Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 6 q28


      Mà Lâm Hoán Chi lúc này càng thêm tỉ mỉ chú ý đến bức tượng sáp giống người như đúc, nhìn cánh tay tượng sáp kia. Quần áo cùng với quần áo người Hồng Ban Ơn giống như đúc, thậm chí đồng hồ cánh tay cũng như điêu khắc mà ra.



      "Cái này rốt cuộc là chuyện gì?" Bạch Văn Khanh bỗng nhiên : "Vừa rồi, chúng ta qua hành lang này căn bản nhìn thấy nó!"



      "Cái này có cái gì kỳ quái " Tôn Thanh Trúc lơ đễnh, bỗng nhiên chú ý tới cử động của Lâm Hoán Chi. nhìn chằm chằm vào bộ phận cánh tay của tượng sáp.



      "Bảy giờ 50 phút", Lâm Hoán Chi mở miệng "Thời gian cái đồng hồ này được điêu khắc là bảy giờ 50 phút. Cách tại khoảng 10 phút thời gian."



      Chính Phong thời khắc này hiểu , nhìn về phía cái đồng hồ kia cùng đồng hồ tay Hồng Ban Ơn đánh giá, hoàn toàn giống như đúc! Tất cả hộ gia đình trong nhà trọ đều tiếc tiền mua 1 chiếc đồng hồ xịn giá cao, vì như vậy sai số về thời gian gần như có.



      "Đừng tự loạn trận cước!" Tôn Thanh Trúc che dấu nội tâm khủng hoảng bất an "Lâm Hoán Chi, cái này có lẽ chỉ là tùy tiện làm ra để hù dọa chúng ta! thể cứ như vậy "



      "Nhất định phải suy nghĩ kỹ càng những chỗ mất tự nhiên." Ánh mắt Lâm Hoán Chi lúc này tập trung đánh giá người Hồng Ban Ơn: "Kế tiếp, chúng ta phải chú ý, 10 phút, sau 10 phút có thể xác định kết quả."



      Toàn thân Hồng Ban Ơn lúc này lạnh run, luôn hy vọng có thể hoàn thành huyết tự, trở lại Hàn Quốc, cha mẹ đến nay vẫn biết được con đường khủng bố mà trải qua!



      "Tỉnh táo" Chính Phong vội vàng an ủi , tuy nhiên nàng tiếng hàn, nhưng ngữ khí của nàng làm thoáng yên tâm hơn chút ít "Vẫn chưa thể xác định được ư, phải có người chết mới xuất nhắc nhở sinh lộ sao? phải để cho ta cứ như vậy chờ chết đấy chứ."



      Kế tiếp, mọi người cũng vội vàng tìm nhắc nhở sinh lộ nữa, 10 phút rất ngắn, rất nhanh có thể biết được kết quả là gì.



      Lại tìm thêm 1 căn phòng rộng rãi hơn, gian phòng này ước chừng lớn gấp 2-3 lần gian phòng khi nãy, 7 người ngồi vây lại, ở trung tâm là Hồng Ban Ơn. Ai cũng đều gắt gao theo dõi , 1 khắc buông lỏng.



      "Ta, ta nên làm cái gì đây?" Lúc này Hồng Ban Ơn chỉ có thể đem ánh mắt quăng về phía Lâm Hoán Chi, dù sao cũng là người duy nhất được tiếng hàn "Bức tượng sáp kia, ... "



      "Trước mắt chỉ là suy đoán mà thôi" Lâm Hoán Chi đồng dạng dùng tiếng hàn trả lời: "Ngươi trước bình tĩnh 1 chút ." Lâm Hoán Chi ít khi xuất , biểu bình thường lúc này cũng khiến cho Tôn Thanh Trúc cùng Bạch Văn Khanh coi trọng. Người này phải chăng còn tàng bí mật nào nữa? Bất quá khá tốt, trước mắt cùng chấp hành huyết tự, mọi người phải liên thủ lại, đồng bạn lợi hại tự nhiên càng tốt hơn.



      Chính Phong ngừng nhìn về phía đồng hồ, thời gian qua hơn phân nửa, khoảng cách tới 7 giờ 50 phút chỉ còn 1 phút thời gian. Sau 1 phút đồng hồ nữa, kết quả tuyên bố. Trước mắt, gian phòng này cách vị trí tượng sáp kia khá xa.



      "Bốn mươi giây, ba mươi chín giây" Lâm Hoán Chi nhìn đồng hồ tay, tiến hành đọc giây. Mà Hồng Ban Ơn là người sợ hãi nhất, thậm chí dám nhìn đồng hồ, cái này quá mức tra tấn người rồi.



      Ngay lúc hết thảy sắp quyết định, Hồng Ban Ơn bỗng nhiên hét to 1 tiếng, cả người nhảy dựng, : "Các ngươi, các ngươi muốn đem ta ra làm chuột bạch thí nhiệm sao? được, ta thể ngồi bất động tại chỗ, ta phải chạy trốn, phải chạy trốn!" Sau đó xông về phía Lạc Hi, 1 cước đạp Lạc Hi ngã ngửa, phi thân chạy trốn! Mà Lạc Hi mặt đất hơn nửa ngày mới ngồi dậy được.



      Hết thảy quá mức đột ngột, mọi người vội vàng chạy ra ngoài, nhưng hành lang còn thấy bóng người!



      Lúc này, mọi người nghĩ tới điều gì đó, vội vàng hướng về chỗ tượng sáp chạy tới. Rất nhanh, sáu người đều chứng kiến, bản thân Hồng Ban Ơn thế chỗ cho tượng sáp!



      Bộ dáng, hoàn toàn giống như đúc!



      Lúc này, đúng là 7 giờ 10 phút!



      Nhìn gương mặt hồng Ban Ơn trắng bệch như bột mỳ, mọi người hoảng sợ thôi. ràng nhanh như vậy xuất người chết thứ nhất? Như vậy, bức tượng sáp kia chính là nhắc nhở sinh lộ sao?



      Tượng sáp biểu tử tướng của hộ gia đình trong tương lai. Điểm này triệt để xác định.



      Cái này quả thực đáng sợ. Trong tử đản chi quán chẳng lẽ còn xuất sáu bức tượng sáp khác sao?



      "Mọi người phân tán ra" Lâm Hoán Chi chút do dự mở miệng: "Tìm kiếm những bức tượng khác trong ngôi biệt thự này! Tượng sáp của người chết tiếp theo chắc chắn xuất !" Những lời này được mọi người cực kỳ đồng ý.



      "Thế nhưng 1 người hành động ổn, ít nhất chia thành 3 tổ tìm tòi ba tầng" Tôn Thanh Trúc đưa ra đề nghị: "Làm vậy có thể an tâm hơn chút."



      "Tùy các ngươi" Lâm Hoán Chi cũng phản đối "Ba tổ chia như thế nào?" Tôn Thanh Trúc lập tức : "Ta và ngươi tổ, chúng ta phụ trách lầu !" Lâm Hoán Chi gật đầu, lập tức hành động ngay sau đó, thèm để ý thi thể Hồng Ban Ơn. Kế tiếp, Tôn Thanh Trúc cũng lập tức theo.



      "Vậy ta với ngươi a" Bạch Văn Khanh chỉ vào Kate, : "Tiếng của ta tốt nhất, cùng Kate so ra tốt hơn, chúng ta phụ trách lầu hai. Lạc tiểu thư, ngươi cùng với thằng ngốc... ... . . . , tên Lạc Hi gì đó phụ trách lầu 3 a."



      Kate gật đầu rồi cùng Bạch Văn Khanh rời . Kết quả, nơi này chỉ còn lại Chính Phong cùng Lạc Hi hai người.



      "Bọn cũng quá mức lạnh nhạt ?" Chính Phong cảm giác rất đáng sợ, xác nhận Hồng Ban Ơn chết liền lập tức đưa ra kế hoạch, hộ gia đình đối với tử vong của đồng bạn còn đáng để quan tâm nữa sao?



      Nhưng nàng cũng biết, tại có lựa chọn, nhất định phải giành giật từng giây.



      Mau chóng tìm ra tượng sáp mới được.



      Sau đó, nàng với Lạc Hi: "Nghe kỹ ah, kế tiếp, ngươi cùng tỷ tỷ tới lầu 3, chúng ta cần phải tìm tượng sáp, chính là bức tượng rất giống với chúng ta ấy, hiểu chưa?"



      "Ah tốt" Lạc Hi lúc này nhìn nhìn thi thể của Hồng Ban Ơn: "Thế nhưng người này giống như thực chết rồi ah. Vừa rồi ở cùng chúng ta, sao bây giờ lại bị treo lên rồi? Tỷ tỷ, chúng ta đem thả xuống ? Bộ dạng như vậy, có lẽ rất khó chịu ah?"



      Đến cuối cùng, mọi người đều coi Hồng Ban Ơn là 1 tên ngu ngốc! Những người khác căn bản 1 con mắt cũng nháy 1 cái.



      Chính Phong lôi kéo Lạc Hi, : "Chúng ta tới lầu ba, Lạc Hi, nghe kỹ, ngươi đại khái hiểu tượng sáp là gì a? Bộ dạng như vậy, Lạc hi, ngươi coi tỷ tỷ ta, còn có mấy Đại ca ca vừa rồi, chính là thứ có vẻ ngoài giống hệt như vậy, nhưng cử động, chuyện, tìm ra bọn chúng ta có thể sống, Lạc hi ngươi, còn cả tỷ tỷ ta cũng có thể sống, hiểu chưa?" "Ah, tốt, tỷ tỷ." Chính Phong giải thích cho hiểu, tiếp theo kéo lên tầng 3. tại toàn bộ địa hình của tử đản chi quán nàng vẫn chưa nắm được. ra, thời điểm này còn mang theo 1 người giống như Lạc Hi quả thực rất vướng víu. Nhưng Chính Phong từ bị vây trong nguyền rủa, làm cho nàng so với người bình thường càng thêm quý trọng nhân sinh, cho nên muốn đơn giản buông tha 1 tính mạng.



      Cứ như vậy, mọi người bắt đầu quá trình truy tìm tượng sáp. Mà, bức tượng thứ 2 xuất so với đoán còn sớm hơn.



      Người tìm được là Kate và Bạch Văn Khanh.



      Mà tượng sáp thứ hai chính là... Kate!



      Địa điểm phát tượng sáp là trong 1 phòng tắm ở lầu 2. Cái nhà tắm này tương đối lớn, gọi là lớn nhưng nên nó là nhà tắm công cộng càng thêm phù hợp hơn. Trong bồn tắm chứng kiến Kate mặt mày nhăn nhó, cái cổ bị bẻ gãy, đầu sắp rụng xuống. Vị trí bị bẻ gãy, huyết nhục và xương cốt vô cùng chân . Tràng cảnh này đủ khiến người khác gặp ác mộng liên tục.



      Trông chẳng khác gì dưới địa ngục!



      Mà khi Kate tận mắt nhìn thấy tượng sáp của mình, lại nhớ tới chuyện của Hồng Ban Ơn, nàng lập tức nhảy vào trong cái bồn cỡ lớn nhìn đồng hồ!



      Thời gian lần này là... Tám giờ 20'!



      Thời gian tìm được tượng sap thứ 2 là 8 giờ lẻ 5 phút, cách khác, còn mười lăm phút nữa Kate gặp phải tai hoạ ngập đầu!



      Lúc này nàng lớn tiếng khóc hô, xông lên bắt lấy cánh tay Bạch Văn Khanh, : "Ta, ta cái gì cũng có thể làm vì ngươi, cầu ngươi, cứu ta, Bạch tiên sinh, cứu ta ah "



      Bạch Văn Khanh nhìn về phía Kate ánh mắt tính toán.



      Bạch Văn Khanh suy nghĩ, 15 phút nữa là tử kỳ của Kate, vậy nếu như. . . Sớm giết chết nàng sao? Có thể phá hư được nguyền rủa của tượng sáp kia?



      tình biết, Kate cũng có cách nghĩ đồng dạng. Nàng là người Mỹ, tự nhiên từng xem qua bộ phim kinh dị nổi tiếng 《 Tử Thần tới 》. Trong phim, người bị nguyền rủa chết theo đúng trình tự. Cư nhiên nàng là người chết thứ 2, vậy nam nhân này là người chết sau nàng... ... . . . ,



      Nhà trọ phát triển đến bước này, lương tri hộ gia đình mài mòn đến gần như còn.



      Có bao nhiêu ngươi có thể ngay lúc này đây bảo toàn tánh mạng của mình? Rất nhiều người nhận thức mình gặp đại nạn rồi, ngay cả hậu cũng hoàn thành.



      Bọn có chuyện gì dám làm.



      Ý nghĩ như vậy dần sản sinh trong đầu những hộ gia đình. Hơn nữa, còn điên cuồng bành trướng.



      Sau đó, hai tay Bạch Văn Khanh gắt gao tóm lấy cổ Kate, nhưng Kate cũng nhanh chóng vung lên dao găm, đâm trúng bả vai Bạch Văn Khanh!



      Bạch Văn Khanh kinh sợ thôi, tay tự nhiên buông lỏng, mà Kate cước hung hăng đá vào bụng Bạch Văn Khanh. Kate lúc này triển khai tư thế, nàng ít nhiều cũng có học qua trụ cột võ thuật , có lòng tin đối phó với Bạch Văn Khanh trước mắt!



      Mà rất nhanh, tượng sáp thứ ba thứ tư cũng lục tục xuất !.



    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 7 q28




      Ngay khi tử đản chi quán lâm vào nguy cơ trùng trùng điệp điệp, tại nhà Từ Thao.



      "Sáu người, rốt cục điều tra xong hết thảy."



      Từ Thao lúc này phải là phi thường hưng phấn. Rốt cục xong, kế hoạch trù tính thời gian dài như vậy có thể khởi động.



      Tất cả kế hoạch của .



      Lúc này trong tay cầm 1 tờ giấy được ghép lại từ những mảnh báo. Những mảnh báo kia đều là tin tức về hung án giết người. Những vụ án này có cái nào tàn nhẫn đến cực điểm.



      Ánh mắt Từ Thao lúc này như thiêu đốt, khát máu điên cuồng.



      Rất nhiều nội dung, bởi vì quá mức huyết tinh, nên báo đăng tải toàn bộ nội dung, nhưng mạng lại miêu tả rất chi tiết. Mà hết thảy những điều này đều hướng về 1 người.



      " Sáu người cuối cùng rồi..." Từ Thao hít sâu hơi đứng dậy, nhìn về 3 người sau lưng đều là tín đồ thánh nhật giáo, độ trung thành với Từ Thao cũng là cao nhất.



      "Ngươi đợi lát nữa ta làm phép giúp các ngươi vượt qua tử kiếp " Từ Thao cảm thấy mỹ mãn với bọn : "Yên tâm , hết thảy đều nằm trong tính toán của ta, tất cả chấm dứt nhanh thôi."



      Ba người kích động vạn phần quỳ chân đất, trong miệng ca tụng: "Thánh chủ ban ân, chúng ta máu chảy đầu rơi cũng đủ báo đáp!"



      Tình cảnh này quả thức giống như nuôi tử sĩ thời cổ đại. Tẩy não vốn là chuyện rất đáng sợ, mà dưới hoàn cảnh khủng bố ở nhà trọ, làm chuyện này lại càng thêm thuận lợi.



      Mục đích Từ Thao tạo ra thánh nhật giáo chính là để tạo ra 1 mạng lưới tình báo. Hôm nay thời đại internet bùng nổ, tập hợp sức lực mọi người sưu tập tình báo quả thực là lực lượng vô hạn. Hơn nữa trong nhà trọ cũng thiếu phần tử tinh , thậm chí là nhân viên công vụ. Đáng tiếc là Lê Đốt chết quá sớm, nếu tên con buôn tình báo này là nhân vật Từ Thao cực kỳ tranh thủ. Về phần thần cốc Tiểu Dạ Tử tuy là thám tử, nhưng nàng quá khó chưởng khống, hơn nữa có lợi nàng nơi nào hợp tác với mình.



      Từ Thao nhìn những tín đồ trước mặt trong lòng cười lạnh. Đối với , tín đồ thánh nhật giáo chỉ là công cụ mà thôi, lợi dụng xong ném cũng sao cả.



      tại, rốt cục có thể hoàn thành tâm nguyện của mình rồi.



      Giờ phút này vội vàng xuất môn, muốn trở về nhà.



      Ngồi taxi vuốt vuốt tập hồ sơ dày cộm trong túi, bên trong toàn bộ là tư liệu tín đồ thu thập cho , vừa rồi 3 gã tín đồ kia, người là phóng viên, người là trợ lý bí thư trong chính phủ, người lại càng là 1 tên xã hội đen có bối cảnh, bọn ai cũng đều có 1 mạng lưới tình báo bất đồng, liên hợp hắc bạch hai nhà, rốt cục đem tình báo của 6 người còn lại toàn bộ tra xét ra!



      Về đến trước cửa nhà, hít sâu 1 hơi, bất luận thế nào tin tức này nhất định phải cho tỷ tỷ. Sau đó, gõ cửa, người mở cửa là mẫu thân.



      "Ah, Từ Thao, ngươi về rồi, " mẫu thân nhìn thấy rất là cao hứng, Từ Thao cũng cười : "Mẹ, con về."



      Tiến vào nhà, phụ thân trong thư phòng cũng bước ra, ông so với trước thoạt nhìn lại càng thêm tiều tụy. Mà tỷ tỷ từ trong bếp ra nhìn thấy Từ Thao liền hưng phấn chạy tới: "A thao, ngươi trở về rồi, tốt quá..."



      "Ân, ta về."



      Tỷ tỷ Từ Lan lúc này ý cười đầy mặt, từ đến lớn, quan hệ giữa nàng và đệ đệ vẫn luôn rất tốt.



      Ban đêm, bốn người ngồi quây quần cùng nhau ăn cơm.



      "Tỷ tỷ, " Từ Thao vừa ăn cơm vừa hưng phấn bừng bừng : "Sáu người cuối cùng ta tìm ra toàn bộ rồi."



      "Ngươi cái gì?" thân thể Từ Lan tức khắc run lên, nàng lập tức hạ chén xuống nhìn thẳng vào Từ Thao, còn kịp mở miệng hỏi thăm, Từ Thao đưa lên hồ sơ túi.



      "Tư liệu toàn bộ đều bên trong. Tỷ tỷ, kỳ ta có việc mực gạt ngươi. Sáu người cuối cùng này bao hàm cả tên hung thủ kia ta đều biết. Nhưng ta thủy chung hy vọng để tới cuối cùng mới giết chết, cho nên tại mới . Vô luận thế nào, ta cuối cùng hoàn thành. tại, túi hồ sơ này liền giao cho tỷ tỷ."



      Lúc trước, Từ Thao giao cho Từ Lan phong thư dày đặc kia cũng là 1 phần hồ sơ.



      "A Thao, " phụ thân Từ Thao nhìn về phía , : "Cái kia... Ngươi sao? Ngươi nên làm sao bây giờ?"



      "Đúng vậy a," mẫu thân hai mắt đầy nước: "Ngươi lại... làm sao đây? Hạnh phúc của ngươi? Nhân sinh của ngươi? Ngươi đấy..."



      "Con đối với thế giới này sớm tuyệt vọng, " Từ Thao đặt bát đũa xuống cười lên ha hả, : "Cái gì mà hạnh phúc, nhân sinh, đối với con còn ý nghĩa. Những người trong nhà trọ kia đều coi nó là địa ngục, nhưng bọn căn bản biết, cái thế giới này vốn chính là địa ngục, chỉ bất quá bọn thay đổi bằng 1 cái tù thất có chút kém hơn mà thôi. Cho dù có nhà trọ kia, chúng ta cũng sống trong địa ngục."



      "A Thao..." Từ Lan cầm hồ sơ túi, nhìn về phía đệ đệ, thế nhưng thanh của nàng bắt đầu trở nên mơ hồ. Từ Thao muốn cẩn thận lắng nghe, nhưng chẳng thể nghe thấy gì.



      "Tỷ tỷ... Ngươi cái gì? Tỷ tỷ? Cha? Mẹ?"



      Giờ phút này, trước mắt Từ Thao, bóng người. bàn cơm, cũng chỉ có mấy cái chén sớm mốc meo. Cả căn phòng khắp nơi đều là đồ đạc gãy gọng, cửa sổ vỡ nát. Trong góc nhà còn có 3 di ảnh đen trắng, nhìn kỹ đúng là cha mẹ Từ Thao cùng tỷ tỷ!



      Từ Thao lúc này ngửa đầu cười như điên, cuối cùng đứng người lên đá văng cái bàn : "Tỷ tỷ... Cha... Mẹ... con rất nhanh tới tìm mọi người. Sau khi con tận mắt chứng kiến 6 người cuối cùng, kể cả tên thủ phạm kia chết... Cái tên thủ phạm kia..."



      "Lý Ung! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !"



      Tiếng gào thét nguyền rủa phát ra từ sâu trong nội tâm , làm khuôn mặt Từ Thao càng trở nên vặn vẹo. Cho tới nay, khi về nhà, gặp mặt cũng chỉ là 3 vong hồn.



      Hung thủ hại chết bọn họ chính là Lý Ung!



      Cha ruột của Lý !



      Đó chính là Vì Sao, từ thao luôn lộ ra ánh mắt đầy sát cơ với Lý .



      Mà lúc này, Từ Thao nghe được tiếng mở cửa sau lưng. quay đầu lại, nhìn thấy 2 người đứng trước cửa, Lý , Doanh Tử Dạ. lộ ra khuôn mặt lãnh, : "Các ngươi tốt, bằng vào , ta và ngươi kể chuyện, như thế nào?"



      "Ngươi..." Lý nhìn căn nhà 1 mảnh bừa bộn, kinh hãi hỏi: "Có chuyện gì xảy ra? Vừa rồi ta nghe được ngươi hô danh tự cha ta..."



      " sai." Từ Thao bước về phía 2 người đóng cửa lại, nhìn đồng hồ cổ tay, : "Hai người các ngươi ngược lại tới rất đúng giờ ah. Ta gọi điện thoại cho các ngươi, các ngươi liền chạy tới?"



      "Trả lời ta, " Lý lạnh lùng : "Cái đó và cha ta có quan hệ gì?"



      Mà Tử Dạ với Lý : "Chúng ta phải cẩn thận, người này phải nhân vật đơn giản..."



      "Ngồi . Các ngươi sợ cái gì? Ta cũng phải quỷ, đánh nhau cũng được, huống chi các ngươi tới đây khẳng định có chuẩn bị, ta đương nhiên có khả năng làm gì được các ngươi." Từ Thao rất nhàn nhã ngồi xuống ghế, : "Các ngươi đại khái cũng biết a? Hộ gia đình trọng yếu như ta nhất định các ngươi điều tra qua, tỷ tỷ của ta, phụ thân, mẫu thân, trước khi ta tiến vào nhà trọ nửa tháng tử vong."



      "Ân, ta biết " Lý đến đây, bỗng nhiên nghĩ tới những hành vi phạm tội của phụ thân mà Công Tôn Diệm điều tra ra.



      "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là..."



      "Đúng." Ánh mắt Từ Thao lúc này tràn ngập sát cơ phóng đến người Lý cùng Tử Dạ, nhếch chân bắt chéo, vỗ tay cười : "Là phụ thân ngươi, viện trưởng bệnh viện Chính Thiên, đồng thời là người được đề cử làm thị trưởng, Lý Ung, vì muốn phục sinh mẫu thân của Doanh Tử Dạ, nhất định phải giết chết mười sáu người để tiến hành 1 cái nguyền rủa!"



      Những lời này vừa ra, sắc mặt Lý và Tử Dạ trong chốc lát trở nên tái nhợt.



      "Mười sáu người, mười sáu người... Mà nhà ta chiếm cứ 3 danh ngạch trong đó!"



      "Doanh Tử Dạ, mẹ của ngươi Doanh Thanh Ly, năm đó trước khi qua đời từng tiếp xúc với tỷ tỷ ta. Dì ngươi Doanh Thanh Liễu trước kia là bác sĩ khoa phụ sản, thời điểm mẫu thân mang thai ta, nàng luôn là người mực chăm sóc bà. Lúc ấy ta ra đời bằng sanh mổ, Doanh y sư tận tâm tận lực mổ đẻ giúp bà, nghe cuộc giải phẫu lúc ấy rất hung hiểm, nhưng cuối cùng ta vẫn có thể bình an sinh ra. Cho nên nhà chúng tôi rất cảm tạ Doanh y sư, mà sau khi nàng qua đời, mẹ ta vẫn luôn tới thăm mẫu thân ngươi, mẹ ta từng nhìn thấy ngươi khi còn bé đó, Doanh Tử Dạ, bất quá ngươi có lẽ nhớ , dù trôi qua nhiều năm."



      Biểu lộ Tử Dạ lúc này càng thêm kinh ngạc, : "Đúng rồi... Ta nhớ ra rồi. Có người bệnh của dì, sau khi dì qua đời vẫn luôn tới thăm mẹ con ta..."



      "Nhà chúng tôi vốn chỉ muốn cảm ơn vì chuyện này. Cho nên, hy vọng có thể báo đáp lên người mẫu thân ngươi, mà khi ấy, trước mấy giờ mẹ ngươi qua đời nàng từng đến nhà ta. Nghe mẹ của ngươi mực điều tra cái chết của dì ngươi, bởi vì vậy phụ mẫu ta cũng hiệp trợ, cho nên khi đó nàng đến nhà chúng tôi là vì muốn cho chúng tôi biết vài tình huống. Tuy nhiên phụ mẫu ta thực khó có thể tin tưởng, chuyện nàng nhắc tới bức họa biết trước."



      "Ta là người duy nhất may mắn sống sót , bởi vì lúc ấy ta ở nhà thúc thúc, nếu chính ta cũng chết. Ah, ngươi có lẽ hiểu vì cái gì mà ta lại may mắn sống sót? Rất đơn giản, bởi vì ta chưa từng gặp qua mẹ của ngươi. Lý , phụ thân ngươi muốn tiến hành 1 loại nguyền rủa... Đại khái giống như hàng đầu thuật của La Thập Tam, nhất định phải giết chết những người từng gặp Doanh Thanh Ly trong vòng 24 giờ đồng hồ trước khi nàng chết. Mà phụ mẫu cùng tỷ tỷ ta, đều ở trong phạm vi này. Mà cái này, trước kia cũng là 1 cái huyết tự của nhà trọ."



      "Phụ mẫu ta cùng tỷ tỷ, bọn họ xe bị rớt xuống khe núi. Cảnh sát nhận định là tự sát, sau đó kết án rất qua loa. Lý , ngươi biết phụ thân ngươi có quyền lực khổng lồ như thế nào ? Ngươi thực cho rằng chỉ là 1 viện trưởng bình thường? sớm vì mình chuẩn bị hết thảy, kết giao với 1 đám người có quyền thế trong chính phủ. có đầy đủ tiền tài, có cả hậu thuẫn của Dương gia, người có tiền có thể làm cho đám người tập trung bên cạnh mình, những năm này mực thu mua nhân tâm để ủng hộ cho kế hoạch của mình. Trước mắt, là 1 trong những người được đề cử chức thị trưởng thành phố K nhiệm kỳ sau, đồng thời ngày khai trương phân viện bệnh viện Chính Thiên, mời nguyên 1 đám quan viên chính phủ tới cắt băng khánh thành."



      "Ngươi muốn hỏi ta, vì cái gì ta lại biết phụ thân người làm sao? Sau khi cha mẹ ta chết, ta thể tiếp nhận được nguyên nhân họ chết là vì tự sát, cho nên ta nhiều lần tới cục cảnh sát, nhưng có ai để ý tới ta. Ta vì vậy quyết định nhờ bằng hữu của mình tiến hành điều tra, ngay thời điểm cuộc điều tra có manh mối, ta lục tục nhận được điện thoại đe dọa, cấp đột nhiên muốn sa thải ta, vách tường gần nhà viết đầy những lời lẽ dọa nạt, mỗi lần về nhà đều có người theo dõi ta. Ta thủy chung buông tha, nhưng lúc ấy còn ai chịu giúp ta..."



      "Đây chẳng qua chỉ mới bắt đầu. mạng xuất rất nhiều lời đồn đãi, cái gì phụ mẫu ta cùng tỷ tỷ vì giao dịch thuốc phiện với xã hội đen, trong quá trình mang theo tang vật tẩu thoát mới bị rơi xuống núi. Ta ngày nào cũng nhìn thấy những bức thư đầy lời chửi mắng gửi tới nhà mình... Đương nhiên những thứ này chắc các ngươi cũng điều tra được, cũng bởi vì nguyên nhân này, ngoại trừ tín đồ Thánh Nhật giáo ít hộ gia đình đều xa lánh ta. Càng về sau, thậm chí còn trong tủ đồ của cha ta tìm được thuốc phiện, ngay cả ta cũng bị cục cảnh sát lôi vào điều tra. Sau đó, có 1 ngày, 1 luật sư tiến vào với ta, chỉ cần ta ký tên đồng ý tiếp tục tiến hành điều tra cái chết của phụ mẫu và tỷ tỷ, vứt bỏ những văn bản tố tụng, cho ta được tự do."



      lúc hai mắt mở rất lớn, mà Tử Dạ bên cạnh vội vàng đỡ lấy Lý .



      "Đừng nóng vội, đây vẫn chỉ mới là bắt đầu. Ta tự nhiên là liều mạng theo, về sau các ngươi biết chuyện gì xảy ra ? Vì chứng cớ đủ, cho nên ta tạm thời được thả về, thế nhưng về sau bất kỳ chỗ nào ta tới đều bị chỉ chỉ chỏ chỏ. internet tầng tầng lớp lớp các tin tức lớn , còn có người viết Micro-blog, cái gì tỷ tỷ ta tham gia đường dây buôn bán người, đồng thời hút thuốc phiện, thậm chí làm như còn có cả ảnh chụp. Tỷ tỷ ta ngay cả bạn trai đều có, thế mà bị nhục mạ trở thành 1 con gà (cave á), internet vô số người hưng phấn chỉ trích chúng tôi, thậm chí danh tự của tỷ tỷ còn bị kết hợp với những từ rất khó nghe!"



      "Ta mất phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ. Trước khi chuyện này xảy ra, gia đình chúng tôi vốn rất hạnh phúc, ta cả đời truy cầu, chỉ muốn người nhà có thể vượt qua 1 cuộc sống bình thản an nhàn. Ta quên, thời điểm ta thi đậu học vị nghiên cứu sinh tâm lý học, cha mẹ và tỷ tỷ cao hứng đến cỡ nào, bọn họ giống như có được toàn bộ thế giới. Bọn họ chết , ngồi chiếc xe vốn là ta mua cho đấy. Ta vốn chỉ muốn cuộc sống hạnh phúc cứ như vậy kéo dài, thẳng đến khi bị phụ thân ngươi, Lý , bị phụ thân ngươi triệt để hủy diệt! Hơn nữa cho dù chết, vẫn còn bị vấy nước bẩn, mà những người kia căn bản biết chân tướng, liền bỏ đá xuống giếng!"



      "Ta thề, ta nhất định phải tìm ra thủ phạm hại chết phụ mẫu ta cùng tỷ tỷ, cả những người tham dự kế hoạch này làm tổn thương bọn họ! Tất cả mọi người! Ta muốn bọn toàn bộ phải chết, người cũng bỏ qua! Mà cuối cùng, ta sở dĩ có thể biết phụ thân ngươi chính là kẻ chủ mưu đằng sau chính là vì 1 người phụ nữ, tên là Lãnh Hinh (bạn ô sin ngày trước của Thâm Vũ), người phụ nữ này cho ta biết phụ thân ngươi chính là kẻ đứng sau tất cả. Nàng ta lúc ấy người bị trúng vài đao, hấp hối nhưng vẫn muốn ta vì nàng mà báo thù! Đồng thời, nàng còn cho ta biết tồn tại của cái nhà trọ kia. Lúc ban đầu ta căn bản tin tưởng , nhưng nàng có khả năng đến chết còn dối? Ta ôm tâm tính coi như lừa gạt chính mình, tới đó tìm 1 lần, kết quả, ngươi cũng biết. Ta trở thành hộ gia đình. Đương nhiên cái này cũng chứng minh những lời Lãnh Hinh . Vì vậy ta ở trong nhà trọ tổ kiến Thánh Nhật giáo, tạo ra mạng lưới tình báo, căn cứ manh mối Lãnh Hinh cung cấp, cẩn thận thăm dò điều tra. Nàng cho ta biết những kẻ chủ yếu tham dự chuyện này, mà ta căn cứ vào đó điều tra bọn . lâu sau, ta đột nhiên phát , ta có thể nhìn thấy vong linh phụ mẫu cùng tỷ tỷ ở trong nhà. Ta cao hứng phi thường, thế nhưng ta cũng biết, bọn họ thể nào bên cạnh ta mãi mãi. Vì vậy, ta liền đem những người điều tra được giao cho tỷ tỷ và cha mẹ. Sau đó, những tên kia, từng tên từng tên chết rồi..."



      Tiếp theo, Từ Thao lộ ra tia cười hung ác: "Vừa rồi ta đem tư liệu trong đó có cả phụ thân ngươi giao cho bọn họ. Những người chết trước kia, vô luận là chủ báo hay 1 tên côn đồ, đều phải chỉ mình chết mà cả người nhà đều chết cùng 1 lúc! Đây cũng chính là nguyện vọng của ta, ta muốn hủy diệt các ngươi! Lý , ngươi nhất định phải chết, trước khi người chết bởi huyết tự của nhà trọ, ngươi bị vong hồn gia đình ta giết chết!"



      Lời vừa đến đây, Lý bỗng cảm giác trái tim như bị lửa thiêu đốt!



      Huyết tự mới, ban bố! Mà huyết tự này, người chấp hành chỉ có 1 mình Lý !



      Nội dung huyết tự là: "Tháng 10 năm 2012, trong cả 1 tháng đều cho phép tiến vào nhà trọ. Nguyên nhân huyết tự lần này, là..."



      Huyết tự chỉ có mình Lý , cũng là huyết tự... Trí mạng nhất!



      Từ Thao chứng kiến biểu lộ của Lý , cười rộ lên: "Huyết tự? Vào lúc này? Được rồi, cũng giống nhau. Ngươi mau trở lại nhà trọ nhìn xem , cũng muốn chết tay ác linh nhà kho chứ? Đúng rồi, đây là huyết tự lần thứ 10 của ngươi ah? Nếu như có xóa ghi chép huyết tự, đây chính là lần cuối cùng rồi."



      che ngực, thân thể dần ngã xuống.



      "Ngươi cho rằng ta cao hứng sao?" Lý che ngực : "Ta từ biết là người như thế nào. Từ lúc mới bắt đầu ta biết căn bản có nhân tính. Cho nên ta mực tránh né , ta muốn về sau trở thành 1 người như thế. Sau khi mụ mụ chết, ta còn đoạn tuyệt với , vĩnh viễn muốn thừa nhận là cha..."



      " tính sao?" Từ Thao bỗng nhiên sải bước xông lại, tay túm lấy cổ áo Lý , giận dữ kềm được nói: " câu muốn thừa nhận xong sao? Phụ thân ngươi, phụ thân ngươi hủy diệt toàn bộ của ta! Đối với ta mà , tánh mạng người nhà chính là thứ quan trọng nhất! Cao cao tại thượng đùa bỡn nhân mạng, dựa vào quyền thế bức bách người khác, có từng nghĩ tới có ngày hôm nay? Ngươi tiến vào nhà trọ, há phải là bắt đầu báo ứng với ?"



      Nhưng lúc này, Tử Dạ nắm chặc tay Từ Thao, nhìn : "Ta biết nỗi thống khổ của ngươi, đứng lập trường của chúng tôi, có lẽ cách nào chỉ trích ngươi. Nhưng Lý là người ta nhất, ta tuyệt cho phép ngươi làm hại ấy!"



      Từ Thao thu tay lại lạnh lẽo nhìn hai người: "Tùy các ngươi a... Ta muốn nhìn, lần này Lý ngươi làm thế nào để thoát chết! Còn có, các ngươi muốn đối phó với ta như thế nào cũng sao cả, cho dù có giết ta cũng chẳng sao hết. Nhưng cho dù có giết ta cũng thể nào ngăn cản được. Ta là Thao Thiết, thôn phệ hết thảy, cho dù thôn phệ cả bản thân mình cũng thương tiếc..."

      cachuahaman thích bài này.

    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 8 q28


      Tử đản chi quán là 1 ngôi biệt thự cỡ lớn đứng lẳng lặng đồi hoàng hôn, giờ phút này, sáu hộ gia đình nhà trọ, như trước vẫn đau khổ giãy dụa mưu sinh.



      Kate dùng dao găm đâm bị thương Bạch Văn Khanh, nữ nhân này cũng bị buộc lên tuyệt lộ rồi.



      Thời điểm nàng 16 tuổi bị hắc bang bắt bán làm vũ nữ thoát y, cuối cùng hoàn toàn sa đọa vào đó, càng thêm vì hút cần sa mà làm cho tinh thần suy yếu. Đây cũng là nguyên nhân thúc đẩy khi nàng kích động cầm dao giết người.



      Bạch Văn Khanh ngờ, tốc độ phản ứng của nữ nhân này lại nhanh như vậy, nhưng cũng phải bình thường, còn chưa đợi Kate kịp phản ứng, liến tiến lên rút rao găm của mình ra đâm tới!



      Bắt đầu đánh nhau Bạch Văn Khanh mới cảm thấy nữ nhân này so với tưởng tượng còn lợi hại hơn 1 chút. Cái này cũng khó trách, dù sao Kate sinh hoạt trong hoàn cảnh như vậy tất nhiên phải học chút võ thuật phòng thân, ở nơi như làng chơi, hở chút cũng có thể gặp nguy hiểm. Ở điểm này Bạch Văn Khanh xa xa bằng. Sở dĩ hai người hình thành cục diện giằng co, cũng bởi vì gần đây tần suất hút cần sa của Kate tăng cao, nàng vốn làm vậy để quên tuyệt cảnh trước mắt, nhưng cũng vì đó làm tinh thần nàng càng trở nên yếu đuối, có những lúc còn sinh ra ảo giác.



      "Stop!" Bạch Văn Khanh lo lắng tiếp tục đánh nữa bản thân mình ngược lại chết trong tay nữ nhân ngoại quốc này, liền hô ngừng.



      Rơi vào đường cùng, đành phải dùng tiếng lưu loát : "Kate tiểu thư, thỉnh ngươi dừng tay, tiếp tục như vậy chỉ sợ hai chúng ta lưỡng bại câu thương, như vậy , bằng chúng ta ngưng chiến, thế nào? Chúng ta thảo luận..."



      Nhưng cần sa ăn mòn tinh thần của Kate, nàng đâu nghe lọt lời Bạch Văn Khanh lúc này, vì vậy tru lên lại vọt tới. Hai mắt nàng 1 mảnh huyết hồng, chỉ muốn giết chết nam nhân trước mặt!



      Bạch Văn Khanh đương nhiên phải quả hồng mềm, thông đành phải ứng chiến. dao tiếp theo của đâm tới, muốn chém vào ngực Kate nhưng nữ nhân này ngay lập tức cúi xuống tránh thoát, sau đó cước đạp Bạch Văn Khanh té mặt đất, liền 1 dao muốn đâm tới! Bạch Văn Khanh tức khắc lâm vào tuyệt vọng, cho rằng tử kỳ tới!



      Nhưng bàn tay giống như kìm sắt, gắt gao bắt được cánh tay muốn đâm xuống của Kate, nàng ngẩng đầu nhìn lên, là Lâm Hoán Chi. Còn chưa kịp phản ứng, Lâm Hoán Chi bổ 1 chưởng lên cánh tay Kate làm dao găm rớt mặt đất, Lâm Hoán Chi liền đá nó sang 1 bên, sau đó nhìn về phía Bạch Văn Khanh sống sót sau tai nạn, hỏi: "Cho ngươi 10 giây đồng hồ, xem xảy ra chuyện gì."



      Bạch Văn Khanh ngồi dậy : "Chuyện là thế này. Chúng tôi phát tượng sáp của Kate, ở bên cạnh đó..."



      "Ta biết rồi, sớm thấy được. Vì cái gì các ngươi lại đánh nhau!"



      "Bởi vì... Bởi vì..."



      "Bởi vì ngươi cho rằng giết nàng có thể phá hoại thời gian tử vong hiển thị đồng hồ tượng sáp?" Lâm Hoán Chi câu trúng tim đen của Bạch Văn Khanh làm cho kinh hoảng 1 hồi. Nhưng Lâm Hoán Chi đối với bối rối của nhìn như thấy, tiếp tục : "Theo nét mặt của ngươi ta phán đoán sai, tốt rồi, ngươi đứng lên ."



      Lúc này Tôn Thanh Trúc thở hồng hộc chạy đến, thấy màn này, cũng phát bả vai Bạch Văn Khanh chảy máu, kinh ngạc chạy tới: "Chuyện gì xảy ra? Cái này..."



      bên Lâm Hoán Chi nhảy vào trong bồn tắm, kiểm tra tượng sáp mới xuất , cũng ngẩng đầu lên nói: "Trước để xử lý đơn giản vết thương 1 chút, thời gian của tượng sáp này là... Tám giờ 20'."



      " thể nào?" Tôn Thanh Trúc nhảy vào bồn tắm, xác nhận thời gian cũng sợ hãi : "Cái này... Thời gian, thời gian quá khẩn trương ? Chúng ta nên làm cái gì đây?"



      So với tử vong còn kinh khủng hơn , chính là lúc đếm ngược trước khi chết!



      Lâm Hoán Chi nhìn chăm chú lên đồng hồ sáp, cuối cùng, lại nhìn về phía Kate bị Bạch Văn Khanh chế ngự, : "Trước xem tình huống rồi sau. Rời khỏi căn phòng này ! Còn có, lúc này tuyệt đối thể để cho nữ nhân này rời khỏi tầm mắt của chúng ta!"



      Tôn Thanh Trúc có chút trầm mặc . vừa rồi nhìn 1 màn kia có thể hiểu được vấn đề. Là 1 nhân vật trí giả mới, ngốc đến mức nhìn ra được chút mánh khóe. Hẳn là...



      tuy cảm giác rất có khả năng, nhưng lại bày ra trước mắt. Vừa rồi, giữa Bạch Văn Khanh và Kate, tuyệt đối là tàn sát lẫn nhau.



      Chỉ có điều, cách làm này quá mức tàn nhẫn, hơn nữa cần phải hy sinh 1 hộ gia đình mới có khả năng hoàn thành huyết tự. Làm như vậy đối với hộ gia đình mà công bằng. Dù sao, từng hộ gia đình đều có cơ hội sinh tồn bình quân ah!



      Nhưng cứ tiếp tục như vậy, tượng sáp từng cái từng cái 1 xuất , đến lúc đó còn cơ hội để quyết định. tại, nhất định phải cắn răng hạ quyết tâm mới được.



      Đối với Kate mà , là dày vò cực lớn. Thân thể Bạch Văn Khanh nặng nề đè lên nàng làm nàng thể giãy dụa, trong nội tâm nàng nóng lửa đốt. Bản thân nàng tính là đặc biệt thông minh, tuy thể là ngực to có não, nhưng so sánh với những trí giả này tuyệt đối cùng cấp độ. Mà bây giờ, bản thân mình bị Bạch Văn Khanh chế ngự, khi đối phương có ác ý, nàng đào thoát như thế nào?



      Dưới tình thế cấp bách, nàng kêu to lên: "Buông tha ta , Bạch Văn Khanh, cầu ngươi buông tha ta, chỉ cần ngươi buông tha ta, cái gì ta cũng đều đáp ứng ngươi!" đến đây, nàng còn ngừng dùng bộ ngực no đủ của mình cọ cọ vào cánh tay Bạch Văn Khanh, nàng đương nhiên trông cậy vào điều này có thể thuyết phục đối phương, chỉ là thân là vũ nữ thoát y, trong nhất thời nàng chỉ nghĩ được muốn dùng tiền vốn của mình làm phân tâm đối phương 1 chút, tìm kiếm cơ hội.



      Đáng tiếc chính là Bạch Văn Khanh tuyệt phải ngu ngốc tinh trùng lên não, trong hoàn cảnh sinh tử đâu có tâm tình hương diễm, ngược lại càng gắt gao đè chặt thân thể Kate, tinh tường nữ lang này là người luyện võ, thể phân tâm. Chỉ là tại nhất định phải dùng 2 tay để chế trụ nàng, thể với lấy dao găm. Mà chỉ bằng hai tay, có lòng tin có thể giết chết Kate.



      "Lâm Hoán Chi!" Bạch Văn Khanh rốt cục cầu trợ đối phương, "Ngươi nghe kỹ, qua chừng 10 phút nữa, nữ nhân ngoại quốc này chết, như vậy chúng ta dứt khoát giết nàng ! Có thể thu hoạch được sinh lộ ah!"



      Lâm Hoán Chi vẫn chú ý đến tượng sáp nhìn Bạch Văn Khanh, lắc đầu : "Ta tin cái này là sinh lộ, bất quá, nếu như các ngươi muốn nếm thử ta cũng phản đối. Ngươi có thể xin giúp đỡ từ Tôn Thanh Trúc."



      Nghe được câu này, ánh mắt Bạch Văn Khanh lập tức chuyển về phía Tôn Thanh Trúc. Tuy Kate nghe hiểu tiếng Trung, nhưng dưới tình huống này kẻ đần cũng đoán ra được chuyện gì, nàng tức khắc liều mạng giãy dụa, hơn nữa ngừng mở miệng mắng chửi "Fuck" .



      "Cái này..." Tôn Thanh Trúc còn do dự: "Tuy tượng sáp biểu ra tử trạng như thế nhưng vẫn phải là thi thể, chúng ta thể kết luận nàng nhất định chết vì cổ bị bẻ gãy, cũng có thể bị xé nứt từ gáy."



      "Thế nhất định, " Lâm Hoán Chi căn cứ vào lời Tôn Thanh Trúc mà phân tích: "Nếu như bị xé nứt từ gáy, huyết dịch ngưng cố, thân thể tượng sáp thể có nhiều máu như vậy ( đương nhiên… máu này cũng là 1 bộ phận của tượng sáp). Cho nên, đây hẳn là nguyên nhân trực tiếp gây ra cái chết."



      Kate nếu như có thể nghe hiểu lời của Lâm Hoán Chi mà ..., chỉ sợ mắng to thêm vài tiếng "Fuck" nữa. Bất quá, điều này quả thực làm Tôn Thanh Trúc động tâm. cắn răng, dù sao khi tượng sáp của xuất , kết quả có thể nghĩ ra dễ dàng. Vì vậy, rời khỏi bồn tắm, nhặt con dao găm của Kate lên. Hướng phía nàng chầm chậm tới.



      "i' m sorry, " Tôn Thanh Trúc dùng tiếng : "but i must..."



      Kế tiếp, từ "kill" vừa ra, giơ dao găm đâm xuống, Kate rốt cục vùng vẫy hung hăng đấm 1 cái lên mũi Bạch Văn Khanh, sau đó rống giận 1 cước đạp vào ngực Tôn Thanh Trúc !



      cước này cơ hồ dùng hết toàn lực của Kate, cả người Tôn Thanh Trúc bay ra sau, cảm giác trong cổ họng ngòn ngọt. còn chưa kịp đứng lên, thấy Kate đào tẩu chạy thoát ra ngoài!



      "Truy... Truy!" Tôn Thanh Trúc trong cơn giận dữ hạ quyết tâm, nhất định phải đem nữ nhân này giết chết! Dù sao Kate cuối cùng cũng chết, coi như mình giết nàng, chẳng lẽ nàng còn sống được hả? Tưởng tượng như vậy, ác cảm trong nội tâm tan ít, sau đó vịn lấy vách tường cưỡng ép bản thân đứng lên, cùng Bạch Văn Khanh truy theo.



      Lâm Hoán Chi từ trong bồn tắm bước ra, nhìn về phía tượng sáp, lẩm bẩm : "Nhất định có cái gì... Ta nhất định bỏ lọt cái gì..."



      Kate đường đoạt mệnh chạy vội, vẫn quên nhìn đồng hồ. Trước Hồng Ban Ơn chết thảm như thế, làm nội tâm nàng sợ hãi đến cực điểm, cũng biết chạy loạn có mục đích chỉ có thể nối gót theo . Cho nên, nhất định phải giết người!



      Mà rất nhanh, trong đầu nàng có 1 nhân tuyển. Thằng ngốc kia!



      Muốn giết ai mà có độ khó nhất, đương nhiên chính là thằng ngốc kia rồi! Tiếp theo là Lạc Chính Phong! Mà hai người kia đều ở cùng 1 chỗ! Như vậy, chỉ cần sớm giết chết 1 trong 2 người liền có thể cởi bỏ được nguyền rủa!



      Nghĩ vậy, nàng đâu còn do dự cái gì, lập tức chạy đến lầu ba! Nhất định phải trước 8 giờ 20’ giết chết 1 trong 2 người kia!



      Nàng cân nhắc, Lạc Chính Phong có thể ngăn trở, nhưng nàng tự nhận đối phương tuyệt đối có cách nào ngăn cản nàng. Mà kẻ ngu ngốc biết cái gì? Hơn nữa, nàng đoán chừng, nếu như có thể lựa chọn, đối tượng ưu tiên đệ nhất mà bọn người Bạch Văn Khanh lựa chọn để giết người, cũng nhất định là thằng ngốc kia!



      Nàng nhìn đồng hồ tay chút, còn 10 phút! Thời gian rất gấp!



      Nàng lập tức lấy điện thoại ra, bấm phím tắt gọi cho Lạc Chính Phong, hy vọng có thể nhanh chóng tìm được nàng. Bất quá, nàng có lẽ cùng thằng ngốc kia xuống dưới lầu 2 rồi, lúc trước cố ý gọi điện thoại cho nàng , phát ra tượng sáp thứ 2.



      Đúng lúc này, quẹo qua góc hành lang, nàng nhìn thấy cầu thang lên lầu 3, liền vọt thẳng tới!



      Mà Lạc Chính Phong và Lạc Hi vẫn hay biết gì, còn tìm kiếm lầu 3!



    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 9 q28




      Kate bước vào lầu 3 điện thoại có người tiếp nhận. Rất nhanh vang lên giọng của Lạc Chính Phong.



      "Này, Lạc Chính Phong sao?" Kate hưng phấn nói: "Ngươi nghe cho kỹ, ta tại mới lên lầu 3, ngươi nhanh qua đây!"



      Đây là những câu hội thoại hàng ngày đơn giản, Lạc Chính Phong nghe hiểu được.



      "Thế nhưng… ta cũng biết mình ở đâu..."



      "Cái gig?" Kate cảm thấy buồn bực, ngay cả chính nàng cũng biết mình ở nơi nào sao? Trong biệt thự quỷ quái này, tất cả hộ gia đình đều chỉnh điện thoại thành chế độ rung, cho nên thể dùng cách nghe tiếng chuông đoán phương hướng. Cũng có khả năng cầu đối phương hô to để xác định vị trí, trừ phi đối phương muốn sống nữa.



      Kate lúc này vắt hết óc nghĩ cách, bỗng nhiên nàng nghĩ ra 1 biện pháp : "Cái kia, thằng ngốc có bên cạnh ngươi chứ? Đưa di động cho , ta có lời muốn ! Nhanh chút!"



      "À? Thế nhưng nghe hiểu ah?"



      "Ta đương nhiên có ý nghĩ của ta, nhanh chút."



      Chính Phong bụng đầy khả nghi, nhưng suy nghĩ nhiều, vì vậy đưa điện thoại cho Lạc Hi đứng 1 bên. Mà Lạc Hi cầm lấy điện thoại áp vào bên tai, rung đùi đắc ý nói: "Này uy uy, ai đó? Cảnh sát thúc thúc sao?"



      Kate tuy hiểu được ít tiếng Trung, cũng học qua nhập môn tiếng trung, hội thoại hàng ngày phải vấn đề lớn. Nàng hoàn toàn trông cậy vào cái thằng ngốc này có thể nghe hiểu tiếng , vì vậy, dùng vốn tiếng trung có hạn của mình : "Nghe kỹ... Ah, tỷ tỷ ngươi... Nguy hiểm, ta tới cứu các ngươi, cho nên... Gọi, kêu to, ngừng kêu to."



      Kate nóng lòng như lửa đốt, chạy hàng lang hy vọng có thể nhanh nhanh tìm ra bọn , thằng ngốc vừa nghe thế vội hỏi lại: " ? vậy chăng?"



      Từ tiếng trung đơn giản như vậy nàng hiểu được, môi lập tức lộ ra tia cười, : "Đương nhiên, mau gọi, mau gọi a!"



      Cơ hồ vừa dứt lời, nàng chợt nghe sau lưng truyền đến tiếng tru "Oa oa oa oa oa oa oa", tuy khó nghe đến cực điểm, nhưng làm cho Kate vô cùng hưng phấn! May mắn có cái thằng ngốc này!



      Nàng lập tức thay đổi phương hướng, chạy theo thanh kia, xuyên qua hành lang, cuối cùng, lâu sau, Lạc Chính Phong cùng Lạc Hi xuất trước mặt nàng!



      Khoảng cách giữa song phương lúc này đến 10m!



      Kate nhìn đồng hồ tay, còn lại bảy phút thời gian, việc này nên chậm trễ nữa!



      Nàng ba bước làm thành hai bước, dùng tốc độ chạy nước rút trăm mét, thẳng đến phía hai người! Chủy thủ tay nàng làm cho Chính Phong cảm thấy băng giá, hơn nữa Kate lúc này hoàn toàn là đằng đằng sát khí!



      Chính Phong lập tức lôi kéo Lạc Hi, bỏ chạy về hướng ngược lại! Nhưng tốc độ của Kate quá nhanh, Chính Phong phản ứng chậm hơn 1 nhịp, liền chứng kiến Kate từ phía sau nắm lấy cổ áo Lạc Hi, cả người dùng sức hung hăng nện xuống mặt đất, tiếp theo đè lên người , sau đó giơ dao găm lên hung hăng đâm xuống!



      Chính Phong thấy thế vội ôm thân thể Kate từ phía sau, dùng tiếng lưu loát : "Dừng tay! Kate tiểu thư, vì cái gì lại làm như vậy!"



      "**!" Kate liều mạng tru lên, cùi chỏ vung ra sau đụng trúng bụng Lạc Chính Phong, làm nàng ngã lăn mặt đất! Còn Kate lúc này chăm chú, dao găm thẳng tắp phóng xuống!



      Nàng tại kích động vạn phần. Cuộc sống trước kia làm làng chơi, tuy chưa giết người bao giờ, nhưng tình huyết tinh này cũng phải chưa từng nhìn thấy. Nàng vì sinh tồn chuyện gì cũng đều làm, tại giết 1 kẻ ngu tuyệt đối hề do dự!



      đao hạ xuống, Kate ngây ngẩn cả người.



      đao kia, cũng đâm trúng tim Lạc Hi, mà đụng vào điện thoại của Lạc Chính Phong. Mũi dao đâm xuyên qua màn hình sang phía sau, nhưng lưỡi đao chỉ đâm sâu vài thốn liền thể tiến thêm được nữa!



      "Ngươi... Ngươi gạt người, gạt người! Ngươi đến cứu tỷ tỷ! Ngươi ràng đánh tỷ tỷ, còn muốn đâm ta!" Lạc Hi rống to với Kate.



      Kate oán hận lại mắng to câu "Fuck", thời gian của nàng còn nhiều lắm, nhất định phải lập tức giết chết thằng ngốc này!



      Nhưng chút thời gian trì hoãn, Lạc Chính Phong lại lần nữa đánh tới, lúc này nàng giơ cao 1 hộp thuốc bằng sắt ( lấy từ trong ba lô của mình ), đập vào đầu Kate!



      Kate nhất thời bị nên cho choáng váng, mà Lạc Hi giơ chân hung hăng đá vào người Kate! Sau đó Chính Phong liền kéo tay Lạc Hi chạy trốn.



      Kate choáng váng ngã mặt đất, hơn nửa ngày sau mới đứng dậy được, thế nhưng lúc đứng lên bóng dáng 2 người kia biến mất. Trong biệt thự lớn như mê cung này, căn bản khó có biện pháp tìm kiếm.



      Kate tức giận cơ hồ muốn thổ huyết! Nàng chỉ hận đây phải nước mỹ, nếu chỉ cần 1 phát súng là xong chuyện!



      còn cách nào, nàng chỉ có thể tiếp tục tìm. Nhưng 2 người đó cảnh giác, tuyệt đối dễ dàng tìm được. Tên kia cho dù ngu ngốc, nhưng làm sao có thể lừa gạt lần thứ 2? vừa nãy kêu nàng là "Lừa đảo", từ ngữ đơn giản như vậy nàng nghe hiểu được.



      Kate giơ tay nhìn đồng hồ, tức khắc sợ tới mặt mũi trắng bệch! Ba phút! , nghiêm khắc mà còn chưa tới 3 phút! Thời gian ngắn ngủi như vậy...



      được, nhất định phải giết người, nhất định phải giết 1 người!



      Thế nhưng giết ai đây? Hai người kia trong nhất thời khó có thể tìm thấy, chẳng lẽ chạy xuống lầu giết Lâm Hoán Chi cùng Bạch Văn Khanh? Hai người kia chỉ sợ chuẩn bị vẹn toàn, còn là 2 đại nam nhân, Kate lợi hại cũng thể trong thời gian ngắn giết chết được 2 người kia! Trừ phi nàng giống như Thượng Quan Miên có Boom!



      Trong nội tâm sợ hãi thôi, Kate tiếp tục đuổi về phía trước, hi vọng vận khí tốt, có thể tìm được Lạc Chính Phong cùng thằng ngốc kia. Nếu , Tử Thần hàng lâm! Vừa nghĩ tới tướng chết khủng bố của tượng sáp trong bồn tắm, kate sợ tới cực điểm.



      Nàng gần như tuyệt vọng.



      Nàng tại sao lại bước con đường này?



      ", muốn, muốn ah!"



      Vì sống sót, cho dù cùng mười mấy người, mấy trăm nam nhân lên giường cũng được, thậm chí cả giết người nàng cũng hề do dự, nhưng tình huống tại cực kỳ nguy cấp!



      Kate sợ hãi, gương mặt trở nên vặn vẹo, nàng giơ dao găm, ngừng truy tìm 4 phía, nhưng thu được gì.



      Thời gian vô tình , vì nguyên nhân nào đó mà đình chỉ.



      Đối với Kate mà , thời khắc sợ hãi nhất đến.



      Lại nhìn đồng hồ, Kate bỗng nhiên nghĩ đến, nếu như đem đồng hồ hủy diệt sao? Đồng hồ tượng sáp chứng minh thời gian tử vong, nếu như đem nó hủy diệt... Hoặc là điều chỉnh lại thời gian cũng có thể ah!



      là làm, nàng lập tức dừng chân, trước mắt còn lại 1 phút 30 giây, nàng nâng dao găm lên, đâm mạnh xuống mặt đồng hồ!



      Nhưng chất lượng cái đồng hồ cực kỳ ưu tú, đâm như vậy mà nửa vết xước cũng có, ngược lại Kate lảo đảo thân thể, trật chân 1 cái làm cả người ngã ngửa, đầu đập vào thành tường!



      mặt đất, ý thức của nàng dần trở nên mơ hồ, muốn nhúc nhích cổ tay 1 chút, nhưng bỗng nhiên 4 phía im lặng nặng nề.



      phút hai mươi giây... phút 10 giây...



      Nàng tổng cảm giác, phía trước dường như có thứ gì đó tiếp cận. Thời gian tử vong càng tới, ý thức lại càng mơ hồ, giống như tùy thời lâm vào hôn mê.



      được... thể bất tỉnh...



      Chung quanh càng thêm yên tĩnh, hắc ám hành lang dường như càng trở nên dày đặc và đáng sợ.



      Trong bồn tắm tại lầu 2. Thi thể Kate chính thức thượng vị trong đó. thực tế có người nào di động tượng sáp, nhưng sau khi hộ gia đình tử vong, tượng sáp vốn dĩ ở nơi đó biết nơi nào. Nếu , có người tưởng tượng phải chăng di động tượng sáp tạo ra sinh lộ.



      Mà lúc này, Chính Phong cùng Lạc Hi vẫn truy tìm tượng sáp lầu 3. Dù sao diện tích từng tầng đều tương đối lớn, phải nhất thời là có thể tìm tòi hết được.



      Nàng vừa mở ra 1 căn phòng, bên trong lại có gì.



      Nàng lắc đầu, vừa đóng cửa lại Lạc Hi bỗng nhiên : "Tỷ tỷ, làm gì đóng cửa ngay vậy, ta nhìn lại 1 chút?"



      mở cửa ra lần nữa, trong nháy mắt đó Chính Phong mở trừng 2 mắt lớn!



      Vừa rồi ràng trong phòng 1 bóng người, thế mà bây giờ ở giữa trung tâm lại có 1 bức tượng sáp! Nguyên mẫu bức tượng sáp kia đúng là Bạch Văn Khanh!



      Chỉ là tử tướng lại càng thêm thê thảm. Da mặt Bạch Văn Khanh cơ hồ bị xé 2/3, ở chỗ cái miệng còn môi, chỉ lộ ra hàm răng lởm chởm, hình tượng quả thực giống như Zombie.



      Thân thể bức tượng sáp này nằm nghiêng, dựa vách tường (nãy kêu giữa phòng, giờ dựa vách tường), người tràn đầy máu tươi. Nàng lập tức tiến vào trong phòng xác nhận thời gian.



      Cùng lúc đó, ba người Bạch Văn Khanh, Tôn Thanh Trúc, Lâm Hoán Chi ở lầu 2 phát 1 bức tượng sáp mới. Ba người hiệp lực, ràng hơi tìm ra ba bộ tượng sáp!



      Nhưng bọn cảm giác, là nhà trọ cố ý để bọn nhanh như vậy phát ra tượng sáp. Tượng sáp được phát theo thứ tự là Tôn Thanh Trúc, Lâm Hoán Chi và Lạc Chính Phong! Chỉ có tượng sáp của thằng ngốc kia còn chưa tìm được.



      Kế tiếp, Chính Phong liên lạc với 3 người kia, xác nhận thời gian tử vong lần lượt của từng bức tượng sáp.



      Tôn Thanh Trúc, chết lúc 8 giờ 45'.



      Bạch Văn Khanh, chết lúc 8 giờ 55’.



      Lâm Hoán Chi, chết lúc 9 giờ 25'.



      Lạc Chính Phong, chết lúc 9 giờ 30’.



      Lâm Hoán Chi gửi cho nàng 1 tin nhắn hình, trong đó, thân thể nàng từ yết hầu đến phần bụng bị sinh sinh mở ra, nội tạng bên trong toàn bộ có, toàn thân biến thành 1 huyết nhân. Chết kiểu khủng bố như vậy, chỉ nghe thôi rất dọa người rồi.



      Nhưng tượng sáp của tên ngốc Lạc Hi vẫn chưa tìm ra.



      Cái này cấu thành 1 tín hiệu nguy hiểm. Chỉ sợ Tôn Thanh Trúc và Bạch Văn Khanh bỏ qua cho mình ! 9:30 là thời gian huyết tự chấm dứt, mà Lạc Chính Phong cũng là 1 người cuối cùng chết . Như vậy, tất cả mọi người muốn giết nàng, bởi vì bọn cho rằng cái chết của nàng có thể phá vỡ nguyền rủa!



      Lạc Chính Phong, trở thành cái đích cho mọi người nhắm tới!.


    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 10 q28




      Tử đản chi quán lúc này được bao phủ bởi 1 loại áp lực khủng bố.



      Nguyên đám tượng sáp xuất , tuyên cáo tử kỳ của hộ gia đình, khí tức khắc trở nên 1 mảnh thảm đạm. Mà lúc này, Bạch Văn Khanh và Tôn Thanh Trúc hai người trong đầu đều dâng lên 1 ý niệm.



      Giết chết đối phương có phải là biện pháp tốt?



      Lúc này ba người phân tán ra, ai nhìn thấy ai.



      Lâm Hoán Chi trong 1 gian phòng lầu 2, đem đồng hồ tay mình tháo xuống, sau đó mở cửa sổ, hung hăng ném ra xa!



      Sau khi phát tượng sáp, mỗi người đều nhận được tin nhắn hình, cũng chụp cả đồng hồ cánh tay tượng sáp, điều này thể nào giả vờ. Lâm Hoán Chi tiếp tục, còn hung ác hơn, đem tay trái đặt lên mặt bàn, cầm dao hung hăng chém ra 1 miệng vết thương! Mà tượng sáp trong tin nhắn hề có vết thương này đó.



      như vầy, khi tới thời gian, thứ nhất người mình có đồng hồ, thứ hai vết thương này có khả năng khép lại trong 1 thời gian ngắn, có đủ song trọng bảo hiểm.



      Nhưng cảm thấy như vậy chưa đủ. Lâm Hoán tâm tư kín đáo, làm việc cẩn thận, tuyệt đối lưu lại sơ hở. Cho nên, có ý định gặp Lạc Chính Phong. Chỉ cần sớm đem nàng giết chết, như vậy có thêm lượt bảo hiểm thứ 3.



      Cho dù cái này hẳn là sinh lộ, nhưng huyết tự chỉ thị cửu tử nhất sinh, dù chỉ mở thêm 1 thành sống sót, Lâm Hoán Chi tất yếu làm hết. Cái đó quan hệ tới ngoan độc, thuần túy là tính cách của , làm việc truy cầu chính là hiệu suất, bản thân thực là người hiếu sát như Chiến Thiên Lân.



      là làm, băng bó vết thương đơn giản, cầm dao găm ra ngoài. cũng đồng thời đề phòng Bạch Văn Khanh, Tôn Thanh Trúc hai người. Ba người bọn đều có lý do giết chết đối phương.



      Mà ý định của Lâm Hoán Chi như thế, Tôn Thanh Trúc, Bạch Văn Khanh cũng giống vậy. Lạc Chính Phong thân là nữ tính, trong suy nghĩ của bọn chính là quả hồng mềm.



      Ác linh nhà kho uy hiếp, Ma Vương huyết tự khủng bố, hộ gia đình bị bức bách đến bước đường cùng, vì mưu sinh chuyện gì cũng có thể làm. Cuối cùng, hành vi tự giết lẫn nhau triệt để kéo màn. Đương nhiên, hành động giống như Lâm Hoán Chi cũng có người bắt chước, chỉ có điều, giết người so với phá hư tượng sáp làm bọn an tâm hơn 1 chút. Chỉ cần vượt qua huyết tự này, huyết tự tiếp theo nếu có thể đạt được hạ lạc của mảnh vỡ cuối cùng liền có hy vọng rồi.




      Hơn nữa, bọn cũng biết, giết đối phương, đối phương cũng giết chính mình. Cho nên tới ai đúng ai sai. Đến nước này, chỉ có giết lẫn nhau mới có thể sống!



      Châm chọc chính là, người duy nhất cần cân nhắc điều này chính là Lạc Hi bên người Lạc Chính Phong. tại lúc nào cũng trước Chính Phong, còn luôn miệng bảo vệ nàng. Mà điện thoại của Chính Phong bị hủy, nàng đành phải mượn điện thoại của Lạc Hi liên lạc với những người khác ( hộ gia đình xem quá đáng thương nên mới hùn tiền mua cho 1 chiếc điện thoại ), tin nhắn cũng là thu từ điện thoại này mà ra.



      Nàng thực dám xem tượng sáp của mình. Tin tức tốt duy nhất chính là nàng là người chết cuối cùng, nhưng nàng cũng đồng dạng ý thức được... điều này đối với nàng chưa hẳn có lợi!



      Kate vì cái gì muốn giết chính mình? Cẩn thận suy nghĩ phen liền có thể đưa ra kết luận. Nàng ta hiển nhiên cho rằng giết chết chính mình có thể gây ảnh hưởng lên thời gian tử vong của tượng sáp, lấy điều này làm điểm đột phá huyết tự.



      cách khác cũng chính là cải biến tương lai. Trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, thường xuyên bởi vì tồn tại của máy móc thời gian mà xuất nghịch biến, như vậy, cải biến từ bây giờ có ảnh hưởng tới tương lai?



      Đây là vấn đề trước mắt bọn phải đối mặt.



      Nghĩ thông suốt điểm này, Chính Phong cũng bắt đầu sinh ra cách nghĩ. Giết chết đối phương quả bản thân có thể sống sót sao?



      Nàng tuy rằng thiện lương nhưng cũng phải người cổ hủ cố chấp, nếu đối phương giống như Kate ôm ý định giết nàng, nàng cũng thúc thủ chịu trói. Nhưng nàng dù sao cũng là nữ nhân, thiên tính sức khỏe yếu hơn nam nhân, vả lại thời gian tiến vào nhà trọ cũng tương đối ngắn.



      Đối với mấy hộ gia đình này thứ làm cho bọn đồng dạng sợ hãi. Chính là gương mặt của tượng sáp và thi thể lúc chết, đều lộ ra vẻ sợ hãi tột độ, gương mặt vặn vẹo biến dạng, làn da nhăn nhó giống như vải cuộn lại 1 chỗ, hai mắt mở lớn tới mức khóe mắt muốn rách.



      Hộ gia đình dù gì cũng trải qua nhiều huyết tự, là vật gì có thể đem bọn họ dù dọa tới trình độ như thế?



      Đáng sợ nhất chính là tượng sáp của nàng, trình độ sợ hãi lại càng lớn hơn, gương mặt xinh đẹp vốn có hình trái xoan như bị kéo dài ra, miệng mở lớn, còn có thể mơ hồ nhìn thấy vết rạn. Nhưng nàng thể đến hỏi bản thân trong tương lai gặp phải thứ gì?



      Loại chuyện này, theo thời gian trôi qua, nhất định đến!



      Chính Phong lúc này vài bước lại nhìn đồng hồ 1 lần. Bức tượng sáp kia chế tác quả thực giống tới cực điểm, coi như Chính Phong lúc trước nhìn thấy những tác phẩm của danh gia xa xa tuyệt đối bằng! Trình độ tới mức làm người khác liếc nhìn, có thể từ trong biểu lộ cảm nhận được cảm giác sợ hãi mãnh liệt, thậm chí siêu việt hơn xa so với tử vong của bản thân!



      Mà 9:30, chính mình đến tột cùng nhìn thấy cái gì, bị xé lồng ngực, nội tạng bị lấy mà chết?



      Điểm này đối với Chính Phong mà , quả thực rất đáng sợ!



      Nàng nhìn đồng hồ tay, tuy khoảng cách tới 9:30 vẫn còn nhiều nhưng nàng cảm thấy lạnh run, lại cũng khó khăn. Cuối cùng, phải để Lạc Hi đỡ lấy nàng.



      "... ... muốn, muốn..."



      Đến cùng nhìn thấy thứ gì? Là thứ gì tàn nhẫn đem mình giết chết như vậy? Làm mình sợ hãi tới như thế?



      Vấn đề này trước đó giày vò Bạch Văn Khanh, Tôn Thanh Trúc cùng Lâm Hoán Chi ba người. Bọn thân là những người nổi bật bên trong nhà trọ, lúc này ngoại trừ Lâm Hoán Chi coi như tỉnh táo, hai người khác đều rối loạn.



      Tướng chết thê thảm của 2 người đó tuyệt dưới Chính Phong, biểu lộ sợ hãi của gương mặt đủ làm bọn sợ tới cực điểm. Ngẫm lại, ai mà nhìn thấy bản thân mình bởi vì quá sợ hãi mà gương mặt vặn vẹo tới nỗi khó nhận ra, tâm lý khủng bố đó so với nhìn thấy quỷ hồn còn đáng sợ hơn vô số lần.



      Lâm Hoán Chi tuy rằng có tố chất tâm lý cao nhất, nhưng cũng vì vậy mà phải chịu áp lực lớn lao, rốt cục gia nhập vào đội quân giết chóc. tại, chỉ cần 2 hộ gia đình gặp nhau, nhất định liều chết sinh tử.



      Mà bây giờ, người lo sợ nhất chính là Tôn Thanh Trúc chết vào lúc tám giờ 45’. Tố chất tâm lý của tỷ lệ thuận với thông minh, tình huống tại, chỉ suy nghĩ làm cách nào giết chết hộ gia đình khác. Mà trong những hộ gia đình còn lại, ngoại trừ tên ngốc tử Lạc Hi, chính là Lạc Chính Phong.



      Bất quá, vừa suy nghĩ làm cách nào giết chết đối phương, Tôn Thanh Trúc cũng suy nghĩ, làm vậy còn chưa đủ. cho rằng, giết chết bất luận 1 hộ gia đình nào, sau đó phải phân thây họ ra. Như vậy mới đảm bảo cùng tử tướng của tượng sáp hoàn toàn bất đồng , mấy cái tượng sáp này tuy tử tướng đáng sợ, nhưng cái nào cũng đều toàn thây.



      Bất quá, cân nhắc đến biểu lộ sợ hãi của tượng sáp làm Tôn Thanh Trúc an tâm rất nhiều. Bởi vì hộ gia đình coi như đối mặt với tử vong cũng thể nào làm ra gương mặt vặn vẹo như vậy!



      Mà lúc 8 giờ 30 phút có 2 hộ gia đình chạm mặt nhau. Chính là Tôn Thanh Trúc cùng Lâm Hoán Chi.



      hành lang vừa chạm mặt nhau, song phương ngay lập tức lao về phía đối phương, 1 câu nhảm cũng có! Hai bên đều là người thông minh, tự nhiên hiểu đối phương có ý muốn đoạt tánh mạng mình, cho nên tuyệt đối lãng phí thời gian lảm nhảm, vừa thấy mặt liền động thủ ngay lập tức.



      tại người khẩn trương hơn là Tôn Thanh Trúc, qua mười lăm phút nữa phải đối mặt với tử cục. Tượng sáp của , từ trán trở lên là 1 mảnh thinh , tựa như bị người khác dùng man lực cưỡng ép xé mất. Mặt nhăn thành 1 đoàn, ngũ quan cơ hồ chen chúc cùng 1 chỗ, xoắn xít khó có thể nhận ra khoảng cách.



      Mà mười lăm phút sau, hết thảy những điều đó biến thành ! Tôn Thanh Trúc lúc này gần như nổi điên, vừa trông thấy Lâm Hoán Chi ôm ý nghĩ bất kể trả giá thế nào cũng phải giết chết !



      Đương nhiên, và Lâm Hoán Chi đều là nam tính trưởng thành, thân cao cũng sai biệt lắm, trong tay đều có dao găm, hơn nữa đều ôm tất sát chi tâm với đối phương. Có thể , cục diện giữa Tôn Thanh Trúc và Lâm Hoán Chi chính là chết ngớt!



      Mấu chốt là, ai là kẻ còn sống!



      Trong chớp mắt Tôn Thanh Trúc tới gần Lâm Hoán Chi, thân thể lập tức hơi cúi xuống, đao thẳng về bụng ! Ý định đánh đòn phủ đầu, làm trọng thương Lâm Hoán Chi. Thời gian của còn nhiều như Lâm Hoán Chi, cho dù dùng tổn thương đổi tổn thương cũng phải chết giết Lâm Hoán Chi!



      Nhưng thân thể Lâm Hoán Chi lập tức hướng về bên phải né tránh, tiếp theo tay trái duỗi ra, phát bắt được tay phải cầm dao của Tôn Thanh Trúc. Ngay lúc muốn phát động tấn công, Tôn Thanh Trúc đột nhiên cúi đầu xuống, hung hăng cắn 1 phát vào cánh tay Lâm Hoán Chi!



      Tôn Thanh Trúc hoàn toàn liều mạng rồi! cắn này là muốn cắn đứt thịt!



      Nhưng thủ đoạn của Lâm Hoán Chi cũng vô cùng tàn nhẫn, lúc Tôn Thanh Trúc há miệng cắn đồng thời dao của cũng bức thẳng mà tới, phát đâm vào lồng ngực Tôn Thanh Trúc!



      Tôn Thanh Trúc tức khắc cảm giác đau đớn đánh úp lại, sau đó mặt hung hăng bị đánh 1 quyền! quyền này đấm trúng mắt phải , những làm đau đớn mà còn chảy máu!



      Lâm Hoán Chi hạ thủ chút lưu tình, giơ dao lên lại hạ thẳng xuống! lần nữa đâm vào ngực Tôn Thanh Trúc, nhưng vì thân thể Tôn Thanh Trúc giãy rụa ngừng nên đâm trúng tim. chuẩn bị rút đao ra hai tay Tôn Thanh Trúc hung hăng nắm chặt lấy cánh tay Lâm Hoán Chi, sau đó ngóc đầu lên muốn cắn vào cổ Lâm Hoán Chi!



      Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Bạch Văn Khanh đột nhiên xuất sau lưng Tôn Thanh Trúc, tay áp đảo Lâm Hoán Chi, hai tay gắt gao bóp cổ !



      Ba người, tức khắc lâm vào hỗn chiến!



      Vì tranh thủ cho mình chút sinh cơ, tất cả hộ gia đình lâm vào trạng thái cực đoan điên cuồng!









    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :