Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 28 q25



      Hàn Chân ngừng vừa chạy vừa liều mạng hô hào, thể lực rất nhanh sắp cạn kiệt. Vừa rồi có Thượng Quan Miên ở bên cạnh nàng còn cảm thấy an tâm, nhưng lúc này đây chỉ còn lại 1 mình nàng!



      Thể lực tiêu hao làm nàng cảm giác nhấc chân nổi. Quay đầu lại, thấy phía sau có chút động tĩnh nào, nàng mới bủn rủn dựa người vào gốc cây thở hổn hển.



      "Rốt cuộc là... Rốt cuộc đó là cái gì?"



      Có thể tìm thấy người nhà chính thức, tìm được danh tự của bản thân, Chân chỉ hy vọng có thể gặp mặt mụ mụ. Nàng muốn, muốn tánh mạng mình chôn vùi Diệp Phượng Sơn.



      Nhưng lúc này bàn tay bỗng nhiên thò lên chạm vào cổ làm nàng sợ tới mức nhảy dựng lên, chút nữa hét ra tiếng! Nhưng ngay lập tức nàng nhìn thấy ràng, 1 thanh niên gầy gò đứng trước mặt.



      "Thượng Quan Miên, ngươi..." Người thanh niên này chính là Trương Đình, hoảng hốt : "Ngươi, ngươi đừng giết ta..."



      "Ngươi là... ngươi quen biết tỷ tỷ sao?"



      Trương Đình cùng những người khác sau khi thất lạc nhau, cho tới bây giờ vẫn chưa trốn ra khỏi nơi này, hiểu sao đánh bậy đánh bạ lại gặp Chân .



      Trương Đình phát đối phương phải Thượng Quan Miên cũng nhàng thở ra. tuy là người của Thánh Nhật giáo nhưng thuộc phái trung gian, vẫn rất sợ hãi Thượng Quan Miên.



      Hơn nữa, đối với thân phận Thánh Nhật chi chủ của Từ Thao cũng hẳn hoàn toàn tin tưởng. Mà ngọn núi này, biểu sợ hãi của Từ Thao cũng kém những người khác.



      Đối phương phải Thượng Quan Miên mà là muội muội của nàng, đích là điều rất ngoài dự liệu của . Hơn nữa, nhiều ít cũng làm cho cảm thấy thất vọng. Dù sao có Thượng Quan Miên, dùng vũ lực nghịch thiên của nàng có thể hóa giải điểm nào đó nguy cơ. Nhưng, người con trước mắt này cùng Thượng Quan Miên tuy rằng dung mạo giống nhau, nhưng lại là người tay trói gà chặt, bây giờ thân mình còn lo chưa xong, sao có thể tính tới người khác.



      Đương nhiên, có người kết bạn ít nhiều cũng cảm giác tốt hơn 1 chút.



      Vì vậy Trương Đình với Chân : "Diệp tiểu thư, bằng chúng ta cùng rời khỏi nơi đây !"



      "Ta... Ta chạy nổi nữa rồi..."



      Dù sao, thể chất của Chân đừng so với Thượng Quan Miên mà ngay cả với hộ gia đình bình thường còn yếu hơn nhiều. Chạy lâu như vậy nàng thở ra hơi, bộ 1 bước còn cảm thấy khổ sở.



      Mà Trương Đình sau khi tiến vào nhà trọ vẫn rất chăm chỉ tập thể dục, trước khi tiến vào nhà trọ thể chất của vốn rất tồi, bởi vậy thể lực lợi hại hơn nàng, vẫn có thể cầm cự 1 thời gian nữa. Thế nhưng Chân được.



      Nhưng Trương Đình nào dám dừng lại? biết lần thứ nhất chấp hành huyết tự tánh mạng giống như cọng rơm cái rác chẳng hề đáng tiền. Thế nhưng nếu vứt bỏ muội muội của Thượng Quan Miên, lỡ sau đó nàng ta biết được chẳng phải bầm thây vạn đoạn sao?



      Trương Đình nhất thời chưa chọn được chủ ý, : "Ngươi... gặp được quỷ chưa?"



      "Có... Ta thiếu chút nữa bị bắt mất. Ta nghĩ, đại khái đuổi theo đâu..."



      Nhưng Trương Đình lại có cách nào thả lỏng. nghiên cứu qua rất nhiều huyết tự, biết tại bất kỳ thời điểm nào cũng được mất cảnh giác! Rất nhiều hộ gia đình mới có kết cục thê thảm chính là giáo huấn tốt nhất!



      Cùng lúc đó...



      Phía trước khách sạn bắt đầu quay phim.



      Lục Tung chết. Điều này từ trong miệng nhân viên làm bếp kia biết được. Mà tướng chết của cũng cực kỳ thê thảm khủng bố, thậm chí ngay lúc này Lâm Lưu Vũ sợ tới mức dám ra tình hình tỉ mỉ và cụ thể. Bất quá, có thể khẳng định, cái chết của Lục Tung cũng khác nhiều trong kịch bản.



      Căn cứ vào kịch bản , sau khi Lục Tung chết chính là tiến vào giai đoạn cuối cùng của bộ phim. Vài hành khách cùng nữ nhân vật chính tiến vào rừng rậm, cuối cùng bị buộc lâm vào tuyệt cảnh.



      Đoạn diễn này, lời kịch 1 chữ cũng được sửa. Sau khi Lục Tung chết, tiếp theo là tới phiên nữ nhân vật chính! Mà người 1 mực đảm nhận vai nữ chính, là Chân !



      Chỉ là, Thượng Quan Miên cũng từng diễn qua vai này. Cho nên, hai người có lẽ được coi như diễn viên chính đồng thời, giết người nào cũng đều được. Nhưng dù sao đại bộ phận nội dung cốt truyện đều do Chân sắm vai. Cho nên, nàng là lựa chọn được ưu tiên. tại chỉ có thể đánh cược!



      Camera, ánh sáng đều điều chỉnh tốt, mà phụ trách quay phim là 1 nhân viên khác trong tổ phim. Địa điểm được lựa chọn bên trong rừng cây . Lâm Lưu Vũ tóc tai rũ rượi, 1 thân áo trắng nằm rạp trong lùm cây.



      Đây là cảnh chạy trong rừng cây. Cho nên, phải dùng tới camera cầm tay. Cái này nhất định làm hình ảnh ổn định, nhưng dù sao cũng phải muốn quay thành phim cho nên có vấn đề gì.



      Hết thảy đều sẵn sàng.



      Căn cứ vào kịch bản, tất cả mọi người đều phải tham gia, nhân vật được tăng thêm là 2 nam 1 nữ, cho nên Ngân Dạ, Từ Thao, cùng với Lạc Chính Thủy 3 người thể đứng ngoài.



      dựa theo kịch bản, ai biết phát sinh ra hậu quả khủng bố gì, còn cách nào, chỉ có thể làm theo.



      Vừa bắt đầu quay, 3 người tức tốc rảo cẳng chạy, tốc độ của Thượng Quan Miên đương nhiên cũng trở thành khác người thường là mấy. Tên phụ trách quay phim cũng ngừng đuổi theo. Cũng may kịch bản đề cập tới chạy xa hay gần, cứ tùy theo ý mình.



      Cuối cùng, 4 người bọn dừng lại. Dựa vào kịch bản người thứ nhất dừng lại là Lạc Chính Thủy, nàng thở hào hển : "Ta, ta chạy nổi nữa..."



      "Ta cũng vậy..." người chuyện sau đó là Từ Thao: "Nhiều người như vậy, đều chết hết, đều chết hết... chúng ta có trốn cũng thoát đâu!"



      " nên bậy!" Tiếp theo là lời kịch của Thượng Quan Miên: "Vô luận như thế nào, ta nhất định cứu tất cả mọi người! Các ngươi nên lo lắng, chạy xa hơn chút nữa , 2 con quỷ kia khẳng định đuổi kịp chúng ta!"



      "Tốt... Chúng ta liền..."



      Dựa theo kịch bản sắp xếp, nội dung tiếp theo là...



      Trong bóng tối, hồi tiếng "Tốc, tốc" truyền đến!



      Bọn người Thượng Quan Miên lập tức lộ ra vẻ mặt sợ hãi, nhân viên quay phim bắt đầu đặc tả từng người . tại tất cả cảnh diễn còn lại phải gói gọn hoàn thành trong 1 lần, tự nhiên khổ tới cực điểm, nhưng chẳng còn biện pháp nào khác.



      Cuối cùng, từ 1 nơi tối tăm Lâm Lưu Vũ ra. Nàng mặc dù chỉ là người phụ trách phần ăn uống, nhưng cũng biết cách diễn tròn méo ra sao. Thân thể nàng chậm rãi đứng lên, dần dần ra trong bóng đêm. Màn ảnh ngừng hoán đổi hình ảnh giữa đám người Thượng Quan Miên cùng nữ quỷ, cuối cùng, dừng lại gương mặt kinh hãi của Thượng Quan Miên.



      Sau đó, Lâm Lưu Vũ bằng 1 tốc độ rất nhanh bắt đầu bò..., hăng hái vọt về phía này! Cuối cùng, Thượng Quan Miên mở miệng lớn, hét lên 1 tiếng thảm thiết!



      Tiếp theo, bộ phim tuyên cáo chấm dứt.



      Thế nhưng ngay đồng thời lúc Thượng Quan Miên phát ra tiếng kêu, nàng ôm ngực, đồng tử mở lớn, sau đó hướng người nhìn về phía sau, giờ phút này gương mặt nàng băng lãnh giống như la sát!



      "Vẫn còn! Con quỷ kia vẫn còn! Ta có thể cảm nhận được, Chân bây giờ bị đuổi giết! Con quỷ kia vẫn coi nó là diễn viên chính mà phải ta! Vì cái gì? Vì cái gì phải ta?"



      đến đây, nàng chuẩn bị lao . Mà Từ Thao lại mở miệng: "Ta nghĩ, đại khái căn bản nhân loại thể diễn vai quỷ được. Vai quỷ này chỉ sợ thể do con người thay thế. Khác cách khác, cảnh vừa rồi hoàn toàn được tính là chính quy."



      Nhưng nhân viên tổ kịch đều chết bảy tám phần, muốn quay như 1 bộ phim chính quỷ cần phải có, thanh, ánh sáng, phân cảnh... rất nhiều cầu nghiêm khắc. Ở đây người nào am hiểu chế tác điện ảnh , nhiều lắm là tên nhân viên quay phim kia được coi như chuyên gia.



      "Ta muốn cứu Chân ." Thượng Quan Miên thu tay lại, ngẩng đầu lên, 2 mắt nhìn về phương xa, nháy mắt sau đó thân thể liền biến mất!



      Lúc trước khi Thượng Quan Miên rời , nàng có giao cho Ngân Dạ khẩu Locker. Cho nên yên tâm nhân viên tổ phim dám phản kháng.



      Từ Thao nhìn màn này, : "Cái này là mệnh sao? Thượng Quan Miên, tánh mạng của nàng cứ như vậy tới cuối rồi hả?"



      Mà Chân cùng Trương Đình chạy được 1 đoạn đường, thể lực của 2 người đều bị ép cạn kiệt, ngay cả khí lực đứng vững cũng có.



      Thế nhưng vẫn như trước thể rời khỏi rừng cây này.



      "Ta, ta..." Chân nhìn bóng tối chung quanh, sợ hãi ngừng xâm lấn tâm linh nàng.



      "Tỷ tỷ... Tỷ tỷ..."



      Nàng ngồi chồm hổm xuống, miễn cưỡng dùng tay chống đỡ thân thể, vừa định quay đầu với Trương Đình vài lời, bỗng nhiên cảm giác cái trán mình ấm nóng, dường như có chất lỏng gì rơi xuống đầu.



      Ngẩng đầu lên thấy, trán Trương Đình 1 đoạn mũi dao lộ ra, máu tươi từ nơi đó ngừng vẩy ra, cuối cùng ngã xấp xuống đất!



      Cái đầu của bị bổ đôi bởi con dao mổ trâu! Trong bộ phim cũng chính là con dao tên phú thương phân thây tình nhân!



      Chân sợ hãi, tay chân bủn rủn có gắng lê lết về phía trước, thể lực tiêu hao quá nhiều bây giờ nàng chỉ có thể miễn cưỡng ngồi thẳng, ngay tới hô hấp cũng chậm chạp, ánh mắt mơ hồ.



      "Cứu... Cứu... Cứu muội, tỷ tỷ..."



      thân ảnh bỗng nhiên rơi xuống trước mặt nàng! Quả thực, giống như tâm linh cảm ứng có thể lập tức phát nơi này.



      "Chân !"



      Thượng Quan Miên lập tức vọt tới đem nàng kéo ra phía sau mình!



      Mà ở phía trước, 1 mảnh hắc ám. Theo 1 hồi tiếng động vang lên, 1 thân ảnh đen tối lờ mờ hiển !



      Người này, tất nhiên chính là nữ quỷ áo trắng! Trong nội dung cốt truyện có nữ quỷ áo đỏ và nữ quỷ áo trắng! Mà ở cuối bộ phim, nữ nhân vật chính bị nữ quỷ áo trắng hung ác vươn ma trảo về phía nàng!



      Trong bóng tối, cái bóng đen kia thế nhưng lại bất động. Thượng Quan Miên nhanh chóng giơ khẩu Locker lên bóp cò! Đạn ngừng bay về phía bóng đen kia, nhưng nó thủy chung vẫn đứng im!



      "Chân , " Thượng Quan Miên quay đầu lại, chỉ : " tại tỷ là nữ nhân vật chính, muội chạy theo hướng ngược lại trốn , chỉ cần tỷ trở thành nữ nhân vật chính nó chạy tới hại muội."



      "Tỷ... Tỷ tỷ... Vì cái gì..."



      "Tỷ rồi, tỷ chính là đao và thuẫn của 2 người, nghe lời tỷ. !"



      Thế nhưng súng ống lại chẳng có tác dụng gì.



      Thượng Quan Miên gầm lên giận dữ, hai tay vung mạnh về phía trước, mặt đất tức khắc bị xới tung lên, đạo cương phong thẳng hướng bóng đen kia bức tới! Thế nhưng cũng lập tức bị hóa giải trong vô hình!



      Sau đó, trong bóng đêm u ám...



      cái đầu cao cao bay lên.



      Sau đó, rơi xuống mặt đất.



      Cái đầu này, có gương mặt cực giống tỷ muội song sinh hai người.


      Tiếp theo, 1 cỗ thi thể đầu từ từ gục xuống.



      Trong 2 người chỉ cần chết 1 người là được. Nhân vật nữ chính vừa chết, bộ phim tuyên cáo kết thúc. Nữ quỷ giết hay giết cũng chả sao cả.



      Bóng đen lại lần nữa biến mất trong bóng tối, ai còn có thể nhìn thấy nữa.



      Huyết tự này tuyên bố kết thúc.



      Chỉ là, kết cục cuối cùng nhất... người chết là ai? Mà sống sót, là người nào?


    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      chương 29 q25




      Dạ u cốc.



      Di Chân sau khi giải trừ nguyền rủa, thời điểm nhìn thấy Di Thiên cũng kinh hỉ vạn phần. Sau đó, nàng nhìn thấy Thâm Vũ.



      "Bồ tiểu thư... Ngươi làm sao lại ở đây?"



      Thâm Vũ nhìn về phía Di Chân, rất nhanh lộ ra ánh mắt kinh hãi: "Là ngươi... Sở Di Chân? Ta nghĩ ngươi chết rồi!"



      Di Thiên ngồi bên cạnh liền mở miệng: " tình tỷ tỷ cùng Bồ tiểu thư gặp mặt... Tình hình cụ thể và tỉ mỉ sau này hãy , tại vẫn nên rời khỏi nơi này! Vô luận thế nào, chỗ này rất nguy hiểm!"



      "Di Thiên, là ngươi sao? Vì cái gì ngươi lại xuất ở đây? Đầu óc ngươi vẫn rất thanh tỉnh, vì sao trở về nhà trọ?"



      "... tại ta chỉ là phân thân do những miếng vụn gian hợp lại mà thôi. Ta có cách nào trở về nhà trọ, cũng cách nào tiếp xúc tới bản thể của mình. Tỷ tỷ vì sao lại xuất ở đây, bị cưỡng ép kéo vào sao?"



      Ngay lúc song phương chuẩn bị tâm , phía bên ngoài căn nhà nổi lên dị biến!



      hình dáng mờ mờ , ngày càng trở nên ràng rồi biến thành hình tượng của Lý !



      nhìn về căn nhà phía trước, cánh tay giơ lên trung.



      Ngay tại lúc đó, Di Thiên bỗng cảm giác thân thể run lên, sau lưng xuất 1 vết nứt gian lớn, đem cả và Thâm Vũ kéo vào trong đó! Tiếp theo, vết nứt rất nhanh liền khép lại.



      "Di... Di Thiên, Di Thiên!"



      Bức điêu khắc lúc nãy cũng bị Di Thiên cầm .



      Cùng lúc đó, cửa mở.



      "Di Chân?"



      Di Chân lập tức quay đầu, nhìn thấy người ở sau lưng vừa mừng vừa sợ: "Học trưởng, ngươi còn sống? tốt quá, ngươi còn sống!"



      Nàng xông lại ôm chặt lấy , : "Ta, ta vừa rồi, nhìn thấy Di Thiên, nhìn thấy..."



      "Cái gì? Di Thiên?" lập tức lộ ra biểu tình kinh ngạc:



      "Chuyện gì xảy ra vậy, có thể cho ta biết ?"



      Sau đó, Di Chân liền đem mọi chuyện kể ra.



      "Nguyên lai, còn phải là bản thể..." sau khi nghe xong, lập tức : "Được rồi, rất vất vả nguyền rủa người ngươi mới được giải trừ, chúng ta nhanh chóng rời ! tại nguyền rủa được cân đối, ngươi chắc có chuyện gì đâu!"



      Thời điểm Di Thiên có ý thức, chỉ thấy cả người nhoáng 1 cái nện xuống mặt đất! Đứng lên quan sát 4 phía, phát bản thân 1 bãi cát đen tối, bầu trời có 1 vầng trăng tròn.



      Đây là gian Di Thiên chưa bao giờ tiến vào.



      Thâm Vũ cũng ở 1 bên, tựa hồ té nhưng bị thương. Bức điêu khắc vẫn còn người Di Thiên. Chỉ cần nó được bảo tồn hoàn hảo, cân bằng của lời nguyền vẫn tiếp tục.



      "Chuyện... chuyện gì xảy ra vậy?"



      Di Thiên nhìn lên vầng trăng bầu trời, mình vì cái gì đột nhiên lại tiến vào gian này?



      " cho ta biết, " Thâm Vũ bỗng nhìn về phía Di Thiên, chỉ vào lồng ngực hỏi: "Bức điêu khắc giấu trong ngực ngươi rốt cuộc là thứ gì? Vì sao có thế giải trừ lời nguyền của huyết tự cấp ma vương?"



      " phải giải trừ."



      Di Thiên trả lời: "Bức điêu khắc này là lựa chọn nhà trọ dành cho hộ gia đình. Giống như là lập tức chấp hành tử hình và trì hoãn tử hình vậy. Nó là ưu đãi đặc biệt dành cho hộ gia đình chấp hành tới lần huyết tự thứ 10. Lúc trước, ở trong tháp di tích dưới mặt đất có 1 bức bia đá về nó. Bức điêu khắc này có thể đem thời gian quy định của nguyền rủa kéo dài. Tuy rằng dựa theo thời gian, chúng tôi có thể tính như chấp hành thành công lần huyết tự thứ 10, nhưng nguyền rủa vẫn đình chỉ. Cũng chỉ là 1 người bị trói buộc thể nào trở về nhà trọ, nhưng vẫn hứng chịu nguyền rủa. Lựa chọn cứ thế chết hoặc dùng thời gian còn lại để tìm sinh lộ, đây là cơ hội nhà trọ cho chúng ta lựa chọn 1 trong 2."



      "Cho nên... coi như các ngươi hoàn thành hết 10 lần huyết tự, còn là hộ gia đình trong nhà trọ nữa, vẫn phải chịu nguyền rủa?"



      "Đúng. Nguyền rủa được kéo dài tới thời gian vài năm. Thế nhưng, thời gian vừa đến, 1 khi tìm được sinh lộ... tất cả cũng kết thúc. Chúng ta chỉ có trong đoạn thời gian này tìm kiếm sinh lộ. Nhưng, rất hiển nhiên, tỷ tỷ đến nay vẫn còn chưa tìm được sinh lộ."



      "Cho nên..." Thâm Vũ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời : "Ta chấp hành huyết tự cấp ma vương từ 3 giờ thành vài năm... Chính là như vậy sao?"



      "Có thể lý giải như vậy. Chỉ là, huyết tự cấp ma vương có quá nhiều bí , ta cũng dám đơn giản đưa ra kết luận. Chỉ có thể , ba người chúng ta, đồng thời vượt qua huyết tự lần thứ 10 cùng huyết tự cấp ma vương."



      Thời điểm đến đây thanh của Di Thiên trở nên run rẩy. Chỉ cần nhìn thấy Thâm Vũ bình yên đứng bên cạnh, cảm thấy vui mừng. Vẫn còn hy vọng tuyệt đối thể lãng phí thời gian còn lại, tuyệt đối thể lãng phí!



      Tuyệt đối thể!



      Chân núi Dạ U cốc, xe lửa trước sau vẫn đứng đó. Tiến vào xe lửa hai người lựa chọn vị trí ngồi xuống. Mà cũng lập tức, xe lửa lăn bánh. Căn cứ mảnh nhật ký vừa tìm được, bọn vẫn còn nơi phải tới, đại khái cần vài ngày thời gian đường.



      "Di Thiên có chuyện gì đâu " lúc này Di Chân ngược lại rất trấn định: "Ta cảm ứng được, ở 1 nơi nào đó trong gian này, sống rất tốt."



      "Vậy tốt rồi." cười : "Cái này có thể coi như nhân họa đắc phúc, nguyền rủa rốt cuộc lại trở nên cân đối."



      "Đúng vậy... Đúng vậy a."



      Xe lửa tiếp tục tiến sâu vào trong núi, đoạn đường day nhìn như có điểm cuối. gian này biết hình thành như thế nào, đến tột cùng tại sao lại cùng 1 địa điểm với huyết tự cấp ma vương như trước vẫn là bí .



      ai có thể cởi bỏ.



      Di Thiên cùng Thâm Vũ vẫn tiếp tục lại trong gian ấy.



      Thời gian 3 giờ từ từ trôi qua. Cuối cùng, Thâm Vũ đột nhiên phát bóng dáng phát sinh biến hóa! Bóng dáng của nàng giống như lúc trước tiến vào nhà trọ, hiển theo hành động cơ thể nàng mà biến thành 1 bộ dạng ngã gục đất thể nào đứng lên nổi!



      Sau đó, bóng dáng lại đứng lên, khôi phục nhất trí với động tác của Thâm Vũ.



      "Giải trừ..." Di Thiên kích động nói: "Nhà trọ giải trừ nguyền rủa bóng dáng của ngươi!"



      Bóng dáng nguyền rủa khi được giải trừ, còn bị nhà trọ khống chế nữa. Có nghĩa từ nay về sau nó trở thành 1 thứ bình thường, thể uy hiếp tánh mạng hộ gia đình được nữa.



      "Ta... còn là 1 hộ gia đình rồi sao?" Thâm Vũ nhìn bóng dáng dưới chân bỗng nhiên thân thể xụi lơ ngã xuống.



      "Ta vì mới tiến vào nhà trọ... Thế nhưng hôm nay chết, còn ta lại rời khỏi." Hai tay Thâm Vũ ngừng cào cấu mặt cát, từng giọt nước mắt rơi xuống thấm ướt mảnh cát trước mặt.



      "Vì cái gì... Vì cái gì... ta lại sinh ra, ta chẳng còn gì chỉ có mỗi . Vì sao ngay cả cũng muốn cướp ..."



      Di Thiên ngồi xổm xuống, bỗng nhiên dâng lên 1 cỗ xúc động, đem Thâm Vũ ôm chặc vào trong ngực.



      Giờ phút này, tâm cảm thấy đau nhói. Nữ tử này, lần thứ nhất nhìn thấy nàng rơi lệ là lúc nàng rũ bỏ thân phận hộ gia đình! còn là 1 hộ gia đình nhà trọ, ít nhất cần lại trở lại nhà trọ kia chấp hành huyết tự nữa. Hơn nữa còn khả năng tiến vào nhà trọ. Huyết tự quy định, sau khi hoàn thành lần huyết tự thứ 10, trong 1 giờ phải rời khỏi, 1 giờ trôi qua rời cũng bị cưỡng ép rời khỏi, vĩnh hằng thể tiến vào nhà trọ lần nữa.



      Thâm Vũ thống khổ, Di Thiên có thể hiểu được. Có được rồi mất so với chưa từng có còn thống khổ và tuyệt vọng hơn.



      Gương mặt luôn luôn kiên nghị cho dù đối mặt với tuyệt vọng giờ phút này lệ nóng tuôn trào. Nỗi thống khổ tê tâm phế liệt làm Di Thiên cảm động lây.



      "Ta hận ... hận nam nhân sinh ra ta! Người ta căm hận nhất thế giới này chính là !" Thâm Vũ bỗng nhiên gào thét như bệnh tâm thần: "Sinh ra ta, giao cho ta tuyệt vọng, biến ta trở thành công cụ nguyền rủa, 1 tay thao túng hủy diệt nhân sinh của ta, khiến cho ta sống trong thế giới chỉ có hắc ám! Ta hận ! Ta hận ! Ta hận !"



      Tiếng kêu vang vọng bầu trời, lâu tiêu tan.



      Bồ Mỹ Linh, chính là tên đầu sỏ mang đến bi kịch cả đời Thâm Vũ. Hai tay phá hủy nhân sinh của rất nhiều người. Mỗi lời tiên đoán của tương đương với vô số người bước xuống địa ngục.



      Kể cả 2 đứa con của .



      Nhưng có bất kỳ ai biết lý do hữu của .



      Dạ u cốc. Nhà Diệp Linh Linh. Nếu có ai nhìn vào 1 mảnh gương rớt mặt đất..., phát , giờ phút này trong phòng, nơi vốn là chỗ Di Chân hóa thành tượng đá, lơ lửng 1 nam nhân tóc dài thân thể thối rữa!



      Chính là "Con Diều" lúc trước!



      Cuối cùng, trong gương, thân thể hư thối kia chậm dãi biến mất, cuối cùng hóa thành hư .



      Những lời Di Thiên là sai, lúc này đây có khả năng đem nguyền rủa kéo dài vài năm... vì thời gian còn. Từ 50 năm trước bắt đầu đến bây giờ, phong ấn ma vương giải trừ, hết thảy nguyền rủa lại bắt đầu lại lần nữa.



      Đó là 1 vùng gian phiêu miểu hắc ám, trong gian đó có 1 căn phòng vặn vẹo. Trong phòng, tất cả đồ vật cũng đều biến dạng.



      "Thời gian sắp tới rồi."



      nam nhân mặc hắc y nhìn đồng hồ, gương mặt biểu lộ trấn an: "Cuối cùng có thể rời khỏi nơi này."



      "Liền Sinh..." Phía sau là 1 nữ tử trẻ tuổi có gương mặt thanh tú, mặc 1 bộ quần áo xanh lá, thần sắc vui mừng: " tốt quá, tốt quá!"



      " nên chủ quan, " trong góc phòng, 1 thanh niên có mái tóc đen dài, ánh mắt chản nản : "Chưa tới 1 khắc cuối cùng tuyệt đối thể thư giãn!"



      "Thời gian tới!" nam nhân mặc hắc y lộ ra bộ dáng tươi cười: "Chúng ta... trở về nhà trọ thôi! Thủy Đồng Tử. Cách Ái!"



      Giờ phút này, trong đại sảnh nhà trọ có ít hộ gia đình tụ tập. Trong lúc đó, 3 thân ảnh chậm dãi xuất ! Điều này làm vô số người trợn mắt há hốc mồm!



      " có khả năng! Thời gian còn chưa tới, bọn người Thượng Quan Miên làm sao có thể trở về!"



      "Là ai? Chẳng lẽ là Thâm Vũ?"



      Ba thân ảnh sau khi ra, biến thành 1 nam nhân mặc hắc y, 1 nữ nhân áo xanh và 1 nam nhân tóc dài.



      Nam tử mặc hắc y cầm đầu, nhìn quét xung quanh, ánh mắt khó hiểu mở miệng: " Chư vị, hạnh ngộ. Xin hỏi, mấy người các ngươi... là hộ gia đình mới sao?"


    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 30 q25



      Đó là 1 hòn đảo gần bán đảo Cửu Long. hòn đảo 4 mùa như xuân, cảnh vật hợp lòng người, mà đảo lúc nào cũng có người tuần tra, cho phép bất cứ kẻ nào tự tiện lên đảo hay vùng biển gần đảo.


      Hòn đảo này là đất riêng của Mộng gia.


      hòn đảo có 1 tòa kiến trúc xa hoa đỉnh núi, Mộng Khả Vân dọc theo hành lang, chậm rãi thẳng về phía trước. Thông qua vài trạm khóa điện tử đại mới tiến vào khu trung tâm.


      Trước cánh cửa màu bạc có 2 tên hộ vệ canh giữ.


      "Tam tiểu thư!" Hai gã rất cung kính trả lời: "Ngài tới!"


      "Hàn phu nhân vẫn tốt đó chứ?"


      "Ân, dựa theo phân phó của ngài, mọi sinh hoạt hàng ngày đều làm rất tốt."


      Hòn đảo này là tài sản thuộc về Mộng gia Tam tiểu thư. Sản nghiệp cả Mộng thị gia tộc cực kỳ khổng lồ, đồng thời vẫn mực lựa chọn những nhân tài ưu tú khắp nơi thế giới, đào tạo sát thủ, trở thành trụ cột vững vàng cho Mộng gia.


      Mà vị Tam tiểu thư này tuổi còn trẻ trở thành nhân tài được coi trọng nhất gia tộc, cơ hồ là người chắc chắn kế thừa chức vị Gia chủ, cho nên bên trong gia tộc, rất nhiều người đều chạy tới dưới trướng nàng.


      "Mở cửa."


      "Vâng!"


      Cánh cửa có mật mã mở ra, Mộng Khả Vân bước vào. Bên trong có 2 người ngồi. Mà trong số đó, 1 là Hàn Vị Nhược, người còn lại là 1 trong 2 tỷ muội song sinh.


      Mộng gia đem thân thế Hàn Vị Nhược điều tra triệt để. Quá khứ của nàng trình độ bi thảm có thể làm người ta đành lòng. Từ khi sinh ra đến nay cuộc sống của nàng tối tăm tới cực điểm, nàng sống được tới bây giờ cơ hồ có thể gọi là kỳ tích. Nàng vốn là 1 người bình thường, nhưng lúc bị lừa bán cho những tên nhà giàu thích trẻ . Chịu rất nhiều bức ép cuối cùng nàng ra tay giết người, sau đó gian nan trốn , vì tự bảo vệ mình mà gia nhập vào 1 tổ chức giết người, nhưng nữ nhân ở thế giới hắc ám có bao nhiêu quyền lực và bối cảnh, chỉ có thể chịu đựng bị đùa bỡn. Nàng vì sống sót biết lên giường với bao nhiêu người, vượt qua nhiều năm tháng thống khổ. Cuối cùng, nàng vì phản bội mà chạy trốn chối chết, cừu nhân ngày càng nhiều, người muốn giết nàng cũng khó có thể tính hết. Đương nhiên, nàng giết cũng ít người. Nhưng mặc dù thế, nàng vẫn cố gắng giữ 1 điểm mấu chốt, tận khả năng sát hại người vô tội. Thẳng đến khi nàng đắc tội với tổ chức " Cấm Địa Đen " làm cho con bị bắt, trải qua những năm tháng sau đó...


      "Chân , tỷ tỷ ngươi..." Hàn Vị Nhược bỗng nhiên dừng câu chuyện, nhìn về phía Mộng Khả Vân vừa bước vào phòng, vội vàng đứng lên: "Ah, Mộng tiểu thư, ngươi khỏe..."


      "Hàn phu nhân, mời ngồi. Ngươi yên tâm , chỉ cần ngươi ở lại nơi này rất an toàn. Hơn nữa, tất cả cừu gia của ngươi chúng tôi nhận trách nhiệm thanh trừ. Mộng gia tại Châu Âu lực ảnh hưởng tính là yếu, hơn nữa đại đa số cừu nhân của ngươi trong mắt gia tộc chúng tôi, chỉ coi như con sâu cái kiến, căn bản chẳng tốn nhiều khí lực."


      "Đa tạ Mộng tiểu thư!" Hàn Vị Nhược mặc dù biết Mộng gia nhất định có tính toán, thế nhưng vẫn phi thường cảm kích : "Vô luận như thế nào, phần ân đức này, ta nhất định nhớ kỹ!"


      Mộng Khả Vân rất hiểu, Mộng gia chịu phí lực như vậy, căn bản là vì Vu.


      "Diệp tiểu thư..." Mộng Khả Vân nhìn về phía nữ hài trẻ tuổi bên cạnh Hàn Vị Nhược : "Ngươi có muốn ở lại với Hàn phu nhân, hay là..."


      "Ta định cùng tỷ tỷ rời khỏi. tại Hồng Kông thể ở được nữa, chúng tôi cũng thể lúc nào cũng phiền tới Mộng gia. Mụ mụ liền giao cho các ngươi." Nữ hài đứng người lên : "Tỷ tỷ, nàng... "


      "Vì cái gì tỷ tỷ ngươi lại tới thăm ta?" Hàn Vị Nhược lo lắng: "Nàng xảy ra chuyện gì chứ?"


      "Thân phận của tỷ tỷ ai dám động vào nàng." Nữ hài lắc đầu : "Mụ mụ yên tâm , tỷ tỷ , có cơ hội nhất định tới thăm mụ mụ."


      "Ân..." Hàn Vị Nhược đè xuống bất an trong lòng, : "Được rồi. Ta ở đây chờ nó vậy, có thể gặp gỡ tỷ muội các con, ta cảm thấy dường như mình nằm mơ vậy..."


      Thời điểm Chân xuất trước mặt mình, Hàn Vị Nhược quả thực cảm giác như mơ. Nàng trước kia vì lo lắng liên lụy tới con dám gặp mặt. Nhà trọ tuy xóa hết trí nhớ của nàng về những tượng linh dị, nhưng trí nhớ gặp mặt Tự Do vẫn tồn tại như cũ.


      Rời khỏi phòng, nữ tử trẻ tuổi bước theo sau lưng Mộng Khả Vân.


      "Hảo hảo bảo hộ mẹ ta." Nữ hài mở miệng : "Xin nhờ rồi."


      "Có thể đổi lấy nhân tình của 'Tử thần' Thượng Quan chúng tôi tự nhiên phải tận hết sức lực. Huống chi còn có sư phụ ngươi, Vu tiền bối ở đây." Mộng khả vân gật đầu: "Vô luận như thế nào, ngươi là kỳ tài của nhất mạch Hoa Hạ chúng ta, tộc tổ nếu bế tử quan, chỉ sợ cũng muốn gặp mặt ngươi 1 lần."


      Nữ hài trẻ tuổi trước mắt đây chính là Thượng Quan Miên!


      "Cái chết của muội muội ta mời các ngươi phong tỏa tin tức, tuyệt đối thể để cho mụ mụ ta biết được 1 chút thông tin nào.


      Nàng hoàn toàn tin tưởng phía cừu gia bên kia Châu Âu lợi dụng điều này tìm cách đuổi giết nàng, mà đối phương là nhân vật Mộng gia cũng cảm thấy khó giải quyết, “Cho nên ta quyết định mang nàng tới chỗ Vu tiền bối... Chỉ cần làm cho nàng tin tưởng điều này là được."


      "Ngươi chẳng lẽ muốn giấu diếm cả đời?"


      "Ta và Chân lớn lên rất giống, thanh cũng có thể bắt chước, khí chất và động tác cũng có thể học tập, nàng nghi ngờ đâu. Huyết án Diệp Phượng Sơn, dùng lực ảnh hưởng của Mộng gia có thể bưng bít chứ. Sau này, ta dùng 2 thân phận Tự Do và Chân thay phiên nhau xuất trước mặt mụ mụ. Tuy rằng thể giấu diếm cả đời, nhưng được lúc nào hay lúc đó."

      "Có chút... làm ta cảm thấy ngoài ý muốn. Nghe đồn ngươi trước này tâm ngoan thủ lạt, mà lại coi trọng người nhà như thế."


      Thượng Quan Miên thêm gì, đối với những lời này cũng trả lời.


      Mộng Khả Vân trong nội tâm thấy có chút thổn thức, Thượng Quan Miên thân là sát thủ lại có thể đối với người nhà quý trọng như vậy. Điểm này, sau khi cao tầng Mộng gia thương thảo xong, quyết định lợi dụng. Có người đưa ra ý kiến, đem Hàn phu nhân tới chỗ Tộc Tổ. Dù sao cao thủ cấp độ S trong Mộng gia cũng chỉ đếm đầu ngón tay, có tộc tổ khống chế, đại khái có thể sử dụng Thượng Quan Miên cho mục đích gia tộc.


      Đây chỉ là cách nghĩ của phái cấp tiến. Mộng Khả Vân thầm đem chuyện này ngăn chặn, tộc tổ mặc kệ mọi chuyện trong gia tộc, nàng có ủy quyền hoàn toàn của tộc trưởng, sau lưng nàng còn có tông tộc Mộng gia chống đỡ, tự nhiên người nào dám dị nghị. mặt khác, thứ nhất Mộng Khả Vân hi vọng lúc này làm tức giận Thượng Quan Miên cùng Vu, thứ hai, nàng cũng muốn sử dụng loại thủ đoạn bỉ ổi này.


      Diệp Phượng Sơn, người cuối cùng chết là Chân .


      Thượng Quan Miên, lúc đối mặt với nữ quỷ trong bóng tối liền phi ra 1 đao. Sau 1 đao đó, thế nhưng lại chặt mất đầu của Hàn Chân !


      Thân thể nàng biết từ lúc nào bị kéo đến trước mặt quỷ hồn, tiếp theo Thượng Quan Miên phi đao, tự tay đoạt tánh mạng nàng!


      "Muội muội của ngươi chết, ta đáng tiếc..."


      Thời điểm Mộng Khả Vân ra những lời này, Thượng Quan Miên, biểu bắt đầu trở nên quái dị.


      "Muội muội..."


      từng, ở mười mấy năm trước, tại trại huấn luyện của Cấm Địa Đen ở Đông Âu, trong tràng cảnh tu la tàn khốc đó có 2 nữ tử.


      Tuy 1 người là châu Á người là Châu Âu, nhưng lại là bằng hữu tốt nhất.


      "Ta có nguyện vọng, Anna..."


      "Cái gì, Tiểu Thụy?"


      "Ta muốn có người nhà... Muốn có người nhà chính thức."


      "Như vậy sao?"


      Anna, từng là bằng hữu tốt nhất của "Thụy mỹ nhân" Thượng Quan Miên khi xưa, cũng là người thứ nhất mà nàng giết chết. Chỉ là 1 tiểu hài tử mới có mấy tuổi phải học nổ súng như thế nào, nắm bắt chỗ nguy hiểm cơ thể con người, điều chế độc dược, bắt chước thanh cùng tính cách của người khác, hiểu được như thế nào là dùng tốc độ nhanh nhất giết người.


      Từ lúc còn rất , trong đầu bị quán thâu ý niệm chỉ có giết người mới có thể sống sót. có thiện ác, có ác cảm khi giết người, thuần túy tắm trong huyết tinh.


      "Như vậy, ta trở thành người nhà của ngươi, Tiểu Thụy..."


      "Anna, ngươi sao?"


      "Ân, ta chính là muội muội của Tiểu Thụy ngươi. Như vậy, về sau liền ước định, do Tiểu Thụy thủ hộ ta, đây là lời thề giữa những người thân."


      "Người nhà... Người nhà sao?"


      khắc này, Anna liền trở thành "Muội muội" của Thượng Quan Miên. Trở thành người nhà có huyết thống. Thẳng đến ngày...


      "Từ hôm nay, tiến vào trong núi, chỉ cho phép 1 người, 1 người sống sót tới cuối cùng!"


      Giống như 1 bộ phim Nhật Bản《 đại trốn giết 》 nội dung cốt truyện cực kỳ tàn nhẫn cực đoan. Nhưng lúc này nó lại diễn ra 1 cách chân . có chúa cứu thế, có thần minh, có từ bi, có thiện lương. Chỉ có giết chóc để đổi lấy sinh tồn. Đây là pháp tắc trong thế giới hắc ám.


      Thượng Quan Miên ngừng giết người. Nàng là 1 trong những người ưu tú nhất rất được coi trọng, đối với độc dược, súng ống, yếu huyệt trong cơ thể..., giỏi thông. Hơn nữa, nàng càng hiểu cách tiết kiệm thể lực, dùng thời gian ngắn nhất chấm dứt chiến đấu, tiến hành giết chóc. Hơn nữa... Nàng hề đối với bất cứ người nào có mảy may từ bi nương tay.


      Ở cái thế giới này, chỉ có tàn nhẫn mới có thể sống sót.


      Cuối cùng, nàng và Anna gặp nhau.


      Song phương đồng dạng toàn thân đều là máu, mà cũng trong khoảnh khăc đó, là 2 người tồn tại cuối cùng. Chỉ có thể sống sót, đây là quy định. Nếu , hai người đều bị giết. Tổ chức cần sát thủ nhân từ nương tay.


      Nàng giết chết Anna.


      do dự.

      Yết hầu Anna bị cắt đứt ngay lập tức, Thượng Quan Miên cứ như vậy nhìn thi thể nàng ngã xuống, máu đem mặt đất nhuộm thành 1 vũng đỏ. Nàng là người duy nhất còn sống sót.



      Đến chết Anna vẫn chưa được câu nào. Nàng chỉ thể tin nhìn Thượng Quan Miên chút do dự giết chết mình.



      "Ta muốn sống sót..."



      Thượng Quan Miên chỉ 1 câu như vậy.



      Người nhà, người thân duy nhất trong đời nàng chết. Thượng Quan Miên cũng cảm thấy hối tiếc đối với Anna, nếu có ngay từ đầu đừng làm. Trong khoảnh khắc đó, chút nhân từ còn sót lại trong nội tâm nàng triệt để tan biến.



      Nàng vĩnh viễn mất "Muội muội" Anna.



      "Anna..." Thượng Quan Miên đột nhiên dừng bước chân, hai mắt đỏ lên. Sau đó, nàng quay đầu, lộ ra tia lạnh lùng cười.



      "Nàng chết rồi." Thượng Quan Miên chỉ như vậy: "Nàng chết rồi, sau đó ta sống sót. Chỉ có nàng chết, ta mới có thể sống."



      Mộng Khả Vân bị dọa sợ, tự chủ được lui về sau vài bước!



      " kỳ quái, ràng, ràng bảo vệ nàng. Ta muốn trở thành người bảo vệ của nàng, thế nhưng lúc đó ta lại giết nàng. kỳ quái... thực quá kỳ quái..."



      Biểu lộ của Thượng Quan Miên nhất thời trở nên vặn vẹo, bộ dạng thực làm cho người ta sợ hãi, 2 gã hộ vệ hành lang phát dị thường của nàng, lập tức lao đến!



      Nhưng Thượng Quan Miên chỉ vung 2 tay lên, 1 tên lập tức bay đầu, tên còn lại yết hầu bị thủng 1 lỗ! Hai thi thể nhanh chóng ngã xuống.



      Chớp mắt lúc máu tươi phiêu tán trong khí, nàng chợt lấy dao găm hướng về phía Mộng Khả Vân!



      Dao găm chỉ cách cái trán Mộng Khả Vân mấy thốn dừng lại, biểu lộ của Thượng Quan Miên cực độ vặn vẹo, Mộng Khả Vân sợ tới mức hồn phi phách tán.



      "Bảo vệ tốt mẫu thân của ta." Thượng Quan Miên lúc này nghiêng đầu , : "Nàng có chút sơ xuất gì, ta liền diệt Mộng gia!"



      xong, thân thể của nàng hóa thành đạo tàn ảnh, biến mất vô tung...



      ai biết, biểu lộ vừa rồi của nàng, cùng với năm đó khi giết Anna hề khác nhau...



    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 31 q25



      Thâm Vũ chấp hành huyết tự cấp ma vương, đều bị hộ gia đình công nhận chết.



      Mà huyết tự Diệp Phượng Sơn, cuối cùng còn lại Thượng Quan Miên, Kha Ngân Dạ, Từ Thao, Lạc Chính Thủy 4 người còn sống. Là Ngân Dạ đem 3 người khác thuấn di trở về nhà trọ.



      Mà giờ khắc này, bỗng nhiên lại nhiều thêm ra 3 hộ gia đình kỳ quái.



      và Tử Dạ sau khi Thâm Vũ bị kéo vào gian của ma vương liền trở về thế giới bình thường. Khi quay về nhà trọ nhìn thấy 3 hộ gia đình mới. Cả 3 đại liên minh đều rất quan tâm tới 3 người này.



      Nhà trọ, lập tức tổ chức hội nghị khẩn cấp.



      Ba người, phân biệt tên là... Bồ Liền Sinh, Mạc Thủy Đồng cùng Bạch Cách Tùng.



      tiến vào phòng hội nghị, tất cả mọi người trong phòng đều đứng dậy. Mà ba người kia cũng lập tức đứng lên, nhìn về phía nam tử vừa bước vào này.



      "Các ngươi..." Lý bước nhanh tới trước mặt bọn , khi ánh mắt nhìn đến Bồ Liền Sinh dừng lại.



      Đó là nam nhân tuấn có thể quá hoàn mỹ.



      Trước kia Hoàng Phủ Hác cũng đồng dạng tuấn mỹ tới mức dị; nhưng Bồ Liền Sinh, ngoại hình của làm người đối diện nhất thời khó phân biệt giới tính. Nếu là nam nhân, tuyệt đối là tuấn nam; nếu là nữ nhân, cũng tuyệt đối khuynh quốc khuynh thành.



      Trước đó ở bên trong gian vặn vẹo, gương mặt bị ảnh hưởng lộ ra vẻ rất quái dị, giờ phút này mới là gương mặt chính thức. Thực làm cho rất nhiều người cảm thấy kinh ngạc.



      Nếu như coi là nữ tính, cùng với Thâm Vũ chí ít có ba bốn phần giống nhau! Mà vừa lúc lại có họ Bồ!



      "Ngươi là..." Lý cẩn thận dừng ở trước mặt Bồ Liền Sinh, mở miệng hỏi: "Ai?"



      Bồ Liền Sinh nghênh đón ánh mặt chất vấn của Lý , giờ phút này nội tâm loạn như ma, đầu óc trống rỗng.



      "Các ngươi ... Bây giờ là năm 2011? Chuyện này, làm sao có thể? tại, phải là năm 1961 sao?"



      Năm 1961, năm mươi năm trước.



      "Ngươi đùa gì vậy?" Ngân Vũ lập tức phản bác: "Tại sao lại là năm 1961?"



      "Như thế nào lại..." Lục y nữ tử Mạc Thủy Đồng cắn chặt bờ môi, hoa dung thất sắc. Mà Bạch Cách Tùng vẫn hình tượng chán nản như cũ, lời.



      "Diệp Tống đâu? La Thành Quốc đâu?" Bồ Liền Sinh cách nào tỉnh táo hô to: "Còn có Trương Vệ Quốc. Lý Hồng đâu ? Bọn đều mất rồi ư "



      Hộ gia đình hai mặt nhìn nhau.



      Ba người này, là hộ gia đình đến từ năm mươi năm trước? Loại chuyện này ai có thể tin tưởng?



      "Trả lời ta." Lý đột nhiên hỏi 1 vấn đề: "Ngươi và Bồ Mỹ Linh có quan hệ như thế nào?"



      Những lời này vừa ra, trong phòng bỗng dưng yên tĩnh.



      "Ngươi... Ngươi cái gì?" Bồ Liền Sinh nghe thấy cái tên này, huyết sắc mặt hoàn toàn rút , giống như bị Ngũ Lôi Oanh Đỉnh!



      "Bồ... Bồ Mỹ Linh..."



      Mạc Thủy Đồng cũng lộ ra thần sắc rung động, cho dù là cái tên Bạch Cách Tùng bộ dáng chán nản, lúc này 2 mắt cũng mở trừng lên!



      Vào ban đêm.



      Bọn người Bồ Liền Sinh bước ra bên ngoài nhà trọ, nhìn thành phố cùng năm mươi năm trước hoàn toàn khác nhau trời vực.



      Rốt cuộc mới thanh tỉnh, bản thân ở thế kỷ 21, Bồ Liền Sinh chỉ cảm giác giống như trôi qua mấy đời.



      thể tiếp nhận thực này... ở bên trong gian văn vẹo đó chỉ có 5 tiếng đồng hồ, nhưng thế giới bên ngoài là 50 năm sau! giờ, trôi qua 10 năm!



      Mà trong 50 năm này, thế giới biến hóa phi thường! Thời điểm tra được trong máy tính lịch sử 50 năm về trước, cảm giác thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn chân ! Huyết tự chấp hành ở 1 nơi có thời gian cố định, khi cẩn thận làm phát sinh điều kiện nào đó, thời gian chấp hành huyết tự tự động kéo dài.



      Mà trong gian đó, thực 1 giờ trôi qua 10 năm.



      Với tư cách là hộ gia đình của năm mươi năm trước, tự nhiên đều nhận được coi trọng của 3 đại liên minh! Bọn muốn biết nhất, chính là tin tức về Bồ Mỹ Linh cùng huyết tự cấp ma vương!



      Bên trong phòng hội nghị, 1 hộ gia đình nào cảm thấy buồn ngủ.



      "Ta vào năm 1957 tiến vào nhà trọ." Bồ Liền Sinh mặt sắc trầm nói: "Đối với các ngươi mà đó là lịch sử rất xa xôi rồi... Lúc đó, thể tin cũng cách nào lý giải, cuối cùng chỉ có thể tiếp nhận. Trong nhà trọ địa ngục, 1 năm ma luyện bởi những tượng linh dị, ta được đề cử lên làm Lầu trưởng. Cùng tiến vào nhà trọ còn có thê tử của ta Diệp Hàn."



      "Bồ Mỹ Linh, là… Nhi tử của ngươi sao?"



      "Ta chỉ có con , gọi Phi Linh. Ta, có nhi tử."



      "Cái gì?" Lý nghe được câu này tức khắc nhíu mày, "Thế nhưng Bồ Phi Linh, nàng chính là muội muội của Bồ Mỹ Linh!"



      Sau đó, đem toàn bộ tình mình gặp Bồ Phi Linh ra. Bản thân Bồ Phi Linh sớm bị giết chết ở khu rừng số 6, nhưng điểm này Lý cho Bồ Liền Sinh.



      "Ngươi... Ngươi cái gì!"



      Bồ Liền Sinh sau khi nghe được hết thảy, hoàn toàn dám tin: "Phi Linh... Các ngươi gặp được Phi Linh sao? Nó ở nơi nào, tại vẫn ổn chứ?"



      "Ngươi ác ma, là chuyện gì xảy ra?" Lý lập tức chuyển hướng chủ đề, tiếp tục hỏi: "Ngươi phải con của ngươi, chẳng lẽ là con nuôi sao? Hay là..."



      Bồ Liền Sinh toàn thân run rẩy, 2 bàn tay siết chặt thành đấm.



      " phải... phải con ta, cũng phải nhi tử của bất luận kẻ nào. là… chấp niệm của thê tử ta. Là tâm ma thê tử ta chấp hành huyết tự cấp Ma Vương sau này sinh ra...!"



      bên, Mạc Thủy Đồng bổ sung câu: "Hơn nữa, người thả tên ác mà này ra, chính là chúng tôi."



      Là chúng tôi...



      "Ngươi đến cùng, cái gì?" Lý thể nào hiểu nổi.



      Tâm Ma, biết. Thời điểm bác sĩ Đường chấp hành huyết tự cấp Ma Vương từng gặp. Nhưng, điều này sao có thể? Bồ Mỹ Linh có huyết mạch là Thâm Vũ, ràng chính là nhân loại, nếu như nàng phải người thể nào tiến vào nhà trọ.



      Rốt cục mọi chuyện là thế nào?



      "Ta có chấp hành huyết tự cấp Ma Vương. Lúc ấy còn chưa gom đủ khế ước địa ngục, nhưng nàng lại đồng ý muốn chấp hành huyết tự cấp ma vương. Ta theo nhìn thấy chấp niệm khủng bố của nàng biến thành tâm ma. Mà cuối cùng, nàng cũng chết, để lại tâm ma nàng sinh ra, chính là Bồ Mỹ Linh!"



      "Tâm Ma... Tâm Ma phải sau khi huyết tự cấp ma vương kết thúc biến mất sao? Như thế nào lại..."



      "... Kỳ là Tâm Ma cũng chính xác." Bồ Liền Sinh tiếp tục : "Có lẽ các ngươi đều nghĩ rằng cái gọi là Tâm Ma, chính là ảo giác, Quỷ hồn các loại? phải. Tâm Ma, là tồn tại chân , nhưng cũng có thể là hư giả. khắc sinh ra đời, rời khỏi gian của ma vương liền chính là chân . Bồ Mỹ Linh, là danh tự thê tử ta đặt cho ."



      rung động này làm tất cả mọi người kinh ngạc vạn phần.



      Tâm Ma lại có thể tồn tại trong thực? Thậm chí sinh con nối dõi? Là nhân loại đích thực?



      Bồ Liền Sinh dừng chút, tiếp tục : "Cha mẹ ta, sau khi thê tử hạ sinh Phi Linh vẫn rất bất mãn. Bởi vì, bọn mực hy vọng có cháu trai để kế thừa gia nghiệp."



      Thời đại đó, tư tưởng trọng nam kinh nữ ở Châu Á là điều rất bình thường, thực tế cho dù ở hôm nay, vẫn có ít người giữ vững tư tưởng này.



      "Thê tử ta vì vậy mà rất tự trách. Nàng là 1 người thuần phác, rất an phận cho nên tư tưởng cổ hủ. Còn ta lại khác, ta nghĩ rằng nam nữ đều như nhau. Mà sau khi nàng sinh con , về sau lại thể mang thai." đến đây, thân thể đều bắt đầu run rẩy.



      "Nàng vì vậy luôn bị phụ mẫu ta quở trách, thậm chí... vì nàng thể sinh ra nhi tử mà làm khó nàng. Thời gian dài, thê tử ta cũng bởi vậy càng ngày càng thống khổ, thậm chí từng có ý muốn tự sát. Thời điểm nàng chấp hành huyết tự cấp ma vương, nguyện vọng liền trở thành tâm ma của chính nàng. Cái đó chính là... Nhi tử."



      "Ngươi ý ..." Lý tức khắc minh bạch.



      "Nàng hy vọng sinh hạ đứa con trai. Sau đó, ta liền chứng kiến, trong quá trình chấp hành huyết tự, bụng nàng dần lớn lên, cuối cùng, thế mà sinh ra 1 cơ thể máu tươi đầm đìa, nó còn tự mình cắn đứt cuống rốn. Hình tượng của nó muốn bao nhiêu có bấy nhiêu khủng bố. Ngay cả thê tử cũng sợ hãi. Mà cái đứa bé kia, lớn lên cực nhanh. Ánh mắt của nó làm ta cảm giác cực kỳ hung ác... Nó phải nhân loại, mà là ác ma!"



      "Lúc ấy ta cũng ở đó." Bạch Cách Tùng luôn mực im lặng rốt cục mở miệng: "Tên tiểu tử ác ma đó lớn lên phi thường nhanh chóng, rất nhanh nó có thể chuyện. Mỗi người chúng tôi lúc đó đều cảm thấy lo lắng. Mà khi đó, Diệp Hàn, chính là Bồ phu nhân , đây là con của nàng, nàng quyết định đặt cho nó 1 cái tên. Ta biết Bồ phu nhân phải chăng thần trí thất thường rồi hay , nhưng tất cả chúng tôi đều khẳng định nó là quỷ. Thế nhưng Bồ phu nhân lại liều chết bảo hộ đứa bé kia..."



      "Chúng tôi từng có ý muốn giết nó." Bồ Liền Sinh nhớ lại đoạn trí nhớ khủng bố kia: "Nhưng mặc kệ giết bao nhiêu lần nó vẫn có thể phục sinh. Hoàn toàn là Bất Tử Chi Thân! Sau đó chúng tôi phát , đứa bé đó có tài năng hội hoa vô cùng cao, nó ngừng dùng máu người vẽ tranh. Hơn nữa… những bức họa của nó đều báo trước tương lai! Cuối cùng, thê tử của ta chết. Nhưng mà ta ngay cả nàng chết như thế nào cũng biết. Còn đứa bé kia lại với ta, hi vọng ta dẫn nó rời khỏi gian này, ra bên ngoài.



      Chỉ cần ta bắt lấy tay nó liền có thể dẫn nó ra ngoài. Cái đứa bé kia, thế mà lại gọi ta là 'Phụ thân' !"



      Hộ gia đình lúc này ai nấy đều cảm thấy hàn khí bốc lên dọc sống lưng. Chỉ cần nghĩ tới từng ở chung với Thâm Vũ, là người do ác ma kia sinh ra đều rét mà run.



      "Mà chúng tôi lúc ấy xác thực rất động tâm. Bởi vì có năng lực vẽ ra tương lai, điều này cũng có nghĩa biết trước được huyết tự, chúng tôi có thể sống sót. Biết đây là cái bẫy của ma vương, nhưng đứa bé đó gọi ta là phụ thân làm ta do dự. Sau đó, ta cùng thủy Đồng, Cách Tùng thương lượng, quyết định biểu quyết, phục tùng đa số. Mà 3 người chúng tôi… thế mà tất cả đều đồng ý đem đứa bé kia tiến vào thế giới ."



      "Mà cũng từ đấy, ác mộng chính thức bắt đầu..."

      caoduong thích bài này.

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 1 q26




      Ba hộ gia đình mới gia nhập, được bố trí tại những căn phòng khác trong nhà trọ.



      Bồ Liền Sinh ở phòng 2905. Gian phòng này, năm mươi năm đến giờ vẫn thủy chung chống . Chỉ là, bố trí bên trong giống lúc trước.



      Năm mươi năm, đồ dùng trong nhà vẫn ngừng đổi mới.



      Thời điểm Liền Sinh vào phòng, cách nào nhận ra. chỉ như vậy. Đường trong thành phố, trang phục của mọi người, thông tin truyền bá... Đều xảy ra kịch biến.



      nhìn gian phòng trước mắt, thổn thức thôi. Hộ gia đình tại cho biết, giá phòng ở khu trung tâm ít nhất phải mấy trăm vạn mới mua được, hoài nghi có phải mình nghe lầm hay . Giá phòng mấy vạn nguyên 1 mét vuông, hoàn toàn vượt qua cực hạn hiểu biết của . Hơn nữa, nay giá đồ dùng cũng vượt xa 50 năm trước, giá tiền ngày càng hạ, hơn nữa cũng còn lương phiếu (cái này ai hiểu có thể hỏi ông bà bố mẹ). càng cách nào tưởng tượng, tại tiền lương của giai tầng bình thường cũng có tồn khoản hơn 10 vạn, rồi còn có "Đầu tư cổ phiếu". bắt đầu hoài nghi có phải mình tới 1 thế giới khác rồi hay .



      "Thay đổi... Hết thảy đều thay đổi..."



      Cha mẹ, tự nhiên cũng sớm qua đời. Con Phi Linh biết tung tích. Thân thích trước kia, tại cách nào liên lạc được.



      Năm mươi năm, nửa thế kỷ trôi qua, Thương Hải Tang Điền.



      Mà trong đầu , vẫn còn dừng lại ở 5 tiếng đồng hồ trước, năm 1961. thể nào tiếp thu cái đột biến này được. Cái gì cũng thay đổi, cái gì cũng mất. Ngay cả nhà trọ cũng giống lúc trước. Những hộ gia đình gắn bó sinh tử lúc ấy, giờ chết hết.



      Cửa, nhàng mở ra.



      Liền Sinh quay đầu lại, nhìn thấy người bước vào là Mạc Thủy Đồng.



      "Thủy Đồng..."



      "Liền Sinh đại ca..." Mạc Thủy Đồng bước vào gian phòng quen thuộc nhưng lạ lẫm : "Chúng ta, chỉ có thể tiếp nhận... phải sao? Bóng dáng nguyền rủa khởi động, chúng ta vẫn là sống sót. Nếu , vạn nhất tính toán dựa theo năm mươi năm, chúng ta sớm bị nguyền rủa giết chết. Thời đại này,... Hoàn toàn giống lúc trước."



      Gia đình Thủy Đồng, bởi vì chiến hỏa tàn phá mà nàng mất phụ thân. Lúc , cuộc sống của nàng trôi qua rất gian khổ. Nhưng bất cứ lúc nào, nàng vẫn tràn đầy tin tưởng, mực cứng cỏi chống trọi số phận. So sánh với người thời đại này, sinh hoạt trước kia của bọn có nhiều giải trí như vậy, cuộc sống tuy bần cùng nhưng lại giàu có tinh thần. Thời điểm bọn tiến vào nhà trọ, Thiên đô sụp đổ.



      Mạc Thủy Đồng vẫn cắn răng kiên cường. Nàng tin tưởng, chỉ cần cố gắng ngừng, có thể vượt qua được nguyền rủa. Thời đại đó, rất nhiều người đều có cuộc sống sinh hoạt phong phú, có Tín ngưỡng minh xác, mà giống hôm nay, tuy vật chất phong phú, nhưng tinh thần lại cực độ hư . Cho nên, bọn so với hộ gia đình năm mươi năm trước, càng thêm sợ chết, càng thêm đoàn kết.



      Mà Mạc Thủy Đồng là người nổi bật trong số đó. Nàng thân là nữ tính, nhưng là khỏa Minh Châu chói lọi nhất trong nhà trọ. Dùng thẩm mỹ thời đại nàng chưa chắc là người đặc biệt xinh đẹp, nhưng có thể là phi thường dễ nhìn. Nàng thuyết phục rất nhiều hộ gia đình tuyệt vọng, làm mọi người đoàn kết thành 1 chỉnh thể. Khi đó hộ gia đình, từng người đều là sinh tử chi giao, giống tại, phân liệt thành ba liên minh, trong liên minh vẫn có đấu tranh nội bộ.



      "La Thành Quốc... Diệp Tống... Diêu Quốc Khánh, bọn đều chết hết..." Mạc Thủy Đồng sụt sịt mũi, dùng tay che miệng, quay lưng lại với Liền Sinh: "Như thế nào lại như vậy... Nhất là La Thành Quốc đại ca, người tốt như thế..."



      Tâm Liền Sinh, cũng rất đau, rất đau.



      Thê tử chết trong huyết tự cấp Ma Vương làm bi thương cực độ. Khi đó, dựa vào những huynh đệ sinh tử mới có thể tiếp tục cố gắng. Trong bọn ít người là hán tử nhiệt huyết, thậm chí gặp phải sợ hãi vẫn cùng nhau hát vang ca khúc cách mạng, cùng chỗ khích lệ cho nhau, giúp nhau an ủi...



      "Chúng ta nên thả tên ác ma kia ra..." Liền Sinh bỗng : "Ta khi đó, bảo vệ tốt Diệp Hàn, cuối cùng ta phải trả giá. Ta nghĩ ít nhất để mọi người có cơ hội sống sót cao hơn. Thế nhưng hết thảy, lại biến thành cái dạng này."



      "Nhưng bởi vì có thể biết trước tương lai, cho nên ngươi mới làm như vậy phải sao? Bởi vì có thể biết trước huyết tự, điều này đối với chúng ta mà rất trọng yếu."



      Những huynh đệ chi giao, những người tin tưởng bầu lên làm lầu trưởng, mọi người sau khi thành công chấp hành 1 huyết tự đều ôm nhau chúc mừng "Lại lần đả đảo đám ngưu quỷ Xà thần(lừa đảo giả thần giả quỷ) ", cùng chỗ ăn thịt uống rượu ( thời đại đó tuy vật chất, đồ ăn thiếu thốn, nhưng trong nhà trọ vẫn cung cấp đầy đủ), trí nhớ đó đối với vẫn còn mới tinh, nhưng tại trở nên xa xôi.



      "Ngươi có tính toán gì ?" Thủy Đồng đột nhiên hỏi: "Tam đại liên minh đều có ý cho ngươi gia nhập, dù sao năm mươi năm trước ngươi chính là Lầu trưởng."



      "Ta tạm thời có quyết định. Ngược lại, lầu trưởng gọi là Lý kia, cung cấp tình báo làm ta vô cùng để ý. Đúng rồi, Cách Tùng ..."



      " ra ngoài rồi. , vô luận như thế nào phải nghĩ biện pháp tìm vợ , trước mắt còn chưa tìm thấy gì. Có lẽ, vẫn còn sống. Chỉ là... cho dù gặp mặt, vợ cũng hơn 70 tuổi rồi..."



      Bạch Cách Tùng, cái tên có điểm hơi cổ quái, bình thường nhìn có vẻ là người lạnh nhạt, nhưng là người ngoài lạnh trong nóng. Trong nhà trọ cũng có ít huynh đệ chi giao. Mà đối với vợ, cũng rất thắm thiết, hơn nữa, thời điểm tiến vào nhà trọ vợ mới sinh cho đứa con lâu. Hôm nay hơn 50 năm trôi qua, con cũng là trung niên 50 tuổi, thê tử càng là 1 bà lão 70. Đối mặt với bọn họ, Cách Tùng nên làm thế nào đây?



      "Ta... Hôm nay vừa tảo mộ phụ mẫu." Mạc Thủy Đồng rốt cục mở miệng: "Mẫu thân sau khi ta tiến vào nhà trọ 7 năm ra . Cuối cùng bà và phụ thân được chôn cùng nhau. Bà khổ cực cả đời, sanh ra ở thời rối loạn, ông ngoại và bà ngoại ta cũng mất trong thời chiến loạn... Phụ thân sau khi chết, vất vả bà nuôi ta lớn lên, sau khi ta mất tích, bà hẳn rất thống khổ..."



      đến đây, Thủy Đồng Tử che mặt mà khóc. Nữ tử kiên nghị như vậy cũng cách nào đè nén đau thương. Nàng là nữ tử cực kỳ hiếu thuận, khi biết mẫu thân chết, nàng sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn bi thương tới cực điểm. Nàng tại thể liên hệ được với thân thích năm nào , dù sao 50 năm qua , biến hóa quá lớn. Có thể tìm được mộ phần phải dễ dàng. Nghĩa địa công cộng lúc đó vẫn còn, nàng tới nơi mới phát bia mộ mẫu thân nằm ngay bên cạnh phụ thân. Nhưng trước bia mộ hề có dấu vết cúng bái. Rất hiển nhiên, nhiều năm có người tới tảo mộ.



      Thủy Đồng Tử đem hoa quả, điểm tâm cha mẹ thích ăn nhất đặt trước mộ bia, ngón tay chạm vào bức ảnh bạc màu bia mộ. Năm mươi năm đến nay, mẫu thân vẫn biết vì sao nàng mất tích, biết bà mang nỗi thống khổ tuyệt vọng như thế nào qua đời đây? Thân nhân còn lại biết còn bao nhiêu người? hôm nay ở thành phố này nàng chẳng còn người quen biết. Cũng chỉ có nàng, ở lại nơi này tảo mộ phụ mẫu. Quá trình mẫu thân bảo vệ nàng, nuôi nàng lớn lên, trôi qua sinh hoạt gian khổ nhưng thủy chung bước nữa, mồn trước mắt. Mà hôm nay, người chẳng còn.



      Nàng cũng tinh tường, Liền Sinh, chỉ sợ cũng giống như vậy.



      Nữ nhi của , tại sống chết . Mà nhiều năm qua nàng vẫn 1 mực sinh hoạt trong đơn, hết thảy, đều do Bồ Mỹ Linh tạo thành.



      xuất của cải biến mọi thứ. biết vì cái gì, ở thế giới này thực biến thành con trai của Bồ Mỹ Liền Sinh. Tất cả mọi người, kể cả Bồ Phi Linh trí nhớ đều triệt để bị xuyên tạc. dùng thân phận "Bồ Mỹ Linh" mà sống, còn khiến cho nữ nhi ruột thịt của mình mang thai, sau khi chết hóa thành Lệ Quỷ tàn sát vô số hộ gia đình. Bồ Phi Linh cũng bởi vì có 1 ca ca như vậy mà bị thế gian kỳ thị, vô số lần phải chuyển nhà.



      Liền Sinh đến nay cũng biết, con sớm chết ở khu rừng số 6. Mà nàng tới chết cũng chưa từng kết hôn. Đến chết, cũng biết hạ lạc chính thức của cha mẹ.



      Chỉ có Tổ phòng Bồ gia vẫn giữ lại , tuy nhiên về sau biến thành nhà của huynh đệ Biện Tinh Viêm, cuối cùng biến thành quỷ ốc. Hết thảy sau khi biết càng vô cùng đau đớn.



      Mà sau đó, hộ gia đình đều hướng tới đưa ra vấn đề mấu chốt nhất.



      "Bồ Mỹ Linh phong ấn Ma Vương, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? phải Tâm Ma sao? Tâm Ma như thế nào có thể phong ấn được Ma Vương?"



      Nhưng mà, Bồ Liền Sinh đối với chuyện này cũng là 1 biểu lộ rung động. tỏ vẻ hoàn toàn hề biết tình. Thời điểm chấp hành huyết tự, mảnh vỡ khế ước chỉ mới ban bố được 3 tấm. Chuyện sau này, căn bản biết.



      Nhưng có thể phong ấn Ma Vương, làm nội tâm của có chỗ an ủi, như vậy những hộ gia đình năm đó, ít nhất có vài người được sống sót. Đương nhiên đến nay bọn khẳng định đều bảy tám chục tuổi rồi, cho dù khi đó sống sót, nhưng tại chừng cũng có người qua đời.



      Chắc chắn hộ đối với danh sách những người sống sót năm đó, tự nhiên chạy theo như vịt, vì có thể biết được nội tình của huyết tự cấp ma vương. Cho nên, Tam đại liên minh đều cầu cung cấp kỹ càng danh sách những hộ gia đình năm đó. Đương nhiên, với tư cách trao đổi, toàn lực trợ giúp bọn chấp hành những huyết tự còn lại.



      Liền Sinh do dự, đem danh sách kỹ càng giao cho bọn . Hộ gia đình số lượng rất nhiều, tuy danh tự đều nhớ , nhưng thể nào cung cấp địa chỉ của mỗi người, mà thời đại đó, điện thoại cũng là 1 thứ xa xỉ, cho nên thể cung cấp số điện thoại. Chỉ dựa vào danh tự và vẻ bề ngoài, muốn tra ra 1 người của 50 năm trước khó như lên trời. Mà chỉ có mười hai người có địa chỉ. Nhưng trải qua xác minh, mười hai người kia đều rời nơi khác.



      Người sống sót năm đó, vốn đoán chừng có bao nhiêu, thậm chí có khả năng giống như Bồ Liền Sinh tiến vào 1 gian nào đó, già lão rồi chết chừng.



      Hết thảy, hoàn toàn là điều bí .



      Mà ở trong gian nào đó, Di Thiên cùng Thâm Vũ đứng trước 1 căn phòng cũ nát.



      "Ta biết nguyên nhân vì sao thể vẽ ra các ngươi." Thâm Vũ nắm lấy bức điêu khắc, bỗng nhiên ngẩng đầu với Di Thiên: "Là vì... tại, ta và các ngươi phải gánh chịu nguyền rủa cộng đồng. Cho nên ta cách nào đưa ra những lời tiên đoán liên quan đến các ngươi."



      "Cái này... có ý tứ gì?"



      "Ta, thể nào vẽ ra những truyện liên quan tới tương lai của mình. cách khác, ta thể biết tương lai của bản thân!".


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :