Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 2 q26




      Đêm khuya.



      Bồ Liền Sinh đứng trước ban công, nhìn ảnh trăng sáng tỏ bầu trời. Vô luận năm mươi năm trước hay là năm mươi năm sau, thủy chung có biến hóa , cũng chỉ có vầng trăng này.



      "Phi Linh... Con ở nơi nào..."



      Sau khi thê tử mất , đối với Liền Sinh, thứ trọng yếu nhất thế gian chính là con Phi Linh. Mà tuổi của con bây giờ so với mình khẳng định lớn hơn rất nhiều.



      Chấp hành huyết tự, còn có... Bốn lần.



      Còn bốn lần, liền có thể rời khỏi nhà trọ. tại, chuyện quan tâm lúc này chỉ có như thế.



      từ sân thượng quay trở về phòng khách. Trong phòng 1 mảnh đen kịt. định ngủ trước, ngày mai suy nghĩ ràng những chuyện hỗn loạn vừa xảy ra, thích ứng với thế giới năm mươi năm sau.



      Nhưng đúng vào lúc này...



      bỗng nhiên có loại cảm giác cổ quái, thân thể tự chủ được run rẩy 1 cái!



      Trong nội tâm tràn đầy 1 loại dự cảm bất an.



      Giác quan thứ 6 của Liền Sinh rất mạnh. Trước kia, cũng nhờ dự cảm được chuyện nguy hiểm mới xông qua được nhiều huyết tự.



      Lúc này, ngay ở gian phòng bên dưới, trong phòng có 2 hộ gia đình. Trong đó người là Mộ Nhan Tuệ thuộc thần cốc minh, người khác là 1 nam tử tóc tai tán loạn, mắt có quầng thâm. Người này cũng thuộc Thần Cốc Minh, là hộ gia đình mới vào nhà trọ lâu, tên là La Tuấn Đông.



      "Khương Lam Sinh thấy rồi sao?" Mộ Nhan Tuệ nhíu mày hỏi: " như thế nào lại thấy nữa?"



      " và ta tiến vào nhà trọ trong cùng khoảng thời gian cho nên giao tình khá tốt. Bất quá vì bao nhiêu người chú ý tới , cho nên mất tích cũng có ai phát ." La Tuấn Đông lúc này phi thường bất an nói: "Ta nghĩ, ..."



      "Đại khái là bởi vì tin vào nguyền rủa bóng dáng, muốn ở trong nhà trọ?"



      Mộ Nhan Tuệ lại cho là đúng: "Ngươi cũng biết, hộ gia đình như thế có rất nhiều ah."



      "Nhưng là" La Tuấn Đông bất an nói: "Mộ tiểu thư, ta cũng mới biết ngươi là người của thần cốc minh lâu, ngươi có biết 1 vài tình huống gì hay ? Trước, Thánh Nhật giáo cũng có người mất tích hiểu, tại Khương Lam Sinh cũng..."



      "Ân, riêng gì Thánh Nhật giáo, chúng ta đều cho rằng bọn nhận được huyết tự nên ra ngoài, có thể bị đoàn diệt. Cũng có khả năng rời tập thể, muốn khiêu chiến nguyền rủa bóng dáng của nhà trọ. Hai loại khả năng đều có thể xảy ra, cái này cũng có gì kỳ quái."



      như vậy, nhưng nội tâm Mộ Nhan Tuệ lại có chút bất an.



      Liên tiếp xảy ra tình huống hộ gia đình mất tích, lúc ban đầu là Hoa Liên Thành, sau đó là hộ gia đình của Thánh Nhật giáo, tại là Khương Lam Sinh...



      Bởi vì những người biến mất đều quan trọng nên mọi người để ý, nhưng tại, nhân số quá…




      "Chẳng lẽ" Mộ Nhan Tuệ bỗng nhiên nẩy ra 1 cách nghĩ: "Lý , và Ngân Dạ, thần cốc Tiểu Dạ Tử sau cuộc chuyện kín, đều buông tha giết chết Thượng Quan là vì vậy?"



      Những lời này đương nhiên chỉ trong nội tâm, vạn nhất trong phòng này bị gắn máy nghe trộm, để Thượng Quan Miên biết , nàng nhất định phải chết.



      , hẳn hoài nghi trong nhà trọ xuất 1 lực lượng nào đó làm hộ gia đình mất tích?



      Cho nên, quyết định tạm dừng tranh đấu liên minh, chờ đợi quan sát chuyện gì xảy ra? Mà Thượng Quan Miên với tư cách chiến lực cao nhất nhà trọ, cũng có khả năng là 1 trong những người quan sát?



      Nhưng nhà trọ tuyệt đối có quỷ tiến vào! tin tưởng vào điều này của hộ gia đình cũng giống như thế giới tin tưởng vào định luật hấp dẫn. Bất quá, nghiêm khắc mà , cái này có thể gọi là hy vọng tuyệt đối của hộ gia đình vào việc nhà trọ thể có quỷ.



      Nhưng, có thể cam đoan sao? Bản thân nhà trọ chẳng phải là 1 cái quỷ ốc đó sao?



      "Cái đó" nàng cắn răng ra: "Ta cùng Thần Cốc tiểu thư chuyện "



      Lúc này, bỗng nhiên nàng cảm thấy sau lưng cổ hàn ý sâm lãnh đánh úp lại. Tiếp theo gian phòng bỗng nhiên tối sầm! Rồi nàng mở to 2 mắt nhìn sau lưng La Tuấn Đông, ở nơi đó xuất bóng đen!



      Bóng đen kia dần tới gần, ánh trăng ngoài cửa sổ rọi vào, lộ ra gương mặt kẻ đó. Nhưng cái khuôn mặt đó rất nhanh phát sinh biến hóa, cuối cùng, biến thành 1 hình tượng vặn vẹo, khủng bố tới cực điểm!



      "Ngươi... Ngươi... Quỷ...." .



      Mộ Nhan Tuệ sợ hãi thôi, mà La Tuấn Đông quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt kia lập tức sợ tới hồn phi phách tán, trực tiếp bất tỉnh!



      Mộ Nhan Tuệ lập tức ý thức được, tại nhất định phải trốn!



      Nhưng mà sau lưng quỷ ảnh kia mới là cửa ra vào! Muốn ra ngoài chỉ có thể vượt qua nó!



      Nàng lập tức xông vào gian phòng gần đó đem cửa khóa lại, tiếp theo chạy ra ban công bên ngoài, nhìn ban công bên cạnh khoảng cách rất xa, nhưng chính giữa có đặt 1 cục nóng điều hòa, nếu như dẫm lên , có thể trèo qua được(nhà nào có máy lạnh biết, cái chĩa vào phòng phả hơi lạnh gọi là cục lạnh, còn cục to đùng có cánh quạt lắp bên ngoài gọi là cục nóng)!



      Nàng lập tức túm lấy lan can, duỗi chân ra. Nhìn xuống phía dưới, sắc mặt trở nên trắng bệch. Nơi này là tầng hai mươi tám, té xuống tuyệt đối tử vong tại chỗ, năng lực chữa thương của nhà trọ phải sau khi hoàn thành huyết tự mới có hiệu lực. Thế nhưng tại chạy, chính là chết thể nghi ngờ!



      Nhưng vì cái gì bên trong nhà trọ lại có quỷ? có khả năng , hơn nữa, người kia, tại sao lại biến thành quỷ?



      Mộ Nhan Tuệ đem chân phải dẫm lên cục nóng điều hòa, chân còn lại giẫm lên thành lan can, cả người dựa sát vào tường!



      "Thượng... , thượng đế bảo vệ..."



      Nàng lúc này sợ tới cực điểm, rốt cục 2 chân đứng vững cục nóng điều hòa.



      Nhưng đúng lúc này, phía dưới cục nóng duỗi lên 1 bàn tay, túm lấy chân của nàng kéo mạnh! Thân thể Mộ Nhan Tuệ lập tức lơ lửng giữa trung!



      Giờ khắc này, đầu óc nàng trống rỗng! ý chí muốn sống làm nàng cố gắng bám víu vào bất cứ thứ gì, thế nhưng tốc độ rơi xuống quá nhanh, còn kịp!



      , ... . . . , ... !



      !



      Rốt cục thân thể nàng va chạm mạnh với nền xi măng bên dưới,máu và não tương ngừng trào ra.



      Ánh mắt ngây ngốc nhìn lên trời, tiếp theo, đoạn khí.



      Mộ Nhan Tuệ chết.



      Nhưng rất nhanh, mặt đất xi măng dưới thân nàng từ từ xuất 1 hố đen, tiếp theo, bàn tay từ trong đó duỗi ra, đem thân thể nàng kéo vào trong đó! Cuối cùng, lỗ đen tiêu tán biến thành mặt đất xi măng bình thường.



      Mà cùng thời gian, vách tường trong 1 căn phòng ở nhà trọ, lỗ đen lại chậm rãi ra, tiếp theo người từ bên trong ra. Mà lúc này, gương mặt khôi phục lại bộ dáng của hộ gia đình lúc trước.



      Bất luận kẻ nào chứng kiến, cũng hoài nghi người này chết bên trong nhà kho, càng biết, trở thành Tử thần lấy mạng hộ gia đình nhà trọ.



      Tháng tám, chết ba hộ gia đình.



      Tối đa còn lại... Bảy người.



      Mà Liền Sinh lúc này mở cửa phòng nhìn ra hành lang bên ngoài. Cảm giác bất an vừa rồi vẫn quanh quẩn trong đầu .



      "Là ảo giác sao? Nhà trọ này là nơi tuyệt đối an toàn của hộ gia đình, ở trong này bị quỷ đuổi giết ..."



      nghĩ vậy liền lắc đầu, : "Ai, mà thôi, chỉ mong chuyện gì cũng đừng có."



      Sau đó, đem cửa đóng lại.



      Cùng lúc đó, trong 1 khách sạn tại thành phố K, Đồng Sinh Bộ Vị xem đoạn video. Đó chính đoạn video Tiểu Dạ Tử gửi cho Thương. Từ thời của Hạ Uyên cũng ít hộ gia đình quay lại những nội dung như thế này. Mà tại nàng xem, là cảnh bác Sĩ Đường chấp hành huyết tự cấp ma vương. Phụ trách quay phim , chính là Lý . lúc ấy quay lại từ camera mũi kim được chế tác nằm trong đồng hồ đeo tay.



      "Đây là 1 loại phim kinh dị sao?" Đồng Sinh Bộ Vị nhìn 1 nữ tử còn trẻ ngồi bên cạnh. Nữ tử này có mái tóc hơi uốn, gương mặt giống như minh tinh điện ảnh, thanh tú thanh nhã, rất có khí chất của 1 diễn viên. Nàng mặc bộ ki-mô-nô, cầm điện thoại gửi tin nhắn.



      "Tỷ. Ta tắm trước. Còn có, ngươi tốt nhất nên xem đoạn video đó."



      Sau khi xong nàng hướng về phòng tắm tới.



      bé này chính là muội muội của Đồng Sinh Bộ Vị, Đồng Sinh Thương.



      Đồng Sinh gia cùng thần cốc Tiểu Dạ Tử quan hệ mật thiết, mẹ đẻ nàng là con của tổng giám đốc tại. Mặc dù là con , nhưng lại là con ngoài giá thú. Hơn nữa, nhiều năm trước cũng qua đời. Mà Tiểu Dạ Tử cùng Thương, đều do người đó sinh ra. Chỉ là về sau cha đẻ Tiểu Dạ Tử mang nàng rời khỏi nhà Đồng Sinh, vài năm sau liền tái giá với người khác. Mà Thương ở lại làm con thừa tự cho phụ thân của Bộ Vị, cũng chính là cậu của Tiểu Dạ Tử cùng Thương.



      Cho nên, thần cốc Tiểu Dạ Tử cùng Đồng Sinh Thương, chính là chị em cùng cha cùng mẹ, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà chia lìa. Điều này liên quan đến rất nhiều gút mắc trong nhà Đồng Sinh.



      Mà mẫu thân chết, cũng chính là nguyên nhân lớn nhất Tiểu Dạ Tử trở thành thám tử.



      Bộ Vị nhìn bóng lưng của Thương, lại đem ánh mắt chuyển hướng về video trước mắt. nhìn bỗng nhiên ánh mắt nàng trì trệ, lập tức nhấn tạm dừng.



      "Đợi... Đợi nào...!"



      Ánh mắt của nàng nhìn về hình ảnh bất động trước mắt.



      "Cái này có phải hay ? Lại , Thương mực nghiên cứu đoạn video này, là muốn tìm ra 1 vài manh mối, có thể liên quan tới cái này hay ? Ân, đợi Thương tắm rửa xong cùng nàng tiếng a. Ân, bằng trước gọi điện thoại cho Tiểu Dạ Tử?"



      Nghĩ vậy, nàng lập tức lấy điện thoại di động ra, mở danh bạ, sau đó, bởi vì nhất thời nhanh tay mà nhấn phải số của Mộ Nhan Tuệ.



      Cùng lúc đó, trong nhà trọ. Tên hộ gia đình giả kia, mới vừa bước ra khỏi lỗ đen, bỗng nhiên từ lỗ đen sau lưng, truyền ra tiếng chuông điện thoại di động. liền quay đầu lại, vươn tay lấy từ trong hắc động ra 1 cái điện thoại màu hồng, đây đúng là điện thoại của Mộ Nhan Tuệ! Bởi vì điện thoại được bỏ vào túi áo trong của Mộ Nhan Tuệ nên vẫn còn yên lành.



      Hiển thị màn hình người gọi tới là Đồng Sinh Bộ Vị.



      lập tức chấp nhận cuộc gọi.



      "Này" thanh dùng tiếng Nhật dồn dập : "Tiểu Dạ Tử ư ( Đồng Sinh Bộ Vị còn chưa phát gọi sai điện thoại )? Ân, chính là đoạn video về cái gì mà "Ma Vương huyết tự", cái này là chương trình camera sao? Cái vị bác sĩ chấp hành "Ma Vương huyết tự" ở trong video có 1 đoạn làm ta chú ý. Là như thế này. . ." ! .


    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      chương 3 q26




      Đồng Sinh Thương bước vào phòng tắm, mở vòi nước, chỉnh độ ấm vừa đủ, bỏ ki-mô-nô người xuống, xối nước lên người bắt đầu tắm rửa.



      Thân hình của nàng so sánh với thần cốc Tiểu Dạ Tử lộ ra có chút trẻ con hơn, còn phát dục. Bất quá, tâm trí của nàng so với Tiểu Dạ Tử, thua hơn chút nào.



      Những giọt nước ấm xả lên người, lúc này nàng có thể gỡ mặt nạ ra rồi.



      "Tỷ tỷ..."



      Đối với Đồng Sinh Thương mà , thế gian này thân nhân của nàng chỉ có 1. Chính là tỷ tỷ thần cốc Tiểu Dạ Tử.



      Chỉ có nàng, người.



      Chỉ biết tới tiền tài, cuộc sống lúc nào cũng tràn ngập tính toán, cân nhắc lợi hại cho Đồng Sinh gia tộc, đối với Thương mà , nó chẳng khác gì địa ngục. Nhưng nàng phải sinh hoạt trong 1 gia tộc như thế, đeo lên mình 1 cái mặt nạ, quần nhau với tất cả mọi người, thậm chí gồng mình cố gắng trở thành tổng giám đốc của Đồng Sinh gia, cũng vì nàng là tôn nữ ngoại tổ phụ thương nhất.



      Rất nhiều người đều hoàn toàn có cảnh giác nàng, bởi vì biểu của nàng 1 mực giống như là trẻ con, có tâm kế. Hơn nữa, trong mắt người khác, nàng đối với Tiểu Dạ Tử cực kỳ ghét cay ghét đắng, ràng là thân tỷ muội, lại mực đối chọi gay gắt.



      Nhưng tất cả chỉ là biểu giả dối mà thôi.



      Thương đến nay vẫn nhớ , ngày đó Tiểu Dạ Tử 13 tuổi, bản thân nàng 10 tuổi. Trong biệt thự xa hoa của Đồng Sinh gia, mẫu thân chết ở trong phòng. ngực nàng bị 1 con dao đâm vào, trường 1 mảnh bề bộn. Mà người phát thi thể , chính là 2 tỷ muội.



      Mẫu thân của 2 người, Đồng Sinh Lĩnh là con thứ ngoài giá thú của Đồng Sinh Hùng, tổng giám đốc Đồng Phát Tài Lãng. nhiều năm qua vẫn 1 mực tìm kiếm nhi nữ của mình, rốt cuộc tìm thấy nàng ở kinh đô. Lúc trước, nữ nhân rời khỏi Đông Kinh liền tới kinh đô, cũng ở đó sinh ra con Đồng Sinh Lĩnh. Thời điểm Đồng Sinh Hùng tìm được nàng, nàng mới có 7 tuổi.



      Đem nàng tiếp nhận, dẫn vào sinh sống trong Đồng Sinh gia, điều này tự nhiên lọt vào phản đối kịch liệt, nhưng Đồng Sinh Hùng tại Đồng Sinh gia là nhân vật hai, quyết định, ai có thể thay đổi. Mà mẫu thân từ khi tiến vào gia tộc bị đối đãi rất lạnh nhạt.



      Đây là điều tất nhiên. Đồng Sinh Lĩnh sau khi nhận tổ quy tông cũng hiểu điều này, cho nên thủy chung kiêu ngạo. Tại nhà Đồng Sinh, tuy luôn bị mọi người ghét bỏ, nhưng nàng vẫn cứng cỏi chống chọi, tiếp tục sống.



      Ba người cậu cùng 2 người dì, toàn bộ đều thích mẫu thân. Nhất là cậu cả Đồng Sinh Chính Nhân, cũng là người trước mắt cực kỳ có khả năng kế nhiệm Đồng Phát Tài Lãng. Tương đối mà , phụ thân của Bộ Vị, Đồng Sinh Dụ đối với nàng tốt hơn chút.



      Kinh nghiệm vài chục năm sống kiểu ăn nhờ ở đậu này, nên sau khi tốt nghiệp đại học, mẫu thân hy vọng có thể ra ngoài tự lập, trở lại sinh hoạt ở kinh đô. Cuối cùng , Hùng Nhị Lang quyết định để cho nàng làm ở chi nhánh của Đồng Phát Tài Lãng tại kinh đô, chỗ ở cũng do xắp xếp xong xuôi, nhưng ngày lễ ngày tết nhất định phải về nhà ăn cơm. Mà cũng trong đoạn thời gian đó, nàng quen biết phụ thân của 2 người, vị thiếu chủ của 1 đền thờ nho , Thần Cốc Long Ngạn.



      Cuối cùng hai người mến nhau rồi kết hôn, Long Ngạn ở rể Đồng Sinh gia, sửa thành họ Đồng Sinh ( Đồng Sinh gia tộc có tập tục là con rể nhất định phải ở rể ). lâu sau, sinh ra Tiểu Dạ Tử cùng Thương hai người. Đoạn thời gian đó có thể là đoạn thời gian hạnh phúc nhất.



      Ít nhất đối với mẫu thân, đối với Tiểu Dạ Tử cùng Thương mà , chính là như vậy.



      Thẳng đến ngày đó...



      Pháo hoa giao thừa năm mới vừa qua , hai tỷ muội tràn ngập vui sướng trở về nhà, phát thi thể mẫu thân trong chính ngôi nhà của họ tại khu cao cấp trong Đồng Sinh gia. khắc này, các nàng như rơi vào địa ngục.



      Tiểu Dạ Tử 13 tuổi, đều hiểu hơn so với ai khác, mẫu thân tại Đồng Sinh Gia này được hoan nghênh.



      Gia dinh của Đồng Sinh Gia hệ thống bảo vệ tuyệt đối là nhất lưu. Kẻ giết chết mẫu thân tự nhiên chính là… người nhà Đồng Sinh!



      Người hiềm nghi, có rất rất nhiều.... trong nhà Đồng Sinh người nào có thể tin tưởng được. Hơn nữa, cảnh sát sau khi điều tra cũng thể nào khoanh vùng tập trung mục tiêu. Cho đến nay, vẫn ai biết hung thủ giết chết mẫu thân là ai. Mà cùng ngày vụ án phát sinh, hề có nhân chứng. Bởi vì thời gian vụ án phát sinh là rạng sáng năm mới.



      Hai tỷ muội so với bất kỳ ai, đều thương mẫu thân, cừu thị nguyên 1 đám giả nhân giả nghĩa Đồng Sinh gia, hai người vì tìm ra hung thủ tuyệt đối tiếc bất cứ giá nào.



      "Thương..." ngày, Tiểu Dạ Tử với nàng: "Ngoại công với ba ba, nếu như ba muốn rời khỏi Đồng Sinh gia, thể mang 2 chúng ta cùng . Ít nhất, phải lưu lại 1 người. Về phần là ta hay là muội đến nay phụ thân vẫn chưa quyết định được."



      "Ta và tỷ tỷ ở cùng chỗ! Nếu như tỷ tỷ phải , như vậy muội cũng muốn..."



      "Muội lưu lại."



      Tiểu Dạ Tử thế nhưng lại đưa ra 1 lựa chọn khó tin.



      "Nhất định phải tìm ra hung thủ sát hại mẫu thân, phải sao? Bởi vì được ngoại công sủng ái, cho nên mẫu thân nhận phải nhiều ghen ghét. Vì vậy bọn mới giết mẫu thân. Hung thủ là người hay nhiều người, chúng ta biết, nhưng ít nhất có thể khẳng định, hung thủ là người của Đồng Sinh gia. Cho nên muội ở lại Đồng Sinh gia, mà tỷ trong mắt người khác luôn là người phi thường thông minh, nếu như tỷ ở lại bọn rất cảnh giác, muội phi thường thiện lương ngây thơ, có thể làm suy yếu cảnh giới của bọn . Mặc kệ phải hao phí thời gian bao lâu, chúng ta nhất định phải tìm được hung thủ sát hại mẫu thân. Tìm ra xong. . .



      Chúng ta cùng… giết !"



      ", thể, tỷ tỷ..."



      "Từ nay về sau, muội phải biểu căm hận tỷ, thể cùng tỷ chung sống hòa bình.



      Bởi vì phụ thân ghét muội mới để muội ở lại Đồng Sinh gia, sau đó phải công nhiên cãi lộn với tỷ. Chỉ có chúng ta biểu căm hận lẫn nhau, mới làm giảm trình độ nghi ngờ của bọn với muội.



      Tỷ cần tình báo của muội, sau đó, tỷ trở thành thám tử, điều tra cái chết của mẫu thân. Tỷ nhất định trở thành thám tử, vô luận trả 1 cái giá bao lớn!



      Ước định tàn khốc kia nàng luôn giấu kín trong lòng. Đồng Sinh Thương gần mười chín tuổi, vĩnh viễn cách nào quên được ánh mắt lạnh lùng khốc lúc ấy của tỷ tỷ. Nhưng, nàng đáp ứng.



      Tìm ra hung thủ, sau đó giết ! Coi như phát ra đối phương có là ngoại công cũng buông tha, dù sao đều là huyết mạch Đồng Sinh gia, làm sao lại dễ dàng để im cho việc như thế này xảy ra. Như vậy, chỉ có thể dựa vào tỷ muội hai nàng rồi. Càng cách nào trông cậy vào phụ thân, sau khi mang Tiểu Dạ Tử rời , đến năm liền lập tức tái giá. Phụ thân tại, có lẽ đem mẫu thân quên sạch rồi.



      ai có thể tin tưởng, mỗi người bên người mình, vô luận là Bộ Vị hay là ai cũng có thể là hung thủ. Ai cũng rất có khả năng quan sát mình, tính toán chính mình, thậm chí muốn giết chết chính mình.



      Nhưng vô luận như thế nào, chỉ có điều thay đổi.



      Tỷ tỷ, duy chỉ có tỷ tỷ là nàng có thể tin tưởng, có thể ỷ lại. Sau đó, nàng cũng trở thành thám tử, vì trợ giúp tỷ tỷ, để sớm ngày tìm được hung phạm giết chết mẫu thân.



      Nước ấm ngừng xả xuống, nhưng nội tâm của Thương càng ngày càng lạnh.



      Nàng cảm thấy sợ hãi.



      Thời điểm từ trong miệng tỷ tỷ biết được tồn tại của nhà trọ, biết được tỷ tỷ bị nguyền rủa, nàng rất sợ hãi. Tỷ tỷ là người duy nhất thế giới này nàng có thể ỷ lại và tin tưởng,



      Chỉ có trước mặt tỷ tỷ Thương mới có thể gỡ bỏ mặt nạ.



      Sau khi tắm xong, nàng thay áo tắm ra ngoài, nhưng lại trông thấy bên ngoài bóng người. mặt bàn, đặt tờ giấy. tờ giấy dùng tiếng Nhật viết: "Thương, có lỗi, ta ra ngoài chuyến, biết lúc nào trở về, ngươi cứ ngủ trước . , .



      Đem tờ giấy cầm lấy, lại nhìn về Laptop nằm 1 bên, bỗng nhiên nội tâm nàng có tia bất an.



      Bộ Vị, thực chân tâm coi nàng là muội muội. Thế nhưng nàng ấy cũng đồng dạng có thể là hung thủ. Tuy thời điểm vụ án phát sinh nàng ấy vẫn chỉ là hài tử, nhưng trong đầu luôn bị quán thâu ý niệm ghét bỏ mẫu thân, ai có thể bảo chứng nàng ta động thủ? Chỉ cần trong lúc mẫu thân ngủ say, cắm 1 dao vào cơ thể...



      người nào có thể tin tưởng. Trong gia tộc này, 1 ai có thể tin tưởng. Người nhà Đồng Sinh đều coi Tiểu Dạ Tử phải người trong gia tộc. Vì nàng thay đổi họ Đồng Sinh thành họ Thần Cốc, hơn nữa, thái độ thủy chung đều căm thù những người thuộc nhà Đồng Sinh. Bộ Vị biểu đối với Tiểu Dạ Tử rất khách khí nhưng nội tâm nàng kỳ thủy chung cho rằng, nghi ngờ cha mẹ nàng là hung thủ là đúng.



      Nhưng dù sao nàng cũng là tỷ tỷ của Thương, hơn nữa là bà con với mình, cho nên Bộ Vị chưa bao giờ cảm thấy khó chịu.



      Lúc này, Bộ Vị bước tới khu vực người quanh nhà trọ.



      tại là đêm muộn. Vốn có ý định tới, nhưng cân nhắc đến tình của Tiểu Dạ Tử nàng vẫn tới.



      Lúc trước, Thương được đưa cho cha mẹ làm con thừa tự, trở thành Muội Muội của mình, Bộ Vị từng có chút bài xích.



      Nhưng tính cách của Thương quá hồn nhiên cho nên sau cùng Bộ Vị cũng tiếp nhận nàng. Tuy rằng Thương cùng Tiểu Dạ Tử thủy chung hợp, mà nguyên nhân là do Thương đố kị với Tiểu Dạ Tử , bởi vì cha lựa chọn mang Tiểu Dạ Tử rời mà lòng mang oán hận ( đương nhiên điều này là do 2 tỷ muội tận lực bài diễn) bất quá dù sao cũng là máu mủ tình thâm. Nàng tin tưởng, Thương thủy chung vẫn cần tới tỷ tỷ Tiểu Dạ Tử này đấy.



      Chỉ là Bộ Vị nghĩ tới, cha đẻ của Tiểu Dạ Tử , Thần Cốc Long Ngạn dường như quá bạc tình, để tang vợ lâu tái giá, hơn nữa nhiều năm qua cùng Đồng Sinh gia tựa hồ đoạn tuyệt quan hệ, rất ít đến thăm Thương. Cho nên đối với người dượng này, nàng luôn cảm thấy ưa.



      Lúc này, nghe được tiếng bước chân sau lưng, nàng vội quay người lại: "Tiểu Dạ Tử sao?



      Ta..."



      Nhưng sau lưng nàng, người.



      Bộ Vị nhất thời cảm thấy rùng mình. Con đường này hình như quá quạnh quẽ rồi. Giờ để ý mới thấy, đường hề có xe cộ qua lại.



      Nàng khỏi nhìn chung quanh, lại căn bản phát , gương mặt nhợt nhạt lạnh lẽo, từ sau lưng nàng, chậm rãi lướt tới...



      Trong gian dị độ xa xôi.



      Xe lửa vẫn chạy bình nguyên trống trải. Cái đường ray cũ kỹ này biết dẫn tới nơi nào. Hai bên, mênh mông đường chân trời, còn bầu trời, vĩnh viễn nhìn thấy thái dương.



      Di Chân ghi lại tất cả những manh mối vừa đạt được lên Notebook, đồng thời tiến hành suy tính.



      Trước mắt, bức điêu khắc trong tay Di Thiên, nhưng nàng tin tưởng Di Thiên đủ khả năng bảo vệ tốt nó.



      Di Chân có thể cảm ứng, nguyền rủa tiếp theo càng đến gần hơn. Nhưng tình huống hôm nay biến thành, nàng đồng thời chấp hành cả huyết tự cấp Ma Vương.



      Nàng đến tột cùng, chết dưới tình huống nào đây?



      "Ngọn lửa của đèn dẫn đường, rất định phải tìm ra." Lúc này, người bên cạnh mở miệng: "Gần đây, muốn tìm ra lửa rất khó ah."



      "Ân... Đúng vậy."



      Di Chân nhìn về chỗ ngồi bên cạnh, ở đó đặt 1 cái đèn lồng giấy. Chính vì cây đèn này, mới có thể bảo chứng lạc đường trong gian này. Đèn dẫn đường là Bồ Mỹ Linh viết trong nhật ký cho bọn biết, nó thu được từ trong 1 kiến trúc bị ma ám. Nhưng phải có 1 loại lửa quỷ đặc thù mới có thể đem nó thắp sáng.



      Vì vậy việc cấp bách tại là phải tìm kiếm lửa quỷ! .


    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 4 q26



      Ngày mai.



      Huyết tự mới được ban bố, nội dung huyết tự lần này hơi dài.


      "Từ 23:30 ngày 14 tháng 8 đến rạng sáng 3:30 ngày 15 tháng 8, nhất định phải ở trong viện bảo tàng lịch sử quốc gia nằm tại trung tâm khu Bạch Nghiêm.



      Ba tháng trước, tại thành phố K khai quật được 2 xác ướp cổ, phân biệt được trưng bày tại sảnh triển lãm số 6 và số 9. Hai cỗ xác ướp này ban đêm thức tỉnh, tự động tìm kiếm đối phương, khi còn sống 2 xác ướp này là tử địch chết ngớt, chỉ cần gặp phải xác ướp còn lại, chúng đơn giản ra tay giết người sống. Nhưng 1 khi 2 cỗ xác ướp này gặp nhau, tức khắc biến thành Lệ Quỷ, tất cả mọi người trong viện bảo tàng lập tức chết . Mà ở sảnh triển lãm lầu 4 có trưng bầy 2 cây đèn lồng, được gọi là đèn dẫn đường. Mà ngọn lửa để thắp 2 cây đèn này nằm rải rác trong bảo tàng, ngọn lửa này màu trắng giống như lửa quỷ. Sau khi đốt lên có thể giữ được 5 phút đồng hồ.



      khi có quỷ xuất trong 30 mét, ngọn đèn tự động biến thành màu đen. Đồng thời, đèn dẫn đường có thể dẫn dắt quỷ hồn theo phương hướng của người cầm đèn. Sau khi ngọn lửa tắt, hiệu quả này lập tức biến mất. Ngọn lửa trong bảo tàng tối đa chỉ có 9 ngọn, khi sử dụng hết liền thể sử dụng đèn dẫn đường được nữa."



      Đây là 1 huyết tự chỉ thị mới. Những người chấp hành lần này là Thần Cốc Tiểu Dạ Tử, Kha Ngân Vũ, Lạc Chính Thần, Phong Liệt Hải, Công Tôn Diệm, Lâm Thiện.



      Khi nhìn thấy nội dung huyết tự này, nội tâm hộ gia đình rung động vạn phần!



      Ba tháng trước, các nhà khảo cổ học tại ngoại ô thành phố tìm được 1 ngôi cổ mộ thời hán, phát hai cỗ quan tài được bảo tồn hoàn hảo, hai cỗ thi thể là nam nữ, nam tính xét theo quần áo bên ngoài là người có địa vị hiển hách. Do tìm được xác ướp thời hán, lâu sau liền đem triển lãm trong viện bảo tàng quốc gia. Trước mắt thân phận của xác ướp cổ, vẫn được các nhà khảo cổ học tìm kiếm.



      "Xác ướp cổ... đèn dẫn đường..." trong đại sảnh tầng dưới cùng, thần cốc Tiểu Dạ Tử cầm Notebook, ghi chép những điểm trọng yếu trong huyết tự. Ngọn lửa màu trắng, sau khi tiếp xúc quỷ hồn trong vòng 30 mét biến đen. Mà 2 quỷ hồn nếu tiếp xúc với nhau hóa thành Lệ Quỷ, tất cả hộ gia đình đều chết hết.



      Cái huyết tự này, rất tương tự huyết tự đưa tin ngày trước. Đều là hai con quỷ, giữa chúng có 1 khoảng cách liên hệ, nhưng trái lại chính là, lần trước là 2 con quỷ nhau, mà lần này lại là 2 con quỷ tới chết vẫn căm hận nhau.



      Nguyên do 2 người đó căm hận nhau, ngay cả các nhà khảo cổ học cũng cách nào biết , càng cần tới hộ gia đình. Về phần làm như thế nào để tiến vào bảo tàng được bảo vệ sâm nghiêm càng phải vấn đề bọn quan tâm, chuyện này nhà trọ tự giải quyết.



      tại vấn đề ở chỗ, nên định kế hoạch như thế nào.



      "Nhất định chia ra hai đường." Tiểu Dạ Tử rốt cục mở miệng : "Lúc này đây, ràng cho thấy muốn hộ gia đình tách ra, giống như ở Nguyệt ảnh quán và Quầng Dương quán lúc trước. Huyết tự cung cấp hai đèn dẫn đường, điểm này quá ràng rồi. Ta đoán chừng, điện thoại nhắn tin có vấn đề, thứ nhất là viện bảo tàng nằm trong khu trung tâm, thứ hai nhà trọ có thể để cho chúng ta liên lạc lẫn nhau. tại chúng ta cần làm là tới bảo tàng sao chép lại mặt phẳng từng tầng, nghiên cứu tường tận, cân nhắc tất cả các loại tình huống." "Ta đồng ý với ý kiến của Thần Cốc tiểu thư " Ngân Vũ cũng đồng ý : "Huyết tự , "Bình thường đơn giản giết chết người sống" cách khác, hoàn toàn cổ vũ chúng ta tiếp cận quỷ hồn, tiến hành dẫn dắt 2 con quỷ đó rời . Đương nhiên, trong đó có khả năng tồn tại bẩy rập nào đó, nhưng chính như sở thuyết của huyết tự, quỷ hồn 1 khi gặp nhau lập tức đoàn diệt. Bởi vậy, lần huyết tự này, chúng ta nhất định phải chia binh làm hai đường, thông qua trao đổi, cam đoan trong thời gian huyết tự diễn ra, cho 2 con quỷ đó gặp nhau!"



      "Ta đoán chừng quỷ dưới tình huống bình thường để cho chúng ta nhìn thấy." Thần cốc Tiểu Dạ Tử chỉ vào Notebook: "Tiến vào trong phạm vi 30 mét, ngọn lửa biến thành màu đen.



      Những lời này rất đáng xem xét, tiến vào phạm vi 30m, nếu hữu hình sao mắt thường lại thể thấy? Cho nên, rất có thể là quỷ vô hình. Đây cũng là điều khiến cho chúng ta phải chia binh làm hai đường. Tuy biết nhà trọ có dấu bẫy rập nào hay ... . . ."



      Có bẩy rập, là điều rất có thể đấy. Nhưng hộ gia đình vẫn phải chia binh làm hai đường.



      ở sảnh triển lãm số 6, 1 ở sảnh triển lãm số 9. Sau đó... Chờ đợi quỷ hồn bắt đầu hoạt động.



      "Trực tiếp tiến vào sảnh triển lãm?" Lâm Thiện nghe được câu này lập tức phát hoảng: " đùa gì vậy?" "Chỉ cần có đèn dẫn đường liền có thể sống sót, phải sao?" Ngân Vũ tiếp tục chỉ vào nội dung huyết tự trong bút ký : "Ngươi nhìn kỹ , là ban đêm tỉnh lại. Cũng có nghĩa là, phải huyết tự vừa bắt đầu tỉnh lại. Hơn nữa, cũng khi nào tỉnh lại. Bởi như vậy phải canh chừng ở đó, cần ta phải giải thích chứ?" Lâm Thiện thêm nữa. và Kate sau khi tiến hành giao dịch thân thể, cứ sợ hãi hành vi phản bội của mình bị vạch trần. Dù sao là người của Dạ Vũ minh, đem tình báo bán cho Thần Cốc minh, chuyện này 1 khi lộ ra, chỉ sợ bị 3 đại liên minh bài xích. Làm gián điệp 2 mặt cũng phải dễ.



      "Bản vẽ mặt phẳng, ta chỉ cần nhìn 1 lần liền có thể nhớ kỹ." Nam tử có gương mặt tục tằng Phong Liệt Hải : ", kỳ có thể trực tiếp tới bảo tàng, chỉ cần qua 1 lần liền..."



      ", nên ." Ngân Vũ lập tức phản đối: "Ngươi đừng quên giáo huấn của Hạ Uyên.



      Trong lần huyết tự này ngươi là nhân vật trọng yếu, bởi vì trí nhớ của ngươi đối với bản vẽ mặt phẳng quan hệ tới tính mệnh của tất cả mọi người!" Ánh mắt của mọi người lúc này đều đổ dồn về Phong Liệt Hải, trí nhớ như máy chụp ảnh của đến nay vẫn chưa phát huy nổi 1 lần tác dụng, hy vọng lần này có thể phát huy mãnh liệt! Khả năng của trải qua kiểm tra kỹ càng, khẳng định là trí nhớ như máy ảnh, tuyệt đối sai.



      Thượng Quan Miên cũng từng đối với năng lực này tỏ ra hứng thú, tiến hành nghiên cứu 1 phen nhưng tới bây giờ vẫn chưa có kết quả.



      Cùng thời gian, Phù Tĩnh Đình trong bệnh viện. Hôm nay là ngày nàng chính thức ra viện.



      Kỳ sớm có thể ra viện, chỉ là độc tố tích lũy nhiều năm làm cơ thể trong tình trạng rất xấu, trải qua thời gian dài tĩnh dưỡng, mới có thể chính thức ra viện.



      Nàng là 1 nữ tử phi thường nhã nhặn ôn nhu, hoàn toàn giống với người ca ca tàn nhẫn biến thái. Mà mấy ngày nay, quan hệ giữa nàng cùng Mộ Nhan Tuệ phát triển rất tốt. Đồng thời nàng cũng biết, Chiến Thiên Lân và Phàm Hiên Kỳ 2 người chết.



      Tuy là người tội ác tày trời nhưng dù sao cũng là ca ca nàng, Phàm Tĩnh Đình vẫn là khóc rống hồi. Khá tốt, thủy chung luôn có Mộ Nhan Tuệ bên người an ủi.



      Hôm nay là ngày nàng ra viện nhưng Mộ Nhan Tuệ lại chưa có tới.



      Sửa sang mọi thứ, nàng bước ra cửa phòng bệnh liền nhìn thấy Tiểu Dạ Tử.



      " Bác sĩ Mộ nàng..."



      "Hôm nay nàng nghỉ làm vô cớ, ta cũng biết nàng nơi nào." Tiểu Dạ Tử nhìn Phàm Tĩnh Đình khôi phục sức khỏe, ra gương mặt mỹ mạo: "Thượng Quan Miên về sau khả năng còn cần tới tài năng của ngươi, trước đó ngươi tốt nhất nên rời khỏi thành phố này. Bác sĩ Mộ, có liên hệ với ngươi sao?"



      " có. kỳ quái, vì sao nàng lại chưa tới?" Phàm Tĩnh Đình bởi vì Thượng Quan Miên nên phải giúp nàng ta tiến hành phân tích độc dược, bất quá nàng thủy chung vẫn kiên trì chế tác giải dược. Ở xã hội ngày nay, là 1 nữ tử thiện lương hiếm thấy.



      "Ngươi lần cuối cùng thấy nàng là lúc nào?" Tiểu Dạ Tử tiếp tục truy hỏi.



      "Ngày hôm qua, nàng vẫn còn tới làm. Lúc tan việc còn tới chỗ ta chúc mừng ngày mai ta có thể ra viện."



      "Nàng lúc ấy có chỗ nào kỳ quái ?" "Vì sao lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ, bác sĩ Mộ xảy ra chuyện?"



      ", ta với nàng ấy ở cùng 1 nhà trọ. tại cũng biết vì sao... ... . . ." "Ngươi dối! Thượng Quan tiểu thư lúc trước muốn ta phân tích độc dược của ca ca để hiệp trợ nàng, lúc đó ta liền ý thức được, sau lưng các ngươi chỉ sợ có 1 tấm màn đen nào đó. Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Các ngươi muốn lợi dụng độc dược của ca ca ta làm cái gì?" "Trả lời nàng." thanh lạnh lùng truyền đến. Chỉ thấy Thượng Quan Miên xuất ở sau lưng Phàm Tĩnh Đình, giống như U Linh, cơ hồ nhìn nàng xuất như thế nào. Mà mái tóc của nàng hoàn toàn cắt bỏ, ngắn tới tai, cần phải buộc lên nữa rồi.



      Thượng Quan Miên 1 đầu tóc ngắn, 2 mắt lãnh khốc máy móc, làm thân thể Tiểu Dạ Tử run lên kịch liệt. Phàm Tĩnh Đình càng cần phải . Nàng hoảng sợ quay đầu lại: "Ngươi... Ngươi đến cùng..." "Trả lời nàng. Ta thích lặp lại cùng câu ." Vũ lực khủng bố của Thượng Quan Miên từng thể trước mặt Phàm Tĩnh Đình. Nàng lúc này mặt sắc tái nhợt, lúng túng : "Nhìn thấy bác sĩ Mộ đâu, cái này cũng có gì kỳ quái."



      giờ sau, tại 1 nhà hàng nhật bản.



      Tiểu Dạ Tử ngồi vào chỗ của mình, đối diện với Thương ăn mặc kimono : "Đêm qua xảy ra chuyện gì, cần kỹ càng cho ta biết." "Tỷ , vị bác sĩ tên Mộ Nhan Tuệ cũng mất tích?" Đồng Sinh Thương nâng cằm, bộ dạng lúc nàng suy nghĩ phi thường ưu nhã, dù sao cũng là thiên kim hào phú, lễ nghi hoàn toàn thiếu "Mà đêm qua, Bộ Vị cũng thấy... , ... . " " riêng gì nàng. Còn có hộ gia đình tên La Tuấn Đông cũng thấy nữa. Bộ Vị ở Trung Quốc tuyệt đối có người quen biết, mà nàng quen biết Mộ Nhan Tuệ còn có số điện thoại của nàng ấy. Nếu đây là trùng hợp, khỏi quá trùng hợp ."



      "Tỷ" Thương lộ ra thần sắc lo lắng: "Tỷ bây giờ rất nguy hiểm! Liên tục phát sinh chuyện như vậy..."



      "Hộ gia đình lục tục mất tích tuyệt đối phải chuyện ngoài ý muốn nữa rồi. Nhà trọ nhất định xuất vấn đề, hộ gia đình chỉ sợ bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó mà bắt đầu biến mất. , có lẽ dựa theo cách của nước ta "Thần , càng thêm thỏa đáng."



      "Muốn điều tra như thế nào? Ta nhất định toàn lực trợ giúp tỷ!"



      "Muội cái gì cũng đừng làm. Chỉ cần giúp ta điều tra về Sở Di Chân cùng với đoạn video kia là đủ rồi.



      Ngươi là muội muội ta, ta thể để cho ngươi cuốn vào chuyện này, nếu ta làm sao đối diện với mẫu thân mất?



      Tương lai vô luận phát sinh bất luận tình huống gì, chỉ cần muội an toàn như vậy là đủ rồi. Cho dù tìm thấy hung thủ giết chết mẫu thân, ít nhất muội phải sống sót, Thương!" "Tỷ tỷ là người duy nhất thế gian ta tin tưởng và dựa vào! Ta làm sao có thể trơ mắt nhìn tỷ chết? Đúng rồi, đây là bùa bình an ta xin được ở kinh đô, tỷ cầm lấy ." Lấy ra cái bùa bình an nho , Thương đưa cho Tiểu Dạ Tử.



      " Tỷ Tỷ đừng chết, nếu , ta thế giới này, chính là người độc... . . ."



      "Van cầu tỷ..."



      Tiểu Dạ Tử tiếp nhận tấm bùa bình an, cầm lấy tay Thương.



      "Nhìn bộ dạng này của muội đương nhiên ta thể bỏ mặc muội, nếu mẫu thân mắng ta chết. Ta sống sót , ta nhất định tự tay tìm ra hung thủ giết chết người, sau đó, ta để cho muội tiến vào nhà trọ kia!" ! .







    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 5 q26




      Kinh đô.



      đường phố, hoa đào bay tán loạn, tùy ý có thể thấy nam nữ mặc ki-mô-nô lại. Mà phía trước 1 đền thờ .



      Giờ phút này là ngày hè chói chang, trước cổng chính đền thờ, đứng nam nữ.



      Nam tử khuôn mặt tuấn, dáng người cao ráo, mang theo cái túi du lịch, còn nữ tử, mặc 1 kiện ki-mô-nô hồng phấn, đầu tóc dài buông thẳng.



      Hai người này là Thần Nguyên Nhã Thần cùng Thần Cốc Tiểu Dạ Tử.



      Vừa xuống phi cơ hai người nhanh chóng chạy lại đây, tốc độ có thể nhanh hết mức. Hơn nữa, vé máy bay khứ hồi cũng mua xong.



      "Tiểu Dạ Tử, em..." Nhã Thần nhìn về phía Tiểu Dạ Tử mặc ki-mô-nô vẻ mặt kiên quyết, hỏi: " tại, chúng ta..."



      "Ít nhất, phải gặp mặt phụ thân 1 lần." Tiểu Dạ Tử nhìn về phía đền thờ trước mặt, giọng cảm tình: "Ít nhất em muốn hỏi, phụ thân thực hoàn toàn quên mẫu thân sao?"



      Đồng Sinh Lĩnh năm đó bởi vì Thần Cốc Long Ngạn, tiếp nhận hôn nhân do phụ thân Hùng Nhị Lang an bài, cố ý quyết gả cho thiếu chủ 1 đền thờ nho . Mà Thần Cốc Long Ngạn sau khi kết hôn liền ở rể Đồng Sinh gia, sửa họ thành Đồng Sinh. Nhưng sau khi Lĩnh qua đời, lập tức mang theo Tiểu Dạ Tử rời khỏi Đồng Sinh gia. thực tế trong Đồng Sinh gia mực đồn đãi, tiến hành giao dịch với 1 vài người, đối phương cho tiền, để cút ra khỏi Đồng Sinh gia, mang theo cả hai đứa con , điều kiện là về sau vĩnh viễn cũng được truy tra cái chết của Đồng Sinh Lĩnh.



      Lời đồn đãi này tại Đồng Sinh gia là bí mật công khai, cơ hồ người biết người hiểu.



      Thần cốc thần xã chiếm diện tích cũng tính quá lớn, là đền thờ được truyền lại từ thời Tự Chiêu, vẫn bảo tồn đến nay. Dù sao, kinh đô còn gọi là cố đô văn hóa.



      Thời điểm tiến vào đền thờ, người đầu tiên nhìn thấy là 1 nữ trung niên mặc kimono màu đen, đứng bậc thang, đầu che 1 cái dù giấy dầu. Mà khi nàng nhìn thấy Tiểu Dạ Tử, lại lộ ra thần sắc kinh ngạc.



      "Tiểu Dạ Tử! Còn có... Thần Nguyên tiên sinh?"



      Nhã Thần vội vàng khom người chào hỏi: "Thần Cốc phu nhân, trước tới quấy rầy. Lúc này đây..."



      Tiểu Dạ Tử đã cắt đứt lời hắn: "Ta muốn gặp phụ thân. Ông hẳn ở trong đền thờ?"



      Người nữ trung niên trước mặt chính là người phụ nữ được cha đẻ của Tiểu Dạ Tử, Thần Cốc Long Ngạn sau khi để tang vợ tới 1 năm lấy vào cửa, Tín Chính phu nhân, tại đổi tên là Thần Cốc Tín Chính. Mà quan hệ giữa vị mẹ kế này và Tiểu Dạ Tử rất vi diệu. Vốn, loại quan hệ này thông thường rất khó xử lý , mà Tiểu Dạ Tử làm thám tử, nhiều năm hối hả ngược xuôi, cho nên thời gian ở nhà rất ít.



      "Ngươi trở về rồi..." Tín Chính phu nhân chậm rãi bước tới, vươn tay, vừa định chạm vào Tiểu Dạ Tử, nhưng nàng chỉ lạnh lùng hỏi: "Phụ thân ở nơi nào?"



      Trong mắt Tín Chính phu nhân chợt lên tia ảm đạm, nắm cái dù giấy dầu trong tay, mi mắt khẽ rũ xuống, sau đó, quay đầu lại nhìn về phía sau đền thờ, : "Phụ thân ngươi, hẳn trong sân chăm sóc cây cỏ."



      Trước mắt, kinh tế của Thần Cốc Thần Xã hoàn toàn từ thu nhập Tiểu Dạ Tử làm thám tử chèo chống, nếu như có số tiền này, đền thờ thể chống đỡ nổi. Cho nên Thần Cốc Long Ngạn muốn sống nhờ đền thờ này là điều thực tế.



      Trong sân của Thần Cốc Thần Xã, 1 nam nhân trung niên mái tóc có phần xám trắng, tu sửa mấy bồn hoa nho . Thời điểm Tiểu Dạ Tử tới gần , thân thể Thần Cốc Long Ngạn khẽ giật mình, quay đầu lại.



      "Tiểu Dạ Tử..." Thần Cốc Long Ngạn đứng người lên, muốn gì đó nhưng lại nhìn thấy Nhã Thần sau lưng Tiểu Dạ Tử.



      Trong sân, kim cá chơi đùa trong ao nước. đoạn gậy trúc nghiêng nghiêng, nước từ bên trong chậm dãi chảy ra. Dương Quang chiếu mặt nước, lộ ra những gợn sóng lăn tăn.



      "Quả nhiên kiều mạch ở đền thờ vẫn hợp khẩu vị với ta nhất " Tiểu Dạ Tử chắp tay trước ngực, : "Ta ăn ngon miệng."



      Cầm đũa kẹp mỳ kiều mạch trước mắt, mà ở đối diện, Thần Cốc Long Ngạn có chút già nua lộ ra vẻ tươi cười: "Bất quá... mụ mụ con làm ăn ngon hơn."



      Tay cầm đũa của Tiểu Dạ Tử run rẩy cái.



      "Ta nghe Thương ở Trung Quốc. Con gặp nó chưa ?"



      Tiểu Dạ Tử nuốt 1 miếng kiều mạch lớn, ngẩng đầu lên, : "Xem ra ba ba ngẫu nhiên cũng quan tâm chút chuyện tình của Thương. Chà, có chút rượu gạo sao? Con vẫn nhớ cha thích uống."



      "Đúng vậy a, con đúng."



      "Bá phụ, để ta." Nhã Thần lập tức đưa tay đem bình rượu gạo cầm lên, giúp Thần Cốc Long Ngạn rót đầy vào chén, đồng thời đánh giá Tiểu Dạ Tử vài lần.



      "Thương vẫn thể tha thứ cho ta ?" Thần Cốc Long Ngạn cười khổ: ", phải , tỷ muội con đều tha thứ cho ta? Nhiều năm như vậy, ta cũng chưa từng tảo mộ mẫu thân 2 con hay gặp mặt Thương."



      khí, nhất thời trở nên cứng ngắc.



      Thần Cốc Long Ngạn bưng chén rượu lên, uống ngụm, : "Con hình như phải rời ?"



      "Con mua vé trở về trung quốc lúc chạng vạng tối." Tiểu Dạ Tử vẫn biểu tình lạnh nhạt như cũ: "Ủy thác lần này tương đối khó xử lý, con ở lại trung quốc 1 đoạn thời gian rất dài."



      "Vậy sao!!"



      Ăn xong đặt đũa xuống, nhìn chén kiều mạch trước mặt phụ thân cơ hồ hề động đũa, : "Cha căn bản cách nào sinh hoạt được trong Đồng Sinh gia? , nên cha sớm ghét ở rể nhà Đồng Sinh gia?"



      Phụ thân trả lời, mà Nhã Thần có chút kinh ngạc.



      "Được rồi, đây bất quá là con suy luận mà thôi. Kỳ còn có loại khả năng, nhưng có chứng cớ gì ủng hộ khả năng này. Thương, con cũng chưa từng chuyện qua với nàng. Hôm nay bất quá chỉ là muốn nghe được câu trả lời từ miệng cha mà thôi."



      "Cha còn nhớ mẫu thân ? , đối với cha mà , mẫu thân còn trọng yếu sao? Mẫu thân chết 1 năm cha liền cưới Tín Chính tiểu thư, cha bây giờ triệt để quên mẫu thân rồi sao?"



      Bàn tay Thần Cốc Long Ngạn xiết lại thành đấm, ánh mắt rời rạc, ngừng thở hổn hển.



      "Con hỏi điều này... Là có ý gì?"



      "Mẫu thân đối với cha mà ..."



      "Nàng chết rồi. Hơn nữa, qua nhiều năm như vậy, chuyện này còn có ý nghĩa sao? Con ta chán ghét sao? Có lẽ. Ta tại muốn nhấc lên chút quan hệ nào với người nhà Đồng Sinh. Cả đời này cũng muốn!"



      Đây là câu trả lời của Thần Cốc Long Ngạn.



      Tiểu Dạ Tử cầm lấy bình rượu, rót ly, : "Vậy sao? Vậy được rồi."



      Nàng nâng ly, uống hơi cạn sạch.



      "Điều con muốn hỏi hỏi, cha triệt để quên mất mẫu thân, như vậy, con cũng cần người nữa. Sau chén rượu này, con và cha, còn quan hệ."



      Đặt chén xuống bàn, nàng đứng lên : "Kiều mạch ăn rất ngon. Đáng tiếc, về sau được ăn nữa rồi. Nhã Thần, thôi."



      Thời điểm nàng quay người sắp bước , thanh từ sau lưng truyền đến.



      "Đừng có điều tra về nhà Đồng Sinh nữa! Buông tha , Tiểu Dạ Tử!"



      Tiểu Dạ Tử nghe được câu này lập tức quay đầu, nhìn 2 tay phụ thân nắm chặt tới nổi gân xanh, cả người dường như già nua hơn trước.



      "Tôi đương nhiên biết rất nguy hiểm." Tiểu Dạ Tử cười lạnh : "Nhưng tôi và ông bất đồng. Chỉ cần có thể tìm ra hung thủ sát hại mẫu thân, tôi có thể giao ra bất cứ cái giá lớn nào. Hung thủ là người Đồng Sinh gia, hơn nữa tình huống thân thể ngoại tổ phụ ngày càng kém, tại do cậu Đồng Sinh Chính Nhân chấp chưởng đồng phát tài lãng tình hình càng thêm nguy hiểm. Nhưng như thế sao? Tôi từ lúc bắt đầu biết điều đó, nếu như buông tha, ngay từ đầu cũng đừng làm."



      Rời khỏi đền thờ, Tiểu Dạ Tử trở về nữa.



      " hỏi phụ thân ngươi sao? Phải chăng ông biết nội tình gì?" Nhã Thần theo bên cạnh, vẫn là kìm nén được lòng hiếu kỳ, hỏi: "Còn có, dù sao, ông cũng là..."



      "Chuyện có thể tra được em sớm tra. Đồng Sinh gia có thủ đoạn che trời thế nào em đương nhiên biết. Căn bản thể trông cậy dùng luật pháp để chế tài hung thủ, từ khi tiến vào nhà trọ kia em quyết định, bằng cách nào cũng phải để tên hung thủ kia trả giá. Vô luận là ai em đều bỏ qua. Tuyệt đối!"



      Hoàng hôn buông xuống. Trước Thần cốc thần xã, Thần Cốc Long Ngạn cùng thê tử Thần Cốc Tín Chính sóng vai nhau đứng ở cổng chính.



      "Nó trở về nữa." Thần Cốc Long Ngạn run rẩy , tựa hồ tùy thời ngã xuống, "Giống mẫu thân của nó, tính cách đều quật cường như thế. Cho dù biết con đường phía trước đáng sợ, cũng vẫn tiến lên."



      Phu nhân Tín Chính cầm chặt tay trượng phu, : "Như vậy... có được ? Cứ như vậy đếm xỉa đến, nhìn nó làm chuyện nguy hiểm như vậy có được ? Ông tuyệt đối tự tin hối hận sao?"



      Long Ngạn trả lời.



      cũng cách nào trả lời. thế giới này có rất nhiều chuyện, căn bản có đáp án. Vô luận lựa chọn như thế nào đều là sai lầm.



      Nhiều năm qua, mực muốn quên cơn ác mộng này, muốn vĩnh viễn phân giới hạn cùng Đồng Sinh gia.



      thủy chung nhớ ngày đó, đối với nhạc phụ của mình, cũng chính là gia chủ Đồng Sinh gia.



      "Con muốn mang 2 đứa bé theo, ít nhất điểm này thỉnh người đáp ứng, phụ thân..."



      từng khẩn cầu như vậy.



      Nhưng đối phương cự tuyệt .



      "Hai người nhất định phải lưu lại 1. Cho phép ngươi mang 1 người là giới hạn lớn nhất của ta. Lĩnh là con ta thương nhất, ta nhất định phải để huyết mạch của nó ở lại Đồng Sinh Gia."



      Nhưng bây giờ nghĩ lại, những lời đó căn bản chỉ là êm tai mà thôi. Ở lại Đồng Sinh gia, chỉ để tiện cho việc giám thị. Vụ án giết người này, cân nhắc thứ nhất của Hùng Nhị Lang chính là che dấu.



      Ý nghĩa đêm hôm đó, giết chết Đồng Sinh Lĩnh chính là toàn thể Đồng Sinh gia. Có thể tất cả mọi người trong gia tộc này đều phạm tội. Mà động cơ tự nhiên rất ràng, vì muốn tài sản nhà Đồng Sinh rơi vào tay Đồng Sinh Lĩnh. có ai hy vọng chia sẻ tài sản với 1 đứa con ngoài giá thú. Huống chi, bản thân nàng vô cùng có khả năng thu được rất nhiều tài sản.



      Trước lợi ích đầy đủ, con người có thể biến thành ma quỷ.



      Tiểu Dạ Tử bước lên phi cơ, nhưng Nhã Thần ở lại. lâu sau Thương trở về, phải nhất định cùng Thương hợp tác, phụ trách điều tra hết thảy về Di Chân.



      Mà huyết tự mới, rốt cục bắt đầu...! .


    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 6 q26


      Mười giờ tối ngày 14 tháng 8 năm 2011.



      Tòa nhà bảo tàng lịch sử Quốc gia nằm ở khu trung tâm Bạch Nghiêm, cách đó xa là tòa nhà chính phủ. Trình độ an ninh bảo vệ tự nhiên rất nghiêm ngặt.



      Lần này ngoại trừ có hai cỗ xác ướp đời hán, còn có rất nhiều văn vật trân quý. Theo lý thuyết, trình độ bảo an còn phải thêm nghiêm ngặt hơn, hộ gia đình thể xâm nhập vào được. Nhưng thực tế, thời điểm từ 10 giờ trở , tất cả hệ thống an ninh trong cả tòa nhà đều bị tê liệt. Hơn nữa, rất nhiều bảo an đều tự tiện rời bỏ cương vị công tác trong giờ làm việc.



      tượng này quỷ dị giống như bên ngoài nhà trọ bị biến thành khu người.



      Giống lúc xưa, ngay cả là tháng 8 mùa hạ, bầu trời so với bình thường tối càng thêm sớm.



      Nhóm hộ gia đình ngồi tàu điện ngầm di chuyển, sau khi xuống xe rất nhanh nhìn thấy tòa nhà bảo tàng lịch sử quốc gia nguy nga đằng xa. Tòa công trình này có lịch sử hơn 40 năm, trải qua rất nhiều lần sửa chữa và xây dựng thêm, hôm nay có năm tầng lầu, diện tích ngoài 20.000 m2. Nóc bảo tàng được thiết kế hình đỉnh nhọn, ở bên ngoài trồng rất nhiều cây xanh. Mà hôm nay, xung quanh nơi này, cơ hồ thấy 1 bóng người.



      Đây là khu trung tâm phố xá sầm uất nha! tại mới mười giờ hơn, ràng người qua lại ít như vậy?



      Ngân Vũ nhìn 1 màn này khỏi xoa 2 tay, : "Ta thậm chí suy nghĩ, nếu như nhà trọ cần, có thể đơn giản làm tất cả mọi người thế giới biến mất được hay ?" Trước tòa quỷ ốc này, con người căn bản thể sinh ra tâm đối kháng! Chỉ có thể dựa theo quy tắc, tìm kiếm mạng sống!



      "Được rồi, thôi." Tiểu Dạ Tử đứng trước bắt đầu di chuyển, mặt tràn đầy vẻ kiên quyết.



      Đây là lần thứ năm huyết tự chỉ thị của Tiểu Dạ Tử. Mà lần thứ năm huyết tự, chính là 1 đường ranh giới mấu chốt. Vượt qua lần thứ năm, tương lai sau khi hoàn thành huyết tự có thể trực tiếp trở về nhà trọ.



      Nhưng, tỉ lệ tử vong trong lần thứ năm huyết tự, tự nhiên cũng cực cao.



      Mà điều đáng sợ hơn chính là lần huyết tự này có Ngân Vũ góp mặt. Ngân Vũ lần này là lần thứ tám chấp hành huyết tự, độ khó cao như vậy có thể trong nhà trọ cực ít, gần như có, trước kia Lý chấp hành huyết tự đưa thư cũng chỉ là lần huyết tự thứ bảy mà thôi.



      Lần huyết tự thứ tám cộng thêm lần huyết tự thứ năm làm cho những hộ gia đình khác bị chọn trúng lần này, bọn người Công Tôn Diệm, Lâm Thiện càng sợ hãi đến cực điểm. Như Lạc Chính Thần vốn nhiều năm đối phó với nguyền rủa sinh tử, thế nhưng Lâm Thiện lại hoàn toàn bất đồng, là lần đầu chấp hành huyết tự, thế mà lại rơi vào độ khó lần thứ 8!



      Lần này phân tổ, quyết định tổ do Tiểu Dạ Tử lãnh đạo, tổ do Ngân Vũ lãnh đạo, Công Tôn Diệm tự nhiên theo Tiểu Dạ Tử, Lạc Chính Thần cùng Lâm Thiện theo Ngân Vũ. Nhưng Phong Liệt Hải theo bên nào đây?



      Tuy mỗi người đều mang theo bản vẽ mặt phẳng, nhưng vừa chạy vừa xem bản vẽ hiệu suất tự nhiên đại giảm, nhưng đối với Phong Liệt Hải trong đầu có thể trực tiếp ra bản vẽ mặt phẳng lại hoàn toàn khác. Huống chi đến lúc đó tình huống thay đổi trong nháy mắt, vô luận như thế nào Phong Liệt Hải là tồn tại rất trọng yếu!



      " theo ta ." Tiểu Dạ Tử lại mở miệng: "Ta là lần huyết tự thứ năm, mức độ nguy hiểm so với Kha tiểu thư lần thứ 8 chắc chắn bằng, cho nên, để theo bên cạnh ta tốt hơn. Lời này ra cũng hợp lý làm người khác thể cãi lại.



      "Chúng ta tùy thời giữ liên lạc " Tiểu Dạ Tử lại bổ sung câu: "Cho nên các ngươi cũng tính chịu thiệt thòi. Bây giờ cách huyết tự bắt đầu còn thời gian ngắn, chuyện ban ngày đề cập tới, ta nghĩ muốn chuyện cùng ngươi. Kha tiểu thư."



      Nhưng Ngân Vũ lại lắc đầu: "Đừng nữa! Ta cho rằng điều đó căn bản là thể"


      "Nhà trọ chắc chắn xảy ra biến hóa nào đó. Liên tiếp có nhiều người lục tục mất tích như vậy, còn có thể cho rằng điều này là bình thường?"



      "Bọn họ bởi vì sợ hãi nhà trọ cho nên ra bên ngoài tự tự sao?" Ngân Vũ lớn tiếng phản bác: "Bọn nhất định chết cũng muốn chết trong nhà trọ, cho nên ở bên ngoài tự sát... ... . . ." "Vậy ta hỏi ngươi" Tiểu Dạ Tử lại hỏi 1 câu trúng tim đen của Ngân Vũ: "Nếu những người này đều tự sát, vậy thi thể tại sao 1 cái cũng tìm thấy? Cho dù phải tự sát, rời khỏi nhà trọ quá lâu cũng bị bóng dáng nguyền rủa giết chết, nhưng cho dù là thế, tại sao ngay cả 1 cái móng tay cũng tìm được?. Ta liên hệ với người nhà của bọn , họ bọn bị mất tích tìm thấy tung tích! Điều này chỉ có thể cho rằng nhà trọ xảy ra 1 cái biến hóa nào đó!"



      bên lắng nghe, Lạc Chính Thần có chút phản ứng kịp, hỏi: "Biến hóa? Biến hóa như thế nào, chẳng lẽ là huyết tự biến hóa? Cùng với huyết tự lần trước "Vượt qua chưởng khống có quan hệ?" "Nhưng…" Công Tôn Diệm là người suy nghĩ cẩn thận, tâm tư kín đáo đưa ra 1 suy luận khủng bố: "Những hộ gia đình kia… phải chăng bị nhà trọ cắn nuốt!"



      " hưu vượn!" Ngân Vũ lúc này ngày càng kích động: "Cái gì mà nhà trọ cắn nuốt hộ gia đình?



      Có lẽ… đúng, bọn nhất định là chấp hành huyết tự cấp Ma Vương! Chấp hành huyết tự Ma Vương thi thể rơi vào dị gian nên thể tìm thấy! Đúng, nhất định là như thế!"



      "Ta đồng nhận quan điểm của ngươi, Kha tiểu thư.." Công Tôn Diệm lắc đầu: "Huyết tự cấp ma vương có thể cho người ta theo quan sát, nhưng lại tổn thương những người đó. Trước mắt, những hộ gia đình mất tích cơ hồ đều là người mới chưa từng chấp hành huyết tự lần nào. Bọn 1 mình 1 người chấp hành huyết tự cấp ma vương sao? Như thế nào lại kêu người trọng yếu trong minh cùng ? Giống như Bồ Thâm Vũ vậy."



      Kỳ Công Tôn Diệm hiểu nguyên nhân Ngân Vũ kích động. Dù sao, nếu như ngay cả trong nhà trọ cũng thể đảm bảo an toàn, nơi tránh nạn cuối cùng của hộ gia đình sụp đổ, tất cả mọi người chỉ có thể lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.



      Nhưng bây giờ số hộ gia đình mất tích ngừng gia tăng, mà ngay cả thi thể 1 cái cũng tìm thấy, điều này thể nào bỏ qua được nữa, Nếu là như thế, coi như dốc sức liều mạng chấp hành huyết tự sao? Chỉ sợ cũng cách nào bảo vệ tánh mạng!



      "Ta cùng Lý qua chuyện này rồi. cho rằng quan điểm của ta có đạo lý của nó. Đồng thời hoài nghi, chuyện này có quan hệ tới nhà kho mất tích hay ."



      "Nhà kho biến mất?" Phong Liệt Hải mực trầm mặc mở miệng: "Cái đó và nhà kho biến mất có quan hệ gì?"



      "Nhà kho vì cái gì đột nhiên biến mất thủy chung ai biết. có người có thể cởi bỏ bí , nhưng ta nghĩ, cái này nhất định có chút duyên cớ. Tất cả 3 đại liên minh nghiên cứu làm cách nào để mở lại nhà kho, mà căn cứ vào lời của Bồ Liền Sinh, được biết năm mươi năm trước xác thực cũng xuất nhà kho, hơn nữa tất cả đạo cụ đều giống y hệt 50 năm sau. Nhưng căn cứ vào 1 vài huyết tự sau khi xuất nhà kho, ta phát ."



      Mà lúc này, tại nhà trọ.



      " ra mà là tăng lên." Liền Sinh trả lời kỹ càng vấn đề Lý đưa ra: "Sau khi đạo cụ xuất mọi người đều cảm thấy rất cao hứng, nghĩ rằng lần này được cứu rồi. Nhưng rất kỳ quái chính là, Cách Tùng ràng 1 mực muốn sử dụng đạo cụ. Tất cả mọi người có phải ấm đầu rồi , thế nhưng sau đó lại xảy ra chuyện. Chính là sau khi sử dụng đạo cụ, tỷ lệ tử vong khi tham gia huyết tự lại tăng lên. Thậm chí đoàn diệt xuất ngày càng nhiều."



      nhìn về phía Bạch Cách Tùng ngồi bên cạnh hỏi: "Bạch tiên sinh, vì sao lúc ấy ngươi lại sử dụng đạo cụ?"



      "Ta cảm giác rất tà môn." Bạch Cách Tùng thành trả lời: "Nhất là những tấm phù chú cổ quái, các loại đồ vật như tấm gương, số lượng rất nhiều. Vì cái gì đột nhiên đưa cho chúng ta nhiều đồ tốt như vậy. Ta liền có dùng."



      là, đạo cụ ngược lại làm gia tăng tỉ lệ tử vong. Nhưng dựa theo đạo lý mà , hẳn phải trái lại mới đúng.



      "Nhà kho biến mất, các ngươi có đầu mối gì ?" Lý lại hỏi.



      Liền Sinh lắc đầu: "Chúng tôi sau khi chấp hành huyết tự đó liền tới thế giới 50 năm sau, thời gian nhà kho xuất cũng trôi qua 4 tháng. có phát sinh tình huống giống như các ngươi."



      "Các ngươi, đối với đạo cụ có từng sinh ra hoài nghi hay ?"



      "Đương nhiên, thế nhưng 1 mực thể tra ra được nguyên nhân cụ thể. Hơn nữa bởi vì độ khó huyết tự nâng cao càng ngày càng lợi hại, mọi người vẫn tiếp tục lấy đạo cụ sử dụng." Liền Sinh đến đây, đột nhiên hỏi: "Ta nghe . Nhà trọ hình như lục tục xuất người mất tích? Bởi vì chuyện đó xảy ra cho nên ngươi nghĩ rằng nó liên quan tới nhà kho?"



      "Trước mắt chỉ là phỏng đoán. Bất quá người chú ý với việc này ngày càng nhiều."



      Hoàn toàn chính xác, tại nhà trọ lâm vào tình trạng hoàn toàn hỗn loạn. Lúc này lòng người ai cũng bàng hoàng bất an. Rất nhiều người đều rời khỏi nhà trọ dọn ra bên ngoài ở. Nhưng qua bốn mươi tám tiếng đồng hồ vẫn phải trở về nhà trọ. Cũng có người muốn giải lời nguyền bóng dáng, nhưng từng người đều thất bại.



      Lúc này, hành lang lầu 14 xảy ra 1 hồi bạo động.



      "Ah ấy da da nha nha nha" người vạm vỡ cầm cây gậy, cước đá văng cửa phòng Ngân Dạ, chỉ thấy Ngân Dạ cùng La Thập Tam hai người ở trong phòng, người kia mở miệng quát lớn: "Nhiều người mất tích như vậy, đến cùng có chuyện gì xảy ra! phải gia nhập Dạ Vũ minh liền bảo vệ tốt chúng tôi sao? Còn có, phải trong nhà trọ có quỷ, tuyệt đối an toàn sao?



      Các ngươi đánh rắm, lão tử làm thịt các ngươi!"



      Người vạm vỡ này là 1 hộ gia đình thuộc Dạ Vũ minh, chỉ thấy giơ gậy lên xông về phía Ngân Dạ, còn đợi Ngân Dạ có động tác, La Thập Tam xông lên trước 1 bước, bắt lấy cây gậy, sau đó đem người kia nện lên vách tường rồi tung 1 cước vào bụng .



      La Thập Tam lạnh lùng nhìn đối phương, với Ngân Dạ sau lưng: "Lần này coi như ngươi nợ ta lần nhân tình."



      Ngân Dạ đến trước mặt tên đại hán kia, vẫn rất trấn định : "Tiếp tục như vậy được.



      Phải tận khả năng tra ra rốt cục chuyện gì xảy ra. Chúng ta có vũ lực như Thượng Quan Miên, nếu hộ gia đình bạo động quy mô, căn bản cách nào trấn áp được!"



      Nhà trọ còn an toàn. Càng ngày càng nhiều hộ gia đình ý thức được điểm này.



      Theo thời gian trôi qua, thời gian huyết tự bắt đầu càng tới gần. Sáu hộ gia đình hướng về phía bảo tàng lịch sử đến. Mỗi người đều cầm trong tay 1 bản sơ đồ, cùng tập sách giới thiệu viện bảo tàng.



      Chờ đợi 6 người bọn , là vận mệnh như thế nào đây? ! .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :