1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      La thị vịt cạn nên cháu chắt thả xuống đại dương tập bơi :))))))

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chuyện thứ 2

      01 Thế giới mới

      Nắng sớm mờ mờ, rừng cây nơi xa cùng mặt cỏ gần đó bị bao phủ ở tầng sương trắng nhàn nhạt, ánh mặt trời mông lung xuyên qua sương trắng chiếu vào ngọn cây, sương mù bốc hơi ở trong quang mang phân tán xoay quanh.

      đường mòn nở đầy hoa dại, mũi ngửi thấy đều là hơi thở cỏ xanh và sương sớm tươi mát ướt át. Mai Lật cầm theo rổ, váy dài màu mận chín xẹt qua lá cỏ bên đường, bị sương sớm dính ướt, lưu lại từng vệt dấu vết.

      Trong sương sớm, bên rừng rậm sừng sững tòa nhà chóp nhọn xây bằng gạch đá màu xám trắng, Mai Lật theo đường đến trước tòa nhà đó, mở cửa ra, ngang qua đình viện trồng hoa kim tước và hoa đỗ quyên, dẫm lên lớp rêu xanh, đến cửa căn phòng. mặt tường bên đó dây leo màu xanh lục bò đầy như tấm thảm treo tường to lớn.

      Mai Lật vào cửa hông phòng bếp, giơ tay tháo xuống áo choàng bị sương sớm làm cho ướt sũng, nhìn thấy con mèo đen lười biếng từ cửa vào, nhảy cái lên tủ bát bên cạnh. Nàng buông rổ cười : “Phỉ Thúy, tao trở về, xem này, tao mua cho mày cá .”

      rồi từ trong rổ đưa ra hai con cá bụng có hoa văn màu xanh đậm. Nơi này chủng loại đồ ăn nhiều lắm, loại cá xanh giống cá hồi này là thường thấy nhất, vừa rồi chợ chỉ có bán loại cá này.

      Mèo đen tủ bát nhìn hai con cá , ngáp cái, kích động giống mèo thấy cá, có vẻ đặc biệt thờ ơ.

      Mai Lật giơ tay muốn sờ nó, nó liền quay đầu khiến cho tay nàng rơi vào chỗ trống, Mai Lật quen, buông tay làm chuyện khác. Nàng thức tỉnh từ người tên là Mellie này sắp tuần. Lúc trước vừa mở mắt, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chính là con mèo đen này, đôi mắt như là phỉ thúy màu xanh lục, cho nên gọi nó là Phỉ Thúy. Rốt cuộc nàng cũng lắm con mèo này từ trước tên là gì. Nàng thể tiếp thu ký ức chủ nhân nguyên bản của thân thể này, cái gì cũng phải tự mình sờ soạng ra.

      Trong nhà nuôi mèo còn tính là dễ xử lí, nó chỉ là sủng vật, nhìn ra trong thân thể tiểu chủ nhân của nó thay đổi linh hồn, chân chính làm Mai Lật khó xử chính là mẹ của thân thể này.

      Nàng nhanh chóng chuẩn bị tốt bữa sáng, dùng khay bưng lên lầu hai. Cầu thang bằng gỗ phát ra tiếng rên rỉ kẽo kẹt, Mai Lật tay bưng mâm đồ ăn, tay kéo váy dài, ổn định vững chắc, thẳng đến trước cửa phòng ngủ của phu nhân Pegg mới chậm bước, gõ cửa hai lần.

      Phu nhân Pegg thân thể tốt, ốm đau giường, trong phòng bức màn gắt gao che kín, cảm giác ẩm ướt bị đè nén, còn phát ra mùi lạ biết là gì.

      Mai Lật đặt bữa sáng ở trước cửa sổ, kéo bức màn ra, để dương quang sáng sớm chiếu vào.

      Hãm sâu ở giường, người phụ nữ sắc mặt khô gầy hai má hóp xuống ho khan hai tiếng, khàn khàn : “Kéo màn vào.”

      “Người giống như thực vật, cần phải chiếu ánh mặt trời chút.” Mai Lật nghe bà ấy, cầm bức màn trong tay kéo lên, đặt cái ghế dựa ngồi ở trước giường, giúp bà ấy rửa sạch gò má, chải tóc.

      Phu nhân Pegg có mái tóc đỏ tươi đẹp và đôi mắt xanh biếc. Cho dù bây giờ bởi vì bệnh tật mà thân hình gầy guộc, vẫn có thể mơ hồ nhìn ra mỹ lệ động lòng người lúc trước. Là con bà ấy, Mellie đại khái lại lớn lên càng giống cha, dung mạo chỉ tính là thanh tú, đôi mắt màu hổ phách và mái tóc màu nâu, hoàn toàn thể di truyền tính chất đặc biệt của mẹ.

      Phu nhân Pegg thần tình lạnh lùng, thái độ đối với nàng thản nhiên, từ lần đầu tiên Mai Lật nhìn thấy phu nhân Pegg, bà ấy vẫn luôn là thái độ này.

      Theo lý, bà ấy và con Mellie hai người sống nương tựa lẫn nhau ở nơi này, hẳn là thực thân thiết. Nhưng mấy ngày nay Mai Lật phát , phu nhân Pegg chút nào để ý đến con mình, thậm chí bà ấy dò hỏi mấy ngày nay vì sao nàng có biến hóa như vậy ―― bên trong thay đổi thành người khác, tính cách hành vi khẳng định giống Mellie lúc trước kia. Nhưng phu nhân Pegg quan tâm, đến hỏi còn chưa từng hỏi.

      Bà ấy chỉ mỗi ngày ở trong phòng, làm người ta suy nghĩ cái gì.

      Đổi là người khác, khả năng cảm thấy kỳ quái và phiền toái, nhưng Mai Lật lại có cảm giác gì, nàng rất quen thuộc trạng thái này, mười phần có tám chín là bệnh trầm cảm. Vậy phải trùng hợp sao, đời trước nàng sống với mẹ mình cũng mắc phải bệnh trầm cảm, cuối cùng vì bệnh mà qua đời, trạng thái rất giống phu nhân Pegg.

      Đồ ăn bưng lên chỉ động vào chút ít, Mai Lật bưng chỗ còn lại xuống lầu, lại làm chút đồ ăn cho mình.

      Tuy rằng nàng thực tận lực muốn làm đồ ăn sát với thói quen của Mellie lúc trước, phù hợp với khẩu vị nơi này, nhưng cũng có tham chiếu nên chỉ có thể tùy tiện làm. Hơn nữa so với bánh mì, sữa bò cùng với các loại đồ hầm, nàng càng thích hương vị chiên, rán, xào hơn chút, vì bạc đãi dạ dày mình, nàng đều tự làm đồ ăn phù hợp khẩu vị.

      Còn có sủng vật mèo đen trong nhà. Bất quá, hôm nay mèo đen vẫn như cũ ăn đồ nàng đưa, lười biếng chạy ra ngoài tản bộ.

      Nhìn hai con cá nhúc nhích, Mai Lật nghi hoặc, Phỉ Thúy lúc trước ăn cũng thôi, vì sao hôm nay mua cá nó cũng ăn, trước kia nó cũng ăn cái gì ở nhà, tự mình ra ngoài tìm ăn sao? để gia đình tăng thêm gánh nặng, tự mình nuôi mình, là con mèo hiểu chuyện a.

      Cơm nước xong, nàng thu thập xong trong nhà, dọn ghế dựa ra ngoài phơi nắng, thuận tiện chậm rì rì mà giặt chút quần áo.

      Ở nơi này, so với kiếp sống học tập bận rộn của nàng từ trước nhàn nhã hơn, nàng còn choáng váng vì xuyên qua, đối với thế giới này hiểu biết cũng phải rất nhiều, nhất thời biết tại mình nên làm gì.

      Sao lại biến thành người khác đây?

      Mai Lật phơi quần áo xong, nhìn bàn tay xa lạ của mình, sau đó nằm ngửa trong bụi cỏ xanh rờn, đặt mu bàn tay lên đôi mắt.

      Lúc nàng 4 tuổi, cha bị giết ở trong nhà, mẹ bởi vì tận mắt nhìn thấy trường giết người mà bị kích thích, sau đó lại biết được người chồng ân ái tới nay kỳ ngầm làm rất nhiều chuyện như cưỡng gian thiếu nữ vị thành niên, càng thêm khó có thể tiếp thu, mắc phải bệnh trầm cảm nghiêm trọng.

      Ở trong ấn tượng của nàng, mẹ luôn có niềm vui đời, hình như là vì nàng mới miễn cưỡng tồn tại, mẹ rất khó cảm giác được vui vẻ, thường xuyên có lý do mà trốn ở trong phòng cuồng loạn khóc lớn, về sau bệnh tình nghiêm trọng vẫn luôn ở bệnh viện. Vào lúc nàng mười hai tuổi năm ấy, mẹ qua đời, từ đó về sau nàng trở thành nhi, các thân thích muốn thu dưỡng nàng. May mắn vận khí tồi, nàng gặp người hảo tâm giúp đỡ.

      Nàng biết tên đầy đủ của người giúp đỡ mình, chỉ biết người ấy họ Tần, ngẫu nhiên thư tín lui tới đều xưng là Tần phu nhân. Tần phu nhân giúp đỡ nàng học, ngày lễ, sinh nhật tặng quà cho nàng, mỗi tháng viết thư cho nàng, trong thư cổ vũ nàng hoặc là chia sẻ cuộc sống. Đối với Mai Lật mà , về ý nghĩa khác Tần phu nhân chính là giống như cha mẹ của nàng.

      Chỉ đáng tiếc nàng còn chưa thể tốt nghiệp đại học, chưa thể kiếm tiền báo đáp Tần phu nhân, cũng chưa kịp gặp bà ấy lần tới nơi này rồi.

      Ở thế giới kia của nàng, mọi người đều quen với trao đổi thông tin thuận tiện mau lẹ, rất ít người viết thư, nhưng Mai Lật và Tần phu nhân thư từ qua lại đến mấy năm, cho tới bây giờ trở thành thói quen.

      Mới tới thế giới xa lạ này, Mai Lật trong lòng thực an ổn, phải dựa vào viết thư để mình bình tĩnh trở lại. Dùng bút lông chim dính mực nước viết chữ Hán là cái thể nghiệm có vẻ dễ. Buổi tối trước khi ngủ, nàng ngồi ở bên cửa sổ, dùng ánh đèn dầu viết thư.

      Ngoài cửa sổ trời màu xanh biển, có tầng mây dày phủ bầu trời, rừng cây đen nhánh, nơi xa cỏ dại cánh đồng bát ngát bị cuồng phong thổi rào rạt rung động.

      Mai Lật cố hết sức dùng bút lông chim viết giấy:

      “Phu nhân, hôm nay cháu vào thế giới này ngày thứ tám, cháu lại cái trấn hai ngày trước, mua vài thứ ở chợ, đại khái biết tình huống bên này. đường trở về cháu gặp biết Mellie. ấy cháu có vẻ giống lúc trước, cũng may tuy cháu có ký ức của Mellie, nhưng nghe hiểu tiếng nơi này, cũng có thể chuyện, dùng sinh bệnh để có lệ qua , nếu tình huống xong. Buổi chiều cháu thăm dò ngôi nhà vòng, thể tìm được tin tức gì hữu dụng, từ trước Mellie hình như là trầm mặc ít lời ……”

      phong thư tuy dài, nhưng viết lâu. Viết xong thư cũng có cách nào gửi đến thế giới khác, chỉ có thể giống mấy phong thư lúc trước, cùng khóa ở trong ngăn kéo.

      Nàng dùng biện pháp như vậy chậm rãi thích ứng thân phận và cuộc sống tại.

      Thu thập xong giấy bút bàn, cầm đèn rửa tay, gỡ tóc chuẩn bị ngủ. Bỗng nhiên, nàng nghe thấy cửa phòng bên cạnh mở ra, tựa hồ là Phu nhân Pegg ra cửa. Tiếng bước chân vẫn luôn xuống dưới lầu, sau đó cửa chính dưới lầu cũng vang lên.

      Mai Lật từ giường xoay người ngồi dậy, đến bên cửa sổ, chống bàn nhìn xuống dưới lầu. bóng người mảnh khảnh qua hoa viên, ra sân về phía cánh đồng bát ngát.

      Phu nhân Pegg? Mai Lật cảm thấy đúng, lần nữa đốt đèn lên, cầm đèn chạy ra cửa.

      Qua phòng Phu nhân Pegg, cửa phòng bà ấy mở rộng, giường có ai. Mai Lật chân bước vài bậc cầu thang, nhanh chóng xuống lầu, lao ra sân.

      “Phu nhân Pegg!” Nàng đứng ở sườn núi lớn tiếng gọi bóng người màu trắng nơi xa kia. Nhưng biết có phải bà ấy nghe thấy hay mà hoàn toàn có ý tứ dừng lại. Mai Lật có cách nào, đành phải cầm đèn đuổi theo.

      Ban đêm gió thực lạnh, nàng chưa kịp lấy áo choàng, gió lạnh từ váy ngủ màu trắng rộng thùng thình chui vào, tóc dài màu nâu tản ra, nhảy múa trong gió. Theo nàng chạy vội vã, ngọn đèn trong tay ngừng lay động, phát ra thanh kẽo kẹt kẽo kẹt, ánh sáng ảm đạm lay động như chút ánh sáng đom đóm, miễn cưỡng chiếu sáng tấc vuông phía trước nàng.

      Bên đường lá cỏ ngừng xẹt qua váy ngủ và cẳng chân trần trụi, có chút đau. Nàng vừa chạy vừa gọi, nhưng phu nhân Pegg phía trước là mắt điếc tai ngơ, cách nàng càng ngày càng xa.

      Bà ấy đến tột cùng muốn đâu?

      Sắc trời đen nhánh, lại thấy đường, Mai Lật cố hết sức đuổi theo ở phía sau, chậm rãi lệch khỏi con đường quen thuộc lúc trước. biết bao lâu, bỗng nhiên chân nàng dẫm vào chỗ trống, là vũng nước nông, chân rơi vào trong bùn.

      Rút chân ra, lui về phía sau vài bước, chờ nàng lại ngẩng đầu lên, chút bóng dáng màu trắng của phu nhân Pegg biến mất, cảnh vật chung quanh hoàn toàn là xa lạ.

      Nàng cầm đèn ôm cánh tay đứng tại chỗ nhìn chung quanh. Nhánh cỏ dài đung đưa bên cạnh, trời ánh trăng lúc này từ tầng mây ló ra, Mai Lật thình lình phát mình đứng ở giữa cánh đồng bát ngát, dấu vết biến mất ở trong bụi cỏ, nàng biết nên trở về như thế nào.

      Động động chân dính đầy bùn, nàng túm lấy mái tóc lộn xộn, tiếp tục về phía trước.

      Phu nhân Pegg nên phải là tự sát ? Mẹ nàng trước kia lúc hậm hực nghiêm trọng nhất, cũng mấy lần muốn tự sát, bị nàng gặp được ôm lấy bà ấy khóc rống.

      Tuy nàng có cách nào coi phu nhân Pegg như mẹ mình, nhưng cũng thể trơ mắt nhìn mẹ của thân thể này cứ như vậy ra còn nữa, chết ở chỗ nào đó cánh đồng bát ngát.

      Mai Lật chân thấp chân cao tới, ngọn đèn bởi vì lay động quá mức bị tắt, cũng may có thể nhờ chút ánh trăng miễn cưỡng thấy con đường phía trước. tới tới, nàng chỉ cảm thấy bùn đất dưới chân càng ngày càng mềm, bụi cỏ cũng thưa thớt hơn, mỗi bước đều hãm xuống, ngập đến cẳng chân nàng.

      Còn muốn tiếp tục về phía trước sao, phía trước phải là đầm lầy ?

      do dự, bỗng nhiên nàng thấy cách đó xa có bóng người. Bóng người kia nửa thân thể ở trong bùn, cong người, đầu cũng cơ hồ cắm vào bùn.

      “Phu nhân Pegg?!” Mai Lật ở đường nhặt được nhánh cây, gian nan dịch đến gần bóng người kia, túm cánh tay, ý đồ kéo người từ trong đất bùn ra.

      Nhưng mà, lúc nàng bắt lấy cánh tay người nọ, bỗng nhiên phát quá thích hợp. Cánh tay lạnh băng trơn ướt, có tầng cơ bắp hơi mỏng, đây phải cánh tay phụ nữ gầy yếu thuộc về phu nhân Pegg.

      Mai Lật giật mình, kịp buông tay, cái đầu chôn ở trong đất bùn chậm rãi nâng lên.
      sabera.tran, NTL, Alice Huynh12 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      02 Quái vật đầm lầy

      Lúc bóng người hãm ở trong bùn ngẩng lên, dùng tư thế hơi vặn vẹo nhìn về phía nàng, Mai Lật mới phát , người này cao đến thái quá, hoặc là thân thể lớn lên có chút dọa người, nếu tính cả nửa thân thể chôn ở trong bùn, ít nhất cao hai mét rưỡi! Vậy hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của nàng.

      Hơn nữa đôi tay của bóng người cao gầy này lại càng quỷ dị, có vẻ thực phù hợp với thân thể, chỉ đôi tay này, ít nhất có chiều dài 1m7 đến 1m8.

      Vừa rồi chính là nàng bắt được cái tay như vậy, thân thể Mai Lật nháy mắt có phản ứng ―― làn da toát ra tầng gai ốc, từ sau lưng lạnh dần tới cái ót.

      Cứng đờ mà buông tay, nàng có chút hô hấp thuận, trơ mắt nhìn đồ vật kia như bị nàng hấp dẫn, khom lưng thò đầu qua, cái bóng nháy mắt bao phủ nàng.

      Ở trong đêm tối nhìn ràng, Mai Lật ngẩng đầu, thấy bộ dáng .

      “Lạch cạch.” Tựa hồ có nước bùn ẩm ướt từ đầu tóc của thứ đó giọt xuống, rơi ở mặt nàng. Mai Lật run rẩy trận, đồng thời cảm giác bởi vì sợ hãi làm cho thân thể cứng đờ cũng tan , nàng áp xuống tiếng thét, hai lời giơ cây gậy trong tay lên, cho thứ ghé sát vào kia nhát.

      phát đánh ra, tiếng cây gậy bị gãy, nàng quan tâm nhấc váy nhanh chóng quay đầu chạy trốn.

      Chạy nhanh lên! Chạy trốn nhanh chút!

      Thứ đó căn bản phải là người! Đó có lẽ là quỷ ở thế giới này, có lẽ là thứ khác, nhưng tuyệt đối, tuyệt đối có khả năng là người!

      Ánh trăng biết khi nào lại lần nữa biến mất vào tầng mây, chung quanh mảnh đen tối. Mai Lật đạp lên bùn, bởi vì chạy điên cuồng mà bùn bắn đầy người.

      Phía sau yên lặng, thứ kia tựa hồ đuổi theo.

      Mai Lật nhịn nổi quay đầu lại nhìn cái, phát thứ kia vẫn ở tại chỗ, cong cái lưng, giống cái cây khô đứng lặng ở trong nước, xa xa nhìn nàng.

      Mai Lật thở phì phò dừng bước chân lại, thấy thứ kia lại chậm rãi, chậm rãi vùi đầu vào trong bùn, lần nữa xếp thành tư thế ban đầu, toàn bộ thân thể cong thành hình chữ U.

      Mai Lật: “……”

      Cho nên…… đuổi theo sao?

      Nhìn vài giây, Mai Lật lần thứ hai quay đầu chạy như điên, cách mảng đầm lầy này càng ngày càng xa. Mây trời dày nặng, mặt đất gió càng ngày càng mạnh, nàng chạy ở trong bụi cỏ mênh mang, bị gió thổi đến lắc lư trái phải.

      Thực may mắn, nàng đánh bậy đánh bạ tìm được đường về lúc trước, đầy người chật vật về phía ngôi nhà lẻ loi có ánh sáng kia. Mai Lật nhất thời nghĩ Phu nhân Pegg đến tột cùng nơi nào, muốn làm thế nào tìm bà ấy về, nhất thời lại nghĩ tới quái vật phải người vừa gặp.

      Thế giới này hóa ra còn có thứ như vậy sao?

      Nàng tâm thần yên vào trong phòng, vừa vào cửa liền nhìn thấy đôi mắt xanh u trong bóng tối, lại giật mình cái.

      Là mèo đen Phỉ Thúy, nó ghé vào cái tủ cao, từ cao nhìn xuống nàng.

      “Phỉ Thúy, mày đấy à.”

      Được rồi, tốt xấu còn mèo ở đây, trong nhà chỉ có mình nàng còn sống, cái này làm cho người ta hơi an tâm hơn chút. Mai Lật nhíu mi múc nước rửa sạch hai chân, lúc rửa tay, nàng phát trong tay mình có tầng bùn hơi mỏng, là lúc trước bắt lấy tay quái vật kia.

      “Ào ――” cho bàn tay vào trong nước lạnh, dùng sức xoa hai lần.

      Mang theo thân hơi ẩm lên tầng, Mai Lật bỗng nhiên thấy cửa phòng phu nhân Pegg vốn mở rộng là đóng lại. Bị gió đóng lại? Nàng chần chờ chớp mắt, tiến lên vặn cửa ra. Trong phòng vẫn là hơi thở nặng nề, giường, cái chăn lộ ra mái tóc dài màu đỏ của Phu nhân Pegg. Tiếng mở cửa kinh động người ngủ say, giọng phu nhân Pegg có chút ám ách từ giường truyền đến.

      muộn thế này, làm cái gì?”

      Mai Lật đứng ở cửa, biểu tình có chút ngạc nhiên. Phu nhân Pegg phải chạy về phía cánh đồng bát ngát sao, nàng còn thể đuổi theo, sao bây giờ lại êm đẹp nằm ở đây?

      “Vừa rồi có phải ngài ra ngoài ?” Mai Lật ý thức được có gì đó, xác định hỏi.

      Phu nhân Pegg từ trong ngủ mơ bừng tỉnh, ngữ khí lãnh đạm: “ cái gì?”

      “Vừa rồi con nhìn thấy ngài chạy ra.” Mai Lật còn định miêu tả chuyện vừa phát sinh.

      Phu nhân Pegg lạnh lùng : “Được rồi, trưởng thành, cần bởi vì có ác mộng mà chạy tới quấy rầy ta.” xong lại ho khan hai tiếng.

      Mai Lật gì nữa, đóng cửa lại.

      Phu nhân Pegg bệnh nghiêm trọng, nàng tới nơi này mấy ngày cơ hồ chưa từng thấy bà ấy xuống đất. Cho nên lúc trước thấy bà ấy chạy về cánh đồng bát ngát, nàng liền cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì bóng người kia chạy quá nhanh, giống người bệnh. Lúc ấy nghĩ nhiều như vậy, tại nhớ lại, phảng phất xác như là cơn ác mộng.

      Phu nhân Pegg bỗng nhiên biến mất lại bỗng nhiên xuất , còn quái vật cánh đồng bát ngát……

      Nàng trở lại phòng mình, bỏ áo ngủ dính bùn và nước, chui vào trong chăn, thân thể lạnh đến run rẩy rốt cuộc chậm rãi khôi phục ấm áp. Trong chăn có chút mùi hương nhạt nhẽo, là túi thơm đựng cánh hoa hồng phơi khô, từ trước Mellie kia làm.

      Vô ý thức, Mai Lật cọ cọ mặt, cọ xuống dưới chút bùn khô.

      Cầm chỗ bùn đó, Mai Lật bỗng nhiên nhớ tới, là khi đó! Là quái vật đầm lầy kia rỏ xuống mặt nàng, thế nhưng nàng quên mất mặt cũng có bùn, cũng chưa lau chút.

      Xoa hai cái, Mai Lật từ ngón tay ngửi được hỗn hợp khí vị của bùn đất và cỏ xanh, sạch mà tươi mát, như là chồi non sinh trưởng ở thổ nhưỡng.

      Nàng bất tri bất giác ngủ rồi, mơ hồ làm giấc mộng, trong mộng vẫn luôn ngửi được mùi bùn đất cỏ xanh.

      Ngày thứ hai, nàng bị tiếng sấm ầm vang và mưa to tầm tã làm bừng tỉnh. trung bên ngoài cửa sổ đen nhánh, mây đen dày đặc, ngẫu nhiên có tia chớp đâm thủng u ám, nổ tung đầu cành cây trong rừng ở phương xa, mang đến ánh sáng trong nháy mắt.

      Từ đầu giường sờ thấy đồng hồ quả quýt xinh nhìn xem, thế nhưng là buổi sáng 10 giờ. Vội vàng dậy, làm bữa sáng, giống ngày xưa, nếu phải váy ngủ và giày dính đầy cọng cỏ cùng nước bùn, nàng hoài nghi tối hôm qua xác là giấc mộng của mình.

      Trận mưa này lớn, mãi đến sau giờ ngọ mới chậm rãi dừng lại, Mai Lật vào thế giới này lần đầu tiên nhìn thấy mưa lớn như vậy. Mưa to làm bùn hôm qua nàng mang vào trong viện đều trôi hết. Ngửi khí thanh tân sau cơn mưa, Mai Lật giày da mang rổ, thị trấn cách nơi này xa.

      xuống triền núi, xuyên qua bức tường thấp xây bằng đá cục màu trắng. Tường thấp này xây từ lâu trước đây, hoang phế, tường thấp đều mọc đầy cỏ xanh rờn và rêu phong.

      Qua bức tường thấp là cầu đá , đứng ở cầu có thể nhìn thấy thị trấn đối diện, cũng biết nguyên nhân gì làm hai mẹ con Mellie rời xa đám người đến ở nơi hẻo lánh như vậy.

      “Mellie!”

      Mới vừa dẫm lên đường lầy lội trước thị trấn, có tóc quăn màu nâu cầm rổ ở ven đường vẫy tay với nàng.

      “Hersha.” Mai Lật qua chào hỏi với ấy, nghe ấy nhiệt tình hỏi: “Mellie, hôm nay sao lại tới thị trấn? Từ nửa tháng trước mới đến lần, gần đây tới ba lần.”

      “Ngày hôm qua với thợ săn Jody, hôm nay tới lấy con mồi đặt.” Mai Lật thực tự nhiên đổi đề tài, “ thế nào, vác rổ chuẩn bị làm gì?”

      Hersha quả nhiên nhớ nghi hoặc lúc trước của mình, buồn rầu : “Ngày hôm qua mưa to, tôi cảm thấy trong rừng cây thấp phía nam khẳng định mọc rất nhiều nấm trắng, muốn hái ít về hầm canh nấm, nhưng hôm nay cũng có người nào, ai cùng tôi.”

      rồi ấy do dự nhìn Mai Lật, thử hỏi: “Mai Lật, cùng tôi sao? phải rất xa, trước chạng vạng là chúng ta có thể trở về, hơn nữa nấm trắng hầm canh đặc biệt tươi ngon, tôi có công thức cấu canh nấm trắng có thể dạy cho !”

      Mai Lật trực tiếp đáp ứng. Nàng còn quen thuộc với thế giới này, cần giao lưu cùng mọi người ở đây. Hersha chính là lựa chọn thực tồi, tùy tiện có tâm cơ, tuổi lại dễ lừa…… Ách, lại đáng .

      Thấy nàng đáp ứng, Hersha lộ ra tươi cười xán lạn, thân mật kéo cánh tay nàng, sung sướng : “ bị bệnh trận rồi, so với trước kia hoạt bát hơn nhiều, còn mang mũ chụp và khăn quàng cổ, cũng nguyện ý chuyện, còn nguyện ý bồi tôi hái nấm trắng, như vậy tốt! , tôi đưa tìm thợ săn Jody lấy con mồi, sau đó chúng ta trực tiếp rừng cây thấp phía nam!”

      Xuyên qua đường phố lầy lội đầy hố ở trấn , từ chỗ thợ săn cầm con thỏ hoang, hai thiếu nữ tay kéo tay lên con đường . đoạn, ven đường người phụ nữ trong căn nhà hong quần áo nhìn thấy các nàng, thét to tiếng, “Hersha, đâu đấy?”

      “Bác Maggie, chúng con rừng cây thấp.”

      “Mới mưa to, đừng chạy quá xa, cách đầm lầy xa chút, đừng để gặp quái vật đầm lầy.”

      “Biết rồi ~”

      Hai người nhanh hơn bước chân, Mai Lật nhớ tới tối hôm qua nhìn thấy thứ kia, quay đầu hỏi bên cạnh, “Quái vật ……đầm lầy?”

      Hersha thè lưỡi, “Đều là người lớn hù dọa trẻ con, bác Maggie còn coi tôi là trẻ con mà. Cái gì quái vật đầm lầy cắn nuốt người vào đầm lầy, tinh đêm trăng làm người bị lạc ở trong rừng rậm, Haggs có thể mang đến bóng đè, hươu đỏ thối rữa nhìn thấy bị nguyền rủa …… Rất nhiều chuyện xưa như vậy, khi còn chưa từng nghe sao?”

      Mai Lật mặt đổi sắc mà trợn mắt dối: “ biết đấy, trước kia tôi cũng mấy khi chuyện với người khác, mẹ tôi trong nhà cũng kể chuyện xưa cho tôi.”

      Hersha lập tức lộ ra thần sắc đồng tình, lôi kéo nàng an ủi: “Đừng khổ sở, về sau chúng ta chính là bạn bè, có chuyện gì có thể hỏi tôi.” ấy có chút ngượng ngùng, “Kỳ tôi sớm tò mò về , nhưng trước kia đều để ý tới ai.”

      Mai Lật: “Về sau tôi có thể mời đến nhà chơi.”

      Hersha: “A! vậy sao! Quá tốt rồi!”

      ấy vui vẻ mà nhảy nhót, chủ động cùng bạn mới những chuyện xưa mà bọn trong thị trấn nghe nhiều đến thuộc, “Quái vật đầm lầy luôn bồi hồi ở đầm lầy và cánh đồng hoang vu, nó đến nơi nào, nơi đó chậm rãi biến thành đầm lầy, đầm lầy cắn nuốt rừng rậm và động vật, cũng cắn nuốt con người. Nó thích mưa to, cho nên ban đêm trước khi mưa to xuất , nếu có ai gặp nó, bị nó kéo vào đầm lầy……”

      Mai Lật nhớ tới tối hôm qua nhìn thấy bóng người cao gầy kia, tay nắm rổ chặt, “Quái vật đầm lầy lớn lên có dạng gì?”

      “Vậy tôi cũng biết, ai tận mắt nhìn thấy, nhưng tôi cảm thấy, hẳn là cả người khoác đầy bùn, giống bùn quái thực xấu thực đáng sợ .” Bỗng nhiên ấy có hứng thú, lôi kéo Mai Lật chạy tới đường bên kia.

      Mai Lật theo chân ấy, váy hai người cọ lên từng bụi hoa dại màu vàng kim bên đường.

      đâu?”

      Hersha cười hì hì, lôi kéo nàng chạy lúc, vào trong mảnh rừng cây thưa thớt, chỉ vào chỗ phía trước phủ kín rêu xanh, : “ xem, đây là đầm lầy gần chúng ta nhất, nếu có quái vật đầm lầy, vậy khẳng định xuất ở chỗ này.”

      Trẻ con đều tò mò với những đồ vật kỳ kỳ quái quái, cho nên khi còn ấy cũng từng cùng các bạn thám hiểm chơi đùa khắp nơi, tìm kiếm sinh vật phi nhân loại trong truyền thuyết, đáng tiếc cái gì cũng thể tìm được.

      Mưa to ngừng lại, thái dương lần nữa xuất , dương quang sáng ngời chiếu vào lá cây tươi mới được nước mưa rửa sạch, hết thảy đều sạch ràng.

      Mai Lật đứng ở bên bụi cỏ dại, nghe Hersha bên tai, đôi mắt vừa động thể động mà nhìn chằm chằm đầm lầy cách đó xa.

      Nơi đó có bóng người! Là quái vật thân hình cao gầy tối hôm qua nàng gặp!

      “Mellie, làm sao vậy?” Hersha thấy nàng lâu ra tiếng, nhìn về hướng nàng nhìn, lại kỳ quái mà quay đầu sang, “ nhìn cái gì đâu?”

      Mai Lật nhìn bóng người chôn ở trong đầm lầy, ngữ khí có chút kỳ quái, “ nhìn thấy sao? Nơi đó có người.”

      ràng đến gần như vậy, Hersha lại chút phản ứng cũng có.

      “Nào có? Cái gì cũng có a, dọa tôi, tôi mới sợ đâu!” Hersha vẫn cứ cho rằng nàng giỡn.

      Mai Lật hít sâu hơi, thu hồi tầm mắt, túm chặt Hersha trở về, bước chân dồn dập, “ đáng tiếc, lừa được , , chúng ta hái nấm, xem ai hái nhiều hơn.”

      Hersha vừa nghe, cướp chạy trước nàng, “Khẳng định là tôi thắng!”

      Sau khi các nàng rời khỏi, bóng người cao gầy trong đầm lầy ngẩng đầu lên, nhìn bóng dáng các nàng, giống tòa điêu khắc quỷ dị màu xám, hồi lâu có động tác.
      sabera.tran, NTL, Alice Huynh12 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      03 Đuổi theo

      Hersha là thực đơn thuần, từ lớn lên ở chỗ này, tới nơi nào xa hơn, tuổi lại , mới mười mấy. Mai Lật và ấy hàn huyên lúc, từ miệng ấy biết ít tin tức, hơn nữa xác nhận vừa rồi ấy thấy bóng dáng cao gầy hư hư thực thực của quái vật đầm lầy ở đầm lầy đó.

      Sau giờ ngọ, ánh mặt trời ấm áp mà lãng mạn, rừng cây thấp còn mang theo hơi nước ướt át sau mưa to đều bị ánh mặt trời mạ lên tầng kim sắc xán lạn. Chưa từng nhìn thấy cái bóng quỷ dị vừa rồi, Hersha thực nhanh bắt đầu tìm kiếm nấm trắng ở trong rừng cây thấp. Mai Lật lại thất thần tuần tra cảnh sắc chung quanh, ngoài miệng nhàn thoại với ấy, trong lòng còn suy nghĩ quái vật vừa rồi.

      Nàng nghĩ tới, thế giới này thế nhưng có thứ phải người tồn tại.

      Liên tục hai lần nhìn thấy thứ đó, hơn nữa xác nhận phải mình hoa mắt cũng phải nằm mơ, làm cho nàng cảm thấy thế giới quan của mình có vẻ bị điên đảo.

      Khả năng vào thế giới mới, chính là phải đổi cách nhìn mới, nhưng quá đột nhiên.

      Trong rừng cây mọc lên rất nhiều cây tùng, những cây tùng lớn vắt ngang ở trong rừng, thân cây hư thối mọc rêu xanh, đồng thời dưới thân cây ướt át cũng mọc từng bụi nấm màu trắng.

      Hình dạng hơi tròn tròn, lớn lớn bé bé mười mấy bụi chen chúc bên nhau, là đại gia đình.

      Lấy nấm từ thân cây xuống, chỉ có mùi hương nguyên bản của nấm, còn kèm theo mùi thanh hương của cây tùng.

      Hersha nghiêm túc hái nấm, chỉ chốc lát sau rổ sắp chứa đầy, vừa quay đầu lại nhìn thấy trong rổ của đồng bọn mới có cái, ngữ điệu hoạt bát mà chê cười động tác nàng chậm chạp, thuận tay lấy nấm trong rổ mình chia cho nàng hơn nửa.

      đáng ương.

      Lại nghe công thức bí mật làm canh nấm của ấy, hai người ở cái lối rẽ chia tay trở về.

      Mùa này thời gian có ánh sáng mặt trời tựa hồ rất dài, Mai Lật để cái rổ nặng ở cánh tay.

      đường phủ kín ánh mặt trời vàng kim chỉ có thân ảnh nàng mảnh khảnh, rừng rậm nơi xa gần chỗ triền núi và mặt cỏ điểm xuyết hoa dại.

      Phong cảnh điền viên tươi mát mỹ lệ tựa như tranh sơn dầu, đáng tiếc trong hình ảnh như vậy, bỗng nhiên xuất thứ hài hòa

      Mưa to qua , vũng bùn còn chưa khô, bỗng nhiên động lên vài lần, từ trong vũng bùn dường như kéo dài ra bóng người cao gầy, vừa lúc ở phía trước Mai Lật cách đó xa, cản đường nàng .

      Lúc quái vật này hoàn toàn đứng lên, vẫn là vai lưng hơi hơi cong xuống, ngược ánh sáng nên thấy cụ thể, chỉ cảm thấy hình dáng thân thể kia rất gần với bức điêu khắc người trừu tượng màu xám trắng đời trước nàng từng xem.

      rất cao, chiều cao thôi làm người ta nhìn mà sợ, đôi tay cơ hồ rũ đến phía dưới đầu gối cầm hai đoạn gậy gỗ gãy.

      ―― là cây gậy đêm qua nàng đánh quái vật cái, kết quả bị gãy.

      Quái vật này tại cầm theo hung khí tới chặn đường là có ý tứ gì, tìm nàng báo thù?

      Mới bởi vì phong cảnh mỹ lệ mà thả lỏng, trong nháy mắt lần thứ hai Mai Lật lại căng thẳng lên, nàng dừng bước chân, cảnh giác mà nhìn mãnh hổ chặn đường trước mắt.

      Thứ này…… là bởi vì phát nàng nhìn thấy nó, cho nên đuổi theo nàng sao? Bị quái vật đuổi theo cũng phải là dấu hiệu gì tốt, dựa theo phát triển trong phim kinh dị, người bị quỷ quái đuổi kịp thực nhanh bị hại chết.

      Mai Lật nhanh chóng nhìn địa hình chung quanh, đường tuy chỉ có , nhưng đất hoang chung quanh đều có thể . Nàng nhấc váy, chân dẫm vào trong bụi cỏ, trực tiếp tránh khỏi vị trí quái vật, lại liếc thêm lần.

      váy dính đầy nước cỏ màu xanh lục nàng cũng lo đến, nghe chính mình khẩn trương thở dốc vùi đầu chạy ra khoảng, sau đó quay đầu nhìn lại, phát vũng bùn phía sau thấy bóng người, nhưng vũng bùn phía trước lại xuất bóng dáng quen thuộc.

      thế nhưng có thể tự do hành động ở trong bùn, phương thức di động “chớp nhoáng” này quả thực là gian lận!

      Nàng thầm mắng tiếng, sau mưa lớn, vũng bùn sao lại nhiều như vậy!

      Buộc lại váy vướng bận, tựa như dũng sĩ vượt qua chướng ngại, tránh toàn bộ vũng bùn khả năng có quái vật xuất , giống như gió chạy về phía trước.

      Bóng người cao gầy theo ở phía sau bỏ, xuất ở bên trong mỗi vũng bùn, từng bước tới gần làm nhân tâm kinh hoàng, dường như tham diễn bộ phim kinh dị bị quái vật đuổi giết.

      Mặt cỏ mọc đầy cỏ xanh và hoa dại cũng dễ , thường thường xuất vũng bùn che giấu, Mai Lật thể chú ý, chạy vội, chạy vội, đột nhiên kịp phòng ngừa thấy điểm dừng chân tiếp theo bỗng toát ra cái đầu màu xám.

      Cứ như vậy ngắn ngủn thoáng nhìn nháy mắt, nàng khẩn cấp tăng tốc, trực tiếp thừa dịp thứ kia còn chưa hoàn toàn toát ra, nhảy qua đỉnh đầu .

      Dáng người nhàng mạnh mẽ, quả thực như là nai con trong rừng cây.

      Lại lần thể đuổi kịp bước chân nàng, nửa cái thân mình quái vật nhô ra vũng bùn rút ra hai cánh tay dài, nhìn thoáng qua hai đoạn gậy gỗ gãy tay, tiện đà biến mất trong bùn.

      Liều mạng chạy thời gian, sắp về đến nhà, đoạn đường bên đó hình như đều có bùn, nếu quái vật chỉ có thể từ trong bùn toát ra, như vậy thực nhanh nàng có thể an toàn……

      Mới vừa nghĩ như vậy, quái vật đúng là hồn bất tán mọc ra từ vũng bùn phía trước, tư thế lẳng lặng chờ nàng ở ven đường. Mai Lật cảm giác mình chạy mất nửa cái mạng, mệt cực kỳ, quái vật lại giống mèo bắt chuột, vui đùa đuổi theo nàng, trong nhất thời gan lại lớn lên.

      Thấy quái vật kia duỗi dài đôi tay, cầm lấy cây gậy gỗ gãy đưa lại phía nàng bên này, tựa hồ muốn đánh nàng, Mai Lật dứt khoát giơ rổ lên, đổ ập xuống .

      rổ nấm trắng cản trở động tác chậm chạp của quái vật đầm lầy, Mai Lật nhân cơ hội cúi người cái, chạy qua khe hở bên cạnh .

      Rốt cuộc nàng vẫn chạy ra được đường sống, nhưng nguyên bản rổ nấm to, chỉ còn lại có mười mấy cái còn lắc lư ở đáy rổ.

      Cũng may thỏ hoang dưới rổ rơi mất, nếu nàng đau lòng muốn chết. Đây là tiêu tiền mua về ăn thêm, trong tay có tiền của Mellie, chỉ dám dùng chút, cũng thể cứ thế lãng phí.

      Về đến nhà, Mai Lật vẫn yên tâm, buông rổ kiểm tra lần cả phía trước phía sau nhà, đến vũng bùn bằng miệng chén cũng dùng bùn đất và cục đá lấp kín.

      A, xem thứ kia còn toát ra từ vũng bùn như thế nào.

      Bởi vì liên tục trải qua hai ngày gặp gỡ quái vật đầm lầy, Mai Lật ở nhà mấy hôm, dám lại tùy tiện ra ngoài, chờ đến mấy ngày có thái dương lớn, nàng cân nhắc vũng bùn ven đường khả năng đều bị phơi khô, lúc này mới cẩn thận ra cửa.

      Vẫn nên chợ trước, chuẩn bị mua sắm ít đồ dùng và đồ ăn cho mèo.

      Mấy ngày nay nàng nhàn rỗi có việc gì, khai khẩn được hai miếng đất trống bên cạnh, chuẩn bị trồng chút rau dưa tự cấp tự túc. Nơi này mọi người phần lớn đều tự trồng rau ăn, nếu mỗi ngày mua thức ăn, trong tay cũng có nhiều tiền như vậy để tiêu.

      Sống mình đến mười năm, từ mười mấy tuổi bắt đầu tự mình an bài cuộc sống của mình, Mai Lật có thể coi như là người biết tính toán tỉ mỉ.

      Người giúp đỡ là Tần phu nhân cũng khắt khe về sinh hoạt phí với nàng, ngược lại có thể coi như cần bao nhiêu cứ lấy, nhưng chính Mai Lật cũng nguyện ý yên tâm thoải mái hưởng thụ, ở phương diện tiêu tiền nàng luôn thực khắc chế.

      Tuy rằng hư hư thực thực bị quái vật đầm lầy theo dõi, nhưng sống vẫn phải sống, công việc cũng vẫn phải làm.

      Trồng rau, là rất khẩn cấp.

      Hỏi bác bán đồ ăn về vấn đề trồng rau xong, Mai Lật lại vội vàng chạy về. Còn chưa ra khỏi chợ, lại gặp Hersha, lúc này còn có em trai ấy, cũng là thiếu niên tuổi lớn, đầy mặt tò mò mà nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt còn có chút sợ hãi.

      muốn trồng rau a, tốt nhất hôm nay gieo hạt , đêm nay hẳn là có mưa, vừa vặn có thể tưới nước.”

      Hersha vội vàng có việc, chỉ đơn giản mà cùng nàng với nhau hai câu liền dắt theo em trai rời , Mai Lật nhìn theo hai chị em, thấy em trai đó còn ngừng quay đầu nhìn nàng, phảng phất nàng là nhân vật hiếm lạ gì.

      Ở chợ có ít người thái độ với nàng đều là dạng này, tò mò lại có chút kiêng dè.

      Từ thái độ của những người này, Mai Lật có thể đoán ra lúc trước mẹ con Mellie hẳn là độc, quái gở, thích tiếp xúc với ai. Tính cách và hành như vậy, khó tránh khỏi bị người ta nghị luận.

      Nàng còn từng nghe mấy kẻ nhàn rỗi ở sau lưng đến phu nhân Pegg, mẹ của Mellie, lúc còn trẻ bà là mỹ nhân, chỉ đáng tiếc.

      Ngữ khí làm người ta có chút thoải mái.

      Bình an về đến nhà, Mai Lật nhàng thở ra.

      Nàng vừa đào đất, vừa nghĩ lần đầu tiên mình thử thế này đến cùng có thể có kết quả hay . Nàng lựa chọn cải bắp, đậu Hà Lan còn có khoai tây cùng vài loại rau khác để thử tay nghề.

      Lúc chạng vạng, tầng mây bắt đầu tụ tập, đúng như Hersha , buổi tối khả năng trời mưa.

      Tiếng đào đất đốc đốc mấy ngày nay thường xuyên vang lên, bên bức màn cửa sổ lầu hai hàng năm kéo chặt, lặng yên tiếng động xuất phụ nữ gầy gò.

      Phu nhân Pegg biểu tình tiều tụy biết từ khi nào đứng ở bên cửa sổ, bức màn màu xanh thẫm làm nổi bật mái tóc màu đỏ của bà ấy giống ngọn lửa cháy.

      Từ cao nhìn xuống thiếu nữ vung cuốc phía dưới, trong ánh mắt màu thúy lục của bà ấy chỉ hờ hững có cảm tình, cùng với đánh giá lạnh băng.

      Bà ấy nhìn xuống “con ” phía dưới trong chốc lát, lại nhìn xa xa về phía chân trời, chân trời u ám đầy mây, hình thành dải màu xám.

      Trước khi mưa to đổ xuống, Mai Lật hoàn thành nhiệm vụ gieo trồng, chạy vào nhà đóng cửa lại, khóa kỹ các nơi. Sau khi trời tối, nàng quyết định ra cửa.

      Hôm nay nấm trắng và thỏ hoang mang về, đều được làm thành mỹ thực có thể an ủi tâm linh.

      Đặc biệt nấm trắng được Hersha ra sức đề cử, xác hương vị tươi ngon, đưa cơm cho Phu nhân Pegg xong, mình ngồi ở bên bàn yên lặng gặm nấm trắng, Mai Lật bắt đầu có chút hối hận lãng phí rổ nấm to kia.

      Trong phòng tối tăm, đốt đèn rồi vẫn đen sì, chỉ có chỗ chung quanh cây đèn được chiếu sáng.

      Nhìn ngọn đèn, nàng nhớ tới ban đêm mấy ngày hôm trước, chạy ra cửa tìm phu nhân Pegg, ngọn đèn đó biết rớt ở nơi nào.

      Có chút đau lòng, đèn dầu giá cả thấp, duyên cớ lại phải chi thêm số tiền.

      Châm đèn viết xong “Thư” hôm nay, lần thứ hai nàng lấy ra sổ ghi chép.

      Lúc này trời bắt đầu mưa, hạt mưa tích táp đập cửa sổ, chỉ chốc lát sau toàn bộ là tiếng mưa rơi rối tinh rối mù.

      Thổi tắt đèn, xốc chăn lên giường nằm ngủ.

      Ngủ đến mơ mơ màng màng, đột nhiên, tiếng “Bang” ràng làm nàng bừng tỉnh, mang theo mơ màng hoảng hốt cùng với kiên nhẫn vì bị đánh thức, nghiêng đầu nhìn về hướng cửa sổ phát ra thanh bên kia, thình lình nhìn thấy hai cái tay dài, tựa như cành khô, bang bang đập lên cửa sổ, giống lệ quỷ lấy mạng.
      sabera.tran, NTL, Alice Huynh9 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      04 Kinh hách

      Mưa sa gió giật ban đêm, hai tay đập lên cửa sổ, ở kính để lại vài vệt nước bùn là dấu vết lôi kéo ―― đúng là cảnh tượng trong phim kinh dị kinh điển.

      Bên ngoài sắc trời so với trong phòng còn sáng hơn, bởi vậy hai cái tay dán ở cửa sổ cũng đặc biệt ràng, ngón tay khô gầy thon dài như là nhánh cây chạc cây.

      Mai Lật giật mình sợ tới mức hoàn toàn thanh tỉnh, nàng nằm ở trong chăn ấm, nhìn hai cái tay chậm rì rì đập lên cửa sổ, da đầu ngừng căng lên, cảm giác như là rót lọ nước có ga vào trong óc.

      Phòng nàng ở tầng hai, tầng dưới cùng phải cao đến 3 mét, muốn đập tay lên cửa sổ tầng hai, thể nghi ngờ chính là quái vật đầm lầy dài ngoằng kia.

      Là bởi vì trời mưa, mới có thể thoát ra đầm lầy vào chung quanh nhà sao? Mai Lật ấn ngực, cảm giác được trái tim trong ngực dồn dập nhảy lên.

      Nàng trừng mắt nhìn hai cái tay, hơi hơi đứng dậy, dùng bàn tay mướt mồ hôi sờ tới cái ghế đặt ở mép giường.

      Nếu quái vật đầm lầy có thể vào nhà, nàng tuyệt đối ngồi chờ chết!

      Nhưng mà, theo thế mưa dần, cái tay đập cửa sổ chậm rãi dời , bên ngoài an tĩnh lại.

      Cửa kính dính đầy hơi nước, mông lung như sương mù, chỉ còn lại hai cái dấu tay nhợt nhạt.

      Từ lúc bị bừng tỉnh ngủ lại được, Mai Lật mở mắt thức cả đêm, chờ đến ban đêm qua , tia nắng ban mai buông xuống, nàng mới xoa xoa hốc mắt có chút chua xót, đeo hai cái quầng thâm mắt rời giường.

      Nơi này trời mưa đến nhanh, dứt khoát lưu loát, chút cũng thích ướt át bẩn thỉu, làm ra tư thế mưa dầm kéo dài triền miên. Thái dương sáng sớm lại vội vàng ra, như cũ là quang mang xuyên qua hơi nước trong rừng cây mông lung, bày ra loại kim sắc mỹ lệ.

      Mai Lật đứng ở phía dưới cửa sổ của mình, thấy chân tường vốn mọc đầy cỏ dại, giờ nhiều ra vũng bùn , bên trong còn đọng tầng nước mưa.

      Ở bên cạnh vũng bùn, để hai đoạn gậy gỗ dính bùn, nhìn hai đoạn gậy gỗ gãy, khóe mắt Mai Lật nhịn được run rẩy.

      Vẫn là cái gậy lúc trước nàng đánh quái mới gãy.

      Quái vật đầm lầy bởi vì mang thù cho nên theo nàng? biết nếu để đánh trả, có thể xong việc này hay .

      Nàng trầm mặc lát, trở về lấy công cụ, múc nước trong vũng bùn ra, sau đó bắc đống củi ở vũng bùn bắt đầu nhóm lửa.

      Chỉ cần có thể làm đất khô cứng thành cục, vũng bùn còn tồn tại nữa.

      lãng phí củi lửa, nàng còn ở đó đặt nồi nấu nước.

      Kiên quyết lấp kín hết thảy lỗ hổng để quái vật đầm lầy có khả năng xuất , tự nhận là tìm được đường sống trong chỗ chết ba lần từ dưới tay quái vật đầm lầy, Mai Lật như lâm đại địch, biểu tình trầm trọng mà làm hết thảy.

      Còn hai đoạn gậy gãy, bị nàng cảnh giác mà đẩy mạnh vào đống lửa cùng đốt lên, chạm là nàng dám chạm vào, vạn nhất có cái gì nguyền rủa làm sao bây giờ.

      Xác nhận giải quyết toàn bộ tai hoạ ngầm chung quanh, trong nhà an toàn, Mai Lật nghênh đón người khách đến thăm.

      Hersha cầm theo rổ, do dự chần chờ mà đứng ở cửa hoa viên nhìn xung quanh.

      “Hersha?” Mai Lật cũng hỏi ấy tới thế nào, mà trực tiếp để mở cửa viện, : “Hoan nghênh tới đây chơi.”

      Quả nhiên, Hersha lập tức lộ ra biểu tình thả lỏng sung sướng. ấy đột nhiên tới, còn tưởng rằng Mellie có chút cao hứng đâu, kết quả nàng hữu hảo như vậy, lập tức khiến cho ấy cảm thấy nàng thiệt tình coi mình như bạn bè, trong lòng vui rạo rực.

      “Ngày hôm qua nghe muốn trồng rau nhưng lại có kinh nghiệm, hôm nay vừa vặn có việc gì tôi liền tới đây xem trồng thế nào, cần tôi hỗ trợ ?”

      Mai Lật đưa nhiệt tình này vào nhà, “Nếu có thể hỗ trợ tốt quá, tôi cũng biết mình trồng những thứ này có đúng , giúp tôi nhìn xem.”

      Hai người đến bên mảnh đất trồng rau, Hersha quả nhiên giống mô giống dạng mà chỉ điểm nàng phen, “…… Cái này trồng quá dày, cách nhau tốt nhất là khoảng bằng bàn tay, còn cái này, thể tưới quá nhiều nước, nếu lá cây thực dễ bị vàng……”

      , ấy bỗng nhiên cảm giác được ánh mắt mãnh liệt, ngẩng đầu lên, nhìn bên cửa sổ thấy lầu hai tựa hồ có bóng người. ấy hoảng sợ, lại nhìn chăm chú, rồi lại cái gì cũng có, chỉ có bức màn màu xanh lục mà thôi.

      Thấy ấy bỗng dừng lại, Mai Lật hỏi: “Làm sao vậy?”

      Hersha do dự, lắc lắc đầu, tiếp tục giảng giải kiến thức trồng rau đơn giản cho nàng. Mai Lật mời đồng bàn này ở lại ăn bữa cơm, Hersha cũng vui vẻ đáp ứng, hơn nữa đáp ứng tự mình nấu ăn.

      Mai Lật vừa lòng ―― tốt quá, cuối cùng có thể nhìn thấy người bản địa nấu ăn như thế nào.

      Ngày thường nàng làm những món đó chẳng ra sắc thái gì, phu nhân Pegg đều ăn ít. Cứ tiếp tục như vậy, nàng lo lắng lại qua thời gian nữa phải tổ chức lễ tang.

      Cơm trưa ăn ở trong hoa viên, trong hoa viên hoa nở khắp xán lạn, còn có đại thụ có thể che nắng cùng với cổng vòm hoa tươi.

      Mai Lật ban đầu vào thế giới này, trong viện cỏ dại mọc thành cụm, được xử lý, sau đó nàng vừa tự hỏi nhân sinh vừa thuận tay tu chỉnh cả sân, giờ hoa viên này lần nữa toả sáng sinh cơ và mỹ lệ.

      Kiến thức sửa sang sân và tu bổ hoa mộc, là người giúp đỡ kiêm bạn qua thư từ Tần phu nhân ngẫu nhiên viết thư chia sẻ cuộc sống nhắc tới, Tần phu nhân tựa hồ là phu nhân trung niên sinh hoạt nhàn nhã, trong nhà có hoa viên rất lớn.

      Chịu ảnh hưởng của bà ấy, Mai Lật cũng có ý thức mà xem ít nội dung liên quan đến vườn tược cùng trồng hoa.

      Bất quá sớm biết đến bây giờ lại rơi xuống hoàn cảnh này, có lẽ lúc trước nên xem thêm kiến thức trồng rau mới càng thích hợp.

      Hersha cực kỳ hâm mộ hoa viên, ngừng khích lệ, “ đẹp, Mellie, hoa viên của xinh đẹp a, chúng ta nơi này còn có hoa viên xinh đẹp như vậy!”

      Mai Lật chuyên tâm nhấm nháp đồ ăn Hersha làm ra, trong lòng có chút thất vọng. phải người sinh trưởng ở địa phương, quả nhiên quá thích ứng khẩu vị bên này.

      Giữ Hersha ở trong hoa viên chơi đùa, Mai Lật bưng đồ ăn đưa cho phu nhân Pegg, kết quả bà ấy vẫn là bộ dáng ăn uống.

      Xuống lầu rồi, Hersha phải về, ấy cần làm việc giúp trong nhà, phải mỗi ngày đều có thể tự do tự tại chơi đùa.

      Mai Lật thấy ánh mắt ấy còn lưu luyến ở trong sân, riêng cắt mấy cành hoa bỏ vào trong rổ.

      “Tặng cho tôi sao? Mellie tốt!” Hersha nâng hoa say mê mà ngửi ngửi, phất tay từ biệt nàng, “ mình ở căn nhà này cũng quá tịch mịch, lần sau tôi còn đến tìm chơi!”

      Thấy ấy xoay người rời , tươi cười mặt Mai Lật chợt cứng đờ.

      Hersha vì sao nàng mình ở nơi này? phải còn có phu nhân Pegg sao?

      Nàng đứng ở cửa chính, phía sau là hoa viên xán lạn cùng căn nhà yên lặng, người còn khoác ánh mặt trời, nhưng phía sau lưng lại từng đợt phát lạnh.

      Nhìn thấy bóng dáng Hersha càng chạy càng xa, nàng gian nan mở miệng gọi ấy lại, “Hersha……”

      nghi hoặc dừng bước chân lại nhìn, dùng ánh mắt dò hỏi nàng có chuyện gì. Mai Lật lộ ra tươi cười khó coi, “Bỗng nhiên tôi nhớ tới có chút đồ muốn mua, tôi và cùng chợ.”

      Nàng cũng vào nhà, trực tiếp đóng cửa viện liền đuổi theo Hersha.

      Dọc đường nàng quá mức trầm mặc, đến Hersha cũng nhìn ra thích hợp, còn tưởng rằng bạn mình luyến tiếc mình rời , liền với nàng: “Mellie, yên tâm, về sau tôi thường xuyên tìm chơi, dù cha mẹ tôi cho phép, tôi cũng lặng lẽ đến.”

      Mai Lật: “……” Hình như lại phát cái gì.

      “Bọn họ hy vọng tới nhà tôi, nguyên nhân là bởi vì tôi sao?” Nàng hỏi.

      Hersha lập tức xua tay, giống như sợ nàng khổ sở, “ , cũng phải bởi vì , là…… là nhà quá gần rừng rậm lớn, nghe bên kia có rất nhiều mãnh thú lui tới, an toàn, cho nên mọi người bình thường đều tới.”

      ấy là đứa trẻ biết dối, Mai Lật dễ dàng nghe ra lời có ý tứ khác.

      đường trong chốc lát, Mai Lật thoáng bình tĩnh lại, nàng nghĩ nghĩ lần thứ hai mở miệng, “Người nhà thực quan tâm , bỗng nhiên tôi cũng nhớ tới mẹ của tôi.”

      Khóe mắt trộm quan sát phản ứng của Hersha, ấy quả nhiên toát ra thần sắc đồng tình, kéo cánh tay nàng an ủi: “Mellie, cần khổ sở nữa, Phu nhân Pegg qua đời, bà ấy khẳng định cũng hy vọng có thể quên , chính mình sống tốt.”

      Mai Lật hít sâu hơi, áp xuống tiếng kêu trong cổ họng.

      Phu nhân Pegg qua đời?

      chết?!

      Vậy trong khoảng thời gian này mỗi ngày nàng nhìn thấy người phụ nữ kia là ai?

      Quỷ hồn …… của phu nhân Peggsao?

      Cảm giác nghĩ mà sợ như là bọt nước ngừng dâng lên, lại nổ tung ở đáy lòng nàng.

      Bình tĩnh lại! Bình tĩnh lại! Bình tĩnh lại!

      có quan hệ, nàng và vị kia sinh sống cùng nhau lâu như vậy, cũng thấy bà ấy làm cái gì với nàng, cho nên hẳn là an toàn.

      Dù sao còn từng thấy quái vật đầm lầy, cũng sợ thêm quỷ hồn.

      Mai Lật ngừng ở trong lòng thuyết phục mình, miễn cưỡng duy trì biểu tình mặt. Nàng ở chợ nhân cơ hội mua đồ vật, tìm hiểu thêm ít về phu nhân Pegg.

      Rốt cuộc hiểu lúc trước nghe được “Đáng tiếc” là chuyện như thế nào.

      Phu nhân Pegg chết vào hai tháng trước, an táng ở rừng rậm gần nhà, cũng giống những người khác trấn chôn vào mộ địa thống nhất.

      Mai Lật ngồi tảng đá bên cạnh tường thấp, nhìn hoa dại dưới chân phát ngốc. Bất kể ai biết được trong nhà mình có quỷ hồn cũng muốn trở về. Nhưng nếu quay về, nàng còn có thể đâu?

      Nàng ở thế giới này độc mình, nhà để về, trừ chính mình, cái gì cũng có.

      Cách đó xa có vũng bùn ùng ục tiếng, toát ra bóng người màu xám.

      Quái vật đầm lầy lại tới nữa.

      Mai Lật nhấc mí mắt lên nhìn, đầy mặt hờ hững, nhúc nhích.

      Đổi là ngày hôm qua, nàng lập tức nhảy lên chạy trốn, nhưng tại, nàng còn chưa thể tiếp thu thực sống cùng quỷ hồn, có chút chết lặng, càng có chút bực bội.

      Quỷ hồn gì, quái vật đầm lầy gì, có bản lĩnh tới, cho là ta sợ các ngươi sao.

      Quái vật đầm lầy từ vũng bùn mọc ra, thoát khỏi vũng bùn, dùng loại tốc độ ốc sên thong thả tới gần Mai Lật.

      Mai Lật thậm chí chờ đến có chút kiên nhẫn, ôm cánh tay lần đầu tiên cẩn thận đánh giá bộ dáng đáng sợ của quái vật đầm lầy này.

      Tay rũ đến đầu gối cầm theo đồ vật, bị bùn bao vây thấy lắm là cái gì, theo tiếng di động phát ra thanh kẽo kẹt kẽo kẹt.

      Từ đầu gối nhìn lên , làn da màu xám trắng dính bùn, cơ bắp hơi mỏng và đường cong có chút ràng, bên hông thế nhưng còn quấn khối vải rách, tí tách rỏ xuống nước bùn.

      Ngực, bả vai, đầu, Mai Lật thấy trông như thế nào, ánh mắt đầu tiên bị nấm trắng lớn lớn bé bé mọc vai, đầu hấp dẫn.

      Nấm trắng sinh trưởng ở cây mục ẩm ướt, mọc lên ở người quái vật đầm lầy, tựa hồ cũng còn coi như thích ứng hoàn cảnh, dựng thẳng cái mũ .

      Là những cái nấm lúc trước nàng đập lên , thế nhưng trực tiếp lớn lên ở cơ thể.

      “Phì ――”

      Nàng nghe thấy thanh này, mới phát mình bị bộ dáng của quái vật đầm lầy làm cho bật cười.

      Bởi vì đối phương mọc nấm đầy đầu quá buồn cười, Mai Lật đột nhiên liền giảm bớt rất nhiều sợ hãi với .

      Quái vật đầm lầy rốt cuộc tới trước mặt nàng, vươn cánh tay dài với nàng, đưa cục bùn kẽo kẹt trong tay kia tới trước mặt nàng.

      Thân mình ngửa ra sau, Mai Lật tự giác nhìn theo động tác , thấy ràng nắm bùn bọc cái gì.

      Là cây đèn lúc trước nàng làm mất.
      sabera.tran, NTL, Alice Huynh10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :