Chương 5 q25 Đem gói café đổ vào trong chén, Lạc Chính Tâm nhìn về phía muội muội Chính Thủy cách đó xa. Mà đại tỷ Chính Thần, tam tỷ Chính Phong cũng nhìn về phía nàng. "Huyết tự nguyền rủa, nhà trọ linh dị..." Chính Tâm đem nước đổ vào chén, động tác của nàng phi thường chậm chạp mà ưu nhã. "Nhị tỷ ngươi có ý kiến gì ?" Chính Thủy bất an xoa bóp 2 tay, "Ta làm hết thủ tục liên quan để tới Hồng Kông, vé máy bay cũng mua xong rồi. Nhưng... Chuyện kế tiếp..." "Cũng có gì " Chính Tâm đem 1 chén café đặt mặt bàn : "Từ lúc 14 tuổi, phải chúng ta có kinh nghiệm cho những chuyện này sao? So sánh ra, cơ hội sống sót cũng tệ rồi." "Nhị tỷ..." Bốn chị em từ mực sống nương tựa lẫn nhau, Nhị tỷ tuy là người lạnh nhạt nhất trong 4 người, nhưng Chính Thủy rất ràng, nhỉ tỷ biến thành như vậy cũng là do số mệnh bị nguyền rủa, thực tế nàng là người ngoài lạnh trong nóng. Biến thành như ngày hôm nay, là do nàng từ lâu sống trong tuyệt vọng. Trong ấn tượng, Nhị tỷ từ sau khi biểu tỷ Lâm Uyển chết, liền hề cười nữa. Cho dù chỉ mỉm 1 cái cũng chưa từng. Phàm là thân thuộc đời thứ 3 của Lạc gia, chỉ cần là nữ tử đều thoát khỏi số mệnh bị nguyền rủa này. Nhiều năm qua biết nếm thử bao nhiêu biện pháp, chùa miếu cúng bái, sưu tập rất nhiều tư liệu, nhưng thủy chung vẫn là lừa đảo chiếm đa số. Mặc dù như thế, mọi người vẫn toàn lực cố gắng tìm kiếm phương thức hóa giải lời nguyền. Nhưng hết thảy cuối cùng đều là phí công. Lạc gia trải qua mấy thế kỷ thực là máu chảy đầm đìa, từng bước đánh nát ý chí sinh tồn của 4 chị em. Mà khi tất cả tận mắt nhìn thấy biểu tỷ Lâm Uyển chết , chuyện kinh khủng đó làm cho nội tâm Nhị tỷ khuất phục, tuyệt vọng. Thi thể của Biểu tỷ cứ như vậy lủng lẳng treo cây hòe mà từ các nàng rất thích ôm lấy, mặt mũi biểu tỷ tràn đầy máu tươi, biểu cảm vừa sợ hãi tột độ vừa phục làm gương mặt biểu tỷ thực gớm ghiếc. Tràng cảnh kinh khủng đó cứ mãi bồi hồi trong giấc mơ của mọi người. Lại tiếp thực là châm chọc. Từ đó về sau người hoàn toàn tuyệt vọng chấp nhận số mệnh – Chính Tâm, lại là người duy nhất tiến vào nhà trọ. Ba người khác, hết thảy liều mạng cố gắng, nhưng chỉ là đổi từ 1 cái nguyền rủa này sang 1 cái nguyền rủa khác. Chính Thủy tổng cảm giác, đại tỷ Chính Thần cùng tam tỷ Chính Phong nội tâm tuy muốn thừa nhận, nhưng các nàng đối (với) Nhị tỷ xác thực có 1 tia ghen ghét. Chính Thủy cũng ràng, trong 4 người lại chỉ có nàng cùng Tiểu Diệp còn sống, như vậy, trong nội tâm nhị tỷ cảm thấy như thế nào đây? Áy náy vì bản thân mình còn sống sao? Chỉ có 1 mình nàng bứt ra khỏi 4 người, chỉ có 1 mình nàng cần phải đối mặt với 10 lần huyết tự của nhà trọ. "Chính Tâm " lúc này đại tỷ Chính Thần cuối cùng mở miệng: "Muội cần phải làm vẻ mặt ấy trước mắt chúng ta. Muội nên cảm thấy hạnh phúc vì được cứu chứ. Muội có thể tiếp tục sống sót rồi, phải sao? Muội cần phải lo lắng cho bọn ta, bọn ta nhất định có thể sống sót trở về, nhất định có thể!" Tay của Chính Tâm run lên cái. Bốn chị em ruột thịt cùng 1 mẹ sinh ra, có vẻ bề ngoài tương tự nhau, lại thêm cùng đồng sanh gánh vác số mệnh bất hạnh. Nhưng hôm nay, số mệnh này bị đánh vỡ, mà Chính Tâm cũng bứt ra khỏi cộng đồng 4 chị em. biến hóa vi diệu này dường như trở thành bức tường ngăn cản giữa Chính Tâm và 3 người các nàng. " cho phép chết." Chính Tâm lúc này cũng chỉ ngắn ngủn 1 câu, "Các ngươi ai cũng được phép chết, còn sống chở về cho ta." Ba người đều rất ràng nhìn ra, Chính Tâm căn bản dám nhìn thẳng vào các nàng. Đúng vậy, ai có thể trách cứ nàng, phải nên chúc phúc nàng sao? Nhưng nội tâm mỗi người đều cảm giác rất nặng nề. Cho dù áp chế thế nào, nhưng nội tâm vẫn sinh ra suy nghĩ: vì cái gì lúc đó người rời phải là ta, vì cái gì ta lại là người tiến vào nhà trọ? Đương nhiên, cách nghĩ này rất nhanh bị ngăn lại. Mà Chính Thủy căn bản sinh ra ý nghĩ này. Đối với nàng mà , có thể từ trong số mệnh bị nguyền rủa phải chết thể nghi ngờ tìm được 1 đường sinh cơ đủ rồi. Chính Thủy quên, trong vô số đêm gặp ác mộng, là Chính Tâm ôm nàng, làm bạn với nàng vượt qua đêm tối. Sau cái chết của biểu tỷ, nhị tỷ nội tâm sa sút hơn nhưng vẫn giúp nàng chăm sóc chiếu cố Tiểu Diệp, hơn nữa vẫn giúp đỡ mọi người tìm kiếm những phương pháp ngăn chặn nguyền rủa. Cho nên, nàng hoàn toàn hề cảm thấy ghen ghét chút nào. Bởi vì nàng thực rất Nhị tỷ, thậm chí có thể so sánh với Tiểu Diệp. Cho nên nhị tỷ có thể sống sót, Chính Thủy thực rất vui mừng. Người, dù sao cũng thể sống chỉ vì bản thân, còn vì người mình thương mà sống. Cho dù gặp phải cục diện sinh tử khó khăn, Chính Thủy vẫn thản nhiên đối mặt. "Nhị tỷ, " Chính Thủy ngẩng đầu : "Vô luận như thế nào, tỷ có thể sống sót muội cảm thấy thực cao hứng. Tiểu Diệp về sau phải tạm thời nhờ tỷ chiếu cố, xin lỗi..." "Ta hôm nay nhìn thấy ." Chính Tâm đột nhiên 1 câu đầu đuôi. "Ân?" Chính Thủy nhất thời chưa kịp hiểu . Mà đại tỷ Chính Thần lại nhanh chóng phản ứng, tiếp lời: "Là... cha ruột của Tiểu Diệp?" "Ân." Chính Tâm gật đầu: "Là ngẫu nhiên gặp phải. cùng 1 nữ nhân rất đẹp… là vị hôn thê của . Qua 1 tuần nữa, kết hôn." Tay Chính Thủy run lên, làm chén café tay suýt nữa rơi xuống! "Như thế nào..." Chính Phong cũng rất kinh ngạc: "Cái này có vậy? Sao có thể như vậy... Chính Thủy, lúc này giống với xưa nữa, bằng muội cho biết chân tướng việc ! cho biết, muội vì mà sinh ra 1 đứa con !" "... thể!" Chính Thủy vội vàng khoát tay: "Như thế nào có thể cho biết... Tuyệt đối thể! Đêm biểu tỷ chết , muội thực minh bạch, mình là người thể có tương lai, thể liên lụy tới . Cho nên muội mới lời chia tay, hơn nữa vì thái độ của muội rất kiên quyết cho nên mới chấp nhận. Hơn nữa, sau lúc đó muội mới phát bản thân mang thai Tiểu Diệp, người muốn Tiểu Diệp sinh ra cũng là muội, muội cũng muốn chuyện này cho biết. Bởi vì muội hiểu , nếu ra nhất định nhận trách nhiệm." "Nhưng muội nên suy nghĩ kỹ càng !" Chính Phong vẫn như trước chưa từ bỏ ý định khuyên bảo: "Muội nên nghĩ cho Tiểu Diệp, đợi tương lai nó lớn lên, nó nhất định muốn biết vì sao nó lại có phụ thân? Chúng ta vẫn có cơ hội sống sót, chỉ cần tìm được Dạ U Cốc, chúng ta liền có thể cầm được mảnh vỡ khế ước địa ngục! Chúng ta đều là người của Dạ Vũ minh, Kha Ngân Dạ cùng Kha Ngân Vũ đều là người tốt, bọn giúp chúng ta đó! Cho nên, sau khi sống sót vượt qua huyết tự cấp ma vương, rời khỏi nhà trọ, muội có thể mang theo Tiểu Diệp gặp , 1 nhà ba người muội có thể sống với nhau rồi! Tiểu Diệp... Là cần có phụ thân!" nhà ba người... Từ này có mị lực cỡ nào ah, đối với Chính Thủy mà , trong cái nhân sinh dài dằng dặc này, đó là 1 từ cực lạ lẫm. Nàng từng có 1 ước mơ như bao người con bình thường, gả cho người mình , sống cuộc sống hạnh phúc. Thời điểm nàng mến người nam nhân kia nàng biết mình thể sống quá 24 tuổi. Nhưng ngay cả như vậy, nàng vẫn đối phương, nàng thậm chí có chút ích kỷ mà nghĩ, cho dù thời gian ngắn ngủi cũng tốt, trong vài năm cuối cùng của sinh mệnh, nàng muốn cùng nắm tay nhau vượt qua. Sau khi biểu tỷ chết nàng mới biết bản thân mình ích kỷ như thế nào. Nếu như thể cho hạnh phúc, sao nàng có thể cầu ở bên mình? Cho nên, nàng dứt khoát quyết định chia tay. Nhưng mà vận mệnh lại trêu đùa nàng, sau khi chia tay lâu, nàng phát mình có thai. Lúc trước, thời điểm phát mang thai còn chưa thể nào xác định được giới tính của thau nhi, cho nên đại tỷ cùng Tam tỷ đều ủng hộ sinh ra đứa bé này, kiên quyết cầu nàng nạo thai. Khi đó, chính nàng cũng do dự. Phải chăng có tất yếu nên sinh đứa trẻ này ra? Nếu như là 1 nữ hài chẳng phải nó chỉ có sinh mệnh 24 năm ngắn ngủn thôi sao, sau đó nhất định tàn lụi. Như vậy sinh ra đứa bé này, nàng có thể chịu trách nhiệm với sinh mệnh của nó hay ? Nhưng, nếu là nam hài sao? Nếu như là nam hài liền có thể sống sót rồi, nếu như là nam hài, cho dù nàng chết , thế giới này vẫn còn lưu lại cốt nhục trọng yếu nhất của nàng... Nàng vùng vẫy lâu, mà khi đó, người duy nhất ủng hộ nàng sinh ra đứa bé, chỉ có Nhị tỷ Chính Tâm. Mà nàng chính mắt nhìn thấy biểu tỷ chết, trong khoảng thời gian tuyệt vọng sau đó, vẫn với Chính Thủy: "Sinh đứa này . Cho dù chỉ có ngắn ngủn 24 năm tánh mạng, ta và muội cũng bảo hộ nó, thẳng đến đến khi tánh mạng chúng ta kết thúc. Chỉ có 24 năm tính mạng sao? Nếu như muội bỏ đứa bé này , nó ngay cả 24 năm tính mạng cũng có." Chính Thủy lúc đó liền quyết định sinh đứa bé này ra. Đương nhiên, nàng thủy chung vẫn hy vọng nó là 1 nam hài, cho nên sau khi con ra đời, nàng cảm thấy đầu óc muốn hỏng mất. Cũng bởi chuyện đó, Nhị tỷ bị đại tỷ cùng Tam tỷ chỉ trích rất nhiều. "Nhị tỷ..." Lúc này Chính Thủy lại nhìn về phía Chính Tâm, tựa hồ như chỉ có nhị tỷ mới có thể giúp nàng đưa ra đáp án. Giống với khi đó. Tay Chính Tâm cầm chén café, cũng nhìn thấy được ánh mắt chờ mong của Chính Thủy. "Do ngươi quyết định ." Chính Tâm chỉ lạnh nhạt trả lời: "Chuyện này ta nghĩ nên do chính ngươi quyết định." "Nhị tỷ, ta..." "Còn do dự cái gì!" Chính Thần nhịn được nữa mở miệng, "Chính Thủy, ngươi nên suy nghĩ kỹ càng, sau 1 tuần nữa cha của Tiểu Diệp kết hôn với người khác! Khi đó cho dù muội muốn cũng còn kịp! Ta hiểu , chỉ cần muội với , nhất định do dự ở bên cạnh muội! Tiểu Diệp, phải nó vẫn rất muốn gặp mặt phụ thân sao?" Chính Thủy nhanh chóng nắm tay lại. tuần lễ... Chỉ có tuần lễ sao? Giống như gặp lại , giống như ôm trong ngực, mỗi lần nhìn gương mặt Tiểu Diệp, nhớ tới . Vô số lần trong mộng mơ thấy , vô số lần tưởng tượng gặp lại . Nếu như ngày hôm đó chết thôi. Nhưng nhà trọ lại cho nàng cơ hội sống sót, số mệnh bị đảo ngược, nàng có thể cùng nối lại sợi chỉ đỏ?
Chương 6 q25 Mà cùng lúc đó, Từ Thao đứng 1 cây cầu ở trung tâm, quan sát dòng sông Uyển Thiên chảy phía dưới. Trong tay cầm tấm áp phích của bộ phim 《 Tượng Linh Dị Thứ Tư》. "Nhất định phải sống sót... từ thủ đoạn cũng phải sống sót... Còn có, bất luận trả giá gì cũng phải giết chết Thượng Quan Miên, nhất định!" Lúc này ,1 nam tử tới bên cạnh , chính là Trương Đình người cũng tham gia huyết tự lần này. Người này là tín đồ Thánh Nhật giáo, đồng thời cũng giống như Mộ Nhan Tuệ, nằm vùng ở Thần Cốc Minh. "Thánh chủ..." Trương Đình : "Về tổ làm phim này từ liệu tra được quá ít, công tác giữ bí mật làm rất tốt, tại còn chưa ràng dàn diễn viên chính..." "Tiếp tục tra." Từ Thao xiết chặt tờ áp phích trong tay, "Nhất định phải tra ra ít đầu mối! Còn có, Dạ U Cốc, vẫn có tin gì mới sao?" "Cái này... thực xin lỗi!" " tiếc bất cứ giá nào nhất định phải tìm được Dạ U Cốc, nhà trọ nhất định ở 1 nơi nào đó để lại đầu mối cho chúng ta! Mảnh vỡ khế ước này, Thánh Nhật giáo nhất ̣nh phải có!" Sau khi Từ Thao xong, hít sâu 1 hơi, lại tiếp tục : "Nam tử tên La Thập Tam tra được như thế nào rồi?" "Cái này... Hành tung của rất phiêu hốt bất định, chúng tôi rất khó xác định..." "La Thập Tam là nhân vật tâm phúc bên cạnh Kha Ngân Dạ, các ngươi bây giờ vẫn chưa nắm được tin tức về sao?" "Ân, , phải! thực tế, chúng tôi có tra được 1 chuyện khác. Nghe tới từ 1 gia tộc dụng Cổ. Cha mẹ đều là người có nơi ở cố định, hành tung phiêu hốt, nghe ... Có thể dùng Cổ để tiến hành nguyền rủa..." "Cổ? Nguyền rủa?" "Đúng, đây là tư liệu mới nhất tra được, nhưng vẫn chưa thể xác định, dù sao loại tin đồn này cũng khó ..." ", như vậy liền có thế giải thích vì sao Kha Ngân Dạ lại coi trọng rồi. Để tín đồ tiếp tục giám thị La Thập tam! Người nam nhân này, tuyệt đối có vấn đề. Vị hôn thê của Kim Tâm Luyến, 2 tháng trước chết trong vụ án ‘liên hoàn án giết người áo đỏ’, lâu sau liền tiến vào nhà trọ! Tuyệt đối, tuyệt đối có vấn đề!" "Liên hoàn án giết người áo đỏ", là 1 vụ án phát sinh ở thành phố K làm người nghe run sợ. Người bị giết đều là thiếu niên thiếu nữ chưa tới 20 tuổi, bọn sau khi bị tàn nhẫn cắt đứt yết hầu được hung thủ khoác lên 1 chiếc áo đỏ, tiếp theo hung thủ liền đem thi thể đặt ở 1 nơi chú ý, để người ta phát giác dễ dàng. Đến nay, có mười bảy người bị giết! Vị hôn thê Kim Tâm Luyến của La Thập Tam cũng là 1 trong số đó! Mà thời điểm thi thể vị hôn thể của được phát chỉ cách 3 ngay sau liền tiến vào nhà trọ. Mà cùng lúc đó, La Thập Tam ở bên trong nhà trọ. "Nếu như có thể thành công, có thể đem cổ vận dụng lên huyết tự sao?" Ngân Vũ nhìn vào 2 đồ án đen đỏ, ở trung tâm đồ án đỏ như máu là 1 thanh kiếm huyết hồng cắm vào chiếc hộp hình chữ nhật. "Người sống dễ dàng hạ độc như vậy " La Thập tam đứng ở trung tâm vòng tròn màu đen : "Phụ mẫu ta cũng bởi vậy mà phải nhận lấy nguyền rủa rất đau đớn. Lại , tên của ta sở dĩ gọi là 'Thập tam' cũng bởi vì cái này. Vô luận như thế nào, để cứu Tâm Luyến, cái nhà trọ này đối với ta là vật tham khảo tốt nhất. Vận dụng thích hợp mà … có lẽ tìm được biện pháp." "Hết thảy đều là biết." Ngân Dạ cũng nhìn chằm chằm vào huyết kiếm : "Tóm lại thất bại cũng vấn đề gì. Mà ở nhà trọ thử hạ độc là an toàn nhất , cho dù phát sinh vấn đề cũng có lỗ đen giải quyết. Đến trước mắt vẫn chưa có bất kỳ biến hóa nào, chứng minh vẫn chưa thể nào chính thức áp dụng lên nguyền rủa." La Thập Tam lau mồ hôi thấm ra trán, "Tại nhà trọ này hạ độc là tốt nhất. khi thành công, có thể nếm thử tiến hành giải chú bóng dáng nguyền rủa. Lần huyết tự này 'Vượt qua chưởng khống của nhà trọ " xem ra thực càng ngày càng nguy hiểm. Nhất định phải mau chóng thực ..." "Ngân Dạ..." Ngân Vũ nắm chặc lấy cánh tay Ngân Dạ, trong ánh mắt che dấu lo lắng chút nào, với Ngân Dạ " ngàn vạn lần đừng có chuyện gì, ngàn vạn lần... nên xảy ra chuyện gì! Em thể mất , tuyệt đối thể!" Mà Thượng Quan Miên lúc này đứng ở bến tàu Hồng Kông. Nàng trước mọi người 1 bước. Chuyện này, nàng thậm chí còn với 1 hộ gia đình nào. bến tàu, nàng lẳng lặng đứng đấy, nhưng chỉ là thoáng thả ra chút khí tức làm người khác phải run rẩy. Nàng thỉnh thoảng cầm hai tấm hình lên xem, ngón tay nhàng vuốt ve. lâu sau, bỗng nhiên đám người vọt ra, mặt ai nấy đều đằng đằng sát khí! Cầm đầu là người đầu trọc, giận dữ hét lên về phía Thượng Quan Miên: "Các huynh đệ lên! Cái nữ nhân này đánh rất nhiều đàn em của tao, thể tha thứ, lên!" "Mọi người nên khinh địch, nàng ta tuy thoạt nhìn chỉ khoảng 16 17 nhưng bổn rất lớn đó!" Lúc này người móc súng ra, tên đầu trọc lập tức khua tay: "Đừng nổ súng! Da mịn thịt mềm , để đại gia ta trước hiếp sau giết!" Thượng Quan Miên lạnh lùng mở miệng: "Các ngươi chính là toàn bộ nhân thủ của ‘hội đầu to’ khu vực Cửu Long Hồng Kông? Hôm nay kêu các ngươi tới đây mục đích rất đơn giản. Dẫn ta tới tổng bộ của các ngươi." Lời này vừa ra, tên đầu trọc ngây cả người, hiển nhiên thể tưởng được tiểu nương này ra những lời như thế. nổi giận đùng đùng: "Ngươi còn chưa đủ lông đủ cánh mà dám ra lệnh cho tao?" Sau đó, rút ra 1 cây súng ngắn, định tiến lại gần dí vào đầu đối phương rồi vài câu ngoan độc, lại chỉ cảm thấy có chút ánh sáng lóe lên, tay phải của liền rớt xuống, sau đó... Đầu lâu của bay 1 vòng trung rồi rớt xuống đất. Thượng Quan Miên nhìn về phía những người khác, lạnh lùng : "Còn 1 câu ta quên chưa , kẻ nào phục, nhìn làm gương." Vừa rồi Thượng Quan Miên xuất đao quá nhanh có người nào kịp phản ứng tên đầu trọc biến thành 1 thi thể đầu! Lúc này, sau lưng Thượng Quan Miên có 1 người giơ súng lên, bóp cò, nhưng cò súng còn chưa kịp nhích động, ở yết hầu có thêm 1 con dao găm, hơn nữa cây súng ngắn trước mặt , cũng tách ra làm 2 nửa rơi xuống! Cùng lúc đó, Thượng Quan Miên đột nhiên huy động cánh tay vài cái, nháy mắt, trong đám người máu tươi vẩy ra, ít người phơi thây mặt đất, những ai may mắn còn sống cũng là cụt chân đứt tay! "Ta lập lại lần nữa!" Thượng Quan Miên sẳng giọng biểu lộ giống như ác ma: "Dẫn ta tới tổng bộ của các ngươi! Người phản kháng, giết tha!" " Hội Đầu To " ở Hồng Kông là hắc bang, năm gần đây bắt đầu tiến hành hoạt động buôn lậu ở nội địa. Lúc này, tất cả mọi người bị thủ đoạn máu tanh của nàng dọa cho bể mật, nhiều người cầm súng như vậy, nhưng có ai làm gì được nàng! Rất nhanh, Thượng Quan Miên tới cao ốc tổng bộ " Hội Đầu To ". Cửa lớn bị đá văng ra. Thượng Quan Miên dẫn theo người nửa chết nửa sống, vào trong hành lang có chút chướng khí mịt mù! Mà thủ lĩnh " Hội Đầu To " lúc này cũng ở đây! đeo chiếc kính râm, phất tay, lạnh lùng nhìn Thượng Quan Miên, : "Có gan! Ngươi ràng dám giết đến nơi này! Mọi người lên! Giết nàng cho ta!" Trong nháy mắt, 1 bầy người tuôn ra, đem Thượng Quan Miên bao bọc lại, nơi này có 500 người, tên thủ lĩnh cũng tin như vậy mà giết được nàng! đám người cầm dao cầm kiếm, vì người quá dày đặc cho nên thể dùng súng, đổi hết thành vũ khí lạnh. Thời điểm bọn muốn tiến lên, mấy người hàng trước nhất, thân thể bỗng nhiên bị 1 sợi tơ mảnh cắt đứt thân thể, tiếp theo, Thượng Quan Miên hóa thành 1 đạo tàn ảnh! Tốc độ của nàng, thậm chí so với Sa La còn nhanh hơn! có người nhìn thấy ràng, chỉ thấy sau khi nàng nhảy vào, rất nhiều máu tươi vảy ra, đầu lâu cùng với chân tay đứt gãy ngừng bay múa bầu trời! Hoàn toàn là 1 cái cối xay thịt hình người! Đại khái năm phút đồng hồ sau. Tên thủ lĩnh đeo kính râm toàn thân run rẩy quỳ rạp sàn nhà, cả tòa cao ốc biến thành biển máu, thi thể rậm rạp chằng chịt nằm mặt đất! Thượng Quan Miên hóa thành 1 huyết nhân. Trong hành lang mùi huyết tinh nồng nặc làm ngươi ta muốn nôn ọe. mặt đất, người sống còn, dù chỉ là 1! "Ta hạ thủ lưu tình rồi, có giết sạch toàn bộ. Nghe, đem tất cả người của các ngươi triệu tập lại, sau đó giúp ta điều tra việc." Thượng Quan Miên tới trước mặt tên đeo kính râm, cúi xuống : "Hay là ngươi vẫn muốn cự tuyệt?" "Ta đáp ứng! Ngươi muốn điều tra chuyện gì ta cũng giúp ngươi! Cầu ngươi, cầu ngươi đừng giết ta!" "Diệp Phượng Sơn... đạo diễn Lâm Đông Hiền,《 Tượng Linh Dị Thứ Tư》tất cả những chuyện có liên quan tới bộ phim này tra ra cho ta. Cho dù người mang cặp lồng cơm cho tổ làm phim cũng phải bỏ vào. Còn có..." Nàng lấy ra tấm hình, đưa cho nhìn, : "Nếu như nhìn thấy bé này càng phải điều tra kỹ càng, nhưng tuyệt đối được tổn thương nàng mảy may! Ngươi hiểu chưa?" Người tấm ảnh chính là muội muội của Thượng Quan Miên... Hàn Chân Thực! "Tốt... Tốt... Ta biết rồi, ta đáp ứng!" Những người có thể đóng quân ở tổng bộ " Hội Đầu To " tuyệt đối đều là người có thân thủ rất cao minh, nhưng Thượng Quan Miên trong vòng 5 phút đồng hồ đem bọn giết sạch mà mặt đổi hơi gấp, vị thủ lĩnh kia có ăn gan báo cũng dám tiếng “”! "Còn có... Điều tra điều tra, được làm ảnh hướng tới tổ quay phim, hiểu chưa?" "Vâng... hiểu, hiểu!" "Trước ngày 5 tháng 8, sửa sang lại kỹ càng bản báo cáo, khi đó ta đích thân tới lấy. Nếu như hài lòng, ngươi liền biến thành 1 phần tử nằm ở đây. Cũng nên nghĩ chạy trốn, ta tùy thời giám sát ngươi. Như vậy, gặp lại." Sau khi xong, Thượng Quan Miên liền quay người bước ...
Chương 7 q25 "Cut!" Đạo diễn lại lần nữa phẫn nộ quát: "Ngươi biểu lộ cái gì vậy? Còn là iễn viên TVB lão làng, bằng 1 người mới! Diễn lại cho ta!" Lúc này quay phim. Tống Lâm té nhào mặt đất, đầu đầy mồ hôi, cảnh này diễn lại vài chục lần rồi. thể lửa giận của đạo diễn cũng làm nội tâm nàng dày vò. Tống Lâm thân là diễn viên có tiếng, dù sao cũng có cốt khí của mình, nàng nghĩ bản thân diễn kém tới vậy, huống chi đạo diễn còn nàng bằng người mới! Nàng là ai chứ? Nàng làm sao có thể kém như vậy? Cái này làm cho nàng bắt đầu hoài nghi có phải đạo diễn cố ý nhắm vào nàng! Sau khi kết thúc quay phim, 6 diễn viên chính đều cảm giác đau lưng, về tới khách sạn trong núi. thể đạo diễn Lâm Đông Hiền rất khác người, Tống Lâm dù gì cũng là người có danh tiếng, thế mà an bài chẳng chút khác biệt. Đoàn phim hoàn toàn phong bế địa điểm, cho người khác có cơ hội tiến vào thám thính, người nào ra vào tổ phim cũng phải ký tên, xác nhận tiết lộ thông tin với báo giới. Trong 6 diễn viên, người có danh khí nhất chính là Tống lâm, trong 5 người khác có 1 người là diễn viên nội địa. Ngoại trừ Diệp Nhữ Lan, 4 người còn lại phân biệt tên là Lục Tung, Trương Hạo, Dương Kha, Chu Thanh Nghiên. Diệp Nhữ Lan cùng Lục Tung là nam nữ nhân vật chính. Hai người bọn họ, đều là diễn viên mới. Lục Tung xuất thân từ người mẫu, khuyết thiếu kinh nghiệm đóng phim , lần này cũng được Lâm Đạo lớn mật đề bạt. Ngoại hình của phi thường cường tráng, dáng người tương đối tốt, thân cao 1m83, làn da ngăm đen, trong tổ phim cũng là người chịu khó, quan hệ với mọi người rất tốt. Lúc trước, đề bạt 2 người mới gặp phải phản đối nhiều nhất là từ nhà đầu tư Phương Thanh . Khoảng thời gian tiếp theo cũng có 2 bộ phim kinh dị ra mắt, là đối thủ cạnh tranh. Lễ tình nhân có thể là khoảng thời gian tốt, cho nên 3 bộ điện ảnh lúc đó chắc chắn sống mái 1 phen. Mà đề bạt người mới có kinh nghiệm diễn xuất khỏi quá mạo hiểm rồi. Bất quá, trước kia những người mới Lâm Đông Hiền đề bạt đều nhiều lần thành công, lại thêm bản thân kiên trì, nhà đầu tư mới miễn cưỡng đáp ứng. Thứ nhất có danh hào Lâm Đông Hiền này, mức độ tuyên truyền tại phòng vé đại giảm, thứ hai, nam nữ nhân vật chính Lục Tung cùng Diệp Nhữ Lan ngoại hình xác thực rất tốt. Đương nhiên, giai đoạn tại tiết lộ bất kỳ nội dung liên quan tới bộ phim, để tạo nên cảm giác thần bí trước khi tuyên truyền cũng là quyết sách của Lâm Đạo cùng nhà đầu tư Phương. Ngoại trừ nam nữ diễn viên chính, 2 người khác cũng là người mới, chỉ có Tống Lâm cùng diễn viên nội địa Chu Thanh Nghiên là ngoại lệ. Khách sạn này nằm tại khu vực khe núi Diệp Phượng Sơn. Quyết định sử dụng nơi này quay phim cũng do Lâm Đạo và phía đầu tư. Bởi vì phong bế toàn bộ khu vực quay phim, cho nên chỉ có thể ăn ở tại nơi này. Đa số mọi người trong tổ phim cũng ở trong khách sạn, nếu nhiều người hơn phải mắc lều ngoài sân nghỉ tạm. Dù sao, ngọn núi này giao thông rất bất tiện, khoảng cách tới trấn gần nhất cũng 20 km, chỉ có thể chịu khó rồi. Điều kiện của khách sạn cũng tương đối nghèo nàn, bất quá Diệp Nhữ Lan vốn là người mới, lại có thể diễn phim của đạo diễn Lâm Đông Hiền, bản thân nàng cảm giác như trong mơ vậy. Nhớ lại, lúc trước vừa hoàn thành 1 quảng cáo đồ uống công ty gọi điện tới, là tổ phim 《 Tượng Linh Dị Thứ Tư》của đạo diễn Lâm Đông Hiền muốn trao đổi với nàng! Sau đó, 1 vài thành viên quan trọng trong tổ làm phim tới chuyện với nàng, Lâm Đạo sau khi xem qua quảng cáo của nàng nàng rất có tiềm chất, muốn cho nàng 1 cơ hội. Thời điểm đối phương đưa kịch bản tới tay nàng, nàng mới biết mình diễn vai nữ chính, Diệp Nhữ Lan còn hoài nghi, có phải đối phương lừa gạt hay ! Nhưng hết thảy về sau đều chứng minh là đúng, Diệp Nhữ Lan hưng phấn quả thực muốn thét lên! thực ra, sau khi nàng tốt nghiệp đại học, nghĩ muốn tiến vào giới nghệ thuật, nhưng cũng biết chuyện này phải tình đơn giản, vốn nàng nghĩ muốn đóng phim cũng cần thời gian vài năm, thậm chí có khả năng có cơ hội, nhưng hôm nay cứ như có chuyện tốt trời rơi xuống! Nàng tốn cả đêm để đọc hết kịch bản, hơn nữa lập tức học thuộc những lời kịch của mình! Thời điểm cuối cùng thử vai, đạo diễn chính thức cho nàng thông qua, Diệp Nhữ Lan như vậy mà trở thành nữ diễn viên chính! Thậm chí ngay cả Tống Lâm là diễn viên nổi tiếng TVB cũng chỉ là diễn phụ! Làm nàng kinh ngạc nhất chính là nam diễn viên chính Lục Tung, cũng là người mới! Lục Tung thực tương đối có tiềm chất, chỉ có ngoại hình tuấn lãng, còn rất học hỏi kinh nghiệm diễn xuất, thỉnh thoảng còn thỉnh giáo những tiền bối trong tổ phim, có thể rất chăm chỉ. Diệp Nhữ Lan đối với cũng có chút khâm phục. Đương nhiên, còn 1 người đáng nhắc tới chính là diễn viên diễn vai nữ quỷ, Trương Phượng Lâm. Trương Phượng Lâm có thể là người chuyên đóng vai nữ quỷ, bộ phim trước 《Hàng Xóm Bên Cạnh》 cũng do nàng diễn vai nữ quỷ. Lâm Đông Hiền rất ít khi dùng 1 diễn viên diễn nhiều lần phim của , nhưng Trương Phượng Lâm lại là ngoại lệ. Bởi vậy, có thể thấy được ưu tú của nàng. Nhất là Trương Phượng Lâm cho dù sau khi xóa lớp trang điểm vẫn có 1 loại cảm giác dị. Rất khó để giải thích loại cảm giác này, Diệp Nhữ Lan chỉ cảm giác, mỗi lần nhìn nàng cứ như nhìn 1 con búp bê, con búp bê còn sống, 1 con búp bê biết lại. Mà Diệp Nhữ Lan nhìn thấy nàng đều khỏi nhớ tới con búp bê của mình khi còn . Diệp Nhữ Lan biết mình phải con ruột của cha mẹ. Tuy cha mẹ lén gạt nàng, nhưng trong 1 lần nghe trộm cha mẹ chuyện nàng biết được. Thời điểm cha mẹ du lịch ở nước ngoài mới thu dưỡng nàng. Vốn phụ thân phản đối chuyện nhận nuôi đứa trẻ lai lịch, nhưng mẫu thân quá mức thiện lương lại thêm chuyện thể sinh con được nữa, dứt khoát quyết định đem mình mang về nhà. Diệp Nhữ Lan sau khi biết được chuyện này bị đả kích rất lớn. Nàng mực rất cha mẹ, nhưng bây giờ lại biết cha mẹ ruột mình là 1 người khác. Thế nhưng mình ngay cả tướng mạo, tên gọi của họ cũng biết. Thậm chí họ còn sống thế giới này hay ? Nhưng hết thảy nàng thể hỏi cha mẹ. Cho đến nay, cha mẹ cũng biết nàng kỳ thực sớm biết thân thế của mình. Muốn trở thành diễn viên, nguyên nhân rất lớn là vì nàng muốn xuất truyền hình, như vậy, cha mẹ ruột của nàng có cơ hội nhìn thấy nàng. Diệp Nhữ Lan chỉ đơn thuần hướng tới nguyện vọng này, ngờ lại có thể thực nhanh chóng tới vậy. Lúc nàng nhìn thấy Trương Phượng Lâm nhớ tới búp bê. Khi còn bé, nàng có 1 con búp bê rất xinh đẹp. Nhưng nàng hề quí, rất nhanh vứt bỏ. Bây giờ nhìn thấy Trương Phượng Lâm, khỏi nhớ lại con búp bê bị vứt năm đó. "Kế tiếp hình như cần vài diễn viên quần chúng?" Lục Tung bên cạnh Diệp Nhữ Lan trong hành lang khách sạn : "Chính là cảnh diễn kế tiếp." "Ân..." Diệp Nhữ Lan nhìn kịch bản, : "Uh, hình như là thế." Ba ba... Mụ mụ... Các ngươi có thể nhìn thấy con sao? Lúc này nội tâm Nhữ Lan chỉ nghĩ tới chuyện này mà thôi. Nếu như có thể thực được mà … thực là chuyện tốt! Lúc này bên ngoài khách sạn, bầu trời dần trở nên u ám. Mà cùng lúc đó, ở 1 ngọn núi khác đối diện Diệp Phượng Sơn có 1 nữ hài đầu chải tóc đuôi ngựa, cầm kính viễn vọng quan sát tràng cảnh Diệp Phượng Sơn. Bỏ kính viễn vọng, nàng nhảy xuống. Sau đó, nàng cầm lên tấm hình. Tấm hình này là ảnh của Diệp Nhữ Lan, tuy việc nàng tham gia bộ phim được giữ bí mật, nhưng Hội Đầu To vẫn có thể tra ra được. "Chân Thực..." bé này đúng là Thượng Quan Miên. Nửa đêm 0 giờ, hết thảy bắt đầu. Huyết tự mới sắp kéo tấm màn che lên rồi. "Thượng Quan Miên..." sau lưng nàng truyền tới 1 thanh : "Ngươi phải muốn..." Thượng Quan Miên quay đầu nhìn lại, người chuyện chính là Từ Thao! "Trở về cho những người khác " Thượng Quan Miên lạnh lùng: "Chỉ cần ta chết, như vậy... Vô luận điều kiện ta cũng đều có thể thỏa mãn. Chỉ cần trong huyết tự này, bảo toàn tánh mạng 1 người!" Sau đó, Thượng Quan Miên khẽ quăng tấm ảnh chụp tay, rồi thân hình nhoáng cái tiến vào trong rừng cây! Biến mất vô tung vô ảnh! Nàng cư nhiên huyết tự còn chưa bắt đầu tiến vào Diệp Phượng Sơn! Mà Từ Thao nhìn về phía thân cây, phần hai tấm hình khảm sâu vào trong thân cây! Từ Thao lúc này sắc mặt phi thường khó coi. Trăm nghe bằng thấy, Thượng Quan Miên thế mà khủng bố như vậy! tấm hình, lại có thể giống như dao găm bổ vào thân cây sâu tới vậy! Hơn nữa, vỏ cây còn để lại ít nhất vài đạo vết cắt hơn 10 cm! Tốc độ và lực lượng như thế nào mới có thể làm được chuyện này? Thân ảnh Thượng Quan Miên còn nhìn thấy nữa. Từ Thao cứ ngơ ngác đứng đó, hồi sau mới đem tấm hình lấy ra. Nhìn kỹ gương mặt có 8 phần tương tự Thượng Quan Miên, Từ Thao đem nó bỏ vào túi quần. "Chỉ cần cứu được nàng... Có thể đáp ứng bất kỳ 1 điều kiện nào... Có ý tứ." Từ Thao đối với lời của Thượng Quan Miên có chút kinh ngạc. Rất ràng, Thượng Quan Miên tại việc cần phải làm chính là muốn đem Diệp Nhữ Lan, cũng là muội muội của nàng cứu ra khỏi Diệp Phượng Sơn! Bây giờ chỉ có thể làm như vậy, vì sau nửa đêm thể rời khỏi Diệp Phượng Sơn được nữa rồi. "Nữ nhân này, ràng còn có 1 mặt như vậy sao?" Từ Thao khỏi nhớ tới tỷ tỷ. Từ đến lớn, tỷ tỷ vẫn 1 mực bảo vệ , vô luận gặp phải bất cứ chuyện gì. Bởi vì hoàn cảnh gia đình nghèo khó, tiếc bỏ học làm, hơn nữa còn làm việc tới chảy máu cam... "Tỷ tỷ, đều giống nhau như vậy sao?" Từ Thao khỏi có chút động dung, "Nhưng… cho dù là như thế sao? tình cách nào cải biến, vẫn như trước thể cải biến." Từ Thao từng có ý nghĩ muốn bỏ qua, nhưng cuối cùng phát , hết thảy đều là phí công. "Trong mắt ta chỉ thấy hắc ám bao la bát ngát. như vầy, đem tất cả mọi người cùng tiến vào thâm uyên . Bởi như vậy, mới cảm giác được tuyệt vọng." ngẩng đầu. Bầu trời bị mây đen triệt để bao trùm. Thoạt nhìn giống như muốn mưa to đến nơi. "Lại tối hơn 1 chút..." trong ánh mắt Từ Thao, tia hào quang duy nhất cũng dần nhạt nhòa, mà chuyển thành vực sâu thấy đáy, "Sau đó, chôn vùi càng nhiều quang minh hơn nữa ..." Từ Thao Thao, là Thao Thiết Thao. Thao Thiết là thần thú cái gì cũng nuốt vào, sau khi ăn tươi thế giới này, chính nó cũng đem bản thân mình thôn phệ...
Chương 8 q25 Bầu trời ngừng bị mây đen bao trùm, ràng là ban ngày lại chẳng khác gì ban đêm! khí quỷ dị làm lòng người cảm giác trầm. Lúc này, đạo diễn Lâm Đông Hiền cùng người làm phim Lữ Thanh đứng đỉnh núi nhìn khí trời, lông mày cau lại. "Phiền toái " Lữ Thanh lắc đầu: "Nếu cứ tiếp tục như thế này… có biện pháp a." Lâm Đông Hiền ngửa đầu nhìn bầu trời, bỗng nhiên : "Lữ Thanh, chúng ta hợp tác cũng nhiều năm?" "Ân, đúng vậy. Ngươi muốn cái gì?" "Ta có 1 loại dự cảm bất thường..." Lúc này, thân ảnh giống như là tia chớp, ở dốc núi chạy xẹt qua, mặc dù nơi này cây cối rậm rạp cũng ngăn cản được thân ảnh đó tiến lên, cho dù là đại thụ xanh tươi cũng chỉ có thể ầm ầm ngã xuống! Tốc độ của thân ảnh kia nhanh thể tưởng nổi! Ngắn ngủn năm phút đồng hồ vượt qua lộ trình 5 km! Phía trước xuất 1 cây cầu treo. Thân ảnh đó nhanh chóng lao qua, tiến vào Diệp Phượng Sơn! Mà giờ khắc này, Diệp Nhữ Lan bỗng nhiên đứng người lên, bước tới trước cửa sổ. Lúc này, trong lòng nàng có 1 cảm giác rất khác lạ sinh ra! "Cảm giác này… là gì vậy?" Diệp Nhữ Lan hô hấp dồn dập, cuối cùng, xông ra ngoài! Nàng quyết định, tiếc hết thảy, phải ra ngoài! nhìn cái! hồi gió lớn nổi lên, bầu trời mây đen làm Diệp Phương Sơn hóa thành 1 mảnh u. Mặc dù như thế, thân ảnh kia vẫn như trước tiến vào sâu bên trong Diệp Phượng Sơn! Vô số cây cối trước thân ảnh kia đều đổ rầm rầm, thể cản nổi bước tiến của người đó! "Cái kia... Đó là gì vậy!" Lữ Thanh đứng đỉnh núi nhìn về phía rừng cây bên dưới, bỗng nhiên thấy 1 gốc cây lớn ngã xuống, kinh ngạc nói: "Như thế nào lại... rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?" Thời điểm Diệp Nhữ Lan lao ra khách sạn, ít người trong tổ phim đều chú ý, mà nàng thẳng tắp hướng về phía rừng sâu chạy tới! Nàng cảm thấy! Nàng nhất định phải ! Cảm xúc thuộc về huyết mạch... Giờ phút này hoàn toàn dâng lên trong lòng! Diệp Nhữ Lan liều mạng mà chạy... giờ phút này hai mắt nàng đầy lệ, biết trôi qua bao lâu, bỗng nhiên 1 thân ảnh xuất trước mặt nàng! "Ngươi..." thiếu nữ có gương mặt giống hệt Diệp Nhữ Lan! Quần áo bất đồng, nhưng gương mặt lại hoàn toàn đồng dạng! Hai người cứ đứng như vậy, yên lặng gì. Nhưng, chớp mắt 1 cái, Thượng Quan Miên liền lao đến, bắt lấy tay Diệp Nhữ Lan, : "Ta mang ngươi rời khỏi đây, Chân Thực!" "Thực..." Diệp Nhữ Lan còn muốn hỏi vài câu nhưng sau khi bị Thượng Quan Miên bế lên, nàng chỉ cảm thấy cảnh vật hăng hái lùi về sau! Cái này làm Diệp Nhữ Lan cảm thấy hoảng sợ! Tốc độ này, nhân loại có thể đạt tới sao? "Nơi đây rất nguy hiểm, ngươi nhất định phải lập tức rời khỏi! Ngươi, là muội muội ta!" Thượng Quan Miên xong câu đó, tốc độ lại ngừng nhanh hơn! Diệp Nhữ Lan lúc này hoài nghi có phải mình nằm mơ ? Thiếu nữ có dung mạo giống hệt mình là tỷ tỷ của mình? Nàng , mang mình rời khỏi đây? Hơn nữa, vì cái gì tốc độ của nàng lại nhanh như vậy? Lúc này, nàng bỗng nhiên kinh ngạc nhìn thấy phía trước có 1 cây đại thụ, nhưng Thượng Quan Miên căn bản lách qua mà thẳng tắp vọt tới! Sợ tới mức Diệp Nhữ Lan vừa muốn thét lên, thấy nàng bay lên, tung 1 cước hung hăng đá vào gốc đại thụ ít nhất 3 người ôm kia, cái cây đó cứ như là bọt biển, đứt gãy dễ dàng, chỗ bị đá hóa thành vô số mảnh gỗ vụn! Trong khoảng thời gian ngắn, Diệp Nhữ Lan hoảng sợ lại càng lớn hơn trước! Cái cây lớn như vậy mà có thể đá đổ hoàn toàn? Tỷ tỷ của mình đến cùng có năng lực thông thiên gì? Chẳng lẽ là những võ học đỉnh phong trong truyền thuyết kia sao? " được... Vẫn quá chậm!" Thượng Quan Miên vừa xong những lời này, bàn chân đột ngột dậm mạnh xuống mặt đất! dậm này, làm mặt đất trong bán kính 10m hoàn toàn sụt xuống, thân thể Thượng Quan Miên sau đó nhảy lên, trong nháy mắt vậy mà đạt tới độ cao 30m, trong trung vẽ nên 1 đường vòng cung! Diệp Nhữ Lan trợn tròn mắt , nàng càng ngày càng hoài nghi có phải mình nằm mơ! Nàng cũng nghi ngờ Thượng Quan Miên là tỷ tỷ của mình. Cảm giác huyết mạch tương liên sai đâu! Thế nhưng, biểu vũ lực của Thượng Quan Miên quá khủng bố làm Diệp Nhữ Lan cách nào lý giải nổi. Đến lúc này, tốc độ lại lần nữa đề thăng nhanh chóng! Rốt cục, cầu treo ngay phía trước! Thượng Quan Miên cước đạp lên cầu treo, trong nháy mắt tiếp theo rời khỏi phạm vi Diệp Phượng Sơn! Nhưng tốc độ của nàng vẫn chậm lại chút nào, như cũ tiếp tục chạy nước rút! Lộ trình mấy km, nàng cần tới 10 phút thời gian tới lui, Diệp Nhữ Lan đối với tỷ tỷ đột nhiên xuất này cũng sinh ra chút sợ hãi! Bất quá, cảm giác sợ hãi hề mãnh liệt, chỉ như 1 loại bản năng mà thôi. Diệp Nhữ Lan cảm giác được trong cái ôm của Thượng Quan Miên có 1 loại cảm giác ấm áp. Cái cảm giác đó giống như cá về với nước, nhàng, thoải mái. Nàng là tỷ tỷ ruột của mình, sai... sai! Bởi vì quá mức kích động, hơn nữa tốc độ của Thượng Quan Miên quả thực quá nhanh, nàng chỉ cảm thấy trước mắt mờ dần rồi rơi vào hôn mê. Lúc nàng tỉnh lại cảm thấy rất khát nước. Bấy giờ mới phát mình ở trong 1 căn phòng hẹp, đỉnh đầu có 1 cái quạt điện xoay tròn. "Ngươi tỉnh?" Nàng quay đầu, nhưng lại trông thấy 1 mỹ nữ đứng ngay cạnh đầu giường nàng. Nàng lập tức vén chăn lên, lau mồ hôi trán. Vừa rồi những thứ phát sinh, hết thảy làm nàng cảm giác chân thực. "Uống nước ." Nữ tử tuyệt mỹ kia đưa cho nàng cốc nước, : "Tỷ tỷ ngươi nhờ ta chiếu cố ngươi. tại, ngươi tốt nhất nên ở nơi này, nên quay về Diệp Phượng Sơn nữa." "... phải..." Diệp Nhữ Lan khó hiểu nhìn mỹ nữ trước mặt hỏi: "Ngươi, ngươi là ai? Tỷ tỷ... Đúng rồi! Là nàng, là nàng!" "Tỷ tỷ ngươi rất mạnh." Nữ tử cười khổ tiếng: "Chúng tôi đều rất sợ nàng. Cho nên nàng ra lệnh tiếng, người nào dám theo." "Tiểu thư... Xin hỏi ngươi là ai? cho ta biết, chuyện về... Tỷ tỷ..." "Ta gọi thần cốc Tiểu Dạ Tử." "Người Nhật? Ngươi tiếng Quảng đông tốt như vậy?" "Ta tiếng Quảng đông quá giỏi, bất quá hội thoại hằng ngày cũng có vấn đề gì. Nguyên nhân vì vậy tỷ tỷ ngươi mới kêu ta tới Hồng Kông chiếu cố ngươi. ngày sau, hết thảy liền xong." "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Tiểu Dạ Tử ngồi đối diện với nàng, ngẩng đầu lên tựa hồ suy nghĩ 1 phen mới : "Ân... Có mấy lời ta tính ra ngươi cũng chưa chắc tin tưởng. Hơn nữa, tỷ tỷ ngươi cũng cho phép ta nhiều chuyện về nàng. Dù sao, nàng hi vọng liên lụy đến ngươi." "Nàng... Là tỷ tỷ song bào thai của ta? Thần... Thần Cốc tiểu thư, ngươi có quan hệ như thế nào với tỷ tỷ?" "Ta và nàng chẳng có quan hệ gì. Chỉ là, nàng muốn ta như thế nào cũng thể để ngươi trở lại Diệp Phượng Sơn. Bởi vì ta có thể được chút tiếng Quảng đông, mới bị nàng chọn trúng. Ta chỉ có thể cho ngươi biết những điều này." "Như vậy... Danh tự! Ít nhất, cho ta biết tên của nàng!" "Danh tự... chắc có thể được a? Nàng gọi là Thượng Quan Miên." "Thượng Quan... Miên sao?" "Ngươi ngược lại rất tin tưởng lời ta ? Ngươi chẳng lẽ cho rằng ta xạo ngươi sao?" "Ta... Chỉ là muốn tìm người nhà. Trở thành diễn viên cũng là hy vọng có 1 ngày người thân nhìn thấy. Nếu quả có thể cùng người nhà gặp nhau, vậy đối với ta mà so với cái gì cũng quan trọng hơn. , đúng!" Diệp Nhữ Lan chợt nhớ tới điều gì, "Ngươi cho ta biết, tỷ tỷ vì cái gì muốn ta trở lại Diệp Phượng Sơn?" "Bởi vì... chỗ đó rất nguy hiểm." "Nguy hiểm?" "Ân. Vì nguyên nhân như vậy nàng ấy mới cứu ngươi ra. Ngươi bây giờ thể trở về, vô luận như thế nào cũng thể. Đây là mệnh lệnh tỷ tỷ ngươi giao cho ta, nếu để cho ngươi trở về, chỉ cần nàng ấy còn sống nhất định lấy mạng ta." "Sao... Tại sao có thể như vậy?” Lúc này, Diệp Nhữ Lan chỉ cảm thấy trong đầu mảnh hỗn độn, cái gì cũng cách nào lý giải. Cũng khó trách, hết thảy nàng tao ngộ phải, đều cảm giác rất chân thực. Vô luận suy nghĩ như thế nào cũng thể làm được. "Kỳ ta rất bất ngờ." Tiểu Dạ Tử bỗng nhiên : "Trước, mọi người chúng tôi đều sợ hãi tỷ tỷ ngươi, nhưng tại nàng ấy lại liều lĩnh tới cứu ngươi. Cái này làm cho ta ít nhiều nhớ tới..." đến đây, Tiểu Dạ Tử bỗng nhiên dừng lại. "Được rồi, cùng ngươi chuyện này để làm gì." Mà Diệp Nhữ Lan vẫn như cũ nghi hoặc khó hiểu. Nàng căn bản biết, nàng tránh được kiếp nạn đáng sợ như thế nào. tại, là ngày 5 tháng 8, huyết tự, bắt đầu. Thời tiết trầm cũng làm cho tổ phim lười biếng. thực tế, khí trời ngược lại rất phù hợp với cầu của phim, như vậy cũng cần nhiều thiết bị chiếu sáng, tiết kiệm được 1 khoản. Nhân vật nữ chính... Diệp Nhữ Lan đứng trước 1 rừng cây, cameras nhắm ngay chính diện. Mà ở phía sau tổ kịch, 1 đám người diễn vai quần chúng, Kha Ngân Dạ, Từ Thao, Lạc Chính Thủy, Trương Đình Cùng Hàn Thanh Sơn năm người mới biết được, người trước mắt này, căn bản phải Diệp Nhữ Lan, mà là Thượng Quan Miên! ai có thể nhận ra Diệp Nhữ Lan bị đánh tráo, thời điểm Thượng Quan Miên mở miệng, thanh thậm chí thay đổi! Hơn nữa, ánh mắt, dáng vẻ, hoàn toàn giống với dĩ vãng. " hổ là siêu cấp sát thủ, " Từ Thao tán thán: "Xem ra, phải trải qua huấn luyện rất cực khổ a." Huyết tự bắt đầu rồi. Tổ phim này rất là hiểu thấu lại thu bọn làm diễn viên quần chúng. Mà trong khoảng thời gian này, tất cả tình báo đều tới tay. Trương Phượng Lâm sắm vai nữ quỷ trong bộ phim, lúc này cũng đứng cách đó xa nhìn về phía đám người Từ Thao!
Chương 9 q25 《 Tượng Linh Dị Thứ Tư》là bộ phim được người dân Hồng Kông vô cùng chờ mong, thậm chí ngay cả ở nội địa cũng ít người biết tới. Mà nhà biên kịch bộ phim này cũng là người được khá nhiều người biết tới, chính là nữ biên kịch xinh đẹp nổi tiếng Hồng Kông Lâm Thư Kỳ. Các tác phẩm của Lâm Thư Kỳ gần như đều thuộc thuộc thể loại màu hồng. Hôm nay ba mươi sáu tuổi nhưng như cũ vẫn xinh đẹp vô song, sống thân mình. Nàng xưa nay rất ít khi xuất truyền hình, ngược lại càng làm tăng thêm vẻ kỳ bí, làm rất nhiều người hiếu kỳ. Lúc này là 1 tác phẩm được biên soạn lại sau 3 năm. Nội dung cốt truyện về 6 sinh viên tại thời điểm chơi núi, gặp phải tượng linh dị khủng bố. Lâm Thư Kỳ là người phi thường cao ngọa nhưng rất có tài văn chương, giờ phút này tâm tình của nàng có vẻ hơi bực bội. Khí trời u làm nội tâm nàng cảm giác bất an. Tuy như thế, nhưng có chuyện so với điều này còn làm nàng khó chịu hơn. Đoạn quay kế tiếp rất là quan trọng. Đạo diễn cũng tương đối coi trọng, bởi vì đoạn này là mấu chốt chính thức tiến vào cao trào! bộ phim có thành công hay , giai đoạn tiến lên cao trào là 1 điểm rất mấu chốt! Phim điện ảnh giống với truyền hình, thời lượng chỉ khoảng 2 giờ và thông thường có 1 cao trào. Mà đoạn cao trào này nếu thành công nhen lên cảm xúc của người xem, như vậy chẳng khác nào bộ phim đại công cáo thành. Lâm Đông Hiền biết , vô luận như thế nào đoạn diễn này phải diễn cho tốt! Đoạn này cần diễn vào ban đêm, tuy bây giờ là ban ngày nhưng thời tiết u, bầu trời cũng chẳng khác biệt với đêm tối là bao, cho nên tại quay còn gì tốt hơn! Lúc này, Từ Thao nhìn về phía Thượng Quan Miên, bàn tay nhanh chóng xiết lại. Huyết tự của Thượng Quan Miên và những người khác nội dung bất đồng. Những người khác là "Đảm nhiệm diễn viên quần chúng ", mà nàng trong huyết tự chỉ là "Đảm nhiệm diễn viên" . Huyết tự từ vừa mới bắt đầu, chính là ám chỉ nàng có thể cứu muội muội ra, rồi thay chỗ cho nàng ấy! Từ vừa mới bắt đầu, đây ràng là 1 bẫy rập! Từ Thao vốn tưởng rằng, dùng thông minh của Thượng Quan Miên mắc phải. Nhưng bây giờ nghĩ lại, hết thảy mọi chuyện đơn giản như vậy! Ý đồ của Thượng Quan Miên chính là muốn từ "Vượt qua chưởng khống"dùng phương pháp trái ngược bình thường, thử tìm 1 đường sống! Hay là , vì muội muội, cái gì cũng có thể? Hộ gia đình cách nào ngăn cản nàng. tình nàng quyết định ai có thể phản đối. Giai đoạn tại vẫn chưa biết tình huống phát triển như thế nào? Nhìn nàng, Từ Thao khỏi đem thân ảnh nàng và tỷ tỷ mình trọng điệp cùng 1 chỗ! Sau đó, đạo diễn ra lệnh 1 tiếng, chính thức quay! cái lều vải màu xanh dương, lẻ loi trơ trọi núi dưới bầu trời đen kịt. Chung quanh, cỏ dại mọc um tùm, thanh tịch mịch. Mà lúc này, Thượng Quan Miên từ trong lều vải ra! Người theo sát phía sau là Lục Tung. "Ngươi làm sao vậy?" Lục Tung nhìn về phía Thượng Quan Miên, biểu lộ nghi hoặc, "Ngươi vẫn để ý tới giấc mộng đó sao?" "Ân." Thượng Quan Miên gật đầu, sau đó, ánh mắt nhìn về 1 hướng khác. "Giấc mộng kia..." khi , biểu lộ của Thượng Quan Miên bắt đầu biến ảo, "Ta cảm giác giống như giả dối." Lục Tung đột nhiên cảm giác, Thượng Quan Miên trước mặt có biến hóa rất lớn! kỹ xảo biểu diễn vậy mà cực kỳ thành thạo, hoàn toàn giống như 1 diễn viên mới! "Chúng ta xem 1 chút !" Sau đó Thượng Quan Miên rất tự nhiên đọc lời kịch, "Chúng ta thôi!" "Ân... Tốt! Tốt!" Cảnh lại hoán đổi, lâu sau, hai người dọc theo đường núi ngừng bước tới, cuối cùng tiến tới trước 1 ngôi biệt thự! Đó là căn biệt thự cũ kỹ. Mà căn biệt thự này trong phim cũng là 1 yếu tố quan trọng! Trương Phượng lâm sắm vai nữ quỷ, trong đoạn diễn này xuất ở đây. Thượng Quan Miên cùng Lục Tung vẫn ngừng bước về căn biệt thự , lúc này, trận gió bỗng nhiên thổi tới, làm mái tóc Thượng Quan Miên thổi lên ( bởi vì nàng đóng giả Diệp Nhữ Lan cho nên tháo tóc đuôi ngựa ). Mái tóc Thượng Quan Miên nhất thời thổi bay lên, khắc này, nàng hai mắt trợn lên lại tiến lên 1 bước! Cái cơn gió kỳ quái này làm cho Lục Tung hô hấp cũng cảm giác trì trệ, nhưng vẫn bám theo. "Căn biệt thự này..." Thượng Quan Miên bỗng nhiên che miệng lại, lộ ra vẻ kinh ngạc "Ta dường như thấy qua trong mơ!" Bộ dáng của nàng lúc này hoàn toàn giống với 1 sát thủ lạnh lùng. Trong mắt hộ gia đình cũng khỏi bội phục, làm 1 sát thủ hợp cách, khả năng diễn đương nhiên yếu. Mà lúc này, hai con ngươi Ngân Dạ lại cực kỳ sắc bén, tuy biết trọng điểm quan sát ở nơi nào, bất quá, Từ Thao rất ràng... Cái huyết tự này, tuyệt đối xuất chuyện tình vượt quá sức tưởng tượng. Hướng về phía biệt thự chậm dãi đến, Thượng Quan Miên cùng Lục Tung tiến vào trong biệt thự tiếp theo liền dừng bước, hai mắt nàng ngưng tụ, : "Ngươi có cảm giác hay rất trầm?" "Ân?" Lục Tung lập tức ra lời kịch: "Đúng, đúng ah..." Mà cái trầm này đích thực là . Ở đây dưới bầu trời hắc ám bỗng dưng ra 1 căn biệt thự, muốn trầm cũng khó. Thượng Quan Miên đẩy cửa ra bước vào. Cửa khóa. "Chúng ta... có thể vào được ?" Lục Tung do dự "Nơi này có lẽ có người trong nhà a." "Ta cảm giác ta từng nhìn thấy nơi này, ta nhất định phải vào nhìn 1 cái!" Khả năng diễn của Thượng Quan Miên hoàn mỹ vô khuyết, ánh mắt cùng biểu lộ băng lãnh đều thu lại, nhìn thế nào cũng thấy giống ma nữ giết người như thái thịt ngày trước. Từ cửa lớn từng bước rảo bước tiến vào, Lục Tung biết sao mà phát trái tim mình đập có chút gia tốc. Trong lối , vách tường, khắp nơi kết đầy mạng nhện. Cái biệt thự cũ kỹ này giống như 1 căn nhà ma, tùy thời có thể đem người ta cắn nuốt sạch ! Lại đẩy ra 1 cánh cửa, bên trong là phòng khách, mặt đất được trải thảm, chính giữa đặt 1 chiếc bàn bằng đá cẩm thạch. Chỉ là, mặt bàn có rất nhiều máu tươi! "Cái này...” Lục Tung tức khắc hít vào hơi lãnh khí, nhìn về phía cái bàn nhuốm máu. Cao trào, hết sức căng thẳng! Lúc này bỗng nhiễn có 1 cánh tay đầy máu duỗi từ dưới gầm lên mặt bàn, tiếp theo, gương mặt trắng bệch dần trồi lên! Trong nháy mắt, Lục Tung và Thượng Quan Miên đều lộ ra thần sắc cực kỳ sợ hãi, cả hai phát ra tiếng kêu bén nhọn thảm thiết rồi cùng chạy ra ngoài! "ok!" Trong phòng tức khắc ánh đèn lại sáng . Trương Phượng Lâm đóng vai nữ quỷ cũng đứng lên. Lúc này, bộ phim rốt cục tiến vào giai đoạn cao trào. Lâm Đông Hiền đối với màn diễn này cùng khả năng diễn đạt của Diệp Nhữ Lan tương đối thoả mãn. vốn còn tưởng rằng thể nhanh như vậy quay xong trong 1 lần. Cho tới bây giờ, vẫn chưa xảy ra tượng khủng bố gì. Nhưng thần kinh của tất cả hộ gia đình đều căng cứng lại. Thượng Quan Miên sau khi hoàn thành vai diễn bỗng nhiên bước về phía Trương Phượng Lâm. Nàng ta lúc này muốn quay lại hậu trường tẩy trang, nhưng ánh mắt lại nhìn đến Thượng Quan Miên. "Trương tiểu thư " Thượng Quan Miên tới, : "Ngươi diễn thực tệ." Nhưng mà, Trương Phượng lâm nhưng có lên tiếng. Dưới ánh đèn, nàng cái kia trương gương mặt, như trước hung ác vặn vẹo, nồng hậu dày đặc nhãn ảnh xuống, là tái nhợt như tờ giấy làn da, cùng với tương son môi lan tràn đến song má bờ môi. Đẹp đẽ, tà dị. Trương Phượng lâm cấp nhân cảm giác, tựu là như thế. Giống như, là cái hành tẩu thi thể. câu cũng có , liền từ Thượng Quan Miên bên người, chậm rãi qua. "Đạo diễn..." Thượng Quan Miên nhìn về phía Lâm Đông hiền, lập tức : "Ta nghĩ đề cái cầu. Kế tiếp quay chụp tràng cảnh hội liên quan đến đến mấy cái quần chúng diễn viên xuất , ta nghĩ cùng bọn họ câu thông nhất hạ." "Vậy sao? Cái kia tùy ngươi a." Lâm Đông hiền ngược lại là rất sảng khoái địa đáp ứng. Mặc dù là quần chúng diễn viên, bất quá, được khó nghe điểm, tựu là sắm vai "Thi thể" . Lúc này đây, cần sắm vai thi thể đích nhân số lượng rất nhiều, chí ít có hơn mười người. Theo lý thuyết, thi thể mặt đất nằm có thể, căn bản cần gì diễn kỹ. Bất quá, Lâm Đông hiền cho rằng Diệp Nhữ Lan là có cái gì đặc biệt nghĩ cách, cho nên cũng đáp ứng. Phụ trách sắm vai thi thể phần đông quần chúng diễn viên, cũng chiêu mộ xong rồi. Mà rất kỳ diệu , từ thao bọn người tiến vào trong núi, cùng với chính lên núi quần chúng các diễn viên hỗn tạp lại với nhau, sau đó cứ như vậy tiến nhập kịch tổ. Kế tiếp, tựu là thợ trang điểm chuẩn bị cấp bọn trang điểm cách ăn mặc vi thi thể bộ dáng rồi. Trong rừng cây, Thượng Quan Miên nhìn về phía trước mắt mấy vị hộ gia đình, : "Các ngươi phải biết kế tiếp phát sinh cái gì a?" "Ân..." Ngân Dạ gật đầu, "Nghĩ đến, đơn giản như vậy. Sắm vai thi thể... chừng tựu biến thành thi thể rồi." "Ngươi vừa rồi có phát gì sao?" Từ thao là cũng truy vấn, "Thời gian nhiều lắm, kế tiếp muốn đến phiên chúng ta trang điểm rồi." "Đúng vậy!" Lạc cũng nước cũng là tràn ngập chờ mong hỏi: "Thượng Quan tiểu thư, ngươi nhất định có phát , đúng hay ? Ngươi còn cố ý cỡi trừ cái kia sắm vai quỷ diễn viên..." "Hết thảy cũng đều hoàn lại là biết bao nhiêu." Thượng Quan Miên trả lời nhưng lại là nhượng đại gia thất vọng rồi, "Tạm thời ta có bất kỳ phát nào. Lần này huyết tự, cái gọi là vượt qua chưởng khống, đến tột cùng là có ý gì, các ngươi lại có ý kiến gì ?" "Diệp tiểu thư." Bỗng nhiên thanh từ phía sau lưng vang lên, Diệp Nhữ Lan lập tức quay đầu lại , mà tới đích nhân, là biên kịch lâm Thư Kỳ! Nàng chậm rãi hướng Thượng Quan Miên tới, mặt là lộ ra có chút lãnh đạm. Thượng Quan Miên chính diện nghênh hướng ánh mắt của nàng, rồi sau đó người là thẳng vào vấn đề nói: "Ngươi vừa rồi trận kia hí, biểu diễn được phi thường sai. Bất quá, ngươi nên lập tức chuẩn bị trận tiếp theo hí rồi, khó được đạo diễn lần thông qua được màn hí, ngươi cũng thể tự mãn. Cái này mấy người bất quá là quần chúng diễn viên mà thôi, cần tốn hao nhiều như vậy công phu cùng bọn họ giảng hí." "Lâm Thư Kỳ tiểu thư, " Thượng Quan Miên nhưng lại là lạnh lùng ra: " thực tế về cái này bộ hí, ta cũng có muốn hướng ngươi thỉnh giáo địa phương." "Ah? Vậy sao?" "Ta cho rằng, kịch vốn có thể tiến hành sửa chữa. Cuối cùng, chỉ có ta sắm vai nhân vật nữ chính người chạy ra tìm đường sống, mà nữ quỷ như trước tồn tại, biết, phải chăng có thể đối (với) kết cục..." "Cái này ngươi nên cùng đạo diễn . Ta kịch bản, cũng là muốn đạo diễn, thậm chí đầu tư phương gật đầu, mới có thể có hiệu lực đấy. Cho nên..." Thượng Quan Miên gật gật đầu, ra: "Ta biết rồi rồi..." Đón lấy, nàng bỗng nhiên lại hỏi câu: "Trương Phượng Lâm tiểu thư, bây giờ ở ở đâu? Ta, muốn tìm tìm nàng. biết, phải chăng có thể?"