Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 13 quyển 23:


      Lúc này, người nằm vùng của Thần Cốc Minh cũng nhận được tình báo.



      "Đây là chuyện gì vậy!" Công Tôn Diệm lập tức kinh ngạc đứng lên, nhìn về phía Tiểu Dạ Tử, hỏi: "Thần Cốc tiểu thư, cái tình báo này... ràng có thể bị trừ hết số lần tham gia huyết tự sao?"



      "Bồ, Bồ Thâm Vũ, nhanh chóng tìm nàng!"



      "Đúng vậy, chúng ta cũng muốn ..."



      Mà nằm vùng củaThánh Nhật giáo lẻn vào Thần Cốc Minh, cũng nắm được tình báo này. Từ Thao sau khibiết được việc này cũng lộ vẻ mặt khiếp sợ, ngước nhìn lên trần nhànói: "Bồ Thâm Vũ nàng quả nhiên là con át chủ bài... Ta cuối cùng cũng minh bạch vì saolúc trước Doanh Tử Dạ vì cái gì có thể trở về nhà trọ rồi, bí rốt cục được giải!"



      Lúc này rất nhiều hộ gia đình lập tức hướng đếntầng 25. Bọn ngại làm cho đối phương biết được có mình có gián điệp, thời điểm này có hi sinh hai người gián điệp cũng sao cả!



      Bọn nhất định phải hiểu kỹ càng tin tức này!



      Thâm Vũ ngất được mang vào gian phòng trong, đám người thuộc Dạ Vũ Minh đều ở bên nàng. Ngày thườngcăn bản có ai để ý tới sống chết của Thâm Vũ, vậy mà lúc này nguyên đám, ai cũng hi vọng nàng sớm tỉnh lại chút.



      "Các ngươi sớm biết sao?" La Thập Tam lạnh lùng nhìn về phía Ngân Dạ cùng Ngân Vũ, : "Các ngươi sớm biết chuyện này? Tại sao vẫn mực giấu diếm chuyện này, còn gì là liên minh hả?"



      "Đổi lại là ngươi, ngươi ra sao?" Ngân Dạ chỉ khẽ với như vậy: "Huống chi quy tắc này, nhất định phải làhộ gia đình có hơnnămlần huyết tự chấp hành mới có thể sử dụng."



      "Ta " La Thập tam lúc này nghĩ tới vấn đề: "Dựa theo lời nàng vừa mới ,hộ gia đình có thể hủy tham gia huyết tự nữa là có ý tứ gì? Nhưng tại chúng ta vẫn biết nhữnghộ gia đình chết là người nào, các ngươi làm sao có thể biết hộ gia đình còn sống là ai?"



      "Cái này ta để giải thích." Người chuyện là Ngân Vũ, nàng giúp Thâm Vũ đắp kín mền, quay đầu lại : "Đơn giản quy tắc này chính là, vách tường của nhà trọ dùng máu của mình vẽ cái thập tự giá, sau đó nó xuất lựa chọn để cho chúng ta chọn trong những hộ gia đình tham gia chấp hành huyết tự.Mà cái giá phải trả chính là lần huyết tự tham gia của bản thân.Ví dụ mộthộ gia đình chấp hành bốn lần huyết tự chỉ còn chấp hành ba lượt huyết tự, như cần phải tham gia bảy huyết tự nữa mới có khả năng ly khai khỏi nhà trọ. Về sau ta hỏi kỹ càng chuyện này với Thâm Vũ, nếu muốn xem hộ gia đình chết , như vậy vẽ ký hiệu thập tự lên vách tường phòng người đó, nó lập tức biến mất. Như vậy có thể biết những hộ gia đình chết là ai. Cuối cùng, chúng ta có thể xác định được thân phận củaba hộ gia đình cònsống, và có thể tiêu trừ mệnh lệnh chấp hành huyết tự cho hai hộ gia đình trongvũ hội hóa trang."



      "Nguyên lai là như vậy sao?" La Thập Tam lúc này mới hoàn toàn minh bạch, trầm tư chút, : "Nhưng vì cái gì tiến hành làm điều đó? Có thể hi sinh lần huyết tự, mang ba cái hộ gia đình toàn bộ..."



      " được." Ngân Dạ trực tiếp lắc đầu: "Đó là thể. đến chuyện chúng ta có thể chấp nhận mất ba lượt chấp hành huyết tự, cho những hộ gia đình chưa hề chấp hành huyết tự lần nào. Vả lại làm điều đó cũng có nghĩa là khám phá ralà ai quỷ, nhưng có ai biết được mảnh vỡ khế ước địa ngục ở đâu."



      "Ân... nguyên lại lànhư vậy ah." La Thập Tam như thế nhưng trong nội tâm lại nghĩ: Kha Ngân Dạ quả nhiên phải là người dễ đối phó, với , mảnh vỡ khế ước địa ngục so với tánh mạng các hộ gia đình khác trọng yếu hơn nhiều. Cũng đúng, ở tại cái nhà trọ này, hoàn toàn thể có cái gọi là đồng tình. Nếu như phải lần huyết tự này cóquan hệ đến mảnh vỡ thứ sáu căn bản cũng nghĩ tới quy tắc này. Nếu như là ta, ta cũng có khả năng vì hộ gia đình cảm tình phải rất quan trọng mà trả giá bằng lần chấp hành huyết tự của chính mình.



      Nếu như kế hoạch này được triển khai có khả năng hoàn thành rất lớn.



      Trước mắt, đầu bí đỏ mới vừa chết, trong khoảng thời gian này tương đối an toàn, nên ra tay là thời cơ tốt nhất. Mà trong thời gian này, quỷ thể giết người. Như vậy, các hộ gia đình có thể viết được số của con quỷ với ít bất trắc hơn!



      Như vậy huyết tự có thể lập tức chấm dứt!



      Đương nhiên, như cũ vẫn có sai số tồn tại. Nếu như quỷ đoạt được thẻ bài trước bước, như vậy mọi chuyện thành công cốc. Cho nên, vô luận như thế nào, đều phải cướp được tấm thẻ bài trước...



      Đương nhiên vẫn còn vấn đề. Chính là tấm thẻ bài đó nó là sinh lộ. Nếu như phải, như vậy mọi công sức đều đổ về biển đông.



      "Để cho chúng ta vào!"



      " Người thuộc Dạ Vũ Minh thể cất giữ tin tức quan trọng như vậy mình được!"



      "Chúng ta muốn chính miệng chất vấn Bồ Thâm Vũ!"



      Cửa ra vào lập tức truyền đến thanhồn ào, Ngân Dạ, Ngân Vũ cùng La Thập Tam đều là quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy trước cửa ra vào đống người xô xô đẩy đẩy. Trong đó có cả Thần Cốc Minh , cũng có cả Thánh Nhật giáo.



      Ngân Dạ lập tức tới trước cửa, hành lang bị đám người đứng chật ních. Mà người dồn đẩy đám đông phía trước chính là Thánh Nhật giáo -La Mật Tử. Nàng tuy dáng người gầy, nhưng vẫn liều mạng muốn hướng bên trong hô lớn: "Mang Bồ Thâm Vũ giao cho Thánh Nhật giáo chúng ta! Nữ nhân này nhất định phải toàn bộ bí mật mà ta biết!"



      Cùng lúc đó, phía sau nàng còn có người củaThần Cốc Minh Roland, Hồng Ban Ơn.... Lúc này, bọn tự nhiên đều biết rằng, cái này chính làquy tắc giấu bí mật của nhà trọ. Có thể hủy bỏ chấp hành huyết tự, cái này đối với bọn quả thực như là mộng ảo vậy!



      "Các ngươi muốn sao!" Ngân Dạ rống lớn : "Bồ Thâm Vũ là người củaDạ Vũ Minh ta! La Mật Tử lời ngươi mới rồi chính là thánh chỉ của Thánh Nhật giáo ngươi sao?"



      " như thế nào?" giọng điệu La Mật Tử lãnh vô cùng nói: "Chẳng lẽ người Thánh Nhật giáo chúng ta thể làm như vậy sao? Bồ Thâm Vũ nguyên lai vốn là tội nhân vì giết rất nhiều hộ gia đình trong nhà trọ, tại những bí mật mà ta biết tuyệt đối thể để yên được! Kha Ngân Dạ, ta truyền đạt đến là lời Thánh chủ của chúng ta, lập tức giao Bồ Thâm Vũ cho chúng ta!"



      "Im ngay!" Lúc này, Kate đột nhiên đứng bên cạnh , nàng dùng tiếng Trung tương đối ngọng nghịu : " Thần Cốc Minh chúng ta đến chỉ muốn điều tra điều mà Bồ Thâm Vũ !"



      Lập tức tình thế sắp phát triển đến tình trạng đáng sợ nhất, đột nhiênmột thanh vang vọng lên.



      "Hết thảy đều im ngay cho ta!"



      Thanh này vừa phát ra, tất cả mọi người lập tức câm mồm, ánh mắt đồng loạt nhìn về đầu hành lang khác nơi người nào đó đứng.



      Doanh Tử Dạ!



      Nàng lập tức bước nhanh tới, ánh mắt băng lãnh đảo qua nguyên đám trước mắt, rất nhanh đứng trước mặt bọn họ, : "Luôn miệng Bồ Thâm Vũ là tội nhân, nhưng chẳng phải mục đích của các ngươi là vì quy tắcẩn giấu trong nhà trọ sao? Khi nàng đãmất người thương duy nhất, lâm vào tuyệt vọng, các ngươi đối đãi với nàng còn bằng người chết sao ? Kha Ngân Dạ, ngươi cũng phải đồng dạng như vậy? Nàng là người thuộc Dạ Vũ Minh thế nhưng trong lòng ngươi sớm vứt bỏ nàng a?"



      "Doanh Tử Dạ..." Kha Ngân Dạ vừa muốn cái gì bị La Thập Tam lập tức đứng ra chặntrước mặt Ngân Dạ.



      "Doanh tiểu thư " La Thập Tam lắc lắc đầu : "Chuyện này ngươi cần phải nhúng tay vào. Ngươi phải người thuộc ba thế lực, cho nên..."



      "Muốn cừu hận mà ..." Tử Dạlại là hoàn toàn để ý đến La Thập Tam, trực tiếp : "Nên hận Bồ Thâm Vũ nhất chính là ta. Mẹ của ta, là bị phụ thân liên lụy mà chết. Mẹ của ta chết để cho ta nỗi hiềm nghi rất hớn, ta lúc nào cũng muốn biết chân tướng núp phíasau. Thẳng đến khi gặp mặt đượcBồ Thâm Vũ mới thôi..."



      Nàng lại đến gần bước, trong ánh mắt lãnh ý càng lớn, giờ khắc này rất nhiều người chịu được đều lui về phía sau bước.



      "Coi như là tiến nhập vào cái nhà trọ này các ngươi có tư cách phán xét người khác sao? tính bán đổ bán tháo hả? Bồ Thâm Vũ làm cái gì đối với các ngươi chưa? Nàng làm bất cứ thương tổn đối với các ngươi chưa? Trong mắt cácngươi nàng bất quá cũng chỉ như công cụ mà thôi, so với đồ vật cũng bằng! Cho dù nàng thực ngàn sai vạn sai, nhưng tiến vào cái nhà trọ này, gặp phải bao nhiêu thống khổ cũng đủ rồi a? mất người duy nhất quý trọng đối với nàng, điều đó đủ đau khổ chưa? Đừng ở chỗ này tiếp tục sắm vai người cao thượng nữa !"



      Lời này, nhất thời cũng làm cho mọi người rung động.



      "Doanh Tử Dạ..." Ngân Dạ nhìn về phía nàng, tựa hồ muốn cái gì, cuối cùng vẫn ra.



      "Đúng vậy, ta chính là dựa vào quy tắc này mới được cứu sống đấy. Lần huyết tự đưa tin kia, ta vốn chết tại nơi đó, nhưng là Lý vì ta chấp nhận mất ba lượt huyết tự để đổi về tính mạng của ta. Chuyện như vậy, các ngươi có thể làm được sao? Các ngươi có thể làm được sao?"



      Tử Dạnói đến đây, tầm mắt của nàng đảo qua tất cả mọi người, nhưng ai dám nhìn vào mắt nàng. Chỉ có La Mật Tử là phản ứng chút nào, lúc này ta còn như thiếu nữ bình thường nữa, khuôn mặt độc giống như loài rắn rết, tiến lên bước, : "Ta dựa theochỉ thị của Thánh chủ! Chỉ có tuân theo Thánh chủ mới có khả năng thoát ly cái nhà trọ này! Ngươi ta là ác ma? Ngươi chẳng lẻ sợ báo ứng sao?"



      Nhưng Tử Dạ nhìn thẳng về phía La Mật Tử, ngữ khí băng lãnh trả lời: "Thánh chủ? Các ngươi bất quá là muốn đối mặt với , tự mình sống trong thế giới hư cấu vìmuốn tìm kiếm điểm cứu rỗi mà thôi. Chưa trả giá có nghĩ là có, ngươi cho rằng có thể sống như vậy, có thể đào thoát khỏi sựkhủng bố mànhà trọ mang đến sao?"



      "Ngươi..." La Mật Tử lúc này nhịn được nữa, "Xoẹt" nhất hạ liền rút ra con dao găm, nhanh hướng phía Tử Dạ vọt tới!



      Nhưng trong cái chớp mắt, chỉ thấy ánh đao lóe lên ! Con dao găm trong tayLa Mật Tử, bị phi vào trung, còn tay phải của ta rơi đất! Ngay sau đó máu tươi lập tức phun ra xung quanh, mấy người bênh cạnh người đều bị máu tươi nhuộm đỏ!



      "Ah ah ah ah ah ah ah ah ah ——" La Mật Tử té mặt đất lăn lộn mấy cái, thê thảm đau đớn tru lên, mà người chém đứt bàn tay phải của ta chính là Thượng Quan Miên!



      Chỉ thấy nàng chậm rãi tới trước mặt La Mật Tử, mặt có chút biểu lộ nào, : "Lần này là cảnh cáo. Lần sau nếu như ngươi dám động tay, ta khiến đầu của ngươi vĩnh viễn rời xa cổ của ngươi."



      Sau đó nàng cước dẫm nát cái bàn tay kia, : "Đưa nàng bệnh viện a, nếu chết người, ta cầm bàn tay của nàng lại!"



      "Thượng... Thượng Quan Miên!"



      "Vâng... Là ta!"



      Tức khắc mọi người đều thay đổi sắc mặt, nhưng chỉ có người thuộc Thánh Nhật giáo hề lui lại, bọn họ đều nổi giận đùng đùng nhìn về phía nàng. Những người này đối với Thượng Quan Miên cũng có quá nhiều sợ hãi, bởi vìbọn họ tin tưởng Thánh chủ bảo hộ bọn hộ cách tuyệt đối, cho dù may chết , cũng chỉ là bỏ lại thân thể mà thôi.



      " ràng dám tổn thương người Thánh Nhật giáo chúng ta!"



      "Mọi người lên!"



      Nhưng mà đúng lúc này lại nghe được thanh : "Dừng tay!"



      Người chính là Từ Thao!



      Từ Thao nhìn về phía La Mật Tử té mặt đất, lại nhìn Thượng Quan Miên chút, : " xin lỗi, Thượng Quan tiểu thư xem ra tín đồ của ta làm chuyện thỏa đáng, chuyện hôm nay có thể dừng lạiở đây a."



      Thượng Quan Miên căn bản có để ý tới Từ Thao, nàng quay đầu lại, nhìn về phía Doanh Tử Dạ, : "Cứu ngươi là vì người của ngươi có khả năng giữ mảnh vỡ khế ước địa ngục thôi. Nếu ta cũng chú ý tới sống chết của ngươi."



      Thượng Quan Miên giống như tử thần vậy, mỗi lần xuất đều làm cho người khác cảm thấy đáy lòng phát lạnh. Bọn rất ràng,ở cái nhà trọ này tồn tại bất kỳ kẻ nào có thể nhìn thẳng vào nàng. Tất cả mọi người ở trong mắt nàng cũng có khác heo dê chờ làm thịt là bao!



      Quay lại địa điểm huyết tự chấp hành.



      tại, ba người trước mặt An Tuyết Lệ, nàng rất ràng, quỷ trong ba người này!



      Mọi người tại rời đến nhà hàng. Thi thể của đầubí đỏ ở trong quán bar, mà người nào dám bước vào. Thẻ bài được đặt ở trung tâm cái bàn tròn. Trong tay mỗi ngườiđều cầm bút máy đứng ở vị trí có khoảng cách so với cái bàn tương đương nhau. tại, An Tuyết Lệ hoàn toàn biết phải làm sao nữa.



      Sinh lộ là cái gì?



      Đến cùng ai là quỷ?



      Độc nhãn ác ma? Xác ướp? lão cương thi?



      Ba người này ai cũng có thể là quỷ.



      Trong thời gian kế tiếp, nếu như vẫn ngồi im như thế này đến cuối cùng nhất định lâm vào tuyệt cảnh! Phải có biện pháp nào đó có thể thấy được ai là quỷ chứ? Đến cùng có biện pháp nào?



      An Tuyết Lệ suy nghĩ biết bao nhiêu là biện pháp, nhưng cuối cùng đều nhất nhất bác bỏ.



      Cuối cùng nàng phát , nàng bây giờ chỉ có thể đợi chết mà thôi! Mà Lý Ẩnở bên kia vẫn như trước có tin tức gì.



      Nhìn về phía ba người trước mắt, An Tuyết Lệ cắn chặt răng. Nàng tại là vô kế khả thi rồi.



      Chỉ có, đánh cuộc lần sao?



      Suy nghĩ trong thời gian rất lâu, cuối cùng nàng hạ quyết tâm. Sau đó, bước chân cực kỳ nhanh phóng tới cái bàn để thẻ bài! Mặt khác ba người kia cũng là lập tức xúm lại cái bàn!



      Nhưng tốc độ củaAn Tuyết Lệ tương đối nhanh, ngay khi gần tiếp cận cái nàng liền bổ nhào về phía trước, bắt lấy tấm thẻ bài mặt bàn!



      Cướp được thẻ bài rồi!



      Sau đó, An Tuyết Lệ lập tức nhanh chóng chạy trốn, nàng cũng rút dao găm ra, vì sau lưng ba người kia ai cũng cầm dao nhanh chóng lùa theo!



      Lao ra khỏi nhà hàng, nàng cầm thẻ bài tay mà trái tim như muốn văng ra ngoài, ánh mắt vẫn ngừng nhìn về ba người phía sau lưng!



      Nàng đặt quyết tâm, cho dù có liều mạng cũng phải hảo hảo bảo hộ tấm thẻ này, vô luận như thế nào cũng thể giao cho ba người kia được!



      Nàng chạy vòng vo hồi hành lang, sau đó liền xông vào phía trong phòng tập thể thao!



      Về phương diện thể chất, nàng rấttin tưởng đối với chính mình. Trước khi tiến vào nhà trọ, nàng cũng rất thích vận động rồi, cái này là do sở thích vận động của muội muộiảnh hưởng tới nàng. Lúc nào cũngcùng muội muội như hình với bóng, từ sân vận động cho đến đánh cầu lông, những khoảng thời gian đó làhoài niệm đẹp đẽ nhất của An Tuyết Lệ. Hơn nữa, cũng có thời gian nàng học qua chút võ thuật phòng thân, dù trải qua nhiều năm cũng có chút nhớ, nhưng sau khi ngụy trang thành muội muội, lúc ấy nàng mới quay lại sân vận động đấy.



      Thể chất của nàng thể coi thường!


      Cứ tranh đấu như vậy đến cuối cùng người thắng chính là nàng!

      caoduong thích bài này.

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      chương 14 quyển 23:

      An Tuyết Lệ đường chạy vội, thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại. tại, nàng biết , tình huống rất bất lợi đối với nàng. Lúc trước xác ướp đoạt được tấm thẻ vẫn là thể trả về, liền minh xác được điểm này.



      Trước mắt, vẫn đoán ra ai là quỷ, như vậy chỉ có thể mang theo tấm thẻ người. Chỉ như vậy trong chớp mắt trước khi quỷ giết người, mới đoạt được tiên cơ! Nếu , chỉ có chờ chết, giống như là Medusa, đầu bí đỏ vậy, chết toàn thây!



      Hơn nữa trước mắt, đầu bí đỏ vừa mới chết, quỷ thể giết nàng được. Cái này cũng là cơ hội tốt, có thể yên tâm đánh cuộc! An Tuyết Lệ cho rằng, trước mắt có ba người chết, khả năng 2 nam giới chết thấp, mà Thánh Nhật giáo Lục Hải còn có Diệp Đăng, đều là người mới gia nhập nhà trọ thời gian dài, cho dù có thể còn sống, nhưng thể chất cũng chưa chắc khỏe hơn so với mình.



      Chém giết! An Tuyết Lệ biết , trước mắt chỉ có thể độc ác 1 phen! Bằng , chính là người sống ta chết. Nếu có người muốn cướp tấm thẻ của nàng, như vậy chính là phải liều mạng rồi! Dù sao cái này coi như là phòng vệ chính đáng, dù có chết người, cũng ai có thể oán trách được!



      Lúc này, nàng mới cảm nhận sâu sắc, huyết tự chỉ thị tàn nhẫn đến bực nào! Cũng hiểu được trước kia đọc đủ loại tiểu thuyết, đủ loại trò hề khi nhân loại đối mặt với sinh tử khủng bố. Nàng bây giờ, phải là như thế sao?



      Tuy đầu óc nàng tại suy nghĩ chuyển động rất nhanh, nhưng nàng vẫn dừng chân chút nào!



      Diện tích phòng tập thể thao rất lớn, sợ là tới mấy 100 mét vuông, tăng tốc độ, dần dần bỏ qua ba người đằng sau, sau đó nàng còn thỉnh thoảng chuyển đổi phương hướng, cuối cùng, đẩy cánh cửa ra, phát bên trong có bể bơi!



      Diện tích bể bơi tương đối lớn, mà vừa tiến vào trong An Tuyết Lệ vội vàng chạy tới bể bơi. Lúc này nước trong bể rất thanh tịnh, nàng cũng biết, nếu như đánh nhau ở bể bơi này mà ..., hoàn cảnh thuận lợi ít. Nàng nhìn chút, nơi nước bể bơi sâu nhất đại khái khoảng 5 mét, mà An Tuyết Lệ lại là kiện tướng bơi lội, cho nên lo lắng vấn đề này chút nào. Huống chi nàng dùng vải bao ngực lại, cho dù rơi xuống nước, cũng vì quần áo dính nước mà ra thân thể nữ tính.



      Chạy đến 1 nơi khác, cách tương đối xa với vòng bảo hộ trong bể, An Tuyết Lệ nhàng thở ra. tại dù sao cũng thể rời khỏi đây, phải dứt khoát lợi dụng nơi này liều mạng phen! Hơn nữa, cho dù có người rơi xuống nước, bởi vì sợ đối phương là quỷ, chắc cũng đơn giản nhẩy xuống nước cứu chứ?



      Chỉ là, những hộ gia đình lần này tham gia có thể bơi được hay ?



      An Tuyết Lệ nhớ lại, ngày bình thường các hộ gia đình đều thường xuyên tới sân vận động, nhưng đa số đều hao phí thời gian để chạy bộ, người bơi lội nhiều lắm. Cho nên điểm này rất khó xác định.



      Vô luận như thế nào, tại chỉ có thể đánh cuộc keo thôi. Nơi này cách vòng bảo hộ ít nhất xa hơn 3 m, người biết bơi, rất khó có thể bơi tới đó.



      An Tuyết Lệ lấy ra hai con dao găm. Vì phòng ngừa vạn nhất, nàng lần này chuẩn bị rất đầy đủ, người mang theo năm con dao găm, mỗi con nàng đều mài rất sắc bén.



      Rút dao găm ra khỏi vỏ, nàng chuẩn bị sẵn sàng trận địa chờ đón quân địch.



      Đại khái khoảng hai ba phút trôi qua, đột nhiên cánh cửa bật mở ra, người bước vào ràng là độc nhãn ác ma cùng xác ướp!



      Hai người liếc mắt liền nhìn thấy An Tuyết Lệ!



      Lúc này, chỉ thấy tay An Tuyết Lệ cầm hai con dao găm, đứng ngay ở phía đối diện, bộ dáng hoàn toàn hề sợ hãi. Hơn nữa nơi nàng đứng có chút tối, phối hợp với gương mặt ma nữ khủng bố, An Tuyết Lệ tự nhận cũng có thể làm cho 2 người kia có chút kiêng kị, cho rằng nàng có lẽ là quỷ.



      Nếu như bọn họ là người mà ...



      An Tuyết Lệ tính toán tựa hồ có sai lầm, nháy mắt độc nhãn ác ma cùng xác ướp tiến vào trong phòng bể bơi, bước chân liền trì trệ, 2 người lập tức qua. An Tuyết Lệ giơ lên môt con dao găm, nàng nghĩ để cho hình tượng của mình trở nên thần bí 1 chút, kinh khủng hơn chút, để bọn dám đơn giản qua.



      Kỳ , cân nhắc đến việc trong 7 người có 1 người là quỷ, ai cũng dám đơn giản ra tay với người bên cạnh. Nhưng tại tình huống thể nắm chắc, vả lại đạt được tấm thẻ chẳng khác nào có tấm bảo mệnh phù, còn nữa, xác suất 1/7 cũng có chút thấp. An Tuyết Lệ cho rằng, đây là 3 đại điều kiện làm cho các hộ gia đình khó có thể ra tay.



      Đương nhiên, loại kiêng kị này cũng duy trì được lâu.



      Đầu bí đỏ vừa mới chết, thời điểm tại, xác thực quỷ ra tay giết người. Nhưng xác xuất 1/3 hề thấp, đối với các hộ gia đình, muốn ra tay cần phải suy nghĩ rất kỹ càng.



      Cuối cùng, xác ướp cùng độc nhãn ác ma cũng vẫn là chạy tới. Chỉ là, hai người đánh bọc, 1 người bên trái 1 người bên phải, cho An Tuyết Lệ có đường lui!



      Bất quá An Tuyết Lệ tính trốn chạy, mà quyết định đánh cuộc tại đây! Bây giờ là lúc quỷ thể nào giết người, lúc này động thủ, còn chờ lúc nào động thủ?



      Mà nàng phát , độc nhãn ác ma chạy so với xác ướp nhanh hơn ít. Rất nhanh, tới gần nàng hơn! An Tuyết Lệ bắt đầu nghênh chiến, đem con dao găm trong tay múa vài cái, mà độc nhãn ác ma cũng lấy ra dao găm.



      Trước mắt, hộ gia đình nhà trọ vẫn chưa ai tìm ra được con đường nào có thể mua được đạn dược súng ống. Cho nên, vũ khí có thể sử dụng chỉ có dao găm mà thôi. Mà độc nhãn ác ma lúc này lấy ra con dao sắc nhọn, khí tức trầm, khỏi làm An Tuyết Lệ có vài phần hoảng sợ, thân thể lập tức lui về phía sau mấy bước, thế nhưng lúc này, độc nhãn ác ma chạy tới trước mặt nàng!



      xong, như thế nào có thể lui về phía sau đây?



      An Tuyết Lệ khỏi oán trách thời điểm mấu chốt mình lại lui về sau 1 bước, lập tức lại tiến lên bước, dao hung hăng bổ về phía độc nhãn ác ma! Đồng thời cố ý đẩy vào bể bơi!



      Nàng lúc này cũng cảm thấy có chút khẩn trương: ông trời ạ, nhất định phải để cho con thành công! Thằng này, ngàn vạn lần đừng biết bơi ah!



      An Tuyết Lệ dao hung hăng chém tới, thế nhưng độc nhãn ác ma lại xảo diệu tránh , mà lúc này, xác ướp cũng tới gần! Hai mặt thụ địch, đối với An Tuyết Lệ mà cực kỳ bất lợi!



      Nàng lập tức xem chuẩn cơ hội, nhớ lại kỹ thuật phòng thân lúc trước, vốn là đao chém tới hấp dẫn lực chú ý của độc nhãn ác ma, đồng thời chân phía dưới móc qua, làm té vào trong hồ bơi!



      Nhưng kết quả lại thất bại, tựa hồ do vạt áo quá lớn nên có chút ảnh hưởng. Cuối cùng nàng cảm giác được, thân thể bị túm lấy!



      Xác ướp từ phía sau lưng ôm lấy tay chân nàng! Hai con dao găm, tức khắc có đất dụng võ!



      khi bị chế trụ, tấm thẻ cũng bị cướp ! An Tuyết Lệ lúc này dứt khoát hướng về phía bể bơi ngã xuống, đem xác ướp cùng kéo xuống!



      Nàng cũng biết, xác ướp có khả năng là quỷ, nhưng tại nàng thể nghĩ nhiều như vậy! tấm thẻ 1 khi bị người khác lấy , liền khó có cơ hội lấy lại!



      Sau khi tiến vào trong nước, An Tuyết Lệ liều mạng giãy dụa, rốt cục thoát được còng tay của xác ướp. Mà lúc này, độc nhãn ác ma cũng lập tức nhảy xuống bể bơi!



      Tình hình bết bát nhất xảy ra.



      Xác ướp cùng độc nhãn ác ma đều biết bơi!



      Cái này gọi là phúc vô song chí ( phúc đến ít), họa vô đơn chí (họa đến dồn dập). Đúng vào lúc này, cửa lại lần nữa bị đẩy ra. Chỉ thấy lão giả cương thi, chống quải trượng, từng bước đến bể bơi.



      Lão giả cương thi cũng xuất , làm An Tuyết Lệ trong lòng trầm xuống. Vốn kế hoạch diễn ra theo chiều hướng xấu, bây giờ nàng biết nên làm như thế nào mới tốt. tại nàng vẫn thể nghĩ ra được biện pháp giải quyết vấn đề.



      Đột nhiên, toàn bộ đèn trong phòng bể bơi, lập tức tắt ngúm!



      Giờ khắc này, An Tuyết Lệ cảm giác tâm nguội lạnh nửa! Cùng lúc đó, nàng chỉ nghe được tiếng" ùm ùm", tựa hồ như có người xuống nước.



      Lão giả cương thi vậy mà cũng xuống rồi hả?



      Ngọn đèn ngoài cửa tựa hồ cũng tắt. Trong hoàn cảnh tối om này, An Tuyết Lệ nhanh chóng di chuyển trong làn nước, bóng tối làm nàng sợ hãi, ba người đều nghĩ biện pháp tiếp cận nàng cách nhanh chóng. Cho dù nhìn thấy, nhưng có thể nghe được thanh nàng di động trong nước...



      An Tuyết Lệ lại nghĩ tới: , đúng, có bốn người ở đây. Trong nhất thời chưa chắc có ai phát là ta. Chung quanh cũng có cửa sổ, tại đưa tay thấy được năm ngón. Dưới tình huống này, ta có thể thừa cơ đục nước béo cò! V ..v ...... Ân... hình như có gì đó đúng!



      Lập tức, An Tuyết Lệ đột nhiên giật mình!



      Nàng quên chuyện trọng yếu nhất! Chính là Phàm Hiên Kỳ!



      Coi như trong hoàn cảnh cực độ hắc ám, nàng cũng có thể nhành nhìn thấu mọi thứ! Trước kia từng kiểm tra qua, tại nơi hề có chút ánh sáng, thả chướng ngại vật, nàng mỗi lần đều có thể đơn giản nhõm hết hành trình mà hề đụng vào vật nào. cách khác nàng ta nhìn được trong bóng tối là hàng giá đấy!



      Nếu như Phàm Hiên Kỳ còn chưa chết, như vậy đối với nàng mà , chính là tình huống ác liệt nhất!



      An Tuyết Lệ nghĩ vậy liền tăng thêm tốc độ, nhưng vì thấy ràng nên nàng đụng vào 1 người.



      Là ai?



      Nàng đụng phải ai?



      Tuy biết người đó là ai nhưng An Tuyết Lệ chỉ cảm thấy, ngay sau đó đối phương liền túm lấy chân nàng!



      Lúc này An Tuyết Lệ sợ tới mực muốn xuất hồn. Túm lấy nàng, là người hay là quỷ? Hay hoặc là, Phàm Hiên Kỳ?



      Nhưng An Tuyết Lệ lập tức tự an ủi mình: sao, việc gì đâu, tại quỷ còn chưa thể giết người!



      Bởi vì là quá mức hắc ám, cho nên nàng nhìn được người túm lấy mình là ai. Hơn nữa, khí lực đối phương tương đối lớn, nàng có dãy dụa cũng thể thoát được.



      Vung dao găm muốn đâm tới đối phương! Nhưng dao găm lại chỉ có thể đâm vào trong nước! Nàng lại đâm đâm lần nữa, nhưng có tác dụng.



      Ngay sau đó, 1 chân khác của nàng cũng bị túm chặt.



      An Tuyết Lệ càng ngày càng sợ hãi, đối phương có thể hay cứ như vậy giết nàng? Phải biết rằng, tình huống tại thể ghi lên tấm thẻ được, cho dù có thể ghi, nàng căn bản biết đối phương là ai!



      Phàm Hiên Kỳ? hay là... hay là...



      Nàng đột nhiên nghĩ đến, phải Phàm Hiên Kỳ! điều này chẳng khác nào cho người khác biết nàng là Phàm Hiên Kỳ rồi. Như vậy, gây ra bóng dáng nguyền rủa. Cho dù có là 1 mảnh hắc ám cũng thể ngăn cản nguyền rủa bóng dáng phát động.



      Cư nhiên phải Phàm Hiên Kỳ, như vậy...



      Như vậy...



      Người này, chính là... Quỷ sao?



      An Tuyết Lệ hao hết khí lực toàn thân dãy dụa, thế nhưng vẫn như trước thể thoát được hai cánh tay giống như xiềng xích kia!

    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      chương 15 quyển 23:


      Ngay khi An Tuyết Lệ trải qua thời điểm sinh tử, các hộ gia đình ở nhà trọ biết tại địa phương khác, cũng có nữ tử đồng dạng bị sinh tử vây hãm.



      Đó là gian phòng hắc ám ở cao. nữ tử cókhuôn mặt thanh tú tìm kiếm đồ vật gì đó, qua hồi lâu sau mặt nàng lộ ra chútbiểu lộ thất vọng khó có thể che dấu.



      "Học trưởng... Ngươi đừng nên gặp bất trắc gì..." Nữ tử này đúng là Di Chân, mà nàng tại hoàn toàn là vô kế khả thi. Ở trong Dạ U Cốclâu như vậy rồi nhưng đến bây giờ vẫn chưatìm thấy nhật ký củaBồ Mỹ Linh.



      Cái trấn này tựa hồ bị nguyền rủa, sau khi toàn bộ người dânchết hếtđều biến thành tượng đá. phầnthi thể biến thành tượng đá được lưu lại trong cái trấn này, còn phần được để ngoài trấn.



      Có thể làm vỡ bức tượng tương ứng với nhau, có thể làm cho ác linh trong tượng đá biến mất. Nhưng tiến vào trong cái trấn này ác linh lại càng ngày càng nhiều.



      " Học trưởng Lý lạc mất cũng sắp gần mười tiếng rồi, điện thoại cũng cách nào liên lạc được, tại như thế nào rồi?" Di Chân cuối cùng xác định, trong này có thứ nàng muốn tìm.



      "Bồ Mỹ Linh... Đến cùng ngươi cất mảnh nhật ký ấy ở đâu rồi hả?"



      Vì phòng ngừa vạn nhất, nên đường nàng chụp lại tất cả những bức tượng đá mà mình nhìn thấy. Nên chỉ cần nhìnảnh chụp trong điện thoại di động nàng biết phân thân của quỷ nằm ở nơi nào. Căn cứ theo manh mối đótìm kiếm những bộ phận tượng đá khác trongthị trấn này.



      Nhưng thực điều này đương đối vất vả. Nàng chỉ mực đông trốn tây, tại giống như thời gian chấp hành huyết tự chỉ thị nhữngnăm trước.



      Nàng dám ly khai khỏi cái lầu các này. Quỷ hồn rất có thể ở bên trong trấn, khi ra ngoài, có lẽ chờ đợi nàng chính là điều mà nàng mong muốn nhất. Nàng trước kia cũng có bức tượng điêu khắc, nhưng sau khi pho tượng thiếu mất khối, cân bằng bắt đầu bị phá vỡ.



      Di Chân rất ràng, nàng cũng có thể giống như Di Thiên, bị kéo vào di tích trong cái tháp dưới mặt đất kia.



      Cái di tích dưới mặt đất kia, suy cho cùng cũng như cái thị trấn Dạ U Cốc này, đều giống nhau. Cái trấn này, cũng là địa điểm chấp hành chỉ thị huyết tự lần thứ mười, xác thực mà , sau năm mươi năm nơi đây là nơi mà những hộ gia đình từng đạt tới lần huyết tự thứ mười phải bước vào.



      Hôm nay, dù hề có hộ gia đình nào bước vào, nhưng nó tồn tại như cũ.



      Lần huyết tự thứ mười, đó chính là bước vào gian đặc thù nào đó. Mà vớihuyết tự cấp Ma Vương, những... gian đặc thù này hoàn toàn có thể thông thiên với nhau, cho nêntrình độ hung hiểm tất nhiên cũng lớn hơn rất nhiều.



      Căn cứ theotính toán cùng phân tích củaDi Chân, quỷ hồn có thể cảm giác được vị trí của nàng. Cho nên phạm vi hoạt động của nócũng tương đối bị hạn chế, cách khác, nó chỉ có thể tiến vào thị trấn này trong khoảng thời gian cho phép, sau đó phải ly khai khỏi thị trấn trở về làm tượng đá phía bên ngoài. Mà nàng đại khái tính toán ra được khoảng thời gian đó, chỉ cần hết đoạn thời gian kia là có thể ra ngoài tìm kiếm tượng đá. Nhất định phải phá nát toàn bộ tượng đá trong trấn.



      Thế nhưng có điểm bất lợi chính là, khoảng thời gian ấy phải rất dài.



      Lợi dụng trong khoảng thời gian chưa bị quỷ phát , nàng bắt đầu phân tích tất cả nhữngtin tức lấy được, bắt đầu cân nhắc nhắc nhở sinh lộ là gì. Trước mắt ưu thế lớn nhất của mình làphạm vi cái trấn này rất lớn, mà số lượng quỷ có thểtiến vào thị trấn cũng bị hạn chế, nhà cửa rất nhiều cho nên muốn kiếm chỗ núp cũng dễ dàng.



      Nhưng... Chỗ xấu là cái này giống huyết tự, có thời gian hạn chế. Tuy cũng có thể ly khai khỏi cái trấn này, giống như bị huyết tự hạn chế gian.Nhưng điều kiêng kị nhất chính là nhữngtượng đá bên ngoài trấn, thứ hai nếu như có nhật ký củaBồ Mỹ Linh, cũng khả năng ly khai khỏi cái gian này.



      Trước mắt tất cả đều nằm trong kế hoạch người nam nhân kia, cách nào thoát khỏi khống chế của được. Mặc dù chết rồi, thậm chí vong hồn cũng còn tồn tại, thế nhưngnam nhân này vẫn có thể đùa bỡn người khác như thế, Di Chân cũng khỏi có vài phần bội phục đối với .



      Di Chân giấu thân thể ở phía sau bàn học, được kê sát vách tường, để cho mình phát ra tiếng động, đồng thời nhìn đồng hồ, tính toán thời gian. Chỉ cần đến giờ có thể ra ngoài rồi.



      "Học trưởng... Ngàn vạn lần đừng xẩy ra tình gì ah."



      Di Chân lấy ra tờ giấy, mấy ngày này nàng vẽ lại bản đồ của cái trấn này. Xác minh ghi lại những nơi mà nàng qua, Diệp gia cũng tìm được ba cái, nhưng cái nào ăn khớp với điều kiện.



      Phạm vi cái trấn này vượt xa dự đoán của Di Chân cho nên, hành động kế tiếp càng thêm vất vả rồi. Nghĩ tới đây, nàng thể cẩn thận nhiều hơn. tại chỉ có thể cầm được mảnh nhật ký mới có thể sống sót được.



      "Học trưởng, Di Thiên... Nhẫn nại chút nữa ..."



      Di Chân như vậy cũng đồng thời, lấy ra cái kính viễn vọng, nhìn từ cửa sổ ra ngoài. Cái kính viễn vọng này nàng vô tình tìm được trong căn nhà khác , tại nó lại rất hữu dụng.



      Thời điểm nhìn về phía ngoài cửa sổ, nàng đột nhiên giật mình cái!



      Ngay trước mắt, trong cửa sổ căn phòng trước mắt, khoảng cách chừng năm trăm thước, nàng nhìn thấy được bên trong có cái đầu lâu nhưng chỉ có nửa mà thôi



      "Đuổi giết học trưởng Lý chính là con quỷ kia, đúng chính là con quỷ chỉ có nửa cái đầu! Nếu diệt được nó, có thể làm cho nó biến mất! thể tiếp tục chờ đợi nữa rồi, dù sao tạihọc trưởng vẫn chưa xác định được còn sống hay chết."



      Di Chân quyết định đánh cuộc keo.



      Khoảng cách chỉ 500m, tại nếu ra ngoài mà gặp vận khí tốt, có thể gặp quỷ, phá hủy nửa cái đầu lâu kia chỉ là chuyện .



      Di Chân luôn luôn là người suy tính trước sau, nhưng vì Lý , nàng cũng luôn lý trí như vậy.



      Trước mắt, khoảng cách thời gian quỷ phải ly khai khỏi thị trấn biến trở về thành tượng đá cònba giờ đồng hồ nữa. Vừa nghĩ tới con quỷ chỉ có nửa cái đầu lâu rất khủng bố, Di Chân tựu cần lo lắng nữa cái gì.



      Nàng quyết định ra ngoài!



      Cầm dao găm cầm trong tay, sát vào vách tường, Di Chân cẩn thận di chuyển từng li từng tí , cuối cùng đến cửa phòng, nhàng chuyển động tay cầm cái cửa sau đó rất nhanh phóng ra ngoài.



      Phạm vi thị trấn rất lớn, cho nên quỷ rất dễ dàng xuất trước mặt nàng ngay được. Trước mắt quỷ hoạt động trong trấn chỉ có chừng ba con, chỉ là biết tại bọn ở nơi nào. Căn cứ vào những tin tức trước mắt tựa hồ bọn nó có phân thân, nhưng dù sao phải chấp hành huyết tự, rất có thể xuất tình huống ngoài ý muốn.



      Bồ Mỹ Linh tựa hồ căn bản quan tâm sinh tử của bọn .



      Di Chân chậm rãi ra ngoài, mang dao găm kề sát vào ngực, chỉ cần có bất kỳ ngọn gió nào thổi qua, nàng xuất dao găm ra. Mà cái bức tượng điêu khắc kia tại để trong túi áo của nàng.



      Sàn nhà phi thường cũ kỹ, mặc dù cẩn thận thế nào nhưng nó luôn phát ra tiếng "Kẽo kẹt kẽo kẹt". Tình huống tại cũng có biện pháp khác nữa rồi.



      Di Chân bước ra ngoài nhìn những đồ vật mất trật tự nằmtrước mắt, lấy điện thoại di động ra mở lại những tấm ảnh chụp trước đó, cẩn thận so sánh xem đồ dùng trong nhà có phát sinh biến hóa hay bị xê dịch . Mấtđáng kểthời gianDi Chân mớiquan sát hết, ánh mắt nàngcàng ngày càng nhạy cảm, dù chỉ bị di động mấy centimet, nàng đều có thể phát giác.



      " có biến hóa..." Nàng nhàng thở ra, tắt cái điện thoại . Nhưng vẫn như trước dám có chút chủ quan. Những cái cửa sổ tầng này đều bị nàng kéo màn che lại để phòng ngừa vạn nhất.




      Từ gian phòng này ra ngoài, bước về phía trước vài bước gặp ngã rẽ, nàng sát vách tường, thoáng vươn đầu nhìn đằng sau góc rẽ, đó chính là nơi có cầu thang dẫn xuống dưới lầu. mặt đấtvết máu hỗn loạn, cùng với cái bình hoa cổ vỡ.



      Nàng lần nữa mở ra điện thoại ra, so sánh xem mảnh vỡ có thiếu mất hay , khoảng thời gian này có phát sinh biến hóa hay .


      Di Chân sau khi xem xét tức khắc yên tâm rất nhiều. tại nàng vẫn thể thư giãn chút nào. Chỉ cần thoáng nhầm bước có thể vạn kiếp bất phục. Nàng rất cái bức tượng điêu khắc kia, cách nào bảo vệ mình nữa rồi.



      Nàng đến đầu cầu thang, nhàng xuống dưới lầu, đồng thời lúc nào cũng mang điện thoại ra so sánh. Dưới lầu là cái sảnh lớn tựa hồ có tiệc tùng diễn ra, bên ngoài còn có cái sân .



      Dưới đại sảnh, mấy cái ghế đãngã xuống, cùng với cái bàn ăn bị lật tung. Bên ngoài sân , cọng cỏ dại đều có, chỉ có mặt đất khô nứt.



      Di Chân hướng phía cửa lớn chậm rãi đến. Đến trước cửa, nàng nheo nheo con mắt nhìn ra ngoài.



      Đường phố bên ngoài vẫn như thường ngày, nửa điểm biến hóa cũng có. So sánh với điện thoại, cũng có gì khác biệt.



      Nàng cắn chặt răng, muốn vặn cái tay cầm cửa, nhưng trời sinh tính cẩn thận nàng lại quyết định quan sát bên ngoài thêm chút nữa.



      Các ô cửa sổ cũng nhìn thấy bất kỳ ai bên ngoài, bất quá đó chỉ là mặt sau của căn nhà, chính diện vẫn chưa xem xét qua.



      Nàng chậm rãi di chuyển bước chân, tớicửa sổ phía trước, đương nhiên nàng cần phải kéo bức màn ra mới nhìn thấy được.



      Nàng hơi hơi kéo bức màn ra.



      Chỉ kéo khe hở , muốn nhìn rabên ngoài chút, lúc này tình hình như thế nào.



      Bức màn mới chỉ nhích ra chút, chỉ gặp gương mặt trắng bệch, chính là dán chặt lấy cửa sổ, con ngươi tĩnh mịch, chăm chú nhìn vào Di Chân.



      Tức khắc cả người Di Chân bật về phía sau, kết quả bức màn cũng bị nàng hoàn toàn kéo xuống! Nàng lập tức xoay người bỏ chạy,nhưng phía sau truyền đến thanh âmcửa sổ bị mở ra!



      Bởi vì cái ghế đổtrên mặt đất làm nàng vấp phải ngã dúi cái!



      Bởi vì quá mức vội vàng, nàng cẩn thận bị vấp phải cái ghế, cả người ngã mặt đất! Nhưng lúc nàng vừa chèo chống lấy thân thể đứng lên, cái gương mặt trắng bệch kia biến mất.



      Nhưng Di Chân trải qua nhiều lần huyết tự cho nên rất tinh tường, cái con quỷ này tại tiến vào trong phòng rồi! Có lẽ, khắc sau từ chỗ nào lao tới giết chết nàng!



      Nàng bao giờ ... do dự nữa, trực tiếp hướng phía cửa lớn chạy tới, mở cửa ra, sau đó thẳng tắp xông ra ngoài!



      Chỉ có hủy diệt những...phần tượng đá còn sót lại mới có thể cho chúng biến mất! Cái con quỷ kia có đầu, khẳng định như vậy là phải tìm nửa người dưới!



      Nhưng tại Di Chân trong lúc nhất thời có cách nào tìm được nửa thân dưới của con quỷ kia! Nàng chỉ cắn chặt răng tiếp tục hướng căn nhà phía trước cách 500m chạy tới!



      Nàng đặt quyết tâm, dù phải chết, ít nhất cũng phải hủy diệt con quỷ uy hiếp tánh mạng Lý trước!

    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      chương 16 quyển 23:



      Trong chớp mắt Di Chân lao ra khỏi cửa, nàng lập tức dò xét xung quanh, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất chạy nước rút! thể , thể chất của Di Chân vô cùng tốt, tuyệt giống bề ngoài mảnh mai yếu ớt, mặc dù rời khỏi nhà trọ thời gian dài nhưng nàng vẫn quên rèn luyện thể thao, cho dù là phương diện võ thuật, người bình thường đúng là có khả năng đánh lại nàng.



      Di Chân lập tức chuyển qua bên cạnh, hướng về phía căn nhà kia chạy tới! Phía trước có vài căn nhà chắn ngang, nên phải lách qua. Như vậy tính toán ra, khoảng cách càng tăng thêm. Trong đầu Di Chân nhanh chóng tính toán: cự ly ngắn nhất, chừng bảy trăm thước!



      Nàng lập tức lựa chọn 1 con đường, đồng thời trong khi chạy ngừng biến hóa thân hình, hồi bên trái 1 hồi bên phải, đây là kinh nghiệm nhiều năm chấp hành huyết tự, thực nhiều nên thân pháp nàng có chút thuần thục. Lại thêm nàng còn biết võ, bộ pháp của Di Chân đạt đến tình trạng lô hỏa thuần thanh.



      "Nhanh!"



      "Quá chậm, vẫn là quá chậm!"



      "Nhanh ah!"



      Di Chân xông qua góc rẽ, bộc phát tốc độ lần nữa. Nàng chưa hề quay đầu lại coi quỷ có đuổi theo hay , tại chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất, thời gian ngắn nhất, hủy diệt bức tượng đá kia! Hy vọng thời khắc sinh tử, bức tượng đá của nàng có thể phát sinh tác dụng.



      Nhưng mà dù Di Chân tính toán kỹ, nhất định cũng cách nào thuận lợi. Ngay lúc nàng muốn rẽ vào đường khác, nàng chợt dừng bước, sau đó nhìn về bên cạnh, vừa vặn 1 ô cửa sổ của căn nhà mở ra, nàng lập tức chạy tới, nhanh chóng nhảy vào trong phòng! Tốc độ nhanh, động tác uyển như hành vân lưu thủy, chỉ sợ vận động viên thể thao nhìn thấy cũng phải trợn mắt há hốc mồm.



      Sau khi tiến vào phòng, Di Chân lập tức cúi đầu xuống, đồng thời thân thể chậm rãi di động. Mà cơ hồ mới chỉ qua hai giây, hồi thanh giống như lưỡi đao thủy tinh cắt phá, vang lên từ vách tường bên ngoài.



      Di Chân cảm thấy may mắn, vừa lúc ở trước lối rẽ thoáng thấy 1 cái bóng. Nếu , nàng liền thể nào kịp thời trốn vào nơi này rồi. Đối diện với quỷ chính là chết. Bây giờ phải chấp hành huyết tự, có biện pháp nào bảo hộ hộ gia đình.



      Thoạt nhìn, giống như phải cùng con quỷ...



      Vì cái gì đều tập trung vào chỗ này? Có chuyện gì xảy ra sao?



      Nội tâm Di Chân vừa nghĩ, vừa suy tư đối sách mới. Vô luận như thế nào, nàng cũng thể bị bắt. Nếu như quỷ cách nào cảm giác được vị trí mà ..., như vậy nàng tại có lẽ an toàn. Nhưng là...



      Điều kiện tiên quyết là con quỷ kia có bên ngoài.



      Di Chân nghĩ vậy, tay sờ vào trong túi tiền, cầm lấy hòn đá. Sau đó, nàng bắt đầu nhàng di động thân thể, tiến vào 1 gian phòng ở trong căn nhà. Sau đó, thân hình dán lên vách tường, trốn ở góc chết mà cửa sổ nhìn tới. Sau đó, đem hòn đá hung hăng ném ra ngoài cửa sổ!



      Chỉ cần có thể tranh thủ dù chỉ chút thời gian, như vậy cũng tốt!



      Di Chân nghĩ tới đây, liền chạy ra khỏi gian phòng, sau đó chạy thẳng tới cửa lớn. Nàng tính toán thời gian chút mới mở cửa ra chạy!



      Đồng thời có hai con quỷ tồn tại gần kề nơi này, tính nguy hiểm tự nhiên rất lớn. Nhưng Di Chân trải qua mười lần huyết tự, kinh nghiệm phong phú hạng gì? Tất nhiên quyết định nhanh, lợi dụng lực chú ý của hòn đá kia hấp dẫn hai con quỷ, tiếp theo mở cửa lao ra.



      Cái cánh cửa này vừa vặn đưa lưng về phía cửa sổ lúc trước nàng tiến vào, cho nên tuy vẫn có thể tới được căn nhà kia nhưng khoảng cách kéo xa chút, nhưng tính an toàn được bảo đảm.



      Đương nhiên, Quỷ hồn rất nhanh lại trở về. Di Chân biết ràng, thời gian của mình nhiều lắm. Nhưng bởi vì vừa rồi 1 mực nấp trong nhà, thể lực Di Chân hồi phục khá nhiều, tại thể lực đầy đủ, nàng tự nhiên có thể phát huy thân pháp ở mức đỉnh phong.



      Chuyển qua chỗ ngoặt, Di Chân lại chạy hướng về căn nhà kia. thể , mỗi lần quỷ tiến vào thị trấn, bầu trời trở nên cực kỳ hắc ám, giống như đêm tối, so với bầu trời bình thường màu xám càng làm người ta sợ hãi. Nhưng cái này cũng chính là 1 tín hiệu, bầu trời tối đen biểu thị có quỷ tiến vào thị trấn!



      Nhanh! Nhanh! Nhanh!



      Lúc này trong đầu Di Chân kể đến an nguy của mình, chỉ có sinh tử của Lý !



      Di Chân sớm biết , tánh mạng của mình giống như cây đèn cầy trong gió sắp tắt, ngày giờ nhiều. Nhưng thời điểm nàng biết Lý tiến vào nhà trọ, nàng biết bản thân sinh mệnh còn lại của mình, ngoại trừ tìm kiếm Di Thiên, còn nhiều thêm việc. Chính là bảo hộ Lý , đem cứu khỏi nhà trọ!



      Người nam nhân kia, thời điểm phát ra nội tâm nàng độc và thống khổ, nhưng lại cho nàng biết, nàng có thể sáng tạo kỳ tích. Di Chân từng bước sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích. Có thể sống đến 5 lần huyết tự cuối cùng, bởi vì thanh trở thành chấp niệm lớn nhất của nàng!



      Cái chấp niệm kia làm cho nàng có thể mỉm cười đối mặt với Tử thần!



      Chết là cái gì! Trong suy nghĩ của Di Chân, chỉ cần có câu năm đó của Lý , chỉ cần có cái gì nàng cũng sợ hãi.



      Cho nên, nàng tuyệt đối thể để Lý chết! Chính là muốn mang trái tim của nàng ra, trả giá bằng linh hồn nàng, thậm chí bị ném xuống mười tám tầng địa ngục, nàng cũng thể để chêt!



      Nghĩ tới đây, Di Chân càng bước nhanh hơn, ngừng tăng tốc phóng , phóng , phóng ! Nàng chỉ có cái ý niệm như vậy trong đầu, chỉ có cái ý niệm như vậy trong đầu!



      " đủ nhanh..."



      "Vẫn là đủ nhanh!"



      Nàng đôi giày kia, lòng bàn chân đều có chút đau nhức, tóc tai mất trật tự, nhưng hai mắt lại chiếu sáng rạng rỡ. Di Chân dựa vào phần chấp niệm này, ngừng hướng về căn nhà kia mà chạy nước rút!



      Nhanh... Nhanh...



      nên xảy ra vấn đề gì ah, ngàn vạn nên xảy ra vấn đề ah...



      Ta có thể chết, nhưng Lý , Lý nhất định phải sống sót!



      Di Chân trong lòng ngừng liều mạng hò hét, rốt cục, tòa nhà kia ra ngay trước mắt.



      Giờ phút này, Di Chân có thể nghe được tiếng tim đập của mình. Đoạn đường này chỉ cần phạm 1 điểm sai lầm, kiếm củi ba năm thiêu giờ! Nàng rất ràng, vô luận có thành công hủy được bức tượng đá kia hay , mạng của mình chỉ sợ, khó có thể giữ được. Rất có thể, 1 con quỷ nào đó chạy phía sau mình, chuẩn bị đặt lưỡi hái tử thần lên cổ, đem mình kéo vào phủ Địa ngục!



      "Muốn ta chết, dễ dàng như vậy đâu!"



      Di Chân ngừng biến ảo thân pháp, vừa nhanh chóng lấy ra bức điêu khắc kia! Bức tượng nguyền rủa 2 thân thể đầu quấn chặt vào nhau, được lấy ra từ di tích dưới mặt đất kia.



      Cho dù hôm nay mất 1 khối, hiệu quả nguyền rủa sinh ra mất linh 1 phần, nhưng nếu muốn giết chết Di Chân, nàng tin bức điêu khắc này xuất ra 1 phần tác dụng!



      "Di Thiên..." Cắn chặt môi, Di Chân lộ ra thần sắc điên cuồng, rốt cục vọt tới trước cửa phòng, sau đó chân phải giơ lên, đem cửa cước đá văng!



      cần phải nhàng nữa rồi. Nàng nhắm thẳng mục tiêu tới bực tượng lầu, đột nhiên cảm giác sau lưng vọt tới 1 lực đạo trầm.



      tại, phải hủy diệt bức tượng đá kia trước!



      "Thực xin lỗi, Di Thiên... Thỉnh ngươi giúp ta, giúp ta!"



      Di Chân nhảy vào trong nhà, rất nhanh hướng phía cầu thang chạy tới, nàng đem 3 bước gộp lai làm nhanh chóng nhảy lên!



      Lên!



      Lên!



      Xông lên a!



      " được chết, Lý , được chết!"



      Di Chân lúc này chỉ còn lại ý niệm đó trong đầu, phi tốc hướng lên cầu thang, mắt thấy sắp tới lầu 3, nàng cũng lập tức lia mắt thoáng nhìn, chỗ lan can cầu thang ở tầng 1, có 1 cánh tay thò ra bắt lấy!



      cước xông lên lầu ba, Di Chân bước nhanh về phía gian phòng kia!



      Nhất định phải nhanh, nhanh ah!



      Di Chân lúc này nắm chặt bức điêu khắc, hi vọng nó ít nhiều có thể cản trở hành động của quỷ. Nàng tại, còn vật gì khác để dựa vào nữa rồi. tồn tại hạn chế của nhà trọ, tại Dạ U Cốc này, có lẽ là nơi nàng táng thân.



      Rốt cục, nàng chạy được tới gian phòng nhìn thấy qua kính viễn vọng, lập tức đẩy cửa ra! Chỉ thấy trong phòng, bức tượng đá nửa đầu người ở gần cửa sổ!



      Lập tức quơ lấy cây búa, nàng thẳng hướng tới bức tượng mà ! Chỉ cần đem bức tượng đó đập vỡ, là có thể tiêu diệt con quỷ đuổi theo Lý ! Di Chân lúc này trong lòng chỉ còn mỗi ý niệm ấy!



      Nhưng mà, từ chỗ cửa sổ bị vỡ lại vươn vào 1 bàn tay có huyết sắc, phát bắt được bức tượng đá nửa đầu kia!



      " —— "



      Di Chân lúc này con mắt trừng muốn nứt ra, bức tượng này so với tánh mạng của nàng còn trọng yếu hơn! Nàng sao có thể nhìn nó bị cướp ở trước mắt mình!



      thể, tuyệt đối thể!



      Di Chân bước xa bổ nhào qua, gắt gao túm láy bức tượng đá, mà cánh tay kia vẫn lôi kéo chịu buông!



      Di Chân lập tức vung búa lên, lợi dụng chớp mắt này, hướng về bức tượng đá hung hăng đập mạnh!



      Trước, cũng hủy diệt ít tượng đá, những bức tượng đá kia đa phần đều yếu ớt, cho nên muốn hủy diệt cũng khó khăn. Nhưng dù sao cái này cũng phải đồ xứ, muốn đem nó hoàn toàn đập nát cũng cần chút thời gian.



      Mà thể lực của Di Chân làm sao có thể so với quỷ?



      Cái búa vừa gõ lên liền sinh ra 1 cái khe, nàng thình lình nghe được, ở cầu thang bên ngoài gian phòng, truyền đến 1 thanh giống như lưỡi dao cứa qua thủy tinh!



      khi để con quỷ kia tiến vào, hậu quả thực chịu nổi.



      Lúc này, Di Chân tay cầm tượng đá, tay giơ cao cái búa ngừng nện xuống, đồng thời mắt đỏ rít gào: "Toàn bộ đều cút cho ta, cút cho ta!"



      "Biến ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah —— "



      Dùng sức hung hăng nhất phang liên tục, thậm chí hổ khẩu (là đoạn giữa ngón cái và ngón trỏ) của Di Chân chảy máu mà nàng phát giác.



      Rốt cục, cả khối tượng đá, hoàn toàn bị đập nát!



      Lúc này Di Chân cũng lập tức nghe được, quái thanh sau lưng càng ngày càng gần!



      Di Chân rốt cục có thể nhàng thở ra. Nàng rốt cục làm được! Rốt cục làm được! Nàng lại lần nữa sáng tạo ra kỳ tích!



      Cùng lúc đó, cái cánh tay quỷ ở bên ngoài, phát bắt được Di Chân, sau đó kéo cả người nàng ra khỏi lầu ba của tòa nhà!

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 17 quyển 23:



      Trong cái chớp mắt, Di Châncảm thấy giống như linh hồn lạc nơi khác.



      Nàng vẫn cho rằng sau khi chết nàng có lẽ được giải thoát. Giờ phút này, nàng mới phát ý chí sinh tồn của nàng còn rất mãnh liệt.



      Nàng muốn chết, muốn biến mất, muốn bao giờ trông thấy Lý nữa.



      Nàng muốn sống!



      Trongchớp mắt khithân thể của nàng bị lôi ra cửa sổ, nghênh đón chính mình chỉ có mặt đất cứng rắn phía dưới mà thôi. Tốc độ rơi nhanh, trong khoảnh khắc ngắn ngủi căn bản kịp nghĩ nhiều chuyện, điềuduy nhất lưu trong đầu nàng chỉ có cái tên.



      !



      "Đông!"



      thanh vang dội, Di Chân cảm thấy choáng váng, thân thể rất đau, nhưng nàng lại cảm giác có thân thể khác đỡ lấy nàng. Tiếp theo thân ảnh quen thuộc đến mức làm nàng biết diễn tả như thế nào!



      "Học... trưởng?"



      Lúc này, nàng kịp nghĩ nhiều nữa, chỉ cảm giác thân thể được nhấc lên khỏi mặt đất!



      Khi xông lại ôm lấy nàng, trong chớp mắt đầu của tựa hồ quên hết tất cả mọi thứ.



      ràng là mộtthể xác có tâm, nên có cảm tình, ràng là như thế...



      Nhưnghắn cách nào ngồi nhìn nữ nhân này chết trước mặt . cứ như vậy nhào tới, ôm lấy nàng.



      "Di Chân..." kêu gọi tên của nàng, vừa rồi khi Di Chân rơi xuống có chạy ra đỡ nhưng phần thân thể của nàng vẫn bị chạm xuống mặt đất cho nên, Di Chân nhanh chóng ngất .




      biết qua bao lâu, Di Chân mới cảm thấy thân thể bắt đầu dễ chịu hơn, nàng hơi hơi mở mắt ra, liền phát mình nằm đắp chăn cái giường.



      Trước mặt là cửa sổ được kéo rèm che. Trong phòng hơi tối, nhưng có thân ảnh ngồi bên cạnh nàng.



      "Học trưởng?" Di Chân vội vàng chống lấy thân thể, mới phát , người nàng bị băng bó ít. Nàng chỉ cảm thấy toàn thân đều là mồ hôi nhễ nhại, mà người trước mặt lập tức mở miệng.



      "Ngươi tỉnh lại?"



      " là ngươi, học trưởng..." Di Chân vui đến mức phát khóc, lập tức ôm lấy người ngồi trước mắt. Nàng lau nước mắt : "Học trưởng ngươi có việc gì tốt quá, ngươi còn sống, ngươi còn sống..."



      vỗ vỗ bả vai Di Chân, cách nào ra lời bản thân muốn .



      "Ngươi, tiếp tục nghỉ ngơi chút a. Ngươi cuối cùng gặp cái gì..."



      "Ta, ta thiếu chút nữa coi là học trưởng chết rồi. Chỉ là lúc ấy ta phát phân thân còn lại của con quỷ đuổi giết học trưởng, cho nên ta liều mạng chạy qua để đập vỡ, khá tốt cuối cùng cũng có chết..."



      Tay của bỗng hơi run run, tiếp theo vuốt cái thân thể vết thương chồng chất kia, : "Ngươi cần làm như vậy đâu, ta chết, ta chết được..."



      Di Chân gật đầu, : " Học trưởng chết đâu. Ngươi như thế nào mà chết được đúng ? Ngươi cũng là người có thể tự tay sáng tạo ra vô số kỳ tích mà. Học trưởng, cho ta biết ngươi có bị thương chỗ nào chứ? Chuyện gì xảy ra khi chúng ta lạc nhau? Ngươi làm sao lại vừa vặn chạy đến đỡ được ta?"



      "Ngươi nghỉ ngơi trước ." chỉ là nói nhàn nhạt như vậy: " tại bảo tồn thể lực là trọng yếu nhất. Trước mắt quỷ rời khỏi thị trấn rồi, chờ ngươi nghỉ ngơi xong chúng ta lại tiếp tục tìm Diệp gia a."



      Kỳ , trongnội tâm Di Chân sinh ra điểm hoài nghi, cái gọi là Diệp gia kia hẳn là trong những ngôi nhà mất biển số. Bởi vì từ lúc vào trong trấn đến bây giờ cũng có mấy nhà bị mất biển số.



      Vô luận như thế nào, nếu tìm thấy nhật ký củaBồ Mỹ Linh, còn cách chờ chết trongDạ U Cốc này thôi. Bởi vì cái trấn này vào dễ nhưng ra thìkhó. Còn nếu bỏ qua mảnhnhật ký, chính là vĩnh viễn cũng thể nào ly khai khỏi cái gian dị thường này. Thêm vào đó, Di Thiên cũng cứu được.



      Trong nội tâm Di Chân, quan trọng của Di Thiên cùng Lý có ai trước ai sau, hai người kia chính là người nàng nhất thế giới này.



      ", như vầy phải nhanh chóng tìm a!" Di Chân nghe quỷ rời khỏi, lập tức chống lấy thân thể xuống giường, bây giờ là cơ hội tốt nhất, dù chỉ là từng phút từng giây cũng đều rất quý báu.



      "Ngươi có việc gì chứ?"



      " có chuyện gì đâu." Di Chân xong liền đến trước cửa sổ, kéo bức màn hơi hơi hé ra nhìn bầu trời trống bên ngoài, tại vẫn còn rất u ám, nhưng cũng đến nỗi triệt để u.



      "Di Chân."



      "Ân?" Di Chân quay đầu lại, nàng phát điều, học trưởng rất ít khi gọi tên của nàng.



      "Cảm ơn ngươi. Còn có... Về sau đừng vì ta mà liều mạng như thế nữa. Bởi vì... Ta đáng."



      chỉ vài câu như vậy,xong liền quay đầuđi.



      Di Chân nhìn bóng lưng của , nội tâm dâng lên hồi ấm áp. Vừa rồi thanh gọi kia "Di Chân" đủ làm cho nàng vui vẻ mà chịu đựng rồi. Cho dù là nguy hiểm lớn đến đâu, nàng cũng tiếc.



      Diệp gia, là nơi mà Bồ Mỹ Linh cất giữ mảnh nhật ký của . Trước đây hai người đều cho rằng có thể dễ dàng tìm thấy, nhưng lúc này đây lại hoàn toàn ngược lại, mặc dù tiêu hao rất nhiêu khí lực như vậy, nhưng vẫn thu hoạch được gì.



      Đương nhiên, phầnphạm vi thị trấn này cũng rất lớn.



      Bắt tay vẽ lại bản đồ thị trấn , Di Chân ra khỏi phòng, : "Ân, chúng ta qua biết bao nhiêu địa phương, mà cũng có nhiều nhà có biển số làm dự đoán củachúng ta hơi sai lệch...."



      cũng nhìn bản đồ, : "Chủ yếu thời gian Quỷ được vào thị trấn quá ngắn. Thời gian ngắn ngủi như vậy, chúng ta cũng tìm được bao nhiêu đường."



      "Kỳ chúng ta còn phải cân nhắc vấn đề." Di Chân chỉ vào bản đồ : "Những biển số nhà...kia mặc dù phải nhà của Diệp gia, nhưng cũng cần xem qua chút. Chúng ta thể xác định khả năng quỷ có thể cố ý thay đổi biển số nhà. Loại bẩy rập này trước đây khi tham gia huyết tự, ta gặp rất nhiều rồi."



      "Đúng, có khả năng." gật đầu, đáp: "Như vậy, kế tiếp nên làm như thế nào?"



      "Chúng ta chia nhau tìm ." Di Chân cuối cùng đưa ra mộtquyết định xương máu. Bây giờ quỷ còn ở trong thị trấn, nếu cứ tập chung cùng chỗ hành động hiệu suất giảm xuống. Tách ra mà ..., khả năng tìm được có lẽ rất cao, hơn nữa có thể phá vỡ được nhiều tượng đá hơn.



      "Cái này... có vấn đề gì sao?"



      " có sao, dù sao cùng nhau, cũng đâu gặp chuyện gì bất trắc đâu. Chỉ là, học trưởng ngươi cần phải coi chừng, khi trời hoàn toàn tối mịt lại, phải lập tức trở lại nơi này!"



      "Được rồi."



      Di Chân lúc này muốn tách khỏi Lý , nhưng suy nghĩ vì đại cục nhất định phải mau chóng tìm được mảnh nhật ký, như vậy mới có thể biết sinh lộ ở ở phương nào. Dù sao đây cũng phải chấp hành huyết tự, nên có chuyện xuất hiệnnhắc nhở sinh lộ có người phải chết.



      Thời điểm chuẩn bị chia nhau ra hành động, bỗng nhiên : "Coi chừng, Di Chân,ngàn vạn lần đều phải sống sót."



      "Lý, Lý ..." Di Chân nhìn về phía , chỉ cảm thấy, thời gian như dừng lại trước mắt nàng.



      " Đừng vì ta mà hy sinh, hãysống sót vì chính ngươi a."



      Sau khi xong, liền xoay người ra. Mà Di Chân vẫn ngơ ngác đứng tại chỗ, tâm tình lâu vẫn cách nào hồi phục như bình thường.



      "Lý ..."



      Cũng may lý trí củanàng vẫn còn, biết tại thời gian rất quý báu, được lãng phí, cho nên lập tức cất bước hướng về phía sau đến. Nàng xem lại bản đồ, quyết định trước tiên phải tìm xung quanh những nơi gần nhất .



      Nàng hi vọng, nó bị đổi số nhà. Bằng với phạm vi cái trấn này thực là muốn tuyệt vọng.



      Cần phải tìm được mảnh nhật ký mới có thể biết sinh lộ là cái gì.



      "Bất quá..." Di Chân lại bắt đầu cân nhắc đến vấn đề: "Cái gian này đích là nơi diễn rahuyết tự lần thứ mười sao? Cẩn thận ngẫm lại, mảnh nhật ký cũng có minh xác đề cập đến gian huyết tự đặc thù diễn ra năm mươi năm lần. Chỉ tớiDạ U Cốc. Nếu như là lần thứ mười huyết tự, chỉ cần đạp nát phân thân của những bức được đá có thể làm cho quỷ biến mất, như vậy độ khó rất cân xứng, khó lý giải."



      Ở Dạ U Cốc này rốt cục xảy ra chuyện gì? Trừ lần đó ra, Di Chân còn phát , cái chỗ này đích có người sinh sống, là nơi từng tồn tại. Điểm này khó phát , bởi vì thông qua ít nhãn hiệu đồ dùng trong nhà, cũng có thể đoán được là nhãn hiệu có . Chỉ là thời gian đều tương đối lâu, sớm nhất cũng là đồ dùng của những năm 60.



      Nếu như người trong cái trấn này, là con người. Vì cái gì nó lại biến đổi thành gian này? Vì cái gì mọi người trong đêm chết hết và bị biến thành thạch đầu?



      Đây đều là nguyền rủa củanhà trọ tạo thành sao?



      Hay là ảnh hưởng của huyết tự cấpMa Vương?



      Đây hoàn toàn vẫn là điều vô cùng bí . Vô luận suy nghĩ như thế nào, cũng khó đưa ra được kết luận. Di Chân cuối cùng chỉ có thể cho rằng, tìm được nhật ký của Bồ Mỹ Linh mới có thể vạch trần hết thảy chân tướng việc.



      Nhìn đồng hồ đeo tay, khoảng cách quỷ có thể tiến vào thị trấn, còn có khoảng tiếng đồng hồ nữa thôi. Thời gianphi thường cấp bách.



      Đúng vào lúc nàng chuyển qua cái góc rẽ phía trước, nhưng điều đập vào mắt nàng lập tức làm chobộ pháp dừng lại!



      Nàng trợn to hai mắt, dám tin nhìn về phía trước!



      "Cái này... Đây là cái gì?"



      Chỉ thấy trước mắt có gốc cây liễu đại thụ. Mà nhánh cây liễu có nữ nhân thắt cổ tự sát! Bộ mặt của nữ nhân kia hoàn toàn hư thối, nhưngkhiến người khác cảm giác đáng sợ nhất chính là, nửa người dưới biến thành tượng đá!



      Cái này khiến Di Chân hoàn toàn lý giải được.



      Nữ nhân thắt cổ tự sát, nửa thân thể là đá, còn nửa thân thể vẫn là cơ thể con người. Chẳng lẽ, đây là con người vẫn còn trong quá trình nguyền rủa thành quỷ sao?



      Trong chốc lát gương mặt hư thối củanữ nhân treo cổ, hai mắt bỗngthình lình mở ra, oán độc nhìn về phíaDi Chân trước mắt! Cùng lúc đó, thân thể của ta cũng bắt đầu giẫy dụa giống như người nhảy dây... bắt đầu rơi xuống!



      Di Chân chút do dự quay đầu lại lập tức chạy như bay!



      Chuyện gì diễn ra?



      Cái trấn này đáng lẽ còn người sống rồi chứ. Nữ nhân kia ràng chết cũng khá lâu rồi! Chẳng lẽ... đến thời gian nhất định, mới có thể biến thành tượng đá sao? Hay là trở thành quỷ rồi mới biến thành tượng đá?



      Cái quy luật nguyền rủa này chính xác là như thế nào? Phải làm như thế nào mới có thể ly khai khỏiDạ U Cốc đây?



      Nhưng đúng vào lúc này, Di Chân lại phát việc làm cho nàng cảm giác quá kinh khủng!



      Nàng phát , ngón tay cái cùng ngón trỏ bàntay phải làm sao biến hóa thạch rồi! Hơn nữa nó có tượng từ từ lan rộng ra!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :