Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 7 q26



      Trong viện bảo tàng có 4 cửa ra vào. Mà 6 hộ gia đình tiến vào từ cửa chính.



      Huyết tự lúc này lộ ra quá nhiều chỗ quỷ dị, tất cả hộ gia đình đều đề cao tinh thần lên 120%, để ứng phó với những chuyện có thể phát sinh.



      Thời điểm bước vào viện bảo tàng, chỉ thấy trước mắt là đại sảnh cực kỳ rộng lớn. khoảng giữa tầng thứ nhất và tầng thứ 2 có 1 khoảng thông nhau, ở giữa gian này có treo 1 bức hoành phi cực lớn, dùng bút lông để viết "Viện bảo tàng lịch sử quốc gia" bảy chữ to, phía dưới là chữ ký 1 nhà thư pháp nổi tiếng.



      tường có rất nhiều ảnh chụp, ở tầng thứ nhất có thể nhìn thấy từng gian trưng bày triển lãm. Đương nhiên, những thứ trọng yếu đều được bầy ở phía .



      Ngẩng đầu lên, mọi người biết , cái xác cổ kia, nằm đầu bọn họ!



      Ngân Vũ mở sơ đồ mặt phẳng, : "Chúng ta trước nên vội tách ra, mọi người xem, ở lầu 1 có phòng quan sát. Từ chỗ đó có thể giám sát và điều khiển tất cả sảnh triển lãm. Nếu chúng ta tiến vào trong đó, có thể nắm rất nhiều hướng trong bảo tàng. Đương nhiên, nếu quỷ vô hình tới, bất quá có thể quan sát được tình hình của từng người khi tách ra."



      Ngân Vũ , mọi người đều đồng ý. Trước mắt còn chưa nắm thời gian cụ thể xác ướp tỉnh lại, nếu như có thể nắm được điểm này, liền nắm quyền chủ động rồi.



      Huyết tự viết "Bình thường giết người" hoàn toàn là kiểu chơi chữ thường thấy, có hộ gia đình nào hoàn toàn tin tưởng điều này. Huyết tự giết người ư? Nhất định trong đó có bẫy rập. Giống như ta đem 1 khối bơ đặt vào bẫy chuột, hấp dẫn làm nó sa lưới, sau đó chính là chết chắc.



      Nhưng châm chọc chính là, giai đoạn tại cho dù biết điểm này vẫn phải tiếp cận 2 xác ướp kia. Bởi vì khi hai con quỷ đó gặp nhau, tất cả sinh linh trong bảo tàng đều lập tức tử vong."Lập tức", từ này đại biểu cái gì? Chính là 1 khi phát sinh tình huống này đại biểu cả đoàn bị diệt!



      Có thể khả năng đoàn diệt của huyết tự này rất cao. khi cẩn thận, gặp phải chính là tuyệt cảnh. Điểm này khá phù hợp với độ khó lần thứ 8.



      Dựa theo hướng dẫn trong sơ đồ, Phong Liệt Hải phía trước dẫn đường, tất cả mọi người bám sát phía sau.



      Xuyên qua mấy đoạn hành lang, ở trước mặt xuất phòng cảnh vệ, cũng chính là chỗ đặt màn hình giám sát.



      Giờ phút này, ở nơi đây hề có người nào. Cửa cứ để mở như vậy.



      Phòng quan sát tương đối lớn, vào liền nhìn thấy có hơn 100 cái màn ảnh, giám sát mọi góc trong viện bảo tàng.



      "Cần 1 người trông chừng bên ngoài." Tiểu Dạ Tử nhìn năm người trước mắt, chỉ vào Lạc Chính Thần : "Lạc tiểu thư, phiền ngươi trông ngoài cửa, có tình huống gì dị thường lập tức gõ cửa 1 cái. Nhớ kỹ nên hô lên, như vậy có thể đánh rắn động cỏ."



      Trước mắt, bước đầu tiên là tìm đèn dẫn đường, còn phải tìm ngọn lửa. Mà màn hình giám sát rất có lợi cho việc truy tìm ngọn lửa mặt đất. Dù sao, huyết tự này nếu có đèn dẫn đường, dùng từ “cửu tử nhất sinh” để hình dung cũng sai.



      "Đèn dẫn đường... Lại , cái này cũng là 1 trong những văn vật khai quật lần này.



      Sảnh triển lãm. . ." ánh mắt Ngân Vũ quét nhìn tất cả màn ảnh, bỗng nhiên, trợn to hai mắt, nhìn về 1 màn ảnh trong số đó!



      màn ảnh hiển thị 1 cái tủ kính trong đó đặt 1 hình hộp chữ nhật, bên trong nằm đó 1 cỗ thi thể cực độ hư thối.



      Khuôn mặt thi thể còn nhìn được ràng, nhưng người đúng là mặc trang phục thời hán. Bởi vì trong đêm tối cộng thêm màn hình giám thị cách khá xa, thấy gương mặt, nhưng ngay cả nhìn từ xa, vẫn có thể cảm nhận được hàn tràn lan xung quanh.



      Đây là 1 trong 2 xác ướp cổ.



      Đáng nhắc tới chính là, sảnh triển lãm cách cửa ra vào lầu 2 khoảng cách tương đối xa, giữa nó còn có 3 sảnh triển lãm nữa, hơn nữa hành lang cũng khá rắc rối. cách khác, hai cỗ xác ướp sau khi thức tỉnh muốn tìm được đối phương cũng phải mất kha khá thời gian!



      "Là cái này!" Tiểu Dạ Tử cũng lập tức chỉ vào 1 màn hình khác, trong màn hình đồng dạng cũng là 1 cái tủ kính, bên trong đặt 1 cỗ xác ướp khác.



      "Nghe kỹ!" Tiểu Dạ Tử lập tức : "Chấp hành kế hoạch thứ hai! tại quỷ còn chưa thức tỉnh, ta và Kha tiểu thư ở đây quan sát, các ngươi ngay lập tức tìm đèn dẫn đường và lửa! Thời gian có hạn, mau chóng tìm! khi có biến hóa, chúng tôi lập tức gọi điện thoại cho các ngươi! Điện thoại đều chuyển hết thành chết độ rung rồi chứ?" thực nghiệm rồi, trong bảo tàng này nhắn tin có vấn đề.



      "Hai người sao?" Phong Liệt Hải lộ ra tia kinh ngạc "Hai người đều là trí giả ah, lại... ... . . ." "Trí giả dĩ nhiên phải tọa trấn phía sau nghĩ mưu kế , chạy tới tiền phương còn có giá trị sao? Chúng tôi còn sống, mới có thể giúp các ngươi bày mưu tính kế phải sao?" Tiểu Dạ Tử năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Dù sao ở trong viện bảo tàng này có nơi nào an toàn cả, chẳng lẽ ngươi sợ chúng tôi chỉ biết lo cho bản thân?"



      Tiểu Dạ Tử rất có đạo lý, dùng di động liên hệ cũng thuận tiện, nhất thiết phải ở bên cạnh.



      Vì vậy mọi người đáp ứng.



      Sau đó Phong Liệt Hải, Lạc Chính Thần, Công Tôn Diệm cùng Lâm Thiện bốn người tiến về phía sảnh triển lãm số 4.



      Chờ bọn rồi, Ngân Vũ nhìn về phía TiểuDạ Tử mở miệng hỏi " Thần cốc Tiểu Dạ Tử, ngươi tính toán cái gì?"...


      "Ngươi đây là ý gì? Kha Ngân vũ?"


      "Ngươi cho rằng ta nhìn ra sao? là để chúng ta ở đây giám thị, thế nhưng mục đích của ngươi là đề phòng ta chứ gì? Ngươi hi vọng ta cùng bọn ."



      "Lời này của ngươi là sao?" "Ta và ngươi đều là người đứng đầu minh, làm gì phải giả ngu? Sau khi Mộ Nhan Tuệ mất tích, ngươi bắt đầu ý thức được, trong nhà trọ xảy ra vấn đề. Ngươi bây giờ ngay cả ta cũng thể tin rồi sao? Cũng đúng, dù sao, chúng ta đều là hộ gia đình từng ra vào nhà kho, so sánh ra 4 người bọn còn dễ tin tưởng hơn. Ngươi muốn ở đây giám thị hướng của ta?"


      "Ngươi đa tâm rồi." Tiểu Dạ Tử lại lắc đầu : "Ta làm như vậy là bởi vì tánh mạng của chúng ta đều rất trọng yếu."



      Tuy nãy giờ 2 người chuyện, ánh mắt Tiểu Dạ Tử cùng Ngân Vũ vẫn hề rời khỏi màn hình giám thị.



      "Được rồi." Ngân Vũ muốn tiếp tục đề tài này nữa: "Ngươi làm cũng sai, hoài nghi ta là nên. Huống chi bây giờ phải trong nhà trọ, lại càng thể tin tưởng bất luận kẻ nào.



      , ... nhà trọ tại, có còn an toàn hay đây?"



      Mà cùng lúc đó, bọn người Phong Liệt Hải xông vào sảnh triển lãm số 4. Rất nhanh, tìm được đèn dẫn đường. Đó là 2 cái đèn lồng cũ kỹ được bày trong tủ kính. Công Tôn Diệm tiến lên bước, đem cửa thủy tinh mở ra, đương nhiên, hệ thống bảo vệ tê liệt triệt để, cho nên gây ra bất cứ động tĩnh nào.



      Như vậy, kế tiếp phải chia ra. Lạc Chính Thần cùng Lâm Thiện tổ, Công Tôn Diệm cùng Phong Liệt Hải tổ.



      tìm ngọn 9 ngọn lửa quỷ!



      Trước mắt, trong màn hình giám hề tìm thấy 1 ngọn lửa nào, cho nên, song phương chia binh làm hai đường, nhanh chóng tìm. Ngọn lửa tổng cộng có 9 cái, mà trong bảo tàng lớn như vậy ai biết nó nằm ở nơi nào.



      Nhất định phải nắm chặt thời gian! Trước khi xác ướp cổ tỉnh lại!



      Công Tôn Diệm tay cầm cái đèn lồng cũ nát, chạy theo Phong Liệt Hải phía trước. Tiến vào lần lượt từng sảnh triển lãm, cẩn thận tìm tòi. vài sảnh triển lãm bày văn vật trân quý thời Tần Hán như chén rượu, tiền, quần áo v ..v .... phía trước mỗi tủ kính đều có ghi chép ràng. Bất quá bởi vì có đèn, cho nên nhìn thấy lắm.



      Hai người ngừng chạy qua chạy lại tìm kiếm ngọn lửa màu trắng.



      Đúng vào lúc này, Phong Liệt Hải chợt dừng bước, nhìn về 1 cái xe ngựa phía trước! đây là cỗ xe được nhái lại kiểu xe ngựa cổ đại, ở bên trong phát ra 1 điểm sáng u.



      Công Tôn Diệm cùng Phong Liệt Hải lập tức phóng tới, từ cửa sổ xe nhìn vào, chỉ thấy bên trong có 1 ngọn lửa màu trắng rất , vậy mà chỉ lớn bằng móng tay. Tuy thế, ánh sáng của nó lập lòe trong bóng tối vẫn rất thu hút chú ý.



      Đưa bàn tay hơi chạm vào phía dưới ngọn lửa, thế mà truyền tới cảm giác lạnh cả người. Lập tức, ngọn lửa kia cứ như vậy đứng trong lòng bàn tay, được Phong Liệt Hải đem ra.



      Công Tôn Diệm liền dùng di động chụp lại 1 tấm hình, gửi cho Lạc Chính Thần.



      Vô luận như thế nào, tại phải nhanh chóng tìm ra ngọn lửa, càng nhiều càng có lợi.



      Lúc này, khí có thể phi thường khẩn trương. Bốn chữ "Lập tức tử vong" đặt nặng trong đầu mỗi người. Độ khó 8 lần huyết tự làm cho người mới trải qua 1 lần huyết tự như Công Tôn Diệm cùng phong Liệt Hải đều cảm thấy gian nan.



      mặt khác, Lạc Chính Thần cùng Lâm Thiện tìm kiếm ở những sảnh khác, nhận được tin nhắn Công Tôn Diệm gửi tới. Sau khi mở ra, kinh ngạc phát đó là ảnh chụp 1 ngọn lửa màu trắng.



      " tốt quá!" Phát này làm Lạc Chính Thần mừng rỡ thôi, với Lâm Thiện đứng 1 bên: "Lâm tiên sinh, bọn người Công Tôn Diệm tìm được 1 ngọn lửa rồi! Nhưng, thoạt nhìn nó ." Lâm Thiện cũng lập tức quay đầu sang xem xét, hô hấp dần trở nên dồn dập.



      "Chúng ta cũng phải nhanh lên!" Lâm Thiện kích động : "Lạc tiểu thư, mau tìm, nhất định phải mau tìm!" Lạc Chính Thần kỳ cũng coi như trấn định. Dù sao nàng nhiều năm qua mực sống trong ám ảnh tử vong, thể giải được nguyền rủa truyền thừa của gia tộc, giãy rụa trong tuyệt vọng làm nàng gần như chết lặng, tùy thời chuẩn bị đón nhận cái chết. Hôm nay tuy rằng cũng cửu tử nhất sinh, nhưng vẫn còn cơ hội sống sót, đương nhiên nàng phải bắt lấy!



      Chính Thủy lần trước vượt qua được huyết tự, Lạc Chính Thần cũng thề bản thân mình phải sống sót, như vậy, mới có thể làm gương cho Chính Phong. Vô luận như thế nào, nhất định phải thành công!



      Mà trong phòng quan sát, Tiểu Dạ Tử cùng Ngân Vũ ánh mắt vẫn chuyển nhìn chăm chăm 2 cỗ xác ướp.



      Bỗng nhiên, màn hình quan sát xác ướp cổ nam giới do Tiểu Dạ Tử nhìn chăm chú thoáng cái biến thành màu đen! Dường như vì ánh trăng bị mây đen hay vật gì đó che chắn, trong màn hình thể thấy nữa! Mà màn hình xác ướp cổ nữ tính của Ngân Vũ cũng biến thành như vậy!



      Bất quá, cái này chỉ ngắn ngủn trong chớp mắt, rất nhanh liền trôi qua.



      Nhưng ở trước mặt các nàng, hai cái tủ, vậy mà… trở nên rỗng tuếch! ! .

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 8 q26




      " thấy rồi!" Ngân Vũ lùi về sau hai bước, lập tức lấy điện thoại di động gọi cho Lâm Thiện! Mà Tiểu Dạ Tử cũng lập tức gọi cho Công Tôn Diệm!



      Vừa mới tìm được lửa quỷ, Công Tôn Diệm kích động nhận được điện thoại.



      "Ngay lập tức tới lầu hai!" thanh Tiểu Dạ Tử truyền đến: "Quỷ hành động! thể để 2 con quỷ gặp nhau!"



      Hành lang lầu 2 phân bố tương đối phức tạp, nhưng 2 con quỷ tận lực muốn tìm đối phương sớm muộn gì cũng gặp mặt. tại, nhất định phải mau chóng dẫn 1 con rời !



      Hai tổ nhân mã đều lập tức hành động! Mà Ngân Vũ cùng Tiểu Dạ Tử lại tiếp tục nhìn chăm chú lên màn hình giám thị!



      "Lầu hai..." ánh mắt Tiểu Dạ Tử ngừng quét qua tất cả màn hình tại lầu 2, nhưng chỉ nhìn thấy những văn vật được trưng bầy mà thấy bóng dáng quỷ hồn đâu cả!



      Công Tôn Diệm theo sau Phong Liệt Hải, hai người nhanh chóng dọc theo cầu thang vọt tới lầu hai, sau đó thẳng tắp chạy về phía sảnh triển lãm số 6! Lúc này, Phong Liệt Hải đem ngọn lửa màu trắng thả vào bấc đèn, rất nhanh, hỏa diễm dị được đốt lên, đèn lồng tỏa ra ánh sáng trắng mờ mịt.



      Dọc theo hành lang, hai người tâm thần bất ̣nh tới. Mà cách hành lang xa phía trước, chính là sảnh triển lãm số 6. Trước mắt, ánh lửa trong đèn vẫn chưa đổi sắc.



      ngọn lửa sau khi thả vào đèn lồng, thời gian thiêu đốt chỉ có 5 phút đồng hồ, tuy muốn lãng phí ngọn lửa này, nhưng ai cũng dám đánh bạc tin tưởng vào lời "Bình thường giết người" . ngừng tiếp cận sảnh triển lãm, rốt cục khi đứng trước cửa ra vào sảnh số 6, trái tim 2 người ngừng đập bịch bịch, thân thể cứng ngắc. Cửa lớn sảnh triển lãm rộng mở, bên trong trưng bầy văn vật thời kỳ tần hán. Bọn hít sâu vài hơi rồi tiến vào.



      Diện tích sảnh triển lãm số 6 rất lớn, từ lúc Tiểu Dạ Tử gọi điện thoại tới lúc bọn chạy lên thời gian cũng nhiều. Hai người để tiết kiệm thời gian, vội vàng chạy chạy lại khắp nơi trong sảnh triển lãm. Sảnh triển lãm dài ước chừng hơn 40 mét, rộng cũng gần 20m. cách khác, quỷ rất có thể ở bên ngoài phạm vi thiêu đốt của ngọn lửa. Mà nếu như vẫn cách nào dẫn dắt quỷ hồn rời , sau khi ngọn lửa thiêu đốt còn, đến lúc đó nguy hiểm chính là bọn .



      Công Tôn Diệm đứng ở trung ương sảnh, thẳng tiến về trước, tận lực để bản thân lệch phương hướng. Xuyên qua 1 vài tủ kính, ngọn lửa vẫn đổi màu.



      Bên trong phòng quan sát, Tiểu Dạ Tử cùng Ngân Vũ đều trừng lớn 2 mắt nhìn màn hình. Trước mắt, sảnh triển lãm số 6 có bất kỳ tình huống dị thường, chỉ thấy Công Tôn Diệm cùng Phong Liệt Hải cầm theo đèn lồng qua lại.



      Mà mặt khác, Lạc Chính Thần cùng Lâm Thiện vẫn tiếp tục tìm kiếm lửa quỷ. thể đốt đèn dẫn đường lên mà ..., tới sảnh triển lãm số 9 chính là muốn chết. tại, xác ướp trong sảnh triển lãm số 9 cũng thức tỉnh, dưới tình huống này, vào là chuyện rất nguy hiểm.



      Hai cỗ xác ướp cổ lúc này ngừng tìm kiếm đối phương!



      "Hai cái xác ướp kia cũng phải cương thi hay quái vật..." Ngân Vũ lẩm bẩm: "Chúng nó là tồn tại phi vật lý mắt thường thể nhìn thấy! Ngay cả cameras cũng thể quay lại. Đèn dẫn đường là phương pháp duy nhất tác dụng với chúng, nhưng bây giờ..."



      "Lập tức rời khỏi sảnh triển lãm số 6, tìm bên ngoài!" Tiểu Dạ Tử vào trong điện thoại: "Phong Liệt Hải ngươi quen thuộc đường! Phải biết rằng con quỷ ở sảnh số 9 cũng tìm tới! Chúng tôi vẫn tiếp tục tiến hành giám thị, các ngươi vô luận làm như thế nào cũng phải dẫn được 1 con quỷ rời ! Đem nó dẫn tới tầng cao nhất !"



      Cái huyết tự này, chẳng khác gì giữa quỷ và quỷ chơi cút bắt. Trong viện bảo tàng lớn có thể lớn, có thể , chung khó có thể dự đoán trước điều gì!



      Phong Liệt Hải lúc này vẫn còn trong sảnh triển lãm số 6, : "Thế nhưng, Thần Cốc tiểu thư..."



      "Con quỷ kia rất có thể rời khỏi sảnh số 6! Đèn dẫn đường chỉ có tác dụng trong 5p ngươi quên sao? Nhanh! Lập tức ra ngoài! Tuyệt đối thể để 2 con quỷ kia gặp mặt! Tuyệt đối!"



      khi hai con quỷ gặp nhau, kể cả nấp ở nơi hẻo lánh nhất trong viện bảo tàng cũng tuyệt đối tử vong. Phong Liệt Hải cũng tinh tường điểm này, cắn chặt răng, cùng Công Tôn Diệm xông ra ngoài!



      Chạy ra hành lang bên ngoài, lại hướng về sảnh triển lãm số 9 chạy tới, tốc độ 2 người tăng lên cực hạn, dám chậm trễ chút nào!



      Dọc theo hành lang chạy về phía trước, thời điểm tới 1 đoạn rẽ, ngọn lửa càng ngày càng . Năm phút đồng hồ trôi qua hơn phân nửa!



      Phong Liệt Hải cùng Công Tôn Diệm bỗng nhiên dừng chân, đột nhiên quay lưng chạy về hướng ngược lại!



      khi đèn dẫn đường biến thành màu đen chứng tỏ quỷ hồn tồn tại trong phạm vi 30m bên cạnh bọn ! Kế tiếp quỷ chạy theo người cầm đèn dẫn đường! Phong Liệt Hải cùng Công Tôn Diệm nhanh chóng chạy tới hướng cầu thang! Nhất định phải dẫn con quỷ này tới lầu 5!



      Tốc độ hai người càng lúc càng nhanh, dù sao, ngọn lửa kia vẫn ngừng . Có thể chèo chống tới tầng cao nhất hay cũng là vấn đề! Hơn nữa, khi ngọn lửa hoàn toàn tắt lụi, quỷ hồn có thể giết chết bọn !



      thực tế Tiểu Dạ Tử đưa ra 1 ý nghĩ."Quỷ bình thường giết người ", có thể điều kiện để quỷ ra tay giết người chính là "Sử dụng đèn dẫn đường dẫn quỷ rời "?



      Nếu như đó là điều kiện gây ra tử lộ, hộ gia đình cho dù biết cũng vẫn phải làm. có đèn dẫn đường thể ngăn cản 2 con quỷ gặp nhau!



      Chạy, chạy, chạy!



      Nhìn chằm chằm vào màn hình giám thị, Tiểu Dạ Tử nắm chặt hai tay, : "Nhanh, nhanh, nhanh ! Nhanh lên chút nữa!"



      ai có thể biết, trong quá trình tiến lên lầu 5 có đụng độ phải con quỷ còn lại hay ! Trong màn hình giám thị, hoàn toàn nhìn được tung tích của quỷ hồn!



      Chạy tới lầu 4, Công Tôn Diệm cùng phong Liệt Hải đều khẩn trương vô cùng, nội tâm bang bang nhảy lên, nhưng lúc chạy lên lầu 5, mới bước được 3 bậc cầu thang ngọn lửa tắt mất!



      Điều này cũng ứng với, hiệu lực dẫn dắt quỷ hồn vô hiệu!



      Phong Liệt Hải cùng Công Tôn Diệm tràn ngập sợ hãi quay đầu lại, thế nhưng đằng say nhìn thấy gì cả!



      Hai người lập tức cắn răng chạy xuống, quẹo sang 1 bên cầu thang! Căn cứ trí nhớ siêu cường của Phong Liệt Hải, nhanh chóng xuyên qua từng sảnh triển lãm 1!



      Trong khi chạy bọn thỉnh thoảng có quay đầu lại. Nhưng tại đèn dẫn đường trong tay có lửa, cho nên biết quỷ hồn có đuổi theo hay !



      Cứ như vậy, cuối cùng thông qua cầu thang khác, 2 người phi tốc chạy xuống dưới. tại 2 người chỉ có thể cầu nguyện trong lòng.



      Hai con quỷ, trước mắt 1 con ở lầu 2, 1 con ở lầu 4.



      Cái chênh lệch bé này hề đem đến cảm giác an toàn. , kỳ bên trong viện bảo tàng này, cách nào chính thức cam đoan 2 con quỷ tuyệt đối gặp mặt nhau.



      Chín ngọn lửa, bây giờ còn lại 8. Huyết tự mới bắt đầu được chút thời gian sử dụng hết 1 cái, chỉ còn lại 8.



      Lạc Chính Thần và Lâm Thiện lúc này vẫn tiếp tục tìm kiếm ở lầu 1, nhưng vẫn chưa thu hoạch được gì. Ở lầu 2 bây giờ, căn bản có ai dám tới.



      Lúc này, Phong Liệt Hải cùng Công Tôn Diệm cũng ở lầu 3, tiếp tục tìm kiếm lửa quỷ. Dù sao, có lửa, bọn dám xuống tầng 2.



      Trong quá trình tìm kiếm, nội tâm Phong Liệt Hải luôn cảm thấy tâm thần bất ̣nh. Dù sao, giữa lầu 2 và lầu 4 chỉ có lầu 3 có thể coi là nơi an toàn nhất. Thế nhưng bọn thể biết quỷ hồn có ở sau lưng hay . Lúc này, lầu 3 dầy đặc bóng tối, khiến lòng người trầm.



      " Đèn dẫn đường..." Công Tôn Diệm bỗng nhiên : "Phong Liệt Hải, ngươi cảm giác, có chút giống như đạo cụ trong nhà kho sao?"



      "Đúng vậy." Phong Liệt Hải gật đầu: "Đúng là như thế. về nhà kho, trước mắt, Thần Cốc tiểu thư có ý nghĩ, Mộ Nhan Tuệ mất tích nhất định quan hệ có quan hệ tới biến mất của nhà kho. Nhà kho tại sao lại đóng cửa... Lại , ta nhớ được có cái đạo cụ gọi là 'Gáy mớ " có cùng tác dụng với ' Đèn dẫn đường '."



      " 'Gáy mớ' ?" Công Tôn Diệm nghiêng đầu nghĩ, hỏi: "Là loại hình đạo cụ nào?"



      Phong Liệt Hải nhớ lại trong đầu hình tượng của từng dãy tủ. Với trí nhớ của , cho dù là 1 chi tiết chỏ bé tỉ mỉ cũng quên.



      "Đó là đạo cụ nằm trong dãy tủ nguyền rủa, 'Gáy mớ' là đạo cụ loại nguyền rủa."



      Công Tôn Diệm bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, : "Đúng rồi, ngươi nhớ kỹ 1 chút, trong đạo cụ có đèn dẫn đường ?"



      ", có, ngược lại có 1 loại quỷ hỏa tên là 'Thực Hỏa linh đèn cầy' . Ngươi xem..." Phong Liệt Hải từ trong người lấy ra 1 tờ giấy được gấp cẩn thận: "Đây là ghi chép của ta về tất cả đạo cụ trong nhà kho. Ngươi có muốn nhìn xem có thứ gì liên quan tới đèn dẫn đường hay ?"



      Công Tôn Diệm cầm lấy tờ giấy, chăm chú đọc tất cả tên các loại đạo cụ. Cũng chỉ có loại trí nhớ khủng bố như Phong Liệt Hải mới nhớ hết được những thứ này.



      "Ân?" Công Tôn Diệm bỗng nhiên chú ý tới việc, thời điểm nhìn thấy 'Gáy mớ' thình lình phát ra 1 chuyện.



      "Cái này... Những đạo cụ này... dường như những chữ mở đầu tạo thành 1 câu!" Công Tôn Diệm là người quan sát vật việc cực kỳ cẩn thận, cẩn thận cúi đầu nhìn tờ giấy, ý đồ giải nghĩa đoạn mật mã này.



      " câu?" Phong Liệt Hải chấn động, hoàn toàn có nghĩ tới điểm này, liền tranh thủ quay đầy qua xem xét, nhưng... miệng của , thình lình bị bàn tay lạnh như băng bịt lại!



      "Đúng, câu! tất cả loại đạo cụ nguyền rủa là (mình đổi tên mà để im mấy tên này nhé) bất tử chi chú, đầu chú, Đại Ma Đầu, khải ma giả tạo, xấu mặt quỷ, gáy mớ, ghép được thành câu ' nên mở ngăn kéo ra " kế tiếp ở loại đạo cụ công kích: dâm tư la bàn, lệ hỗn chung, mặt ma, huyết lựu loại cây tử, tử mẫu quỷ kỳ, Thực Hỏa linh đèn cầy, người giả hình tạo nên câu 'Bởi vì bên trong huyết tự là giả " loại kháng tính dược vật: điệu thiên huyết văn, cự cổ, bảy đêm oán huyết, thí hỗn chu sa, tương lai đồng [tử], tử hủ dịch, lục ảnh phấn là câu 'Đạo cụ kỳ là tử lộ' ... Đạo cụ, đạo cụ là tử lộ? Còn có câu..." Công Tôn Diệm hai mắt toát ra vẻ sợ hãi đọc ra câu cuối cùng: "Quỷ Võng mạng, Tử Văn giày, cách vực họa trục, U đốt thuẫn, dị tay, mấy đời khóa, quỷ họa (vẽ)... Đây là, đây là, 'Trong tủ có con quỷ' !"



      Hoảng sợ đến cực điểm. Công Tôn Diệm mãnh liệt ngẩng đầu lên nhưng lại phát , Phong Liệt Hải vốn đứng trước mặt, lúc này biến mất vô ảnh vô tung!.




      Chương mới nhất được cập nhật tại http://yeukiki.blogspot.com/
      caoduong thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      @jeremyJ . Có bạn đọc bộ này bạn post thiếu những chương này. Bạn check lại và post đủ giùm mình nhé
      chương 42 quyển 13 cho tới chương 16 quyên 18 .

    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Mấy chương thiếu đó là khi trang bị lỗi, tớ chưa có lưu lại, giờ edit tiếp truyện, mấy quyển bị thiếu sau này mới làm bù.

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 9 q26




      "Phong..."



      Công Tôn Diệm ngây người tại chỗ, nỗi kinh hãi sau khi giải xong bí của nhà kho còn chưa tan , Phong Liệt Hải vốn đứng trước mặt vậy mà đột nhiên biến mất! hai trùng kích cực lớn đánh vào đại não làm nhắt thời kịp phản ứng lại, đứng tại chỗ sửng sốt ba giây!



      Nhưng Công Tôn Diệm rất nhanh, lập tức nhảy về phía sau, bắt đầu vung chân chạy vội!



      Lầu ba! Có con quỷ tiến vào lầu 3!



      Công Tôn Diệm xông qua nguyên 1 đám sảnh triển lãm, lúc này trái tim nhảy lên bang bang, bất quá, chạy hồi lâu, quay đầu lại nhưng hề thấy cái gì biến hóa, mới thoáng thở ra. Huyết tự sau khi có người chết, phải 1 thời gian ngắn nữa mới tiếp tục giết người, theo lý thuyết, tạm thời vẫn an toàn.



      Nhưng liên tưởng đến giả thiết Tiểu Dạ Tử đưa ra. Vừa rồi người cầm đèn dẫn đường đúng là Phong Liệt Hải! Chẳng lẽ, người cầm đèn dẫn đường trở thành đối tượng giết chóc hàng đầu trong mắt quỷ hồn?



      Nhưng Công Tôn Diệm rất nhanh chối bỏ cách nghĩ này, nếu là như vậy, sáu người chấp hành huyết tự, mỗi 1 lần đốt đèn lại chết 1 người, vì cái gì phải cần tới 9 ngọn lửa? Bởi làm như vậy tử lộ lộ ra quá mức ràng, cũng thể cân bằng được độ khó của huyết tự.



      Chỉ có thể giải thích như vậy, quỷ tuy rằng giết người, nhưng dưới 1 vài tình huống vẫn ra tay.



      lúc này tiến vào sảnh triển lãm số 1 tại lầu 3, nấp sau 1 tủ kính, đồng thời cảnh giác 4 phía. Trước mắt, Công Tôn Diệm tuy rằng vô cùng hoảng sợ, thế nhưng vẫn bảo trì được tỉnh táo. với tư cách là kiểm sát trưởng, tố chất tâm lý chắc chắn hơn hẳn người thường, biết trong tình huống này càng bối rối chết càng nhanh.



      Đèn dẫn đường lúc này tay . Còn tay phải nắm tờ giấy kia.



      Trí nhớ của Phong Liệt Hải sai , dựa theo trình tự trong từng dãy tủ mà viết lại, như vậy, liền đại biểu cái này chính là nhắc nhở sinh lộ, biểu thị thực có 1 con quỷ được dấu bên trong nhà kho!



      Như vậy, rốt cuộc là trong tất cả dãy tủ của mọi người đều dấu 1 con quỷ hay chỉ 1 hộ gia đình đặc biệt nào đó?"Trong tủ có con quỷ" là dãy tủ phòng ngự đạo cụ. Như vậy là trong dãy tủ đó có qủy sao? Hay vẫn là những dãy tủ khác...



      nên mở ngăn kéo ra, trong tủ có 1 con quỷ. Nhưng là, có rất nhiều hộ gia đình mở ngăn tủ ra rồi! Như vậy cái này có nghĩa con quỷ được thả ra rồi sao?



      Nhà trọ là chỗ tránh nạn cuối cùng của hộ gia đình, cũng là khu vực an toàn vô hạn tuyệt đối để hộ gia đình sau khi chấp hành huyết tự thả lỏng tinh thần. Nhưng nếu như có 1 con quỷ được phóng thích mà ..., như vậy, nhà trọ chẳng lẽ bị quỷ xâm nhập? Thế nhưng quỷ thể nào tiến vào nhà trọ đó! Như vậy, con quỷ được phóng thích tới nơi nào? Bên ngoài Nhà trọ sao? Cái đó và hộ gia đình mất tích cùng với nhà kho đóng cửa có liên quan sao?



      Trải qua rất nhiều liên tưởng và suy nghĩ, cuối cùng thể tiếp nhận 1 , chính là con quỷ kia được thả ra! Đoạn mật mã này thể nào chỉ là trùng hợp mà xảo diệu như vậy. Hơn nữa, chính như lời của Bồ Liền Sinh, sau khi nhà kho xuất , tỉ lệ tử vong trong huyết tự ngược lại nâng lên, đây phải với câu "Đạo cụ kỳ là tử lộ" hoàn toàn ăn khớp sao?



      Công Tôn Diệm càng nghĩ càng kinh hãi lạnh mình. Nếu như, thực có 1 con quỷ tùy thời tùy khắc có thể tàn sát hộ gia đình, như vậy chấp hành huyết tự còn có ý nghĩa gì? Có khi nào rời khỏi nhà trọ cũng vẫn bị đuổi giết? Vì sao lại phát điểm này sớm chứ? Vì cái gì lại hoàn toàn bị lừa gạt nữa?



      Công Tôn Diệm cầm điện thoại ý định gọi điện. Nhưng lại lập tức đè ý nghĩ này xuống.



      !



      thể gọi điện!



      ý thức được vấn đề. Nếu như con quỷ kia thực thoát ra, như vậy nó ở nơi nào? Ở nơi nào?



      Chỉ cần phải trong nhà trọ, bất kỳ 1 chỗ thế gian này cũng được! ... chừng lúc này, nó ở bên cạnh mình cũng có thể! Chắc chắn có 1 người trong nhà trọ là quỷ giả trang, là ai ai biết? Chuyện này, tuyệt đối thể cho bất luận kẻ nào!



      hạ quyết tâm nếu như lần huyết tự này có thể còn sống, sau khi trở về nhà trọ lập tức tham gia huyết tự chỉ thị cấp ma vương! ở thời điểm thập tử vô sinh này, đây là phương pháp duy nhất còn có cơ hội tìm đường sống!



      Công Tôn Diệm nghĩ đến đây liền thả điện thoại vào túi áo, hít sâu 1 hơi. biết, trước mắt nhất định phải toàn lực ứng phó hoàn thành xong huyết tự này! Trong nhà trọ có 1 hộ gia đình nào chịu vì hi sinh huyết tự cứu trở về! Coi như là chí thân, chỉ sợ cũng có khả năng nguyện ý hy sinh lớn như thế. Dù sao chấp hành thành công 1 lần huyết tự đại biểu cho 1 lần tính mệnh của chính mình a!



      "Lần này ở độ khó huyết tự lần thứ 8 ta chết sao? Ta cứ như vậy mà chết sao?"



      Công Tôn Diệm sau khi tiến vào trà trọ có thể sống đến bây giờ hoàn toàn là ỷ lại vào mấy vị trí giả. Sau huyết tự trò chơi, mang ơn thần cốc Tiểu Dạ Tử, lại thêm trí tuệ của mình, lựa chọn gia nhập Thần Cốc Minh. Nhưng hôm nay ràng lại phát , những người bên cạnh mình căn bản thể tin tưởng.



      Thậm chí, từng có ý nghĩ xấu nhất. Con quỷ kia có khả năng xâm nhập vào nhà trọ rồi hay ? Dù gì đó cũng phải 1 huyết tự bình thường!



      Công Tôn Diệm tiến vào nhà trọ, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Thậm chí tiếc giải trừ hôn ước với người Lâm Thân Na, cũng với cha mẹ rằng mình ở bên ngoài du lịch đoạn thời gian, để bọn họ lo lắng.



      "Cha, mẹ, hài nhi bất hiếu, có lẽ thể phụng dưỡng 2 người quãng đời còn lại rồi. Thân Na, hi vọng em hạnh phúc."



      Công Tôn Diệm tuy rằng tim như bị đao cắt, nhưng cũng biết, hôm nay phải nhất định liều chết đánh cược 1 lần. tại có hai lựa chọn, thứ nhất, trở lại tầng hai, thứ hai, lên tới tầng bốn thậm chí thẳng đến tầng năm.



      Bất kể làm thế nào, đều rất nguy hiểm. Mà sinh cơ, chỉ có tìm được lửa quỷ!



      cuối cùng đưa ra quyết định.



      lên! Tìm được lửa quỷ còn có đường sống! Trái lại, giao mạng tại đây!



      với tư cách là kiểm sát trưởng, tự tay lên án vô số tội phạm, hơn nữa mực công chính liêm minh. Cả đời này ngẩng đầu thẹn với trời, cúi đầu thẹn với đất. Cho dù biết đắc tội ít người, thậm chí ở thành phố K vì điều tra Lý Ung mà nguy hiểm tánh mạng, đều hối hận.



      Chưa từng hối hận!



      Cho dù chết tại đây, nhưng tự tin nhân sinh mình trải qua vô oán vô hối!



      "Cha, mẹ, Thân Na..."



      Công Tôn Diệm bước như bay, ngừng phóng về phía cầu thang. Tuy cảm giác sợ hãi đem cơ thể gần như đóng băng, máu cũng bắt đầu ngược dòng, thế nhưng vẫn tiếp tục chạy về phía trước!



      Vọt tới tầng 4, vẫn dừng bước, 1 hơi chạy tới tầng cao nhất, tầng 5!



      Vừa bước lên tầng 5 lập tức xông vào 1 sảnh triển lãm, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại! Lưng dựa vào tường ngừng thở hổn hển, nhìn phía trước từng dãy văn vật trân quý. Ở nơi này trưng bày là văn vật thời đại Tống nguyên Minh Thanh rồi.



      Công Tôn Diệm ngừng chạy qua lại trong đại sảnh, tìm kiếm có ngọn lửa nào ở đây hay . Bất kỳ con quỷ nào nếu như tiến vào tầng này, kết quả chờ đợi chính là Phong Liệt Hải!



      cho cùng "Quỷ bình thường giết người" rất ràng muốn cố ý dẫn dụ hộ gia đình tiếp cận quỷ hồn, thông qua đèn dẫn đường đem quỷ rời . Nhưng khi làm như vậy kết cục chính là cửu tử nhất sinh. Chỉ cần tiếp cận quỷ, có cơ hội đảm bảo sống.



      Công Tôn Diệm bước vào sảnh triển lãm số 19.



      Bởi vì mặt đất được trải thảm cho nên có thể yên tâm chạy. Mà vừa tiến vào gian triển lãm này thân thể đình trệ. phát trong 1 tủ kính có 1 ngọn lửa lập lòe!



      tìm được!



      Công Tôn Diệm lập tức chạy nhanh tới! tay mở tủ thủy tinh sau đó, bắt được ngọn lửa màu trắng kia.



      " tốt quá..."



      Nhưng đúng lúc này, ngọn lửa màu trắng trở nên ngày càng lạnh lẽo, làm thiếu chút nữa phải buông ra! Thoáng 1 cái, ngọn lửa trôi nổi như ma trơi bỗng biến thành màu đen!



      Công Tôn Diệm hai mắt trợn trừng, nhưng lập tức đem ngọn lửa bỏ vào đèn dẫn đường. Ngọn lửa là thứ vô cùng quỷ giá, vì quỷ dẫn đường, cuối cùng chết chừng chính là bản thân mình! Dẫn quỷ rời chẳng khắc nào đem mình và nó trói buộc lại với nhau!



      lập tức rút lui rời khỏi sảnh triển lãm số 19, tiến vào sảnh triển lãm số 20. Căn cứ bản vẽ mặt phẳng, cách đó xa, có 1 cầu thang! Nhất định phải dọc theo cầu thang kia tới tầng 4!



      Mà lúc này, ngọn lửa trong lòng bàn tay, thủy chung vẫn là màu đen, hơn nữa, cảm giác lạnh lẽo cùng ngày càng mạnh mẽ.



      Phảng phất, giống như quỷ ngừng tiếp cận!



      Công Tôn Diệm bỗng nhiên nghĩ tới việc.



      tại, phải tiến tới dần vị trí của quỷ hồn chứ?



      Thế nhưng quay đầu lại? Vậy cũng chẳng phải chui đầu vào lưới sao?



      Nhưng nếu như sử dụng đèn dẫn đường, vô luận mình tới nơi nào quỷ hồn cũng theo sau, biết bản thân mình cách nó bao xa đây? muốn nối gót theo Phong Liệt Hải!



      Ngọn lửa ngày càng thêm sẫm màu, lúc này chung quanh trong phạm vi 30m hề có bất kỳ chướng ngại vật. cách khác, con quỷ kia đứng trong phạm vi tầm nhìn thông thường, nhưng lại thể nào thấy được!



      có lựa chọn! cuối cùng chỉ có thể đem ngọn lửa bỏ vào trong đèn, nhen nhóm lên!



      Cũng trong chớp mắt này, cảm giác tánh mạng đếm ngược theo thời gian.



      Nhân sinh từng màn 1 lướt qua đầu . Từ , lập chí trở thành nhân viên công vụ, chủ trì chính nghĩa, lấy lại công bằng cho dân chúng có quyền thế, thề sống chết bảo vệ tôn nghiêm pháp luật! Thông qua kỳ thi trở thành kiểm sát trưởng, cũng vẫn cương trực công chính, hơn nữa mực chú trọng điều tra tư pháp **. Bởi vì tư tưởng suy nghĩ giống nhau, mới quen biết và luật sư Lâm Thân Na, cuối cùng nhất...



      Ở thành phố này, điều tra hành vi phạm tội của Lý Ung, phụ thân Lý nên mới bị đẩy vào nhà trọ. thế giới này căn bản có thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.



      Ngọn lửa màu đen chậm rãi thiêu đốt, mà giờ phút này, Công Tôn Diệm vung chân lên bắt đầu chạy. Tuy nhìn tới, nhưng biết , quỷ ở ngay bên cạnh . Mà khi ngọn lửa thiêu đốt còn, , nghênh đón thời khắc cuối cùng tuyệt vọng nhất! .


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :