1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chuyện thứ sáu: Mê vực máy móc
      01 Lên núi

      Mênh mang mảnh màu trắng, Tần Minh Hồi mờ mịt nhìn bốn phía.

      Đây là nơi nào?

      Phương xa đột ngột xuất điểm đen, điểm đen càng ngày càng gần, Tần Minh Hồi nhận ra, đó giống như là con mèo đen.

      Mèo đen nện bước ưu nhã tới trước mặt nàng, bỗng nhiên biến lớn, thân thể đen nhánh dần dần trong suốt, màu đen giống sa mỏng, bên trong lưu chuyển tinh quang bảy màu lập loè.

      Ngửa đầu thấy lông xù cằm mèo đen, Tần Minh Hồi cảm giác trước mắt tối sầm, đâm vào trong thân thể đó. Nơi đó như là vũ trụ, vô số ngôi sao an tĩnh xoay tròn chung quanh.

      Nàng thẳng tắp lọt vào ngôi sao, cảm giác trọng lượng đột nhiên kéo trái tim nàng, lúc nàng lấy lại tinh thần, phát trong đầu xuất từng đợt hình ảnh.

      Tần Minh Hồi như là khán giả, xem bộ phim vô cùng chân .

      Ngay từ đầu phim, là ở thành lũy cổ quái đỉnh núi cao. Lô cốt màu xám nặng nề ở tuyết sơn nơi xa cùng mặt cỏ xanh tươi gần đó càng thêm vô cùng yên tĩnh hoang vắng, nhưng mà đám người đến đánh vỡ mảnh yên tĩnh này.

      Đội người này do người đàn ông trung niên dẫn dắt tiến vào lô cốt, bên trong lô cốt nhìn như rách nát cất giấu căn phòng thuần trắng hình vuông, trong phòng có thiếu nữ ngủ say.

      ―― Nếu bộ phim này có cái vai chính, đại khái chính là thiếu nữ này.

      Lúc thiếu nữ mấy tuổi, mẹ là Tần Nhạc Đan bởi vì cảm nhiễm qua đời, trước khi chết, Tần Nhạc Đan an trí con cũng xuất tình huống cảm nhiễm ngủ say ở trong căn phòng này, dựa vào dịch dinh dưỡng bao vây thân thể mà lớn lên. Nếu có gì ngoài ý muốn, thiếu nữ vẫn luôn ngủ say tiếp như vậy, cho đến tử vong.

      Nhưng người đàn ông Hoắc Lan kia dẫn theo đội người tiến đến, đánh thức nàng trong căn phòng, tự xưng là cha nàng.

      Thiếu nữ tỉnh lại rất là ỷ lại với người cha này, nàng phát mình có thể khống chế lô cốt này, vì thế ngây thơ mà chuyện này cho Hoắc Lan.

      Cái lô cốt này chính là người máy lớn, sát khí cực lớn, lợi hại nhất đương thời. Từ ông ngoại Tần Bá Dị của thiếu nữ bắt đầu chế tạo, lại qua người mẹ Tần Nhạc Đan của nàng ngừng hoàn thiện. Cuối cùng, bởi vì lực sát thương quá lớn, Tần Nhạc Đan trước khi chết tiếc nuối mà phong tỏa nó, khiến nó ngủ say ở đây núi cao hoang vắng người, bảo hộ con mình.

      giờ thiếu nữ tỉnh lại, người máy bảo hộ nàng cũng tỉnh, theo bên nàng, nghe theo mệnh lệnh của nàng.

      Tựa như đứa trẻ, thiếu nữ lắm, nhưng Tần Minh Hồi cái người ngoài xem phim này xem đến ràng.

      Hoắc Lan ràng biết nơi này có người máy rất lợi hại, mới riêng tới đây, vì chính là đạt được quyền khống chế người máy, phát có cách nào, mới lấy lui mà cầu tiến, dùng tình cảm khống chế thiếu nữ, thông qua nàng để chỉ huy người máy làm việc muốn.

      Đây là thế giới hỗn loạn, bởi vì vài lần chiến tranh, dân cư còn lại bằng 1% trước đây, lại bởi vì cảm nhiễm phóng xạ loại sinh vật vũ trụ quái dị, dẫn tới vô số nhân loại sinh bệnh, biến thành “Trùng hút máu” công kích nhân loại ―― thân thể dần dần thối rữa, mất lý trí, điên cuồng khát máu.

      Dưới tình huống như thế, Hoắc Lan dã tâm bừng bừng muốn cướp đoạt quyền lợi của an toàn khu lớn nhất nhân loại, muốn thống nhất bốn đại an toàn khu, cho nên lợi dụng thiếu nữ và người máy của nàng, lại lần nữa phát động chiến tranh.

      Chuyện xưa tiếp tục đẩy mạnh, người máy lạnh băng có cảm tình nghe theo mệnh lệnh, hủy diệt vô số vùng đất, giết chết rất nhiều rất nhiều người, những người bởi vì nó mà mất gia viên đều coi nó là ác mộng.

      Hoàn toàn biết gì, thiếu nữ chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của cha mình, nàng nhìn thấy vô số người thường bị chiến hỏa thiêu chết, nàng sinh hoạt ở thế giới cổ tích Hoắc Lan xây dựng cho nàng, sống vô ưu vô lự, còn Hoắc Ân con nuôi của Hoắc Lan.

      Giống như Hoắc Lan, Hoắc Ân này nhìn qua nhân mô cẩu dạng, thực tế cũng là gia hỏa dã tâm bừng bừng, đồng dạng đỏ mắt với đại sát khí kia, vì thế dùng các loại biện pháp dỗ dành thiếu nữ tới tay, sau đó lại thiết kế giết chết Hoắc Lan, từ đây thiếu nữ và người máy của nàng đều do sở dụng, tiếp tục vì dã tâm của tạo ra giết chóc.

      Mãi đến ngày nọ, thiếu nữ trộm ra ngoài, bị mấy đứa trẻ công kích, đối mặt với ánh mắt thù hận của bọn họ, lúc này thiếu nữ mới phát thế giới bên ngoài sớm trở nên vỡ nát dưới chiến hỏa, mà người máy nghe theo mệnh lệnh của nàng trợ giúp Hoắc Lan, Hoắc Ân, căn bản phải ngăn cản chiến tranh, là khơi lên chiến tranh.

      Nàng bị lừa gạt.

      Cuối cùng, “Trùng hút máu” cảm nhiễm rất nhiều năm vốn đình trệ trong lúc thân thể ngủ say bộc phát, thiếu nữ trong thống khổ hạ mệnh lệnh tự hủy cho người máy, cũng cùng kết thúc sinh mệnh của mình.

      Sau khi xem xong, Tần Minh Hồi chỉ muốn thở dài. Trẻ cầm vàng chợ nhộn nhịp, hoài bích có tội.

      đến cùng, lực lượng cường đại cũng đáng sợ, đáng sợ chính là có được lực lượng này lại làm thế nào để khống chế.

      ……

      Tần Minh Hồi trước mắt tối sầm, lần thứ hai mở mắt ra, nàng cảm giác mình bị bao vây ở trong khối chất lỏng. Từ trong miệng phun ra hai cái bong bóng, nàng mơ hồ nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng động rất lớn.

      “Đùng ―― đùng ――”

      “Hoắc Lan tiên sinh, cửa mở rồi!” “Phải cẩn thận chút, vào tìm đài điều khiển”

      Lông mi run lên, Tần Minh Hồi ý thức được thích hợp. Lời này cảm giác quen thuộc, rất giống đoạn phim mở đầu vừa rồi trong não!

      Nàng trừng lớn đôi mắt, lông mi lại lên hai cái bong bóng.

      Nổi trong dịch dinh dưỡng ở trung tâm lô-cốt, Tần Minh Hồi thẳng tắp đối diện khuôn mặt đại thúc trung niên soái khí bên ngoài thiết bị chứa dinh dưỡng dịch.

      ―― là Hoắc Lan.

      Còn chưa kịp có phản ứng gì, Tần Minh Hồi nghe thấy trong đầu truyền đến thanh máy móc lạnh như băng.

      [ Chào ngài, tiểu tiểu thư, tôi là người máy số 01 của ngài. ]

      Tần Minh Hồi: “……” Nàng nhớ ở trong “Phim nhựa” kia, thiếu nữ mới vừa tỉnh lại cũng nghe thấy thanh thuộc về người máy này, sau đó nàng bị Hoắc Lan lừa dỗ, liền chuyện này cho Hoắc Lan, Hoắc Lan hưng phấn mà ý đồ bảo nàng dời quyền chỉ huy người máy này cho , sau đó tiếc nuối phát quyền hạn này khóa chết ở người thiếu nữ.

      Nhưng Tần Minh Hồi phải thiếu nữ cái gì cũng đều hiểu kia, nàng thực nhanh trả lời ở trong đầu:

      [ Xin chào số 01. ]

      [ Chào ngài, tiểu tiểu thư, số 01 vì ngài cống hiến sức lực, xin hỏi ngài có gì phân phó. ]

      Người máy này có thể được gọi là phát ra hỏa lực mạnh nhất trong phim, ngữ khí và trình tự nhìn qua lại mười phần cứng nhắc cứng đờ, nhưng gọi nàng là “Tiểu tiểu thư”, điểm này làm Tần Minh Hồi thấy hơi thú vị.

      Trong phim, người máy này gọi Tần Bá Dị người bắt đầu chế tác nó là tiên sinh, gọi Tần Nhạc Đan, con Tần Bá Dị là tiểu thư, cho nên gọi con Tần Nhạc Đan là tiểu tiểu thư.

      Lúc xem “phim” Tần Minh Hồi liền có cảm giác người máy này hẳn là càng trí năng mới đúng, mà phải giống chiếc xe tăng, cái đài phóng hỏa tiễn ―― dù sao cũng là kiệt tác tối cao của hai đời thiên tài.

      Ngâm mình trong dịch dinh dưỡng, cùng người máy tiến hành xong giao lưu đơn giản, Tần Minh Hồi với Hoắc Lan xem ra chính là vẻ mặt ngây thơ mờ mịt.

      cũng nghĩ tới, căn cứ năm đó Tần Nhạc Đan trong lúc chuyện ngẫu nhiên đề cập chút tin tức mà tìm được đến nơi, nhìn thấy máy móc mạnh nhất trong truyền thuyết, ngược lại thấy .

      Hoắc Lan trong lòng ràng, này rất có khả năng chính là con mình. Năm đó lừa gạt Tần Nhạc Đan, muốn nàng giao cho máy móc giết chóc to lớn nàng nghiên cứu ra, tiếc kết hôn với nàng. vốn tưởng rằng làm nàng có thai sinh con ra là có thể hoàn toàn khống chế nàng, ai biết người phụ nữ biết được tính toán của , thế nhưng trực tiếp mang theo con chạy trốn, đơn giản là vội vàng để lại ít tư liệu nghiên cứu phát minh vô dụng.

      Nhiều năm như vậy tìm người thử chế tạo vô số lần đều ra được loại máy móc giết chóc uy lực cường đại, giờ vất vả tìm được đến nơi này, đừng người máy, đến đài điều khiển máy móc cũng tìm thấy cái.

      Lúc này nhìn thấy thiếu nữ vẻ mặt ngây thơ, Hoắc Lan trong lòng vừa động. Nơi này chỉ còn lại đứa này, làm con của Tần Nhạc Đan, đứa này có lẽ biết cái gì đó, lấy hiểu biết của về Tần Nhạc Đan, khẳng định nàng lưu lại cho đứa này đồ vật có thể bảo hộ con bé.

      Nghĩ vậy, mặt Hoắc Lan tức khắc lên mạt tươi cười hiền từ ôn nhu, sang bên, trực tiếp tắt trang bị duy trì sống, làm dịch dinh dưỡng nổi lơ lửng rơi xuống từ trung, cũng ôm thiếu nữ trong dịch dinh dưỡng lên.

      “Con , rốt cuộc tìm được con.” Hoắc Lan ôn nhu , “Ta là ba của con a.”

      Tần Minh Hồi: “……” Thế này xấu hổ. Ta chính là còn nhớ rất ràng bộ dáng ba ruột ta hói đầu bụng bự. Lão nhân gia ngài giờ đại khái sửa lại nghiêm túc trang bức ngày xưa, nguyên nhân chính là vì biết được tin nàng chết mà khóc rống với chị nàng.

      Nghĩ đến đây, Tần Minh Hồi trong lòng rất khó chịu. Nàng biết mình bởi vì phi cơ rủi ro mà tử vong, ràng hơn, tại trạng thái của mình đại khái gọi là xuyên qua.

      Nàng biến thành thiếu nữ xui xẻo trong phim kia, có người cha tra như vậy, còn bằng làm nhi đâu, cha ruột so với quả thực chính là thánh phụ nhân gian.

      Tần Minh Hồi mở miệng, Hoắc Lan cũng để bụng, thậm chí càng thêm ôn nhu hơn, “Đứa bé ngoan, cái gì con cũng nhớ sao? sao, phải sợ, ba ba ở chỗ này, về sau ba ba bảo hộ con.”

      Bị đôi tay vuốt đầu, Tần Minh Hồi cảm giác da đầu khó chịu trận, vốn dĩ chỉ mới vừa tỉnh, thân thể này khó chịu, còn phải thừa nhận bạo kích như vậy. Nàng làm bộ cúi đầu tránh tay Hoắc Lan, thanh trúc trắc, tinh tế hỏi: “Người là ba, ba tôi?”

      “Đúng vậy, ta là ba con, là thân nhân duy nhất đời của con.” Hoắc Lan , hốc mắt đỏ lên.

      A, là diễn viên. Tần Minh Hồi đối chiếu với hình ảnh Hoắc Lan ở trong phim ngầm mắng mẹ con Tần Nhạc Đan, khó xử mà nhíu mày.

      Này, nàng tin tưởng vào kỹ thuật diễn của mình a, làm sao bây giờ, có thể bị phát đúng hay ? Người đàn ông này tàn nhẫn độc ác như vậy, vạn nhất phát nàng có vấn đề, có thể nghĩ cách làm chết nàng hay ?

      Tần Minh Hồi suy nghĩ chút, quyết định giải quyết vấn đề này.

      Nàng thấp giọng gọi tiếng ba ba, tạm thời lá mặt lá trái cùng tặc tử này. Hai người trận phụ từ nữ hiếu, đám người còn lại ngây người.

      Những người đó theo Hoắc Lan tiến đến, đều lắm đây là tình huống thế nào, nhưng lão bản nhận con , bọn họ cũng chỉ có việc mỉm cười vỗ tay.

      Bởi vì có Tần Minh Hồi ngoài ý muốn này, Hoắc Lan quyết định để những người còn lại yên lặng tìm kiếm người máy mặt đất, chính mình mang theo nàng ra bên ngoài, tìm nơi dương quang xán lạn, cỏ xanh tươi tốt, cùng nàng tâm , tìm hiểu bí mật.

      “Con ngoan, con còn nhớ chuyện lúc trước sao?”

      Tần Minh Hồi lắc đầu.

      Hoắc Lan trong mắt viết vừa lòng, mặt lại là giả vờ thương tiếc, “ sao, chuyện trước kia ba ba chậm rãi cho con…… Con còn nhớ mẹ con sao?”

      Tần Minh Hồi gật đầu.

      Hoắc Lan: “Mẹ con là Tần Nhạc Đan, là người vợ ba nhất, con có nhớ , trước kia mẹ con thích nhất làm người máy, còn thường ôm con vào phòng làm việc?”

      ……

      Cứ như vậy vòng tới vòng lui, Hoắc Lan xác nhận đứa này quá thông minh, còn rất là tự bế, cũng kiên nhẫn cùng nàng loanh quanh, trực tiếp hỏi: “Con có nhìn thấy mẹ con làm người máy ?”

      Trong phim thiếu nữ dăm ba câu bị Hoắc Lan thu phục, cho người máy tồn tại, nhưng Tần Minh Hồi căng tới bây giờ, từ trong lời cơ bản xác nhận đây là thế giới trong phim, mới ở dưới ánh mắt chờ mong của Hoắc Lan, gật gật đầu.

      Hoắc Lan mừng như điên, miễn cưỡng duy trì ôn hòa: “Vậy con mang ba xem được ?”

      Tần Minh Hồi giọng: “Hai người chúng ta .”

      Hoắc Lan: “Được, đây là bí mật của cha con chúng ta, cho người khác.”

      Tần Minh Hồi chỉ chỉ phương hướng, Hoắc Lan bế nàng lên, nhanh về phía trước. bò lên vách núi gần đó, mắt thấy sắp đến bên vách núi, Tần Minh Hồi còn chỉ về phía trước, Hoắc Lan hỏi: “Ở đây?”

      Tần Minh Hồi: “Ở dưới.”

      Hoắc Lan chút nghi ngờ đứa như vậy lại biết gạt người, rốt cuộc lô-cốt hết thảy đều cho thấy, đứa này ở trong dịch dinh dưỡng mười mấy năm, choáng váng, nàng biết cái gì.

      hoài nghi người máy bị Tần Nhạc Đan giấu ở dưới vách đá, đến bên vách núi thăm dò xem. Bỗng nhiên, sau lưng đôi tay đẩy về phía trước ――

      Hoắc Lan hoàn toàn phản ứng lại, mang theo biểu tình dám tin tưởng rớt xuống vách núi vạn trượng. Đại khái đời này là toàn thây.

      Tần Minh Hồi vuốt tay mình, trái tim kinh hoàng.

      Nàng giết người! Nàng lần đầu tiên giết người!

      Cả đời này, Tần Minh Hồi đến đánh nhau cũng chưa từng. Làm thị nữ Tần thị, văn võ, “Võ” bị tiểu đồng bọn Tần Minh Hoàng chiếm mất, trước nay nàng chỉ phụ trách “Văn”.

      Văn tĩnh, văn minh, hào hoa phong nhã.

      Đè lại tay mình run rẩy, Tần Minh Hồi mới cảm giác được trận tâm lý ổn, bỗng nhiên thấy đôi tay bám ở bên vách núi, truyền đến thanh Hoắc Lan nghiến răng nghiến lợi, “Mày đáng chết……”

      Tần Minh Hồi sắc mặt biến đổi, chút nghĩ ngợi, bê cục đá bên cạnh hung hăng đập lên đôi tay kia.

      Tiếng Hoắc Lan kêu thảm thiết càng ngày càng xa, quanh quẩn ở trong gió.

      Tần Minh Hồi thăm dò nhìn, sau đó yên tâm mà thởi dài hơi. Vừa rồi là dọa chết người.

    2. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Chào mừng nàng tiếp tục lấp hố <3
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      02 Trò chơi giải đố

      đỉnh núi gió rất lớn, thổi cho Tần Minh Hồi run rẩy trận, cũng lắm là bởi vì giết người hay là bởi vì lạnh.

      Nàng ngồi xổm mặt đất, ôm cánh tay mình, ở trong đầu chuyện cùng người máy số 01. Chỉ cần hai bên cách nhau quá xa là có thể tiến hành đối thoại.

      [ 01, có thể đuổi những người khác ra ngoài. ]

      [ Được, tiểu tiểu thư. ]

      Nơi xa lô-cốt đột nhiên rung lên. Lô-cốt bề ngoài màu xám nhìn qua xấu xí, nằm mặt đất, nơi giáp với mặt đất còn mọc rất nhiều cỏ, nhưng lúc động đậy, giống như con dã thú tỉnh lại từ giấc ngủ say, làm cỏ dại bị nhổ tận gốc, bùn đất rào rạt rơi xuống, mặt đất chấn động.

      bộ phận lô-cốt hiển lộ mặt đất là lưng cùng cánh tay nhô lên của người máy lớn này, hai chân cuộn tròn cắm rễ dưới đất, đầu dựa gần ngực.

      Tiếng cạch cạch cạch ngừng vang lên, người máy lớn duỗi thân thể ra, từ mặt đất đứng thẳng lên.

      Mấy người tới cùng Hoắc Lan sớm bị biến động lớn này dọa sợ chạy hết, hai kẻ chưa kịp chạy, bị người máy số 01 run run chân chấn động rơi xuống, bị dùng cánh tay máy lớn vung từ ngực túm lấy ném lên cỏ, chật vật lăn vài vòng.

      Giải quyết xong đám kiến người, người máy số 01 chậm rãi về hướng cao điểm chỗ Tần Minh Hồi. Tuy rằng động tác thong thả, nhưng quá mức cao lớn, chỉ vài bước đến trước mặt Tần Minh Hồi.

      Tần Minh Hồi đứng cũng chỉ cao hơn ngón chân chút, nàng ôm cánh tay lạnh lẽo, thăm dò nhìn đám người đó tè ra quần lăn xuống triền núi.

      Đó là cấp dưới của Hoắc Lan, còn có người thuê tới bảo vệ. Nếu nàng nguyện ý, ngay lập tức có thể cầu người máy số 01 giết chết toàn bộ bọn họ ở chỗ này.

      Nhưng bộ phim ở trong não đó, Hoắc Lan thu nạp vô số thủ hạ, những người đó bởi vì các loại nguyên nhân mà dựa vào , đến cuối cùng, toàn bộ an toàn khu đều nghe theo mệnh lệnh của tham gia chiến đấu…… Nhưng trừ số ít có dã tâm, đại bộ phận đều chỉ là người thường muốn sống sót mà thôi.

      Nàng có thể có gánh nặng mà giết chết Hoắc Lan, lại muốn giết những người này.

      Lúc làm thị nữ Tần thị, từng có người với nàng: Đừng bởi vì có được lực lượng và địa vị liền coi rẻ sinh mệnh người khác.

      Những lời này nàng nhớ rất ràng.

      Cho nên, trừ phi người khác muốn thương tổn nàng, nàng chủ động đối phó.

      ―― mấy người này nghĩ đến tìm kiếm lão bản Hoắc Lan, tới liều mạng với nàng, mà trực tiếp chạy trốn, vậy là quá tốt. Nàng thích hoà bình, giết người. Bọn họ nếu tới tìm nàng gây , nơi này lại phải thêm mấy thi thể.

      [ 01, chúng ta rời khỏi nơi này . ]

      Nơi này bị phát , vì tránh phiền toái, nàng hẳn là nên dời vị trí, còn nữa chính là, nơi này cái gì cũng có, thích hợp sinh tồn.

      [ nghe theo ngài phân phó, tiểu tiểu thư. ]

      Người máy lớn khom lưng mở bàn tay khép lại ra, đặt ở dưới chân nàng, chờ nàng bò lên , hơi hơi khép bàn tay lại, đưa nàng đến ngực.

      Nơi đó có thông đạo, thông về căn phòng màu trắng lúc trước nàng nằm ngủ.

      Hoắc Lan lòng muốn tìm phòng điều khiển người máy, lại biết căn phòng thuần trắng, ngoài thiết bị duy trì sống cơ hồ cái gì cũng có này chính là đài điều khiển người máy, cũng là trái tim .

      Tần Minh Hồi vào căn phòng thuần trắng, dạo qua vòng rồi, ấn bàn tay lên mặt tường, nháy mắt đạo ánh sáng từ vách tường lên, rà quét toàn thân nàng, lúc trải qua ngực nàng, phát ra tiếng tích nhàng, nhanh chóng mở ra vài giao diện nổi bên cạnh.

      Đây mới là “Đài điều khiển” của số 01.

      Hơn nữa chỉ có mình nàng có thể thấy được, còn lại bất kì kẻ nào đứng ở chỗ này, nhìn thấy đều chỉ là mặt tường đơn giản bình thường nhất và khí hư vô.

      Bởi vì những người khác có “Chìa khóa”, thể thông qua quyền hạn rà quét.

      Tần Minh Hồi kéo quần áo cúi đầu nhìn, ở chỗ ngực bị quần áo che đậy của khối thân thể, có khối đá quý màu thúy lục khảm vào thịt. Nàng chính là thông qua cái này điều khiển số 01, giao lưu cùng với .

      Trong phim, Hoắc Lan phát cái này xong, muốn chuyển dời nó vào trong thân thể mình, kết quả thiếu nữ suýt chết ở đài giải phẫu, nàng vừa chết, người máy số 01 tự hủy diệt biến thành đống sắt vụn, Hoắc Lan đành phải tiếc nuối mà từ bỏ giải phẫu.

      Sờ sờ đá quý màu xanh lục ở ngực, Tần Minh Hồi tỉ mỉ mà xem những giao diện nổi đó. Mỗi giao diện đều đặc biệt phức tạp, dùng rất nhiều ký hiệu đánh dấu nhìn hiểu, văn tự nào nàng có thể hiểu.

      Thiếu nữ vốn ngây thơ mờ mịt chưa từng được dạy dỗ, lại bị Hoắc Lan và Hoắc Ân dưỡng thành cá chậu chim lồng cái gì cũng , bởi vậy chưa từng nghiên cứu mấy thứ này, chỉ lợi dụng công năng cơ sở nhất của số 01.

      ―― dù sao hai kẻ đó cũng chỉ cần cái máy giết chóc có lực sát thương cường đại.

      Nhưng Tần Minh Hồi lại khác, lúc nàng xem “phim” liền đặc biệt cảm thấy hứng thú với cái này.

      Đây cũng là nguyên nhân nàng cảm thấy người máy số 01 hẳn là càng có trí năng, rốt cuộc có nội hạch phức tạp như vậy, thể chỉ có thế mà thôi.

      Suy nghĩ chút bộ phim nguyên bản, cứ như vậy vô cùng đơn giản bị hủy diệt, là quá đáng tiếc, đáng tiếc giống như an toàn khu bị hủy diệt, vùng đất bị phá hủy.

      sờ soạng bao lâu, Tần Minh Hồi liền thành công làm căn phòng thuần trắng này trở nên trong suốt, hơn nữa điều chỉnh tầm nhìn của mình, đồng bộ cùng người máy 01.

      vùng núi, phía trước là núi non liên miên, đỉnh núi tuyết đọng có tầng mây quay chung quanh, mặt đất là màu xanh mênh mông vô bờ, thỉnh thoảng có đá lớn và cây, dòng suối phân tán ở cỏ giống kinh mạch, ảnh ngược trung xanh thẳm.

      Tần Minh Hồi đứng ở trong căn phòng trong suốt, giống như là trôi nổi trong trung.

      Nàng lại sờ soạng bàn điều khiển trong chốc lát, trong gian phong bế, khí đột nhiên lưu động lên, khí vị bên ngoài thuộc về hoa tươi cỏ xanh bay tới, gió hơi lạnh cuốn tóc và góc áo nàng lên.

      Tần Minh Hồi lẳng lặng cảm thụ chút, :

      [ 01, có thể chạy nhanh chút sao? ]

      [ Có thể. ]

      Người máy chạy nhanh lên, cảnh vật bốn phía thong thả di động lập tức kéo thành bóng dáng mơ hồ, cuồng phong mãnh liệt thổi qua thân thể nàng, Tần Minh Hồi lần thứ hai vội phong bế căn phòng này, chỉ để lại tầm nhìn trong suốt.

      Nàng như là ngồi ở xe lửa cao tốc, hết thảy cảnh vật bên cạnh đều nhanh chóng trôi xa.

      Người máy 01 có nguồn năng lượng đặc thù thay đổi hệ thống, gió, ánh sáng, nhiệt độ…… vân vân, toàn bộ nguồn năng lượng đều có thể lợi dụng. Cho nên chạy hồi lâu, vẫn duy trì di động cao tốc như vậy, Tần Minh Hồi chỉ về phương hướng, chỉ cần mở miệng bảo dừng lại, vẫn luôn chạy về phía trước, dù ở trước mặt chính là tòa núi cao người thường có cách nào trèo lên.

      Mắt thấy chuẩn bị bò lên núi rồi, Tần Minh Hồi vội kêu ngừng.

      Người máy số 01 nháy mắt tạm dừng tại chỗ, còn duy trì tư thế chạy.

      [ 01, ngồi xuống , chúng ta trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi chút. ]

      Tần Minh Hồi nhìn lại, thấy núi cao bên kia, các nàng tới mảnh lòng chảo khác dày đặc dòng suối, trung màu lam nhiễm màu hoàng hôn.

      Người máy số 01 theo lời ngồi xuống đất, là đại gia hỏa trầm mặc, đầu tuy rằng có “Đôi mắt” “Miệng”, nhưng đó đều là vũ khí, có thể biến thành pháo ―― thân thể rất nhiều bộ vị đều có thể biến thành vũ khí.

      Tần Minh Hồi giống như là đứa trẻ tìm được món đồ chơi, ngừng thử các giao diện đa dạng bên người. Gặp phải chỗ , phát chỗ kỳ quái, nàng đều theo bản năng muốn tìm giấy bút ghi lại, nhưng nơi này cái gì cũng có.

      [01, nơi này có giấy bút sao? ]

      Số 01 trả lời, bất quá vách tường tuyết trắng đột nhiên xuất lỗ trống, Tần Minh Hồi thấy bên trong cửa động hẹp hòi kia có cái rương , qua ôm nó ra.

      Rương cũng có khóa, nhàng vừa nhấc liền mở. Bên trong xác có giấy bút, chẳng qua giấy là quyển notebook viết rất nhiều ký hiệu lung tung rối loạn, bút là cái bút máy có khắc chữ, sớm vô dụng.

      Trừ cái này ra, trong rương còn có hai bức ảnh. tấm ảnh chụp cha con Tần Bá Dị và Tần Nhạc Đan, Tần Nhạc Đan nhìn qua mười mấy tuổi mang theo tươi cười rạng rỡ đứng ở bên cạnh cha mình, tay nâng khối đá quý màu xanh lục.

      Nhìn khối đá quý này, Tần Minh Hồi nhịn được kéo quần áo ra nhìn mảnh xanh biếc ở ngực mình. Nếu tính sai, ảnh chụp hẳn chính là khối đá tại trong thân thể này.

      bức ảnh khác là Tần Nhạc Đan sau khi thành niên, ôm con nho , vẻ mặt hạnh phúc mà nhìn màn ảnh. nho được ôm trong tay cầm khối rubik bảy màu đặt ở bên miệng, gặm đến nước miếng chảy ròng ròng.

      Khối rubik bảy màu trong ảnh cũng đặt ở trong rương, Tần Minh Hồi cầm lấy nhìn. Ban đầu nàng cho rằng đây chỉ là món đồ chơi rubik bình thường, nhưng cầm lấy mới phát bên ngoài bóc ra ít màu sắc, mơ hồ lộ ra màu sắc hoa râm phía dưới.

      Nhìn kỹ, khối rubik có hoa văn , như là có đồ án gì.

      Đặt khối Rubik sang bên, Tần Minh Hồi cầm lấy thứ cuối cùng phía dưới rương. Đó là phong thư, rút giấy viết thư hơi mỏng ra, bên trong chính là chuỗi ký hiệu loạn mã.

      Mấy thứ này chưa từng xuất ở bộ phim trong não, thiếu nữ cũng phát rương bị giấu này.

      Tần Minh Hồi cảm giác, đây như là trò chơi giải đố.

      Nhưng trò chơi giải đố làm khó được nàng.

      Nàng có thể trở thành thị nữ Tần thị, đương nhiên phải bởi vì nhà nàng là hậu duệ chi chủ Tần thị, mà là nàng lần lượt vượt qua khảo hạch. So sánh với những người khác, ưu thế của nàng ở chỗ dù học cái gì nàng đều có thể hấp thu tri thức trong đó rất nhanh ―― ngắn gọn, nàng là vương giả lý luận, học cái gì cũng nhanh.

      Trừ trò chơi thời trang dưỡng thành khả khả ái ái, nàng thích nhất chính là trò chơi giải đố.

      Bên ngoài sắc trời tối, căn phòng này ánh sáng cũng trở nên ảm đạm xuống, thấy hình vẽ khối Rubik và đồ án notebook. Trong phòng lên giao diện phát ra ánh sáng sâu kín, nhu hòa chói mắt, nhưng cũng thích hợp xem những thứ này.

      Ngồi ở trong bóng tối dần dần trầm tịch, hoàn hồn từ giải đố, Tần Minh Hồi thấy cánh đồng bát ngát hoang vu bên ngoài, nghe thấy tiếng gió càng ngày càng mãnh liệt, như là người khóc ô ô, bắt đầu có chút luống cuống.

      Tần Minh Hồi: Nhuyễn muội sợ hãi.jpg

      Nơi như vậy chỉ có mình nàng là người sống……

      [01, tôi tìm được đèn, có đèn sao? ] Tần Minh Hồi quyết đoán xin 01 giúp đỡ.

      cầu này có chút khó xử đến tính sát thương của vũ khí 01.

      Lúc trước Tần Nhạc Đan chết , theo cầu của ấy mang theo đứa bé lâm vào ngủ say dừng ở ngọn núi đó, bởi vì trừ dịch dinh dưỡng, cần cung cấp bất kỳ đồ vật sinh hoạt của nhân loại nào, cho nên muốn , thân thể cũng thích hợp để sinh sống.

      lát sau, Tần Minh Hồi nhìn thấy người máy 01 khom đầu, xoay toàn bộ đầu qua đối diện với ngực mình, cặp mắt kia bỗng nhiên bắn ra hai đạo hồng quang sắc bén.

      [ tiểu tiểu thư, ánh sáng. ]

      Bị hai đạo hồng quang khủng bố chiếu vào, Tần Minh Hồi cảm giác càng thêm sợ hãi.

      Hơn nữa quá chói mắt.

      […… Tắt đèn , 01. ]

      [ Vâng, tiểu tiểu thư. ]
      sabera.tran, Tiểu Ly 1111, Chris_Luu4 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      03 Quả táo

      Ôm đầu gối ngồi ở trong phòng tản ra ánh sáng nhạt tối tăm, Tần Minh Hồi rốt cuộc có chút cảm giác xuyên việt chân , xuất thần mà nghĩ về thân nhân cùng các bạn bè của mình.

      Cánh đồng bát ngát quá yên tĩnh, trừ tiếng gió ù ù, thanh khác đều có.

      Ngây người trong chốc lát, Tần Minh Hồi lại gọi 01.

      [01, chúng ta chuyện . ]

      Hổ thẹn, làm nhuyễn muội, tại nàng muốn tìm người chuyện để thêm can đảm. Tuy rằng số 01 là người máy, cũng phải nhân loại, nhưng tốt xấu có thể ra tiếng.

      Đối thoại với người máy gia dụng và ứng dụng di động, loại tình này ai chưa từng làm đâu.

      [ Vâng, tiểu tiểu thư. ]

      Số 01 hữu cầu tất ứng, thô sơ đáp câu, sau đó ra tiếng.

      Tần Minh Hồi nghĩ nghĩ, bắt đầu đề tài chuyện phiếm.

      [01, biết có mấy loại phương pháp sáng tác hồi tự sao? ]

      trận lách cách, số 01 nâng đầu vừa rũ ở trước ngực ên, hai con mắt to tướng tròn xoe phát hồng quang ngừng lập loè, giống như người hoảng hốt ngừng chớp mắt. Tần Minh Hồi hoài nghi tiếp tục nữa thiêu mất đầu, vội vàng chuẩn bị đổi đề tài.

      [ Xin lỗi, tiểu tiểu thư, tôi có đáp án, tôi chỉ mới mở ra mô đun bảo hộ và công kích. ]

      Số 01 trước bước.

      Tần Minh Hồi từ những lời này biết được tin tức ngoài ý muốn, số 01 còn có các mô đun khác! Nàng tức khắc có hứng thú.

      [01, hóa ra còn có các mô đun khác chưa mở sao? Là cái gì? ]

      [ đúng vậy, tiểu tiểu thư, tiên sinh và tiểu thư thiết kế cho tôi, còn có mô đun học tập và tình cảm, hai khối này ở vào trạng thái cấm dùng. ]

      Học tập và tình cảm? Tần Minh Hồi kinh ngạc cực kỳ, cái này có thể làm được sao? Nếu học tập nàng còn có thể lý giải, học mẫu và máy học đều có thể coi là học tập. Nhưng tình cảm, người chế tác có thể làm người máy có được tình cảm giống nhân loại?

      Nghĩ đến năng lực hủy diệt cường đại của người máy 01 trong phim, Tần Minh Hồi cảm thấy hai thiên tài Tần Bá Dị và Tần Nhạc Đan có lẽ làm được.

      Nếu là , vậy Tần Minh Hồi đại khái có thể hiểu vì sao hai mô đun này bị mở ra.

      Người máy có thể tự chủ học tập, chỉ học được mặt tốt, còn học được mặt xấu, chính là tốt xấu loại chuyện này cần đặt ở tình huống cụ thể, nhân loại còn nhất định có thể hoàn toàn làm ra lựa chọn chính xác, người máy lại càng thêm khó khăn. Còn tình cảm, nếu học được tình cảm, có phải giống nhân loại “Xử trí theo cảm tính” hay ?

      Rất nhiều rất nhiều vấn đề đều cần suy xét.

      Cha con Tần Nhạc Đan khả năng cũng trải qua rất nhiều tự hỏi, nhưng bọn họ cuối cùng làm ra hai mô đun này, vậy nhất định là nghĩ tới mở ra, sở dĩ tại ở vào trạng thái cấm dùng, rất có thể là bởi vì bọn họ có thời gian làm thí nghiệm này.

      Lúc Tần Nhạc Đan hoàn toàn hoàn thành tác phẩm này, cảm nhiễm bệnh trùng hút máu, thân thể xuất thối rữa, an bài con còn xong liền qua đời.

      Cho nên, có được hai mô đun này, 01 đại khái còn chưa từng vận hành.

      Nghĩ như vậy, ở cốt truyện nguyên bản cứ như vậy mà bị hủy diệt, cảm giác càng thêm tiếc nuối.

      Tần Minh Hồi do dự bao lâu liền ra quyết định, nàng phải mở ra hai mô đun này cho !

      Nàng quá tò mò người máy biết học tập còn có thể sinh ra tình cảm, còn nữa là, nếu tác phẩm hoàn mỹ như vậy thể hoàn toàn triển lãm quá đáng tiếc, nàng làm “Người điều khiển” duy nhất của số 01 tại, chính là người thích hợp nhất làm chuyện này.

      Nếu có thể có được tình cảm, có ý thức tự chủ, có thể dạy quý trọng sinh mệnh, ôn nhu mà đối đãi với người khác, trở thành cỗ máy giết người như nguyên tác kia nữa, có sinh mệnh, bị người xấu lợi dụng gây nên chiến tranh.

      [01, tôi muốn mở mô đun học tập và tình cảm cho . ]

      [ thực xin lỗi, tiểu tiểu thư, mô đun cấm dùng, ngài có quyền hạn mở ra. ]

      Tần Minh Hồi: “……” Tình cảm mãnh liệt mênh mông mà tưởng tượng lúc như vậy, kết quả suy nghĩ uổng công.

      […… có việc gì, chờ tôi hiểu được nội hạch của , nhất định có biện pháp mở ra, chờ tôi. ]

      Tần Minh Hồi cảm giác mình tìm được việc để làm, tinh thần rung lên. Có việc làm, nàng ngừng được suy nghĩ còn gặp lại thân nhân bạn bè, đắm chìm ở trong bi thương.

      [ Vâng, tôi chờ ngài. ]

      Người máy 01 cũng hiểu tâm tình của nàng, chỉ ngơ ngác trả lời.

      Bất quá, trước khi hoàn thành mục tiêu, đặt ở trước mặt Tần Minh Hồi còn có vấn đề càng thêm thực.

      Nàng đói bụng.

      Lúc trước ngủ say ở dịch dinh dưỡng, có cái buồn rầu này, bây giờ tỉnh, thân thể có tiêu hao, đương nhiên thấy buồn ngủ, cảm thấy đói.

      [01, tôi đói bụng. ]

      Tần Minh Hồi theo bản năng với đối tượng giao lưu duy nhất trước mắt mình.

      Mắt 01 tròn xoe lại trận đèn đỏ lập loè, lại bị khó xử rồi.

      lát sau, vách tường mở ra, lộ ra hai vại dịch dinh dưỡng lớn, chính là cái loại dịch dinh dưỡng lúc trước để ngâm này.

      Tần Minh Hồi lắc lắc hai cái bình to, ngửi ngửi hương vị, rất hoài nghi, “Có thể uống sao?”

      Cảm giác thể uống, có cỗ hương vị nước sát trùng nhàn nhạt kỳ quái. Tần Minh Hồi dám uống, hơn nữa nàng muốn ăn chút đồ.

      “Ngủ nhiều năm như vậy, ăn đồ gì, hệ tiêu hoá thân thể này còn tốt sao? Có thể ăn cơm sao?” Tần Minh Hồi lâm vào nghi vấn.

      Ngày hôm qua Tần Minh Hồi lang thang có mục tiêu, người máy 01 cũng căn cứ nàng tùy tay chỉ mà loạn, hôm nay, các nàng đều có cái mục tiêu ngắn hạn.

      Trước tìm được đồ có thể ăn rồi lại .

      Chung quanh hoang vu có bóng người, chỉ có thể tìm chút quả dại linh tinh đỡ đói trước. vất vả thấy cái cây kết trái, Tần Minh Hồi xa xa thấy đám động vật cây ăn trái cây, bị người máy to lớn phát ra động tĩnh dọa chạy.

      qua xem, thế nhưng là cây táo. Nhưng trái cây đều là màu xanh, nho .

      Cây táo này đặc biệt cao, trái cây nhiều lắm, đều ở đỉnh. Người máy 01 để nàng ở trong tay, đưa đến ngọn cây.

      Tần Minh Hồi từ ngọn cây hái quả táo, thử cắn miếng.

      Hai chân mềm nhũn, nàng toàn bộ quỳ gối bàn tay người máy 01, tay che miệng, tay nắm tay đập hai nhát lên bàn tay máy móc xám xịt đó.

      Quá khó ăn, vừa chua vừa đắng, đời này nàng chưa ăn thứ gì khó ăn như vậy.

      Người máy 01 mở đôi mắt to lớn tròn tròn nhìn chằm chằm nàng. Tần Minh Hồi cắn miếng táo, vẻ mặt đau khổ lẩm nhẩm lầm nhầm, “Còn chưa chín, đều vẫn xanh lè, sao quả táo đỏ còn chưa có.”

      Đỏ. 01 bắt giữ được từ ngữ mấu chốt này, nhìn quét lần toàn bộ cây táo, vươn cái tay khác, cong lên hai ngón tay lớn, bẻ gãy nhánh cây.

      Thấy nhánh cây to đưa tới trước mặt mình, Tần Minh Hồi từ nhánh cây lấy ra quả táo đỏ nửa, kỳ cũng chỉ là đỏ nhợt nhạt, đồng dạng chưa chín, nhưng cắn ngụm, ít nhất chua chát như lúc trước, miễn cưỡng có thể vào miệng.

      So với táo, Tần Minh Hồi càng để ý hành vi của 01.

      “01, vừa rồi tôi nhờ giúp đỡ, nhưng chủ động tìm quả táo đỏ cho tôi, tôi cảm thấy thực trí năng!”

      [ Vâng, tiểu tiểu thư, quả táo đỏ. ]

      Tần Minh Hồi: “……” Phản ứng này rất giống người máy quét rác nhà nàng.

      “Cảm ơn 01, quả táo này so với quả táo khác càng dễ ăn hơn.” Tần Minh Hồi ấn ngón tay cái 01 lắc lắc, coi như cảm tạ.

      [ cần cảm tạ, tiểu tiểu thư. ]

      Tần Minh Hồi ôm bụng: “Nhưng mà tôi vẫn còn rất đói.”

      Người máy 01 cứ như vậy để nàng ở trong tay, chậm rãi về phía trước, tìm kiếm đồ vật khác có thể ăn.

      Tần Minh Hồi ngồi ở trong tay , xuyên qua khe hở ngón tay nhìn ra bên ngoài.

      Đột nhiên, nàng ngồi ngay ngắn, có chút kích động mà chỉ vào dưới mặt cỏ, “01 xem, xem dưới mặt cỏ, nơi đó có phải có thỏ xám hay ! Mau, đừng để cho nó chạy!”

      Con thỏ thực đáng , nhưng đói bụng, con thỏ đáng ăn cũng rất thơm ngon.

      Lúc Tần Minh Hồi kích động mà xong câu kia, người máy 01 nâng ngón tay lên, đầu ngón tay tách ra biến thành khẩu súng laser.

      “Xì ――”

      trận cường quang chói mắt, lấy thỏ hoang làm trung tâm, trong phạm vi bán kính 1 mét, mặt cỏ nháy mắt bị pháo laser biến thành đất khô cằn.

      Thỏ hoang hoàn toàn chín…… , đại khái là hoàn toàn biến thành than.

      Tần Minh Hồi: “………………”

      Nàng đến bên vòng tròn còn tản ra khói trắng lượn lờ, đặt tay lên cảm thụ chút, phát nơi đó còn ở tản ra nhiệt khí nóng rực. Nàng ở bên cạnh đợi lát, chưa từ bỏ ý định mà bẻ nhánh cây, lay chút ở trung tâm vòng tròn, bóc lên tầng bụi. Đừng thỏ, đất cũng bị thiêu xuống tầng.

      Quay đầu lại nhìn người máy cao lớn cái, cúi đầu nhìn xuống mình, bộ dáng mộc mộc ngây ngốc chờ đợi.

      Được rồi.

      Tần Minh Hồi ném nhánh cây xuống, “01, chúng ta tiếp tục về phía trước thôi, hẳn có thể tìm được đồ ăn khác.”

      “01, lần sau gặp được thỏ, đừng dùng loại pháo công kích kẻ địch này.” Tần Minh Hồi lời thấm thía, ngữ khí như là dạy dỗ đứa ngốc.

      [ Vâng, tiểu tiểu thư. ]

      “Tốt nhất cũng đừng dùng loại đạn khác.” Tần Minh Hồi nhớ tới 01 ở trong phim, pháo uy lực phá hủy tòa nhà, duỗi tay làm động tác, dạy , “ có thể thử dùng tay bắt như vậy.”

      [ Vâng, tiểu tiểu thư. ]

      Thỏ hoang năng lực sinh sản rất mạnh, mảnh bên này con, nhất định còn rất nhiều nữa. Thỏ hoang bị người máy 01 lại phát ra động tĩnh dọa cho choáng váng, chỉ con, thực nhanh thấy con thỏ hoang thứ hai.

      Lần này Tần Minh Hồi gõ ngón tay 01 : “01, bắt lấy nó, dùng tay, dùng tay túm!”

      01 đột nhiên xúc mặt đất lên, nắm vào nắm tay cầm lấy đặt trước mặt Tần Minh Hồi. Tần Minh Hồi nhìn mặt đất cái, nơi đó thêm cái hố lớn, tay vừa rồi giống như lập tức biến thành máy xúc?

      01 nắm tay đầy đất, được Tần Minh Hồi chỉ thị hơi hơi mở bàn tay ra, con thỏ chân dài lông xám xấu xí từ khe hở ngón tay thò cái đầu ra.

      Sau đó nó nhảy cái, trốn thoát từ trong lòng bàn tay lớn của 01. Tần Minh Hồi vội lao đến vồ, nhưng con thỏ quá linh hoạt, Tần Minh Hồi am hiểu đánh nhau, ăn mệt lớn, chỉ có thể nhìn nó ở chỗ lớn này nhảy nhót khiêu khích.

      01 nâng hai tay, nhìn chằm chằm tiểu tiểu thư của mình ở bên chạy tới chạy lui bắt thỏ, cuối cùng, con thỏ bị đuổi đến hoảng chọn đường, trượt chân từ bàn tay người máy giơ lên cao rớt xuống đất, trực tiếp ngã chết.

      Ghé vào bên cạnh bàn tay nhìn xuống xem, Tần Minh Hồi nghĩ thầm, sớm biết như vậy, sao ta còn phải bắt thỏ, trực tiếp để 01 ném thỏ xuống luôn ?

      giờ chuyện này cũng quan trọng, quan trọng là nàng có thức ăn.
      Last edited: 18/10/21
      sabera.tran, Tiểu Ly 1111, A fang4 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      04 Đối thoại

      Thỏ có, còn phải lột da xử lý. Cái này, Tần Minh Hồi biết, gia cảnh nàng thực tốt, tuy rằng khiêm tốn, nhưng chính xác là đại tiểu thư mười ngón tay dính nước mùa xuân.

      Bảo nàng biểu diễn nhạc cụ, phiên dịch ngoại ngữ, ca hát vũ đạo, giám định và thưởng thức văn vật …… Những cái đó đều làm khó được nàng, lột da thỏ hoang được.

      Chờ nàng luống cuống tay chân, gập ghềnh mà xử lý xong con thỏ cũng qua lâu. Nhưng đại tiểu thư Tần Minh Hồi chú ý dáng vẻ và phẩm chất sinh hoạt, cảm thấy như vậy quá đơn điệu, chút gia vị cũng có, lại tốn chút thời gian hái những quả táo chưa chín nhánh cây lúc trước 01 bẻ xuống, đập vỡ ra, nhét vào trong bụng thỏ, phủ ở bên ngoài.

      “Hy vọng mày có thể trở nên ngon hơn chút.” Thành kính bái bái thỏ nhồi táo an tường tảng đá, Tần Minh Hồi xoa xoa tay, gấp chờ nổi mà kéo bàn tay 01 ngồi xổm bên cạnh.

      “01, tiếp theo phải dựa vào . Đừng dùng pháo laser, đừng dùng cái loại lực sát thương đặc biệt mạnh, chỉ phun chút lửa, nhiệt độ từ 200 độ đến 280 độ được rồi, tới đây, chúng ta luyện tập trước chút.”

      Người máy 01 chưa từng nghe đến cầu như vậy. Nhưng tiểu tiểu thư thế phải làm được.

      Khả năng những việc khác, trước mắt phải thực linh hoạt, nhưng phương diện vũ khí công kích ưu tú nhất. Cho nên thực nhanh đạt tới cầu của Tần Minh Hồi.

      “Đúng đúng đúng, chính là như vậy, 01 giỏi quá.” Tần Minh Hồi dọn ngón tay 01, cẩn thận mà nhắm ngay con thỏ đặt tảng đá.

      “Được rồi, chúng ta bắt đầu .”

      Đầu ngón tay 01 tách ra biến thành khẩu pháo, rồi thực nhanh thu lại, biến thành kết cấu giống họng súng phun, từ bên trong phun ra ngọn lửa.

      Tần Minh Hồi thông qua phương thức đẩy kéo ngón tay, tinh tế đều đều mà nướng chế chỗ thịt dễ có được.

      Nướng nướng, Tần Minh Hồi liền có chút thất thần, nàng nhớ tới tiểu đồng bọn Minh Hoàng của mình. Nếu ấy cũng ở chỗ này, loại chuyện này đối với Minh Hoàng mà chính là bữa ăn sáng, khẳng định lăn lộn giống như vậy. Hơn nữa Minh Hoàng thích ăn, lại biết ăn, có thể làm tốt hơn nàng trăm lần.

      Mùi hương đồ ăn câu tâm thần nàng trở về, Tần Minh Hồi lau lau đôi mắt, chỉ cho là nước miếng cẩn thận từ trong mắt chảy xuống.

      Lần đầu tiên có kinh nghiệm, làm ra đồ ăn hương vị cũng tốt, huống chi còn có muối, nhưng cuối cùng nàng cũng được ăn.

      Sau khi ăn xong, nàng liền ngồi ở tảng đá bên bãi cỏ, cầm notebook trong rương cân nhắc. Nàng dùng gậy vẽ đồ họa mặt đất, ngồi xổm viết lúc chính là hai giờ đồng hồ, vẽ mặt đất đến mảnh lung tung rối loạn.

      Notebook, là loại văn tự đặc thù, nét bút có rất nhiều chỗ tương tự với những ký hiệu kỳ quái màn hình điều khiển người máy 01. Căn cứ ký hiệu giao diện, Tần Minh Hồi phỏng đoán ra ít ý tứ, lại căn cứ những chữ có ý tứ khác nhau đó cân nhắc nội dung bút ký.

      Đây hẳn là quyển bút ký công tác.

      Văn tự bên này gặp vấn đề, Tần Minh Hồi tạm thời buông ra, thuận tay cầm lấy khối rubik, cẩn thận cọ lớp sơn màu bên .

      Mài tầng sơn bên ngoại, khối rubik là chỉnh thể màu xám bạc, mỗi mặt có bảy bảy bốn mươi chín ô vuông, cũng chính là khối rubik cấpbảy7. Người thường khả năng cảm thấy khó khăn, nhưng Tần Minh Hồi từng chơi khối rubik cấp mười lăm, khối cấp bảy đối với nàng mà tính là gì.

      Cái khối rubik này khó khăn ở chỗ, chỉ phải chơi rubik, còn phải chơi trò chơi ghép hình. Mỗi ô vuông bất đồng có đường cong đều rối loạn, muốn biết rốt cuộc có thể xếp thành cái gì, cần thử vô số lần.

      Tần Minh Hồi làm chuyện gì đều thực dễ đắm chìm vào, nàng ngừng vặn khối rubik, lúc trước xử lý con thỏ đôi tay trì độn tựa như tay mượn, lúc này lại sắp biến thành cái bóng.

      Lại lần trước khi trời tối, Tần Minh Hồi dừng động tác. Ở trong tay nàng, khối rubik hoàn mỹ bày ra sáu mặt đồ án lóe lên dưới hoàng hôn.

      Đặt bàn tay bởi vì dùng sức quá mức mà run rẩy đỏ lên ở bên miệng thổi thổi, đôi mắt Tần Minh Hồi nhìn chằm chằm đồ án khối rubik. Núi non, sông suối…… Đó là mấy bản đồ liền nhau.

      Tàng bảo đồ sao?

      Sắc trời tối sầm, gió cánh đồng bát ngát lần thứ hai ù ù lên, Tần Minh Hồi lại hoảng hốt, vội trở lại trong thân thể người máy 01, dám ở bên ngoài nữa.

      [01, chờ tôi phá giải những văn tự này, hoàn toàn hiểu giao diện, mở cho càng nhiều mô đun. Nếu lúc tôi làm việc, chỉ có thể ở bên nhìn, quá nhàm chán. ]

      [ Vâng, tiểu tiểu thư. Nhưng mà, nhàm chán là cái gì. ]

      Tần Minh Hồi sửng sốt, gãi gãi mặt.

      [ Chính là…… thứ , nhưng tồn tại? ]

      [ Tiểu tiểu thư, 01 . ]

      Tần Minh Hồi có đôi khi cảm thấy 01 cũng trí năng, có đôi khi lại cảm thấy phản ứng thực trí năng, như là đứa trẻ vừa mới bắt đầu học tập.

      [ Nhân loại nếu nhìn người khác tự làm việc của mình, làm buổi trưa, thông thường cảm thấy nhàm chán. ]

      [ Chính là, tiểu tiểu thư, tôi cũng phải nhân loại. ]

      [ A, tôi biết. Nhưng tôi là loại người thực dễ dàng trở thành người khác để suy nghĩ, vừa rồi tôi cảm thấy, nếu tôi là , khẳng định nhàm chán, cho nên mới như vậy. ]

      [ Tiểu tiểu thư, tôi có “Tôi cảm thấy”. ]

      [ sao, chờ tôi mở cho mô đun tình cảm, hiểu được. ]

      [ Tiểu tiểu thư, vì sao muốn giải thích thứ mà tại tôi hiểu. ]

      [ Bởi vì chuyện nhất định phải có mục đích, tôi chính là tưởng muốn chuyện với mà thôi a, nơi này có những người khác có thể chuyện cùng tôi. ]

      [ Tôi hiểu được, tiểu tiểu thư. ]

      Tần Minh Hồi cảm thấy thú vị, tò mò hỏi:

      [ hiểu? hiểu được tôi giải thích sao? Vậy lưu lại câu trả lời của tôi, sau đó phân tích lời tôi , tạo ra hình thức đối thoại mới sao? ]

      [ Đúng vậy, tiểu tiểu thư, vừa rồi tôi làm như vậy. ]

      Tần Minh Hồi cười rộ lên, bởi vì ngây ngốc trả lời mà cảm thấy thả lỏng.

      [01, chúng ta đổi chút, giải thích cho tôi, hiểu cái gì? ]

      [ tiểu tiểu thư, 01 hiểu, lúc tiểu tiểu thư làm việc, 01 chờ đợi hẳn là cảm thấy nhàm chán. ]

      Tần Minh Hồi chớp chớp mắt, bụm mặt cười, miễn cho cười đến quá đáng, quản lý biểu tình xuất vấn đề.

      [ ha ha…… ha…… Khụ, rất đúng, còn, còn có gì? còn hiểu cái gì? ]

      [ tiểu tiểu thư, 01 còn hiểu, tiểu tiểu thư thích đèn đỏ trong mắt 01. ]

      [ có nha, tôi phải thích, đó chỉ là thích hợp dùng để chiếu sáng. ] Tần Minh Hồi thầm.

      [ Vâng, tiểu tiểu thư, vấn đề này tôi đổi mới. Tiếp tục trả lời vấn đề, 01 còn hiểu, bắt thỏ phải dùng tay, thể dùng pháo. ]

      Tần Minh Hồi nhịn nổi, đỡ vách tường thuần trắng cười đến dừng nổi.

      “01, chưa mở mô đun học tập sao? Tôi cảm thấy hôm nay có thành quả học tập thực tốt.”

      [ đinh ―― rà quét lần nữa, kết quả rà quét, mô đun học tập ở trạng thái cấm dùng. ]

      [ Được rồi. Còn gì nữa, 01 còn hiểu cái gì? ] Tần Minh Hồi truy vấn.

      01 lại lạch cạch trong chốc lát, vận hành đặc biệt chậm mà trả lời: [ tiểu tiểu thư, 01 còn hiểu, nướng thỏ, dùng lửa 200 độ. ]

      Tần Minh Hồi lại che miệng cười ba phút.

      [01, vì sao mỗi lần chuyện, đều phải gọi tiếng “Tiểu tiểu thư” thế? ]

      [ Vâng, tiểu tiểu thư, đây là lễ phép. ]

      [ Bởi vì trình tự của viết như vậy sao? Nghe giống như là “Cha mẹ” cũng chính là người chế tạo ảnh hưởng tới . Giống như nhân loại, cha mẹ từ cho con cái phải có lễ phép, cũng được dạy dỗ rất tốt. ]

      Tần Minh Hồi thích loại tương tự này, từ nàng chính là đứa bé lãng mạn, thiên tính thích hết thảy vật lãng mạn, cũng bủn xỉn với dùng tốt đẹp để ảo tưởng hết thảy. Đây đại khái chính là tính chất đặc biệt có được ở những đứa bé lớn lên trong tình .

      Lải nhải, chuyện phiếm có mục đích, đối thoại như vậy tiến hành lâu. Ngoài ý muốn, Tần Minh Hồi vẫn luôn cảm thấy nhàm chán, nàng cảm thấy mình thường xuyên có thể từ chỗ 01 nghe được câu trả lời ngoài ý muốn, loại cảm giác này thực mới lạ. Nàng hiểu mình phải đối thoại cùng người khác, nhưng hình như là đối thoại cùng loại sinh mệnh bất đồng khác.

      Tần Minh Hồi nằm ở ngực 01, nơi này chịu gió lạnh thổi vào. 01 trong bóng đêm nồng đậm ở cánh đồng bát ngát, bước ngừng thăm dò về phía trước.

      “Cảm ơn , 01, nếu , mình tôi vào nơi này, khẳng định thực sợ hãi.” Trước khi ngủ, Tần Minh Hồi .

      [ cần cảm ơn, tiểu tiểu thư. ]

      Người máy 01 lên triền núi, bước chân vững vàng, làm Tần Minh Hồi ngủ cảm nhận được bất kì xóc nảy nào.

      “cảm thấy” rét lạnh, “sợ hãi” hắc ám, chỉ nhớ kỹ mệnh lệnh Tần Minh Hồi cho trước khi ngủ.

      Nàng muốn tìm thôn xóm hoặc thành thị có nhân loại sinh sống.

      đêm, nhìn thấy nơi xa có mấy căn nhà, người máy 01 ngừng lại, lẳng lặng chờ đợi.

      Tần Minh Hồi mở mắt, thấy bên ngoài sương trắng nồng đậm.

      [01, chúng ta ở đâu? ]

      [Tiểu tiểu thư, ở gần chỗ chúng ta có mấy căn nhà. ]

      Tần Minh Hồi xoa đôi mắt bò dậy, đỡ vách tường nhìn xung quanh ra bên ngoài. Quả nhiên, sương trắng phiêu tán , có thể nhìn thấy nơi xa trong sơn cốc có mấy căn nhà ở. Dùng đá bùn xây nhà lên nhìn qua thực đơn sơ, nhưng tốt xấu có người, có người liền có đồ ăn.

      Sáng sớm dương quang chiếu xạ mấy căn nhà, hết thảy đều có vẻ tươi mát sạch , tràn ngập phong vị nông thôn.

      01 giơ tay lên, Tần Minh Hồi dẫm lên bàn tay , xuống mặt đất.

      [01, tôi muốn tới bên kia nhìn xem. ]

      [Vâng, tiểu tiểu thư. ]

      [Nhưng mà, nếu mang cùng , bọn họ sợ hãi, chừng bị dọa chạy, như vậy thể giao lưu. Cho nên, có thể ở chỗ này trốn lúc hay ?]

      [Vâng, tiểu tiểu thư, tôi ở lại chỗ này bảo hộ tiểu tiểu thư. ]

      Tầm bắn của pháo laser và các loại pháo trong thân thể có thể hoàn toàn bao trùm sơn cốc bên kia.

      01 như vậy, Tần Minh Hồi cảm thấy mình thực an toàn, nội tâm càng thêm an ổn.

      Nàng lôi kéo quần áo người có vẻ hơi quá ngắn, “Tôi đây, rất nhanh trở lại, ở chỗ này chờ taôimột chút.”

      Tuy rằng 01 là người máy, nhưng Tần Minh Hồi vẫn cảm thấy mình ném mình ở chỗ này ngượng ngùng.

      [ Vâng, tiểu tiểu thư, 01 chờ . ]

      01 vẫn là thanh và trả lời đó, nghe vào mạc danh làm người ta cảm thấy ngoan ngoãn.

      Tần Minh Hồi đến khu nhà ở sườn núi. Nửa đường, nàng quay đầu lại nhìn, 01 nghe lời nàng ngồi xổm sau triền núi, thân thể lớn như vậy chỉ lộ ra cái đầu, như là chơi trốn tìm.

      Tần Minh Hồi lộ ra tươi cười với .

      Nàng đến sân trước cái nhà gần nhất. Trong nhà lặng lẽ, cửa đóng lại, đại khái là có ai. Lại nhìn về phía căn nhà thứ hai, nhà này sân có cổng, cửa trong nhà cũng nửa mở ra.

      Tần Minh Hồi qua, đứng ở trong sân hỏi: “Có người sao?”

      Cửa giật giật, bàn tay từ cánh cửa nửa mở vươn tới. Tần Minh Hồi thấy cái tay kia da thịt thối rữa, lộ ra gân màng màu đỏ, giòi bọ màu trắng bò ở bên .

      Chỉ thời gian chớp mắt như vậy, cái thân thể thối rữa máu chảy đầm đìa dùng loại tư thế vặn vẹo từ trong cửa bò ra.

      Là trùng hút máu! người cảm nhiễm trùng hút máu công kích nhân loại, Người này ở trạng thái ràng là chết, hoàn toàn biến thành trùng hút máu.

      Tần Minh Hồi thiếu chút nữa hét ra tiếng, che miệng xoay người lui ra sau.

      Nhưng có trùng hút máu tức là người chung quanh tất cả đều bị cảm nhiễm, nàng mới chạy ra khỏi cái sân này liền phát từ trong các căn nhà khác lục tục bò ra vài trùng hút máu.

      Những thân thể thối rữa phát ra mùi tanh tưởi cơ hồ còn bộ dáng nhân loại, vặn vẹo mặt đất bò về phía nàng.

      “Xoẹt ――”

      trận cường quang, Tần Minh Hồi theo bản năng nhắm mắt lại đứng tại chỗ.

      Hai trùng hút máu chặn ở trước người nàng cùng với ngọn cỏ mặt đất cùng hóa thành tro tàn trong làn ánh sáng.

      đạo lại đạo cường quang từ nơi xa phóng tới, mấy trùng hút máu đuổi theo phía sau nàng đồng dạng bị đốt thành tro.

      Tần Minh Hồi cảm giác khí chung quanh nóng rực cuốn vạt áo mình lên.

      Lần thứ hai nàng mở to mắt, bốn phía vết xém trải rộng, trùng hút máu con cũng còn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :