Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      c8 q29




      Trong biệt thự, Lý ngã bất tỉnh mặt đất . . trước mặt đứng 2 người, 1 người chính là Lý Ung, người khác là nam nhân tóc húi cua.



      "Tìm được hành tung của nàng chưa?" Lý Ung lắc lư chén rượu đỏ tay : "Nếu tìm được, động thủ ."



      "Vâng!" nam nhân tóc húi cua gật đầu, nhanh nhẹn : "Còn có... Lý viện trưởng, lúc này sau khi xong việc, ta muốn ra nước ngoài. Ngươi cũng biết, tình tên kiểm sát trưởng lần trước rất nhanh tra ra, mà bây giờ, lại có nhiều người chết như vậy..."



      Pháp viện La viện trưởng , những người tham dự kế hoạch giết chóc gần như chết hết. Kể cả Nghiêm La thủ lĩnh hắc bang, chỉ có chết thảm trong phòng mình mà cả con đàn bà của cũng chết minh bạch.



      "Tốt rồi, Lâm Tường, tóm lại..." Lý Ung lộ ra ánh mắt ngoan lệ, : "Làm xong chuyện này, liền để ngươi rồi khỏi Trung Quốc. Trong hôm nay nhất định phải giết chết... Doanh Tử Dạ!"



      "Minh bạch!"



      Lâm Tường kế tiếp lại nhìn Lý hôn mê mặt đất, vừa rồi chính là Lâm Tường đánh bất tỉnh.



      "Con của ngươi... Làm sao đây?"



      "?" Lý Ung trầm ngâm hồi: "Ta tự mình xử lý."



      Lâm Tường gật đầu, vội vàng rời khỏi biệt thự. Ra khỏi biệt thự, tiến vào trong xe, vừa khởi động xe vừa gọi điện cho thủ hạ.



      "Này, Đường Thực, La Minh, nghe kỹ cho ta, lần này là người cuối cùng, làm sạch 1 chút!"



      "Trước mắt nàng ở khu trung tâm, ra tay có chút tiện..." đầu khác điện thoại truyền tới thanh .



      "Theo dõi nàng cho kỹ! Tới nơi nào yên lặng, lập tức động thủ giết người! Làm xong chuyến này chúng ta chạy tới Thailand! Mẹ, đầu năm nay, tiền đúng là dễ kiếm!"



      Lâm Tường nghĩ tới cái chết thảm của thủ lĩnh, nhưng lên thuyền chỉ có thể tới cuối. Dù sao Lý Ung cung cấp hộ chiếu giả và tài chính xuất ngoại cho bọn . Lâm Tường cắn răng, cố nốt lần này.



      tại...



      Trong 1 quán cà phê tại khu trung tâm, Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử, thậm chí Thượng Quan Miên, năm người tụ tập lại với nhau. Cùng ngồi với bọn còn có 1 người nữa, Bồ Liền Sinh.



      "Lý trước mắt còn chưa liên hệ được " Ngân Dạ lộ ra thần sắc lo lắng: "Vô luận như thế nào, trong khoảng thời gian này mấy người trọng điểm hiềm nghi chúng ta nên tách nhau ra."



      Người trọng điểm hiềm nghi, đương nhiên ám chỉ những người có khả năng là ác linh nhà kho. Những người ngồi đây đều là người bị hiềm nghi, như vậy phải tận lực ở chung 1 chỗ. Về phần Thượng Quan Miên thủy chung trầm mặc , nhưng lại làm lòng người phát lạnh. Kỳ mọi người đều biết, Thượng Quan Miên nếu như động thủ, đủ để giết chết tất cả hộ gia đình, tới lúc ấy tự khắc biết được ai là ác linh nhà kho. Nhưng vấn đề là, lúc ấy biết được có ý nghĩa gì nữa? Ngược lại bị phát , ác linh nhà kho là người đầu tiên ra tay giết chết Thượng Quan Miên.



      Trước mắt mọi người tụ tập cùng 1 chỗ là chủ ý của Liền Sinh. Bởi vì Liền Sinh phải người bị hiềm nghi, cho nên mọi người đều chấp nhận ý kiến của . Đương nhiên, năm người 24 tiếng đồng hồ lúc nào cũng ở chung 1 chỗ là điều thực tế, nhưng chỉ cần đa số thời gian ngồi cạnh nhau, như vậy ác linh nhà kho cũng thể nào hành động thiếu suy nghĩ được. Từ đủ loại dấu hiệu trước mặt để phán đoán, ác linh nhà kho tạm thời chưa muốn lộ diện. Bởi vì lộ ra chân diện mục gặp phải nguy hiểm, tại vẫn bị nhà trọ hạn chế.



      Mọi người ai biết, đối diện quán cà phê bên trong 1 chiếc ô tô màu đen, bốn nam nhân thông qua cửa sổ thủy tinh nhìn chằm chằm vào bọn .



      "La ca." nam tử tóc nhuộm vàng kiên nhẫn : "Chúng ta phải đợi tới khi nào?"



      " nên gấp " nam nhân bên cạnh có gương mặt trầm ổn : " tại là ban ngày, thể hành động thiếu suy nghĩ."



      "Ta... Ta nghĩ hay là thôi !" Phía sau xe nam tử gương mặt như em bé, có đôi má gầy gò lên tiếng: "Lần trước, mấy huynh đệ giết 3 người 1 nhà họ Từ và lão đại đều chết minh bạch! Chúng ta..."



      "Im ngay!" Tên nam tử hơi mập họ La phẫn nộ quát: "Sợ cái gì! Sợ chúng ta sao có thể làm được gì? Tường ca gọi điện qua thúc giục! Tốt rồi, đừng nên nóng vội, tổng có cơ hội giết được nữ nhân này!"



      Thượng Quan Miên lúc này đột nhiên quay đầu nhìn về phía ô tô, sau đó liền thu người lại.



      " kỳ quái." Tên có gương mặt em bé cảm thấy có chút kỳ quặc, thiếu nữ tuổi nhất kia thỉnh thoảng lại nhìn về phía xe của bọn , dường như từ mới đầu biết bị bọn theo dõi.



      "Ta có chuyện, các ngươi cứ ngồi yên." Thượng Quan Miên đứng người lên, sau đó bước tới trước cửa sổ sát đất quán cà phê, bỗng nhiên thân hình nhá lên 1 cái, cửa sổ thủy tinh vỡ vụn, tiếp theo nam tử hơi mập trong xe chỉ cảm thấy 1 bàn tay bắt lấy đầu mình kéo cả người ra ngoài, lại sau đó, đầu lâu của bay lơ lửng trung!



      "Này, nàng làm cái gì vậy?" bọn người Ngân Dạ lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nhìn hành động của Thượng Quan Miên.



      "Chúng ta mau chạy !" Ngân Vũ vội vàng kéo tay Ngân Dạ, tiện tay lấy từ trong ví ra 200 đồng đặt mặt bàn, : "Tất cả mọi người đều nhìn thấy chúng ta ngồi cạnh nàng..."



      Thời gian vài giây cũng tới, tất cả người ngồi trong xe ô tô bị Thượng Quan Miên giết chết sạch . Vô số người qua đường nhìn 1 màn khủng bố này nhao nhao dùng điện thoại ghi hình lại. Nhưng mà, động tác của Thượng Quan Miên nhanh đến mức thường nhân khó mà nhìn được, điện thoại chỉ ghi lại được những hình ảnh mơ hồ.



      Những người khác chạy vào bên trong 1 con hẻm , hiểu sao Thượng Quan Miên lại ra tay giết người, thậm chí hoài nghi nàng có phải thể thừa nhận được sợ hãi trước tử vong mà ra tay giết người vô tội?



      Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử cùng với Liền Sinh biết chạy bao xa mới dừng lại. Nhưng giờ phút này Tử Dạ vẫn bị tập trung vị trí. Dù sao, Lâm Tường là địa đầu xà chỗ này, nơi nào cũng có tiểu đệ của quan sát, lúc này bên trong 1 cửa hàng giày, nam tử mang kính mắt nhìn thấy Tử Dạ liền gọi cho Lâm Tường: "Tường ca! Ta nhìn thấy nữ nhân cần giết!"



      "Ở chỗ của ngươi sao? Bọn người La Thực đâu?"



      "Kỳ quái, La ca có liên hệ với ta..."



      "Theo dõi kỹ vào! Thông tri cho các huynh đệ gần đó, có cơ hội lập tức động thủ!" Lâm Tường lúc này cũng rất khẩn trương, dù sao làm xong vụ này Lý Ung mới cung cấp tiền. Lý Ung có thể hô phong hoán vũ cả 2 nhà hắc bạch, hôm nay lại càng là người có khả năng đạt được chức thị trưởng, tuy là dân liều mạng, nhưng cũng dám đơn giản đắc tội với nhân vật lớn như vậy.



      Rời khỏi biệt thự nhanh chóng chạy tới trường. Mà rất nhanh, lại nhận được cuộc gọi mới.



      "Ngươi cái gì? Bọn người La Thực chết, người động thủ là ai?"



      "Tường ca, biết, huynh đệ 4 người đều chết hết! Tất cả đều bị phanh thây, máu nhiễm đầy cả 1 con đường!"



      "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là hung thủ giết chết đại ca Nghiêm La?"



      ", ràng lắm..."



      Lúc này Lâm Tường có thể là vạn phần lo lắng. Hết lần này tới lần khác lại đúng lúc hết xăng, có cách nào đành phải vào trạm xăng kế tiếp đổ nhiên liệu.



      Vừa mới lái xe tới trạm xăng lại phát , bên trong 1 bóng người.



      "Này!" Lâm Tường buồn bực, mở cửa xe nhìn kỹ chút, đúng là có người nào.



      Lâm Tường lúc này phi thường bất an, liền quay trở lại xe, nhưng kế tiếp giật bắn mình. Bởi vì, phát trong xe có 1 thi thể nữ toàn thân đầy máu tươi!



      Thi thể trong xe kia ràng là đàn bà của ! Hơn nữa, người này mang thai con của , vốn lần này muốn xuất ngoại chạy trốn cũng là vì nguyên nhân này, Lâm Tường quyết định mang theo nàng cùng!



      Giờ phút này sắc mặt Lâm Tường xám như tro, cơ hồ thể tin vào hai mắt mình. Bỗng nhiên tim thít lại, nhìn thấy chỗ ngực thi thể động đậy, tiếp theo từ từ nứt ra, dường như có thứ gì đó bên trong muốn chui ra ngoài!



      Lâm Tường toàn thân run lẩy bẩy, xoay người bỏ chạy!



      Cùng thời gian, Lý nằm trong 1 căn phòng bên trong biệt thự, cửa phòng bị khóa lại. Lý vẫn còn hôn mê, mà Lý Ung ở phòng khách bên ngoài.



      Lý Ung rất yên tâm, bởi vì chết.



      Nhưng chết có nghĩa con của chết.



      "Đông!"



      "Đông!"



      "Đông!"



      Bên cạnh giường Lý nằm là 1 cái tủ treo quần áo . Căn biệt thự này lúc trước từng là nơi chấp hành huyết tự, nhưng những đồ dùng second-hand trong nhà vẫn còn rất mới. Lý Ung cũng mới mua lại biệt thự này lâu, còn thuê người quét dọn 1 phen.



      Tủ quần áo kia nguyên gốc vốn bị khóa. Nhưng giờ phút này, cánh cửa lại chậm dãi mở ra.



      Trong phòng ánh sáng khá u vì rèm cửa kéo lại. Mà Lý vẫn nhắm chặt 2 mắt như cũ. Còn Lý Ung bên ngoài nhàn nhã nhấm nháp rượu ngon, chờ đợi Lâm Tường liên lạc.



      "Đông!"



      Lại thêm 1 thanh , tiếp theo cửa tủ quần áo dần dần mở ra. Nhưng vì ánh sáng trong phòng u ám, cho nên Lý có tỉnh lại cũng thể nào nhìn thấy ràng. Mà lúc này, trong bóng tối, tựa hồ có 1 vật gì đó bò ra khỏi tủ quần áo.



      Lý Ung, đối với chuyện trong phòng hoàn toàn biết gì cả.



      Tủ quần áo kia cách đầu giường chỗ Lý ngủ đại khái chừng 5~6 mét. Thanh bò sàn sạt mặt đất bị thảm nền che giấu. Trong bóng tối, thân ảnh giống như hình người dưới nền nhà chầm chậm tiếp cận Lý ...



      Bên kia, bọn người Tử Dạ vẫn bị thủ hạ của Lâm Tường giám thị. Mà giờ khắc này, Thượng Quan Miên biến mất.



      Rốt cục, trong đường tắt, 5 người bị 1 đám ác nhân gương mặt hung ác bao vây.



      Những người này, nguyên đám bắt đầu rút ra dao găm, tiến tới gần năm người.



      "Các ngươi muốn gì!" Ngân Dạ lập tức bảo vệ Ngân Vũ sau lưng, : "Muốn tiền mà , đưa cho các ngươi là được! nên thương tổn chúng ta!"



      "Chính là nữ nhân này!" Trong đó 1 nam nhân miệng có ria mép, ngậm thuốc lá sau khi xác nhận gương mặt Tử Dạ đối chiếu với bức ảnh liền thốt lên.



      "Động thủ. Mấy người khác, xử lý sạch là được!"



      Trong bóng tối, bóng đen kia rốt cục bò tới bên giường của Lý bên giường, còn tiếp tục muốn bò lên !
      cachuahaman thích bài này.

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      c9 q29




      trong 2 năm thời gian trải qua quá nhiều, quá nhiều.



      Từ lần thứ nhất tiến vào nhà trọ, cùng bọn người Hạ Uyên, Diệp Khả Hân quen biết, bắt đầu lần huyết tự thứ nhất cho tới bây giờ... Nếu như hy sinh 3 lượt huyết tự cứu Tử Dạ, đây là lần huyết tự cuối cùng của Lý .



      đường, cho tới bây giờ. Lần lượt tránh được tử kiếp... huyết tự hồ núi Diệp, huyết tự U Thủy thôn, huyết tự Ngân Nguyệt đảo, huyết tự quỷ kính, huyết tự đưa tin...



      tới bước này, trải qua nhiều những trắc trở và khủng bố căn bản người thường thể nào tưởng tượng được.



      Mà bây giờ, rốt cục... tới cuối cùng.



      Trước mắt Lý là người duy nhất có thể cứu được hộ gia đình, người duy nhất. Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ, Thượng Quan Miên, thần cốc Tiểu Dạ Tử, Thâm Vũ, Liền Sinh, Từ Thao, La Hưu... Vô luận là ai cũng thể đem lại hy vọng cho hộ gia đình.



      Đây là huyết tự lần thứ 10 của Lý . Nghiêm khắc mà , kỳ xem như lần huyết tự thứ bảy, trở về tổng số lúc trước vừa hoàn thành xong huyết tự đưa tin. Quả thực, giống như là Thiên Ý bên trong tối tăm. Trước huyết tự tổng thanh toán, còn kém đúng 3 lượt huyết tự.



      Giờ khắc này... mở hai mắt ra.



      Bóng đen leo lên giường sau khi ngồi dậy liền biến mất vô ảnh vô tung. Mà sau khi tỉnh lại, Lý lập tức rời khỏi giường về phía cửa, nhưng cửa bị khóa.



      Lúc này, đám người Tử Dạ bị 1 bọn người đằng đằng sát khí bao quanh, trước sau tổng cộng tám người. tay mỗi người đều cầm dao găm, nhìn bọn nàng giống như dê chờ làm thịt.



      "Thức thời cút cho ta, mục tiêu của chúng ta chỉ là nữ nhân kia!" người đầu trọc cầm dao găm trong đám đó cười lạnh : "Nếu , ha ha..."



      Ngân Dạ giờ phút này sắc mặt trầm với Ngân Vũ sau lưng: "Ngân Vũ, em đứng xa ra 1 chút, Tử Dạ ngươi quen những người này sao?"



      "... biết." Tử Dạ lắc đầu, nhưng vẻ mặt nàng lúc này có bao nhiêu sợ hãi, đột nhiên : "Mọi người liều mạng , dù sao cũng là chết..."



      Tên đầu trọc hành động tiên phong, kêu 1 tiếng quái dị muốn xông lại, giơ dao lên muốn chém xuống, bỗng nhiên xuất 1 cánh tay chế trụ lại.



      "Trải qua 50 năm, trị an thành phố K trở nên kém như vậy hả, giữa ban ngày ban mặt lại muốn giết người?" Chỉ thấy gương mặt tuấn mỹ của Liền Sinh tràn đầy sát cơ, nhìn thẳng vào tên trọc kia!



      Đầu trọc tức khắc thẹn quá hoá giận, hô to: "Các huynh đệ, lên! Giết..."



      Nhưng chỉ mới được nửa câu, Liền Sinh đấm 1 quyền vào bụng , rồi đá 1 cước vào cằm! Tên đầu trọc phun ra 1 búng máu, ngã mặt đất, con dao rớt khỏi tay.



      "Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao!" Liền Sinh nhặt lên con dao, tiếp theo nhìn mấy người khác: "Đằng sau các ngươi đối phó. Mấy tên này để ta thu thập."



      Bọn người Ngân Dạ còn chưa kịp mở miệng, Liền Sinh hành động, động tác nhanh tưởng được. Chỉ thấy con dao ánh lên 1 cái làm bị thương 1 tên ở ngực, tiếp theo chân trái đồng thời đá ra đằng sau trúng sống mũi 1 tên khác. tên tráng hán tay có hình xăm xông tới, phát bắt được bả vai Liền Sinh, hung hăng bổ tới 1 quyền, nhưng mà nắm đấm còn chưa tới nơi bị 1 bàn tay chặn lại, tiếp theo 1 con dao liền lia qua yết hầu !



      đao dị thường tàn nhẫn, hơn nữa động tác nhanh chóng. giết người, Bồ Liền Sinh nương tay. dù sao cũng sống ở thời kỳ chiến tranh, những người yếu nhược sao có thể trụ tới bây giờ, vì tự bảo vệ mình, từ bắt đầu học võ. Bồ gia trước kia tại Thượng Hải cũng có ít sản nghiệp nhờ việc buôn bán với người phương tây. Cũng vì tiền bạc dư giả cho nên Liền Sinh được học võ từ bé. Sau khi chiến tranh kháng nhật bộc phát, công việc làm ăn của gia đình đứt đoạn. Cũng may còn 1 ít tích xúc, bán hết đất đai sau đó chuyển về tổ phòng Bồ gia ở thành phố K ( là nơi sau này Tinh Viêm tới ở ). Phụ thân coi như là người nước, trong thời kỳ chiến tranh thường xuyên cung ứng lương thực và vật tư. Mà sinh hoạt trong thời kỳ chiến tranh, chưa tới gặp quân Nhật Bản, tùy tiện gặp vài tên đạo tặc cũng có thể mất mạng. Liền Sinh mực luyện võ dám lơi là chút nào, cho nên mới có thể vượt qua thời kỳ đó sống đến ngày hôm nay.



      Những người trước mắt này được coi là cái gì? So với thời kỳ chiến tranh máu lửa loạn lạc hay so với ác ma hung linh bọn chẳng là gì. Giết người? Liền Sinh căn bản nháy 1 con mắt cũng ! từng nhìn qua biết bao nhiêu người tử vong rồi!



      Tráng hán kia ngã xuống, những người phía sau đều hít hơi mạnh. Kế tiếp lại tiếp tục nhảy vào đoàn chiến, Ngân Dạ cùng Tử Dạ thực lực tương đối bình thường, trong đó có 1 tên vọt tới trước mặt Tử Dạ, chuẩn bị giết chết nàng. Nhưng Tử Dạ lại gắt gao nắm chặt được bàn tay cầm dao của , 2 người giằng co. Nhìn thấy màn này, Liền Sinh lập tức thả người đánh tới, túm lấy tóc hung hăng đập mạnh vào vách tường! đập này dùng toàn lực, làm hôn mê bất tỉnh luôn.



      Kết quả, Liền Sinh cơ hồ dùng sức 1 người ngăn cơn sóng dữ! Bất quá, người Ngân Dạ và Tử Dạ đều bị thương, người tổn thương bả vai, người tổn thương cánh tay trái và 2 bàn tay.



      Còn lại 3 tên nhưng bọn dám đơn giản xông lại. Dù sao thủ đoạn đáng sợ của Liền Sinh tiêu diệt nhiều người như vậy làm bọn sinh ra sợ hãi. Tuy đều là dân liều mạng, nhưng thủ đoạn như độc ác như Liền Sinh cũng ít khi nhìn thấy. Thế nhưng đây là chuyện Lâm Tường ra lệnh, thủ đoạn người này tàn nhẫn, vạn nhất xử lý tốt, trở về khó bảo toàn giết chết 3 người.



      "Đối phương chỉ có người, chúng ta cùng nhau động thủ, giết..." thanh niên đeo khuyên tai cầm đầu gầm lên, vừa muốn tiến lên, thân thể của lập tức từ trán cho tới hạ thân... Bị chém thành 2 nửa đối xứng! Máu tươi tức khắc phun ra như suối!



      Chỉ thấy Thượng Quan Miên lạnh lùng đứng ở phía sau. Vũ khí giết chóc hình người này được xếp vào 3 thứ hạng đầu khủng bố thế giới. Ngay cả đại cường quốc cũng tiếc giá nào mời chào! Dù sao đạt tới trình độ của nàng còn là người nữa rồi, có thể đối đầu với cả 1 sư đoàn! Mà siêu việt cấp độ S, tại Hoa Hạ được xưng là cường giả Đại viên mãn, ở thời cổ đại cũng chỉ có Trương Tam Phong và số ít người được xưng như vậy, thời đại hôm nay, toàn cầu chỉ còn rải rác vài người!



      Hai người khác còn chưa kịp phản ứng, vừa muốn mở miệng lại chỉ thấy từ lỗ tai bên trái cho tới quai hàm bên phải xuất 1 đường tơ máu, tiếp theo, cái đầu phân làm 2 nửa té mặt đất!



      "Chờ chút!" Ngân Dạ hô to: "Ít nhất lưu lại người sống, chúng ta phải biết kẻ chủ mưu đứng sau màn..."



      Nhưng lời còn chưa dứt, Thượng Quan Miên đem người cuối cùng chém thành 2 nửa! Người nọ chỉ còn nửa thân thể phía , dường như vẫn sống, thân thể giãy rụa run rẩy...



      Mà Thượng Quan Miên ngay cả nửa điểm phản ứng cũng có, huy vũ con dao nhuốm máu trong tay, : "Kha Ngân Dạ, bởi vì ngươi là 1 trí giả trong nhà trọ, lời vừa rồi ta bỏ qua. Nhưng lần sau chiếu theo lệ này nữa. thế giới này, người có thể chỉ huy ta, rải rác có mấy, tuyệt đối có ngươi. ai có thể chỉ huy ta!"



      Vừa rồi, ngắn ngủn chớp mắt, Ngân Dạ chỉ cần nhiều hơn câu, tánh mạng của nằm xuống chỗ này.



      Sau đó, nàng liếc nhìn Tử Dạ, lạnh lùng bước tới : "Còn có, ta giết bọn chỉ là muốn có ruồi bu xung quanh, còn bọn muốn giết ai ta quan tâm."



      Lúc này Thượng Quan Miên khác máy móc, Trong ánh mắt chỉ có lạnh lẽo, hoàn toàn coi thường sinh mạng , dường như thế giới này, có người nào nàng thể giết.



      Lý Ung nhận được điện thoại.



      "Như thế nào rồi?" nhấm nháp rượu đỏ, hỏi đầu dây bên kia: "Doanh Tử Dạ... chết chưa?"



      "Cái này... có lỗi..." Thanh bên kia dồn dập vô cùng "Toàn bộ người dưới trướng của ta chết! Lý tiên sinh, có quỷ ah, có quỷ! Tiền ta muốn nữa, về sau chúng ta liên hệ..."



      "Lâm Tường." Lý Ung đem chén rượu nhàng đặt mặt bàn, đối với 2 chữ "Có quỷ" chẳng có cảm giác gì, đương nhiên biết thế giới này có quỷ, thậm chí biết chắc quỷ hồn nhà Từ gia muốn tìm báo thù. Thanh của lúc này rất bình thản: "Vì tiền, người cái gì cũng chịu làm còn nhiều. Ngươi muốn ta cũng ép."



      "Cảm... Cám ơn Lý tiên sinh!"



      "Cứ như vậy ."



      Lý Ung cúp điện thoại. đoán chừng Lâm Tường có lẽ còn sống được bao lâu. Lúc trước, người động tay động chân làm hỏng xe gây chết 3 người nhà họ Từ cũng có 1 phần của Lâm Tường.



      có hứng thứ dong dài với người sắp chết.



      Lúc này, lấy từ người ra 1 khẩu súng lục ổ quay!



      Kiếm được khẩu súng này cũng dễ dàng, cho nên Lý Ung tương đối quý trọng. Cầm chặc súng ngắn, kiểm tra lại ổ đạn rồi cẩn thẩn cất . Sau đó, lấy điện thoại di động ra gọi 1 cú điện thoại.



      "Này? Có 1 số việc muốn nhờ các ngươi xử lý. khi ta nắm chức thị trưởng, giữ lại địa bàn cho ngươi, cứ an tâm mà buôn bán. Ngươi làm chuyện này cũng 1 thời gian lâu rồi, 1 số việc chẳng lẽ hiểu? Ân, đúng vậy. Ta muốn ngươi xử lý 1 đối tượng, chờ lát nữa ta gửi cho ngươi tư liệu về nàng. Giúp ta tìm được nàng, sau đó thủ tiêu."



      Cắt đứt điện thoại, Lý Ung tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần. Lúc này, trong phòng khách phát 1 cd nhạc, Lý Ung tuy là người tâm ngoan thủ lạt nhưng lại phi thường thích nhạc.



      Bỗng nhiên mở mắt : "Ân... Xem ra, cần trách cứ bảo an ngôi nhà này chút. ràng để người ngoài lọt vào."



      Giờ phút này, 1 con dao găm đặt cổ Lý Ung. Sau lưng, là Từ Thao diện mục trầm!


    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      c10 q29



      "Ngươi hôm nay rời khỏi biệt thự này được rồi " Từ Thao đem dao găm dí vào cổ Lý Ung.



      Con dao kia cực kỳ sắc bén, lưỡi đao mới kề sát cổ mà làm máu dớm chảy ra.



      Nhưng biểu lộ của Lý Ung rất thong dong trấn định, có chút nào bối rối sợ hãi. Nhìn Từ Thao căm hận trước mặt, Lý Ung chỉ câu.



      "Ngươi phải biết , ta tìm được phương pháp đem người chết phục sinh. Ngươi hiểu còn lấy dao uy hiếp ta, căn bản phải cách làm khôn ngoan."



      "Ngươi đừng mơ sống sót." vậy, nhưng Từ Thao lại động "Ta hiểu ngươi rất , loại chuyện ngu xuẩn bảo hổ lột da ta làm. Đao của ta sở dĩ đâm ngươi chết là vì ta muốn ngươi tận mắt chứng kiến, con của ngươi chết ."



      Lý Ung nghe được câu này, mí mắt khỏi nhảy dựng.



      "Ngươi chết, nhưng con của ngươi chết." Từ Thao đến đây, gương mặt chậm dãi ghé sát vào mặt Lý Ung, cặp mắt tràn đầy khát máu và điên cuồng.



      "Ngươi hủy diệt hết thảy của ta, cho nên ta cũng đem tất cả của ngươi hủy diệt."



      Đối với Từ Thao, nhân sinh chỉ trong 1 đêm xảy ra biến hóa nghiêng trời. Cha mẹ nghèo khổ, vì nuôi dưỡng hai đứa con mà cực kỳ vất vả. Tỷ tỷ bằng cấp cao nên sớm ra ngoài làm việc để giám bớt gánh nặng gia đình cho cha mẹ. Từ Thao trở thành hy vọng lớn nhất cả nhà ký thác vào.



      Cái gì là hạnh phúc?



      Quyền thế, tiền tài, cho cùng cũng chỉ là 1 cách để thu được hạnh phúc mà thôi. Hạnh phúc chính thức, là cuộc sống đơn giản, là có thể cùng người nhà quây quần sinh hoạt, cùng ăn cơm, cùng vui đùa, có thân thể khỏe mạnh bình bình an an trôi qua, đó mới là hạnh phúc.



      Ngày hôm đó, tỷ tỷ chở cha mẹ tới ngoại ô du ngoạn đêm hôm ấy, Từ Thao nhận được điện thoại từ sở cảnh sát cũng là lúc hạnh phúc của tan vỡ.



      Phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ... những người mà quyết tâm muốn thủ hộ, cứ như vậy, triệt để biến mất khỏi thế gian này.



      "Ngươi cướp người thân ta thương nhất" Từ Thao đến đây, cánh tay nắm lấy con dao phát run "Cho dù có phân thây xé xác người ra, có đem con của ngươi giết chết... Ta cũng có biện pháp mang ba ba, mụ mụ cùng tỷ tỷ trở về!"



      Lý Ung lúc này nhìn thẳng vào Từ Thao, trong mắt hề có nửa ý e sợ. Trong lòng cũng tuyệt có nửa phần áy náy và hối hận. Đối với Lý Ung mà , tuyệt hối hận bởi những chuyện mình làm, bởi vì chẳng hề có ý nghĩa. Nhân sinh dài dòng và buồn chán làm hiểu được, thế giới này chỉ có 2 loại người, người hy sinh người khác và người bị hy sinh… hơn. Ác cảm tội ác? Thiện lương chính nghĩa? Lý Ung cho tới bây giờ cũng tin vào cái thứ này. Thân là bác sĩ, từng nhìn rất nhiều sinh mệnh chết , cho nên từ rất sớm minh bạch: thế giới này, định nghĩa thiện ác căn bản có ý nghĩa, bởi vì nó thể cứu được tính mạng con người. Có thể cứu tánh mạng con người chính là quyền thế, là tiền tài cùng với... sức mạnh khoa học.



      Đúng lúc này, "Két.." ...



      thanh truyền ra, tiếp theo, cánh cửa sau lưng Lý Ung bị đẩy ra. cánh tay tràn đầy máu thò ra ngoài!



      "Thứ ngươi nhìn thấy, là chính ta giết những người kia để đổi lấy đấy." khóe miệng Lý Ung hơi bĩu 1 cái : "Cha mẹ ngươi và tỷ tỷ ngươi cũng có thể phục sinh. Ta thậm chí có thể giúp bọn họ khôi phục danh dự. Giết ta, ngươi cách nào làm cho họ sống lại, nhưng ta làm được. Loại 'Kỳ tích " này ngươi nên tận mặt nhìn 1 phen."



      Sau đó, cánh cửa vẫn tiếp tục bị đẩy ra. Từ Thao lúc này vẫn trấn định như trước, vốn biết .



      " hoàn thành gần xong. Chỉ cần người cuối cùng chết , bức tường ngăn cản Dương triệt để mở ra. Nàng từ nay về sau có thể hoàn dương. Cha mẹ ngươi cùng tỷ tỷ ngươi cũng đồng dạng. Chỉ cần, ngươi nguyện ý hi sinh."



      Từ Thao tất nhiên trong 24 tiếng từng gặp mặt người nhà. Cho nên, muốn để bọn họ phục sinh, Từ Thao phải chết .



      "Cái kia... phải người!" Từ Thao lúc này nhận định vấn đề rất ràng. "Ngươi muốn, chính là thứ như vậy sao?"



      "Vậy sao? Đối với ta mà , chỉ cần Thanh Ly có thể lần nữa trở lại bên cạnh ta là được rồi."



      Trong nháy mắt cánh cửa hoàn toàn bị đẩy ra, nhưng chỉ nhìn thấy 1 đoạn cầu thang mà thôi. Rốt cuộc, nhìn tới 1 người nào.



      màn vừa rồi giống như là ảo giác.



      "Cha mẹ ngươi cũng có thể sống lại như vậy, tỷ tỷ ngươi... Cũng đồng dạng."



      "Im ngay!"



      "Ngươi có thể bỏ qua cơ hội như vậy sao?"



      "Ngươi im ngay cho ta... im ngay..."



      Vì triệu hoán người chết trở về thế giới này mà cha mẹ, tỷ tỷ bị biến thành tế phẩm, hôm nay, chẳng lẽ còn muốn dẫm lên vết xe của Lý Ung sao? Hơn nữa, quan trọng nhất là, vì người nhà phải hy sinh tính mạng?



      Từ Thao sớm ôm hy vọng có thể sống sót. Hi sinh bản thân mình có thể chấp nhận, nhưng hy sinh những người khác sao? Trở thành ác ma giống Lý Ung? Tạo ra những người bị hại giống như mình? Để đổi lấy 1 thứ, người ra người, quỷ ra quỷ?



      "..." ánh mắt Từ Thao lại lần nữa trở về người Lý Ung: "Ta trở thành loại người như ngươi, ta ..."



      Mũi súng tối om nhắm ngay vào .



      Lý Ung chút do dự bóp cò súng. Cây súng này được trang bị ống giảm thanh, cho nên bên ngoài ai có thể nghe thấy.



      Viên đạn trực tiếp xuyên qua đầu Từ Thao, bắn ra ngoài qua ót. Máu tươi trong nháy mắt phun ra, đem trần nhà hoàn toàn nhuộm đỏ. Mà thân thể Từ Thao ầm ầm ngã xuống.



      Lý Ung từ trong túi áo lấy ra 1 chiếc khăn tay, đè lên vết thương cổ, đứng lên khỏi ghế salon. Lúc này, khúc nhạc phát ra cũng vừa vặn kết thúc.



      Từ Thao cả người ngã thành hình chữ đại nền nhà, trán là 1 lỗ máu, 2 con mắt tràn đầy cừu hận vẫn mở trừng trừng. Lý Ung lựa chọn bắn vào trán vì muốn lấy mệnh ngay lập tức, nếu vẫn để cho chút thời gian vùng vẫy, rất có thể Lý Ung bị dao của đâm vào cổ, cùng xuống Hoàng Tuyền.



      Lúc này, Lý rốt cục phá được cửa xông vào phòng khách. Thứ đầu tiên chứng kiến, chính là 1 màn này!



      Lý Ung bước đến trước mặt thi thể Từ Thao, dùng đôi giầy da quý báu dẫm lên mặt ! Hơn nữa còn ngừng dùng sức nghiền ép!



      "Ta sống đến hôm nay người muốn giết ta có rất nhiều. Loại như ngươi mà cũng dám xứng giết ra? Tên tạp chủng!"



      xong, chân của ngừng dẫm mạnh. Dù sao cũng vừa từ quỷ môn quan trở về, Lý Ung hung hăng đá mấy cước vào người Từ Thao chết, coi như bản thân nương tay rồi!



      "Dừng tay..." Lý chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo. Từ khi tiến vào nhà trọ đến nay nhìn thấy rất nhiều tràng cảnh khủng bố, nhưng giống như tình cảnh trước mắt!



      vọt tới, nhưng Lý Ung lại đem mũi súng chĩa vào .



      "Trở về phòng cho ta." Ánh mắt Lý Ung lạnh lùng hề có chút tương tiếc nào đối với nhi tử "Ta cho phép ngươi ra sao?"



      "Ngươi... Ngươi làm cái gì?" Lý chỉ vào thi thể Từ Thao mặt đất rít gào : "Ngươi hại chết người nhà , hôm nay ngay cả tính mạng cũng buông tha sao?"



      phát đạn thay thế câu trả lời của Lý Ung. Viên đạn sượt qua gò má Lý găm vào vách tường phía sau.



      "Thu thập thi thể rất tốn thời gian, ta còn muốn trở về để tạo chứng cớ chứng minh trường, tại có thời gian quản ngươi. Trở về phòng cho ta, viên đạn kế tiếp ta bắn trật nữa đâu. Ta là bác sĩ, đương nhiên biết bắn vào nơi nào gây đau khổ nhất."



      tia thương cảm cuối cùng của Lý với phụ thân cũng dần rách nát. Nếu như nam nhân trước mắt này phải phụ thân của , đích thân đem người này vào nhà trọ!



      "Ta là 1 hộ gia đình trong nhà trọ."



      rốt cục mở miệng, ra chuyện này.



      "Ta là 1 hộ gia đình trong nhà trọ. Hộ gia đình mà ngươi hao tâm tổn sức muốn tìm kiếm. Mà ta tiến vào nhà trọ chính là vì nhìn thấy địa phương ngươi đánh dấu bản đồ, ta cố ý dọn tới khu vực gần đó, sau đó... Ta liền tiến vào nhà trọ. Mười lần huyết tự, mới có thể đạt được 1 tia sinh cơ rời khỏi đó. Cha, đây là báo ứng sao? có quỷ, như vậy báo ứng phải chăng tồn tại?"



      Lý Ung trong chớp mắt ấy, cảm thấy rất ngạc nhiên.



      Lúc trước bị dao găm kề cổ cũng chưa từng lộ ra vẻ mặt như vậy.



      "Ta có lẽ chẳng còn sống được bao lâu. Nhưng ta vẫn liều mạng muốn được sinh tồn. Đây là lần huyết tự lần thứ 7 của ta. Vong Linh Từ gia bị ngươi giết chết trong nửa tháng thời gian tiếp theo đeo bám muốn đoạt táng mạng ta. Ngươi hiểu chưa? Ta chết, ta chết vì hạt giống tội ác mà ngươi gieo xuống!"



      Máu tươi vẫn như trước chảy xuôi tới chân Lý .



      "Ngươi , quyền thế và tiền tài mới trọng yếu nhất? Ngươi có thể đùa bỡn nhân tâm, có thể đổi trắng thay đen, nhưng ngươi có nghĩ tới hay , có ngày, ngươi cũng có kết cục đồng dạng? Thời điểm ngươi ở bến bờ sinh tử, ngay cả sống sót cũng là thứ xa xỉ, ngươi còn có thể dựa vào tiền tài quyền thế để làm cái gì? Ngươi có thể cứu được ta sao? Ngươi có thể cứu được chính ngươi sao?"



      Lý Ung, chậm rãi buông súng ngắn. Chân từ từ di chuyển dọc theo thi thể Từ Thao.



      "Ngươi chết ... ta phục sinh ngươi lại." Lý Ung nhìn về phía tầng hầm : "Ta để cho ngươi chết , Lý ."



      Đối với Lý Ung mà , có thể hi sinh tất cả mọi người thế giới để thỏa mãn dục vọng của . Đối với , Thanh Ly là người trọng yếu nhất.



      Nhưng là...



      Nhưng là...



      "Ta để cho ngươi chết ... Lý ..."



      Nhưng ở trong tích tắc này, máu tươi của Từ Thao ở dưới chân Lý , bỗng nhiên từ trong đó vươn ra 6 cánh tay đầm đìa máu đỏ đem 2 chân Lý khóa chặt! Còn chưa đợi Lý kịp phản ứng đem cả người Lý kéo vào trong vũng máu!



      " ———— "



      Lý Ung điên cuồng lao đến, quỳ rạp trong vũng máu, ngừng lau sạch những vết máu tươi để tìm kiếm, thế nhưng, Lý biến mất còn tung tích.



      Nhi tử, cứ thể trước mặt chết rồi.



      Tiền tài, quyền thế vốn có, đều thể cứu được nhi tử.



      "... ra... ra ! Trả cho ta, trả con cho ta, mau trả con cho ta! Trả cho ta!" Lý Ung ngừng vùng vẫy trong vũng máu tươi, nhưng có ai trả lời .



      "Trả cho ta... Lý , trả lại con cho ta... đem con của ta trả lại cho ta..."



      Lúc này, 1 bản nhạc buồn bắt đầu phát ra, hỗn tạp cùng với tiếng gào rú tuyệt vọng của Lý Ung, giống như 1 bản xô nát thông tới địa ngục...


      cachuahaman thích bài này.

    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      c11 q29




      Cửu Đầu đảo, thời gian tới gần buổi trưa, thế gió có yếu hơn 1 chút, mực nước cũng hạ xuống.



      Trong 1 mảnh phế tích, giờ phút này Bạch Cách Tùng, Viên ấn cùng Đường Tương ba người chậm dãi bước về phía trước, mặt ai cũng lộ vẻ mệt mỏi, trải qua dày vò thể xác và tinh thần như thế, chỉ lão hộ gia đình Bạch Cách Tùng, mà Viên ấn và Đường Tương lần đầu tiên chấp hành huyết tự cơ hồ chèo chống đến cực hạn.



      Bản thân Huyết tự hung hiểm, gần như nhìn tới hi vọng làm hộ gia đình lựa chọn tự sát lên tới 30%, mà trong những người còn lại, số lượng thất bại cũng lên tới con số như thế. Bây giờ có thể là tuyệt vọng chưa từng có.



      Nhưng mà Cách Tùng vẫn như trước chịu từ bỏ, Liền Sinh còn chưa buông bỏ tự nhiên cũng buông bỏ, Cách Tùng sớm thề, thề trở thành lá chắn của Liền Sinh, tiếc hết thảy, dùng máu của mình mở ra 1 con đường vì Liền Sinh, cũng chính bởi vì mới đem Bồ Mỹ Linh dẫn vào thế giới này.



      "Vùng phế tích này tìm tòi 7~8 lần rồi " Viên ấn hai tay ôm lấy bả vai, lạnh tới thâm tím cả môi, nhưng vẫn mở miệng chuyện: "Kế tiếp... Nên làm cái gì đây?"



      Kỳ tình huống tại của Cách Tùng hơn tý nào, tại chỉ thấy đầu có chút nằng nặng, có lẽ cảm mạo rồi, tuy uống thuốc nhưng chỉ cảm giác đỡ hơn 1 chút, cảm mạo quan trọng nhất là phải tĩnh dưỡng và uống nước, nhưng vẫn tiếp tục kiên cường chống đỡ, chỉ cần còn sống trở về nhà trọ, hết thảy đều xong.



      Thể chất của Đường Tương tương đối tốt hơn 1 chút, nhưng lúc này mặt cũng còn mấy huyết sắc, : "Trước... Tìm chỗ sưởi ấm , trong hoàn cảnh này mà phát sốt vấn đề rất lớn. "



      Cách Tùng lắc đầu, " thể, ánh lửa trong đêm tối dễ làm người khác chú ý, hơn nữa khói tỏa lên khiến chúng ta gặp nguy hiểm, chúng ta thể làm ra hành vi tự chui đầu vào rọ như vậy, uống thuốc chống đỡ . "



      Kỳ Cách Tùng đoán phát sốt rồi, cảm giác chóng mặt ngừng đánh úp lại khiến đường rất khó khăn, trong tình huống này mà bị quỷ hồn truy đuôi tuyệt đối là chuyện phi thường nguy hiểm, thế nhưng căn bản có biện pháp ngăn chặn.



      Người phát ra tín hiệu moorse là ai vẫn như cũ là mê, tại, tìm ra căn bản biết nên tiếp tục như thế nào, ngay cả Cách Tùng cũng biết nên làm sao đây.



      "Liền Sinh, nếu như là ngươi... Ngươi làm thế nào?"



      Điện thoại di động của bọn hoàn toàn bị ướt thể nào sử dụng được nữa, hết thảy chỉ có thể dựa vào chính mình. Cách Tùng cắn răng, cuối cùng quyết định: "Tiếp tục thăm dò khu vực kế tiếp, liều mạng cũng thể ở đây đợi chết, các ngươi muốn buông bỏ, xin mời, ta dừng lại cho tới khi tìm được đường sống. "



      Viên ấn nghe được câu này lại nhếch miệng cười cười: "Ai ta muốn buông bỏ? Nếu ta muốn buông bỏ tự sát rồi, làm gì cần chấp hành huyết tự này. "



      Đường Tương vẻ mặt kiên nghị: "Ta là quan quân xuất ngũ, quân nhân đào binh mà chết là sỉ nhục bực nào. Bạch tiên sinh, chúng ta cùng đến cuối cùng. "



      Cách Tùng khẽ cười tiếng, : "Tốt chúng ta "



      lâu sau, tòa nhà 2 tầng ra trước mặt bọn , ba người tiến vào bên trong tìm tòi manh mối, giai đoạn tại chỉ có thể cố gắng hết sức.



      Tòa nhà này tương đối lớn, kiến trúc bên trong xem như được bảo tồn nguyên vẹn, lầu là 1 mảnh trống , lớn chừng gấp đôi thao trường, nhìn 1 cái chẳng bỏ sót chỗ nào, có gì.



      " "



      Nhìn thấy đồ vật nào, Cách Tùng cũng muốn lãng phí thời gian, theo 2 người kia tiến lên cầu thang.



      Lúc này, mưa bên ngoài lại thoáng lớn hơn 1 chút, làm lòng người tâm tình rất là bực bội bất an, biết bão tố này tiếp tục bao lâu, vẫn như trước hoàn toàn hề nhìn thấy bầu trời, ngay cả lúc này cũng thấy có dấu hiệu trời trong trở lại, có lẽ đến lúc huyết tự kết thúc cũng thế.



      Thời điểm 3 người bộ đều tận lực thả chậm cước bộ, chú ý 4 phương 8 hướng có nửa phần lười biếng. Cách Tùng lúc này tự hỏi, con quỷ trong huyết tự này đến tột cùng là ai, là ác linh nhà kho mà ..., là hộ gia đình nào đây?



      Cách Tùng từng suy đoán phân tích qua nhưng chưa đưa ra được kết luận nào, Liền Sinh chính miệng với , khả năng ác linh nhà kho núp giữa những hộ gia đình cực cao, muốn cần phải coi chừng từng người. Nhưng vì cái gì ác linh nhà kho lại thân đảo này?



      Vì cái gì?



      lầu, vẫn là khoảng như cũ, chỉ là, 1 đoạn mặt tường có 1 đoạn hoàn toàn nứt vỡ, mưa từ chỗ đó ngừng hắt vào.



      Lúc này cự ly giữa 3 người khá gần đoạn tường đó, Cách Tùng bỗng nhiên sinh ra 1 loại dự cảm ổn.



      "Đừng... nên tới gần chỗ kia. "



      Nhưng xuất khẩu ( ra miệng) hơi chậm, Đường Tương tiếp cận đoạn tường đó, hồi gió lạnh thổi vào, ngược lại làm Đường Tương ngửi thấy 1 mùi hôi.



      "Trốn" Đường Tương hô to 1 tiếng.



      Cách Tùng do dự nhấc chân chạy vội, Viên ấn cùng Đường Tương phản ứng cũng chậm, ba người chạy ra khỏi tòa nhà, tiếp tục xông vào trong màn đêm đen.



      Nhưng bao lâu sau, Đường Tương cùng với 2 người phía trước chạy tản ra, phần vì khoảng cách giữa bọn cách nhau tương đối, phần nữa vì sắc trời quá tối cho nên nhìn đối phương.



      Cách Tùng và Viên ấn chạy dừng bước, thẳng tới khi hụt hơi mới ngừng lại nghỉ 1 chút, lúc này Cách Tùng mới chú ý tới Đường Tương theo kịp bọn .



      Mà giờ khắc này Đường Tương bị tụt lại phía sau hoàn toàn hoảng sợ , điện thoại thể dùng, thể hô to, phảng phất đảo này chỉ còn lại 1 mình 1 người.



      Cảm giác sợ hãi thôn phệ nội tâm , vô luận biểu kiên nghị như thế nào, nhưng cuối cùng chống lại được tượng khủng bố giăng khắp nơi của nhà trọ, căn bản thể dựa vào nhân lực và ý chí là có thể chiến thắng.



      Đường Tương đợi nguyên tại chỗ, hít sâu 1 hơi, quyết định thể khoanh tay chịu chết, cho dù trở thành thịt cá cũng phải nỗ lực tìm kiếm sinh cơ.



      chầm chậm bước trong bóng tối, xác định có quỷ đuổi theo mới thở ra nhàng, thể lực của tốt hơn người thường, nhưng dưới tình huống dầm mưa lại chạy cơ hồ cả buổi sáng người sắt cũng đỡ nổi ah. Đường Tương nhìn chung quanh, kiến trúc nơi này tương đối ít, nhưng mưa có xu thế mạnh lên làm phải chui vào 1 tòa nhà gần đó tránh mưa.



      Tiến vào bên trong, chầm chậm hít thở, bỗng phát ra 1 vật.



      Tại 1 nơi hẻo lánh trong lầu 1 có đặt 1 thứ, qua mới phát giác, đó là... cái máy phát tin vô tuyến điện.



      vách tường, bê bết máu tươi, còn lưu lại 1 dấu tay máu.



      Đây là... nơi người kia phát ra tín hiệu moorse.



      Cầm tay bộ phận phát tin (nó giống như cái nhíp bè 2 đầu), Đường Tương trước kia từng là quân nhân thường xuyên phải gác đêm, cho nên thích ứng với bóng tối khá nhanh.



      "Máu... Tuy quá nhiều nhưng nếu cầm máu có thể chết, thể xa được..."



      Đường Tương bắt đầu xem xét cái máy phát tin, kinh hỉ phát nó vẫn còn sử dụng được.



      "Thi thể người kia có lẽ cách nơi này xa. "



      Tìm được thi thể mà ..., đại khái có thể từ người đối phương tìm được ít manh mối, ví dụ như hòn đảo này đối phương bí mật sử dụng vô tuyến điện, cũng hẳn từng sử dụng những công cụ liên lạc khác, chung từ thi thể có thể tìm ra rất nhiều đầu mối.



      Đường Tương hạ quyết tâm, đem vô tuyến điện phát tin bỏ vào trong ngực, chuẩn bị tìm tòi 1 phen.



      vừa đứng lên quay đầu lại chứng kiến 1 gương mặt hư thối đối diện với mình.



      Mà lúc này, Cách Tùng và Viên ấn vẫn tiếp tục tới, tìm tòi trong vài tòa công trình vứt . Cách Tùng cho rằng, Đường Tương chỉ sợ dữ nhiều lành ít.



      Đúng lúc này, Cách Tùng bỗng nhiên nhíu mày, bỗng cảm thấy 1 tia đúng.



      "Hử... Là ta đa tâm sao?"



      Nhưng cái cảm giác bất an kia càng ngày càng mãnh liệt.



      Trước kia thời điểm chấp hành huyết tự, Cách Tùng nhớ Liền Sinh có năng lực cảm ứng nguy hiểm cực mạnh mẽ. Thời gian trôi qua, Cách Tùng thể làm được giống vậy.



      Cách Tùng biết bản thân mình bằng Liền Sinh, có thể sống đến hôm nay, chí ít có hơn nửa công lao là của Liền Sinh, Liền Sinh là trụ ̣t tinh thần lớn nhất của , phảng phất như là 1 lầu trưởng cực kỳ hoàn mỹ, chỉ cần Liền Sinh chết, hộ gia đình chắc chắn có hy vọng.



      "Liền Sinh... Ta có khả năng giống như ngươi nhưng ta nhất định theo sau ngươi..."



      Cách Tùng bắt đầu chầm chậm tin tưởng vào cảm giác của mình.



      lập tức quay đầu nhìn về phía Viên ấn, hít sâu hơi mở miệng : "Ngươi... Là Viên ấn sao?"



      Phía sau có trả lời



      Trong 1 chớp mắt ấy, Cách Tùng vung chân bỏ chạy.



      Bởi vì bị cảm mạo cho nên mũi ngửi được mùi hôi, lại thêm bầu trời tối đen làm thể nhìn được người tiếp cận mình phải là Viên ấn.



      Nhưng mà... , chạy thoát sao?


    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      c12 q29



      Tháng 2 năm 1961.



      Lúc ấy nhà trọ còn chưa đại hóa như ngày này, bên trong đa số TV đều là loại đen trắng.



      Lầu trưởng Bồ Liền Sinh đứng ban công, từ tầng 29 cao nhất của nhà trọ quan sát phía dưới, lại có thêm 1 hộ gia đình mới đuổi theo bóng dáng tiến vào nhà trọ.



      "Có hộ gia đình mới." Liền Sinh thở dài: "Thực là người đáng thương."



      "Có hộ gia đình mới sao?" Trong phòng 1 nữ tử xinh đẹp ngồi ghi chép huyết tự, chính là thê tử của Liền Sinh, Diệp Hàn. Cùng với Thành và Y Hàm giống nhau, vợ chồng được phân vào cùng 1 phòng.



      "Ân, ra ngoài 1 chút, em có muốn ?"



      "Ân, được."



      Rất nhanh, rất nhiều hộ gia đình đều tập trung ở lầu . tới còn có Diệp Tưởng, Lưu Thiết Trụ. Thời điểm Liền Sinh tới, rất nhiều hộ gia đình nhường đường: "Vị đồng chí này, lầu trưởng của chúng tôi đến rồi, để giải thích tình huống cho ngươi hiểu!"



      Người mới là 1 nam tử có gương mặt mộc mạc, lúc này từ trong túi lấy ra 1 cái chìa khóa liền kinh nghi bất định: "Các ngươi... Các ngươi là ai? Ta muốn báo cảnh sát... rốt cuộc các ngươi là ai, trả bóng lại cho ta!"



      "Vị đồng chí này!" Mạc Thủy Đồng đừng gần nhất mở miệng : "Ngươi nên như vậy, chúng tôi phải người xấu. Nơi này là 1 nơi rất quỷ dị, chúng ta đều cùng bị nguyền rủa thể rời khỏi..."



      "Chuyện cười gì vậy! Nguyền rủa?" Nam tử cực kỳ khinh thường, học tập chủ nghĩa Mác-Lê Nin, tư tưởng duy vật, nơi nào mà tin vào 3 cái thứ nguyền rủa mê tín.



      "Ta biết rồi!" Nam tử bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ: "Các ngươi khẳng định dùng biện pháp gì đó, muốn ta mắc lừa sao? Các ngươi nhất định là kẻ xấu muốn tuyên truyền mê tín!"



      "Đồng chí!" Liền Sinh khỏi đề cao lượng: "Thỉnh ngươi tỉnh táo. tình phải như người nghĩ, chúng tôi sao lại là người xấu? Thỉnh ngươi hãy nghe ta ."



      Dung mạo tuấn mỹ của Liền Sinh ngay cả nam nhân nhìn vào cũng ngây ngốc. Nam tử kia nhìn thấy Liền Sinh liền lập tức sinh ra hảo cảm, 2 mắt Liền Sinh 1 mảnh thanh tịnh, nhìn thế nào cũng thấy giống kẻ gian.



      Sau đó, Liền Sinh liền đem hết thảy chân tướng cho .



      Mười lần huyết tự mới có thể rời khỏi nhà trọ và... huyết tự cấp Ma Vương 50 năm 1 lần (Đầu năm 1961 có huyết tự thông báo về huyết tự ma vương).



      Nghe xong những lời này, nam nhân kia thể chấp nhận chân tướng hoang đường như vậy, chỉ thẳng mặt Liền Sinh, nổi giận mắng: "Ngươi hưu vượn cái gì vậy! Giải phóng nhiều năm như vậy tại sao vẫn còn người tuyên truyền mê tín dị đoan như ngươi, ta quả thực là có mắt mới coi trọng ngươi!"



      " tin mà ..., ngươi có thể ra bên ngoài. Ngươi thấy, từ bên ngoài căn bản thể nào nhìn thấy được tòa nhà trọ này."



      Những lời của Liền Sinh làm nam nhân xì mũi coi thường. gì trực tiếp chạy ra ngoài. Nhưng 5 phút đồng hồ sau mặt mũi trắng bệch quay trở về.



      Tuy tin vào chủ nghĩa duy vật, nhưng thực bên ngoài thể nào nhìn thấy tòa nhà này, tình quỷ dị thể nào hiểu nổi. Chung quanh nơi này, cao nhất cũng chỉ là tòa nhà ba bốn tầng, cái tòa nhà cao tới 29 tầng này làm sao có thể nhìn tới. Hơn nữa, dưới ánh nắng, nhà trọ này hoàn toàn hề có bóng dáng. Hai điểm tổng hợp lại, thể nào tin nữa rồi.



      "Ta... Ta phải hoàn thành 10 lần huyết tự mới có thể rời khỏi?" Nam tử bỗng nhiên khuỵu gối khóc thành tiếng: "Con của ta vừa mới sinh ah! Ta vừa mới đặt cho nó 1 cái tên rất hay, tại sao thời điểm này lại gặp phải chuyện may này? Đồng chí, van cầu ngươi, cầu ngươi giúp ta!"



      Diệp Hàn bước lên nâng dậy, : "Vị đồng chí này, ta rất hiểu tâm tình của ngươi. Ta cũng có con ... Chúng tôi liều mạng giúp đỡ ngươi, nhất định!"



      "Ngươi tên là gì?" Liền Sinh cũng qua, dùng giọng điệu ân cần hỏi han: "Ngươi trước mặt là hộ gia đình thứ 51 trong nhà trọ."



      "Bạch... Bạch Cách Tùng."



      Mỗi lần bị hỏi danh tự, Cách Tùng (Cách Ghét) đều có cảm giác rất tự ti, vì cha mẹ xem là vướng bận.



      "Ân, " nhưng Liền Sinh đối với cái tên này hỏi gì, chỉ thản nhiên : "Tốt, Bạch đồng chí, từ nay về sau, ngươi chính là thành viên trong chúng ta. Mọi người nhất định cùng nhau chung sức, ta Bồ Liền Sinh, chỉ cần đủ khả năng, tuyệt đối vứt bỏ bất cứ hộ gia đình nào!"



      Sau khi trở thành 1 hộ gia đình, Cách Tùng được biết do huyết tự ma vương làm cho quy luật của huyết tự bình thường bị đánh loạn, độ nguy hiểm cũng đề cao lên rất nhiều. Trước kia huyết tự càng về sau thời gian cách nhau càng dài, nhưng nhưng bây giờ bất đồng, có khi 1 người 1 tháng liên tục chấp hành huyết tự cũng có khả năng đấy.



      Cách Tùng bởi vì tiến vào nhà trọ cho nên nhất định phải rời khỏi gia đình. cuối cùng phải lừa gạt thê tử, vì công việc nên ra ngoài công tác. Mọi người hiểu tình huống của mới có con , ai cũng nhao nhao hùn tiền giúp đỡ. Niên đại kia tuy nghèo khổ, nhưng ai cũng có tấm lòng bác ái. Cách Tùng bởi vậy mà cảm động tới rơi nước mắt, trong đó Liền Sinh là người hùn tiền nhiều nhất.



      Cách Tùng cảm thấy rất biết ơn 2 vợ chồng Liền Sinh, thề sống thề chết phải theo sau báo đáp 2 vợ chồng bọn .



      Năm tháng sau liền nghênh đón huyết tự đầu tiên của mình. cùng còn có 2 hộ gia đình thâm niên khác. Trước khi , vợ chồng Liền Sinh đãi 1 bữa cơm. Đương nhiên phải bên trong nhà trọ, mà là nhà của 2 người. Lúc ấy gặp được Bồ Phi Linh còn tuổi.



      Liền Sinh lúc ấy với như vậy: "Cách Tùng, tuy thời gian quen biết dài, nhưng ngươi thực là người tốt. Năm đó chiến tranh lớn như vậy, nhưng chúng ta vẫn sống được đến ngày hôm nay, chúng ta dễ dàng chết như vậy đâu! Chén rượu này tiễn ngươi, nhất định phải còn sống trở về!"



      Lời của Liền Sinh in sâu trong nội tâm Cách Tùng. Thời đại đó bởi vì có điện thoại cũng có internet, địa điểm chấp hành huyết tự quá mức hoang vu, nếu có trí giả giúp đỡ, như vậy chỉ có thể dựa vào chính mình hoặc những người có thâm niên giúp đỡ.



      "Diệp Tưởng coi như là hộ gia đình khá có kinh nghiệm, ta dặn dò rồi, ngươi là người mới chấp hành huyết tự, cần trợ giúp nhiều hơn. Chờ ngươi trở về, ta lại đến mời ngươi uống rượu!"



      Liền Sinh 1 phen làm đả động Cách Tùng. Cũng làm cho Cách Tùng những ngày tiếp theo thề, nhất định sau này phải báo đáp 2 vợ chồng.



      Đoạn thời gian tới nửa năm, Cách Tùng phải chấp hành năm lần huyết tự. hộ gia đình trong nhà trọ ngừng chết , đồng thời hoàn toàn gia tăng. Sau khi nhà kho xuất mọi người rất hưng phấn, thế nhưng về sau tỷ lệ tử vong lại càng tăng cao. Tiếp theo... Liền Sinh quyết định sử dụng đạo cụ nữa, mà Cách Tùng cũng đáp ứng . Diệp Hàn càng vì vậy mà tuyệt vọng, nhất thời xúc động quyết định chấp hành huyết tự cấp Ma Vương. Kết quả, quyết định theo Liền Sinh, còn có Thủy Đồng đồng hành với Diệp Hàn quan sát huyết tự cấp Ma Vương.



      Đem Bồ Mỹ Linh từ trong thế giới ma vương ra bên ngoài, cảm giác đứa bé kia rất tà ác, thế nhưng Liền Sinh muốn đem đưa bé kia ra, liền đồng ý. Dù sao, hy vọng nghịch lại ý muốn của Liền Sinh. Tựa hồ Thủy Đồng cũng ôm cách nghĩ đồng dạng.



      Cuối cùng, cũng chính là lần thứ năm huyết tự của , bên trong căn phòng vặn vẹo kia. Nhà trọ dần buông lỏng hạn chế huyết tự, năm tiếng đồng hồ bỗng biến thành năm mươi năm. Cái này làm lập tức mất tất cả, thời đại của thể quay trở lại, vợ con từng dốc sức liều mạng bảo vệ, hôm nay chẳng còn nhận ra . có cách nào trở về chính gia đình mình.



      Tuy mất hết thảy, thế nhưng Liền Sinh cũng theo tới thời đại này. Liền Sinh là nguyên nhân lớn nhất có thể sống tới ngày hôm nay, nếu nhiều lần trợ giúp, Cách Tùng thể hoàn thành 5 lần huyết tự.



      Hôm nay tuy là thời đại mới, nhưng vẫn là năm xuất huyết tự ma vương. Nghĩ đến thực là phi thường trùng hợp và châm chọc. Nhóm hộ gia đình mới hề đoàn kết như thời đại của , nguyên 1 đám chỉ biết tính toán, tư lợi cho bản thân. Mà thời đại ngày hôm nay cũng khác xa so với 50 năm trước. Giá trị, tư tưởng của con người đều biến hóa long trời lở đất.



      Thứ duy nhất thay đổi chính là Liền Sinh và Thủy Đồng.



      Cùng nhau tới thời đại này, liều chết sống sót, sau đó, trợ giúp Liền Sinh rời khỏi nhà trọ này!



      Giờ này khắc này, Cửu Đầu đảo, Cách Tùng sử dụng hết khí lực toàn thân, mặc dù vì cảm mạo cho nên thân thể suy yếu, thế nhưng vẫn cắn răng chèo chống. tuyệt đối muốn chết ở chỗ này, kết thúc nhân sinh ngay tại đây!



      Cửu Đầu đảo mưa gió ầm ầm, Cách Tùng thủy chung cắn răng chống đỡ.



      Nhưng vì khứu giác mất nhạy, thể dựa vào mùi để biết được quỷ tới gần hay chưa. Dù sao trong đêm tối, tầm mắt cực kỳ hạn hẹp. Bản thân đối với tốc độ của mình căn bản tự tin bỏ xa được quỷ hồn.



      ngừng thở hổn hển, trong nội tâm cưỡng ép đè nén sợ hãi. Năm mươi năm, nhà trọ vẫn quỷ dị như thế.



      lau nước mưa mặt, đột nhiên ho khan. Ho khan ngừng, tuy che miệng lại, nhưng tiếng ho vẫn rất lớn.



      thể chết được... thể chết...



      Thân thể xụi lơ đến cực điểm, trước mắt cảm giác có chút mơ hồ. Cách Tùng phải dựa vào ý chí cường đại mới chống đỡ được đó. Nhưng mà, có thể kéo dài trong bao lâu đây?



      Giống như Cách Tùng, Đường Tương đoạt mệnh chạy vội. mang theo máy điện báo kia chạy trong mưa lâu, nhưng quỷ hồn sau lưng vứt bỏ chưa, thể biết.



      Thời điểm tại chỉ muốn nghiên cứu máy điện báo 1 chút. Đồng thời, phải tìm được thi thể của người phát điện báo. Nhưng ... Làm như thế nào đây...



      Chạy vào trong 1 tòa kiến trúc mới tạm thở ra. Lúc này, dần thích ứng với hắc ám, tăng thêm thị lực của vốn xuất chúng, miễn cưỡng có thể nhìn thấy được mờ mờ.



      Bên trong tòa nhà, dán sát vào vách tường mà , cuối cùng tới trước 1 cánh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, cảm thấy có việc gì mới thả lỏng quay đầu lại.



      Gương mặt hư thối lại lần nữa đập vào mắt.



      Đường Tương kinh hãi thôi, lập tức phá cửa sổ phía sau xông ra ngoài!



      Lúc này bởi vì khoảng cách khá gần, miễn cưỡng có thể nhìn được ràng. Thực càng nhìn càng quen mắt. Nhưng giống với cách nhìn quen mắt của Mộng Tử ...



      Giống ai?



      Đến tột cùng là giống ai?

      cachuahaman thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :