1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhân gian hoan hỉ - Tùy Hầu Châu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13

      Chuyện gì xảy ra đây?

      Tuy tình huống có chút khó xử, nhưng phải chuyện gì lớn, tuyệt đối phải. Nhan Nghê gật đầu, sau đó liền xua tay phủ định.
      Nếu rằng ở trong lòng mỗi người phụ nữ đều có bí mật riêng thể cho ai biết, Cố Gia Thụy chính là bí mật tối kị nhất của Nhan Nghệ. Nếu còn ở thời điểm học đại học, Nhan Nghệ bao giờ ra, nhưng tại người phụ nữ vừa li dị, mới bước ra khỏi nhà chồng nên hoàn toàn cảm thấy cố kỵ nữa.

      Thậm chí đêm đó chưa thể coi là lần phong hoa tuyết nguyệt* trong cuộc đời Trịnh Nhan Nghệ .. . tình cảm nam nữ của cùng với đại sư, ngẫm nghĩ lại cũng có chút cảm giác.

      风花雪月:phong hoa tuyết nguyệt là bốn đối tượng mà văn học cổ điển dùng để miêu tả thiên nhiên, ở đây dùng để chỉ tình cảm trai

      hơi chậm rãi ngẩng đầu.

      Công bằng mà , gian tình đêm đó của và Cố Gia Thụy vẫn chưa xong.

      “Đa Ninh, cậu còn nhớ ngày sinh nhật năm thứ hai đại học của cậu ?” Nhan Nghệ mím môi, trước tiên nhắc đến việc mở đầu câu chuyện, “Chính là ngoài việc thay cậu tổ chức sinh nhật, chúng ta cùng bốn chàng đẹp trai trong ký túc xá của Chu Diệu cùng nhau thiết lập quan hệ hữu nghị…”

      Đa Ninh gật đầu, sinh nhật , đương nhiên là nhớ . Dựa vào tổ chức sinh nhật để làm quen là ý tưởng do Miêu Miêu đề xuất, bởi vì lúc ấy Miêu Miêu theo đuổi Ô Giang.

      Đúng, Nhan Nghệ nhớ lại cùng .

      Sinh nhật của Đa Ninh vào cuối tháng 12, sau lễ Noel hai ngày, vào đúng dịp trời trở nên lạnh lẽo nhất thành phố A. Ngày hôm đó mọi người tập trung tại quảng trường Thời Đại, đầu tiên là cùng nhau dùng thức ăn Tây ở nhà hàng cao cấp. Sau đó tập thể tiếp tục hát karaoke ở KTV.

      khí rất hào hứng hòa quyện vào xa hoa của cuộc sống về đêm ở thành thị.

      Bởi vì Noel mới trôi qua hai ngày trước, những vật trang trí giáng sinh cùng đèn màu vẫn còn được giữ lại, cả con đường đều đầy ngôi sao và mũ Noel màu đỏ, vừa lãng mạn vừa đáng . D~~Đ~~L~~Q~~Đ~~

      Tất cả những thứ này đều làm cho trái tim thiếu nữ thổn thức, ở trong lòng giống như có quả bóng phồng lên, làm cho tâm tình càng thêm lâng lâng hơn nữa.

      Những điều này phải là vô nghĩa đâu, ban đêm mà lại có bầu khí như thế, đặc biệt khiến người ta trầm luân trong đó. Hơn nữa, người kia lại là người đàn ông đặc biệt quyến rũ đến thể tưởng tượng nổi.

      Nhan Nghệ nhìn Đa Ninh, liệu ấy có thể cảm nhận được chút nào hay ?

      Đa Ninh gật gật đầu, dĩ nhiên có thể.

      Đúng vậy, bầu khí lúc đó như thế, đối với người chưa từng lại cuồng nhiệt với truyện ngôn tình như , đó là đêm vô cùng đáng sợ. Nhan Nghệ suy nghĩ, tiếp tục : “Ăn xong bít tết chúng ta đến KTV ca hát, vốn theo kế hoạch là suốt đêm, nhưng môt lát sau cậu phải về. Chu Diệu và cậu cùng nhau về có đúng hay ?”

      Đúng vậy. Đa Ninh tiếp tục gật đầu, cũng hồi tưởng lại chuyện đêm đó. về nhà là do mẹ gọi điện thoại bảo về sớm chút, cũng thể ở ngoài suốt đêm nên mới còn cách nào phải về trước. Nhà của và Chu Diệu ở gần nhau, muốn về tự nhiên Chu Diệu cũng phải cùng.

      Nhan Nghệ nhớ ràng, đêm đó đường phố rất đẹp. Quan trọng nhất lúc đó Chu Diệu vô cùng đẹp trai, tuy rằng giống như Cố học trưởng thành thục mặc áo bành tô, chỉ mặc áo da màu đen và quần jean, cũng đẹp trai đến bức người rồi. vừa mới cắt tóc, tóc ngắn và mỏng, lộ ra hai lỗ tai bởi vì trời lạnh mà trở nên hồng hồng. Bên dưới áo lông là cái áo màu trắng cổ cao, ôm sát cần cổ thon dài, bộ dáng kiên nghị xuất sắc.

      Vì sao nhớ ràng như vậy, bởi vì viết tất cả những điều này vào nhật kí của .

      Trí nhớ của Nhan Nghệ được ràng như Đa Ninh, nhưng mà có thể nhớ được đêm đó Cố Gia Thụy nghiệt đến cỡ nào. Sau khi Đa Ninh cùng Chu Diệu rời , Ô Giang cũng tìm lý do mất, Hà Hạo cũng cùng với ta.

      Miêu Miêu muốn theo đuổi Ô Giang, cho nên cũng bỏ lại theo ta.
      Nhưng mà, hôm nay là tối thứ bảy đặt phòng khó khăn, tiền cũng trả hết, chẳng lẽ lại về như vậy, quá lãng phí mà.

      Dù sao cũng Nhan Nghệ muốn tiếp tục hát nữa. Trước đó người đông, còn có Chu DIệu luôn giữ micro hát rất nhiều bài mừng sinh nhật nhân vật chính Đa Ninh, gần như thể cướp được micro,vừa lúc bọn họ đều cả, có thể cầm luôn micro rời tay rồi.

      Cố Gia Thụy cũng bỏ , bộ dáng đẹp trai tựa vào sô pha, hai chân bắt chéo, bàn tay vuốt ve cái cốc, ánh mắt đầy ý cười nghe hát hết bài này đến bài khác.

      Sau đó, màn hình lên bài song ca dành cho nam và nữ. Cố Gia Thụy khen hát rất dễ nghe, mời hát chung bài.

      KTV có ghế sô pha hình tròn, và Cố Gia Thụy cùng ngồi hát chỗ, hát hát hồi, Cố Gia Thụy đưa tay khoác lên đầu vai của , tiếp cận với hơi thở trêu ngươi như như .

      Sau đó, gần như Nhan Nghệ hát nổi nữa, cố khống chế nhịp tim của mình còn làm ra vẻ trấn định. Hai bàn tay nắm lại với nhau, lòng bàn tay ẩm ướt đầy mồ hôi.

      “Lạnh ?” Đột
      [​IMG]
      Parvarty, Tôm ThỏThanh Hằng thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 14
      Editor: Linh

      Trước tiên Đa Ninh cùng Nhan Nghệ tới nhà họ Vương lấy đồ, buổi chiều lại đến nhà xưởng Thiên Sơn vẽ mẫu thiết kế. Nguyên nhân rất đơn giản, vì hôm nay gặp Vương Diệp, Nhan Nghệ cố ý ăn diện phen.

      Nếu tới nhà xưởng trước, chắc lúc đến nhà họ Vương mặt xám mày tro. Bởi vì điều kiện của nhà máy may thú nhồi bông tốt lắm, dễ dàng làm bẩn trang sức cùng quần áo mới.

      "Đa Ninh, cám ơn cậu." Nhan Nghệ với .

      Cảm ơn cái gì. . . Đa Ninh nhấp môi dưới.

      "Cảm ơn quen mình."

      Đa Ninh cười cười. biết Nhan Nghệ, bởi vì hôm mẹ và ba ly hôn, là ấy chải đầu trang điểm cho mẹ .*

      #Chỗ này mình thấy có gì đó sai sai :))

      "Còn có, cậu chưa bao giờ mắng tra nam Vương Diệp trước mặt mình." Nhan Nghệ còn , trề môi dưới.

      Đó là bởi vì nếu chịu nổi người đàn ông kia, cũng là người đàn ông mà Nhan Nghệ, đề cập tới ngược lại Nhan Nghệ càng dễ dàng buông xuống. Đa Ninh nhìn Nhan Nghệ, thấy viền mắt Nhan Nghệ hơi phiếm hồng, cầm tay của Nhan Nghệ.

      Suy nghĩ xong, trước khi tới nhà họ Vương, có lẽ cùng Nhan Nghệ phải qua cửa hàng mắt kính.

      Vừa khéo, ngang qua cửa hàng mắt kính. Đa Ninh cùng Nhan Nghệ vào lựa chọn cặp kính râm, lúc qua quầy bán mắt kính tròn, lần nữa thay Nhan Nghệ tô son, dùng màu vỏ quýt Nhan Nghệ thích nhất.

      Tô đẹp lắm. để Nhan Nghệ soi gương người, Nhan Nghệ nâng cằm, vô cùng vừa lòng."Đa Ninh, cậu nghĩ gì mà lại mua kính râm." Nhan Nghệ lên tiếng hỏi .

      "Bởi vì. . ." Đa Ninh chi tiết với Nhan Nghệ, "Năm năm trước mình cũng cùng với mẹ như thế." Cùng mẹ gặp ba và người phụ nữ mang thai đôi kia.


      Lúc ấy viền mắt cũng đỏ bừng như thế này, là Chu Diệu tìm chiếc kính râm đeo lên cho ; cong thắt lưng với : "Trong thời gian ngắn có biện pháp để biến em trở nên cứng rắn kiên cường, mang cái kính râm giả trang ."

      Giả trang, cũng tệ lắm.

      Nhan Nghệ gật gật đầu, bộ dáng thoải mái chỉ chỉ : "Đa Ninh, vậy cậu cũng đeo.”

      Ừ. Đợi lát nữa là người chống đỡ cho Nhan Nghệ, nhất định cần tăng khí phách. Đa Ninh đeo kính râm lên, sau đó nâng tay đẩy đẩy kính râm lên . Mặt lại tròn, đeo kính râm lập tức che khuất nửa khuôn mặt, nhưng nếu muốn cố làm ra vẻ, nhất định phải cố ý nghiêm mặt.

      Đối diện với gương, Đa Ninh rũ miệng, tốt lắm rất nghiêm túc. Coi như là cái bao vì tức giận mà phồng lên, đợi lát nữa tới nhà họ Vương, cũng tuyệt thể để chọc thủng.

      Sau đó nghĩ tới, Nhan Nghệ còn có nhiều đồ ném ở nhà họ Vương như vậy.

      ra, vốn dĩ hôm nay Nhan Nghệ thầm nghĩ muốn để ít đồ lại, bởi vì Vương Diệp vừa mới trả lời tin nhắn, càng nghĩ càng khó chịu, liền quyết định hễ là đồ mà bỏ tiền ra mua chuyển hết.

      Đàn dương cầm, xe ô tô đẹp mắt, ly, đèn đầu giường. . . Ô, còn có chiếc giường quý phi nữa. Toàn bộ, tất cả đều phải chuyển .

      Có thể. Đa Ninh lập tức thay Nhan Nghệ liên hệ cho công ty chuyển nhà.

      10 phút trước, Nhan Nghệ nhắn tin cho Vương Diệp, lát nữa tới lấy đồ, để dì giúp việc mở cửa giúp . Vương Diệp cự tuyệt , lý do là tiện, để ngày mai Nhan Nghệ đến. Nhan Nghệ liền gọi cho dì giúp việc nhà họ Vương. Bởi vì Nhan Nghệ mở con mắt nhắm con mắt đối với người suốt ngày tính toán với tiền mua đồ ăn này, dì có tình làm thuê sâu đậm với Nhan Nghệ, gió lùa báo tin cho lát nữa Ngô tiểu thư qua đây.

      Ngô tiểu thư là ai, chính là mối tình đầu bạn du học của chồng trước Nhan Nghệ, cũng là người Hải thành. Ra nước ngoài du học bất đồng lý tưởng với Vương Diệp nên chia tay, kết quả sau khi về nước, lý tưởng của hai người lại nhất trí.

      lời nào, trực tiếp mang người của công ty chuyển nhà vào nhà họ Vương.

      Nhà họ Vương xây biệt thự ở phía tây bờ sông của Hải Thành, trước khi Vương Diệp cùng Nhan Nghệ kết hôn mua phòng mới, bởi vì Vương Diệp hiếu thuận, sau khi kết hôn Nhan Nghệ luôn ở cùng chỗ với bố mẹ chồng. Cho nên hôm nay Ngô tiểu thư tới đây, tám phần vẫn lại là chính thức đến nhà ra mắt.

      Khó trách, Vương Diệp tiện. Nhan Nghệ châm chọc chậc chậc hai tiếng, quay đầu nhìn về phía cửa kính xe.

      Mang theo xe tải của công ty chuyển nhà tới nhà họ Vương, là Đa Ninh lái xe. Lúc sắp đến, Nhan Nghệ ngồi ở ghế phụ liên tục hít vào, hai tay đặt đùi có phần khống chế được phát run. Dẫn đến trong lòng tức giận.

      ra, Nhan Nghệ cũng phải là người cường ngạnh. Nếu cường ngạnh, hai tháng trước Nhan Nghệ cũng ly hôn dễ dàng như vậy.

      Đa Ninh lại càng phải là người cường ngạnh, nhưng hôm nay muốn thay Nhan Nghệ cường ngạnh lần.

      Dựa theo địa chỉ Nhan Nghệ cho, Đa Ninh lái chiếc Macan của Nhan Nghệ đứng ở ngoài biệt thự nhà họ Vương, sau đó là người của công ty chuyển nhà, chiếc xe tải năm chỗ ngồi, uy phong lẫm liệt.

      Quả nhiên, hôm nay nhà họ Vương rất náo nhiệt, bên ngoài biệt thự nhiều hơn
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 15.
      Edit: Hoa Lan + Linh

      Nguyên văn là “Tối nay cùng nhau ăn bữa cơm .” Bởi vì thay đổi tình huống, Chu Diệu cố ý chậm lại, dịu dàng đổi thành “Buổi tối có thể cùng nhau ăn bữa cơm hay ?”

      Kết quả, chờ được câu trả lời cứng rắn lạnh lùng là: “ rảnh!”

      Đa Ninh rảnh với ? Còn là cách chém đinh chặt sắt như vậy? Ngay tại văn phòng của tổng giám đốc tín dụng, Chu Diệu nhìn di động bị ngắt, dựa người vào ghế dựa, thể tưởng tượng nổi chớp mắt.

      Đây là dê con của sao? có cảm giác tựa như con dê con biến thành nữ tướng quân của Dương gia tướng đánh nhau ở chiến trường, căn bản rảnh quan tâm đến hạng vô danh tiểu tốt như .

      Chu Diệu chạm vào trước ngực mình, giống như bị lựu làm hại vậy. Năm phút sau, bấm số điện thoại cho bạn cùng phòng của Đa Ninh. Điện thoại của Nhan Nghệ là do cùng nhau trao đổi, Chu Diệu cố ý lưu để phòng. Chính là dùng để đối phó với loại tình huống như thế này.
      Di động bên kia cũng có ai nghe máy, Chu Diệu kiên nhẫn chờ đợi, ngay tại thời điểm muốn ngắt máy, thanh Nhan Nghệ cao vút theo ống nghe truyền đến: “… Ai vậy?”

      “Chu Diệu.”

      “A… Chu tổng, tìm em có việc gì?”

      tìm Đa Ninh.” Chu Diệu cường điệu giải thích.

      “….”

      Khi nhận điện thoại của Chu Diệu, Nhan Nghệ ra khỏi cổng nhà họ Vương cùng Đa Ninh. ấy chỉ huy nhóm công nhân chuyển nhà cuối cùng sắp xếp máy chạy bộ, ti vi, giường quý phi, tranh ảnh lên xe.

      Bận rộn đến nỗi rảnh để nghe điện thoại.

      “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Trong di động, Chu Diệu hỏi thăm Nhan Nghệ trước tiên.

      Trước cổng lớn của biệt thự họ Vương, Vương Diệp ra, Nhan Nghệ tỉ mỉ với Chu Diệu: “Hôm nay Đa Ninh giúp em đối phó với với tên chồng trước cặn bã cùng tiểu tam bạch liên hoa.”

      Chu DIệu hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề, nhưng cũng có thể hiểu được thấu đáo vấn đề, sau hồi trề môi dưới, ném câu: “… ấy cũng có năng lực.”

      Vừa nhắc đến chuyện đó, Nhan Nghệ liền kích động quá lên với Chu Diệu về Đa Ninh: “Chu tổng, mới vừa rồi Đa Ninh rất có năng lực, rất lợi hại đó.”

      Chu Diệu: “….”

      Sau đó lại hỏi thêm vài câu hỏi để biết tình huống, Chu Diệu mới nâng cổ tay lên nhìn thời gian, nghĩ tới lịch làm việc hôm nay cũng quá bận nên tốt bụng hỏi Nhan Nghệ: “Cần giúp đỡ gì ?”

      cần.” Nhan Nghệ cao giọng trả lời trước sau như , “Hoàn toàn cần.”

      “… Vậy hai người cẩn thận chút.” Chu Diệu .

      “Yên tâm, có Đa Ninh ở đây.”Nhan Nghệ trả lời.

      Chu Diệu hết chuyện , ngắt di động, sau đó đưa tay nâng trán. biết Đa Ninh hơn hai mươi năm, tin Đa Ninh lại có thể có năng lực đối phó chuyện như vậy. cần nghĩ, khẳng định là muốn giúp cho bạn thân có chỗ dựa tinh thần.

      Cốc cốc. dùng khớp xương ngón tay nhàng gõ lên bàn làm việc vài cái, Chu Diệu cầm lấy áo khoác đứng lên, muốn ra khỏi cửa gặp phải trợ lý gõ cửa muốn tiến vào phòng.

      “Chu tổng, muốn ra ngoài à?”

      “Cậu quản tôi?” Chu Diệu lạnh nhạt hỏi lại trợ lý. Giống như là bạn bè thuận miệng , lại có chút tính cách của cấp .

      Dĩ nhiên dám. Trợ lý nhanh chóng lắc đầu, sau đó bắt đầu vào việc chính: “ phải tối nay phải cùng phó tổng giám đốc của Thiên Tinh hẹn nhau ăn cơm sao… Tôi muốn đến báo cho biết đặt bàn tại nhà hàng đó rồi.”

      Chu Diệu nhíu mi cúi đầu: “Chuyện khi nào?”

      Trợ lý: “ sắp xếp từ tuần trước ạ.”

      Được rồi, Chu Diệu gật đầu. chỉ xem qua thời gian biểu của bản thân thôi mà, loại tình huống này là sau khi Đa Ninh trở về mới xảy ra. Bằng , đối mặt với đống công việc bận rộn đến đòi mạng, xem xong thời gian biểu vô cùng phiền lòng.

      “Phó tổng của Thiên Tín là ai?” Chu Diệu hỏi.

      “Họ Diệp.” Trợ lý hơi hạ mí mắt, ra tên đầy đủ, “Diệp Tư Tư.”

      Chu Diệu cũng hạ mí mắt : “ biết, ra ngoài .”

      ***********

      Tại cửa lớn nhà họ Vương, khi Nhan Nghệ nghe điện thoại của Chu Diệu gọi đến, Vương Diệp cũng đến bên cạnh , khi nghe đến lúc đến chồng trước cặn bã và tiểu tam bạch liên hoa, nhịn được hít vào hơi.

      Cho đến khi Nhan Nghệ cúp điện thoại, ta mới lên tiếng với Nhan Nghệ: “Nhan Nhan, khẳng định là em hiểu lầm rồi, hôm nay Ngô Tâm chỉ đến đây thăm ba mẹ … Em cũng biết, đến tận bây giờ mối quan hệ của họ vẫn luôn rất tốt đẹp.”

      Trước sau vẫn bênh vực như thế, Nhan Nghệ cắn chặt răng .
      Vương Diệp tiếp tục : “Còn chuyện chúng ta ly hôn, phải là do Ngô Tâm. ấy vốn phải là bồ nhí của , vì sao em cứ phải đặt tội danh lên người ấy…”

      Đột nhiên Vương Diệp ngừng lại.

      Nguyên nhân phải vì Nhan Nghệ ngăn ta lại, cũng phải là tiếp được… Mà là Đa Ninh tới. Đa Ninh đứng bên cạnh Nhan Nghệ, ngẩng đầu nhìn Vương Diệp đứng đối diện.

      Cũng giống như Đa Ninh, hôm nay cũng là lần đầu tiên Vương Diệp trông thấy ngoài đời Đa Ninh. Trước đó, ấn tượng của ta đối với Đa Ninh chính là mỗi khi Nhan Nghệ nhắc đến người bạn cùng phòng có vẻ đẹp giống như tiên bé : ta cũng xem qua ảnh chụp, cũng xác nhận gương mặt đó rất phù hợp với điều Nhan Nghệ hình dung. Căn bản nếu ta và Nhan Nghệ ly hôn, ta cũng muốn có cơ hội trông thấy tiên nữ trong truyền thuyết.

      Kết quả may mắn được gặp, phải là tiên nữ, mà chính là tiểu ma nữ.

      “Vương tổng, đến cuối cùng quan hệ giữa và Ngô tiểu thư như thế nào chỉ có trong lòng biết ràng, phải mất công giải thích.” Đa Ninh mở miệng , vẻ mặt bình tĩnh. Sau đó giữ chặt tay Nhan Nghệ, lòng bàn tay hơi phát run. Nguyên nhân phải là do luống cuống, mà bởi vì những lời tiếp theo muốn ra làm cho nghĩ đến chuyện vui trước kia, “ biết cái tồi tệ nhất của đàn ông là gì ? Chính là ràng phạm sai lầm, lại còn muốn đổ chuyện đó lên đầu người khác. Loại người như thế này tôi chỉ biết có hai người, nhưng luận đến ghê tởm, Vương tổng đứng thứ nhất.”

      muốn phí lời, Đa Ninh trực tiếp mang theo Nhan Nghệ rời . Vòng qua đầu xe Macan, đầu tiên giúp cho Nhan Nghệ mở cửa bên ghế phụ lái, sau đó mới tiếp tục qua bên ghế lái, lần này vẫn là lái xe.
      nhàng lái xe Macan , chạy trước dẫn đầu, sau đó là đến chiếc xe tải chuyển nhà chứa đầy vật dụng trong nhà, vững vàng chạy theo ở phía sau.

      Hai chiếc xe cùng nhau chạy ra khỏi khu biệt thự của nhà họ Vương.
      Hùng hổ đến gặp mặt, oanh phong lẫm liệt rời . Nhan Nghệ nhịn được giơ ngón tay cái với Nhan Ninh, cảm giác kích động thôi mở miệng : “Đa Ninh, hôm nay cậu chính là nữ thần của
      [​IMG]
      Tôm Thỏ, Parvarty, Tuyết Liên2 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 16
      Editor: Linh

      Ngắt điện thoại di động, Đa Ninh hỏi Nhan Nghệ: “ người đàn ông cùng bạn cũ vừa gặp ngày xưa ăn cơm, lại gọi thêm người cũ nữa, cậu cảm thấy là vì cái gì?”

      Nhan Nghệ suy nghĩ nửa giây: “…… Chẳng lẽ ấy muốn đấu địa chủ?”

      Đa Ninh muốn điều gì, nên hỏi Nhan Nghệ. Trước kia ký túc xá có bốn người, chỉ có Miêu Miêu phân tích phương diện cảm tình lợi hại nhất. Nhưng biết có phải quan hệ của Ổ Giang cùng Chu Diệu hay , dẫn đến Miêu Miêu có chút hiểu lầm với . Hai ngày trước liên hệ với Miêu Miêu, muốn đưa cho Miêu Miêu chuỗi Phật châu hoa lê mà Cố học trưởng tặng, Miêu Miêu vô cùng khách khí cự tuyệt .




      Đa Ninh khẽ thở dài hơi, cảm xúc trong lồng ngực hơi phập phồng.

      Nhan Nghệ liếc mắt nhìn cái, giọng có hơi do dự hỏi: "Chẳng lẽ Chu Diệu còn có bạn trước vừa gặp ?"

      Đa Ninh gật đầu, tuy rằng muốn , nhưng cũng giấu diếm.

      Nhan Nghệ quá tin tưởng: " nhìn ra."

      Đa Ninh dùng lời của Nhan Nghệ trả lời Nhan Nghệ: " phải cậu đàn ông khó cưỡng lại cảm giác mới mẻ, mất hứng thú với người và vật quen thuộc sao?"

      " như thế sai." Nhan Nghệ lâm vào trầm tư, suy nghĩ nửa khắc còn , "Nhưng bọn họ cũng có cảm giác an toàn với người và vật quen thuộc."

      Đây là câu cần tiếp thu. Đa Ninh hơi cảm nhận được lời của Nhan Nghệ, mở miệng : "Cậu tại Chu Diệu luống cuống, muốn mình qua làm lá chắn?"

      Nhan Nghệ gật đầu: ". . . Có khả năng này."

      Chu Diệu khốn khiếp. Đa Ninh vòng vo lát, lại lập tức nghĩ —— hôm nay đúng là lợi hại, đánh từng trận từng trận cách dứt khoát.

      "Nếu như vậy, nhất định phải ." Nhan Nghệ mở miệng , sau đó đưa ra quyết định hy sinh bản thân, "Đa Ninh, tại cậu để mình xuống xe, cậu nhanh chóng sang đó chiến đấu ."

      Đa Ninh: . . .

      Nhan Nghệ thúc giục : "Nhanh, để mình xuống xe."

      Đa Ninh: . . .

      ——

      "Chu tổng, muốn gọi thêm ai sao?" Đối diện, người phụ nữ thanh nhã hào phóng lên tiếng hỏi người đàn ông vừa nhận điện thoại.

      "Người nhà tôi. . . Đa Ninh." Chu Diệu thả di động xuống, ngẩng đầu , "Hẳn là biết."

      Diệp Tư Tư có bất cứ tính toán nào, cong cong môi: "Đương nhiên quen biết. . ."

      Đối mặt với Chu Diệu, tính tình ta luôn tốt. thể so với khi ở cùng những người đàn ông khác, người đùa giỡn chỉ là ta. Cho dù tại hai người chia tay, ta vẫn nhân nhượng trước sau như . Bằng , ai có thể tiếp nhận việc người phụ nữ khác đến đây.

      Nguyên nhân là tại sao? Diệp Tư Tư chống má nghĩ, chẳng lẽ chỉ là vì Chu Diệu là người bạn trai đẹp trai nhất mà ta quen?

      Chu Diệu cúi đầu, phát định vị gửi cho Đa Ninh.

      "Em đoán có khả năng ấy đến." Diệp Tư Tư mở miệng .

      Chu Diệu dựa vào ghế sô pha, cũng biết Đa Ninh có thể đến hay . hy vọng có thể đến, nhưng dựa theo hiểu biết của với Đa Ninh, hẳn là đến.

      "Chu Diệu. . . đây là còn tức giận với em sao?" Khóe môi Diệp Tư Tư luôn cong, con ngươi ôn nhu đánh giá Chu Diệu, vui đùa đặt câu hỏi.

      " cái gì?" Chu Diệu nhịn được nở nụ cười.

      "OK, em tự mình đa tình." Vốn chỉ là câu đùa, Diệp Tư Tư lập tức thay chính mình tìm bậc thang, tựa như ta luôn có thể tìm được lốp dự phòng đúng lúc.

      "Em còn tưởng rằng là do em rời khỏi trong lúc khó khăn nhất, tức giận với em. . . Cho nên luôn cự tuyệt hợp tác với Thiên Tín." Diệp Tư Tư , đồng thời tới trọng điểm của bữa cơm hôm nay.

      Chu Diệu cười, vô cùng nghiêm túc nhìn người đối diện: " suy nghĩ nhiều, luôn cự tuyệt hợp tác với Thiên Tín, là do điều kiện Thiên Tín đưa ra còn chưa đủ tốt."

      Diệp Tư Tư gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu được. Phụ nữ việc quan trọng luôn dễ dàng bị cảm tình chi phối, Diệp Tư Tư thừa nhận chính mình phạm vào tối kỵ, vòng vo chuyển con ngươi : "Nhưng hôm nay em muốn chuyện chính , nếu có người ngoài tham dự, có phải tiện hay ?"

      " có gì mà tiện cả." Chu Diệu tùy ý , nhưng xác định, "Đa Ninh phải người ngoài, ấy là cổ đông của công ty hoạt động tín dụng Nhất Nguyên."

      . . .

      Đa Ninh kiên trì đưa Nhan Nghệ trở về hoa viên Lam Thiên, hơn nữa vì cướp được chỗ đậu, dùng xe của Nhan Nghệ ra ngoài nữa, mà ra ngoài tiểu khu gọi xe. Lãng phí thời gian lãng phí thời gian, cản nổi cản nổi .

      Dù sao. . . cũng đói bụng.

      Được rồi, Đa Ninh thừa nhận đây chính là điểm đáng ghét nhất trong tính cách của mình, ra có thể ràng cho Chu Diệu, qua sao, mới qua. Nhưng mà, cự tuyệt quá chậm, làm cho mình rối rắm quá nhiều.

      Địa chỉ nhà hàng Chu Diệu gửi tới ngay gần công ty , nhưng khoảng cách đến hoa viên Lam Thiên hơi xa. Lúc Đa Ninh ngồi xe taxi nhắn cho Chu Diệu tin: "Hai người ăn , em tới quá muộn."

      Nửa phút sau, Chu Diệu nhắn lại cho chữ: "Ừ."

      nghĩ nơi luôn
      [​IMG]
      1900, Tôm Thỏ, Thanh Hằng3 others thích bài này.

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hôm nay đọc được 1 lèo
      Hay quá nagf ak
      Mong c tiếp của nàng
      Ủng họ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :