1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhìn lén - Lăng Thục Phân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9.1

      tại em tin tưởng Sarah là người quản lý ưu tú.”

      Xuyến Hi ngồi ở giường, người chỉ mặc cái áo sơ mi của , trong khay ở giường, có mâm đồ ăn là khoai tây chiên do nhân viên phục vụ khách sạn đưa tới. rút miếng khoai tây, ném cao nên trung, ngửa mặt dùng miệng đón lấy.

      Ánh mắt Nguyên Ngưỡng dừng lại ở miệng , nghĩ đến việc miệng giúp giải quyết, hưng phấn trong cơ thể tăng vọt.

      “Em chuyện chính với , lại nghĩ lung tung cái gì đấy.” nhận xét .

      Nguyên Ngưỡng nhe răng cười tiếng, đem những miếng khoai rơi ga giường bỏ vào miệng, tiêu hủy chứng cứ.

      “Tại sao?” phối hợp hỏi.

      “Bởi vì người ông chủ là từ nước bay đến giám sát công việc trốn việc ba ngày, ấy vẫn như cũ cuộc điện thoại gọi thúc giục cũng có.” Xuyến Hi dùng cọng khoai tây chỉ chỉ vào khiển trách. “ ông chủ vô trách nghiệm.”

      “Vâng.” tự nhiên gật đầu, đem cọng khoai tây ăn hết. “Mà em là nữ làm cho thất trách với công việc.”

      “Hắc! Miếng đó là của em.” kháng nghị.

      nữ?

      Ừ! thích cái hình tượng này.

      cầm miếng khoai tây khác, cắn nửa, Nguyên Ngưỡng như cũ tiếp tục cướp . Xuyến Hi dứt khoát đem cả đĩa khoai tây ôm vào ngực, giống như chú chó con bảo vệ khúc xương của mình, nhe răng trợn mắt với .

      Nguyên Ngưỡng ngửa đầu cười to.

      tối tăm bao phủ cuộc đời lâu, lúc này hoàn toàn biến mất như chưa hề tồn tại.

      quả phong cảnh vui mắt vui tai, Xuyến Hi mong mỏi nghĩ.

      Toàn thân trần trụi, chỉ đắp cái chăn cao cấp, bộ dáng giống như tiểu báo chỉ vừa ăn no uống đủ.

      có thể cứ nhìn như vậy hai mươi, ba mươi năm nữa.
      Sau đó chính bị cái suy nghĩ này hù dọa.

      làm sao có thể đối với người đàn ông mới biết mấy tháng có suy nghĩ hai mươi, ba mươi năm?

      “Vậy nên.” bỏ quy cái suy nghĩ kỳ quái đó, hỏi : “ có thể cho em biết chuyện làm cho khó chịu hay ?”

      Tay muốn giành miếng khoai tây với dừng lại, ngay sau đó lại mỉm cười.

      Tiểu bạo quân của cũng quanh co lòng vòng.

      Tất cả suy nghĩ trong lòng , luôn bày thẳng thắn trước mắt giống như hàng hóa bày vỉa hè vậy.

      thích. Cho nên cũng dùng thẳng thắn để đáp lại .

      Nguyên Ngưỡng đem mọi chuyện trong gia tộc mình hết với , bao gồm cả là tình thân xấu xí sau lưng, tình sau lưng là phản bội, bao gồm cả cuốn sách hiệp ước bị làm cho chết trong bụng trước khi xuất bản kia.

      Người đời chưa bao giờ biết câu chuyện bên trong, họ chỉ biết mẹ con bất hòa, cũng cho rằng mẹ bỏ lại trở về nhà ngoại là nguyên nhân chính.

      Xuyến Hi cầm Hamburger lên nhai.

      Chờ khi Nguyên Ngưỡng kể xong, cũng ăn xong nửa cái Hamburger. Nguyên Ngưỡng lại đem nửa cái còn lại đem giật lấy ăn hết, lần này khó có khi có lần kháng nghị.

      Chờ khi đầu óc cuối cùng cũng tiêu hóa xong, Xuyến Hi chính thức phát biểu ý kiến___

      “Quả nhiên chỉ có chúng em, những nhà nghèo cửa này là có cuộc sống tương đối vui vẻ ấm áp.”

      “Đúng vậy.” gật đầu đồng ý.

      “Vậy quyển sách kia bây giờ ở đâu?”

      “Đốt rồi.” Nguyên Ngưỡng cầm tờ khăn giấy thay lau những vết bẩn dính khóe miệng.

      đọc qua chưa?” tò mò hỏi .

      “Bà ấy mới nộp lên bảy chương.” Nguyên Ngưỡng hơi cau lại hàng lông mày. “ như vậy. cũng chỉ muốn cho em biết, thích về hướng chuyện xưa.”

      “Ồ.” bĩu môi. sợ hôm nào đó ông ngoại lại giật giây mẹ viết bản khác sao?”

      mời luật sư rất nổi tiếng, nghĩ ra bản hợp đồng vô cùng nghiêm khắc, đảm bảo chuyện tương tự như vậy vĩnh viễn bao giờ xảy ra nữa.” Nụ cười của rất nhạt, dưới lạnh lùng của khiến cho kẻ khác cảm thấy phát run.

      “Nhưng là cái nhà xuất bản đó tại sao lại dễ chuyện như vậy, chỉ dùng ba vạn bảng giải quyết được vấn đề?” chống cằm hỏi.

      “Thứ nhất, nếu đổi lại là tình huống tại, ta chỉ ra giá ba vạn bảng thôi đâu, nhưng khi đó là mười năm trước, chỉ là cậu thanh niên vừa mới xây dựng nghiệp, hơn nữa ta nghĩ rằng với bảng giá đó cũng trả nổi.” Nguyên Ngưỡng hơi nhấc miệng. “Thứ hai, chỉ là câu chuyện hôn nhân thất bại trong giới thượng lưu cũng có giá thị trường gì, ba vạn bảng tối thiểu có thể đảm bảo sẵn đầu thu vào cho ta. Thứ ba____”

      “Còn thứ ba?” Thiếu chút nữa bị sặc.

      Nguyên Ngưỡng lắc lắc ngón tay trỏ với . “Thứ ba, ta và ông ngoại cho dù có chia đôi số tiền đó, vẫn là mỗi người được phẩy năm bảng , Vì quyển sách khi xuất bản có mấy lợi nhuận phẩy năm bảng cái giá cao rồi.”

      “Xuyến Hi hoàn toàn sững sờ.

      “Ông ngoại ? Cùng nhà xuất bản chia số tiền đó?” kêu to.

      “Phải chính xác, ông ngoại là người chỉ đạo ta.” mỉm cười.

      Xuyến Hi ngồi quỳ chân của mình, trong lòng có loại cảm xúc… ghê tởm…., buồn nôn, cũng có thể là cảm giác “Đau lòng.”

      Năm đó làm thế nào mà có thể vượt qua được?

      phải khổ sở!” đột nhiên nhào qua ôm lấy , ở bên tai tức giận gầm : “Em để loại người như vậy bắt nạt đâu. Đó là loại người khốn khiếp, sau này cũng đừng để ý đến ông ta nữa. Sau này thấy ông ta, em đến nhổ nước miếng vào ông ta.”

      Mặt Nguyên Ngưỡng dán sát vào ngực , cảm nhận trái tim đập rất nhanh.

      để cho bất kì ai bắt nạt

      nhắm mắt lại.

      Cho tới bây giờ đều là phụ trách bảo vệ, chịu trách nghiệm với người, mà người còn chưa cao đến bả vai của , số tiền gửi ngân hàng còn kém xa số lẻ trong tài khoản của , người phụ nữ ấy ôm , cho biết ấy bảo vệ ?

      Thần kì hơn chính là, mỗi tế bào trong cơ thể đều tin rằng làm được điều đó.

      Bảo làm sao có thể ?

      “Phương Xuyến Hi, em.”

      hơi đẩy ra, nhìn thẳng vào hai mắt .

      Phản ứng dễ thương của khiến cho cảm thấy buồn cười.

      Đầu tiên là trợn tròn hai mắt, lộ ra vẻ mặt bị dọa sợ, sau đó lại gãi gãi cái ót cười khúc khích, hồi lâu sau lại hơi nghiêng đầu, biết suy nghĩ cái gì.

      Vì đề phòng có ngày thành người có phương hướng suy nghĩ, …Đây phải là chuyện hay xảy ra, …. lại tiếp tục .

      “Phương Xuyến Hi, em, nhưng liệu có thể có ngày nào đó em cũng khiến cho lòng tan nát.”

      “Ai biết?” Hai tay khoanh ở trước ngực nhìn chằm chằm. “Ai biết được ngày mai xảy ra chuyện gì? Ai biết xe lửa có thể ở bên ngoài hay ? Ai biết máy bay có thể rơi xuống ? Ai biết có thể bị tiểu tam kéo hay ? Em cái gì cũng biết.” nặng nề . “Cho nên em nghiêm túc sống mỗi giây mỗi phút, vậy nên mỗi giây mỗi phút em đều hối hận.”
      bất kể có xảy ra chuyện gì khổ sở hơn nữa, khó khăn hơn nữa, vĩnh viễn cũng hối tiếc quay đầu lại.

      lộ ra vẻ mỉm cười.

      “Được.”

      Được? Cái gì được? chia sẻ cuộc sống triết học hay sao?

      lại gãi đầu. Cuối cùng, ho cái, quyết định trả lễ lại cho .

      “Cái đó, khụ khụ, em cũng phải quá ghét .”

      “Cảm ơn.” lộ ra trạng thái thụ sủng nhược kinh.

      “Tốt lắm, ít ở chỗ đó làm lôi kéo kịch cẩu huyết ghê tởm .”

      Tiểu bạo quân của có thể đem tất cả tình cảm hoàn toàn thể vào trong tác phẩm, cất giữ chút nào, nhưng muốn nghe được câu ngọt ngào từ trong miệng chỉ sợ rất khó.

      sao cả, chúng ta có nhiều thời gian.” giọng .

      “Nhưng mà tại em có chuyện rất quan trọng, nhất định phải giúp làm tốt.”

      “Chuyện gì thế?”

      có cách nào giúp em tìm nơi có thể lập tức làm việc hay ?”

      Lần đâu tiên trong đời, lời với người phụ nữ, vậy mà, phản ứng của ấy là, nhốt mình trong phòng làm việc ba ngày.

      Nguyên Ngưỡng biết nên khóc hay nên cười, cuối cùng chỉ có thể than thở theo .

      may tìm được tại Las Vegas có vị nghệ thuật gia về thủy tinh, đồng ý cho bọn họ thuê phòng làm việc ngắn hạn.

      Mặc dù có mang đến cho cách điều chế mới, nhưng Xuyến Hi chẳng qua là thô lỗ khoát tay, đem bọn họ đẩy hết ra ngoài.

      Ba hôm sau, người chính thức lên chức bạn trai hợp pháp của cô___ cũng chính là , nhất định phải trở về Luân Đôn chuyến.

      Trước khi có đến trước cửa phòng làm việc của gõ cửa, bên trong phòng truyền ra tiếng rống tức giận quen thuộc, vì vậy đành bất đắc dĩ xách theo hành lí rời .

      Trở lại Luân Đôn, căn bản chỉ dừng lại tới ngày, xử lí xong công việc lại yên lòng lập tức bay trở về Las Vegas.

      Sarah đảm bảo với nhất định chăm sóc tốt cho , nhưng Nguyên Ngưỡng chính là nhớ đến quốc gia xa lạ, xung quanh mọi người đều quen thuộc với .

      muốn cách quá xa.

      Đây là vấn đề, bởi vì thực tế, ở cách xa nhau, chờ khi xong việc nhất định phải với về vấn đề này.

      Khi bay trở Las Vegas, chính là ngày thứ năm ở trong phòng àm việc.

      Ban đầu khi rời cũng có trả lại phòng, tránh trường hợp khi ra ngoài có phòng để ở.

      Phương mấy tiếng trước có ra ngoài, trở về căn phòng của hai người rồi.” Sarah mang theo ý cười.

      Nguyên Ngưỡng thở phào nhõm, vào tiệm cơm đặt cơm, sau đó ưu nhã ngồi vào trong xe.

      ra khỏi phòng làm việc, chứng tỏ tác phẩm của hoàn thành. Trong lòng tràn ngập hiếu kì, biết tác phẩm do linh cảm của đột nhiên phát ra nó như thế nào?

      Trở lại khách sạn, đến quầy lễ tân lấy chiếc chìa khóa khác, từ chối ý muốn mang giúp hành lí lên phòng của nhân viên khách sạn, tự mình xách theo hành lý nhàng lên tầng.

      Trong phòng rộng rãi yên tĩnh.

      Trong phòng khách, hộp giấy cao ước chừng khoảng bảy mươi xăng ti mét để mặt bàn trà bằng thủy tinh, đây chắc là thành quả mấy hôm nay của .

      Nguyên Ngưỡng kìm nén kích động, đầu tiên nhìn xung quanh chút, tìm xem tiểu bạo quân của ở chỗ nào.

      ngủ.

      chiếc giường lớn đủ bốn người nằm, chút nào gọi là nhã nhặn nằm lỳ ở giường, ngủ đến biết trời đất.

      lặng lẽ đến, nhàng gạt những sợi tóc bám trêm mặt . hô hấp đều đều, sắc mặt có chút tái nhợt, nhất định là do mấy ngày vừa qua nghiêm túc ăn cơm.

      Lắc đầu cái, khẽ hôn lên hai gò má của , để tiếp tục an ổn ngủ.

      Trở lại phòng khách, lại liếc nhìn chiếc hộp kia chút, cuối cùng vẫn là nhịn xuống kích động, đem máy tính từ hành lý của mình lấy ra, bắt đầu an tĩnh ngồi xử lý công việc.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9.2

      ngủ khoảng chừng mười tám giờ đồng hồ.

      Trong lúc đó liên lạc cùng với Zehder là chi nhánh ‘Nguyên hành lang nghệ thuật’ ở nước Pháp, xử lý ổn thỏa hai hợp đồng quan trọng của hai nghệ thuật gia, giải quyết xong nhiều công việc quan trọng ở tổng công ty, thậm chí còn ôm vào lòng cùng nhau ngủ mấy tiếng đồng hồ. Gọi thức ăn cho , bị nguội, lại đổi, đổi lại bị nguội.

      Khi trong phòng truyền đến chút động tĩnh, Nguyên Ngưỡng vừa liên lạc với bí thư của mình ở Luân Đôn xong, cắt đứt điện thoại di động.

      Đầu tiên thông báo cho nhân viên phục vụ mang tới mâm đồ ăn nóng hổi, sau đó mới vào trong phòng ngủ.

      đẩy cửa ra, nhưng chẳng qua là hơi dựa vào cửa, đút tay trong túi.

      Người phụ nữ đứng dưới vòi hoa sen quay người lại, lau nước nóng ở mặt.

      “A, còn chưa à?”

      Cái vấn đề này khiến người ta muốn tức giận mà, nhưng nụ cười mặt lại rực rỡ như vậy, tính tình tốt quyết định so đo cùng , mặc dù Nguyên Ngưỡng rất hoài nghi có phải hề biết Luân Đôn sau đó quay lại .

      “Đói bụng ?” bình tĩnh hỏi.

      “Đói.” gật đầu. “Có muốn cùng nhau
      [​IMG]
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10.1

      Triển lãm ‘Ánh sáng thủy tinh và hình ảnh gốm’ của Phương Xuyến Hi thành công tốt đẹp.

      chọn tiến hành bữa tiệc trước đêm, này hôm sau mới mở ra đối ngoại, mà là trong cùng ngày buổi trưa mở bữa tiệc, sau hai giờ bữa tiệc kết thúc, lập tức mở đối ngoại với bên ngoài.

      Sau khi bữa tiệc chấm dứt, bản thân các nhân vật nổi tiếng đều lưu luyến muốn chính là kết quả quảng cáo tốt nhất.

      Hiệu quả tốt đẹp đúng như dự tính của , rất nhiều nhân vật nổi tiếng và những nhà bình luận cấp cao xuất đưa tới những đám đông. Cho dù là nhà phê bình cấp cao hay những người xem triển lãm, khi mới bắt đầu họ chỉ là hướng về danh tiếng của ‘nguyên hành lang nghệ thuật’ mà đến, chứ hề biết gì về nghệ thuật gia có tí tên tuổi gì này.

      Vậy mà khi thấy các tác phẩm tràn đầy sức sống của Xuyến Hi, thấy được cách chọn nguyên liệu khác biệt của , giống như thành thạo của thiên tài, các tác phẩm của thay thế mọi chuyện và trở thành lí do thuyết phục nhất.

      chỗ hoàn hảo chính là người phụ nữ này bỏ lại câu “Cảm thấy luống cuống” ở đường , sau đó chính bản thân mình lại chạy mất.

      Nguyên Ngưỡng lắc đầu cái.

      Luống cuống? giống như nhàng.

      đơn giản là nhận ra những nhà bình luận cao cấp hoặc những nhân vật cấp cao kia thiếu chút nữa cướp đôi tay của .

      Khi mới bắt đâu, Nguyên Ngưỡng cũng có chút lo lắng, tính qua loa có thể chọc tức những nhà bình luận cao ngạo kia, kết quả là biểu của lại là thể chê vào đâu được.

      Đối với truyền thông, vẫn sử dụng cách trả lời các vấn đề thẳng thắn mà sắc bén, nhưng bên cạnh đó lại có lớp vỏ bọc đường bên ngoài để che đậy, vì vậy đến nửa giờ, Nguyên Ngưỡng nghe được các danh hiệu của ‘Người mới chân thành mà đáng ’, ‘Các tác phẩm tràn đầy linh hồn’.

      thực tế, dựa vào ứng phó thành thạo như vậy của , Nguyên Ngưỡng thiếu chút nữa tin rằng trước kia từng làm triển lãm cá nhân.

      “Này, có thể cho tôi biết, nghệ thuật gia mới của chúng ta ở đâu và làm gì ?” cầm điện thoại di động của mình lên gọi cho trợ thủ đắc lực của mình, biết Sarah cử người theo sát .

      “Để tôi nghĩ lại xem.” Người mới vừa trở về ‘Nguyên hành lang nghệ thuật__Sarah cười . “Hôm nay ấy sang bên cạnh nhìn triển lãm cá nhân của hai vị nghệ thuật gia Just, Johnson.”

      “A.”

      chút bình luận rất thú vị.”

      “Tôi tin tưởng.” bình tĩnh .

      “Ăn hotdog nổi tiếng.”

      “Ừ, lại là thức ăn bỏ .” Nhưng lại thích nhất.

      “Cùng ăn tiền hào con cọp sau khi tiến hành đọ sức kịch liệt mấy lần, cuối cùng kết thúc với thất bại.”

      “Ai.”

      “Cuối cùng phát , quầy rượu của ‘Mê cung thủy tinh’ tối nay có ‘Nam ca sĩ piano độc thân đến.”

      “Ừ…” Giọng mũi kéo dài.

      “Cho nên tại ở chỗ đó mê hoặc đám người với 60 đến 80 tuổi, mất vợ hay chồng hoặc ông già độc thân đáng .”

      Nguyên Ngưỡng phát ra trận tức giận kết hợp với tiếng cười hừ.

      Cửa buổi triển lãm dựng rào chắn cho khách tiến vào, tại trường nhân viên bắt đầu chuẩn bị làm vệ sinh, phất tay với giám đốc phụ trách Tony: “Cậu trông coi chút, tôi trở về ngay.”

      trực tiếp đến quầy rượu piano.

      Đúng là ở đây mê hoặc mấy ông già sai chút nào.

      Đám ông già kia đáng thương có chút lực chống đỡ nào, vây ở bên người tranh cướp lực chú ý của .

      Bọn họ ở trong quán rượi chơi đến hai mươi mốt giờ. Ngồi ghế chân cao Xuyến Hi xào bài, nhanh chóng phát mấy tờ bài cho những người khác, vóc người nhắn của bị vây lại ở giữa đám ông già ngoại quốc, chỉ thấy được đỉnh đầu của .

      “Ô, Bill, ông lại nổ, nhưng mà tôi lại muốn thắng tiền của ông nữa, như vậy , chúng ta chọn bộ bài này chưa có phát, thay cho lộ ra.”

      “Hắc, , thời điểm vừa rồi thắng của tôi cũng có nhân từ như vậy.” giọng già nua kháng nghị.

      sai, sai, để đạt được công bằng, muốn thả nước toàn bộ để lại vòng.”

      đám ông già giống như học sinh tiểu học ồn ào .

      “Khụ.” Nguyên Ngưỡng đứng đằng sau đám người nhàng ho tiếng.

      người trong đám quay lại nhìn thấy , nhe răng cười tiếng, lại đẩy đẩy người phía trước, người phía trước lại đẩy người bên , trong lúc bất chợt cả đám người tự động tách ra tạo thành con đường cho vào.

      Điểm cuối con đường này là nữ chính.

      đẹp khiến cho người ta phải nín thở.

      Cho dù là mấy tiếng trước mới gặp trang trang phục rực rỡ, trái tim Nguyên Ngưỡng vẫn cảm thấy căng thẳng như cũ.

      mặc bộ lễ phục Kê Vĩ Tửu màu đen, bộ lễ phục được may thủ công từ vô số bông hoa bé, dưới lớp lễ phục màu đen như như lộ ra màu da vừa cao nhã lại mê người.

      Ai dám tiểu bạo quân của phải mỹ nhân?

      đến mười phút nữa cửa triển lãm
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10.2

      Sau khi nhìn xong vòng, Phù Dương cuối cùng cũng gật đầu cái.

      “Cũng tạm được.”

      Chỉ đơn giản ba chữ, nhưng lại khiến cho Xuyến Hi cười còn rực rỡ hơn ánh mặt trời.

      “Thầy ơi, sao chỉ có mình thầy đến, đâu rồi ạ?”

      “Thân thể ấy thoải mái, thầy cho ấy chuyến này, chờ khi ngươi đến Newyork tổ chức triển lãm lúc đó lại .” Phù Dương đơn giản trả lời.

      Xuyến hi cẩn thận từng tí hỏi: “Thầy ơi, có phải thầy gây ra án mạng rồi hay ?"

      ánh mắt sắc bén lập tức bắn tới.

      “Hừ! em bảo em khi nào rảnh đến Newyork chuyến.” Phù đại soái ca phất tay cái, khó chịu bước .

      Cũng có phủ nhận, xem ra lần này thực gây ra án mạng rồi. Xuyến Hi cười trộm. Như vậy có phải sắp có em trai hoặc em hay ?

      Nhưng mà ___

      “Cũng ‘tạm được’ vui vẻ cười với Nguyên Ngưỡng. “Thầy giáo tác phẩm của em cũng tạm được.”

      Cũng tạm được trong cách của thầy giáo chính là ca ngợi rất lớn rồi.

      Nguyên Ngưỡng rất muốn đem kéo lại nhìn chút, xem tính tình nóng nảy đâu hết rồi?

      trách được triển lãm ở ‘mê cung thủy tinh’ diễn ra tương đối thuận lợi, muốn địa điểm có địa điểm, muốn tay nghề có tay nghề, nghĩ ra còn dính vào tầng quan hệ này với Phù Dương nữa.

      Càng khó trách hơn khi ứng phó với trường hợp trong triển lãm cá nhân lại có thể thành thạo như vậy được. Trước kia khi theo thầy giáo chỉ sợ còn gặp qua những trường hợp còn lớn hơn nhiều.

      “Thầy giáo em là Phù Dương là chuyện tốt, tại sao lại khó đến vậy? Tại sao trước kia em với ?” chẳng qua là tò mò thể hỏi mà thôi.

      có cách nào nha. Trước kia thầy giáo từng với em, cả cuộc đời ông ấy chỉ nhận mình em là học trò, nếu sau này lăn lộn trong giang hồ mà có được thành quả gì, khi đó trăm ngàn lần được ra thân phận của thầy, tránh cho thầy bị mất mặt___ Hôm này nếu thầy ‘Cũng tạm được’ vậy sau này em có thể nhắc đến thầy rồi.”

      Nguyên Ngưỡng thực muốn cười.

      Thực là, có biện pháp nào với cả.

      “Với cá tính độc hành đặc biệt của Phù Dương tại sao lại đồng ý nhận em là học trò?”

      Khi hỏi vấn đề này là lúc bọn họ cùng nhau trở về phòng và cùng nhau ngâm mình trong bồn tắm mát xa.

      Hai người bọn họ mỗi người ở đầu của bồn tắm mát xa, bốn chiếc chân cùng để ở chính giữa bồn tắm. Bên ngoài thùng tắm có để thùng đá bên trong có chai sâm panh, Nguyên Ngưỡng cầm sâm panh trong tay, dùng sâm panh ăn với dâu tây, ăn như vậy có cảm giác mới mẻ ở đầu môi.

      Nhân viên phục vụ ở tiệm cơm thậm chí còn cung cấp khay nước, bề mặt khay nước có lớp phao để đĩa dâu tây, để trôi bồng bềnh trong nước ăn.

      Có thể thấy được, bình thường khách tới Las Vegas cũng phải tập chung tắm, có trời mới biết họ làm những gì?

      “Chậc chậc, là muốn nhìn chút xem trong tiệm cơm còn những dụng cụ biến thái gì nữa.” Xuyến Hi cầm quả dâu tây tay, vừa nghiên cứu vừa .

      “Trả lời vấn đề .” Nguyên Ngưỡng dùng chân chọc chọc vào chân .

      “Ồ.” nhớ lại vấn đề, nhún vai cái. “Nhờ bà Phương đấy.”

      “Bà Phương?” Chủ cho thuê nhà của .

      Đây là đáp án mà Nguyên Ngưỡng bao giờ nghĩ tới, đó là bà cụ có xuất mấy lần, cho nên có thể thấy được mức độ vấn đề, ảnh hưởng của bà cụ trong cuộc sống của Xuyến Hi.

      ra chủ yếu vẫn là do vợ của thầy nữa. Nếu như phải vì giáo, thầy giáo làm gì có hăng hái trông nom những chuyện nhạt nhẽo này.” Xuyến Hi giải thích. giáo của em tên là Thành Du, khi còn bé phải ăn nhờ ở đậu, rất cực khổ, lúc đó bà Phương sông ở cách vách, có để ý thấy giáo và trai của bị thân thích chửi bới ngược đãi, cho nên bà liền cố ý tìm lí do để thành Du thường xuyên sang nhà mình, tránh cho giáo ở trong nhà lại bị khi dễ. Tình trạng như vậy kéo dài đến khi Bà Phương và bố chồng của bà dọn nhà mới thôi, hai bên mới bị mất liên lạc.”

      Nguyên Ngưỡng hiểu: “Vậy là giáo em chịu ơn của bà Phương.”

      “Ừ, sau khi lớn lên, trai của luôn tìm tung tích của bà Phương, còn đến tận vùng Bột Hải để hỏi thăm (là vùng biển giữa bán đảo Sơn Đông và bán đảo Liêu Đông ở Trung Quốc), sau khi tìm được bà hai người cùng đến nhà bà để tạ ơn. ra bà Phương cũng rất bất ngờ, bởi vì đối với bà mà , cũng chỉ là do nhiều năm trước bà chịu được khi nhìn hai đứa bé bị bắt nạt mà thôi, cũng nghĩ tới hai em nhà họ Thành lại nhớ sâu như vậy, hơn nữa lại còn luôn tìm bà.”

      “Đối với bà mà chẳng qua chỉ là cái tiện tay, nhưng đối với hai em kia mà , đó có thể là những tình cảm quý báu trong tuổi thơ của họ, trách được họ nhớ lâu như vậy.” Nguyên Ngưỡng hiểu vấn đề.

      “Đúng vậy. Hai em họ có cùng với bà, sau này bất kì vấn đề gì trong cuộc sống cũng có thể liên lạc với họ. Bà Phương lớn tuổi, vốn là cũng cần gì cả, chẳng qua là nghe giáo thuận miệng đến, chồng của nghệ thuật gia, người già căn bản cũng hiểu được là nghệ thuật gia cũng phân ra làm nhiều loại, chỉ câu: ‘bà có cháu họ suốt ngày chơi trò nghịch bùn, nếu như, nếu như có thể giúp giới thiệu cho sư phụ tốt có được hay ?’…”

      “A.” Nguyên Ngưỡng vuốt cằm. “Sau đó Phù Dương liền thấy là việc nhân dức nên nhừơng cho ai.”

      “Ha ha, cũng phải là việc nhân đức nhường ai.” Xuyến Hi toát mồ hôi . “Lúc đó em căn bản làm được việc gì ra hồn, khi thầy nhìn thấy em chẳng qua là em mới biết mấy thao tác cơ bản,
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Ngoại truyện về tết nguyên tiêu.

      “Xuyến Xuyến.”

      Nguyên Ngưỡng hơi lay tỉnh người phụ nữ ngủ say giường.

      vô cùng ràng, hành động của mạo hiểm tính mạng.

      “Ục ục…Ừ.” Người phụ nữ giường thô bạo đem tay của gạt ra.

      ngồi ở mép giường, nhìn hột đào khảm gỗ bản, cẩn thận suy tính xem có nên tiếp tục tiến hành hành động vừa rồi hay .

      Cuối cùng quyết định, an nguy của tính mạng mình tương đối quan trọng hơn, đánh thức bà xã đồng thời là thủ hạ nghệ thuật gia thủy tinh và đồ gốm mà đắc ý nhất phải là cử chỉ sáng suốt___ chủ yếu nhất là, lần này công việc của Xuyến Hi quá vất vả.

      tự giam mình trong phòng làm việc khoảng bốn ngày mới ra ngoài, tin tưởng trong chín mươi sáu giờ qua ngủ đến phần tư thời gian, bây giờ nỡ gọi dậy được.

      Trờ lại phòng làm việc, ngồi trước máy tính gửi lại cho đối phương bức email:

      “To: Công ty Marvin

      Chủ đề: Gửi lời mời tới Phương Xuyến Hi

      Nội dung:

      Trịnh thân ái:

      Cảm ơn công ty mến cùng ủng hộ Phương Xuyến Hi của ‘Nguyên hành lang nghệ thuật’.

      Tiếc rằng gần đây công việc của Phương rất bộn rộn, chỉ sợ có cách nào trong thời gian ngắn hạn có thể nhận đơn đặt hàng đắt giá của công ty, thân là người đại diện của ấy, bản thân tôi cũng có rất nhiều tiếc nuối, cũng hi vọng trong tương lai có cơ hội phục vụ quý công ty.

      Nguyên Ngưỡng.”

      Sau khi gửi thư , tắt máy tính , cho rằng chuyện này được giải quyết tốt đẹp.

      “Xuyến Xuyến, Xuyến Xuyến.”

      Mười giờ sau, Nguyên Ngưỡng lần nữa mạo hiểm tính mạng, gọi bà xã ăn no, uống no lại quay trở lại giường ngủ đông.

      Mang bầu sáu tháng khiến cho thân thể nhắn của nhìn giống như quả bóng tròn.

      Mẹ còn chưa có tỉnh, đứa trong bụng tỉnh trước. Con của chào hỏi cùng trước khi rời giường.

      cúi đầu hôn lên cái bụng tròn kia.

      xin lỗi, làm ồn đến con, ba có chuyện với mẹ chút, lập tức là xong rồi.”

      Đứa trong bụng cuối cùng cũng yên tĩnh xuống.

      tại đây chính là nguồn gốc vấn đề Nguyên Ngưỡng lại đau lòng vì bà xã.

      Sau khi mang thai, tính tình khó chịu khi rời giường của Xuyên Hi giống như bội số tăng lên, muốn an toàn gọi dậy chỉ có biện pháp____

      Ngửi.

      Ngửi, ngửi.

      Người phụ nữ trong giấc ngủ sâu bắt đầu bị hương thơm gọi tỉnh. Lông mày của nhíu chặt lại chỗ, hình như muốn cố hết sức chống lại trận mùi thơm mạnh mẽ kia, cuối cùng, khứu giác chiến thắng, chu công thua thảm hại.

      Phương Xuyến Hi từ giường trở người ngồi dậy, dùng sức hít hít cái mũi đói khát tìm đến nơi phát ra hương thơm kia.

      Ông xã đứng ở mép giường, tay bê đĩa mì Ý thơm ngào ngạt.

      “Cảm ơn, vừa lúc em đói bụng.” vui vẻ nhận lấy cái đĩa, gương mặt ửng hồng do vẫn còn buồn ngủ, trong miệng nhét vào miếng mỳ lớn.

      “Ăn chậm chút, cẩn thận bị sặc.” Nguyên Ngưỡng bị hình ảnh đó dọa sợ.

      ra là thực có người có thể trong trạng thái ngủ sâu đến tỉnh hoàn toàn chỉ mất 0,1 giây.

      A, nếu tỉnh….

      ngồi ở mép giường, săc sóc rút ra tờ giấy lau, thay lâu nước tương dính khóe miệng.

      có việc gì tự nhiên lấy lòng, phải gian sảo cũng là đạo trích.” Bà xã dùng nĩa chỉ vào : “ , có chuyện gì mà gọi em dậy.”

      dịu dàng cười
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :