1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      09 Ma thú

      Hết thảy tri thức về sinh tồn, Muri đều là dùng chính vết thương của mình đổi lấy.

      Nàng dạy những thứ này, giống như là lo lắng sinh tồn của . Nhưng nàng hẳn là biết, chính nàng so với yếu hơn rất nhiều, lo lắng như vậy là rất kỳ quái.

      “Muri, hai ly rượu mạch thêm phần thịt thăn, phải bán bao nhiêu tiền đồng?”

      Bên cạnh truyền đến nữ nhân kiên nhẫn hỏi.

      Muri ngồi ở xe xóc nảy, theo bản năng bắt đầu đếm ngón tay.

      Thái dương nóng như trước, bọn họ lên đường, thương đội kia cũng theo sau bọn họ, cách xa gần.

      Muri để ý bọn họ, lòng tính toán, rất là khó. Nàng hỏi ba câu.

      Mellie chờ tính hồi lâu mới chờ được đáp án, “…… 85 tiền đồng.”

      “Tính đúng rồi!” Mellie ánh mắt sáng rực, cười rộ lên, “Muri, cậu thông minh a, lại tính đúng rồi!”

      Muri ôm cánh tay, ngữ khí lãnh khốc, “ Cái này rất đơn giản, có thể lại hỏi ta câu.”

      Mellie: “ vậy chăng? Tôi đây lại hỏi cậu câu, chúng ta hai người ăn, cậu muốn ly rượu mạch cùng ba phần thịt thăn, tôi muốn phần thịt thăn cùng ly rượu mạch, chúng ta tổng cộng phải trả bao nhiêu tiền đây?”

      Muri, mới vừa xong liền hối hận, lúc này nghe câu hỏi của Mellie, lại nhăn cái mũi, nhìn ngón tay mình.

      Quá khó.

      Mellie ý xấu mà thầm cười, lặng lẽ lấy ra miếng đường , bỏ vào túi nước quơ quơ. Chờ đến Muri vất vả lại lần nữa trả lời câu hỏi, nàng đưa túi nước cho , “Cậu quá vất vả, mau uống nước.”

      Muri uống ngụm, ngữ khí có chút dâng trào ngoài ý muốn, “Ngọt!”

      quả nhiên thích ăn ngọt, nghe thanh này đáng nha. Mellie chú ý tới lặng lẽ lung lay đầu, cũng vui vẻ theo, chống cằm cười: “Đúng vậy, lần này là ngọt .”

      Muri nhìn túi nước, lại đưa túi nước cho nàng, nhưng câu cũng chịu nữa.

      Mellie cảm thấy hình như là có vẻ thẹn thùng, buổi tối dừng lại nghỉ ngơi, ngồi ở đó đưa lưng về phía nàng, bày ra tư thế ôm cánh tay lãnh khốc, giống như cũng muốn ngủ.

      Muri đêm nay xác ngủ, bởi vì vẫn luôn nghe được thương đội theo phía sau bọn họ có động tĩnh. Thương đội ngừng ở chỗ cách bọn họ xa, đêm dài, còn có người ngồi xổm gần đó nhìn lén, có chút phiền.

      Chỉ cần đủ ích lợi, thương đội ngẫu nhiên cũng làm ít việc cường đạo làm.

      là giáp ma thú quá rêu rao, chủ nhân thương đội biết giá trị của đồ vật đó, huống chi lúc Muri mua đường tùy tay lấy ra túi đồng vàng, biểu giàu có.

      Xử lý hai người, kiếm mớ lớn, chuyện làm ăn này quá có lời.

      Lão bản thương đội ngủ giấc dậy, chuẩn bị tiếp thu thành quả thắng lợi, kết quả phát tối hôm qua người phái cũng chưa trở về, lại cho người tìm hai người đó, bọn họ sớm rồi.

      Mellie cũng biết tối hôm qua xảy ra cái gì, nàng vẫn luôn ở dưới bảo vệ của Muri, thực an toàn.

      “Thương đội kia hôm nay theo.” Nàng quay đầu lại nhìn, quá mức để ý. Quay đầu lại muốn đùa Muri, “Hôm nay còn muốn tính toán sao?”

      Muri nghiêm túc : “ mua đồ, cần tính.”

      “Được rồi.” Mellie đoán được khẳng định muốn học, suy nghĩ biện pháp khác. Nàng lấy ra cái bọc , bên trong là đống quả hạch tối hôm qua ngoài ý muốn nhặt được.

      “Muri, nhận lấy!” Nàng ném quả hạch sang, Muri nhìn thẳng về phía trước cũng thèm nhìn sang, duỗi ra tay liền đón được.

      Thấy đón được, Mellie liền bắt đầu đếm: “ quả.”

      Ném quả thứ hai, ném có chút lệch, Muri vẫn nhìn phía trước dao động, nhưng duỗi chân đá, quả hạch vừa vặn bay vào trong tay .

      Mellie: “Hai quả.”

      “Ba quả.”

      ……

      Mellie chầm chậm đếm hơn trăm, mặc kệ nàng ném thế nào, Muri đều có thể đón được. tiếp túi quả hạch, Mellie cầm cái túi trống trơn : “Cậu có thể đếm cái này, luyện tập nhiều rất đơn giản.”

      Cũng thể vẫn luôn để đếm ngón tay, vậy cần phải đếm rất lâu. Hơn nữa thực thông minh, học xong rồi về sau bao giờ bị người ta tùy tiện lừa gạt nữa.

      Nàng nghĩ ngợi, nhìn thấyMuri nắm chỗ quả hạch nhét vào trong miệng, cắn vỡ ra.

      Hai ngụm ăn xong chỗ quả hạch nàng chuẩn bị cho dùng để đếm, : “…… giúp ta tính toán.”

      Vẫn là nhìn về phía trước, cũng nhìn nàng.

      Mellie nghĩ, xem ra sợ câu đố của nàng.

      “Được rồi.” Nàng : “Chỉ cần tôi còn ở bên cạnh cậu, tôi giúp cậu tính toán.”

      Muri lại lần nữa cảm thấy nữ nhân tốt.

      Chỉ là, con gấu này phát , chính mình gặp được vài nữ nhân nhân loại, nhưng chỉ có Mellie vẫn luôn làm cảm thấy nữ nhân thực tốt.

      Thương đội kia tổn thất hơn nửa hộ vệ, chật vật vạn phần mà chạy trốn tới tòa thành gần nhất. Chủ nhân thương đội thể lấy được giáp ma thú mình muốn, ngược lại mất hộ vệ, cuối cùng suýt nữa bị đoàn cường đạo cướp sạch.

      hận đến nghiến răng nghiến lợi, phát trong thành này có cái thánh đường, chớp mắt có ý tưởng. sai sử người hầu thánh đường, cho bọn họ đường gặp ma thú ―― chưa ma thú đó bị giết.

      Lúc này ma thú xuất ở gần đó chính là đại , những người trong thánh đường khẳng định muốn ra ngoài giải quyết, khi ra ngoài, thể tay mà về, chỉ cần nhìn thấy con ma thú bị giết chết kia, khẳng định muốn mang giáp ma thú về.

      tình liên quan đến ma thú, đại bộ phận đều phải dựa vào thánh đường giải quyết, phàm là liên lụy đến ma thú bị thánh đường phát , làm cho bọn họ chiếm tiện nghi chính là chuyện trong lòng hiểu ra.

      muốn cho hai hỗn đản đáng chết kia trả giá lớn, cho dù chỉ làm cho bọn họ tổn thất bộ phận tài vật cũng được.

      Thánh đường nhận được tin tức ma thú lui tới, thực mau liền có mười mấy chiến sĩ và hai mục sư áo đen cùng ra khỏi thành tìm kiếm.

      Binh lính cửa thành nhìn thấy nhóm người này vội vàng nhường đường, vừa đóng cửa vừa thầm, “Bọn họ lúc này ra ngoài, chẳng lẽ là bên ngoài có ma thú xuất ?”

      “Khẳng định là đúng, nếu phải ma thú, nhóm người này làm sao lại xuất động, ngày thường đều ở thánh đường khổ tu.”

      “Thôi , khổ tu cái gì, ngươi chẳng lẽ nghe người thánh đường ngầm uống rượu ngủ nữ nhân a.”

      “Cũng thể lời này, bị bọn họ nghe được ngươi liền thảm!” “Vốn dĩ là thế, bọn họ mỗi năm bắt được nhiều ma thú, đều có thể bán rất nhiều rất nhiều đồng vàng, còn thường thường muốn những người thường chúng ta đây quyên tiền, đều dùng để ngầm ăn nhậu chơi bời.”

      đám chiến sĩ thánh đường ra khỏi thành, cưỡi ngựa đuổi theo nửa ngày chưa thấy tung tích ma thú, chiến sĩ tính tình táo bạo lớn tiếng : “Từ đâu ra ma thú, chiếc nhẫn cũng có phản ứng, tên kia phải là lừa gạt chúng ta !”

      người khác an ủi: “Ai dám gạt chúng ta, muốn sống nữa sao. Nhẫn khiển trách phản ứng, phỏng chừng là cách quá xa, chừng ma thú chạy mất.”

      “Nếu chạy chúng ta đây trở về thôi.” Nữ chiến sĩ duy nhất trong đoàn người lười biếng gọi về phía trước: “Hai mục sư đại nhân, chúng ta vòng liền trở về , miễn cho buổi tối còn phải ngủ ở bên ngoài.”

      mục sư tán đồng mà quay đầu lại nhìn đám chiến sĩ này, “Đều nghiêm túc chút, ta xác cảm giác được chút hơi thở ma thú.”

      Mọi người nghe vậy đều tinh thần chấn động. Bọn họ còn tưởng là giả, nghĩ tới thực có ma thú, mùa này, ma thú gì lại chạy đến nơi đây?

      ? Ở đâu đấy? Nhẫn khiển trách của chúng ta sao lại cũng chưa phản ứng a?”

      mục sư bắt lấy lắc tay điêu khắc hoa văn bụi gai chữ hạt gạo, minh tưởng, miệng : “Ma thú này hơi thở có chút đặc thù, các ngươi được sơ ý.”

      mở mắt ra, chỉ về phương hướng, “Ở bên kia!”

      .

      Mellie nhìn hoàng hôn, bỗng nhiên thấy Muri bên cạnh ngồi dậy, nhìn ra sau.

      Nàng cũng khỏi nhìn theo ra sau, cái gì cũng có, chỉ có con đường, cùng hai bên càng ngày càng nhiều quái thạch lởm chởm.

      Nhưng cũng chỉ lát, nàng nghe được tiếng vó ngựa dồn dập. Đá cục chung quanh rất nhiều, vây ở chỗ truyền ra tiếng vang, làm tiếng vó ngựa nghe vào đinh tai nhức óc.

      Mellie thực nhanh thấy đội người cưỡi ngựa đó, có nam có nữ, được hai lão nhân áo đen dẫn dắt chạy như bay mà đến. Nàng cho rằng bọn họ xẹt qua các nàng xa, ai ngờ bọn họ lại vòng quanh hai người rồi ngừng lại, vây họ vào giữa.

      Bọn họ nhìn qua phải rất giống cường đạo a. Mellie nghĩ thầm, đường này trừ cường đạo, nguyên lai còn có người khác tới cướp bóc, thế giới nguy hiểm.

      Muri ngồi ở đó vẫn nhúc nhích.

      Đám người kia cũng nhìn chằm chằm vẫn nhúc nhích.

      con ma thú……” lão nhân dẫn đầu nhìn Muri .

      Mellie nhớ tới giáp ma thú xe, tâm nguyên lai là tới đoạt giáp ma thú.

      Nhưng bọn vì sao đều nhìn chằm chằm Muri?

      con ma thú, giả dạng làm người, ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.” Lão nhân cho hết lời, phía sau chiến sĩ tuổi trẻ cầm theo đao vọt tới, đến thẳng chỗ Muri.

      Chiến sĩ tuổi trẻ này cũng khác hẳn với cường đạo lúc trước gặp được, sức lực rất lớn, hơn nữa thân hình linh hoạt, né tránh được Muri công kích hai lần.

      Muri tựa hồ cũng có ý tứ muốn giết , động tác biết vì sao có chút do dự.

      Vừa do dự như vậy, lại có hai người lao lên, vây lấy ở chính giữa.

      Bọn họ đều chuyên tâm đối phó Muri, ai để ý Mellie bên cạnh. Mellie vừa mới nghĩ kỹ lão nhân kia đến tột cùng có ý tứ gì, nhìn chằm chằm Muri, biểu tình trong lĩnh ngộ mang theo kinh ngạc.

      Mắt thấy Muri lâm vào khốn cảnh, nàng lo lắng tiến lên hai bước.

      Các chiến sĩ phía sau cũng sôi nổi tiến lên, có người ngại nàng vướng bận, chân đá văng xe ngựa của nàng ra, mắng: “Người thường lăn xa chút, đừng làm trở ngại chúng ta.”

      Mellie đột nhiên kịp phòng ngừa, kinh hô tiếng từ càng xe ngã xuống.

      Muri ở trong đám người nghe thấy thanh , quay đầu nhìn, bỗng nhiên cúi thấp người, tránh nơi có đao kiếm chém tới, chân xuống đảo qua, chạy ra khỏi mấy người vây quanh, nhảy qua xe ngựa vớt Mellie lên.

      “Muốn chạy? Đứng lại!”

      Các chiến sĩ đuổi theo, Muri nhấc chân đá chiếc xe ngựa ra, xe ngựa quay cuồng áp về phía bọn họ. Bên kia mấy chiến sĩ vốn dĩ nhàn nhàn chờ đợi thấy thế xông tới chặn lại.

      Muri bị những người này ngăn lại, bước chân chạy về phía trước tạm dừng, ngữ khí có chút phiền não, còn có chút kiên nhẫn, “Ta muốn giết các ngươi.”

      “Gì, ma thú có thể !” Nữ chiến sĩ gãi gãi đầu, quay đầu hỏi mục sư, “Ma thú gì đây, sao còn có thể , chúng ta phải nhận sai rồi?”

      Từ đầu đến cuối chuyện, mục sư kia nghiêm túc mở miệng : “, nếu đoán sai, hẳn là ma thú cùng người sinh ra.”

      nam chiến sĩ tấm tắc hai tiếng, “Lần đầu tiên nghe người cùng ma thú cũng có thể sinh con, chuyện này nghe lên chỉ có thể trách người ghê tởm.”

      Còn có chiến sĩ cười : “Nhanh bắt lấy tiểu quái vật này, nhìn xem người cùng ma thú có thể sinh ra thứ gì!”

      Bọn họ đều là chiến sĩ từng giết rất nhiều ma thú, hoàn toàn để tiểu quái vật giấu ở trong quần áo nhân loại trước mặt này ở trong lòng, chỉ vào vừa vừa cười.

      Muri vớt được Mellie, lần thứ hai nhắc lại: “Ta muốn giết các ngươi, tránh ra.”
      sabera.tran, Alice Huynh, Chris_Luu6 others thích bài này.

    2. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Còn chưa ngọt ngào được bao nhiêu có chuyện :-(((
      Thương hai bạn ghê
      Many thanks editor
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      10 Đáng thương đáng

      Thánh đường thành lập hơn ngàn năm, ban đầu chính là phòng tuyến thứ nhất của nhân loại chống lại ma thú xâm nhập. Nhưng dần dần, ma thú càng ngày càng ít, cơ hồ toàn bộ lui về ở trong vòng vùng địa cực, mà người trong thánh đường càng ngày càng nhiều ―― tất cả mọi người biết, ma thú có thể bán ra giá cao, chỉ cần có thể tiến vào thánh đường làm chiến sĩ hoặc là mục sư, đông chí mỗi năm đều có thể săn giết ma thú, kiếm khoản lớn.

      Các chiến sĩ thánh đường lại được gọi là săn ma nhân, bọn họ tiêu diệt ma thú chạy ra khỏi vùng địa cực, mỗi năm cũng tạo thành tiểu đội săn ma, vùng địa cực chủ động săn ma thú.

      đội hơn mười chiến sĩ săn ma nhân, đều từng tiến vào vùng địa cực săn ma thú, phải loại chiến sĩ thánh đường bình thường góp cho đủ số có thể so sánh, bởi vậy xưa nay đều rất là kiêu ngạo.

      Đặc biệt bốn người dẫn đầu trong đó, ba nam nữ, kinh nghiệm săn phong phú, ma thú bình thường đều chướng mắt, là chiến sĩ tinh chân chính.

      Nhưng hôm nay, kiêu ngạo của bọn họ bị đánh nát, cũng từ thợ săn thú biến thành con mồi.

      Các chiến sĩ còn lại sớm nằm đầy đất, tuy rằng chết, nhưng mỗi người đều bị thiếu tay gãy chân rốt cuộc bò dậy nổi, vết thương máu chảy ròng ròng, đặt ở đó mặc kệ, phỏng chừng thực nhanh chết.

      Bốn chiến sĩ tinh còn đau khổ chống đỡ, người mang thương. Nếu phải chung quanh còn có hai mục sư cầu nguyện cho bọn họ, khôi phục tinh lực, giảm bớt đau đớn, bọn họ sớm ngã xuống giống những người khác.

      Vừa rồi ngoài miệng đến bao nhiêu vui vẻ, tại đáy lòng mấy người liền có bấy nhiêu hối hận, nhìn ma thú cao lớn bị bọn họ vây quanh ở giữa, áo choàng rách nát đầy người máu tươi, trong miệng phát khổ.

      Đây đến tột cùng là thứ ma thú gì?! Đánh lâu như vậy, bọn họ ai cũng bị trọng thương, gia hỏa này còn có thể đấu đá tung hoành dường như có việc gì.

      Từ trước bọn họ gặp lân giáp thú hai sừng khí thế khủng bố, hình thể cao lớn giống tòa nhà, cũng bị đánh đến thảm như vậy!

      Chẳng lẽ người và ma thú hỗn huyết biến dị, lợi hại hơn?

      Ma thú hỗn huyết này hình thể ở trong nhân loại tuy rằng tính là cao lớn, nhưng ở trong ma thú chỉ có thể xem như phổ phổ thông thông, chẳng lẽ nên là cái loại thực yếu, tùy tiện ma thú hoặc là chiến sĩ nào cũng có thể bắt lấy sao?

      Cứ tiếp tục như vậy, bọn họ sợ là ổn.

      Bốn kỵ sĩ đầy đầu máu tươi làm ánh mắt, đột nhiên đồng thời thối lui, kéo vũ khí của mình ra thứ khác ―― nơi đó có roi gai dài, quấn quanh ở cánh tay, gai đâm vào trong thân thể, trở nên đỏ tươi. thân bốn người đột nhiên bộc phát ra trận quang mang.

      “Cảm tạ ngài ban cho chúng ta lực lượng……” Bọn họ lẩm bẩm cầu nguyện, bỗng nhiên ngẩng đầu, trong ánh mắt trận tinh quang lập loè, kích mang theo lực sinh mệnh đốt lên mạnh nhất đánh mạnh về phía Muri.

      Nếu vừa rồi bọn họ còn nghĩ chế phục ma thú hỗn huyết khó được này, nhốt lại tìm ràng đến tột cùng là hậu đại ma thú đặc thù gì, vậy giờ, bọn họ chỉ muốn giết chết .

      Xuất ma thú hỗn huyết như vậy tuyệt đối phải chuyện tốt, khi ta muốn làm ác, ai có thể ngăn cản được , càng đáng sợ chính là còn ra vẻ nhân loại trà trộn vào trong thành, tai hoạ ngầm quá lớn.

      Dòng khí mãnh liệt dựng đất bằng, Muri ở trung tâm dòng khí, chống đỡ áp lực lớn, quần áo người chịu khômg nổi gánh nặng phát ra tiếng xé rách. Ngay cả Mellie ghé vào vai , đều bởi vì áp lực này cảm thấy trận hít thở thông, ngực đau đớn, trong miệng hơi tràn ra mùi máu tanh.

      Các chiến sĩ này căn bản để ý đến Mellie, người thường làm bạn cùng ma thú, thậm chí phát ma thú hỗn huyết bảo hộ nàng còn cố ý nhằm vào nàng, làm cho ma thú hỗn huyết mạnh đến có chút đáng sợ này vì thế bị thương.

      Động tác như vậy chọc giận Muri, đánh trả càng ngày càng nặng, mới đánh đến bốn chiến sĩ tinh này ngừng hộc máu, chỉ có thể lấy ra kích cuối cùng.

      Bị dòng khí lớn lôi cuốn thể nhúc nhích, ma thú cuối cùng đều bị vũ khí áp xuống đỉnh đầu đâm thủng mà chết, Muri lại vẫn dùng sức mạnh tránh thoát khỏi trói buộc.

      trận rống giận làm nhân tâm giật mình qua , dòng khí xoay mình bình ổn xuống, bốn chiến sĩ miệng phun máu tươi ngã ra sau.

      Muri dùng sức nhổ xuống cây đao đâm ở người mình, tùy tay vứt ra, chui vào vai của kỵ sĩ dùng đao.

      “Ách a……” Kỵ sĩ này ngã xuống, lại ôm cánh tay ngồi dậy kêu thảm.

      Muri: “Trả cho ngươi.”

      Toàn bộ kỵ sĩ đều ngã xuống, chỉ còn lại hai lão nhân mục sư còn đứng ở bên. Bọn họ từ trước đến nay chỉ phụ trợ các chiến sĩ tác chiến, tìm kiếm tung tích ma thú, tự mình lên đánh ma thú phỏng chừng được, hơn nữa còn là ma thú kỳ quái như vậy.

      Mắt thấy ma thú hỗn huyết mình đánh xong mười mấy chiến sĩ này đến, bọn họ khỏi biểu tình nghiêm túc, trong lòng đều có loại dự cảm sắp thoát ly trần thế đến Thánh sơn.

      ! được thương tổn mục sư!”

      “Dừng tay a hỗn đản!”

      “Mục sư mau! cần lo cho chúng ta!”

      Nằm mặt đất, các chiến sĩ giãy giụa than khóc, trong giọng mỗi người đều tràn ngập bi thương cùng phẫn nộ.

      Muri mắt điếc tai ngơ, miệng vết thương người kia còn ngừng đổ máu. đến bên hai lão nhân mục sư, nhìn nhìn áo đen người bọn họ, rầu rĩ : “Hai chiếc xe hàng, phải đưa đến Pudala, là cho bá tước gì đó, hàng hóa của đoàn dong binh Kim Sư Tử, các ngươi tự mình đưa , ta mặc kệ.”

      xong liền ôm Mellie đầu choáng ngực buồn tăng tốc cái chạy vụt ra ngoài, ba lần hai lượt là biến mất ở sau nham thạch phong hoá.

      Chiến trường lộn xộn đột nhiên trở nên mảnh yên tĩnh, các chiến sĩ kêu khóc đều hé răng nữa, bọn họ hai mặt nhìn nhau, che lại miệng vết thương đổ máu, có chút xảy ra cái gì.

      Nằm mặt đất, nữ chiến sĩ chống kiếm mình run rẩy bò dậy, đào đào lỗ tai đổ máu, “Vừa rồi cái gì? Đưa hàng? Muốn chúng ta giúp đưa hàng, tưởng bở, trả cho chúng ta tiền thuê sao!”

      , đây căn bản phải vấn đề tiền thuê.” Kỵ sĩ ngực có vết thương to che lại miệng vết thương, “Chúng ta phải đánh nhau sao, vì sao cứ tự nhiên như vậy mà phân phó địch nhân đưa hàng cho ? nhục nhã chúng ta sao?”

      Chiến sĩ táo bạo kia bò dậy nổi, ném thương của mình xuống kêu to: “ làm gì, cứ chạy như vậy! Sao giết chúng ta, còn có mục sư ở chỗ này, hai mục sư trân quý ở đây cũng giết, phải ma thú thích nhất ăn thịt mục sư sao, như vậy tính là ma thú gì!”

      Toàn trường duy nhất hai lão mục sư lông tóc vô thương sắc mặt cứng đờ, “Ngươi rất muốn để tên kia ăn chúng ta?”

      Kỵ sĩ táo bạo hậu tri hậu giác biết mình gì đó, nháy mắt ngã xuống nhắm mắt giả chết…… Cũng có thể là chết, rốt cuộc sắc mặt trắng bệch khó coi, cũng kém người chết bao nhiêu.

      “Phải nhanh chóng thông tri cho thánh đường khác, truy kích con ma thú đào tẩu, tuyệt thể để chạy trốn đến nơi khác.” Mục sư sắc mặt hiền từ nhìn phương hướng Muri chạy , biểu tình lo lắng.

      “Nhất định phải mau chóng bắt lấy , đến kích mạnh nhất của bọn họ cũng bắt được , nhóm chiến sĩ khác càng có biện pháp nào, khi để vào thành, biết còn tạo thành bao nhiêu thương vong……”

      .

      Muri hơi chạy ra rất xa, chạy trốn đặc biệt nhanh, so với hai chiếc xe ngựa trước kia cũng nhanh hơn nhiều, lại còn xóc nảy, chỉ ngẫu nhiên nhảy cao, lúc rơi xuống cảm giác trái tim cũng bỗng nhiên dừng lại.

      Mellie ở trong ngực cảm giác đầu choáng ngực buồn bình phục ít, lại nhìn miệng vết thương trước ngực còn theo động tác chạy vội tràn máu ra, vội dùng tay đè lại.

      Bởi vì hồi đại chiến vừa rồi, quần áo vốn bao vây đến kín mít đều có ít chỗ rách, lộ ra phía dưới…… lông nhung màu trắng. Chỗ ngực kia lộ ra nhiều nhất, quanh miệng vết thương da lông màu trắng đều nhiễm máu.

      Mellie vuốt lông thò ra từ khe hở, nhớ tới những người đó là hỗn huyết của ma thú và người, vì thế cũng khẳng định buổi sáng bên hồ ngày đó nhìn thấy gấu căn bản phải mơ.

      Đó là bộ dáng chân chính của Muri dưới mũ đầu lâu ―― con gấu nhìn qua thực ngọt ngào.

      Nhưng ra rất xứng đôi với thanh của .

      là kỳ quái, nàng thế nhưng cảm thấy sợ hãi. Nàng ngẩng đầu nhìn , thấy mũ đầu lâu của còn có vết rách nho . Nghĩ thầm, đại khái là đau lòng, đây là mũ đầu lâu thực thích.

      “Cậu vẫn luôn chảy máu, hay là dừng lại xử lý trước chút?” Mellie nằm trong ngực .

      Muri chạy như điên đột nhiên dừng lại, từ trung rơi xuống, huỵch cái đạp lên mặt đất, mới khom lưng giảm bớt chấn động sinh ra khi chạy.

      dừng lại, câu đầu tiên chính là: “Ta có thể đánh thắng bọn họ, là ta nhường bọn họ.”

      Ngữ khí thực cao hứng.

      Nếu phải từ trước ông nội với , nhìn thấy người mặc áo đen giống ông phải né tránh, cho giết, vừa rồi bó tay bó chân, bị đè nặng ra đánh.

      Bọn họ chút cũng lợi hại, còn có thể đánh cả trăm!

      Mellie thuần thục mà vuốt cánh tay an ủi, “Cậu đương nhiên có thể đánh thắng bọn họ rồi. Cậu xem bọn họ đều đứng lên nổi, cậu còn có thể chạy lâu như vậy, tôi cảm thấy bọn họ khẳng định đều sợ cậu, cậu lợi hại!”

      Nhưng lần này Muri dễ dỗ như vậy, còn giận dỗi, “Ta sợ bọn họ, nhưng ông nội cho ta đánh với những người đó, muốn ta tránh , chính là bọn họ đánh ta trước!”

      Mellie đè lại miệng vết thương của , “Đúng vậy, là bọn họ đạo lý. Chúng ta dừng lại trước, cậu xử lý miệng vết thương được ?”

      Muri rốt cuộc dừng chân lại, đặt mông ngồi ở cục đá lớn.

      Mellie từ trong ngực xuống, thấy cúi đầu nhìn vết thương của mình, vẫn có động tác gì.

      Nàng đẩy đẩy , “Làm sao vậy?”

      Muri chỉ ngồi ở đó, mạc danh ủ rũ cụp đuôi, lại còn cứng rắn bảo trì ngữ khí lãnh khốc, “Mặc kệ, nó tốt lên, chỉ là miệng vết thương , ta thèm để ý.”

      Mellie thấy đầu của phía dưới mũ xương cũng có chút vết máu, hình như là từ bên trong chảy xuống.

      Nàng đè lại mũ đầu lâu, do dự, “Có thể lấy ra sao?”

      Muri bất động.

      Mellie: “Tôi biết cậu là ma thú rồi, hình như tôi còn từng thấy lần, cậu cần sợ…… Tôi lấy ra?”

      Muri thấp thấp hừ chút, thanh có vẻ ủy khuất, như là làm nũng, biết là chính có phát hay .

      Mellie nhón chân, đôi tay bắt lấy hai cái sừng mũ đầu lâu, rút nó lên.

      Tựa hồ “cạch” tiếng.

      Mellie thấy gấu trắng khóe miệng tự nhiên nhếch lên đó. Tuy rằng vóc dáng so với nàng lớn hơn nhiều, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tròn tròn, lông xù xù này, nàng càng nguyện ý gọi là gấu trắng .

      cổ có vết thương , còn may phải đầu có thương tích. Mellie ôm cái mũ đầu lâu, cẩn thận mà xem .

      Muri ngay từ đầu còn cường chống dùng cặp mắt tròn xoe đen như mực đối diện nàng, giống như thực hung dữ, sau lại rũ đầu xuống tránh né ánh mắt nàng, bắt lấy hai bàn tay to nhìn xem.

      Nếu đội mũ đầu lâu lên, tư thế này rất thâm trầm, nhưng giờ nhìn qua chỉ có đáng và đáng thương.

      Mellie lại nhìn tay , bao tay cũng rách, lông trắng từ khe hở chui ra. Nàng thực vất vả mà cố nén mới có giơ tay sờ sờ đầu , an ủi .
      sabera.tran, Alice Huynh, Trúc Khải7 others thích bài này.

    4. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Trong trường hợp đánh nhau máu me nhưng nhân vật chính vẫn quên rải đường cho người đọc, đáng quá thế.
      Thanks editor!!!
      heavydizzy thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      trời đất moe quáaaaaaaaaaa
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :