1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      K biết phần sau như nào nhưng phần này dễ thương ghê
      Thanks editor nhiều
      heavydizzy thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      trời ơi @heavydizzy 1000 lầnnnnnnn. Tui tưởng có 1 chương mới đọc, cbi tinh thần đọc 1 chương là hết, ai mà ngờ marathon 1 lèo, sướngggggg
      heavydizzy thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      bạn bùn đáng sợ quá....hehe. ấy chỉ muốn trả lại cái gậy thôi mà
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      05 tinh đêm trăng

      Mai Lật thân thể ngửa ra sau, thấy ràng hình dáng ngọn đèn rồi, mặt lộ ra biểu tình cổ quái vi diệu.

      Nàng có động tác, quái vật đầm lầy cũng bất động, chỉ đưa đưa cái đèn bọc bùn tới trước mặt nàng, tựa hồ muốn nàng tiếp nhận.

      Loại ngôn ngữ tứ chi đơn giản dễ hiểu này đột nhiên làm Mai Lật sinh ra ý tưởng ―― hẳn phải quái vật đầm lầy vẫn luôn đuổi theo nàng chính là vì trả đồ ?

      Lúc trước hai đoạn gậy gỗ, còn có cây đèn đánh rơi ở nơi hoang dã này, cùng với…… nấm trắng đập lên .

      Mai Lật vươn hai ngón tay tiếp nhận cây đèn rồi, quái vật đầm lầy cao gầy lại chậm rãi khom lưng cúi đầu, đưa đầu và bả vai mình đến trước mặt nàng, làm những cái nấm trắng sinh trưởng tốt đẹp, an cư lạc nghiệp ở người đối diện với nàng.

      Duỗi tay là có thể hái xuống.

      Bởi vì động tác khom lưng ghé sát vào, Mai Lật ngửi được hơi thở nước mưa ướt át, đồng thời cũng thấy ràng bộ dáng của .

      Quái vật đầm lầy thế nhưng có khuôn mặt…… cũng tính là đáng sợ.

      Lúc trước vài lần đối diện cũng dám nhìn kỹ, nhìn thấy xuất liền chạy, trong ấn tượng cảm thấy như là tượng người điêu khắc kỳ quái đứng ở trong nước, làn da có cảm giác là đá cục xám trắng, giờ mới phát mặt đồng dạng cũng như được điêu khắc lập thể.

      Môi cùng làn da màu xám, tròng mắt màu xám, nhìn qua mang chút mờ mịt ngơ ngốc.

      Còn có mái tóc màu xám, che khuất hơn nửa khuôn mặt, tích táp nước xuống.

      Vốn dĩ hẳn là có khí chất u buồn, lành lạnh lại ngưng đọng, nhưng những cái nấm trăng tròn tròn phá hủy cảm giác này.

      Giằng co trong chốc lát, Mai Lật rốt cuộc có động tác, nàng thử thăm dò vươn tay, hái xuống cái nấm trắng từ đầu quái vật đầm lầy.

      vẫn nhúc nhích.

      Mai Lật quan sát trong chốc lát, phát xác định trở mặt động thủ, ngược lại thực kiên nhẫn chờ đợi, liền nhanh chóng hái xuống tất cả những cái nấm người , đựng ở trong váy mình.

      Cuối cùng cái nấm được gỡ xuống, quái vật đầm lầy mới chậm rãi giật giật, lần nữa nâng đầu lên, xoay người, dùng tốc độ thong thả giống như khi tới đây về hướng vũng bùn, thế nhưng chuẩn bị cứ như vậy rời .

      Từ phía sau nhìn xem, quái vật đầm lầy cao gầy dị thường, chính giữa phần lưng có đoạn xương sống ràng, hai khối xương bả vai nhô lên, mơ hồ có thể thấy dấu vết xương sườn sắp hàng, tóc ngắn màu xám ướt át đáp ở phía sau cổ.

      Nhìn kỹ, trừ bề ngoài quỷ dị, thế nhưng còn có chút…… tốt bụng?

      Mai Lật ôm túi nấm trắng, trong tay có cái đèn, trơ mắt nhìn quái vật đầm lầy chìm vào vũng bùn biến mất thấy, nhất thời còn có chút hoảng hốt.

      Là…… là tới đưa đồ a? Đem vật bị mất trả lại, tố chất cao như vậy sao?

      Chính là, nếu nàng nhát gan chút, từ mấy ngày nay vốn sống sờ sờ phải bị “Lôi Phong sống” này hù chết.

      Mai Lật tâm tình phức tạp, dở khóc dở cười, nửa ngày mới cầm theo đồ và túm nấm trắng trở về.

      Bởi vì quái vật đầm lầy này đột nhiên ra, bây giờ đến quỷ hồn phu nhân Pegg trong nhà kia nàng cũng sợ hãi nữa.

      Nàng tại chỉ cảm thấy, mình sợ hãi nhiều ngày như vậy, quá đáng giá.

      Hơn nữa càng hồi tưởng càng cảm thấy mạc danh xấu hổ cho mình lúc trước.

      Nàng trở lại cặn nhà lặng lẽ đó, ở trong hoa viên chốc lát, tính toán làm bộ hết thảy đều có gì phát sinh, làm bộ cái gì mình cũng biết.

      Dùng nấm trắng hái xuống từ người quái vật đầm lầy làm bữa tối, lúc ăn Mai Lật liền cảm thấy hương vị giống nấm lúc trước, có thêm mùi hương cỏ xanh.

      Dùng dầu chiên qua, còn khá ngon, mùi vị thực tươi mát.

      Giống như bình thường, nàng đưa cơm cho Phu nhân Pegg. Dẫm bước chân trầm trọng lên lầu, nàng nghĩ, so với thực vật, khả năng chuẩn bị cho Phu nhân Pegg ít tiền giấy càng tốt hơn, nhưng ngẫm lại lại cảm thấy cũng quá thích hợp, rốt cuộc phong tục nơi này cũng phải đốt tiền giấy cho người chết.

      Lúc này đây, nàng còn tự chủ trương kéo ra bức màn trong phòng, cũng gì.

      Phu nhân Pegg vẫn dùng ánh mắt hờ hững chọc vào lưng nàng, đến khi nàng bưng đồ ăn rời .

      Sau lưng Mai Lật dựng thẳng lông tơ, cho đến lúc đến phòng bếp dưới lầu mới chậm rãi bình tĩnh trở lại. đỉnh ngăn tủ, mèo đen vẫn cứ cho nàng sờ, nhưng nhìn sinh vật này, Mai Lật vẫn cảm giác được an ủi lớn lao.

      Ít nhất, trong nhà này chỉ có mình nàng là còn sống.

      Cây đèn được rửa sạch nước bùn rồi phơi khô, lần thứ hai dùng đến.

      Ở đây dưới ánh đèn an ủi, Mai Lật viết xong thư (nhật ký) hôm nay.

      “Phu nhân, cuộc sống ‘phim kinh dị’ mấy ngày trước vào hôm nay bỗng nhiên biến thành hài kịch, cháu gặp quái vật đầm lầy, nó tựa hồ cũng có ý tứ thương tổn cháu. Thế nên làm cho cháu cảm thấy thực kinh ngạc, có lẽ hết thảy đến mức ổn như cháu nghĩ……”

      “Nghĩ theo hướng tốt, nếu phu nhân Pegg qua đời, sinh hoạt cùng với cháu chỉ là quỷ hồn của bà ấy, vậy cháu cũng cần lo lắng bà ấy bởi vì bệnh nặng lại ăn ít mà lìa đời nữa……”

      Tối nay trời mưa, bên ngoài gió rất lớn.

      Trải qua ngày quanh co lại sợ bóng sợ gió, Mai Lật đối với sinh vật phi nhân loại bên cạnh đạm nhiên, nàng bắt đầu dùng thái độ càng thêm tích cực, vì cuộc sống mà bận rộn.

      Ví dụ như từ sông phụ cận nối đường ống vào trong nhà, hoàn toàn giải quyết nước rửa mặt và tưới rau;

      Lại ví dụ như chế tạo cái máy cắt cỏ loại tay đẩy giản dị, dùng để dọn dẹp cỏ dại mọc um tùm trước và sau nhà;

      Tuy rằng tài liệu và công cụ đều đầy đủ, nhưng tốt xấu là chế tạo thành công.

      Hơn mười năm sống độc lập, năng lực làm việc của nàng vượt qua phần lớn bạn cùng lứa tuổi.

      Đẩy máy cắt cỏ mình tự chế cắt cỏ dại, Mai Lật nghĩ thầm, mình xuyên qua thế này, chẳng lẽ là tới thúc đẩy nông nghiệp thế giới này phát triển sao? Dựa vào các loại công cụ thủ công?

      Phạm vi nàng dọn dẹp rất lớn, bởi vì nhà gần rừng rậm, lần này dọn dẹp cơ hồ mở rộng tới sát bên rừng rậm.

      Lần đầu tiên tới gần khu rừng rậm bên này, Mai Lật ngoài ý muốn phát mảng sườn núi hướng về phía mặt trời, nơi này bị cỏ dại bao trùm còn bày rất nhiều hòn đá .

      Những cục đá to bằng bàn tay, cục tiếp cục, ở sườn núi hợp thành số vòng tròn.

      Mai Lật dọn sạch cỏ dại, mới nhìn thấy những cục đá xếp thành vòng.

      Đây hiển nhiên là do người lần, người trấn cơ hồ tới gần chỗ này, cho nên rất có khả năng là lúc trước Mellie bày ra.

      ấy có đồng bạn, có lẽ ngày trước mình trộm ở chỗ này nghịch đá, tự tiêu khiển.

      Loại việc này, Mai Lật trước kia cũng từng làm, tại bỗng nhiên nhìn thấy cái này, còn có chút cảm giác thân thiết.

      Nhìn cục đá bị mình cẩn thận đá lệch, Mai Lật kéo váy ngồi xổm xuống, nhất nhất cầm lấy chúng, bày thành hình đóa hoa lớn.

      Vòng tròn hỗn độn biến thành đóa hoa hoàn chỉnh, cái nhụy hoa, sáu cánh hoa, ở sườn núi dọn sạch cỏ dại dị thường thấy .

      Mai Lật tùy tay bày xong đồ án, cầm theo máy cắt cỏ quay về trong nhà. Sử dụng ngày, máy cắt cỏ cầm tay đơn sơ này cầu phải sửa chữa.

      Màn đêm buông xuống, bầu trời xuất vòng trăng tròn tròn, ánh trăng sáng ngời chiếu vào rừng rậm và sườn núi, những cục đá màu trắng bình thường vào ban ngày thấy gì nhưng trong ánh trăng tản ra quang mang trắng sáng.

      “Đinh linh ――”

      “Đinh linh ――”

      Rừng rậm truyền ra tiếnh vui đùa ầm ĩ , dường như là đám người nho giọng chuyện.

      Trong bụi cỏ ngả nghiêng, bỗng nhiên ấn xuống dấu chân nho màu trắng, tiếp theo, dấu chân càng ngày càng nhiều, những dấu chân kéo dài đến bên những cục đá xếp thành hình hoa, cái đầu nho bỗng xuất ở trong phạm vi đồ án hình bông hoa đó.

      Đó là vật bằng bàn tay, thân thể giống hoa linh lan, tứ chi gầy , đôi mắt chiếm cứ nửa khuôn mặt.

      Nó đứng ở cục đá sáng lên, xoay người vẫy vẫy tay về phía sau. Chỉ lát, liền có mấy vật khác bộ dáng tương tự nó cũng xuất ở giữa đồ án đá.

      Chúng nó xoay vòng quanh đồ án hoa bằng đá.

      “Hoa xinh đẹp ~”

      “Đây là lễ vật cho chúng ta sao ~”

      “Ha ha ha ~”

      “Là ai dùng cục đá tinh làm cái này cho chúng ta?”

      “Ta thích cái đồ án này, ta muốn mang nàng về rừng rậm ~”

      Các tinh đêm trăng nho chuyển vòng quanh nhữnh cục đá phát ra quang mang, vui cười, tinh đêm trăng trong đó xong câu kia, chúng nó tụ tập bên nhau, phát ra tiếng cười .

      Mai Lật ở trong mộng vẫn luôn nghe thấy tiếng cười tinh tế, tiếng cười thực thanh thúy êm tai. Nàng có cảm giác rất vui sướng, giống như có rất nhiều đồng bạn, cùng các ấy ca hát khiêu vũ, mọi người đều thực vui vẻ.

      Căn phòng yên tĩnh, thiếu nữ nằm ở giường ngủ say đột nhiên xốc chăn lên, ngồi dậy, nàng nhắm mắt, mặt mang theo mỉm cười, rời khỏi phòng, xuống lầu, đến triền núi trong bóng đêm.

      Từng bước , mãi đến khi mũi chân đá vào cục đá, nàng mới đột nhiên chấn động, mở mắt ra.

      Đỉnh đầu ánh trăng tròn lại sáng, gần chỗ rừng rậm ra vầng sáng mông lung, gió đêm nhu hòa, chóp mũi ngửi được mùi hoa biết tên.

      Nàng đứng ở trước triền núi ban ngày làm cỏ, trước mắt là bông hoa nàng dùng đá xếp ra.

      Mai Lật mê mang trong chớp mắt, nàng nhớ mình êm đẹp ngủ, sao vừa tỉnh lại đứng ở chỗ này?

      Cảm giác váy ngủ bị kéo, Mai Lật cúi đầu nhìn, thấy mấy vật kỳ kỳ quái quái túm góc váy ngủ của mình, ý đồ lôi kéo nàng tới chỗ bông hoa xếp bằng đá.

      Chúng nó :

      “Mau tới, trở thành đồng bọn của chúng ta ~”

      “Mau tới, tiến vào rừng rậm, trở thành thành viên của chúng ta ~”

      Đây lại là cái đồ vật gì?

      Mai Lật hoảng sợ, giữ chặt váy ngủ của mình lui về phía sau nhanh.

      Mặc kệ chúng nó là cái gì, nửa đêm nàng xuất ở chỗ này, khẳng định là chúng nó làm.

      Nhưng tại nàng trải qua chuyện quái vật đầm lầy và phu nhân Pegg, phải chỉ mấy cái vật này có thể hù dọa đến.

      được, các ngươi tự mình chơi , ta phải về ngủ.” Nàng bình tĩnh , xoay người liền muốn về phía ngôi nhà ở bên kia.

      được, thể cự tuyệt lời mời của tinh đêm trăng!”

      Thanh tinh tế tựa hồ có chút tức giận, Mai Lật chỉ cảm thấy cánh tay và chân mình tự có ý thức, chúng nó bị những vật đó lôi kéo, chậm rãi bước vào giữa đóa hoa xếp bằng đá.

      Lúc này, cách đó xa rừng rậm sàn sạt rung động, tinh đêm trăng mới túm Mai Lật vui sướng mà khiêu vũ, đột nhiên toàn bộ dừng lại, phát ra vài tiếng kêu thét.

      “A! Đồ vật bẩn thỉu tới!”

      “Ta ghét nhất bùn!”

      “Hôm nay là đêm trăng, trời lại mưa, đồ vật bẩn thỉu sao lại từ đầm lầy ra được!”

      “Chán ghét!”

      Đám vật phát ra thanh ồn ào mà hoảng loạn.

      Mai Lật gian nan ngẩng đầu, nhìn thấy nơi xa bên cạnh rừng rậm u ám, xuất cái bóng người cao gầy chậm rãi di động. Theo tới gần, hơi thở ướt át của hơi nước và cỏ xanh ập vào trước mặt, đất hoang cách đó xa mọc đầy cỏ dại biến thành vũng bùn lầy lội.

      Mấy vật bên cạnh thấy thế, kêu đến lớn tiếng hơn nữa, chúng nó buông Mai Lật ra, như là mấy con đom đóm loang loáng, vội vội vàng vàng biến mất trong rừng rậm mông lung.
      sabera.tran, NTL, Alice Huynh14 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      06 Quả mọng

      Mai Lật lập tức thoát lực, ngồi quỳ giữa đám đá.

      Những vật đó tự xưng là tinh đêm trăng, nhìn qua tốt đẹp vô hại như là hoa linh lan nở rộ, thực tế mức độ nguy hiểm rất cao. Hersha lúc trước cùng nàng về những bọn quái vật trong truyện cổ tích có nhắc tới tinh đêm trăng.

      Theo Hersha miêu tả, tinh đêm trăng là loại quái vật dẫn nhân loại vào rừng rậm, làm cho bọn họ bị lạc ở trong đó.

      Chúng nó đặc biệt thích mê hoặc trẻ con, bởi vì bọn trẻ càng hồn nhiên. Cho nên mọi người đều dặn trẻ con trong nhà rời xa rừng rậm lớn có khả năng có tinh đêm trăng, chính là sợ hãi bọn trẻ bị tinh đêm trăng mang .

      khi bị tinh đêm trăng mang , chúng nó chơi chán rồi, trẻ con bị lạc ở trong rừng rậm táng thân trong bụng dã thú.

      Mai Lật cũng nghĩ tới mình thế nhưng cũng có loại đãi ngộ này.

      Nàng quá tuổi, qua tuổi làm thiếu nữ ma pháp rồi.

      Cách đó xa là vũng lầy, Mai Lật đứng lên, hô tiếng với quái vật đầm lầy bên kia: “Cảm ơn a.”

      Quái vật đầm lầy vẫn luôn còng thân mình về phía trước, nghe thấy thanh nàng ngẩng đầu nhìn về phía nàng bên này, rồi bỗng nhiên xoay hướng, tới chỗ nàng.

      “…… cần tới đây, tôi chính là câu cảm ơn chút thôi, bạn, cần……”

      Triền núi dưới chân trở nên ướt át, có cảm giác dẫm lên bùn mềm, Mai Lật khô cằn ngậm miệng, nhìn quái vật đầm lầy càng đến càng gần, đưa đầu đến trước mặt mình.

      À, đây lại là có ý tứ gì?

      Mai Lật nhìn mái tóc màu xám ướt át trước mắt lâm vào trầm tư. Quái vật đầm lầy biết là tự bế muốn chuyện hay là biết , bộ dáng này phải giao lưu thế nào đây?

      vẫn nhúc nhích, như là đề toán cho gợi ý, cầu nàng tự giải.

      Tư thế này, chẳng lẽ là muốn sờ đầu?

      Mai Lật thử thăm dò đặt tay ở trước mặt sờ sờ đầu. Sờ được tay bùn mang theo hơi thở cỏ xanh bùn đất, quái vật đầm lầy nghiêng nghiêng đầu, vẫn nhúc nhích.

      Đây lại là có ý tứ gì?

      Mai Lật lại sờ soạng bên đầu .

      Quái vật đầm lầy ngẩng đầu nhìn nàng cái, tròng mắt màu xám đều là mờ mịt, cùng Mai Lật mờ mịt như soi gương. khả năng rốt cuộc ý thức được Mai Lật ý tứ của mình, chậm rãi giơ tay sờ lên đầu mình, lay mở đầu tóc.

      Theo động tác thong thả, Mai Lật rốt cuộc phát , bên đầu mọc ra cái nấm trắng nho .

      Mai Lật: “……”

      Cho nên đến tột cùng là lúc trước cá lọt lưới, hay là cái nấm tùng trắng lưu lại hậu thế, vừa mới mọc ra?

      “Chỉ cái như vậy, cần trả cho tôi.”

      Mai Lật cầm cái nấm trắng to bằng ngón cái, có chút lo lắng người quái vật đầm lầy tiếp tục mọc nấm, vậy phải mỗi lần đều phải tới đây trả nấm sao, làm cho nàng hình như coi người ta là bịch trồng nấm vậy.

      Lương tâm bị khiển trách.

      Giống lúc trước, trả nấm cho nàng xong, quái vật đầm lầy tiếp tục lên đường , dọc theo bên cạnh rừng rậm về phía trước.

      Giống như phải chuyện của nàng, nhưng Mai Lật do dự chút, nhấc váy đuổi theo, cách xa quái vật đầm lầy mét.

      Nghe chỗ quái vật đầm lầy qua đều biến thành đầm lầy, bất quá Mai Lật cẩn thận quan sát rồi phát chỗ qua, thổ nhưỡng trở nên mềm xốp, lập tức biến thành đầm lầy, cần phải dừng lại thời gian mới có thể biến thành vũng bùn. Nếu muốn biến chung quanh đây thành đầm lầy, có lẽ cần dừng lại lâu mới được.

      Nàng bị những tinh đêm trăng dẫn tới nơi này, giày, chân bị đá cục cộm đến có chút đau, giờ ở gần quái vật đầm lầy, dưới chân đều biến thành bùn đất mềm xốp, nhưng ra rất thoải mái.

      Bùn đất ướt mềm lạnh lẽo, còn luôn có hơi ẩm nước mưa quanh quẩn bên người.

      Nàng theo trong chốc lát, quái vật đầm lầy hình như mới phát nàng theo phía sau, quay đầu nhìn nàng, đại khái có ý tứ là nghi hoặc.

      Nhưng cũng đuổi người, chỉ nhìn liền thèm để ý mà về phía trước.

      Mai Lật theo là nhất thời xúc động. Trừ buổi tối ngày đó đuổi theo phu nhân Pegg, nàng chưa từng nhàn nhã như vậy mà trong bóng đêm, bởi vì thế giới xa lạ ban đêm làm người ta sợ hãi, nhưng tối nay, nàng chỉ cảm thấy thực yên tĩnh thanh thản.

      Bên cạnh có quái vật đầm lầy mới dọa tinh đêm trăng, tối nay ánh trăng xác cũng thực đẹp, thích hợp ra ngoài tản bộ.

      Nàng thưởng thức cái nấm trắng nho trong tay, chắp tay sau lưng nhìn rừng rậm cùng vùng quê xa xa, hô hấp sâu, cảm giác cả người thả lỏng lại.

      muốn đâu?” Nàng hỏi.

      Quái vật đầm lầy phản ứng, bước thong thả, đầy bùn đất ướt át mà về phía trước, đường cũng nhìn, chỉ cúi đầu. Mai Lật hoài nghi căn bản là lang thang có mục tiêu mà loạn.

      Tuy rằng thể cùng nàng giao lưu, nhưng lẳng lặng như vậy mà bước chậm trong đêm trăng cũng khá tốt.

      “Thời gian còn sớm, tôi về đây.”

      “Lần đầu tiên gặp, vì quá sợ hãi, đánh gậy, xin lỗi a. Cái đèn rơi ở ven đường, cũng ít nhiều nhờ giúp tôi tìm về, còn có vừa rồi, cảm ơn.”

      “Tôi đây, xin chào.”

      Nàng phất phất tay, cũng mặc kệ quái vật đầm lầy có phản ứng hay , về hướng ngôi nhà ở bên kia.

      quá nhanh, nàng cũng thấy quái vật đầm lầy dừng bước chân lại, nhìn hồi lâu theo bóng dáng nàng.

      Trong bóng đêm váy ngủ thiếu nữ màu trắng theo nàng chạy mà tung bay lên, ánh trăng mông lung khoác ở người nàng.

      “Mellie!” Hersha cầm theo rổ đứng ở bên ngoài hoa viên, lớn tiếng chào hỏi với nàng.

      Mai Lật kéo tay áo và váy đứng ở vườn rau tưới nước, nghe tiếng gọi buông váy mở cửa viện ra.

      Hersha tới nơi này chơi vài lần, rất quen thuộc, vào sân liền ríu rít : “Chúng ta hái quả mọng , năm trước thời gian này, trong rừng cây có rất nhiều quả mọng đều chín.”

      “Được a.” Mai Lật vẫn cảm rất thú vị với hoạt động hàng ngày của các ở đây.

      Nơi này sinh hoạt quá mức đơn điệu, nếu tìm chút chuyện để làm, mỗi ngày ở nhà cũng thực nhàm chán.

      Hai phải lần đầu tiên hẹn nhau ra cửa, lúc này cũng tay kéo tay vừa chuyện phiếm vừa rừng cây . Nội dung chuyện phiếm là Mai Lật dẫn dắt, có nhiều rất nhiều truyền thuyết chuyện xưa, làm nàng tích lũy rất nhiều tri thức liên quan.

      “…… Chúng ta thường đến quái vật Roddendor, là loại tinh lớn lên thực xấu xí, chúng nó tráo đổi con của mình và trẻ con mới sinh ra, chính là vì để nhân loại nuôi nấng con cho chúng nó, cho nên có người lớn lên thực xấu, mọi người gọi bọn họ là ‘Rodden’, ý tứ chính là con của tinh Roddendor.”

      Hersha rồi đưa ví dụ: “Ở chợ phải có người thường xuyên nằm ở bên quảng trường cũng làm gì sao, cái mũi to như heo, tai và mắt , hàm răng chìa ra, mọi người đều chính là Rodden.”

      Mai Lật: “Đó chỉ là người bình thường lớn lên xấu xí thôi?” Ít nhất nàng phát người người nọ có cái gì đúng.

      Hersha: “Tôi cũng biết, tôi lại nhận ra, nhưng chỉ xấu còn thực lười biếng a, Rodden cũng thực lười biếng.”

      Thảo luận xong Rodden, ấy lại về quái vật khác: “ tinh Leith là con của hồ ly, nàng ta mê hoặc phụ nữ trẻ, cho nên nếu như vào rừng rậm, nhìn thấy hồ ly màu đỏ, ngàn vạn thể để ý tới, nếu thể nhịn nổi dụ hoặc cùng nàng ấy chuyện, phải cùng nàng ấy trao đổi thân phận.”

      Hersha cũng là gan lớn, ở sâu trong nội tâm cất giấu thiên tính mạo hiểm, đối với các loại truyền thuyết thần dị và đồng thoại cổ quái đều thuộc như lòng bàn tay.

      Nàng kể chuyện xưa, Mai Lật đều ghi nhớ tất cả, rốt cuộc nàng có thể nhìn thấy được, chừng ngày nào đó gặp được.

      Mặc kệ giả, biết nhiều chút khẳng định sai.

      Trừ những truyền thuyết về quái vật truyền lưu thực rộng, Hersha càng thêm quen thuộc với mấy rừng cây chung quanh, rừng cây nào có cái gì ngon, ấy đều biết ràng.

      “Bên này rừng cây có rất nhiều bụi cây, quả mọng cũng nhiều nhất, tôi biết quả mọng nơi nào ngọt nhất.” Hersha vừa mới khoe ra, kết quả hai người vào khu rừng cây đó, phát bên trong cũng có bao nhiêu quả mọng chín, tựa hồ bị hái mất rồi.

      “A, tại sao lại như vậy, bị người ta hái hết rồi!” Hersha có chút cao hứng mà ồn ào, nhưng thực nhanh, ấy lại an ủi Mai Lật, “ có việc gì, tôi còn biết nơi khác, bên đó cũng có rất nhiều quả mâm xôi, chúng ta qua bên đó .”

      Hersha đưa nàng tới mảnh đất hoang chưa bao giờ đến, bên đó bụi gai rất nhiều, đường cũng khó . Ở đường Hersha với nàng: “Rừng cây bên kia thường xuyên có trẻ con đến chơi, hẳn là bọn nó hái hết, nhưng bên này gần phía nam rừng rậm, trẻ con thường đến đâu, cho nên quả mọng chắc chắn còn rất nhiều.”

      Nghênh đón các nàng chính là cành cây trống , còn có những cái cuống bị hái hết quả.

      Hersha ảo não: “Tôi cố ý mang tới hái quả mọng, giờ quả cũng hái được.”

      được! Chúng ta lại đổi nơi khác!” ấy nắm chặt nắm tay, khí thế rào rạt mà lên con đường khác.

      “Hersha, còn nữa vào rừng rậm.”

      “Đúng vậy, chính là vào rừng rậm, trẻ con thể vào rừng rậm, cho nên quả mọng trong rừng rậm khẳng định bị hái hết!”

      phải rừng rậm có rất nhiều tinh sao?”

      “Mặc kệ , đó đều là lừa trẻ con, tôi còn chưa từng thấy. Hơn nữa chúng ta chỉ ở bên ngoài, cũng gặp phải dã thú to lớn gì, khẳng định thành vấn đề!”

      Hersha nhất định phải thất vọng rồi, các nàng vào rừng rậm, tìm được vài cọng mâm xôi đều có gì, mấy trái cây màu vàng linh tinh đều ràng còn chưa chín.

      “Sao lại thế này a, năm nay quả mọng đều bị người ta hái hết sao?”

      Hersha chui đầu vào trong bụi cây chưa từ bỏ ý định tìm kiếm, Mai Lật nghiêng mặt, nhìn nhánh cây bên cạnh có quả mâm xôi màu đỏ thẳng tắp rơi xuống, bị đôi tay tròn tròn đón được.

      Vật đón quả mâm xôi lớn lên quá giống tinh đêm trăng, bụ bẫm tròn vo, dùng lá cây bao vây lấy thân thể.

      Mấy vật nấp ở sau lá cây, lay nhánh cây, chờ đến trái cây chín rụng xuống, liền tiến lên đỡ lấy. quả mâm xôi to bằng cả cái đầu của chúng nó.

      Hersha và Mai Lật đến quấy rầy chúng nó, nhóm tiểu gia hỏa vui mà khe khẽ vài câu, mỗi đứa ôm quả mâm xôi biến mất ở phía dưới lá cây.

      Mai Lật ngồi xổm xuống, nhặt lên quả mâm xôi màu đỏ chúng nó làm rơi lại, nghe thấy chúng nó cái gì “ tinh tụ hội” trước khi .

      Hersha còn ở kia lẩm bẩm sao có quả mọng chín, Mai Lật đứng dậy kéo kéo nàng, nghiêm trang : “Quả mọng đều là các tinh rừng rậm hái, chúng nó muốn làm tụ hội.”

      Hersha sửng sốt, đỡ thân cây ha ha cười rộ lên.

      “Mellie, cũng biết đùa ~”
      sabera.tran, NTL, Alice Huynh11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :