1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhân thú đáng yêu - Nhật Tâm (C18)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      CHƯƠNG 16


      Lúc này trong những căn nhà của các phu của Nhật Tâm mỗi người ôm suy nghĩ riêng, nhưng chuyện xảy ra hôm nay khiến lòng họ bất an. Tất cả đều trong lòng ngừng nghĩ cách phải làm sao phát sinh chuyện hoan ái với nàng. Có lẽ chỉ khi đó bọn họ mới thực yên tâm lo nàng viện cớ để gạt bọn họ ra cuộc đời của nàng.

      Hai tên nhân thú Sư tử trắng và kì lân tò mò hóng chuyện, khi biết được cũng hết sức bất ngờ, mặt mày méo sệch, ngay từ đầu bọn chúng thấy có điều gì đó kì lạ, ổn. Nhưng bị đẩy tới mức này ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.

      Khác với đám phu của Nhật Tâm gần như bỏ quên tình tiết nhưng bọn kì lân và sư tử trắng lại nhớ như in “Ngoài ra ở đại lục của em cũng hề có nhân thú, giống đực cũng giống như bọn em thể hóa hình”. thể hóa hình thế yếu đuối khác gì giống cái đâu, như thế sao bảo vệ giống cái? Những giống cái như Nhật Tâm sống với đám người yếu đuối kia cuối cùng làm sao có thể tồn tại. Điều này khiến bọn họ cực kì tò mò.

      Đối với Nhật Tâm lúc này bọn họ chút thay đổi về cách nhìn nhận. Giống cái quả kì lạ, có phần bạo gan quá mức, nàng ta vì biết mà gây ra nhưng chuyện động trời, nhưng chót lỡ cũng ko chối bỏ mà nhận lãnh, nên cảm phục hay nên chê trách. 2 tên đó cũng biết tại sao bản thân lúc này mơ hồ lại ko hẹn mà nghĩ về giống cái này nhiều đến vậy. Từ ngày nàng xuất mọi thứ thay đổi quả ít.

      Chợt nghĩ lại nàng biết hành động giới thiệu tên là “nạp phu” việc nàng đối xử với bọn họ những ngày qua phải “quá tốt” rồi sao, nghĩ lại những giống đực trong bộ lạc trừ bọn họ ra, ai cũng đều có khố, thậm chí nàng từng tặng khố cho vài phu của Lạc Hỷ, Giai Giai bọn họ ngại ngùng cuối cùng thành cuộc trao đổi khố với xương mài (chính là dao xương). Thậm chí là bọn họ cũng từng được tặng. Nghĩ đến bọn họ hiểu sai, nàng chỉ đơn thuần là cho họ ko có ý gì khác, trong lòng cảm giác áy náy ko yên.

      Tác giả ta nhếch miệng chắc chắn “đêm nay chỉ có 1 đứa mất ngủ”, luyện công phu tập thể, “bộ lạc thần long đại hiệp muôn năm” (ai coi “công phu panda” bấm next nhé.)

      Ở trong căn nhà gỗ của Lãnh Tuyết, cả 2 người bọn họ cũng đều còn thức, nàng ngừng hỏi về công dụng các loại cây cỏ khô mà nàng chưa hề biết đến. Thực kiến thức về thuốc lá của nàng rất kém nàng chỉ là xem qua ti vi, vài sách truyện, nàng vô cùng cần thận tập trung ghi nhớ.

      Nàng cuối cùng dừng lại vô cùng thích thú với các loại nấm khô. Trong đó có nhiều loại nấm nàng ko nhớ tên nhưng lấy chính công dụng của nó mà gọi lại, mà kẻ nào đó lại nhớ tên của chúng theo cách gọi của nàng cách vui vẻ và hạnh phúc như vừa phát điều gì thú vị lắm. Nấm tê, nấm ngủ, nấm chết, nấm ngứa, nấm đau, nấm choáng, nấm thối, nấm ói, nấm .

      nụ cười ma mị nở khuôn mặt khi nàng đọc tên các loại nấm khẽ trong bụng “trời giúp ta” khiến ánh mắt ai kia thể buông ra mà dán chặt vào, nàng làm như đông cứng với nụ cười ánh mắt đó. chỉ còn nhìn thấy duy nhất nàng tại thời điểm đó ko còn gì khác.

      Ta tự hỏi đây có phải là cái được gọi là “si mê” trong “truyền thuyết”? Liệu có ai nhìn ta như vậy chưa nhỉ. Nhìn lại chính mình câu trả lời chính là “bọn họ vẫn thường “si mê” nhìn ta ăn như heo” và đời có đứa con có thể ăn như vậy sao?”. Hình như ko phải cùng cảm giác, thôi kệ miễn cưỡng mà bó lại cùng chỗ cho đỡ “tủi thân”.

      Lúc này nàng từ từ vạch kế hoạch cho bản thân về cuộc săn đọa lạc giả phía trước. Nàng vẫn mắt ko rời nhìn đám nấm vỗ vào vai của Lãnh Tuyết “ là giỏi. À mà đồ ở đây em có thể tùy nghi sử dùng hả”. Nghe vậy lãnh tuyết vô cùng vui mừng gật mạnh đầu “đương nhiên, dùng hết cũng được”. Đám dược liệu này cố rất nhiều thứ thuộc hàng quý hiếm mấy lần phải liều cái gan thỏ và bỏ ít thời gian thu thập được nay lời khen của thê cũng có thể khiến chấp nhận cho nàng dùng hết ko oán trách.

      Đây chính là “dại ”, nhưng tác giả tôi có thể thẳng thắng mà “dại trai” hay “dại ” cũng là mỹ vị của nhân gian, đời nếu có thể xuất ai đó xứng đáng cho ta “dại” ít nhất cũng uổng phí những năm tháng tồn tại vì ta được nếm qua trái nghiệm “cực mạnh” đời đó là “si”. Cho ta trải qua những ngày tháng mãi mãi ko thể quên. Dù kết quả có thể nào nữa đó là dấu ấn đáng nhớ vô cùng.

      Nhắc lại nhân vật Lãnh Tuyết thấy đêm khuya nhưng thê vẫn say mê với đống thuốc bắt đầu có chút ghen tị với đám thuốc kia phải chăng được nàng quan tâm quá nhiều rồi. Từ lúc nào hóa bán thú. Từ lần trước có vẻ nhanh chóng nhận ra nàng rất bị kích thích trước dáng vẻ này của .

      vòng tay qua ôm lấy nàng cúi đầu xuống gặm lấy lỗ tai nàng. Bất ngờ nàng toan giãy ra, nhưng bị cánh tay săn chắc giữ cố định trong ngực. “Khuya rồi, ngủ sớm mai tiếp có được ”. thanh trầm ấm đem theo khí nóng phả vào tai, khiến nàng rùng mình, cảm giác phấn khích nổi lên. “Ừm, nhưng em ngủ ở đâu?”. Vừa hỏi xong, nụ cười tà mị nổi mặt lãnh tuyết bế thốc nàng lên đặt môi nàng nụ hôn ấm nóng ẩm ướt đầy bất ngờ. Khi hoàn hồn, nàng thấy nàng và tấm đệm da rất êm. Nụ hôn mãnh liệt khiến máu nóng trong người nàng cũng từ từ sôi sục. Nàng mơ màng nhìn lên tường gỗ, đón nhận nụ hôn của Lãnh Tuyết hưởng thụ

      tường nhà 2 con thằn lằn quấn vào nhau giao phối con con dưới. Nhìn chúng uốn éo chợt như đánh thức nàng bừng tỉnh. Suy cho cùng nàng và cũng là khác loài. Nàng vội đẩy ra, trong ngạc nhiên và thất vọng của . Ánh mắt hoang mang thất vọng kia khiến nàng có chút xót xa bèn dối trá an ủi “Hôm nay em rất mệt, còn phải dưỡng sức lo chuyện săn đọa lạc giả nữa. Vui vẻ hôm nay mà lúc đó mạng ko còn chẳng phải “góa sao”, “rừng còn sợ gì có củi đốt”.

      Lãnh tuyết nghe vậy thấy vô cùng có lý đành thở dài, ôm chặt lấy nàng trong lòng, nàng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ bỏ mặc ai kia bồi hồi trân trọng từng khoảnh khắc mà dám cũng ko thể ngủ yên.
      Nhiên Nhiênlinhdiep17 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      CHƯƠNG 17
      Ngủ ngon đẫy giấc cuối cùng nàng cũng chớp chớp đôi mắt mà đón nhận những tia nắng đầu tiên. Vừa thấy nàng thức dậy Lãnh Tuyết nhanh chóng trưng ra bộ mặt tươi cười đem tô táo đến trước mặt Nhật Tâm, có lẽ lần trước thấy Nhật Tâm cùng ăn táo trong hang cho rằng nàng thích món này, mà có lẽ sau lần đó cũng đặc biệt có thiện cảm với thức ăn mà chúng ta vẫn gọi là “táo” kia.

      Nàng nhìn dĩa táo khóe miệng khẽ run. Sáng sớm ăn táo là cho nàng giảm cân sao? Từ lúc đến đây nàng từ người múp míp sụt liền 5kg trong có vài ngày, tốc độ giảm cân siêu nhanh. Còn giảm nữa chắc vòng 1 siêu cấp của nàng cũng teo mất, nhìn đĩa táo rồi nhìn lại cặp cam trắng trẻo ngày nào nay chuyển thành màu đồng, Nhật Tâm khẽ thở dài. Chợt nhìn lại chàng trai đối diện nhìn mình hết sức trông đợi. Nàng đành ngậm táo biến bi thương thành sức ăn mà nhanh gọn xử lý (điều này khiến ai kia nghĩ nàng rất thích ăn táo, mà nàng thích táo cũng thích táo, ít nhất có loại trái cây cả nàng và cùng thích vui mà cười tít cả mắt), mặt khác hôm nay nàng còn việc phải làm là nghiên cứu về “đọa lạc giả”.

      Người ta “biết người biết ta trăm trận trăm thắng”, muốn săn đọa lạc giả nhất định phải nắm thói quen ưu nhược điểm của thứ kia. Nàng từng nghe Lạnh Tuyết gọi cú là đọa lạc giả nên trong suy nghĩ của nàng chính là “cú = đọa lạc giả”, cùng biết ấu niên thú thể trường thành tất cả đều được gọi là đọa lạc giả. Tuy nhiên họ biết nàng từ nơi xa xôi ko có nhân thú mà đến nên mọi chuyện đều giải thích cho nàng cặn kẽ.

      Sau khi thăm dò khắp nơi cuối cùng Nhật Tâm cũng đưa ra được đúc kết:

      1. Đọa lạc giả rất mê mùi của của giống cái, và máu tanh


      2. Đọa lạc giả chính là ấu niên thú ko thể trưởng thành, trí thông minh và hành vi khác động vật tương ứng là mấy.

      3. Đọa lạc giả cũng bị ảnh hưởng bởi số dược thảo.

      Cuối cùng nàng đưa ra quyết định táo bạo, bắt sống đọa lạc giả. Nếu đám phu của nàng biết điều này nhảy dựng hết cả lên. Chuyện này hết sức liều lĩnh rồi, trước giờ bọn họ chiến đấu với đọa lạc giả đều là sống chết, chưa hề có chuyện bắt sống. Đọa lạc giả hay thú nhân khi chiến đấu là ko thể ngừng lại, bị thương đến ko thể chiến đấu mới thôi. Nhưng trong thế giới y học kém cỏi điều đó tương đương cái chết báo trước.

      Nhưng ra đối với Nhật Tâm mà bắt sống con thú kia mới dễ, còn đấu tay đôi với nó mới là giết nàng. 2 chủng tộc khác nhau có khác biệt về trình độ khoa học, sức mạnh, văn minh, văn hóa nên đối 1 vấn đề giải quyết đương nhiên khó giống nhau.

      ngày thăm dò qua , mấy ngày sau nàng vẫn ở với Lãnh tuyết cầu điều chế lượng lớn nấm tê thành bột tê. Nàng ra sức thiết kế bẫy, cho ghê gớm chứ thực ra là theo ông cha làm cái bẫy trói chân chim. Đương nhiên nàng rất biết tận dụng các phu của mình. Lúc này nàng như quý phu nhân chỉ tay năm ngón. Nhân thú tuy lỗ mãng nhưng cũng khá thông mình chút nào làm nàng phật ý (bọn họ đều cố gắng làm tốt để lấy lòng nàng mà).

      Chiếc bẫy lớn nhanh chóng hoàn thành, đó là cái bẫy chim mà mục tiêu nàng nhắm đến ai khác đó là tên biến thái “chôm chịp” của nàng, để nàng tươi mát trong bất đắc dĩ.

      Mọi chuyện đâu vào đấy cũng chỉ còn 2 ngày là đến thời hạn săn đọa lạc giả, thứ thiếu cuối cùng chính là “mồi nhử” cho “cú vọ” vào tròng. Cuối cùng nàng cũng ra quyết định đáng xấu hổ, ở dơ cho nó ủ mùi, chỉ cần nghĩ đến “mồi nhử” này là nàng đỏ mặt vì xấu hổ.

      Nàng vẫn yên ổn ngày qua ngày với Lãnh tuyết, rất may mấy ngày sau nàng cũng bắt đầu biết sừ dụng đặc quyền đến chỗ các phu khác của mình mà “ăn ké” để tránh cảnh “nuốt táo cầm hơi”, Đương nhiên những phu kia vô cùng hoan nghênh nàng vì suy cho cùng so với bọn họ nàng ăn cùng ko được bao nhiêu thịt, mặt khác ăn chung với thê của mình làm họ vui điên.

      CHƯƠNG 18:

      Những cái bẫy được làm xong, mọi thứ đều được chuẩn bị kĩ càng đâu vào đấy. Ngày tháng cuối cùng cũng tới. Nàng kiểm tra lại vài lần chiếc bẫy cho chắc chắn. Nhưng kì này có vị khách mời xuất khiến nàng vô cùng buồn bực đó là “dì cả”. Sớm ko tới, muộn ko tới, lại tới ngay vào thời điểm này. Nàng dùng rất nhiều bột xạ hương để che bớt mùi tanh máu tránh thu hút thú săn mồi nguy hiểm.

      Nàng chui vào hốc đá quan sát chiếc bẫy của mình hoạt động.

      Quả nhiên nàng đoán sai. Chính là tên cú ăn cắp chịp của nàng. sà xuống cái bẫy. kì này ko mổ, mà quắp lấy cái chịp làm mồi nhử của nàng. ngay lập tức, cái lỗ sập xuống cái, lưới rớt xuống, vô số gai nhọn tẩm thuốc mê ở dưới gim qua da , tuy ko khiến mất mạng cũng đủ kêu thống thiết phen. Thấy ko còn động tĩnh gì nữa nàng chậm rãi mò lại gần thấy con cú ở dưới nằm yên.

      Nàng ngẩng mặt nhìn trời đầy đắc ý. Bỗng nghe tiếng rít lớn nàng giật mình, loạng choạng lại té nhào vào trong hố. Nàng nằm nguyên con thân cú được bao chặt lưới, xung quanh vẫn đầy gai nhọn 5-6cm chi chít. Tiếng rít kia chính là từ con cú này đến.

      Nàng căng thẳng đến nín thở, lượng thuốc này chẳng lẽ ko đủ làm cho con cú này mê sao? Lại con gai nữa, chỉ cần lắc mình nàng thành tổ ong ngay. Cảm giác vô cùng căng thẳng.

      Con cú phát ra tiếng kêu như rên rỉ. Trong lúc đó đôi mắt nàng trĩu nặng, sớm ko buồn ngủ, muộn ko buồn ngủ, lại buồn ngủ lúc này, nhìn xuống mắt cá chân có vết xước do gai đâm. phơi bày “gậy ông đập lưng ông”.Thế là nàng ngủ mê man lưng cú.

      Trong lúc ngủ mê man nằm mơ thấy ở xa mạc nằng nóng, có thiên thần cánh xám bay từ phía mặt trời đẹp trai ôm lấy nàng rồi hôn nàng nụ hôn say đắm rồi “Cảm ơn em giúp hóa hình”.

      Thiên thần bế nàng bay lên cao, vùng rừng xanh rậm ở dưới đẹp. nàng thoáng thấy bóng dáng của bọn Nhĩ Lạc, từ cao vẫn có thể nghe tiếng rống của bọn họ thoáng thấy họ hóa hình, có vẻ rất kích động.

      Khuôn mặt tuấn với mái tóc nâu mũi cao. thiên thần vẫn ôm chặt nàng trong ngực nước da trắng với cơ bắp săn chắc , hai bông hoa ngực hồng hào, trông đẹp. Mơ mơ màng màng nàng đưa tay vuốt vuốt, nắn nắn. Hoàn toàn ý thức hành động của mình kích thích ai kia. Hăn run rẩy đầy phấn khích, phát ra tiếng rên ư ư. Nàng cất tiếng cười yếu ớt.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :