinh động rất nhiều chim chóc, những đàn chim đó bay qua người 01, có gia hỏa lễ phép tùy tiện lưu lại ở người 01 dấu vết “ đến đây lần”.

      Hơn nữa, từ lúc nàng trồng dâu tây dại cùng ít cây cối khác có trái cây ở đỉnh đầu 01, 01 lại càng thu hút chim, lúc lại còn tốt, khi dừng ở chỗ nào đó lâu chút, đám chim chóc vây quanh đầu .

      Những con chim này tới cũng tới rồi, còn muốn mang theo đặc sản phân.

      01 ở núi lâu như vậy, mặt ngoài thân thể có rất nhiều dấu vết phong hoá, cũng có chỗ dính bẩn.

      Mỗi ngày tưới nước vườn rau ở đỉnh đầu 01, Tần Minh Hồi nhìn thấy dấu vết màu trắng liền tùy tay rửa sạch , nàng cũng muốn làm lần rửa sạch toàn thân cho 01, nhưng công trình này quá to lớn.

      Tần Minh Hồi là người sạch , điều kiện có gian khổ mỗi ngày nàng cũng phải cọ cọ rửa rửa, làm cho chính mình thanh thanh sảng sảng. Thấy 01 có dạng này, chính 01 khó chịu, nhưng ra nàng khó chịu đến ruột gan cồn cào.

      Sớm biết thế, lần trước mưa to, liền mở chụp phòng hộ ―― chính là lo lắng lôi điện.

      Cuối cùng vẫn là 01 tự mình giải quyết vấn đề này.

      Bọn họ tới tới, muốn vượt qua con sông lớn, con sông lớn đặc biệt sâu, 01 tiến vào sông, chỉ còn lại cái đầu lộ mặt nước.

      Tần Minh Hồi dọn ra ô che nắng đơn sơ mình làm, ở cái hiên bố trí đỉnh đầu 01, lại uống bữa trà buổi chiều giữa sông.

      Trước khi xuống nước, nàng ở buộc rêu xanh dày bàn tay , làm cho tự mình động thủ rửa sạch thân thể ở trong dòng sông. Đây chính là công trình lớn, đôi tay 01 bao lớn a, nàng làm việc lại tinh tế, lấy nhiều rêu xanh, cỏ dại, cây mây cột lại như vậy, mệt đến mức lúc uống trà buổi chiều thiếu chút nữa ngủ mất.

      Vượt qua con sông lớn này, ngày nọ Tần Minh Hồi gặp nhân loại tồn tại.

      Trước đó, nàng lâu nhìn thấy người sống, lúc nghe được tiếng kêu to còn kịp phản ứng lại. Từ trước ngực 01 dò đầu ra xem, 01 với nàng:

      [ Tiểu tiểu thư, phía trước có nhân loại. ]

      “A a a…… Là quái vật! lớn…… A quái vật!”

      Thanh sợ hãi khô khốc nghẹn ngào, như là thanh người già, Tần Minh Hồi cúi đầu nhìn lại, trước người 01 cách đó xa, thân ảnh gầy lọm khọm chậm chạp chạy , bởi vì quá vội, vừa cẩn thận còn ngã nhào xuống đất, củi ôm trong ngực rơi đầy.

      Tần Minh Hồi xuống đất, đỡ ông già run bần bật mặt đất lên, vất vả mới làm ông ấy trấn định xuống.

      Ông già này nghễnh ngãng, hai người giao lưu đặc biệt khó khăn, Tần Minh Hồi thể gân cổ lên chuyện.

      , là máy móc, máy móc, ngài biết ? ăn người!”

      “A? Ăn người? A, ăn người…… ăn người tốt a, ăn người tốt.”

      Tuy rằng giải thích phen, nhưng lúc 01 theo phía sau họ cùng về phía trước, ông lão vẫn được Tần Minh Hồi nâng đỡ mà tiếp tục run rẩy, gắt gao ôm củi trong ngực, Tần Minh Hồi muốn giúp ông ấy, đoạt cũng đoạt nổi.

      Ông lão ở trong căn nhà hẹp hòi tối tăm ở gần đó, bên cạnh khai khẩn mấy mảnh ruộng, có mùa màng tươi tốt. Nhìn ra được ông lão ở chỗ này lâu.

      “Ta và bạn già cùng nhau ở chỗ này, vài thập niên, chỉ hai người chúng ta.” Ông lão nhìn cục sắt ngồi xổm bên bất động, cũng còn sợ hãi nữa, chủ động với Tần Minh Hồi tình huống của mình.

      Tần Minh Hồi thấy ông đặt củi ôm trong ngực lên đống củi mảnh đất trống bên ngoài, có chút kỳ quái hỏi “Ông ơi, ngài để củi chất thành đống như vậy ở chỗ này làm gì?”

      “Bạn già ta, đêm qua mất.” Ông lão run run rẩy rẩy chất củi, “Ta phải thiêu bà ấy a.”

      Sinh thời cảm nhiễm bệnh trùng hút máu, sau khi chết biến thành quái vật trùng hút máu, nếu lúc sống cảm nhiễm, sau khi chết biến thành thi thể cũng có khả năng bị cảm nhiễm, đồng dạng biến thành loại trùng hút máu này, cho nên mọi người đều quen xử lý hết thi thể, thường thấy nhất chính là đốt thành tro.

      Tần Minh Hồi nhìn ông lão chui vào trong phòng, ôm ra người so với ông còn gầy hơn. Bà lão khô cằn đó nhắm chặt hai mắt, lộ ra làn da tràn đầy nếp nhăn, như rễ cây già rút hết nước chết héo.

      Ông lão đặt bà lão trong ngực đống củi, dùng bàn tay phủ kín vết chai vuôt vuốt tóc cho bà, chỉnh lại quần áo người bà.

      Ông lão châm lửa, rồi thở phì phò ngồi ở bên canh, nhìn khói đặc bốc lên, ngọn lửa từ góc áo bà lão toát ra.

      Bỗng nhiên, trong ánh mắt vẩn đục vô thần có chút thủy quang dật tán, lại bị chen vào nếp nhăn mặt.

      “Hai người chúng ta may mắn, ở chỗ này nhiều năm, nhiễm bệnh.” Ông lão tựa hồ muốn nhờ chuyện tới thư giải cái gì, nhìn ngọn lửa thầm thầm, cũng mặc kệ Tần Minh Hồi có nghe thấy tiếng hay .

      “Bà ấy rồi, ta còn có thể giúp bà ấy thiêu thân thể, dọn dẹp chút…… giờ, thừa lại mình ta, nếu ta chết, thi thể cũng ai quản.”

      “Hôm trước còn cười ta, đường vững bằng bà ấy.”

      Thi thể rất khó thiêu sạch, đốt lâu, đốt tới trời tối, ông lão lại bỏ thêm củi rất nhiều lần.

      Tần Minh Hồi cũng biết vì sao mình , cứ như vậy ngồi ở bên cạnh cũng nhìn ngọn lửa lâu, trong lòng nàng tràn ngập loại cảm xúc thể miêu tả.

      01 cũng ngồi xổm bên cạnh nàng, vẫn nhúc nhích, ngọn lửa màu cam chiếu người , ngừng nhảy lên.

      Sau nửa đêm, ông lão mệt mỏi, chậm rãi chuyện nữa, cả người gục xuống ở đó giống như là ngủ rồi.

      [Tiểu tiểu thư. ]

      [Ừ? ]

      [Triệu chứng sinh mệnh của nhân loại này biến mất. ]

      Tần Minh Hồi được 01 nhắc nhở, phản ứng lát mới ý thức được 01 ông lão chết.

      Nàng quay đầu ngơ ngẩn nhìn, vành mắt bỗng nhiên đỏ lên.

      Ngọn lửa còn chưa tắt, thi thể bà lão còn chưa hoàn toàn thiêu hủy, Tần Minh Hồi cũng bỏ thi thể ông lão này vào đống lửa.

      [01, đốt bọn họ . ]

      [Vâng, tiểu tiểu thư. ]

      01 lập tức đốt thi thể cùng củi còn thừa thành bụi. quá hiểu ý nghĩa của tử vong, dựa theo thói quen dò hỏi

      [Tiểu tiểu thư, 01 lần này nhiệt độ ngọn lửa có thể chứ? ]

      Ai ngờ xong, thấy tiểu tiểu thư ô tiếng che đôi mắt khóc lên.

      Đối với tiểu tiểu thư vì sao đột nhiên khóc lên, chuyện này 01 phải thực hiểu, chỉ biết tiểu tiểu thư trả lời, nàng vẫn luôn khóc, hơn nữa càng khóc càng lớn tiếng, vậy có chút dọa đến 01.

      Cạch cạch ――

      01 hạ thấp đầu, đưa cái đầu lớn tiến đến trước mặt Tần Minh Hồi, lúc nàng buông tay ra bị con mắt tròn xoe rất gần rất gần dọa đến nấc lên, liền khóc nổi.

      [Tiểu tiểu thư, vì sao khóc. ]

      “Tôi cũng biết, chính là cảm thấy rất khổ sở.” Tần Minh Hồi bụm mặt, “Hai người ở bên nhau, trong đó người trước, người ở lại làm sao bây giờ, ngẫm lại liền thương tâm.”

      01 phản ứng lát, với nàng

      [Tiểu tiểu thư, nếu qua đời, 01 bảo tồn tốt thi thể .]

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Đọc mà rớt nước mắt luôn T_T
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :