1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      28 Hải tinh

      “Sư huynh Kỷ Luân, trùng hợp, cũng ở đây?”

      Trong đám đông có người mang theo camera ra, chào hỏi với Kỷ Luân.

      Vì càng thích ứng sinh hoạt của nhân loại, hoàn toàn tiêu hóa nguyên thân, bạch tuộc lớn từ những tin tức quan trọng tìm ra thân phận người đàn ông nhân loại trước mặt này.

      Hai bọn họ đều là học sinh của giáo sư Dịch Tư, là quan hệ sư huynh đệ. Chẳng qua Kỷ Luân là học sinh giáo sư Dịch Tư thích nhất, còn Hoài Nhĩ Đức này chỉ là học sinh bình thường của Dịch Tư, nhậm chức ở viện nghiên cứu, ở đại học làm giáo viên, ta thích nhất chính là quan sát đủ loại sinh vật biển, bởi vậy mới có thể xuất ở chỗ này.

      “Mấy ngày trước em còn ở diễn đàn nhìn thấy sư tỷ Kiều An phát biểu luận văn, nghe chị ấy cùng thầy làm hạng mục, sư huynh tham dự sao?”

      Hoài Nhĩ Đức cũng tò mò, Kỷ Luân từ trước tuy tính là sinh động, nhưng giống giáo sư Dịch Tư là kẻ cuồng nghiên cứu, thường diễn đàn phát biểu tiến độ thành quả liên quan đến nghiên cứu. Mấy tháng gần đây vẫn luôn có tin tức, trước đó lâu còn có tiểu học muội lo lắng có phải gặp cái gì ngoài ý muốn hay .

      tại ta nhìn người trước mặt, ràng trạng thái thực tốt, cả người nét mặt toả sáng, nhìn càng soái hơn trước kia, còn nắm tay , trong mắt đều là nhu tình ―― đây nào phải gặp cái gì ngoài ý muốn, ràng chính là rơi vào bể tình, vô tâm nghiệp.

      Sư huynh Kỷ Luân trong mắt tràn đầy ôn nhu đảo mắt nhìn ta, lập tức lại cắt thành bộ dáng lạnh nhạt quen thuộc trước kia, “Hoài Nhĩ Đức, chào cậu, lâu gặp.”

      Khó được gặp lại , Hoài Nhĩ Đức liền thêm vài câu, “Sư huynh, đây là đương?”

      Kỷ Luân: “Vợ của tôi.”

      Hoài Nhĩ Đức khiếp sợ! Phục hồi tinh thần lại rồi vội vã chút câu chúc phúc, lại hỏi sao cho mọi người, để cùng chúc mừng cho vân vân, là mấy câu giao tế của nhân loại.

      Kỷ Luân đơn giản ứng phó hai câu, liền có còn có việc tách ra với ta. Sớm quen lãnh đạm, Hoài Nhĩ Đức cũng để bụng, cười ha hả mà xua tay rời , quấy rầy vợ chồng bọn họ hẹn hò.

      Tần Minh Hoàng nhìn bóng dáng Hoài Nhĩ Đức.

      Nơi này người quen biết Kỷ Luân quá nhiều, trước kia Kỷ Luân trừ viện nghiên cứu xác nhận lần trạng thái của cùng tộc, về sau mặc kệ bên kia thúc giục thế nào cũng qua nữa, cự tuyệt rất nhiều lần mới rốt cuộc thanh tĩnh.

      Bọn họ đều rất ràng, lấy thân phận của , càng tiếp xúc với nhân loại quen biết Kỷ Luân trước kia càng dễ bị lộ, cũng càng nguy hiểm. Chính là rời xa như vậy cũng phải phương thức ổn thỏa nhất.

      Nghĩ thế, Tần Minh Hoàng chọc chọc lòng bàn tay Kỷ Luân. Kỷ Luân cúi đầu tiến đến bên đầu nàng, mang theo nghi vấn ừ tiếng.

      “Qua mấy ngày chuẩn bị chút, rời khỏi nơi này?”

      “Vì sao?” Kỷ Luân nghi hoặc.

      “Em tưởng niệm hương vị hải sản Hải, ở chỗ này lại ăn được.” Tần Minh Hoàng , đẩy đầu tiến đến trước mặt mình ngửi ngửi, cười mắng: “ là chó con a, ngửi cái gì đấy, đầu cũng sắp đâm vào trong quần áo em.”

      Kỷ Luân: “Nhưng em thích nơi này.”

      Tần Minh Hoàng: “Em thích nhiều nơi, sao biết em muốn nơi khác chơi?”

      Kỷ Luân nghĩ nghĩ, “Vậy ở lại đây thêm thời gian, chờ Hải tới gần chúng ta .”

      Khi đó, muốn mang nàng rời cũng thuận tiện hơn rất nhiều.

      “Cũng được.” Tần Minh Hoàng còn nhớ nguyên nhân thứ nhất bọn họ vào nơi này, “Nếu trước khi rời mà có cơ hội hỏi chút tiểu đồng bọn của ở viện nghiên cứu ăn uống kia có muốn hay .”

      Kỷ Luân ôm lấy vai nàng, tránh cho nàng bị đám người va chạm, “ quan hệ, khoảng cách này nếu có chuyện gì, thông báo cho .”

      Tự mang thông tin mã hóa vô tuyến điện là quá tốt. Tần Minh Hoàng nghĩ, ngang qua chỗ tường thủy tinh, bỗng nhiên phát trong nước biển bên cạnh sáng lên mảnh quang mang ngân hà, nàng thuận thế kéo Kỷ Luân rời xa.

      “Sao chỗ này cũng có tiểu đồng bọn của ngâm…… Vậy rốt cuộc là bao nhiêu sinh vật Hải trà trộn vào. Căn bản đây phải thủy cung hải dương nữa, mà là thủy cung Hải .”

      Bởi vì cái nhạc đệm này, bọn họ thực nhanh rời khỏi thủy cung, bắt đầu hành trình vui sướng kiếm đồ ăn. Khu này lớn như vậy, Tần Minh Hoàng đến nửa cũng chưa xong, rất nhiều đồ vật cũng chưa nếm thử.

      chén canh chua cay phong vị bản địa, Tần Minh Hoàng uống nửa, dư lại nửa đặt ở bên cạnh, thả nhóm sứa con trong ly pha lê ra cho bọn nó nếm thử.

      Sứa con như là con bướm hồng nhạt đậu ở bên miệng chén, vươn cái chi nho liếm mút nước canh. Tần Minh Hoàng chống cằm, gặm cây que băng, xem say sưa.

      “A? đúng, sao chỉ còn mười con, còn đứa đâu?” Tần Minh Hoàng đếm đếm số lượng trong chén, phát thiếu con, cầm lấy ly pha lê nhìn vào trong, “ rơi vào trong canh rồi?”

      Kỷ Luân bên cạnh giơ tay duỗi về phía que băng nàng cắn trong miệng, nhàng cầm chút ở bên . chút hồng nhạt quen thuộc lên từ ngón tay .

      Còn con sứa con, thế nhưng học được kỹ năng hình, lén lút ghé vào que băng của nàng, trộm gặm ăn.

      Tần Minh Hoàng: “…… Này, vạn nhất mẹ chú ý nuốt cả con cùng với que băng vào trong bụng làm sao?”

      Kỷ Luân buông lỏng tay, tiểu gia hỏa kia liền thổi tới dán ở mặt nàng, phối hợp với tiếng bép bép, như là hôn nàng.

      Tần Minh Hoàng: “Mẹ với con, mẹ đây từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, vững tâm như sắt, biết , làm nũng như vậy là vô dụng.”

      Ba phút sau, nàng mở ra hộp kem mới, cho đám sứa con nếm chút mới mẻ.

      Đám sứa con cả người mang theo hương kem ngọt, thân thân mật mật tất cả đều áp lên mặt nàng, dán mặt nàng lành lạnh dính dính. Kỷ Luân nhốt sứa con vào trong ly pha lê, lấy khăn giấy ra lau mặt cho nàng, lau xong rồi tự mình hôn cái.

      Tần Minh Hoàng hoài nghi, toàn bộ chủng tộc bọn họ đều có chứng cơ khát làn da, dù lớn hay có việc gì cũng muốn cọ lên người nàng, dán lên người nàng.

      .

      Bên này Hoài Nhĩ Đức từ thủy cung ra, thấy thời gian sai biệt lắm, liền chạy tới nhà hàng phụ cận. Hôm nay mấy người bạn bọn họ liên hoan, cơ bản đều là đồng học và sư huynh đệ.

      Ở thủy cung gặp được Kỷ Luân, vốn dĩ ta chuẩn bị mời cùng , nhưng thấy bên cạnh có vợ theo, ta liền mở miệng nữa. Trong vòng ít người đều biết, Kiều An thích sư huynh Kỷ Luân, lần này Kiều An cũng ở đây, nếu đến lúc đó Kỷ Luân mang theo vợ, làm ra tràng Tu La sao.

      Xuất phát từ suy xét này, Hoài Nhĩ Đức ở nhà hàng gặp bạn bè, chỉ trò chuyện Hải gần đây và ở thủy cung vừa rồi nhìn thấy ít sinh vật biển cảm thấy hứng thú, chút cũng nhắc đến Kỷ Luân.

      “…… Thủy cung này vẫn đáng , tôi còn gặp được loại sinh vật phù du từ trước chưa từng thấy, đặc biệt xinh đẹp, như là dải ngân hà trời …… Tôi còn chụp ảnh, mọi người giúp nhìn xem, đây là gì.” lấy camera của mình ra, cho những người khác xem ảnh chụp được.

      Kiều An cũng cảm thấy hứng thú, lấy camera Hoài Nhĩ Đức lật xem. Hoài Nhĩ Đức đến hứng khởi, nhất thời nhớ tới kiện, chờ phản ứng lại chậm. Kiều An cầm camera của , trừng mắt nhìn tấm ảnh bên trong.

      Bức ảnh đó, Kỷ Luân và Tần Minh Hoàng ngồi ở dưới cột pha lê hình trụ, Kỷ Luân từ trước đến nay ai bì nổi trong mắt đều là ý cười thỏa mãn ôn tồn, mở ra cái điểm tâm đưa cho Tần Minh Hoàng bên cạnh, sau lưng hai người là quang mang lấp lánh, cực kỳ mộng ảo mỹ lệ.

      Đột nhiên kịp phòng ngừa bị đánh sâu vào, Kiều An: “……”

      Quên mất chính mình còn chụp hai bức ảnh như vậy, Hoài Nhĩ Đức cười gượng, “A ha ha, vừa rồi tôi gặp được sư huynh Kỷ Luân.”

      “Sư huynh Kỷ Luân? Nghe ấy công tác ở viện nghiên cứu của giáo sư Dịch Tư nữa, vậy chăng?” người bạn hỏi.

      Kiều An nghiến răng nghiến lợi, “Là , ấy cự tuyệt hảo ý của thầy, đều là bởi vì người phụ nữ bên cạnh này. Bởi vì ta, sư huynh Kỷ Luân giống như thay đổi cả! Đến nghiên cứu ấy thích nhất cũng làm!”

      Gần đây vốn là bởi vì việc này mà Kiều An phẫn nộ táo bạo, mang theo bụng lửa cùng Hoài Nhĩ Đức truyền ảnh chụp về viện nghiên cứu ―― đáp ứng thay Hoài Nhĩ Đức dò hỏi thầy chút, những điểm sáng ngân hà đó là sinh vật gì.

      “Rất kỳ lạ, ta cũng chưa từng gặp.” Giáo sư Dịch Tư ngắm nghía lâu sau mới . Tuy rằng cơ hồ cả đời đều nghiên cứu sinh vật biển, nhưng sinh vật hải dương chủng loại quá nhiều, chính ông ấy cũng đều biết toàn bộ sinh vật.

      “Thầy cũng lắm sao?” Kiều An ngẫm lại : “Sư đệ Hoài Nhĩ Đức riêng hỏi nhân viên thủy cung, bọn họ thủy cung có tin tức về loại sinh vật này, cậu ấy còn ở gần đó quan sát lâu, cũng chưa thấy những sinh vật đó sáng lên lần nữa …… phải là chúng nó cũng biết hình ?”

      ta gần đây tiếp xúc nhiều nhất chính là nghiên sinh vật Hải biết hình, lập tức liền liên tưởng đến chỗ này.

      Vốn cũng để ý lắm, giáo sư Dịch Tư nghe vậy cũng có hứng thú, thứ nhất, bọn họ nghiên cứu con sinh vật Hải hình đó lâm vào bế tắc, ông ta muốn xem thử thứ khác, thay đổi đầu óc chút.

      “Như vậy , em dẫn người qua giao thiệp, lấy chút hàng mẫu đến viện nghiên cứu, chúng ta nghiên cứu xem.” Giáo sư Dịch Tư đồng ý.

      Thủy cung bên kia nghe tên tuổi giáo sư Dịch Tư, cũng thực nguyện ý phối hợp, nhưng mà, bọn họ cũng lắm “Điểm sáng ngân hà” lúc trước khiến cho du khách chú ý đến cùng là sinh vật gì, để cho bọn họ tìm, bọn họ cũng tìm ra.

      Cuối cùng có cách nào, Kiều An lấy phần nước biển trong bể nước hình trụ ra đưa đến viện nghiên cứu.

      biết những quang điểm đó trong điều kiện gì mới có thể xuất , chúng ta có thể kiểm tra đo lường trước nước biển này, xem có gì bất đồng.”

      Hạng mục này giao cho Kiều An phụ trách, giáo sư Dịch Tư cũng tham dự nhiều, nhưng ngày đầu tiên lúc nước biển đưa tới, Kiều An liền thấy trong nước biển vốn trống bắt đầu lập loè quang điểm.

      Vì thăm dò bí mật về loại sinh vật sáng lên chưa từng thấy này, ta nghiên cứu vài ngày, cuối cùng đưa ra kết luận kinh người ―― mỗi khi sinh vật Hải hình cách vách tới gần, những quang điểm đó sáng lên.

      “Thầy, em hoài nghi những quang điểm đó cũng đến từ chính Hải, chúng nó đuổi theo sinh vật Hải hình, em kiến nghị để chúng nó vào cùng bể nước để quan sát!”

      Đối với phát trọng đại này, giáo sư Dịch Tư cũng cảm thấy phấn chấn, suy xét nhiều liền đồng ý kiến nghị này. Kế tiếp bọn họ liền thấy màn thần kỳ, nước biển trống rỗng rót vào bể nước sinh vật Hải nguyên bản xong, bao lâu, bên trong sáng lên mảnh tinh quang, những tinh quang đó mơ hồ phác họa ra hình dáng.

      Là sinh vật Hải đó, chỉ trừ lúc ăn, thời điểm còn lại đều che giấu mình!

      “Cái này…… quá thần kỳ.” Giáo sư Dịch Tư lẩm bẩm .

      Giáo sư Dịch Tư tâm thần đều ở sinh vật Hải thần kỳ đó, nhưng nghiên cứu ngân hà này vài ngày, trong đầu Kiều An bỗng nhiên lên ý niệm.

      Sinh vật phù du này đồng dạng cũng đến từ Hải, có lẽ chỉ có tới gần loại sinh vật Hải biết hình mới có thể sáng lên sao?

      ta lấy ra ảnh chụp Kỷ Luân ở thủy cung, điểm sáng lấp lành đều hội tụ lập loè ở phía sau ―― tựa như giờ phút này quang điểm hội tụ ở bên cạnh sinh vật hình đó.

      Khi chụp bức ảnh này, vì sao chúng nó lại có phản ứng sáng lên? Chẳng lẽ ngay lúc đó ở gần thủy cung còn có thứ gì kích thích chúng nó?

      Kiều An nhìn chằm chằm ảnh chụp, mày nhíu chặt, trong lòng cứ cảm thấy có chỗ nào thích hợp.
      sabera.tran, A fang, Jenny Kún5 others thích bài này.

    2. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Ôi, đôi bạn trẻ này sắp gặp nguy hiểm chăng
      Thanks editor
      heavydizzy thích bài này.

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Có rắc rối, nhưng mình đoán đc giải quyết bằng vũ lực tuyệt đối
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      29 Aegaeon

      Kiều An đầu tiên hoài nghi chính là trong thủy cung đó cũng giấu loại Hải biết hình như vậy.

      Thông qua tra xét, ở thủy cung đó họ tìm ra vài loại Hải hư hư thực thực, chỉ tiếc phát con Hải hình như thế, đám hải tinh đó cũng có bất kì phản ứng gì đối với vài loại sinh vật này.

      Giáo sư Dịch Tư lông mày hoa râm hơi nhăn, chụm vào nhau giống đám cỏ. Từ lúc có được vật thí nghiệm trân quý đến từ Hải này, cơ hồ ông ấy chưa từng rời viện nghiên cứu, bản thân cũng có tâm tư xử lý.

      Từ lúc bắt đầu cuồng nhiệt cho tới bây giờ là nôn nóng…… Ông càng thêm cảm thấy, người loại sinh vật này có quá nhiều bí , cơ hồ nó lật đổ các loại nghiên cứu về sinh vật biển mấy trăm năm qua.

      Nhân loại từ lúc ra đời sống trong hết bí này đến bí khác, có người mơ màng hồ đồ cả đời chưa bao giờ nghĩ tới hết thảy bên cạnh nhìn như bình phàm bình thường là chuyện thế nào. Nhưng giáo sư Dịch Tư từ thanh niên bắt đầu nghiên cứu khởi nguyên của sinh mệnh, sau đó ông ta cảm thấy nhân loại lúc ban đầu khởi nguyên đến từ biển lớn, cho nên nghĩa vô phản cố lao vào ngành sinh vật biển.

      Hải xuất , đối với người thường là tai nạn, nhưng ở trong mắt giáo sư Dịch Tư, đây là kỳ ngộ lớn lao, đây là cơ hội ngàn năm thuở!

      Ông lòng muốn giành trước mọi người, bủn xỉn với chia sẻ thực nghiệm của mình, nhưng tại, ông cảm giác sâu sắc mình hữu tâm vô lực.

      “Có lẽ, ta hẳn nên xin giúp đỡ từ lão đông tây kia.” Giáo sư Dịch Tư thở dài .

      Patrick là đồng đạo cũng là người cạnh tranh của ông. Bọn họ là bằng hữu nhiều năm, cũng từng bởi vì thành quả nghiên cứu đứng đầu mà có va chạm. Khác với ông, Patrick công tác ở viện nghiên cứu chính phủ ở khu số 5, thanh danh tư lịch đều thua kém ông. Mấy năm trước hai người bọn họ còn từng tranh đoạt học sinh ―― chính là Kỷ Luân.

      Đây cũng là nguyên nhân ông coi trọng Kỷ Luân như vậy, bởi vì học sinh này đồng thời còn tượng trưng cho thắng lợi.

      Nghĩ đến chính mình phải xin giúp đỡ từ kẻ đối đầu lâu năm, giáo sư Dịch Tư mười phần ảo não, nhưng khát cầu với thành công thúc đẩy ông gửi thư cho Patrick.

      Thư gửi mười phút sau, giáo sư Dịch Tư nhận được tin từ Patrick. Ông ta biết Patrick cảm thấy hứng thú, nhưng nghĩ tới nhanh như vậy liên hệ lại.

      “Dịch Tư.” Liên lạc vừa được nổi, lão già đối diện tinh thần quắc thước liền thẳng vào vấn đề: “Ông sinh vật Hải biết hình, có phải giống loại bạch tuộc có chi, phần đầu giống hình dạng hải quỳ ?”

      màn hình giáo sư Dịch Tư lộ ra chút sửng sốt, buột miệng thốt ra, “Sao ông biết?!”

      Tiếp theo thực nhanh phản ứng lại, “Ông cũng từng gặp?”

      Patrick biểu tình nghiêm túc, “Tôi chỉ từng gặp, hơn nữa nghiên cứu hai tháng. thực tế, vào ngày hôm qua, viện nghiên cứu của tôi bị chết trợ lí, ta trong lúc thực nghiệm điện giật, bị vật thí nghiệm phát cuồng nuốt ăn.”

      Điểm chú ý của Dịch Tư ở trợ lí đó, mà là ―― “Các người làm thực nghiệm điện giật?! Vật thí nghiệm trân quý như vậy sao ông có thể tiêu hao!”

      Ở trong lòng ông, vật thí nghiệm quan trọng hơn hẳn so với sinh mệnh của người bình thường, rốt cuộc thế giới này người ngu xuẩn nhiều như vậy, nhưng vật thí nghiệm khó được lại khả ngộ bất khả cầu.

      “Dịch Tư, tôi phải ông, tôi muốn phân tích thành phần cùng với cấu tạo thân thể của nó, cho dù là giải phẫu hay là các loại thực nghiệm tôi đều thử.” Patrick thần sắc bất động.

      “Ừ, đúng vậy, cho nên con bạch tuộc lớn đó ăn luôn trợ lí của ông.” Giáo sư Dịch Tư châm chọc mà , “Vật thí nghiệm của tôi vẫn luôn thực ôn thuần, trước nay chưa từng hiển lộ ra ý đồ công kích.”

      “Thực đáng tiếc, dù nó biểu có ôn thuần, ông cũng thể giết chết nó.” Patrick cầm lấy phần văn kiện bàn, “Văn kiện khu số 1 vừa mới ký, toàn bộ nghiên cứu về chúng nó đều phải bỏ dở, từ giờ bất kì nghiên cứu nào đều là hợp pháp, chỉ cần phát liền phải tiêu hủy……”

      Ông ta còn chưa xong, giáo sư Dịch Tư bạo nộ mà nhảy dựng lên mắng to, “Cứt chó! Những người này trong đầu đều là cứt chó sao! Vì sao làm quyết định ngu xuẩn như vậy, tiêu hủy, trời ạ, tiêu hủy?!”

      “Tôi biết ông thực kích động, Dịch Tư, nhưng loại sinh vật này đáng sợ vượt quá tưởng tượng của ông……”

      Giáo sư Dịch Tư lại lần nữa ngắt lời ông ta, “Còn phải là ăn người sao, thế giới này động vật ăn thịt người còn ít sao!”

      “Đồ vật đó ăn trợ lí của tôi xong, biến thành bộ dáng của trợ lí. Nếu theo dõi, khả năng nó dùng bộ dáng con người trà trộn vào xã hội nhân loại.”

      Dịch Tư giáo thụ khiếp sợ mà mở to hai mắt nhìn, chậm rãi ngồi xuống, “Biến thành…… bộ dáng của người?”

      “Đúng vậy, chúng tôi gọi chúng nó là ‘Aegaeon’, tà thần chỉ tồn tại trong thần thoại.” Patrick nhìn bạn cũ khiếp sợ rất nhiều, bỗng nhiên lộ ra vẻ mừng như điên, khỏi chính sắc nhắc nhở: “Dịch Tư, chúng nó quá mức nguy hiểm, trừ gian bịt kín, cho dù có khe hở cực cũng nhốt được chúng nó, hơn nữa lực sinh mệnh của chúng nó quá ngoan cường, muốn ở trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn giết chết chỉ có thể thông qua điện giật cường độ cao. Ông còn tiếp tục nghiên nữa, chừng cũng bị thứ này cắn nuốt mất.”

      Ánh mắt giáo sư Dịch Tư lập loè, lẩm bẩm: “Đúng vậy, tôi biết, đây loại sinh vật nguy hiểm, nguy hiểm lại mê người……”

      Thanh Patrick càng thêm nghiêm túc, “Dịch Tư, tôi cho ông những chuyện này là muốn khuyên ông từ bỏ thực nghiệm, mau chóng giết chết con ‘Aegaeon’ chỗ ông , dù ông có muốn, tồn tại của nó cũng bị ghi chép lại, trong vòng ngày nếu ông giết chết nó, có người tới cưỡng chế hoàn thành!”

      Giáo sư Dịch Tư hối hận thôi, tức giận mắng: “Sớm biết thế cho ông lão đông tây này!”

      xong dứt khoát cắt liên lạc.

      giờ trong đầu ông nghĩ đều là làm thế nào bình an mang vật thí nghiệm trân quý này . Đúng vậy, ông ta phải rời khỏi nơi này, ông tuyệt đối giống những tên ngu xuẩn đó, bởi vì sợ hãi liền làm ra chuyện ngu xuẩn!

      Tốt nhất phải tìm nơi an toàn, tiếp tục nghiên cứu mới. biết nó có thể cắn nuốt người, biến thành người, tại ông gấp chờ nổi muốn thực nghiệm phen!

      Ông có thể thử để nó ăn luôn người.

      Nhưng mà, lão đông tây Patrick kia khẳng định báo cáo tin tức bên này có ‘Aegaeon’ rồi, bọn họ để ông ta giữ lại nó…… có biện pháp, ông cũng chỉ có thể tránh né đến khu người.

      Tự hỏi mấy vấn đề này, giáo sư Dịch Tư kích động mà bước nhanh ra. mình ông khẳng định làm được nhiều chuyện như vậy, ông quyết định mang theo học sinh nghe lời hiểu chuyện nhất của mình, Kiều An.

      Ông nhanh chóng những việc này với Kiều An, cho ta: “Chúng ta chuẩn bị tốt lập tức rời !”

      Kiều An lại dại ra tại chỗ, vẫn nhúc nhích. ta từ khi nghe được ‘Aegaeon’ có thể nuốt ăn nhân loại sau đó biến thành bề ngoài nhân loại, trong đầu bỗng nhiên ra tấm ảnh Hoài Nhĩ Đức chụp ở thủy cung.

      Sư huynh Kỷ Luân cùng người phụ nữ kia ngồi ở trước cột trụ pha lê, gần đến như vậy, nhưng toàn bộ quang điểm trong trụ đều hội tụ ở sau lưng mình Kỷ Luân.

      ta lại nghĩ tới tình huống lúc trước ở khu luân hãm gặp lại sư huynh Kỷ Luân, khi đó ấy giống như thay đổi cả người, có loại cảm giác ổn .

      Toàn bộ những chỗ cảm thấy kỳ quái, khắc này toàn bộ hội tụ ở trong đầu, ý niệm thể ngăn chặn nổi lên, trong lúc nhất thời làm ta nghĩ nổi chuyện khác.

      “Kiều An? Kiều An!” Giáo sư Dịch Tư phát học sinh ngẩn người, bất mãn ta lãng phí thời gian, “Ta biết việc này thực thần kỳ, nhưng em bởi vì thế mà bị dọa sợ ? Em phải biết rằng, đây là nghiên cứu có nhiều ý nghĩa!”

      Kiều An lấy lại tinh thần, run rẩy bắt lấy tay giáo sư Dịch Tư, “Thầy…… sư huynh Kỷ Luân, sư huynh Kỷ Luân tại rất có thể cũng là con ‘Aegaeon’ ngụy trang thành nhân loại!”

      .

      “Chúng ta cầm mang nhiều đồ như vậy sao?” Tần Minh Hoàng nhìn Kỷ Luân đóng gói hành lý. Bên cạnh chất bốn cái rương hành lý, còn ngừng.

      Quần áo giày cũng thôi, đồng hồ phối sức, trong khoảng thời gian này mua vòng cổ hoa tai lắc tay cho nàng, từng cái đều đặt ở trong hộp, đoan chính bày ở cái rương hành lý riêng. Trừ cái này ra còn có các loại công cụ, phần lớn là dùng để làm đồ ăn.

      Cùng với đồ dùng cho nàng tắm rửa, mua ít đồ chơi lung tung rối loạn, chỉ cần ngày thường nàng từng cầm lấy chơi, Kỷ Luân đều thu hồi tất cả bỏ vào rương.

      Đồ vật linh tinh vụn vặt đặc biệt nhiều, nhưng Kỷ Luân phụ trách thu thập đóng túi đâu vào đấy, quần áo xếp chỉnh chỉnh tề tề, quần áo dày tạm thời dùng đến đều áp dưới đáy, tiết kiệm gian. Giày rửa sạch , bên trong đặt cái giá phòng ngừa đè ép biến hình……

      Cuối cùng, đến đồ ăn vặt Tần Minh Hoàng ngày thường thích ăn đều chứa rương to.

      Tần Minh Hoàng trái nhìn phải nhìn, phát trong rương để nhiều như vậy đều là đồ của nàng.

      Vậy cũng quá khoa trương ?

      Nàng ngồi xổm sô pha, ôm chén tôm chiên giòn lớn Kỷ Luân làm thủ công, đám sứa con ghé vào bên cạnh chén theo nàng cùng nhau gặm tôm.

      “Nhiều đồ như vậy, chuẩn bị lái chiếc xe tải rời sao?” Tần Minh Hoàng nhai tôm chiên hàm hồ : “Em cảm thấy, rất nhiều đồ cũng cần mang .”

      Kỷ Luân khép lại cái rương hành lý cuối cùng, cười với nàng, “Yên tâm, thân ái, nhà xe di động cỡ lớn đặt buổi chiều tới, tính kích cỡ, chừng này vừa vặn có thể chứa được.”

      Tần Minh Hoàng: “Nhưng Ngư ca thân ái, nơi này tất cả đều là đồ vật của em, và đám sứa con cần mang nhu yếu phẩm gì sao?”

      Kỷ Luân tới, đem cả nàng cùng chén tôm chiên giòn trong lòng ngực đều ôm lấy, ngửi tóc nàng : “Chúng ta có em là được.”

      Tần Minh Hoàng: “……”

      Các nàng chuẩn bị rời khu 102, lưu lạc ở khu người hoặc là khu luân hãm. Tần Minh Hoàng ngay từ đầu còn có chút luyến tiếc nhiều mỹ thực như vậy chưa được nhấm nháp, nhưng đến lúc muốn xuất phát, nàng lại bắt đầu chờ mong.

      Nhà xe, khu người, lữ hành, BBQ nướng lộ thiên, nguyên liệu nấu ăn hoàn toàn mới chưa từng nếm thử! thôi!

      Nàng quả thực có chút gấp chờ nổi.

      “Đúng rồi, còn có đồ uống em thích chưa chuẩn bị.” Kỷ Luân nhớ tới cái này, lại chuẩn bị ra cửa chuyến.

      “Sớm trở về chút.” Tần Minh Hoàng nằm ở sô pha vẫy vẫy tay, “Thuận tiện mang cái bánh kem về cho em.”

      Chờ đến lúc vào khu người, muốn ăn bánh kem cũng dễ dàng.

      Nghe thấy bánh kem, đám sứa con vốn dán ở đùi nàng đều bay lên, trận bép bép bép. Bọn nó tuy lớn lên giống mẹ, nhưng mà chuyện thích ăn đồ vật vẫn có chút di truyền.

      Kỷ Luân mua xong hai rương to các loại đồ uống, lúc ở cửa hàng chọn bánh kem, từ những khí vị thơm ngọt ngửi được hơi thở đặc thù. dừng chút, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài.

      Khí vị này là đặc thù lúc cùng tộc gần chết tản mát ra. Ở trong phạm vi có thể cảm ứng được, chỉ có kẻ cùng tộc.

      cầm theo bánh kem vội vàng ra ngoài, bỗng nhiên nhận được thông tin từ giáo sư Dịch Tư. Lúc trước luôn cự tuyệt tiếp tục làm ở viện nghiên cứu, lão sư này tựa hồ vì thế rất là tức giận, liên hệ với nữa.

      “Kỷ Luân, nghiên cứu về sinh vật Hải hình đó, ta có đột phá trọng đại, nhưng tại trạng thái của sinh vật đó tốt lắm, ta cần tới đây hỗ trợ, nhanh chóng tới viện nghiên cứu chuyến !”

      Kỷ Luân đặt hộp bánh kem ở ghế phụ, khởi động xe, “Được, thầy, em lập tức đến.” Dù có thông tin này, cũng chuẩn bị xem rốt cuộc là tình huống thế nào.

      Cắt đứt liên lạc, giáo sư Dịch Tư nhìn về phía bể nước cách bức tường.

      Bể nước có nối điện, bạch tuộc lớn bị điện giật cuộn tròn vặn vẹo quay cuồng trong bể nước bịt kín, loáng thoáng có thể ngửi được mùi thối.

      Lần đầu tiên nó hoàn chỉnh hiển lộ ra bộ dáng chân , toàn thân biến thành màu tím đen, các chi ngừng sờ soạng cái cửa lúc trước thả đồ ăn xuống, định từ khe hở thoát ra, đáng tiếc khe hở nhất đều bị bịt kín, nó chỉ có thể ngừng giãy giụa.

      Giáo sư Dịch Tư dời tầm mắt , lại nhìn về phía Kiều An, “Đều chuẩn bị tốt chưa?”

      Kiều An sắc mặt trắng bệch, “ chuẩn bị tốt, chờ tới đây, phòng này bịt kín mở điện.”

      Bọn họ từng thực nghiệm hiệu quả điện giật cơ thể thứ này, chuẩn bị lát nữa dùng người Kỷ Luân, bọn họ muốn sinh vật nguy hiểm đó mất năng lực hành động, như vậy mới thuận tiện để đưa nó dời .

      Còn con vật to lớn sắp tử vong này, giáo sư Dịch Tư tuy rằng luyến tiếc, nhưng đáng tiếc là nó bị lộ thông tin ở chỗ Patrick, ông chắc chắn giữ được nó. Bất quá sao, ông còn có vật thí nghiệm càng hoàn mỹ. Đệ tử tốt của ông cho kinh hỉ lớn.

      Bạch tuộc màu đen gần chết trong két nước bỗng nhiên phát ra tiếng kêu to, tiếng kêu này xuyên thấu cực mạnh. Giáo sư Dịch Tư và Kiều An cùng với mấy nghiên cứu viên ở chung quanh cảm giác trận choáng váng, trong mũi trào ra máu tươi.
      sabera.tran, A fang, Trúc Khải5 others thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      ôi khôngggg đừng rơi vào bẫy nha huhu
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :