Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 3 q27




      Nữ nhân xinh đẹp kia cúi đầu xuống, lấy tay vuốt ve đôi má, tiếp theo rời xuống cổ họng nàng.




      "Ngươi rất đẹp" nữ nhân giống như thưởng thức 1 tác phẩm nghệ thuật khen ngợi: " rất đẹp."



      Tất cả những nam nữ bị hại xưa kia kỳ còn có điểm chung, chính là bọn họ đều có vẻ ngoài xuất chúng. Nam tính toàn bộ đều là mỹ thiếu niên, thuộc về 1 loại tùy tiện đều có thể đóng phim thần tượng, nữ tính lại càng là 1 đám người duyên dáng kiều, động lòng người, tùy tiện 1 người đều có thể tham gia thi đấu mỹ nữ.



      Mà Tâm Luyến cũng đồng dạng như thế, thậm chí so với 9 thiếu nữ chết nàng còn là người nổi bật hơn cả.



      "Cầu, cầu ngươi, cầu ngươi buông tha ta !" thanh của Tâm Luyến lúc này tràn ngập sợ hãi "Ta căn bản biết ngươi, ngươi vì cái gì muốn..."



      "Ngươi đương nhiên biết ta." Nữ nhân kia nở 1 nụ cười tàn nhẫn, ngón tay ngọc đặt ở yết hầu nàng khẽ vuốt ve du động.



      "Cầu, cầu ngươi thả ta , ngươi muốn cái gì, ta cũng có thể cho ngươi "



      Đối với Tâm Luyến mà , lúc này nàng đứng ở đỉnh phong hạnh phúc, tự nhiên dục vọng sinh tồn cũng là tối cường nhất.



      Bất luận như thế nào nàng cũng muốn sống sót, cùng với Thập Tam chung chỗ. Nàng tuyệt đối muốn nhân sinh của mình dừng lại tại đây!



      "Cầu ngươi…



      ... , cầu ngươi..."



      Trong mắt nàng lóng lánh nước, lúc này chỉ cần được cứu vớt, muốn nàng giao cái gì nàng cũng chấp nhận.



      Nhưng những lời này lại đánh động được nữ nhân trước mặt.



      "Ta suy nghĩ, cho ngươi chết như thế nào đây? Ân, tuy rằng ta tưởng tượng ra rất nhiều, bất quá, nên 1 lần giết chết ngươi. Như vậy quá vui rồi. Đúng, giết ngươi như thế nào đây?"



      "Bỏ qua cho ta ! Van cầu ngươi! Vì cái gì, vì cái gì lại là ta?" Tâm Luyến lúc này cảm giác muốn thần kinh rồi: "Đừng giết ta, chỉ cần người đừng giết ta, ngươi muốn gì ta cũng đáp ứng, , cái gì cũng có thể! Ta muốn chết ở chỗ này!"



      "Rất hạnh phúc a? Thời điểm mặc áo cưới?" Nữ nhân kia bỗng nhiên chuyển đề tài: " trở thành tân nương, tới lễ đường kết hôn, hơn nữa vị hôn phu của ngươi, cũng rất tuấn ah."



      "Ngươi, ngươi muốn gì... Ngươi nên thương tổn ấy!"



      Nữ nhân kia tiếp tục chuyện, thanh của nàng tràn đầy loại tĩnh mịch, ràng rất tàn nhẫn..., tuy nhiên lại có loại cảm giác làm người khác thể hận nàng.



      "Quyết định. Cứ như vậy ."



      đến đây nàng ta bỗng nhiên tới 1 bên, sau đó lấy ra 1 cái đĩa, bên có 2 cái xúc sắc, sau đó : "Như vậy, tại chơi 1 trò chơi a. Có chút giống với đánh bạc vậy, ngươi là người đặt cược còn ta là người tung xúc sắc. Ngươi chỉ cần đoán là số chẵn hay số lẻ, nếu như đoán sai lần, ta tùy ý đâm 1 dao lên người ngươi. Ngươi yên tâm ta chú ý tránh đâm vào động mạch, để ngươi vì đổ máu nhiều quá mà tử vong, nếu như ngươi chịu nổi ta tiêm cho ngươi thuốc hưng phấn, ngươi dễ dàng bất tỉnh. Đoán đúng, trực tiếp thưởng cho ngươi, nhưng nhớ kỹ, đoán đúng liên tục 5 lần ta tha cho ngươi. Nhưng trái lại, nếu liên tục thất bại 5 lần ta trực tiếp giết ngươi. Như thế nào đây? Rất thú vị a?"



      Tâm Luyến lúc này ý thức được, cái này tựa hồ là sinh cơ duy nhất của mình.



      "Đương nhiên, ngươi có lựa chọn." Nàng ta đem cái đĩa trong tay đặt xuống, : "Như vậy lần đoán đầu tiên, là số lẻ hay là số chẵn?"



      Tâm Luyến nhìn về phía bàn tay nàng ta, nuốt từng ngụm nước miếng, : "Ngươi tuân thủ ước định? Nếu như ta đoán đúng 5 lần liên tục?"



      "Đương nhiên."



      "Tốt, ta biết rồi. Như vậy, lần này là số lẻ."



      Nữ nhân đem 2 cái xúc sắc tung lên.



      Rơi vào trong đĩa, 1 cái là số 3, 1 cái là số 4.



      Đoán đúng.



      Tâm Luyến nhàng thở ra, cơ thể căng cứng như dây cung tạm thời buông lỏng.



      " tệ lắm, nếu như kế tiếp có thể đoán đúng 4 lần, ngươi được thả." Nữ nhân lại lần nữa cầm lấy xúc sắc, hỏi: "Như vậy, kế tiếp là số lẻ hay là số chẵn?"



      khí khẩn trương tới cực điểm.



      Trò chơi này kỳ căn bản công bình. Đoán sai lần đâm đao, cho dù tránh động mạch chủ, nhưng đâm trúng vài chục lần cũng đổ rất nhiều máu, đến lúc đó dù có được phóng thích, nhưng thể chữa trị kịp thời vẫn mất mạng.



      Trọng yếu hơn là, đối phương có tuân thủ lời hứa hay , dám cam đoan.



      Nhưng Tâm Luyến biết , tình huống tại căn bản thể chuyện ngang hàng với đối phương, chỉ có thể lợi dụng trò chơi này tranh thủ sinh cơ.



      "Số chẵn."



      Nàng gian nan mở miệng.



      "Thời gian trả lời rất lâu" nữ nhân cười lạnh tiếng: " được, như vậy được.Tiếp theo đưa ra 1 quy định, thời gian suy nghĩ thể vượt qua 10 giây, bằng ta cũng đâm ngươi 1 dao."



      Sau đó nàng ta lại tung 2 con xúc sắc lên...



      cái là số 2, 1 cái là số 3.



      Đoán sai.



      Tâm Luyến vừa nhìn thấy điểm số 1 cơn đau ập tới! Dao găm hung hăng cắm vào tay nàng rồi nhanh chóng rút ra, nữ nhân tàn nhẫn nhìn Tâm Luyến hét lên, : "Hiệu quả cách căn phòng này rất tốt, ngươi hô thế nào cũng có người nghe được đâu. Yên tâm, ta tránh động mạch, tốc độ đổ máu chậm hơn."



      Tâm Luyến cắn chặt răng, nhịn cơn đau kịch liệt đánh tới, hai tay xiết chặt, : "Nhanh, tiếp tục."



      "Là cái gì? Mười, chín, tám, bảy..."



      "Chẵn, số chẵn " nàng lúc này cơ hồ cắn nát môi mình, trái tim đập kịch liệt, nhìn về phía nữ nhân ném xúc sắc.



      Sáu, .



      Số lẻ.



      Lại là 1 đao đâm vào cánh tay. Đau đớn kịch liệt lại lần nữa kích thích Tâm Luyến, nàng rú lên 1 tiếng thảm thiết, cả mồ hôi lẫn nước mắt đều tuôn ra.



      "Cầu ngươi, đừng chơi trò này nữa" Tâm Luyến liều mạng lắc đầu: " muốn chơi nữa... ... . . ."



      "Lại đoán sai 3 lượt nữa, ta trực tiếp cắt đứt cổ họng ngươi." Nữ nhân nở nụ cười quyến rũ, lại lần nữa cầm lên 2 con xúc sắc: "Mười, chín, tám, bảy.. "



      Tâm Luyến hoàn toàn có lựa chọn.



      "Số lẻ, số lẻ" nàng kêu lớn: "Số lẻ, ngươi nhanh ném !"



      Nữ nhân kia lại thảy 2 viên xúc sắc vào trong đĩa, Tâm Luyến trừng mắt to nhìn sang.



      Hai. . . , ba.



      Số lẻ, lúc này lại đoán đúng.



      Liên tục bốn lần đều là số lẻ, Tâm Luyến khỏi cảm thấy hối hận, nếu như mực đoán số lẻ, vậy nàng chỉ còn 1 lần nữa là thành công rồi, tuy nàng xác định được đối phương có tuân thủ ước định hay .



      Nhưng tóm lại vẫn là cái hi vọng!



      "Tiếp theo..."



      "Số... Số lẻ."



      Hai viên xúc sắc lại rơi xuống...



      La Thập Tam lúc này về đến nhà. Nhiều năm sinh hoạt 1 mình nên căn nhà của được bày biện rất ngăn nắp, hoàn toàn nhìn ra là nơi ở của nam nhân độc thân.



      ngồi ghế sa lon, đem áo khoác cởi bỏ đặt mặt bàn, lúc này bỗng nhớ tới điều gì đó, cầm lấy điện thoại nhấn số gia đình Tâm Luyến.



      "A lô, bá phụ" điện thoại có người nhận, Thập Tam tươi cười nói: "Xin hỏi Tâm Luyến về nhà chưa?"



      "Cái gì?" Người nghe điện là phụ thân của Tâm Luyến, ông giật mình: "Tâm Luyến phải với con sao? Ta còn tưởng hai đứa vẫn ở bên ngoài..."



      " Dạ? Tâm Luyến còn chưa về nhà sao?"



      Lúc này, vừa vặn mở TV, có chương trình phát tin tức buổi tối.



      "Mọi người chú ý, vụ liên hoàn án giết người áo đỏ đến nay vẫn chưa tra được hung thủ. Hôm nay lại là thứ 6, cảnh sát tăng cường tuần tra trong thành phố để ngăn chặn xuất người bị hại thứ 17. Trước mắt, cảnh sát tuyên bố treo giải thưởng cho người cung cấp manh mối vụ án lên tới 30 vạn nguyên nhân dân tệ."



      Nhìn thấy tin tức này, huyết sắc mặt La Thập Tam trong chóng rút , điện thoại tay cũng rơi xuống.



      Thứ sáu...



      Hôm nay là thứ sáu...



      , có khả năng , khả năng như vậy...



      Nhưng, hiểu rất rõ Tâm Luyến. Nếu như nàng có chuyện, gọi điện thoại báo về nhà, để mọi người lo lắng, huống chi tình hình bên ngoài tại rất nguy hiểm, nhặt điện thoại lên, hỏi lại kỹ càng vài vấn đề. Nhưng cuối cùng, ngược lại làm cho cha mẹ Tâm Luyến bối rối. Hai người dường như cũng liên tưởng đến vụ án giết người áo đỏ.



      Tâm Luyến, đúng là rất phù hợp với điều kiện của hung thủ!



      An ủi hai người 1 phen, Thập Tam cúp điện thoại. Hai tay nổi đầy gân xanh, chỉ thấy huyết dịch bốc lên đầu.



      "Cổ..."



      lập tức nhảy vào phòng ngủ, từ dưới giường lấy ra 1 cái giương.



      Đó là cái giương hơn 10 năm có mở ra.



      còn cách nào, chỉ có làm như vậy mới tìm được Tâm Luyến!



      luôn mực dám vận dụng loại lực lượng này.



      Nhưng tại có lựa chọn. hi vọng ngày mai nhìn thấy Tâm Luyến trở thành nạn nhân thứ 17!



      từ trong hộp lấy ra 1 cái bình màu đen, sau đó, đổ chu sa ở bên trong ra. Tiếp theo, lấy từ trong hòm ra 1 cái bút.



      Đây là đồ đạc cha mẹ giao cho , nghe nó được dùng tóc người chết chế tác thành.



      đem cây bút nhàng điểm lên chu sa, sau đó tháo chiếc nhẫn đính hôn của mình xuống. Cái nhẫn này Tâm Luyến từng tiếp xúc qua, có sinh khí của nàng bám lên đấy.



      Đem chiếc nhẫn chậm dãi đặt lên chu sa, đem cái bút điểm lên mặt nhẫn, bắt đầu quá trình hạ cổ.



      Đối với lúc này, hạ cổ người bên cạnh Tâm Luyến!



      Cha mẹ liên tục nhắc nhở , cổ là 1 loại lực lượng đáng sợ, khi sử dụng, bản thân mình cũng phải chịu nguyền rủa. Mà cái nguyền rủa đó, phải có thể xóa bỏ 1 cách đơn giản.



      Nhưng Thập Tam vì Tâm Luyến, bất chấp tất cả.



      Về phần có khả năng ngộ thương người khác hay cũng cân nhắc qua, bất quá, lần này chỉ muốn cảm nhận xem sinh khí của Tâm Luyến có yếu bớt cùng với người bên cạnh nàng có tỏa ra sát khí hay . khi có,



      do dự hạ cổ!



      Vô luận phải trả giá lớn gì cũng nguyện ý!



      Mà tại 1 gian tối tăm, xa xôi, sinh khí của Tâm Luyến ngừng suy yếu ! .






    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 4 q27




      Cánh tay La Thập Tam run rẩy.



      Hạ cổ phải nhất định thành công. Loại tà thuật này đối với bản thân có nguy hiểm cực lớn. cũng biết vì sao cha mẹ lại dính vào vật này, cũng biết nhiều năm qua cha mẹ làm gì ở các nơi trong cả nước.



      Cha mẹ đối với La Thập Tam mà , hoàn toàn là mê. Bọn họ giống như là Vu sư, ma nữ, bao phủ quá nhiều sắc màu thần bí, càng làm cho tuổi thơ của lâm vào mảnh u tối.



      Mà bây giờ, rốt cục phải động tới loại tà thuật mà luôn căm hận này.



      nhắm mắt lại, ngừng mà thông qua sinh khí cảm ứng Tâm Luyến, cũng tranh thủ thời gian tìm kiếm ý chí khác bên cạnh nàng. Cái ác ý đáng sợ, vậy mà làm cho cánh tay run lên, thiếu chút nữa đánh rơi cây bút.



      Phảng phất như đấy phải người mà là ma.



      Hạ cổ phải trả 1 cái giá lớn. biết, nhưng tại tất yếu phải làm.



      Thập Tam từ trong hộp lấy ra 1 con dao găm sắc nhọn, vẽ ngón tay mình 1 cái. . . !



      giọt huyết châu chảy ra hỗn hợp cùng với chu sa trám vào ngòi bút.



      Máu tươi thành kính dâng lên. Men theo ngọn nguồn ác ý kia, bắt đầu hạ cổ!



      Cùng lúc đó, người Tâm Luyến có hơn mười vết dao chém, nàng cảm giác toàn thân cực kỳ băng lãnh, còn nữ nhân kia ngược lại nở 1 nụ cười tàn nhẫn.



      Gương mặt tuyệt mỹ phụ trợ thêm nụ cười lại càng thêm hung ác.



      "Tiếp theo là số lẻ, hay là số chẵn?" Nữ nhân đặt câu hỏi.



      "..."



      "Suy nghĩ kỹ càng, ngươi trả lời sai bốn lần rồi. Lúc này đây nếu còn sai, ngươi lập tức chết."



      "Cầu, cầu ngươi buông tha ta, chỉ cần ngươi thả ta ra, ta nhất định báo đáp ngươi" "Mười, chín, tám bảy, sáu, năm, bốn..." Thanh đếm ngược ngừng vang vọng bên tai, khuôn mặt ma nữ trước mắt cũng bắt đầu mơ hồ.



      "Số chẵn! Số chẵn!"



      Rốt cục trước khi chữ "" phát ra, Tâm Luyến đưa ra câu trả lời.



      Tay chân nàng đều bị khóa cứng, có lựa chọn nào khác. Sinh tử của nàng chỉ có thể tùy vào đối phương định đoạt.



      Quăng xúc sắc, điểm số rất nhanh ra.



      Sống hay chết chỉ trông ở 1 chớp mắt này.



      , bốn.



      Số lẻ.



      Nữ nhân đem cái đĩa ném mặt đất vỡ tan, hai khối xúc sắc cũng lăn lóc sàn nhà... nàng ta giơ con dao lên cao.



      " có lỗi, lại đoán sai rồi." Nữ nhân mím môi cười, tiếp theo dùng dao vẽ 1 đường ...



      cổ họng Tâm Luyến!



      dao kia... phi thường sâu, trực tiếp đem yết hầu hoàn toàn cắt đứt! Máu tươi tức khắc chảy ra, hai mắt Tâm Luyến trợn trừng, há mồm gì đó, nhưng thể thốt nên lời!



      Mà đồng thời lúc nữ nhân kia hạ sát thủ, thân thể nàng ta sững lại, hai mắt nhanh chóng phủ kín tơ máu, tiếp theo từng mạch máu lớn căng phồng lên rồi nứt vỡ khắp toàn thân, nàng ta đột nhiên ngửa đầu lên, miệng mở ra lớn.



      Hình tượng giống như Cửu U Lệ Quỷ!



      Tiếp theo thân thể nàng ta ngã xuống người Tâm Luyến, máu tươi nhuốm lên bộ áo đỏ. Còn Tâm Luyến chết nhắm mắt, đoạn khí từ lúc nào.



      Hai cỗ thi thể, ngang dọc ở chỗ này, hình thành cảnh tượng quỷ dị.



      Hạ cổ hoàn thành, La Thập Tam cũng lập tức cảm giác sinh khí của Tâm Luyến ràng lặng lẽ tiêu tán, cơ hồ yếu ớt đến mức thể cảm giác được! Rất nhanh, phát , chính mình còn cảm nhận được sống của Tâm Luyến!



      Cái này chỉ có giải thích, chính là, Tâm Luyến chết!



      "... !"



      tiếc hạ cổ nguyền rủa, tại sao vẫn thể cứu tánh mạng Tâm Luyến? điều này bảo sao có thể tiếp nhận?



      ", nhất định, nhất định còn có thể cứu được! Ở đâu, ở nơi nào!"



      muốn cảm giác vị trí của Tâm Luyến, nhưng sinh cơ đoạn tuyệt, cảm giác tự nhiên cũng mất hiệu lực. Huống chi, cho dù có thể đuổi tới, cũng chỉ mang về được thi thể của Tâm Luyến mà thôi!



      biết trôi qua bao lâu mới ý thức được, nhất định phải làm gì đó.



      chỉ có thể hi vọng, cảm ứng với Tâm Luyến xảy ra vấn đề. Dù sao kiến thức về cổ cũng là do cha mẹ lưu lại, nhưng ai có thể bảo chứng lời của bọn họ nhất định sai?



      ôm vào hy vọng bé này, bấm 110.



      Đêm hôm đó, La Thập Tam căn bản ngủ.



      Mà trong tầng hầm ngầm, 2 cỗ thi thể vẫn nằm ngang dọc như trước. Tơ máu người nữ nhân kia dần rút , hai mắt huyết hồng cũng bắt đầu tiêu tán.



      Sau đó, biến thành đồng tử đen nhánh.



      giờ qua...



      Hai giờ qua...



      Ba giờ qua...



      Đột nhiên, ngón tay nàng cử động, sau đó, cả người cũng bắt đầu động đậy. Cuối cùng, nàng ta lại 1 lần nữa đứng lên.



      Thời điểm La Thập Tam ở cục cảnh sát, điện thoại đổ chuông.



      Vừa vặn lúc vừa bị tra hỏi xong, cảnh sát đối với vụ án này phi thường coi trọng, ngay cả mấy vị lãnh đạo trong tỉnh cũng cực kỳ chú ý, hạ đạt phê chỉ thị quy định ngày phá án, cho nên La Thập Tam bị hỏi gần ba giờ đồng hồ.



      tiếp cú điện thoại lạ lẫm, lập tức chuyền đến thanh nữ nhân xa lạ!" Uy, Thập Tam... Là Thập Tam sao?"



      "Ngươi là ai?" Thập Tam nhíu mày, đối với thanh này có chút ấn tượng nào.



      "Là em, em là Tâm Luyến! Tóm lại, tới địa chỉ này , nhưng chuyện này tạm thời đừng với ai, kể cả cha mẹ em!" Thập Tam lúc này cảm giác rất kỳ quái, thanh này hoàn toàn hề giống Tâm Luyến. Nhưng lúc này kịp nghĩ nhiều như vậy, lao ra khỏi cục cảnh sát, lái xe phóng như bay.



      Địa chỉ Tâm Luyến nhắc tới nằm ở 1 khu khác trong thành phố, là 1 tòa biệt thự 2 tầng bên cạnh 1 cái hồ nhân tạo.



      Vừa xuống xe, liền vội vàng chạy tới cửa, nhưng lại trông thấy, nữ nhân hoàn toàn lạ lẫm, dung mạo tuyệt mỹ vô cùng, đứng ở trước mặt .



      "Tiểu thư, ngươi là ai?" Thập Tam nhìn nhìn phía sau lưng nàng, nhưng chẳng hề nhìn thấy người nào khác.



      Lúc này ánh trăng rọi xuống, lập tức nhìn thấy người nữ nhân có vết máu!



      "Ngươi..."



      Thập Tam ngạc nhiên thôi, còn đối phương lại mở miệng: "Em, em chính là Tâm Luyến ah, Thập Tam!" Kim Tâm Luyến chết rồi.



      Nhưng linh hồn của nàng lại ở trong cơ thể nữ nhân giết chính mình, trùng sinh lại.



      Tiến vào phòng khách trong biệt thự, nàng vẫn còn bụm miệng, mặt sắc tái nhợt, mặt mũi chỉ có nét sợ hãi và kinh hoàng: "Em, em cảm giác muốn điên rồi. Em chết, bị người ta giết chết rồi, thi thể vẫn còn ở trong tầng hầm ngầm, thế nhưng lúc này em lại còn sống, ở trong thân thể nữ nhân giết mình! Em nên làm cái gì bây giờ?" Thập Tam trợn mắt há hốc mồm.



      tuy cảm giác quá hoang đường, thế nhưng thần thái và cách năng của đối phương, thực rất giống Tâm Luyến sai biệt!



      Chẳng lẽ, là do tác dụng phụ của cổ?



      đối với cổ hiểu biết rất ít, nhưng nếu là như thế, có thể giải thích được tượng lạ lùng này. Tại thời khắc hạ cổ, muốn gây ra nguyền rủa lên ma nữ giết người biến thái thông qua Tâm Luyến, như vậy, chỉ sợ làm cho linh hồn của Tâm Luyến xảy ra 1 mối liên kết, đoạt lấy thi thể của ma nữ để trùng sinh!



      Nghe Tâm Luyến xong chân tướng tình, lập tức hỏi: "Chúng ta lần thứ nhất gặp nhau ở nơi nào, địa điểm nào?"



      " Học viện nhạc Thánh Hoa! Chính là nơi cha em dạy học!"



      "Chúng ta lần thứ nhất xem phim là...?" "《 Avatar 》!"



      "Bí mật ta từng với ngươi là gì?" "Là gia tộc của biết sử dụng cổ thuật." Chuyện này, tuyệt đối là tuyệt mật, người bình thường có khả năng biết! Ngay cả cha mẹ Tâm Luyến căn bản cũng biết việc này! Mà Tâm Luyến lại càng có khả năng ra cho bất kỳ ai!



      Hỏi thăm vô số lần, Thập Tam rốt cục tin tưởng người trước mắt đích là Tâm Luyến, mà đây là tác dụng phụ của cổ thuật! Vì lẽ đó...mới có thể giải thích nguyên nhân vì cái gì có bị thương tổn khi hạ cổ, bởi vì tổn thương hoàn toàn tác dụng lên người Tâm Luyến.



      Mà Tâm Luyến lúc này lại phụ thể lên chính hung thủ vụ liên hoàn án giết người áo đỏ!



      "Dẫn ...



      ..." Thập Tam cảm giác rất được tự nhiên, nhưng vẫn hỏi lại: "Ở... . . . Ở đâu? Em, thi thể em?" "Ân, em mang ." Sau đó, Tâm Luyến cùng Thập Tam tiến vào gian phòng rộng lớn ở dưới tầng hầm. Lúc này, thi thể Tâm Luyến bàn giải phẫu, toàn thân đều là máu tươi.



      Khí tức huyết tinh tràn ngập trong khí, làm người ta khỏi cau chặt lông mày.



      Mà nhìn thi thể Tâm Luyến trong bộ quần áo màu đỏ, Thập tam chỉ cảm thấy đầu óc như bị 1 kích mạnh.



      tại Tâm Luyến có thể xem như còn sống sao? Tuy linh hồn vẫn bảo trụ, nhưng lại bên trong 1 kẻ giết người!



      Cổ thuật gây ra 1 kết quả mà chính cũng bất ngờ.



      Hai người trong phòng khách biệt thự ngồi đêm, trao đổi phương pháp kế tiếp xử lý việc này.



      Tìm tòi khắp biệt thự, tìm được CMND của ma nữ, tên nàng ta là——



      Y Thanh Thủy, 24 tuổi, mà theo gian trong phòng nàng xem xét, có vẻ nàng là 1 bác sĩ ngoại khoa.



      Thân là bác sĩ, tại sao lại làm ra 1 hành vi mất nhân tính bậc này? Điều này trở thành bí mật.



      Mà ngày sau, Tâm Luyến cũng chỉ có thể sống sót với tư cách Y Thanh Thủy. Dù sao, chuyện như thế này ra ai nguyện ý tin tưởng. Tâm Luyến chết rồi, trái lại, lại trở thành hung thủ giết chết chính mình.



      "Nghe cho kỹ, Tâm Luyến." Thập Tam đưa ra quyết định: " đem thi thể của em đặt ở nơi nào đó để người khác phát . Sau này em là 1 người chết. Mà tiếc bất cứ giá nào che giấu hành vi phạm tội của Y Thanh Thủy! Hiểu chưa? Từ nay về sau, em chính là Y Thanh Thủy!" ", cái gì? Che dấu? Che giấu như thế nào?" "Trước mắt có bất kỳ manh mối nào liên quan tới em, cũng chưa ai nhìn thấy Y Thanh Thủy có tiếp xúc với 1 nạn nhân nào. Nếu có manh mối ai tới bắt em. Trước tiên em ở nơi này 1 thời gian ngắn, nhất định phải đóng vai 1 nam nhân đau khổ vì mất người , về sau nghĩ biện pháp tạo 1 lý do hợp lý để gặp em. Sau đó, lại nghĩ biện pháp đem cả căn biệt thự cũng như tầng hầm này thiêu hủy, như vậy mọi chứng cớ hoàn toàn bị chôn vùi!" Cái này là kế hoạch lúc ban đầu của Thập Tam.



      Nhưng mà khi đó cũng biết, điều này mới chỉ là khởi đầu của khủng bố... ! .




    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 5 q27




      Bất quá, muốn vứt xác cùng 1 ngày là thể. Hôm nay là thứ bảy, từ khi vụ án bắt đầu, hung thủ luôn vứt xác vào ngày thứ 7 cuối tuần. Cảnh sát tất nhiên tuần tra rất nghiêm ngặt, dù sao chết nhiều người như vậy, ngay cả chính phủ cũng chú ý, đầu tư nhiều nhân lực vật lực, ngừng tăng cường tuần tra. Dù vậy, mỗi tuần vẫn có 1 người bị hại.



      Y Thanh Thủy làm thế nào mà có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật khi phạm phải 1 tội lớn như vậy? Cảnh sát dù chỉ là 1 tia manh mối nhoi cũng bỏ qua đấy. Thế nhưng mỗi 1 lần bắt người vứt xác đều hề để lại chút dấu vết nào, cũng thấy có người chứng kiến.



      Địa điểm vứt xác rải rác khắp nơi trong thành phố. Cảnh sát cho rằng đây là 1 đội gây án, mà nếu như điều này là , vậy phải chăng Y Thanh Thủy có tồn tại đồng phạm?



      Bất luận thế nào, thi thể của Tâm Luyến chỉ có thể đặt ở đây.



      Bản thân Tâm luyến đối với biệt thự này rất bài xích: "Nữ nhân biến thái Y Thanh Thủy ở đây giết chết nhiều người như vậy, làm sao em có thể ở được?"



      "Tốt nhất vẫn nên làm như thế" Thập Tam kiên quyết phản đối: "Trước mắt biết cảnh sát có nắm giữ được đầu mối gì hay , nếu em rời khỏi nơi này, nhất định khiến cho bọn hoài nghi, vạn nhất đến điều tra ngôi biệt thự này coi như xong. có người tin tưởng em là Kim Tâm Luyến, mà hành vi phạm tội của Y Thanh Thủy cơ hồ có khả năng trì hoãn tử hình, tuyệt đối là tử hình chấp hành ngay lập tức.



      Vô luận như thế nào cũng phải bảo vệ em."



      Sau đó, suy tư phen : "Kế tiếp điều tra mọi chuyện có liên quan tới Y Thanh Thủy, chuyện đầu tiên em làm là nên từ chức. Y Thanh Thủy là bác sĩ ngoại khoa, em căn bản hiểu y học, thể thay thế nàng về phương diện này. Về phần có đồng phạm hay , cùng với người nhà của Y Thanh Thủy, điều tra kỹ càng. Quan trọng nhất là, vì cái gì Y Thanh Thủy lại giết người hàng loạt như thế, dù sao cái động cơ kia quan hệ đến rất lớn đến bản thân Y Thanh Thủy, mà em bây giờ biến thành Y Thanh Thủy, cho nên nó chẳng khác nào là vấn đề của em.



      Đối với Thập Tam mà , đây quả thực là 1 hồi tai bay vạ gió.



      Tâm Luyến gật đầu đáp ứng, nhưng nàng bỗng ra 1 tia ưu lo: "Nhưng là,



      Phụ mẫu... có nên cho họ biết chuyện của em?"



      "Em cho rằng 2 người họ tin tưởng sao? Nếu như em tùy tiện xuất mình là Kim Tâm Luyến, cảnh sát tập trung ánh mắt lên người em, phải sao? Sau đó, bọn điều tra em, chừng cuối cùng đào ra hết mọi hành vi phạm tội của Y Thanh Thủy. Y Thanh Thủy giết mười sáu người, tin nàng ta có thể làm mọi chuyện để lại chút dấu vết, cho nên trước mắt nhất định phải coi chừng, thể phân tâm. Mà thi thể của em, muốn xử lý nhanh chóng, thể nhìn nó trở nên thối rữa."



      "Phụ mẫu em... Bọn họ biết em chết, chắc chắn rất thống khổ..."



      "Ít nhất tại vẫn thể cho họ, đợi đến lúc tai tiếng vụ án dần qua , an bài cho em gặp mặt, đến lúc đó em hãy thẳng ra chân tướng. Nhưng bây giờ vụ án này được chú ý từng giờ từng phút, mỗi tiếng cử động của chúng ta, dù chỉ bước nhầm, vạn kiếp bất phục!"



      Y Thanh Thủy phạm phải chính là tội ác tày trời, chết muôn lần cũng khó đền tội, khi bị bắt, chính là tử tội. Thập Tam cho dù có thể hạ cổ, cũng thể đối phó với tư pháp quốc gia. Mà toà án chấp nhận thuyết pháp linh hồn phụ thể này. Vô luận bản thân Tâm Luyến có phải người vô tội hay , nhưng bây giờ nàng biến thành ma nữ Y Thanh Thủy sát hại dã man 16 người.



      Mà bây giờ vạn hạnh trong bất hạnh là cảnh sát vẫn chưa nắm giữ ở được chứng cớ phạm tội của Y Thanh Thủy.



      Cáo biệt Tâm Luyến, Thập Tam với nàng, nên mua 1 cái điện thoại khác để tiến hành liên lạc với , tuyệt đối được dùng điện thoại của biệt thự. Cú điện ngày hôm qua là đầu tiên và cũng là cuối cùng.



      tại chỉ mới nghĩ được như vậy.



      Chỉ là, thời điểm quay đầu nhìn lại Tâm Luyến, nội tâm cảm thấy hỗn loạn.



      Người xưa kia giờ biến thành 1 người khác. gương mặt hoàn toàn xa lạ, lại còn là gương mặt của kẻ giết người.



      Y Thanh Thủy tuyệt đối có thể gọi là siêu cấp mỹ nữ ngàn dặm khó tìm, cho dù là những minh tinh nổi tiếng có so sánh với nàng cũng phải khiêm tốn nhiều lắm. Mà so với Tâm Luyến, nhan sắc của Tâm Luyến chỉ là trung bình mà thôi.



      Nhưng đối với Thập Tam mà , phát nội tâm của mình giống lúc trước.



      chỉ phải đem thân thể Tâm Luyến thay bằng thân thể của Y Thanh Thủy, nhưng lúc này mới biết chuyện này thuận lợi như ý nghĩ. Từ người biến thành người khác chỉ giữ lại linh hồn, có thể thản nhiên chấp nhận sao?



      Còn có thể dùng lòng mên Tâm Luyến người trước mắt sao?



      Thập Tam phát mình rất hỗn loạn.



      phát , muốn dùng loại tình cảm đó đối mặt với nàng, nhưng thời điểm nhìn vào gương mặt Y Thanh Thủy lại bị dung mạo đó hấp dẫn.



      Hơn nữa, theo thời gian, loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt.



      Nếu như linh hồn và thân thể là cùng người, điều đó đương nhiên có vấn đề. Thế nhưng vấn đề ở chỗ, tại linh hồn và thân thể lại là 2 người khác nhau, cách khác, linh hồn Tâm Luyến nhưng đồng thời cũng bị con người Y Thanh Thủy hấp dẫn.



      thậm chí chỉ lần suy nghĩ, siêu cấp mỹ nữ như vậy mà lại là hung thủ sát hại 17 người, cái này và ấn tượng lần đầu gặp mặt… kém nhau rất xa.



      Thời điểm rời khỏi biệt thự thậm chí có chút sợ hãi. sợ có ngày, mến thân thể của Y Thanh Thủy, thậm chí còn vượt qua tình đối với Tâm Luyến.



      Đây là điều mâu thuẫn nhất.



      Cuối cùng có ngày, gương mặt của Tâm Luyến bị hoàn toàn quên , cũng triệt để biến mất sạch trong cuộc sống của . Như vậy với việc mất Tâm Luyến có gì khác nhau.



      Ngày hôm qua, vẫn còn trong tiệm áo cưới, nhìn Tâm Luyến khoác lên người bộ áo dâu, hai người cùng chỗ ước mơ hạnh phúc tương lai. Thế nhưng chỉ trong vòng 1 đêm, hết thảy đều cải biến.



      Ba ngày trôi qua.



      Ba ngày này, Thập Tam và Tâm Luyến hề gặp mặt, chỉ chuyện thông qua QQ, hơn nữa Tâm Luyến còn đăng ký 1 QQ mới. Đồng thời, Thập Tam cầu, sau khi 2 người trò chuyện xong nhất định phái xóa ghi chép, tuyệt đối được thiết lập tự động đăng nhập QQ khi bật máy tính. Vì phòng ngừa vạn nhất, thời điểm chuyện phải dùng mật danh để xưng hô, được nhắc đến tên và địa điểm liên quan.



      Đồng thời, ở bên ngoài sắm vai nam nhân bị mất người , dốc sức liều mạng tìm kiếm đều tìm được. Đối với người hoàn toàn có kinh nghiệm biểu diễn như Thập Tam mà , nhất định phải trước mặt đồng , bằng hữu, cha mẹ Tâm Luyến, cùng với cảnh sát biểu diễn được phép sơ hở, nếu tiếp theo chính là chôn vùi tương lai của mình và Tâm Luyến.



      còn cố ý download mạng các mẹo kỹ năng biểu diễn..., cũng nghĩ ra những câu trả lời cho tất cả tình huống. Điều lo lắng nhất chính là cảnh sát điều tra được cuộc gọi tới từ nhà của Y Thanh Thủy ngày hôm đó.



      Vô luận thế nào cũng thể để Y Thanh Thủy trở thành đối tượng điều tra của cảnh sát.



      bắt đầu sưu tầm tất cả tin tức có liên quan tới vụ án giết người áo đỏ, đọc đọc lại nhiều lần, xác nhận tiến độ điều tra của cảnh sát. Đồng thời, bí mật tìm hiểu về nữ nhân Y Thanh Thủy này, người này căn bản phải bác sĩ ngoại khoa gì cả, bọn lúc ấy phán đoán nàng là bác sĩ ngoại khoa chỉ bởi vì trong phòng nàng có rất nhiều sách về y học, thực tế nàng có công việc. Cha mẹ Y Thanh Thủy dường như đều qua đời, nàng cơ hồ có thân nhân nào khác, mà tài sản cha mẹ để lại cho nàng rất lớn, sau khi mua 1 căn biệt thự ở trung tâm, nàng sinh hoạt rất khép kín. Đương nhiên, bởi vì phải diễn kịch với người ngoài cho nên có nhiều thời gian điều tra kỹ càng. Bất quá, người tiếp xúc với Y Thanh Thủy rất ít, điều này có thể giảm tính nguy hiểm xuống rất lớn.



      Mà cha mẹ Tâm Luyến cực kỳ đau khổ. Con sống chết , vì thi thể vẫn chưa tìm được nên 2 người ngừng an ủi nhau. Nhưng Thập Tam biết , thi thể sớm muộn cũng phải xử lý. mực để ở dưới đất như vậy tới lúc thối rữa bốc mùi, làm sao có thể đảm bảo có ai phát ? Hơn nữa cũng muốn để thi thể Tâm Luyến ở trong tầng hầm đó.



      Tóm lại, hết thảy là nhân tố xác định, thể hoàn toàn nắm bắt, nên nhất định phải làm việc chính xác!



      Nhưng thế thường thường phát triển dựa theo hy vọng của con người. , còn thảm khốc xa hơn những gì La Thập Tam tưởng tượng.



      Đại khái vào ngày thứ tư, Thập Tam cùng Tâm Luyến chuyện qua QQ, QQ của cũng là id mới, nặc danh là "Cây ngũ gia bì tám" ám dụ "Thập Tam" .



      Tâm Luyến lúc này đánh ra 1 hàng chữ: "Em mình người ở biệt thự này cảm thấy rất sợ hãi. Khá tốt trong biệt thự đồ ăn dự trữ coi như phong phú, em tại dám ra ngoài cửa."



      "Em ở tầng hầm ngầm thế nào rồi?" Thập Tam tránh dùng từ "Thi thể" này.



      "Em dám nhìn tới..."



      "Đừng sợ, có việc gì đâu."



      Sau đó, qua 1 phút đồng hồ, Tâm Luyến gõ thêm gì.



      Thập Tam hỏi trước: "Làm sao vậy? Mất sao?"



      "Vẫn còn." Hai chữ rất nhanh xuất .



      "Vừa rồi làm sao vậy?"



      " biết chuyện gì xảy ra, khi nãy dường như em nghe thấy có người gõ cửa. Có thể là em nghe nhầm, ra mở cửa có ai."



      Thập Tam vội vàng gõ: "Em nghe được tiếng người gõ cửa?"



      "Em nghĩ mình nghe lầm rồi."



      "Vậy sao? Vậy là tốt. Trước khi ngủ nhớ phải kiểm tra cửa sổ đóng kỹ hay chưa, nhất là cửa sổ sát đất lầu , phải đặc biệt coi chừng."



      "Ân... Em biết rồi. Ah!"



      "Làm sao vậy?"



      "Em lại nghe thấy có người gõ cửa!"



      Lần này, La Thập Tam cũng chau mày.



      Chẳng lẽ... Là ăn trộm? Hay là, đồng phạm của Y Thanh Thủy?



      " chờ chút."



      Tâm Luyến vội vàng đánh ra hàng chữ này, Thập Tam bắt đầu cảm thấy nôn nóng. Kế tiếp, nàng mực thấy động tĩnh, điều này làm cảm thấy bất an.



      Nếu quả có chuyện phát sinh, chạy tới đó! Nhưng vạn nhất phải sao?



      lại nghĩ tới dùng cổ. muốn thử xem chung quanh Tâm Luyến có phải núp người nào .



      Cân nhắc liên tục, lại lần nữa lấy ra cái bình màu đen!.


    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 6 q27




      Lần nữa sử dùng chiếc bình này cũng làm Thập Tam bất ngờ.



      Lại , cha mẹ nhiều năm gặp, Thập Tam biết bọn họ ở nơi nào, làm tình gì. Hạ cổ là chuyện hại mình hại người, thế nhưng vợ chồng hai người làm nhiều năm như vậy, làm Thập Tam thực rất khó hiểu.



      Hơn nữa, đáng nhắc tới chính là đối với cha mẹ, Thập Tam biết rất ít, thậm chí ngay cả ông bà nội ngoại còn chưa từng nhìn thấy, biết còn sống hay chết.



      Mà đúng lúc này, bỗng nhiên chuông điện thoại trong phòng dồn dập vang lên.



      nhướng mày, đứng người lên nghe điện thoại.



      Vừa rồi, cảm thấy xung quanh Tâm Luyến có sinh cơ nào khác, cho nên tạm thời yên tâm ít, mà giờ khắc này nhận điện thoại, bên kia đầu dây truyền đến 1 thanh ngờ tới.



      "Thập Tam sao?"



      Đây là 1 thanh lạ lẫm nhưng vô cùng quen thuộc.



      Là phụ thân.



      "Cha" Thập Tam có chút kinh ngạc, hỏi tiếp: "Cha như thế nào lại gọi tới?" Trước có liên lạc qua kể hết mọi chuyện. thế giới này, chỉ có cha mẹ mới tin tưởng lời .



      "Ta và mẫu thân con lâu sau trở về thành phố. Về phần vấn đề lần trước con hỏi thăm..."



      "Có biện pháp ? Phương pháp để linh hồn Tâm Luyến trở về cơ thể của nàng?"



      " có biện pháp." Thanh lạnh lẽo của phụ thân truyền đến, làm người nghe rất thoải mái "Bất quá, ta có thể cung cấp cấp cho con 1 manh mối. Ta cho con 1 địa chỉ, bất quá nơi đó phi thường nguy hiểm, phải vạn bất đắc dĩ, ta đề nghị con ."



      "Địa chỉ?"



      "Ân. Đơn giản, đó là tòa nhà trọ. Ta cho con lời khuyên, cảnh báo, trừ phi gặp phải thời khắc sống còn, nếu được tìm cái nhà trọ kia."



      Trong biệt thự, Tâm Luyến đem cửa thư phòng mở ra, nhìn ra ngoài xem xét. hành lang hẹp dài trống 1 bóng người. Thế nhưng tiếng đập cửa vừa rồi vẫn vang vọng bên tai.



      Nàng ra ngoài, nhàng bước hành lang, biết vì sao nàng dường như có 1 cỗ ảo giác, trong khí thoáng qua 1 mùi huyết tinh.



      Nàng kiệt lực lắc đầu, muốn đem ý nghĩ này bỏ qua trong đầu.



      Gian nan tới, biết sau bao lâu mới đứng ở vị trí đầu cầu thang. Đột nhiên ánh mắt nàng có chút ngẩn ngơ.



      thể chính là, Y Thanh Thủy tựa hồ rất thích màu đỏ. Trong căn biệt thự này, vách tường, gạch men, bức màn, rất nhiều thứ đều có màu đỏ. nơi tập trung rất nhiều màu đỏ có tính cân đối ngược lại cấp cho người 1 loại cảm giác bất an.



      Tâm Luyến chậm rãi bước xuống.



      Cầu thang cũng được sơn màu đỏ. đó làm Tâm Luyến cảm thấy bồn chồn. Mà cảm giác này ngừng lan tràn trong nội tâm nàng.



      Thời điểm tới lầu 1, lọt vào tầm mắt nàng là phòng ăn trống trải chính giữa có đặt 1 cái bàn 4 người.



      Lúc này, nàng bước tới trước bàn, chống tay lên mặt kính thủy tinh, nó mơ hồ chiếu rọi ra gương mặt Tâm Luyến.



      "Là do ta thần kinh quá nhạy cảm sao?"



      Tâm Luyến lắc đầu, quay trở về phía cầu thang.



      được vài bước, nàng đột ngột quay đầu lại, nhưng lần này làm cho nàng đứng bất động tại chỗ, ngay cả nháy mắt cũng động.



      Nàng nhìn thấy bất kỳ người nào sau lưng mình, cũng chẳng xuất ác quỷ mặt mũi máu me.



      Nàng nhìn thấy, chính là ta.



      Đúng, chính ta.



      Chỉ thấy 1 cái ghế bên cạnh bàn ăn 4 người, thi thể của nàng ngồi đó, đầu nghiêng sang bên, hai mắt mở lớn, trừng mắt nhìn Tâm Luyến đứng cầu thang!



      Tâm Luyến trợt chân, cả người rớt thẳng từ cầu thang xuống đất!



      Cỗ thi thể kia trong mấy ngày này sớm cứng ngắc, nhưng tư thế bây giờ cùng lúc chết của thi thể hoàn toàn bất đồng, hơn nữa, cặp mắt kia vốn bị Thập Tam khép lại, thế nhưng lúc này, lại mở ra lớn!



      Cứ như vậy trừng mắt nhìn nàng!



      "... !"



      Tâm Luyến cảm thấy hoang đường cực độ.



      Biệt thự có người đột nhập vào sao? Tại sao lại đem thi thể của mình chuyển ra? Thế nhưng vì cái gì, nhìn thấy thi thể của mình lại làm nàng sởn hết gai ốc?



      Nàng lập tức chạy lên lầu, nhảy vào thư phòng, đem cửa khóa trái, sau đó chạy đến trước máy vi tính, ngón tay gõ rất nhanh! Vừa gõ vừa thỉnh thoảng nhìn về phía cửa!



      Mà Thập Tam nhìn thấy QQ hồi phục, càng kinh hãi thôi.



      cách nào tưởng tượng nổi, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?



      "Em thi thể của em xuất ở tầng 1!"



      Báo cảnh sát đương nhiên là thể, cho nên La Thập tam chỉ có thể tự mình đến.



      ở trong phòng bếp cầm theo 1 con dao, đồng thời mang cả dụng cụ hạ cổ.



      ràng xác nhận, chung quanh thi thể Tâm Luyến có khí tức khác lạ, điều này lên cái gì?



      Chẳng lẽ bởi vì hạ cổ sai lầm cho nên dẫn tới kết quả thể vãn hồi sao?



      hỏa tốc chạy tới khu biệt thự, cũng may giao thông hôm nay khá tốt, tốn bao nhiêu thời gian tới. cầm chìa khóa mở cửa, rút dao giấu trong người ra, cực kỳ cảnh giác phóng tới lầu hai. Lên tới nơi lập tức hô: "Tâm Luyến, là , em xuất !"



      Lúc này cửa thư phòng mới mở ra, 1 người con xinh đẹp nhào vào lòng Thập Tam.



      "Thập Tam... em sợ, dẫn em thôi, dù thế nào em cũng ở lại đây!"



      "Em trước dẫn nhìn xem chỗ thi thể em xuất " Thập Tam cảm giác ra những lời này rất được tự nhiên, thế nhưng cũng có cách nào, chỉ có thể như vậy: "Tóm lại, có ở đây, em cần lo lắng."



      Đây rốt cuộc là do ảnh hưởng của cổ mang tới, hay là tượng linh dị mà mình thể lý giải nổi?



      Tóm lại, Thập Tam cùng Tâm Luyến bước vào trong căn phòng rộng lớn, ở nơi đó, cỗ thi thể đáng lẽ ở bên cạnh bàn ăn thấy đâu.



      "Cái này... Làm sao có thể?" Tâm Luyến dám tin nói: "Em vừa rồi ràng nhìn thấy..."



      Thập Tam tự nhiên cho là Tâm Luyến dối. Hai người lập tức vào tầng hầm ngầm, cỗ thi thể kia vẫn hảo hảo nằm tại đó. Thi thể vẫn cứng ngắc như cũ, 2 mắt cũng khép lại.



      Nhưng lúc này Thập Tam lại cảm giác, tựa hồ tùy thời cái thi thể này hồi tỉnh lại.



      Tuy thi thể này là của nữ nhân , nhưng bây giờ lại làm sợ hãi. Loại tình siêu việt thường thức phát sinh, làm bắt đầu từ đáy lòng cảm thấy hối hận vì ngày xưa hảo hảo theo cha mẹ học về cổ.



      Mà giờ khắc này đối tượng duy nhất có thể xin giúp đỡ, chính là cha mẹ.



      Trở về lầu 1, dùng điện thoại di động gọi cho phụ thân.



      Mà để ngoài ý muốn là người nghe điện lại là mẫu thân.



      "Thập Tam? Phụ thân con tại tiện nghe máy. Có chuyện với mẹ , cũng giống nhau. Mẹ đại khái biết tình huống rồi."



      "Mẹ?" Bất quá Thập Tam nghĩ ngợi, hỏi mẫu thân cũng khác biệt mấy.



      đem chuyện xảy ra kể hết lại cho mẫu thân.



      "Linh hồn Tâm Luyến phụ lên người Y Thanh Thủy, chẳng lẽ còn sinh ra thi biến?" Lúc này Thập Tam lập tức liên tưởng đến cương thi.



      "Cương thi?" Mẫu thân trầm mặc hồi: ", phải cương thi. Tình huống như vậy ta cho tới bây giờ cũng chưa gặp bao giờ. Hoàn toàn hợp lẽ thường."



      Ngay cả mẫu thân cũng trả lời như thế làm lòng Thập Tam tức khắc trầm xuống.



      "Như vậy, để Tâm Luyến rời khỏi ngôi biệt thự này, mau chóng xử lý thi thể nàng..."



      ", phải để nàng nhất định ở nơi ấy. Nếu như lời con , rất có khả năng có vật nào đó xúc động giữa và dương. Ngôi biệt thự đó tuy là hung địa, nhưng đồng dạng cũng là địa điểm trấn áp tốt nhất, nếu như tại để nàng rời khỏi biết phát sinh tình huống gì. Như vậy , con đem ngày sinh tháng đẻ của nàng cho ta. Ta dùng bưu kiện gửi cho các con 1 vật."



      " ? Cám ơn, mẹ!"



      Thập Tam lần thứ nhất cảm nhận được trong giọng lạnh lùng của mẫu thân 1 tia ôn hòa.



      Ở phương diện này hiểu nhiều lắm, lúc này, thành kiến đối với cha mẹ xưa kia hoàn toàn biến thành mây khói. Có lẽ cha mẹ trong mắt thế nhân được bao phủ bởi màu sắc cổ sư thần bí, nhưng với Thập Tam mà , dù gì cũng là người nhà thể thay thế.



      Đồng thời Thập Tam : "Hôm nay, mang thi thể . Phía sau xe có để 1 cái túi da rắn, lái xe tới vùng ngoại thành. Vô luận như thế nào hôm nay nhất định phải thuận lợi đem thi thể. . . 



      đến đây, cảm giác trái tim nhảy lên rất lợi hại.



      Vạn nhất sẩy tay hậu quả thực tưởng nổi. bị cho là tội phạm giết người, hơn nữa lời ai tin tưởng.



      "Thập Tam..." Tâm Luyến túm chặt lấy tay : "... sao chứ?"



      " có chuyện gì đâu." Thập Tam cố trấn định : "Hơn nữa, còn 1 lá bài tẩy cuối cùng."



      "Át chủ bài?"



      "Cha cho biết, ở thành phố K có dấu 1 tòa nhà trọ linh dị. Nếu như cuối cùng hi vọng đoạn tuyệt, lâm vào hoàn cảnh dữ nhiều lành ít, nơi đó có thể trở thành chỗ lánh nạn. Nhưng cha cũng cảnh cáo, nếu như tiến vào này tòa nhà đó, phải chịu nguyền rủa còn đáng sợ hơn.



      Cho nên, phải vạn bất đắc dĩ tuyệt đối đụng tới át chủ bài này."



      Kỳ Thập Tam đối với lời của phụ thân..., nhiều ít có điểm bán tín bán nghi. Nhưng trước mắt có nhiều lựa chọn.



      Hơn nữa, phụ thân trong ấn tượng của mực lạnh lùng, thời điểm đề cập tới nhà trọ này cũng có chút dè dặt. cảm giác được, tựa hồ cái nhà trọ đó là 1 nơi cực kỳ kinh khủng.



      tại chỉ có thể cầu nguyện, tình thế phát triển đến mức độ đó.



      hôm nay cố ý thay đổi 1 chiếc xe con khác , bởi vì dự liệu tới tình huống này nên tới chợ đen mua 1 chiếc xe cũ. Chiếc xe này luôn dùng vải bạt che lại, cho bất kỳ ai nhìn thấy. Hơn nữa, hôm nay sử dụng cũng là biển số và giấy tờ giả.



      Đem thi thể Tâm Luyến cất vào túi da rắn, sau đó cùng Tâm Luyến hai người chuyển nó vào cốp sau.



      Trong cả quá trình, bộ dạng Tâm Luyến đều phi thường sợ hãi, nhìn chằm chằm vào thi thể khép kín mắt, chỉ sợ nó bất thình lình mở ra.



      Cuối cùng sau khi hoàn thành, Thập Tam liền khởi động xe, ra phía bên ngoài. đội mũ lưỡi trai cùng kính râm, thay đổi trang phục được mua vỉa hè, lái xe rời khỏi khu biệt thự, thẳng tiến về phía vùng ngoại thành.



      Lúc này, sắc trời dần muộn, mây đen báo hiệu điềm xấu dần lan tràn bao trùm toàn bộ thinh ... ! .



    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 7 q27





      Thành phố K là 1 thành phố tương đối lớn, lại thêm bản thân Thập Tam rất cẩn thận, lúc lái xe tới ngoại ô thành phố, dưới tám giờ tối.



      Thập Tam dừng xe lại, hút 1 điều thuốc để trấn định nỗi lòng. Nơi này là 1 mảnh rừng cây hoang vu, nhớ lại thứ tới cùng , tâm nặng nề.



      Ở nơi này sai biệt lắm.



      tận lực tránh đường lớn, 1 mực đội mũ và kính râm. Mặc dù thế, vẫn cực kỳ lo lắng.



      Mở cửa xe, cẩn thận quan sát xung quanh, cũng mở cả đèn pin soi rọi, xác nhận nơi này có người.



      Mở cốp xe sau, nhìn túi xách da rắn bên trong, tay của cũng run rẩy. Nếu như đem thi thể Tâm Luyến đặt ở nơi này, tới khi nào mới bị phát ?



      Nhưng cũng thể để ở nơi dễ làm người khác chú ý, như vậy hậu quả thực muốn nghĩ tới.



      Kế nơi này, khá gần mấy trấn vùng ngoại thành, người ngoại lai ở tập trung khá nhiều, chắc phát quá muộn. Vô luận thế nào, đối với Thập Tam mà , tận khả năng làm tới tại là tốt nhất rồi.



      Đem túi xách da rắn mở ra, nội tâm Thập tam cảm giác áy náy với Tâm Luyến. Vì bảo hộ Tâm Luyến, lại phải che hành vi tội ác của Y Thanh Thủy, thực quá mức mâu thuẫn rồi.



      Thế nhưng có lựa chọn, chỉ có thể làm tới. Dù sao có cách nào để linh hồn Tâm Luyến trở về thân thể nàng, nàng về sau phải sống với tư cách là Y Thanh Thủy, còn lựa chọn khác.



      Thập Tam lúc này cực kỳ khẩn trương, bất quá mây đen u ám, bộ dạng của có bị trông thấy cũng dễ dàng nhận ra, tay tự nhiên có đeo bao tay, chiếc xe tuyệt đối cũng để lại dấu vân tay nào. Hơn nữa, chiếc xe trái phép kia mua ở thị trường chợ đen thành phố S. Trả tiền cũng là sử dụng tiền mặt, chuyển khoản ngân hàng. Mà cũng định, sau khi chấm dứt chuyện này nhờ người bán trao tay lần nữa, đến lúc đó chuyện rơi xuống đầu ai chẳng quan tâm. Máu thi thể sớm khô, cho nên dây ra xe. Mà chiếc xe này tuy ra vào biệt thự của Y Thanh Thủy nhưng khu đó mỗi lần đều có rất nhiều xe vãng lai, nếu như chú ý tập trung điều tra vào 1 chiếc xe dễ dàng phát ra.



      Mở túi xách da rắn, chậm rãi đem thi thể Tâm Luyến kéo ra.



      Lúc này thi thể Tâm Luyến hoàn toàn cứng ngắc, đem nó đặt mặt đất, nhìn bộ quần áo đỏ, vô cùng cảm khái.



      Cái áo này thể cởi, dù sao, nếu để cảnh sát điều tra vụ án này độc lập..., càng kỹ càng tra xét người bên cạnh Tâm Luyến, kể cả mình. bằng để cảnh sát điều tra vụ án này như 1 vụ trong chuỗi vụ án giết người áo đỏ. Tất cả người chết đều có bất kỳ điểm chung nào, hoàn toàn quen biết lẫn nhau, cho nên cảnh sát điều tra quá kỹ càng người bên cạnh nạn nhân. Mà mặc dù cân nhắc khả năng bị người khác bắt chước, nhưng dù sao thứ 6 tuần trước có phát nạn nhân mới. Cho nên mọi người cho rằng, thi thể này được vứt ra vào thứ 6 tuần trước nhưng tới bây giờ mới bị phát .



      Đương nhiên, Tâm Luyến tự nhiên là người chết cuối cùng trong chuỗi vụ án giết người áo đỏ, sau đó xuất nạn nhân nào nữa, khó đảm bảo cảnh sát điều tra kỹ càng Tâm Luyến, nhưng tương đối mà , Tâm Luyến đặt trong 16 người chết khác cũng quá mức làm người ta dễ dàng chú ý.



      Về phần cái áo đỏ này, xác định được Y Thanh Thủy như thế nào chế tác được. Sợi tổng hợp mua ở đâu, số đo 3 vòng của nạn nhân làm thế nào thu thập, đều là bí . Trong nhà Y Thanh Thủy cũng tìm được máy khâu, mà y phục này rất khó tin là nó được may bằng tay. Đương nhiên, Y Thanh Thủy có tiền như vậy, xuất tiền để người khác chế tác rất có khả năng, nhưng con đường này rất dễ xuất sơ hở, tới lúc đó Y Thanh Thủy là nghi vấn hung thủ đầu tiên. Như vậy, đến lúc đó đối với Tâm Luyến cũng chính là tai hoạ ngập đầu. Thập Tam quyết định, phải trước cảnh sát tra ra được cách chế tác áo đỏ và lấy 3 vòng của nạn nhân ra sao. Cảnh sát từng hoài nghi hung thủ là thợ may, nhưng 16 người chết cũng phải mua quần áo cùng 1 chỗ, hơn nữa chỉ có số ít người mới may quần áo.



      vấn đề quan trọng nhất, chính là động cơ giết người của Y Thanh Thủy.



      Thập Tam điều tra, trong 17 người chết kể cả Tâm Luyến, có người nào quen biết Y Thanh Thủy. Hơn nữa vì giới hạn thời gian cho nên tư liệu điều tra được kỹ càng. Mà động cơ giết người thực tế đối với Thập Tam là quan trọng nhất. Trước mắt xem ra, vì có vấn đề gì tồn tại giữa những người chết và Y Thanh Thủy, nên cảnh sát đưa nàng nào phạm vi điều tra. Nhưng vạn nhất động cơ được tìm thấy mà , vậy khác rồi. Bởi vì động cơ nấp rất có thể là mối liên hệ giữa Thanh Thủy cùng 17 người chết, cũng có nghĩa cảnh sát điều tra tới nàng. Mà vì cũng biết Y Thanh Thủy trong quá trình sát hại 17 người có tồn tại sơ hở gì hay , nhưng tất yếu làm mọi cách để cảnh sát chú ý đến Y Thanh Thủy.



      Như Y Thanh Thủy rất có khả năng thuộc về loại người có tư tưởng giết người tàn khốc nào đó. Mà cách nàng luôn cho nạn nhân của mình mặc 1 bộ đồ màu đỏ là minh chứng tốt nhất. Cái này rất có khả năng quan hệ tới vọng tưởng nào đó của kẻ giết người, nhưng vô luận thế nào cũng phải có lý do, cho dù lý do đó vớ vẩn tới cỡ nào. Hơn nữa, có thể thu được số đo 3 vòng của nạn nhân, hơn nữa đem đối phương cho vào phạm vi giết chóc của mình, Y Thanh Thủy tuyệt đối phải thông qua cách nào đó để xuất bên cạnh nạn nhân. thể tra ra những điều này và phá manh mối trước khi cảnh sát tra ra..., như vậy đồng dạng cũng vạn kiếp bất phục.



      thực tế, về sau lo lắng của Thập Tam hoàn toàn chính xác trở thành .



      tại, Thập Tam biết thể dừng lại lâu, nhìn thi thể Tâm Luyến mặt đất mà lòng như bị dao cắt. Dù sao, trước mắt là Tâm Luyến chết.



      Biểu lộ vặn vẹo lúc chết của Tâm Luyến giờ phút này vẫn lưu lại như trước, thậm chí lộ ra vài phần hung ác.



      Thập Tam chưa bao giờ nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của nàng có biểu lộ như vậy. Mà chỉ vài ngày trước nàng vẫn còn tươi cười xinh đẹp, phủ người bộ váy tân nương, sắp trở thành vợ .



      Mà Tâm Luyến phụ thể người Y Thanh Thủy cho biết, cỗ thi thể này từng xuất trong nhà ăn ở lầu 1, càng làm cảm thấy rét mà run.



      Nếu cái này là tác dụng phụ của cổ, như vậy sau này có thể còn phát sinh chuyện gì nữa hay ? Mà những điều này liệu có nguy hại tới Tâm Luyến tại?



      Cuối cùng, Thập Tam dứt khoát quay đầu lại, nắm túi xách da rắn lên, chạy về phía xe.



      lần nữa phát động xe, nhìn chằm chằm vào thi thể áo đỏ trong kính chiếu hậu, ngừng đạp chân ga, khối màu đỏ kia lộ ra trong khung cảnh tĩnh mịch lại càng thêm đẹp dẽ.



      Vì cái gì Y Thanh Thủy muốn mặc lên mình thi thể những bộ quần áo đỏ? Nó có dụng ý gì? cho cùng, nếu oán cừu, vì cái gì lại dùng phương thức tàn nhẫn như vậy đưa bọn họ tới chỗ chết?



      Bởi vì nàng ta bị hạ cổ mà chết, cho nên trở thành điều bí ai biết.



      Rốt cục trong gương chiếu hậu còn nhìn được hình ảnh mầu đỏ kia nữa mới nhàng thở ra, nhấn chân ga ngừng tiến về trước.



      Bất quá, bởi vì thay đổi phương hướng quá nhiều, làm bắt đầu có chút bối rối, bởi vì bắt đầu ngày càng rời xa nội thành.



      Nên làm cái gì bây giờ?



      Kề bên này rất hoang vu, nhìn bản đồ cũng có tác dụng, chiếc xe này mua trái phép nên đăng ký định vị GPS. Lúc này, trong lòng bắt đầu cảm thấy hối hận, sắc trời ngày càng tối.



      Cuối cùng, ngừng xe.



      "Chuyển hướng nhiều lần rốt cục lúc này biết như thế nào trở về "



      mực tránh đường lớn, toàn lựa chọn những con đường hoang vu, hơn nữa còn ngừng đổi hướng, lạc đường cũng là tất nhiên. cho cùng, Thập Tam vẫn là quá tin tưởng vào bản đồ rồi.



      Bất quá, đoán chừng, nơi này có lẽ cách Đông Minh trấn khá gần. Chỉ cần tới gần nơi đó tìm người chỉ đường là được.



      Quả nhiên, thêm 1 đoạn đường nữa nhìn thấy phía trước có 2 người, ăn mặc như dân công.



      lái xe qua, cố ý làm thanh có chút khàn khàn, hơi thò đầu ra cửa sổ xe, : "Sư phó, cho hỏi nơi này có gần Đông Minh trấn hay ?"



      người trong đó nghe xong liền : "Ân, đúng vậy. qua mấy dặm đường nữa là tới. Như thế nào, ngươi có chuyện muốn Đông Minh trấn sao?" ", ta muốn trở về nội thành."



      Lúc này Thập Tam vẫn còn chút lo lắng, bất quá khoảng cách từ nơi này tới nơi vứt xác khá xa, tin tưởng cảnh sát có điều tra cũng tra được tới mình, huống chi ở đây số người ngoại lại khá nhiều, quản lý hộ tịch hỗn loạn, cho nên tự nhiên thể dễ dàng chú ý tới .



      Bất quá để phòng ngừa vạn nhất, lúc chuyện cố ý xen lẫn 1 chút khẩu địa phương. Như vậy có tra được ra mình, cũng nghĩ là người bên ngoài vào. Như vậy, ngược lại có thể đem phạm vi điều tra của cảnh sát di động tới những địa phương khác.



      "Ah, muốn nội thành? Hai chúng tôi cũng muốn tới nội thành đây."



      "Ân, xin hỏi, đến sườn Núi Thanh Lĩnh như thế nào?"



      Sườn núi Thanh lĩnh là nơi cách nội thành khá gần, cho nên Thập Tam mới hỏi bừa như vậy.



      "Ah, muốn tới đó phải chuyển đường..."



      Người dân công kiên nhẫn giải đáp, Thập Tam vội vàng cảm tạ.



      Sau đó, xe của lại lần nữa phóng .



      Lưu lại 2 người dân công, bọn vẫn tiếp tục bộ theo hướng của mình. Hai người dự định bắt xe buýt để vào nội thành.



      "Đại ca" người bên cạnh đột nhiên hỏi: "Ta cảm giác có chút, có chút tà môn ah."



      "Thế nào?" người dân công giải thích cho Thập Tam thấy khó hiểu hỏi: "Địa phương nào tà môn?"



      "Ngươi , xe nam nhân vừa rồi, ở phía sau xe có ngồi 1 nữ nhân mặc đồ đỏ, mặt nàng ta thế nào mà lại giống người chết như thế? Hơn nữa, mặt dường như còn có máu?" ! .



    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :