1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhìn lén - Lăng Thục Phân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7.1

      Ba mặt thẩm vấn.

      Hơn nữa ba vị thẩm vấn : Nguyên Ngưỡng, Nguyên Dã và Sharon.

      Ngồi bàn vuông, bốn người, mỗi người ngồi phía.

      Nguyên Ngưỡng trở về đổi lại quần áo, cả người tinh , nhìn có chút giống chủ tọa phiên tòa. Ngồi ở bên phải là Sharon, nhìn qua cũng giống như quan tòa khác lắm, cũng là vẻ mặt chuyên nghiệp lạnh như băng, đáng tiếc hai gò má ửng hồng bán đứng ấy.

      Ngồi ở bên trái Xuyến Hi là Nguyên Dã đẹp trai, thân áo T-shirt trắng cùng quần jean, vẻ mặt tràn đầy quan tâm, quả nhiên ‘lồng ngực mạnh mẽ’ hổ là ‘lồng ngực mạnh mẽ’. Bị người ta hai mắt nhìn thấy làm sao?

      Xuyến Hi ngồi bị những ánh mắt đầy lửa lần lượt chiếu tới, cố gắng đem bản thân co lại nhất, vì mình tranh thủ đồng tình. Vóc người nhắn của như bị che bởi chiếc ao T-Shirt to lớn của Nguyên Ngưỡng, giỡn! Ưu thế bề ngoài chính là để dùng cứu mạng vào thời điểm này.

      Trong mấy người này, Xuyến Hi cảm thấy băn khoăn nhất là với Sharon.

      Kia là hai xú nam nhân, da dầy xương to còn tính, nhìn chút Sharon đáng thương! Mặt ấy còn tiếp tục hồng nữa chảy ra máu mất, mười đầu ngón tay tiếp túc xoay rơi xuống mất, ánh mắt lóe lên lại xuống như muốn rút gân rồi.

      xin lỗi.”

      Vì cứu vãn hữu nghị,hai tay Xuyến Hi chống lên mặt bàn,cúi người sâu lời xin lỗi đối với bạn mới.

      Sắc mặt Sharon hơi bớt giận.

      “Nhưng mà đừng lo lắng, cửa sổ của Nguyên Dã cao hơn nhiều so với giường nằm, bình thường cũng nằm, cho nên tôi cũng nhìn thấy quá nhiều, chỉ có khi vào thời điểm ta giúp đổi tư thế…”

      “A.” Sharon nghiêm mặt hét lên tiếng, chạy vọt vào trong bếp.

      gì sai sao? Xuyến Hi hiểu .

      Nguyên Ngưỡng phải kìm chế rất nhiều mới bật ra tiếng cười. Người phụ nữ này, được việc chưa có bại có thừa.

      Xuyến Hi bị người đàn ông của Sharon trừng mắt rất oan uổng, là có ý tốt muốn trần an bạn ta nha.

      Phòng bếp truyền đến loạt thanh băm băm chặt chặt, Xuyến Hi co rúm người lại.

      xin lỗi.” đổi phương hướng, dùng tư thế cũ hướng về phía chủ nhân ‘cửa hàng Điền Dã’. “Tôi thực biết người đó là , nếu như sớm biết là , tôi nhất định đổi nhà khác để nhìn.”

      hoàn toàn hiểu trọng tâm câu chuyện ở đâu.

      “Nhìn lén vốn nên, cho nên đối tượng bị nhìn là ai liên quan.” Nguyên Ngưỡng trầm giọng .

      “Vâng, phải.” khiêm tốn nghe dạy.

      nhìn lén bao lâu rồi?” Hai người giống nhau, người bị hại lớn nhất là Nguyên Dã ngược lại có phản ứng gì quá lớn. Xuyến Hi cảm thấy ta ngược lại còn có lòng hiếu kì nhiều hơn, khó trách vừa nhìn có cảm giác ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

      “Mười ngày…. phải là ba, bốn năm, bảy ngày, đúng… là tháng trước, vậy là thời điểm nào…. Chờ chút, là tháng trước sao?” vặn bàn tay cố nhớ xem là ngày nào.

      “Hôm nay là ngày bao nhiêu?” đợi hai người đàn ông trả lời, lại cúi xuống tiếp tục đếm: “ tháng trước . Gì cơ, đúng, lâu như vậy…”

      Chống lại ánh mắt của hai người đàn ông, trái tim của hoảng hốt, vội vàng : “Tôi suy nghĩ, suy nghĩ, mau nghĩ ra.”

      “Em biết bây giờ là năm mấy chứ?” Nguyên Ngưỡng chế giễu .

      nhảm, năm hai mười liếc nhìn cái.

      …Rất tốt, tối thiểu chỉ so với người bình thường thiếu năm. Nguyên Ngưỡng ngửa mặt lên trời thở dài.

      “Em có cảm thấy hỏi ấy thời gian giống như gọi con chuột ra đọc bảng cửu chương ?” nhìn về phía em họ.

      Nguyên Dã tràn đầy đồng cảm.

      “Này.” Đây là vũ nhục, nhưng người bị vũ nhục là Xuyến Hi chỉ dám giọng kháng nghị.

      Cuối cùng Sharon cũng ra từ phòng bếp, tay bưng ấm Hồng Trà vừa pha và bốn cái ly___ Bởi vì có bốn cái ly mà phải là ba cái, nên Xuyến Hi cảm thấy là mười khẩu xà tâm phật.

      Sharon cố bày ra vẻ mặt có chuyện gì, rót cho mỗi người ly trà.

      Khi ly trà được đẩy về phía , đột nhiên Xuyến Hi thấy hơi chần chờ.
      “Sharon …. ác vậy chứ, đầu độc bạn bè ?”

      Sharon nhàn nhã lịch hơi nhíu lông mày, trái tim Xuyến Hi thoáng chốc như trúng mũi tên.

      “Là, là, tôi uống, tôi uống.” mang theo tâm tình bi tráng, ngửa đầu uống hơi cạn sạch.

      Uống ngon, Hồng Trà chính thống uống vào quả nhiên rất thuận miệng.

      Suy nghĩ chút lại ngẩng đầu thành khẩn với Nguyên Dã: “Nguyên đại ca, ngày nào đó ta đến ăn cơm hay đặt cơm mà muốn hạ thuốc, nhớ nể mặt nhắc nhở tôi câu, để
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7.2

      Loại cảm giác bị người khác nhìn thấu này từ từ dâng lên từ cảm giác xấu hổ thành giận dữ ngày càng mạnh.

      Thê thảm hơn chính là, Nguyên Ngưỡng thậm chí hiểu mình làm sao mà lại bị nhìn thấu tâm .

      phiền não phất tay, đứng lên. “ phải rồi, em xem chút có muốn trở về ngủ bù hay ?”

      “Thôi, em cũng đến đây rồi bước lại tính bước thôi.” Nguyên Dã đắc ý , chỉ có điều trong câu mang theo cả ngụ ý sâu xa.

      “Em còn tới làm luôn mấy cái pizza để bày trước quầy , thể để đợt này được.”

      Nguyên Ngưỡng nặng nề trừng mắt nhìn ta.

      “Gặp lại.”

      ra cửa sau lưng vang lên giọng trầm thấp của em họ .

      ấy là người phụ nữ mạnh mẽ, tự bản thân mình cũng có thể sống rất khá.”

      Nguyên Ngưỡng hơi dừng bước chân, quay đầu lại.

      ấy là người phụ nữ mạnh mẽ, tự bản thân mình cũng có thể sống rất khá.” Nguyên Dã nhắc lại. “Nếu như ngày nào đó chết, thay lòng, chia tay, ở trước mộ phần của khóc xong, hoặc phun ngụm nước miếng, quay đầu cần cũng có thể sống rất tốt ___ ây giống mẹ .”

      ấy giống mẹ .

      Nguyên Ngưỡng hạ khóe môi, gì nhiều, phất tay cái rời .

      Sau khi về nhà, Xuyến Hi càng nghĩ càng phát ra có điều gì đó đúng.

      Là như vậy, ban đầu thầy giáo đồng ý, của hàng ở sườn núi bao sửa chữa.

      như vậy, tại lại duy trì cần dịch vụ bảo dưỡng này , cuois cùng là cùng ai giả bộ chí khí đây? Còn đem chính mình bán ra “tiền lương” trả tiền! Khư!

      Ỷ vào nhất thời tỉnh táo, lấy ra dung cảm, nhanh tay tìm điện thoại ra, đè xuống dãy số.

      “Hello?”

      “Thầy ơi, điện trong lò đốt của em bị hỏng rồi.” đợi bên kia nổi trận nôi đình, giành trước mở miệng.

      ngờ phản ứng của thầy giáo rất bình tĩnh, có thể là gần đây công việc thuận lợi, nếu chính là giáo gần đây chưa cho thầy ăn.

      “Hỏng sửa .”

      Tảng đá lớn trong lòng Xuyến Hi nhất thời để xuống.

      “Đó là em liên lạc sớm với thầy, còn là…” lấy lòng hỏi.

      nhảm! Tôi là thiên lí nhãn hay là thuận phong nhĩ? Tôi biết điện của em hỏng chỗ nào sao?” Thầy giáo mắng to.

      Ô, quả nhiên vẫn nổ tung.

      “Được rồi.” tội nghiệp cúi đầu.

      “Las vegas chỉ còn bốn tháng? Tiến độ của em thế nào?” thầy giáo hỏi.

      “Hai ngày nay nhanh chóng sửa xong lò đốt kịp.”

      “Vậy còn gọi điện thoại . Ở đây loãng phí thời gian làm gì? Nếu triểm lãm cá nhân này thành công, ra ngoài được em là học trò của tôi đâu đấy, mắc cỡ chết người.”

      Phanh! Cắt đứt quan hệ.

      “Hắc …Ha ha… Quả nhiên còn phải ràng thầy giáo lạnh lùng quen dùng mắng chửi để thể tình thương.” cười khổ.

      Tiếp theo thông suốt, gọi điện thoại liên lạc với Nguyên Hán ở nước ngoài .

      Đầu tiên xuống tầng, khổ cực mở điện hầm lò, tìm được danh thiếp mang tên Nguyên Hán, trở lên lầu, dùng đường lưới kiểm tra cái sửa chữa điện quốc tế, gọi .

      Nhà máy hiệu buôn này chính là chuyên nghiệp dứt khoát, sau khi Xuyến Hi khai báo tên khách hàng là tên thầy giáo, bởi vì lúc đầu mua dụng cụ người ghi tên là thầy. Nhân viên phục vụ vừa nghe báo tên, giọng càng thêm nhiệt tình, đảm bảo ngày mai nhất định có nhân viên tới sửa chữa. Xuyến Hi liền tắt máy.

      Theo biết, Tòa sửa chữa điện hầm lò có căn cứ ở Đài Loan, gần đây nhất cũng là Singapore, chỉ có thể , người có danh thiếp tốt, nhân viên sửa chữa nhận điện thoại liền nhanh chóng giúp tới sửa.

      Giải quyết xong chuyện lớn, vỗ vỗ bụng cảm thấy có chút đói.

      Ghê tởm! Mới vừa rồi ở cửa hàng Điền Dã cũng biết ăn xong cơm rồi hãy về.

      ….. Khoan . Thủ tiêu ngay ý nghĩ này .

      Nếu vừa rồi ăn cơm ở Điền Dã có lẽ tại mình nằm trong bệnh viện .

      Mấy ngày nữa chuyện chìm xuống, chắc ai nghĩ đến quá khứ, lúc đấy lại gọi đồ ăn .

      đói…” tìm trong tủ lạnh, chỉ tìm thấy hộp sữa tươi và nửa cái củ cải hỏng.

      đem củ cải ném vào sọt rác, đổ cốc sữa tươi uống cạn.

      Ừ. Uống Ngon. No bụng, đầu óc bắt đầu mơ màng.

      Nguyên Ngưỡng vừa bước vào cửa, liền nhìn thấy ghế salon có thân hình co lại thành đoàn, bàn trà có chiếc cốc để .

      cầm cái cốc lên nhìn, mi tâm liền nhíu lại, về phía tủ lạnh kiểm tra.

      “Này.” Sau khi xem xong vội vã chạy ra gọi . “Xuyến Xuyến?
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8.1

      “Quá đáng quá rồi, đơn giản là chuyên ngược đãi nhân viên.”

      Xuyến Hi vui vẻ ngồi ôm miếng pizza lớn cắn ăn.

      bao em ăn, bao em uống, ngược đãi em ở chỗ nào?” Trong cửa sổ đối thoại của MSN xuất câu trả lời.

      Xuyến Hi ngồi xếp bằng ở ghế, hộp pizza đặt chân . liếm đầu ngón tay dính nước sốt cà chua, chuẩn bị gõ chữ.

      Trong lúc vô tình, thời gian nghỉ ngơi và làm việc của bị điều chỉnh thời giờ nước , hơn nữa bắt đầu có thói quen thường dùng MSN.

      tại, mỗi ngày làm việc đến chín giờ tối, lên tầng ăn cơm, lúc này thời gian ở Luân Đôn là giờ chiều. hết bận công việc buổi sáng, vừa ăn cơm trưa xong, kế tiếp hai người chuyện mạng.

      Đại đa số thời gian, bọn họ tự làm việc của mình. kinh doanh hành lang nghệ thuật, tắm, ăn cơm, xem tivi, người nào nghĩ đến vấn đề gì liền gõ câu xuống khung đối thoại, người kia đáp lại khi rảnh rỗi, hai người cứ như vậy câu được câu chuyện.

      Nhưng mà, phần lớn thời gian là Xuyến Hi tới lui, còn chủ yếu là ngồi làm làm việc.
      Hơn nữa, sau khi trở về Luân Đôn, mỗi bữa đều có cơm ăn.

      làm cho nhân viên của cửa hàng Điền Dã ngày ngày đều đưa thức ăn tới đây, có lúc khi bận ở dưới tầng hầm, nhân viên tự để thức ăn vào phòng làm việc của .

      có chút nhân đạo nào, cửa hàng bọn họ làm việc buổi sáng, vậy mà lại bắt Tiểu Trí mỗi sáng đều đưa đồ ăn tới.” dùng những ngón tay đầy dầu mỡ gõ xuống bàn phím.

      “Bây giờ em biết vai trò của người đại diện chưa?” Bên kia nhanh chóng đáp lại.

      ném cho vẻ mặt khinh thường.

      “Tiến độ công việc thuận lợi chứ?” lại hỏi.

      “Hắc.” trả lời.

      “Hắc cái gì?”

      “Thủ lĩnh đầy tớ.” tố cáo .

      Sau đó trong đầu toát lên hình ảnh: ngồi trong chiếc xe trượt tuyết, phía sau trở đống tài sản, khiến cho vui vẻ, giàu có đến chảy ra vàng bạc, trong tay vung trường tiên, ngừng lớn tiếng quát, mà trước mặt là các nghệ thuật gia đói gầy, vàng da kéo xe thay .

      “Cạch cạch cạch.” Xuyến Hi lập tức đem ý tưởng của mình gõ ra.

      Xuyến Hi có thể tưởng tượng ra được, lúc này nhất định mang vẻ mặt bất đắc dĩ, hướng về phía màn hình than thở.

      “Điện ở lò đốt hỏng nữa chứ?” rốt cuộc hỏi.

      nhún nhún vai: “Ông già kia, ban đầu vào thời điểm mua bộ dụng cụ này em còn là người mới học, bộ thiết bị này bây giờ còn thích hợp để dùng đến bây giờ nữa. Nhưng mà tận dụng nó còn có thể dùng nên cố gắng thôi.”

      nghĩ, cũng rời khỏi thầy giáo lâu như vậy, lò đốt mới cũng nghiêm chỉnh mời thầy hỗ trợ. Mặc dù Xuyến Hi biết ràng, thầy giáo nhất định đồng ý.

      Người thầy này của , mặc dù tính tình rất xấu lại phân biệt phải trái hơn nữa lại luôn thích mang ra mắng đến thối đầu, nhưng lại luôn rất quan tâm đến người học trò này.

      Chừng mười phút sau mới có hồi lại.

      “Buổi chiều ra ngoài chuyến. Em nghĩ danh sách khách mời cho buổi triển lãm hộ , chờ khi thư mời thiết kế xong, để thư kí phát thiếp mời.”

      cần đâu. Cha mẹ em lớn tuổi rồi, chịu được vất vả, chờ ngày nào đó làm triển lãm ở Đài Loan rồi hãy .”

      trả lời.

      Nguyên Ngưỡng ở đầu kia dừng lại chút, đột nhiên phát ra hề biết gì cả đối với gia đình .

      “Địa chỉ nhà em ở đâu?” hỏi.

      “Trung Lịch. Cha mẹ em cảm thấy có công việc làm mới chính thức là người bình thường, từ trong mắt bọn họ em chính là mắt dê đen, suốt ngày chỉ thích nhào lặn đất thó vô dụng, bọn họ tuyệt đối nghĩ đến có ngày em cũng ra nước ngoài làm triển lãm cá nhân, ha ha ha!”

      “Em làm bắt đầu chế tạo đất thó và chế tạo thủy tinh như thế nào?” hỏi.

      “Chính là khi còn bé, bên cạnh nhà em có ông Vinh, ông hay nặn chút đất thó làm đồ vật . Chính ông ấy đắp bàn trưng bày ở sau vườn, em cảm thấy thú vị, chiều nào cũng tìm ông ấy chơi, chơi nhiều liền cảm thấy say mê.” Xuyến Hi nhún vai. “Còn thủy tinh là do về sau em tìm thầy giáo để học, nhưng mà khi đó tuổi còn qua, chỉ học được chút bên ngoài, cũng thu được kết quả gì.”

      “Vậy sau này ai giới thiệu em ra nước ngoài học
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8.2

      “Này.”

      Đột nhiên, thanh nhịn được gọi .

      ngã vào bồn cầu rồi à?”

      Nguyên Ngưỡng nhìn lên hàng chữ màu tím kia, đột nhiên hi vọng, hi vọng giờ phút này có ở trước mắt, bên cạnh mình.

      rất nhớ em, em có thể đến Luân Đôn được ?”

      ra câu này theo cảm giác, sau đó máy tính ở hai bên đều im lặng.

      Giây tiếp theo khi lí trí trở lại. Vì cứu vãn xung động nhất thời, ngay sau đó lại gõ xuống dòng chữ khác.

      đùa thôi.” cố gắng để cho giọng của mình có thể thoải mái. “Coi như em có bay đến cũng có ở Luân Đôn.”

      muốn đâu?” Bên kia từ từ trả lời.

      phải Las Vegas chuyến.”

      Las Vegas làm gì?”

      “Tiểu thư, em cho rằng cuộc triển lãm nghệ thuật có tự biến ra hay sao?” trả lời. “Có vô số công việc cần sử lí trước, thăm dò địa điểm, thi công, trang hoàng. Thời gian hai tháng tính là đủ được.”

      “Em còn tưởng rằng người quản lí rất ưu tú. Để em nhớ xem, ấy tên gọi là gì nhỉ? Salad sandwich?”

      có thể thấy được biểu cảm nhạo báng của .

      “Sarah? Sơn Đức tư.” chút ý cười làm cho khóe miệng mềm hơn. “ ấy quả thực rất ưu tú, nếu em cho rằng tại sao khi chỉ còn hai tháng mới bay qua.”

      Sau đó, đợi câu trả lời của , trực tiếp logout.

      Ừ, ra cướp được câu cuối cùng cảm giác tốt như vậy, giống như có thể làm biến mất vui vẻ vì cuộc chuyện với mẹ vừa rồi, nghĩ.

      Giống như.

      , tôi muốn để bàn tiếp đãi ở cửa, để nhân viên tiếp đãi đứng trong cửa, tôi muốn…” Nguyên Ngưỡng nhanh chóng xét lại lần tất cả các tác phẩm của Xuyến Hi trong buổi triển lãm. “Tôi muốn ‘Chiến’ đứng ở cửa, đảm nhiệm nhân viên tiếp tân của chúng ta.”

      ‘Chiến’ là sản phẩm lớn nhất trong toàn bộ tác phẩm của , cao gần hai mét, nó là pho tượng thần tướng cổ đại bằng gốm, cả bức tượng theo phong cách cổ xưa là chính, thân thể chỉ lấy chút đường cong đơn giản vòng quanh khôi giáp, nhưng ở gương mặt ‘Chiến’ chạm trổ tỉ mỉ khiến cho người ta rung động.

      Vị thần tướng này có mặt mày ngũ quan mang vẻ kiêu ngạo, là vẻ mặt bay bổng như thế, giống như người sống sờ sờ trước mặt bạn.

      Nhưng đẹp nhất chính là nơi buồng tim của thần tướng được để vào viên thủy tinh trong suốt, đầu nhọn của ngọn giáo là thủy tinh hồng.

      người lính khỏe mạnh, lại có trái tim dễ vỡ, trong đó uy vũ và yếu ớt cùng tồn tại song song với nhau, để cho khi lần đầu tiên nhìn thấy bức tượng thần tướng này nín thở lâu.

      “Đây là ‘triển lãm thế giới nghệ thuật thủy tinh’ nhất định phải để bức tượng tướng quân đánh trận bằng gốm đứng đầu sao?” Sarah? Sơn Đức tư nhắc nhở .

      “Thủy tinh là chỗ linh hồn của ‘Chiến’, nếu những nhà bình luận kia ngay cả điểm này cũng nhận ra được, cũng xứng đáng là nhà bình luận.” vô cùng có lòng tin với bản thân.

      ‘Mê cung thủy tinh’ có đặc điểm là quán biểu diễn làm thành hội trường ‘triển lãm thế giới nghệ thuật thủy tinh’, bên trong có ngăn cách thành bảy gian to lớn, lần đầu tiên trưng bày tác phẩm của nghệ thuật gia, nhưng Nguyên Ngưỡng muốn sử dụng nơi đó.

      Phương Xuyến Hi là độc nhất vô nhị, nên phải có nơi chốn độc nhất vô nhị, vì vậy Nguyên Ngưỡng nhìn trúng hội quán bên cạnh lúc vướng bận gì.

      Nơi này là nơi dùng để làm nơi nghỉ ngơi cho nhân viên, diện tích so với bên có bảy gian riêng biệt kia cũng sai biệt lắm. Vì muốn ba ô gian phụ thuộc này, phải vận dụng chút quan hệ, nghĩ tới ‘Mê cung thủy tinh’ về mặt khó có thể khai thông, ông chủ rất sảng khoái đồng ý, vì vậy công trình này bắt đầu được trang hoàng ở mấy ngày nay.

      Mặc dù triển lãm là hai tháng sau, nhưng muốn đem những vật linh tinh xếp chồng chất ở đây ra ngoài, tạo lại gian trưng bày thích hợp, thời gian rất vội vàng.

      Phương gửi đến bao nhiêu tác phẩm?” Sau khi kiểm tra xong địa hình, bên ra hội trường, bên hỏi thăm trợ thủ đắc lực.

      “Đến Las Vegas? Có hai mươi mốt tác phẩm, còn có bảy tác phẩm hình hơi to, tôi đặt ở Yewyork, chờ thời gian gần hơn chút nữa chở tới đây, để tránh có gì sơ xuất.” Sarah trả lời.

      “Tốt, nếu như có bất kì vấn đề gì, nhớ liên lạc…”

      Nguyên Ngưỡng khẩn cấp dừng lại.

      Sarah sau lưng thiếu chút nữa đụng đầu vào .

      phương Đông xinh xắn lanh lợi đáng tới cực điểm, hai tay chống hông, ngăn trước mặt bọn họ, vẻ mặt ngạo mạn tới cực điểm nhìn chăm chú vào .

      “Người đàn ông này là tỉnh táo tới hết chỗ . liền câu nhớ em, muốn em đến thăm , như vậy có gì khó khăn cơ chứ?”

      Sarah hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn ông chủ có vẻ mặt giống như trong mộng, nhàng cười, bản thân mình lặng lẽ tránh .

      Nguyên Ngưỡng thu liễm tất cả vẻ mặt, đè xuống tâm tư của mình, nhìn theo tiểu bạo quân.

      đâu có .” chỉ ra.

      đổi câu .”

      “Nhưng em vẫn tới.”

      tới.

      mà tới.

      Đột nhiên, những vứng mắc cắm ở trong ngực kia toàn bộ đều biến mất còn thấy chút tăm hơi nào cả.

      xuất của xóa toàn bộ những gì đen tối nhất,diễn đànnnn llllê qwwwwuý đônnnnn, bẩn thỉu nhất, cũng mang luôn cả tan ra ánh nắng rực rỡ.

      “Tới đây, người phụ nữ điên này.” Nguyên Ngưỡng cười to, mở rộng vòng tay của mình.

      Xuyến Hi vui mừng kêu lên tiếng, nhảy vào trong ngực .

      Khi vào trong phòng khách sạn xa hoa của , bọn họ lại triền miên hết sức ngọt ngào.

      Giống như cảm ứng được cơ thể thể xua tan mọi buồn phiền, Tiểu bạo quân của hóa thân thành mọi dịu dàng vui sướng giúp đuổi buồn phiền…Ừ, còn là tiểu bạo quân.

      Bọn họ ân ái rất từ từ chậm chạp, thân mật, mà phải như xa cách gặp lửa cháy.

      để nằm, giúp xoa bóp, dùng tay , miệng , các loại phương thức để lấy lòng , cho đến khi chính cũng nhịn được nữa, đem kéo đến ngang hông.

      Hai người vẫn như cũ kết hợp dịu dàng. Dục vọng được thỏa mãn tại đỉnh cao, hai người chẳng qua chỉ là hưởng thụ tứ chi thân mật, thân thể cùng dây dưa chỗ, dùng phương thức nguyên thủy nhất để cảm giác tồn tại lẫn nhau.

      Giờ phút này, Nguyên Ngưỡng hiểu sâu sắc rằng____ người phụ nữ này sâu sắc.

      cái người phụ nữ ràng rất thô lỗ này, rất nóng nảy này, cũng là người phụ nữ đến với vào thời điểm cần nhất.

      từng, cho rằng tận mắt nhìn thấy chân ái, tình cảm đích thực của cha mẹ mang lại cho gia đình và tuổi thơ hạnh phúc.

      Nhưng mà, là có lúc đến kết quả còn tình , biến chất. Vào thời điểm nó biến mất, quá khứ tốt đẹp ngược lại mang cho con người càng nhiều đau khổ.

      muốn gặp thứ tình đến đau khổ, cho nên bao giờ nghĩ đến nữa.

      Nhưng tiểu bạo quân của lại luôn vào lúc đề phòng nhất đâm trúng vào góc mềm mại trong lòng .

      giống như ‘Chiến’ mạnh mẽ uy vũ lại bị bỏ vào trong là trái tim yếu ớt.

      , chút biện pháp nào.

      Phương Xuyến Hi dùng xuất của mình để an ủi , dùng vẻ đẹp của để thanh lọc , ở khắc cao triều kia, trán lộ ra mỉm cười, xác định mình cũng chút nào muốn trốn tránh.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :