1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      02 Hồ nước

      Barry mang theo thân mùi hôi chạy vào ký túc xá, Tần Minh Hoàng chậm rì rì ở phía sau.

      Nàng đến bên phòng ký túc xá nào đó, gõ gõ cửa, với đôi tình nhân ve vãn đánh bên trong: “Quấy rầy hai vị chút, căn cứ này nghiên cứu sinh vật biển gì a?”

      Lệ Hi ngồi ở đùi Lôi, quay đầu nhìn nàng, thuận miệng đáp trảmmột câu: “Tôi làm sao biết, nhân viên nghiên cứu đều rồi, tôi cũng phụ trách những cái đó.”

      Lôi còn dưới đánh giá Tần Minh Hoàng, tỏ vẻ tiếc nuối với bộ ngực cùng cái mông no đủ của nàng, sau đó liền thu hồi ánh mắt có hứng thú.

      Tần Minh Hoàng: “Được rồi, vậy hai người biết cái hồ trong căn cứ còn nuôi gì ?”

      Tuy cảm thấy hứng thú với nàng, nhưng dù sao cũng là khác phái, Lôi vẫn trả lời: “Lúc trước phần lớn đều bị vớt ra, dời rồi, có lẽ chỉ còn lại hai con cá mập trong hồ nước trong nhà?” ngữ khí tùy ý, tựa hồ cũng quá xác định.

      Tần Minh Hoàng: “……” Tuyệt, hai con cá mập, nếu trong ao thực có hai con cá mập, giờ sớm chết chìm dưới đáy nước, khó trách nước ao thối như vậy.

      “Tôi thấy hồ lâu chưa thay nước, cũng cho ăn, có cá mập cũng chết rồi?”

      Lôi há mồm muốn trả lời, Lệ Hi vội khó chịu mà che lại miệng , cho để ý người phụ nữ khác, ngữ khí kiên nhẫn : “Chết chết, người phụ trách cũng nhốt chúng ta ở nơi này mặc kệ, chúng ta còn quản cá mập cái gì, tự quản tốt mình ! Nếu thích, tự quản, đừng phiền chúng tôi.”

      Đối diện với cánh cửa thiếu chút nữa đập lên mặt mình, Tần Minh Hoàng sờ sờ mũi, “Được, tự tôi quản tự tôi quản.”

      Biết được trong hồ khả năng có hai con cá mập, nàng đúng là muốn xem chúng nó có còn sống .

      Nàng quay đầu trở về hồ nước trong nhà, sờ soạng trong chốc lát, mở ra toàn bộ cửa sổ và tường đối diện hồ nước, ánh sáng bên ngoài lập tức chiếu sáng hồ nước trống vắng trong nhà.

      Kế tiếp chính là xả nước, việc này cầu khoảng thời gian, nàng tìm ra ghế dựa, ngồi ở chỗ bệ cao giao giới giữa trong nhà và bên ngoài, chờ nước trong hồ chảy ra hết.

      Đầu tiên theo bản năng nàng ngồi đến ưu nhã đoan chính, sau đó nhớ ra mình từ thị nữ nghỉ việc biến thành lưu dân dị thế giới, còn quản hình tượng hay hình tượng cái gì, nơi này cũng có ai biết nàng.

      Vì thế trong giây đồng hồ nàng thả lỏng chính mình, bày ra dáng ngồi thoải mái nhất, dài mà than thở tiếng.

      sướng a ――

      Nàng nhìn chân trời Hải kỳ lạ dần dần tới gần, lỗi thời mà lộ ra tươi cười vi diệu.

      Lúc còn rất nàng trở thành thị nữ đợi tuyển, sau đó là được chọn trở thành thị nữ thế hệ mới, thời khắc đều phải chú ý hình tượng, chú ý cái này chú ý cái kia, đối với nàng mà ra quá mệt mỏi.

      giống Minh Hồi xuất thân đại tiểu thư Tần thị, nàng chỉ xuất thân từ dòng bên nào đó của Tần thị, trong nhà mười phần bần cùng, bởi vì cha mẹ song vong, vào nhi viện gia tộc Tần thị.

      Nàng lấy loại xuất thân này, cuối cùng có thể trở thành thị nữ, đương nhiên phải bởi vì vận khí, cũng phải bởi vì nàng có thể ăn, mà là bởi vì nàng trải qua khảo hạch nghiêm khắc cùng huấn luyện vất vả, ở trong rất nhiều cùng tuổi trổ hết tài năng.

      Vị trí thị nữ quá trọng yếu, cho nên trước khi nàng trở thành thị nữ phải trải qua các loại khảo hạch vô cùng đa dạng. Thân pháp võ kỹ, sử dụng vũ khí này nọ còn chưa tính, để cho nàng chịu nổi chính là học những lễ nghi rườm rà, dáng vẻ cách năng, giám định và thưởng thức linh tinh ―― những giáo viên Tần thị đó căn bản chính là trước tiên huấn luyện các nàng thành đám dã nhân biết đánh nhau, sau đó lại cứng rắn ấn các nàng thành mỹ nhân ưu nhã.

      Tần Minh Hoàng thổn thức mà nghĩ, cực cực khổ khổ học nhiều năm như vậy, có phu nhân liền thất nghiệp, nàng lo lắng nếu phải địa phương khác của Tần thị phát huy chút ánh sáng và nhiệt độ, kết quả vừa mới lên đường liền tới dị thế giới rồi.

      Nhân sinh là quá vô thường.

      Nàng vừa cảm thán nhân sinh vô thường vừa vui sướng mà quyết định từ đây tự mình thả bay, bao giờ phải làm thị nữ đến lời thô tục cũng thể kể cho người khác, đường còn phải chú ý biên độ dáng vẻ, thời khắc quản lý biểu tình.

      “Lão tổ tông Thị Thần, biết sau khi tôi chết còn có thể xuyên qua như vậy có liên quan đến lão nhân gia ngài hay , nhưng tôi biết trong vận mệnh chú định ngài khẳng định vẫn bảo hộ chúng tôi. Nếu ngài có thể nghe thấy, tôi có ý tứ bất kính lão nhân gia ngài, vạn nhất tôi ở đây làm chuyện gì cho ngài mất mặt, xin ngài nhiều đảm đương, tôi đây đều là vì sinh hoạt bức bách.”

      Tần Minh Hoàng thuần thục chắp tay trước ngực làm lần cầu nguyện, sau đó vui sướng mà vứt bỏ toàn bộ áp lực tâm lý và gánh nặng.

      Tần Minh Hoàng: “Hắc hắc hắc hắc hắc ha ha ha, bây giờ ai có thể quản ta!”

      Nàng bành trướng mà nhìn chằm chằm Hải bầu trời rồi phát ra trận cười, ở sau lưng nàng trong hồ nước bị xả ra hơn nửa cũng có hắc ảnh lớn bành trướng.

      Đồ vật đó chiếm cứ ở trong ao, hơn hai mươi cái vòi giống xúc tua bạch tuộc ở trong nước duỗi dài quấn quanh thân, chỗ vòi hội tụ lại phải là cái đầu bạch tuộc, mà càng như là đóa hải quỳ lớn, nở rộ như đĩa tuyến, “cánh hoa” trọng điệp đóng mở mấp máy, có cảm giác quỷ dị lại mỹ lệ.

      Như là phát giác mực nước ngừng giảm xuống, từ trong nước lên, đến gần bên cạnh ao. Vòi màu đen phía dưới mang theo ba hàng giác hút tròn tròn, nhàng mềm mại mà đáp ở bên thành ao.

      Trong nháy mắt, vòi màu đen biến thành màu trắng giống gạch bên thành ao, mà thân thể ở trong nước lại biến thành màu sắc giống như nước, “Phần đầu” lộ ra trong khí ―― đóa hải quỳ đó trở thành trong suốt.

      hoàn mỹ mà giấu chính mình.

      Nghe phía sau có tiếng nước rất , Tần Minh Hoàng xoay đầu, nheo lại đôi mắt nhìn hồ nước bình tĩnh.

      Vừa rồi trong nháy mắt, hình như nàng nghe thấy có cái gì di động.

      Chẳng lẽ là cá mập trong nước? thể nào, nếu còn chưa chết đúng là lực sinh mệnh ngoan cường.

      Nàng đến bên bờ hồ tìm kiếm ở dưới, lại nghi hoặc phát , mực nước hồ giảm xuống đến mức này còn chưa xuất bóng dáng cá mập.

      Chưa từ bỏ ý định mà chuẩn bị vòng quanh hồ nước nhìn kỹ, khắc lúc nàng nhấc chân, cái vòi mềm mại vừa lúc đáp ở vị trí nàng đứng ban đầu, phát ra tiếng cạch.

      Tần Minh Hoàng tựa hồ hoàn toàn chú ý tới động tĩnh này, toàn tâm toàn ý tìm kiếm cá mập trong nước. Nhưng nàng vòng vòng, thể thừa nhận, trong nước căn bản là có cá mập, khả năng nàng bị đôi tình lữ đó lừa, nếu nước xuống đến đáy, sao đến xương cá mập cũng có.

      “Chẳng lẽ chuyển dời ra hồ bên ngoài kia rồi?” Nàng lầm bầm lầu bầu, lại ra hồ bên ngoài, thuận tay cũng xả nước trong hồ.

      Hồ nước trong nhà bố trí mấy cái đài liên tiếp nhau, mấy cái vòi trong suốt vừa mới chuẩn bị thăm tiến vào hồ bên ngoài, vòi nhòn nhọn mới biến thành màu xanh lục sẫm giống nước, nước hồ liền loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng bị xả ra, mực nước nhanh chóng giảm xuống.

      Vòi rũ ở bên cạnh hồ thể gặp được mặt nước, màu xanh lục sẫm ở trong trung chợt lóe lên rồi biến mất, lại biến trở về trong suốt, rụt về.

      “Mẹ, bên ngoài cũng có cá mập a, mệt cho ta còn mong đợi mãi.” Tần Minh Hoàng chờ đến hồ bên ngoài xả hết nước, thất vọng mà bỏ lại cái hồ mọc lông xanh này, về lại trong nhà.

      Hồ nước trong nhà xả nước, có tầng ô trọc bám vào đáy và vách hồ, dù đeo bao tay sờ chút, cái loại nhão dính dính trơn trượt này cũng làm da đầu tê dại.

      Tần Minh Hoàng thử lau hai lần liền từ bỏ.

      Cũng khó trách Barry bọn họ tới dọn, hồ nước lớn như vậy muốn dựa vào hai người rửa sạch, vậy đúng là quá mệt mỏi.

      Nàng cởi bao tay, ở phòng dụng cụ bên bờ hồ xoay chuyển kúc, nơi đó để ít khí giới, hình như là cũng liên quan đến rửa sạch hồ nước, nhưng nàng chưa từng tiếp xúc nên nhận ra, cũng biết nên dùng thế nào.

      Lúc này cho nàng khẩu súng, khả năng nàng còn có thể càng quen thuộc nhanh hơn chút.

      Súng có, nhưng nàng tìm được súng bắn nước.

      Súng bắn nước cao áp để rửa, cái này nàng cũng chưa từng dùng, cân nhắc cách dùng phen.

      Nàng ôm đầu súng bắn nước, hướng về phía hồ nước, nhìn nước phun ra làm rớt dơ bẩn vách hồ, lộ ra màu trắng nguyên bản phía dưới.

      Trong tiếng nước xôn xao, quái vật từ trong hồ rời lại mấp máy cái vòi thô tráng, lần nữa về lại hồ nước này.

      Súng bắn nước phát ra tiếng nước vang vọng trong nhà, quái vật để ý tiếng nước động bé đáng kể này. Nhưng súng bắn nước ở trong tay Tần Minh Hoàng, nàng cũng tử tế làm từng bước cọ rửa, lại giống như chơi đùa hề quy luật phun loạn.

      Quái vật nằm ở đáy ao, rất nhiều lần thiếu chút nữa bị súng bắn nước phun tới, vì thế chỉ có thể ngừng dời vị trí, bị cột nước có phương hướng đuổi chạy khắp nơi.

      Tần Minh Hoàng vẫn luôn thần sắc như thường mà rửa sạch hồ nước “Trống rỗng”, chỉ biết vì sao, ngẫu nhiên lại đột nhiên nhịn được cười ra tiếng, biết đến tột cùng là cười cái gì.

      Nàng mất ngày rửa sạch hồ nước, thay nước trong, bẩn thỉu và mùi thối lúc trước được dọn sạch , nhìn qua đến căn nhà cũ này cũng tươi sáng hơn ít.

      Trong hồ nước trong trẻo sâu thẳm, Tần Minh Hoàng nhìn hồ nước trong suốt trống , lại cười chút, rung rung quần áo mình ướt hơn nửa rồi ra ngoài.

      Miệng nàng giọng thầm: “Trong nước nên thả muối hay a, dùng nước ngọt chết .”

      Rời hồ nước trong nhà, Tần Minh Hoàng cố ý vô tình mà nhìn cameras phía dưới.

      Nàng lúc trước lại khắp nơi phát , căn cứ này có rất nhiều cameras, nhiều đến có chút quá mức, giống như cái bức tường cao quá mức kia.

      xem có kỳ quái hay .

      Hơn nữa những cameras đó đều hoạt động, vài đồng khác đều liên hệ được với người phụ trách, ai quản nơi này, vậy những cameras đó ai xem?

      Theo lý thuyết, trong căn cứ hẳn là có căn phòng điều khiển, có thể nhìn được hình ảnh từ cameras quay ra, nhưng nàng căn bản phát phòng điều khiển.

      Nàng sớm cảm thấy nơi này giống như là căn cứ nghiên cứu sinh vật biển, càng như là nơi làm thực nghiệm thần bí gì đó, giống như trước kia nàng từng xem những bộ phim kinh dị, luôn có quái nhân khoa học nấp ở nơi bí mật nào đó để quan sát hết thảy.

      Trải qua rửa sạch hồ nước vừa rồi, tại nàng càng thêm xác định điểm này, quái nhân khoa học phải thích nghiên cứu ít thứ kỳ kỳ quái quái sao.

      Nhìn máy theo dõi cái, Tần Minh Hoàng xắn tay áo vào nhà ăn, làm lao động chân tay lâu như vậy, lại ăn chút gì nàng phải chết đói.

      Hồ nước trong nhà thanh triệt, trong nước trong suốt bỗng nhiên xuất đợt hoa văn lưu động kỳ quái. Những hoa văn đó ở trong nước biến hóa ra đủ loại màu sắc, phác họa ra hình dạng những cái vòi tản ra, lại thực nhanh biến trở về nửa trong suốt, cuối cùng hoàn toàn hình trong nước, dùng mắt thường rốt cuộc tìm được.

      Camera theo dõi bên cạnh lẳng lặng quay chụp hết thảy, người đàn ông ngồi ở sau màn hình cũng thấy được màn vừa rồi kia. Từ Tần Minh Hoàng đến bên cạnh hồ, rửa sạch hồ nước. Đến khi nàng rời , người đàn ông sau màn ảnh vẫn nhúc nhích mà nhìn chằm chằm, trong ánh mắt có cuồng nhiệt, chờ mong.

      Trong căn phòng tối tăm đầy kín màn hình theo dõi, nắm tay mình run rẩy, bởi vì quá độ hưng phấn, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp có chút vặn vẹo.

      tốt quá, nó bài xích ấy!”

      lại click mở mày theo dõi vừa rồi, sử dụng công cụ ghi lại khác, ở máy tính ghi ra sinh vật Hải biết hình kia. Quỹ đạo nó hoạt động ở đây trở nên dị thường ràng.

      Người đàn ông lặp lại xem xét vài lần cách nó tới gần người phụ nữ kia, cách nó đáp vòi ở bên chân ấy, mặt là vui mừng thể khống chế được.
      sabera.tran, A fang, Jenny Kún6 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      03 Hương vị

      Thời gian này, nhà ăn có ai, Tần Minh Hoàng mở tủ đông ra, phát đồ ăn bên trong xác nhiều lắm. Từ nguyên liệu nấu ăn có hạn này lấy ra ít mỳ Ý và miếng thịt bò, từ trong góc lôi ra củ hành tây, cà rốt, còn có hai quả ớt cay.

      Nàng đứng ở trong phòng bếp leng ka leng keng tìm kiếm hồi, tìm ra nồi nấu mỳ, lại rút ra hai con dao.

      Dao thái thịt quá sắc, vũ khí dùng đến đều bị cùn , có thể nhìn ra được đầu bếp bỏ qua địa bàn của mình.

      Tần Minh Hoàng tương đối am hiểu dùng dao, bởi vậy dù dao tương đối cùn vẫn thoải mái mà rửa sạch thịt bò cắt thành miếng dày mỏng như nhau. Dao thái rau càng càng hơn, cũng phải cảm giác nàng thường dùng, quen thuộc trong chốc lát, nàng đồng dạng nhanh chóng cắt mấy thứ rau dưa thành sợi và hạt , mỗi loại đều có hình dạng đều tăm tắp, là phúc của người có chứng cưỡng bách.

      Nàng bình sinh thích lớn nhất chính là ăn, có thể là bởi vì lúc còn khi chưa trở thành nhi, cha mẹ bỏ qua nàng, khiến nàng thường xuyên chịu đói, đói sợ. Sau đó trở thành thị nữ đợi tuyển, mỗi ngày huấn luyện rất nhiều, đặc biệt dễ đói, liền càng thêm khát cầu với đối ăn. Cho nên nàng thích toàn bộ các món ăn, cũng rất là quen thuộc phòng bếp.

      Xào chín thịt bò ướp, lại nhất nhất xào chín các nguyên liệu khác, trộn vào nhau, cuối cùng cho mỳ Ý vào, cùng với nước sốt lúc trước dùng gia vị có sẵn để điều chế ―― liền hoàn thành phần mỳ Ý thăn bò rắc ớt lớn đủ cho ba người ăn.

      Tần Minh Hoàng động tác dứt khoát nhanh nhẹn làm xong, miệng cắn nĩa, tay bưng cái đĩa lớn, tay bưng nước ngồi vào nhà ăn. Nàng cảm giác giờ mình đói đến có thể ăn hết con trâu. Vùi đầu ăn xong hai phần ba, nàng thể tiếc nuối mà vuốt bụng dừng lại.

      Thân thể này quá được, ăn chút như vậy no, nàng chính là dựa theo phân lượng đời trước ăn no bảy phần để chuẩn bị.

      Từ trước nàng được công nhận là có sức ăn, Minh Hồi có lẽ nàng có ba cái dạ dày, cái chứa bữa chính, cái chứa đồ ăn vặt, còn có cái chứa đồ ngọt, Tần Minh Hoàng rất là chấp nhận.

      Lúc huấn luyện, hai bà thị nữ để nàng ăn quá nhiều, như vậy dáng vẻ khó coi, vạn nhất béo phì kỳ cục, làm nàng đói bụng chỉ có thể lén lút vào phòng bếp ăn vụng bánh kem và bánh quy .

      Nàng bưng mỳ Ý còn lại trở về gian phòng của thân thể này, chuẩn bị làm đồ ăn khuya, chờ lát nữa lại ăn bữa.

      Trời tối rồi, nàng thoải mái dễ chịu tắm xong, đứng ở trước gương quan sát thân thể này. Tính cách người ảnh hưởng diện mạo, từ tướng mạo để xem, thanh tú này là dạng mười phần thành nghe lời, biết năng, dễ bị khi dễ, bất quá bên trong thay đổi linh hồn, gương mặt này liền có biến hóa vi diệu.

      Đôi mắt luôn nhìn xuống giờ nhìn thẳng về phía trước, đuôi mắt cũng theo đó hơi hơi dương lên, thoạt nhìn có thần hơn rất nhiều.

      Nàng lau lau tóc mình ướt dầm dề, tìm ra hai lưỡi dao cạo rồi giấu người, sau đó bưng ly nước ấm rời phòng, gõ cửa ký túc xá của Barry.

      “Là ai!” Ban đêm yên tĩnh, tiếng đập cửa hiển nhiên làm Barry rất khẩn trương, hôm nay từ lúc rơi xuống nước, cơ hồ ở ký túc xá ra ngoài, giờ phút này cũng vẫn chưa nghỉ ngơi.

      “Là tôi, Tần Mẫn.” Tần Minh Hoàng .

      Cửa bị mở ra, Barry đứng ở trong cửa cảnh giác lại bài xích mà nhìn nàng, “Làm gì?”

      “Có vấn đề muốn hỏi .” Tần Minh Hoàng lộ ra tươi cười hữu hảo.

      Barry kiên nhẫn muốn đóng cửa, “Cút, đừng tới phiền tao!”

      “A!” Tần Minh Hoàng nhấc chân đẩy cửa, nhanh chóng thấp giọng : “ biết hồ nước trong nhà kia có quái vật đúng ?”

      Barry chấn động, lực đạo tay buông lỏng, biểu tình mặt cơ hồ là hoảng loạn thể che giấu, cố trấn định vẫn đầy sơ hở, “ quái vật gì, tôi biết.”

      Tần Minh Hoàng: “Tôi thấy rồi, ở chỗ này lâu hơn, so với tôi hẳn là ràng hơn đến tột cùng đó là thứ gì?”

      Bởi vì biết cho nên mới sợ hãi, cả thời gian dài cũng rửa sạch hồ nước và cho ăn, hôm nay ngã vào hồ nước xong mới có thể bởi vì câu của nàng mà sợ đến lăn loạn đất.

      “Làm sao nhìn thấy!” Barry khiếp sợ mà thấp giọng hỏi.

      Vậy phải vô nghĩa sao, nàng mù lại ngốc, vệt nước mặt đất cùng với ít động tĩnh , chỉ cần dụng tâm quan sát là có thể phát đúng, thoáng chú ý liền có thể thấy mảnh chi bạch tuộc nhanh chóng thay đổi màu sắc ở trong khí.

      Tần Minh Hoàng thấy ràng bộ dáng cụ thể của thứ đó, nhưng căn cứ hình dạng của các chi nhìn thấy, nàng phỏng đoán đó có thể là bạch tuộc rất to lớn, có thể đổi màu, biết nấp.

      Quá khốc! Ngay từ đầu nàng còn tưởng rằng đó là giống loài đặc sắc của thế giới này, nghĩ đến phản ứng của Barry mới cảm thấy đúng.

      “Dù sao tôi cũng thấy, bằng cho tôi đó là cái gì, căn cứ nuôi nó làm gì?”

      “Tôi cũng biết đó là cái đồ vật quỷ gì! Càng biết nó xuất khi nào, lúc trước trong căn cứ chỉ có hai con cá mập!” Gương mặt Barry run rẩy mà gầm , xô Tần Minh Hoàng ra, phanh tiếng đóng cửa lại.

      dựa vào cạnh cửa, sắc mặt trắng bệch. Ngày trước trong lúc vô tình ở bên cạnh ao nhìn thấy cái vòi lớn mấp máy, sợ tới mức làm ác mộng. biết trong nước vốn có hai con cá mập, khẳng định là bị thứ kia ăn mất, cả xương cốt cũng dư lại.

      Trong mộng đều là hình ảnh huyết tinh đồ vật kia vươn vòi cuốn lấy cá mập nuốt ăn, về sau lại biến thành hình ảnh chính bị quái vật ăn luôn.

      Lôi sớm mặc kệ chuyện trong căn cứ, dù rửa sạch hay cho ăn đều giao cho , cho nên căn bản Lôi biết trong căn cứ còn có quái vật như vật. cũng dám cho bọn họ, vạn nhất thứ kia muốn ăn thịt người, vậy để nó ăn mấy người khác trước.

      Ba ngày trước người phụ nữ này tiến vào căn cứ, vốn dĩ có thể có cơ hội thoát , nhưng lúc ấy ngủ, chờ tỉnh lại trong căn cứ có thêm người, cửa cũng lại lần nữa bị đóng lại, mất cơ hội rời .

      Đáng chết! Đáng chết!

      Tần Minh Hoàng đứng ở đường ký túc xá, uống ngụm nước ấm, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời Hải từng bước tiếp cận.

      Nếu trong biển mặt đất có loại bạch tuộc kỳ quái này, vậy phải là bạch tuộc trong biển bầu trời ? Nếu là bạch tuộc Hải, vậy vào nơi này như thế nào?

      ngang qua ký túc xá của Lệ Hi, nàng nghe thấy bên trong có tiếng hoạt động ban đêm, tấm tắc hai tiếng, trở về ký túc xá nghỉ ngơi.

      Ngày hôm sau, Tần Minh Hoàng thấy Lệ Hi và Lôi từ cửa chính bên kia tay trở về.

      “Hôm nay cũng có xe đưa đồ ăn, rốt cuộc sao lại thế, người phụ trách phải ném chúng ta ở đây mặc kệ ?”

      “Bảo bối, sao, vạn nhất bị nhốt ở đây, còn có thể mang theo em bò ra ngoài, nơi như này nhốt được chúng ta.”

      Lôi ôm lấy vai bạn , là lính ngũ binh, thân cơ bắp đặc biệt cường tráng.

      Được an ủi, Lệ Hi cũng lo lắng, là dáng vẻ sống trong tình cuồng nhiệt, có đối tượng ở đây vạn thỏa mãn.

      Tần Minh Hoàng so với hai bọn họ càng thêm bình tĩnh, sáng sớm nàng dậy làm đồ ăn cho mình, chạy tới hồ nước trong nhà bên kia. Bực nhất là Barry còn tưởng bởi vì chuyện ngày hôm qua mà tìm nàng gây phiền toái, kết quả thấy nàng đến bên hồ, lập tức đen mặt về ký túc xá, dám tiếp cận.

      nghĩ thầm, ả đàn bà ngu xuẩn này, , đến bên bờ hồ, chừng thực nhanh bị quái vật ăn mất!

      Ở bên bờ hồ dạo qua vòng, Tần Minh Hoàng nhàm chán đến hoảng, thuận tay cũng rửa sạch hồ nước lộ thiên bên ngoài. Ánh mặt trời thực tốt, bên rìa Hải nơi xa được ánh mặt trời chiếu vào, quang mang lưu động chiết xạ ra ánh sáng lộng lẫy, kỳ lạ lại mỹ lệ.

      Nàng dẫm lên súng bắn nước đứng ở hồ xem xét cảnh tượng này, rửa sạch xong, mình ngồi ở bên bờ hồ chơi nước.

      Buổi chiều nhiệt độ rất cao, nhìn nước ao thanh triệt sạch trước mắt, Tần Minh Hoàng có chút muốn xuống bơi lội, lại có chút lo lắng con bạch tuộc ở hồ nước trong nhà chạy ra bên ngoài, vạn nhất ở trong nước cuốn lấy nàng, vậy nàng nhất định có thể đánh thắng được.

      Tuy rằng nàng cảm thấy bạch tuộc lớn biết hình ngụy trang thực kỳ lạ thú vị, nhưng còn chưa hào phóng đến mức nguyện ý đem mình làm đồ ăn cho nó.

      Cho nên Tần Minh Hoàng chỉ ngồi ở bên cạnh ao ngâm chân, hưởng thụ mát mẻ.

      Hàng năm bị chủ nhân giấu ở dưới quần, cẳng chân và chân đều tái nhợt, ở trong nước chậm rì rì lắc lư, chân đong đưa như là câu cá.

      Dưới nước, dòng nước rất khẽ phất qua cặp chân, từ dưới đáy dâng lên bọt nước đập vào lòng bàn chân.

      cái chi trong suốt chậm rãi tới gần, mềm mại mà đáp ở bàn chân trắng nõn, giác hút dày đặc hình tròn mềm mại nháy mắt dán sát vào làn da.

      Loại sinh vật này cũng giống nhân loại, bọn chúng cũng cần đôi mắt để nhìn cảnh vật, cần lỗ tai để nghe thanh , cần mũi để ngửi khí vị, cũng cần miệng để nếm hương vị, toàn bộ công năng đều có thể dùng các chi thay thế. Các chi này rất nhiều chức năng, có xúc giác, thính giác, khứu giác, vị giác thậm chí là thị giác mẫn cảm nhất, chỉ là “thị giác” của bọn chúng quá giống nhân loại.

      Lúc các chi dán ở đùi, thông qua làn da nàng, nếm được “hương vị” của nhân loại này. Từ làn da nàng phân bố ra tin tức tố mà nhân loại ngửi được, bên trong bao hàm rất rất nhiều tin tức.

      Mạch máu của nàng, thanh máu lưu động, tốc độ trái tim nhảy lên, còn ở dưới tình huống buồn ngủ thoải mái, đại não như là mảnh lá hơi hơi khép lại ―― đột nhiên loại bình tĩnh này bị đánh vỡ, “phiến lá” toàn bộ mở ra.

      nếm được hương vị nàng kinh ngạc và cảnh giác, ngay sau đó cặp chân từ trong nước rụt trở về, tránh khỏi các chi đụng vào.

      Tần Minh Hoàng đứng ở bên bờ, sờ sờ chân mình.

      Biểu tình của nàng hơi có chút vi diệu, vừa rồi, có cái gì ẩm ướt mềm mại dán lên.

      Là con bạch tuộc lớn kia? phải là nó đói bụng ?

      Tần Minh Hoàng nhìn hồ nước thanh thấu hề có động tĩnh dị thường, nhất thời tìm thấy đại gia hỏa đó ở đâu, duỗi chân ra thử chạm xuống cũng đụng tới bất cứ thứ gì.

      Được rồi.

      Nàng đến hầm chứa đá, từ bên trong lấy chút cá ra, ngồi xổm bên hồ xách lên con còn đóng băng ném xuống.

      Chỉ trong nháy mắt, con cá kia liền biến mất, nhìn qua như là biến mất vào hư . Tần Minh Hoàng thấy , lại ném con cá nữa xuống, lúc này nàng bắt được thời cơ trong nháy mắt, thấy con cá làm thế nào biến mất trong chỗ trống.

      Oa a! Tần Minh Hoàng giống như là bé dùng thức ăn ném cho cá vàng, hứng thú bừng bừng mà lần tiếp lần ném cá vào trong nước, nắm bắt tung tích cá biến mất.

      Nàng lấy ra sọt cá ném hết, trong nước thanh triệt bỗng nhiên nở ra đóa “Hoa” màu sắc rực rỡ. Đó là hoa văn nổi lên mặt nước, như màu sắc lưu động, vặn vẹo theo hướng dòng nước di động, chỉ thoáng hơn nửa hồ nước đều như bị màu sắc phủ kín, biến thành vũ trụ rực rỡ hỗn độn. Tần Minh Hoàng đột nhiên kịp phòng ngừa, cảm giác hai mắt mình rơi vào thế giới vô cùng rực rỡ.

      Nhưng mà cảnh tượng kỳ lạ như vậy chỉ xuất lát liền biến mất, nước hồ thực mau khôi phục trong suốt.

      Sau lúc lâu, Tần Minh Hoàng mới lẩm bẩm tiếng: “…… Ngoan ngoãn, thế này cũng quá xinh đẹp.”

      “Quá xinh đẹp!” Người đàn ông trong phòng điều khiển tối tăm đồng dạng cũng kích động mà phun ra những lời này.

      Ánh mắt si mê lần nữa quan khán khoảnh khắc đó.

      Đối với chuyện nó tồn tại bị phát , người đàn ông cũng để ý, nhìn hai bên hỗ động, chỉ cảm thấy chờ mong. Thực nghiệm này bắt đầu thời gian, thử gọi tới các nhân viên khác nhau, nhưng cũng chưa ai có thể được nó ưu ái, duy chỉ người phụ nữ này, ngày hôm qua lần đầu tiên nó tiếp xúc với nàng, thế nhưng bài xích nàng tiếp cận, hôm nay càng muốn thử nếm hương vị của nàng.

      Nó nhất định là thích hương vị của nàng.

      Vậy quá tuyệt vời, nghiên cứu của rốt cuộc có tiến triển!

      @Mãi editor cảm ơn nàng nhiều nhé!
      sabera.tran, Jenny Kún, Chris_Luu4 others thích bài này.

    3. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Nam chính lần này chắc là bạn bạch tuộc này đúng ? Nếu mà là ông nghiên cứu kia hơi có chút chút gì đó mắc mắc
      thanks bạn editor
      heavydizzy thích bài này.

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      tui thiệt là tui vừa đọc chuyện trước xong cái nhảy qua chuyện mới tui chưa quen, kiểu như chưa bỏ được cặp kia á. Nhưng tác giả viết bánh cuốn quá, vừa đọc chương 1 là đọc lèo hứng thú bừng bừng
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      04 Tử vong

      “Địa phương quỷ quái này càng ngày càng ở nổi nữa!” Lệ Hi oán giận, ném điều khiển từ xa trong tay xuống.

      Trong căn cứ đồ ăn sắp hết rồi, vẫn có ai tới đưa đồ mới, hôm nay tín hiệu cắt đứt, đến TV cũng xem được. Bọn họ làm việc ở trong căn cứ, thể dùng di động, nhưng có thể xem TV, tốt xấu còn hiểu biết tình huống bên ngoài.

      Dù trong TV những gia hỏa đáng chết đó truyền phát ra tin tức về tình hình thực tế “Người ngoài hành tinh chiếm lĩnh địa cầu, mọi người đều sắp cùng nhau xong đời”, ít nhất nghe những luận điệu thế giới hoà bình, mọi người đều sinh sống mỹ mãn, cũng có thể làm người ta cảm thấy an ủi.

      Bây giờ hay rồi, tình huống càng ngày càng ổn.

      “Lôi, phải là bên ngoài rối loạn ? Bởi vì Hải mang đến tai nạn, cho nên bên ngoài là tận thế, mới có thể ai quản chúng ta, giống như là bộ phim nổi tiếng tang thi tận thế, chúng ta ở đây cái gì cũng biết, chờ đến lúc ra mới phát bên ngoài luân hãm?”

      Dù có đắm chìm trong đương, Lệ Hi cũng cảm thấy sợ hãi bất an.

      Lôi ôm ta vào trong ngực, hôn hôn mặt, buồn cười mà lắc đầu, “Ừm, bảo bối, em là nghĩ quá nhiều. Được rồi, nếu như em lo lắng, chúng ta đây liền rời khỏi nơi này, ra bên ngoài nhìn xem đến tột cùng sao lại thế.”

      muốn trèo tường? Nhưng tường quá cao, thân ái có thể nhảy qua sao?” Lệ Hi được người an ủi lộ ra gương mặt tươi cười, nhắm thẳng cơ ngực cường tráng của mà cọ xát.

      Lôi tự tin cười, trước mặt người phụ nữ mình thích, đàn ông đều muốn biểu ra mặt cường đại của mình, còn thực thích chơi soái, đây là bệnh chung của đàn ông.

      “Bảo bối, em tin ? Vậy đây liền biểu diễm cho em xem.”

      vén tay áo, hoạt động chút, nhìn dáng vẻ là sắp bắt đầu trèo lên bức tường cao.

      Ở bên cạnh vẫn luôn nghe bọn họ đối thoại, Tần Minh Hoàng bưng đĩa bắp rang, ra tiếng ngăn cản , “A, chờ !”

      “Làm gì!” Lôi , Lệ Hi bất mãn trước. Mấy ngày nay ả càng ngày càng thích đồng này. ta ăn quá nhiều! Tủ đông vốn dĩ còn bao nhiêu thức ăn, ta còn biết tiết kiệm, ăn còn nhiều hơn so với Barry và Lôi, ăn ăn ăn, sao béo chết !

      Tần Minh Hoàng làm như thấy bất mãn của ả, chỉ kiến nghị: “Các người nên đóng điện lại trước , nếu chẳng may hàng rào điện tường đột nhiên bùm ―― ấy liền chín.”

      Lệ Hi bị tiếng bùm dọa sợ, sau khi lấy lại tinh thần nổi giận đùng đùng, “Hàng rào điện sớm hỏng rồi, căn bản vô dụng, chính là để hù dọa người ta! Có phải cố ý lời này trù ẻo bạn trai tôi?!”

      Lôi ngăn cản chút, “Bảo bối đừng nóng giận, ấy mới tới, khả năng biết việc này.”

      liếc mắt nhìn Tần Minh Hoàng cái, cắt điện toàn bộ căn cứ, sau đó lại lần nữa đến ven tường động đậy tay chân, mượn dùng bất cứ thứ gì cứ như vậy bật lên 3 mét, nhảy lên túm cây gai sắt.

      Từ thân thủ xem ra, tự tin là có đạo lý. Lệ Hi trong mắt đều là bạn trai mình, “Wow! Lôi quá tuyệt vời!”

      Lôi bắt lấy những gai sắt và hàng rào điện, từng chút bò lên , thực nhanh tới gần đầu tường, còn quay đầu lại làm cái dấu ok với Lệ Hi, lại rước lấy đợt hoan hô.

      Tần Minh Hoàng nhai bắp rang, nghĩ thầm sao mình đâu cũng đều phải ăn cẩu lương. Nàng ăn đồ ăn chỉ cảm thấy no cảm thấy căng, nhưng đối với cẩu lương, nhìn thêm hai mắt đều cảm thấy ăn tiêu.

      Nàng nghĩ, trong lúc vô tình ngẩng đầu, nhìn thấy cái cameras gần đó.

      Lúc trước cameras hình như phải là vị trí này? Trong lòng nàng xẹt qua ý niệm này, bỗng nhiên giật mình. Cameras có điểm đỏ, nó vẫn mở! Vừa rồi toàn bộ căn cứ phải đều cắt điện sao?

      Nghĩ vậy, nàng đột nhiên quay đầu, nhìn về phía tường cao.

      Cùng lúc đó, Lệ Hi thét tiếng chói tai.

      Hàng rào điện mà bọn họ nghĩ là vứt đột nhiên khởi động! Bỗng nhiên sáng lên hoa điện màu lam, thậm chí ở trong tối dưới ánh mặt trời trầm có cảm giác chói mắt, bị hàng rào điện bao vây Lôi đến tiếng động cũng thể phát ra, người từ tường ngã xuống, vẫn nhúc nhích quỳ rạp mặt đất.

      Lệ Hi kinh hoảng thất thố mà chạy tới, Tần Minh Hoàng cũng cau mày qua. Nàng ngồi xổm xuống xem xét, phát Lôi chết, bị chết hoàn toàn, cơ bắp thậm chí xương cốt đều bị chưng khô, có thể thấy hàng rào điện có bao nhiêu uy lực.

      “Úi, trời ạ! Lôi! Lôi! tỉnh lại, cứu mạng! Cứu mạng a, ai có thể cứu ấy! Đừng làm em sợ a, Lôi!” Lệ Hi khóc kêu, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, chạy vào trong phòng lấy ra máy truyền tin, dùng cái này có thể liên lạc người phụ trách căn cứ, nhưng mấy ngày nay đều gọi được, tại cũng vậy.

      ta cũng phát Lôi chết, nhưng muốn tiếp thu. Tần Minh Hoàng vạch trần, sang bên, nhìn ta tuyệt vọng kêu khóc.

      người thân chết ở trước mắt, tuy rằng lấy tính cách của nàng đến mức thương tâm, nhưng tâm tình cũng tốt chỗ nào. Càng quan trọng là vừa rồi chuyện này để lộ ra tin tức ―― căn cứ này có mưu.

      Nhìn qua hoàn cảnh rộng rãi, kỳ cất giấu đủ loại nguy hiểm. Bọn họ hoàn toàn bị nhốt ở đây, nhất định có người nào ở sau lưng thao tác, biết là xuất phát từ mục đích gì.

      Nàng bưng chén bắp rang ngồi ở bên bờ hồ tự hỏi, đây là hôm nay nàng lấy từ tủ đông ra hai bắp ngô tự chế thành bắp rang, vừa rồi còn rất thơm, nhưng còn khẩu vị.

      Tùy tay nhặt viên ném vào trong ao.

      Bắp rang nổi lềnh bềnh lấy quy luật kỳ quái quay quay chuyển chuyển mặt nước. Mặt nước bình tĩnh nổi lên gợn sóng, dường như phía dưới có thứ gì bơi lội. Nàng lập tức biết, con bạch tuộc biến sắc đó ở trong ao.

      Nàng lại ném xuống viên bắp rang, muốn biết nó có thể ăn hay .

      Phía sau bỗng nhiên truyền đến trận tiếng bước chân và tiếng gió, Tần Minh Hoàng tâm các ngươi người hai người đều có tật xấu gì, thấy người ngồi xổm bên bờ hồ liền muốn đẩy người ta xuống nước. Nàng nghiêng sang bên cạnh, thấy Lệ Hi xông tới, hét lên tiếng muốn đẩy nàng rớt vào trong nước.

      Nhớ tới đại quái bạch tuộc chi tiết trong nước kia, Tần Minh Hoàng lại thuận tay túm chặt Lệ Hi kéo ta trở về. Nhưng Lệ Hi đầy mặt nước mắt và hận ý, kêu to: “Vừa rồi mày Lôi bị điện giật chết, mày sớm biết có phải !”

      rồi dùng tay cào mặt và mắt nàng.

      Tần Minh Hoàng bóp chặt cổ tay ta, kéo ta xoay người mặt đất, tay cũng để hờ sẵn.

      “Người chị em, bạn trai chết, tôi cảm thấy đồng tình sâu sắc, nhưng mà, phát tiết cảm xúc với người vô tội cũng tốt.” Nàng gắt gao giữ Lệ Hi giãy giụa, “Muốn giận chó đánh mèo người khác để phát tiết sợ hãi và bất an là thực bình thường, nhưng bảo bối, tôi phải người nên chọn, biết ?”

      Thấy ta giãy giụa nữa, Tần Minh Hoàng mới buông ra.

      Người khóc lóc chạy rồi, Tần Minh Hoàng có chút đau lòng mà nhìn bắp rang rơi đầy mặt đất, nhấc chân đá hết chúng nó vào trong ao.

      Bắp rang bồng bềnh ở mặt nước biến thành cái lốc xoáy xoay tròn, sau đó viên lại viên biến mất ở trong nước, chúng nó bị ăn hết.

      Còn tốt, như vậy cũng xem như lãng phí.

      Barry là người cuối cùng biết tin Lôi chết, nhìn thi thể cháy đen đó hỏng mất, khóc còn thương tâm hơn Lệ Hi. Hai người đều khóc, làm Tần Minh Hoàng cảm thấy có phải mình quá máu lạnh hay .

      Chính là nàng ở Tần thị nhìn người chết quen, bảo nàng khóc là khóc được.

      Barry khóc phải vì Lôi, và Lôi quan hệ còn tốt như vậy, khóc là vì chính mình. chừng thực nhanh cũng phải chết ở chỗ này!

      Mang theo tâm tình tuyệt vọng trở lại ký túc xá, Barry bỗng nhiên nghe được đợt tiếng tích tích, đó là thanh máy truyền tin trong căn cứ, từ người phụ trách mất liên lạc, lâu chưa từng nghe thấy thanh này.

      Phản ứng lại là cái gì rồi, đôi mắt Barry bỗng nhiên sáng lên, nhào qua cầm lấy máy truyền tin, “A lô! Cứu mạng! Cứu mạng……”

      nắm máy truyền tin, nghe thấy thanh bên trong, mặt mừng như điên và kích động thực nhanh đọng lại.

      Cuối cùng, hoảng hốt mà treo máy, trầm mặc lát, mặt thần sắc từ do dự biến thành kiên định.

      “Ta phải rời khỏi, ta nhất định phải tồn tại rời khỏi nơi này!” Chỉ cần có thể tồn tại rời khỏi địa phương quỷ quái này, mặc kệ cái gì cũng nguyện ý làm.

      Người trong phòng điều khiển ngắt máy truyền tin tay, nhìn màn hình trước mắt cười ra.

      Nếu nó lựa chọn ra người nó thích, vậy những người còn lại cũng chỉ có giá trị để làm thức ăn chăn nuôi.

      Bất quá, nhìn sinh vật Hải mỹ lệ này, là sủng ái nhân loại nó thích. Gã nhìn hình ảnh biểu ra màn hình, sinh vật lớn đó dùng cái vòi nhọn thô tráng kích thích bắp rang mặt nước, nó “chơi đùa” cùng nhân loại.

      Gã tin tưởng, nó có tình cảm phong phú, giống như nhân loại. Bất quá so với nhân loại nó càng thêm hoàn mỹ, trong tháng nghiên cứu ngắn ngủn, gã phát nó có cảm giác nhạy bén với hết thảy ngoại giới, đặc biệt là đối với sinh vật sống, bất kì thay đổi từ hơi thở bé nào, nó đều có thể bắt giữ được.

      hề nghi ngờ, nó có được năng lực cường đại, video nó cắn nuốt hai con cá mập còn ở trong bookmark của gã. Lúc bày ra lực lượng cường đại, đồng thời nó lại tuyệt đẹp đến động lòng người như vậy.

      Đồng thời nó vẫn ôn thuần, lâu như vậy cũng chưa từng công kích nhân loại sống chung quanh.

      Gã đàn ông lắm, nó có thể phân biệt nhân loại và động vật khác hay , cho nên ăn, hay là bởi vì nguyên nhân khác, gã vô cùng muốn biết điểm này.

      Cách nó sống, phương thức sinh sôi nẩy nở vân vân, hết thảy gã đều muốn biết! Giống như là cởi bỏ bí , làm gã vô cùng hưng phấn.

      Ban đêm, trong căn cứ càng thêm an tĩnh. Trước đây còn có thể mơ hồ nghe thấy thanh Lôi và Lệ Hi chiến đấu hăng hái dứt, giờ chỉ còn lại trầm mặc hít thở thông.

      Barry từ ký túc xá của mình ra, cầm dao, mang theo dây thừng, đứng ở trước cửa ký túc xá của Lệ Hi, mặt đều là mồ hôi lạnh vì khẩn trương.

      “Lệ Hi, tôi muốn giết , là ông ta cầu, chớ có trách tôi. Tôi chỉ là, chỉ là muốn sống tiếp mà thôi, đừng trách tôi!”

      ……

      Sáng sớm, Tần Minh Hoàng dậy chạy bộ, theo thói quen bên bờ hồ vòng, đến bên cạnh cái hồ bên ngoài, nàng dừng bước chân.

      Người phụ nữ lẳng lặng nổi mặt nước, xung quanh nước hồ hơi vẩn đục, mang theo màu đỏ nhàn nhạt.

      Tứ chi và mặt xanh trắng, ánh mặt trời sáng sớm chiếu xuống giống khối gỗ mục còn sức sống.

      Nàng yên lặng tới vớt thi thể lên. Tay nàng xẹt qua dấu vết cổ và cổ tay thi thể Lệ Hi.

      Trong nước bỗng vang lên tiếng động, sau đó lạch cạch tiếng, có cái gì ẩm ướt đáp ở bên bờ hồ. Tần Minh Hoàng nhìn sang bên đó liền thu hồi ánh mắt, đứng dậy về ký túc xá.

      Cửa ký túc xá bị đập vang, Barry mắt mang theo xanh đen đứng ở phía sau cửa, “Làm gì?”

      nghe thấy người ngoài cửa kinh hoảng : “Barry! Barry, tốt, Lệ Hi ấy chết!”

      “Chết chết, đừng phiền tao!” Barry khống chế được mà hô to. Nhưng ngoài cửa tiếng đập vẫn luôn ngừng, như thể mở cửa vẫn luôn gõ tiếp như vậy, Barry bực bội mở cửa ra, “Mày đồ tiện……”

      “Oành!”

      Cửa mới vừa mở ra cái khe hở, Tần Minh Hoàng liền dùng lực đá văng ra, phía sau Barry bị cửa văng ra đập cho bay ngược ra té ngã đất, Tần Minh Hoàng nhào vào trong cửa, chân đá về Barry muốn bò dậy, cũng nhanh chóng bó tay chân lại, cột vào khung giường.

      “Á…… mày làm…… mày làm cái gì……” Barry nghĩ tới, người phụ nữ này nhìn qua vừa cao lại tráng mà lợi hại như vậy, người đàn ông đến phản kháng đều kịp bị người ta khống chế được.

      “Lệ Hi là mày giết?” Tần Minh Hoàng đá cước, “ cần giảo biện, nơi này chỉ còn lại hai chúng ta, phải tao đương nhiên chính là mày.”

      “Vì bảo đảm an toàn sinh mệnh, tao cột mày vào đây, mày hẳn là có ý kiến.”

      ! Tao……” chờ Barry xong, Tần Minh Hoàng cước đạp lên miệng .

      “Mày hẳn là có ý kiến.”
      sabera.tran, Jenny Kún, Alice Huynh6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :