Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 8 quyển 23:




      An Tuyết Lệ từng thảo luận với Thần Cốc Tiểu Dạ Tử nhiều lần về huyết tự lần này. Bởi vì năng lực trang điểm của nàng rất cao, nên trong Thần Cốc Minh, nàng cũng là người rất được xem trọng.



      Trong huyết tự có 1 câu "Bất luận cái phương thức gì ", nó phong kín hết cả đường lui. Lúc ấy, trong hội cũng có ít người bày mưu tính kế.



      Nhất là cùng ngày xuất phát, An Tuyết Lệ và Tiểu Dạ Tử lại chuyện 1 lần nữa.



      Lúc ấy, nàng cố ý chuyện "Bút đàm" với Tiểu Dạ Tử, sau đó Tiểu Dạ Tử cho nàng 1 câu trả lời: "Nếu có thể, tốt nhất nên viết bất kỳ 1 thứ gì. Bản thân bút đàm chính là cái bẩy rập. Đối với bất kỳ ai cũng như thế."



      "Thế nhưng..." An Tuyết Lệ có chút cam lòng hỏi: "Phi Liên từng đề cập với ta 1 ý nghĩ, ví dụ như tất cả hộ gia đình đều ghi giấy 1 câu 'Ta phải chấm chấm chấm’(chấm chấm tức là tên 1 hộ gia đình nào đó), nhận, chối bỏ mình là 1 hộ gia đình..., cuối cùng khẳng định chỉ có 2 người viết gì, chính là hộ gia đình đó, còn 1 chính là con quỷ... Cái này phải là biện pháp tốt sao?"



      Tiểu Dạ Tử mặt biểu tình trả lời: "Ta rồi. Bản thân bút đàm chính là bẫy rập. người thông minh bao giờ dùng biện pháp này. , tốt nhất là nên tiến hành giao lưu cái gì cả, cái này mới là biện pháp tốt nhất. Ngươi mới vừa biện pháp kia, nếu có hộ gia đình dưới tình huống viết câu chối bỏ thân phận của mình, cũng đồng nghĩa vi phạm quy tắc huyết tự, khởi động bóng dáng nguyền rủa. Bởi vì dưới tình huống đó ' chấp nhận, chối bỏ' tức là 'Khẳng định " và thừa nhận bản thân mình chính là hộ gia đình đó. Hộ gia đình có thể thông qua việc tích cực dò xét xem ai là người ai là quỷ, nhưng bản thân tuyệt đối được thông qua bút đàm tiết lộ 1 tin tức nào."



      "Sao, như thế nào lại... Cái kia, nếu như nhận, chối bỏ cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận sao? Đến lúc đó, dưới tình huống khác nhau, có thể xếp đặt tổ hợp theo phương thức..."



      "Tập hợp, xếp đặt tổ hợp? Ngươi cho rằng đây là trương trình số học cao trung sao? Cái huyết tự này, phải xác suất luận, cũng phải xếp đặt tổ hợp cái gì, phải thông qua các phương thức toán học để tổng kết suy luận được đâu. Vô luận dùng biện pháp gì, chỉ cần bản thân ngươi có ý đồ hành vi tích cực công bố thân phận, đem thân phận của ngươi để cho người khác biết được, nguyền rủa bóng dáng mở ra. Huyết tự, tuyệt đối cho phép hộ gia đình thông qua 'Bất luận cái phương thức gì’ để hiển lộ thân phận của mình! Nếu có người làm như vậy, chờ đợi chỉ có bóng dáng nguyền rủa buông xuống mà thôi!"



      "Sao, làm sao lại như vậy? Cái kia, ngươi có ý kiến gì ? Thần Cốc tiểu thư?"



      "Nhớ kỹ, nên đem bất luận 1 tin tức nào có thể làm người ta đoán ra thân phận của ngươi viết ra, thậm chí nên ghi giấy thừa nhận ngươi là 1 hộ gia đình. Sau đó, ngươi phải dựa vào mắt của mình... quan sát hết thảy hành vi của mỗi người. Nếu như ta đoán sai mà ..., nhà trọ tạo ra 1 khác biệt giữa quỷ và hộ gia đình. Mà khác biệt đó, chính là yếu tố quyết định..."



      Quá trình nhớ lại đến đây kết thúc. An Tuyết Lệ bước tới trước tờ giấy nhìn xuống. tờ giấy thình lình viết: "Ta phải Âu Dương Phi Liên."



      Cái này... là có chuyện gì?



      Đột nhiên, An Tuyết Lệ nhìn về phía người có gương mặt bị thiêu nát, chút ý tới bóng dáng dưới chân !



      Cái bóng dáng kia, bắt đầu từng bước vỡ vụn ra! Mà người có gương mặt thiêu nát, toàn thân cũng từng bước vỡ ra, sau đó cả người xuất vô số vết nứt! Sau cùng, người đó hét thảm lên 1 tiếng, cả người đổ xụp xuống, biến thành từng khối máu thịt! rồi nó cũng theo cái bóng dáng kia ... biến mất.



      Trong những thí nghiệm bóng dáng trước kia của Roland, từng xuất 1 màn bóng dáng phân giải làm cho hộ gia đình chết ! Bóng dáng phân giải, ràng cho thấy bắt đầu từ khi viết ra tờ giấy kia, chỉ có điều quá trình này cần khoảng 10 giây thời gian. Nó có chút bất đồng với bóng dáng nguyền rủa, trong khoảng thời gian này con người vẫn như trước có thể tự nhiên hành động, nhưng khi bóng dáng triệt để phân giải, thân thể cũng hoàn toàn sụp đổ, triệt để biến mất thế giới này!



      Trong quán rượu, nhất thời lặng ngắt như tờ. Mà An Tuyết Lệ cũng cảm giác co quắp muốn ngã xuống sàn.



      Vừa rồi trong cái chớp mắt kia, trong đầu nàng lập tức sinh ra cái tên Âu Dương Phi Liên này. Ta phải Âu Dương Phi Liên, chỉ sợ do chính bản thân Âu Dương Phi Liên viết ra!



      Nàng là thí nghiệm! Nàng là nghĩ, nếu như mỗi người đều giấy ghi "Ta phải chấm chấm(chấm chấm là tên của mình)" phải chăng dưới tình huống xẩy ra bóng dáng nguyền rủa, có thể vạch trần hết thảy?



      Nhưng hiển nhiên điều này là thể nào. Chỉ cần 1 hành vi nào đó muốn bộc lộ thân phận của mình, vô luận thông qua bất kỳ phương pháp nào, cũng đều xúc phát bóng dáng nguyền rủa.



      Mọi người cách nào chuyện, nhưng hành động có thể thay thế câu trả lời cho bọn . còn ai về phía cái bàn xúc xắc đó, thậm chí còn ai muốn ghi cái gì nữa.



      Bút đàm căn bản có chút ý nghĩa nào.



      Lúc này, An Tuyết Lệ khỏi nhìn về phía lão giả cương thi!



      Hẳn là... sớm biết? sớm biết có hậu quả như vậy?



      Quả nhiên, mưu lợi chút nào được. Chỉ có tìm ra thân phận những người khác, hậu quả tự bộc thân phận, kết cục của Âu Dương Phi Liên là tấm gương tốt nhất. Cho dù thể tuyệt đối xác định, nhưng An Tuyết Lệ lại biết, người bị bóng dáng nguyền rủa giết chết kia chính là Âu Dương Phi Liên. Nàng thậm chí chết tay quỷ, mà chết tại bóng dáng nguyền rủa!



      Mỗi người lại tiếp tục ngồi xuống, kéo giãn khoảng cách với đối phương. Việc đến nước này, chỉ sợ ý định mỗi người, đều giống với lúc trước nữa.



      Nhân số, giảm 1 người.



      Đây là suy nghĩ của An Tuyết Lệ. Đúng, sáu người, bị loại ra 1 người. Còn lại là độc nhãn ác ma, Medusa, xác ướp, đầu bí đỏ, lão giả cương thi.



      An Tuyết Lệ vốn nên vì Âu Dương Phi Liên chết mà đau buồn , nhưng nàng lại cảm thấy may mắn vì bớt 1 người.



      Loại tâm tình này phi thường mâu thuẫn.



      Lão giả Cương thi thủy chung vẫn nhúc nhích, chỉ ngẫu nhiên chạm tới cái quải trượng kia, trừ điều đó ra cơ bản làm bất cứ chuyện gì.



      Sau khi huyết tự bắt đầu, rất nhanh nửa giờ trôi qua. Sáu người thủy chung cứ ngồi như vậy nhúc nhích.



      An Tuyết Lệ bị sợ hãi vây quanh, chỉ có thể tiếp tục suy tư đối sách. Vô luận như thế nào, trước khi có hộ gia đình chính thức chết , nàng nhất định phải nghĩ ra 1 biện pháp.



      Có biện pháp nào có thể phán đoán ai phải hộ gia đình? Tiểu Dạ Tử từng qua, nhà trọ tạo nên 1 khác biệt giữa quỷ và hộ gia đình. Mà khác biệt đó chính là sinh lộ.



      Nhưng, khác biệt ở chỗ ở nào đây?



      Cho tới bây giờ, An Tuyết Lệ cũng biết, khác biệt là cái gì. Mỗi người cơ hồ đều lời nào, tại thậm chí cả chữ cũng viết. Nguyên đám, giống như là tượng điêu khắc.



      Như vậy, thẳng đến khi có hộ gia đình bị giết, vẫn thể đưa ra được kết luận!



      Khác biệt... Nhất định có thể tìm ra được khác biệt!



      Nếu như trong 1 đống đậu đen bỏ 1 viên đậu đỏ vào, như vậy tự nhiên rất dễ làm người khác chú ý. Nhưng nếu đem viên đậu đỏ bôi đen rồi mới trộn vào trong đống đậu đen, thể đơn giản mà tìm ra được nữa. Đến lúc đó, chỉ có thể dội 1 thùng nước vào chúng, làm trôi lớp mực đen mới có thể phân biệt được.



      Đây là điều thần cốc Tiểu Dạ Tử với An Tuyết Lệ. cách khác, nàng chỉ cần nghĩ biện pháp làm sao để đổ cái thùng nước kia vào. Còn tìm kiếm cái thùng nước ấy ra sao, phải dựa vào vận khí của nàng rồi.



      An Tuyết Lệ tận lực muốn bản thân tỉnh táo lại, tại vội vàng xao động cũng vô dụng thôi, biện pháp duy nhất, chính là dựa theo lời của Tiểu Dạ Tử, nghĩ biện pháp làm sao tìm cho ra thứ xúc tác làm lộ bản mặt quỷ hồn.



      Nàng cho rằng giết người nhìn thấy được khác biệt, khi bắt đầu giết người, hộ gia đình bị giết thể nào ràng được điểm này, công bình đối với mỗi hộ gia đình mà ..., như vậy khi người đầu tiên bị giết những người khác có thể phát ra điểm này.



      Cái này cũng chính là cái gọi là nhắc nhở sinh lộ.



      Đương nhiên, nhà trọ rất nhiều lần đưa ra nhắc nhở sinh lộ cách rất mờ mịt, cần phải tư duy mới có thể phát ra được, hơn nữa còn rất khó để tiến hành nghiệm chứng. Mặc dù có khả năng có đa trọng sinh lộ, nhưng cho đến nay, vẫn chưa hộ gia đình nào tìm được hơn 2 sinh lộ trong cùng huyết tự.



      Cái gọi là đa trọng sinh lộ, có khả năng sao? Cái này thủy chung là câu đố. Mà bây giờ, An Tuyết Lệ chỉ có thể nếm thử từ nhiều phương diện, vô luận như thế nào, chỉ cần có thể tìm được đầu mối...



      Chỉ cần có thể tìm được đầu manh mối...



      Nhưng, mạch suy nghĩ hoàn toàn bị bế tắc rồi. Bất kể suy nghĩ thế nào, đều cảm giác như lâm vào cái mê cung, hoàn toàn thể nghĩ ra được biện pháp.



      Biện pháp... Biện pháp...



      Đến tột cùng có biện pháp nào ?



      Nhìn về phía viên xúc xắc bị vứt bàn, nội tâm An Tuyết Lệ quặn đau hồi. Vốn, có thể có phương pháp xử lý tốt hơn, nhưng bây giờ lại...



      Đột nhiên Medusa đứng lên, sau đó, nàng từng bước , hướng về phía tấm thẻ mầu đen tới! Mọi người cũng lập tức đứng lên, nhích tới gần!



      Chỉ thấy Medusa vọt 1 cái, tới trước tấm thẻ! Sau đó, chộp lấy nó!



      hành động kích lên 1 tầng sóng ngầm!



      Trong nhất thời ít người bay thẳng đến, mà đầu bí đỏ rút ra 1 con dao găm! phương hướng khác, độc nhãn ác ma cũng cầm lên cái ghế!



      Đương nhiên, bởi vì sợ hãi Medusa là quỷ, cho nên mọi người đều cẩn thận từng li từng tí. Thế nhưng, có người muốn cướp lấy tạp phiến, như vậy hậu quả chính là bắt đầu "chém giết"!



      màn này, An Tuyết Lệ khó có thể tin được, đầu bí đỏ cầm lấy con dao xung phong liều chết hướng về Medusa!



      Quả nhiên ứng với 1 câu tục ngữ, thỏ bị ép cũng cắn người! Cho dù sợ hãi đối với quỷ hồn, nhưng khi bị cái chết uy hiếp, ai cũng cân nhắc đến hậu quả. Huống chi, tấm thẻ rơi vào tay ai, khi quỷ hồn lộ ra chân diện mục, liền có thể lập tức giết địch! Vũ khí lớn nhất trong tay mỗi người, chính là 1 cây bút máy!



      Dân sợ chết, biết làm sao phải sợ! Những lời này chính là khắc họa tốt nhất của cục diện trước mặt! Mà An Tuyết Lệ cũng bắt đầu ý thức được, tình huống này phát sinh là điều hiển nhiên.



      Bởi vì chỉ cần có tấm thẻ, lúc quỷ ra tay giết người, liền có thể xác định thân phận, lập tức hạ bút! Nhưng, đối với người có tấm thẻ mà , nhưng lại giống như chim sợ cành cong, chỉ có thể mặc người chém giết, cách nào phản kháng!



      Medusa tránh được con dao găm kia, thân thể nhoáng 1 cái, hướng về phía cửa quán bar mà chạy!



      Huyết tự quy định, chỉ cần dừng lại ở tầng thứ 17, cho dù ly khai quán bar cũng có vấn đề gì.



      Nhưng lúc này, cửa ra vào bị chặn. Đứng ở cửa ra vào, ràng là lão giả cương thi! Trong tay lão cầm quải trượng, cứ như vậy nhìn chằm chằm Medusa!



      Đầu Bí đỏ cùng độc nhãn ác ma đều chạy tới, mà xác ướp cũng lao đến!



      An Tuyết Lệ biết , nàng có lựa chọn nào khác. Lập tức nắm lấy cái bàn, hung hăng đẩy tới phía sau lưng Medusa!



      Sát!



      Toàn bộ buỗi diễn lúc này mới khai màn!



      Vô luận như thế nào, cần phải đoạt được tấm thẻ bài mầu đen!

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 9 quyển 23:


      An Tuyết Lệ lúc này suy nghĩ cẩn thận.



      Nhưng đến nước này rồi, phải hành động thôi.



      Nếu như vì cái thẻ bài màu đen kia, các hộ gia đình tuyệt đối dám làm như vậy. Dù sao nếu như sử dụng dao găm đối với quỷ ..., như vậy chẳng khác nào các hộ gia đình tìm cái chết. Nhưng tại vì có xuất của thẻ bài cho nên giống với lúc trước nữa, nếu như quỷ lộ ra diện mục hung ác, chỉ cần lập tức xuất bút raviết lên thẻ bài con số thứ tự hết thảy đều chấm dứt!



      Đương nhiên điều này là rất nguy hiểm. Nhưng mạo hiểm cũng tỉ lệ thuân với thành công. Mà tại hộ gia đình bịbóng dáng nguyền rủa giết chết, hơn nữa tấm thẻ bài có thể tiêu diệt ngủy ngay tức , và có thể biết được mảnh vỡ thứ sáu ở nơi nào. mạo hiểm chính là điều cần phải làm.


      Liều mạng có lẽ mới tìm ra được con đường sống!



      Liều mạng!



      Hai chữ này vừahiện ra trong đầu An Tuyết Lệ, nàng lập tức liền xông tới!



      Thân thể Medusa bị cái bàn kia hung hăng đập vào sau lưng, khiến bước hơi lảo đảo, sau đó An Tuyết Lệ bổ nhào qua liền bắt được nàng!



      Đây là lần thứ nhất nàng chính thức tiếp xúc vớingười tham gia vũ hội hóa trang! Sau khibắt được Medusa, trái tim nàng run lên bần bật, nhưng làm chỉ có tiếp tục dấn theo mà thôi! Nàng bắt được tay phải của Medusa, sau đó hung hăng hướng phía sàn nhà kéo xuống!



      va chạm này khiến tấm thẻ bài tức khắc rời khỏi tay Medusa! An Tuyết Lệ lập tức vươn tay chuẩn bị nhặt nó lên, nhưng đúng lúc này, bàn tay được đeo bao tay khác nhặt được thẻ bài!



      Ngẩng đầu lên nhìn, người đó chính là đầu bí đỏ!



      cái chớp mắt, đầu bí đỏ lập tức sải bước chân chạy về hướng khác trong quán bar bỏ chạy!



      Vốn là gần cửa ra vào có cương thi lão giả đứng đấy, An Tuyết Lệ cho rằng đầu bí đỏ muốn chạy thoát cũng phải dây dưa phen. Thế nhưng ngờ lại muốn chạy loanh quanh trong quán bar sao? Điều này hoàn toàn làm cho nàng có cách nào giải thích được!



      đến cùng muốn gì?



      Nhưng cần quá lâu, nàng đột nhiên cảm giác da đầu như muốn nổ tung! Lúc này nàng lập tức buông tay Medusara, đuổi theođầu bí đỏ!



      Hướng đầu bí đỏ chạy trốn là hướng sàn nhảy, mà ở gần đó còn có cánh cửa nữa! Vốn, An Tuyết Lệ cho rằng cánh cửa kia là cửa nhà WC, nhưng cũng có thể phải hoặc thường ở nhà wc cũng hay có cửa thoát hiểm!



      Chỉ thấy đầu bí đỏ nhanh chóng vọt tới trước cánh cửa kia, sau đó vào rồi đóng cửa lại!



      Phạm vi tầng thứ mười bảy của tòa cao ốc nàycực kỳ rộng lớn. Cái quán bar này, chỉ là bộ phận trong tầng này thôi, ngoài ra bên cạnh còn có nhà hàng, phòng chơi bi-da cùng phòng tập thể thao, thậm chí trong phòng tập thể thao còn có cái bể bơi rất lớn nữa.



      Huyết tự chỉ đề cập đến xung quanh khu vực tầng 17. Cho nên cáchộ gia đình có thể chạy đến bất kỳ đâu chỉ cần vẫn trong phạm vi tầng 17.Chỉ là cái quán bar này là địa điểm tập chung bắt đầu huyết tự, cho nên ai cũng phải tới đấy.



      Mà khi An Tuyết Lệ vọt tới mở cánh cửa ra phát đối diện chính là nhà hàng! Mà đầu bí đỏ, biết chạy đến nơi nào rồi!



      Đương nhiên, thể ly khai khỏi tầng 17 cho nên chỉ cần tìm tòi cẩn thận, nhất định có thể tìm ra !



      An Tuyết Lệ xông vào cái nhà hàng kia!



      Nhà hàng này so với quán bar lớn hơn rất nhiều, lại mang chút phong cách phục cổ, tường đều là những bức tranh sơn thủy hay kiến trúc thời cổ đại, xung quanh có lấy cánh cửa sổ. Bàn ghế cũng làm giả cổ, thậm chí còn có rất nhiều bình phong, ngăn cách cho từng bàn ăn. Vì vậy nếu đầu bí đỏ núp trong này hẳn rất là dễ dàng.



      Đúng lúc này, cửa nhà hàng lại bị mở ra, An Tuyết Lệ quay lại nhìn, thấy có thêmbốn người khác tiến vào. Nàng lập tức tăng thêm tốc độ, kéo từng cái bình phong mộtra!



      Nhất định phải nhanh chóng lấy được thẻ bài! Dù sao ai cũng biết, người cái thứ nhất bị giết là ai!



      Bình phong từng cái bị kéo ra, độc nhãn ác ma, cương thi lão giả, xác ướp cùng Medusa cũng nhanh chóng làm như vậy. Ai cũng tận lực cách càng xa cương thi lão giả càng tốt, ai dám tới gần .



      Tất cả các bình phong được kéo ra, nhưng mà vẫn thấy người đâu. An Tuyết Lệ oán liền cước đá lăn cái ghếở bên cạnh, lúc này cảmgiác muốn wc biến mất, bởi vì tựa hồ lực chú ý bịphân tán.



      Lúc này trái tim nàng đập rất nhanh, huyết tự bắt đầu gần giờ rồi. Mà người thứ nhất chết thể xem như bị quỷ giết được, cho nên sắp xuất hộ gia đình hi sinh đầu tiên! Về phần là ai chẳng ai biết được. An Tuyết Lệ ngược lại hi vọng ngườithứ nhất bị tập kích chính là đầu bí đỏ, tại đầu bí đỏ cầm trong tay cái bút máy và tấm thẻ bài, chỉ còn chờ quỷ xuất tới giết , có thể lập tức hạ bút.



      Đồng thời, An Tuyết Lệ suy nghĩ, tấm thẻ bài kia nhất định phải dùng bút ghi sao? Đến thời khắc mấu chốt nếu như có thể dùng huyết hoặc là những vật khác thay thế có được ? Dù sao trong lúc giành giật nhau cái bút rất dễ bị làm hỏng, mà nếu viết được nữa đúng là ngàn năm oán hận, như vậy cũng có chút quá oan uổng. Bất quá, điểm này cũng thể nào thí nghiệm được, chỉ có thể đến lúc đó tùy thời mà hành động thôi .



      Lúc này nàng tới mấy căn phòng khác trong nhà ăn. An Tuyết Lệ chú ý đến những lô phòng ăn tách biệt này, sau đó bước bước tiến lênmở cửa ra!



      Bên trong có vài cái bàn lớncó thể đủ cho mười mấy người ăn cơm, ghế ngồi được sắp xếp rất nghiêm chỉnh. An Tuyết Lệ vừa muốn qua xem bên dưới bàn phải chăng có thể đầu bí đỏ nấp ở đấy, bỗng nhiên sau lưng nàng lại cómột người khácđi vào.



      Nàng sợ tới mức lập tức quay lại nhìn, đập vào mắt chính là độc nhãn ác ma!



      Khuôn mặt trắng như tờ giấy, con mắt tà dị nhìn về phía An Tuyết Lệ, cái này tuyệt giốngnhư là mặt nạ. Lúc ấy, tuy mọi người đều cho rằng đó là mặt nạ, nhưng là... Nhìn kỹ mà có thể cho rằng kỳ đó chân chính là khuôn mặt cũng được. Đầu tóc kết hơp cùng bộ đồ tương đối hoàn mỹ. Nhất là cái con mắt độc nhãn kia...



      ràng nó ở trạng thái tĩnh, nhưng bây giờ khi nhìn lại cái độc nhãn kia, cảm giác độc nhãn giống như đangchuyển động, nếu như là mặt nạ được chế tác quá tinh xảo, hẳn là lợi dụng ảo giác đối với góc độ nào đó. Hóa trang là điều tâm đắc nhất đối với An Tuyết Lệ, cho nên đối mặt với loại ảo giác này nang cũng hiểu đôi chút. Nhưng loại trình độ làm được cái mặt nạ này, tuyệt đối phải là hàng vỉa hè nơi có thể mua được cách thông thường. Trừ phi là chính nàng chế tác mà ..., nàng tuyệt đối tin những người khác cũng có thể làm ra loại mặt nạ này được.



      Hoặc có thể cho rằng đó là tài năngẩn giấu của mộthộ gia đình nào đó, hay là nhờ vả nghệ nhân chế tác mặt nạ khác, hay là...



      Độc nhãn ác ma này chân chính là quỷ!



      Ánh mắt An Tuyết Lệ dám rời khỏi độc nhãn ác ma nửa giây, nàng từ từ kéo giãn khoảng cách, dần dần tiến đến cái bàn khác, nhưng nàng lại phát , bất tri bất giác lui tới góc tường.



      Bỗng nhiên, gió ở đâuthổi mạnh qua, lập tức làm cửa ra vào đóng lại!



      Giờ phút này, trong phòng chỉ còn lại có hai người. An Tuyết Lệ cùng độc nhãn ác ma!



      Độc nhãn ác ma cũng từng bước tới, điều này làm An Tuyết Lệ nhất thời cảm giác tay chân lạnh buốt, ngay cả cử động cũng dám động cái. Cái con mắt tà dị kia, phảng phất như tùy thời có thể chảy huyết ra, lại phảng phất như chuyển động.



      Độc nhãn ác ma bắt lấy khăn trải bàn, sau đó hung rút nó ra làm bát đĩa và đồ trang trí rơi hết xuống đất! Mà An Tuyết Lệ lúc này lập tức cúi đầu sợ hãi nhìn xuống phía dưới chân, thế nhưngcũng có điều gì xẩy ra. Chỉ thấy độc nhãn ác ma cũng hướng nhìn nàng rồi quay đầu ra ngoài.



      An Tuyết Lệ nhàng thở ra, độc nhãn ác ma mở cửa ra khỏi phòng, cửa cũng khép lại rồi! Nàng mới cảm giác toàn thân xụi lơ, nhưng lại đột ngột nghĩ đến, bằng tại đây giải quyết nỗi buồn a? Dù sao núpbên dưới cái bàn cũng có ai nhìn thấy đâu, tạm thời gian phòng này cũng có người tiến vào nữa!



      Nàng lập tức tới phía cửa khóa lại, sau đó mang khăn trải bàn trải lại lên , rồi nhanh chui xuống bên dưới, kéo quần xuống bắt đầu...



      Nàng lúc này nửa điểm khó xử cũng cảm thấy, vấn đề tại là làm như thế nào để sống sót, ở thời điểm này ai lại cân nhắc loại vấn đề này đâu, nếu có tuyệt đối là ý nghĩ bình thường, phân chính phụ rồi.



      Lúc này nội tâm nàng vẫn như cũ rất là sợ hãi. Đến cùng nên làm như thế nào bây giờ? Nếu ai đó tìm đượcđầu bí đỏ trước mà ..., có thể cướp tấm thẻ bài làm sao?



      Nghĩ đến đây, An Tuyết Lệ hi vọng mau chóng giải quyết hết nỗi buồn.



      "Đăng!"



      Mặt bàn trênđỉnh đầu, bỗng nhiên phát ra tiếng vang!



      Tiếp đó lại "Đăng", "Đăng", "Đăng" ! Cả cái bàn lớn cũng bắt đầu rung lên bần bật!



      Trong nháy mắt An Tuyết Lệ chỉ cảm thấy như mình ngã vào trong hầm băng!



      Có "Người" đứng mặt bàn!



      Đương nhiên, cái kia khẳng định phải người! thời điểm An Tuyết Lệ khóa chặt cửa, trải khăn trải bàn ra rồi chui vào bên dưới cái bàn, trong này hoàn toàn có người!



      "Đăng" !"Đăng" !"Đăng!"



      Tiếng vang tiếp hồi lâu mới ngừng lại được. Lúc này, sắc mặt An Tuyết Lệ trắng bệch ra, tuy nhiên nàng đeo mặt nạ ma nữ bên ngoài nên nhìn ra.



      Nàng cuối cùng xong, nhưng bàn tay vẫn cứ nắm chặt quần động, có chút nào như muốn làmđộng tác kéo quần. Trong đầu nàng tại chỉ nghĩ đến điều: người thứ nhất quỷ lựa chọn muốn giết chính là nàng!



      tại, nàng cũng thể mở miệng cầu cứu, bởi vì như vậy quỷ biết nàng ở bên dưới cái bàn rồi!



      , được chết, được chết!



      Nàng chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, mà mặt bàn bỗng nhiên truyền đến tiếng vang lớn "Đông" !



      An Tuyết Lệ tức khắc bịt miệng lại, bởi vì nàng sợ cơ thể tự chủ được hét lớn!



      Đầu óc của nàng tức khắc suy nghĩ với tốc độ khá nhanh,biện pháp nào có thể tránh được kiếp này!



      Đúng rồi... đầu bí đỏ! đầu bí đỏ có thẻ bài! Có lẽ cũng ở gần đây, nếu như ta lao ra thấy được cái mặt con quỷ kia, lập tức hô " đầu bí đỏ, quỷ chĩnh là mỗ mỗ", như vậy có thể lập tức ghi lên thẻ bài rồi!



      Nhưng có khả năng làm được như vậy ? Chỉ sợ chưa kịp hét tiếng nàng chết rồi! Nhưng đây cũng là khả năng duy nhất trước mắt có thể nghĩ được!



      Có thể làm được ?



      Có thể sống sót ?



      , đúng!



      Ta có thể chuyện!



      An Tuyết Lệ lúc này lập tức cảm giác hoàn toàn tuyệt vọng. thể chuyện! Bởi vì quá mức sợ hãi mà nàng liền quên mất điều này!



      Tình huống như thế này chẳng phải chỉ còn cái chết thôi sao? Phải biết rằng cửa nàng khóa lại, các hộ gia đình khác trong khoảng thời gian ngắn muốn vào cũng vào được!



      Như vậy... hi vọng duy nhất chính là, quỷ cảm nhận được nàng trốn ở bên dưới cái bàn! Nếu có thể như vậy, cũng còn mấy phần khả năng!



      Miêu tả mặc dùrất chậm, nhưng kỳ toàn bộ quá trình xảy ra chưa tới 10 giây đồng hồ. Đúng vào lúc này, An Tuyết Lệ chợt thấy trước mắt của nàng...

    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 10 quyển 23:


      Trong nhà trọ lúc này, có ai cảm thấy buồn ngủ.



      Dù sao, đây là vấn đề liên quan tới mảnh vỡ thứ 6. Lúc này, tất cả mọi người đều tập trung ở cùng liên mình của mình, tiến hành thương thảo hội nghị.



      Bất quá, điều làm cho người của Dạ Vũ Minh cảm thấy kỳ quái chính là, người tên La Thập Tam ngày bình thường thường đều theo sau Kha Ngân dạ, nhưng lại thấy tới dự hội nghị!



      Thâm Vũ cũng xuất trong hội nghị, điều này cũng nằm trong dự tính của mọi người. Các hộ gia đình người nào đồng tình với nàng, mọi người đều cảm thấy hả hể nghĩ nàng gặp báo ứng. Nhất là người của Dạ Vũ Minh lại càng nghĩ như vậy, dù sao bọn họ trước kia đều biết Thâm Vũ từng tính toán mưu kế với huynh muội Kha Ngân Dạ, thiếu chút nữa hại chết hai người bọn họ, càng làm cho Ngân Dạ thể giết Hạ Tiểu Mỹ. Cho nên ban đầu bọn cảm thấy rất kỳ lạ, Kha Ngân Dạ vì sao lại nguyện ý tiếp nhận Bồ Thâm Vũ tiến vào Dạ Vũ Minh.



      "Cái kia, Kha tiên sinh..." Lúc này, 1 người trong Dạ Vũ minh lên tiếng hói: "La Thập Tam đâu? Bình thường hề vắng mặt trong mỗi buổi họp ah."



      " có chút việc cần làm." Ngân Dạ lạnh nhạt đáp: "Cho nên thể dự họp được. Kế tiếp, chúng ta nên thảo luận chút tình huống trước mắt..."



      Mà lúc này, La Thập Tam 1 chiếc xe Hummer, chạy nhanh trong khu biệt thự giá cao. Lúc này là thời gian mới gần rạng sáng, nhưng vẫn như vậy cảm thấy buồn ngủ chút nào.



      Điện thoại di động của luôn mở 24/24. Tình huống của bọn người An Tuyết Lệ có gì mới, Ngân Dạ lập tức liên lạc với . Hơn nữa, loại chuyện này, sốt ruột cũng vô ích.



      Rốt cục, thấy được tòa biệt thự giữa hồ. Dừng xe lại, La Thập tam hít sâu hơi, : " có chuyện gì đâu, có chuyện gì đâu..."



      Sau đó, bước nhanh về phía cổng biệt thự. Đồng thời, trong lòng cũng cảm thấy lo lắng: tình huống của bọn người An Tuyết Lệ biết thế nào? thể cho bất luận người nào biết thân phận của mình, ngay cả những người khác trong nhà trọ cũng như vậy. Cho nên đối với suy luận của Kha Ngân Dạ cùng Kha Ngân Vũ thực hơi khó khăn.



      Rốt cục, La Thập Tam tới được trước cổng biệt thự, ở nơi đó có 1 người con đứng chờ đợi từ lâu.



      Đó là nữ nhân mỹ gì sánh kịp, gặp được nàng mới làm cho người ta biết được, như thế nào là kẻ gây họa đời, ngẩng đầu khuynh thành, cúi đầu khuynh quốc. Dung mạo của nàng giống như tác phẩm nghệ thuật được tỉ mỉ gọt dũa, hề có chút khuyết điểm nhặt nào tồn tại, ngay cả chỉ liếc nàng 1 cái, thể nào chuyển được ánh mắt. Ngay cả tư sắc của Tử Dạ, cũng có điểm bằng.



      La Thập Tam tới, vội : "Em như thế nào lại ra ngoài này? Mau vào thôi."



      "Thập Tam..." hai mắt nàng kia đẫm lệ, xông lên ôm lấy La Thập Tam, : "Em, em sợ, mình ở nơi này, em bây giờ nên làm gì đây? Có người phát ..."



      ", mau vào."



      Tiến vào trong biệt thự, vào đại sảnh tráng lệ, hai người ngồi xuống, La Thập Tam thương vuốt ve gương mặt : " cách khác, có người chính mắt trông thấy ngày đó, Triệu Tuyết nàng..."



      "Đúng vậy, là nhân chứng cảnh sát mới tìm thấy được, hôm nay có hai viên cảnh sát tới hỏi thăm, em rất vất vả mới có thể ứng phó. Thế nhưng, cứ tiếp tục như vậy phải biện pháp..."



      " biết rồi. nghĩ ra biện pháp." La Thập Tam vén mái tóc che ngang trán : "Trước mắt còn chưa phải hoàn cảnh nguy hiểm nhất. Chờ lát với em vài câu ứng phó. Vô luận như thế nào, thể để bọn tìm được sơ hở, Tâm Luyến! Còn có, tượng dị thường lúc trước em , cũng tận lực tìm kiếm!"



      "Thập Tam..." nữ tử được xưng là Tâm Luyến vội vàng bắt lấy tay của , : " bây giờ quá nguy hiểm, tiến vào nhà trọ kia, phải cửu tử nhất sinh sao? Đều là vì em, nếu có em..., thành như bây giờ..."



      ", tại mảnh vỡ khế ước địa ngục xuất mảnh thứ 6, rất nhanh là có thể rời khỏi. Kha Ngân Dạ là 1 người có thể tin cậy, tạm thời còn có thể nhờ vả năng lực của . Vô luận như thế nào, nghĩ biện pháp cứu em! Vô luận như thế nào!"



      Kế tiếp, La Thập Tam với nàng về sau nên ứng đối ra sao, rồi nhìn về phía Tâm Luyến: "Còn có, bá phụ bá mẫu, mọi chuyện gần đây đều tốt lắm. Em cũng biết, dù sao... em chết rồi."



      "Cha, mẹ..." Tâm Luyến nghe được câu này, bi thương tức khắc lại xông lên tâm trí lần nữa.



      "Bọn họ nên làm sao bây giờ? Đúng vậy, em chết rồi, đối với bọn họ mà , chính là người tóc bạc đưa kẻ tóc xanh, cuộc sống tại của cha mẹ như thế nào, em dám nghĩ. Thế nhưng, em rất muốn nhìn thấy hai người..."



      " được. Nếu như em gặp hai bác, cảnh sát lập tức chú ý tới. Hơn nữa cho dù gặp mặt như thế nào? Em còn là con của hai bác nữa."



      "Vì cái gì... Tại sao phải phát sinh chuyện như vậy? Nếu như có chuyện như thế, chúng ta bây giờ có thể kết hôn, sống hạnh phúc. Nhưng bây giờ, nên làm cái gì đây?"



      "Em còn có thể đứng trước mặt , có thể khóc, có thể cười, như vậy đủ rồi. cầu xin thượng đế thương xót, được cướp em mất."



      "Nhưng là... tiến vào cái nhà trọ kia! Bởi vì em!"



      Tâm Luyến biết nhà trọ đó có bao nhiêu kinh khủng, tại tình huống La Thập Tam gặp phải, còn nguy hiểm hơn nàng nhiều. Nhưng chỉ có nhà trọ đó, mới có thể giải quyết vấn đề trước mắt.



      "Ngày sau, hảo hảo phụng dưỡng cha mẹ em, đối với hai người cũng khác gì cha mẹ thân sinh cả. Thôi tới chuyện này nữa, Tâm Luyến nếu như có chuyện gì, phải về trước. Trước mắt huyết tự lần này rất quan trọng, cần phải mau chóng trở về thảo luận biện pháp với mọi người."



      Thời điểm La Thập Tam đứng dậy, Tâm Luyến vội vàng đứng lên túm lấy thân thể , : "Thập Tam... em rất sợ, em nên làm cái gì bây giờ..."



      "Thực xin lỗi, Tâm Luyến. cũng thể lúc nào cũng ở đây với em được, bây giờ là rạng sáng sao. Nhưng nếu như để cảnh sát chú ý tới em rất phiền toái, kế tiếp có lẽ có người tiến hành theo dõi. Nhẫn nại thời gian ngắn ah, nhất định, nhất định chấm dứt tất cả."



      "Nhất định như vậy!"



      Mà lúc này, tại tầng 17 trong tòa cao ốc, An Tuyết Lệ trốn ở bên dưới 1 cái bàn trong phòng ăn, thời điểm ánh mắt của nàng nhìn lên, liền chứng kiến, khăn trải bàn trước mặt bị nhuộm máu đỏ thẫm! Hơn nữa, diện tích càng lúc càng lớn.



      "Đông!"



      Chỉ thấy tiếng vang lớn, thân ảnh từ mặt bàn rớt xuống, An Tuyết Lệ sợ tới mức cả người hướng về sau thối lui, kết quả, đem cái bàn đụng ngã!



      Lần này làm An Tuyết Lệ sợ ít, nàng sợ hãi cuộn cả người lại, mở to hai mắt nhìn thi thể té mặt đất, người kia lại là...



      Medusa!



      Đầu lâu của Medusa cùng thân thể bị chia ra làm hai, máu tươi ở cổ tuôn ra nhuộm đỏ ẩ mặt thảm! Như vậy, người vừa rồi bị vật mặt bàn chính là Medusa sao?



      Nhớ tới hộ gia đình từng dùng xúc xắc để tìm ra con quỷ, An Tuyết Lệ sợ tới mức hồn bất phụ thể, lập tức đứng lên, phóng tới cửa lớn, mở khóa ra chạy ra ngoài! Qua hơn nửa ngày mới nhớ, cần phải xắc quần lên!



      Nàng phải lập tức rời khỏi đây, nếu bị các hộ gia đình khác trông thấy, chỉ sợ nghĩ rằng chính nàng giết Medusa ! Nhất là bị đầu bí đỏ nhìn thấy, nàng liền cửu tử nhất sinh! Vả lại cũng cách nào mở miệng giải thích!



      Cũng may vào lúc đó, nhà hàng có người. Nàng lập tức chạy thẳng ra khỏi nhà hàng, thời điểm chạy hành lang chợt nghe gần đó phát ra tiếng vang kịch liệt.



      Nơi thanh phát ra, là phòng tập thể thao!



      Chẳng lẽ, tìm được đầu bí đỏ rồi hả?



      Nàng liền chạy tới cửa phòng thể thao, vừa xông vào liền nhìn thấy, ở bên cạnh cái máy chạy bộ, đầu bí đỏ bị độc nhãn ác ma cưỡi lên thân thể, độc nhãn ác ma đưa tay tới, tựa hồ muốn cướp đoạt tấm thẻ đen trong tay đầu bí đỏ! Mà xác ướp cùng lão giả cương thi đều ở chỗ này.



      Nàng lập tức tiến lên, sau đó, từ trong người rút ra cây bút máy cùng tờ giấy viết lên mấy chữ, rồi đưa cho hai người bọn cùng xem!



      giấy chỉ viết ngắn gọn mấy chữ: "Medusa chết!"



      Lần này, động tác của độc nhãn ác ma cùng đầu bí đỏ đều ngừng lại.



      lâu sau, tất cả mọi người tụ tập bên trong phòng ăn . Đầu và thân thể của Medusa bị chia lìa, tướng chết nhìn rất thảm thiết. Medusa vẫn còn đeo mặt nạ nên thể đoán được là người nào.



      Nếu như cách 1 đoạn thời gian mới giết người, như vậy trong khoảng thời gian kế tiếp, tạm thời có thể thư giãn chút rồi.



      Nhưng điều cần phải làm là điều tra, Medusa chết như thế nào!



      Rất cả mọi người tụ tập lại trong nhà ăn, viết giấy lần cuối cùng mình thất Medusa là lúc nào. Mà người cuối cùng nhìn thấy Medusa là độc nhãn ác ma. Lúc ấy và Medusa cùng tìm kiếm đầu bí đỏ trong phòng tập thể thao, rồi chợt thấy đầu bí đỏ núp sau 1 cái máy bộ. Sau đó liền tiến lên bắt lấy , nhưng Medusa lại lên hỗ trợ, thời điểm quay đầu nhìn lại, phát Medusa còn ở đấy nữa.



      Độc nhãn ác ma viết, cho rằng Medusa tìm viện binh đến, nhưng ngờ nàng ấy chết rồi.



      Mà lời của những người khác căn bản cũng giống nhau. Đầu bí đỏ , chút ý tới Medusa biến mất vào lúc nào.



      Mà lúc này, tầm mắt mọi người đều tập trung lên người độc nhãn ác ma cùng đầu bí đỏ. Lời của hai người rất ăn khớp, có lẽ đều dối. Nhưng, bọn họ là người tiếp cận gần nhất với Medusa trước khi ta chết. Cho nên, hiềm nghi tự nhiên . Mà thân là người bị hiềm nghi nhiều nhất, đầu bí đỏ còn mang theo bên người tấm thẻ bài mầu đen!



      An Tuyết Lệ lập tức nghĩ rằng, chỉ sợ tất cả mọi người đều đổ hết hoài nghi lên đầu bí đỏ. Chỉ là nàng cho rằng, dưới tình huống lúc ấy người thứ nhất đầu bí đỏ muốn giết, hẳn là độc nhãn ác ma bổ nhào đến mới đúng, nhưng vì sao người chết lại là người phía sau, Medusa.



      Mà căn cứ vào lời của những người khác, xác nhận thời điểm Medusa chết, đều có mặt trong nhà ăn. Đương nhiên, bản thân An Tuyết Lệ là giả dối. Nếu như nàng viết chi tiết ra, như vậy nàng là người thứ nhất bị hoài nghi. Vạn nhất đầu bí đỏ nhất thời xúc động lấy tấm thẻ ra viết số thứ tự của mình xuống, như vậy chẳng phải chết rất oan uổng sao?



      Bất quá suy bụng ta ra bụng người, dối cũng chưa chắc chỉ có mình nàng. Những người khác cũng có khả năng dối. Bởi vậy, những lời chứng lày thể hoàn toàn tin tưởng.



      Là ai?



      Đến cùng là ai giết chết Medusa?


    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 11 quyển 23:




      An Tuyết Lệ vẫn mải phân tích, nhưng vẫn đoán được ai là quỷ.



      Trước mắt, mua điện thoại mới để có thể thông báo tin tức cho người trong nhà trọ. Vì thể lộ ra mình là người thuộc liên minh nào, nên cuối cùng đều thống gửi tin tức cho Lý , sau đó Lý tập hợp cho tất cả các liên minh. Mà nhắn tin tình báo lại cũng là Lý phụ trách. Lần huyết tự này quan hệ đến mảnh vỡ thứ sáu cho nên, Lý cùng tất cả mọi người đều nhất trí làm như vậy, cũng lo lắng có thể gian lận được.



      Trước mắt, khoảng cách từ lúc Medusa chết gần nhất chỉ có độc nhãn ác ma đầu cùng bí đỏ, nhưng chỉ bằng vào điểm ấy cũng thể xác định được. Huống chi...



      Thẻ bài trước mắt tay đầu bí đỏ!



      thể cục diện bây giờ rất là rối rắm. Huyết tự "Cách thời gian ngắn lại giết người" . cách khác, có thể hiểu trong khoảng thời gian này có người nào chết nữa" .



      giết người mà ..., mặc dù cho rằngđầu bí đỏ đích là quỷ, như vậy lực chấn nhiếp của cũng bị hạ xuống ít. Ánh mắt mọi người, cũng bắt đầu tập trung người bí đỏ. Dù sao, nếu như bí đỏ đầu là quỷ thẻ bài lại người như vậy quá mức đáng sợ. Tự nhiên ai cũng muốn đến cướp ! Trong khoảng thời gian này có ai chết, nên đây làthời cơ ra tay rất tốt! Hơn nữa, cũng có ai nhường chuyện này cho người khác đâu!



      khí giương cung bạt kiếm bắt đầu trỗi lên. An Tuyết Lệ cũng bắt đầu thò tay vào trong trường bào màu đen, chậm rãi rút ra con dao găm. Lúc này, mục tiêu nhất trí của tất cả mọi người là đầu bí đỏ!



      Chỉ cần có thẻ bài trong tay, thời điểm quỷ triển khai giết chóc nó có thể trở thành công cụ bảo vệ mình! Hơn nữa bây giờ là thời gian quỷ ra tay nữa, như vậy động thủ ngay bây giờ còn đợi đến khi nào?



      An Tuyết Lệ biết , chỉ có hai hộ gia đình tham gia huyết tự là nam, thế nhưng khác biệt về dáng người quá cao lớn, nếu hai hộ gia đình chết chừng trong số đó cũng có thể là nam, thậm chí có khả năng cả hai đều là nam. Nếu vậycơ hội chiến đấu giữa nữ giới với nhau công bằng hơn.



      tại, chỉ chờ xem ai động thủ trước thôi!



      Ngay sau đó, bỗng nhiên độc nhãn ác ma phát bắt được bả vai đầu bí đỏ, lập tức condao găm sáng loáng lộ ra, tiếp đó những người khác cũng bắt đầu đứng lên, chỉ có cương thi lão giả vẫn ngồi, có chút động tác nào.



      Nhưng đầu bí đỏ có thể né được dao, ngay sau đó nhanh chóng đá ngã cái bàn, nắm cái ghế lên hướng về phía độc nhãn ác ma ném tới!



      Trong tay An Tuyết Lệ cũng cầm dao găm hướng phía đầu bí đỏ tiến lên, lúc này nàng chỉ muốn nhanh chóng đoạt được tấm thẻ bài! Nhưng xác ướp bên cạnh nàng còn mau hơn rất nhiều, con dao găm sáng loáng thẳng tắp phóng tới đầu bí đỏ!



      Đầu bí đỏ lập tức nhảy ra, sau đó lại ném cái ghế khác ra, thân thể ngừng hướng phía sau bỏ chạy! Trong nhà ăn, lập tức lại xuất màn truy đuổi khác!



      Thẻ bài! Thẻ bài,trong đầu An Tuyết Lệ chỉ ra tấm thẻ bài. Sau khi chứng kiến cái chết của Medusakhủng bố như thế nào, nàng giờ phút này cần phải đoạt được thẻ bài, cho dù là ai nàng cũng dốc sức liều mạng!



      Đầu bí đỏ chạy trốn tương đối nhanh, bao lâu chạy ra khỏi nhà hàng, mọi người cũng lập tức đuổi theo!



      Lúc này An Tuyết Lệ chạy ở vị trí sau cùng, nàng căn bản có chú ý tới cương thi lão giả vẫn như trước ngồi yên chỗ, hoàn toàn có ý định đuổi theo.



      Sau khi lao ra khỏi nhà hàng, liền nhìn thấyđầu bí đỏ xông vào phòng tập thể thao. phòng tập thể thao tầng 17 diện tích tương đối lớn, khi chạy vào trong đấy, mọi người cũng cần tốn chút thời gian mới có khả năng tìm ra đầu bí đỏ. Mọi người sau khi tiến vào phòng thể thao cũng tách ra, dọc theo hành lang hai bên ngừng đuổi theo!



      An Tuyết Lệ theo xác ướp cũng độc nhãn ác ma. Vừa rồi độc nhãn ác ma bị cái ghế ném vào vai, xem ra làđã bị thương tốc nên độ chạy giảmđi rất nhiều.



      Trong phòng tập thể thao, chỗ nào cũng để các loại máy tập thể dục, nên tìm được nơi núp rất dễ dàng. Mà lúc này, cũng biết đầu bí đỏ trốnở nơi nào. An Tuyết Lệ nắm chặt dao găm, đồng thời cảnh giác nhìn độc nhãn ác ma bên cạnh. Dù sao cũng có khả năng là quỷ! An Tuyết Lệ đối với là kiêng kỵ nhất!



      Nhưng trước mắt chỉ có cách là coi chừng cẩn mật mà thôi, tuy huyết tự giết hộ gia đình, nhưng "Cách thời gian ngắn" cũng là bao lâu. Vạn nhất cứ cách năm phút đồng hồ lại giết người ( tuy nhiên căn cứ theođộ dài củathời gian chấp hành huyết tự khả năng này rất thấp ), như vậy mình bây giờ cũng phải là tuyệt đối an toàn.



      Vô luận như thế nào, được mắc sai lầm.



      Nghĩ như vậy nên An Tuyết Lệ cắn chặt răng, tận lực đề phòng độc nhãn ác ma. Đồng thời, cũng chú ý tìm tung tích đầu bí đỏ.



      Trong phòng tập thể thao tương đối yên tĩnh, hai người đều là giọng chân di chuyển, mới được vài bước An Tuyết Lệ đột nhiên nghe được tiếng vang lớn, ngay sau đó bọn lập tức chuyển hướng tới nơi phát ra thanh, nhưng đến nơi chỉ thấy, đầu bí đỏ té mặt đất, còn xác ướp đè thân thể của , sau đó, tay xác ướp thình lình xuất tấm thẻ bài màu đen!



      Xác ướp!



      Thẻ bài bây giờ lại rơi vào tayxác ướp!



      Giờ khắc này, ánh mắt mọi người tự nhiên chuyển dời đến người xác ướp! Cầm được tấm thẻ bài xác ướp lập tức quay đầu đào tẩu!



      An Tuyết Lệ quá sợ hãi, ràng thẻ bài lại đổi chủ!



      Nàng lúc này nghĩ nếu tình huống còn phát triển như vậy, tất cả mọi người biến thành bộ dáng gì đây? Vô luận ai cầm được thẻ bài đều lọt vào tầm ngắm, chẳng nhẽ cứ phải tiếp tục như vậy sao!



      An Tuyết Lệ bỗng nhiên chú ý tới cương thi lão giả từ đầu đến giờ đều làm gì cả, trong nội tâm bỗng nhiên nghĩ đến, hẳn là cái hộ gia đình này biết điểm này, cho nên để mặc cho bọn tranh đấu, kết quả cuối cùng dù là ai cũng là ngư ông đắc lợi?



      Nghĩ vậy An Tuyết Lệ cũng thèm đuổi theo nữa. Nàng cẩn thận nghĩ, tình thế trước mắt đúng là như thế. Bất luận người nào đoạt được thẻ bài đều có chút ý nghĩa nào.Dù sao tại quỷ tạm thời vẫn chưa giết người, nếu mọi người cứ hao phí thể lực như vậy đáng. Nếu muốn tranh đoạt cũng nên đợi thêm thời gian ngắn nữa mới đúng.



      Thế nhưngtất cả mọi người đều cân nhắc trong khoảng thời gian này quỷ giết người, cho nên đây là cơ hội tốt nhất. Dù sao tiếp tục chờ đợi, hậu quả cũng chỉ có chết. ai biết người tiếp theo bị điểm chỉ là ai, cho nên lấy được tấm thẻ bài vẫn là tốt nhất.



      An Tuyết Lệ muốn ngăn cản, thế nhưng thể chuyện, viết chữ lại hao phí thời gian, nên làm cái gì bây giờ?



      Cuối cùng, nàng hít sâu hơi, nghĩ thầm: được rồi! Cứ để bọn đấu đá nhau thôi! Thực ra tính mạng của bọn cũng phải là trách nhiệm của ta. Chấp hành huyết tự đến bản thân cũng khó bảo vệ, huống gì còn lo cho người khác. Dù sao cũng chẳngcó ai có thể ly khai cái tầng này, ta dứt khoát học cái cương thi lão giả kia, đợi đến cuối cùng làm ngư ông đắc lợi a.



      Rời khỏi phòng tập thể thao, An Tuyết Lệ kéo theo thân thể mỏi mệt về tới nhà hàng. Nhưng nàng lại phát , cương thi lão giả còn ngồi ở chỗ cũ nữa rồi!



      Nàng vốn cho rằng người này nhất định vẫn ngồi như vậy đến cuối cùng, vì cái gì lại đâu rồi?



      Hít sâu phen, An Tuyết Lệ lập tức chuyển hướng tới cái bàn gần giữa phòng ngồi xống. Lúc này nghe được bên phòng tập thể thao thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng vang, nàng cau mày biết tại mình ngồi yên ở chỗ nầy có phải thỏa đáng hay .



      mình ngồi ở trong nhà hàng to như vậy, làm An Tuyết Lệ cảm thấy rét run hết cả người.



      Nàng lập tức nhìn về phía sau, lại quay nhìn về phía trước, tức khắc cảm giác rất bất an. Cuối cùng, thể nào nhịn được nỗi sợ hãi, nàng lại chạy về phòng tập thể thao.



      Nhưng sau khi trở lại phòng tập thể thao nàng hề thấy bất kỳ ai, ở những nơi nàng qua cũng gặp ai. biết họ nơi nào.



      qua hàng máy tập thể dục, nàng bỗng nhiên dừng bước chân, gương mặt cực kì khủng bố xuất ở nơi nàng ngang qua rồi vèo đến bên cạnh nàng!



      Đó chính làcương thi lão giả chống quải trượng! Cái gương mặt kia có thể làm cho người ta nằm mơ ác mộng mấy đêm, nó khiếnAn Tuyết Lệ sợ tới mức lập tức lui lại bước!



      Đột nhiên trông thấy người này An Tuyết Lệ cực kỳ sợ hãi, sau đó chỉ thấy cương thi lão giả chậm rãi tới, còn An Tuyết Lệ ngừng lui về phía sau .



      Cuối cùng, nàng lảo đảo cái, cả người té mặt đất! Cũng khá may, khắp nơi đều có trải thảm, cho nên phải quá đau. Mà cương thi lão giả trực tiếp qua bên cạnh nàng, nhìn cũng nhìn nàng lấy cái.



      Người này... Có phải là quỷ hay ?



      An Tuyết Lệ sợ hãi như vậy nhưng cuối cũng cũng chèo chống ở thân thể đứng dậy, hít sâu hơi. Đúng lúc này mấy người khác ra.



      Đúng là bọn người xác ướp.



      Kết quả đánh nhau phen, cuối cùng mọi người cũng đều ý thức được tấm thẻ bài thể cầm làm của riêng. Bởi vậy, chỉ có biện pháp.



      Về tới quán bar, mỗi người đều đứng vào góc, còn tấm thẻ bài đặt trung tâm mặt bàn. khi có ai bị tập kích, mọi người lập tức tiến lên ghi vào thẻ bài.



      Lúc này, đầu bí đỏ cùng xác ướp hình như bị chém vài nhát dao có vẻ khá nặng, cuối cùng hai ngườixử lý cáchđơn giản nhanh chóng, rồi ai cũng thu về góc.



      An Tuyết Lệ thỉnh thoảng nhìn cương thi lão giả, rồi thỉnh thoảng lại nhìn độc nhãn ác ma, còn có xác ướp cùng đầu bí đỏ, ai cũng rất khó có thể phán đoán. Đến tột cùng chiếc mặt nạ nào là ?



      Nàng cảm giác đầu óc toàn mảnh hỗn độn.



      Thời gian trôi qua khá nhanh.



      ba mươi phút đồng hồ trôi qua...



      Tính toán khoảng cách thời gian so với lúc Medusa bị giết, sắp đến người thứ hai rồi. Trước mắt vẫn chưa có bất cứ chuyện gì phát sinh. An Tuyết Lệ tính toán nếu đem hết toàn lực chạy vội có lẽ chỉ cần hai giây, sau đóviết con số cũng cần đến giây.



      Chỉ là, khi quỷ giết người đâu có ai đoán được là ai, vả lại quỷ có thể chỉ cần cái chớp mắt là xong rồi. hai giây, quá dài rồi. Thế nhưng An Tuyết Lệ chỉ còn hi vọng vào điều cuối cùng này thôi.



      Bất kể suy đoán thế nào, đều thể xác định được ai chính thức là hộ gia đình. Tuy đầu bí đỏ cùng xác ướp có chảy máu, nhưng điều này cũng có thể chứng minh được cái gì.



      Trong lúc này có nhiều người đứng người lên hướng về tấm thẻ bài, nhưng ai cũng lập tức rút dao găm tiến lại, cho nên ai cũng đành phải bức lui ngay. tại, ai cũng dám đoạt tấm thẻ bài.



      Thời gian càng lúc càng gần, An Tuyết Lệ cảnh giác tới cực điểm. Nàng thỉnh thoảng chú ý đến cương thi lão giả, vẫn có dị động.



      Trong chốc lát, An Tuyết Lệ bỗng nhiên cảm giác thân thể hồi chết lặng, thần trí cũng bắt đầu mông lung đứng dậy. Tuy chỉ diễn ra trong cái chớp mắt, nhưng thời điểm khôi phục thần trí, liền lập tức chứng kiến, tay đầu phải bí đỏ, đột nhiên rơi mặt đất! Ngay sau đó, là tay trái, đùi phải, chân trái, rồi đến phần bụng, cuối cùng là cái cổ...



      Máu tươi phun ra tứ tung cuối cùng, cái đầu bí đỏ rơi mặt đất, lăn vài cái đến bên chân An Tuyết Lệ!



      Các phần thân thể còn lại của đầu bí đỏ rơi vãi mặt đất, máu tươi nhuộm cả khoảng lớn. Từ trần nhà, vách tường cùng sàn nhà đều nhuộm thành mầu đỏ!


      Đầu bí đỏ cũng chỉ ngồi như vậy mà tại sao thân thể của lại bị tách rời ra

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 12 quyển 23:


      Trong chớp mắt thân thể đầu bí đỏ bị chia cắt, tất cả hộ gia đình đều lập tức nhảy dựng lên!



      An Tuyết Lệ trừng lớn hai mắt nhìn về phía cánh tay cùng cái chân gãy... mặt đất, cùng với ít nội tạng rơi vãi cảnh tượng hoảng sợ dị thường! Nàng lập tức kiếm đường mà trốn, lao ra khỏi quán bar!



      chết ba người!



      An Tuyết Lệ chạy hành lang, lảo đảo, cuối cùng ngã xuống mặt đất, hai tay chèo chống lấy thên thể cố gắng đứng lên, thỉnh thoảng quay đầu nhìn sang. Mà lúc này, chỉ thấy xác ướp, độc nhãn ác ma, lão giả cương thi cũng rời khỏi đó.



      Chứng kiến ba người kia, An Tuyết Lệ hoảng sợ ngừng lui về sau, ba người này, nhất định có người là quỷ! Nàng mặc dù biết hộ gia đình chết kế tiếp có khả năng toàn thây, thế nhưng còn chưa nghĩ đến, đầu bí đỏ chết thảm như vậy!



      tại, nên làm cái gì bây giờ? Nên làm thế nào mới tốt?



      Tin tức đầu bí đỏ chết, rất nhanh truyền về nhà trọ!



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử nâng Notebook lên trước mặt, đem 3 chữ " đầu bí đỏ " gạch bỏ, đằng sau còn có "Ma nữ", "Độc nhãn ác ma", "Cương thi lão giả", "Xác ướp" bốn danh tự.



      "Còn bốn người..." Nàng thào : "Là ai? Là người nào?"



      Lúc này trong phòng hội nghị của Thần Cốc Minh, nơi này được cải tạo lại từ 1 gian phòng có người ở, đem tất cả đồ dùng trong nhà mang , rồi đặt vào đó 1 cái bàn lớn, hơn nữa đối diện trực tiếp với cái bàn là 1 màn hình TV tinh thể lỏng loại lớn, nơi này là địa điểm hội nghị trường kỳ của Thần Cốc Minh. Lúc này, trong lúc hội nghị, còn phái 2 hộ gia đình canh chừng bên ngoài.



      "Mọi người chút ý kiến của các ngươi xem." Tiểu Dạ Tử nhìn về nguyên đám thành viên thần cốc minh ngồi ở 2 bên bàn : "Cứ việc phát biểu ý kiến của mình. Nếu là hộ gia đình ngoại quốc..., do ta phiên dịch."



      Tất cả hộ gia đình ngoại quốc trong nhà trọ, đều tập trung ở Thần Cốc Minh,nguyên nhân lớn nhất là thần cốc Tiểu Dạ Tử tinh thông sáu quốc ngữ cho nên dễ dàng phiên dịch.



      "Ta cho rằng..." Lúc này, Roland mở miệng: "Cương thi lão giả hẳn là An Tuyết Lệ a? Từ tin tức đạt được trước mắt, trình độ hóa trang của cương thi lão giả là cao minh nhất, nếu như phải quỷ, như vậy rất có thể là An Tuyết Lệ."



      Tiểu Dạ Tử đem những lời này phiên dịch ra, ít hộ gia đình đồng ý.



      "Ta cũng nghĩ như vậy, cương thi lão giả nếu như là quỷ có thể quá mức ràng hay ?"



      "Cũng nhất định, căn cứ tình báo Lý truyền lại, Medusa trang điểm cũng rất tệ, có lẽ An Tuyết Lệ chính là Medusa đây này. Bất quá nàng ta là người Thần Cốc Minh, nếu chết rồi bất lợi đối với chúng ta."



      Bên cạnh Roland là 1 nữ tử phương tây tóc vàng, mặc 1 cái áo cổ trễ rất sâu, lộ ra cả khe ngực, mỗi lần chuyển động đều dấy lên 1 cơn sóng , làm ít hộ gia đình đều thỉnh thoảng hướng về nơi đó nhìn vài lần. Nữ nhân kia tên là Kate, cùng Roland đồng dạng đều là người Mỹ.



      Kate lúc này cũng mở miệng: "Cái kia... Kỳ ta có 1 cách nghĩ. Hi vọng Thần Cốc tiểu thư ngươi phiên dịch cho mọi người nghe. phải nên cân nhắc chút, quỷ có khả năng giả chết hay này?"



      Kate ra những lời này, Tiểu Dạ Tử lập tức tiến hành phiên dịch đồng bộ, phiên dịch thành tiếng Trung đồng thời, cũng phiên dịch thành Hàn văn cho Hồng Ban Ơn nghe.



      "Có thể như vậy sao?" Hồng Ban Ơn nghe được câu này, cũng kinh ngạc dùng Hàn ngữ : "Như vậy là , trong những hộ gia đình chết , có 1 người là quỷ giả trang sao?"



      Sau khi đem câu này phiên dịch ra, ít hộ gia đình hiểu được là chuyện gì xảy ra.



      Trong Huyết tự quy định, cho dù hộ gia đình chết cũng thể đem mặt nạ tháo ra, cách khác, nếu như quỷ giả chết, rời khỏi phạm vi hoài nghi của hộ gia đình rồi, như vậy bị ghi số thứ tự lên tấm thẻ đen.



      Vô luận như thế nào, tấm thẻ kia chính là vấn đề mấu chốt. Đến tột cùng nó có phải là sinh lộ hay là tử lộ, vẫn còn rất khó phán đoán.



      "Người đầu tiên có thể bài trừ " Tiểu Dạ Tử chỉ vào cái tên "Người bị Bỏng ": "Người này chết do bóng dáng nguyền rủa, điểm này..."



      "Ta xem chưa hẳn" Kate tiếp tục lên tiếng: "Thần Cốc tiểu thư, nên cân nhắc bản thân bóng dáng nguyền rủa có thể do quỷ giả trang tạo nên. Chúng ta thể đơn giản thu phạm vi hoài nghi."



      Ngực to mà có não những lời này, ràng thích hợp với Kate. So sánh ra, nàng có là người rất khôn khéo. Ít nhất bản thân Roland cũng phi thường bội phục nàng, thích đối với đầu óc của nàng, có thể so sánh với bộ ngực vĩ đại của nàng.



      "Ân, cũng đúng." Tiểu Dạ Tử nhìn vào Notebook, : "Tóm lại... Đợi lát nữa đem ý kiến này đưa cho Lý . Trước mắt, nhất định phải cam đoan cái huyết tự này có người còn sống, vô luận trả 1 cái giá lớn bao nhiêu!"



      Những lời này, mọi người đều đồng ý. Cái này liên hệ đến mảnh vỡ khế ước địa ngục thứ sáu, chỉ cần cầm được mảnh vỡ này, khoảng cách tới khi rời khỏi nhà trọ còn xa xôi!



      Mỗi người đều tha thiết ước mơ, trông mong rời khỏi nơi này, chấm dứt ác mộng ngừng vĩnh viễn!



      Còn mặt bên kia, phòng hội nghị Dạ Vũ Minh, La Thập Tam trở về. vừa trở về, liền nhận được tin tức Medusa cùng đầu bí đỏ chết.



      " Đầu Bí đỏ chết rồi hả?" La Thập Tam có chút ngoài ý muốn: "Ta vốn có chút hoài nghi đầu bí đỏ đây này. Dù sao vừa mới đến liền ngồi bên cạnh ma nữ, thoạt nhìn tương đối khả nghi. Bất quá ma nữ cũng có chút vấn đề, nàng lúc ấy còn ghi giấy hỏi đầu bí đỏ có chơi bài xì phé ."



      "Đúng, ta cũng nghĩ như vậy." Ngân Vũ lúc này cũng phụ họa: "Ma nữ xác thực cũng khả nghi, lúc ấy đầu bí đỏ tới, ma nữ lại lập tức đổi chỗ ngồi, còn ghi có muốn chơi Poker. Sau đó cũng là đầu bí đỏ chủ động thay đổi chỗ ngồi. tại xem ra, là đầu bí đỏ sợ hãi ma nữ là quỷ a, quá đúng rồi."



      " Đầu bí đỏ có thể là muốn thăm dò." La Thập Tam tiếp nhận tình báo mới nhất, nhìn nhìn, : " ràng bị phanh thây? Mà là ở trước mặt tất cả mọi người?"



      "Đúng." Ngân Dạ sắc mặt tốt: "Trước mắt vẫn có bao nhiêu tiến triển, bây giờ chỉ còn lại bốn người. Đối với bản thân hộ gia đình mà , người hiềm nghi chỉ còn 3 người, chỉ cần chết thêm 1 người nữa là hai chọn , như vậy lúc đó, vì để cho hộ ất đình có thời gian viết số lên tấm thẻ đồng thời ra tay giết hại 2 người. Mặc dù tấm thẻ phải sinh lộ, nhưng cũng thể để cho hộ gia đình phát ra thân phận, quỷ làm như thế. Như vậy liền có nghĩa..."



      Những lời này vừa ra, người của Dạ Vũ Minh đều tinh tường nó có ý gì.


      Nếu chết thêm người, lâm vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm!



      " Hành động của lão cương thi rất quỷ dị." La Thập Tam xem tình báo xong : " Thời điểm tất cả mọi người tranh đoạt tấm thẻ, biểu của hoàn toàn hề tích cực. Loại dị thường này..."



      "Cũng tính quá dị thường " Ngân Dạ lắc đầu, "Ngược lại là ta, ở tình huống lúc đó cũng liều mạng tranh giành tấm thẻ, hề có ý nghĩa. Những hộ gia đình này là bị sợ hãi làm cho mất tỉnh táo, tự giết lẫn nhau chỉ làm cho nhà trọ thành ngư ông đắc lợi thôi."



      "Cái kia nên làm sao đây? Cũng nên nghĩ 1 biện pháp chứ?" 1 hộ gia đình trong Dạ Vũ minh phòng 2405, Mộ Nhan Tuệ lập tức : "Chúng ta thể ngồi chờ chết ah!"



      "Đương nhiên." Ngân Dạ dùng thanh trầm ổn dẹp dần bất an của hộ gia đình, sau đó, ngón tay của gõ gõ mặt bàn vài cái : "Trước mắt xem ra, cho dù tụ tập cùng 1 chỗ cũng thể phán định xem ai là quỷ. Nhưng, nhà trọ nhất định cho hộ gia đình cách có thể phân biệt được ai là quỷ. Nhưng cách này lại chưa có ai tìm ra. Bởi vậy mà ..."



      La Thập Tam nhìn ra được, Kha Ngân Dạ cũng cực kỳ buồn phiền. Dưới tình huống như vậy, thoạt nhìn dường như có chút nào biện pháp rồi.



      Đúng vào lúc này...



      "Ta có biện pháp!"



      Cánh cửa phòng hội nghị bị đẩy ra, chỉ thấy người xuất tại cửa ra vào. Người có gương mặt khô héo kia chính là Thâm Vũ!



      "Bồ... Bồ Thâm Vũ!"



      ", làm sao lại tới đây hả?"



      " có biện pháp? Biện pháp gì?"



      Thâm Vũ gian nan tiến lên vài bước, La Thập Tam liền qua đỡ lấy nàng, biết nàng trong khoảng thời gian này, phải dựa vào tiêm đường glu- để duy trì tánh mạng, cơ hồ có ăn uông gì. Nếu cứ tiếp tục như vậy, thân thể nàng sớm muộn sụp đổ mà thôi.



      "Thâm Vũ!" Ngân Vũ cũng lập tức tới, dắt díu nàng, : "Nhanh, nhanh lên ngồi xuống ."



      Nàng để Thâm Vũ ngồi ở chỗ của mình, ngay sau đó : "Ngươi sao chứ? Nhiều ít cũng nên ăn chút gì đó a!"



      Thâm Vũ lúc này nhìn về phía Ngân Dạ, Ngân Vũ, hít sâu hơi, : "Ta có biện pháp, có thể biết ai là quỷ. Lợi dụng quy tắc nhà trọ, có thể thực điểm này."



      " Quy tắc Nhà trọ?" Ngân Dạ nhíu mày hỏi: "Ngươi cái gì? Bóng dáng nguyền rủa sao? hay là..."



      "Quy đổi số lượt chấp hành huyết tự, dùng để hủy bỏ huyết tự tiến hành." Thâm Vũ thở phì phò : "Kha Ngân Dạ, Kha Ngân vũ, lần huyết tự này quan hệ đến cái gì các ngươi cũng biết. Người chấp hành lần huyết tự này, tối đa cũng chỉ có An Tuyết Lệ là hai lần huyết tự. Hai người các ngươi, chỉ cần xóa bỏ 1 lần ghi chép huyết tự của mình. Hộ gia đình được xóa bỏ cần tiếp tục chấp hành huyết tự, có thể bị huyết tự ước thúc, xóa bỏ lớp trang điểm của mình công bố thân phận! Bây giờ còn ba hộ gia đình còn sống, chỉ cần đem xóa bỏ huyết tự của 2 hộ gia đình , như vậy chỉ còn lại 1 hộ gia đình, như vậy là biết được ai là quỷ rồi! Dưới tình huống đó có thể dùng thấm thẻ, viết xuống số hiệu của quỷ!"


      Sau khi ra, cả gian phòng đều lâm vào yên tĩnh.



      "Vì mảnh vỡ khế ước địa ngục thứ 6, hy sinh 1 lần huyết tự của mình, vẫn là rất đáng, phải sao?" Thâm Vũ cười thảm, mặt nàng lúc này chẳng còn chút huyết sắc nào, xong câu đó, cả người liền đổ sụp xuống!



      "Thâm Vũ!" Ngân Vũ vội vàng đỡ lấy nàng, rồi sau đó Thâm Vũ thở phì phò : "Kha Ngân Dạ, Kha Ngân Vũ, nợ các ngươi, coi như hoàn trả rồi..."



      xong, liền ngất .



      lâu, yên tĩnh bị phá vỡ.



      "Cái gì, cái gì quy tắc nhà trọ?"



      "Trời ạ, loại chuyện này chúng ta như thế nào lại biết?"



      "Bồ Thâm Vũ sao?"



      Dạ Vũ Minh tức khắc giống như boom nổ, mà lúc này, Mộ Nhan Tuệ thầm kinh hãi, nghĩ thầm: nhất định, nhất định phải lập tức đem điều này cho Thần Cốc tiểu thư!



      Mộ Nhan Tuệ, thực tế là người của Thần Cốc Minh, nhưng lại bị phái gia nhập Dạ Vũ minh đảm nhiệm nằm vùng, truyền tình báo!


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :